Hỏi vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau:

Lệ Sa quần áo tươm tất cùng ông bà Lạp sang nhà thái anh, cô không thể khép nụ cười trên môi mình...

Nhà tá điền Phác:

Sáng sớm thái anh đã dậy sớm để lo cơm nước cho ông bà, rồi quảy gánh xôi ra chợ bán,
.
.
.
- Có ai ở nhà không"ông Lạp"

- Ai đó... "ông phác"

- Là tui Lạp Thế Thành.

- Dạ.. dạ chào ngài thống đốc chẳng hay..

- Ấy ấy ông lại vậy nữa rồi, cái ông già này....haha

Rồi ông Lạp khoát vai ông Phác đi vào nhà, bỏ Lệ Sa đứng ngơ ngác chẳng hiểu gì, bà Lạp nhìn qua cô thoáng cười gì gương mặt đơ đơ ấy

- Cha con với ông Phác hai người chơi với nhau từ nhỏ nên thân thiết lắm.

-À dạ... thôi mình vào đi má.

Vào tới nhà hai ông bạn lâu ngày mới gặp cười nói rất vui vẻ, bà Phác từ nhà sau đi lên.

- Ai vậy ông ?..."bà Phác"

- Là anh chị Lạp qua chơi nè mình.."ông Phác "

- Dạ thưa ông bà mới qua..."bà Phác"

- Ấy ấy chị đừng khách sáo..."ông Lạp"

- Dạ con chào hai bác.."lệ sa"

- Dạ cô út "ông bà Lạp"

-Haha . thôi được rồi chẳng dấu gì anh chị hôm nay tui qua đây để hỏi vợ cho cái Sa nhà tui."ông Lạp"

- Dạ được cô út để tâm thật là phước đức cho thái anh nhà tui quá."ông Phác"

- Dạ hai bác đừng gọi như vậy gọi con Lệ Sa được rồi."lệ sa lễ phép nói"

Thấy cô đứng ngồi không yên cứ ngó nghiêng xuống nhà dưới bà phác nhìn hiểu ý liền nói.

- À thái anh nó ra chợ bán từ sớm rồi, hay cô ra ngoài đó với nó đi... "Bà Phác"

- Dạ... dạ..."lệ sa cứ bồn chồn nữa muốn đi nữa lại sợ"

- Ừm hay con ra ngoài đó phụ con bé đi để cha má bàn chuyện với người lớn.

- Dạ vậy con xin phép cha má với hai bác con ra ngoải với em ạ."nói dứt lời lệ sa đi nhanh ra chợ "
.
.
.
.
Ngoài chợ

Thái Anh như người mất hồn, khách tới mua xôi phải gọi hai ba lần nàng mới bừng tỉnh,

- Thái Anh.."lệ sa gọi"

Thái anh nghe tiếng gọi thì ngước lên rồi lại cuối đầu xuống

- Cô út....a không phải đâu.

Nàng nghĩ không phải chắc nàng mơ tưởng tới cô quá nên sinh ra ảo tưởng rồi sáng giờ nàng nhìn ai cũng ra cô hết...

Nhưng Lệ Sa thấy nàng nhìn mình rồi lơ đi thì thấy hụt hẫng nên đi vội lại.

- Thái Anh ?

Cô đi lại ngồi xuống bên cạnh nàng,nghe tiếng cô gọi một lần nữa nàng ngước lên nhìn cô

- Cô út là cô thật sao vậy mà con cứ tưởng mình mơ...

- Mơ..? giữa ban ngày ban mặt mà mơ cái gì chứ.

- Cô không biết đâu từ sáng tới giờ con làm gì cũng thấy cô,con nhìn ai cũng ra cô hết á.. nên lúc nãi con tưởng

- Vậy là em yêu tui lắm rồi.

- Cô... cô kỳ quá à.

Cô thấy nàng ngại cười nhẹ rồi xoa đầu nàng.

- À mà cô út đi đâu ngang đây dạ.

- À hôm hay tui theo cha má đi hỏi vợ, người lớn bàn chuyện tui thấy chán quá nên ra đây.

- Cô... cô sẽ lấy vợ hả " mắt nàng rưng rưng"

Thấy nàng rưng rưng sắp khóc cô vội nói.

- Chẳng phải hôm trước tui đã nói sẽ xin cha má cưới em sao, nay cha má tui qua bàn chuyện tụi mình đó.

Biết mình bị hố thái anh giận lẫy quây mặt hướng khác nói.

- Ai...ai nói sẽ chịu gả cho cô chứ..😤

- H.. hả... à níu em không chịu thì thôi để tôi về nói cha cưới em khác cho tui vậy" biết nàng đang ngại hóa quá giận nên cô chọc"

Cô giả vờ định đứng vậy đi thì nghe nàng thút thít.

- Hic.. hức.. hức..

- Ấy... ấy tui giỡn mà em đừng có khóc tui xin lỗi"lệ sa ôm nàng vào lòng vỗ về"

- Hức cô út... hức cô quá đáng...hichic

- Rồi rồi tôi quá đáng tôi xin lỗi, tôi thương em lắm, níu không cưới được em tui thề sẽ không lấy bất kỳ ai nữa.

- Hức...con cũng thương cô út lắm cô út đừng lấy người khác bỏ con nha hức..hức

Lúc nãi mạnh miệng nói không thèm gã cho người ta mà giờ....

- Cũng trưa rồi hay mình về đi cha má đang đợi ở nhà đó.

- Dạ...

Rồi cô giúp nàng gánh gánh xôi cả hai cười nói vui vẻ đi bộ về nhà.

Nãi giờ thì hai ông bà cũng bàn chuyện xông xui định là cuối tháng này sẽ cưới.
Thì thấy hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi vào nhà hai ông bà điều hài lòng gì độ xứng đôi của tụi nhỏ.

- Dạ thưa hai bác, thưa cha má con mới về."cả hai đồng thanh"

- Ừm sẳn tụi con đây cha má nói luôn, cha với ông Phác đây tính là cuối tháng này tổ chức lễ cưới cho hai đứa hai đứa tín sao"ông Lạp"

- Dạ cha má tín sau tụi con nghe vậy"Lệ sa thấy thái anh đỏ mặt ngại ngùng nên nằm chặt tay nàng nói."

- Haha được quyết định vậy đi."ông Lạp"

Nói chuyện một hồi thì ông Lạp cũng xin phép về

- Vậy thôi tui với bà đây xin phép về, nhà còn có việc"ông Lạp"

- Vậy hai ông bà về " bà Phác"

- Dạ con xin phép hai bác con về ạ .

Nghe cô nói ông Lạp đánh nhẹ vai cô mắng.

- Bác cái gì sắp lấy con gái người ta rồi mà con bác gọi ba má đi.

- Dạ con thưa ba...ba má con về

- Ừm ngoan con về."ông phác"

- Haha phải vậy mới được chứ, còn thái anh cũng phải gọi thế nha con.

- Dạ thưa ba..ba má.

- Ừm ngoan lắm tụi ta về nha."ông Lạp"

- Tui về nha thái anh.

- Dạ cô.. cô út về.

Lệ Sa nhìn Thái Anh cười rồi chạy theo ba má mình lên xe chạy về, thái anh cứ đứng nhìn theo xe cô, miệng nàng nở một nụ cười hạnh phúc,để khi chiếc xe khuất dần thì nàng mới chịu vào nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro