Lien khu Vuot Bien

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 1: Bối Cảnh Khu Tạm Cư

Đầu năm 1980, hai cha con chúng tôi vượt biển bằng con tàu đến đảo Pulao Bidong, thời điểm thuyền nhân Việt Nam còn khá đông trên 18.000 người. Hải đảo Pulao Bidong nằm ngoài biển khơi nhô lên ngọn núi nhỏ với cây rừng rậm rạm và vài trăm ngọn dừa ăn trái cao nghệu, ngoài ven biên của tỉnh Tanggaru, cách thủ đô Mã Lai 30 cây số hải trình.

Tôi là thanh niên sanh sống ở tỉnh Rạch Giá, có vợ hai con, cùng vượt thoát chung bằng ghe đánh cá “cải tiến” của một số anh em đồng hương. Chồng chành trên biển cả suốt 4 ngày và đêm, trực chỉ hướng Nam khoảng 15 người vừa già trẻ bé lớn, cập bến đảo Bidong. Tôi vốn là thợ máy nên xuống hầm tàu trước. Vợ tôi và bé trai bốn tháng theo đoàn người băng xình lội xuống con tàu sau, Yến Linh được gia đình tài công cỏng, chỉ vợ và nhóm người nhỏ bị rớt lại trong đêm vượt cạn bãi đáp ?!.

Ban Quản Trại sắp xếp, cứ hai gia đình một căn hộ, cha con tôi ở chung với gia đình anh chị Tư Xương nhóm 6 người gồm: Phương Loan con gái lớn 15 tuổi, Phi Nhung khoảng 11, con tôi Yến Linh 13 tuổi, thuộc trong dãy lán trại khu C, nhà xây cất tạm bằng vật liệu mái tôn dài, vách ván ép kiên cố, mặt đất được dọn sạch, chênh mực khá cao, cạnh ghềnh núi đá lỡm chởm cục to nhỏ, lố nhố xen kẻ quanh bởi những cỏ, bụi rậm, cây nhỏ và cây rừng cao và rợp bóng dừa ăn trái mát rượi quanh năm.

Toàn đảo chia ra 4 khu: A, B, C, và D. Khu A là khu hành chánh, y tế, nhà thờ Thiên Chúa giáo, Tin Lành, trường dạy nghề, các hiệu bán Tạp phẩm. B, C, và D là láng trại bằng tôn và cây (long house) để ở. Khu D xa nhất nằm trên đồi dành cho những Thanh niên còn độc thân. Cạnh nghĩa trang chôn người vắn số.

Hằng ngày mọi thuyền nhân bắt buộc phải tham gia với Ban Quản trại theo khả năng nghề nghiệp thích ứng. Người có học, có nghề làm việc văn phòng, bệnh xá, trạm thông tin, giáo dục... thầy dạy nghề, dạy Anh ngữ. Vốn là thường dân có nghề sửa chửa máy nổ - “đuôi tôm” loại Kohler- của Nhật, máy dầu cặn. Tôi khoẻ nên xung phong vào Toán khuân vác- mỗi khi có tàu tiếp tế ngoài Mã Lai vào cung cấp thực phẩm, nhu yếu, thuốc men... cho thuyền nhân- chúng tôi khuân lên, còn thời giờ học Anh ngữ.

Cha con tôi nhờ tấm chân tình của chị Tư Xương lo cơm nước ăn chung, ngược lại tôi phải xách nước, kiếm củi rừng, giúp những thứ khác vượt ngoài khả năng người phụ nữ. Các cháu con chị và con tôi... bắt buộc phải đi học văn hóa ở ngôi trường khu A, dãy đất cát trắng bằng phẳng gần triền biển.

Khu vực Hành chánh: gồm văn phòng Phái đoàn Cao ủy, một dãy Bệnh xá, Trường dạy chữ, dạy nghề, quán tiệm, nhà thờ Thiên chúa, Tin Lành, chùa Phật ... đều tập trung phía triền biển, gần phương tiện di chuyển và cầu tàu Jetty ra vào. Bối cảnh sinh hoạt của hòn đảo hoang tự dưng có đoàn người Việt đông đảo vượt biển, tạm trú nhốn nháo như của xã hội nhỏ bé có đủ: hỷ, nộ ái, ố... dục tình.

Hoang đảo tuy số thuyền nhân võn vẹn bằng một xã, hay một khu kinh tế mới vừa quy dân lập ấp... Sự khác biệt hoàn toàn sống bằng tình thương, không sợ bị chánh quyền kềm chế ngột ngạt, không bị Công an khu vực dõi mắt dòm ngó, canh chừng, mọi người như cảm thấy một sự sung sướng, thứ Tự do không cần tìm đâu xa. Họ sống đơn sơ, thanh thản, nhàn hạ. Không lo lắng vì cơm gạo áo, tiền, không cảnh tranh danh trục lợi, có đời sống tự do, nhưng còn chút hoài nghi ở tương lai chưa định hướng?!

Anh Tư Xương là ngư phủ đánh bắt cá biển, từ khi bị cá mập táp chân trái lên tận háng, anh đi đứng khấp khểnh, làm việc nặng không an toàn trại miễn công tác, anh chỉ lãnh nhu yếu phẩm của Cao Ủy vào ngày thứ Năm cho gia đình, còn lại thời gian học Anh văn, hay ngồi lê đôi mách, tán gẫu ở quán tiệm cà phê, uống trà, rượu giải khuây hoặc nghe ngóng tin tức “nóng hổi” trong trại tỵ nạn. Nhất là những con tàu vượt biên vừa cặp bến Jetty, đến tìm thăm người thân hay săn tin gì mới lạ.

Tôi thanh niên bao thầu hết, kể cả việc xách nước cho chị và các cháu tắm, lòng cảm thấy vui vui cảnh sống chung với đồng hương thân tình.

Chị Tư gọi tôi bằng ”cậu Ba” ngọt như mía lùi, vì hơn tôi một tuổi, lối xưng hô người miền Nam thân mật, chị con ông cựu Chủ tịch Hội đồng ở Xã ngày xưa nên cuộc sống từ tấm bé của chị khá ấm no, vật chất đủ đầy. Nay hoàn cảnh xã hội đổi thay người phụ nữ cam chịu... lòng người tỵ nạn luôn náo nức đến đệ tam quốc gia an cư lạc nghiệp.

Cả tàu chúng tôi khoảng 16 người tầm trú chưa ai được các phái đoàn Mỹ, Úc, Pháp, Canada... các quốc gia đệ tam cứu xét cho định cư, vì chúng tôi đa phần là dân chân lấm tay bùn. Không thuộc thành phần: Quân, cán, chính của chế độ cũ Sàigòn, chẳng có gì ưu tiên?. Đồng cảnh ngộ trên đảo có lắm gia đình chờ đợi mõi mòn: kẻ đến sau đã hơn 5 năm, người đến trước đã ngót 10 năm trôi qua như ông bà Tàu chủ tiệm tạp phẩm, các thanh niên độc thân, lanh chân chen được xuống con tàu vượt thoát, hiện sống ở lán trại trên khu D chót cùng.

Thấy người tự nghĩ đến thân phận mình, chúng tôi tự thầm an ủi: cố gắng học ngoại ngữ, tranh thủ làm việc, mưu sinh kiếm học nghề biết đâu một ngày:”Ông Trời” ngó lại mình nhờ hậu thân.

Cảnh sanh hoạt gia đình cứ chiều khoảng gần xụp tối chị Tư mới dám đi tắm. Căn nhà tắm phía sau che tạm bằng lá dừa, tấm phên vải bố dầy, tôn cũ... cho kin kín gọi là, dưới mặt đất lót vào mảnh gỗ tạp nhạp, vỏ cây, đá cục... gì đó để bụi đất khỏi văng lên. Một người tắm, người khác ngồi canh chừng sợ mấy “lão thanh niên” tinh nghịch, kẻ lạ nhìn lén hay lấy cắp áo quần vắt trên thành vách, cảnh nầy thường xảy ra luôn. Tôi ngồi giữ chừng chị Tư tắm, còn mảnh vải chắn nó cũ rách, lủng lỗ nhỏ to không đủ che kín khung cửa, nên mỗi khi chị tắm tôi hoàn toàn mãn nhản “con bà Eva” lồ lộ thỏa thích. Chị tự nhiên vô tư như không ai. Khi tắm xong chị chỉ choàng khăn che bên dưới, tay lấy áo che ngực bước lẹ vào nhà, vì đất cát văng dính chân, tôi liền lấy khăn phụ lau lưng sợ cảm lạnh, chị quay người thay đồ trước mặt tôi như cảnh vợ chồng. Tôi không dám sàm sỡ, lố lăng, suốt nhiều năm như vậy, chị Tư quá tin tưởng vào tư cách của cậu em.

*

*   *

Mãn khóa học, học viên đều nghĩ cả tuần chờ học kỳ mới.

Anh Tư Xương như thể công tử “Bạc Liêu” ngày nào cũng nhởn nhơ lúc uống cà phê, lúc tán chuyện gẫu... lê la ngoài quán. Bữa nọ nghe tin “giựt gân”.

Anh về bàn nhỏ với vợ:

- Các phái đoàn Mỹ, Canada, Pháp... cứu xét tìm người chế độ cũ có nghề nghiệp, chức vị cứu xét ưu tiên trước. Chỉ còn phái đoàn Úc nhận theo diện “nhân đạo” ai con đông ưu tiên. Nghe nói đất Úc quá rộng, dân thưa không cần học lực cao. Gia đình nào “năm người” trở lên nó bốc, nó tìm lập hồ sơ ưu tiên phỏng vấn. Nghe đồn rầm chị Sáu ở khu B, dân ruộng như mình, lập cách ghép “Form” sao đó- cái bụng chành ành của bả.

Ưu tiên phỏng vấn rồi, bà Sáu chờ lên danh sách chuyển trại vễ trại Sungei Besi gần thủ đô Mã Lai. Ai có cùng hoàn cảnh khiếu nại, phải mất thêm ba tháng sau, phái đoàn Úc quay vô sẽ tái cứu xét nhận bổ túc một số gia đình.

- Mẹ con Loan nghĩ sao, đêm nào tôi cũng “tòm tem” kịch liệt.

Vợ chồng hì hục mãi không kết quả, vì tinh hoàn tôi cá “nuốt” lâu rồi.

Lập kế gả con Phương Loan nay nó mười bảy, tự dưng tăng lên sáu: tức chồng nó và con nó đang mang bầu.

Ý kiến cũng hay nhưng phải dò la với con, kiếm thằng rễ cho vừa lứa tuổi hợp với nó. Tốt hơn bàn xem con gái chịu không?!. Còn trong thâm tâm chị Tư Xương nghĩ ngay “cậu em” trong nhà vừa kín đáo, vừa ân tình.

- Thương tình thì thôi! Chị tắm xong cậu em phụ lau lưng, lúc đó có táy máy: rờ vú, bóp mông hay ôm hôn vài cái cũng gồng chịu.., cậu em sao thật thà quá!. Thôi qúy hóa được rồi...

- Cậu Ba Hiếu à!, ở chung với anh chị hơn bốn năm, cậu khéo xử sự như người trong gia đình từ trong tới ngoài.

- Chị hỏi thiệt: “Giữa chị và cháu Loan” cậu thích ai, mê ai?, gia đình đều bằng lòng tìm cách giúp đỡ, tác hợp... chị hứa với lòng thành thật.

- Chị nói kỳ, tôi bưng cơm chị ăn còn kẹt kẻ răng, giờ đòi làm tình “với mẹ”, với “con gái” xử sự sao cho đặng chị Tư!.

Cậu Ba giựt mình, phụ nữ ai cũng có “cái đó”, với Phương Loan nó “gin” thơm như múi mít nghệ, nhưng trách nhiệm với vợ con còn tại quê nhà, mình là kẻ vô nhân. Còn chị Tư đã có chồng, giao hợp cho đã thèm chị có vướng bầu thì.. vị chi trách nhiệm ảnh gánh. Dường như chị cũng chịu đèn...là phải qua ánh mắt thèm thuồng.

- Cậu Ba hoàn toàn hiểu lầm ngoài mỹ ý, nếu ưng tư tình với Loan phải kêu anh chị bằng cha mẹ, ngại cũng đúng. Còn vui vẻ với chị thuận hơn, anh Tư không thụ tinh được, có “độc thủ hoàn”, bắp đùi tới háng thẹo dài nhằn. Tức giúp gia đình định cư, chị hứa không bỏ cậu, chừng đi được tìm cách bảo lãnh cậu sau- anh Ba sau?

Nè hay đã thầm chê chị già, chị xấu, nhưng “đồ đạc” còn ngon lắm đó. Chị ghen không muốn ai “thế” ngoài hai mẹ con chị đó...

- Chị Tư Xương à! Tôi một cảnh hai quê: vợ ở đây, vợ bên nhà... đầu óc phân vân quá! Sao đành chớ?

- Phân vân, với trách nhiệm: tụi đây chết, đó có yên tâm không?

Tối nay nhen...

Đêm nào anh chị Tư Xương cũng làm tình dập dình, mình ngủ kế bên thèm ái ân muốn chết, trối ngược tức tức hòn dái vô cùng, ngọc hành chạy lên chạy xuống thốn thốn, như muốn ngẹt thở. Nhìn cặp mắt đa tình của chị như chịu đèn, như gọi mời

- Trời ơi!, sao để lỡ cơ hội ngàn năm một thuở lòng mừng thầm như mở cờ trong bụng. Còn chần chờ, phân vân thiệt hơn gì nữa cà?...

Thôi được mình kiên nhẩn chờ anh chồng giao cấu mở màn trước, nhập vô hưởng “xái nhì” chừng đó nước nôi đầy đủ, ngon cơm.

- Anh Tư chơi em lút cán rồi, lăn qua nằm bên mùng kia ngủ luôn.

- Cậu Ba đâu !...tiếng réo mời nhỏ nhẹ

Vén mùng cậu chui sang nhập trận, chị Tư còn trần tuồng, đón đợi chào mời cuộc giao dâm tiếp ngầm được chồng trong nhà đã thuận ý

Thân hình chị mập đẫy đà, vú hai con còn căng cứng, núm ngạo nghễ nhô cao, làn da trắng ngày nào tôi cũng chiêm ngưỡng, đầy sức quyến rũ. Nhưng bây giờ mùi da thịt của chị thơm phản phất mùi biển mặn đang hắt vào, đêm nay chị bày kế dâng hiến cho mình hưởng, chị đẹp, chị khêu gợi... còn tôi thì kềm con lợn lòng không đặng muốn xung phong đánh úp mục tiêu ngay tức thì.

Gần bốn năm phai lạc hương sắc phụ nữ, mùi da thịt chị toát ra như kích dục tâm thần, làm khúc gân ngốc đầu dương thẳng chín chục độ, hùng dũng xáp chiếm em Tư ơi. Cậu như thầm nói.

Tôi nằm kề ôm tấm thân lõa lồ phụ nữ chờ tận hưởng, chị Tư cũng rạo rực không kém, dù chồng vừa “phạng” nhưng không đủ thỏa mãn cơn thèm khát đang rậm rật đến đòi hỏi nữa. Chị trong tư thế nằm nghiêng, ép sát dương vật cương cứng vào giữa hai bờ mông, khe háng, tay tôi mân mê vú phải rong ruổi lên xuống tới vùng bụng, rốn, người cứ trồi lên xuống khiến thân nhiệt hai người tăng lần, biết cơn cực khoái dâng trào. Tôi liền lật ngửa chị Tư theo thế chào mời. Chòm lông ở âm mao chị đen đậm, che lấp mép cửa âm hộ dài nhô phồng lên, tôi khẻ banh háng ra, kìa âm môn- cửa lồn nó hồng bóng láng bởi dâm thủy rịn ra... Tôi dìm đầu “chim đa đa” vô ruộng nước- âm hộ, tiếp nối dòng dâm thủy chồng còn vươn lại, bắt đầu cọ kỳ, thọt ngoáy ngoáy lia lịa âm đạo trơn tru tới lui của người nữ khoái quá:

- Tiếp nắc chị nữa đi, s..ư..ớ..n g quá.

Tôi sướng khoái, mê man hùng hổ cứ gia lực thêm, mạnh bạo hơn, chị chuẩn bị xuất đây. Cực khoái mê ly...

- Ôi, chết chị, chết...

Âm hộ chị quá bót sát, tôi chưa bao giờ hưởng giây phút cực kỳ khoái lạc

Chợt tôi xuất tinh bắn ra mau, cổ tử cung mở đón nhận dòng nước lền lền đục ấm ấm vào tận bên trong tích lũy, rồi nằm yên trên mình người tình, không hề cục cựa sợ nó trào ra không thụ tinh thì uổng. Dù tôi xã tinh lực nhưng cơn hứng còn dây dưa, dương vật còn cương cứng “đóng chốt” nên tiếp tục nằm đè ấp trên bụng người tình.

Thật là tôi muốn điên lên vì sướng!. Còn chị Tư suy nghĩ từ ngày lấy chồng tới giờ, anh chưa hề bao giờ đãi nhau kiểu nầy. Chị rán nín lặng khoái cảm của mình để “chịu trận” với hy vọng mang bầu. Chúng tôi cứ ôm nhau nằm thật thật lâu, khi xong cuộc lấy gối kê cao mông đít chị không cho dương khí tuôn trào, dù sủng ướt. Chị Tư hy vọng hoàn toàn lần nầy thụ tinh theo ý muốn.

Hôm nay tôi quả sung sướng, sau bốn năm xa vắng vợ ở Việt Nam. Mặc kệ cớ sự chung quanh cứ ôm người tình, trong men say của ái ân đánh một giấc tới sáng, không màng gì anh Tư ngủ bên cạnh.

Từ đó mỗi đêm cứ sau tám giờ tối, tiếng loa trại phát ra inh ỏi, mọi người vào nề nếp ai ở nhà nấy, không ra đường ánh sáng đèn điện tắt. Anh Tư Xương tìm chút dư tình vợ chồng, rồi chị kêu tôi lại giao dâm tiếp. Đêm nào, nếu anh Tư bị ma men nhập, say mèm nằm ngũ ngò. Tôi và chị Tư làm tình hai cử, lần nào cũng cho tinh dịch áp sát tử cung rồi nằm trên bụng mở củangười tình, nó êm êm mát lạnh, để cục gân chận nút không cho tinh dịch thoát ra. Tạo cơ hội cho chị Tư Xương vướng bầu.

Phần 2: Nhận Nhân Đạo Thuyền Nhân

Ba tháng sau phái đoàn Úc đến tái cứu xét các xấp hồ sơ các gia đình của tàu mới cập bến xong. Gia đình ông Châu văn Xương nạp đơn khiếu nại, là hồ sơ cũ nên Trưởng đoàn xem xét trước, thông báo hẹn ngày lên văn phòng phỏng vấn.

Hồ sơ anh chị Tư được phái đoàn chấp thuận vì gia cảnh hiện tăng “năm người”, vợ còn mang bầu, theo diện nhân đạo, ưu tiên dưới sự bảo trợ của Chủ nông trại ở Ttiểu bang Nam Úc.

Sáng ngày anh chị Tư Xương chuyển trại về thủ đô, tôi khệ nệ xách túi... đồ đạc song hành bên nhau ra tận cầu tàu Jetty tiễn đưa. Đêm hôm tạm chia tay tôi đè chơi chị một lần chưa hả hê, hết đợt đầu bóp vú, nghịch ngợm chị mềm cả người, rồi chồm mình lên đâm thọt da thịt chạm nhau nghe phành phạch, sáng dậy không muốn nổi, thậm chí đến giờ còn lâng lâng sướng... Cậu Võ Phước Hiếu thuộc toán khuân vác đeo thẻ bài ở ngực, Ban an ninh Trại không xét hỏi, thâm tâm tôi “từ giã vợ con”, một cuộc ân tình vụng trộm, mang đầy ơn mưa móc chưa trọn vẹn.

Chị Tư- Đoan Dung trông rất bịn rịn, trong nỗi nghẹn ngào:

- Anh rán nhịn thèm, chờ em bảo lãnh- bất cứ giá nào em không bỏ anh đâu!.

- Em ơi !, nhớ bảo vệ bào thai con mình nhen.

Bà Đoan Dung hy vọng vì hai người cùng họ Võ, trong lý lịch khai là em họ ”cô cậu” phần hồ sơ bổ túc đang đăng nạp. Mắt người nữ hơi rướm rướm, chợt muốn lại ôm hôn, nhưng thái độ ngập ngừng... trong khi chồng và hai con rất hồ hởi, theo chân đoàn người xuống con tàu tìm chỗ ngồi theo vách cửa kiếng nhìn mây nước chung quanh. Bỏ lại sau lưng, cô bạn gái Yến Linh đứng ngó đến bơ vơ, hai tay vẩy vẩy giả biệt...

Lòng chị cảm nhận hơi buốt giá, nao nao, thương thương, tủi tủi...tất dạ ngập ngừng... chầm chậm bước xuống con tàu phút chốc rời bến.

Cậu Ba Hiếu quay trở về lán trại lòng buồn rười rượi với nổi bâng quơ!!.

Còn Võ Yến Linh, con gái cậu Ba hằng đêm ngủ chung có bạn, giờ cảm thấy trống vắng, thiếu thiếu cái gì to lớn khó nói ra.

- Ba ơi !, buồn quá sao con nhớ chị Loan, chị Nhung muốn khóc quá. Tối nay con

ngủ một mình trên gác lạnh lẽo, sợ ma, con xuống hay ba lên nằm bên nhen.

Chị Tư Xương chia tay rời đảo, để nữa “gia tài” cho người tình đầy đủ từ: nồi niêu, chén đĩa, dao.., đặc biệt chiếc mùng lớn có thể hai cha con ngủ chung.

- Để ba lập thế mắc chiếc mùng lớn trên gác xem sao?.

Ba có dấu đinh sẵn rồi, ngủ trên gác mát hơn. Ừ thôi cũng được.

- Con cảm thấy đói không?

Ba cũng chưa thấy đói, cô Tư đi ba buồn quá!!.

Thôi ba con mình thu xếp cho gọn mọi thứ, cô tốt chia đôi. Gạo, nước mắm... cô tử tế để lại cả kìa.

- Đúng rồi ba mua mì gói thay thế cho gia đình bác Tư đem theo tiện hơn.

Mồ hôi rịn khó chịu, con muốn đi tắm ba canh chừng nhen.

Thật giống hệt cảnh chị Tư, Yến Linh trần truồng như nhôïng: phơi tấm thân ngà ngọc non trẻ lồ lộ, điềm nhiên không hề mắc cỡ trước mặt người thân. Cậu thấy con thiệt thà khờ dại lòng càng cảm thương.

- Trời ơi!, con gái tôi trưởng thành: âm mao đủ đầy, chòm lông đen tua tủa trên vòm mu trắng. Con “sò lông” tươi tắn lún phún lông như rẻ ngôi thật xinh, eo thon đẹp đẻ. Trổ mã con gái vú búp búp lớn gần quả cam, núm đỏ như son, mông đít săn cứng, da thịt tròn trịa căng cứng. Như hoa hậu choai choai- hàng tuyển trên hoang đảo, đàn ông, thanh niên ai ngó phải thèm nhỏ giải, phải chết mê chết mệt.

- Thiệt tội nghiệp biết chừng nào trên không áo ngực, biết đâu dưới nó cũng chẳng có mặc phụ tùng... Nó không mặc nội y như thế, đi học, đi làm bệnh viện như vậy dám trong số đám bạn trai ngắm đã mắt cả mấy năm nay?

Rồi đêm đến hai cha con ngủ chung, Linh vốn quen tật thường gác chân lên mình bạn, tay ôm thân mình ba vì quen ôm hai chị Loan, chị Nhung. Trong mơ màng cậu cứ tưởng ai đang xâm xoi vùng hạ bộ, tay con vô thức nắm dương vật cứng lên cảm giác nóng nóng. Mở mắt thấy con gái nằm bên tay còn quơ quào và cậu.. Cậu thương con để yên không muốn phá giấc..

Một tháng sau chờ đợi đến sốt cả ruột. Một tin vui đến bất ngờ, cậu Ba Hiếu được thùng quà của người tình gửi trong có: bốn bộ áo ngực đen, trắng và màu, lố xì líp nam, nữ, quần ngắn, dài, khăn lông, xà bông... với hai trăm đô Úc kèm lá thư vấn an: nội dung khích lệ làm sao cho con Linh mang bầu: “nên khai thác đất nhà mầu mỡ”... Sò tươi trong nhà xào nấu “ăn” đừng nhịn thèm phí thời gian định cư. Cuối thư mấy dòng tâm đắc:” Linh có bầu là Úc chấp nhận liền, nhớ cam đoan là về quê vùng có nông trại theo địa chỉ ghi đây”.

Riêng hồ sơ bảo lãnh “em” nộp rồi, nhờ chủ nông trại sẽ đem lên Bộ di trú, cách chỗ ở hơn hai trăm cây số, em không biết đường, không tự lái xe được. Anh và cháu Linh yên tâm rán chờ nhau.

Phương Loan viết thêm:“Linh có baby nhà trường có người giữ, đi học yên tâm, chánh phủ chu cấp tiền xã hội dư ăn, dư sống, các hội Từ thiện cho áo quần..

Chị và Nhung theo nhóm bạn con của mấy người ở nông trại đang theo học lớp 11 và 8 sẽ dự thi tú tài năm sau, nếu đủ điểm vào đại học không thì vào trường Cao đẳng, mộng chị muốn thành bác sĩ hay y tá đi làm thiện nguyện giúp đời... Nhớ thương cậu và em, hẹn thư sau..."

Yến Linh quá mừng, hớn hở mở quà nó cầm ngay áo ngực ướm thử màu nọ màu kia, xong tự nhiên cởi áo mặc vào.

- Nè ba xem nó vừa, ôm sát cặp vú thật xinh ghê!.

Chiếc xì líp nàng mặc vô tiếp sau, thân hình tràn đầy nhựa sống hấp dẫn, cậu Ba Hiếu đứng nhìn con chết trân. Thế gian như thể quay cuồng. Nồng súng từ từ bung ra cương lên, nó ngốc đầu thẳng đẩy quần cộc nhô về phía trước. Cậu sướng quá sức thu hút như nam châm, người như mất thăng bằng, thiếu sự kiểm soát... xà lại ôm con.

Yến Linh sung sướng, tở mở trong cõi lòng biết sẽ có ngày mình được ba “ban cho” đặc ân để khai trinh, có bầu để ưu tiên đi tìm miền đất hứa.

Nàng yên lặng không phản ứng, còn quay lại nói nhỏ:

- Ba ơi! con 17 tuổi đủ trí khôn..., có đủ bản lãnh không khai báo gì liên hệ với ba đâu.

Mất thời giờ, lâu không ba- cất tiền quần áo đi - ba con cùng lên gác cho kín hơn. Cậu ngập ngừng, đứng nhín thinh như trời trồng đứng yên một chỗ.

Hai cha con lên gác lại bên chiếc mùng bỏ phủ kín.

Yến Linh leo lên nằm xuống trước, vẫn chỗ cũ hằng đêm, cậu Ba vô sau kề bên, đưa tay cho con gối đầu, giọng run run trong sợ hãi:

- Con ơi!, ba hồi hộp quá!

Ba ngây ngất, hứng tình quá giao cấu với con ba phạm tội loạn luân, con có bầu rồi sao đây?. Tụi cảnh sát Mã Lai bắt lên đánh đòn, khó dễ phiền toái trăm bề...

Cảm giác yêu thương ngủ yên trong tâm thức cô gái trẻ, nhưng nay chúng có thể sống lại, bừng lên khi Linh trưởng thành 17 tuổi. Nàng mạnh dạn hơn:

- Ba đừng lo, con có nhiều bạn trai, có anh muốn cưới con liền ..

Con hy sinh với người trong nhà, tương kế tựu kế cho có bầu như thơ chị Loan khuyên, má Tư bày vẻ ba cứ “phụp” con trong nhà kín đáo, ba hưởng trinh tiết đời con như báo hiếu... con vui vẻ mà.

Phái đoàn phỏng vấn hỏi, con sẽ trả lời đây là “việc riêng tư đời tôi”..., lúc phơi cái bụng con sẽ chỉ một anh bạn trai là chồng.

- Ba đừng chần chờ, mất hứng cả hai khi giao hợp phải thỏa mái. Tạo sự thống khoái cho nhau. Ba đừng “chê” của qúy...của con. Lúc nãy ba nựng con, con rậm rật hứng tình nên đứng chết trân chờ.

Nước trong âm đạo trào ra đầy nhóc cửa mình.

Bây giờ con nằm nghiêng, ba hãy mở chốt áo, cởi bỏ trên đầu nằm giùm con, còn quần xì, tuột luôn ra. Ba sẵn sàng đi...

- Ba cứ tưởng tượng là mẹ con, người phụ nữ xa lạ đến dâng hiến với ba thỏa mãn dục tính, không bị ray rứt, ám ảnh là con gái mình nữa.

Cậu như từ trên hành tinh xa lạ rớt xuống, tay cầm: “thỏi gân” đi vào động thiên cung của nàng tiên trẻ.

- Ba qúy trọng con, coi chính như mẹ con sẽ nâng niu, hôn con, kích thích toàn thân. Ba từ từ mân mê cho con hứng lên tuyệt đỉnh vu sơn... khi nào ba đặt dương vật vô âm hộ con... lúc đó con sẽ hiểu sự đời.

Dứt lời cậu cuối khom người xuống hôn trên: trán, má dài xuống vùng ngực của con gái. Ngừng giây lâu, cho tay vân vê cặp nhũ hoa vun lên nho nhỏ xinh xắn như quả cam non, đầu núm hồng hồng như lõm xuống

Ô! sao nó tuyệt vời.

Cậu mút, nhăng nhăng núm vú say mê lúc kéo lên lại thả xuống, tay bóp vú kia, Linh rướn mình lên cao sung sướng tràn dâng... chiếc lưỡi người cha thám hiểm lần xuống bụng, trũng rốn, rà rà theo hai bên háng, gần “chiếc bẹn” hương trinh nguyên người con gái đương độ xuân thì- đưa cậu về miền kỷ niệm xa xưa với vợ như chợt sống lại phút giây ngây ngất này.

Yến Linh như mê man lạc vào mê hồn trận, một thiên đàng hạ giới; cô gái đang tuổi dậy thì nên da thịt rất nhạy cảm, lần đầu giao tình bị kích dục dòng nước trắng đục đang rịn rịn trong niếu đạo... Nàng e thẹn, ngượng ngùng, cắn răng chịu đựng không dám rên lên vì nổi sướng khoái.

Hơi dang rộng đôi chân con gái ra, cậu dùng nghệ thuật của chiếc lưỡi liếm vào khe lạch, vén lên xuống cho âm mao tém sang hai bên, bất giác thao tác liếm dài ngược lên cao chót vót lưỡi chạm vào đầu nụ hồng tươi - mồng đốc, không thể gượng chịu nổi đam mê nhục dục dâng tràn nàng la lớn:

- “Ah.. ah. á.. . ôi, ôi.. ba ơi sướng”.

Bắt đầu người cha ngồi dậy cầm “chỉa gân” to đang cương cứng đặt ngay chính cửa âm hộ, chà lên chà xuống bắt đầu cậu ấn thật nhẹ, cửa mình quá nhỏ đầu khấc cây chỉa len vào không được, bị trối ngược, rồi cố ấn thêm dâm thủy Linh như tiếp nhận, cảm giác ấm tê tê chạy rần rần đầu khúc gân, cậu ấn mạnh thêm chút nữa, mặc dù dương vật cậu vào chốn thần tiên. Lúc nầy Linh cảm thấy đau toàn thân quíu người lại:

- Trời ơi đau quá!

Đúng lúc chiếc màng trinh bị rách, nghe răn rắc tiếng xé thịt rách toác bung ra nho nhỏ bên trong, vài giọt máu hồng từ từ rướm rướm... dính theo. Yến Linh la lớn:”

- Chết.. con.. ba ơi”, âm hộ như xé nát cô gái oằn người sang bên.

Cậu rướn tiếp đẩy sâu vô đôi lần nữa. Cậu tiếp giữ của qúy mình trong âm đạo không muốn rút ra...

Yến Linh sướng khoái nằm vã người như sắp chết.

- Con ơi! sự đời ở đây.

Tấm trinh nguyên con ba tận hưởng đầy thú vị.

- Cám ơn con. Muốn thụ tinh mang bầu, cha con mình phải giành những giây phút thần tiên khác.

Cậu khom hôn con, với vẻ trìu mến săn sóc.

- Con cám ơn ba, ba mở cuộc lạc thú yêu đương khác khi nào ba cảm thấy cần.

Cậu nương đỡ nàng ngồi dậy, con rán khỏe rồi hãy bước ra ngoài. Ba múc nước trong thau, đặt trong nhà hãy vệ sinh sạch sẽ.

Phần 3: Viễn Tượng Tươi Sáng

Yến Linh, cô gái dậy thì vốn thông minh về tình dục và phán đoán những hệ lụy do cha con cứ mãi mê cuộc tình vụng trộm; một ngày nào cái bụng xình chương- ương thiên hạ phát giác, đàm tiếu thì nguy, chưa tìm đối tác chịu trách nhiệm. Nên khéo trình thưa mở lối để cha con tránh né những lời xì xào mang hậu ý bất lợi, khi cả hai cha con đang có dịp gần gủi hằng đêm:

- Ba ơi!, hiện có ba anh thanh niên đeo đuổi con.

- Anh Liêm lớn hơn con sáu tuổi, thầy đang dạy Anh ngữ dưới trường và kiêm thông dịch cho phái đoàn Cao ủy tỵ nạn nữa.

- Anh Bình độc thân ở trên dãy D hơn 8 năm, thường biếu cho con: dừa, ca, củi khô ... anh đánh bắt được ngoài biển, con đem về cho cô Tư và gia đình ăn chung. Anh thương yêu quá mực, tối thứ Bảy chiếu phim ở sân đá banh của trại, anh Bình có lén ôm con hôn hai lần, bóp vú con nữa, nựng tứ tung. Con sướng cả người, nhưng nhận thấy anh tham lam con đâm sợ, nên né tránh không muốn liên lạc...

Còn anh Nguyễn Thành Đông đang học chung Anh văn, lớn hơn con một tuổi, rất điển trai, học giỏi tánh tình hiền hậu, lại hay nịnh đầm sáng nào cũng đứng chờ con đi học chung, có khi biếu cho con gói xôi hay ổ bánh mì lót dạ. Anh vượt biên theo dì dượng, nhà chung khu C khác dãy với mình. Ý nguyện anh muốn thành y- tá, hay giáo sư trung học con thấy hợp sở thích với con. Anh đang phụ việc trong bệnh xá chung với con ba tháng nay.

Thầy Liêm thường săn đón, đeo đuổi khi hết buổi học, con có cảm tình với “thầy”. Khi tiếp xúc thấy thầy quá phong cách giữ gìn ý tứ kín đáo, nhưng thực tế chị Phương Loan thầm yêu thương anh hơn, mà chưa có dịp diện kiến gửi gấm tâm tư; con muốn kết hợp anh ấy với chị, chớ lấy chồng có căn bản học vấn dễ tiến thân. Vậy con chọn một trong hai.

- Ba cho ý kiến giúp con?.

Ba chấm cháu Đông ưu tiên trước, con trai như vậy là tốt nữa thương con, lo bảo bọc chu toàn hạnh phúc cho mình suốt đời. Nhưng theo ý cô Tư, và cháu Loan muốn mình về thôn dã theo chánh sách chánh phủ Úc, nghề y tá đó cũng hay đa, không bằng học về máy móc, cơ khí vào nông trại làm farm, hữu dụng và sống vững vàng hơn nữa.

Cha con tâm đắc vạch kế hoạch tương lai rất hữu lý.

Như thường lệ sau tám giờ đêm, tiếng loa thông tin Ban Quản trại báo ngủ, mọi người tạm cư như râm rấp tuân thủ, toán tuần phòng (patrol) bắt đầu tuần rảo chung quanh các lán trại nhắc nhở: thuyền nhân tắt đèn, nếu có ai hữu sự đi bệnh viện tay phải cầm đèn- như dấu hiệu, nếu kẻ gian có ý xấu rình rập trộm đạo, liền bị cảnh sát Mã và anh em trong Ban an ninh “túm” lên văn phòng điều tra, nếu không khai báo đem giam tức thì trong “chuồng sắt”. Nhờ cảnh sát Mã mạnh tay an ninh trại bảo đảm.

Trên gác kín cũng lúc cha con cậu Ba định bày cuộc mây mưa hằng đêm.

Cậu Ba nằm đưa tay cho con gối, hôn vô má, âu yếm ân cần hỏi con còn đau trong âm đạo không? Nếu thấy thỏa mái cho ba giao hợp tiếp được không?

- Cả tuần ba có gần gủi đâu?, con không cảm thấy đau đớn hay có sự gì lạ trong hạ thể, nhưng mà...

- Ba ơi, màng trinh con rách có lành không?

- Có chớ!, cậu ngập ngừng giải thích “chiếu lệ” cho con yên tâm.

Ồ như thể vết thương ngoài da tự... nó liền lạc lại thôi?.

- Vậy ba muốn mở nút áo con nhen.

- Dạ thưa con vui vẻ, miễn ba hành sự sao con có chửa, trách nhiệm má Tư, và chị Loan giao ba đó, “bằng tuyệt chiêu” từ nay ngày, hay đêm ba hưng phấn bất cứ lúc nào con sẵn sàng thỏa mãn, nhưng con giao ước: phải vô mùng, hay trên gác cho kín.

- Ừ nhà mình còn ai nữa đâu mà dè dặt.

Cậu Ba tỏ ý muốn con gái không mặc áo ngực, để tiện tay đưa vô áo thoa vú cách tự nhiên, rờ bên dưới cũng không có gì cho lẹ. Còn Linh thường không mặc xì- líp thêm oi bức hầm háng. Cô lanh trí, con muốn gần ba nên đã nhanh gọn.

Đèn trên gác cậu tắt tối thui, cẩn thận để tấm vách chung hai bên cạnh không thể nhìn lén cảnh cha con đang lố lăng ăn nằm trái luân thường. Chợt cậu Ba đề nghị hai người tự cỡi bỏ hết cho gây hứng. Linh nhanh tay trút bỏ xiêm y quăng đùống ngoài mùng. Cậu ba chợt nhớ hai người cần làm vệ sinh sau khi giao hợp vấy bẩn tinh dịch, lẹ chân trở xuống múc thau nước đem lên gác cho sẵn sàng.

Yến Linh nhân thể nằm chờ ba vô mùng, cô chiêm ngưởng:

- Ôi kìa!, chòm lông dái của ba đem thui, dài thườn thượt che kín dương vật to chềnh dềnh đang ngúc ngoắc, hùng dũng, nước da hơi ngăm ngăm thân hình lực lưỡng, trong ánh sáng đèn điện hắt vào thấy mập mờ không rõ! Thảo nào ba tôi dai sức, đụ tôi lần nào cũng thật lâu mới cho xuất tinh. Nếu không phải chơi con gái, vì thương con mà nương chiều hành sự nhẹ nhàng. Gặp bà nào tuổi “xồn xồn” lọt vào mắt ba tôi, ông phạng chắc ngất ngư con tàu đi quá. Trong gia đình sống chung Linh và các chị biết rõ ba mình đã tư tình với bác Tư gái đến có bầu, do sinh lực ba tôi khá dồi dào. Mình không xài đâm phung phí thật uổng của trời, hoàn cảnh người thuyền nhân tỵ nạn lại cần cái “ngân hàng tinh trùng” qúy giá nầy.

Từ hôm biết bác Tư gái có mang dòng máu họ Võ, Linh thấy thương người phụ nữ có công săn sóc hai cha con như “người vợ hờ” trọn vẹn và vui vẻ đã tròn bốn năm gian khổ, lịch sự nàng thay đổi cách xưng hô gọi Má Tư cho gần gủi và đám con chị cũng kêu cậu Ba trở thành “ba Hiếu” như người cha thật sự cho thăn thương với nhau.

Vừa ổn định cậu khom người xuống hôn, đặt chiếc lưỡi vô miệng, nó quyện chắc nhau cách say sưa mê mệt, Linh lần đầu hưởng lạc thú yêu thương, sướng khoái chạy rần rần khắp cơ thể. Từ từ chiếc lưỡi ướt rút ra cậu rà rà trên đầu vú, đi lần thám hiểm các vùng hoang dại trên thân thể ngà ngọc non trẻ của tuổi dậy thì, khiến nàng nổi da gà. Mùi trinh tiết của con gái tỏa ngạt ngào tận khứu giác, khiến cuộc tình hai cha con trở nên sống động tăng nhanh sự hưng phấn, kích thích nhau như màn dạo đầu vừa xong.

- Linh con à! tư thế giao hợp nầy, khiến ba sống lại với kỷ niệm: vợ chồng đêm tân hôn hai mươi năm trước “mẹ con tận hiến tấm trinh bạch cho cha”, người đó giờ nầy chính là con - Tạo hóa sao khéo trêu ngươi hay cái vòng lẩn quẩn của trời đất!... phút yên lặng khá lâu, đưa cậu về dĩ vãng và hiện tại cách nhau cái chớp mắt rơi vào không gian vô tận nữa. Mấy hôm nay được ba giao hợp nhiều lần, nhiều nơi thật bây giờ mới thỏa tình mây mưa... ngập tràn.

Cậu ba Hiếu nằm suy nghĩ chuyện đời vẫn vơ trong đầu:”Nói đến phụ nữ phải kể đến những gì bí ẩn và kỳ diệu tiềm tàng trong bản thể yếu hèn như Yến Linh, nhỏ bẻ hiền lành gọi là đàn bà. Đàn bà là dòng suối êm đềm để cho nam nhân tơ tưởng, là cành hoa ngát hương như ánh tơ trời để mọi người thưởng ngoạn, đồng thời đàn bà là vùng biển động, một cánh hồng đầy gai như các thi sỹ thường thêu dệt thành những vầng thơ bất hữu hiện còn luân lưu trong cõi nhân gian chăng?!. Có đều cuộc sống sinh động không thể thiếu vắng hình dáng đàn bà, bởi đàn bà với bản tánh linh hoạt, đa đoan nhưng đượm vẻ hồn nhiên, mềm mỏng đã mang lại bộ mặt cần thiết cho đời sống tình dục. Để đàn ông không còn cô đơn? Nghĩ đến đó... Như có hơi âm tính kề cận bên mình, kéo dài những khoái cảm ái ân

Cậu Ba chụp tay con gái đặt trên hạ bộ của mình, cho con gái mân mê “gia sản”, thỏa thích hồi lâu, lúc nầy để mặc tình “chị Năm” tự do xăm xoi, nắn vuốt theo ý thích một chập. Xong nằm ngửa bảo Linh hãy ngồi dậy vò vọc chà sát tiếp lần thứ hai con cặt của ba cho thật cương cứng đủ độ thêm nữa. Cảm thấy hoàn toàn hưng phấn người cha nhỏ nhẹ:

- Bây giờ con hãy quay lại gần mình ba để thoa ngực con đi.

Khi nào hai cha con mình cảm thấy sướng dâng tràn thì con nằm ngửa thật lẹ xuống, banh háng ra ba đặt của quý vô vùng cấm địa.

- Con ơi! đêm nay con sẽ cảm thấy sướng khác những đêm giao hợp đầu, vì âm hộ con hơi hé nở, mỗi lần gần gủi con có cảm giác mê ly gia tăng lên. Yến Linh như hiểu nghệ thuật phục vụ của cha: âm môn của mình gần miệng người kia, mặt nàng áp phần dưới hạ bộ của nam để thao tác.

- Con nằm ngửa nhanh lên ba đút vô nhen,

Cây chỉa gân của người cha bắt đầu thám hiểm cõi thiên đàng mở rộng, đùa tém kỳ cọ bên trong thành vách âm đạo:

- Tiếng.. ah, á..á.. nàng rướn người lên trân trối đón nhận.

- Ba xin lỗi con, cái âm môi tức cửa lồn con còn nhỏ hẹp, đồ nghề ba hơi to nên làm con đau, từ từ ba đem lại sự thống khoái con sẽ quên lần. Cậu nhịp nhẹ nhẹ, nhìn nét mặt con như bị kích dục cậu ngưng cuối xuống hôn, đôi tay thoa hai ngọn núi vun cao cương cứng, hơi ấm truyền tay cậu mỗi lúc một kích động như thể kích dục dòng tinh dịch muốn bắn ra, cậu gượng lại lấy quân bình và chủ động:

- Con ơi, mau chuẩn bị nhen!

Cậu Ba hùng dũng đưa con chơi vơi bay bỗng lên chín tầng mây xanh đêm nay, nói chưa dứt lời rồi cậu ôm hai bên hông con thọt thỏi gân mạnh từ cả chục phát liên tục mới ngưng. Người cha hàng động mỗi lúc càng nhấp bạo hơn khi dương vật chạm vào âm môn, càng lúc nghe phầm phập âm vang cả phòng ngủ đang vắng lặng.

Linh bắt đầu sướng khoái, tả tơi quằn quại toàn thân, như thể con sâu rộm bị tạt nước lạnh tê cóng cả thân mình, bò lẹ thoát nạn. Giống Yến Linh bây giờ mê man hồn phách nàng buông lững theo đôi cánh tay...

Hăng say hai tay của người cha bóp xoa hai bầu vú, nắm chặc chõm vú con làm điểm tựa rồi mông đít ấn ịnh thêm hàng chục cái nhấp như tuôn trào cảm hứng bất tận. Cũng lúc bầu tinh dịch bị thúc hối kềm giữ chẳng đăïng người cha bèn bắn xối xả vô tận cổ tử cung, cậu cuối mọp xuống ôm con, lòng hồ hởi trong khi khúc gân vẫn còn chìm ngập lút bên trong đang co giật từng chập.

Dòng tinh dịch hoàn ấm bắn xịt tung tóe trong âm đạo, chạm vào tử cung dội ngược ướt mẹp trào ra ngoài, mùi tanh tanh nồng nàng khứu giác.

Cảm thấy lần giao cấu thứ hai, hơi có chút tia hy vọng con gái mình sẽ thụ thai, vì thấy con không hưng phấn đồng nhịp!. Hai tâm hồn chưa phải đồng điệu

Thời gian còn dài, cơ hội còn nhiều, cả hai đầy hy vọng miễn kiên trì cha con rán miệt mài ái ân ngày đêm cho đến khi có kết quả...

Phần 4: Nhịp Cầu Cảm Thông

Yến Linh vừa nhận được thêm lá thư của chị Phương Loan từ bên Úc kèm theo gói quà, nhờ chuyển đến cho anh Liêm- người tình nàng mông đợi- trong thư cô hứa sẽ bảo lãnh sang xum hợp với nhau. Cầm thư chị mình, lòng vui mừng loé lên trong đầu nàng- niềm hạnh phúc của anh chị mình- đi thẳng đến tìm thầy Liêm, hẹn đến nhà nói chuyện trao đổi tâm tình kín đáo và nhiều hơn.

Khi hết giờ dạy Liêm tức tốc đi thẳng đến nhà tìm Linh, để có dịp thuận lợi tỏ bày tấm lòng của mình với người đẹp.

- Chào anh Liêm, anh khỏe không?

- Gặp anh, em mừng lắm có hai vấn đề quan trọng:

Nhờ anh vui lòng thảo lá thư bằng Anh ngữ khiếu nại trường hợp định cư giúp gia đình em, kế là chuyện chúng mình.

- Anh Liêm em biết anh có tình ý với em, điều đó em hãnh diện, nếu được làm vợ anh sẽ hạnh phúc vô cùng; nhưng chị Phương Loan lại trộm thầm thương anh. Anh nên biết xứ lạ quê người, định cư chị em mong mỏi, nhớ nhung anh dường nào, để yên tâm ăn học... lo cho tưong lai

- Em có lý do của em, mong anh hiểu cho.

Xin anh yêu thương chị Loan, nên duyên phận để chúng ta còn gặp nữa.

- Anh có học lực là thầy em, lấy chị em đang định cư có tương lai trước mặt, tại xứ người ngoài tình thiêng liêng gia đình, huynh đệ chỉ còn tình bằng hữu, hay nôm na đồng hương, lúc hữu sự giúp đỡ nhau. Em van anh, bây giờ em sắp có chồng, hay tìm cách có bầu để định cư chung địa phương với cô Tư và chị Loan đã tạm cư trước.

- Lấy em, chúng ta chờ trở thành “chúa đảo” cả đám hả?.

- Em nói anh không tin, không bằng ý thì anh cứ hôn em, cho biết hương trinh nguyên của em gái; nè ngực cho anh thỏa mãn đi, chứng tỏ em gái là người nghĩa khí chung tình, dám hy sinh chuyện chung.

- Cám ơn cưng, nhìn em sao thấy nét đoan trang thiệt thà ẩn tiềm trong khuôn mặt, phong cách cô gái. Còn với Loan sao như kiêu kỳ hách hách..., trên đảo biết bao nhiêu cô gái đẹp, thùy mị mà nhân cách, phong cách xử sự cũng khác nhau là vậy. Việc em nhờ thảo lá thơ anh sẵn sàng, và việc Phương Loan, cho anh suy nghĩ lại...

- Rất cám ơn Linh, anh không dám đụng đến thân xác chớ nói gì hôn, anh rất qúy trọng, lòng em sao phơi bày ra rồi.

Nhưng chồng em là ai?

- Dạ em khó trả lời lắm... anh chờ sẽ rõ.

Liêm rời nhà cô Linh tay cầm theo xấp giấy, để viết đơn khiếu nại giùm cậu Ba.

*

*   *

Con ơi!, hôm nay lễ ngày Độc lập của Mã Lai, các cơ quan trên đảo ai cũng nghĩ xã hơi, ngày mai tàu tiếp tế mới vô, mình rảnh. Ba đã mua xôi, gói bắp để kệ nhà sau, cùng ăn sáng rồi ba con đi dọc biển chơi. Ba muốn mơn trớn với con ban ngày xem sao! Con thích không?

- Ba ơi!, mơn trớn là nghĩa gì vậy?

- Chuyện gió trăng của trai gái đó, là hai người Nam nữ ôm hôn, âu yếm trong vòng tay lã lơi, kích thích nhau khắp châu thân, thay vì âu yếm với nhau rồi đi đến màn giao hợp như ở trong nhà. Ban ngày lộ chân tướng, lố lăng ở chốn thanh thiên bạch nhật. Ba hồi ức lại giai đoạn lúc ba “cua” má con, khi yêu thương nhau thường lén hẹn nơi vắng để ôm ấp và rờ mó nó rậm rật vậy đó.

- Dạ thưa, con đã nói rồi hễ ba hứng tình bất kể ngày đêm, con chiều ba hết mình. Miễn ba “đút khuôn” sao cái bụng nầy “no chình- ình”... đạt mục đích.

- Con nên mặc đồ lót cho kín khi ra ngoài.

Trong lúc Yến Linh còn gài chốt áo ngực chưa kịp khoác thêm áo ngoài, nhìn tấm thân nõn nà lộ liễu quá khêu gợi của con gái buổi tinh sương, hứng tình lại ôm con hôn lấy hôn để một hồi.

- Con à!, ba nứng quá muốn chết đứng đây!

Lẹ khom người ba cấm vô “làm một quả” sương sương chắc sướng tận óc. Chứ chờ từ đây ra bãi biển cả hơn cây số lâu lắm, nhịn chịu sao thấu!.

Linh cũng hứng tình lòng đầy háo hức thích thú, khi ba gợi ý muốn nhập cuộc.

- Con hãy vịn vô thành ghế chổng mông tự ba phục vụ cho con

Linh phơi lộ mông cậu tuột lẹ xì líp, từ phía sau cậu “khai hỏa” ấn phụp vô, hai tay vòng ôm chặc hông con nắc dồn dã hơn vài chục phát đến sướng qúiu mới ngưng, hai tay với chồm phía trước bóp hai quả đào tiên của con hừng hực lửa tình. Cậu muốn tiết dục để cử tối giao hợp tiếp nên nắc dồn dã lúc lại rút dương vật ra, đưa ngay miệng cho con bú liếm sạch sẽ. Cậu kê miệng vô chung hai người cùng há nhả nuốt sạch khỏi lau chùi gì cả?. Cả hai bươn bả xuống triền bải biển

- Cha con mình ghé mua gì ăn buổi xế, đói bụng mất hứng...

Tay trong tay cha con đồng hớn hở nhịp bước lên triền núi cao, nơi vắng người chọn góc đá hơi bằng phẳng trải tấm bạc nylon, bày thức ăn.

Gió từ biển khơi thổi lồng lộng mát hây hây, từng đợt sóng vỗ nhẹ vào vách, gành đá dựng đứng, vào vực sâu nghe ào ào, âm thanh như hòa nhịp với hai con tim đang quyền biến. Ngồi trên “nệm cỏ khô” 2 cha con mơn trớn, cứ hôn nhau, cứ mãi mê vuốt ve, tâm tình trãi dài những suy tư, những mơ ước dưới ánh bình minh chiếu rạng.

Ngồi dựa lưng vào vách đá, cha con ôm nhau cặp mắt đồng hướng ra khoảng trời biển mênh mông vô tận. Cậu Ba vén áo ngực lên, rồi lòn tay mân mê cặp đào tiên nở rộ đang săn cứng, trinh nguyên còn trái tràm bên trong, hơi ấm da thịt thêm ngây dại.

- Trời ơi sao sướng đã quá chừng.

Yến Linh mặc quần lưng thun, dễ dàng luồn tay thám hiểm thâm sơn cùng cốc của nàng. Cậu luôn kích dục từ từ gây hưng phấn bằng cách thoa nắn vú, đặt nụ hôn thật dài lâu trên má, rìa tai chút lại ngưng khom nhìn con, có vẽ âu yếm “người tình non trẻ”, nàng cũng đón nhận đầy đủ cảm giác đồng bộ, bèn quay người lại cho ba đặt chiếc lưỡi vào. Ôi nó rần rật như muôn vàn con kiến đang chạy lan tủa trên da thịt, niềm khao khát dục tình thực sự đến với ba con họ mãnh liệt.

Người cha khẻ đở con mình nằm dài trên thảm cỏ khô dầy êm êm, khom xuống liếm vùng bụng, dọc theo trũng rún, nàng sung sướng chuyển động mình sang tránh né, cậu áp chặc chiếc càm đụng vô rún vài cọng râu chia chỉa châm chỉa đúng vùng da thịt non, nàng phát lên cười “nhột”.. n..h.. ộ..t quá ba ơi, phá tan không khí đang yên lặng.

Cậu ngưng, rồi lần tay bóp bóp hai bấp đùi xuống tận bàn chân của con gái, lên xuống nhiều lần, căïp đùi nõn nà hấp dẫn, Linh nhắm mắt mơ màng như lạc vào cõi mộng cực khoái mê ly...

Hoàng hôn dần dà phủ lấy hải đảo, bóng ác- tà từ từ ngã về Tây phẵng lặng trên biển khơi chỉ còn điểm đỏ chót. Cùng lúc hai ba con cảm thấy đói, cậu đút con ăn từng mẫu bánh, Linh cũng đưa vào miệng người cha miếng trả miếng: ba ăn nhiều đi lấy sức tối dành tất cả yêu thương cho con.

Linh hơi tinh nghịch lý lắc, muốn thấy dương vật của ba mình ra sao, to nhỏ, dài ngắm thể nào, từ hôm “lâm trận” hai cử đến nay. Tay mặt đưa miếng bánh vào miệng, trong khi tay kia lợi dụng nàng bấu vào lưng quần.

- Ba cho con ngắm nghía “củ nừng” chút nhen?.

Cậu hơi ngượng ngượng, nhưng nhỗm mông đít lên, quần tuột phơi bày của quý

cho con chiêm ngưỡng:

- Trời ơi lạ quá! Lần đầu tiên trong đời tôi thấy dương vật đàn ông cách trắng trợn giữa ban ngày đâm hơi sửng sốt. Linh nuốt nước miếng hai con mắt ngó chầm chầm không chớp vào hạ thể người cha, miệng lầm bầm:

- Ồ kìa chùm lông đen dài thườn thượt rậm rạm phủ kín “thỏi gân” tươi tắn sung mản, đầu khấc lộ ra vênh lên ngúc ngắc như con rắn qua lại, hai hòn dái bóng lưởng da mượt mà. Yến Linh hoàn toàn mãn nhản.

- Con muốn ba đút vô liền được không, con nứng quá.

- Không nên con à!,

Nguy hiểm, cậu lấy tay kéo quần lại. Có ai nhìn thấy tố cáo với tụi cảnh sát Mã Lai bắt lên văn phòng đánh đòn, lòi ra “cha con loạn luân” chết lớn.. hư đại sự công cuộc định cư.

- Vậy hả! Nguy hiểm quá.

Ba à, nhắm chừng nào con thụ thai vậy?, kết tinh nội tuần nầy hay tuần sau? bao lâu nữa... chờ lâu quá bphái đoàn Úc sắp trở lại

Ba gia tăng ca: sáng sớm và cữ tối tám giờ, chậm quá hà.

- Con muốn ba con về nhà, ăn rồi là đè giao hợp liền, không bỏ phí giây phút thần tiên nào hết nhen ba?!

- Con ơi!, chớ nên nôn nóng.

Việc giao hợp phải có sự thoải mái, hai người hứng cùng nồng ấm lúc xuất tinh cùng lượt tức cửa tử cung con mở mời tinh trùng thọc sâu của ba vô chế ngự. Cha con hoàn toàn chưa đạt điều đó. Cậu ôn tồn tiếp:

- Con nên hiểu thêm như thể một cặp vợ chồng mới cưới, việc giao cấu với nhau ban đầu còn đau âm hộ râm rang, trăm lần ái ân kịch liệt nửa mới hy vọng bụng mang dạ chửa. Người có tuổi thường ví von: “Đêm bảy, ngày ba vô ra không kể”, nói lên sự đòi hỏi của dục vọng của con người quả không sai...

Chiều và hiểu ý con, trên đường về lán trại cả hai cùng ghé quán mua các món ăn liền: chuối chiên, bắp nấu, khoai lang luộc vừa đi vừa nhai tranh thủ thời gian.

Vừa bước vào nhà, Linh bươn bả lên thang gác ra áo quần sẵn sàng chờ ba gia bội cú nữa cho thoả thích, cảm xúc mãnh liệt tận tâm can đòi hỏi.

Cậu Ba cũng nứng do con gái vừa vò vọc:

Linh quả thật mang đến những cảm giác lãng mạn, những cảm xúc mãnh liệt cho người cha thêm ngây dại rạo rực trong lòng không thể lâu thêm giây phút nào nữa. Hormone tiết ra nét mặt con gái đỏ hồng trong đẹp và đầy dâm dật.

Để “đổi tông” mới lạ, ba tôi ngồi vào chiếc ghế với “nòng súng“ cao xạ chỉa thẳng, rồi ra dấu cho tôi ngồi chồm lên mình ba nhét liền vô cái phụp. Cảm giác sung sướng tràn ngập khó tả....

Cha con nhập cuộc vẫn vị thế ngồi ban nãy, tôi ngồi trên hạ bộ của ba, đưa “con sò” lông ghim vào miệng con chim, ngon trớn tôi phục vụ như tên nài cỡi ngựa phi nhanh, hai tay chống lên đùi ba tôi nhún nhẩy lúc lên lúc xuống nhịp nhàng thật lâu. Trên thúc xuống, dưới hẫy lên thật khít khao âm vật thật đã đời. Kiểu giao hợp mới mẻ khiến cả hai cha con đồng sướng khoái tột đỉnh cách nhanh chóng, tôi cảm thấy sung sướng trò giao hợp kỳ lạ, quá gợi tình do sự đòi hỏi của mình.

Hai tay ba tôi vòng ra ra trước chụp lấy trọn cặp nhũ thoa nắn càng làm tôi ngây dại thêm lần nữa, cứ thao tác thoa bóp vòng theo nọng vú kèm theo nhịp giao tình lên lên, xuống xuống như cỡi ngựa chạy đường xa mãi miết khiến tôi sướng khoái đến lả người. Vị thế mà dương vật của ba tôi chạm vào thật sâu trong âm đạo. Ba tôi xem khỏe không biết mệt, còn tôi vì chủ động giao hợp nên hơi mệt, nhưng sướng vô cùng. Ba tôi khích lệ: nhanh mạnh hơn, từ đó tôi cứ hùng hổ ấn mạnh, nhịp độ nhanh hơn cái âm môi ngậm lấy thỏi gân của ba bót sát thật cả hai sung sướng tơi người.

- Con à!, chừng nào chúng ta lên tột đỉnh khoái lạc thì tinh dịch của ba bắn xã ra, có thể trào ra ngoài vì âm hộ con không ngoạm giữ được bên trong. Tôi nhún nhẩy thấy mình làm chủ cuộc tình muốn xuất tinh lúc nào cũng được. Thật thỏa mãn trọn vẹn cuộc tình nên tâm tư thảnh thơi. Một lúc lâu giao tình có lẽ tôi hứng cao độ tự tuôn dọt như dòng suối trào ướt xuống mặt ghế, trong khi ba tôi cứ say sưa ôm tấm thân ngà ngọc không muốn rời...

Hai cha con cùng rửa ráy tắm, xong họ chỉ mặc chiếc xì líp ôm nhau ngủ, dự định thoa nắn “xào nấu sương sương” vào cữ sáng, trước khi đi dùng điểm tâm.

Phần 5: Tương Lai Chờ Đợi

Phần con gái tôi, Yến Linh cảm thấy nóng ruột là vì mới dứt khoát một người bạn trai, thầy Liêm nó cũng sẽ là anh rể tương lai. Nó tơ tưởng cháu Đông sẽ là người bạn trai đời đời miên viễn.

Nó đã trao tấm trinh bạch cho cha hưởng đầy đủ, bây giờ sẽ gửi thân phận cho cháu Đông làm chồng. Từ hôm hai cha con tâm đắc, theo đề nghị của Yến linh, Đông chuyển xuống phân xưởng máy: học nghề cơ khí non hai tuần nay, để khi dịnh cư dễ dàng tìm việc trong nông trang. Vì nó muốn báo hiếu muốn giao hợp với Ba ruột mới cho Đông nhập trận... kịp lúc để mang bầu.

Hai cha con ăn xong lên gác, Linh chui chiếc mùng ngay lập tức.

- Con à, ba đề nghị con trở ra trút bỏ xiêm y: để ngực trần, còn dưới mặc quần xà- lỏn mới của ba cho tiện. Ba thích nhìn cặp đùi khêu gợi trắng nõn của con, khi giao tình...

- Dạ con chiều theo ý ba.

Ba muốn hai người đứng ngoài nầy, con quây lưng vô ngực ba như thế ban sáng, thay vì ngồi mình đứng. Hiểu được ý của ba sẽ làm gì!. Tay cậu Ba ôm trọn vẹn bộ ngực con mân mê, má nàng kề bên chỉ khẻ nghiêng là hôn dễ dàng, da thịt chạm nhau.

- Ôi thế đứng khá tuyệt vời!.

Thân thể hai người tiếp cận nhau, dương vật của ba tôi cọ vô mông mình, cảm giác sướng khoái đến cách lẹ hơn, tay tôi vòng ra sau nặn vọc khúc gân dễ dàng hơn. Giờ mới hiểu do đòi hỏi “tăng ca”ø ba tôi nghĩ cách gây hưng phấn lẹ, giao hợp cử đầu, xong ngủ làm thêm cữ gần sáng...

Như hiểu ra niềm sướng khoái Linh bắt đầu ngước mặt nhìn lên, cậu khom xuống hai bờ môi tiếp cận, cậu khoá miệng con bằng nụ hôn, chiếc lưỡi luồn lạch tung tăng cách nồng nàng như đôi nhân tình thực sự

- Yến Linh à, ba hưng phấn lắm chờ con đó.

Con đã nựng chim nó thẳng đứng rồi; bây giờ con làm gì ba ơi?,

- Con muốn ba giao hợp bên ngoài hay trong mùng?,

- Vâng con muốn cả hai nơi.

Khẩn mau con khom người đi, cậu đẩy con hơi về chiếc ghế làm điểm tựa, tay con nắm thành ghế cậu từ sau thọt khẩu pháo vô nã bổ tới ầm ầm từng đợt, cuối người xoa bóp cặp vú, ngưng lúc lại ôm chặc hai eo ếch nắc con gái phạng chập nữa.

- Linh la... ah..á. á.. với cảm giác sung sướng.

Thế đứng nầy sao sướng tận mây xanh, dâm thủy tuôn trào, do đó súng đạn ra vào cảm giác trơn tru, cả hai mê mẩn thần hồn. Cậu ngừng, con ơi kết quả rồi kiếp mau trở lại mùng nằm xuống liền, banh háng lẹ, ba tiếp tục thụt ra thụt vào, chừng nào nước ra đợt hai ba ấn thật mạnh cho vô lút sâu âm đạo, ba bắn tinh trùng vô cửa mình con tiếp nhận. Khi cậu ấn vô rồi nắc hai ba lần thiệt mạnh, hùng dũng như chiến sỹ xung trận. Dòng tinh dịch ấm ấm bắn xối xả vào âm đạo hòa cùng dâm thủy Linh tiết ra. Cô gái phát ra tiếng ư..ự.., thỏa thích cuộc tình. Dương vật còn cương nên nằm đè ập trên mình con. Ba nằm êm đây để chim làm nút chận không cho tinh khí trào vọt ra.

Hồi lâu cậu rút chim ra, lấy gối kê cao mông con lên.

- Hãy nằm yên, có thể ngủ được ba đắp khăn con giữ thân nhiệt.

Ba hy vọng chín mươi phần trăm thụ thai, vì hai lần con xuất tinh, nó tiếp cận tinh trùng của ba. Kết quả rồi con ơi mừng quá. Ôm con gái ngủ đến khuya ba giờ giao hợp hiệp hai.

*

*   *

Người cha trở mình đoán chừng 3 hay 4 giờ sáng, kéo chăn thấy con gái còn ngủ mê, mãi đang phân vân... nó dặn mình tăng ca.

Yến Linh cảm giác lành lạnh cũng hé mắt đợi chờ:

- Ba ngủ được không?

- Con cũng ngủ được không?

- Dạ nhờ chăn ấm con rất ngon giấc.

Con sẵn sàng chưa, cho ba “tăng ca” nhen!?.

- Ồ qúy lắm!. Dạ con hưởng ứng đây.

Vói tay tung trọn chiếc khăn dưới mông khỏi vị trí, một tay tôi rờ âm hộ con lên xuống cho âm mao tẻ ra cũng kích thích con, còn tay kia tự xục mạnh ‘khẩu súng” của mình cho đủ phong độ, khẻ dang rộng hai chân ngồi lọt vô giữa háng.

Ánh sáng đèn điện ngoài hành lang hắt vô căn gác nửa tỏ, nửa mờ giúp cậu tra cái bửu bối vô, nước nhờn từ trong âm hộ tức tinh dịch còn vươn đọng, cậu biết an toàn: nắc, nhịp đưa thỏi gân khi vô khi ra, Linh như hoàn toàn tỉnh giấc điệp cơn khoái lạc đang dâng tràn đưa nàng đến ước muốn thụ thai gần hơn. Cậu Ba kinh nghiệm khi thấy dâm thủy người nữ ướt hay âm đạo co giật, cậu trút tháo trọn bầu tinh ra, Linh rướn người lên đón nhận, nói nhỏ:

- Ba giao hợp con sướng quá!?

Cha con chơi cử sáng mát trời dễ chịu vô song. Nghe con khen, Cậu hăng say dọng, thọt mạnh bạo hằng chục cái cho đã thèm, hai ngọc hành chạm vô cửa âm hộ nghe b.a.ï.c..h... bạch, nàng ngất ngây, bật hai cánh tay rộng ra người sướng đến liệm dần. Cậu nằm yên trên mình con lần nữa, con cặt cứng đơ lút sâu làm chốt nêm, chừng mười lăm phút, đến khi nó giẩy dụa thun nhỏ.. tóp lần lỏng lẽo mới kéo ra; lấy chiếc khăn kê mông con cao hơn để tinh dịch tồn đọng bên trong.

Cậu trần truồng nằm kề ôm con, kéo khăn đắp hai người ngủ tiếp.

Cậu rất mãn nguyện việc làm có kết quả: con gái sẽ thụ thai.

Bắt đầu chu kỳ kinh nguyệt của Linh. Đúng không còn bị “hồng quân” gác cổng. Tương lai đang đợi..., ngày định cư phía trước.

Nàng vui mừng ra mặt, coi ba mình như “tình nhân”, nhỏng nhẻo:

- Ba ơi, con muốn mở tiệc ăn mừng: mời thầy Liêm và Đông lại ăn cơm gia đình, ba cho phép không?

Chỉ có hai cha con, nó thương mình tối đa cho hưởng “cái ngàn vàng” rồi, vã lại mình có tiền đãi thầy Liêm, tiện ra mắt hai thằng rễ qúy tương lai. Cậu suy nghĩ:

- Ồ tiện quá, một công hai việc cho con gái “bám trụ” vô cháu Đông, còn cháu Liêm mình tác hợp cho cháu Loan đang mông đợi bên Úc, xứ lạ quê người kiếm tấm chồng cùng bản sắc dễ bảo tồn chủng tộc và văn hóa. Một lời mình khuyên giải đầy giá trị chắc đám nhỏ vui lòng nghe theo.

Bữa cơm thật đạm bạc, cá biển chiên dầm nước mắm ớt chanh, canh chua va tôø cá kho mặn. Sáu chai bia “đặc sản” của Mã Lai. Kèm theo khô mực nướng đưa cay. Riêng Linh lon Pepsi cho nàng.

Thời gian rộng rãi nên buổi ăn cậu Ba tâm tình, kết hợp được cháu Liêm cho Loan và cháu Đông cho con gái mình, mọi sự việc tốt đẹp.

Mới đầu cả hai chàng trai ngập ngừng, cháu thì e thẹn... khó nói, nhưng Linh thúc hối nói các anh vui mừng. Dường như họ hiểu ý cô gái:

Cả ba hân hoan đồng nói to: cám ơn Ba

Tốt quá, chúng ta nên vui vẻ kẻo canh, cá nguội mất ngon.

Tinh sương, ba tôi thường rời nhà thật sớm lo khuân vác hàng thuê cho ông bà Tàu chủ tiệm tạp phẩm, xuống cầu tàu Jetty với số anh em toán bốc xếp. Vừa lúc cậu Đông đi mua thức ăn sáng ngang qua nhà. Trong lúc Linh dự định đóng cửa thấy bóng chàng trai với gọi vào. Hai chúng tôi có tình ý từ trước, như mở cờ trong bụng, sợ cha mẹ chờ nên bươn bả đem bắp, xôi về quay lại đôi phút sau.

Chúng tôi hoàn toàn tự do trong căn nhà trống, gặp nhau như đôi sam bắt cặp động đực quấn quít không rời.

- Cưng ngồi đây tụi mình hôn nhau, mân mê...

Tôi hơi nhấc đít lui về sau cho đủ chỗ Linh chung ghế. Choàng tay ra trước ụp lên cặp nhũ hoa nàng xem phản ứng sao? Linh bắt đầu như hơi run run, nổi da gà làm tôi cảm giác thấy hơi ấm chuyền vào bàn tay, kích thích mùi da thịt con gái trinh chạy rần khắp châu thân, nổi niềm sướng khoái ập đến bừng bừng. Tôi ra tay bóp bóp nhẹ nhẹ cặp vú son săn cứng, Linh hơi nghiêng đầu đón chờ nụ hôn của tôi trên đôi má, vầng trán dọc theo bờ vai...

- Cưng ơi!, chúng mình vui... được chưa?

Khi cô bạn gái bắt đầu cỡi bỏ từng chiếc cúa áo, tôi thấy hưng phấn cao độ. Trông Yến Linh lúc đó thật tuyệt vời như thể con “búp bế” sống đang chần ngần khoe của trước mặt giai nhân. Tôi cảm giác sắp sửa hưởng đặc ân nhập cuộc vui thú xác thịt bên người tình, người vợ trong tương lai.

Trong khi nàng trút bỏ xiêm tôi tranh thủ tuột bỏ mọi vướng bận. Cả hai trần truồng khoe của đón đợi. Tôi muốn “phát điên” lên khi hai người bắt đầu âu yếm, hôn nhau, mơn trớn vuốt ve nhẹ trên làn da mịn màng..

- Ôi Yến Linh đẹp như nàng tiên nga giáng thế?!

Thân hình quá kiều diễm, cặp vú như quả cam non ửng hồng đang đợi, núm nhô về trước, dáng thon dấp dẫn. Tôi như bị hớp hồn, bởi lần đầu hưởng cái thú giao tình với bạn gái, hòa lẫn sự rung động thổn thức của con tim trước thân thể quyến rũ của cô gái tỵ nạn yêu kiều, phút chốc sẽ trở thành người đàn bà.

Hai chúng tôi cùng nằm xuống chiếc đệm kề bên ôm nhau giây phút cho hưng phấn. Hai con tim đang đeo đuổi triết lý tình yêu và sự sống: Tôi ngồi hẳn dậy chủ động nắm “đồ nghề” đủ phong độ của mình nhét thẳng âm môn của nàng. Vì còn vụng về lần đầu, chà xát rê rê vài cái gây kích dục, rà rà một vài giây mới ấn nhẹ vào âm hộ khít khao của nàng. Linh cảm thấy đau vì dương vật to và lạ, rướn người lên miệng la:

- Áh ah, á..á.., chết em anh ơi.

Tôi hơi bối rối vì thiếu kinh nghiệm, nhưng cũng cố ấn mạnh dương vật vô sâu thêm chút, khiến nàng vặn bẻ người gồng chịu, nét mặt ửng đỏ trông thật dễ thương. Tôi cứ nắc nhịp nhẹ nhàng, khoảnh khắc cảm thấy mê tơi tôi mới nhấp nhấp cách hăng say của sức thanh niên. Lần đầu cảm nhận đau thốn ở đầu khấc, tự “khai cu” đứt chỉ máu nên cảm thấy tê buốt toàn đầu của dương vật, niềm sướng khoái giảm lần, rút vội ra vài giọt máu hồng lợn cợn vươn theo.

- Tôi hơi hốt hoảng thấy máu đỏ lấm tấm bám theo thỏi gân?!

Phân vân trong lo âu, tôi đành bỏ cuộc nửa chừng “hành trình về thiên trúc”...

Nhưng cứ mỗi sáng tinh mơ, khi đi mua thức ăn lót lòng, tôi và Linh đều dành cho nhau những giây phút ấm nồng. Thật sự mãn nguyện khi cả hai lên đỉnh khoái lạc của ái ân không muốn buông nàng ra một giây phút nào hết. Chỉ muốn được nàng ôm, được nàng âu yếm

*

*   *

Ba tháng sau, theo chu trình các phái đoàn Úc, Canada, Hoa kỳ, Pháp... đến cứu trại tham khảo, xét đơn khiếu nại trước.

Anh Dương Thanh Liêm là thông dịch viên đúng vào phái đoàn Úc, nên anh xếp hồ sơ thuyền nhân Võ Phước Hiếu lên trên và gia đình Châu văn Xương dưới kế - tức hồ sơ gia đình cô Châu Phương Loan .

Phỏng vấn viên người Úc nói tiếng Việt thành thạo.

Trước khi hở miệng nói lời giao tế, luôn nở nụ cười niềm nỡ làm mọi người tin tưởng. Ông yêu cầu mọi người: vì quá nhiều chi tiết khi nào hỏi,- một vị trả lời- tuyệt đối không xen vào muốn nói ngôn ngữ quý vị cứ phát biểu, trừ khi khó hiểu tôi cần thông dịch, vậy hồ sơ sẽ tiến triển lẹ làngï. Nếu trở ngại tôi lấy ngày hôm sau. Quí vị chớ lo lắng điều gì bởi sự công minh chánh trực của tôi đã tuyên thệ trước công lý.

Khi đối thoại ông luôn xưng hô tiếng:

- “Quí vị” nghe thân thương gần gủi với mọi người tầm trú.

Ngược lại các thuyền nhân xưng “Sir” như tỏ bày sự kính nể.

Do Liêm nắm vững mấu chốt thủ tục viết đơn, hành văn mạch lạc. Linh chỉ sao chép lại tuồng chữ nữ nét bút thanh tao.

Ông ngước lên hỏi ai viết lá đơn nầy.

- Yến Linh trả lời, thưa chính tôi viết bằng Anh ngữ.

- Ồ kìa!, Cô đang có mang ... hả,

Linh lẹ vén áo khoe bụng. Ông đưa tay ra khoác khoác. Nhưng nàng đã khoe trọn vòng bụng có bầu trắng hế trước đám đông

Tôi xin hỏi câu hơi “nghiêm chỉnh” với nước Úc, nhưng Đông phương rất cần, vậy ai là “tác giả” bầu tâm sự của cô?. Người đó có đây không?.

- Yến Linh chỉ cậu thanh niên tên Đông đang đứng bên.

Đông bắt đầu trả lời bằng Anh ngữ:

- Thưa tôi là chồng cô Yến Linh đứng đây.

- Xin anh xác định biết bao nhiêu tuổi, cùng với thân nhân như cha mẹ, hay ai bảo trợ đến trại đây?.

Đông đáp gọn và nhanh:

- Thưa tôi theo cha mẹ, cả hai ở ngoài sân. (vì được Liêm mách nước, nên đến chờ sẵn). Tôi hiện 19 tuổi theo cô dượng lúc 14 ở đảo 5 năm. Xin mời quí vị nào là cô dượng hãy vào.

- Ông bà là gì của ”anh” đang đứng đây?

- Thưa Sir, tôi là cha mẹ của cháu Đông,

Liêm thấy họ ấp úng, cướp lời dịch cho lẹ. Như vậy hồ sơ không trở ngại- hai vị được “ăn theo” ghép cháu Đông- chồng cô Yến Linh sẽ lên danh sách sớm vào đợt nầy.

Câu nầy bắt buộc và quyết định:”quí vị có đồng ý về vùng thôn dã”- bên xứ Úc- nghĩa là nông trại: trồng cà, trồng cây trái cherry, táo...

- Dạ thưa tôi rất hoan hỷ.

Vậy ghép chung hồ sơ ông Võ Phước Hiếu, được ông chủ nông trại “bảo trợ” qua bà Châu văn Xương nhũ danh Võ Đoan Dung. Bộ Di trú đang cứu xét, nhưng tôi hy vọng họ thông qua, một khi tôi chấp thuận đơn tại đây.

Bên dưới xấp hồ sơ là các chứng từ: học Anh văn, học máy, kinh nghiệm phục vụ ở bệnh xá... của thuyền nhân chứng minh sự tận lực, tận tình gặt hái theo từng khóa học.

Hồ sơ thuyền nhân Châu văn Xương, kế tiếp được con gái ông đứng bảo lãnh cậu Dương Thanh Liêm theo diện “hôn thê”.

Tôi thông qua tất cả. Chúng tôi kết hợp vào cùng một danh sách chuyển trại nội trong tuần nầy.

Thấy thủ tục tiến hành nhanh, hơi sớm Linh ranh mãnh hỏi:

- Thưa Ông bao nhiêu tuổi và ở đâu?- tức tiểu bang nào?

Người Úc chúng tôi rất kỵ hỏi tuổi,- nhưng tôi hiểu phong tục, tập quán quý vị- người già được kính nể. Nhưng quốc gia Úc trái hẳn hoàn toàn: già là đứng chót, ưu tiên: trẻ con, chim chóc, cây cỏ, thanh thiếu niên, phụ nữ... Vậy còn tôi ... đứng sau rốt!.

Xin lỗi Sir, con hỏi để cám ơn và gọi Sir là Ba, cả đám thấy vui mừng phát lên cười.

- Tôi ngụ ở tiểu bang xa quí vị 4 ngàn cây số, mọi người như ngơ ngác- ông tiếp bề ngang nước Úc: 6 ngàn cây số, bề dài gần 8 ngàn cây số, lớn hơn Việt Nam 12 lần, dân số chỉ:15 triệu.

Liêm thông dịch sợ kéo dài cuộc đối thoại vui, làm trở ngại các hồ sơ thuyền nhân phía sau.

- Chúng cháu thiếu kiến thức về địa lý và sanh hoạt nước Úc.

- Cám ơn quý vị.

Bây giờ chúng tôi nhờ qúy vị cố gắng giúp:

- Hãy về hỏi lại, thăm dò, thông báo với số người quen, nhắn giùm:

- Gia đình nào đồng ý về thôn trang của xứ ÚÙc như thể qúy vị.

Hãy viết đơn nạp qua thông dịch khẩn, tôi sẽ ưu tiên xem xét trước ngày rời đảo vào hai tuần nữa.

Mọi người nhìn nhau đầy hớn hở vui mừng. Họ cuối đầu chào tạm biệt và rời phòng phỏng vấn, tâm tư thuyền nhân cảm thấy nhẹ nhàng:”một tương lai huy hoàng” đang đón chờ ở miền đất hứa.

Phần 6: Những Tháng Ngày Vui

Đoàn người tỵ nạn hơn 40 người, đáp xuống phi trường Adelaide, thủ phủ tiểu bang Nam Úc. Ra đón gia đình chị Tư Xương, cháu Phi Nhung ngồi cùng xe. Loan làm tài mượn xe Van của ông Chủ nông trại chở hết mọi người. Họ được đưa thẳng về nông trại cách thủ đô hơn hai trăm cây số. Loan khéo léo sắp xếp: cậu Ba với má mình một phòng và ba má của Đông ở chung gian nhà ba phòng; còn lại nhóm trẻ ở căn nhà khác kế bên riêng biệt, để học và đùa giỡn tự do hơn.

Được Housing public cho mướn giá thật rẽ, với đầy đủ tiện nghi: tủ lạnh, bàn ghế salon, giường... tuy là gai dụng cũ xong cần thiết cho người mới nhập cư.

Phương Loan lòng đầy vui mừng chờ người yêu rửa mặt vào thay quần áo xong. Khép cửa họ trao nhau nụ hôn, quấn quít trên giường như đôi vợ chồng son mới nhập phòng không rời...

- Anh nựng em đi cho thỏa thích lòng mong đợi xây dựng tương lai rồi nằm nghĩ, em đoán biết cơn say sóng, say gió lạ đang đến với anh và mọi người.

Anh Liêm hãy ngủ nhen, nàng hôn chồng khẻ khép cửa, em sang phụ cơm nước với má ở nhà bên. Phương Loan gõ cửa phòng vợ chồng Linh dặn hai em ngủ khỏe chừng nào chị đánh thức hãy dậy. Qua nhà bên Loan kêu Cậu Ba và mời cô dượng hãy nghĩ cho khỏe, khi cơm xong tụi con mời ăn chung.

Phần cậu Ba Hiếu không rời Đoan Dung nửa bước, lòng vui mừng vợ chồng đoàn viên, hỏi han hết chuyện nọ sang việc kia.., bởi chị bây giờ quá đẹp, mập trắng ra trẻ hơn mười tuổi nhìn quá hấp dẫn. Cậu tắm tắc khen vợ mà không ngượng cho lời nói ra:

- Em đẹp quá Dung ơi!

Chị Tư cũng nồng nàn nhau nối lại hương tình cũ. Chị ôm hôn cố tình cho vú cạ vào ngực chồng, miệng nhỏ nhẹ anh nên ngủ khỏe chờ tối em sẵn sàng chìu chuộng hết mực...

Ba mẹ con chị Tư Xương do đã chuẩn bị từ trước chả mấy chốc chu tất bữa cơm, thêm nồi cháo thịt thịnh soạn bày ra phòng ăn.

Họ quây quần vui vẻ bên măm cơm đoàn tựu.

Chợt cháu Anthony, tên Việt, Châu Phước Toàn, nó chạy vô ôm mẹ nhìn “cậu Ba” ánh mắt lom lom như người xa lạ. Chị Tư gửi vườn trẻ để đón ba nó ở phi trường, vừa được chị Nhung rước về nhà.

- Con lại mừng ba đi.

Trong bưả cơm đoàn viên. Loan đem khoe:”Ông bà chủ nông trại gửi biếu cheque 700 Úc kim và bốn phiếu lãnh áo quần của Hội Từ Thiện, họ sẽ cho xe đến rước lúc 9 giờ sáng. Loan vì đang bận thi HSC (High School Certificate = Tú tài) cuối niên, nên Phi Nhung hướng dẫn và thông dịch lên tận thành phố.

Ngồi ăn cơm chung ai cũng mừng vì món tiền quá lớn, thầm như đội ơn suốt đời:” xứ Úc dân thưa, lòng từ tâm họ lại rộng như trời biển.

Trong gia đình bây giờ, Phương Loan nhờ ăn uống đầy đủ đẹp ra, trổ mã thiếu nữ nước da trắng, phương phi như con nhà phú hộ ăn ở không, mái tóc óng mượt, vú mông đẩy đà, dáng cao thon thanh tú, dù nàng luôn ăn mặc kín đáo, nhưng không thể che hai trái vú di chuyển đong đưa khiến ai nhìn cũng phải chú mục. Cô lại vui tính, khôn ngoan và hoạt bát nữa.

Đêm nay thật sự cả hai tâm hồn say sưa men tình mới trinh nguyên, hai người trang trọng trong bộ đồ ngủ theo Tây phương. Thanh Liêm nằm kề bên bạn gái, đâm ngây ngất tạo nên cảm giác gắn kết yêu thương qua mùi hương và tướng cách của Loan quá yêu kiều. Chàng cho tay lòn vào áo mơn man lướt trên đôi gò bồng đảo của vợ đầy đặn to cứng, sinh lực dồi dào, hai mông săn cứng, cặp đùi nẩy nở. Nàng rạo rực ngồi dậy cỡi trần phơi của lộ thân thể trắng toát như làn da của nàng Bạch Tuyết. Hai năm thực tập trong bệnh viện cô “tân bác sỹ” thường quan sát không biết bao “của qúy” đủ lọai, đủ kích cỡ của từng sắc tộc, đủ mọi da màu của bệnh nhân Nam nữ.

Không khí về đêm vùng Nam Úc luôn ôn đới không buốt giá lắm, chỉ hây hây mát giúp cho đôi nhân tình nồng nàn bên nhau, trao nhau từng từng thớ thịt, phân da ngạt ngào hương say tình thắm. Với tay Loan tuột quần chồng lên cao, nàng mân mê “bửu vật” bằng đôi tay ngà ngọc đầy vẻ thiết tha, tạo thành bản hợp xướng tuyệt vời, như người nghệ sỹ dạo nốt đàn lên xuống một chập theo bài bản, mới ngụp miệng xuống ngậm mút, Thanh Liêm sung sướng hưởng ứng thao tác của vợ bèn nhổng người cao lên theo chiếc miệng người tình đang ngậm, nhai, lừa, trệu trạo với nước bọt của vợ nút nghe c..h.ụ.t ....chụt..., lần đầu tiên cậu thanh niên lớn lên được cô vợ trẻ yêu kiều nựng và dùng nghệ thuật phục vụ đến ngất ngây bằng ngọn lưỡi chót môi khiến quằn quại thân trai phải ngụp lặn, dù chưa biết hương trinh tiết của thiếu nữ , và mùi đời là gì:

- Ôi anh đã quá cưng à.

Thấy chồng dựng cờ đòi khởi nghĩa lòng cô khấp khởi mừng thầm. Lại nhìn da quy đầu của Liêm lại còn kín mích, phủ hết đầu khấc bên trong chứng tỏ nét trinh bạch thật sự của chồng chưa hề bị “khai mào” lần nào.

Người vợ bày tỏ ham muốn bằng việc vuốt ve chứa đầy cảm xúc tự động tương tác, Loan bật nằm ngang dang đôi chân cho chồng ngồi dậy, phơi bày âm hộ hồng hào đầy kích dục, chàng ấn nhẹ vào chốn thâm cung nàng trong nỗi thiết tha đợi chờ. Phương Loan gồng mình lên đón nhận đầu khấc tươi tắn phụp vào hơi sượng sượng. Người nàng như bị hoàn toàn kích dục khi dương vật ấn sâu vào âm hộ chút nửa, cảm giác sướng như phần bụng hay đùi bị tê liệt

Cả hai bên vừa bị khai cu, bên kia bị khai màng trinh nguyên lũng toát..., họ đồng chập chờn không thoả mản lẫn nhau đã cảm thấy đau thốn râm ran đầu khấc và bên trong âm hộ.

Cơm ăn, áo mặc, nhà cửa tạm yên ổn, họ cùng hướng về tương lai lâu dài.

Cháu Loan thi xong Trung học, mượn xe chở các Nam giới tập lái chạy vòng vòng khu vực cư dân đang sanh sống, đến vòng thứ ba, cậu Ba tỏ ra dạn dĩ lái thử chạy luôn vào nông trại cho biết, vì cậu có kinh nghiệm đã lái máy cày nên không mấy khó khăn. Tuần lễ sau, cả ba người đàn ông đã vào làm cho ông chủ nông trại.

Mọi người còn lại dù làm gì, bận công việc gì. Cuối tuần cả nhà đều tập hợp đi bẻ trái cây thuê mướn cho Nông trại. Do ăn uống chung tập thể, trái cây thu nhặt về tươi tốt gia tăng khẩu phần, khỏi mua ngoài tiệm trái cây, chi phí quá ít do lúc ban sơ ai cũng chưa có nhu cầu đòi hỏi, thu nhập bội thu đều đều hằng tuần.

Sáu tháng sau cả nhóm thuyền nhân tạm an cư lạc nghiệp xứ người.

Họ déposit- đặt cọc tiền- mua căn nhà khác gần thành phố đầu tư cho giới trẻ học hành tạo tương lai hội nhập xứ Úc đa văn hóa; trong đó vợ chồng Loan, Liêm cùng đi học bậc đại học, và thêm má cháu Đông theo học ngành giáo dục cơ sở tại thủ đô. Nhờ ở thị thành cháu Loan xin chân làm bồi bàn, còn Liêm trai tráng có sức khỏe phụ việc nhà bếp rửa chén- kitchen hand- vào tối thứ Bảy và Chủ nhật. Cô trang sức chiếc áo dài Việt Nam thướt tha, lạ mắt, mang thức ăn cho thực khách, duyên dáng nói năng lưu loát, luôn nở nụ cười trên môi, thu hút đông thực khách đông hơn; nên hai vợ chồng được chủ nhà hàng ưu đãi. Dù nên duyên vợ chồng rất lâu, tương lai họ chưa ổn định nên việc có con thêm bận rộn.

Thanh Liêm tốt nghiệp Cao đẳng đang lên học tiếp đại học ngành cơ khí thêm ba năm nữa, tuy là sinh viên xong họ không bận rộn vấn đề tài chánh, tiếp tục việc học bác sỹ 5 năm nữa Loan hoàn tất có con cũng chẳng muộn.

Phần anh Tư Xương sau ngày định cư, vào nông trang làm hơn sáu tháng bạo bệnh qua đời. Ba mẹ con chị Tư sống nhờ vào trợ cấp an sinh chánh phủ, cố gắng đùm bọc nuôi các con ăn học. Chị quyết tâm dành ngày thứ Bảy và Chủ nhật bẻ trái cây thuê, tăng thu thêm gửi cho người tình và cháu Linh nhen nhúm mối tình và nuôi hy vọng ở tương lai.

Nay cậu Ba Hiếu sang chị mừng vì có người chồng hằng đêm ôm ấp yêu nhau, chị gọi bằng Anh xưng em ngọt, như vợ chồng trước mắt mọi người. Các cô gái vui lây niềm hạnh phúc của cha mẹ mình, không có lời chống chế trong mái ấm gia đình. Cậu Ba cũng cảm nhận trách nhiệm thương chị đơn chiếc và thằng Toàn giọt máu của mình.

Cậu hứa với lương tâm là yêu thương Đoan Dung suốt đời, vợ hiện tại không kết ước hôn thú. Mặt khác lo tiến hành bảo lảnh vợ cũ sang đoàn tựu, chị vui mừng lòng không mảy may lo vì cậu người đàn ông yêu thương vợ con, trực tính và minh bạch.

- Anh bồng con đang ngủ sang giường nhỏ, rồi qua đây với em.

Đoan Dung lòng thầm vui mừng ngày đoàn viên vợ chồng, nàng không mặc nịt ngực, nhưng chiếc áo lụa mỏng màu huyết vụ ôm sát tấm thân phô bày hai chỡm vú nhô cao như khêu gợi sẵn sàng mở cuộc vui gió trăng, làm sống lại lửa tình.

Từ hơn nửa năm nay từ ngày con Linh có bạn trai, lấy cháu Đông làm chồng việc gần gủi xác thịt vụng trộm với con chấm dứt không còn.

Tôi bây giờ quá thèm khát dục vọng gối chăn, như mảnh hổ say con mồi, xà lại ôm bạn tình hôn lấy hôn để, mùi xà- bông thơm, hương vị phụ nữ tiết nồng nàn khiến tôi ngây ngất... Hai người tự động cỡi quần áo lên giường, thò tay nắn cập vú to đỏ hồng nhưng căng cứng thân hình chị co rúm lại chào đón năm ngón tay người chồng trên cặp đào tiên. Mặt sát lại với nhau chạm môi người vợ đồng khát khao, hai cái lưỡi cuộn lấy như những cuốn râu con bạch tuột quấn quýt. Đêm đầu giao hợp - Đoan Dung- khuê danh chị Tư Xương- ngồi dậy chủ động nắm lấy của qúy mút, lần đầu tiên chị hưởng mùi vị dương vật của người tình sau gần hai năm xa vắng. Trước đây chị thường ngậm của chồng thỏa mản nhau lúc anh Tư còn sống, có kinh nghiệm chị ngậm thật mạnh thật sâu, rồi nhả ra liếm lần xuống dưới bìu dái, tiến lên đầu da quy đầu, lưỡi vo ve qua lại cách điệu nghệ. Tôi mê mẩn cả tâm thần, biết vợ mình sướng khoái tràn trề, lên tận mây xanh, chị vợ bật ngang nằm ngửa hơi dang cặp đùi, hé lộ âm hộ cho chồng tra vào cửa mình, dương vật chạm hai mép lồn dâm thủy từ trong ướt rịn rịn.

- Ôi kìa qúy tướng ! Cặp vú bà xã tôi đồ sộ như hai quả dừa, thòng xuống tròn trịa cái núm đỏ hồng cao nhô ra, thật đã thèm của phụ nữ đang tuổi hồi xuân. Mắt tôi liếc nhìn xuống hạ thể phơi phới chòm lông đen ngòm, khe lạch như núp sâu hai bên đùi to béo cách sung mãn, bờ môi vun ấp phủ kín bởi cỏ hoa. Tôi khom người gia lực xâm thọt tưng bừng vào chốn “cố thổ” của vợ gần một năm xa vắng, khiến Dung trân trối chịu đựng từng đợt “pháo” thụt dọng liên tục đến sướng ngất trời, nàng như lịm dần trong cơn mê ly khoái lạc, biết dâm thủy vợ đã xuất hai lần. Để bảo tồn sức khỏe tôi cũng bắt đầu xuất vốn, chớ không khuấy động thêm nữa. Từ từ nắc nắc chậm chậm, tay thoa bóp từ tốn mà làm cho người nữ sướng khoái, cơn hứng lên tột đỉnh tôi thót hòn dái bế tinh không cho vọt ra sớm, làm như vậy độ hai ba lần vợ tôi mới khoái tột đỉnh.

Cảm nhận nàng đã hứng dâng trào hoàn toàn nó thúc ra thúc vào chập nữa vợ ưỡn lên để dương vật chồng vào tận sâu thâm cung hơn. Tôi xuất tinh nước nhờn như hòa quyện vào tinh khí nhau ngây ngất. Rồi hai người thả lỏng nhau để tận hưởng giây phút thần tiên.

Tôi la to.. ah.. á.. vội rút dương vật cho bắn tinh khí lên khăn vải không dám ngâm vì sợ Đoan Dung mang bầu.

*

*   *

Đoan Dung ơi!

Trong ánh mắt của anh: em mãi mãi là người phụ nữ tuyệt vời, không thể chết trong con tim hằng sống của nhau bao giờ.

Vì thế, hằng đêm nằm ngủ chung, tôi thường tìm lời khuyến dụ, khéo dùng lời an ủi vợ xây dựng tương lai tươi sáng vững bền hơn:

- Em nên chọn một người chồng ngay từ hôm nay khi hương sắc, sự ngọt ngào hấp dẫn của phụ nữ hồi xuân đang còn, kẻo một mai...

Người đàn ông, anh muốn giới thiệu là “anh ruột”

- Anh Hai Võ Công Tâm lớn hơn anh bốn tuổi, còn độc thân và chưa hề biết “mùi đàn bà”, đang là chủ tiệm sữa máy nổ, máy tàu ở thị xã Rạch Giá; hoặc một người đàn ông nào khác do tự ý em muốn chọn.

Hai tháng sau đến Úc, cậu Ba Hiếu lo tiến hành thủ tục bảo lảnh vợ và con còn ở Việt Nam. Cậu ba hy vọng bảo lảnh Võ Thành Tâm- anh ruột của mình- ghá nghĩa cho “người yêu” Đoan Dung để còn mãi mãi trái tim còn sống và hưng phấn bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro