Chap 74: SÁU NĂM TRƯỚC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Lisa lái xe đưa Chaeng đi làm . Chaeng nghiêng đầu nhìn ra ngoài không nói chuyện , không khí rất ngột ngạt .

Xe chậm rãi dừng lại trước tòa nhà Yang thị rồi tắt máy , Chaeng cởi dây an toàn ra ngoảnh đầu nói cảm ơn Lisa rồi cầm túi xách muốn mở cửa xuống xe

" Chaeng à " Trước khi cô mở cửa ra Lisa liền nắm tay cô lại .

Chaeng quay đầu nghi hoặc nhìn cậu " Sao thế ? "

Lisa không nói chỉ cười , nghiêng đầu khẽ hôn lên trán cô , sau đó mới thả cô ra khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt , cậu giúp cô sửa sang lại nếp cổ áo rồi mới nhẹ giọng nói

" Đi làm đi , tối nay nhớ chờ Li "

Chaeng gật đầu , chỗ được cậu hôn lên đã đỏ ửng , nhìn cậu cô căn dặn

" Li lái xe cẩn thận một chút "

Lisa cười gật đầu đáp ứng " được "

Còn ngượng ngùng và xấu hổ nên Chaeng không dám nhìn cậu , vội vàng xoay người xuống xe , bước nhanh về phía tòa nhà công ty , nửa đường vẫn không quên quay đầu lại nhìn , thấy cậu vẫn còn đang nhìn cô , vẫy tay với cậu rồi không quay đầu lại đi vào bên trong .

Trên xe Lisa bật cười lắc đầu , cho đến khi thân ảnh cô biến mất ở phía sau cánh cửa rồi mới khởi động xe rời đi .

Lúc Chaeng đến phòng làm việc thì cảm thấy bầu không khí hôm nay có chút bất thường , trong văn phòng dường như đang thào luận , thấy cô đến thì lại vội vàng giả vờ tản ra .

Chaeng cũng không hỏi nhiều chỉ đi thẳng về phòng làm việc của mình . Bữa trưa hình như ăn nhiều canh nên buổi chiều phải đi vệ sinh mấy lần .

Chaeng đi vào phòng vệ sinh không đến một phút đồng hồ thì hai nữ đồng nghiệp cùng phòng làm việc cũng đi vào , bọn họ tới trang điểm lại , không , chính xác hơn là tới buôn dưa lê .

" Cô nhìn thấy khóe mắt của Park Hyomin chưa , bị cào một vết rất to đó " Một người nói

Người còn lại đáp " Có ai mà không thấy chứ , cô ta tưởng đeo kính râm thì có thể che kín hả , rõ ràng là giấu đầu hỡ đuôi mà , chuyện cô ta và Yang Hyun Suk cả công ty này có ai mà không biết , lần này chỉ sợ là vợ cả bắt được , cô ta bị cào rách khóe mắt là may lắm rồi , cô nói xem trong tay cô ta thu được vài dự án , hơn nửa hằng ngày đều lo ăn mặc lẳng lơ "

" Này , người ta chỉ có thể dựa vào khuôn mặt xinh đẹp và bản lĩnh trên giường mới có thể hoành hành trong công ty này , cô ghen tỵ hả , cô ghen thì cô cũng sắm vài bộ ít vải ý rồi ngày nào cũng lẳng lơ như thế , khi tổng giám đốc đến thì cô liếc mắt đưa tình với ông ta không chừng cô cũng khỏi phải vẽ , trực tiếp được làm mỹ nhân kiến trúc sư của công ty "

" Đi chết đi , tôi thà cả đời vẽ thiết kế cũng không muốn đi phục vụ ông già đáng tuổi làm cha mình "

Bên ngoài hai người lại cười đùa một lúc rồi rửa tay , đang chuẩn bị đi ra thì trong thoáng chốc bỗng kinh sợ , thấy Hyomin đeo kính râm che hơn nửa khuôn mặt , một mái tóc suôn dài phong tình như thế , bộ đồ công sỡ bó sát người càng tôn lên vóc người đáng kêu ngạo của cô ta

" Park , kiến trúc sư Park " hai người vừa rồi còn nói cười thoáng chốc choáng váng , hai cô không biết Hyomin đi vào lúc nào , nghe thấy bao nhiêu .

Hyomin đi vào , khuôn mặt bị che đi một nửa nên không nhìn ra biểu cảm của cô ta .

Hai người đang cười nói bỗng chốc trầm xuống , nhìn Hyomin cười gượng , nhường bước cho cô ta lắp bắp nói " tôi , chúng tôi ra ngoài trước "

Hyomin đứng trước bồn rửa tay , đưa tay bỏ kính râm ra , trên khóe mắt bị xước một vết vừa dài vừa nhỏ đỏ táy , xung quanh xanh đen sưng lên . Mặt không có biểu cảm đưa tay lấy hộp phấn trong túi xách ra , mở lấy phấn xoa xoa trang điểm lại cho mình , đặc biệt là ở khóe mắt .

Hai người kia thấy thế hâm hực muốn xoay người đi lại nghe thấy tiếng Hyomin nhàn nhạt mở miệng " Ngày mai hai người đều không cần đến công ty nữa " giọng nói không nhanh không chậm , không nhạt không mặn .

Nghe vậy hai người bất ngờ đứng lại , xoay người vẽ mặt như đưa đám " Chị , chị Park , chúng tôi sai rồi , chúng tôi không cố ý , không hề có ác ý , chị , chị đừng để trong lòng "

Hyomin thờ ơ nhìn mình ở trong kính thành thạo trang điểm lại , cố gắng hết sức che đi vết sưng đỏ trên mặt mình , không hề nhìn hai người phía sau mình .

Thấy cô ta thờ ơ không hề phản ứng , cũng không biết cô ta có thái độ gi , dù không thích nhưng cô ta cũng là người của Yang Hyun Suk , nếu muốn các cô nghỉ việc cũng không phải không thể .

Vết sưng đỏ ở khóe mắt quá lớn , phấn lót căn bản không thể che được đến một nửa , ngược lại nhiều phấn quá khóe mắt dày lên nhìn càng chướng mắt , nắm chăt hộp phấn , nhớ tới hình ảnh hôm qua mình bị mụ la sát của Yang Hyun Suk bắt được , còn nhớ tới dáng vẻ của Yang Hyun Suk đứng một bên nhìn cô bị đánh nhưng thờ ơ không tới can ngăn , trong lòng lại càng giận dữ càng nghĩ càng khó chịu , quay đầu căm tức nhìn các cô kia quát

" Còn đứng đây làm gì , không mau cút cho tôi "

Hai người kia đều giật mình , giờ phút này khóe mắt sưng đỏ của cô ta lộ ra ngoài , vẻ mặt dữ tợn , cả người nhìn rất kinh khủng .

" Nhìn cái gì , cút ra ngoài cho tôi "

Một trong hai người không chịu tỏ ra yếu thế liền trả lời cô ta " Cô , cô có tư cách gì yêu cầu chúng tôi đi , những gì chúng tôi vừa nói đều là sự thật , nếu cô thấy sợ thì đừng làm , dám làm lại không cho người ta nói , làm bộ thanh cao "

" Cô nói cái gì ? " Hyomin tiến lên , căm tức nhìn cô ta như thể muốn ăn thịt người , cực kì khủng bố , nghiến răng gằng từng chữ

" Cô có gan hì lặp lại từng chữ xem ! "

Người nọ nuốt một ngụm nước bọt , thân thể không ngừng lui về phía sau , người còn lại đứng cạnh nhìn biểu hiện cũng rất sợ hãi , định mở miệng làm dịu bầu không khí

" Chị , chị Park .......... "

Nhưng chỉ một ánh mắt của Hyomin phóng tới , hù dọa cô một câu cũng nói ra không được .

* ÀO ÀO ÀO .......... *

Vào thời điểm giằng co căng thẳng , ở phía khác Chaeng xả nước từ trong WC đi ra , quay đầu thản nhiên liếc nhìn các cô rồi xoay người đi về phía bồn rửa tay .

Hyomin bỗng dưng xoay người đối diện với Chaeng, căm tức nhìn cô " Sao chị lại ở đây ? "

Chaeng liếc cô ta từ trong gương , vẫn mở vòi nước , bắt đầu rửa tay vừa nói

" Đi vệ sinh "

" Chị đều nghe thấy hết ! " Hai tay ở hai bên sườn nắm chặt lại , cô hoàn toàn không ngờ Chaeng lại đang ở trong phòng vệ sinh , mình chật vật như thế đều bị cô nghe thấy hết .

Không nhìn cô ta , Chaeng dửng dưng trả lời " Tôi không có điếc "

Bọn họ lớn tiếng như vậy cô có muốn giả vờ không nghe thầy cũng không được !

Bộ ngực Hyomin cực kì phập phồng , nhìn cô cười lạnh " Bây giờ chị rất đắc ý có đúng không , chị đang cười thầm tôi cũng có một ngày như thế này có đúng không ? Thấy tôi bị cười nhạo chị rất vui sướng có đúng không ? "

Chaeng tắt nước , kéo tờ giấy lau nước đọng trên tay , quay đầu lại ung dung nhìn cô ta

" Cô luôn thích áp đặt ý nghĩ của mình lên người khác vậy , tôi không hề nghĩ như thế còn cô nhất định cho là như vậy , thì tôi chịu , vì ý kiến là của chính cô tôi không thay đổi được "

" Hừ , nói hay thật , chị đừng cho là tôi không biết , chị đang trông chờ chuyện cười của tôi " Hyomin cay nghiệt nói .

Chaeng cười lạnh " đừng cho mọi người đều nghĩ giống cô , không phải ai cũng hẹp hòi như vậy đâu"

" Chị .......... " Hyomin tức giận , bộ ngực cực kì phập phồng .

Chaeng không nói nữa , lướt qua cô ta chuẩn bị rời đi .

" Chị cho là chị tốt đẹp lắm sao , chẳng qua là chị đủ may mắn để tiếp cận Lalisa thôi , nếu không , chị chẳng là cái thá gì cả " Hyomin phẫn hận nói

Chaeng mỉm cười gật đầu , không phủ nhận lời của cô ta " Tôi quả thực rất may mắn ! "

" Hừ , loại như cô ta tôi đã thấy nhiều rồi , sợ là người ta chỉ chơi đùa một chút , đến lúc chơi chán rồi , không chừng sẽ một phát đá bay chị " Hyomin cay nghiệt nói , trong mắt tràn đầy sự ghen tỵ và tức giận .

Chaeng cười yếu ớt , không để ý tới cô ta , đi thẳng ra ngoài phòng vệ sinh , khi đi ngang qua chỗ hai người kia thì nói với bọn họ

" Bản vẽ tuần trước giao cho các cô đã xong chưa ? "

" Hả ..... ? " Hai người kia sửng sốt , bản vẽ nào , bọn họ liền nhìn nhau đều không biết Chaeng đang nói gì

Chaeng nhíu mày , nháy mắt với hai người họ , ra vẻ nghiêm nghị nói " Bản thiết kế còn chưa vẽ , còn ở đây tán dốc ? Còn không về vẽ đi ! "

Lúc này hai người họ mới phục hồi tinh thần , vội vàng gật đầu " Chúng tôi đi liền , đi liền "

Hyomin phẫn hận nhìn bọn họ rời đi , cuối cùng tức giận cầm hộp phấn đập xuống mặt đất .

Ngoài phòng vệ sinh , hai người họ nói chuyện huyên thuyên vừa rồi cảm ơn Chaeng, nếu cô không xuất hiện thì thật sự là phải ầm ĩ với Hyomin rồi .

Chaeng nhàn nhạt gật đầu , chỉ cảnh cáo các cô " Sau này đừng nói nhiều như vậy . Các cô nói xấu sau lưng người khác như vậy , đổi lại người khác nghe được thì cũng tức giận mà thôi "

Hai người gật đầu liên tục , nào còn dám nữa , bị dọa gần chết rồi .

Chaeng không nói nữa đi thẳng về phòng làm việc .

Gần giờ tan sở Yang Hyun Suk gọi cô vào phòng làm việc rồi đưa một đống tài liệu cho cô , nói là công ty sắp cạnh tranh một dự án nước ngoài , một tháng nữa sẽ bỏ thầu , thời gian hơi gấp nên trừ bản thiết kế ra công ty còn phải làm ra mẫu nhà , đến lúc đó sẽ có chuyên gia đên kiểm tra .

" Cái này , hạng mục này do tôi phụ trách sao ? " Chaeng vẫn còn chưa hiểu được .

Yang Hyun Suk nhíu mày , hỏi ngược lại " Sao vậy , không tự tin à ? "

" Không , tôi , chỉ là tôi có hơi bất ngờ " dù sao hạng mục này quá lớn , liên quan đến sự mở rộng ra nước ngoài của công ty sau này .

" Tôi tin tưởng cô , vì cô có khả năng lĩnh ngộ với thiết kế . Tất nhiên , vẫn là câu nói đó , có vấn đề gì cứ tìm tôi , khi không chắc ý kiến nào , cũng có thể tìm tôi hỏi ý kiến " Yang Hyun Suk cười nói .

Chaeng gật đầu , ôm đống tài liệu ở trên bàn , cam đoan " Tôi sẽ cố gắng hết sức , sẽ không để ông phải thất vọng ! "

" Tốt , tôi chờ bản thiết kế của cô "

" Vâng "

Chaeng gật đầu rồi ôm tài liệu ông ta giao cho ra khỏi phòng làm việc .

Hạng mục lần này là một trang viên thể thao khổng lồ , bên trong phân ra khu thể thao và khu giải trí , chiếm diện tích lớn nhất , cũng bỏ vốn đầu tư lớn nhất chính là tập đoán Jason của Anh , tập đoàn tài chính quý tộc Anh , hạng mục lần này của bọn họ nhận được sự chú ý cao độ của truyền thông các quốc gia . Nếu Yang thị có thể dành được hạng mục này , như vậy dù trong hay ngoài nước chắc chắn sẽ thành công rất lớn .

Trong lúc Chaeng nóng lòng muốn thử , hưng phấn muốn lấy tài liệu ra xem thì điện thoại từ Lisa vang lên . Lisa đã đứng ở dưới tầng , không thấy cô nên gọi lên hỏi cô xem đã hết bận chưa .

Lúc này Chaeng mới nhớ chuyện hôm qua Lisa bảo hôm nay muốn dẫn mình đến một chỗ bí mật , thu dọn xong đồ đạc , cất tài liệu vào cặp công văn của mình rồi đi xuống .

Khi xuống dưới xe của Lisa đã dừng trước cổng công ty , thấy cô đi ra , cậu xuống xe mở cửa xe , nhìn cô khóe môi cậu khẽ nhếch lên ý cười .

Chaeng chạy chậm đi đến , nhìn cậu áy náy nói " Chờ lâu rồi sao ? Ngại quá , vừa rồi xem tài liệu nên quên mất "

Lisa cười , đưa tay vuốt lại mái tóc có hơi rối bời vì chạy , sau đó mở cửa xe nói

" Lên xe đi "

Chaeng gật đầu khẽ cười với cậu , nghiên người ngồi vào trong xe .

Lisa ga lăng đóng cửa xe cho cô rồi mới vòng qua đầu xe lên bên kia xe .

Đợi cậu cũng ngồi vào trong xe , Chaeng không nén được tò mò hỏi " Chúng ta định đi đâu vậy ? "

Hôm qua cậu nói muốn dẫn cô đi đến một chỗ , nhưng lại thần bí không nói cho cô biết .

Lisa khởi động xe , quay đầu nhìn cô cười " Đi ăn cơm trước "

Xe chậm rãi dừng lại trước một nhà hàng chuyên món ăn Hàn Quốc , có rất nhiều loại xe sang trọng khiến người ta nhìn hoa hết cả mắt .

Chaeng ngẩng đầu , Soshified , nhà hàng này cô từng nghe nói , vừa khai trương hai tháng trước , nghe nói ngày khai trương có mời nghệ sĩ nổi tiếng tới cắt băng nên đã lôi cuốn rất nhiều người , thậm chí có người không ngại đường xá xa xôi , không sợ vất vả gian nan từ các vùng khác chạy đến , chỉ vì muốn nhìn thấy idol của mình một lần . Nhờ ảnh hưởng từ nghệ sĩ đó , danh tiếng của nhà hàng này cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài , ngày khai trương ông chủ của Soshified lại không tiếc thiệt thòi vốn để miễn phí một ngày hoạt động , cộng thêm tay nghề xuất sắc của đầu bếp , những người ăn xong khen không dứt lời , một phần lại trở thành khách hàng trung thành của nhà hàng mặc kệ chi phí ở đây không hề rẻ .

" Đi thôi , Li nghe nói món ăn ở nhà hàng này rất ngon " Lisa nói , dắt tay cô đi vào trong nhà hàng .

" Li đã từng ăn ở đây sao ? " Chaeng thuận miệng hỏi

Lisa cười khẽ lắc đầu " Chưa , con bé Jennie nói cho Li biết ! "

" Jennie , chính con bé cũng mở nhà hàng , sao lại tới chỗ người khác ăn ? "

" Haha , Li chưa nói cho em biết là nhà hàng này cũng là của con bé Jennie hay sao ? " Lisa buồn cười nói .

Chaeng trợn to mắt , lắc đầu , cô hoàn toàn không ngờ tới Jennie thế mà lại là bà hoàng của ngành ẩm thực , rõ ràng nhìn qua thì như một đứa trẻ lại không ngờ có thể mở một nhà hàng lớn như thế !

Hai người đi vào nhưng không muốn ăn phòng riêng mà trực tiếp ngồi xuống một chỗ trong đại sảnh , Lisa gọi vài món , như là trùng hợp , Chaeng phát hiện khẩu vị của cô và cậu không khác là mấy , những gì cậu thích ăn vừa vặn đều là những món cô thích .

" Thì ra Li cũng thích mấy món ăn này ư ! " Chaeng mừng rỡ nói

" Đúng vậy đó " Lisa đáp lại , khóe miệng trước sau vẫn hàm chứa nụ cười đẹp mắt .

Đi vào mới phát hiện hình thức quản lí ở đây và Louis rất giống nhau , chỉ khác là trang thiết bị và cách bố ở đây không hề xa hoa phun phí , tất cả đều biểu hiện ra sự mộc mạc bình dị , không gian rất yên tĩnh khiến người ta cảm thấy rất thư thái .

Món ăn rất nhanh được đưa lên , mùi vị thật sự không tệ , không hề thua Genie .

" Hôm nay Li muốn dẫn em đến đây ăn cơm sao ? " gắp món ăn vào miệng , Chaeng hỏi

Lisa cười , nhấc tay nhanh chóng gắp miếng thịt cho cô " Không phải , ăn xong Li sẽ đưa em đến đó "

" Rốt cuộc là chỗ nào vậy ? " Chaeng ngạc nhiên hỏi .

Lisa lại cười không trả lời chỉ nhẹ nhàng lắc đầu .

Trong lòng Chaeng nhỏ giọng mắng cậu hẹp hòi , rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm của mình . Đúng lúc này , phía sau vang lên một giọng nói mềm mại ngọt ngào .

" Trợ lí Manoban , chị Chaeng! " trong giọng nói dường như rất bất ngờ pha lẫn sự vui mừng .

Lisa ngẩng đầu lên rồi gật đầu , trên mặt vẫn đang mỉm cười , chỉ là nụ cười kia loáng thoáng hàm chứa cảm giác xa cách không thân thiện .

Nghe vậy Chaeng cũng quay đầu , thấy Victoria cả người vận bộ váy công sỡ màu trắng , trên mặt mỉm cười nhìn bọn họ .

" Đàn chị và trợ lí Manoban cũng đến đây dùng cơm sao ? " Victoria cười đi về phía bọn họ " Món ăn ở đây quả thực không tệ , điều kiện lại rất tốt "

Chaeng nhìn cô ta rồi quay đầu không tiếp lời cô ta .

Lisa liếc nhìn cô , gật đầu mỉm cười với Victoria " Jo tiểu thư đến một mình sao ? Có muốn cùng ăn không ? "

" Không phải , tôi theo chồng tôi đến đây " Victoria nhẹ nhàng trả lời , xoay người nhìn Chaeng thấy cô thờ ơ bình tĩnh ăn cơm .

" À , vậy à " Lisa gật đầu hiểu rõ , cũng không nói nhiều chỉ thu hồi ánh mắt , dịu dàng nhìn Chaeng, gắp miếng thịt vào chén cho Chaeng

" Ăn thịt nữa đi , em gầy quá "

Victoria nhìn bọn họ , khóe miệng cười như không cười " Trợ lí Manoban và đàn chị có muốn cùng chúng tôi dùng cơm không , chúng tôi đã đặt phòng riêng ở bên trong , Han tổng của Han thị cũng ở đó , tôi nghĩ ông ấy trông thấy trợ lí Manoban nhất định sẽ rất vui "

" Không được , lát nữa tôi và Chaeng còn có việc , lần sau chúng ta gặp lại " Lisa từ chối thẳng .

Victoria gật đầu còn tiếc nuối nói " vậy chỉ có thể chờ lần tới rồi "

" ừ , lần sau gặp lại " Lisa cũng phối hợp gật đầu .

Victoria nói với Chaeng " đàn chị , tôi đi trước đây , chị và trợ lí Manoban từ từ dùng "

Cũng không thèm để ý Chaeng có trả lời hay không , Victoria liền xoay người đi vào trong gian phòng .

Không khí từ sau khi Victoria đến trở nên kì lạ , Chaeng im lặng ăn cơm còn Lisa thì khẽ cau mày nhìn cô .

Không lâu sau khi Lisa chuẩn bị mở miệng nói thì thấy ông Han ở phía sau Chaeng cười đi về phía này , phía sau ông ta còn có Nichkhun .

" Trợ lí Manoban , thật là trùng hợp , hai người cũng đến đây dùng cơm sao ?! " Người còn chưa đến gần , tiếng của ông Han đã truyền đến .

Lisa ngẩng đầu nhìn ông ta , nét mặt lộ ra nụ cười mẫu mực , dịch chuyển cái ghế đứng dậy đi về phía ông ta . Thấy thế Chaeng cũng để chén đũa xuống , đứng dậy quay đầu đúng lúc đối diện với Nichkhun ở phía sau ông Han .

Ông Han nhìn vợ chồng Lisa thật vui vẻ , sau chuyện ở tiệc rượu hôm trước ông ta vẫn luôn muốn tìm thời gian mời Lisa cùng ăn một bữa cơm , coi như là xin lỗi , mà gọi điện mấy lần tất cả đều bị thư kí của cậu chặn lại , ngay cả mặt cũng không nhìn thấy . Lần này thật bất ngờ , hôm nay hẹn vợ chồng Nichkhun đến đây nói chuyện hợp tác phát triển công ty sau này , thế mà lại gặp gỡ Lisa .

Ông nhiệt tình vươn tay ra bắt tay với Lisa , liên tục cảm thán nói " Trợ lí Manoban cũng ở đây , thật là quá trùng hợp , mấy ngày trước vẫn muốn hẹn cô cùng ăn bữa cơm , nhưng cô bận quá vẫn chưa cho tôi cơ hội nào "

Lisa mặt không đổi sắc bắt tay với ông ta , trên mặt vẫn hiền hậu cười như cũ

" Nhờ Han tổng cân nhắc rồi , thời gian này vẫn bận rộn chuyện nghiên cứu máy móc , đúng là rất bận rộn "

" Vậy hôm nay có thể gặp gỡ ở đây , xem ra chúng ta có duyên ăn bữa cơm này , không thì mời trợ lí Manoban đến gian phòng của chúng tôi đi " Ông Han lên tiếng mời .

Lisa cười nhạt " Han tổng khách sáo quá "

Cậu quay đầu nhìn về phía Chaeng, thấy cô cũng đang lẳng lặng nhìn mình , khóe miệng khẽ cong lên , tâm tình thoáng chút rất vui vẻ .

Ông Han cũng coi như là lão hồ ly , từ người không có gì chỉ sau một đêm đột ngột phất lên , ở trên thương trường vật lộn nhiều năm qua , bản lĩnh quan sát sắc mặt của người khác nhất định sẽ có . Thấy như thế coi như là hiểu rõ tình hình , liền xoay người nói với Chaeng

" Manoban phu nhân , chuyện lần trước trong tiệc rượu thật sự là ngại quá , hôm nay có thể cho tôi vinh hạnh mượn cơ hội này mời Manoban phu nhân cùng nhau dùng bữa cơm , coi như là nhận lỗi vì chuyện lần trước "

Chaeng quay đầu nhìn Lisa , thấy cậu chỉ mỉm cười nhìn cô không định mở Chaeng. Cô cho là Lisa khó mở miệng từ chối để cho mình từ chối nhã nhặn . Nghĩ đến đó liền quay đầu nhìn Ông Han mở miệng nói

" Han tổng nói đùa , chuyện lần trước không phải đã nói xong rồi sao , chỉ là hiểu lầm ông không cần phải nghĩ nhiều như vậy "

" haha , là Manoban phu nhân độ lượng bỏ qua , dù không vì chuyện lần trước , hôm nay cũng có mặt Nichkhun và Victoria , ba người trước đây đều là bạn học , đã nhiều năm không gặp coi như là ôn lại chuyện cũ đi " Ông Han nói , quay đầu nhìn về Nichkhun đứng bên cạnh

" Cậu nói có phải không , Nichkhun ? "

Lúc này Nichkhun mới hoảng hốt phục hồi tinh thần lại , sững sờ gật đầu , khóe miệng hàm chứa nụ cười cay đắng , gật đầu hùa theo , nhìn chằm chằm Chaeng

" Đúng vậy , lâu rồi không gặp , quả thật rất có nhiều điều muốn nói , Chaeng cũng đến ngồi đi , lươn xào ở đây rất ngon , anh nhớ lúc trước em thích ăn nhất là lươn xào "

Sắc mặt Chaeng cưng đờ lại , nụ cười trong nháy mắt đông cứng trên mặt . Tránh tầm mắt của anh ta , không nhìn tới anh ta .

Tất nhiên Lisa đã nhận ra sự khác thường và thay đổi của cô , đưa tay nắm tay cô , mỉm cười với cô rồi quay đầu nhìn Nichkhun , bình tĩnh mở miệng

" Hiếm khi anh còn nhớ Chaeng thích ăn gì , nhưng mà thói quen là chuyện rất lạ lùng , có vài người trước kia vô cùng thích món này , trải qua một thời gian dài , khẩu vị sẽ lại thay đổi , nhất là món ăn mà anh đã loại bỏ sáu năm , còn có thể nhớ được hương vị hồi đó sao ? "

Nichkhun cứng đờ , thân thể rõ ràng hốt hoảng , nhìn Lisa cứng ngắc nói " Có lẽ là vì sáu năm không ăn rồi , sợ là càng nhớ nhung mùi vị trước đó "

Ông Han đứng ở một bên nghe như lọt vào sương mù , như thế nào mà đã nói đến phương diện đồ ăn rồi ?

Nụ cười trên mặt Lisa vẫn chưa đổi , vẫn trầm lặng bình tĩnh như cũ

" Có lẽ mới đầu thì rất nhớ nhung , dù sao lúc đầu thích như thế giống như người nghiện kiêng rượu , khó khăn nhất là thời điểm ban đầu , sau khi qua một thời gian rồi , lại là sáu năm dài như vậy cũng sẽ không muốn ăn nữa , đã chứng minh rằng cô ấy đã thành công loại bỏ món ăn này khỏi đồ ăn yêu thích của cô ấy "

" Làm sao cô biết cô ấy không muốn ăn món kia , biết đâu cô ấy ngày đêm mong nhớ , chưa từng quên thì sao ? ! " Thoáng cái cảm xúc của Nichkhun bắt đầu kích động .

" Đúng như anh nói , quả thực có tình cảm nồng nàn với món kia , cũng nhớ mãi không quên rất lâu , cuối cùng cũng vẫn không ăn , đơn giản là vì một nguyên nhân , chính là hồi đó món ăn này làm tổn thương cô ấy quá nặng , vết thương đó khiến cho cô ấy sợ hãi " Lisa nói

Nichkhun sững sờ quay đầu nhìn Chaeng, không kìm lòng được tự hỏi

" Là vậy sao ? "

Ông Handường như nghe ra , chẳng qua là cái màn đấu khẩu đồ ăn này rất quái lạ , đành trêu ghẹo nói " Hồi đó Manoban phu nhân bị mắc xương của lươn sao ? "

Chaeng cười khan không biết phải nói như thế nào , vô thức quay đầu nhìn về phía Lisa .

Lisa vẫn hiền hậu cười như thế với cô , rất tự nhiên đưa tay vòng lên eo cô , cười nói với ông Han

" đúng vậy đó , hôi đó cô ấy bị mắc xương rất lớn , từ đó liền sợ hãi lươn "

" haha , thì ra là như vậy ........ " ông Han hiểu rõ gật đầu " vậy Manoban phu nhân sợ lượn về sau cũng không dám động vào sao ? "

" Nói vậy cũng không phải " Lisa quay đầu , nhìn về phía Nichkhun cười nhạt nói " không có gì không thể bị thay thế , không có món này thì cũng ăn món khác , anh nói có đúng không ? "

Nichkhun cứng lại , một câu cũng không nói ra được , hai tay bên sườn nắm chặt thành nắm đấm , móng tay đâm sau vào lòng bàn tay lại không cảm giác được đau đớn .

Bầu không khí trở nên ngột ngạt , tất nhiên là ông Han nhìn ra sự việc nên vội vàng cười nói

" Vậy hôm nay tôi không gọi lươn xào nữa , trợ lí Manoban và phu nhân chuyển chỗ đi , tôi nay tôi phải uống vài ly với trợ lí Manoban mới được "

Nhắc đến rượu Chaeng vô thức nói " Cô ấy không thể uống rượu "

Ông Han sững sốt , hỏi ngược lại " Tại sao ? "

Ông từng nghe nói tữu lượng của Lisa không tệ , vừa rồi còn nghĩ có nên mở chai Weeky hảo hạng cho đúng sỡ thích của cậu hay không ?

Chaeng nói xong mới cảm thấy mình đột ngột quá rồi , hối hận mở miệng quá nhanh , cô không biết phu nhân của một vị quan chức phải nên làm thế nào , chỉ nhỉn trên tivi rồi sau đó mỉm cười thôi , nếu thật thế này thì cô nhiều lời quá rồi . Hơi ão não nhìn Lisa , thấy cậu đang cười nhìn mình .

Không thấy bọn họ trả lời lại không thấy Lisa phản bác , ông Han trêu ghẹo nói " haha , xem ra trợ lí Manoban rất thượng vợ nha "

Ngụ ý nói là Lisa sợ vợ , Chaeng nói không đồng ý thì sẽ không , ông ta chẳng qua là không ngờ một người mạnh mẽ cứng rắn như Lalisa thế mà lại sợ vợ !

Lisa cười nói " vợ vốn cưới về là để yêu thương chứ sao "

Ông Han gật đầu " hahaha , đúng đúng đúng , trợ lí Manoban nói rất tốt , vợ cưới về là để yêu thương "

quay lại nói với Chaeng " Manoban phu nhân có thể cho tôi mượn trợ lí Manoban tối nay không , uống rượu chỉ là góp vui , chúng tôi sẽ không uống nhiều lắm đâu "

Chaeng lắc đầu , dứt khoát từ chối " Ngại quá Han tổng , dạ dày Lisa dạo gần đây không tốt lắm , bác sĩ căn ặn phải tránh không được động vào rượu "

Trải qua chuyện mấy hôm trước , cô bị cậu dọa suýt khóc , ngày thường không ở bên cạnh mình thì thôi , hôm nay mình ở đây , biết rõ tình trạng dạ dày của cậu , tất nhiên là không thể để cậu động vào rượu .

" Hả , sức khỏe của trợ lí Manoban không thoải mái ư , không đáng ngại chứ ? " ông Han quan tâm hỏi

" Là Chaeng đã quá văng thẳng rồi , chỉ là bệnh cũ , không đáng ngại đâu " Lisa thoải mái nói , khóe mắt liếc về phía Nichkhun ở đối diện , khóe miệng cười như không cười .

Nichkhun không nói chỉ nhìn cậu chằm chằm , rồi nhìn Chaeng, nắm đấm càng chặt hơn .

" Vậy hôm nay chúng ta không uống rượu , ngồi xuống đây một chút , khoan hãy nói , món ăn ở đây thực sự rất ngon " Ông Han lại nói , hôm nay bất kể thế nào cũng phải kéo Lisa cùng ăn cơm , nếu không sau này muốn hẹn cậu ra ngoài ăn cơm rất khó khăn .

Quay đầu nhìn Chaeng nói " vừa rồi Victoria còn nhắc đến Manoban phu nhân , Manoban phu nhân và cô ấy cùng Nichkhun là bạn học nhiều năm như vậy , tối nay hãy cùng nhau trò chuyện đi "

Chaeng khó xử nhìn Lisa , cô không muốn ở lại nữa , cũng không muốn dính dáng bất cứ chuyện gì liên quan đến Nichkhun và Victoria .

Đương nhiên là Lisa hiểu được trong lòng cô nghĩ gì , khẽ gật đầu với cô , quay sang nói với ông Choi " Choi tổng quá khách sáo rồi , tối nay không thể được , tôi và Chaeng còn có việc , bữa xơm này chỉ có thể hẹn lần sau thôi "

" Vậy ....... " Ông Han còn muốn nói liền bị Lisa ngắt lời

" Như vậy đi , bữa tối nay của Han tổng tính cho tôi , lần sau rãnh rỗi cũng có thể ngồi nói chuyện " Lisa cười nói

Thấy cậu nói như thế ông Han cũng không nói được gì nữa

" Nếu tối nay trợ lí Manoban và phu nhân còn có việc , vậy chúng tôi cũng không nên cố gượng ép , dù sao việc chính cũng quan trọng hơn , còn về hóa đơn này trợ lí khách sáo quá rồi , phải là bữa cơm của các vị tính vào tôi , sao có thể tính cho trợ lí Manoban "

" Han tổng cũng đừng tranh giành với tôi , hôm nay cũng coi như tôi là chủ nhân tận tình , chủ nhà hàng này là em gái tôi nên Han tổng không vần khách sáo với tôi đâu " Lisa cười nói

" hả ? " ông Han sững sốt , hoàn toàn không ngờ tới chuyện này . Như vậy ông cũng không nên khăng khăng từ chối nữa , chỉ cười khan nói " đã như thế , vậy phải cảm ơn trợ lí Manoban tốn kém rồi "

Lisa cười ôn hòa " em gái mình , đương nhiên là chiều khách một chút "

ông Han cười gật đầu , không hề có ý muốn đi .

Lisa nhìn ông ta , quay đầu hỏi Chaeng " Em ăn no chưa ? "

Chaeng gật đầu " no rồi "

Vừa rồi ăn cũng được chút ít chỉ không ngờ gặp Victoria càng không nghĩ cô ta lại gọi cho ông Han và Nichkhun ra ngoài .

Lisa xoay người nói với ông Han " vậy Han tổng cứ tiếp tục đi tôi và Chaeng còn có việc nên đi trước "

" được rồi , được rồi " ông Han vội vàng cười đáp , còn Nichkhun đứng bên vạnh chỉ nhìn chằm chằm Chaeng, vẻ mặt như đang chịu đựng .

Lisa cười nhạt gật đầu , lấy túi xách của Chaeng, nắm tay cô đi về phía quầy bên kia .

Nhìn bọn họ tính tiền ra khỏi nhà hàng , ông Han xoay người lại , chuẩn bị đi về gian phòng của mình , nói với Nichkhun " đi thôi "

Nichkhun bình tĩnh nhìn cánh cửa nhà hàng , tất nhiên anh nghe ra ám chỉ trong lời nói của Lisa vừa rồi , nhưng lại không cam tâm , không cam tâm thì hiện tại anh làm được gì . Vốn tưởng Lisa chỉ là một viên chức nhỏ nhoi của công ty nào đó , dù có phòng độ đi chăng nữa cũng chỉ là một người làm công , có thể cho Chaeng một cuộc sống bình yên nhưng không cho cô cuộc sống tốt nhất , đây là kết luận khi anh thấy cậu lái chiếc xe bình thường kia .

Thậm chí anh còn nghĩ , hiện tại cậu và Chaeng có ở cùng một chỗ , nhưng qua nửa năm nữa , chỉ cần nửa năm nữa thôi , đến lúc đó anh chắc chắn sẽ liều lĩnh kéo cô về lại bên mình , thế nhưng anh không ngờ Lalisa lại là trợ lí Thị trưởng , lại càng không ngờ phía sau cậu còn có một gia tộc Manoban thị hùng mạnh ! thân phận cao như vậy , anh chắc không thắng nổi .

Thấy Nichkhun bất động , ông Han lại gọi " Nickhun ? "

Nichkhun phục hồi tinh thần lại , gật đầu với ông ta " tôi đi vệ sinh trước "

Nói xong liền đi thẳng về hướng phòng vệ sinh , lúc này anh cần tự mình yên tĩnh , nếu không anh thật sự không biết nên đối mặt thế nào với Victoria .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro