Chương 18: Lưng ngựa ẩm ướt thượng (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái Anh bị hung hăng làm cao trào mấy lần, lại bị rót dược vào trong tử cung để chữa chứng cung hàn, thêm lại có hương an thần, thế là toàn thân ấm áp, nàng ngủ thật say.

Mã Nặc Ba một mực chặn ở tiểu huyệt nàng, cũng là đến trời sắp tối mới tỉnh lại.

Mấy ngày trước trong phòng ngủ đốt ấm bồn, Mã Nặc Ba còn vận công thúc nhiệt cho thân thể nàng, cho nên căn bản nóng không ngủ được.

Ban ngày để cho Thái Anh thanh lý thân thể, thay băng vệ sinh, ban đêm còn phải thỉnh thoảng cho Thái Anh đang ngủ uống chút nước, tránh cho nàng bị cảm nóng... Mã Nặc Ba mọi chuyện đều đích thân đi làm, liên tiếp năm ngày đều không có chợp mắt.

Hôm nay buổi sáng vội vàng dành mấy canh giờ để điều giáo Thái Anh đang ngủ gật, để nàng rót thuốc xong, Mã Nặc Ba cũng mệt mỏi cực kỳ, ngủ đến hiện tại mới dần tỉnh lại

Ngón tay bị xuân dịch tiểu huyệt thấm đến nhăn nhúm, Mã Nặc Ba nằm lên thân thể Thái Anh, đẩy ra chân nàng, rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt, sau đó cúi đầu liếm huyệt trắng nõn nà của nàng.

Đem xuân dịch bị chắn hồi lâu uống sạch sẽ, sau đó liếm môi một cái, đứng dậy mặc y phục đi ra ngoài.

Hàn Thất luôn trông coi đình viên, thấy Mã Nặc Ba đi ra, bước lên trước cung kính nói "Các chủ, Lạc Dương có tin báo"

Mã Nặc Ba tiếp nhận viên tròn, bóp nát rút ra một tờ giấy, cấp tốc xem nội dung bên trên.

Ngự Sử vạch tội: Kỳ Vương nuôi phủ binh, đếm rõ số lượng, đi quá giới hạn

Tiện tay hủy đi tờ giấy, đốt nó thành tro tàn, Mã Nặc Ba bặm môi, chắp tay sau lưng nói "Cắn người vẫn là chó dại đau thôi... Muốn tội, sợ gì không có lý do"

Dọc theo hành lang chậm rãi đi về phía thư phòng, Hàn Thất cung kính đi sau lưng Mã Nặc Ba, tiếp tục báo cáo "Triệu Chiêu sẽ đánh đổi Nhất Kiếm Sơn Trang, an bài tay mắt của chúng ta đã xong, về sau sợ là không tra ra bất kỳ động tĩnh nào"

"Ừm, để Triệu Chiêu cứ làm theo kế hoạch" Mã Nặc Ba lại hỏi "Động tĩnh của Kỳ Vương thế nào?"

"Con kiến bò trên chảo nóng" Hàn Thất nói "Phó viên ngoại cũng đứng ngồi không yên, hắn gấp đến độ rút đi tử sĩ, bất quá chúng ta luôn theo dõi. Ngày trước Phác học sĩ ở Phó phủ mắng mỏ một trận giận dữ, Phó viên ngoại đều bị dư luận đàm tiếu sỉ vả không biết dạy con"

Mã Nặc Ba cười một tiếng "Phác Quân là văn đàn danh túc, đào lý thiên hạ, văn nhân mở miệng thì làm sao có cửa cho Phó viên ngoại giấu mặt vào đâu, chỉ là nước bọt dìm chết mà thôi"

Hàn Thất gật đầu.

Phía trước cũng nhanh đến thư phòng, Mã Nặc Ba liền truyền lệnh với một nữ tỳ, bảo nàng muốn ăn ở trong thư phòng

"Ngươi lần trước nói với ta cái tên nào đó gọi là Tiêu Cảnh, đến tột cùng là có chuyện gì?" Mã Nặc Ba ngồi ở trên giường, nhấc vài con cờ "Có thể tra ra nội tình không?"

"Chúng ta phát hiện hắn giống như đang theo dõi phủ Phó... Tra nội tình, trừ hảo hữu của Phác Nhị Lang, người này còn là đao khách có chút tiếng tăm trên giang hồ."

Mã Nặc Ba trầm tư một lát, gõ gõ bàn cờ "hắn cùng Anh Nhi có liên quan gì không?"

Hàn Thất cúi đầu nói "Cái này... hỏi thăm hạ nhân Phác phủ biết được, Phác nương tử tài mạo song toàn, giang hồ đao khách lúc trước từng muốn cầu hôn, bất quá chỉ tự mình nói với Phác Nhị Lang, không có chính thức cầu hôn."

Mã Nặc Ba mặt không biểu tình, không nói một lời, Hàn Thất cẩn thận nhìn nàng, thử thăm dò hỏi "Các chủ có muốn hay không..."

Hắn làm hành động cắt cổ

"Đừng có phí lực" Mã Nặc Ba thản nhiên nói "Tìm người tùy tiện đưa tin, dẫn hắn đến sơn trang, cũng tiết kiệm công sức làm việc của các ngươi"

"Dạ"

Lại xử lý mấy việc khẩn yếu xong, Mã Nặc Ba mới bàn giao với Hàn Thất "Ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta ra khỏi trang viên đi một chuyến, kêu Lão Cửu, Trí Tú ở lại trong trang"

"Dạ"

oOo

Trở lại phòng ngủ, Thái Anh vẫn chưa tỉnh, Mã Nặc Ba đành phải đút cho nàng uống một ít canh ngọt, sau đó cởi y phục leo lên giường, từ sau ôm lấy Thái Anh, y nhiên đem ngón tay nhét vào trong huyệt nóng của nàng.

Sáng sớm hôm sau.

Thái Anh tỉnh lại liền giật mình phía dưới của mình có nhét cái gì, bận bịu thoáng giãy dụa, đem đồ phía dưới tranh thủ rút ra

Kết quả là ngón tay của Mã Nặc Ba.

Đăng đồ tử! Thái Anh không cần suy nghĩ, liền dùng sức giằng co, nghĩ tránh cái ôm của Mã Nặc Ba.

Cái ót ngửa mặt ra sau, không khéo đập vào cái mũi của Mã Nặc Ba.

"A!"

Mã Nặc Ba mơ mơ màng màng, cái mũi đột nhiên đau đớn, liền chảy nước mắt không ngừng.

Thái Anh thừa cơ thoát khỏi ngực nàng, bọc lấy chăn mềm co lại về sau.

"Thái Anh! Nàng làm gì?"

Mã Nặc Ba nhất thời hỏa khí, xoa cái mũi căm tức nhìn Thái Anh, xoay người liền muốn bắt nàng

Thái Anh muốn chạy, thế nhưng Mã Nặc Ba vẫn nhanh hơn, một chút liền bị Mã Nặc Ba bắt lấy nhấn ở trên giường

"Dám đánh ta hả? Hiện tại liền cắm tiểu huyệt thao chết nàng!"

"Đừng!"

Thái Anh sợ phát run, vội vàng kẹp hai chân, ngăn cản Mã Nặc Ba xâm phạm.

Mã Nặc Ba đem hai tay Thái Anh ấn cùng một chỗ, một tay khác cường thế tách ra chân của nàng, sờ vào cánh hoa

"Không muốn..."

Thái Anh bị nàng ép buộc dọa sắp khóc, cắn môi sợ nhắm chặt con mắt, thân thể run rẩy.

Lại chậm chạp không cảm giác được sự xé rách như trong tưởng tượng, Thái Anh mở to mắt, mới phát hiện trên mặt Mã Nặc Ba có tiếu dung đùa dai.

Ánh mắt của nàng ngoài ý muốn ôn nhu, Thái Anh hoàn toàn sửng sốt, ngơ ngác nhìn Mã Nặc Ba, nhất thời không biết nên phản ứng gì

"Cái này là hù dọa thôi mà" Mã Nặc Ba nhíu lông mày, giễu cợt nàng "Anh Nhi thật sự nhát gan"

Nói xong cúi đầu xuống, êm ái hôn lên khóe môi Thái Anh, buông nàng ra.

"Ta kêu người mang đồ ăn sáng tới" Mã Nặc Ba nói "Hôm nay nàng ăn nhiều một chút, mới có khí lực"

Thái Anh lúc này mới ý thức được mình bị đùa giỡn, không khỏi hờn dỗi, kéo cái chăn bao lấy thân thể mình, quay lưng không thèm để ý đến Mã Nặc Ba.

Mã Nặc Ba cười cười, gọi nữ tỳ tới hầu hạ.

Dùng xong thức ăn sáng, Mã Nặc Ba thoáng an bài sự vụ trong trang, liền tới phòng ngủ tìm Thái Anh.

"Hôm nay đưa nàng ra khỏi trang" nàng nói "Nàng đổi nam trang đi"

Thái Anh sững sờ, đang suy nghĩ vì cái gì mà đối phương đem nàng ra khỏi trang, Mã Nặc Ba cũng đã tới gần, đem nàng nhấn lên giường

Môi lưỡi lập tức bị chiếm lấy, Mã Nặc Ba thuần thục cạy mở hàm răng Thái Anh, hút cái lưỡi nàng liếm hôn.

Thái Anh phát ra tiếng kháng cự ô ô, Mã Nặc Ba lại y nhiên hút cái lưỡi nàng, cho đến khi hai người chảy ra nước bọt trộn lẫn vào nhau, mới thỏa mãn kết thúc nụ hôn này

Đại khái là bị thao nhiều, thân thể có chút nhũn ra, Thái Anh thở phì phò nằm trên giường, quần lót bị Mã Nặc Ba cởi ra

"Anh Nhi, ta giúp nàng làm chút chuẩn bị, tiểu huyệt nàng quá gấp, sẽ chịu không nổi"

Thái Anh đỏ mặt, không biết đối phương đang nói gì, nhưng nhất định không phải sự tình gì đứng đắn.

Mã Nặc Ba quỳ ở trên giường, nắm lấy cổ chân Thái Anh kéo về phía nàng, để mông nàng đặt trên đùi mình, nâng lên, sau đó tách hai chân nàng thật rộng.

Tối hôm qua điều giáo lại cắm huyệt, hiện tại tiểu hoa huyệt có chút sung huyết, có chút đóng mở chảy ra dịch ẩm

Bất quá bị chăm sóc mấy ngày gần đây, hoa huyệt co dãn cùng năng lực khôi phục đều không thể so sánh với người bình thường, Mã Nặc Ba không do dự, trực tiếp chui một ngón tay vào, xoay tròn trừu sáp, giúp Thái Anh mở rộng tiểu huyệt khẩu.

Huyệt thịt nhận ra ngón tay quen thuộc, lập tức tự mình hút lấy, run rẩy khoái cảm xông tới, Thái Anh không khỏi nắm chặt ra giường, đung đưa ngọc nhũ rên rỉ

"A a a, a a ... A ~"

Tối hôm qua dịch ẩm ướt còn sót lại nhiều, Mã Nặc Ba liền bôi trơn rồi dùng cả ngón tay cắm vào sâu bên trong, lại xoay tròn lại lui ra ngoài.

Lòng bàn tay đè ép vách trong lửa nóng, ra ra vào vào, rất nhanh liền tạo ra bọt nước, Mã Nặc Ba đút vào, nghe tiếng nước êm tai, sau đó liền trông thấy bên trong tiểu huyệt tuôn ra dịch ẩm ướt, cho đến khi chảy ra ngoài.

Đại khái bởi vì bờ mông nâng lên cao, hoa huyệt hướng lên trên nở rộ, toát ra dịch ẩm đều đọng lại ở cửa huyệt, rất nhanh thành trầm tích một mảnh nhỏ

Mã Nặc Ba lại đút một ngón tay nữa, tăng chút tốc độ, thẳng từ trên xuống cắm huyệt nộn, dịch ẩm đều bị khuấy lên bọt trắng

"Ừm a, a a ... A ~"

Huyệt thịt từng đợt co rút lại, Mã Nặc Ba nhìn mặt Thái Anh càng ngày càng ửng hồng biết nàng lập tức sẽ lên, liền dừng lại, trùng điệp đánh mông nàng.

"Chịu đựng không cao trào!"

Nói xong liền đem người đặt ngang, tiểu huyệt dính xuân dịch liền chảy xuống, ẩm ướt một mảnh

Nước ngọt thật nhiều.

Mã Nặc Ba thấy nóng mắt, nhịn không được cúi đầu liếm láp uống một chút.

Thái Anh mẫn cảm ưỡn lên một chút tựa hồ hy vọng Mã Nặc Ba tiếp tục liếm nàng, nhưng Mã Nặc Ba vô tình rời đi, để mấy nữ tỳ mặc nam trang cho nàng.

"Trước đừng bó ngực cho nàng, y phục cũng không nên buộc quá chặt"

Nhóm nữ tỳ rất mau mặc y phục xong cho nàng, Mã Nặc Ba tiến lên đem người ôm một cái, bước nhanh đi ra khỏi phòng ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro