Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối LingLing Kwong tự mua thức ăn để nấu cơm, cô vừa đặt đồ ăn xuống thì chuông cửa vang lên.

LingLing ra mở cửa, nhìn thấy Orm tay ôm một đống thứ rau dưa trái cây đứng trước cửa nhà mình, có thể đoán được, Orm cũng vừa ra khỏi công ty.

"Cô tới đây làm gì?" LingLing không có ý định mở cửa mời vào.

"Gần đây dạ dày em có chút không ổn, em muốn ăn một ít thức ăn bổ cho dạ dày nhưng chẳng biết làm, đồ ăn bên ngoài bán thì đầy dầu mỡ..." Orm đáng thương nói.

LingLing là người hay mềm lòng, điểm ấy Alie hiểu rõ, Orm lại càng rõ ràng hơn, cho nên tỏ ra đáng thương luôn có hiệu quả.

LingLing nghĩ lại, dạ dày cần phải điều dưỡng mới tốt được, Orm mới xuất viện chưa lâu, thức ăn đúng là cần chú ý tuyển chọn, dù cô nhận thấy cô đối với Orm đâu cần chịu trách nhiệm nhưng nàng đã đứng trước cửa nhà rồi, chẳng lẽ lại đuổi đi? Cô luôn phiền não vì sự mềm lòng của mình.

LingLing nhìn Orm do dự chừng năm phút mới mở cửa cho nàng tiến vào, Orm trong lòng kích động nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Orm bước vào nhà LingLing, nàng đánh giá sơ lượt thì vẫn gọn gàng sạch sẽ như xưa, ngay cả bài trí cũng tương tự phòng LingLing trước kia, về việc này xem ra LingLing là người bảo thủ ít thay đổi.

Orm đem thức ăn này nọ vào bếp sau đó cởi áo khoác ném lên sofa, LingLing không hề nghĩ ngợi cầm áo khoác Orm treo lên móc áo. Orm tháo một nút trên áo sơmi, tháo luôn nút ở tay áo rồi xăn lên, tóc cũng quấn cao rất có phong cách đầu bếp, thoạt nhìn giống như đi học nghề bình thường.

LingLing Kwong vào phòng bếp, thấy nguyên liệu thức ăn quá nhiều liền xách đem rửa rồi bỏ tủ lạnh, lấy nguyên liệu Orm mua đến nấu ăn, hơn phân nửa đều là đồ bổ dạ dày, tất cả những thứ quen thuộc vì cô từng vì Orm mua sách nấu ăn mà học. Orm thường xuyên bị đau dạ dày vào bệnh viện, bởi vì thế mà cô mua đầy đủ cả bộ sách nấu ăn.

Vài món LingLing và Orm làm cùng nhau, trong lúc làm LingLing không nói nhiều lắm, Orm cũng thế, tựa hồ nghiêm túc học nghề. Trước kia mỗi lần nấu ăn, LingLing luôn là người làm, Orm đứng sau hỗ trợ, cô cần lấy cái gì Orm đều tự biết đưa cho, giống như trong đầu nghĩ đang định lấy bột ngọt thì bột ngọt đã được Orm đưa đến trước mặt, nay loại ăn ý này chưa từng biến mất làm cho LingLing có chút bất an.

Sở thích của Orm là đồ ăn vừa nấu xong liền như con mèo dùng tay bóc lấy, một chút cũng không quy củ, LingLing thường xuyên la nàng. Nhưng giờ LingLing nhìn Orm, chẳng muốn mở miệng nhắc nàng, tâm tình LingLing đang rất phức tạp cô không muốn hé răng.

"P'Ling chừng nào chị về nhà?" Orm ngồi vào bàn ăn cơm bắt đầu tìm đề tài nói chuyện.

"Chưa biết được." Hôn lễ Alie tổ chức gần cuối năm, cô chắc gần nghỉ đông sẽ về nhà.

"P'Ling, chúng ta cùng nhau trở về được không?" Sau khi LingLing bỏ đi, cảm giác mừng năm mới cũng tan biến, nàng từ lâu đã không trở về, nàng rất muốn cùng LingLing về nhà, rất muốn cùng LingLing mừng năm mới.

"Không được." LingLing vô tình cự tuyệt.

"Ùm..." Orm mất mát trả lời, đôi khi nàng suy nghĩ, nếu nàng không làm ra loại chuyện đó thì nàng và LingLing bây giờ sẽ là gì của nhau đây? Đương nhiên đó chỉ là suy nghĩ, làm thì đã làm rồi.

Trên bàn cơm lại im lặng một hồi lâu, Orm không có cách nào phá vỡ cục diện này, có đôi khi, biết rõ người mình yêu đang ở bên cạnh mình, nhưng cảm giác xa cách chẳng thể chạm tới, cái cảm giác này khiến Orm cảm thấy bất lực. Chỉ có mùi hương quen thuộc này mới cho nàng chút an ủi, Orm yên lặng ăn món LingLing mới làm.

"Cô uống xong chén canh này thì sẽ đỡ hơn, bây giờ cô không nên ăn quá nhiều mà nên chia thành ăn nhiều bữa." LingLing múc một chén canh để trước mặt Orm thản nhiên nói.

Orm ngẩng đầu nhìn LingLing, nàng bỏ qua mất mác vừa rồi trong lòng rất vui vẻ, LingLing vẫn còn quan tâm đến nàng.

"Chẳng qua là tôi không muốn dạ dày cô lại xuất huyết phải nhập viện, sau đó lại làm phiền đến tôi thôi." LingLing nhanh chóng né tránh ánh mắt sáng ngời của Orm, cô chỉ không muốn Orm gây phiền toái cho mình.

"P'Ling." Orm do dự một hồi lâu mới mở miệng.

"Sao?" Giọng nói của LingLing không nóng không lạnh.

"Chúng ta làm hòa nha." Orm lấy hết can đảm nói, trong lòng nàng vô cùng thấp thỏm bất an.

LingLing Kwong ngẩng đầu, lạnh lùng liếc Orm một cái, cô cũng không có trả lời.

Dũng khí của Orm lập tức teo rút, cũng không dám nói nữa, mặc dù đã lường trước được kết quả nhưng không biết sao, Orm vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối.

Cơm nước xong, LingLing liền lập tức hạ lệnh trục khách, Orm cũng không có mặt dày đòi ở lại, vì bước tiến sau này, nàng ngoan ngoãn đi vẫn hơn.

Trên đường lái xe về nhà, tâm tình Orm rất tốt, ít nhất có thể cùng ăn tối với LingLing, băng dày ba thước, chỉ có thể từ từ mà hòa tan LingLing mà thôi.

Chuông điện thoại vang lên, Orm liếc nhìn màn hình trên điện thoại, là Annie gọi điện, từ lần đó Annie xác thực đã lâu không xuất hiện, ngay cả gọi điện cũng ít đi.

"Chị có chuyện gì sao?" Orm thu lại tâm trạng vui vẻ, giọng nói bình thản hỏi.

"Tối mai là sinh nhật dượng tôi, em có tới được không?" Annie mời Orm, lúc trước khi hai người còn quen nhau, những bữa tiệc như vậy thường là cùng nhau đi.

"Không, tối mai tôi có việc bận." Trước kia sở dĩ tham gia những bữa tiệc xã hội thượng lưu như vậy đơn giản chỉ vì mục đích công việc, muốn biết nhiều hơn về những người có lợi cho mình. Đi theo Annie ba năm, người quen biết cũng đủ dùng rồi, nàng không cần Annie làm bàn đạp nữa.

"Orm, em dự định phân rõ ranh giới với tôi sao?" Annie dừng một chút, nàng đã khai thác hết giá trị lợi dụng trên người mình rồi sao?

"P'Annie, mặc dù tôi quen chị là có mục đích, mấy năm nay chị chăm sóc tôi, tôi thật sự rất cảm ơn chị, cho nên tôi không muốn lợi dụng chị, cũng không muốn dây dưa với chị nữa." Orm nói ra hết tất cả suy nghĩ trong lòng.

"Ngay cả làm bạn bè cũng không được sao?"Annie nắm chặt điện thoại, cô không ngại bị Orm lợi dụng, cô cũng không quan tâm Orm có yêu mình hay không, và cô cũng không muốn Orm rời đi....

"P'Annie, chị cần gì phải tự lừa dối mình chứ?" Orm sắc bén hỏi.

"Cũng đúng."Annie cúp máy ném điện thoại vào góc tường, với điều kiện của Annie, nghĩ muốn dạng nữ nhân nào mà chẳng có, đâu cần phải không có Orm Kornnaphat là không được, cô quyết định bước ra khỏi thế giới của Orm, giữ lại một chút tự tôn sau cùng. Thật ra thì khi mới bắt đầu, cô quả thật chính là thích vẻ đẹp của Orm, nhưng chỉ có xinh đẹp thôi thì vẫn chưa đủ để thành tình yêu, cô yêu chính là tính cách cố chấp của Orm, khăng khăng một mực hướng về phía LingLing Kwong kia. Vừa mới bắt đầu là yêu sự chung tình của Orm, nhưng về sau sự chung tình ấy lại trở thành vũ khí tra tấn cô. Annie vẫn luôn muốn có được một tình yêu duy nhất, với một người có thể sống chết vì cô, cô cũng giống như Orm vậy, đối với tình cảm vô cùng nghiêm túc.

Orm Kornnaphat bên đây đã không nghe thấy âm thanh gì nữa, mà nàng không quá để ý, chỉ gở tai nghe trên tai xuống tiếp tục lái xe về nhà, nàng cũng không lo lắng về Annie cho lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro