Chương 127: Về (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Tú đỡ lấy ngọc trụ, dán nhục phùng chảy nước cọ động trước sau.

Ngọc trụ phẩm chất tầm ba ngón tay, gạt mở hai mảnh âm thần trơn mềm, cánh hoa bao lấy cán, trước sau ma sát.

Âm thần bị mài đến lạnh mà xót, có một chút đau, nhưng càng khiến Trân Ni cảm giác được bị đùa bỡn, càng thêm hưng phấn.

Nóng dịch tuôn chảy, xối thấu ngọc trụ.

"A a~"

"Thoải mái không?"

Trí Tú y nhiên chậm rãi cọ sát, tay phải đồng thời sờ vào y phục Trân Ni, bắt lấy nhũ hoa nhỏ nhắn của nàng mà xoa nắn.

Ngón trỏ án lấy đầu ngực nhẹ nhàng vò lấy, Trân Ni mẫn cảm, đầu ngực lập tức cương, thô sáp.

Lại cọ lại sờ, làm cho tiểu nhân nhi mềm nhũn.

Bên trong Dao Tiên Điện, Lệ Sa eo buộc ngọc trụ, ưỡn hông cắm Thái Anh đến sảng khoái, dâm thanh phóng đãng không dứt bên tai.

Trân Ni bị đặt lên cánh cửa cách vách, tự nhiên nghe rõ không lọt câu nào.

"Ừm, a a..."

Chỗ âm phụ bị cọ xát, Trân Ni khuôn mặt đỏ bừng, thần sắc mê ly, nếu không phải bị Trí Tú bóp eo, chỉ sợ mềm liệt ngã xuống đất.

"Ta thấy nương tử nhà muội bị làm cho dâm đãng như thế, muội là tiểu tao nha đầu cũng bị làm không kém a" trêu chọc, tay Trí Tú võ nhũ thuận bên hông trượt xuống, vừa vặn sờ đến nơi riêng tư tích táp.

"Nước vậy mà nhiều quá, quả nhiên là tiểu tao hóa"

Ngón trỏ cong lên ngoắc ngoắc âm đế cương cương, không thỏa mãn nàng, Trí Tú một lần nữa đỡ lấy ngọc bổng, ở trên âm thần Trân Ni đâm mấy lần, sau đó chậm rãi gạt ra huyệt thịt đi vào.

Vừa chống ra cửa huyệt chen vào, Trân Ni liền vui vẻ cắm ngọc bổng "Thật thoải mái, Trí Tú tỷ tỷ~"

"Tiểu dâm khẩu thích sao?"

Trí Tú bóp mông Trân Ni, nhìn ngọc trụ chưa vào huyệt dâm được một nửa, dừng lại, chậm rãi rút ra ngoài.

"Ngô~"

Chỗ sâu ngứa còn chưa dừng lại, Trân Ni đỏ cả vành mắt, huyệt vội vã cắn chặt, muốn ngăn cản ngọc bổng lui ra ngoài.

"Không muốn... Trí Tú tỷ tỷ, huyệt dâm Trân Ni thật ngứa~"

"Ngứa sao?"

Trí Tú mặc kệ, đầu cột đâm nhè nhẹ huyệt dâm, miệng nhỏ lưu luyến không rời phun ra nước cốt cốt.

"Mới cắm một hồi liền chảy nhiều thủy nhi như thế" dùng tay mò âm phụ sạch sẽ phấn hồng, tiếp tục vò tiểu hạch ngẩng đầu kia "Trân Ni có phải là dâm đãng tao muội muội không?"

Lực đạo lúc nặng lúc nhẹ, tiểu hạch bị mò đến cực sướng, cảm giác tê dại ê ẩm làm cho nội huyệt cũng từng đợt trống rỗng.

"A, a a ~"

Đột nhiên đến, huyệt đạo không tự chủ được mà co rút, Trân Ni hai chân mềm đến lợi hại, tiểu dịch cứ thế chảy ra ngoài.

Trí Tú dùng ngọc trụ chọc lộng lấy âm thần đỏ lên, dẫn tới Trân Ni tao gọi liên tục, thoải mái mà run rẩy.

"Tao muội muội nói, muốn tỷ tỷ hung hăng làm muội?"

"Muốn muốn" Trân Ni đâu còn quản chỗ này là Thiền Điện, khóc kêu lên: "Muốn tỷ tỷ hung hăng chơi muội, làm nát huyệt dâm Trân Ni ~"

Trí Tú như cũ không vội, ưỡn hông để ngọc trụ đâm vào chỗ sâu, lại nằng nặng đánh cái mông của nàng "Trân Ni gọi lớn một chút, muốn tao hiểu chưa?"

Liếc bên kia qua cửa sổ, kỳ thật hôm nay coi như Trân Ni không có ngộ nhập Thiền Điện, nàng cũng sẽ mang nàng tới đây.

Lệ Sa đã cho phép, cách cửa sổ, chủ tớ các nàng cũng tốt cùng nhau chơi đùa làm Phác gia nương tử cùng tỳ nữ, cùng nhau trợ hứng dâm thanh.

Lại nhìn tao muội muội của mình ửng hồng kiên nhẫn đến cực hạn, Trí Tú rút ngọc trụ ra, đầu trụ xoa bóp âm thần, lại bỗng nhiên cắm xuống!

"Tỷ tỷ làm nát dâm huyệt Trân Ni!"

Không tiếp tục kiềm chế, cố định lại thân thể tiểu nhân nhi, Trí Tú ưỡn hông đâm sâu, mỗi một lần đều làm đến chỗ sâu nhất của huyệt.

"Phốc thử phốc thử ~"

Ngọc bổng gây rối không ngừng, thao huyệt thịt nộn hồng đến lật ra bên ngoài, dâm dịch thuận bắp đùi chảy tới trên mặt đất, ẩm ướt thành một vũng.

Trân Ni nhìn nương tử bị cắm trong Thiền Điện, mình cũng bị Trí Tú làm cho mềm nhũn, nộn huyệt lần lượt bị đâm vào, nhồi vào ngăn chặn dâm thủy, lại hung hăng ma sát vách hang, đều là căng căng đau xót.

Tiếng nước dâm đãng, không gián đoạn trừu sáp thao làm khiến cho huyệt khẩu đều văng lên bọt trắng, Trân Ni thở hào hển, thoải mái kẹp chặt kêu ra.

"A a... A a, a Trí Tú tỷ tỷ, làm Trân Ni sảng khoái, muốn chết~"

Ngoan ngoãn kêu ra tiếng, sau đó bị mãnh cắm mấy lần, huyệt dâm liều mạng chịu đựng, bị ngọc trụ thao đến lật ra ngoài.

"Phốc thử phốc thử ~"

Trân Ni có diệu huyệt, nước cũng đặc biệt nhiều, Trí Tú cảm giác ở bên trong thủy nhãn đều là tao dịch.

Giơ tay đánh cái mông trắng run rẩy của Trân Ni "Tiểu tao hóa, lại kêu dâm đãng một chút!"

"A, a a... Ân, ân a a... A a ~"

Ngọc bổng càng trừu sáp xâm nhập, huyệt khẩu bị đâm đến cực hạn, thân trụ lần lượt ra vào, giống như đem huyệt thịt đói khát đảo đến mềm nát, tao thủy bị trừu sáp nổi lên bọt trắng.

Trân Ni bị thao đến rên rỉ, bên này Thái Anh cũng nghe thấy âm thanh.

Bị thao kịch liệt, vốn không có tâm tư chú ý đến dâm thanh từ nơi nào đến, thế nhưng Lệ Sa đột nhiên chậm tốc độ, ngọc trụ trừu sáp chậm lại

Đâm vào mấy lần run run, dứt khoát rút ra ngọc trụ, mặc cho tiểu huyệt sưng đỏ chảy ra chất lỏng.

"Anh Nhi nghe thấy chứ?"

Lệ Sa cởi ngọc trụ ra, tiến đến ôm Thái Anh, một lần nữa đặt ở trên ghế mây, vẫn như cũ đỡ hai chân lên.

"A a, Trí Tú tỷ tỷ, hung hăng thao Trân Ni a, a, a a ~"

Bỗng nhiên lại một trận rên rỉ, Thái Anh sững sờ, lại giật mình "là, là Trân Ni sao?"

"Nàng đang ở Thiền Điện"

Lệ Sa đưa tay nâng cằm Thái Anh, ý cười thật sâu, có một chút vô lại nhìn nàng "Trí Tú đang cắm nàng, tiểu nha đầu rất thoải mái, cho nên làm dâm đãng như thế"

Dừng một chút "Không biết Phác nương tử có phải cũng bị ta cắm vào thoải mái không?"

Ý tứ này rõ ràng chính là chủ tớ các nàng đều bị chủ tớ khác đùa bỡn, Thái Anh nháy mắt đỏ mặt lên.

Rất hiển nhiên là Lệ Sa an bài, Thái Anh cắn môi một cái "Đăng đồ tử! Người làm chuyện xấu hổ như thế, ta... A~"

"Ngoan" Lệ Sa bỗng nhiên đem hai ngón tay móc tiến nội huyệt Thái Anh, đánh lấy một vòng xoa bóp âm bích "dù sao nàng cũng không nhìn thấy họ, họ cũng không thấy rõ nàng, dạng này cùng nhau bị đùa bỡn, nghe âm thanh trợ hứng không phải rất kích thích sao?"

Quả thực nói hưu nói vượn, ai muốn nghe âm thanh trợ hứng rồi? Thái Anh cắn răng, rất muốn tát cho tên đăng đồ tử tự tác chủ trương một bạt tay.

Làm sao nội huyệt lại nóng hổi bị cắm lại dễ chịu như thế, huyệt thịt phình lên căng căng bỗng nhiên bị ngón tay Lệ Sa chặn lại, thổi mạnh, hết sức thỏa mãn.

"Ngô ~"

Đến cùng là tình dục chưa xong, Thái Anh dần dần mềm nhũn, Lệ Sa không khỏi cười ra tiếng "Anh Nhi thích rồi sao?"

Hai ngón tay khẽ nhấp, nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay xoa xoa, mát xa điểm thô ráp kia.

Thái Anh run lập cập, Lệ Sa liền hướng về chỗ mẫn cảm kia, dùng ngón tay chấn động nhẹ cắm huyệt của nàng.

"Cô tư, cô tư..."

Cùng với ngón tay trước sau chấn động mò lấy, không ít dâm dịch chảy ra, đem tay Lệ Sa ẩm ướt thấu điệt.

Cửa huyệt còn muốn co vào, mò lấy chỗ thịt mềm cũng dâng nước mà mềm nhũn, Lệ Sa đổi hướng, đầu ngón tay hướng xuống, tiếp tục móc lấy huyệt thịt nóng hổi.

Như thế nhiều lần xoa bóp, Thái Anh không khỏi lại bị kéo vào, há miệng nhẹ nhàng thở dốc.

Lệ Sa thích dáng vẻ ý loạn mê tình của nàng: "Anh Nhi, lại đi mấy lần để ta xem một chút"

Nội huyệt bị ma sát đến mấy lần, rút ngón tay dính chất lỏng ra, Lệ Sa đeo một ngọc bổng hơi thô đơn giản lên lưng.

"Lệ Sa..."

Mắt thấy Lệ Sa dùng đầu đỉnh trụ ma sát ướt át, Thái Anh giật mình, chỗ kia càng gấp rút co lại.

Bên trong lại trống rỗng, thậm chí có một tia khó chịu hơi đau.

Hai chân của nàng bị kéo ra dựng lên, tiểu huyệt kéo xuống bại lộ ra, tuôn ra thủy dịch uông ở huyệt khẩu, càng bỏng khiến người ngứa ngáy.

Lệ Sa không chút hoang mang nhuận lấy ngọc trụ, ôn nhu mà nhìn Thái Anh, hống nàng nói: "Ngoan, Anh Nhi, phun ra ngoài liền dễ chịu"

Đột nhiên cắm vào ngọc bổng, dạng tư thế hạ cắm xuống càng dễ dàng xâm nhập, Lệ Sa ưỡn hông tận cây cũng không có vào, lại rút ra hoàn toàn, đầu cột lúc rút ra thoảng chạm vào âm hạch, lại hung hăng trượt vào.

Nhiều lần, cứ việc tốc độ không nhanh, thế nhưng mỗi một lần cửa huyệt đóng mở đều rõ ràng, ngọc trụ lại cắm vào rất sâu, cán dùng sức ma sát điểm lồi, huống chi âm hạch cũng bị kích thích.

"A, a..."

Huyệt thịt bị nắm kéo, trống rỗng bị nhồi vào, Thái Anh sảng đến ngón chân đều cuộn tròn lên, bụng dưới chập trùng phát run.

Chống ra cửa huyệt có chút thương yêu, chỗ thô ráp bị ngọc trụ không ngừng chạm vào, không ngừng nổi lên tê dại.

Chỗ sâu chân tâm nóng nảy lan tràn toàn thân, dần dần căng căng khó chịu trầm tích bụng dưới, tựa hồ nước tiểu muốn ra không được.

Quá xấu hổ không được... Thái Anh bắt lấy tay vịn, ngửa đầu về sau, chống cự không dám phun ra.

Toàn thân đều đỏ bừng, Lệ Sa biết nàng muốn cao triều, liền rút ra ngọc trụ.

"Ách, Lệ Sa... A a ~"

Cửa huyệt lại bị rút ngọc trụ, Thái Anh suýt nữa nhịn không được, vội vàng kẹp chặt huyệt, thế nhưng cảm giác y nhiên để chảy nước tiểu ra ngoài.

Thật, thật xấu hổ a...

"Anh Nhi chớ có chịu đựng~"

Lệ Sa nhìn huyệt khẩu sung huyết, như cánh hoa phát run, khe thịt nhỏ phun ra mấy giọt bạch dịch.

Xem ra muốn phun ra ngoài, Lệ Sa si mê nhìn qua, tay phải nâng lên cánh hoa, hai ngón dọc theo âm phụ trượt vào, tách ra cửa huyệt.

"Cô tư ~"

Lại có mấy giọt bạch dịch phun ra, gương mặt Thái Anh xinh đẹp đỏ lên, lông mày vò thành một nhúm, cực lực đình chỉ.

"Lệ Sa, không muốn... A ~"

Lệ Sa bỗng nhiên đem ba ngón tay cắm vào nội huyệt, đầu ngón tay hướng lên trên, hung hăng đâm vào chỗ sâu.

Lòng bàn tay móc lấy thịt mềm, ra vào chấn động mẫn cảm, Lệ Sa tay kia đặt lên trên bụng kéo căng của Thái Anh, trùng điệp đè ép.

Áp lực để bụng dưới càng thêm nghẹn đầy, Thái Anh không khỏi khóc ròng, nói "Không muốn, sẽ tiểu ra..."

"Vậy thì tiểu đi, Anh Nhi, chớ có chịu đựng, nàng rất đẹp, phun ra ngoài cho ta nhìn"

Ngón tay tùy theo đó mà trừu sáp huyệt tâm thao làm vài chục cái, nhiều lần móc vào chỗ sâu, chấn động va chạm mẫn cảm.

"A, Lệ Sa... quá sâu, a a... không được ~"

Tê dại trướng ý tràn đầy toàn bộ âm bộ, ngay cả khẩu huyệt đều đau xót!

Muốn tiểu ra ngoài...

Ngón chân cuộn vào đến cực điểm, một cỗ nước chảy muốn vỡ đê, Thái Anh đến cùng nhịn không được, bụng dưới chua chua, buông lỏng.

Lệ Sa còn rút ngón tay ra, tiểu huyệt Thái Anh trước hết phun ra vài giọt bạch dịch, triều phun.

Xem ra là tới, Lệ Sa nén bụng của nàng, ngón tay hung mãnh đâm vào huyệt thịt chấn động mãnh liệt, lại là cắm mười mấy lần!

"A ~"

Thái Anh ý thức bỗng nhiên trống không, cực hạn hoan triều để bụng dưới nàng tê dại, ức chế không nổi liên tục triều phun!

Cô tư, thủy dịch văng tung tóe bên ngoài, âm tâm theo Lệ Sa cắm làm mà cuồng phun, tiểu cổ thủy dịch cứ thế mà văng ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro