Chap 29 : " Thích em lần nữa"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau , cũng là ngày đầu đông .Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông đánh dấu sự kết thúc cho vòng tuần hoàn ấy. Mùa đông cũng có những nét hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn với bất kì mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và cảm xúc khó phai.

Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây khẳng khiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim không còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có lẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp.

Những cơn mưa phùn tuy không ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho thiên nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ.

Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang chuẩn bị gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho ai cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt không khỏi gợi cảm giác thê lương, ảm đạm.

Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác dày sụ. Trong thời tiết giá lạnh, có lẽ chẳng còn gì thích hơn khi được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp.

Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ đến những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự cần cù cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt đến thấu xương ấy, vẫn có những con người nhỏ bé, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có giá lạnh, nhưng chỉ cần tình yêu thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.

Tạo hóa sinh ra mùa đông có lẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng không phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.

Cô nhìn các đôi tình nhân ngồi cạnh nhau thì lòng bổng nhớ đến phúc , nhớ đến cảnh mùa Đông cô ngồi trên ghế đá cùng anh ấy . 

Cô thấy tủi thân rồi bật khóc thì có một bàn tay ấm áp lau đi những giọt nước mắt .Cô ngước lên nhìn thì thấy Thắng , cô nói :

- Anh Thắng ...

- Hạ.. lại khóc à

-Em nhớ phúc sao ??

- Bọn em mới chia tay được 3 tháng thì đương nhiên em chưa thích nghi được cuộc sống không có anh ấy bên cạnh thôi mà...

- hạ

- Hửm ... em ngốc lắm ... em yếu đuối lắm 

- Em không mãnh mẽ thì ai bảo  vệ em đây

- Anh bảo  vệ em...

- Anh yêu em...

Từ hôm ấy, anh luôn bên cạnh cô  và còn hắn đã quên được sau nữa năm chia tay khi có bạn bè bên cạnh cũng dần nguôi .Cô dần dần nảy sinh tình cảm  với  anh rồi hắn bèn trêu chọc nhưng bị cô trêu lại :

- Ây da ... Hạ nhà mình bữa nay biết yêu rồi đó 

- Chứ ai ế như mày đâu mà biết 

- Má ...

- Thích thế thì chủ động đi ...

- Thôi ngại lắm ... để ảnh chủ động đi 

- Nay biết ngại luôn ... Mấy thằng trước mày đâu có thế

- Anh Thắng ... sao so sánh  với mấy thằng đấy được 

-Thích thế luôn à

- Đương nhiên...

Một thời gian sau , cô chủ động cua bác sĩ Châu , là như  vầy :

- Anh ơi ...Cái này làm thế nào ??

Anh luồn tay qua từ phía sau để chỉ cô, cô có thể cảm nhận được nhịp tim anh , cô đột nhiên nhìn anh , thì anh nhìn cô thì hai người tim bổng đập nhanh. Anh búng trán cô , cô xoa trán nói :

- Ui da... Cốc ngốc rồi anh có lấy em không ??

- Anh lấy em ....

Cô nhìn anh, anh nhìn cô thì hai gần hôn nhau thì hắn gọi :

- Hạ ...

cô tức lắm nhưng cũng trả lời :

- ơi ... Tao đây

- anh đi đây... em nói chuyện cùng bạn đi

- Dạ ...

Hắn nhìn bóng anh rồi tinh nghịch nói :

-Sao rồi ??

- Có cảm giác là sắp rồi 

- Mày thấy tao cua thế được không??

- Bình thường ...

Cô trêu hắn :

-Tao thử cua mày thì sao ?? ^^

- Điên à ...- Hắn đẩy cô ra , lòng có chút ngại . 

Một thời gian , anh  và cô cuối cùng cũng yêu nhau , cô thông báo  với hắn :

- Tao có ny rồi há - Cô xoe tay khoe nhẫn 

Tự nhiên hắn cảm thấy khó chịu như gì , hắn thầm nghỉ :" Sao mình lại cảm thấy khó chịu thế nhỉ ??"

"Chả lẽ mình thích Hạ lại rồi sao ??"

Cô thấy hắn không tập chung thì cô hét lên :

- Lục Băng ...Lục Băng

- À 

Hắn lúc này mới biết bản thân lại yêu cô lần nữa rồi , hắn thổ lộ :

-Nếu giờ có người từng thích mày mà mày cũng từng thích chỉ là không cùng thời điểm ...Nếu giờ người đó tỏ tình mày thì mày sẽ làm gì , nói gì ??

-Người đó là mày à ??

- Nếu không phải 

- Thì từ chối ...

- Còn nếu là ...

- Tao cũng từ chối ..Tao có thể làm tất cả cho người mình yêu trừ  việc yêu họ lại lần nữa ..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro