Đáy biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi biển sâu ít người, nơi toàn xiềng xích và tối tăm. Mắc kẹt lại rồi chẳng được tự do. Nơi mặt đất khác với loài người mà lại là tự do của tôi. Không dám, chẳng dám thoát ra, sợ bị đau, bị khác biệt. Ba ngày lặng lẽ chìm sâu chờ cơ hội được thoát ra, muốn đi về nơi có ánh mặt trời. Sợ bị khác biệt nhưng nơi đây mình cũng chẳng giống ai. Càng ngày càng nghẹt thở, thiếu oxi, muốn thoát ra nơi đáy biển này. Giả tạo, dối trá bao trùm lấy cơ thể và càng ngày bản thân càng bị đẩy theo. Ý thức, tia sáng cuối cùng để chờ ngày trở về mặt đất. Một ngày nữa thôi, ngày nắng hạ soi sáng nơi đây nhưng có trở về hay không tùy thuộc vào bản thân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro