Chap 91: QUYẾT ĐỊNH CỦA JESSICA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa mệt mỏi mở cửa đi vào nhà , thả cặp công văn lên trên ghế sô pha người cũng theo đó cũng ngồi xuống .

Ngửa đầu tựa vào ghế sô pha , dương như tôi nay cậu uống khá nhiều , dự án sở khoa học kĩ thuật đã được công bố chính thức bằng văn kiện , mấy ngày nữa sẽ bỏ phiếu chọn ra người phụ trách dự án . Trong quan trường xác thực là có quyết định của nội bộ , thị trưởng Jung Yong Hwa mới đây đã gọi điện cho cậu bảo cậu chuẩn bị kĩ càng , bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp nhận công việc , còn bảo cậu chuẩn bị lời phát biểu sau khi được thăng chức .

Hiển nhiên tin tức rất nhanh đã bị rò rỉ , hai ngày nay cậu phải đi xã giao nhiều hơn , muốn từ chối cũng không được .

Buổi tối uống hơi nhiều dù không say nhưng đầu rất choáng váng , vừa rồi trở về cũng là do thư kí Park tìm xe taxi đưa cậu về , còn xe thì để lại Quốc hội .

Cửa thư phòng bị mở ra , Chaeng ngoáp dài bưng cái ly đi ra rót nước , hai ngày nay cô bận rộn nhiều việc , cũng là vì chuyện bản thiết kế trang viên thể thao , hôm nay là cuối tuần nên cô ngồi trong thư phòng cả ngày , cuối cùng cũng đã vẽ ra được đại khái hình dạng của bản vẽ . Hai ngày nay trừ bận rộn chuyện bản vẽ thì chuyện của Jessica cô vẫn luôn lo lắng , may mắn khi sáng đến bệnh viện thăm cô ấy , dường như cô ấy đã khá hơn rất nhiều , trên mặt dù không nở nụ cười nhiều nhưng cũng không trống rỗng như trước , bà Jung lặng lẽ nói cho cô biết hai ngay nay Jessica đã tốt hơn nhiều rồi , khẩu vị vẫn chưa tốt nhưng Jessica vẫn phải ép mình ăn thật nhiều , bà biết là Jessica đang cố gắng để bà và ông Jung không phải lo lắng , trong khoảng thời gian này phải gian nan một chút nhưng bà tin tưởng Jessica sẽ khá hơn , có thể trở về một Jessica luôn thích cười trước kia không hề có buồn phiền .

Chaeng nhìn ra được Jessica cũng chưa hoàn toàn buông xuống , có đôi khi trong lúc lơ đãng cô có thể bắt gặp tay cô ấy vuốt bụng như muốn tìm kiếm cái gì đó , vuốt ve , nước mắt lại rơi xuống , rồi sợ mọi người nhìn thấy nên nhanh chóng để tay xuống , lúc nào đó cô còn bắt gặp Jessica len lén lấy tay lau đi nước mắt trên mặt mình .

Chaeng biết cô ấy đang cố gắng hết sức , tình cảm nhiều năm như vậy nói buông tay , cũng không phải bỗng chốc có thể không nghĩ nữa , cô ấy cần thời gian để quên đi mọi nỗi đau cùng vết thương lòng này .

Mãi mê suy nghĩ đi vào phòng bếp , khi đi qua phòng khách mới phát hiện Lisa đã trở về .

" Lalisa ? " bưng cái ly đi vào phòng khách , đặt cái ly lên bàn trà , nhìn cậu nhắm hai mắt tựa đầu vào ghế , trên người còn tràn đầy mùi rượu .

Lisa không mở mắt ra , đột nhiên đưa tay dùng sức kéo Chaeng ngồi lên đùi mình , vùi đầu vào hõm vai cô , hai tay vòng qua thắt lưng cô .

Chaeng sững sốt một lúc lâu mới phản ứng lại đưa tay vỗ vai cậu " Lalisa , Li làm sao vậy ? Lại uống rượu nữa sao ? "

Cô cau mày thầm nói " không phải đã bảo Li đừng uống rượu nữa sao , chẳng biết quý trọng dạ dày của mình gì hết "

Lisa chậm rãi ngẩng đầu , hít mắt nhìn cô cười " Li thích bộ dạng em đi ra ngoài cùng Li hơn ? "

Chaeng sững sốt khó hiểu " Em đi ra ngoài cùng Li là cái dạng gì ? " mới chỉ cùng ra ngoài trong một trường hợp chính thức , cũng không có dùng trang sức quá lố nên đã thành cái dạng gì sao .

Lisa lại vùi đầu vào cổ cô rầu rĩ nói " ở bên ngoài , em sẽ gọi Li là Lisa "

Cậu thích cô gọi tên cậu bằng hai chữ , giọng nói của cô rất dịu dàng lại dễ nghe khiến cậu cảm thấy rất ấm lòng .

Thấy cậu nói như thế lúc này cô mới nhận ra đúng là có chuyện như thế , ở bên ngoài vì thân phận đặc biệt của cậu , làm vợ của cậu cần phải có khí thế và phong thái , cô luôn sợ mình làm không tốt nên mỗi lần cùng cậu ra ngoài cô luôn thận trọng , có như thế cô sẽ không quên mình đóng vai một quan phu nhân tốt phải chăm chú nhìn cậu , dịu dàng gọi tên cậu Lalisa .

Còn ở trong nhà dù cậu đối xử tốt với cô , dù tốt thế nào do thời gian không lâu cô cũng không được tự nhiên , vẫn không thoải mái được nên lần nào cũng gọi cả tên họ của cậu .

" Li .... rất để ý sao ? "

Lisa buông cô ra nhìn chăm chú vào mắt cô , xem ra cậu phải thật sự khai thông cho cô vấn đề xưng hô này , nghĩ như vậy liền nghiêm túc nói " em cảm thấy một người vợ , lúc nào cũng lấy tên họ của chồng mình ra gọi , đây là bình thường sao ? "

Chaeng ngẩn người rồi lắc đầu , hình như đúng là nghe không được tự nhiên .Lisa

Lisa mỉm cười gật đầu , việc cô lắc đầu là một đáp án vừa lòng trong kế hoạch của cậu , tiếp đo cậu lại hỏi " Vậy sao này em gọi Li là gì ? "

Chaeng suy nghĩ một chút rồi thử hỏi " Lisa ? " dường như tất cả mọi người đều gọi cậu như thế , ba mẹ chống , ông nội , còn có Jisoo .

Lisa nhíu mày , khom người hôn môi cô , khẽ cắn lên môi cô nói " Li thích em gọi Li là Lisa "

Chaeng khẽ cười đáp lại nụ hôn của cậu , trong lúc thân mật dán lên môi cậu khẽ gọi

" Lisa "

Cũng không biết do giọng nói dịu dàng của cô đặc biệt câu dẫn người khác , hay là do rượu trong cơ thể cậu lúc này phát huy tác dụng , nụ hôn vốn chỉ mang tính chất trừng phạt đã trở nên cuồng nhiệt , lực ôm cô của Lisa từ từ tăng lên , dường như muốn nhập cô vào máu thịt cậu , để hai người hợp làm một thể .

Chaeng không nghĩ tới nụ hôn này khó dứt ra như vậy , cái ôm của cậu ngày càng nóng bỏng , nụ hôn của cậu cũng sâu sắc hơn , bản thân cô muốn đẩy cậu ra , đến lúc đưa tay muốn đẩy cậu ra chỉ cảm thấy cả người không có hơi sức , cô có thể cảm giác được tư thể ngồi vừa rồi của hai người đã biến thành nửa nằm xuống . Bàn tay của cậu đã thấp dần luồn vào thăm dò trong vạt áo cô , nhen nhóm ngọn lữa nóng trong người cô , cậu rất nhanh không nhịn được mà cởi hết quần áo của cô ra vứt xuống đất , cúi người hôn lên môi cô rất vội vàng , khiêu khích khẽ cắn lên môi dưới cô , rồi cái lưỡi dễ dàng trượt vào trong miệng cô , quấn lấy cái lưỡi mềm mại hồng hồng của cô mà cảm nhận vị ngọt của tình yêu , Chaeng cũng đáp lại cậu , bàn tay luồn vào mái tóc ngắn có chút dài của cậu , nụ hôn của cậu từng chút từng chút đi xuống , để lại vô số dấu đỏ trên cổ cô .

" Đừng ..... " Chaeng nghẹn ngào , ngượng ngùng dùng hơi sức cuối cùng để đẩy cậu ra , nhìn cậu nói " Li , Li còn chưa "

Hai tay Lisa chống ở hai bên sườn cô , mắt nhìn chằm chằm vào cô , ngọn lữa trong đối mắt dường như có thể đốt cháy người , mờ hôi trên trán lám ướt tóc cậu , áo sơ mi không biết đã bị nới lỏng đi lúc nào , lúc này nhiệt độ của cả hai và căn phòng đều tăng lên .

" Em xác định không muốn sao ? " Lisa chịu đựng dục vọng ham muốn trong cậu nhìn cô ở phía dưới mình , thanh âm căng cứng như dây cung , vô cùng ám ách và trầm thấp .

Chaeng nhìn cậu vì mình mà nén dục vọng , cô cũng thấy bản thân mình trong mắt cậu , cô không nở nói lời từ chối , giơ tay lên nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt cậu , khẽ nói " về phòng , về phòng có được không ? " cũng không biết có phải nhiệt độ trong phòng đang thiêu đốt cô không , mặt cô đỏ như quả cà chua mới chính .

Lisa cười nhẹ không nói chuyện liền ôm thắt lưng cô , mạnh mẽ đá văng cửa phòng đi vào trong .

...

Chaeng thật sự rất hối hận không nên nhất thời mềm lòng , mới khiến cho mình hôm sau cả người sắp mệt rã rời . Cô nằm ở trên giường , ngoài cửa sổ ánh nắng rực rỡ xuyên qua màng cửa sổ chiếu vào trong , ánh sáng kia đã nhắc nhỡ lúc này không còn sớm nữa , người bên cạnh cũng sớm đã không ở cạnh , bên giường cũng đã lạnh như băng .

Mở mắt nằm ở trên giường một lúc lâu Chaeng mới chống tay muốn ngồi dậy , đau nhức trên người lại nhắc nhở cô một lần nữa về sự điên cuồng tối qua , trong lòng lại thầm mắng chửi Lisa thêm mấy lần , cô vẫn có một chút hâm mộ thể lực của cậu lại dồi dào như thế , tối qua người dùng sức nhiều hơn chính là cậu , nếu cô nhớ không lầm thì tối qua cô bị cậu dày vò đến mê man ngủ đi đúng một giờ sáng , sáng sớm nay mang máng cậu dậy lúc sáu giờ đi tập thể dục , dường như lúc đi còn nói gì đó bên tai cô .

" Chẳng lẽ tập thể dục buổi sáng thật có thể rèn luyện thể lực vượt trội thế sao ? " Chaeng tự nói thầm với mình .

Lê lết thân thể mệt mỏi xuống giường , lấy bộ quần áo mà sáng nay Lisa đã chuẩn bị cho cô , đi thẳng vào nhà tắm xả nước thong thả tắm rữa , khi trở ra nhìn đồng hồ báo thức đặt ở tủ đầu giường đã gần 11 giờ rồi . Xoa bóp cái cổ rồi đi ra ngoài , từ tối qua đến giờ chưa ăn gì nên hơi đói , đi vào bếp xem có gì có thể cho vào bụng , ở trên tủ lạnh trong bếp nhìn thấy tờ giấy ghi nhớ mà Lisa để lại " Trong tủ lạnh có sandwich , hâm nóng lên rồi ăn "

Cô cười nhạt , thấy lòng ấm áp hơn vì sự quan tâm của cậu .

Lúc chiều Chaeng mua trái cây đến thăm Jessica , lúc vào cửa vẫn nhìn thấy Donghae ở bên ngoài chờ , mấy ngày nay dường như anh ta hốc hác đi rất nhiều , ngay cả râu ria mọc cũng không cạo , không còn vẻ đẹp trai thư sinh trước kia nữa , nếu trước đây Jessica nhìn thấy một Lee Donghae như vậy , biết đâu cô ấy sẽ không đâm đầu vào ngõ cụt , trước giờ cô ấy đều thích các mĩ nam , nhưng sự đời ai mà đoán trước được mọi chuyện sẽ có kết quả như vậy .

" Jessica cô ấy có khỏe không ? " Đứng trước cửa phòng bệnh Donghae chắn trước mặt cô hỏi .

Chaeng nhìn anh ta trong lòng không khỏi cảm thán , bọn họ đã từng là bạn rất thân , còn bây giờ .......

" Rất khỏe "

Donghae gật đầu , khóe miệng nhẹ nhàng cười gượng " Vậy thì tốt "

" Anh trở về đi , Jessica sẽ không gặp anh đâu " Lần nay trái tim của Jessica đã hoàn toàn chết lặng , vì quá đau đớn nên mới từ bỏ . Donghae đã thật sự làm tổn thương cô ấy quá sâu , trước mặt bao nhiêu người chạy khỏi hôn lễ , cũng vì anh ta mà đã mất đi đứa con , gặp phải từng chuyện từng chuyện này đã khiến người ta khó chịu rồi , huống chi anh ta còn khiến Jessica một lần hứng chịu hết tất cả , bảo sao người ta không từ bỏ .

" Anh đợi ở đây , không gặp anh cũng không sao , anh biết cô ấy không sao là được rồi " Nhìn phòng bệnh Donghae nhàn nhạt nói

" Sớm biết hôm nay có kết cục như vậy thì sao hôm đó anh lại làm , hai người đi đến nong nỗi như bây giờ là tự anh gây ra , anh coi tình yêu của Jessica là bình thường , không hề quý trọng tình cảm cậu ấy dành cho anh "

Donghae gượng cười " Anh chưa từng nghĩ sẽ rời bỏ cô ấy "

" Vậy anh đã làm cái gì ? " hết lần này đến lần khác đi gặp người phụ nữ đó , vì cô ta mà chạy khỏi hôn lễ , anh ta như thế còn muốn người khác nghĩ thế nào .

Donghae ngồi ở đó không nói lên được một lời .

Chaeng đứng một lúc rồi lắc đầu xoay người đi thẳng vào phòng bệnh .

Hôm nay Jessica đã chuyển biến khá hơn hôm qua , thấy Chaeng đi vào khóe miệng cũng mơ hồ cười lên " Không phải là cậu bận vẽ bản thiết kế sao , không cần ngày nào cũng tới đây với tớ đâu "

" Không muốn tớ tới nữa , vậy thì mau xuất viện sớm hơn một chút đi , đừng có ở lì trong bệnh viện như thế , xui xẻo lắm " Chaeng giỏ trái cây xuống , đúng lúc bà Jung đi từ phòng vệ sinh ra , nhìn thấy Chaeng vội vàng cười

" Chaeng đến rồi sao ? " bà vừa nói vừa khách sáo rót nước mời nước Chaeng. Bọn họ không quen ai ở đây , Jessica cũng không có nhiều bạn bè , lần này Jessica nằm viện mọi chuyện may mắn đều có Chaeng và Lisa hỗ trợ " Cháu uống nước đã "

Chaeng vội vàng đưa hai tay nhận lấy " bác gái , bác không cần khách sáo với cháu như vậy đâu "

Ngồi xuống ghế sô pha Chaeng thuận miệng hỏi thăm bệnh tình của Jessica hôm nay , bà Jung nói cho Chaeng biết Jessica bình thường , ở lại bệnh viện hai ngày là có thể xuất viện . Ngoài ra bà còn nói chỉ cần chờ Jessica xuất viện gia đình bọn họ liền về quê , bây giờ ở đây Jessica cũng không có nghề nghiệp , trở về đó cũng tiện cho hai ông bà chăm sóc .

Nghe bà nói sẽ về quê Chaeng vội vàng ngoảnh đầu lại nhìn Jessica " Cậu muốn về quê sao ? " cô nghĩ Jessica muốn nghĩ dưỡng một thời gian , không nghĩ tới cô ấy muốn rời khỏi Seoul .

Jessica nhìn cô khẽ cười rồi gật đầu " ừ "

" Jessica , cậu ........ "

Jessica ngắt lời cô " tớ biết cậu muốn nói gì , nhưng tớ đã nghĩ kĩ rồi , ba mẹ tớ cũng không còn trẻ nữa , trong nhà cũng không có anh chị em nào khác , nếu tớ ở lại Seoul , hai người ở nhà xa như thế thật cũng không vui vẻ , nên tớ muốn trở về , ba mẹ nuôi tớ bao nhiêu năm như vậy , sắp tới cũng đến lúc tớ phải phải phụng dưỡng hai ông bà rồi .

" Jessica , Seoul có lẽ có rất nhiều chuyện khiến cậu không vui , nhưng cũng có rất nhiều chuyện vui để hồi tưởng , cậu thật sự nở bỏ đi sao ? " cái gì mà cần chăm sóc ba mẹ chứ , đó chỉ là cái cớ để cô ấy trốn tránh nổi đau ở nơi này .

Jessica lắc đầu " những hồi ức vui vẻ đều liên quan đến anh ta , tớ không muốn nhớ lại nữa , nói tớ trốn tránh hay không dám đối mặt cũng được , có một số việc tớ cần thời gian để quên đi , cậu hiểu không ? "

Chaeng im lặng nhìn cô ấy " cậu thật sự quyết định rồi sao ? "

Nhìn cô Jessica bình tĩnh gật đầu " ừ , quyết định rồi "

Nơi này đúng là có rất nhiều kỉ niệm tốt đẹp , vui vẻ , nhưng những kỉ niệm kia đều do người đó cho cô , chính anh ta cũng cho cô những kỉ niệm đau đớn nhất , những kí ức đó nhớ lại một lần là một lần lại đau thấu xương , ở lại Seoul đau đớn còn nhiều hơn vui vẻ , mười năm nay cô sống vì người khác , sau này cô muốn là chính mình .

Biết được ý Jessica đã quyết Chaeng không nói thêm gì nữa , chỉ gật đầu tôn trọng quyết định của cô ấy .

Có lẽ ra đi là cách lựa chọn tốt nhất cho Jessica , đã muốn làm lại từ đầu vậy nên đổi nơi chốn mới có thể cho cô ấy một cuộc sống mới . sau này hai người cũng không có nhiều cơ hội để gặp nhau , nếu làm thế đối với cô ấy là tốt nhất thì cô làm sao phản đối được .

Chaeng lại ngồi cùng Jessica thêm một lát rồi mới rời đi . Lúc đi cô thấy Donghae vẫn ngồi trên ghế nhựa bên ngoài , nhìn cô đi ra gật đầu với cô .

Chaeng nhìn anh ta muốn nói rồi lại thôi , vẫn không nói gì liền xoay người rời đi .

Có lẽ vì biết Jessica sẽ đi ngay nên tâm trạng của Jessica hơi buồn phiền , chậm rãi đi dọc hành lang bệnh viện , trong lòng có loại cảm giác khó chịu không tả được .

Tòa nhà bệnh viện đúng lúc chắn nắng , lúc này trong vườn hoa bệnh viện có rất nhiều người nhà và bệnh nhân qua lại trên bãi cỏ , cũng có người ngồi trên ghế đá trò chuyện .

Chaeng đi ngang qua vô ý nhìn theo , trùng hợp lại nhìn thấy một thân ảnh nhỏ bé quen thuộc một mình ngồi trên ghế đá , tay cầm đồ chơi nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ tâm trạng không tốt lắm .

Chaeng bước lên nửa ngồi trước mặt đứa bé , cậu bé này chính là con trai của Kwon Yuri , bây giờ mới nhớ tới hai ngày trước gặp phải Yuri ở siêu thị gần bệnh viện , cô ta nói là tiểu quỷ nhà cô ta sốt cao phải nằm bệnh viện , không ngờ hôm nay trùng hợp lại gặp ở đây .

" Hey , anh bạn nhỏ , có nhớ cô không ? " Chaeng mỉm cười chào hỏi đứa bé .

Cậu bé nhìn chằm chằm Chaeng, dường như mãi một lúc mới nhận ra cô , nhìn cô một lát rồi lại phũ phàng cúi thấp đầu tiếp tục nhìn chăm chú vào con robot biến hình trong tay .

Chaeng ngồi xuống cạnh cậu bé " ở đây một mình sao , ba cháu đâu ? "

Cậu bé ngẩng đầu nhìn cô lại không nói chuyện rồi liền quay đầu đi tiếp tục nhìn chằm chằm vào món đồ chơi trong tay .

Chaeng chán chường cũng không thèm để ý , quyết định ngồi cạnh cậu bé trước khi người chăm nom nó quay lại , còn bây giờ cô sẽ ờ cùng với nó .

Một y tá trẻ tuổi lúc này đi đến , nhìn xung quanh một lát dường như không tìm được người cần tìm liền hỏi cậu bé " Kwon Ji Yong , cháu gọi cho ba cháu chưa ? Lúc nào thì cô ta đến đây đón cháu xuất viện ? "

Cậu bé ngẩng đầu nhìn cô y tá trước mặt , rồi cậu chỉ lắc đầu với cái mặt lạnh giống y hệt như ba của nó , không cười không ấm áp không nói khiến người khác có cảm giác rất thất vọng .

Cô y tá không hài lòng nhíu mày nói thầm " Sao lại có người ba vô trách nhiệm như thế chứ , bệnh tình của đứa bé này đã chuyển biến tốt mấy ngày rồi , cũng không đến chăm sóc , xuất viện cũng không ai đến đoán , làm ba mẹ cái kiểu gì vậy không biết ? "

Dường như Chaeng nghe ra nguyên do , liếc nhìn cậu bé tên Kwon Ji Yong , cô vội vàng đứng lên hỏi cô y tá " cô y tá , cô vừa mới nói cái gì , ba đứa bé vẫn chưa tới đây sao ? "

" Cô là ...... ? "

" Không , tôi quen ba của bé " Chaeng giải thích .

Cô y tá hiểu rõ gật đầu " Thế nếu cô là bạn của ba đứa bé này , vậy cô có thể giúp tôi liên lạc với ba đứa bé được không , mấy ngày nay cũng không thấy bóng dáng , ném con mình ở lại đây rồi đi , đứa bé này đã hạ sốt rồi mà , sức khỏe đã không còn gì đáng ngại , Cô bảo cô ta đến lo thủ tục xuất viện đi , không nên chiếm giường lâu như vậy , hơn nữa vi khuẩn gây bệnh cảm cúm rất nhiều , cứ ở lại bệnh viện lâu như vậy cũng không tốt cho sức khỏe của đứa bé đâu "

Chaeng hơi bất ngờ , cô nhớ khi gặp Yuri là hai ngày trước , chẳng lẽ hai ngày qua cô ta không đến bệnh viện hay là cô ta đã quên mất con mình ở đây .

Chaeng nhìn cậu bé , thấy nó cúi đầu liền mở miệng hỏi " mấy ngày qua ba cháu không tới đây sao ? Không có ai bên cạnh cháu sao ? "

Cậu bé có lẽ hơi hướng nội , không nói chuyện chỉ im lặng lắc đầu.

Chaeng chỉ cảm thấy con người đó quá vô trách nhiệm , con mình nằm viện mấy ngày thế mà không quan tâm gì . Vừa định hỏi cậu bé số điện thoại của Yuri thì mới nhớ hôm đó vì chuyện dây chuyền , cô ta đã cho mình số điện thoại .

Lấy điện thoại ra bắt đầu tìm lại lịch sử cuộc gọi rồi gọi vào dãy số dài mười một số , điện thoại vang lên một lúc lâu mới có người bắt máy nghe . Ở bên kia điện thoại Yuri dường như hơi bất ngờ với cuộc gọi của Chaeng, bọn họ chưa quen thân , không đến mức gọi điện hỏi thăm nhau .

" Alo ? "

" Cô Kwon Yuri , có phải cô đã quên cô còn có con trai ở bệnh viện không , tôi đang ở cạnh con trai cô , vừa rồi có cô y tá đến đây hỏi lúc nào cô đên lo liệu cho con trai mình xuất viện . Đứa bé đã hết sốt rồi , không còn việc gì phải ở lại bệnh viện nữa , ngược lại còn có thể bị lây vi khuẩn và vi trùng "

Yuri sửng sốt một lúc mới nói " tạm thời công ty tôi có việc nên mấy ngày nay tôi phải đi công tác nước ngoài " vì công tác nên mới không có thời gian đến bệnh viện , cũng không biết tình hình của đứa bé như thế nào .

" Vậy có sắp xếp người khác đến chăm sóc đứa bé không ? " thế này là coi như mình bận công việc không rãnh vậy cũng phải tìm người khác đến chăm sóc con mình chứ , đứa bé còn nhỏ như thế lại để nó một mình ở bệnh viện sao có thể yên tâm được . Nghe vậy Yuri rõ ràng im lặng một lát , rất lâu mới mở miệng nói

" có thể đưa điện thoại cho nó nghe được không ? "

Chaeng liếc nhìn cậu bé , hắt giọng gật đầu rồi đưa điện thoại cho cậu bé ngồi cạnh cô

" Ba cháu muốn nói chuyện với cháu này "

Đứa bé sẵn sàng nhìn cô rồi mới cầm lấy điện thoại trong tay cô , kề sát vào tai nghe nhẹ nhàng gọi

" Ba "

Chaeng không biết hai ba con họ nói gì , chỉ thấy cậu bé khẽ đáp có và không , một lúc mới trả điện thoại lại cho Chaeng.

Chaeng cầm lấy điện thoại áp vào tai " Alo ? "

" Có thể làm phiền cô ngồi lại bệnh viện với nó một lát được không , bây giờ tôi sẽ sắp xếp người đến đón nó xuất viện , chờ một chút tôi bảo người gọi điện cho cô " Bên trong điện thoại Yuri nói như thế .

Chaeng cũng chỉ gật đầu đồng ý , cúp điện thoại lại ngồi cùng cậu bé một lát , không đến nửa tiếng điện thoại lại vang lên , là một số lạ , Chaeng biết là người mà Yuri sắp xếp đã đến rồi . Cô bắt máy lên nghe , là giọng của một cô gái liền hỏi cô đang ở đâu , nói mình đã ở bệnh viện rồi chờ chút sẽ đến .

Người đó lên tiếng rồi cúp máy , đợi mấy phút đồng hồ , Chaeng đang đưa tay sờ đầu cậu bé , đột nhiên nghe có người gọi mình ở phía sau , quay đầu lại thấy Jisoo đang nhìn mình đầy bất ngờ .

" Chaeng?! " Jisoo bất ngờ khi thấy người ngồi cạnh con trai của Yuri là Chaeng.

Vừa rồi Jisoo vừa định mở cuộc họp ở công ty , đột nhiên nhận được điện thoại của Yuri , nói là mong cô đến đón con trai cô ta , còn bản thân cô ta lúc này đang đi công tác nước ngoài , không thể nhan chóng trở về được , hi vọng hai ngày này cô có thể chăm sóc con trai cô ta . Jisoo lập tức đồng ý liền hoãn lại cuộc họp , vội vàng chạy đến bệnh viện trước , không ngờ người liên lạc mà Yuri nói là Chaeng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro