Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung biết mình không thể giấu Jennie người bạn tốt nào, nàng kể cho Jennie nghe mọi chuyện.
Jennie biết được sự thật liền há hốc mồm nhìn nàng. Cứ tưởng Jen sẽ la um sùm thì mọi chuyện hoàn toàn ngược lại, Jen ngồi thững ra một lúc thì nói một câu khiến Chaeyoung bất ngờ.

Chaeyoung này...
Cậu với giáo sư rất đẹp đôi đấy.


Jennie..cậu nói cái gì vậy.


Sao..hai người đâu chênh lệch bao nhiêu chỉ có 11 tuổi thôi mà.
Mà cậu không muốn giáo sư ấy chịu trách nhiệm với lần đầu của mình sao.


Mình..mình không muốn, dù sao cũng là lỗi mình chủ động. Đâu thể bắt ép người ta chứ.


Cậu suy nghĩ thế cũng có phần đúng....mà cậu thấy ổn là được, có gì cứ nói mình, mình giải quyết được hết.

Vừa nói chuyện vừa dọn dẹp cùng nhau thì điện thoại Chaeyoung đỗ chuông.
Nàng đến nghe mấy thì phát hiện đầu dây bên kia là Lisa.

[Chaeyoung, em ra cổng của kí túc đi. Đi cùng tôi đến đây.]


Em..em.
Em bận lắm ạ.

[Tôi đợi em.]

Nàng thở dài, đến cửa sổ nhìn ra thì thấy xe của cô đang ở trước cổng.
Nàng đành vào trong thay đồ rồi đi cùng cô.
Mở cửa xe bước vào nàng liền hỏi lí do.

Giáo sư có chuyện gì vậy ạ?

Tôi đưa em đến gặp một người.

Ai chứ?

Cái đuôi của tôi. Em giúp tôi khiến cô tay đừng theo tôi nữa.

Tại sao chứ?

Có phải em từng nói không muốn tôi nhớ đến chuyện hôm đấy.
Được, tôi sẽ quên. Tôi sẽ xem như tôi với em không có chuyện gì theo như ý của em.

Giáo..sư..em

Lisa không nói gì nữa lái xe đi. Trong Lisa bây giờ rất khó chịu, bắt cô xem chuyện đó không có gì trong khi cô luôn dùng nó tiếp cận người mình thích. Nhưng cố ép bản thân không tiếp cận nàng còn hơn bị cái đuôi kia theo.
Phía bên nàng không nói gì, nàng im lặng từ lúc xe lăn bánh.

Cô lái xe vào một khách sạn sang trọng. Cô mở của xe cho nàng, nắm lấy tay nàng như cặp đôi yêu nhau nhưng đâu ai biết được có một người đang ước giây phút này ngừng lại, nàng đang ước nếu ngừng lại thì nàng sẽ có có cơ hội cảm nhận sự ôn nhu cô dành cho mình và cảm giác của bản thân với Lisa.
Cô đưa nàng lên tầng cao nhất của khách sạn đấy là tầng bar. Cùng nàng bước vào căn phòng dành cho khách VIP, bên trong có nhưng người đàn ông ăn mặc lịch lãm.
Vừa nhìn thấy cô bước vào bọn họ liền mở miệng chào.

Ồ. Chào Là tiểu thư.
Hôm nay tiểu thư đưa một cô em nào đây.

Cô ấy. Các anh không được đụng vào, nếu thích mùi đất thì cứ thử.

La tiểu thư nói thế thì ai nào dám.

Cô cười khẩy rồi nhìn sang nàng đang ngồi im kế bên. Vừa đưa ly rượu lên miệng thì tiếng cửa mở ra, là một cô gái mặc rất quyến rũ bước vào.

Chị.. - vừa vào cô ta liền nhào đến ngồi vào lòng cô.

Cô khó chịu đẩy mạnh cô ta ra. - Jung_Soon, buôn tôi ra.

Lili thật lạnh nhạt. -  quay sang nhìn thấy Chaeyoung. Cô gái này là...

Học sinh của tôi... - cô vừa nhìn nàng vừa nói.

Sao lại dẫn học sinh của mình vào đây.
Sao chị lại làm giản viên chứ cứ như trước không tốt sao...
 

Cô khó chịu nhìn cô ta. - Tôi chưa nói hết câu. Đừng cắt lời của tôi.
Cô ấy không chỉ là học sinh của tôi mà còn là người tôi thích vì thế em sao này đối với tôi như thế cô ấy sẽ hiểu lầm đấy.

Cô đến nắm lấy tay nàng kéo đi. Đưa nàng vào căn phòng.

Giáo sư đưa em vào đây làm gì ạ.

Chaeyoung. Xin lỗi..

Tại sao chứ..

Lúc nảy khi đưa em vào căn phòng đó tôi thấy em có vẻ rất sợ. Nhìn thấy em cứ cúi mặt xuống khiến tôi nghĩ em sẽ khóc vì tôi đưa em đến đây.
Chuyện tôi nhờ em xong rồi, theo như lúc đầu tôi nói tôi sẽ quên chuyện đó. Tôi sẽ..sẽ không tiếp cận em nữa.

Em không sao.

Chaeyoung..
Tôi..thích em.

Giáo sư nói gì ạ..đừng đùa mà.

Cô tiến tời gần nàng hơn, đưa tay nâng cằm nàng lên mà nhìn. Mất tự chủ cô cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ của nàng.
Nàng bất ngờ rồi cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, không chống cự cũng không phối hợp. Đến khi hết hơi nàng đành ào bã vai cô để cô biết rằng mình ngộp không thơ được.

Lisa dứt hôn, cả hai đều thở gắp. Cô không để nàng ổn định mà bế lên tiến lại giường. Đặt nàng xuống giường nằm đè lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro