10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi chuyện dần ổn sau vài tháng. Vết thương của cô đã dần khỏi, và hầu như chả còn ai nhớ những chuyện thời gian qua.

Rồi cái gì cũng đến, hôm đó mưa rất to. Chaeyoung từ cửa hàng tiện lợi đi ra đang đứng núp mưa trước cửa thì một chiếc oto phóng đến trước mặt Chaeyoung, rồi thì lướt đi, nàng cũng mất dạng đúng lúc đó.

Lisa từ cty trở về, vào nhà chả thấy nàng đâu, đúng lúc mẹ cô đi ra, cô hỏi
"Chaeyoung đâu hả mẹ?"
Bà nhìn dáo dát rồi trả lời " Mẹ cũng không thấy con bé đâu, con hỏi ông Lee thử xem, lúc nãy mẹ thấy hai người nói gì đó với nhau"

Lisa liền đi tìm quản gia, đến phòng ông ấy cô gọi " Ông Lee, tôi có chuyện muốn hỏi "

Lee mở cửa bước ra trả lời" Vâng thưa tiểu thư, có việc gì sai bảo"

Lisa hỏi " Ông biết Chaeyoung đã đi đâu không?"

Ông Lee đáp " Thưa, lúc nãy phu nhân nói đến bách hoá mua ít đồ. Cũng muộn rồi, phu nhân vẫn chưa về à"

Lisa cau mày " Em ấy về rồi thì tôi đến hỏi ông làm gì? Mà có ai đi cùng cổ không?"

Quản gia khẽ cúi đầu" Thưa, tôi có bảo Don đi theo nhưng phu nhân nói chỉ mua ít đồ nên muốn đi một mình"

Lisa vuốt mặt kìm nén cơn bực mình, quay người bỏ đi. Xuống lầu cô tức tốc lái xe đi tìm nàng...

Xe phóng đi qua những hàng quán, khu mua sắm mà Chaeyoung thường ghé, quan sát từng nơi, nhưng chả thấy bóng dáng đâu, bỗng tiếng chuông điện thoại của Lisa reo lên.

Thấy số lạ, cô chậm rãi bắt máy " Alo..."

Đầu dây bên kia truyền tới là tiếng khóc lóc của Chaeyoung " Đau quá!!! Thả tôi ra đi mà...waaa~~...tôi xin các người...hưuu...hưuu"

Sau tiếng khóc van xin của nàng là tiếng của một người đàn ông " Mày nghe thấy gì không...haha..là âm thanh sợ hãi của bé cưng mày đó,hahaha...có phải cảm giác của mày bây giờ, vừa tức muốn điên, tim đập loạn lên vì lo lắng cho nó có đúng không hả Lisa...hahaha"

Một chất giọng quen thuộc cô đã nghe hai mươi mấy năm qua, tức khắc cô liền nhận ra giọng của kẻ đó là ai.

Lisa trả lời với một thái độ hết sức bình tĩnh " Tao đã biết ngay mà..hừ.ừm...tao đã biết trước một thằng khốn như mày sẽ không bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng... Nhưng...việc này có hơi dơ bẩn đó ThakSin...mà quên mất, mày đó giờ là như vậy mà ha...sống dơ quen rồi...hahaha...mày tưởng mày bắt Chaeyoung là có thể hù doạ được tao à? Trong chuyện này chỉ có tao với mày, vậy thì hãy để tao với mày bặc co chứ đúng không?!"

Hắn ta lại cười to qua điện thoại một cách thô thỉ
"Hưm! Hay!!...hahaha..mày nói tao buồn cười ghê, bặc co sao? Mày đừng có mà vênh miệng lên mà này nọ, có gan thì hãy đến ga tàu điện bỏ hoang gặp tao. Đến đây đi, tao khen mày giỏi."

Lisa cắn môi một cách vô cảm rồi trả lời " Được!! Mày ở đó mà chờ tao..và tao mong là mày sẽ không đụng tới Chaeyoung. Cô ấy không có tội,..nếu làm rơi một sợi tóc của cô ấy thôi, tao sẽ không chắc cái đầu mày còn nằm nguyên vị trí đâu..."

" Nói nhiều làm gì? Mau lẹ đến đây mà cứu lấy cô em bé bỏng này đi nè...hehehe!!!"

Hắn vừa nói dứt lời thì tiếng hét của Chaeyoung lại cất lên " Áaa...đừng mà!!! Đừng đụng vào tôi!! LISAAAA!!! CỨU EM VỚIII!!..ở đây tối lắm, bọn người này ăn hiếp emmm...em sợ lắm...bỏ raaaaa..hưưư...!!!"

Lisa liên tục đảo mắt qua lại, có vẻ sự bình tĩnh mà cô cố gắng nãy giờ đã bị đánh bay sau tiếng cầu cứu của nàng.
"CHAEYOUNG!!  Không sao đâu, cô đừng sợ, cứ bình tĩnh. Tôi sẽ đến đưa cô về nhà nha..đợi tôi!!"

Lisa nhanh cúp điện thoại vứt sang một bên, đạp mạnh chân ga phóng đi ngay đó....

"KÉTTTT!!!" Tiếng phanh xe như một con thú dữ gào thét vì nổi giận. Lisa đẩy cửa bước khỏi xe, hai bàn tay siết chặt như thể muốn bóp chết người trước mắt mình.

Tên khốn đó vừa nhìn thấy cô, liền nhếch mép cười đểu. Lên tiếng
" Được!.. được lắm!!. Mày ngon thiệt!!*vỗ tay* gan mày cũng đủ lớn đó"

Nói xong, hắn bước sang một bên, cho Lisa nhìn thấy người của mình.
Hướng mắt về phía trước, dưới cái ánh sáng chói mắt của 3 chiếc xe hơi đối nhau.

Lisa nghiến răng, gân xanh nổi bần bật trên thái dương. Đủ cho thấy cô nổi điên với hắn khi phải chứng kiến hình ảnh trước mắt mình.

Chaeyoung đầu tóc rủ rượi, người ngợm thân thể ướt nhem, trên khuôn mặt chi chít vết đỏ, đến rướm máu. Đầu không ngừng gục gật như mất đi ý thức rồi, nhưng trong khoảng lặng đó cô vẫn có thể nghe được, tiếng thở và tiếng gọi trong yếu ớt của nàng
" Lisa~...cái đồ...xấu...xa..~~"

Bỗng lòng cô đau quặng, vẫn nghiến chặt răng, cô hét " TAO ĐÃ NÓI VỚI MÀY NHƯ THẾ NÀO HẢ!!! SAO MÀY KHÔNG GIỮ LỜI HẢ THẰNG KHỐN KIẾP!!! TAO SẼ GIẾT MÀY!!!!!"

Dứt câu, Lisa rút súng bắn vào hai tên lớn con, khiến họ gục ngay xuống đất, sau đó lao như một người điên đánh túi bụi vào đám đàn em của tên Thaksin...*Binh*Bốp*....*

Sau một lát...cuối cùng, Lisa cũng hạ hẳn đám đàn em. Gương mặt cô càng trở nên sát khí hơn bởi phải chịu  những đòn tấn công sau cảnh hỗn loạn lúc nãy.

Từng vệch máu động trên má, vết xước do những thanh gỗ tác động nên.  Mắt đảo xung quanh tìm tên ác nhân, dưới cái ánh đèn pha, Lisa ngấn lệ trên đôi mắt đầy tia máu đỏ của cơn thịnh nộ.

Ngay trước mắt, tên Thaksin đã chóp thời cơ bắt lấy Chaeyoung làm con tin cho mình. Hắn kề con dao sắc lẹm vào cổ nàng, hằn giọng lên tiếng...

" Mày có ngon bước đến một bước nữa đi!! Tao đâu có ngu mà đứng ra đánh tay đôi với mày...làm vậy có khác nào lửa đấu với nước không?! Haa~....*thở hì hục*"

Tiếng thở gấp gáp đấy cho thấy hắn đang lúng túng vì lo sợ cho tính mạng của bản thân. Nhưng vẫn cố gượng miệng mà cười đểu cô.

Trong khoảng lặng đó, nghe thấy tiếng thì thào của nàng
" Li..saaa~...em...muố..muốn về nhà~...hung dữ...*hic*sụt sịt*..em...đau"

Sau lời nói thì nàng đã ngất lịm đi, đầu cũng thế mà gục hẳn xuống. Con dao cứ thế đã khứa nhẹ vào cổ nàng khiến máu từ từ ứa ra từng giọt...Tên Thaksin ngạo mạn chả thấy  cái chết đang hiện hữu ngay trước mắt, đưa tay nắm lấy tóc Chaeyoung mà giữ im đầu, mặc cho thân xác nàng không còn một chút sức lực.

Và rồi chỉ thấy Lisa cho tay vào đằng sau thắt lưng, cất tiếng hét " MÀY THẬT ĐÁNG CHẾT, THẰNG KHỐN TRƠ TRẼN!!!"

*!!!BANGGG!!!*

Một tiếng súng vang lên trong hầm, Thaksin ngay lập tức đã ngã lăn ra đất với một phát đạn cắm sau vào trán...

Lisa từ từ hạ súng xuống, như mất đi dũng khí nãy giờ...cô ngã quỵ xuống đất, nước mắt không ngừng rơi, miệng luôn nói hai từ xin lỗi, đầu liên tục dập xuống đất. 

Có lẽ cô đang nói xin lỗi với chính người anh máu mủ của mình vì đã xuống tay với hắn. Và cả người con gái kia, vì cô mà kéo theo nguy hiểm cho nàng....

Một đống hỗn loạn, một sinh mạng ra đi. Kết thúc một câu chuyện thù hằn trong chính một gia đình...

...Sau khi đã định thần, Lisa lấy khăn tay lau vết máu trên cổ nàng rồi luồn tay bế nàng lên xe....

Tiếng xe cất lên rồ rộ, sau đó thì mất hút trong đêm tối

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro