43.🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em đã ở đâu vậy!"

Thấy người trở về, liền xông về phía nàng gào thét, tiến lại gần nhấc chân định đá. Lisa nghiến răng kìm lại, đạp mạnh lên xe lăn của nàng.

"Em to gan thật. Ai cho em tự ra ngoài một mình? Em muốn đi ra ngoài tìm Hoyeon à? Ai cho em đi, gần đây thấy tôi đối tốt với em nên bắt đầu không coi tôi ra gì rồi? Hả?" Cô tức giận đến mức muốn tát nàng một cái, mắt đỏ hoe, nước mắt rơi ngày càng nhiều.

Chaeyoung thờ ơ như một người máy, không có chút phản ứng nào, đẩy xe lăn vào trong phòng bệnh.

"Mẹ nó, em đi đâu! Nói cho tôi biết, em ra ngoài gặp ai? Có phải Hoyeon không? Nó có đứa con gái khác rồi, em còn đi tìm nó, có đáng không! Em không cảm thấy buồn nôn à, đã ở bên tôi rồi còn đi tìm đứa khác!"

Kìm nén hồi lâu, rốt cuộc vào lúc này, cô gầm lên. Vừa khóc vừa chạy theo nàng vào phòng bệnh, nàng nhìn giường bệnh cao ngất, hai chân không đứng lên được.

"Đóng cửa lại đi." Chaeyoung khàn khàn quay đầu lại, hai mắt sưng đỏ, rõ ràng là trước đó nàng đã khóc, Lisa tức giận đóng sầm cửa lại.

"Tôi không hiểu, tôi có gì không tốt? Hoyeon có điểm gì đối tốt với em như tôi? Chaeyoung ! Xin em, xin em đừng đi tìm nó được không, tôi sắp phát điên lên rồi, xin em!"

h quChịa đây." Nàng đột nhiên bình tĩnh nói. Cảm xúc kích động dần dần dịu đi, vừa định nhấc chân tiến đến, đột nhiên có cảm giác bản thân như một con chó bị nàng ra lệnh tùy ý, nhục nhã dần dần tăng lên, nhưng cô vẫn đi đến bên cạnh nàng.

Đột nhiên, nàng nắm lấy cổ áo cô kéo xuống, chỉ nhìn thấy đôi mắt trong veo và khuôn mặt non nớt mềm mại, nàng nhếch miệng cười với cô.

"Lisa , chị thích tôi, từ lúc lên sơ trung bắt đầu thích, phải không?"

Cô run rẩy nói: "Nói thừa, tôi không thích em thì tại sao tôi lại chơi em."

"Thế thì tại sao chị lại đánh tôi, mắng tôi? Miệng chị nói thích tôi, nhưng chị chỉ coi tôi như một con chó mà đối đãi, phải không? Muốn thao kiểu gì thì thao, chơi kiểu gì thì chơi, cái này gọi là thích sao, nghe thật xa vời."

"Tôi biết, tiểu Chaeng, tôi đang thay đổi, tại sao em không ra! Tôi vì em mà thay đổi, tôi có thể làm tốt hơn Hoyeon, em thích nó ở điểm nào, cứ nói đi, tôi thề tôi sẽ biến thành người mà em muốn!" Nàng đột nhiên bật cười.

"Chị biết không, hành động bắt chước của chị không khác gì tên hề, giống ư, không hề!"

Cô ghen tị đỏ mắt: "Vậy thì tôi nên làm thế nào mới khiến em hài lòng, tôi thực sự không biết."

Chaeyoung im lặng.

Nắm cổ tay cô, mặt không thay đổi nói: "Tôi dạy chị."

Nàng cầm tay cô lên, điều cô không ngờ là đặt trước ngực nàng, ngăn cách với áo len và áo choàng bệnh viện bên ngoài, đều có thể tưởng tượng xúc cảm mềm mại bên trong, bầu ngực non nớt nằm trọn trong lòng bàn tay của cô.

"Xoa nhẹ chút." Lần đầu tiên Lisa cảm thấy luống cuống như vậy, không phải trước đây cô đã xoa cơ thể nàng rồi thôi, còn nhiều là đằng khác, trên khắp cơ thể nàng không có chỗ nào mà cô chưa chiếm đóng, mà lần này cô thực sự hồi hộp, tim đập mạnh hơn bao giờ hết. Bàn tay rộng đang phát run, nhẹ nhàng véo ngực nàng, cách lớp quần áo xoa nắn hai lần, vẫn đang chờ mệnh lệnh tiếp theo của nàng, lo lắng nhìn chằm chằm vào mắt nàng.

"Cởϊ qυầи áo ra."

"Tiểu Chaeng ..."

"Nhanh lên! Không phải cho tôi dạy chị sao!" Lisa nuốt nước bọt, cởϊ áσ len của nàng, lần lượt cởi từng cúc áo bệnh viện, bộ ngực không có mặc đồ lót lộ ra trước mặt cô. Còn có những dấu vết xanh tím mờ mờ, tất cả đều do cô để lại, hai đầu vú hồng hào run rẩy cứng lại trong khí lạnh.
Cô thực sự không nhịn được, dùng ngón tay véo nhẹ lấy đầṳ ѵú mà xoa xoa, nghe nàng rêи ɾỉ, hạ thể của cô nhướng lên mạnh mẽ, côn ŧᏂịŧ gò bó trong qυần lót trướng đau muốn nổ.

"Bên kia cũng xoa, nhẹ chút."

"......ừm." Cặρ vú non nớt mềm mại truyền ra hơi ấm trong lòng bàn tay, hai tay bắt đầu cùng xoa. Chaeyoung vòng tay qua cổ cô và ấn xuống, khiến cô úp mặt thẳng vào cặρ vú non mềm của nàng.

"Há miệng."

Không nói hai lời, Lisa ngậm lấy đầu vú của nàng mà mút, đầu lưỡi xoay tròn quanh quầng vú, cho nàng cảm giác liếʍ láp thoải mái, hàm răng khẽ cắn, bên tai cô nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của nàng phát ra. Cảm giác sưng tấy nơi hạ thể bùng phát ngay lập tức, dưới chiếc quần bó sát thấy rõ hình dạng cây gậy vốn đã căng ra, vừa dày vừa nóng.

"Bế tôi lên giường."

"ừm!" Lisa vội vã ôm lấy nàng, nghe theo chỉ dẫn của nàng, cởϊ áσ bệnh viện và quần của chính mình, không dám dùng lực trong suốt động tác, cẩn thận kéo một góc quần áo của nàng, ngay cả ngón tay vì căng thẳng mà trắng bệch. Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy gậy thịt khổng lồ của cô, nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến khiến da đầu cô tê dại.

"A ... Tiểu Chaeng, cởi giúp tôi, rất sướиɠ." Cô cúi đầu thấy nàng đang híp mắt, bị cô xoa nắn mà ánh mắt ấy trở nên mờ mịt, nằm ở trên giường dang rộng một đùi về phía cô, cửa huyệt hồng phấn lộ ra trước mặt.

"Làm tôi chảy nước rồi cắm vào, thao tôi."

"ừm!" Ấn vào âʍ ѵậŧ nhỏ xíu, đưa ngón tay vào âʍ đạo rồi rút ra, lặp lại nhiều lần cho đến khi ngón tay thấm đẫm nước, dễ dàng đút vào rồi rút ra. Nước càng ngày càng nhiều, ga trải giường màu trắng cũng ướt đẫm, Chaeyoung nằm dưới ôm chặt lấy gối.

"Có thể cắm vào được chưa?"

Lisa trên trán nổi gân xanh, cầm cây gậy thịt to lớn hỏi.

"A... cắm vào, nhẹ thôi." Không đợi được nữa, Lisa quỳ tới, nâng hai chân non mềm đặt lên vai cô, nhắm qυყ đầυ vào khe hở của môi âm hộ, đỡ côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng chọc vào, cái âm đạo khít khao lập tức kẹp chặt lấy qυყ đầυ.

"A! Tiểu Chaeng, chặt quá, em có thoải mái không? Tiểu huyệt chặt thật!" Nàng đột nhiên mở to hai mắt, nghiêm mặt nhìn cô.

"Không được nói tục! Hoyeon chưa bao giờ nói tục!"

Lisa cứng đờ, cúi đầu nhìn nơi hai người giao hợp, trầm giọng nói. Cắm càng nhanh, nàng run rẩy mềm nhũn nằm ở trên giường, toàn bộ giường bệnh đều đang rung chuyển, nàng kêu gào ôm cổ cô, rất vui vẻ, khuôn mặt mềm mại đỏ bừng, hai mắt đẫm lệ phủ một tầng sương, bụng phồng lên rõ hình dạng côn ŧᏂịŧ. Cuối cùng cô cũng đẩy mạnh vào, tinh hoàn điên cuồng vỗ đánh, tiếng nước nhóp nhép chảy ra rất vui tai, côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp, khúc thịt non mềm trong cái đũng sâu lộ ra ngoài.

"A ... a, chậm lại, chậm lại! a a... sướng quá!" Lisa vội vàng thu người lại, ôm lấy tấm lưng gầy của nàng, nhẹ giọng nói: "Được rồi, chị sẽ chậm hơn, chậm hơn nhé."

Chaeyoung rơi nước mắt, ôm chặt lấy cổ cô, một chân có thể động vòng qua eo cô: "um, rất thoải mái, Hoyeon ... a, thoải mái quá!"

Hai mắt Lisa đột nhiên mở to, động tác đưa đẩy đột nhiên dừng lại, khóe miệng run lên một cái, cúi đầu nhìn sắc mặt mê loạn của nàng.





🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro