Liệp diễm thần điêu c15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơn nửa năm trời Dương Qúa theo Âu Dương Phong học võ công, mặc dù hắn không muốn nhưng phải bất lực mà chiều ý lão. Bởi vì chỉ cần một chưởng, ai biết thâu tâm quyết có hay không bảo vệ hắn thoát chết đây. Do đó, hàng ngày hắn phải khắc khổ luyện tập, nhất là khinh công, hắn dự định học môn này tới đại thành rồi dùng nó để chạy trốn.

Ai ngờ một ngày nọ Âu Dương Phong biến mất, Dương Qúa mừng như điên chạy ngay xuống núi. Lão đi rồi! Lão đi rồi!- Dương Qúa mừng rỡ hét to, hắn cứ như vậy cắm đầu cắm cổ chạy đi như sợ rằng Âu Dương Phong sẽ quay lại. Hắn nhắm mắt nhắm mũi mà chạy, trong đầu nghĩ ngay khi về nhà hắn sẽ đem toàn bộ ngũ nữ ra mà hảo hảo kiền cho thoã mãn.

Dương Qúa đang chạy với tốc độ cực nhanh, bỗng hắn vấp phải một cục đá té nhào ra phía trước. Bất hạnh thay, sau đà lăn của hắn, Dương Qúa rất nhanh chóng bị văng ra khỏi đường núi. Hắn trượt dài theo sường núi, mỗi cú va đập đều làm hắn đau đớn đến chết, rất nhanh chóng, Dương Qúa liền ngất đi.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vương Nhu Nguyệt năm nay ba mươi bốn tuổi, nàng sống dưới chân núi Chung Nam với nữ nhi mình là Vương Y Nhiên năm nay đã mười sáu.

Vương Y Nhiên từ nhỏ rất hiếu động, rất thích võ thuật nên đã sớm được Vương Nhu Nguyệt gửi lên toàn chân giáo học hỏi. Hôm qua Vương Nhu Nguyệt sau khi thăm nữ nhi trở về liền bắt gặp Dương Qúa đang thoi thóp nằm dưới chân núi.

Nàng bản tính thiện lương, thấy Dương Qúa toàn thân mang đầy vết thương liền không do dự đem hắn về nhà chữa trị.

Để Dương Qúa nằm trên giường, Vương Nhu Nguyệt mau mắn đi lấy dụng cụ chữa trị, chỉ thấy trong nhà nàng có rất nhiều y dược cùng dụng cụ hành y. Sau một lát chữ trị, tình hình Dương Qúa đã chuyển biến tốt hơn, chứng tỏ y thuật của Vương Nhu Nguyệt rất cao minh, sau đó nàng dùng nước ấm lau khắp mình Dương Qúa.

Hồi nãy do quá chứ trọng trị liệu cho Dương Qúa nên nàng không có thời gian nhìn hắn, khi lau mình cho Dương Qúa, nàng chú ý nhìn kỹ lại thì thấy hăn rất tuấn tú, một khuôn mặt tà dị rất cuốn hút, cơ thể tráng kiện nhưng không vạm vỡ.

Nàng bất giác bị cuốn hút mà không để ý rằng tay mình đang lau chùi trên dương vật của Dương Qúa.

Phản ứng tự nhiên nổi lên, dương cụ hắn hung hăng đứng dậy, quy đầu cương cứng chạm vào cổ tay Vương Nhu Nguyệt làm nàng giật nảy mình.

Xong, theo đó mà thâu tâm quyết cũng nhân đó mà tự động vận chuyển, một luồn khí từ dương cụ Dương Qúa thong qua sự va chạm đã truyền vào trong cơ thể nàng.

Vương Nhu Nguyệt cảm thấy một cảm giác kỳ diệu nổi lên, nàng bất giác vươn tay cầm lấy nhục bổng của Dương Qúa.

Lại một cổ khí nhiệt nữa dâng lên trong nàng, Vương Nhu Nguyệt không tự chủ được vuốt ve cây nhục bổng nóng ấm đó, nàng say mê chơi đùa cây nhục bổng đó không thôi. Một lúc sau, từ trong cây nhục bổng đó bắn ra một luồng dịch thuỷ màu trắng, nhìn dịch thuỷ kia dính đầy trên tay mình, Vương Nhu Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy trong tâm trí có một tiếng gọi thúc dục nàng uống đi thứ dịch thuỷ đó.

Vương Nhu Nguyệt không ngần ngại cứ vô thức đưa bàn tay dính đầy tinh dịch lên mà liếm.

Bản năng nguyên thuỷ của người phụ nữ khiến nàng mất đi hoàn toàn tự chủ, nàng sau khi liếm hết toàn bộ tinh dịch trên tay mình liền mở miệng ngậm lấy nhục bổng Dương Qúa mà bú liếm, nàng tận tình dùng lưỡi quét vài vòng trên quy đầu, sau đó dùng lưỡi quét một đường dài xuống tận hai viên ngọc hành.

Toàn bộ dương cụ của Dương Qúa lông lá như thế mà không làm cho nàng chút nàp khó chịu, ngược lại càng thêm kích thích dục tính trong người nàng, Vương Nhu Nguyệt cứ say mê bú liếm cho đến khi tinh dịch từ bên trong dương cụ hắn bắn ra đầy mặt nàng.

Vương Nhu Nguyệt chậm rã cởi bỏ y phục chính mình, nàng ngồi lên mình Dương Qúa, một tay cầm lấy nhục bổng hắn điều chỉnh lại tại cửa tiểu huyệt mình rồi mới ngồi xuống.

Quy đầu tách ra hai mép thịt hồng từ từ tiến vào bên trong, Vương Nhu Nguyệt rên rĩ hừ hừ cảm thấy vô cùng sướng khoái.

"Tư!" một tiếng, nhục bổng đã hoàn toàn cắm lút cán trong tiểu huyệt nàng, Vương Nhu Nguyệt cảm nhận được dương cụ thô dài của Dương Qúa đâm sâu tới tận tử cung của mình.Nàng chuyển động hạ thể, nhấp nhô rồi xoay tròn, dâm thuỷ cứ theo mỗi nhịp chuyển động của nàng mà ứa ra, làm ướt đẫm cả chiếc giường.

Vương Nhu Nguyệt rất nhanh tiết thân, nàng dần dần tỉnh lại, thấy vết tích của trận chiến hồi này, khuôn mặt nàng bỗng nhiên đỏ bừng, nàng cảm thấy rất ngượng ngùng xấu hổ khi mình lại hành động dâm dục như vậy, hơn nữa cái cây nhục bổng đó vẫn còn đang cắm trong tiểu huyệt của nàng, từ bên trong dâm thuỷ không ngừng trào ra, dâm thuỷ chảy xuống tích thành một mảng lớn trên giường.

Đang lúc nàng chuẩn bị đứng lên thì từ phía sau xuất hiện hai bàn tay nắm lấy cặp cự nhũ của mình, một luồng hơi thở phả vào cổ tai nàng.

Vương Nhu Nguyệt chưa kịp phản ứng thì toàn thân vô lực dựa lưng vào ngực Dương Qúa, Dương Qúa thì ra đã tỉnh dậy từ lúc Vương Nhu Nguyệt bú liếm nhục bổng hắn, vừa lúc nhục bổng Dương Qúa cắm sâu trong tiểu huyêt Vương Nhu Nguyệt, thâu tâm quyết đã hấp thụ âm khí trong người nàng biến thành dương khí thu vào Dương Qúa làm hắn rất nhanh đã hồi phục.

Tuy chưa thấy khuôn mặt nàng nhưng từ kinh nghiệm của hắn, chỉ cần nhìn vóc dáng nàng từ sau lưng thôi cũng đủ biết rằng nàng rất đẹp.

Dương Qúa đã nữa năm rồi không có cùng nữ nhân giao hoan, trong người tích tụ rất nhiều hoả dục, nay gặp được nữ nhân đâu chịu buông tha, liền từ phía sau đưa tay ra chụp lấy cặp vú của nữ nhân phía trước, hắn nhận ra rằng nữ nhân này có cặp vú rất lớn có thể so sánh với vú của Hoàng Dung- vốn được coi là người có cặp vú lớn nhất trong đám nữ nhân của hắn.

Dương Qúa vô cùng thích thú nắn bóp không ngưng tay, biến cặp cự vú đó ra nhiều hình dáng khác nhau làm cho Vương Nhu Nguyệt toàn thân nhuyễn ra.

Hắn cúi đầu liếm lên tai nàng rồi hắc hắc cười dâm chọc ghẹo:

- Tỷ tỷ xinh đẹp này dám nhân lúc người ta không để ý mà chiếm tiện nghi, tỷ thiệt là xấu mà! Để xem đệ đệ như thế nào thu thập ngươi.

Vừa dứt lời, Dương Qúa liền đè Vương Nhu Nguyệt xuống thuận theo thế cẩu giao mà ra sức trừu sáp, hai tay càng ra sức bóp cặp vú của nàng không ngưng tay.

Vương Nhu Nguyệt chưa bao giờ cảm thấy khoái sướng như thế, miệng anh đào hỗn hễn rên rĩ những tiếng dâm đãng.

Chiếc giường tre rung lên cót két thep nhịp trừu sáp của Dương Qúa. Giây phút này, cả căn phòng nhỏ tràn ngập trong dục cảnh, những tiếng rên rĩ tiêu hồn cùng tiếng va chạm của da thịt vang lên không ngớt.

Không cần phải nói, kể từ lần đó Vương Nhu Nguyệt chính thức trở thành một trong những nữ nô xinh đẹp của Dương Qúa, nàng cũng được hắn truyền cho tình dục đạo và rất nhanh chóng đạt được đệ nhị cảnh giới.

Kết hợp với bí pháp của thần thê giáo mà Dương Qúa từ Trình Anh biết được, Vương Nhu Nguyệt cặp cự vú nay đã có thể phát ra nãi thuỷ.

Hai người này đêm quấn quýt lấy nhau, thường xuyên giao hợp khắp nơi, Vương Nhu Nguyệt toàn tâm toàn ý phục vụ Dương Qúa, coi hắn như là một phần trong cuộc sống của mình.

Trong một đêm nọ, Dương Qúa cùng Vương Nhu Nguyệt chơi trò dâm nhục, chỉ thấy Vương Nhu Nguyệt toàn thân bị trói lại rồi treo trên xà ngang của mái nhà.

Cặp cự vú bị dây thừng xiết chặt lại xệ xuống, từ hai đầu vú nãi thuỷ không ngừng chảy ra, Dương Qúa đứng phía trước kiền mạnh vào miệng nàng, hai tay thích thú bóp lấy cặp vú căng tròn ấy.

Sau khi xạ tinh vào đầy miệng nàng, Dương Qúa mới đi lui phía sau định bụng chơi tiểu huyệt của nàng.

Ai ngờ hắn phát hiện ra Vương Nhu Nguyệt cúc huyệt vẫn còn trinh, Dương Qúa mừng rỡ lấy chút dâm thuỷ từ tiểu huyệt nàng mà bôi trơn cúc huyệt nàng, sau đó dùng ngón tay cắm vào bên trong, trong khi nhục bổng vẫn không ngừng trừu sáp mãnh liệt vào tiểu huyệt của nàng.

Đợi khi Vương Nhu Nguyệt vừa tiết thân , Dương Qúa liền đem nhục bổng cắm vào cúc huyệt của nàng, Vương Nhu Nguyệt đau đớn rú lên một tiếng, hiển nhiên là không chịu được sự tiến nhập của cây gậy thịt to lớn kia, hai hàng lệ chảy dài trên má.

Nhưng rất nhanh sau đó, khoái cảm lại chiến thắng nổi đau, nàng rên rĩ đầy thích thú mỗi lần được nhục bổng Dương Qúa trừu sáp, Dương Qúa cũng cảm thấy vô cùng sướng khoái, cúc huyệt của Vương Nhu Nguyệt vô cùng khít chặt, bó lấy trường thương của hắn như muốn vặn gãy, Dương Qúa càng ra sức trừu sáp không thôi, hai tay hắn thích thú nắn bóp cặp mông đầy đặng của nàng.

"A........................a...........a" Vương Nhu Nguyệt không chịu nổi sự xung kích mãnh liệt của Dương Qúa liền nhanh chóng tiết thân, nàng cơ thể đang treo lơ lững thở dốc không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhq912