chap 167

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Lisa, đang ở bên ngoài phòng cấp cứu, nhìn sàn nhà với đôi mắt trống rỗng, như người mất hồn và giống như một con rối.

Một lần nữa ... Park Chaeyoung lại vào phòng cấp cứu ...

Cha Park vội vàng chạy đến khi nhận được tin báo từ bác sĩ, ông lập tức tức giận khi nhìn thấy La Lisa đang đứng ở một bên.

"Cô dám tới đây! Tôi biết cô không muốn cho Tiểu Chaeng có một ngày tốt lành. Phải giết nó rồi mới buông tha cho nó!"

Cha Park nắm lấy áo của La Lisa rồi hét lên: "Có lúc nào ...cô xuất hiện bên cạnh nó mà không làm nó bị thương không? Cô là sao chổi của Tiểu Chaeng! Tại sao cô không biến mất! Tiểu Chaeng không muốn gặp lại cô! "

“Lisa…”

La Lisa nghẹt thở, lạnh lùng nói: "Ở gần em ấy ... chú nghĩ vậy sao ... em ấy cũng cho rằng tôi là sao chổi"

"Đúng vậy, Tiểu Chaeng còn cho rằng cô là sao chổi, sẽ chỉ mang lại cho nó đau thương! Kể từ khi nó đã cứu cô, tôi biết rằng cô là một sao chổi, cô mang đến tất cả sự tra tấn và bệnh tật trong những năm qua cho nó. Nếu cô biến mất, nó sẽ rất hạnh phúc!"

Cha Park xót xa nhìn vào phòng cấp cứu, Tiểu Chaeng của ông rất thông minh và ngoan ngoãn, nhưng sau khi chạm trán với con quỷ La Lisa, đã khiến cho thế giới đứa con của ông trở nên tăm tối và đau đớn.

La Lisa nhìn cha Park, người đã lớn hơn nhiều tuổi trước mặt mình, và đột nhiên quỳ xuống từ từ.

“Xin lỗi… Con biết đó là lỗi của con, con sẽ biến mất… Chỉ cần em ấy bình phục, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt em ấy nữa…”

Cha Park nhìn thấy La Lisa quỳ xuống, lạnh lùng nói: “Cô cho rằng tôi sẽ tin cô sao? Trong miệng của cô không bao giờ có sự thật, buông tôi ra! Đừng để tôi gặp lại cô trong bệnh viện! "

Cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ nói rằng tình trạng của nàng đã ổn định, và Park Chaeyoung được đẩy ra ngoài và chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt.

La Lisa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đứng dậy đi tới kiểm tra, nhưng bị cha Park ngăn lại.

“Nếu cô còn muốn nó sống, hãy tránh xa nó ra!” Cha Park bước nhanh tới chỗ bác sĩ rồi rời đi.

La Lisa đứng bất động trong một thời gian dài, và ngồi trên băng ghế một mình cho đến khi trời tối rồi mới rời đi.

Ngày hôm sau, La Lisa lại đến bệnh viện để gặp trưởng khoa, cô đã liên hệ với đội ngũ bác sĩ giỏi nhất của đất nước Z để điều trị cho Park Chaeyoung.

Sau khi mọi việc thu xếp xong xuôi, La Lisa lặng lẽ rời bệnh viện mà không đến phòng bệnh thăm nàng...

Hot search những ngày gần đây hầu hết đều liên quan đến tập đoàn La thị và nhà họ Kang, La Lisa và Lee Nancy,  Rosé và La Lisa.

Từ khi phóng viên báo đài đăng tin về tiệc đính hôn trên mạng, mọi người trên mạng đều biết mối tình đầu của La Lisa là giả, hóa ra là giả mạo.

Nói cách khác, nếu không có Park Chaeyoung, Lee Nancy thậm chí sẽ không có cơ hội gặp La Lisa.

Các video và đoạn ghi âm đã được phát hành cho thấy Lee Nancy độc ác như thế nào.

Sau khi xem đoạn video, cảnh sát cũng mở cuộc điều tra Lee Nancy, sau khi xác minh cũng phát lệnh bắt giữ, nhưng đã lâu không tìm thấy ai, cả thế giới như bốc hơi vậy.

La trang.

“Đừng nhúc nhích, tôi sẽ vẽ không được.”

Yoo Seung Ho nhìn La Hwan, người đang đi lại một cách ngả ngớn, bước tới và lấy cọ gõ vào đầu cậu ta.

"Hwan, cậu đừng đi lung tung đi. Người mẫu mà không có chút tư chất nào."

La Hwan xốc quần áo của Yoo Seung Ho, khóe mắt gian xảo cong lên nói, "Anh ơi, anh cứ nhìn chằm chằm làm em không đứng yên được. Giúp em đi, thân thể em ngứa, anh có gãi cho em được không? ”

Yoo Seung Ho vừa đến gần La Hwan liền ôm lấy anh không muốn buông ra, ngửi được mùi hương quen thuộc, La Hwan liền thả lỏng.

Hai người ngồi trên bãi cỏ trên mặt đất, La Hwan nhìn bức chân dung của Yoo Seung Ho trong vòng tay anh, trong mắt hiện lên ý cười.

“Anh à, anh có hay vẽ chân dung người khác không?”

Yoo Seung Ho lắc đầu nói nhỏ: “Anh chỉ vẽ cho gia đình, năm nào anh cũng vẽ chân dung cho cha mẹ.”

La Hwan trở nên cứng ngắc nói: “Mẹ em đã từng chụp ảnh với em, nhưng sau đó bà ấy không muốn. Ngay cả khi tôi muốn bà ấy nói chuyện với tôi, bà ấy cũng không muốn "

Yoo Seung Hodừng lại và nhìn người trong vòng tay của mình, và chạm vào mái tóc của La Hwan, nhẹ nhàng nói: “Lần sau khi cậu nhớ mẹ cậu, tôi có thể đi cùng cậu, Hwan, tôi sẽ đi cùng cậu.”

Đột nhiên tiếng kêu của một người phụ nữ vang lên từ sân sau của La trang, Yoo Seung Ho nhìn lên và nghi ngờ: "Cậu có nghe thấy gì không Hwan? Hình như có người đang kêu."

Đôi mắt La Hwan tối sầm lại, anh liếc nhìn về hướng sân sau, nói: "Anh à, nếu em thật là người ghê gớm? Anh vẫn sẽ chiều chuộng em chứ? ”

Yoo Seung Ho quay lại nhìn La Hwan, ánh mắt nhẹ nhàng rồi gật đầu.

"Hwan, anh biết em là người thích làm nũng nhưng không muốn bày tỏ lòng mình. Em vừa dùng gai nhọn để bảo vệ bản thân, vừa muốn vẫy bàn chân để xua đuổi những kẻ muốn làm tổn thương anh. "

La Hwan giật mình. Đôi mắt hơi đỏ bừng ôm lấy Yoo Seung Ho, nhẹ nhàng nói:" Cảm ơn anh ... Cảm ơn em đã tin tưởng anh, anh là người đầu tiên nói câu đó ... "

" Anh à nếu em sau này làm cho anh tức giận, anh đừng bỏ em mà chạy trốn. "

" Nằm xuống. "

" Được. "

" Anh đã hứa với em, anh không thể rút lại nhé. "

" H... "

La Hwan đang muốn nói gì đó, đột nhiên ngoài cửa có hai người bước vào, hắn nhanh chóng đứng lên, bảo vệ Yoo Seung Ho ở phía sau.

"Anhà anh về trước giúp em vẽ bức chân dung đi? Em có việc phải làm, lần sau sẽ cùng anh đi."

Yoo Seung Ho nhìn thấy người đứng ở cửa, gật đầu đứng dậy, cầm bản vẽ lên, dụng cụ và bước ra ngoài.

Nụ cười trong mắt La Hwan biến mất sau khi Yoo Seung Ho rời đi, anh ấy bước tới và nói: “Chị, sao chị lại ở đây?”

“Tôi có chuyện muốn hỏi Lee Nancy.” La Lisa liếc La Hwan rồi quay xuống tầng hầm.

Lee Ji Eun cười lắc đầu nói: "Này! Đó là con thỏ mà cậu nhắc tới?"

"Ừ"

Nhìn vẻ dịu dàng trong mắt La Hwan, Lee Ji Eun sửng sốt: "Anh thực sự yêu anh ta sao? La Hwan, cậu nghiêm túc sao? Anh ấy biết cậu là... "

La Hwan lắc đầu:" Anh ấy không biết, và tôi cũng không muốn anh ấy biết, không phải người chị thích cũng đau khổ sau khi biết mọi chuyện? "

Lee Ji Eun sửng sốt:" Cậu ... làm sao cậu biết ... "

" Tôi tự hỏi ngày hôm đó cậu mang theo đám người canh giữ Lee Nancy ra khỏi nhà thờ. Tại sao người bình thường cẩn trọng như chị lại làm việc cẩu thả như vậy? Hóa ra trong nhà có một con chim hoàng yến. "

La Hwan nhìn cọ sơn rơi trên mặt đất, lạnh lùng nói:" Vậy ... Tôi có thể nuôi giữ được bao lâu. Tôi chỉ hy vọng rằng trong mắt anh ấy tôi chỉ là một đứa trẻ thích làm nũng chứ không phải một con quỷ đẫm máu hành hạ người khác mỗi ngày.”

Sau đó, La Hwan xoay người bước xuống tầng hầm.

Trong tầng hầm mờ mịt, La Lisa đứng trước mặt Lee Nancy, người đang run lên bần bật.

Lee Nancy nhìn thấy đó là La Lisa, sắc mặt ả ta lập tức tái mét và lùi lại.

"Đừng tới đây! Đồ ác quỷ ... ngươi sẽ xuống địa ngục!"

La Lisa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Hắn lúc bị chém đã ngất rồi. Xương cốt bị đánh gãy, vừa tỉnh lại liền cảm giác được máu của chính mình chảy ra." ""

“La Lisa, xin chị ... đừng làm điều này với tôi ... đừng! Tôi đã sai ... hãy tha cho tôi, được không ... "

" Tôi hỏi cô, vụ bắt cóc có phải là những gì mà cô làm? Cô đã đẩy em ấy vào tay những kẻ bắt cóc rồi trốn thoát một mình. Cok dùng gậy đánh gục em ấy. Cô đã nói dối tôi rằng em ấy đã bỏ đi với Kim Jennie, phải không? "

Lee Nancy khóc và cầu xin sự thương xót:" Em đã sai. Em sai rồi. Em làm vậy vì quá yêu chị..."

La Lisa không chạm vào Lee Nancy, bước đến giá treo đầy dụng cụ tra tấn, và lạnh lùng nói:" Tôi muốn cô trải qua tất cả nỗi đau của Chaeyoung, tôi muốn cô phải trả lại gấp mười, gấp trăm lần.! ”

Cây roi rơi xuống người Lee Nancy, Lee Nancy hét lên một tiếng rồi cuộn mình vào góc tường.

“Chị gái?”

La Hwan cùng Lee Ji Eun bước vào, và hơi ngạc nhiên khi thấy La Lisa thực sự ra tay đánh Lee Nancy.

La Lisa nhìn đám người trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Tôi sẽ không để các người chết dễ như vậy! Tôi sẽ để các người bị tra tấn mỗi ngày, ngày nào Chaeyoung chưa tỉnh lại thì các người còn bị tra tấn ngày ấy. Cô nợ em ấy!"

La Hwan nhìn vẻ mặt u ám và lạnh lùng của La Lisa, nói: "Chị hai, đã xảy ra chuyện gì?"

Lee Ji Eun cầm tấm ảnh lên nhìn, cau mày: "Nhà họ Kang muốn lợi dụng sự xáo trộn của chúng ta. Thật độc ác, hắn biết về vụ tai nạn xe hơi của Chaeyoung và muốn dùng nó để khiêu khích.”

La Lisa nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

“Vậy thì tiêu diệt hắn!”

Lee Ji Eun sửng sốt: “Cậu định tiêu diệt Kang gia sao? Cậu điên rồi!

"Nhà họ Kang đã làm tổn thương Chaeyoung hết lần này đến lần khác! Tôi phải giúp em ấy loại bỏ tất cả những nguy hiểm tiềm ẩn trước khi tôi có thể cảm thấy thoải mái ..."

"Cậu thực sự muốn làm điều này?"

Đôi mắt La Lisa hơi lóe lên, và cô nói "Con đường em ấy đi đều bầm dập bầm dập. Vậy thì, tôi sẽ giúp em ấy gỡ bỏ mọi chông gai, chướng ngại trên con đường tiếp theo ..."

Bằng cách này.. dù tôi có rời đi, em ấy vẫn sẽ luôn bình an vô sự ...

"Các vấn đề nội bộ trong tập đoàn Kang thị bị nghi ngờ là hoạt động bất hợp pháp. Cảnh sát đã can thiệp vào cuộc điều tra. Có thông tin cho rằng ..."

La Lisa nhìn thấy tin tức trên màn hình ở hành lang bệnh viện, một màu sắc kỳ lạ trong mắt anh lóe lên, cô quay vào thang máy.

Trong bệnh viện bố trí người bảo vệ Park Chaeyoung, cha Park sẽ trở lại công ty sau buổi trưa đó, chỉ có thể nhìn thoáng qua Park Chaeyoung.

Đứng ngoài phòng bệnh, nhìn gương mặt Park Chaeyoung còn đang tái nhợt, La Lisa cảm thấy trong lòng đau như bị dao cắt.

"Chaeyoung, tôi đã giúp em giải quyết những người có thể cản trở em, Kang gia, Lee Nancy, Lee Yoo Bi, tôi sẽ giết hết bọn họ cho em, được không? Em mau tỉnh lại đi, được rồi ..."

La Lisa đưa tay ra định nắm cửa. Khi cô cố gắng mở cửa và xem xét, một âm thanh đột nhiên vang lên sau lưng cô.

"La Lisa? Tại sao cô lại ở đây?"

La Lisa quay đầu lại nhìn về phía sau cô, Kim Jennie bước tới với một bông hoa hướng dương trên tay và Kim Jisoo, đang cảnh giác nhìn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro