Chap 82: CÔ GÁI ĐÓ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeng khó hiểu nhìn bọn họ không rõ ý của Jisoo . Cái gì hành động nhanh quá , đang nói đến hôn nhân của bọn họ sao ? Nếu nói thật sự là nhanh thì phải nói là hành động của cô nhanh chứ , dù gì người khởi xướng cầu hôn , đăng kí kết hôn với người ta là cô không phải là Lisa . +

Jisoo quay đầu nhìn Chaeng oán giận nói " Sao cô không nói Lalisa chính là chồng cô chứ ! "

Hại cô vẫn tin lời cô ấy nói cho rằng cô ấy nói đã kết hôn chỉ là để từ chối khiến cô chú ý , cô còn tức cười muốn theo đuổi cô ấy , bi kịch nhất là cô còn liều lĩnh đi nói với con hổ biết cười Lalisa này là muốn theo đuổi vợ của cậu , ôi trời ! bây giờ ngẫm lại cô đã làm ra cái trò ngu ngốc gì đây , khó trách hai ngày nay bị Jennie làm phiền gần chết , chính là bị hai chị em nhà họ hợp lại hảm hại rồi .

" Cô chỉ nói cô là Roxanne , cô cũng không noi cho tôi biết cô là Kim Jisoo nên tôi mới không biết cô là bạn của Lisa " Chaeng thành thật nói , cô làm sao mà ngờ được cô ta là bạn tốt trong miệng của Lisa .

Jisoo sững sốt hồi tưởng lại , dường như đúng là mình chưa nói chỉ giới thiệu là Roxanne , nên sau đó bị tên âm hiểm Lalisa hại cũng là do cô tự làm tự chịu .

Lisa nửa ôm Chaeng cười nhìn Jisoo " Còn định tấn công không bạn hiền ? "

Jisoo quay đầu nụ cười trên mặt giả tạo không thể nào giả hơn nữa , vội vàng gượng cười chứng tỏ thái độ của mình " Hôm đó tớ nói đùa thôi , cậu đừng cho là thật "

Đùa sao , lần trước chỉ nói câu đó mà tên lùn này đã tính kế cho Jennie số điện thoại của cô , còn bảo con bé ấy từ sáng đến tối gọi mười mấy hai chục cuộc , gọi đến mức cô còn không có đủ thời gian đối phó với điện thoại của Jennie chứ đừng nói đến là làm việc khác . Nếu cô còn khêu khích cậu thì đoán là cậu sẽ nói hết cho Jennie biết mấy cái hang ổ của cô ở Seoul mất , đến lúc đó có muốn trốn cũng không còn chỗ trốn .

Lisa cũng cười tâm tình nhìn qua rất tốt gật đầu nói " ừ , sau này đừng mở miệng nói đùa như thế , chẳng buồn cười chút nào "

Khóe miệng Jisoo không ngừng co rúm lại , trong lòng thầm mắng , cô điên rồi mới có thể ngu ngốc đến mức còn nói đùa như thế với cậu , hồi trước sao cô lại nói hết toàn bộ gốc gác của mình cho tên lùn phúc hắc đó biết chứ , nếu không xúc động như vậy thì cũng không rơi vào hoàn cảnh chịu sự uy hiếm như bây giờ .

Ông Choi đứng ở bên cạnh thoáng chốc không nhịn được cười ra tiếng , may mắn Lisa không phải là thương nhân , nếu không là sợ bá chú địa vị của Choi thị hôm nay phải nhường lại người có tài như cậu làm rồi .

Jisoo tức giận nhìn ông Choi , trong lòng thầm mắng người làm cậu như ông cũng không nhắc nhỡ cô rõ ràng , cũng may cô thông minh hôm nay vốn định tốn tiềm mua nhẫn ngọc phỉ thúy , vì không hài lòng nên không mua nếu không cô đã lỗ vốn rồi .

Chaeng nghe thấy thì như lọt vào trong sường mù , chẳng hiểu bọn họ đang nói cái gì , tấn công cái gì ? Đùa giỡn cái gì ?

Dường như Lisa nhìn ra sự nghi ngờ và khó hiểu của cô , nhỏ giọng nói bên tai cô

" Về nhà sẽ nói cho em biết "

Chaeng gật đầu cười với cậu và không hỏi thêm gì nữa .

Có rất nhiều người tới chúc mừng , đều là đối tượng hợp tác và khách hàng với tập đoàn Choi thị .

Lisa cũng là người quen , người qua lại tất nhiên sẽ nhận ra cậu sẽ khách sáo nói chuyện phiếm . Chaeng không cần làm gì chỉ đứng bên cạnh Lisa thỉnh thoảng mỉm cười rồi gật đầu .

Như là nhìn ra sự buồn chán và rầu rỉ của cô , thừa dịp không ai để ý Lisa quay đầu cười áy náy với cô nhỏ giọng nói bên tai cô

" Có mệt không ? Có muốn đi ăn gì trước không ? "

Mệt thì cũng không phải là mệt chỉ là cứ duy trì nụ cười như thế khóe miệng đã có phần cương cứng rồi , mà đúng là đói bụng thật , tối nay vừa tan việc đã theo cậu đến đây , hai người chưa ăn cái gì nên gật đầu

" Em sang bên kia một chút đã , lấy giúp Li một ít để Li ăn gì đó nhé " Cô không quên bác sĩ nói rằng dạ dày của cậu là bệnh cũ cần chăm sóc và điều trị lâu dài , kiêng kị nhất là ăn cơm bữa được bữa không còn để bụng đói uống rượu , nên đưa tay lấy đi ly rượu đỏ trong tay cậu lại lấy ly nước chanh nhân viên phục vụ đi ngang qua đưa cho cậu nghiêm nghị nói

" Không được uống rượu "

Lisa cười bưng ly nước chanh lên uống một hớp

" Nghe lời vợ của Li hết " 1

Chaeng hé miệng cười khẽ , đưa tay giúp cậu chỉnh lại cà vạt hơi lệch rồi mới xoay người đi về khu đồ ăn .

Lisa nhìn cô rời đi , một lúc lâu mới thu hồi ánh mắt .

" Chậc chậc chậc " Jisoo ở bên cạnh mỉa mai nói " Qúa buồn nôn rồi , quá buồn nôn rồi "

Cô còn cười cường điệu hóa bằng cách không ngừng lấy tay xoa xoa hai cánh tay .

Lisa nhìn Jisoo mỉm cười , cũng không nói gì phản bác lời của cô , lại nâng ly nước chanh trong tay lên uống một ngụm .

Chaeng cầm cái khay tiện tay lấy chút bánh ngọt và salat , lại lấy cho Lisa chút mì ý hải sản mà cậu thích ăn rồi bưng cái khay đến khu nghỉ bên cạnh .

Ngồi xuống ghế sô pha , nơi đó vốn đã có một đứa bé sáu bảy tuổi mà Chaeng nhìn hơi quen mắt , trong chốc lát không nghĩ ra mình đã gặp ở đâu .

Nhóc con nhìn chằm chằm vào cô rồi ngồi xuống phía khác của ghế sô pha Chaeng khẽ cười với nó . Nhóc con không cười cũng không nói , nhìn Chaeng một lúc lâu lại quay đầu đi , cầm lấy con robot trong tay tự chơi một mình .

Chaeng cũng không để ý quay sang cầm lấy bánh ngọt mình vừa lấy , cái miệng của cô bắt đầu ăn . Cô thích ngọt , ăn ngọt như thế này cảm giác rất thỏa mãn và hạnh phúc , tâm trạng không vui hoặc vui đều ăn được một cái to .

Trong lúc Chaeng đang thỏa mãn ăn bánh ngọt thì cảm thấy có ánh mắt bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào cô , quay đầu nhìn sang thấy nhóc con ngồi thẳng tắp , trong tay vẫn đang chơi đùa con robot biến hình , chỉ là Chaeng phát biện con robot trong tay cu cậu bị cầm ngược .

Một lần nữa quay đầu tiếp tục ăn bánh ngọt của mình lại là cảm giác bị nhìn chăm chú rất mãnh liệt , đột nhiên Chaeng ngoảnh sang lần này bắt gặp tại trận cu cậu . Thấy nhóc con khát vọng nhìn món mì ý hải sản trong khay trên bàn trà mà không ngừng nuốt nước miếng , thấy Chaeng quay sang cu cậu lấp tức hốt hoảng muốn xoay người sang chỗ khác ngồi nghiêm chỉnh .

Khóe miệng Chaeng nổi lên ý cười nhàn nhạt , chắc chắn là nhóc con đói bụng rồi . Quay đầu nhìn một vòng không tìm được ai có khả năng là ba mẹ của nhóc , bưng cái khay vừa lấy thức ăn giúp Lisa về phía nhóc con ngồi xuống . Đưa đồ ăn đến trước mặt cu cậu mỉm cười nói

" Anh bạn nhỏ , cô mời cháu ăn mì ý được không ? "

Nhóc con nhìn Chaeng lại nhìn thức ăn trước mắt , dường như đang đấu tranh , cu cậu rất có khí phách quay đầu đi cầm lấy ro bot biến hình trong tay tiếp tục chơi .

Chaeng mỉm cười đoán là trẻ con sợ người lạ nên để đồ ăn trước mặt nó , còn cô thì trở về chỗ cầm bánh ngọt của mình tiếp tục ăn , nhìn đủ loại người trong hội trường . Vô thức tìm kiếm Lisa trong đám người đó , dường như cậu đang nói gì đó với người khác , trên mặt luôn hàm chứa nụ cười ôn hòa tâm tình rất tốt khiến người khác không nhìn ra sơ hở .

Lúc này lại có người đi về phía cậu nhìn thấy tay cậu cầm ly nước trái cây thì nói câu gì đó , rồi gọi nhân viên phục vụ rót rượu đỏ đưa cho Lisa , thấy cậu cười lắc đầu giơ ly nước chanh trong tay nói gì đó , người nọ không thuận theo định cầm ly rượu bắt cậu uống . Như là bắt đắc dĩ Lisa lại nói gì rồi quay đầu nhìn về cô .

Chaeng sửng sốt thấy mấy người đứng cạnh cậu theo ánh mắt của cậu cũng nhìn sang chỗ của cô , không hẹn mà cùng nở nụ cười tươi . Người nọ nâng ly rượu ngửa đầu một hơi uống hết , cũng không ép Lisa uống rượu nữa .

Lisa còn nói mấy câu gì đó với họ rồi cười đi về phía Chaeng.

Mỉm cười ngồi xuống cạnh Chaeng, Chaeng tò mò hỏi " Vừa rồi Li nói với họ cái gì vậy ? sao bọn họ đều nhìn sang đây hết vậy ? "

Lisa tự nhiên ôm nửa thắt lưng của cô " Li nói vợ của Li không cho uống rượu , đang ở bên kia nhìn đấy "

Chaeng sững sốt sau lại kịp phản ứng , buồn cười vỗ vai cậu " Hả , thì ra là Li lấy em ra làm bia đỡ đạn à "

Biến cô thành cọp cái như vậy , cô không phải có được không .

" Không phải , đó là Li đang tỏ rõ thái độ của Li , cương quyết nói cho bọn họ biết , Li là một người chồng tốt , kiên quyết nghe lời vợ không bị người khác cám dỗ " Lisa nghiêm trang nói ngay cả vẻ mặt cũng thật tình vô cùng .

Chaeng bị bộ dạng nghiêm túc của cậu chọc cười , nhớ tới cậu chưa ăn gì còn cô lại đưa đồ ăn cho nhóc con bên cạnh

" Em đi lấy đồ ăn cho Li " Cô liền muốn đứng dậy đi về phía khu đồ ăn .

Lisa kéo cô lại để cô ngồi xuống , chỉ vào bánh ngọt để trên bàn trà

" Li muốn ăn cái này "

Chaeng cho là cậu muốn ăn bánh ngọt cười đáp " được , em đi lấy cho Li , Li còn muốn ăn gì nữa không ? "

Lisa lắc đầu nhấc cái bánh ngọt trên bàn lên , đặt trong tay cô mỉm cười nhìn cô

Chaeng nhìn bánh ngọt trong tay rồi lại nhìn Lisa trước mắt thử hỏi " Li muốn em đút Li hả ?"
ôi trời ! thế này khác xa với hình ảnh trợ lí thị trưởng chững chạc từ trước đến giờ của cậu .

Lisa chỉ cười không nói , mở miệng thật to chờ bánh ngọt được đút vào miệng cậu .

Chaeng ngượng ngùng quay sang nhìn nhóc con , thấy tay của cậu đang cầm dĩa ăn , trong miệng còn có đồ ăn , lúc này sững sờ nhìn sang chỗ bọn họ .

Mặt phiếm hồng xoay người vỗ vai Lisa " đừng có đùa , mọi người nhìn thấy hết đấy "

Lisa không thuận theo liền thúc dục " nhanh lên một chút , Li đói rồi vợ à ! " cậu tiếp tục há miệng to chờ cô đút đồ ăn như mẹ đút con ăn vậy .

Chaeng thực sự bị đánh bại vừa bực mình vừa buồn cười , bưng bánh ngọt dùng nĩa ăn xiên một miếng cho vào miệng cậu .

Lisa trán đầy ý cười khi ăn nhìn Chaeng nói " một miếng nữa đi "

Chaeng đã sớm đỏ mặt rồi cho ăn thân mật thế này , dù là ở nhà hai người củng chưa từng làm mà bây giờ lại còn ở tiệc rượu thế này , người đến người đi trước mặt rất nhiều người .

Chaeng bất đắc dĩ mắng cậu " Lalisa , đồ tồi " nhưng vẫn xiên một miếng nữa đưa vào miệng cậu , rồi nhét cái khay bánh ngọt trong tay vào tay cậu , quay đầu đi không để ý cậu nữa .

Lisa thỏa mãn cười đặt cái khay trong tay lên trên bàn trà , cậu rất giống với ba của mình cũng không thích đồ ngọt nhưng mà đều lấy vợ thích đồ ngọt .

Vừa định quay đầu nói chuyện với Chaeng thì thấy Victoria và Nichkhun đi về phía họ , Victoria cười nói

" Trợ lí Manoban và đàn chị thật hạnh phúc , thật khiến cho người ta hâm mộ "

Chaeng quay đầu thấy Victoria và Nichkhun thì hơi ngẩn người

Lisa nhìn cô rồi quay đầu cười nhìn hai người họ

" Chào hai người , ngồi đi "

Nichkhun nhếch môi muốn đi lại bị Victoria lôi kéo ngồi xuống đối diện Lisa .

" Trợ lí Manoban và đàn chị thật khiến cho người ta ghen tỵ " Victoria nói lại lần nữa ánh mắt nhìn vào Chaeng.

Chaeng không nói lời nào chỉ cười .

Lisa ngồi tựa lưng vào ghế sô pha , tay tự nhiên vòng qua Chaeng đặt ở lưng ghế phía sau cô , vẻ mặt vẫn ôn hòa như trước " Hai người không phải là vợ chồng thâm tình ư , tôi nghe nói năm đó cô Jo ra nước ngoài đào tạo chuyên môn , Nichkhun bỏ lại mọi thứ hăng hái theo cô ra nước ngoài , quyết tâm như vậy nếu không phải yêu sâu sắc thì không người bình thường nào làm được như vậy . Muốn nói khiến người ta hâm mộ , vậy hai người khiến người ta hâm mộ không thôi "

Lisa cười như không cười nhìn về phía Nichkhun .

Victoria cười duyên thâm tình nhìn Nichkhun .

Vẻ mặt của Nichkhun có phần cứng ngắt , chỉ cong khóe môi trên mặt không hề có ý cười .

Victoria quay đầu lại nhìn Chaeng " Đàn chị , hiện tại Nichkhun mới từ Mĩ về không lâu , công ty bên này cũng vừa mới lập không lâu , tất cả còn trong quá trình mở rộng , trước đây khi còn học đại học chị và Nichkhun hợp tác rất tốt , Nichkhun nói năm đó nhờ chị mà anh ấy có được linh cảm cho mấy thiết kế tham dự cuộc thi , chị cũng đã đóng góp nhiều ý kiến quan trọng , nên có một yêu cầu hơi quá đáng , chị có thể tới công ty giúp Nichkhun không ? "

Nghe vậy ba người còn lại đều sững sốt . Nichkhun sững sờ nhìn cô , Chaeng thì không giải thích được nhìn cô ta khó hiểu nhìn Nichkhun .

Victoria nhìn cô rồi quay qua nhìn Lisa " Trợ lí Manoban sẽ không để ý chứ ? "

" Tất nhiên tôi sẽ không để ý , nhưng sợ tổng giám đốc Yang sẽ không thả người đi " Cậu liền đứng dậy , cười chào hỏi người đang đi đến từ phía sau Nichkhun .

" Chào Yang tổng "

Lúc này Victoria và Nichkhun mới nhìn thấy Yang Hyun Suk mặt mày tươi cười , cũng đứng dậy chào hỏi ông ta .

Mọi người lại ngồi xuống , Yang Hyun Suk ngồi xuống cạnh Nichkhun , Lisa cười mở miệng nói

" Nếu Yang tổng đã có mặt , chuyện này cô Jo cứ hỏi Yang tổng đi , dù sao hiện tại Chaeng vẫn là nhân viên của Yang tổng , muốn đi hay ở , phải được tổng giám đốc Yang thả người đi mới được "

Yang Hyun Suk vừa mới đến nghe cậu nói mà hồ đồ , không nghe ra được tình hình thế nào

" Cái gì mà thả người hay không thả người , tôi nghe càng không hiểu rõ "

Không đợi Victoria mở miệng Lisa lại nói " Vừa rồi cô Jo nói muốn để Chaeng đến làm ở công ty của bọn họ , nói nói chuyện này phải do ngài nói mới đúng "

Yang Hyun Suk lập tức biểu hiện thái độ " hả , cái này làm sao có thể , Chaeyoung là trưởng thiết kế của công ty chúng tôi , tôi làm sao có thể thả người được , cô Jo đừng có đào góc tường của tôi nha , bản thân cậu Nichkhun đã giành rất nhiều giải thưởng tầm quốc tế sao có thể còn băn khoăn không có nhà thiết kế kiến trúc sư giỏi .

Victoria cười " haha , tôi vốn định làm như Yang tổng nghĩ nhưng vừa mở miệng đã bị Yang tổng từ chối , xem ra sau này Yang tổng phải đề phòng chúng tôi rồi , anh nói có phải không , Nichkhun ? "

Nichkhun cười khan gật đầu cũng không nói nhiều , chỉ nhìn thẳng Chaeng ngồi trước mặt .

Mấy người lại ngồi nói chuyện thêm một lát , Yang Hyun Suk nhìn thấy nhóm hợp tác với Yang thị liền đứng dậy đi về phía bọn họ . Nichkhun ngồi ở đây không được tự nhiên , lấy cớ nói thấy người quen liền kéo Victoria qua đó chào hỏi .

Đợi tất cả bọn họ đều rời đi Chaeng mới khẽ thở dài , bưng đồ uống trên bàn trà lên uống một hớp .

Lisa nhìn cô hỏi " Mệt mỏi sao ? "

Chaeng lắc đầu cười với cậu .

Đúng lúc này , ánh đèn trong hội trường đột nhiên tối xuống , vóng sáng chiếu vào người chủ trì trên đài , người chủ trì tiệc rượu đứng trước micro , theo lệ cũ đại diện chúc mừng chủ tịch Choi đại thọ sáu mươi tuổi vui vẻ rồi mời người được chúc thọ lên phát biểu .

Cũng không nói gì ngoài những lời diễn thuyết đã được người ta chuẩn bị trước , cảm ơn mọi người đến tham dự , cảm ơn mọi người ủng hộ tập đoàn Choi thị , cảm ơn xong đã là mười phút sau . Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người âm nhạc trong hội trường vang lên , ánh đèn biến đổi cường độ trở nên êm dịu , lờ mờ , người chủ trì trên đài một lần nữa đứng trước micro tuyên bố điệu nhảy đầu tiên xin mời chủ tịch Choi và Choi phu nhân mở màn . Lại một tràng vỗ tay nhiệt liệt , ánh đèn chiếu theo vợ chồng chủ tịch Choi , trong đám người chủ tịch Choi nắm tay Choi phu nhân đi vào sàn nhảy , bước nhẹ nhàng chậm rãi theo điệu Waltz , một số nam tuấn mĩ nữ cùng sôi nổi dắt bạn nhảy của mình vào sàn nhảy củng khiêu vũ theo âm nhạc .

Bên này , Lisa lịch thiệp giống như một quý ông vươn tay ra với Chaeng mỉm cười nhìn cô

" Manoban phu nhân xinh đẹp , Li có được vinh hạnh mời em nhảy một điệu không ? "

Chaeng cười nhìn cậu đưa tay để vào lòng bàn tay cậu dứt khoát gật đầu

" Tất nhiên "

Hai người nắm tay định vào sàn nhảy nhưng vừa mới xoay người , phía sau đột nhiên vang lên tiếng vật gì đó ngã xuống đất . Hai người đồng thời quay đầu lại , thấy nhóc con vốn đang ngồi trên ghế sô pha chơi robot biến hình không hiểu sao lại ôm bụng ngã xuống mặt đất .

Hai người bước lên phía trước , Chaeng đỡ nhóc con dậy tựa vào lòng mình

" Anh bạn nhỏ , cháu làm sao vậy ? " rõ ràng vừa rồi còn bình thường , sao đột nhiên lại như thế này !

Nhóc con ôm bụng , vì đau đớn mà mặt mũi nhăn nhó nói cũng không nói hoàn chỉnh

" đau ...... đau , đau quá .......... "

Thấy thế Chaeng luống cuống nhìn Lisa , cô không biết làm thế nào bây giờ

" Ba mẹ của đứa bé đâu , ba mẹ của nó là ai ? " Lisa hỏi

" Em không biết , vừa rồi mới tới đã nhìn thấy nó một mình ngồi trên ghế sô pha , bên cạnh không có người lớn nào cả "

" Anh bạn nhỏ , nói cho cô biết ba mẹ cháu tên gì , cô tìm bọn họ giúp cháu được không ? " Lisa hỏi nhóc con , cố gắng hỏi ra được bà mẹ của nó là ai .

Nhóc con ở trong lòng Chaeng liều mạng lắc đầu giống như là đang sợ cái gì đó .

thấy thế hai người đành bó tay không làm được gì .

Chaeng nhìn nó không đành lòng " Làm sao bây giờ , nhìn nó rất đau đớn "

Lisa lập tức lấy nhóc con từ trong lòng Chaeng ra ôm lấy , nhanh chóng nói

" Chúng ta đưa nó đến bệnh viện đã , đợi lát nữa Li gọi cho Jisoo bảo cậu ta tìm ba mẹ nó trong hội trường , khi tìm được rồi thì bào cho họ đến bệnh viện "

Không có phương pháp xử lí nào tốt hơn , trước mắt dường như cũng chỉ có cách này , Chaeng gật đầu cầm lấy túi xách để trên ghế sô pha , vội vàng đi theo Tayeon ra khỏi hội trường .

Trên xe Lisa vừa lái xe vừa đeo tai nghe gọi cho Jisoo , còn Chaeng ôm nhóc con ngồi ở phía sau , nhóc con vì đau đớn mà gấp cả người lại , vẻ mặt nhăn nhó , trên trán không ngừng toát mồ hôi lạnh .

Lisa nhìn phía sau qua kính chiếu hậu , lúc này Jisoo nhận điện thoại , không đợi cô mở miệng Lisa nói luôn " Jisoo , cậu tra xem hôm nay có ai đem theo một đứa bé đến không , mặt khác điều tra xem lúc này có ba mẹ nào không tìm thấy con không , nếu có thì cậu lập tức dẫn bọn họ đến bệnh viện "

" Hả , chuyện gì ? " Cậu nói gì mà Jisoo nghe không hiểu gì cả .

" Đừng hỏi nhiều nữa cứ làm theo tớ nói , đứa bé vừa ngồi cạnh Chaeng không biết bị làm sao mà đau bụng nằm lăn lộn trên mặt đất , tớ và Chaeng đang đưa nó đến bệnh viện , khi cậu tìm được bà mẹ của nó thì đưa bọn họ đến bệnh viện " nói xong Lisa liền cúp điện thoại .

Nhìn bộ dạng khó chịu của nhóc con Chaeng có chút đau lòng tức giận nói

" Li nói xem , ba mẹ của đứa bé này sao lại vô trách nhiệm như vậy , đứa bé như thế này để nó đợi một mình ở đấy còn ba mẹ thì không thấy bóng dáng , vứt đứa bé ở đây có chuyện gì xảy ra thì cũng không biết , đúng là không thể chấp nhận được "

Qua kính chiếu hậu nhìn cô , Lisa không nói chuyện liền đạp chân ga tăng tốc độ xe .

Đến bệnh viện Lisa ôm nhóc con đi thẳng vào phòng cấp cứu . Bác sĩ ở trong phòng cấp cứu bước đầu chuẩn đoán bệnh của nhóc con là chứng dị ứng hải sản nặng dẫn đến đau bụng .

Lầm tưởng Lisa và Chaeng là ba mẹ của nhóc , hung hăng mắng hai người một trận

" Hai người làm ba mẹ kiểu gì vậy , đứa bé dị ứng hải sản mà hai người không biết sao , lại còn cho bé ăn hải sản nữa , may mà lần này đưa đến sớm , nếu còn chậm một tiếng nữa , hai người có biết sẽ nguy hiểm thế nào không ? "

Hai người không giải thích vội hỏi nhóc con thế nào rồi , bác sĩ nhìn bọn họ , không mắng nữa chỉ nói " May mắn đưa đến sớm , bây giờ thì không có gì đáng ngại nữa , đứa bé cần truyền nước , tốt nhất nên ở lại theo dõi mấy ngày "

Hai người vội vàng gật đầu , nghe được nhóc con không sao mới yên tâm .

Chaeng ở trong phòng bệnh trông nom nhóc con đang truyền nước , vì đau bụng mà nhóc con không ngừng toát mồ hôi , lông mày cũng nhíu chặt lại . Chaeng đau lòng lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán cu cậu , đưa tay vuốt lên chân mày đang nhíu chặt , lẩm bẩm nói

" Phải trách cô mới đúng , cô không nên đưa mì hải sản cho cháu ăn , cô không biết cháu bị dị ứng với hải sản lại còn nghiêm trọng thế này ! "

Lisa đau lòng bước lên ôm cô " Không sao rồi "

Chaeng gật đầu nhẹ giọng thở dài " May là không sao "

Lisa buông cô ra " Li ra ngoài gọi điện thoại cho Jisoo một chút "

Đi ra khỏi phòng bệnh ra đến chỗ rẽ ngoài hành lang , lấy điện thoại ra gọi cho Jisoo .

Điện thoại vang lên một lúc lâu mới được bắt máy cậu liền hỏi

" Tìm được ba mẹ của đứa bé chưa ? "

" Việc này ......... thật ra thì .......... " Jisoo ấp úng nói , dường như còn chưa nghĩ kĩ sẽ nói như thế nào .

Lisa nhíu mày " Cái gì mà việc này việc kia , tìm được chưa , chẳng lẽ bọn họ không lo lắng cho con của mình sao ? "

Ba mẹ của nhóc con quá là vô trách nhiệm rồi !

" Tớ , tớ nhất thời không nói rõ được , đã tìm được ba của đứa trẻ rồi , đang trên đường đến đó , chờ chút tớ gọi lại cho cậu " Jisoo nói xong liền cúp điện thoại

Trực giác cho Lisa biết giọng điệu của Jisoo vừa rồi rất kì lạ , có mấy câu ngắn ngủn lại không nghe ra lí do gì , cậu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc mới bỏ điện thoại vào trong túi áo , rồi xoay người trở về phòng bệnh .

Đến khi Jisoo chạy đến đã là hai mươi phút sau rồi , Lisa và Chaeng ở trong phòng bệnh trông nom nhóc con , sau khi truyền dịch mới giảm bớt đau đớn , chân mày cũng thả lỏng ra không nhíu chặt nữa .

Một mình Jisoo đẩy cửa vào nhìn Lisa vẻ mặt rất kì lạ , giống như đang rất khó xử .

Lisa nhìn phía sau Jisoo , đợi một lúc cũng không nhìn thấy ba mẹ của nhóc con vào , cậu liền không vui nhíu mày lại

" Người không đến sao ? "

Jisoo lắc đầu liếc nhìn phía sau rồi có một cô gái đi ra từ phía tường , giầy tây , tóc tay được buộc cao , chân đi giầy được làm thủ công chính hiệu của Ý bước vào .

Lisa sững sờ nhìn cô gái đó trước mắt mình , thoáng chốc ngây ngẩn cả người , cậu đang nghĩ ai là ba mẹ của thằng nhóc con này mà lại vô tâm như vậy , hoàn toàn không ngờ lại là cậu ta .

Cô gái này chính là Kwon Yuri , khó trách Jisoo vừa rồi lúc gọi điện đều ấp a ấp úng .

Chaeng giương mắt nhìn , cô sững sốt cảm thấy nhìn rất quen mắt , một lúc lâu mới nhớ ra , cô gái này cô đã gặp rồi , lúc cùng Lisa về đại diện quân khu , ở một khu thể thao đã gặp cô ta . Nhìn lại nhóc con trên giường bệnh , thì ra cu cậu chính là đứa trẻ nghịch ngợm đụng vào cô hôm đó , cô còn nhớ rõ hôm đó cô gái này ở phía sau ra tay đỡ cô một lần . Cô ta hình như rất nghiêm khắc còn nhóc con dường như rất sợ cô ta . Cô còn nhớ Lisa có quen biết cô ta , nhưng hình như quan hệ của hai người không tốt đẹp cho lắm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro