Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alie cùng Orm giống nhau, đều là người thích nói nhiều, mà LingLing thuộc loại hay lắng nghe, cho nên chỉ cần có Alie hoặc Orm bên cạnh lỗ tai của cô căn bản là không thể nhàn rỗi.

Ba năm nay, Alie hạn chế tối đa việc nhắc đến Orm, vì Alie cho rằng đối với LingLing, việc đó là cấm kỵ, vì vậy mới nhịn hết ba năm, không báo cáo sự thật cho LingLing. Phải biết rằng, cô thật vất vả mới đợi được tới lúc LingLing tin tưởng lời nói của mình, chịu đựng chẳng hé môi, đó là việc làm khó chịu cỡ nào.

"Ling, bồ chắc là không biết con nhỏ đó xấu xa tới mức nào đâu, bồ nhớ không, sinh nhật năm ấy, cô ta bị người ta đánh cho nên bồ không tới dự sinh nhật của mình được, thật ra rõ ràng cô ta là tự mình đánh." Alie đem mấy lời dồn nén trong lòng nhiều năm nói ra hết, cảm thấy sung sướng vô cùng.

"Là tự em ấy đánh?" LingLing không thể tưởng tượng nổi, Orm yêu quý khuôn mặt của mình như vậy, thế mà dám làm tổn thương nó, chỉ để lưu cô ở lại thôi sao.

"Tớ chẳng biết nữa, tự cô ta đi nói với tớ, còn nữa..." Alie đang muốn đem toàn bộ ủy khuất nhiều năm nói ra, nhưng lại bị LingLing đánh gãy.

"Không nói về em ấy nữa, đã khuya rồi đi ngủ đi, tớ ngày mai còn phải đi làm." LingLing không muốn cùng Alie nói về Orm nữa, cũng chẳng muốn biết nàng xấu xa thế nào, có lẽ biết càng nhiều sẽ hiểu, Orm đã quan tâm tới cô mức nào.

Alie làm sao đi ngủ, muốn mượn việc nhân lúc nói xấu Orm, nhưng thấy LingLing đã nhắm mắt lại, cô đành buồn bực ngậm lại miệng. Nói thật, Alie cảm thấy LingLing đối với Orm có vài điểm dị thường, nhớ tới nhân vật Alek kia, Alie vẫn đem hắn quăng đi, nghĩ lại thì thấy, LingLing đối với Orm, tình cảm còn sâu đậm hơn với mình.

LingLing nhắm mắt lại, nhớ lại cảnh tượng Orm ngồi xổm xuống, điều này làm cô nhớ tới, rất nhiều năm trước kia, Orm cũng từng ngồi xổm xuống, cuộn người thành một đoàn như vậy.

———

Khi đó cô đi dạo phố cùng Orm, tay trong tay, Orm luôn chủ động nắm lấy tay cô, cô còn giễu cợt Orm giống như mấy đứa nhóc trong nhà trẻ, Orm cãi lại nói, em thích thế thì sao?

Cô có cảm giác, Orm nắm tay mình hơi chặt, động tác cũng dừng lại, cô phát hiện, Orm nhìn chằm chằm về phía trước, theo ánh mắt nàng, cô nhìn thấy một đôi vợ chồng dẫn theo đứa bé trai, ở công viên chơi đùa thoạt nhìn thật giống gia đình hoàn mỹ ba người.

"Làm sao vậy?" LingLing hỏi.

"Người đàn ông đó là ba em, nhưng đã là chuyện nhiều năm trước rồi, bây giờ chẳng qua là người xa lạ." Orm lúc này mới phát hiện, mình đã xiết chặt tay LingLing từ lúc nào.

Lúc đó, LingLing còn chưa hiểu tình hình nhà Orm, cô chỉ biết là, nhà nàng cách trường học không xa, nhưng nàng vẫn ít khi nào về nhà.

LingLing cũng hơi hiểu được chút ít.

"Chúng ta đi chỗ khác ngồi xuống một chút." LingLing nghĩ, Orm sẽ không muốn cùng ba nàng chào hỏi, quả nhiên, Orm thật sự không thích thấy cái cảnh gia đình ba người hạnh phúc vui vẻ.

Từ trước đến nay, LingLing luôn thích cái tính không chủ động tò mò việc riêng tư của người khác của Orm, nhưng ngày hôm đó, Orm rất muốn nói hết tất cả cùng cô.

"Ba mẹ em ly hôn từ lúc em còn rất nhỏ, kỳ thật bọn họ có ly hôn hay không cũng thế, cả ngày hễ gặp mặt nhau là gây lộn, từ lúc em bắt đầu có trí nhớ đã vậy, cái gì mà tình thương cả ba, tình thương của mẹ, em chưa bao giờ biết, mà cũng chẳng hi vọng biết. Bọn họ là người tốt, nhưng khi đến với nhau họ lại chẳng phải là ba mẹ tốt. Sau này, mỗi người bọn họ lại có gia đình riêng, một người biến thành mẹ hiền vợ thảo, người kia thì thành chồng tốt ba tốt, thật sự là châm chọc. Bọn họ lúc bất hòa mà sinh em ra, em đúng ra không nên tồn tại, đi đâu cũng thành người thừa, bọn họ đối xử với em như khách lạ qua đường." Orm ngồi xổm xuống, cuộn người lại, làm LingLing nhìn đặc biệt xúc động.

"Bọn họ có lẽ cảm thấy có lỗi với em." LingLing cũng ngồi xuống, vỗ nhẹ lưng một chút, xem như an ủi.

"Em mới chẳng thèm để ý bọn họ, vừa nhìn là thấy ghét." Orm nhíu mày nói.

"Ba mẹ chị tốt lắm, hay vậy đi, chị bảo mẹ nhận em làm con gái nuôi." LingLing nghĩ, chuyện có thể làm được, liền lập tức đề nghị.

Orm đã gặp qua ba mẹ LingLing, cặp vợ chồng bình thường, hòa ái dễ gần, nàng thích hai người họ, còn thấy biểu tình chân thật của LingLing, biết LingLing không phải chỉ thuận miệng nói, Orm cảm thấy trong lòng thật ấm áp, giây phút đó nàng nghĩ ba mẹ có hay không cũng chẳng quan trọng.

"Em không thèm." Orm tỏ vẻ ngạo kiều, bổ nhào vào lòng LingLing, ôm lấy cô.

"Sao vậy?" LingLing khó hiểu.

"Em không muốn làm em gái của chị, phải làm người bên cạnh tốt nhất của chị." Orm cười xòa, nàng và LingLing đều là con gái, nếu trở thành chị em, chẳng phải lại thêm một tầng trói buộc sao?

————-

Orm ngồi đó, nhớ tới rất nhiều hình ảnh bên cạnh LingLing.

Nàng thật hoài niệm năm đó, cảm giác cùng LingLing dạo phố, nàng thích cảm giác cùng LingLing tay trong tay, tay LingLing luôn rất ấm, đặc biệt là vào mùa đông, nắm tay cảm xúc thật tốt. Năm trung học, nàng thích nhất là lôi kéo LingLing đi qua con phố gần trường học, làm vài việc như, không mang theo một xu nào, đem quần áo đẹp trong tất cả tiệm trong phố thử hết, sau đó chính là không mua. LingLing nếu trong tay không có tiền, không dám thử quần áo, giờ nghĩ lại LingLing đúng là kẻ nhát gan.

Đến nay, ảnh chụp Orm với LingLing so với mấy người khác nhiều hơn, mặc kệ là trung học hay đại học, Orm luôn bắt LingLing đi chụp ảnh với mình, mưu trí khôn lanh là thế mạnh của Orm. Nàng thương lượng với ông chủ tiệm, nàng làm người mẫu miễn phí cho hắn, điều kiện là bọn họ phải chụp ảnh miễn phí cho nàng và LingLing. Orm lúc không trang điểm rất đẹp, khi trang điểm lên lại càng có tố chất ngôi sao, cho nên mấy người đó hơn phân nửa đều đồng ý. Vì vậy, Orm và LingLing có rất nhiều hình chụp, mà trong số đó hơn một nửa là miễn phí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro