Chap 126: CÔ LÀ BẠN GÁI CỦA TÔI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa đưa ánh mắt nhìn vào văn kiện trong tay, phía trên ghi lại quá trình của Chaeng vào ngày hai tháng sáu, Chaeng ở đường Dongdaemun trong một tiệm Manoban hoàn Red Velvet, đứng trước quầy thử đeo một sợi dây chuyền trân châu, nhân viên cửa hàng ở tiệm châu báu tận mắt nhìn thấy Kwon Yuri đem sợi dây chuyền trân châu giá trị gần một triệu chuyển giao cho Chaeng, phía trên còn có ảnh lúc ấy bọn họ từ trong cửa hàng bước ra, do biên tập cắt ra khỏi camera, hai người bên trong có thể nhìn thấy rõ, họ lần lượt đi ra ngoài chính là Kwon Yuri và Chaeng.+

Seulgi lại lần nữa cầm qua hộp thuốc lá trên bàn, từ bên trong rút ra một điếu đốt xong rồi mạnh mẽ hít một hơi, rồi nhả ra từng vòng khói trắng

"Vợ của cậu thật không đơn giản, dùng năm nghìn won để mua sợi dây chuyền trân châu giá trị gần một trăm triệu, thật sự là lợi hại!"


Lisa dường như đã biết trước chuyện trên ảnh, đưa tay lật qua một trang, một ... tờ hóa đơn có giao dịch chi tiết tài khoản của Chaeng cùng tài khoản của Yuri, xế chiều hôm đó, sau khi rời đi bách hóa một tiếng đồng hồ, Chaeng quả thật đã từ trên tài khoản của mình chuyển cho Yuri, còn ghi chú rõ chuyển khoản này dùng —— mua dây chuyền trân châu.

"Cô ta cho là như vậy thì sẽ không có khẻ hở ư, nhưng mà cô ta hình như không quá hiểu rõ, lấy giá thấp mua vào vật không có giá trị tương đương, so với giá thị trường xê xích quá lớn, như vậy cũng giống như nhận hối lộ."

Seulgi một bên hút thuốc một bên nói "Đồng nghiệp bên Ban Thanh tra Kỷ Luật đã bắt đầu liên lạc với cô ấy rồi."

Lisa cau mày không vui, thả ra văn kiện trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn cô "Tôi có thể gọi điện thoại cho cô ấy không?"

"Cậu cũng biết, cái này là không thể."

"..."

Cậu biết mình yêu cầu có hơi quá, nhưng cậu rất lo lắng, mọi chuyện đều quá đột ngột, Chaeng sẽ không có đầy đủ thời gian để chuẩn bị tiếp nhận, tối hôm qua Chaeng còn sợ vì mơ thấy ác mộng! hiện giờ lại đang mang thai.

Seulgi nhìn Lisa lần nữa, rồi đem điếu thuốc lá cầm trong tay dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc

"Đợi cô ấy tới đây, bản thân tôi cũng muốn xem thật kỹ một chút đến tột cùng là một cô gái như thế nào, mà có thể đem cậu mê đảo, ngay cả nguyên tắc của mình cũng bỏ qua."

"Chaeng sẽ không làm chuyện như vậy."

Cậu nhớ được ban đầu cô đã nói sợi dây chuyền đó là cô mua tặng cho Jessica, đó là quá cưới cô mua lúc Jessica kết hôn, cậu không nghĩ tới bọn họ lại lôi chuyện này ra.

"Cậu biết chuyện sợi dây chuyền này sao?"

"Tôi biết."

Seulgi cau mày "Bởi vì chuyện dây chuyền, cho nên lần này cậu mới có thể loại bỏ nhiều ý kiến, cố ý đem hạng mục đô thị khoa học công nghệ cho một công ty hoàn toàn không có kinh nghiệm cùng năng lực như tập đoàn Kwon thị, phải không?"

"Không phải vậy, hạng mục cuối cùng của đô thị khoa học công nghệ được giao cho tập đoàn Kwon thị không quá nhiều kinh nghiệm là kết quả bỏ phiếu cuối cùng trong hội đồng xét duyệt chúng tôi, tất cả đều đi đúng trình tự, hợp lý, không hề có một chút thiên vị nào." Lisa nói rõ chi tiết xong, vẻ mặt vô cùng thản nhiên.

Seulgi nhìn cậu hồi lâu mới cầm lấy văn kiện một lần nữa đứng lên, lúc xoay người đi ra ngoài, tay nắm lấy tay nắm cửa "Tôi sẽ gọi điện thoại cho ba cậu."

Lấy bối cảnh của Manoban gia, cho dù Lisa bị định tội thì dựa vào quan hệ nhân sự của ông Manoban Liyang và ông nội Manoban LiWoo, muốn giữ được hắn cũng không có vấn đề.

"..."


Giờ phút này cậu lo lắng nhất vẫn là Chaeng, không biết có bị sợ hãi hay không, lá gan của cô nhỏ đến nỗi chỉ một tiếng pháo nổ cũng có thể đem cô hù dọa sợ.

Bởi vì tìm không được Lisa, cũng không muốn làm cho ba mẹ lo lắng, nên Chaeng đã gọi điện thoại cho Jessica, thật sự có hơi mệt một chút nên cô chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng, trong khoản thời gian đợi Jessica tới, cô đã mơ màng ngủ thiếp đi, còn ngủ say đến nỗi điện thoại đặt trên bàn vang lên mấy lần cũng không đem cô đánh thức.

Một lần nữa tỉnh lại trong mông lung thì Jessica đã qua tới, thấy cô tỉnh lại thì bước lên phía trước "Chaeng à cậu bị làm sao rồi, cảm giác như thế nào, có thấy nơi nào không thoải mái hay không? Bụng có đụng trúng không, đau không?" Hai đầu lông mày giờ phút này không khỏi lộ ra lo lắng cùng lo âu.


Chaeng nhìn cô ấy cười trấn an, lắc đầu, đưa tay sờ bụng của mình, tựa hồ có thể cảm giác được nhịp đập vững chắc bên trong của đứa bé, trong lòng bất an cũng chầm chậm để xuống, một lần nữa ngẩng đầu nhìn Jessica

"Tớ làm trễ nãi đến cậu đi làm sao?" Cô băn khoăn, cô biết Jessica lúc này mới vào công ty làm, xin phép nghỉ quá nhiều nhất định sẽ làm cho quản lý đối với cô ấy có ý kiến, nhưng mới vừa rồi vì tìm không được Lisa cũng không muốn để ba mẹ lo lắng, nên cuối cùng cô chỉ có thể tìm Jessica.

Tựa hồ là có thể nhìn thấu ý nghĩ trong lòng cô Jessica tỏ ý tức giận "Nói gì mà ngu thế, công việc đâu có quan trọng bằng cậu, bộ dạng hữu khí vô lực khi cậu mới vừa gọi điện thoại tới, còn nói mình ở bệnh viện khám thai, tớ thiếu chút nữa đã bị cậu hù chết rồi!"

Jessica đau lòng đưa tay sờ gương mặt của cô "May mắn là cậu không có chuyện gì."

Chaeng gật đầu, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên.

Cô y tá lúc này cầm lấy giấy tờ đi vào, ngẩng đầu nhìn thấy Chaeng "Tỉnh rồi sao?."

Chaeng gật đầu, nhìn cô ý tá cười ôn hòa .

"Không có vấn đề gì lớn, mới vừa kiểm tra tim thai cho cô, tình huống của đứa bé rất bình thường, yên tâm đi."

Lật tài liệu cô y tá nói như thế, sau đó đóng lại cặp văn kiện ôm ở trước ngực "Hiện tại cô đã làm mẹ rồi, mọi việc phải nghĩ đến cục cưng trong bụng, cục cưng bây giờ còn rất yếu ớt, hoàn toàn phải dựa vào cơ thể mẹ , tâm trạng của cô sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên, sau này nên tránh chuyện cảm xúc biến hóa lớn, thời khắc nào cũng phải giữ vững tâm tình vui vẻ là quan trọng nhất, nếu không chỉ cần cô không vui, đứa bé cũng sẽ không vui theo."

"Ừ, tôi biết rồi."

Cô y tá không nói gì thêm nữa cầm nhiệt kế kiểm tra nhiệt độ cho cô, xác định tất cả đều bình thường "Tốt lắm, hai ngày này cô cố gắng nghỉ ngơi thật tốt đi, lúc trước khi cô đến đây đã chảy máu, có dấu hiệu sảy thai, cho nên hai ngày này cô cần phải nằm trên giường, tận lực giảm thiểu đi lại, tốt nhất là cứ ở lại bệnh viện quan sát mấy ngày đã."

"Ừ, cám ơn Cô y tá."

Cô y tá dặn dò cô kế tiếp nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, thả lỏng tâm tình của mình.

Đợi cô y tá đi ra ngoài rồi, Jessica lúc này mới hỏi "Hôm nay rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì, đang yên lành sao lại như vậy? Té ngã sao?"

"Không có chuyện gì, là tớ tự mình không cẩn thận."

Đối với chuyện ngày hôm nay cô không muốn nói nhiều, tựa như cô y tá mới vừa rồi nói, cô phải giữ vững tâm tình vui vẻ, không để cho ý xấu cùng những chuyện không vui ảnh hưởng tới tâm tình của mình, lần này thật sự là sắp hù chết cô, cô thật không chịu nổi như vậy lần nữa.

Thấy cô không muốn nói Jessica cũng không có ép hỏi, quay đầu một vòng lại hỏi "Lalisa Manoban nhà của cậu đâu? Đang họp à?"

Họp hành cũng quá lâu, cũng sắp năm giờ rồi, lâu như vậy cũng chưa xong cũng sắp hết giờ làm rồi.

Chaeng lắc đầu, cô cũng không biết, cô gọi điện thoại cho cậu nhiều lần cũng không có người nhận, không biết có phải là cậu đang bận không, bất quá lâu như vậy cũng không có gọi điện thoại lại cho cô, tình huống như thế chưa xảy ra, dù bận rộn hơn nữa nhìn thấy cô gọi điện thoại cho cậu thì cậu cũng sẽ gọi lại, nhưng hôm nay lại không có.

Nhìn điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường Chaeng đưa tay liền muốn cầm lấy "Để tớ gọi cho cô ấy nữa xem."

Cầm qua điện thoại lúc này cô mới phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ một số cá nhân gọi tới.

"Làm sao có nhiều cuộc gọi nhỡ thế mà mình không nghe thấy nhỉ?"

Jessica tò mò "Cái gì vậy, ai gọi thế?"

"Không biết, là một số cá nhân gọi, tớ không nhận ra số này."

"Để tớ xem"

Jessica hồ nghi nhìn cô rồi đưa tay đem điện thoại trong tay cô nhận lấy, nhìn dãy số trên màn ảnh, có đến năm cuộc điện thoại nhỡ nên theo kinh nghiệm bình thường của mình

"Nhất định là mấy cuộc điện thoại quảng cáo, những người này là phiền nhất đó." Vừa nói lại cảm thấy không giống, rồi nhỏ giọng nói thầm "Bất quá người kiên trì như vậy cũng là hiếm thấy, thậm chí còn chịu khó gọi nhiều như vậy!"

Chaeng cũng cảm thấy kỳ quái, lại nghĩ không ra là ai gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy cho cô.

Đang lúc hai người nghi ngờ không giải thích được thì điện thoại Jessica giữ trong tay lại vang lên nữa, cũng là một số điện thoại cá nhân lúc trước

"để tớ nghe?"

Chaeng gật đầu không có ý kiến.

Chuông điện thoại reo thêm vài tiếng, Jessica lúc này mới kiên quyết nhấn nút nghe "Alô?"

"Là Chaeng sao?" là giọng nói của đàn ông có vẻ rất nghiêm túc và trầm thấp.

"Anh là ai?"

"Xin hỏi Park tiểu thư bây giờ đang ở đâu? Chúng tôi có chuyện muốn tìm cô ấy để tìm hiểu rõ một vài tình huống."

Jessica đảo cặp mắt trắng dã "Tôi đang hỏi anh, anh là ai! hiểu rõ tình huống nào?"

Nghe vậy, Chaeng cũng cau mày khó hiểu.

Người kia đối với việc Jessica không phối hợp thì không vui "Park tiểu thư chỉ cần nói cô bây giờ đang ở nơi nào là tốt rồi, chúng tôi là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật, về phần chuyện gì, đến lúc đó chúng tôi sẽ mời cô phối hợp điều tra."

"Tôi bất kể anh nói cái gì điều tra hay là hiểu rõ tình huống, là anh gọi điện thoại cho tôi, vậy mà anh lại không có thành ý nói mình là ai, như vậy chúng ta cũng không cần thiết tiếp xúc nữa." Vừa nói Jessica liền cúp điện thoại.

"Cái thằng cha bị điên đó, đúng là tức cười, anh ta không nói rõ ràng cái gì thì muốn tớ nói cho anh ta biết cậu đang ở đâu, còn không thèm giải thích đã nói muốn điều tra, anh ta cho là tớ ngu sao, tớ bị ngốc mới nói cho anh ta biết."

"Anh ta nói gì vậy?"

Chaeng nghi hoặc nhìn Jessica, trong lòng mơ hồ bận tâm, cô nghe được nói là điều tra, nói hiểu rõ tình huống, cô không biết có phải là chuyện trong lòng mình nghĩ không, cũng không biết nguyên nhân mà Lisa không có nghe điện thoại có phải có quan hệ đến việc này không.

"Ai biết chứ, nói một đống lời không giải thích được, làm cho người ta nghe khó hiểu..., còn chết cũng không nói mình tên gì, quả là rừng vốn lớn loại chim nào cũng có."

Jessica tức giận bất mãn nói thầm , đưa điện thoại một lần nữa thả lại đến trên tủ đầu giường "Cậu đừng cau mày nữa, cũng đừng suy nghĩ nhiều, mới vừa rồi cậu cũng nghe cô y tá nói rồi đó, cậu cần phải nghỉ ngơi nhiều, quan trọng nhất là giữ vững tâm tình vui vẻ, cậu vui vẻ thì con nuôi của tớ mới có thể vui vẻ chứ sao."

"Đưa điên thoại cho tớ đi."

"Yahh, không có chuyện gì đâu, có lẽ Lisa nhà của cậu thật sự đang bận, cậu nghĩ đi, cái chức vị kia bao lớn chứ, bình thời nhất định là trăm công ngàn việc, cậu đừng lo lắng nữa."

Jessica tất nhiên là nhạy bén, từ trong lời nói mới vừa rồi của người kia rồi liên tưởng đến thân phận của Lisa, tất nhiên là sẽ đoán được chuyện gì xảy ra, Chaeng bây giờ còn đang trên giường bệnh, y tá người ta chân trước vừa đi ra ngoài bảo là phải chú ý nghỉ ngơi chú ý tâm tình nên cô không muốn để cho Chaeng bị cảm xúc này kích thích tâm tình vừa mới bình phục

"Sica, đưa điện thoại đưa cho tớ đi, cậu không đưa cho tớ hỏi rõ ràng tớ càng lo lắng hơn, tớ biết có thể Lisa đã xảy ra chuyện gì đó."

Chaeng bình tĩnh nói nhưng trong lòng cũng rất bối rối, cô nhớ tới Lee Eun Ji đã tìm cô nói chuyện, không phải chỉ là đơn thuần hù dọa cô mà cô ta nói thật.

"Chaeng à. . . . . ."

Chaeng đưa tay vỗ về bụng của mình "Tớ có chuẩn bị rồi, tớ cũng tin tưởng Lisa, tớ sẽ không để cho cục cưng có việc gì nữa, yên tâm đi."

Jessica liền cầm điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường đưa tới cho cô. Chaeng nhận lấy, dò lại ghi chép cuộc trò chuyện vừa rồi, nhìn dãy số phía trên một lúc mới gọi lại.

Đường giây Điện thoại kết nối rất mau, cơ hồ vừa mới vang lên đã nhận được, nghe điện thoại chính là người đàn ôn mới vừa cùng Jessica nói chuyện, chẳng qua lần này giọng nói thiếu trầm thấp cùng nghiêm túc, chỉ có kinh ngạc nhiều hơn

"Park Chaeyoung?"

"Ừ, là tôi."

"Làm sao giọng nói lại không giống như mới vừa rồi?"

"Mới vừa rồi chính là bạn của tôi." Chaeng giải thích "Xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì không?"

"Cô bây giờ đang ở đâu, chúng tôi là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật, có chút ít vấn đề về Lalisa Manoban cần phải trao đổi với cô, hi vọng cô có thể phối hợp với công tác của chúng tôi." Người nọ nói như thế.

Chaeng trong bụng trầm xuống, quả nhiên không khác suy đoán của cô là bao, cái tay đặt ở trên tấm chăn màu trắng nắm thật chặt

"Lisa, Lisa bây giờ đang ở chỗ các người phải không?"

"Park tiểu thư, có mấy lời không phải là cô nên hỏi hoặc là có thể hỏi , bây giờ cô chỉ cần nói ra địa chỉ của cô, sẽ có đồng nghiệp của chúng tôi đi qua tìm cô."

"Tôi, tôi ở tại phòng số năm bệnh viện khoa phụ sản thành phố, các người cứ tới đây đi."

Cúp điện thoại một bên Jessica tò mò hỏi "Anh ta nói gì?"

Chaeng lắc đầu nhưng tay nắm thật chặc điện thoại "Không nói gì."

"Lisa nhà cậu thật ——"

"Không có!" Chaeng cắt đứt lời cô ấy chưa nói xong... "Không phải là như cậu nghĩ đâu, Lisa sẽ không làm chuyện trái với nguyên tắc."

"Ừ, vậy cậu cứ yên tâm đi, chỉ cần cô ấy không có làm cái gì không nên làm, vậy thì không có gì phải lo lắng ."

Lấy hiểu biết mấy lần ngắn ngủi cùng Lisa tiếp xúc, Jessica cũng cảm thấy Lisa không phải là loại người này.

Chaeng nhìn vào điện thoại rồi chậm rãi đem tay đặt lên bụng còn bằng phẳng của mình. Jessica chỉ nhìn cô như vậy, không khí trong phòng bệnh ngưng trọng, quỷ dị. Chaeng ngó chừng điện thoại đến ngẩn người, đột nhiên có một cái tay khác lấy đi, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Jessica đối với cô cười

"Yên tâm đi."

Chóp mũi Chaeng chua xót nhưng quật cường ngẩng đầu đem nước mắt của mình bức lui về

"Ừ."

Lisa đã bảo đảm qua cậu không có việc gì , nên cô mặc dù lo lắng nhưng lại tin tưởng lời của cậu.

Điện thoại của Lâm Lệ vào lúc này lại vang lên, đem điện thoại từ trong túi xách ra xem, là một dãy số xa lạ, là dãy số của Seoul

"Tớ nghe điện thoại."


Đi ra ngoài Jessica đưa điện thoại lên tai nghe "Alô, ai vậy?"

"Cô bây giờ ở đâu?"

Jessica nhíu mày, cái thanh âm này cô nghe rất quen tai lại nhất thời nhớ không nổi là ai

"Cô là ai?"

"Kwon Yuri." Giọng nói bình thản không có chút nhiệt độ nào mà bay tới hai chữ, không mang theo một chút tình cảm."Cô không có ở công ty sao?"

Jessica sửng sốt một lát, quá mức ngoài ý muốn, im lặng suy nghĩ, cô không phải đã xin phép nghỉ ư, tại sao còn làm phiền đến vị tổng giám đốc công ty như cô ta tự mình gọi điện thoại cho cô! Ngại uy nghiêm từ người khác, cô cũng không muốn mới vào công ty không tới một tuần lễ đã bị người ta sa thải

"Thật ra tôi, tôi đã xin phép quản lí rồi, cô ấy cũng đã đồng ý ." Nhưng không có nói khi cô xin phép quản lí kia mặc dù đồng ý, sắc mặt dường như không quá tốt, tựa hồ đối với người vừa tới đi làm không được một tuần lễ, mà xin nghỉ là chuyện rất đáng phê phán.

"Cô bây giờ ở đâu?"

"Hả ?."

"Xin hỏi, có chuyện gì không?"

Cô bất quá là một nhân viên tiêu thụ nho nhỏ mới vừa vào công ty thôi, đến bây giờ ngay cả một cái phòng nhỏ cũng còn không có được, cô ta là sếp lớn của một công ty, có cần thiết cùng một công nhân viên như cô thảo luận công việc sao? Bất quá nếu như giữa hai người không có chuyện gì liên quan đến công việc để nói..., vậy thì còn có thể nói chuyện gì đây?

Jessica tựa hồ nghe thấy Yuri nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, còn không đợi cô xác nhận xem là mình có phải nghe lầm không thì đã nghe thấy đầu dây bên kia có tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai cô

"Cô nghe kỹ đây, tôi không cần biết cô bây giờ đang ở đâu, một chút nếu như có người gọi điện thoại nói là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật muốn mời cô phối hợp điều tra, cô cứ theo như lời tôi nói mà trả lời."

"Hả, cô nói cái gì?"

"Tôi còn chưa nói xong!" nói của Yuri tăng cao"Lúc trước Chaeng có phải đã đưa cho một sợi dây chuyền trân châu hay không, sợi dây chuyền bây giờ đang ở đâu?"

" Dây chuyền trân châu?"

Jessica lại suy nghĩ, nhớ lại một ngày trước khi mình và Donghae kết hôn, Chaeng quả thật đã tặng một dây chuyền trân châu cho cô, sợi dây chuyền giờ phút này cô đã đặt ở trong căn hộ mà Chaeng cho cô ở nhờ.

"Làm sao cô biết!"

"Bởi vì sợi dây chuyền đó là tôi nhường lại cho cô ấy ."

Jessica nghe xong vẫn còn chưa hiểu, cô còn tưởng rằng Chaeng đi siêu thị mua cho mình, bất quá cô nhớ được sợi dây chuyền đó có độ sáng bóng rất đẹp.

"Nghe đây, nếu như có người hỏi cô có quan hệ như thế nào với tôi, thì cứ nói cô là bạn gái tôi, biết không?" Yuri lại nói.

Jessica trừng mắt lớn "Cái gì, bạn gái? Tại sao?"


"Nếu như cô không muốn Chaeng và Lalisa Manoban có chuyện gì, thì cô cứ dựa theo tôi nói mà làm." Yuri hạ giọng xuống nói.

Chân mày của Jessica nhíu lại thật chặc, cô càng nghe càng cảm giác mơ hồ "Tôi không biết rõ ý của cô là gì?"

"Cô không cần hiểu, chỉ cần biết rằng, thân phận của cô bây giờ là bạn gái của tôi, sợi dây chuyền trân châu là tôi nhờ Chaeng chuyển giao cho cô, mục đích là vì lấy lòng cô, chỉ cần nhớ được điểm này là đủ rồi." Yuri nhanh chóng nói.

"..."

Giờ phút này cô cần phải tiêu hóa được lời cô ta mới vừa nói, cô thật sự không hiểu lắm tình huống cặn kẽ bên trong, tất cả đều này là cái gì......... và cái gì?

"Tôi tại sao phải làm bạn gái của cô chứ?"

Yuri dường như bị cô chọc cho tức giận, chỉ nghe thấy cô ta nghiến răng "Tại sao, bởi vì tôi là chủ của cô, là người giao cho cô công việc thì cô phải hoàn thành! Đừng hỏi tại sao nữa, nhớ kỹ lời tôi mới vừa nói, đến lúc đó y theo mà trả lời là được! Nếu không, sau này cũng đừng đến công ty nữa."

Jessica giật mình sững sờ nhìn màn hình đen thui trong tay, thật lâu mới kịp phản ứng lại thì thầm lẩm bẩm tự nói

"Người gì vậy chứ ?! điên mất mà !." cô tinh tế nhớ lại lời cô ta mới vừa rồi nói..., tựa hồ lại suy ra điều gì đó.

Xoay người đi trở về phòng bệnh để nói với Chaeng, lúc này chỉ thấy trên hành lang bệnh viện có mấy người đàn ông và một cô gái cao lớn với gương mặt nghiêm túc dưới sự hướng dẫn của cô y tá hướng về phía cô đi tới, Jessica phản ứng không kịp nhìn bọn họ lướt qua bên cạnh mình đi vào phòng bệnh của Chaeng, đợi cô phục hồi tinh thần lại thời điểm muốn đi vào, thì bị người đàn ông đi ở chót nhất ngăn trở

"Xin lỗi, chúng tôi đang điều tra, cô không thể đi vào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro