Chap 62: TIỆC RƯỢU 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra khỏi hội trường Victoria đuổi kịp bước chân của Chaeng " Đàn chị đi nhanh như vậy làm gì "

Chaeng nhìn cô ta " Tôi nghĩ là Jo tiểu thư rất gấp đấy "

Victoria cười , đi song song với cô " Qủa thật rất hấp nhưng chưa đến mức vội vã như vậy , chúng ta cứ đi từ từ hôm nay tôi đi giày hơi cao không đi nhanh được , đúng lúc chúng ta có thể nói chuyện "

" Tôi cảm thấy giữa tôi và cô chẳng có gì để nói hết " Chaeng nói thẳng . Cô không phải là một người biết quanh co hay có kỹ sảo nói chuyện .

Victoria cười " Chị có thể gọi tôi là Victoria , không cần khách khí làm gì "

Chaeng dừng bước , quay đầu nhìn cô ta " Tôi nghĩ hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt "

Vẻ mặt Victoria vẫn cười " là lần đầu tiên gặp mặt chính thức nhưng tôi nghĩ chúng ta hẳn đã quen thuộc đối phương , ít nhất tôi quen biết cô , Chaeng, từ 6 năm trước đã quen biết rồi "

Chaeng nhìn cô ta không mở miệng , người phụ nữ này cô không rõ là muốn làm cái gì , cô tự nhận là buổi chiều đã nói rõ với cô ta rồi .

" Jo tiểu thư có chuyện gì cứ nói rõ một lần luôn đi " Một lúc lâu Chaeng nhìn cô ta bình tĩnh nói . Có một số việc cô không muốn khơi ra nhưng không sớm thì muộn cũng sẽ có kết quả như thế này , hôm nay cứ để nó kết thúc luôn một lần , một số vết thương nhìn qua thì thấy nó đã lành lặn nhưng không có nghĩa khi chạm tới thì hoàn toàn không đau đớn nữa .

" Chị không muốn biết nguyên nhân thực sự năm đó Nichkhun bỏ đi sao ? " Victoria nói , nét mặt cực kì nghiêm túc , khuôn mặt vẫn chứa đựng nụ cười nhưng sâu trong mắt đã không còn nụ cười đó .

" Không muốn " Biết thì thế nào , chung quy cũng không thay đổi được quá khứ , bất kể đã trải qua quá khứ đau đớn đến mức nào thì con người cuối cùng vẫn phải vượt qua mà sống tiếp . Cuộc sống bây giờ của cô vô cùng tốt cần gì phải truy hỏi quá khứ nữa , hỏi ra sự thật lại càng đau lòng hơn .

Nghe vậy Victoria sửng sốt , hiển nhiên là đáp án của Chaeng nằm ngoài dự kiến của cô , nhưng ngay sau đó cười nói " Nếu như tôi nói cho cô biết từ đầu đến cuối Nichkhun chỉ yêu mình cô , cưới tôi chẳng qua chỉ là bất đắc dĩ "

Chaeng sửng sốt , ngẩng đầu nhìn cô ta " Cô có ý gì ? " Cái gì là bất đắc dĩ , năm đó có ai bắt ép anh ta sao ?

Nhìn nét mặt của cô khóe miệng Victoria cong lên thành nụ cười khinh thường , như đã sớm đoán được phản ứng của cô chỉ lạnh lùng nói " Cô còn yêu anh ta ? "

Chaeng nhíu mày " Lời cô vừa nói là có ý gì ? "

" Haha " Victoria cười

" không có gì " giương mắt nhìn ra phía hội trường nhìn thấy Nichkhun đang chạy vội đến , hạ mắt lạnh lẽo , nụ cười trên khóe mắt chưa hề biến mắt , khi giương mắt nhìn Chaeng giọng nói dịu dàng đi vài phần " Đàn chị không phải nói muốn dẫn tôi đi phòng vệ sinh sao , giờ đi được chưa ? "

Chaeng nhìn cô ta không nói lời nào , xoay người đi về phía phòng vệ sinh .

Ngoài cửa phòng vệ sinh Chaeng quay đầu nói với cô ta " Cô đi vào đi " cô xoay người muốn rời đi

Trong nháy mắt cô đi sát qua Victoria thì nghe thấy cô ta nói " Sáu năm trước tôi có thể khiến anh ta rời bỏ cô , tất nhiên sáu năm sau cũng có thể khiến anh ta không quay lại với cô , tôi giữ được anh ta sáu năm thì cũng sẽ giữ được anh ta sáu mươi năm " nói xong liền đi vào phòng vệ sinh .

Chaeng sửng sờ quay đầu nhìn cánh cửa phòng vệ sinh mở ra rồi đóng lại , rất lâu mới hồi phục tinh thần .

Một lần nữa trở lại hội trường thì ở cửa hội trường cô đã thấy Nichkhun đứng đó , sắc mặt anh ta hoảng loạn . Nichkhun cũng nhìn thấy cô , muốn đi lên rồi lại do dự điều gì đó .

Chaeng nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt , đã từng ..... cô và người đàn ông này đã từng có những ngày hạnh phúc nhất . Cuối cùng chỉ có thể giống như hiện tại , nhìn nhau không biết nói gì . Lý do năm đó anh ta rời đi cô không biết , cũng không thay đổi được kết quả bây giờ , có lẽ như bọn nói năm đó anh ta rời đi có lý do khó nói , anh ta trước sau vẫn yêu mình nhưng nếu tất cả đều là sự thật thì thế nào , có đổi lại được anh ta đã có vợ , cô có chồng , chỉ có thể cảm thán duyên phận của hai người quá ngắn ngủi .

Thu hồi ánh mắt cô đi thẳng vào hội trường , hoàn toàn không nhìn anh ta nữa .

Nichkhun nắm chặt tay muốn bước lên , khóe mắt lại liếc thấy Victoria đang tiến đến , hai tay nắm chặt liền buông lỏng ra rồi lại nắm chặt , cứ thế lặp đi lặp lại như thế nhiều lần , cuối cùng anh ta không tiến lên bước nào , quay đầu mỉm cười nhìn người phụ nữ đang đi về hướng anh ta .

Chaeng đi vào thì thấy Hyomin cùng với Yang Hyun Suk nói chuyện gì đó với người khác , không nhìn thấy ông Jo . Như thế Chaeng yên tâm lại , cũng có cảm giác được ông Jo đối xử với mình đặc biệt tốt , cô cũng biết chẳng qua ông ấy quen biết mẹ mình , nhớ tới thái độ của mẹ khi gặp ông ấy hôm ở Louis , cô nghĩ nếu không cần thiết thì sau này vẫn nên tránh ông ấy một chút .

Chaeng đi về phía Hyomin , ánh mắt nhìn thẳng phía trước nên không để ý đến có người đi vượt qua bên cạnh .

" Ui da yahh " giọng một người phụ nữ kêu lên

Người kia đi qua hơi vội mà cô cũng không chú ý , bả vai đụng vào ly rượu đỏ trên tay người kia , sau đó ly rượu sóng sánh nghiêng ngã một cái rồi bắn ra ngoài rất nhiều , quần áo của người nọ và Chaeng ít nhiều đều dính , Chaeng bị nhiều hơn còn người kia thì ít .

Chaeng ngẩng đầu nhìn thấy người phụ nữ trước mắt khoảng bốn mươi tuổi , hơi hơi phúc hậu , giờ phút này bộ lễ phục màu trắng thắm một vết rượu trắng , Chaeng cúi đầu nói xin lỗi trước " Thật xin lỗi , tôi không nhìn thấy bà " thật sự là cô không nhìn thấy mà bà ta xuất hiện cũng quá đột ngột , cô hoàn toàn không đề phòng trước .

Người phụ nữ cúi đầu nhìn xuống liếc nhìn bộ lễ phục màu trắng bị bắn tung tóe rượu đỏ , sắc mặt chợt trầm xuống , ngẩng đầu lại mắng Chaeng " Cô làm sao vậy hả , không có mắt à , một người lù lù như tôi mà không nhìn thấy , bị mù sao ? "

Chaeng bị bà ta phát giận đến không hiểu ra sao , va chạm này nên là trách nhiệm của hai người , cô đi đến bà ta cũng đi đến , mình không nhìn thấy là sai , chẳng lẽ bà ta không nhìn thấy thì không sai sao ?

" Cô lườm cái gì mà lườm , cô bảo tôi phải làm sao đây , tại cô mà quần áo của tôi nhuốm toàn rượu đỏ rồi , cô nói phải làm thế nào đây ! " giọng nói của bà ta vô cùng hùng hổ . Tiếng quát mắng của bà ta thu hút rất nhiều người xung quanh quay lại nhìn xem . trong đó có người nhận ra người phụ nữ kia , bước lên nói " Han phu nhân , xảy ra chuyện gì vậy ? "

Vị phu nhân này muốn nổi giận , hôm nay một nửa nhân vật nổi tiếng ở Seoul đều hội tụ ở đây , bây giờ lại biến thành như vậy , làm thế nào bây giờ ! nghĩ đến đó liền hung hăng trợn mắt nhìn Chaeng

" Không biết con nhóc này ở đâu ra , đi không có mắt đụng trúng người tôi làm rượu dính hết lên người tôi rồi này "

Âm nhạc của hội trường không át được tiếng cãi vã ở bên này , cách đó không xa Hyomin và Yang Hyun Suk cũng nghe thấy tiếng cãi vã ở đây , quay đầu nhìn thấy Chaeng đứng trong đám đông , phần ngực bộ lễ phục màu cam nhạt bị ướt một mảng lớn , trông rất chật vật .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro