Chap 70: BỆNH DẠ DÀY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Lisa vẫn kiên quyết đưa cô đi làm , khi hai người đến bãi đỗ xe thì đúng lúc gặp Lee Eun Ji đi ra từ thang máy .

Eun Ji nhìn thấy bọn họ , trên mặt cười tươi đi về phía họ , Chaeng liếc nhìn Lisa đứng ở bên cạnh thấy cậu đang nhíu chặt chân mày không được vui . Không hề nhìn Eun Ji nhiều , xoay người đi thẳng đến chỗ để xe .

Trong khoảnh khắc Lisa xoay người đi Chaeng rõ ràng nhìn thấy nụ cười trên khóe môi của Eun Ji nhạt dần , cũng chỉ trong tích tắc nhanh chóng cong lên nụ cười , nhìn Chaeng khách sáo hỏi

" Bây giờ đang muốn đi làm sao ? "

Chaeng mỉm cười gật đầu " phải , cô Lee cũng thế sao ? "

" đúng vậy , tôi mới mở cửa hàng bán nước hoa ở bên con đường dành cho người đi bộ , rãnh rỗi cô cũng qua đó ngồi chơi " Eun Ji lấy danh thiếp từ trong túi xách ra đưa cho Chaeng

Chaeng mỉm cười nhận lấy rồi quay đầu liếc nhìn Lisa đang đợi ở trong xe , cười xin lỗi Eun Ji

" Thật ngại quá , tôi phải đi làm rồi , khi nào rãnh chúng ta trò chuyện sau "

Eun Ji cười gật đầu , quay đầu nhìn Lisa trong xe , trong mắt chứa đựng ưu tư không nói nên lời

Chaeng mở cửa xe , vừa ngồi vào ghế phụ còn chưa thắt dây an toàn thì Lisa ở bên cạnh lập tức đạp mạnh chân ga , xe lao vút đi , cũng may Chaeng phản ứng nhanh đưa tay bắt được tay nắm xe mới không bị đụng đầu .

Nới lỏng chân ga cậu quay đầu hối hận nhìn cô , muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì .

Đúng lúc này thì điện thoại Lisa vang lên , là số từ trong đại diện , không cần nghe cậu cũng biết là mẹ gọi đến .

Lisa đeo tai nghe không dây , vừa tập trung lái xe vừa nói " alo "

" Li à , đã có quyết định ngày mai gặp mặt bên thông gia chưa ? " Bà Manoban hỏi , Chaeng giờ đã là con dâu của Manoban gia nhưng đến bây giờ hai bên gia đình cũng chưa từng gặp mặt .

Lúc này Lisa mới nhớ ra , tối mai hai bên gia đình sẽ gặp mặt ăn một bữa cơm , liền nói

" dạ , là ngày mai "

" Mẹ đã bảo là ngày mai còn ba con cứ bảo là hôm nay , mẹ thấy ông ấy đúng là già rồi " Bà ,Manoban khẽ cười nói , đột nhiên nghĩ đến chuyện gì liền nghiêm túc hẳn ra

" Li à , Eun Ji nó về rồi , mấy hôm trước còn đến nhà "

Lisa sửng sốt , không ngờ cô ta còn dám đến chỗ ba mẹ , thật không hiểu là cô ta muốn cái gì

" Li , con còn nghe không đấy ? " lâu không nghe thấy tiếng đáp lại , bà Manoban liền hỏi

Lisa lấy lại tinh thần , nhàn nhạt đáp " con vẫn nghe "

" Nó đã đi tìm con ? "

" dạ " Lisa vẫn nhàn nhạt đáp lại , quay đầu nhìn Chaeng ở bên cạnh thấy cô đang quay đầu nhìn ra ngoài

Bà Manoban im lặng một lúc lâu rồi thử hỏi " Chaeng nó cũng biết rồi ? "

" Con không rõ lắm " không biết là Chaeng có biết hay không , cậu không nói và cô cũng không hỏi

Bà Manoban khẽ thở dài " có một số việc chính miệng con nói với nó còn tốt hơn nhiều so với việc để nó phải mở miệng hỏi con "

Ngắt điện thoại xong cậu quay đầu nhìn Chaeng , cô vẫn ở tư thế vừa rồi , một tay dựa vào cửa sổ xe , ánh mắt nhìn ra ngoài vô cùng chăm chú , dường như không hề để vụt mất cảnh vật nào .

" Vừa rồi mẹ gọi đến hỏi chuyện ăn cơm tối mai , em đã nói chuyện với ba mẹ chưa ? " Lisa nhàn nhạt hỏi

Chaeng lấy lại tinh thần gật đầu nói " Nói rồi , hai ngày trước em đã báo cho ba mẹ rồi "

Lisa gật đầu , chăm chú nhìn tình hình giao thông phía trước còn cô lại quay đầu nhìn ra ngoài tiếp .

Đến khi xe từ từ dừng lại trước cửa của Yang thị , khi cô mở cửa chuẩn bị xuống xe đột nhiên bên cạnh nghe thấy tiếng Lisa nhàn nhạt vang lên " Li và Lee Eun Ji từng quen biết "

Chaeng quay đầu lại nhìn chằm chằm cậu rất lâu mới hỏi " Là người bạn lúc trước Li nói ? "

Lisa gật đầu thản nhiên nói " Li và cô ta đã lâu không liên lạc rồi , cô ta vừa mới từ nước ngoài về "

Im lặng một lúc cô gật đầu cười với cậu " Em biết rồi "

Cô nói xong liền mở cửa xuống xe , nụ cười trên khóe môi như ẩn như hiện , cho dù không biết chính xác quan hệ của cậu và Lee Eun Ji , cậu đã thẳng thắn với cô về điều này cô rất vui , ít nhất cậu không hề lừa dối như cô đã lo lắng

Lisa nhìn cô đi vào tòa nhà rồi biến mất khỏi tầm mắt . Không khởi động xe ngay mà cầm điện thoại bấm một dãy số rồi nhấn nút gọi .

Điện thoại vang lên hồi lâu mới có người nhận

" Alo , ai vậy ....... a~ ? " Nghe thấy bên kia điện thoại Kim Jisoo mệt mỏi lên tiếng , còn ngoáp liên tục

" Là tớ " Lisa lên tiếng , đợi Jisoo tỉnh táo hẳn

Không bao lâu sau Jisoo rõ ràng tỉnh hơn một chút , thanh âm không còn lười biếng như vừa rồi

" Trợ lí Manoban , cậu có biết là đánh thức mộng đẹp của người khác là vô đạo đức lắm không hả ? "

" Không biết " Lisa nhàn nhạt nói " Căn nhà kia sửa sang thế nào rồi ? "

" Còn chưa có xong , tính ra cũng phải hơn một tháng nữa "

Lisa nhíu mày " Một tuần được không ? "

Hình như Jisoo đang uống nước , nghe thấy câu hỏi " Phốc ..... " một tiếng , ở bên kia điện thoại cô thoáng cái ho kịch liệt , một lúc lâu mới dừng lại , hướng về phái điện thoại quát lên

" Lalisa , đầu cậu bị con lừa đá hả , không phải cậu đã quên căn hộ đó là căn hộ hai trăm mét vuông đấy chứ , một tuần làm sao có thể xong "

" Không phải đã cho cậu một tuần rồi sao ? " Lisa nói , giọng điệu rất hời hợt . Cậu vốn không có nóng vội như vậy , nhưng Lee Eun Ji đã tìm đến tận cửa rồi cậu không muốn Chaeng vì thế mà thấy bối rối , tăng thêm những phiền não không cần thiết .

" Nhanh nhất cũng phải 20 ngày "

" Tớ cho cậu thêm 10 ngày " Lisa thỏa hiệp nói

Nhận thấy được có sự kì lạ Jisoo hỏi " Cậu vội như thế để làm gì ? " căn nhà hiện nay đã bỏ nhiều năm rồi , coi như là có thêm một người thì cũng không đến mức chen chút , vả lại người này lại là phụ nữ chia nửa giường là được không cần chia phòng .

Lisa im lặng một lúc rồi mới nói " Bây giờ Lee Eun Ji ở cùng một tòa nhà với tớ "

Thoáng một cái Jisoo im lặng , cô có quen biết Lee Eun Ji . Hồi đó cô , Lisa , Kwon Yuri và cô ta đã lớn lên cùng với nhau , cô và Lisa cùng ở trong đại diện quân khu , còn Eun Ji và Yuri ở đại diện cơ quan , hai đại diện chỉ cách nhau hai con đường . Khi đó trẻ con luôn ầm ĩ với nhau , chia ra hai phái đại diện quân khu và đại diện cơ quan , ai cũng không được xâm chiếm ai .

Một hôm trên đường đi học về , Lisa lái xe đạp không cẩn thận đâm vào một nữ sinh tiểu học ở phía trước , đúng lúc Yuri đi ngang qua nhìn bé con bên đại diện cơ quan mình bị bắt nạt , không nói không rằng liền tiến lên đánh Lisa , coi như là không đánh nhau thì không quen biết , cũng từ đó trở đi Lisa và Yuri trở thành bạn tốt , quan hệ của trẻ con hai bên đại diện dần trở nên hòa bình , mà nữ sinh tiểu học năm ấy bị Lisa không cẩn thận đâm phải chính là Lee Eun Ji .

Về sau đám con gái bọn họ cùng nhau vui chơi , leo núi , thể thao các loại , cũng từ lúc đó Lee Eun Ji trở thành cái đuôi nhỏ của Lisa , chỉ cần Lisa ở đâu thì cô bé sẽ xuất hiện ở đó . Sau này tự nhiên hai người cũng nhanh qua lại với nhau , qua mấy năm yêu đương , người lớn hai bên gia đình cũng đã đính ước hai đứa là con dâu và con rễ của mình .

Vào một ngày đẹp trời khi Lisa lôi kéo cô chạy vào một cửa hàng trang sức ở Gangnam để mua một chiếc nhẫn cầu hôn Lee Eun Ji thì không ngờ sự việc đau lòng kia xảy ra , chiếc nhẫn bị Lisa tức giận ném xuống sông Hàn , Lee gia không thương tiếc cắt đứt với cô ta , rồi cô ta được Yuri đưa ra nước ngoài . Mấy năm sau Lisa cũng không bàn tính gì đến chuyện tình cảm , bên cạnh cũng không hề cuất hiện một người phụ nữ nào khác .

Qua một lúc lâu Jisoo mới lên tiếng " Tớ sẽ cố gắng hết sức "

" Cảm ơn cậu " Lisa nói xong liền cúp máy .

Quay đầu liếc nhìn tòa nhà công ty Yang thị rồi mới khởi động xe chạy đi .

Chaeng vừa đến phòng làm việc đặt túi xách xuống thì cửa phòng làm việc có tiếng gõ cửa vang lên , Yang Hyun Suk đẩy cửa đi vào mỉm cười nhìn cô .

Chaeng đứng lên " Tổng giám đốc tìm tôi có việc gì sao ? "

Yang Hyun Suk giơ tay lên ý bảo cô ngồi xuống , tự mình kéo cái ghế ra ngồi xuống trước mặt cô .

" Chuyện hôm qua tôi có nghe nói chuyện ai có hành vi xấu xa xé rách bản thiết kế của cô , công ty nhất định sẽ điều tra đến cùng , cô yên tâm đi "

" Có đúng vậy không ? " Chaeng nhìn ông ta , cô biết ông ta đang tạm ứng phó với cô , có tiến hành điều tra hay không , kết quả thế nào lại là chuyện khác

" Tôi sẽ chờ tin tức của công ty "

Yang Hyun Suk hài lòng gật đầu " Mọi người đều biết rõ thực lực của cô , lần này sỡ dĩ công ty tiến hành cuộc so tài bản thào chỉ muốn để cho một số người không cam lòng chịu thua một cách tâm phục khẩu phục mà thôi , không ngờ lại có người lòng dạ hẹp hòi gây ra chuyện như thế "

Chaeng nhìn ông ta không cười cũng không tiếp lời ông ta .

" Chiều nay tôi sẽ hủy bỏ cuộc so tài lần này , còn về phần bàn thiết kế tòa nhà chính phủ sợ là cô vẽ không kịp rồi , hay là dùng tạm bản thiết kế của Hyomin thử xem sao " Yang Hyun Suk vừa nói vừa quan sát nét mặt của Chaeng.

Chaeng cong khóe môi , không có ý cười nói " tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của công ty tôi không có ý kiến gì "

Đối với sự thiên vị của ông ta với Hyomin đã nằm trong dự tính của cô , nghe ông ta nói cô chẳng lấy gì làm lạ

Yang Hyun Suk gật đầu , hiển nhiên là vừa lòng câu trả lời của cô .

Đứng lên đi ra đến cửa cũng không quên quay lại nói " Lúc nào thì mời trợ lí Manoban cùng ăn một bữa cơm "

Chaeng cười nhạt gật đầu " sẽ có cơ hội thôi "

Ăn trừa xong , khi đi phòng vệ sinh thì gặp Hyomin cầm hộp son phấn hướng về phía gương trang điểm . Thấy cô đi vào khóe mắt nhìn cô một cái rồi thu lại .

Chaeng chỉ coi cô ta như không khí , lướt qua cô ta đi vào trong xả nước , khi đi ra thì Hyomin vẫn ở đó , lúc này đang cầm son môi bôi lên môi mình , màu hồng tươi khiến người nhìn rất chói mắt cùng với khuôn mặt đánh phấn trắng lên , cộng thêm bộ công sỡ toàn thân màu đen , thời trang như vậy khiến Chaeng không thể không liên tưởng đến máu tanh phim kinh dị , cách trang điểm như vậy cô thật không dám khen .

Ánh mắt không dừng lại trên mặt cô ta lâu , cô đi đến bồn rữa để rữa tay , kéo khăn giấy ra lau rồi xoay người đi ra ngoài .

Lúc chiều bà Park cũng có gọi điện đến xác nhận bữa cơm tối mai , đối với việc gặp mặt của hai bên gia đình bà Park vẫn lộ vẻ hồi hợp , ở trong điện thoại không ngừng hỏi người nhà Manoban gia như thế nào , còn nói có cần chuẩn bị quà gặp mặt hay không , Chaeng trấn an bà nói mọi người ở Manoban gia rất tốt , bình dị , gần gũi , không hề có điệu bộ làm cao .

Nghe con gái nói vậy bà Park coi như là yên tâm , vẫn không quên hỏi dạo gần đây cô và Lisa sống thế nào , Lisa đối xử với cô có tốt không , cũng dặn dò cô sau này mỗi tuần cùng Lisa về nhà chơi .

Chaeng đồng ý rồi nói mấy chuyện về cuộc sống và nghề nghiệp của mẹ , tất nhiên chỉ nói mặt tốt thôi . Còn nói với bà tối mai cô và Lisa sẽ đến đón họ bảo họ cứ đợi ở nhà là được .

Ngắt điện thoại cô ngồi ngây ngốc ở bàn làm việc một lúc , đúng lúc cô đang ở trong trạng thái lạc vào cõi thần tiên thì Hara đem bản thiết kế đi vào , là bài tập cô giao trước , Chaeng còn chưa xem xong thì điện thoại trên người Hara vang lên , là Lee Eun Ji gọi . Không biết cô ta nói gì chỉ thấy Hara vui vẻ rồi nhìn Chaeng

" Đàn chị tối nay cùng đi ăn cơm đi , chị em nói muốn cảm ơn sư quan tâm của chị trong thời gian vừa qua "

Chaeng nhíu mày , ngẩng đầu lên thì khẽ cười với Hara , từ chối " Không cần đâu , tối nay tôi có hẹn rồi để lần sau đi "

Hara không nghĩ nhiều vội truyền đạt lời của Chaeng với Eun Ji , rồi hai chị em trò chuyện mấy câu thì cúp máy .

Chaeng trả lại bản thiết kế bảo cô ta vẽ lại , nói không cần ý tưởng mới chỉ cần hợp lí , lấy hai quyển sách từ trong ngăn kéo đưa cho cô ta bảo khi có thời gian rãnh rỗi thì xem .

Hara lè lưỡi hơi đỏ mặt đi ra ngoài , còn Chaeng vô lực mệt mỏi ngồi tựa lưng vào ghế xoay .

giữa Lee Eun Ji và Lisa có quan hệ như thế nào , cô ta mượn cơ hội để tiếp cận cô ít nhiều cũng có liên quan đến Lisa , xem từ thái độ của Lisa tối qua và sáng nay cô nghĩ cô vẫn nên tránh xa Lee Eun Ji

Trước khi tan sỡ mấy phút thì Lisa gọi đến bảo hôm nay phải đi sở kế hoạch , buổi tối chắc là có tiệc không thể đến đón cô bảo cô tự về . Chaeng gật đầu nói được dặn cậu về sớm một chút .

Buổi tối Chaeng tùy tiện nấu cho mình bát mì , ăn xong liền đến thư phòng , dựa vào trí nhớ về bản thiết kế bị xé rồi cầm bút vẽ ra .

Cũng không biết qua bao lâu cô chăm chú vẽ rốt cuộc cũng vẽ ra được bản thiết kế sơ thảo , theo bản năng cô đưa tay cầm cái ly bên cạnh , vì cổ họng hơi khát nên muốn uống ít trà , lúc này cô mới phát hiện đây không phải phòng làm việc của mình mà là thư phòng của nhà .

Đứng dậy ra khỏi thư phòng chuẩn bị vào bếp rót cho mình ly nước

* Phanh ...... *

Trong phòng khách có tiếng đồ vật rơi xuống , cô xoay người đi đến mới thấy Lisa đã về từ lúc nào , lúc này chân mày đang nhíu chặt , một tay ôm bụng , một tay muốn lấy lọ thuốc trên bàn trà , trá toát mồ hôi lạnh cả người nhìn rất đau đớn .

Thấy thế Chaeng bước lên phía trước " Lalisa , Li làm sao vậy ? "

Bước lên mới thấy trên mặt sàn phòng khách đầy miếng thủy tinh , nước trong ly cũng chạy ra đầy sàn nhà .

Có lẽ vừa rồi cậu không cẩn thận .

" Lisa , Li làm sao vậy hả ? " sắc mặt tai nhợt của cậu đã dọa cô sợ hãi , một lần nữa đỡ lấy cậu giúp cậu lấy lọ thuốc ở trên bàn trà , mở nắp ra thì thì bên trong trống không , không còn viên thuốc nào .

Nhìn sắc mặt cậu tái nhợt vì cố chịu đựng đau đớn , Chaeng sợ hãi thanh âm cũng bắt đầu run rẫy

" Hết , hết rồi , làm sao bây giờ , còn thuốc dự phòng không ? Nói cho em biết em đi lấy cho Li "

Lisa lắc đầu " Không , không có "

Cậu lại ôm chặt bụng , cả người co lại vì đau đớn .

" Vậy , vậy làm sao bây giờ ! " Chaeng nôn nóng , hoang mang , nhìn cậu đau đớn như thế cô không biết làm sao hết .

Lisa chịu đựng đau nhìn cô bối rối , bộ dạng như muốn khóc liền vội kéo tay cô , cô sức nói

" đừng căng thẳng không có chuyện gì hết , là bệnh cũ không có gì đáng lo , em đi thay quần áo rồi lấy thẻ khám bệnh và bệnh án của Li trong ngăn kéo tủ đầu giường , sau đó đưa Li đến bệnh viện"

Chaeng vội vàng gật đầu rồi làm như cậu nói , đi thay quần áo , mở ngăn kéo tủ đầu giường lấy cái hộp thẻ khám bệnh và bệnh án , rồi cầm chía khóa đỡ cậu ra cửa .

Bởi vì đau đớn nên cả người Lisa gần như đều tựa vào người Chaeng, cô cố hết sức đỡ cậu ngồi vào xe rồi đi vóng sang bên kia lên xe , Lisa cau mày nhắm mắt tựa vào bên ghế phụ , cô nhìn bộ dạng đau đớn của cậu mà không khỏi đau lòng , điều chỉnh lại vị trí để cậu dựa vào cho tốt , khởi động xe và nhanh chóng chạy đến bệnh viện .

Trên đường đi Chaeng không tiếc vượt đèn đỏ nhiều lần , cũng mày là đã khá muộn trên đường cũng không có nhiều xe nên không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra .

Lisa được đưa vào phòng cấp cứu , sau khi tiêm thuốc xong sắc mặt Lisa mới dịu lại một chút , không còn trắng bệch đáng sợ như vừa rồi .

Lúc Lisa đang chuyền nước biển Chaeng không yên lòng hỏi bác sĩ trực ban , họ nói là bệnh loét dạ dày lại tái phát là do rượu hoặc thức ăn cay kích thích , chưa quá nghiêm trọng nên không cần phẫu thuật nhưng cũng phải ở lại mấy ngày theo dõi .

Nghe bác sĩ nói như vậy Chaeng mới yên lòng , liếc nhìn cậu đang ngủ thiếp ở trên giường bệnh , chân mày vẫn khẽ nhíu lại , cầm giấy tờ và tờ khai đi làm thủ tục nhập viện cho cậu .

Khi trở về thì Lisa mơ màng tỉnh lại , liếc nhìn Chaeng ngồi bên cạnh lại mơ màng nhắm mắt lại . Bởi vì chuyện xảy ra đột xuất đồ dùng thiết yếu cũng chưa mua , cô biết gần cổng bệnh viên có siêu thị nên nhân lúc cậu ngủ định đi mua đồ dùng .

Trước khi ra khỏi bệnh viện Chaeng còn vòng đến hỏi bác sĩ , bác sĩ nói trong khoảng thời gian này phải chăm sóc cho dạ dạy thật tốt , sau này cũng phải tránh những món ăn nóng .

Sợ nửa đêm cậu tỉnh lại thấy đói bụng nên trước khi quay về Chaeng nhân tiện đi mua cháo , nếu cậu tỉnh lại thì cũng có cháo mà cho cậu ăn .

Nửa đêm Lisa tỉnh lại thật , vì khát quá nằm ở trên giường bệnh mơ hồ nhìn ra nơi này không phải nhà của mình mà là trong bệnh viện , cậu khát khô cả miệng quay đầu định ngồi dậy thì thấy Chaeng ngủ gục ở cạnh giường , một tay còn đặt ở trên đùi cậu , sợ đánh thức cô nên Lisa cũng không đánh thức cô , quay đầu nhìn thấy trên tủ đầu giường có nửa ly nước , đưa tay muốn lấy . Dù đã rất cẩn thận động tác cũng rất nhẹ nhàng mà vẫn đánh thức Chaeng đang ngủ không sâu .

Thấy cậu tỉnh lại Chaeng hỏi " Li tỉnh rồi , cả người có thấy chỗ nào khó chịu không ? Bụng còn đau không ? Có đói bụng không , có muốn ăn chút gì không ? "

Lisa nhìn cô khóe miệng cong thành một vòng cung lớn , chắc là cô bị mình dọa sợ rồi , muốn mở miệng an ủi cô nói cho cô biết mình không sao , vừa mở miệng thì thanh âm bị cản lại trong cổ họng

" Không , không sao , đừng lo lắng ! " thanh âm cực kì khàn khàn , vừa nói xong cổ họng khô khốc , đau đớn dữ dội .

Thấy thế Chaeng vội vàng rót cho cậu ly nước , đỡ cậu ngồi dậy cho cậu uống nước .

Gần như Lisa uống một mạch hết ly nước thì cổ họng như bị thiêu đốt mới dễ chịu được một chút .

Chaeng để cái ly lên trên tủ đầu giường " Li có đói bụng không ? Em vừa mua cháo có muốn ăn cho nóng người không ? "

Lisa lắc đầu , lúc này cậu không có khẩu vị ăn uống gì cả , nằm trên giường mơ màng nhắm mắt rồi nhắm mắt mê man ngủ đi .

Hôm sau từ trong mê man tỉnh lại , loáng thoáng nghe thấy Chaeng cầm điện thoại nói xin phép nghỉ ở công ty vài ngày .

Đến khi hoàn toàn tỉnh táo lại thì cô đã cúp điện thoại quay trở lại , thấy cậu tỉnh lại liền hỏi cậu có đói bụng không cô đi mua cháo cho cậu ăn .

Lisa nhìn cô một lúc lâu mới gật đầu , đúng là cậu thấy đói rồi , tối qua uống nhiều rượu hầu như không ăn gì cả , uống rượu đỏ , vàng , trắng lẫn lộn , trên đường về thì thấy bụng cực kì khó chịu , cậu biết là bệnh loét dạ dày lại tái phát nhưng vẫn kiên quyết để tài xế lái xe về nhà , cứ nghĩ uống vài viên thuốc sẽ không sao , không ngờ ông trời không giúp cậu thế mà lọ thuốc lại trống rỗng , có lẽ lần trước đã uống hết rồi , gần đây cũng không phải đi xã giao nhiều lắm nên bệnh cũ đã lâu không tái phát thuốc trong nhà đã hết cũng quên mất .

Khi Chaeng đi mua cháo thì Lisa gọi điện cho thư kí Park , nói hôm nay mình không đến phòng làm việc được , có công văn gì khẩn cấp cứ đem đến bệnh viện .

Thư kí Park bị tiếng nói khàn khàn của cậu dọa sợ , vội hỏi cậu có làm sao không , Lisa chỉ nói sơ sơ tình hình cho anh biết , không đợi cậu nói xong thì anh ta đã hỏi địa chỉ để tới đây .

Chaeng xách cháo thịt đi lên , phải ăn sáng bằng đồ ăn dễ tiêu nên cô thay cậu sắp xếp .

Cô y tá đến đo nhiệt độ , không sốt cao nhưng hôm nay vẫn tiếp tục truyền nước , dặn rằng trong thời gian này phải chú ý ăn uống , nhớ là không được đụng vào rượu và thức ăn cay , Chaeng ghi nhớ từng cái một .

Jennie gọi điện khi thư kí Park đã đến , lúc đó Lisa và thư kí Park đang nói chuyện công việc , điện thoại để bên cạnh Lisa chỉ nhìn một cái rồi đưa cho Chaeng bảo cô nghe máy .

Chaeng chần chừ nhận lấy , nhìn màn hình điện thoại mới biết là Jennie gọi , đã gặp mặt hai lần tính cách của cô ấy cũng rất hào đồng nên Chaeng cũng không lo lắng gì nhấn nút nghe .

Jennie gọi đến là hỏi chuyện hai nhà gặp mặt ăn cơm tối nay , muốn hỏi trước ông bà Park có ăn kiêng gì không , nếu có thì cô bảo đầu bếp tránh món đó ra , dù sao người lớn trong nhà gặp mặt phải chú trọng chu toàn một chút .

Jennie nói một hơi vẫn không cho Chaeng có cơ hội mở miệng , đợi cô nói xong vẫn không nghe Lisa trả lời .

" Chị à , chị có nghe không đấy , phải trả lời chứ ! "

Lúc này Chaeng mới có cơ hội mở miệng nói " À , Jennie à , chị là Chaeng đây , chị của em đang có việc không tiện nghe điện thoại "

Jennie đường như hơi bất ngờ , chỉ có vài giây đã nhanh chóng phản ứng lại , niềm nở nói

" Chị dâu à , bây giờ chị đang ở cùng với chị của am sao , chị không có đi làm sao ? "

Chaeng kịp phản ứng , Lisa vào bệnh viện thế này không có vấn đề gì lớn nhưng cũng phải ở lại mấy ngày để quan sát , bữa cơm tối nay chắc không thể đến , vội vàng nói với Jennie

" Jennie à , không thì cứ hủy bỏ bữa cơm tối nay trước đã "

" Tại sao ? " Jennie khó hiểu , sáng nay mẹ cô còn gọi cô bố trí đầu bếp tốt nhất cho tối nay , dự định dành ra căn phòng tốt nhất không hề nói đến hủy bỏ gì cả .

" Chị em bị loét dạ dày bác sĩ bảo phải ở lại bệnh viện mấy ngày để quan sát , nên bữa tối lùi lại mấy ngày nữa đi "

" Hả ! sao có thể như vậy , chị ấy không sao chứ , phải cấp cứu sao ? Có phải là chị ấy lại uống mấy loại rượu hỗn hợp không ? Chị ấy mà uống rượu pha sẽ dễ phát bệnh lắm " Jennie nghĩ thầm , dạ dày của cậu trước đây không tốt , có một lần còn rất nghiêm trọng , uống đến dạ dày bị xuất huyết nôn cả ra máu , dọa mẹ cô suýt chút nữa ngất sỉu .

" Tối qua có xã giao chắc là uống nhiều quá đó " Chaeng nói

" Chị dâu à , hai người đang ở bệnh viện nào , em qua đó một chút "

Chaeng đọc tên và địa chỉ bệnh viện rồi mới cúp điện thoại .

Sau khi cúp điện thoại lại bấm gọi cho bà Park , nói sơ lại tình hình lần nữa rồi nói hủy bỏ bữa cơm tối nay hẹn lại lần sau .

" Lisa không sao chứ ? " bà Park quan tâm hỏi

Vừa trách Chaeng " Con đó , sao không chăm sóc tốt cho nó một chút , hai đứa mới kết hôn có mấy ngày con đã đưa người ta đến bệnh viện rồi "

Chaeng xấu hổ nhỏ giọng nói " cô ấy đi xã giao uống nhiều quá thôi mẹ "

" Công việc quan trọng cũng đâu bằng sức khỏe được " Bà lại trách cô

" Bây giơ đang ở đâu , mẹ qua đó "

Cúp điện thoại , Lisa và thư kí Park cũng đã nói xong , thư kí Park nhìn cô mỉm cười hơi cúi người , quay đầu nói với Lisa

" Tôi về Quốc hội trước sẽ bàn giao những gì mà cô dặn "

Lisa gật đầu không nói gì thêm .

Anh ta cúi người chào cậu rồi đi ra , Chaeng đứng dậy tiễn anh ta ra ngoài , khi trở vào thì Lisa đang ngồi trên giường bệnh , sắc mặt hơi tiều tụy nhưng không làm ảnh hưởng đến sự quyến rũ và xinh đẹp của cậu , mất hết cả buổi sáng cho việc kiểm tra phòng , chuyền nước , đưa thuốc , mỗi lần là một y tá khác nhau , kể cả không có việc gì cũng luôn có y tá đi qua xem đi xem lại bệnh án đặt ở đầu giường , còn dặn dò cậu mấy ngày này phải cố gắng ăn nhạt một chút .

Đợi y tá kiểm tra phòng đi ra , Lisa mới vẫy tay với Chaeng, bảo cô đi đến

" Tối qua em vất vã rồi "

Chaeng lắc đầu khóe môi cười nhạt " Có khát nước không ? Có muốn em rót cho Lisa ly nước không ?"

Vừa rồi nói chuyện rất lâu với thư kí Park , cổ họng bây giờ đúng là khô khan khó chịu nên cậu gật đầu không từ chối .

Nhận lấy ly nước mà Chaeng đưa đến , cậu thuận miệng hỏi " Vừa rồi Jennie gọi tới nói gì vậy ? "

" Vốn là muốn bàn với Li bữa cơm tối nay , nhưng với tình trạng của Li hiện giờ nên em bảo con bé hủy bỏ rồi "

Lisa nhìn chai nước đang chuyền vào tay , cười bất đắc dĩ .

Im lặng một lúc Chaeng mới nói " Tối qua sao lại uống nhiều rượu như vậy ? "

Cô không dám chắc việc tối qua cậu uống say có liên quan đến Lee Eun Ji hay không .

Lisa nhìn cô khóe miệng cười nhạt " Hôm qua đi cùng mấy người bên sở kế hoạch , không từ chối được nên mới uống nhiều như vậy "

" dạ dày không tốt sau này Li cố gắng uống ít thôi " Khẽ cau mày Chaeng nói .

Lisa mỉm cươi đưa tay ra kéo tay cô qua " Hôm qua Li làm em sợ rồi "

Bàn tay cậu xoa xoa bàn tay mềm mại của cô , cậu biết hôm qua nhất định là cô bị dọa sợ rồi , gấp đến độ muốn khóc luôn .

Chaeng nhìn cậu liếc xéo một cái cũng không nói lời nào , tay bị cậu nắm hơi nóng ấm , dính mồ hôi nhưng cô cũng không rút tay ra sợ động đến việc chuyền nước cho cậu .

Hôm qua cô thật sự là bị cậu hù dọa , đổi lại thì bất cứ ai cũng có thể nhảy dựng lên vì bị hù dọa , vừa ra đến phòng khách thì thấy cậu ôm bụng với vẻ mặt tái nhợt một câu cũng không nói rõ được , may mà bây giờ không có vấn đề gì .

" Xin lỗi em ! "

Chaeng quay đầu thấy cậu chăm chú nhìn cô , trên mặt rất áy náy , tay vẫn nắm lấy tay cô nhẹ nhàng xoa nắn , áy náy mở miệng

" Tối qua để em lo lắng rồi , Li xin lỗi ! "

Nhìn cậu thoáng chốc Chaeng cũng không biết nói gì , chĩ sững sờ nhìn cậu rất lâu mới thấp giọng nói

" Sau này đừng có uống rượu nữa "

Lisa cười nhẹ chân mày cong lên , trên mặt mơ hồ nổi lên má lúm đồng tiền , gật đầu với cô

" Được , nghe theo vợ Li hết " 1

Chaeng bị câu gọi ' vợ Li ' khiến cho thẹn thùng , mặt đỏ ửng rút tay lại , khẽ lầm bầm rồi đi vào phòng vệ sinh .

Chaeng đâu có muốn đi vệ sinh nhưng sợ xấu hổ nên mới trốn ra ngoài . Khi đi ra hành lang được một lúc định quay về thì lại thật sự muốn đi vệ sinh . Nghĩ thế cô lại quay đầu đi về phái cuối hành lang . Tại chỗ rẽ vào nhà vệ sinh , cô thấy người đàn ông đứng cạnh cửa phòng vệ sinh nữ , chắc là đang chờ vợ và bạn gái .

Không để ý lắm cô đi lướt qua anh ta để vào trong , nhưng vừa lúc nghoảnh mặt lại nhìn người đàn ông kia . Cũng chính cái liếc mắt này lại khiến Chaeng bất ngờ dừng chân , sững sờ nhìn người đàn ông đứng đó , giật mình cảm thấy khó tin !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro