Chap 23: Sự ngọt ngào đầu tiên em dành cho chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn đám người xông lại xe mình với khí thế muốn giết người. Lisa mở cửa xe, lách vào một con đường gần đó mà chạy. Trên tay vẫn cầm chặt món quà cho nàng. Bó hoa không thể mang theo đành để lại. Chân đau, cô cứ khập khiễng mà cố gắng chạy hết sức mình. Trời tối, khu vực này đèn đường không có nên bọn chúng mất một lúc mới phát hiện Lisa không còn trong xe. Còn cô vừa nhìn phía sau, vừa chạy. Bất cứ giá nào cũng phải còn sống trở về.

Bọn chúng đuổi theo rồi, chết tiệt, với tình trạng như thế này Lisa không thể nào đánh trả được. Ở phía trước có một cửa hàng nhỏ. Lisa nhanh chóng tiến vào.

- "Tôi xin lỗi, có người truy đuổi tôi. Cho tôi lánh một chút được không?" . Cô thở hổn hển, gương mặt hơi tái vì chạy với cái chân đau nảy giờ, mồ hôi ở thái dương vì đau quá mà rịn thành từng hột

- "Em vào đây". Một cô gái nắm tay Lisa kéo vào trong, bảo cô ở yên trong phòng.
.....
10p sau. Cô gái đó bảo Lisa ra ngoài, bọn họ đi rồi.

- "Tôi cảm ơn. Thật sự nợ cô một mạng rồi"

- "Thấy chết mà không cứu thì làm sao được, em đừng khách sáo". Cô gái nhìn Lisa, thì cũng biết cô bé này còn rất trẻ, ít nhất là trẻ hơn cô gái 25 tuổi như mình. Mà cô bé này còn rất xinh đẹp, gương mặt thật hoàn hảo, lạnh lùng nhưng thu hút, khiến người ta không thể rời mắt

- "Chị tên gì?".

- "Chị tên Lee Hyori". Hyori cười

- "Lalisa Manoban". Lisa nhìn đồng hồ. Đã trễ như vậy rồi sao? 20h30. Chết tiệt...cô phải về nhanh đã trễ quá rồi.

- "Em xin phép đi trước. Em sẽ hậu tạ chị sau nhé. Cảm ơn chị Hyori". Lisa cười rồi cũng nhanh chóng ngó trước ngó sau rời đi.

- "Chân của em, từ từ đã Lisa".  Hyori giữ tay Lisa lại, chân em ấy khập khiễng, có vẻ bị thương rất nặng.

- "Không sao đâu chị. Em có việc gấp". Lisa gỡ tay Hyori ra, cười thật tươi, vẫn quyết định chạy đi, có người đang chờ.

Hyori ngây ngẩn một lúc, em ấy cười thật đẹp. Lalisa Manoban. Hyori sẽ nhớ thật kĩ cái tên này. Có duyên gặp lại.
......
Ra đến đường lớn. Phía xa bọn chúng vẫn đang truy tìm cô, nhất định phải giết cho bằng được. Không thể đi đường chính, cô phải rẽ rất nhiều hướng khác nhau đi xa bọn chúng, ra đường cái còn tìm xe trở về nhà. Trong lòng thầm rủa mình xui xẻo. Cô đã mất hơn 2 tiếng đồng hồ mới ra đến đường cái, vì khuya phải đợi thêm một lúc mới có xe. Chân cô lúc này đau gần như đi không nổi. Nhưng chỉ muốn về đến nhà.

Lúc đến được cửa nhà, cũng đã 12h đêm. Chắc tiệc cũng đã tàn mất rồi, căn nhà tối om. Cô tra chìa khóa mở cửa đi vào.

Người con gái đang cuộn mình trong sofa lọt vào tầm mắt cô. Từng bước nặng nề tiến lại gần. (Chị ấy khóc sao? Ngày vui. Sao lại khóc?). Nhìn thấy giọt nước mắt còn đọng lại khóe mi dù nàng đang nhắm mắt, mũi cũng vì khóc mà đỏ ửng. Không muốn đánh thức nàng, cô cúi xuống hôn lên trán nàng một cái thật khẽ. Đặt hộp quà xuống bên cạnh.

- "Xin lỗi đã về trễ như vậy? Chúc mừng chị. Chị giỏi lắm Chaeyoung". Cô thì thầm rất nhỏ, như chỉ muốn bản thân mình nghe thấy tâm tư này.

Khi đứng dậy định rời đi, có một bàn tay nhỏ nhắn nào đó nằm tay cô giữ lại. Chaeyoung mở mắt ra, đôi mắt hơi sưng vì khóc quá lâu, đau mắt nên nàng chỉ nhắm một lúc, vẫn là đang đợi cô trở về.

- "Lisa.."

- "Chị chưa ngủ sao? Tôi xin lỗi, đã về trễ mất rồi". Lisa ngồi xuống sofa giọng đều đều. Trong tâm thì lại lo sợ nàng biết mình hôn lén người ta.

- "Em về đã là tốt lắm rồi. Chị còn sợ em có chuyện gì?". Nàng cũng ngồi dậy.

- "Sao em lại thành thế này? Có chuyện gì? Em có bị đau chỗ nào không?". Nàng dụi mắt vài cái, nhìn Lisa mới phát hiện, quần áo cô rất bẩn, gương mặt cũng có phần mệt mỏi.

- "Chỉ xây sát một chút. Tôi không sao". Lisa vuốt lại tóc, cười cười. Suốt cả một buổi tối chạy đến thân tàn ma dại

- "À..tặng cho chị. Chúc mừng". Lisa lấy hộp quà khi nảy đưa cho nàng.

- "Cảm ơn em. Sao em đến giờ này mới về? Chị đã chờ thật lâu". Nàng cầm món quà, giọng có vẻ hơi buồn một chút. Tiếc hôm nay không có Lisa, thật sự rất trống trải. Lúc tiệc tàn, nàng đã tủi thân mà khóc biết sao nhiêu.

- "Em..gặp một chút chuyện. Về không kịp"

Nàng ngẩn mặt lên nhìn cô. Cô mới xưng em sao? Giọng điệu lại nhè nhàng đến như vậy. Nàng có nghe lầm không? Nàng nhào đến ôm chặt Lisa, khóc một trận, mà là vì mừng đến phát khóc.

- "Nín nào...Em thật sự không cố ý về trễ thế này". Lisa cũng hoảng hốt khi nàng khóc trên vai mình. Lúng lúng mà xoa xoa lưng vỗ về.

- "Hức...hức...Em về an toàn là được rồi".

Lisa cũng dùng tay áo lau hết nước mắt trên mặt Chaeyoung.

- "Chị đi ngủ đi. Đã khuya lắm rồi. Mai còn đi học". Cô vuốt tóc nàng. Cử chỉ rất nhẹ nhàng.

- "Em cũng nghỉ ngơi đi. Chị...chị...Chụt". Nàng hôn vào má cô một cái, sau đó thì chẳng dám nhìn mặt người ta luôn. Ai biểu cái mặt em đáng ghét quá làm chi, hôm nay lại ngọt ngào như vậy. Chị định cắn một cái thật mạnh nữa cơ. Mà làm rồi mới thấy hối hận, tự nhiên hôn cô. Biết đâu nảy giờ ôn nhu chỉ vì có lỗi thì sao. Cúi mặt muốn sát đất vì sợ Lisa nổi trận lôi đình. Chơi dại rồi Chaeyoung à.

Lisa đưa tay sờ lên má, tim hẫng đi một nhịp rồi đập loạn xạ. Trong bóng đêm cả hai nghe rõ tiếng tim của nhau. Cùng nhịp đập, cùng tình yêu...Cho dù chẳng ai nói với ai một lời.

- "Chaeng...chân em đau quá. Chị...dìu em lên phòng được không?"

- "Đi. Lên phòng chị xem sao?". Đồi lông mày nàng nhíu chặt.
.....
Chân trái Lisa đến thời điểm hiện tại thật sự đã sưng rất to, đau không tả được do chạy quá nhiều. Đến tới phòng thì mồ hôi cũng đã ướt mặt do chịu đau, môi cũng bị cô cắn chặt đến rỉ máu, in dấu răng. Ngồi lên giường, để kiểm tra vết thương Lisa xé luôn ống quần ra, vì Chaeyoung thì không đủ sức xé được.

- "Em lại đánh nhau hả Lisa. Trông có vẻ rất nặng. Chị đưa em đến bệnh viện nhé". Nhìn chân Lisa cơ hồ nàng không dám đụng. Nó sưng tấy, căng bóng như muốn nứt da nứt thịt. Thật xót chết chị rồi Lisa. Nàng khẽ thở dài.

- "Em bị ám sát. Nhưng không sao rồi. Ngày mai em sẽ cho chị IU đến xem, khuya rồi. Ngủ thôi".

Thay một bồ đồ thoải mái một chút, Lisa được nàng đỡ lên giường. Lòng Chaeyoung đau nhói. Từ lúc biết Lisa ở thế giới ngầm, ông Marco cũng bị người ta ám sát mà chết. Lisa thoát được một lần, liệu có lần thứ hai.

- "Em ngủ ngon nhé. Có đau thì gọi chị"

- "Chị...ngủ lại đây đi...". Lisa nắm tay nàng lại khi thấy nàng có dấu hiệu ly khai khỏi phòng.

- "Em không làm gì đâu...chân đã thế này rồi mà". Thấy Chaeyoung lấp lửng Lisa liền giải thích, cô chỉ muốn ôm ai đó ngủ thôi, không có ý gì xấu.

Nàng cũng trèo lên giường, ngoan ngoãn nằm yên một chỗ, nhưng mà tim thì đập như đánh trống, muốn ngủ cũng không tài nào ngủ được. Lisa hôm nay lạ quá.

- "Ngoan..em ôm một chút. Chaeng ngủ ngon". Lisa thấy nàng nằm hơi xa, kéo lại gần ôm chặt vào lòng, hít một hơi hương thơm từ tóc nàng, thật thoải mái, Lisa mỉm cười, an ổn đi vào giấc ngủ, hôm nay Lisa đã rất mệt rồi.
Chaeyoung thì bất động, cứng đờ vì hành động bất ngờ. Sau một lát cũng vòng tay đặt lên eo cô, dụi vào hõm cổ, tìm hơi ấm đi vào giấc ngủ, nếu đây là giấc mơ nàng cũng chẳng mong tỉnh lại nữa.
Đêm.. hai con người mỉm cười say giấc. Giấc ngủ hôm nay thật ngon, giấc mơ trong tiềm thức thật đẹp. Môi vẫn chưa dứt nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro