Chap 36: Câu Hỏi Vì Sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 36: Câu Hỏi Vì Sao?
..............//..............

"Tôi hỏi em này nhé! Ví dụ như có người hỏi em rằng hạnh phúc khi thương 1 người là gì? Thì em trả lời như thế nào?"

"Nếu như có người hỏi em hạnh phúc khi thương 1 người là gì à? Thì em sẽ không trả lời đâu"

"Hửm? Vì sao?" Thái Anh quay sang hỏi

Cả 2 cùng nhau ngắm sao trên 1 khu nhà ở, trên cao, còn gọi là sân thượng, 2 người cũng mua thêm mấy lon bia và mồi nhậu. Sẽ chơi tới bến, hôm nay Lệ Sa được ngoại lệ. Được uống cùng Thái Anh

"Vì em không muốn quá nhiều người biết đến tên chị. Chỉ mình em biết, hiểu, thương và yêu chị là đủ rồi!"

"Rồi lỡ sau này... chúng ta...." Chưa nói hết câu thì bị cô bịt miệng lại

"Em biết những câu chị sắp nói là gì và em sẽ không cho chị nói những điều xui xẻo đó đâu, mặc dù hôm nay là cá tháng tư đi chăng nữa"

"Được rồi" Thái Anh nắm lấy tay cô

2 người ngước lên nhìn trời, trầm ngâm 1 lúc thì nàng lên tiếng

"Sau này... em đừng nói yêu tôi quá nhiều!"

"Sao?" Lệ Sa quay sang nhìn nàng, rồi 2 người nhìn nhau

"Vì trăm ngàn lời nói ấy sẽ không bằng 1 hành động của em. Hãy nói yêu tôi bằng hành động hơn là lời nói"

"Em hiểu rồi!"

"Nè. Lúc nãy em hỏi tại sao tôi yêu em. Bây giờ tôi hỏi lại, tại sao em lại yêu tôi?"

"Không biết" Cô lắc đầu

"Thì đúng rồi! Em ngốc như vậy mà biết gì chứ" Thái Anh bĩu môi nói

"Em cho chị biết suy nghĩ của em nhé! Chúng ta... chỉ sống có 1 lần. Nếu như sống đúng, lựa chọn đúng tình yêu, thì chỉ một lần là đủ. Nếu như chị không tin, và chị nói hãy chứng minh bằng hành động. Em sẽ nhảy xuống đây"

"Ha, tên ngốc như em cũng nghĩ ra câu này. Đúng là học sinh giỏi văn có khác, tôi sẽ tìm những câu hỏi khó hơn, xem em trả lời như nào"

2 người cụng lon với nhau rồi uống....

"Chị có biết gì không? Trên đời này có 2 loại người: 1 là sống vì mình, 2 là sống mà quên mình, theo chị loại nào có ích cho con người hơn? Em sẽ chọn loại đó mà để sống"

"Ngốc, loại nào cũng đều khó thở cả. Là do bản thân mình muốn gì, sống theo cảm xúc, theo quan tính, chứ không phải là robot, chúng ta là loài động vật được tiến hoá rõ bật, bật cao, nên hãy chứng minh rằng con người có thể làm bất cứ điều gì mà mình muốn. Em cần phải hiểu rõ hơn, đừng hỏi những điều ngu ngốc đó nữa"

"Em còn nhiều nhiều nhiều điều muốn hỏi chị nữa... nhưng mà không thể. Nó khiến em đau lòng, không thể hỏi được nữa"

"Em say rồi?"

"Em chưa say đâu, chỉ mới có 2 lon mà say cái gì. Chị ngồi xuống đi! Em cần người tâm sự, cần người tâm sự mỗi đêm như bây giờ. Chị không biết đó thôi, những đêm kia, từ đó tới giờ, em thường rất cô đơn, cách để trị nó là em phải làm những việc khác để quên như chơi game, xem phim,... ngoài ngủ, vì ngủ càng làm em cảm thấy buồn hơn"

Thái Anh ôm cô vào lòng, vỗ về

Thì ra là em ấy thức thật trễ đến khi tự mình ngủ lúc nào không hay, như thế còn đỡ hơn là tự mình cố gắng để ngủ, điều đó khiến em ấy rất khó chịu và... Thái Anh cần câu hỏi vì sao.

"Yên tâm, từ bây giờ tôi sẽ là người bên cạnh em nghe em tâm sự. Đừng buồn nữa, vì sẽ làm tôi buồn theo đó! Không phải em rất sợ tôi buồn sao... vậy thì hãy cười lên đi vì cuộc sống em đã có tôi rồi còn gì"

"Đúng vậy, cuộc sống em bây giờ đã có thêm cái tên Phác Thái Anh rồi! Chỉ 3 từ thôi, xúc tích đến đáy lòng. Em sẽ không quên"

"Đúng vậy đúng vậy. Tôi cũng không thể nào quên em đâu. Lạp Lệ Sa"
.
.
.
.
.
1 tuần sau....

Ai ai cũng đang lo lắng chọn trường để vào thi cho đúng, có người thì chỉ cần cái bằng rồi để đi làm, người bị gia đình bắt đi du học nước ngoài giống Lệ Sa. Ai ai cũng bận rộn, kể cả Thái Anh

Nàng cần phải làm sổ điểm cho mấy đứa học sinh để nhập vào hồ sơ tốt nghiệp và hồ sơ làm việc giúp, còn phải chuẩn bị giáo án sẵn để cho học kỳ mới.

["Hổm rài chị bận bịu quá nhỉ?"]

Đang nằm trong bồn tắm để hưởng thụ thì nghe điện thoại có thông báo, đưa tay sang thành bồn lấy điện thoại.

"Đúng rồi! Công việc còn rất nhiều"

Chưa đầy 1 phút đã được rep lại

["Có cần đi xả stress không? Em sẽ phục vụ tận tình"]

"Thôi. Không cần nhé!"

["Nói vậy chứ đi ăn tối nhé! Chúng ta sẽ quậy thật tưng bừng đêm nay, nghe nói mấy đứa kia cũng muốn mở tiệc, ai ai cũng có công việc để làm, sắp đi xa. Còn em thì phải ở nhà! Buồn~"]

"Tào lao, buồn cái gì? Sướng quá rồi còn gì nữa, rảnh rỗi quá thì qua đây làm giúp tôi"

["Ha, em qua liền"]

Im lặng 1 hồi....

["Chị sang chở em đi nhê! Xe đạp bị hỏng rồi"]

"Haiz... thật là. Đợi tý...."

Thái Anh đành thôi hưởng thụ nước ấm trong bồn, đi xuống, tay cầm dây xích nhỏ trong bồn, nắm giựt ra để cho nước xuống.

Nàng nhanh chóng mặc đồ vào....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro