Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ..mẹ biết không?thật ra con có thích một người,nhưng buồn cười là người đó trong lòng lại không có con!có phải con quá cố chấp không!?cũng như mẹ hồi đó bất chấp lấy cha...con từng thề sẽ không như mẹ,dễ dàng trao tình cảm cho ai..nhưng không hiểu sao khi lần đầu gặp chị ấy,tim con cứ bị sự cao ngạo và lạnh lùng của chị ấy chiếm cứ lấy vậy!con bây giờ có nên dừng lại không?"

Park Chaeyoung cứ ngồi đó thì thầm rồi tự uống rượu cho đến khi nàng đã ngà ngà say,lúc này trời cũng đã về chiều..màng đứng lên bước đến vách đá nhìn xuống mặt biển bên dưới,nàng nhắm mắt hít thở không khí trong lành nơi đây hay cũng có thể là để kìm nén đi những giọt nước mắt đang muốn tuôn trào...vì một khi khóc, nàng sợ sẽ không ngăn lại được!!nàng không muốn mẹ nàng nhìn thấy,chắc chắn bà sẽ đau lòng!

"Chaeng,sau này trong chuyện tình cảm...con phải quyết đoán mạnh mẽ!đừng để như mẹ!!!"

Gió càng lúc càng lớn,thân hình nàng vì có rượu nên hơi chao đảo,nàng giang hai tay ra như muốn ôm trọn từng đợt gió lạnh thấm vào da thịt...đang mỉm cười ưu tư,chợt một bàn tay kéo nàng lại...nàng ngã mình vào một lòng ngực vẫn chắc,hơi ấm của người này khiến nàng cảm thấy rất nhẹ lòng!

"Cô điên rồi sao?uống nhiều rượu vậy còn đứng chênh vênh như thế?"

La Lisa ban nãy vừa đến,nghe Mihyun nói nàng đã lên đây...cô gấp gáp chạy đến thì thấy bên dưới võ chai rượu lăn long lóc còn Park Chaeyoung thì đứng lắc lư bên vách đồi,thật đúng là người say chẳng sợ bất cứ gì!!Park Chaeyoung nghe thấy giọng nói quen thuộc thì ngước mặt lên nhìn,trong cơn mê,gương mặt La Lisa gần trong gang tấc...Park Chaeyoung tưởng nàng đang nằm mơ nên cười ngây ngốc,nàng đưa tay sờ lên gương mặt như băng kia, rồi nhẹ đặt lên môi La Lisa một nụ hôn...không có khuấy động,không có đụng chạm qá mạnh...chỉ đơn giản là môi chạm môi,tim đập nhanh...mà La Lisa bỗng dưng lại hóa đá,cô không đẩy Park Chaeyoung ra cũng không tỏ phản ứng gay gắt,mà lần đầu tiên sau hai năm cô mới cảm thấy tim mình lại một lần nữa,đập rất mạnh!!!

Park Chaeyoung buông La Lisa ra cười nói:

"Cuối cùng chị cũng đến,em rất nhớ chị..."

Nói xong nàng gục vào lòng La Lisa ngủ ngon lành.

La Lisa vẫn còn chưa hoàn hồn,cái hôn này cũng thật ngọt.

___________

Cô ẵm Park Chaeyoung về biệt thự,mọi người nhìn cũng biết Park Chaeyoung đã say nên cũng không ai hỏi gì nhiều...!!!

La Lisa đặt nàng xuống giường rồi tính đắp chăn lại cho nàng nhưng mắt lại thấy bộ đồ vest mà Park Chaeyoung đang mặc có chút vướng víu...cô lúng túng không biết làm sao,chẵng lẽ lại chạy sang làm phiền bác gái!!nghĩ lại hai người đều là nữ có gì mà ngại!cô bước đến tủ đồ của Park Chaeyoung tìm kiếm một bộ đồ ngủ sau đó có chút ngại ngùng..mắt thì nữa nhắm,nữa mở thay đồ cho nàng.Sau khi dọn dẹp đồ dơ xong xuôi,cô sợ Park Chaeyoung tỉnh dậy sẽ đau đầu hay khác nước nên xuống nhà tìm thuốc nhức đầu cùng rót nước để sẵn trong phòng cho Park Chaeyoung!

Tính quay ra,cô lại thấy trên bàn đặt hai bức ảnh chụp của hai người khác nhau...do dự một chút,cô cũng tò mò cầm khung hình bên phải lên xem.Trong khung hình là một người phụ nữ độ tuổi trung niên vô cùng xinh đẹp,nét mặt bà có vài phần rất giống với Park Chaeyoung,cô đoán đây chắc chắn là mẹ nàng..quả nhiên là một mỹ nhân,chả trách Park Chaeyoung lại xinh đẹp đến vậy!bây giờ cô mới cầm đến khung hình bên cạnh,đây là.....

*Hình ảnh này ...là...cô bé năm nào...??*

Trong hình là một cô bé độ 15,16 tuổi,mặt một chiếc đầm Lolita rất xinh xắn!

Mặc dù cô không nhớ rõ mặt,nhưng cách ăn mặc và nụ cười này...không sai!!!nàng là cô bé năm đó!!hèn gì chỉ vừa mới gặp cô mà nàng lại nói yêu cô,nhớ cô....cô còn tưởng nàng đang muốn trêu chọc mình!

La Lisa sững sờ đặt lại bức hình về chỗ cũ...nàng đến bên giường nhìn xuống thân ảnh bên dưới...
Tại sao?tại sao nàng ấy lại không thừa nhận!tại sao?hay do nàng ấy không muốn nhắc đến quá khứ không mấy vui!chắc chắn là khi đó cô đã để lại cho nàng quá nhiều nỗi đau,nhiều đến mức nàng ấy không hề muốn nhớ lại!

La Lisa trầm tư...cô thì thầm:

"Xin lỗi!nếu cô không muốn thừa nhận coi như tôi chưa từng biết!!!hãy xem như chúng ta chỉ vừa biết nhau!!"

Nói xong,cô ôm một chuỗi cảm xúc lẫn lộn... nặng trĩu bước ra ngoài!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro