Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jisoo đọc xong lá thư thì tìm tấm hình siêu âm mà Jennie nói. Cầm nó trên tay thì không biết xem làm sao. Chị đi đến cửa hỏi bảo an.

"Chị đã có con chưa ạ."

"À tôi có một bé trai rồi. 20803, cô có chuyện gì sao?"

"Tôi muốn hỏi chị....hình siêu âm thai thì xem thế nào??"

"À, đưa đây tôi chỉ cho."

Bảo an tận tình chỉ dẫn, Jisoo biết được thì cười hạnh phúc.
Tối đến Jisoo vẫn không ngủ được, chị ngồi nhìn tấm ảnh rồi đưa tay vào khối đen nhỏ trên hình.
___________________

"Chaeyoung à, em lên giường ngủ với chị đi mà."

"Không, em giận rồi. Chị đi mà gọi em lễ tân xinh đẹp lên mà ngủ cùng. Em ngủ dưới đất cũng không liên quan đến chị.. hức.."

"Khóc rồi sao?"

Lisa xuống nằm ôm Chaeyoung trên nền nhà.

"Buôn ra...đi mà ôm em lễ tân ấy.."

"Chaeyoung, chị yêu em."

"...."

"Chị yêu em, nên muốn ở cạnh em, ngủ cùng em. Đừng có giận mà."

"Ai biểu chị nhìn cô lễ tân ấy chằm chằm còn em nói gì chị lại không nghe?"

"Chị xin lỗi mà...chị sẽ không như vậy nữa."

"Tại chị làm người ta giận nên vẫn chưa đi chơi còn chưa ăn gì, đói chết đi được. Trời tối rồi làm sao ăn được chứ."

"Đói sao?? Vậy mình ra ngoài ăn đi. Nào đứng dậy, đi thôi."

"Thôi, ăn vào buổi tối sẽ mập lên. Xấu lắm."

"Xấu hay đẹp cũng là của chị. Mình đi ăn phở. Ở Jeju có chỗ này bán phở ngon lắm."

Kéo Chaeyoung ngồi dậy rồi cả hai ra ngoài.  Giờ thì cũng đã 21h rồi nhưng trên con đường thì không có khái niệm giờ giấc mà ngược lại còn rất đông. Lisa kép Chaejung vào một nhà hàng nhỏ.

"Cho tôi hai bát phở. Một cơm chiên....?"

"Hai người muốn loại cơm chiên nào ạ? Có com chiên hải sản hay cơm chiên thịt bò mềm...."

"À.... cơm chiên thịt bò."

"Phiền quý khách đợi một chút."

Nhân viên đi vào trong rồi Lisa mới nhìn đến cô gái đối diện, như đang suy nghĩ gì đó.

"Còn giận sao? Chị xin lỗi rồi mà..aa"

"Không...em hết giận rồi."

Nghe được câu trả lời Lisa liền cười một cái. Cả hai ngồi nghịch đồ trên bàn một lúc thì thức ăn được mang ra.
Ăn xong cả hai đi dạo một chút rồi mới quay về lại khách sạn. Vào đến phòng cả hai đã lên giường nằm ôm nhau.

"Lisa..."

"Hửm??"

"Sau này có con. Chị muốn con trai hay con gái?"

"Chị không quan trọng chuyện này đâu. Mà sao lại hỏi thế. Em muốn có con sao? có cần chị giúp không?"

"Ai nói chứ. Chẳng phải nói khi nào em ra trường rồi chúng ta cưới nhau, lúc đó sẽ có con mà."

"Ừm, chị đùa thôi. Em còn đi học mà."

"Chị...chị...không..vào thăm chị Jisoo sao?"

Nghe câu hỏi của Chaeyoung, Lisa trở nên im lặng hẳng. Phải 5 tháng qua Lisa chưa một lần vào thăm chị mình. Chỉ mới năm tháng nhưng thời hạn giam giữ là 5 năm. Thấy Lisa im lặng không nói gì mà hơi thở trở nên khó khăn.

"Chị....em biết chị không ghét bỏ chị ấy, chỉ là chị mặt cảm vì những lời hôm đó nói với chị ấy, chị trách bản thân không có mặt khi toà tuyên án. Nhưng đó không phải lỗi của chị."

"Vậy thì lỗi của ai chứ. Chị hai, chị ấy thực sự bỏ cả đời mình ra là để hi sinh cho chị. Chị chưa từng làm gì khổ cực cả, lúc nhỏ bị bạn bè bắt nạt, chúng nói chị nghèo không có tiền mua màu vẽ, không có tiền mua đất nặn, chị ấy biết được liên đến cửa hàng trộn về cho chị. Bị người ta đánh cho sắp chết cũng ôm khư khư thứ đồ đó. Có ngày nào chị ấy sung sướng không? Giờ chị ấy ngồi trong nhà giam chỉ vì muốn cho chị một cước sống không thiếu thốn. Chị còn mặt mũi nào đến gặp chị ấy trong hoàn cảnh đó chứ."

"Lisa..."

"Ba mẹ cũng đã mất rồi, chị ấy vứt chị đi. Bỏ đi một gánh nặng rồi một mình sống chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Tại sao phải lo cho chị."

"Lisa, chẳng phải mọi chuyện chị ấy làm cũng vì nghĩ cho chị, muốn chị sống hạnh phúc sao. Chị ấy thương chị nhiều như vậy bỏ mọi thứ vì chị. Vậy chị phải là người bên cạnh chị ấy chứ không phải người tự hận bản thân. Chị chỉ cần bên cạnh chị ấy và cho chị ấy thấy chị đã hạnh phúc, đó là cách khiến chị ấy hạnh phúc và là cách khiến chị ấy bắt đầu nghĩ về bản thân mình."

"Thật..không?"

"Thật, chúng ta đi chơi về rồi cùng đến thăm chị ấy. Có được không?"

"Ừm.."

"Ngủ thôi, mai chúng ta cùng đi chơi cùng bỏ hết những chuyện buồn trước đây."

Cả hai ôm lấy nhau rồi chìm vào giấc ngủ.
__________________
Trời vừa sáng, Jennie đã đến cửa hàng tiện lợi gần nhà mua ít dụng cụ cá nhân rồi quay về nhà chuẩn bị đến nơi rất đặc biệt.
Jennie lên taxi có chút khó khăn vì dù sao thai cũng đã 5 tháng, bụng cũng đã to lên.

Chiếc taxi chạy đến trại giam thì ngừng lại. Tài xế xe cũng rất tốt. Biết Jennie mang thai nên xuống lấy đồ sau kốp rồi đỡ lấy Jennie.

"Của cháu hết bao nhiêu vậy ạ?"

"Hết 15.000 won"

"Cháu gửi chú."

"Rồi chú cảm ơn, cháu đi đứng cẩn thận đấy."

Jennie cười rồi xách đồ đi vào trong. Jennie đến thăm Jisoo, đây là lần thứ 7 Jennie đến thăm nhưng chưa lần nào gặp được Jisoo mà lúc về còn không ngừng khóc.

"20803. Có người nhà vào thăm"

"Là ai vậy?"

"Một người phụ nữ đang mang thai."

"Bảo cô ấy về đi, tôi.... không muốn gặp"

"20803, cô ấy đến đây đã 7 lần rồi. 6 lần trước nghe cô không muốn gặp cô ấy đã khóc rất nhiều, phụ nữ mang thai mà khóc nhiều sau này rất dễ khó sinh cô thể mất mạng, nếu sinh được thì cũng sẽ dễ trầm cảm sau sinh....haizz thật tội nghiệp... Tôi ra thông báo cho cô ấy vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro