Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay cục vệ sĩ có cuộc họp khẩn nên triệu La Lisa về,Park Chaeyoung đành phải mang theo một vệ sĩ khác đến gặp Bae Joohyun!

Đang đi giữa đường cô chợt kêu lên:

"Dừng xe!!!"

Mihyun vội thắng gấp,Park Chaeyoung chậm rãi nói:

"Tắp vào lề một chút"

"Vâng"

Park Chaeyoung lúc này mới đưa tay tháo mắt kiếng ra nhìn hai người đang giằng co bên lề đường

"Em xin anh,đừng bài bạc nữa!!!gia đình ta đã bắt đầu nợ nần không dứt rồi!!Min Yoongi!!!!

"Buông ra,tiền của gia đình tôi đến phiên cô nói sao?cô chỉ là vợ tôi thì hãy yên phận làm vợ tôi,nếu không thì đừng trách tôi!!!"

"Sao anh có thể nói vậy?ngày xưa em bất chấp tất cả lấy anh,bây giờ anh lại như vậy sao???"

"Buông tay đồ phiền phức!!!"

Người đàn ông tên Min Yoongi đưa tay tát vào người phụ nữ kia một cái khiến nàng ta ngã nhào xuống đất,sau đó hắn bỏ đi không thèm nhìn lại!Mihyun thấy vậy liền hỏi:

"Cô chủ, có cần..."

"Không cần,đi đi!"

"Vâng!"

Park Chaeyoung quay sang nói với vệ sĩ của mình

"Điều tra mọi chuyện về người đàn ông kia cho tôi!tôi muốn có mọi thông tin sớm nhất!!!"

"Rõ!"

.......

QUÁN CAFE ĐỒNG NỘI

"Chaengie,bên này nè!!!"

Bae Joohyun vẫy vẫy tay,Park Chaeyoung mỉm cười đi về phía cô...sau khi kêu cho mình một ly cafe,cô mới quay sang hỏi Bae Joohyun

"Bồ tìm mình có chuyện gì sao?"

Bae Joohyun bĩu môi

"Bộ có chuyện mới gặp bồ được à?người ta nhớ bồ mà!!"

"Thôi đi,xạo xự"

"Mà....cực phẩm kia đâu rồi sao hôm nay không thấy chị ấy?"

Bae Joohyun đưa mắt nhìn tên vệ sĩ đang đứng ngoài cửa,Park Chaeyoung nhàn nhã đáp:

"Cô ấy hôm nay có việc!!"

"Tiếc thật!"

"Sao vậy,hẹn mình ra chỉ để gặp cô ta?"

"Không!"

Mặt Bae Joohyun thoáng buồn

"Mình lại phải quay về Úc"

"Tại sao?"

"Ba tôi muốn tôi qua đó học kinh doanh,ông nói đã đến lúc tôi phải tiếp quản sản nghiệp của công ty rồi!"

"Thì ra là vậy..."

"Chaengie,tôi sẽ nhớ bồ lắm!"

"Biết sao giờ,lệnh cha bồ khó cãi mà!"

"Chaengie, hay bồ cùng mình về lại bên đó đi,bồ cũng nên học một khóa để sau này còn tiếp quản cơ nghiệp của cha bồ nữa"

"Mình có nói sẽ tiếp quản sao?"

"Chaengie cho dù bồ giận ông ta cũng đừng nên ngốc như vậy!bồ nên nhớ cơ nghiệp của ông ta một phần là của mẹ bồ,ông ta cứ quan hệ lăng nhăng như vậy lỡ sau này một trong mấy tình nhân của ông ta đẻ cho ông ấy một đứa con trai thì sao?bồ định dâng hết cho người ngoài à?vậy mẹ bồ ở suối vàng biết phải làm sao??"

Park Chaeyoung trầm ngâm suy nghĩ,một lát sau nàng nói:

"Tôi cần thời gian suy nghĩ,bồ cứ qua đó trước đi...mình sẽ qua sau!"

"Được!vậy mình chờ bồ!"

"Ừm!"

"Đi mua sắm đi"

"Được!"

Vừa ra đến xe thì chuông điện thoại của Park Chaeyoung reo vang...

-"Alo"

"Ừm,là tôi!"

"Lisa?có gì không?"

"Tôi họp xong rồi nhưng muốn....muốn xin cô cho tôi nghỉ hôm nay!"

"Lý do?"

"À...tôi có một người bạn gặp chút chuyện,nên...."

Park Chaeyoung nhếch môi cười,nàng làm sao không biết người bạn đó là ai... nhưng nàng đã từng hứa chỉ cần chị ấy nói có việc gấp cần nghỉ,nàng sẽ đáp ứng

"Được!"

"À có thể...tối nay tôi về hơi trễ"

Park Chaeyoung hơi ngây ngốc,chị ta là đang thông báo với nàng một tiếng sao?chẳng lẽ vì ngày hôm đó!!!...trong lòng Park Chaeyoung bỗng nhiên có một chút ấm,nàng cười

"Ừm!tôi biết"

Bae Joohyun thấy trên môi Park Chaeyoung cười tươi như hoa nên hỏi:

"Ai mà có thể làm Park nữ vương cao ngạo của chúng ta cười như hoa thế kia?"

"Không có gì!đi thôi"
___________

Tối đó Park Chaeyoung ở trong phòng,lâu lâu lại nhìn ra ngoài cửa sổ chờ đợi một bóng dáng quen thuộc trở về.Nàng cầm một ly cafe đứng tựa vào cửa kính ngắm sao...từ nhỏ nàng đã luôn thích ngắm sao nên cho người xây một cửa kính trong suốt thật lớn để nàng có thể nhìn ngắm!!!đưa mắt nhìn ngàn vì sao lấp lánh trên cao,nàng thầm thở dài

"Mẹ...trong hàng vạn vì sao kia,mẹ là ngôi sao nào??con rất nhớ mẹ!!!"

Tâm nàng bỗng chốc thâm trầm,một giọt nước mắt lặng lẽ rơi!tháng sau là đến ngày giỗ của mẹ nàng...mỗi năm vào tháng tư là tháng mà nàng không hề mong đến chút nào...vì mỗi khi đến tháng tư,con người nàng bỗng chốc liền thay đổi,trầm lặng hơn,đáng sợ hơn!!!nàng không muốn phải nhớ đến nỗi đau ấy nhưng biết sao giờ..dòng thời gian là thứ chúng ta luôn phải đối mặt!!!

Đang suy nghĩ vẩn vơ thì một ánh đèn xe phía dưới khiến nàng chú ý...nàng bỗng chốc nhíu mày khi thấy La Lisa bước xuống từ một chiếc xe màu đen...theo sau đó là Son Seungwan,cả hai nói chuyện đôi chút rồi ôm chào tạm biệt!La Lisa vẫn đứng im tại chỗ ngây ngốc cười cho đến khi bóng xe kia biến mất,cô mới quay vào nhà!!!

Park Chaeyoung tâm thoáng chút buồn,La Lisa đối với bất kì ai cũng không bao giờ để lộ ra một nụ cười dù chỉ là một nụ cười lướt qua..mà đây lại cười đến híp mắt như vậy chỉ vì một cái ôm của người trong lòng sao?nàng cười lạnh rồi bấm nút cho màn kéo lại!!

Ngồi xuống bàn làm việc,nàng nhìn tấm ảnh năm nào chụp chung với mẹ,hốc mắt lại cay xè....ly cafe trên bàn từ lâu cũng nguội lạnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro