910-979

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 910: Ban tặng

Hạ Ngôn hơi nheo mắt. chỉ thấy Thổ cẩu đang ngoe nguẩy cái đuôi ngắn củn của nó. há rộng mòm. bốn chân không ngừng bước ra. Từng đạo linh lực không ngừng lưu chuyên xung quanh thân hình màu xám của nó. Khoảng cách mấy ngản thước, chỉ ngắn ngủ một cái chóp mắt đã bị Thô câu vượt qua. tới rồi trước người Hạ Ngôn

Vù™-

Tới trước người Hạ Ngôn rồi. Thồ cẩu cũng không dừng lại thân hình mà trực tiếp đánh về phía Hạ Ngôn. Một chiêu này. rất lâu trước đây nó vốn đã rất thích sử dụng.

Hạ Ngôn lắc đầu cười cười, cánh tay khê động. Một đạo linh lực vô hình đánh ra. Thân thể Thô Câu lập tức bị một dòng năng lượng quy di đánh lên. quán tính rất lớn tự nhiên tiêu biển. Thồ Cẩu kinh ngạc nhìn trái phải quanh mình, nhận ra thản thể nó không ngờ không thế tự khổng chế. không khỏi lớn tiếng rống lên.

- Ngao-— Chủ nhản, mau thả tar a!

Thồ Cẩu tru lẻn nói.

Lúc này. một đạo thân ảnh màu xanh cũng nhanh chóng tới gần. chính là Tiểu Thanh! Tiểu Thanh vừa rồi đang tu luyện trong phòng thì cảm giác được một cồ năng lượng kỳ lạ đột nhiên từ trên bầu trời chụp xuống. Khi nàng đang nhíu mày nghi hoặc thì đã thấy Thô câu vội vàng chạy ra. Điều này khiến nàng hơi chột dạ. lập tức đứng lên. đi ra khỏi phòng. Khi nhìn thấy bóng hình xa xa ở phía chân trời trong lòng nàng khó có thể bình tĩnh lại được!

- Tiểu Thanh!

Hạ Ngôn nheo mắt nhìn Tiều Thanh, nhẹ giọng nói. đồng thời buông Thồ cầu ra. Thồ Câu lại lắc cô. lao tiếp về phía HạNgôn Lúc này đây Hạ Ngôn cũng không ngăn cảạ bị Thô Cẩu lao thẳng vào người. Chỉ là với va chạm này. thân mình Hạ Ngôn cũng không chấn động gì cả.

- Hạ Ngôn ca. là huynh sao?!

Đôi mắt Tiêu Thanh đần trở nên mơ hô. thốt ra câu nói như người mê sảng, thân hình mềm mại khẽ run lên. Đủ loại tình càm tràn ngập trong lòng.

- Mấy năm nay...

Hai người một chó cứ huyền phù giữa không trung, nói những lời thật bình dị. Cũng không biết đã qua bao lâu. rất nhiều tu luyện giả trên Thánh sơn đều xúm lại quanh đó. Tiêu Thanh và Hạ Ngôn lúc này mới nhìn nhau cười, rồi sau đó đột nhiên biến mất khỏi mành trời này.

- Người đó là ai? Cũng dám xuất hiện ở trên Thánh sơn ta?!

- Kỳ lạ. dường như người này có quen biết với Hạ Thanh đại nhân!

- ồ? Biến mất rồi? Bọn họ đi đâu rồi? Ta sao không thấy bọn họ hướng về phía nào phi hành cả!?

Những tu luyện giả Thiên Cung đều kinh ngạc dáo dác nhìn bốn phía, trong lòng đều thấy rất nghi hoặc.

Tên hiện tại của Tiểu Thanh là Hạ Thanh, ở trên Đại Lục Long Chi. có nhiều Lang Tà Giới thực lực khá mạnh đều biết Hạ Thanh giờ đã là cường giả cảnh giới Linh Hoàng. Tiêu Thanh tuy l ẳng không phái là con cháu Hạ gia nhưng lại quan hệ sáu đặm với Hạ gia. cũng xem như là một trong những lực lượng chống lưng cho Hạ gia.

Trên một nơi sơn thanh thuỷ tú ở Thánh sơn, hai người một chó chậm rãi hạ xuống.

- Thồ Cẩn. để ta xem thực lực hiện tại của ngươi như thế nào nào!

Hạ Ngôn chuyên mắt. cười cười nói với Thô câu.

Khi Hạ Ngôn rời khỏi Phản thế giới Quang Ly thì thực lực Thồ cảu đã rất mạnh. Hạ Ngôn không mang Thả cẩu đi tới Chủ thế giới là Vềì lo lắng thân nhân của mình ở Phân thế giới Quang Ly sẽ gặp chuyện không may. Dù sao lúc đó. cả Hạ gia cũng chưa có cường già Linh Hoàng toạ trấn. Tiểu Thanh cũng chỉ là cảnh giới Linh Tông mà thôi.

- Ngao~— Chủ nhân, ngài ăn hiếp ta a! Ta cảm thấy thực lực của chủ nhân phi thường đáng sợ! Sợ răng chỉ cần một cái tát đã có thể giết chết ta!

Thổ Cẩu đương nhiên không ngốc. Vừa rồi ở trên Thánh sơn. khi nó lần đầu tiên lao tới Hạ Ngôn cũng không thấy Hạ Ngôn có động tác gì nhưng đã giam cầm hẳn. Thực lực như thế rốt cuộc cường đại tới mức độ nào. nó không thể xác định được nhưng đại khái có thể đoán ra.

Cho dù sau khi nó biến thân sợ rằng cũng không chịu được một chường của Hạ Ngôn

- Ha hạ ngươi tu luyện ở Phân thế giới đúng là có chịu ành hường!

Hạ Ngôn cười cười.

- Chờ khi ta trở lại Chủ thế giới sẽ mang ngươi đi cùng. Chủ thế giới có nhiều bảo vật hơn, phỏng chừng ngươi sẽ nhanh chóng lột xác. có được thực lực cảnh giới Thiên Thần!

- Cái gì? Cảnh giới Thiên Thẩn? Đó là cái gì?

Ánh mắt của Thổ cẩu trừng lên.

- Hạ Ngôn ca. cảnh giới Thiên Thần mà huynh vừa nói có phái là cảnh giới phía trên của cảnh giới Linh Hoàng không?

Tiêu Thanh cũng hé miệng, trên mặt lộ ra vẻ tò mò hỏi.

Tiểu Thanh hiện tại cũng không phái là tiểu cô nương không hiểu gì như trước đây. Lĩnh ngộ trên đường tu luyện của nàng cũng đà vượt xa người bình thường. Nếu không, nàng cũng không thế tu luyện tới cảnh giới Linh Hoàng như hiện tại.

Mấy người Hoả Phượng Hoàng. Viên San. Tố cẩm lúc ấy đều đã bước vào cảnh giới Linh Tông nhưng nhiều năm như thế cũng chỉ có Tiêu Thanh là thành công đột phá. Từ đó có thể thấy được thiên phú của Tiểu Thanh cao. lĩnh ngộ mạnh.

- Đúng thế!

Hạ Ngôn gật đầu.

Hạ Ngôn lại đưa mắt nhìn sang Tiểu Thanh rồi nói tiếp:

- Cảnh giới Linh Hoàng này có chín cấp bậc. Sau Linh Hoàng cừu cấp chính là cảnh giới Thiên Thần! Cảnh giới Linh Hoàng là tim hiêu về pháp tắc không gian, mà cảnh giới Thiên Thần lại là tim hiểu và pháp tắc thời gian. Sau cảnh giới Thiên Thần còn có cảnh giới Tạo Hoá nữa. Cường già cảnh giới Tạo Hoá vô cùng cường đại. bắt đâu đung hợp hai loại pháp tắc không gian và thời gian, thậm chí có thể mở ra không gian mới. năng lực không thể tường tượng được!

Hạ Ngôn chậm rãi nói.

- Ngao, ta cũng muốn tiờ thành cường già cảnh giới Thiên Thần!

Thô Câu rú lên nói.

- Con cẩu ngươi im lặng cho ta chút!

Hạ Ngôn nguýt Thồ cảu một cái.

- Nếu không thành thật thì sẽ cho ngươi ở lại Phân thế giới này! Dù sao toàn bộ Phân thế giới này. cũng không có ai có thể bắt nạt ngươi được!

Hạ Ngôn vừa nói câu này. Thổ cầu liền thoáng yên tĩnh lại. cúi đầu. Tuy nhiên con mắt màu lục lại không ngừng loạn chuyển.

- Tiểu Thank cảnh giới hiện tại của muội là Linh Hoàng nhi cấp. còn kém cảnh giới Thiên Thần quá xa. Tuy nhiên, vì ở Phân thế giới này tài nguyên hạn chế. tốc độ tu luyện tất nhiên sẽ rất chậm. Chờ khi muội tới Chủ thế giới rỗi, có đủ tài nguyên thì tốc độ tu luyện của muội sẽ rất nhanh!

Hạ Ngôn lại nói tiếp!

- Uhm. ta biết! Hạ Ngôn ca. Tiểu Thanh sẽ cố gắng tu luyện để sau này có thể giúp đờ huynh!

Tiểu Thanh cười cười, lộ ra hàm răng trắng nõa Với một thân váy dài màu xanh, nàng như một tiên tử duyên dáng yêu kiều.

- Uhm! Ta lần này tiờ về chính là muốn gặp lại mọi người. Hài'— Mấy người Sư phụ cũng đều đã mất rồi. Tiếp theo ta sẽ đi tế bái bọn họ. còn có phụ mẫu nữa!

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía xa xa. Tiểu Thanh nhìn Hạ Ngôn, cũng không nói gì. Trong lúc nhất thòI trên thác nước này trở nên yên tĩnh, chỉ còn ngeh thấy tiếng nước róc rách chảy.

Ba ngày sau. Hạ Ngôn tế bái xong lại mang theo Tiểu Thanh và Thồ cẩu về tới Hạ gia. Ngày tiếp theo. Hạ gia lại tổ chức một buổi lễ tế bái long trọng. Trước từ đường của Hạ gia. tất cả con cháu Hạ gia đều tụ tập nơi này. kính sợ nhìn vị Hạ Ngôn tô tông với một thân áo trắng đang đứng trước từ đường.

Lần tế bái này mất suốt cả một ngày dài tới buổi tối mới hoàn toàn chấm dứt. Ngay cả Sứ giả từ Chủ thế giới cũng đều tới. tham gia hoạt động tế tô của Hạ gia vốn không liên quan gì tới hắn cả.

Sau khi hoàn thành tế báI Hạ Ngôn. Tiểu Thanh. Tộc trường Hạ gia Hạ Ưng Khúc, vài vị Thái thượng Trưởng lão của Hạ gia tụ tập trong một căn phòng ở Hạ gia.

Đương nhiêạ Hạ Ngôn ngồi ở vị trí chính giừa. Sứ giả của Chủ thế giới ngồi ở phía dưới Hạ Ngôn.

“Hạ Ngôn này ở Chủ thế giới đã gia nhập Lang Tà Điện, trở thành tu luyện giả của Lang Tà Điện cho nên mới có thể thoải mái trở lại Phân thế giới này! Thật sự là lợi hại. Giờ trước mặt hắạ ta thâm chí còn có cảm giác nín thờ! Thực lực của hắn đà đạt tới độ mà ta cũng phải câm thấy rất khủng bố!”

Trong lòng gã Sứ giả này âm thầm suy nghĩ.

- Sứ già. mấy năm nay Hạ gia không ngừng lớn mạnh, cũng ít nhiều nhờ có ngươi chiếu

cố!

Sau khi mọi người ngồi xuống. Hạ Ngôn hướng về phía vị Sứ già của Chủ thế giới nói.

- Ha ha. đây là điều nên làm! Vì Hạ Ngôn đại nhân mà làm chút việc cũng chính là vinh hạnh của ta!

Vị Sứ giả này cung kính nói với Hạ Ngôn.

Đám người Hạ Ưng Khúc sớm đã chấn động trong lòng! Từ khi vị Sứ già này xuất hiện tại đây. biểu hiện của hắn trước mặt Hạ Ngôn dường như đều có tư thái rất thấp hèn. Từ chỗ té bái tô tiên Hạ gia cho tới lúc sắp xệp chỗ ngồi, hắn đều có bộ dáng vô cùng sợ hãi Hạ Ngôn. Mấy người Hạ Ưng Khúc đều âm thầm nhận ra điều này.

Hiện tại nghe được hắn nói như thế. đám người Hạ Ưng Khúc càng càm thấy hoàng sợ!

“Chẳng lê địa vị của vị Sứ giả tới từ Chủ thế giới này còn thấp hơn cả Hạ Ngôn đại nhân sao?!”

Trong lòng đám người Hạ Ưng Phúc sớm đã có suy nghĩ như thế. chi là vẫn chưa xác định được! Lúc này. bọn họ đại khái có thể kết luận, vị Sứ giả đại nhân này thật sự sợ hãi Hạ Ngôn tồ tông!

Phái biết rằng từ khi Hạ Ngôn đại nhân đi Chủ thế giới cho tới nay cũng chưa tới ba trăm năm. Thời gian vị Sứ giả này ở Chủ thế giới khẳng định hơn Hạ Ngôn tồ tông nhiều. Với điều này. trong lòng đám người Hạ Ưng Khúc thấy vô cùng kinh ngạc cũng là chuyện bình thường. Dưới suy nghĩ của bọn họ. nếu là bình thường thì địa vị của vị Sứ giả này phải cao hơn Hạ Ngôn.

- Sứ già. ta đây có một ít Nguyên đan. ngươi nhận đi!!

Hạ Ngôn xuất ra một cái Càn khôn hộp gấm. đầy ra trước mặt tên Sứ già. Ánh mắt hắn lập tức sáng ngời lên.

- Cái này... Hạ Ngôn đại nhân, cái này...

Trong lòng hắn đương nhiên nhiên muốn nhận lấy nhưng nếu cứ trực tiếp cầm lấy thì dường như có chút không ôn thoà lắm.

- Nhận lấy đi. Sứ già ngươi không cần khách khí!

Hạ Ngôn cười cười, ngón tay vừa động. Càn khôn hộp gấm đã rơi vào tay tên Sứ già.

Tên sứ giả trên mặt hơi ửng đỏ. thu lắv Càn khôn hộp gấm vào trong giới chi của mình rồi đứng lên cung kính thi lễ với Hạ Ngôn:

- Đa tạ Hạ Ngôn đại nhân ban tậng!

ở trước mặt Hạ Ngồn, hắn biểu hiện ra tư thế như thế cũng không sao cả. Địa Vếi của Hạ Ngôn ở Chủ thế giới đã tương đương với Điện chủ Tinh Đấu Điện rồi! Hắn có thể có cơ hội thân cận với Hạ Ngôn là vì Hạ gia vẫn đang ở Phân thế giới này mà thôi.

- Không cần khách khí!

Hạ Ngôn tuỳý khoát tay nói.

-Hạ Ưng Khúc!

Sau đó. Hạ Ngôn lại nhìn về phía Tộc trường đương nhiệm của Hạ gia nói:

- Mấy năm nay. Hạ gia có thể cường thịnh như thế này. công lao của Tộc trường ngươi cũng không nhỏ đó!

- Hạ Ngôn đại nhân, đây là việc ta cần phải làm! Hơn nữa. Hạ gia cường thịnh, hoàn toàn là do hồng phúc của Hạ Ngôn đại nhân ngài!

Hạ Ngôn vội vàng đứng lẻn. kích động nói với Hạ Ngôn.

- Uhm. nơi này có vài thứ. ngươi cầm đi!

Hạ Ngôn lại xuất ra hai cái hộp gấm. linh lực khê động, chúng đà tới trước mặt Hạ Ưng Khúc.

- Những thứ bên trái là đề cho ngươi và vài vị Thái thượng Trưởng lão phân nhau dùng, sẽ có trợ giúp đối với việc tu luyện của các ngươi! Những vật phẩm bên phải là để vào trong Hạ gia khố phòng đi! Đê sau này ban thường cho những con cháu ưu tú của Hạ gia ta! Hy vọng con cháu Hạ gia ta sẽ ngày càng có nhiều người bước vào cảnh giới Linh Hoàng!

  #902  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 911: Quyết định mới.

Cũng đúng lúc này. trong đầu Hạ Ngôn bắt đầu có một cái kế hoạch, là để cho Hạ gia dẫn dẫn dừng chân ở Chủ thé giới. Tuy rằng hiện tại con cháu Hạ gia bước vào cảnh giới Linh Hoàng nhân số còn rất ít. nhưng dù sao chỉ mới có thời gian ngắn ngủi. Nếu đợi tới mấy ngàn năm sau. ở dưới giúp đờ không ngừng của minh, nhân số con cháu Hạ gia bước vào cảnh giới Linh Hoàng tắt nhiên sẽ càng ngày càng nhiều.

Quang Ly Phân thế giới là nằm trong tay Chủ thế giới Tinh Đấu Điện khống chế. như vậy tu luyện giả Phân thế giới này nếu từ Phân thế giới tiến vào Chủ thế giới, tự nhiên sẽ tiến vào Tinh Đấu Điện. Với địa vị cùng thân phận của Hạ Ngôn hiện tạL ở trong Tinh Đấu Điện cố ý cấp cho Hạ gia một địa bàạ điêu này cũng không phải việc khó.

Nghĩ đến đây. trong lòng Hạ Ngôn liền có quyết định, chờ trở về Chủ thế giới, liền đến Tinh Đấu Điện lo liệu việc này.

Tiếp nhận hai cái hộp gấm Hạ Ngôn dùng linh lực đẩy qua. trên mặt Hạ Ưng Khúc có vẻ phi thường hồng nhuận, tự nhiên lộ ra vẻ xúc động, gồm cả mấy Thái thượng trưởng lão Hạ gia. đều rối rít hướng về Hạ Ngôn thi lễ.

Bọn họ rất 10 ràng, tổ tông Hạ Ngôn này ra tay khẳng định đó đều là bảo vật ở Chủ thế giới. Từ chuyện đã xảy ra trong Đằng Long tửu lâu. Hạ Ưng Khúc sớm đà từ trong miệng trưởng lão Hạ Chi Kỳ biết được, ngay sau đó cũng trách phạt mấy tên con cháu tuôi trẻ Hạ Trang một phen. Đồng thời một lần nữa hắn triệu tập tất cả con cháu trực hệ trong gia tộc. lại nhắc lại gia quy của Hạ gia. chỉ cần là kiêu ngạo ương ngạnh đều coi như trái với gia quy.

về sau nếu như có con cháu gia tộc trái với gia quy. như vậy thực có thể sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc. thậm chí lưu đày đến một số hiểm địa trên đại lục. vĩnh viễn không được trở về.

- Đừng nói nhiều. Hạ Ngôn ta cũng là con cháu Hạ gia. theo lý cũng nên làm chuyện gì đó cho Hạ gia.

Hạ Ngôn phất tay chặn đám người Hạ Ưng Khúc, giọng điệu bình thản nói.

- Đúng rồi, các ngươi có nghe nói qua trước kia một vị tiền bối mặc áo choàng, biết vị ấy hiện tại ở đâu không?

Tiếp theo Hạ Ngôn lại dò hỏi.

Người áo choàng ở hơn bốn ngàn năm. gằn năm ngàn năm trước, cũng đã là cảnh giới Linh Hoàng. Tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng có thể sống đến cả vạn năm. Nếu không xảy ra chuyện gì bắt ngờ. hiện tại khăng định là người áo choàng còn sống.

- Tiền bối mặc áo choàng?

Hạ Ưng Khúc nhướng mày. cái tên tự này hắn rất xa lạ. nghe Hạ Ngôn nhắc tới. liền tự nhiên rơi vào trong trầm tư.

Dừng một chút. Hạ Ưng Khúc mới chậm rãi thờ ra một hơi. nhìn mặt Hạ Ngôn nói:

- Hạ Ngôn đại nhân nói tiền bối mặc áo choàng đó. có phải người lúc trước trợ giúp Hạ gia luyện chế đan dược không? ôi! Từ khi Hạ Ngôn đại nhân phi thăng lên Chủ thế giới, tiền bối mặc áo choàng chưa bao giờ xuất hiện, chúng ta cũng không biết ông ấy hiện tại ở phương nào. có thể đã phi thăng Chủ thế giới rồi chăng!

Kỳ thật thời điêm Hạ Ngôn còn chưa có phi thăng, người áo choàng đà rời khỏi Hạ gia.

- À! Là nhưthế! Quên đi! Cũng không có chuyện gì lớn!

Hạ Ngôn gật gật đầu. muốn tìm tiền bối mặc áo choàng, cũng không phải là chuyện khó. Lấy Hạ Ngôn phát ra ý thức, nửa đại lục đều có thể dề dàng dò tra được.

- Người áo choàng?

Sứ già Trương Lâm lại là nhíu mày. trầm thấp nói một câu:

- Cũng là cảnh giới Linh Hoàng hay sao? Hơn hai trăm năm qua. dường như không có xuất hiện cường già Linh Hoàng như vậy!

Trương Lâm đối với tu luyện giả Đại Lục Long Chi cùng Đại Lục Ám Dạ cũng đều có nắm giừ. một khi có người bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đương nhiên hắn có thể biết. Nhưng người áo choàng Hạ Ngôn mới vừa Ĩ1ÓI hắn không hề nghe nói tới chút nào.

- ồ! Có thể đã đi Chủ thế giới rồi!

Hạ Ngôn không thèm để ý nói một câu.

- Điều đó không có khả năng!

Sứ giảTrương Lâm lập tức lắc đầu:

- Tu luyện giả Phân thế giới nếu phi thăng lên Chủ thế giới, khẳng định phái mờ ra thông đạo không gian giữa hai thế giới, nếu như vậy ta sẽ biết trước tiên. Hạ Ngôn đại nhân! Tiền bối mặc áo choàng ngài nóI nếu thời điểm ngài phi thăng cũng đã là cường già Linh Hoàng, thì ta dám khầng định người ấy tới giờ cũng không có phi thăng lên Chủ thế giới, vằn còn ở Phản thế giới này.

-Ồ?

Chán mày Hạ Ngôn không khỏi co giặt một cái.

“Vù!”

Đúng lúc này. phía trên bầu trời bên ngoài đột nhiên truyền tới một đoàn dao động linh lực. Hạ Ngôn chợt lóe sáng ánh mắt. ý niệm trong đầu thẩm xoay chuyển.

Dao động linh lực này rất nhỏ. đám người Trương Lâm đều còn không có cảm ứng được.

- Có người đến đây!

Hạ Ngôn áo trắng chóp động, nhoáng một cái liền ra bên ngoài cửa phòng. Thồ cẩu cũng lặng yên không một tiếng động theo sát phía sau.

Quá nhiên phía trên phía chân trời dẫn dần hiện rồ ràng một bóng dáng màu đen. đó là một bóng người mặc trường bào màu đen.

- Là ai? Dám thiện tiện xông vào Hạ gia!

Hạ Ưng Khúc nhìn thấy bóng người, lập tức thấp giọng quát một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Bởi vì bóng người này. rỗ ràng không phải cảnh giới Linh Tông bình thường, hắn đã cảm ứng được một khí tức mạnh mê. dường như là có dao động pháp tắc đặc biệt của cảnh giới Linh Hoàng.

- Là tiền bối áo choàng!

Hạ Ngôn nhìn đến bóng người, ánh mắt ngưng tụ. lập tức liền nhận ra. Người tới chính là người áo choàng đã gân ba trăm năm không gặp mặt.

Có thể nóL Hạ Ngôn có thành tựu hôm nay. cũng có tiợ lực rất lớn của người áo choàng trong đó. Hơn nữa. Hạ Ngôn có thể ở Hư Ảo Chi Cảnh thu được nhiều chỗ tốt như vậy, cũng không thể thiếu công của người áo choàng này.

“Vù!”

Bóng người màu đen phi hành gần đến nơi. thân ảnh hơi ngừng một chút, liền từ trên bầu trời rất nhanh hạ xuống. Trên mặt Hạ Ngôn hiện ra ý cười, bước nhanh tới trước vài bước, hướng về người áo choàng thi lễ nói:

- Ra mắt tiền bối!

Người mặc hắc bào này chỉ để lộ cặp mắt ra ngoài cả khuôn mặt đều không thể thấy rõ. Nhưng Hạ Ngôn lại có thể biết rõ ràng người trước mặt quả thật chính là người áo choàng năm xưa.

Đám người Hạ Ưng Khúc, cũng đều thờ nhẹ một hơi. tiến lên chào người áo choàng. Mà Sứ già Trương Lâm thì lại hơi nhíu mày. bởi vì có quan hệ với Hạ Ngôn, hắn cũng không dám vô lễ. chi là có chút không tình nguyện nói:

- Ra mắt tiền bối!

- Hạ Ngôn! Chúng ta lại gặp mặt!

Trong ánh mắt người áo choàng loé sáng, nhìn Hạ Ngôn, dùng giọng nói trầm thấp nói.

- Hiện tại thực lực của ngươi đà vượt quá xa ta rồi!

Người áo choàng quan sát cân thận, sau đó lại dường như rất vui mừng nhìn về phía bầu trời nói:

“Lão hữu ở trên trời khẳng định cũng rất cao hứng vì ngươi đây!

- Đa tạ tiền bối khen tậng!

Hạ Ngôn cười cười, ở trước mặt người áo choàng, biểu hiện của Hạ Ngôn thật giống như một vàn bối từ cừ chi đến ngôn ngừ đều lộ ra kính ý. Điều này làm cho ở sâu trong nội tâm người áo choàng rất vui thích.

- Hạ Ngôn! Ta cũng vừa mới biết tin tức ngươi về tới. cho nên tới thăm ngươi!

Người áo choàng gật gật đầu. lại chuyền đề tài nói ánh mắt lão nhìn Tiểu Thanh và Thổ Cẩu:

- Tiểu Thanh cô nương cũng là nữ tử thiên tư trác tuyệt, có thể dựa vào chính mình tu luyện đến cảnh giới Linh Hoàng, cũng là chuyện đáng mừng.

- Hạ Ngôn! Con chó của ngươi này thật không đon giản, ta luôn có càm giác bối cảnh của nó rất thâm sâu!

Người áo choàng nhìn vào Tiểu Thanh và Thổ cẩu nói hai câu.

Tuy rằng thời gian đã mấy trăm năm không có lộ diện, nhưng rõ ràng mọi chuyện của Hạ gia lão đều nắm rất rõ. Nếu Hạ gia thật sự gặp phải rắc rối. khẳng định lão sẽ ra tay trợ giúp.

Tuy nhiên với uy thế của Hạ gia hiện nay. nghĩ đến cũng không có người nào có thể tạo

thành uy hiếp với Hạ gia.

Tiểu Thanh cũng hướng về người áo choàng thi lề. cùng Hạ Ngôn nói không sai biệt lắm. Mà Thô Câu thì lại sủa một tiếng, dường như có chút đắc ý. móng vuốt cào cào trên mặt đất. một bộ thần sắc như muốn nói đó là chuyện đương nhiên.

- Tiền bốI ngài định sau này cứ tiếp tục ở lại Phân thế giới sao?

Hạ Ngôn hơi nhíu mày hỏi. ở Phân thế giới tuy rằng yên ôn. đối với Linh Hoàng mà nói không có gì nguy hiểm, nhưng về mặt tu luyện thì ảnh hường lại rất lớn. Cho dù có đủ Nguyên Đan. cũng không nhanh chóng bằng tu luyện ở Chủ thế giới.

- Ta gần đây một đoạn thời gian, cũng đang suy nghĩ có nên hay không rời khỏi Phân thế giới, đi lên Chủ thế giới.

Người áo choàng hơi thoáng trầm ngâm, rồi sau đó mới nói:

- Hạ Ngôn! Lần này ngươi tiở về. định ở lại bao lâu. khi nào thì quay về lại Chủ thế giới?

- Có lê sẽ ở lại một thời gian, ta muốn lưu lại một chút gì đó hữu dụng cho gia tộc. trợ giúp con cháu đời sau của gia tộc tu luyện. Tiền bối nếu không nôn nóng, không bằng chờ một thời gian, rồi cùng ta đi Chủ thế giới.

Hạ Ngôn nghiêm mặt nói.

- Cũng được!

Người áo choàng gật đầu.

- Trương Lâm Sứ già! Tiền bối ở lại Phân thế giới thêm một đoạn thời gian, không có vấn đề gì chứ?

Hạ Ngôn nhìn về phía Sứ giả Trương Lâm. cười cười tùy ý hỏi.

- Đương nhiên... đương nhiên không có ván đề!

Trương Lâm vội vàng nói.

“Ngươi đà có thể tùy ý từ Chủ thế giới tiờ lại Phân thế giới, quyền thế như vậy. chỉ sợ chỉ có Điện chủ đại nhân cùng những Thái thượng trưởng lão mới có. ta nào dám làm trái ý của ngươi!” Trương Lâm nói thâm trong lòng một câu. thần thái càng thêm cung kính.

- Ha ha! Vậv đa tạ Trương Lâm Sứ giả!

Hạ Ngôn cười cười.

Người áo choàng cũng vừa động trong lòng, có chút kỳ quái nhìn Hạ Ngôn. Xem theo thái độ của Sứ giả đối với Hạ Ngôn, thân phận của Hạ Ngôn ở Chủ thế giới hần là rắt cao đâỵ! Nhưng. Hạ Ngôn mới phi thăng lên Chủ thế giới thời gian không đến ba trăm năm. như thế nào lại có địa vị cao như vậy?

Người áo choàng tuy rằng cũng cảm nhận được thực lực của Hạ Ngôn so với trước kia mạnh hơn nhiêu, nhưng cũng không thể tưởng được thực lực cùng địa vị thực sự của Hạ Ngôn. Lúc này nhìn thấy thái độ của Trương Lâm Sứ già. trong lòng tự nhiên rắt lấy làm lạ.

Tuy nhiên, lão cũng không có hỏi nhiều, chỉ sinh ra một ít ý tường trong lòng. Kỳ thật, trong khoảng thời gian này. lão từng suy nghĩ nhiều lần không biết có nên đi Chủ thế giới hay không? Hận ý lưu lại hơn bốn ngàn năm trước, đã sớm phai nhạt không còn chút gì. Sở dĩ lão còn chậm chạp chưa đi. chính là không thể hạ quyết định mà thôi.

- Tiền bối! Một đoạn thời gian này. ngài ở lại với ta cùng một chồ tu luyện đi!

Hạ Ngôn lại chuyển qua nói với người áo choàng.

Nghe vậy. Trương Lâm Sứ già kia. giặt giật mí mắt. trong lòng đối với đãi ngộ của người áo choàng này cũng là hâm mộ không thôi. Có thể ở cùng một chồ tu luyện với Hạ Ngôn, điều đó khẳng định có thể thu được rất nhiều chồ tốt. Người khác không biết chứ Trương Lâm hắn là người đến từ Chủ thế giới, sao không biết rõ thân phận của Hạ Ngôn Hạ Ngôn có tài nguyên quá thực không thể tường tượng.

- Được rồi!

Người áo choàng nhưng thật ra không câm thấy gì lạ. nếu lão biết kế tiếp Hạ Ngôn trợ giúp cho mình tu luyện có bao nhiêu lớn. lúc này cho dù là lão cũng không thể bình tĩnh được.

- Hạ Ưng Khúc! Làm phiền ngươi chuẩn bị một gian phòng ở chỗ yên tỉnh, ta cùng tiền bổi và Tiêu Thank đều phải tu luyện cùng một chồ. Một đoạn thời gian này. ta cũng sẽ rút thời gian khắc ra một ít bí điển, trợ giúp con cháu gia tộc tu luyện sau này.

Hạ Ngôn lúc này mới nhìn về phía Hạ Ưng Khúc tộc trường Hạ gia. phân phó.

- Dạ! Ta lập tức tự mình đi chuẩn bị!

Hạ Ưng Khúc gật gật đầu. thi lễ sau mới xoay người mau chóng rời đi.

  #903  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 912: Con chó chết này... hết thuốc chữa!

Hạ Ngôn khắc ra một số bí điển này. con cháu Hạ gia về sau tu luyện nhất định là có thể làm ít công to.

Cộng thêm tài nguyên Hạ gia chiếm cứ ở Phân thế giới, khẳng định về sau sẽ xuất hiện càng nhiều Linh Hoàng. Hơn nừạ theo nhân số con cháu trong gia tộc tăng nhiều, xuất hiện con cháu có thiên phú cao tỷ lệ cũng sẽ lớn hơn nữa.

Sau khi Tộc trường Hạ Ưng Khúc rời đi. Hạ Ngôn lại nói với mấy Thái thượng trưởng lão trong gia tộc:

- Mấy người các ngươi tuy răng tuôi đã hơi lớn. tuy nhiên cũng có cơ hội bước vào cảnh giới. Chỉ cần bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đúc lại thân hình, lĩnh ngộ pháp tắc không gian, liền có thể đạt được ước chừng cả vạn năm tuôi thọ. Tốt lắm. nếu không có chuyện gì các ngươi đều trở về. cố gắng tu luyện đi!

- Dạ! Hạ Ngôn đại nhân!

Mấy vị Thái thượng trưởng lão Hạ gia này. đương nhiên chưa bao giờ buông bỏ việc tu luyện. Nhưng lúc này nghe Hạ Ngôn nói như thế. một đám cũng đều hai mắt tòa sáng. Một hồi gặp lại tộc trưởng, bọn họ có thể chia phần bào bối trong hộp gắm Hạ Ngôn đưa cho hắn. nói không chừng có thể dựa vào đó đột phá cảnh giới này.

Nhìn thấy mấy Thái thượng trưởng lão của Hạ gia cũng rời đi. Sứ giả Trương Lâm. cũng biết mình không thể tiếp tục ở lại chồ này. Hắn cũng tự hiểu lấy mình, trong mấy người còn lại ở nơi này. rõ ràng hắn là một người ngoài.

- Hạ Ngôn đại nhân! Ta đây cũng đi thôi, về sau nếu có chuyện gì ngài cứ phái người đến Khu Vực Mê Loạn phân phó cho ta!

Trương Lâm lại thi lề rồi nói với Hạ Ngôn

- Ha ha! Vậy đa tạ Trương Lâm Sứ giả!

Hạ Ngôn gật đầu.

“Vù!”

Thân ảnh Trương Lâm hóa thành một luồng sáng, rất nhanh biến mất ở phía chân trời

- Trong hộp gắm này là thứ gì đây?

Vừa rời đi không xa. Trương Lâm không kim nồi liền lấy ra hộp gấm Hạ Ngôn đưa cho hắn, trong lòng thầm phòng đoán, tim đặp thình thịch, hắn rất chờ mong. Hắn thân là Sứ già của Chủ thế giới, có thể nhận được tài nguyên ở Tinh Đấu Điện dành cho Linh Hoàng cấp thấp xem như tương đối nhiều, nhưng chung quy cũng không có bao nhiêu.

Hắn chậm răi mờ ra hộp gắm: Từng tia sáng lắp lánh, từng luồng linh lực nồng đậm từ trong hộp gấm tòa ra. từng viên từng viên Nguyên Đan lộ ra. Trương Lâm vừa nhìn thấy không khỏi trợn tròn mắt.

“Cừ thật!”

Ý thức nhanh chóng tra xét!

“Chẵn hai trăm viên Tam Nguyên Đan. tương đương với hai vạn viên Nhất Nguyên Đan. Thật sự là...”

“Quá giàu có nha. ta xuống Quang Ly Phân thế giới này đã gần ba trăm năm. lĩnh Nguyên Đan từ Tinh Đấu Điện, cũng mới năm sáu ngàn viên! Tốt quá!”

Trương Lâm chậc chậc vài tiếng, ánh mắt phát sáng, thu hồi hộp gấm. sau đó tăng tốc bay về hướng Tội Ác Sâm Lâm.

Trong trạch viện Hạ gia. sau khi Trương Lâm rời đi. Hạ Ngôn lại nói chuyện phiém một hồi cùng người áo choàng, nói về hình tượng Chủ thế giới cho người áo choàng nắm đại khái.

- Cái gì?

- Hạ Ngôn ngươi là nói. Chủ thế giới cộng tất cả có ba trăm sáu mươi điện? Mà Quang Ly Phân thế giới chúng ta này. là thuộc về một thế lực tên là Tinh Đấu Điện khống chế? Trời ạ! Tinh Đấu Điện này còn không chi nắm trong tay Quang Ly Phân thế giới chúng ta. tông cộng là nắm trong tay một ngàn tám trăm cái Phân thế giới?

- Chủ thế giới này thật đúng là quá lớn!

Người áo choàng không kim nôi Hên tục phát ra tiếng ngạc nhiên và thán phục. Tuy rằng lão đã sống rất lâu năm so với Hạ Ngôn, nhưng đối với Chủ thế giới, so với Hạ Ngôn mà nói là rắt xa lạ. Nghe Hạ Ngôn nói như vậy. lão cũng không khỏi có chút tám động, muốn đi Chủ thế giới nhìn xem sao.

- Đúng vậy! ở Chủ thế giới tu luyện nhanh hon nhiều lắm. nhưng nguy hiểm cũng rất nhiều! Theo ta được biết. Chủ thế giới cũng không phải chỉ có một. dường như còn có rất nhiều Chủ thế giới giống như Lang Tà Giới!

Hạ Ngôn gật gặt đầu. lộ ra ánh mắt thâm thúy, khê thờ dài một tiếng nói:

- Chờ thêm một đoạn thời gian, chúng ta sẽ cùng đi tới Chủ thế giới.

- Được!

Người áo choàng hít sâu một hơi. ánh mắt mơ màng, gật đầu nói.

Đại khái sau nửa canh giờ Hạ Ưng Khúc quay lại. nói là đã chuẩn bị phòng xong, mời Hạ Ngôn đi xem.

Mấy người Hạ Ngôn sau khi xem qua gian phòng, coi như rất vừa lòng. Nơi nàỵ rắt yên tĩnh, bình thường cũng không có người quấy rầy. dù sao cũng không ở lại Phân thế giới lâu lắm. đối với chỗ tu luyện cũng không cần tươm tất lắm.

- Tiền bối! Từ nay sử dụng những Nguyên Đan này tu luyện đi!

Chờ tộc trường Hạ Ưng Khúc rời đi. ba người Hạ Ngôn ngồi quanh bàn. Hạ Ngôn xuất ra một cái hộp gấm nói với người áo choàng.

Cảnh giới Linh Hoàng tu luyện tiêu hao Nguyên Đan. đương nhiên không thể so sánh với Nguyên Đan tiêu hao của cảnh giới Thiên Thần, càng đừng nói là tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cấp thấp.

Chút tiêu hao đó Hạ Ngôn căn bản là không thèm để ý. Hơn nữa. tiền bối áo choàng có ân với hắn. còn Tiểu Thanh thì không phải là người ngoài.

- Nguyên Đan?

Người áo choàng tiếp nhẫn hộp gấm. tiện tay liền mở ra.

-ổ?

Tiếp theo, người áo choàng liền trực tiếp ngây ngẩn cả người. Tuy rằng thấy không rồ biêu tình, nhưng trong ánh mắt lộ 10 vè chắn động, có thể nghĩ mà biết trước kia lào chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy nhiều Nguyêti Đan như vậy.

Tuy rằng sau khi Sứ giả từ Chủ thế giới buông xuống. Nguyên Đan ở Phân thế giới so với trước kia có nhiều hơn một ít. nhưng mà Nguyên Đan nhiều như vậy. thật đúng là không phải người bình thường dám nghĩ tới.

- Hạ Ngôn! Chúng ta dùng nhiều Nguyên Đan như vậy tu luyện sao?

Người áo choàng hít vào một hơi thật sâu. vằn còn có chút không tin hỏi.

-Ha ha!

Hạ Ngôn cười ha hả. không thèm đế ý nói:

- Tiền bối! Ngài trước dùng bấy nhiêu đi. chờ dùng hết lấy tiếp, ta còn có rất nhiều.

Tiếp theo. Hạ Ngôn lại nhìn về phía Tiểu Thanh, lại xuất ra một cái hộp gấm tương tự:

- Tiêu Thanh! Muội cũng cố gắng tu luyện đi!

- Dạ! Hạ Ngôn ca! Tiểu Thanh nhất định cố gắng tu luyện!

Tiêu Thanh nhưng thật ra không có lộ ra vẻ gì khác lạ. đương nhiên tiếp nhận hộp gấm. ở trong mắt nàng. Hạ Ngôn ca đương nhiên là không gì làm không được, có nhiều Nguyên Đan như vậy. cũng là chuyện bình thường.

Thổ Cấu đứng một bên. cặp mắt xanh biếc trợn tròn nhìn chằm chằm hai cái hộp gấm. Nó đối với dao động năng lượng của những Nguyên Đan này. càm ứng còn mãnh liệt hơn, nó biết mấy thứ này đều là thứ tốt.

- Gấu!

Thồ Cẩu giương cặp mắt trông mong, thè đầu lười chờ Hạ Ngôn cấp cho nó Nguyên Đan. nhưng Hạ Ngôn sau khi phân phát Nguyên Đan cho người áo choàng và Tiểu Thanh xong, không ngờ lại không nói gì tới nó. nó không khỏi bất măn sủa một tiếng.

Lúc này Hạ Ngôn mới nhìn về phía nó. cười nói:

- Ngươi tự mình tu luyện được rồi, đâu cần dùng Nguyên Đan chứ!

- Chủ nhân! Ngài cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia nha!

Thồ Cẩu vội vàng gào lên bị thảm, lông toàn thân đều dựng đứng lên. ánh mắt thỉnh thoảng quét về phía hộp gấm trong tay Tiêu Thanh và người áo choàng, liếm liếm mép. bộ dáng dường như muốn cướp đoạt số Nguyên Đan này.

Nó biết rõ rằng. Nguyên Đan ở trong tay Hạ Ngôn, nếu nó muốn cướp chỉ sợ ngay cả một chút cơ hội cũng không có. Nhưng Nguyên Đan ở trong tay Tiêu Thanh và người áo choàng, cơ hội của nó rất lớn.

Tuy nhiên, rốt cuộc cùng Tiểu Thanh ở chung một chồ mấy trăm năm. cho nên nếu nó cướp Nguyên Đan của Tiêu Thanh, nó thật đúng là có chút ngượng ngùng. Cuối cùng, ánh mắt chó của nó vẫn là nhìn chòng chọc trong tay người áo choàng, mắt thấy cơ thịt toàn thân căng cứng, bộ dáng dường như ngay sau đó sẽ nhảy lên.

-Ồ?

Hạ Ngôn nhìn thấy bộ dáng của Thồ cẩu. trong lòng vừa động, sau đó liền nói ngay:

- Thổ Cầu! Ngươi định làm gì?

Thổ Cẩu vội nói:

- A? Chủ nhản! Ta không làm gì a? Ta sẽ không cướp cái gì đâu!

Hạ Ngôn cũng không có nói nó định cướp đồ vặt này nọ. nó lại tự mình nói ra. không khỏi khiến Hạ Ngôn nhíu nhíu mày.

“Vù!”

Không đợi Hạ Ngôn nói gì thêm, nó liền bay vèo một cái. vọt về phía người áo choàng. Người áo choàng thật đúng là không kịp phản ứng lại. tốc độ con chó này cũng quá nhanh, quả thực như là một tia chóp, hơn nữa. ở trong phòng này người áo choàng dĩ nhiên không có này sinh chút càm giác nguy cơ nào. cho nên căn bản không để ý.

“Gấu!”

Thồ Cẩu rống lớn một tiếng. Nguyên Đan trong hộp gấm bị mỏng vuốt của nó cào một cái. toàn bộ đều rơi xuống tung tóe. sau đó cái đuôi ngăn ngủn của nó vung vẫy. môm há rộng phóng tới. rải rác mấy trăm viên Tam Nguyên Đan này. ngay tức thì đẻu chui vào miệng Thổ Cẩu. nó một ngụm nuốt xuống toàn bộ.

- Gắu gắugắu! Sảng khoái!

Nuốt một ngụm Nguyên Đan vào bụng, nó hoàn toàn không một chút do dự. bộ dáng dường như sợ người ta móc miệng chó của nó lấy lại. còn nói hai chừ thật không minh bạch: sảng khoái!

- Này...

Người áo choàng trợn mắt há hốc mồm. hộp gấm Càn Khôn này nhưng thật ra vẫn còn trong tay lão. nhưng bên trong đã rỗng tuếch, ngay cả một viên Nguyên Đan cũng khỏng chừa lại. toàn bộ bị con chó này nuốt gọn. Người áo choàng sống mấy ngàn năm. còn chưa từng bị một con chó cướp lấy đồ tiong tay minh, lúc này lão giật mình và ngẩn người ra cũng là chuyện bình thường.

Tiểu Thanh ở một bên lại không kim nổi bật cười khê một tiếng, so với người áo choàng nàng hiểu biết về Thổ cẩu này nhiều lắm.

- Con chó chết này... thật sự là... hết thuốc chừa lồi!

Hạ Ngôn nếu muốn ngăn cản Thồ cẩu. đương nhiên tới kịp. nhưng hắn cố tình không ra tay. Tuy nhiên Thổ cấu lập tức nuốt một lần nhiều Nguyên Đan như vậy, khiến Hạ Ngôn cũng hơi kinh ngạc trong lòng, không biết thân thể con chó này có thể chống đờ được sức bạo phát hay không.

- Vừa mới nói sẽ không cướp đồ của người ta. lập tức liền đoạt! Con chó khốn này. quả thật da mặt rất dày!

Hạ Ngôn cố ý nhăn nhó:

- Thồ Cẩu. vừa rôi ta còn muốn phát cho ngươi nhiêu Nguyên Đan một chút, ngươi nhưng lại quá mức như thế. Xem ra. về sau cũng không có thể cấp Nguyên Đan cho ngươi nữa!

Hạ Ngôn lắc đầu. vẻ mặt nghiêm túc răn đe.

- A?

- Không được đâu! Chủ nhâĩL ngài không thể đối với ta như vậy được!

Thô Câu lập tức gào khóc âm ĩ; tuy nhiên mặc dù đang khóc lóc. nhưng biêu tình trên mặt chó của nó. lại là phi thưởng phẩn khích, miệng một hồi lệch qua phía dongf một hồi lệch qua phía tây. Một đôi mắt xanh biếc, cũng khi thì lớn. khi thì nhỏ đi.

Bụng của nó lại bắt đầu phình lẻn. toàn thân không ngừng co giật, rõ ràng là nuốt vào quá nhiều Nguyên Đan dần tới phản ứng.

- A? Ta đảv là làm sao vậy?

Ánh mắt xanh biếc của Thồ cẩu hết nhìn phải rồi nhìn tráI lại cào móng vuốt trước người:

- Gâu gãu! Chủ nhản! Mau cứu ta a! Bụng của ta sao lại phình lèn?

“Bốp bốp bốp bốp!”

Liên tiếp tiếng xương cốt va chạm từ trong thân thể Thổ cẩu truyền ra. Tiếp theo, da lông toàn thân Thồ cầu đều bắt đầu đổi màn. từng đợt từng đợt kim quang, rắt nhanh hiện ra trẻn thân minh Thồ cầu.

Trên đẩu nó một cái sừng váng ánh. giống như một cái trứng màu vàng phá da đầu mà ra. Toàn bộ thân hình, đều bắt đẩu rất nhanh biến thành lớn lên.

Ánh mắt Hạ Ngôn cũng hơi ngưng tụ lại. nhìn biến hóa của Thồ cầu. Hạ Ngôn biết lúc này là Thô câu đang biến thản, có lẽ vì dược lực của Nguyên Đan mới như thẻ.

“Con chó chết tiệt này ở lần thứ ba biến thân trước đây. có thể nuốt rất nhiều Bích Lộ Huyền Thủy. Hiện tại sau ba lẩn biến thản, ăn vào Tam Nguyên Đan nhiều một chút, hần là không có việc gì đi?” Hiện tại trong lòng Hạ Ngôn cũng không thẻ xác định, dựa theo đạo lý mà nóI Thổ cẩu vừa rồi nuốt số Nguyẻn Đan này hẳn là sẽ không có ảnh hường gì mới đúng. Nguyên nhân cũng vì thế. cho nên Hạ Ngôn mới không có ngăn cản Thô Câu.

  #904  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 913: Cháu đích tôn của tam gia gia!

Tiểu Thank cũng có chút khẩn trương nhìn về phía Thổ cẩu đang biến thân. Nhiều năm như vậy. thời gian Tiêu Thanh ở cùng một chồ với Thô câu dài lâu nhất, mỗi khi nhớ tới Hạ Ngôn, cũng chỉ có Thồ cấu ở bên cạnh làm bạn giải buồn cho nàng. Có lẽ chính vì có Thồ Câu ở bên minh. Tiêu Thanh mới có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Lúc này thấy tinh cảnh của Thổ cẩu. Tiểu Thanh đương nhiên có chút lo lắng.

Ngay lúc mấy người đang suy nghĩ. Thồ cẩu đã hoàn thành biến thân, toàn thân ánh vàng chói mắt. toàn bộ thân thể to lớn gắp mười lần trước đó. Lúc này cho dù Hạ Ngôn đứng thẳng giơ tay. cũng không thể với tới hàm dưới Thổ cẳuế Thổ cẩu ngẩng đầu lên. thậm chí có thể đụng tới trằn nhà. ở trong cơ thể nó không ngừng truyền ra từng tiếng động như nước lũ núi lở.

Từng đợt từng đợt linh lực quanh quẩn ở chung quanh thân thể nó. thân thế nó không ngừng co rút rồi lại phình ra. Lúc này ánh mắt màu xanh biếc của Thô câu. không ngờ trong đó còn tăng thêm vài phần màu đò. thoạt nhìn thật giống như hai viên bảo thạch xinh đẹp.

Từng sợi từng sợi lông vàng ánh. giống như cương châm bén nhọn, chi nhìn bằng mắt thường cũng có cảm giác một lực chấn nhiếp rất mạnh. Đương nhiên, linh thú bình thường rất hiếm có bộ dáng nhìn hung ác như Thổ cấuế

- Chủ nhân! Những viên Nguyên Đan này ẳn chứa năng lượng thật cường đại. ta phải đi ra ngoài hoạt động một chút! Ái chà! Giống như có lửa đốt trong bụng ta!

Thổ Cẩu chỉ kịp rống rất nhanh một câu. liền giậm bốn vó một cái. chạy theo cửa phòng trực tiếp ra ngoài.

Ầm.

Toàn bộ cửa phòng, lập tức bị đụng vờ nát tan tành. Phòng này chi là phòng bình thường, cửa phòng là dùng đê thân thể người ra vào. Thô câu sau khi biến thân cái đầu to như thế. đương nhiên rất khó thuận lợi theo cửa phòng đi ra. Hơn nữa lúc này. năng lượng toàn thân nó đang cuồng loạn trong thân thẻ. làm sao còn quản tới cánh cửa. liền trực tiếp băng qua chạy ra ngoài tới bẻn ngoài nhoáng một cái nó lủi lén bầu trời, biến mất ở phía chân trời.

- Hạ Ngôn ca! Thổ cẩu sẽ không gặp chuyện gì không may chứ?

Tiêu Thanh nhìn Thô câu biến mất bóng dáng, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, mày liễu hơi nhíu, có chút lo lắng hỏi.

- Hắn là không có việc gi! Con chó chết này mạng thật rất lớn! Chúng ta không cần lo lắng. Không tới bao lâu. khăng định nó sẽ bình yên vô sự trở về.

Hạ Ngôn lộ ra vẻ tươi cười thoái mái. nhìn Tiểu Thanh nói trấn an.

Hạ Ngôn rất quen thuộc khí tức của Thồ cẩu. tản phát ra thần thức, liền có thể dễ dàng biết Thổ Cẩu đang ở vị trí nào. cho nên Hạ Ngôn cũng không hề lo lắng lắm.

Lúc này. người áo choàng vẫn còn có chút sừng sờ. Một hộp Tam Nguyên Đan. không ngờ bị Thô Câu nuốt sạch, cái này thật sự là có chút mất mặt đây.

Hơn nừạ những Nguyên Đan này còn là Hạ Ngôn vừa mới đưa cho lào.

- Tiền bối! Nguyên Đan này ta có rất nhiều, ngài không cần nghĩ nhiều!

Hạ Ngôn nhìn thấy ánh mắt tiền bối áo choàng, liền đoán được nỗi lòng của lào lúc này. không khỏi cười cười nói.

- A... ha...

Người áo choàng cười gượng một tiéng. thấy Hạ Ngôn lại lấy ra một cái hộp gắm màu xanh ngọc, cũng không có làm ra vẻ. đưa tay nhận lấy. Nhìn theo thái độ của Sứ giả Trương Lâm kia đối với Hạ Ngồn, hần là địa vị của Hạ Ngôn ở Chủ thế giới khẵng định sẽ không thấp, cho nên lão cũng không nghi ngờ theo như lời Hạ Ngôn nói những Nguyên Đan này hắn có rất nhiều.

- Tốt lắm! Chúng ta cùng nhau tu luyện đi! À! Ta một hồi phái đi vào trong một không gian đặc thù tu luyện. Tiền bốI Tiểu Thanh! Các người ở lại trong phòng này hấp thu linh lực trong Nguyên Đan. tăng linh lực của minh lên hạn mức cao nhất đi!

Hạ Ngôn trấn định ánh mắt. thở ra một hơi. nghiêm mặt nói với hai người.

Hai người nhìn Hạ Ngôn gật gật đầu.

Có những Nguyên Đan này phụ trợ. tốc độ tu luyện đương nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hiện tại hai người đều là cảnh giới Linh Hoàng nhi cấp. tin rằng hấp thu xong những Nguyên

Đan này. liền có thể đạt tới cảnh giới Linh Hoàng nhi cấp đinh.

Hạ Ngôn cũng không chần chờ nừạ trực tiếp tiến vào Tháp Thời Gian, cũng ngồi xuống, xuất ra Long Tường Quả bắt đầu hấp thu. Hạ Ngôn ở trong Lang Tà Điện đổi tích phân lấy hai mươi tồ Long Tường Quậ những quả này đủ để cho hắn đạt tới cảnh giới Thiên Thần cừu cấp đỉnh.

Bởi vì có Tháp Thời Gian, cho nên mặc dù không ở Chủ thể giới, việc tu luyện của Hạ Ngôn cũng sẽ không bị ánh hường quá lớn. Một đoạn này thời gian. Hạ Ngôn cũng bót thời giờ khắc ra một số bí điên, đê làm nhưbào vật kế thừa của Hạ gia.

Lúc Hạ Ngôn cấp hộp gấm cho tộc trường Hạ Ưng Khúc, bên trong có mười kiện thần khí cấp thấp, cũng đủ sử dụng ở Phán trên thế giới. Hạ gia có con cháu bước vào cảnh giới Linh Hoàng, là có thể nhận được một thanh thần khí như vậy. Đương nhiên, nếu như có con cháu Linh Tông đỉnh phong cực kỳ ưu tú. đồng thời tuổi còn trẻ. cũng có thế nhận được một kiện thần khí cấp thấp làm như ban thường cho.

Tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cấp thấp, cho dù có thần khí cao cấp. cũng giống nhau không thể phát huy ra uy lực chân chính của thần khí có thần khí cấp thấp là được rồi.

Thời gian thấm thoát trôi qua. đảo mắt đà qua mười năm. ở trong Tháp Thời Gian trôi qua mười năm. ở thế giới bên ngoài cũng chỉ mới một năm. Trong khoảng thời gian này. Hạ Ngôn cũng có từ trong Tháp Thời Gian ra ngoàI đi một vòng trong trạch viện Hạ gia.

Tuy l ằng Tiểu Thanh cùng lào áo choàng cũng tò mò không biết Hạ Ngôn rốt cuộc đi tới địa phương nào. tuy nhiên họ cũng không có dò hòI nếu Hạ Ngôn muốn nói. tự nhiên sẽ nói cho họ biết.

“ở trong Tháp Thời Gian thời gian qua đi mười năm. ta tổng cộng hấp thu hai tồ Long Tường Quả. khoảng cách Thiên Thần cửu cấp trung kỳ cũng đã không xa.”

Một ngày này. Hạ Ngôn lại từ trong Tháp Thời Gian đi ra. trong tay cầm một bản khoáng thạch chế thành điên tịch. Điên tịch này nguyên vốn là một khối tàng đá ngọc chất, hiện tại bị Hạ Ngôn dùng linh lực khắc thành một bản bí điển, tu luyện giả cảnh giới dưới Linh Hoàng có thể tu luyện. Bí điên này ở Quang Ly Phân thế giới, so với Thần cấp bí điên còn mạnh hơn nhiều lắm.

“Trong khoảng thời gian này. đã khắc được bốn loại bí điển, không sai biệt lắm cũng đủ cho con cháu Hạ gia ở Quang Ly Phân thế giới sừ dụng rồi!” Hạ Ngôn nhìn lại bí điên trong tay. thầm nghĩ trong lòng: “Sau khi giao bản bí điển này cho Hạ Ưng Khúc, ta sẽ ngưng không tiêp tục khắc nữa!” Hạ Ngôn thầm nghĩ.

Tiểu Thanh cùng lão áo choàng, lúc này đang ngồi xệp bằng trên hai cái bồ đoàn trong phòng hấp thu linh lực Nguyên Đan tu luyện Hạ Ngôn cũng không có quấy rầy hai người tu luyện, lặng yên không tiếng động đi ra ngoài.

Thổ Cấu giờ phút này lại không biết đi địa phương nào. ngày ấy Thổ cấu cướp Nguyên Đan của tiền bối áo choàng, sau khi nuốt vào. rời Hạ gia ba ngày thì chạy trở về. khi đó cũng đã khôi phục bộ dáng như trước, thoạt nhìn tinh thần no đủ. mấy trăm viên Tam Nguyên Đan đó cũng không có lưu lại di chứng gì cho nó.

Tiền bối áo choàng gặp lại Thổ cẩu. cũng không dám lơ là như trước, lần này lão giấu Nguyên Đan của mình thật kỹ càng. Thồ cẩu hoàn toàn không có cơ hội cướp được lần nữa.

Sau một lần Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian đi ra, nhưng thật ra cho Thổ cẩu không ít Nguyên Đan trung cấp. Dựa theo Hạ Ngôn phỏng đoán, khẳng định Thổ cẩu có thể tiến hành lột xác lần thứ tư. chỉ có điều không biết cần dùng nhiều ít Nguyên Đan nữa.

Thồ Cầu trái qua lần lột xác lần trước. đã có thể tương đương với cảnh giới Thiên Thần của nhân loại. Hơn nữa bởi vì thiên phú di bầm. cho nên sức chiến đấu của Thổ cẩu. cũng không phải nhân loại cảnh giới Thiên Thần bình thường có thể so sánh được.

Hạ Ngôn muốn tìm Hạ Ưng Khúc hiện đảm nhiệm tộc trường Hạ gia này cũng không khó. không cần người nào dẫn đường, tùy ý phát ra thần thức. Hạ Ngôn liền biết được Hạ Ưng Khúc đang làm gì ở đâu. Thường thường, Hạ Ưng Khúc cũng không rời khỏi Hạ gia. hắn là tộc trường Hạ gia. mỗi ngày phải xử lý công chuyện cũng không ít.

“Xem ra là ở trong sân tiểu viện phía tây. cũng là chỗ ở của hắn.” Hạ Ngôn qua cảm ứng liền biết chỗ ở của Hạ Ưng Khúc lúc này.

Bước chân dưới chân thật thong thậ Hạ Ngôn cũng không gắp. Sau mồi lần tu luyện, đi

ra ngoài một chút, cũng có thể tạo được tác dụng thư hoăn nhất định.

“Ổ?”

Hạ Ngôn hơi khựng lại một chút, hắn nhìn thấy có một phụ nhân dường như là đang ảm thảm vụng trộm nhìn mình, ánh mắt thoáng nhìn thây Hạ Ngôn không khỏi nghi hoặc.

Nừ quyến của Hạ gia. bình thường đều ở phía hậu viện, cũng không thường đến tiền viện. Hơn nữa nữ quyến này phẩn lớn không có tu luyện, đều là người thưởng. Hạ Ngôn nhìn thẩv người phụ nhân này. cũng là một người bình thường.

Dường như là thấy Hạ Ngôn phát hiện ra mình, phụ nhân này có hơi căng thẳng xoay mình, vội vàng chạy trở về. Thoạt nhìn, bộ dáng đại khái hơn năm mươi tuổi.

Thấy phụ nhân đi xa. Hạ Ngôn cũng không để ý nữa. đối phương hẳn là nừ quyến của Hạ gia. có thể là đúng dịp nhìn thấy mình, liên nhìn kỹ hơn mây lân vậy thôi.

ở tiong một tiểu viện hướng đông nam của Hạ gia. người phụ nhân vừa mới gặp Hạ Ngôn này. vội vàng chạy vào. dường như là đi quá mau. lúc này hơi thờ hôn hên. trên mặt dâng lên màu máu. tuy nhiên xem theo ánh mắt. dường như đầy vẻ kích động.

-Hạ Lương Tài!

Phụ nhân vừa mới tiên vào trong tiêu viện, liên lo lăng hô một tiêng.

Thấy không có tiếng trá lời. lại gọi tiếp:

- Hạ Lương Tài! Hạ Lương Tài! Mau ra đây!

“Kẹt!”

Cửa một gian phòng bị đấy mạnh ra. bên trong đi ra một người, nhìn qua chừng năm sáu mươi tuôI ánh mắt nhìn vê phía phụ nhân kia nói:

- Gọi loạn cái gì? Sao bà lại tới đây?

-Là... là ta vừa rồi nhìn thấy Hạ Ngôn đại nhân! Vừa rồi... ở phía trước, ta nhìn thấy Hạ Ngôn đại nhân!

Phụ nhân dường như hơi sợ hài khân trương nói. giọng nói ngập ngừng.

- Cái gì? Bà gặp Hạ Ngôn đại nhản? Chết tiệt! Bà không nói gì bậy bạ chứ? Không phái ta đã nói chuyện này không cần bà lo hay sao! Tức chét ta! Không phải bà muốn ta tức chết mới chịu à?

Hạ Lương Tài sắc mặt tối sầm xuống, có vẻ giận dừ nói.

- Không có! Ta không quầy rầy Hạ Ngôn đại nhân, ta chi nhìn thắy Hạ Ngôn đại nhân, sau đó liền lập tức tới đây tim ông. Bây giờ ông mau đi gặp Hạ Ngôn đại nhân nói một chút đi!

Phụ nhân trên mặt lại trắng bệch, tuy nhiên cũng cổ lấy can đám cắn răng nói.

- Bà biết cái gì? Ta dựa vào cái gì đi gặp Hạ Ngôn đại nhản? Phụ nhân các ngươi không hiêu gì cà. chi biết bàn chuyện càn rờ. Thản phận của Hạ Ngôn đại nhân, đâu phái ta muôn gặp là gặp? Ngay cả tộc trường cùng các Thái thượng trưởng lão. cũng không có quyền như

vậy!

Hạ Lương Tài tức giận nói.

Tuy nhiên biểu tình trên mặt hẳn, lại lộ rõ vẻ đau lòng, trong lòng cũng đang không ngừng đấu tranh. Nhìn ra được hắn cũng lắt muốn đi gặp Hạ Ngôn, chi có điêu là...

- Đây là một cơ hội tốt...

Phụ nhân đột nhiên trấn tĩnh lại. nhìn Hạ Lương Tài nói:

- Chỉ có Hạ Ngôn đại nhân mới có thể cứu Kỳ nhi của chúng ta! Hạ Lương Tài! Chăng lê ông nhẫn tảm nhìn Kỳ nhi cứ như vậy chết đi sao? ông nhất định phải đi. bắt kể thế nào. đây là một lần ca hội. Hạ Ngôn đại nhân cho dù không cứu. thì ít nhất cũng thử một lần xem!

Hạ Lưang Tài thoáng hơi sửng sốt. ánh mắt nhìn chăm chú vào phụ nhân, hắn không nghĩ tới. thể tử của chính minh, cũng có thể nói ra lời nói này. Hạ Ngôn binh thưởng đều bẻ quan tu luyện, nếu Hạ Ngôn đại nhân đang bế quaiI vậy càng không thể gặp được.

- Hạ Lương Tài! Tổ gia gia chúng ta không phải có quan hệ rắt tốt với Hạ Ngôn đại nhân sao? Hắn biết ông là cháu ruột của tô gia gia. khâng định sẽ ra tay cứu Kỳ nhi của chúng ta!

Phụ nhân thấy bộ dáng Hạ Lương Tài trầm ngâm, do dự. dường như thấy được hy vọng lại tiếp theo nói một câu.

Hạ Lương Tài này là cháu đích tôn của tam gia gia Hạ Trưởng Hà của Hạ Ngôn.

  #905  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 914: Thổ cẩu sắp lột xác!

Hạ Lương Tài là cháu đích tôn của Hạ Trường Hà. về thiên phú tu luyện cũng cực kỳ bình thường, hiện nay đã hơn năm mươi tuôL nhưng là ngay cả một trăm lẻ tám đường kinh mạch trong cơ thể cũng không có hoàn toàn đả thông. Trước đây bao hv vọng hắn đều kỳ thác hết vào trên người Hạ Kỳ đứa con của minh. Nhưng trời không thuận lòng người, thiên tư tu luyện của Hạ Kỳ quả thật không kém. tu luyện rất thuận lợi. thế nhưng ngay thời điểm một trăm lẻ tám đường kinh mạch được đà thông, bắt đâu ngưng tụ Tụ Linh huyệt, không ngờ lại bị tẩu hòa nhập ma. từ đó về sau không gượng dậy nổI hon nữa thời gian sống sót cũng không còn bao lâu.

Nếu không thể tri dứt thương thế này. chi sợ nhiều lắm cũng chi còn sống vài năm nữa thôi.

Nếu không phải Hạ Ngôn đột nhiên từ Chủ thế giới trở lại Phân thế giới, vợ chồng Hạ Lương Tài cũng chi có thể trơ mắt nhìn Hạ Kỳ đứa con của mình chết đi. Nhưng Hạ Ngôn đại nhân trở về cũng mang theo một tia hv vọng cho bọn họ.

Chi có điều thân phận của Hạ Ngôn tôn quý xiết bao. Hạ Ưng Khúc tộc trường Hạ gia cùng các vị Thái thượng trưởng lão. đều đã hạ lệnh rỗ ràng: bất cứ người nào cũng tuyệt đối không thể quấy nhiều Hạ Ngôn đại nhân. Nếu có kẻ vị phạm sẽ trục xuất khỏi Hạ gia.

Cho nên. lúc này mới khiến Hạ Lương Tài do dự. rốt cuộc có nên đi tìm Hạ Ngôn xin cứu tri cho Hạ Kỳ đứa con mình hay không.

- Đừng nói nữa. để ta suy nghĩ một chút!

Hạ Lương Tài nhíu hai hàng lông mày gần như sát vào nhau, thần sắc trên mặt vô cùng ngưng trọng, không ngừng đi tới đi lui trong sân.

Mà thể tử của hắn cũng ổn định lại. đứng ở một bên nhìn Hạ Lương Tài.

-Ôi!

Đột nhiên. Hạ Lương Tài thở dài một tiếng thật mạnh:

- Liều mạng, không phái chi là một cái mạng già thôi sao! Vì Kỳ nhi không còn gì để mắt nữa! Ta phải đi gặp mặt Hạ Ngôn đại nhân!

Sắc mặt của Hạ Lương TàI lúc này khôi phục lại bình thường, trong lòng hắn đã hạ quyết định.

Nhìn thân ảnh trượng phu rời đi. phụ nhân chóp chóp mắt rai lệ. trong lòng không ngừng thảm cầu nguyện: “Nhất định thành công! Nhất định phải thành công!”

Hạ Ngôn gặp Hạ Ưng Khúc trong tiểu viện, liền giao bản bí điển cuối cùng cho Hạ Ưng Khúc, sau đó cũng không có dây dưa nhiều lời. rời khỏi tiêu viện. Mà Hạ Ưng Khúc đương nhiên là lặng lẽ đi theo phía sau. dáng vẻ khiêm cung, trong miệng nói ra một ít lời ca tụng.

- Hạ Ngôn đại nhân! Tộc trường đại nhân!

Hạ Lương Tài vừa mới đến ngoài tiểu viện này. tuy nhiên cũng không có đi vào. mà chờ ở ngoài cửa. Nhìn thấy Hạ Ngôn cùng tộc trưởng Hạ Ưng Khúc từ bên trong đi ra. liền lên tiếng kêu.

- Ồ?

Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Lương Tài.

Còn Hạ Ưng Khúc chợt hơi đổi sắc. chán mày cau lại:

- Hạ Lương Tài! Ngươi muốn gì?

Hạ Lương Tài hơi cúi đầu. hình như là ở trong lòng đã muốn nói ra lời nói hắn đã diễn tập vô số lần nhưng thấy Hạ Ngôn và tộc trường Hạ Ưng Khúc đều đứng lại. lại nói:

- Hạ Ngôn đại nhân! Ta muốn thỉnh cầu ngài ra tay cứu ti i Hạ Kỳ con ta.

- Chuyện gì xảy ra?

Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

- Hạ Ngôn đại nhân! Hắn tên là Hạ Lương TàI là hậu đại dòng chính của trưởng lão Hạ Trường Hà.

Sợ Hạ Ngôn tức giận. Hạ Ưng Khúc vội lên tiếng nói. Hắn cũng biết Hạ Ngôn có quan hệ rất thán thiết với Hạ Trường Hà đà chết đi. căn cứ vào đó hần là hắn sẽ không tức giận.

-Ồ?

Hạ Ngôn thoáng sửng sốt.

Ánh mắt lóe sáng một cái. không khôi cần thận quan sát Hạ Lương Tài. Hắn sớm đã biết tam gia gia Hạ Trường Hà đã chết đi. nhưng chưa từng hỏi tới hậu nhân của Hạ Trường Hà. trong lòng không khỏi thầm mắng minh.

“Mặc dù tam gia gia đã mất. nhưng cũng có thể có con cháu trên đời. ta như thế nào

không nhớ tới phải chiếu cố cho hậu nhân của tam gia gia chứ? Thật là đáng chết!” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, không khỏi thở dài một tiếng.

- Ngươi kêu là Hạ Lương Tài?

Hạ Ngôn ôn hòa hỏi.

Hạ Lương Tài tuy rằng nhìn qua so với Hạ Ngôn già hơn nhiều lắm. nhưng đúng danh nghĩa hắn lại là văn bối của Hạ Ngôn.

- Đúng vậy! Ta gọi là Hạ Lương Tài!

Hạ Lương Tài thấy Hạ Ngôn không có nổi giận, trong lòng cũng thờ phào một hơi. thản thể cũng hơi rung rung, có vẻ kích động trả lời.

- Con của ngươi bị làm sao?

Hạ Ngôn lại hỏi.

Mới vừa rồi Hạ Lương Tài này thỉnh cầu minh cứu tri con hắn. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy tư chất của Hạ Lương Tài rất kém. gần như không khác gì người thường.

- Hạ Ngôn đại nhân! Hạ Kỳ con của Hạ Lương TàI ở thời điểm tu luyện lại bị tẩu hòa nhập ma. hiện tại chỉ có thể nằm ở trên giường, không thể hành động gì được.

Hạ Ưng Khúc lập tức tiếp lời nói.

- À! Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, bây giờ đi thăm Hạ Kỳ xem!

Hạ Ngôn gật gật đầu nói.

ở trên người Hạ Ngôn còn có không ít quả quý báu đem về từ Chủ thế giới, cứu tri Hạ Kỳ hẳn là không có vấn đề. Là hậu nhân của tam gia gia. Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

- Cảm tạ Hạ Ngôn đại nhân!

Mắt Hạ Lương Tài lập tức đò lên. hắn cũng không nghĩ tới. Hạ Ngôn đại nhân lại dề nổi chuyện như thế. lập tức liền đáp ứng cứu tri cho đứa con minh.

- Hạ Lương Tài! Còn không mau dẫn đường!

Hạ Ưng Khúc nhìn Hạ Lương Tài cười khì một tiếng nói.

Hắn cũng nhìn ra được Hạ Ngôn đại nhân là người rất trọng tình nghĩa, theo chuyện xảy ra tại Đẳng Long tửu lâu. hay là theo chuyện hiện giờ đều có thể nhìn ra được.

Ba người, đi về hướng hặu viện. Trên đường đi. Hạ Lương Tài nói một lần kỹ càng tỉ mỉ tình trạng Hạ Kỳ tâu hòa nhập ma như thế nào. Hạ Ngôn vừa nghe vừa gật đầu. Tu luyện giả từ Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên, thời điểm ngưng tụ Tụ Linh huyệt tuy rằng bình thường không có nguy cơ tâu hòa nhập ma. nhưng điều này cũng không phải tuyệt đổL có một bộ phận cực nhỏ tu luyện giả cũng có thể sẽ bị tâu hòa nhập ma.

Hạ Kỳ con của Hạ Lương Tài này đúng là nằm trong sổ cực nhỏ vận khí không tốt đó.

Trong một tiểu viện hơi hẻo lánh. Hạ Ngôn thấy một gã trẻ tuồi sắc mặt tái nhợt. Có một gă người hầu đang phụ giúp người này ăn cơm. bị Hạ Lương Tài kêu đi ra ngoài.

- Phụ thâa..

Hạ Kỳ nhìn thấy ba bóng người vào phòng, cố hết sức quay người nhìn, đầu tiên là thấy phụ thân của mình.

Hạ Lương Tài nhìn Hạ Kỳ nói:

- Hạ Kỳ! Hạ Ngôn đại nhân cùng tộc trường đại nhân đến đây!

- Tộc trưởng đại nhân!

Lúc này Hạ Kỳ mới nhìn thấy rồ người bên cạnh phụ thân minh, đúng là Hạ Ưng Khúc tộc trường Hạ gia. hắn mấp máy môi nói một câu. lại nói tiếp:

- Hạ Ngôn đại nhân?

Hạ Kỳ. còn không biết thân phận của Hạ Ngôn đại nhân này. cái tên này thực xa lạ. Mặc dù trước kia hắn có nghe nói qua danh tiếng Hạ Ngôn, nhưng hiện giờ hắn hoàn toàn không có khả năng Hên hệ hai cái tên này là một.

Cái danh tự kia. quả thực chính là một tồn tại như trong truyền thuyết, cũng khó trách Hạ Kỳ không thể lập tức Hên tường tới.

Hạ Ngôn cũng không nói chuyện, rất nhanh tán phát ra linh lực. liền đã tra xét 1*0 ràng tình trạng thản thể của Hạ Kỳ.

- Không có gì. dùng một quả này thì có thể khỏi hẳn!

Hạ Ngôn nói xong khẽ phất tay một cái. thu hồi linh lực của minh.

Kinh mạch của Hạ Kỳ, cũng không có bị tổn thương gì. hơn nữa Tụ Linh huyệt đà thành hình, chỉ là ở thời điếm cuối cùng bị hòng mất. không thế xoay tiòn như bình thường. Nên nội lực bế tắc ở trong cơ thê. thời gian lâu dài máu không thể lưu thông mà ra.

Hạ Ngôn nói xong, sau đó xuất ra một quả Sinh Mệnh Quả. đưa đến trước người Hạ Lương Tài:

- Cho Hạ Kỳ ăn vào trái này. hắn có thể khỏi hẳn. Hạ Kỳ tư chất không tệ. về sau tu luyện cố gắng một chút, bước vào cảnh giới Linh Hoàng cũng không phải không có khà năng!

Hạ Lương Tài hơi sửng sốt:

- Cũng rất có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng?

Hạ Lương Tài thật đúng là chưa bao giờ nghĩ tới đứa con của mình có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Tuy nhiên. Hạ Kỳ tu luyện quả thật khắc khô cố gắng, bằng không cũng không có thể trẻ tuồi như vậy đã bắt đầu ngưng tụ Tụ Linh huyệt, sắp bước vào cảnh giới Linh Sưễ

Hạ Ngôn đưa ý thức tiến vào không gian nhẫn Linh La. lấy một số Nhất Nguyên Đan để vào trong một hộp gấm Càn Khôn, sau đó lấy hộp gấm Càn Khôn ra. Sau khi Hạ Kỳ dùng Sinh Mệnh Quả. tất nhiên thương thế sẽ khỏi hẳn. cũng chính là cảnh giới Linh Sư. Tu luyện già cảnh giới Linh Sư dùng một viên Nhất Nguyên Đan liền có thể bước vào cảnh giới Linh Tông.

- Hạ Lương Tài!

Hạ Ngôn xuất ra hộp gấm càn khôn, đưa đén trước mặt Hạ Lương Tài còn nói thêm:

- Trong hộp gấm này là một ít Nguyên Đarụ đợi Hạ Kỳ thân thể khỏi hẳn, sau đó tu dường thời gian trong nửa tháng, là đủ có thể giao Nguyên Đan cho Hạ Kỳ sử dụng. Nhớ kỹ. mỗi một lần chỉ có thể sử dụng một viên Nguyên Đan!

Hạ Lương Tài tiếp nhận hai kiện đồ vật Hạ Ngôn đưa cho hắn. mặt phát đò bừng lén. môi ngập ngừng, trong lúc nhất thời không ngờ nói không ra lời.

‘Thật là quá may mắn!” Hạ Ưng Khúc nhìn cảnh trước mắt thầm nghĩ trong lòng.

Qua một lúc sau. Hạ Lương Tài ồn định tâm tinh, hướng về Hạ Ngôn thi lễ thật sâu. trong miệng nói:

- Đa tạ Hạ Ngôn đại nhân ban ân! Ân đức của Hạ Ngôn đại nhản, vĩnh viễn không quên!

- Hạ Trường Hà gia gia. đối với ta có ân tinh lớn lao.

Hạ Ngôn lắc lắc đầu. chỉ nói một câu Ĩ1ÓI lại chuyên ánh mắt nhìn về phía Hạ Ưng Khúc

nói:

- Hạ Ưng Khúc! về sau đối với Hạ Kỳ phái đặc biệt chú ý một chút!

- Hạ Ngôn đại nhân yẻn tâm! Ta biết nên làm thế nào!

Hạ Ưng Khúc lập tức đáp ứng. kỳ thật vừa rồi thời điểm Hạ Ngôn nói đến thăm Hạ Kỳ hắn đã có phần hối hậu, trong lòng không ngừng tự nhủ: hăn phải sớm chú ý tới cha con Hạ Lương Tài mới đúng.

- Được rồi! Ta phải đi đây!

Hạ Ngôn nhìn ra bên ngoài lại đột nhiên xoay người nhìn Hạ Kỳ nằm trên giường nói:

- Hạ Kỳ! Ta hy vọng có thể gặp ngươi ở Chủ thế giới, cố gắng tu luyện đi!

Trong lòng Hạ Kỳ sớm đã vô cùng kích động, lúc đầu hắn quả thật không nghĩ tới Hạ Ngôn đại nhân này là ai. nhưng đến sau lại. hắn đã biết: Hạ Ngôn đại nhân này chính là nhân vật truyền kỳ tương truyền trong mấy thế hệ của Hạ gia. Tuy nhiên lúc này. hắn nói chuyện còn phải cố hết sức.

Nghe được lời nói của Hạ Ngôn. Hạ Kỳ chỉ có một ý niệm không ngừng quay cuồng trong đầu: “Hạ Ngôn đại nhân! Ta nhất định phải trở thành cường giả cảnh giới Linh Hoàng! Hạ Ngôn đại nhản! Ta nhất định có thể gặp ngài ở Chủ thế giới!”

“Vù!”

Kế tiếp trong nháy mắt. Hạ Ngôn đã biến mất ở trong phòng. Thân ảnh nhoáng một cái. đà tới chỗ ở tạm thời của mình ở Hạ gia.

- Gấu!

Thổ Cẩu. lúc này cũng đã chạy về. đang ở trong sân. nhìn thấy Hạ Ngôn hiện thân trong viện, lập tức kêu một tiếng.

- Chủ nhân! Ta có một loại cảm giác!

Thồ Cẩu ngẩng đầu. ánh mắt xanh biếc nhìn Hạ Ngôn, nhép miệng nói

- ò? Ngươi còn có càm giác gì?

Hạ Ngôn nhìn Thồ cẩu. cười cười, tùy ý hỏi một câu.

- Chủ nhân! Ta dường như sắp bắt đầu lột xác. ta cảm giác trong cơ thể của ta có một loại dao động lực lượng kỳ quái phi thường mãnh liệt, nhưng dường như còn thiếu một cái gì đó!

Thồ Cẩu nghiêng cái đầu to đùng, đảo tròng mắt xanh biếc, cong cái đuôi ngắn ngủn lên.

nói.

  #906  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 915: Lột xác lần thứ tư!

«ồ?”

Nghe Thồ cấu nói như vậy. trong lòng Hạ Ngôn cũng vừa động. Thực lực của Thồ cẩu hiện tại cho dù là đụng phái tu luyện già cảnh giới Linh Hoàng đinh, cũng không làm gì được nó. Nếu lột xác một lần nữa. chỉ sợ cũng có thể đạt tới thực lực của nhân loại cảnh giới Thiên Thần đinh. Hơn nữa Thô câu nhưng không phải thân thể nhân loại, trước khi nó biến thân, thoạt nhìn thật giống như là một con chó xám bình thường, nếu gặp địch nhân, mà đối phương không biết chi tiết, cũng có tác dụng lơ là mất cảnh giác thật lớn.

“Cảm thấy thiếu một chút cái gì?” Hạ Ngôn trầm ngâm suy nghĩ một hồi: “Nếu Thổ cầu càm nhận được đã đạt tới cực hạn lột xác. như vậy lực lượng thuần túy trong cơ thể. xem ra hắn là đủ rồi. Còn thiếu có lẽ chính là một mồi giới dẫn tới lột xác. Như thế...”

Hạ Ngôn xoay chuyền ánh mắt: “Con chó này cường độ thân thể cứng chắc đến khủng bố. chỉ trải qua ba lần lột xác. đã có thể một ngụm trực tiếp dùng mấy trăm viên Tam Nguyên Đan. mà không có ảnh hường gì. Nói như vậy. cho dù hiện tại dùng Long Tường Quả. chắc cũng không có vấn đề gì.”

Nghĩ đến đây. Hạ Ngôn ý niệm vừa động, từ trong không gian nhẫn Linh La xuất ra một trái Long Tường Quảẻ Long Tường Quá này. một tổ mười trái tương đương ba trăm viên Cửu Nguyẻn Đan. Nói cách khác một trái này. có giá tri tương đương ba mươi viên Cửu Nguyên Đan. Mà một viên Cửu Nguyên Đan tương đương với một trăm ngàn viên Nhất Nguyên Đan. Công hiệu của Long Tường Quá có thể nghĩ mà biết. Ngay cả Hạ Ngôn, hiện tại đều là sử dụng Long Tường Quả để tăng nhanh linh lực bán thân lên tới hạn mức cao nhất.

“Gấu!”

Nhìn đến trái cây Hạ Ngôn xuất ra. ánh mắt xanh biếc của Thổ cẩu lập tức lóe sáng lẻn. Độ nhạy cảm của nó với những quá này. so với nhân loại còn mạnh hơn nhiêu, đương nhiên nó có thể nhẫn ra tác dụng của trái cây trong tay Hạ Ngôn.

- Thổ Cầu! Đây là Long Tường Quả ở Chủ thế giới vô cùng quý báu. Dù là ở Chủ thế giới, tu luyện già Thiên Thần bình thường đều mua không nổi.

Hạ Ngôn cằm trái cây trong lòngbàn tay. không nhanh không chậm nói:

- Hà hà! Ngươi có muốn ăn không?

- Muốn!

Gần như không chằn chừ chút nào. Thồ cẩu liền kẻu to một tiếng, hưng phẩn đến bộ lông toàn thân từng sợi từng sợi dựng đứng.

- Cho ngươi ăn cũng không phái không được, tuy nhiên sau khi ngươi nếm qua một trái này. nhất định phải thành công lột xác. Nếu không, phải nhá ra trả lại một quá còn nguyên cho ta!

Hạ Ngôn hạ giọng nói.

Đương nhiẻn Hạ Ngôn cũng cố ý nói vỆặy cho vui Long Tường Quả tuy rằng quý báu. nhưng đôi với Hạ Ngôn hiện nay cũng không tính là gì.

- Được! Hoàn toàn không thành vắn đề!

Thồ Cầu không hề nghĩ ngợi, liền liên tục gật đầu đáp ứng. hà miệng rộng nói:

- Chủ nhân! Ta có cảm giác, ta ăn trái này vào nhất định có thể đột phá. nhát định có thể lột xác. Gâu gâu! Chủ nhân! Mau cho ta ăn đi! Ta chờ không nổi nữa rồi!

Thổ Cẩu nhảy phóc một cái. thản hỉnh bay lên muốn táp trái cây trong tay Hạ Ngôn Tuy nhiên trái cây ở trong tay Hạ Ngôn. nó hoàn toàn không có chút cơ hội nào. Miệng táp không trúng. Thổ cẩu không khỏi sủa lẻn “gâu gâu”.

Hạ Ngôn hé miệng cười cười, ngón tay bắn ra. một luồng sáng màu xanh bắn về phía Thồ Cẩu. Thố Cẩu há miệng táp một cái. liền nuốt chừng trái Long Tường Quả vào bụng.

ực một tiếngệ

- Đã nghiền!

Thồ Cẩu nuốt vào Long Tường Quả sau đó liếm liếm mép. ánh mắt càng sáng ngòi hơn.

Lúc này Hạ Ngôn cũng nhìn chằm chằm vào Thổ cầu. xem nó có phát sinh biến hóa gì hay khỏng.

Từng đạo năng lượng không ngừng chạỵ trong cơ thể Thồ cẩu. Sau khi nuốt vào thời gian chừng vài cái hô hấp. hai mắt của Thồ cẩu trong giây lát trợn trừng đến tròn xoe.

- Quả nhiên lợi hại nha! Gâu gâu!

“Rột! Rột! Rột! Rọt!”

Từng tiếng kêu quy di không ngừng truyền ra từ trong cơ thể Thổ cẩu. Hạ Ngôn cũng không khỏi nhíu mày. linh lực tự nhiên tán phát ra. Dù sao không có kinh nghiệm. Hạ Ngôn cũng lo lắng Thổ cấu gặp phải chuyện xảy ra ngoài ý muốn.

-Ồ?

- Đây là cái gì?

Thời gian qua đi chừng cạn chén trà nhỏ. tiếng kêu trong cơ thể Thổ cẩn. bắt đầu nhỏ đi dần dần. Tuy nhiên, bên ngoài thân thể nó lại bắt đầu xuất hiện từng đốm từng đốm bằng cờ bàn tay.

“Grào!”

Một tiếng rống lớn kinh người phát ra từ trong miệng Thồ cẩu. tiếp theo, thân hình Thổ Cẩu bắt đầu nhanh chóng tăng lớn. toàn thân đều tràn ngập ánh vàng. Mà từng đốm lấm tấm màu đen kia. vào lúc này nôi dày đặc khắp mọi ngỗ ngách toàn thân Thô Câuế Những đốm này trông thật giống như là lóp áo giáp dày.

Toàn bộ người trong trạch viện Hạ gia. đều nghe được tiếng gầm của Thổ cẩu. không ai có thế nghĩ đến tiếng gầm đó chính là phát ra từ con chó xám kia. Không biết tình hình, còn tường là một con mãnh thú khủng bố từ địa phương nào đó đến đây. Lúc này đám con cháu trong trạch viện Hạ gia đều biến sắc.

Mà Hạ Ưng Khúc cùng các trưởng lão Hạ gia. đều nhanh chóng chạy tới chồ ở tạm thời của Hạ Ngôn.

Từng đoàn từng đoàn năng lượng kinh người, tràn ngập trong khoảng không gian này. Trong không khí hình thành dòng khí càng ngày càng mạnh, phòng xá ở bốn phía cũng bắt đầu xuất hiện rung động với mức độ bất đồng, giống như bị những dòng khí cường đại này va đập sắp sụp đổ xuống.

Tiểu Thanh cùng lão tiền bối áo choàng cũng nghe được động tĩnỈI từ trong phòng đi ra. Vừa nhìn đên bộ dáng của Thô câu đều giật mình kinh sợ. trong ánh mắt đầy vè ngạc nhiên và kinh hài.

Hạ Ngôn ngưng tụ ánh mắt. vung lên song chường, một đoàn linh lực liền cách ly Thổ Cẩu với bốn phía chung quanh. Tuy rằng Hạ Ngôn hiện tại còn không có năng lực khai sáng ra không gian, nhưng là cách ly một không gian, vẫn có thể làm được.

- Hạ Ngôn ca! Thồ cầu nó làm sao vậy?

Tiểu Thanh mờ to đôi mắt xinh đẹp. có chút khẩn trương nhìn Hạ Ngôn hỏi.

- Không có việc gì. hẳn là bắt đầu tiến hành lột xác lần thứ tư!

Hạ Ngôn thuận miệng nóL kỳ thật trong lòng Hạ Ngôn lúc này cũng có chút khân trương.

Đám người Hạ Ưng Khúc ở bên ngoài sân. nhìn tình hình trong sân cũng không dám đi vào. cả một đám đều sắc mặt trắng bệch. Tuy rằng không gian bốn phía Thổ cẩu đều đã bị Hạ Ngôn cách ly. nhưng dao động năng lượng khủng bố kia. vẫn có thể từng tia từng tia thấu ra ngoài. Dù sao. Hạ Ngôn cũng không phải sáng tạo một không gian riêng biệt.

“Grào!”

“Grào! Grào!”

Thổ Cẩu không ngừng rít gào.

“Trên thân thể không ngờ xuất hiện lân giáp!” Hạ Ngôn chú ý thấy, những vết đốm lấm tấm xuất hiện trên thân Thổ cấu vừa rồi. lúc này đã bao trùm toàn thân nó. Một số chồ hiện ra từng mành từng mảnh lân giáp thật dày rắn chắc, lấp lánh sáng khiến cho người ta kinh sợ.

“Quả nhiên là tiến hành lột xác rồi!”

‘Thồ Cầu này không biết rốt cuộc là chủng loại gì. nó hẳn không phải là linh thú ở Phân thế giới này. chỉ sợ là đến từ Chủ thế giới!” Trong lòng Hạ Ngôn không khỏi suy đoán.

Mồi một miéng lân giáp xuất hiện đều cẩn thời gian không ngắn. Những lân giáp này giống như năng lượng ngưng tụ mà thành. Mà thoạt nhìn Thổ cẩu lúc này. dường như cũng rắt thống khô. biêu tinh dữ tợn, không ngừng gào rống. Tuy nhiên. Hạ Ngôn cũng không có biện pháp gì. Bởi vì. nếu như trực tiếp can thiệp rất có thế sẽ ảnh hường tới quá trình lột xác của Thổ Cẩu.

Lần lột xác này là Thồ cẩu lột xác lần thứ tư.

Suốt thời gian mười ngày trôi qua.

Sau mười ngày, một miếng lân giáp cuối cùng dưới bụng Thổ cẩu. cũng hoàn toàn thành hình. Nhìn qua toàn bộ thân hình Thô câu đều tràn ngập một loại lực bùng nô. giông như lập tức có thể nồ tung bức tường không gian ngăn cách, vọt vào không gian loạn lưu. Mà dao động năng lượng mành liệt đó bắt đầu dẫn dần nhỏ đi. cuối cùng trở nên bình ôn lại.

Hạ Ngôn vừa thu hồi khí tức. thu linh lực cách ly không gian. Lúc này Thồ cầu thoạt nhìn thật giống như một con di thú. Giờ này khắc này. không có người nào dám nói nó là một

con chỏ.

“Chẳng lè nó là một con hung thú đến từ Chủ thế giới? Mà còn là một con hung thú tiến hóa hình?” Trong lòng Hạ Ngôn lại sinh ra một ý tường mới. trong lòng cũng nhảy dựng lẻn.

-Ha ha!

Thồ cảu nhẹ nhàng giậm bốn chân trên mặt đắt. toàn bộ mặt đắt đều rúng động, ở bên ngoài sân. đám con cháu Hạ gia đều có thể cảm giác được chắn động trẽn mặt đắt.

- Con chó kia làm sao vậy?

- Nó như thế nào biến thành hình dang này?

Một vài con cháu Hạ gia. ở bên ngoài đều không kim nồi phát ra tiếng bàn tán ngạc nhiên và thán phục. Néu không phải ngay từ đâu đã biết quái vật này là con chó kia biên thành, chi sợ bắt cứ người nào nhìn đến con vật đồ sộ trước mắt này. cũng không thẻ liên tường đến con chó xám kia.

- Chủ nhản! Hiện giờ trông ta thực uy vũ chứ? Thế nào? Rắt lợi hại phải không?

Mắt Thồ Câu vẫn là màu xanh biếc, tuy nhiên ở trong màu xanh đó kèm theo một ít tia sáng đỏ như ẩn như hiện.

- Quả thực rất uy vũ!

Hạ Ngôn gặt gật đâu. tán thường một câu. Linh lực đảo qua trên người Thô Cảu. Hạ Ngôn cảm nhẫn được thực lực của Thổ cảu. chỉ sợ so với trước kia tăng lẻn gắp trăm lần cũng không chừng.

- Tuy nhiên...

Hạ Ngôn vừa chuyển ánh mắt. cười cười, trầm ngâm một chút lại nói:

- Thoạt nhìn là rất uy vũ. chi có điều khôngbiết thực lực của con chó chết này thế nào? Chúng ta tìm một chồ khoa tay múa chản cho giãn gân côt! Thể nào?

Hạ Ngôn cũng muốn biết chính xác thực lực của Thồ cẩu hiện tại. Dù sao Thổ cảu không phải nhân loại, cho nên chi dựa vào linh lực cám ứng. Hạ Ngôn cũng không thể đưa ra phán đoán chính xác thực lực của Thô Câu.

- Được!

- Hà hà hà! Khoa tay múa chân thì khoa tay múa chân! Để xem ta có bao nhiêu uy mănhỉ Chủ nhân! Nếu ngài bị đánh bại cũng đừng tức giận nha!

Thồ Cẩu nhe răng trợn mắt bộ dáng nhưng thật ra y hệt như trước kia. tròng mắt vẫn là thích xoay tròn đào lên đào xuống.

- Đi! Đi tìm chỗ trống trài!

Hạ Ngôn quát một tiếng, thản ảnh nhoáng một cải. bién mắt ở trong sản.

“Grào!”

Thồ Cẩu giậm bốn chân trên mặt đắt một cái. thản thể cũng phóng vọt lẻn bay đi ra ngoài, trong phút chốc liền biến mắt trong tằm mắt mọi người. Một thản ảnh màu trắng, một thản ảnh màu đen. trong thời gian ngắn đà rời khỏi Thánh thành.

Chi mười mấy lẳn chóp lóe. Tội Ác Sảm Lâm đã hiện ra trong tầm mắt Hạ Ngôn.

“Con chó chét này. tốc độ thật đúng là mau!” Hạ Ngôn phát ra linh lực. liền biết Thồ cầu đi theo sát phía sau mình, chi cân mình hơi khựng lại một chút. Thô câu có thẻ đuôi theo kịp ngay.

“Xoạt!”

ờ chỗ sâu trong Tội Ác Sảm Lâm. uy áp cường đại này vừa tán phát ra tắt cả dã thú. linh thú trong địa vực liền kinh hoàng bỏ chạv ra khắp bốn phía.

- Là ai cường đại như thế! Chạy mau. nếu không chạy thỉ không còn kịp đó!

Một ít linh thú có được trí tuệ. ngay cả đâu cũng không dám quay lại nhìiI rảt nhaiìh bay vèo ra bèn ngoài. Chi riêng một uy áp này. chúng nó đều không chống đờ được, đương nhiên sẽ không ở lại chờ chẻt.

Bỏng trắng chợt lóe. Hạ Ngôn đà ngừng lại trên không trung mánh địa vực Tội Ác sám Lám này.

“Vù!”

Một luồng năng lượng nhanh chóng từ xa xa truyền tới. thản ảnh màu đen của Thồ cầu. đã dừng lại cách đó không xạ cặp mắt xanh biếc nhìn thăng tắp vào Hạ Ngôn.

Một người một chó. lơ lửng phía trên bầu trời, đang “kênh” nhau.

  #907  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 916: Đại chiến người và chó

- Thồ Cẩu lần thứ tư lột xác. cũng đã lợi hại như thế. Vậy sau này nếu nó lột xác lần thứ năm. chầng phải là có thể so với những người tu luyện rất mạnh trong cường già cảnh giới Tạo Hóa sao?

Lúc nàỵ Thả cẩu cách Hạ Ngôn mấy ngàn thước, từng luồng khí tức rất mạnh, từ trên thân Thô câu phát tán ra. Toàn thân Thô câu bị lân giáp màu đen bao quanh, chi nhìn thấy từ rất xa. cũng khiến trong lòng người ta rung động, sinh ra ý niệm sợ hăL giống như quái vật trong lúc giơ tay nhấc chân, có thể phá núi ngăn sông, thậm chí xé rách một vùng không gianT

- Thổ Cẩu! Đến đây đi.

Khóe miệng Hạ Ngôn chậm rãi hiện lên vẻ tươi cười, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ. lên tiếng khê quát Thả cẩu cách mấy ngàn thước. Một luồng linh lực màu vàng bao quanh, không ngừng ngưng tụ trong cơ thể Hạ Ngôn, tùy thời cũng có thể bắt đâu tản ra. từng tia kim quang, như ân như hiện.

- Ha ha! Chủ nhân! Ngài cẩn thận nha.

Thổ Cầu cười hắc hắc. trong con ngươi xanh ảm U. chóp động hào quang giảo hoạt, thân hình hơi vặn vẹo trong không trang, liền hóa thành một luồng lưu quang màu đen. trực tiếp xỏng về phía Hạ Ngôn.

Tốc độ rất nhanh, giống như ngay cả không gian, cũng bị vặn vẹo theo, một đám gió xoáy cuốn theo, trực tiếp cắt mảnh đất trong phạm vị ngàn dặm thành vô sớ mảnh nhỏ. Một số dã thú không kịp chạy trốn, cũng chết vô số. trong phút chốc, đà bị tan xương nát thịt, hóa thành huyết vu bay chung quanh.

Ầm.

Hạ Ngôn đánh ra một luồng kim quang, đánh trúng thân ảnh màu đen đang bắn nhanh đến. lập tức truyền ra tiếng vang lớn.

Ngao.

Thồ Cẩu hét lớn một tiếng, có thể thấy, thân hình nó hóa thành lưu quang màu đen. sau khi bị Hạ Ngôn phóng thích kim quang đánh trúng, hơi chút dừng lại trong mảnh không gian này. lân giáp trên toàn thân, lập tức hiện lên một mảnh hào quang màu đen chói mắt.

- Năng lực phòng ngự của Thổ cẩu. thật đúng là cường đại.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, trong lòng hơi hai kinh ngạc một chút, tuy nhiên vẫn nằm trong sự đoán của hắn. Khi Thô câu lột xác lần thứ ba. phòng ngự của nó. cũng rất cứng rắn. Hiện tại trài qua lần lột xác thứ tư. phòng ngự của nó đương nhiên càng cường đại hom, từ lóp lân giáp kia có thể nhìn thấy được.

- Không tệ! Thử xem nữa.

Khoé miệng Hạ Ngôn nhếch lên. lại cười cười.

Một lần ra tay vừa rồi. Hạ Ngôn chi dùng lực công kích năm trăm triệu độ. Thân hình Thổ Cầu dừng một chút trên không trung, công kích lần thứ hai của Hạ Ngôn, cũng phóng thích ra.

Lại một luồng hào quang màu vàng, trực tiếp chạm trên thân hình Thổ cẩu.

Ngao.

Lần này. Thổ cầu cũng không dựa vào thân hình cứng rắn chịu công kích màu vàng, mà là chân trước đột nhiên đưa về phía trước, trực tiếp chộp lên kim quang.

Vèo vèo

Một tràng thanh âm vờ nát. lập tức truyền ra từ nơi va chạm giữa chân trước của Thả cấu và kim quang. Mảnh không gian kia trực tiếp hình thành một hình lốc xoáy khổng lồ. thật giông như dòng nước trên mặt hô. ánh sáng trong không gian bị mạnh mè kéo xuống, hoàn toàn biến hình vặn vẹo.

Rắt nhiều người tu luyện lịch lãm trong Tội Ác Sảm Lâm. từ rất xa liền cảm giác một luông khí tức đáng sợ này. đều ngâng đầu nhìn trong lúc nhất thời không khỏi hoàn toàn bị ngây người. Mặc dù bọn họ cách xa mấy ngàn dặm. đều có thể câm giác được trong không gian kia truyền đến khí tức khủng bố. Có một số người tu luyện, thâm chí thì thào lâm bâm. cho rẳngthiên địa cũng muốn sụp đổ.

Thật sự rất khủng bố rồi.

- Cừ thật! Còn có thể trực tiếp phá vờ công kích của ta.

Thấy một màn như vậy. trong lòng Hạ Ngôn lại thoáng động, móng vuốt Thổ cẩu này quả thực chính là một bộ thần khí cứng rắn vô cùng, ngay cả công kích của mình đều có thể lập tức phá vờ.

Ngao.

Sau khi một trảo của Thô Câu đánh tan công kích của Hạ Ngôn cũng không có chần chờ gì. lại gằm nhẹ một tiếng, xông về phía Hạ Ngôn. Một luồng khí tức dày đặc hơn, lại bao lấy Hạ Ngôn. Tuy nhiên hai tay Hạ Ngôn vừa đờ. liền ngăn càn luông khí tức khủng bố dày đặc cách thân thể ngoài trăm thước.

- Thồ Cẩu! cản thận nha! Công kích lần này có thể khiến ngươi đau một chút!

Linh lực màu vàng bên ngoài Hạ Ngôn bắt đầu tràn ra. miệng nhắc nhở nói. Lần này Hạ Ngôn trực tiếp ngưng tụ lực công kích một trăm triệu độ.

Một tỷ độ. tương đương lực công kích toàn bộ linh lực của người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh. Lực công kích như vậy, có thể dề dàng phá vờ thân khí bình thường. bị lực lượng cường đại như vậy va chạm, mặc dù là người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần cấp đỉnh, cũng không thể chịu được. Thần khí phòng ngự. đều rất khó chống được. Mặc dù có thể ngăn cản công kích trực tiếp bên ngoài cũng khó thể ngăn lực chần động do công kích mang tới.

Loại chắn lực này cũng tạo thành thương tổn cực kỳ đáng sợ. Cho nên. người tu luyện khi chiến đấu kịch liệt, ngoại trừ vạn bât đắc dĩ. bằng không sẽ không dễ chịu công kích của đối phương. Thân thể người tu luyện, tương đối mà nói rất yếu ớt.

Phòng ngự so với công kích, đương nhiên công kích chiếm tính chủ động.

- Ngao.

Ánh mắt Thồ cấu nhìn công kích một lần nữa của Hạ Ngôn, cũng ngưng trọng, nó biết rõ. lần công kích này cũng đáng sợ hơn hơn hai lân đầu nhiêu. Nếu không cân thận, bản thân mình cũng có thể bị thương.

Sau khi gầm nhẹ một tiếng. Thổ cầu hơi hơi ngẳng đầu lẻn. miệng đột nhiên mờ ra. Một luồng hắc quang, liền mang theo khí tức khủng bố. hướng về phía vùng kim quang có lực công kích một tỷ độ.

Luồng hắc quang này vừa mới từ trong miệng Thồ cầu phát ra Hạ Ngôn liền câm giác được, ở chủ thế giới. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy qua mãnh thú. ở Không Gian Hỗn Độn. Hạ Ngôn nhìn thấy con Thái Thương Thú kia. có thể so với cường giả cảnh giới Tạo Hóa. Mà lúc này. Hạ Ngôn lại dường như cảm giác được khí tức của Thái Thương Thú kia.

Đúng vậy! Một luồng năng lượng phát ra từ trong miệng Thổ cẩu. có loại khí tức đáng sợ này.

Cách cách.

Hai loại hào quang này va chạm nhau, liền phát ra một tiếng âm thanh đồ sứ vờ. Hạ Ngôn nhìn thấy, một đoàn linh lực màu vàng của mình, trực tiếp nứt ra. rồi sau đó. hóa thành từng mảnh nhỏ. Mà hắc quang Thổ cẩu phóng thích ra. cũng không bị ảnh hường quá lớn. sau khi đánh tan kim quang của minh, không ngờ lại đánh giết về phía minh.

- Không thể nào? Đã vậy còn quá khủng bố?

Hạ Ngôn chắn động.

Vèo

Cánh tay vung lên. lần này Hạ Ngôn đã toàn lực ra tay. gần như lực công kích 1. 5 tỷ độ. từ trong cơ thể bắn ra. đánh về phía hắc quang. Cùng lúc đó. Hạ Ngôn thúc dục lực lượng pháp tắc không gian xung quanh, trong thời gian ngắn di động ra ngoài.

Hạ Ngôn cảm giác được, cho dù mảnh kim quang mình toàn lực xuất thủ này. có thể cũng không ngăn được hắc quang do Thổ cầu phóng thích. Cho nên. sau khi linh lực màu vàng phóng thick Hạ Ngôn liền nhân cơ hội thi triên thuấn di. tránh đến nơi xa hơn. Cho dù linh lực màu vàng thật sự ngăn không được, đó cũng có thể tranh thủ một ít thời gian, đủ để cho mình thuận lợi đi động ra ngoài.

Quả nhiên thản ảnh Hạ Ngôn biến mất. thân thể lại xuất hiện không gian nơi khác, vừa rồi chuyển mắt nhìn lại. liền nhìn thấy linh lực màu vàng của mình lại bị phá vỡ.

- Người này cũng quá mạnh mê.

Hạ Ngôn thầm nói trong lòng.

- Xem ra. nếu không dùng thần thông ta không phải đối thủ Thổ cẩu. Người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường, cũng không phải đối thủ của Thô câu.

Trong lòng Hạ Ngôn so sánh một chút.

Oa oa

Thồ Cẩu nhìn thấy Hạ Ngôn biến mất. lại xuất hiện ở trong mành không gian khác, liên tục phát ra tiếng kêu bất mãn. Liên tục đánh tan hai luồng linh lực màu vàng của Hạ Ngôn. Thổ Cẩu mừng trong lòng, còn muốn cho Hạ Ngôn kinh ngạc. Nhưng hiện tại. Hạ Ngôn không ngờ đi động ra ngoài, luồng hắc quang này của hắn. cuối củng cũng biến mất phía chân trời hóa thành linh lực nguyên thủy, nó được nhiên bất mãn.

- Chủ nhân! Ngài dùng bí pháp gì? Không ngờ có thể lập tức biến mất?

Sau khi Thô câu bất mân kêu hai tiếng, lại lên tiéng dò hỏi.

- Đây là nháy mắt di động.

Hạ Ngôn nói:

- Sau khi người tu luyện nhân loại bước vào cảnh giới Thiên Thần, cũng hoàn toàn nắm giữ một chút thành tựu lực lượng pháp tắc không gian, khống chế pháp tắc không gian lĩnh ngộ được, liền có thế thi triển thuắn di trong phạm Vệi nhất định.

Hạ Ngôn giải thích một chút.

- Ngao! Tại sao ta không thể dùng?

Thổ Cẩu mờ to hai mắt. lắc lắc đầu. dường như rất bất mãn. Đúng lúc này. miệng của hắn lần nữa mở ra. lại bắn ra một đoàm lưu quang màu đen.

Con chó này. không ngờ bắt đầu muốn đánh lén. đầu tiên làm Hạ Ngôn lơ là. sau đó thừa dịp Hạ Ngôn không chú ý. âm thầm thi triẻn công kích đánh lén Hạ Ngôn. Năng lượng này hình thành công kích với tốc độ cực nhanh, rất khó tường tượng. Hạ Ngôn và Thổ cầu lúc này. cách xa nhau cũng không quá xa. chi có mấy ngàn thước, một chút không chú ý. đó sẽ rắt khó tránh thoát.

Cảm giác được luồng khí tức đáng sợ kia xuất hiện. Hạ Ngôn liền biết Thả cẩu lại triển khai công kích mình, lông mi nhẹ chóp động, linh lực toàn thân giống như hình thành sóng thần đáng sợ trên hải dương, điên cuồng quay cuồng.

- Con chó ngươi cũng dám đánh lén ta.

Hạ Ngôn vừa quát trong miệng, kim quang toàn thản đại thịnh.

- Đại Phân Than Thuật.

Trong phút chốc, thân ảnh Hạ Ngôn liền hóa thành hai luồng, đồng dạng đều có kim quang lóng lánh, giống như hai mặt trời nhỏ màu vàng sáng ngờ. khiến người ra không dám trực tiếp nhìn vào.

Thổ Cẩu vốn còn vì mình đánh lén đắc thủ mà mừng thẳm không thôi nhếch miệng cười âm hiêm trong không gian. Lúc này nhìn thấy thân ảnh Hạ Ngôn đột nhiên biến thành hai người, lập tức giật mình, ánh mắt trừng lớn hơn lúc nãy. ngay cả tròng mắt giống như lời ra. Nó cũng chỉ ở phân thế giới, cho nên căn bản không có cơ hội nhìn thấy các loại thần thông chủ thế giới mới có. Lúc này thấy Hạ Ngôn thi triển ra thần thông quỷ di như vậy. đương nhiên kinh ngạc vô cùng.

- Xem ta phá vùng hắc quang của ngươi.

Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, hai bóng người, đồng thời phát ra một đoàn kim quang. Sau khi hai luồng kim quang này phóng thích, lại hai hợp thành một. hình thành một quang đoản màu vàng lớn hơn va chạm mạnh mẽ trên đoàn hắc quang kia.

Lần này. kim quang cũng không bị đánh tan. hai loại hào quang không ngừng tranh đấu. triệt tiêu lẫn nhau. Hào quang màu đen và hào quang màu vàng, không ngừng lưu chuyên qua lại. khí tức đáng sợ dường như ngay cả toàn bộ khu vực Tội Ác Sâm Lâm đều có thể cảm giác được rõ ràng.

Bụp.

Ước chừng sau thời gian mấy hô hấp. hai luồng hào quang đấu nhau, rốt cục phân ra thắng bại. Kim quang do linh lực của Hạ Ngôn hình thành, hiên nhiên mạnh hơn một chút, đánh tan hào quang màu đen. Ngay sau đó thổi quét về phía vị trí Thổ cầu.

-Ngao!

Thô Câu rên lên một tiếng, thân thể thoáng dừng, liền xoay người hướng về phái rất xa tránh né. Tuy nhiên tốc độ của nó mặc dù nhanh, cũng không thể nhanh hơn công kích năng lượng. Cuối cùng vẫn bị Kim quang bắn trúng, truyền ra một tiến kêu rên. Đương nhiên dựa vào lực phòng ngự biến thái của nó. Năng lượng linh lực màu vàng còn sót lại này. cũng không có uy hiếp gì với nó.

  #908  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 917: Thiên Thần cấp chín đỉnh

Hạ Ngôn cũng không dừng tay như vậy. con chó này vừa rồi không ngờ đánh lén mình, phái giáo huấn nó cho tốt. Luông kim quang trước vừa phát tán ra. luồng tiếp theo kim quang công kích do linh lực hình thành, liền hướng về toàn thân Thổ cẩu không chút khách khí đánh xuống. Kim quang giống như một bàn chải không lồ đáng sợ. không ngừng chà trên người Thổ cẩu. Mà hào quang màu đen bên ngoài thân Thả cẩu. cũng không ngừng lóe lên. tuy rằng những linh lực màu vàng này không uy hiếp nó nhiều lắm. nhưng cũng khó tráỉih khỏi đau đớn.

Đương nhiên, nếu Thiên Thần bình thường hơi yéu một chút bị chà như vậy. vậy ước chừng, ngay cả xương cũng không thể còn rồi

Ngao!

Rít

Oa oa oa

ở sâu trong Tội Ác Sám Lám. từng tiếng kêu thể lương, không ngừng truyền ra chung quanh. Một số linh thú có được trí tuệ ở xa xạ nghe được thanh âm. trong lòng run lên. không biết nơi truyền ra âm thanh kia. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rất bị thảm sao? Chi là những tiếng kêu thảm thiết, đều khiến chúng nó không kim nôi toàn thân run lên.

- Chủ nhân! Đừng đánh ta nữa.

- Chủ nhân! Mau dừng lại đi. ta không chống đờ nổi nữa. Ta đầu hàng.

Thổ Cầu trên không trung kêu gào. tuy nhiên bất kể nó tránh né như thế nào. đều không thể lân tránh linh lực công kích màu vàng của Hạ Ngôn. Cái đuôi thô to đen nhánh có lân giáp tràn ngập lực lượng, cũng hoàn toàn cụp xuống, ánh mắt đáng thương nhìn về phía Hạ Ngôn cầu xin tha thứ.

Lúc này. linh lực Hạ Ngôn vừa thu lại. những kim quang không ngừng bắn ra kia. rốt cục ngừng. Hạ Ngôn lơ lửng trên không trung, trên mặt mang theo ý cười nhìn chằm chằm Thổ Cầu. Một hồi chiến đấu kịch liệt này. tuy rằng không phải chém giết quyết đắu sinh tử. nhưng cũng rất thống khoáI khiến trong lòng Hạ Ngôn rắt thoải mái. Hơn nữa phòng ngự của Thổ Câu mạnh đến biến thái Hạ Ngôn không dùng Thần Khí Pháp Tắc. thật đúng là không làm gì được nó. cho nên Hạ Ngôn cũng không có qua nhiều cố kỵ.

- Thực lực của ta cộng thêm Thổ cầu hiện tạI mặc dù chân chính chống lại cường già cảnh giới Tạo Hóa. đều có thể nói có năng lực chiến đấu.

Hai tay Hạ Ngôn đặt phía sau lưng, trong lòng vui sướng thẩm nghĩ.

Đương nhiên Hạ Ngôn chỉ nói là cường giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, không phải những người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa có thực lực rất mạnh. Giống như Minh Ly Lang Tà Điện. Hạ Ngôn cộng thêm Thô câu. cũng không thể là đối thủ của ông. Nhưng đối phó với người tu luyện như Tuần Du. hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

ô ô ô

Lúc này Thổ cẩu đã biến trở về dáng vẻ trước kia. nhìn qua chi là con chó nhỏ màu xám bình thường.

- Mỗi một lần đánh nhau với chủ nhân, đều thuần túy tim chết.

Ánh mắt Thồ cầu thẳm nhìn Hạ Ngồn, trong lòng cũng suy nghĩ: “Cho dù lột xác tiếp, cũng không đánh với người, quá không có đạo lý.”

Tuy rằng da nó dày nhưng không muốn tự dưng tìm khô. Những kim quang kia chà tới chà lui trên thản nó. quả thực giống như ngay cả da của nó cũng bị lột xuống một lóp. rất đau đớn.

-Như thế nào?

Hạ Ngôn cười nhìn về phía tHổ cẩu hỏi.

- Chủ nhân! Lần sau không chơi với người nữa.

Thô Câu mang theo oán khí nói.

- Ha ha! Kỳ thật ngươi coi như rất cường đại rồi. Nhân loại dưới cảnh giới Tạo Hóa. chỉ sợ bắt cứ người nào cũng không làm gì được ngươi. Đương nhiên ngươi cũng phải cần thân một ít thần khí cường đại xuất hiện. Nếu đụng tới Thần Khí Pháp Tắc. vậy e rằng lấy phòng ngự của ngươi, đều ngăn không được.

Hạ Ngôn cười cười, tuy nhiên vẫn dặn dò với Thô câu.

Thần Khí Pháp Tắc tuy rằng thua thớt, có thể được người tu luyện dưới cảnh giới Tạo Hóa có được Thần Khí Pháp Tắc càng ít, nhưng đây cũng không phải không có khá năng.

- Thần Khí Pháp Tắc là gì?

Thổ Cẩu lập tức trừng mắt tò mò hỏi.

- Đi! Chúng ta hiện tại trở về. vừa đi vừa nói.

Hạ Ngôn dừng một chút, nói với Thồ cẩu.

Hai bóng dáng một người một chó. rắt nhanh bién mất về phía chân trời, chỉ lưu lại một đống hồn loạn trên mặt đất. Một lượng lớn cây cối và nham thạch, đều hóa thành một đổng bột phấn màu xám. Chi sợ hon ngàn năm. dấu vết đánh nhau này. đều không thể hoàn toàn bị xóa sạch.

- Hạ Ngôn ca! Huynh cùng với Thồ cầu đi đây vậy?

Hạ Ngôn cùng với Thổ cẩu vừa mới trở về. Tiểu Thanh liền nghi hoặc hỏi. Trước đây. khi Hạ Ngôn và Thồ cẩu ròi đi. cũng không nói muốn đi đâu.

- Vừa lồi đi Tội Ác Sâm Lâm. giáo huấn con chó chết này một chút.

Hạ Ngôn nhìn Tiêu Thanh cười nói.

Thổ cảu lại cúi đầu. hiển nhiên không thích lắm. sâu trong đôi mắt xanh thỉnh thoảng quét tới quét lui. cũng không biết có chủ ý gì.

Tiểu Thanh nhìn Thổ cẩu. mờ miệng cười cười, ánh mắt linh động đáng vêu đảo qua một vòng.

- Tiền bối!

Nhìn thắv người áo choàng từ trong phòng đi l a. Hạ Ngôn chào hỏi.

- Hạ Ngôn con đã trở lại.

Người ảo choàng tùy ý nóI áo choàng che mặt của ông. không ngờ đã lây xuông. lộ ra một khuôn mặt có chút anh tuấn, chỉ là nhìn qua có chút quá già. tinh thần trái lại rất tốt.

Hạ Ngôn nhìn thấy khuôn mặt người áo choàng, cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên vẫn chưa hỏi nhiều, đây là chuyện tốt. đà nói lên rằng những chuyện trước kia từ rất lâu đã biến mất.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu.

- Tiên bổi! Người đã đạt tới cảnh giới Linh Hoàng câp bôn đinh, chỉ sợ một đoạn thời gian gằn đây liền có thẻ đột phá cảnh giới nha.

Khi Hạ Ngôn vừa mới tiờ lại phân thế giới nhìn thấy người áo choàng thì người áo choàng đã có cảnh giới Linh Hoàng cấp bốn hậu kỳ. Tiêu Thanh có cảnh giới Linh Hoàng cấp hai sơ kỳ. Hiện tại Tiểu Thanh cũng đạt tới Linh Hoàng cấp hai đinh, người áo choàng đạt tới Linh Hoàng cấp bốn đỉnh.

- Đột phá cảnh giới lớn này. khó nhất, không biết cần hao phí bao nhiêu thời gian mới đươc.

Người áo choàng lắc đầu. ánh mắt vừa chuyển dừng ở Hạ Ngôn

- Hạ Ngôn! Ngươi tính khi nào thì đi chủ thế giới?

Nghe vậy. Hạ Ngôn trầm ngâm một lát mới nói:

- Có thể còn chờ một khoảng thời gian.

Hạ Ngôn cũng không vội quay lại chủ thế giới, hắn muốn nhìn thấy Hạ gia chán chính lớn mạnh. Có Nguyên Đan do mỉnh mang về. phảm là con cháu của Hạ gia có thể tu luyện đến Linh Sư. đều có thể được ban thưởng cho một viên Nguyên Đan. trực tiếp đột phá cảnh giới Linh Tông. Hơn nừạ con cháu trẻ tuôi có tư chất tốt một chút, còn có thể tiếp tục có được Nguyên Đan trợ giúp tu luyện. Nói vậy, người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng của Hạ gia sau này. tất nhiên càng ngày càng nhiêu.

- Ừ!

Người áo choàng cũng không nói nhiều, gật gật đầu. ánh mắt lại nhìn về phía chân trời.

Thời gian trôi qua mau. năm tháng lưu chuyền.

Trong chóp mắt. Hạ Ngôn trở lại phản thế giới đã qua mười năm. Mà ở trong Tháp Thời Gian, cũng qua trăm năm. Hạ Ngôn hấp thu mười một quá Long Tường Quà. cảnh giới bản thân cũng được tăng lên tới cảnh giới Thiên Thản cấp chín đỉnh.

Vù.

Ngày hôm nay. Hạ Ngôn ngồi xệp bằng trong Thấp Thời Gian, hai mắt mở ra. tinh quang bắn ra. Trong miệng thường thờ ra một luồng không khí hình rồng, thản ảnh đứng lên.

- Nên trở về chủ thế giới rồi.

- Hiện tại ta đã có cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh, muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa. cản cơ duyên ở chủ thế giới rồi.

Tiếp theo Hạ Ngôn giẫm chân tại chỗ. thân ảnh đã từ trong Tháp Thời Gian đi ra. vảo trong phòng.

ở phân thế giới. Hạ Ngôn mặc dù ăn hết Long Tường Quả. toàn bộ sử dụng năm Pháp Tắc Quả. cũng khó thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa.

Hạ Ngôn muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa. càng khó hơn người bình thường bước vào cảnh giới Tạo Hóa. Đương nhiên, một khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa. vậy không phái cường già cảnh giới Tạo Hóa có thể so sánh được. Có được thì có mất. đối với tinh huống của bản thân mình. Hạ Ngôn cũng không có bắt oán giận và thờ dài nào. Mặc dù hiện tại vẫn chưa bước vào cảnh giới Tạo Hóa. bản thản Hạ Ngôn cũng có năng lực chiến đấu với cảnh giới Tạo Hóa bình thường, mặc dù không thể chiến thắng đối phương, nhưng đào thoát thì có thế có được.

Từ trong Tháp Thời Gian đi ra. Hạ Ngôn thấy được Tiểu Thanh và người áo choàng vẫn ngồi xệp bằng trong phòng.

Tiểu Thanh đã thàỉih công đột phá cảnh giới Linh Hoàng cấp ba trung kỳ. mà người áo choàng cũng tới cảnh giới Linh Hoàng cấp năm sơ kỳ. Có một lượng lớn Nguyên Đan cung cấp. chỉ trong thời gian mười năm. người áo choàng liền đột phá một cảnh giới, có thế thấy được thiên phú mạnh mẽ của ông.

Mà Thổ Cẩn. đoạn thời gian này ăn không ít Nguyên Đan của Hạ Ngôn tuy nhiên thân thể nó cũng không bởi vì ăn những Nguyên Đan này có phản ứng lớn gỉ.

Hạ Ngôn đoán. Thổ cẩu nếu muốn tiến hành lột xác lần thứ năm. số lượng bào vật cần đến chỉ sợ cũng có một con số khủng bố. Lần này mang nó đi chủ thế giới, cũng là vì Thô Cẩu có thể có cơ duyên của chính nó.

Tiểu Thanh và người áo choàng, gần như cùng lúc mở mắt. nhìn thấy Hạ Ngôn hiện thân, hai người đứng lên.

- Tiền bối! Tiểu Thanh! Chúng ta hiện tại liền chuẩn bị một chút rồi đi chủ thế giới.

Hạ Ngôn nhìn hai người, lên tiếng nói.

- Hả? Hiện tại liền đi sao?

Mày Tiểu Thanh hơi hơi nhíu lại. kỳ thật ở nơi nào tu luyệạ theo đánh giá của nàng, cũng giống nhau. Đối với chủ thế giới, nàng quả thật không có nhiều tò mò như vậy.

- Đúng!

Hạ Ngôn cười cười, nhìn Tiểu Thanh.

- Chủ thế giới có cơ hội rất lớn. hôm nay chúng ta liền rời khỏi phân thế giới.

- Được!

Người áo choàng gật đần. kỳ thật ông trong mấy năm này luôn luôn chờ Hạ Ngôn đi chủ thế giới.

- Ngao! Thật tốt quá!

Thổ Cẩu hưng phấn, trực tiếp nhảy lên trên bàn đong đưa chiếc đuôi ngắn ngủa

- Ta đi nói với Hạ Ưng Khúc một tiếng rồI chúng ta cùng nhau xuất phát đi tới Khu Vực Mê Loạn.

Hạ Ngôn xoay người, ra khỏi phòng. ý thức phát ra. tìm nơi ở của Hạ Ưng Khúc.

Hạ Ưng Khúc và một số trưởng lão của Hạ gia. lúc này đang nghi sự ở Nghi sự đường. Nhìn thấy Hạ Ngôn với một thân áo trắng, đột nhiên xuất hiện ở trong phòng rộng lớn này. vội đứng lên. cung kính thi lễ về phía Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhìn mọi người một cái. trực tiếp nói với Hạ Ưng Khúc:

- Hạ Ưng Khúc! Ta sắp đi chủ thế giới, di thể của Hạ Tử Hân, lần này ta sẽ mang theo.

- Dạ! Hạ Ngôn đại nhản! Người muốn rời đi sao?

Hạ Ưng Khúc lập tức nhíu mày hỏi.

- Đúng vậy! Lần này ta ở phân thế giới, đã có một khoảng thời gian không ngắn. Lần này ta trở lại chủ thế giới, sẽ vì Hạ gia mở một con đường, giúp con cháu Hạ gia tu luyện sau này ở chủ thế giới.

Hạ Ngôn gật gặt đầu nói.

Nghe vậy. đám người Hạ Ưng Khúc đều lộ ra vẻ vui mừng.

- Hạ Ưng Khúc! Hiện tại đưa ta đi nhìn di thể của Hạ Tử Hản đi.

Hạ Ngôn lại nói tiếp, khi nói chuyện. Hạ Ngôn cũng toát ra thần sắc phức tạp. trong lòng khó thể bình tĩnh.

Di thể của Hạ Tử Hâạ vẫn không bị hư thốI được đặt ở trong gian phòng đặc biệt cứng rắn. Thời gian trôi qua mấy trăm năm. vẫn trông rất sinh động, giống như còn nguyên. Mấy năm trước. Hạ Ngôn liền từng hỏi qua Hạ Ưng Khúc, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng không cố ý đi xem di thể Hạ Tử Hâạ trong lòng hắn tính chờ khi ròi đi. mang theo đi thể Hạ Tử Hân.

Có lẽ. ở chủ thế giới có thể tìm được phương pháp cứu sống Hạ Tử Hân. Sự rộng lớn của chủ thế giới, mặc dù lấy thăm dò của Hạ Ngôn, đều không thể nhìn hét toàn cành.

  #909  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 918: Đến Tinh Đấu Điện

Nơi đặt di thể Hạ Tử Hân, ngay tại bên cạnh từ đường Hạ gia. Đây là một căn phòng nhìn qua không lớn nhưng cũng rất vừng chắc, đắt tiền. Tuy rằng giống như từ đường Hạ gia. cứ qua một đoạn thời gian liền phải được sửa chừa một lần. nhưng là từ bên ngoài nhìn vào căn bán nhìn không ra mấy căn phòng này có bất cứ dấu hiệu tôn hại nào.

Hạ Ngôn muốn mang di thể Hạ Tử Hân đi. tộc trưởng Hạ Ưng Khúc đương nhiên không có ý kiến gì. cũng không dám có ý kiến gì. Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Ưng Khúc. Hạ Ngôn trực tiếp thu di thể của Hạ Tử Hân vào trong không gian nhẫn Linh La. hơn nữa mở không gian riêng cho Hạ Tử Hân trong nhẫn Linh La. không lẫn lộn với chồ của những vật phẩm khác.

Sau nửa canh giờ. ba người Hạ Ngôn mang theo Thồ cẩu từ trang viên Hạ gia ở Thánh Thanh rất nhanh bay tới Tội Ác Sâm Lâm. Nếu đã quyết đinh rời khỏi Quang Ly phân thế giới, tự nhiên sẽ không trì hoãn nhiều.

ở Khu Vực Mê Loạạ sau khi đám người Hạ Ngôn cáo biệt sứ giả Trương Lâm của chủ thế giới, liền mờ ra liên tiếp không gian thông đạo của chủ thế giới. Hạ Ngôn vung tay lên. một đoản ánh sáng linh lực màu vàng lóng lánh, liền bao vây lấy chung quanh ba người, trong thời gian ngắn biến mất trong thông đạo.

Nhìn không gian thông đạo dần dẫn biến mất. trong lòng sứ già Trương Lâm cũng rất hâm mộ. thậm chí có chút đố kỵ. Lúc này mới qua thời gian bao lâu. Hạ Ngôn liền có thành tựu như vậy. Người với người thật sự không thể so sánh. Hạ Ngôn tiện tay đưa hắn Nguyên Đan. theo hắn nhận xét đó cũng là một khoán tài phú rất lớn..

***

Chủ thế giới, truyền tống thần điện số bảy.

Cảm giác được một đoàn linh lực dao động truyền tới. tiếp theo, một mành Hỗn độn lực màu vàng, liền từ trong hư không bắt đầu xuất hiện, đều bao lấy mấy bóng người.

- Tiền bối! Tiểu Thanh! Những năng lượng màu vàng này là Hỗn độn lực. có thể cải tạo thân thê. các người không nên ngăn cản. tận lực hấp thu.

Hạ Ngôn nhìn thấy những Hồn độn lực này xuất hiện, tự nhiên nhắc nhờ một câu.

Ngay sau đó. ánh mắt Hạ Ngôn cũng dừng trên thân lông màu xám của Thổ cẩu. Con chó này lúc này mô miệng, một dáng vè cực kỳ hường thụ. Chỉ dùng mắt mà xem. Hạ Ngôn đều có thể nhìn thấy lợi ích mà những Hồn độn lực này sinh ra với Thồ cẩn. từng đợt từng đợt sợi tơ màu vàng, không ngờ trực tiếp thẩm thấu vào thân thể Thổ cảu.

- Loài thú đúng là ở phương diện nào đó có ưu thế hơn so với nhân loại. Thồ cảu này hấp thu Hỗn độn lực. tốc độ kinh người.

Hạ Ngôn suy nghĩ trong lòng, không khỏi lắc đầu. loài thú bình thường trí tuệ kém hơn nhân loại xạ mặc dù có không ít mành thú. trí tuệ khôngbẳng loài người, về mặt tu luyện tự nhiên không nhanh bằng nhân loại, nhưng loài thú cũng có ưu thế thiên phú của minh, tỷ như hiện tại Thô câu hấp thu Hỗn độn lực. so với nhân loại hừu hiệu hơn nhiều. Cộng thêm trí tuệ Thổ Cẩu này không kém hơn nhân loại chút nào. nó quả thực chính là một yêu nghiệt lớn. Mà ngay cả Hạ Ngôn, cũng không biết Thô câu sau này thành bộ dáng nào. Hiện tại thực lực của Thổ Cấu đã miền cường có thể phản vào hàng ngũ mành thú. nhất là sau khi Hồn độn lực cải tạo thân thê. thực lực càng mạnh hơn vài phần.

Lúc này. mấy tên hộ vệ Tinh Đấu Điện trông coi truyền tống trận thần điện, cũng phát hiện động tĩnh nên rắt nhanh từ trong cung điện bay đến đây. nhìn thấy một mành Hỗn độn lực màu vàng đang bao vây. không khỏi trong lòng chấn động, cũng không biét chuyện gì xây ra như thế nào có mấy người tu luyện phi thăng.

Tiếp theo. Hạ Ngôn liền đi ra ngoài.

Phổ Tôn kia nhìn thấy Hạ Ngôn, vội khom người hành lề. trong lòng biết mấy người này hắn đều từ phân thế giới theo Hạ Ngôn đại nhân đến. Mấy người khác cũng đều khom mình không nói nhiêu.

- Bọn họ một lúc sẽ theo ta đi Tinh Đấu Điện, các ngươi không cần đưa đi.

Hạ Ngôn nói một câu với mấy người kia. Đám người Phả Tôn lên tiếng trả lời. tuy nhiên cũng không dám như vậy mà rời đi. vẫn đứng một bên chờ.

Bóng dáng Tiểu Thanh và người áo choàng trước sau từ trong Hồn độn lực lộ ra. Thổ Cẩu cũng chậm chạp chưa hấp thu xong, qua hơn ba canh giờ. Hỗn độn lực trước sau xuất hiện thêm ba lầạ cái đuôi Thô Câu mới lay động, vè mặt thòa mãn từ trong Hồn độn lực hiện ra.

Nhìn thấy cuối cùng từ trong Hồn độn lực lộ ra không ngờ là một con chó. Đám người

Phổ Tôn tự nhiên lại chấn động, tuy nhiên cũng không dám hỏi nhiều.

Sau khi chờ đám người Hạ Ngôn từ truyền tống thần điện thứ bảy rời đi. đám người Phổ Tôn mới tính thờ từng ngụm.

- Đội trường! Con chó kia sao lại như thế? Cho cũng có thể từ phân thế giới phi thăng sao? Trước kia chưa bao giờ xuất hiện.

Một gă hộ vệ Tinh Đấu Điện nhíu mày.

- Ta làm sao mà biết? Tuy nhiên. con chó kia hiến nhiên không phải chó bình thường, nó không ngờ hấp thu Hồn độn lực hơn ba canh giờ.

Phô Tôn lắc đầu nói. ánh mắt nhìn về phía hướng đi của mấy người Hạ Ngôn.

***

- Hạ Ngôn ca! Chủ thế giới nguyên lai là như thế.

Tiêu Thanh vừa phi hành, vừa dùng mắt to nhìn chung quanh. Chủ thế giới này quả thật có rắt nhiều điểm không giống với phân thế giới.

Tuy nhiên ở đây trên đường phi hành, trên cơ bản không gặp bất cứ dã thú gì tập kích. Ngằu nhiên, cũng có thể nhìn thấy một ít người tu luyện phi hành cùng hướng, song cũng lần lượt thay đồi hướng, không có xuất hiện chuyện gỉ.

- Nơi này là thành vực nằm trong khống chế của Tinh Đấu Điện. Chủ thế giới này tên gọi là Lang Tà Giới. Toàn bộ Lang Tà Giới, tông cộng có ba trăm sáu mươi điện. Tinh Đấu Điện chính là một điện trong ba trăm sáu mươi điện đó. Phân thế giới nằm trong sự khổng chế của Tinh Đấu Điện, tông cộng có tất cả một ngản tám trăm. Quang Ly phân thế giới chúng ta. chính là một phân thế giới nằm trong tầm khống chế của Tinh Đấu Điện.

Hạ Ngôn nói đơn giản một chút tinh huống của chủ thế giới.

Tiểu Thanh và người áo choàng ở lại một đoạn thời gian trong Tinh Đấu Điện, tự nhiên sẽ hiêu biết về chủ thế giới, cũng không cần Hạ Ngôn nói những tin tức kỹ càng hiện tại.

Nghe thấy lời nói của Hạ Ngôn. Tiểu Thanh và người áo choàng cũng kinh ngạc vạn phần. Một Tinh Đấu Điện, không ngờ khống chế một ngàn tám trăm phân thế giới, quả thực kinh người.

- Hạ Ngôn! Vừa rồi những người đó dường như rất cung kính với ngươi.

Ánh mắt người áo choàng cũng chóp động, xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

Tuy rằng ông được Hồn độn lực cải tạo xong, nhìn thấy mấy người tu luyện kia cũng không nói nhiều, nhưng ông cũng có thể nhìn ra được, mấy người kia đối với Hạ Ngôn đều có vẻ rất cung kính, thậm chí vẫn luôn khom lưng.

- Bọn họ là hộ vệ của Tinh Đấu Điện, thân phận trong Tinh Đấu Điện xem như có chút thấp. Người tu luyện Tinh Đấu Điện số lượng hon ngàn vạn. không trở thàỉih đệ tử tinh anh. vậy địa vị rất thấp.

Hạ Ngôn gật gặt đầu nói với người áo choàng.

- Tinh Đấu Điện tổng cộng chia làm chúi Trọng Thiên, chi có đệ tử tinh anh, mới có thể đi vào Ngũ Trọng Thiên và những Trọng Thiên phía trên.

Hạ Ngôn lại bổ sung thêm một câu.

- Hạ Ngôn! Ngươi đã là đệ tử tinh anh của Tinh Đấu Điện sao? Trách không được ngay cả sứ già cũng rất khách khí với ngươi.

Người áo choàng như lộ ra vè gặt gật đằuế

- Ha ha! Thân phận của ta. vẫn cao hơn đệ tử tin anh Tinh Đấu Điện một chút.

Hạ Ngôn cười cười, cũng không nhiều lời. ba người một chó rất nhanh phi hành về phía thành Tinh Đấu

Ngao

- Chủ nhân ta thấy được một toàn thành khổng lồ.

Thồ Cầu đột nhiên kêu một tiếng, chạy về phía trước giương nhanh múa vuốt. Thành thi lớn mà nó thấy. tự nhiên chính là thành Tinh Đấu.

- Chúng ta đến thành Tinh Đấu rồi.

Ánh mắt Hạ Ngôn cũng chăm chú nhìn, nhìn thấy một thành thi lớn trong một mảnh mông lung màu đen. Tới gằn thành thL thấy được nhiều người tu luyện hơn một chút, lúc này tốc độ mọi người cũng không mau. cho nên không hế ít người tu luyện khi đi qua họ đều quan sát mấy người Hạ Ngôn.

Đương nhiên, bởi vì tới rất gần thàỉứI cho nên bọn họ không dám có hành động gì.

- Đi! Chúng ta hiện tại tiến vào thành Tinh Đấu.

Hạ Ngôn dừng thản mình một chút, nhìn Tiêu Thanh và người áo choàng nói.

Vù vù vù.

Bốn bóng người, không đến mười hô hấp. liền tới thành Tinh Đấu. Chồ cổng chính của thành Tinh Đắn. một người hộ vệ Tinh Đấu Điện đang thu phí vào thành nhất định. Người tu luyện tiến vào và ra. tuy l ẳng nhân số không ít. nhưng đều tự nhiên, không ai dám giương oai ở cồng chính thành.

- Thực lực những người này. người nào cũng đều cường đại.

Người áo choàng lắc đâu. ánh mắt thỉnh thoảng nhìn chung quanh, đôi với ông mà nóI thế giới này vẫn rất xa lạ.

Từ sau khi đi vào chủ thế giới, người tu luyện ông gặp được, tuy rằng phần lớn đều là cấp hai cấp bạ người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp bốạ nhưng lại khiến người ta chấn kinh rồi ơ phân thế giới, một người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng đều coi như là Thần.

- Chờ chúng ta tiến vào Tinh Đấu Điện, người tu luyện các người nhìn thấy sẽ mạnh

hơn.

Hạ Ngôn cười cười, đệ tử tinh anh trong Tinh Đấu Điện, bình thường iy 1 nhất cũng đạt tới cảnh giới Linh Hoàng cấp năm. cấp sáu.

Khi vào thành. Hạ Ngôn tùy ý đưa ra thán phận lệnh bài của minh, những hộ vệ kia đều cung kính thối lui. cho ba người một chó thuận lợi tiêu sái đi vào.

- Đường phố thật rộng lớn.

Chiếc miệng nhỏ của Tiêu Thanh khê nhếch lên. không kiềm nôi phát lên tiếng thán phục ngạc nhiên.

- Tòa nhà này cao lớn quá nha.

Tiểu Thanh nâng tay chỉ một đám phòng cao nhất trong tầm mắt. trợn đôi mắt to xinh đẹp. liền nói.

- Một hồi nàng nhìn thấy kiến trúc Tinh Đấu Điện, vậy sẽ không ngạc nhiên tháng phục nữa. Dãy phòng nàỵ cao lớn hùng vĩ.

Hạ Ngôn lắc đầu cười nói với Tiêu Thanh.

Kiến trúc này nếu so với Tinh Đấu Điện giống như đứa bé so với người lớn.

Ngao.

Thổ Cẩu trên đường kêu gào. cũng may nơi này rất rộng lớn. thật là có đủ không gian cho nó phát huy.

Tuy l ằng tốc độ phi hành của mấy người không cao. tuy nhiên trong thời gian không đến một canh giờ. vẫn tới cồng chính Tinh Đấu Điện. Tòa cung điện to lớn kia. phát tán ra từng luông khí tức rất mạnh. Vừa tới gần. đều khiến người ta có loại câm giác không thể hô hắp.

- Đây là Tinh Đấu Điện.

Hạ Ngôn dừng thân lại. nói với hai người bên cạnh:

- Điện chủ Tinh Đấu Điện tẻn là Thủy Vụ. là một người tu luyện cường đại có cảnh giới Tạo Hóa. thực lực sâu không lường được.

Hạ Ngôn lại khê gặt đằuế

- Chúng ta đi vào thôi.

Hạ Ngôn chuyên hướng, tùy ý nói với hai người một chó.

- Quả nhiên là sâu không lường được.

Người áo choàng cũng gật gật đần. cảm thán nói không phái đích thân đến. làm sao có thể tường được tình cành của chủ thế giới? Càng không thể biết được sự cường đại và đáng sợ của ba trăm sáu mươi điện của chủ thế giới.

Vừa mới tiến vào Tinh Đấu Điện, liền cảm giác linh lực dày đặc đặp vào mặt. linh lực bên ngoài dày đặc hơn so với phân thế giới, mà linh lực trong Tinh Đấu Điện này. lại dày đặc hơn linh lực bên ngoài Tinh Đấu Điện nhiều.

Người áo choàng và Tiểu Thanh đều không kim nải hít sâu vào một hơi. lại thở ra. Mà ngay cả Thổ cẩu cũng giương miệng, liên tục hít thờ. ánh mắt xanh biếc, thỉnh thoáng đào qua trên thân một ít động vật. Tuy nhiên nó cũng nhìn ra được, những con vật ăn được cũng không có chiến lực gì. cuối cùng trên mặt con chó kia cũng lộ ra một chút biểu tình thắt vọng.

  #910  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 919: Phát sinh chuyện lớn

- Là ai. lại dám xông vào trọng địa của Tinh Đấu Điện?

Một trận âm thanh trào dâng ra. vang lên bên tai đám người Hạ Ngôn vừa mới tiến vào không gian trong Tinh Đấu Điện. Khi người tu luyện không có thản phận lệnh bài tiến vào trong không gian Tinh Đấu Điện, đại trận phòng ngự Tinh Đấu Điện tự nhiên sẽ phản ứng. rôi sau đó. trưởng lão Huấn Pháp Viện ở Nhất Trọng Thiên, sẽ lập tức tim đến. nhìn xem rốt cuộc ai tự tiện tiến vào trong Tinh Đấu Điện.

Mấy bóng người vừa mói tới. chính là trưởng lão Huấn Pháp Viện của Nhất Trọng Thiên của Tinh Đấu Điện còn có mất tẻn chấp pháp.

Thanh âm vừa mới dứt. mấy người tu luyện Huấn Pháp Viện, liền tới gần chỗ mấy người Hạ Ngôn, vẻ mặt trang nghiêm nhìn chằm chằm mấy người Hạ Ngôn Ánh mắt Hạ Ngôn đào qua. nhìn thấỵ mấy người tu luyện nàỵ cũng không phải người người mình quen thuộạ cũng không có nhiều lới vô nghĩ, trực tiếp lấy ra thân phận lệnh bài của mình ở Tinh Đấu Điện.

Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn gia nhập Lang Tà Điện nhưng thân phận lệnh bài của Tinh Đấu Điện cũng không bị thu về Tinh Đấu Điện.

Một hang chữ viết, dưới hào quang lóng lánh màu trắng lộ ra. đây chính là thán phận và tin tức của Hạ Ngôn.

Mấy tên trưởng lão Huấn Pháp Viện và người chap phập này. nhìn thấy chừ viết với hào quang lóng lánh màu trắng, từng người sắc mặt biến đổI liên tục thi lễ xin lỗi Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tự nhiên không so đo với bọn họ. chỉ phất tay áo. tỏ vẻ mình muốn đi vào không gian Tinh Đấu Điện. Mấy người Huấn Pháp Viện Nhất Trọng Thiên này đương nhiên không dám ngăn cảa

Hạ Ngôn mang theo Tiều Thanh và người áo choàng. Thồ cầu đi theo phía san. phi hành hướng về công trọng thiên đi thông qua Nhi Trọng Thiêa

Nữa đường, sắc mặt Hạ Ngôn đột nhiên ngưng, hắn câm ứng được một luồng khí tức cường đại, đột nhiên từ hư không truyền đến. Luồng khí tức dao động mãnh liệt này. dường như có thể dê dàng xé rách một mảnh hư không.

Ngay sau đó. phía chân trời, một mảnh không gian mổ rộng ra. rồi sau đó hình thàiứi một vùng gợn sóng dao động kịch liệt.

Đang lúc Tiểu Thanh cùng người áo choàng nhìn chằm chằm phía chán trời một động khâu khủng bô màu đen. đột nhiên xuất hiện, thật giống như vải bị mạnh mê xé rách.

Ngay sau đó. một bóng người từ trong đó bước ra, đứng trên phía chân trời phàng phất giổng như Thẩn.

- Là Điện chủ Thủy Vụ.

Hạ Ngôn nhìn thấy bóng người, trong lòng hơi hơi chấn động.

Hiển nhiên Điện chủ Thủy Vụ mới vừa trực tiếp xé rách bước từ hư không. Không gian Tinh Đấu Điện này. mỗi một Trọng Thiên, đều là một không gian độc lặp. muốn từ Trọng Thiên này tiến vào Trọng Thiên khác, bình thường chỉ có thể thông qua cổng trọng thiên. Cổng trọng thiên. chính là một cồng truyền tống, có thể truyền tống người tu luyện giữa các trọng thiên khác nhau.

Mà hiện tại Điện chủ Thủy Vụ lại xé rách bức trường không gian của Cửu Trọng Thiên, trải qua thời không loạn lưu đáng sợ. trực tiếp từ Thiên Ngoại Thiên xuống.

- Hạ Ngôn!

Thủy Vụ nhìn thấy Hạ Ngôn, trên mặt cũng mang theo vẻ vui mừng. Từ sau khi chia tay ở Lang Tà Điện, đến nay Thủy Vụ vẫn lần đầu tiên thấy Hạ Ngôn.

Nghe thấy Hạ Ngôn kêu lão già kia là Điện Chủ Thủy Vụ. Tiểu Thanh và người áo choàng cũng cung kính thi lễ. Vừa rồi trực tiếp xé rách không gian đi qua. quả nhiên là năng lực bọn họ không thể tường được.

- Điện chủ Thủy Vụ! Hai vị này là người tu luyện ta mang từ Quang Ly phân thế giới, cũng là bằng hừu của ta.

Hạ Ngôn giới thiệu với Điện chủ Thủy Vụ. rồi sau đó chuyên câu chuyện, chi vào Thô Cẩu còn nói thêm:

- Đây là Thổ cẩu. cũng là bằng hữu của ta.

Thổ Cẩu vẫn dùng một đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm Điện chủ Thủy Vụ. khứu giác

của nó vô cùng linh mẫn. Đây vẫn là lần đầu tiên nó sinh ra câm giác nguy cơ chân chính. Nó cảm giác lão nhân này sâu không lường được, mình không phái lả đổi thủ.

-Hả?

Thủy Vụ nhìn Tiểu Thanh và người áo choàng, trái lại không lộ ra vẻ di thườngr khi ánh mắt ông nhìn về phía Thô cân. mới lập tức phát ra tiếng kinh nghi.

- Hạ Ngôn! Con chó này của ngươi chẳng lẽ mang từ Quang Ly phân thế giới?

Thủy Vụ nghi hoăc hòI mày có chút hơi nhíu, dường như trong lòng nghĩ cái gì.

- Đúng vậy! Trước khi ta phi thăng chủ thế giới. Thổ cảu vẫn luôn đi theo ta.

Hạ Ngôn gật gật đầu. trong lòng cũng chuyên động ý niệm, thấy đáng vè Điện chủ Thủy Vụ, dường như có chút hiểu biết với Thồ cẩu.

-Ha ha.

Ánh mắt Thủy Vụ tạo hóa thu hồi từ trên người Thổ cẳu^ tùy ý cười cười.

- Hạ Ngôn! Thiên phú của người thật sự không ai có thể sánh bằng. Hiện tại dĩ nhiên có cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh, không mất bao lâu. có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. trở thành tồn tại bất hủ.

Khi Điện chủ Thủy Vụ và Hạ Ngôn nói chuyỘI cũng không có hương vị cao cao tại thượng.

Thân phận của ông và Hạ Ngôn không khác nhau lắm. Tuy rằng ông có thực lực mạnh mẽ. lại là Điện chủ Tinh Đấu Điện, nhưng Hạ Ngôn lại là người tu luyện Lang Tà Điện, tiềm lực vô hạn. Đặc sứ từ Lang Tà Điện trở về. đều có được địa vị ngang hàng với Điện chủ Thủy Vụ.

- Muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa. rất khó.

Hạ Ngôn lắc đần. tốc độ tu luyện của mình rất nhaiứụ nhưng muốn đột phá trở thành bất hù. chỉ sợ còn cân một chút cơ duyên lớn hơn.

- Hạ Ngôn! Con chó của ngươi, chỉ sợ rất có lai lịch.

Điện chủ Thủy Vụ truyền âm nói với Hạ Ngôn.

- Điện chủ biết lai lịch của nó?

Hạ Ngôn tò mò truyền âm nói

- Ta hiện tại cũng nói không nên lời. tuy nhiên mới vừa rôi ta quan sát nó. đã có một loại cảm giác kỳ quái. Con chó của ngươi, e lẳng không phái linh thú hay là mãnh thú bình thường. Tuy nhiên hiện tại ngươi có thể khống chế nó. trái lại là chuyện tốt.

Thủy Vụ khẽ lắc đầu. lại truyền âm nói.

- Ta hiểu rồi! Sau này có lê ra sẽ biết được lai lịch của nó.

Hạ Ngôn âm thâm đáp.

Khi Hạ Ngôn truyền âm đối thoại với Điện chủ Thủy Vụ. Thồ cảu giống như cảm giác được có người đang nghi luận nó. đôi mắt không ngừng quét tới quét lui.

- Bước vào cảnh giới Tạo Hóa. nói khó cũng không khó. bao nhiêu người tu luyện cả đời cũng chưa từng đạt được. Nói đơn giản cũng đơn giản, có lê chi trong khoảnh khắc, ngươi liền có thể chân chính bước vào cảnh giới Tạo Hóa. không cần quá mức chắp nhất chuyện này.

Thủy Vụ lại mờ miệng lạnh nhạt nói với Hạ Ngôn.

Có đôi khi. quá mức chấp nhất, đối với người tu luyện mà nói cũng không là chuyện tốt. Những người tu luyện bị vây trong cảnh giới Thiên Thần cấp chín đinh, chi sợ mồi người nằm mơ cũng muốn bước vào cảnh giới Tạo Hóa. nhưng trong bọn họ cuối cùng có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. thật sự quá ít.

Hạ Ngôn nghe vậy cũng gật gật đần. hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của Thủy Vụ.

Sau khi thoáng trầm ngâm. Hạ Ngôn còn nói về một chuyện, chính là thiết lập một đường cho Hạ gia của Quang Ly phân thế giới ở Tinh Đấu Điện, khiến con cháu Hạ gia sau kh vào chủ thế giới, có thể tiến hành tu luyện thuận lợi hơn.

Chuyện này kỳ thật cũng là chuyện nhỏ. vốn căn bản không cần trải qua Điện chủ Thủy Vụ. Nhưng hiện tại nếu thấy Điện chủ Thủy Vụ. Hạ Ngôn tự nhiên trực tiếp nói với điện chủ Thủy Vụ.

Nghe Hạ Ngôn nói xong. Thủy Vụ liền cười cười, lập tức phản phó chuyện này xuống. Trên mỗi một trọng thiên trên Ngũ Trọng Thiên của Thiên Ngoại Thiên, đều thiết kế một tiêu viện, chuyên cho một ít con cháu Hạ gia và một ít người tu luyện liên quan tu luyện. Đương nhiên, con cháu Hạ gia sau khi đi vào chủ thế giới, cũng cần từ Ngũ Trọng Thiên bắt đầu

chậm rãi khiêu chiến lên trên.

Sau khi Điện chủ Thủy Vụ rời đi. Hạ Ngôn lại đi vấn an ngoại công của minh, còn có một ít người tu luyện quen biết trước kia như Trương Thanh Tuyền. Doanh Doanh. Hiện tại những người tu luyện quen biết Hạ Ngôn khi gặp lại hắn. tự nhiên là có tâm tình không giổn nhau. Tỷ như đám người Vạn La. đều mang theo vẻ kính sợ.

Lúc này thấy Hạ Ngôn, bọn họ cũng không dám tùy ý nóI sợ mạo phạm Hạ Ngôn, thân phận của Hạ Ngôn là thành viên của Lang Tà Đện. không biết cao hon bọn họ bao nhiêu bậc.

Đối với chuyện này. Hạ Ngôn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thầm than trong lòng.

Mà người áo choàng, lại càng trở nên khiếp sợ. ông hiện tại cũng không biết thân phận Hạ Ngôn rốt cuộc cao bao nhiêu. Bởi vì rất nhiều người tu luyện mà Hạ Ngôn gặp đều là đệ tử tinh anh của Tinh Đấu Điện, nhưng bọn hắn đối mặt với Hạ Ngôn, ngay cả thở mạnh cũng không dám. rất cung kính.

Sau khi mở ra tiếu viện Ngũ Trọng Thiên thuộc về Hạ gia. đã là sau ba tháng ở Tinh Đấu Điện. Sau khi tiêu viện hoàn thành. Hạ Ngôn sắp xếp ngoại công của mình cùng với một gã con cháu Hạ gia mới phi thăng, cùng với Tiểu Thanh và người áo choàng. Người trong tiểu viện này. mỗi một năm đều có thể có được Nguyên Đan nhất định từ Tinh Đấu Điện.

Ngày hôm nay. sau khi Hạ Ngôn lại nói về một chút mấu chốt về tu luyện từ trong phòng đi ra tiểu viện.

“Chuyện này xem như xử lý coi như ổn thỏa, mình cũng phải tim thời gian, về Lang Tà Điện”.

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Lần này rời khỏi Lang Tà Điện, tính ra cũng có thời gian không ngắn.

- Hiện tại cảnh giới của mình đã tới một điểm giới hạn. nhưng vẫn không có dắu hiệu đột phá nào.

Nghĩ vậy. Hạ Ngôn cũng chỉ có thể lắc đầu.

Một đoạn thời gian này, hắn đã dùng một quả Pháp Tắc Quà. nhưng cũng không có ích quá lớn từ trong đó. Đổi với thời gian pháp tắc. thời gian không thể đạt tới tiêu viên mãn.

Sau pháp tắc không gian tiểu viên mãn liền bước vào cảnh giới Thiên Thần. Sau thời gian pháp tắc tiều viên măn. bước vào cảnh giới Tạo Hóa. Bắt đầu dung hợp hai loại pháp tắc. chính là vỉ có thể dung hợp hai loại pháp tắc. người tu luyện mói có thể mờ ra một không gianễ Hai loại pháp tắc này. đó là đạo lý trong thiên địa.

Đương nhiên, dung hợp pháp tắc càng nhiều, thực lực người tu luyện cũng càng mạnh. Giống như cường giả như Thủy Vụ. dung hợp phập tắc tất nhiên rất nhiều, tùy tay có thể mờ ra một không gian.

Tuy nhiêạ muốn mờ ra không gian như phân thế giới, chỉ sợ ngay cả Điện chủ Thủy Vụ cũng không làm được.

Rít.

Đúng lúc này. một luồng linh lực tự nhiên xuất hiện, trong thời gian ngắn được Hạ Ngôn càm ứng. Ánh mắt Hạ Ngôn bồng nhìn về phía mảnh hư không phía chân trời. Mãnh không gian kia trực tiếp bị một luồng lực lượng cuồn cuộn dâng lên. Thân ành Điện chủ Thủy Vụ từ phía sau bầu trời cuồn cuộn dâng lên. bước nhanh ra. Chân vừa nhấc, liền rơi đến gần Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Có đại sự.

Điện chủ Thủy Vụ nhìn thấy Hạ Ngôn, thần sắc trên mặt lại rất ngưng trọng. Hạ Ngôn vẫn chưa bao giờ thấy sắc mặt Điện chủ Thủy Vụ trầm trọng như vậy.

Nghe vậy. trong lòng Hạ Ngôn cũng chấn động, có đại sự? Là đại sự gì?

- Điện chủ Thủy Vụ. có chuyện gì?

Hạ Ngôn chau mày. lập tức dò hỏi. Theo nhận xét của Hạ Ngôn, bất cứ chuyện gì cũng không nên khiến thần thái của Điện chủ Thủy Vụ như thế.

- Thông đạo khu vực săn thú ngoài Lang Tà Giới, bị đánh nát. Một ít người tu luyện bên ngoài đã tiến vào Lang Tà Giới. Lúc này bên ngoài thành Lang Tà chính là chiến trường, ta mới vừa có được mệnh lệnh của Điện chủ đại nhân Lang Tà Điện, cho Điện chủ ba trăm sáu mươi điện chúng ta lập tức đi tới thành Lang Tà.

Điện chủ Thủy Vụ nói với Hạ Ngôn có chút dôn dập.

Chương 920: Chiến tranh thế giới.

Nghe vậy. sắc mặt Hạ Ngôn kịch biến, chỉ sợ bất cứ người nào ở Lang Tà Giới nhận được tin này. trong lòng đều dâng sóng tận trời. Lúc này biêu tình của Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện có thể nhìn ra được, tin tức này rốt cuộc có bao nhiêu rung động.

Hạ Ngôn tuy lẳng chưa bao giờ đi ra khu vực săn thú ngoại giới, nhưng cũng biết, khu vực săn thú bên ngoài kỳ thật chính là chiến trường giết chóc của các thế giới giống như Lang Tà Giới, hơn nữa khu vực săn bắn bên ngoài không chi có chiến trường nhân loại, mà còn có các loại linh thú hung mãnh và chiến trường mành thú giết chóc.

Mà hiện tại Lang Tà Giới liên tiếp thông đạo săn bắn bên ngoài của Lang Tà Giới bị đánh nát. Nói cách khác, có địch nhân thông qua thông đạo này đi tới Lang Tà Giới. Những địch nhân này. vốn cũng không thuộc Lang Tà Giới, hiện tại hiên nhiên là xâm lấn Lang Tà Giới. Bên ngoài thành Lang Tà. có nhân vật đại năng Lang Tà Điện đang trấn thủ không gian thông đạo này. Hiện tại địch nhân đã thành công buông xuống Lang Tà Giới, nói cách khác nhân vật đại năng trấn thủ thông đạo này. có thể bị địch nhân đánh chết.

Đại năng có thể đóng ở không gian thông đạo. chi sợ mồi người đều không kém nhân vật như Điện chủ Thủy Vụ.

- Hạ Ngôn! Ta hiện tại phải lập tức thông qua Không Gian Hồn Độn đi tới thành Lang Tà. ngươi đi cùng với ta không?

Điện chủ Thủy Vụ dò hỏi. Hạ Ngôn là thành viên Lang Tà Điện, mặc dù thực lực trước mắt vẫn không thể lên chiến trường thế giới, nhưng cũng có thể đến thành Lang Tà chờ cao tầng Lang Tà Điện sai phái. Điện chủ Huyền Thượng Vũ của Lang Tà Điện, đến lúc đó tất nhiên sẽ thống nhất an bài nơi đi của người tu luyện Lang Tà Điện như Hạ Ngôn.

Hiện tại toàn bộ thành Lang Tà. chỉ sợ đều không quá an toàn rồi.

- Điện chủ Thủy Vụ! Ta cùng với ông cùng đi Lang Tà Điện.

Hạ Ngôn lập tức gật đầu với Thủy Vụ.

Mặc dù rất nguy hiểm, mình cũng phải đi. Có lê cơ hội để mình bước vào cảnh giới Tạo Hóa. Ngay trong trận chiến kinh thế sắp phát sinh hay là đã phát sinh, nếu vì nguy hiểm không đi. vậy còn không biết bị vây ở cảnh giới Thiên Thần cấp chín bao lâu. Cho nên khi Điện chủ Thủy Vụ hòI Hạ Ngôn lập tức quả quyết nói.

- Được! Chúng ta lập tức xuất phất.

Điện chủ Thủy Vụ lúc này gật đầu nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng không có trì hoãn thời gian, sau khi cáo biệt đám người Tiểu Thanh, liền mang theo Thổ cẩn. một lần nữa tới gần chỗ Điện chủ Thủy Vụ.

Roẹt.

Điện chủ Thủy Vụ cũng không nói nhiều, cánh táy áo hướng phía trước tim. mạnh mê vẻ ra ở phía chân trời. Một vùng không gian kia thật giống như một tấm khăn trong gió. bị nhắc lên hết. lộ ra một cành tượng đen tuyền. Sau đó. cánh tay Thủy Vụ lại vung lên. một luồng linh lực dịu dàng, đều cuốn Hạ Ngôn và Hổ cẩu vào. Ngay sau đó. Hạ Ngôn phát hiện mình đà tới lối vào không gian Tinh Đấu Điện.

Còn chưa kịp nghĩ nhiều, linh lực chung quanh bắt đầu khởi động, cuốn thản thể Hạ Ngôn và Thổ cẩu ra khỏi Tinh Đấu Điện.

Một cái thuấn di. hai người một chó. đà tới lối vào Không Gian Hỗn Độn Tinh Đấu Điện.

- Hạ Ngôn, ở Không Gian Hỗn Độn ta sẽ liên tục sử dụng thuấn di để chạy, ngươi cũng phải tự cân thận một chút.

Thủy Vụ Điện chủ lo lắng Hạ Ngôn sẽ gặp phải nguy hiểm, cho dù có mình chiếu cố nhưng vẫn lên tiếng dặn dò một câu.

Với thực lực Hạ Ngôn hiện tại cho dù tiến vào vòng đầu tiên trong Không Gian Hồn Độn ba vòng trong cùng, chi cần thật cẩn thận hẳn là không thành vấn đề. Nếu là tiến vào trung tảm có thể sẽ có nguy hiểm một chút, nhưng là có Thủy Vụ, Hạ Ngôn cũng không phải lo lắng.

Vù!

Linh lực chuyển động, ba cái bóng tiến vào trong Không Gian Hồn Độa

Mồi một lần không gian nhộn nhạo. Hạ Ngôn lập tức phát hiện mình đã xuyên qua mấy ngàn dặm. thậm chí là hơn vạn dặm. Trong lòng lại càng thêm bội phục thản thông của Thủy Vụ Điện chủ.

Đây còn là mang theo hắn và Thồ cẩu. nếu chi một mình Thủy Vụ Điện chủ. chi sợ khoáng cách thuân di sẽ xa hơn một chút.

Rất nhanh, ba cái bóng tiến vào trong khu vực ba vòng trong cùng, lôi đình càng trở nên dày đặc. Tuy nhiên lôi đỉnh này trước mặt Thủy Vụ đương nhiên không có uy hiếp gì. Thủy Vụ hoàn toàn có thẻ rời xa trước khi lôi đình hạ xuông khu vực đó.

Mấy canh giờ sau. Hạ Ngôn cùng Thổ cấu được Thủy Vụ đẵn dắt đã tới vòng đầu tiên cùa Không Gian Hồn Độn ba vòng trong cùng. Tốc độ như vậy khiến Hạ Ngôn tặc lười không thôiẽ

- Vòng thứ nhất này cũng sẽ lập tức xuyên qua. tiếp theo chính là khu vực trung tâm của Không Gian Hỗn Độn. vô sô hỗn độn lôi đình sẽ bô xuông. Hạ Ngôn ngươi phải tự chú ý an toàn.

Thủy Vụ Điện chủ thần sắc ngưng trọng dặn dò.

Tiến vào trong khu vực trung tâm. cho dù là hắn cũng không thể tránh né lôi đỉnh.

Lôi đình đó quả thực là che phủ trời đất. không chỗ nào không có. Toàn bộ không gian đều bị lôi đình chiếm cử. Lôi đình mang theo lực lượng hủy diệt hình thành một thế giới lôi điện.

Hạ Ngôn hít sâu một hơi. nhìn phía trước, gặt mạnh đẩu.

Thổ Cẩu ở bên cạnh Hạ Ngôn, ngược lại thi thoảng nhìn bốn phía chung quanh, tiòng mắt màu xanh đào loạn, cũng không biết nghĩ gỉ. Tuy nhiên, lúc này nó lại phi thường thành thật, có thể cũngbiêt nguy hiẻm nơi này. Uy lực hỗn độn lôi đình này. chi sợ với lực phòng ngự biến thái của nó cũng đều không chịu nôi hôn độn lôi đình trực tiêp đánh lẻn.

Thái Thương Thú đáng sợ lúc trước Hạ Ngôn nhìn thấy, mạnh mê như vậy mà nó cũng đều không muốn bị hỗn độn lôi đình trực tiếp đánh tiling, có thể thấy được sự đáng sợ của hỗn độn lôi đình này. Người tu luyện bình thường, phàm là chạm vào lôi đình hăn phải chẽt. thản thề trực tiếp hóa thành hư vô.

- Xích!

Sau mười mấy hô hấp. ba cái bóng tiếp tục nhoáng lên vào một trong thế giới màu trắng xóa mênh mông đây khí tức uy lực kinh người.

Vô số lôi đình đáng sợ trong khoảnh khắc vô thanh vô tức đánh xuống. Từng đạo lôi đỉnh màu xám to như thùng nước không ngừng trút xuông ngay chung quanh thản thẻ hai người một chó. Số lôi đình này dường như có thể trực tiếp hủy diệt không gian, đáng sợ vô cùng.

Cánh tay Thủy Vụ vung lên. một không gian độc lập liền xuất hiện ngăn trở lôi đỉnh trên đầu. hai người một câu mới có thể an toàn. Nhưng là cồ khí tức hủy diệt kinh khủng kia vẫn khiến trên trán Hạ Ngôn toát mồ hôi lạnh.

Vô số lôi đình này giống như thò tay có thể chạm vào. Mà Thổ cẩu lúc này lại không chút nhúc nhích. Nó cũng thật thông minh, biết rồ sự đáng sợ của lôi đình này. không ngừng phàn nàn Hạ Ngôn đây là đang đi tới nơi nào.

Tới khu vực trung tâm tốc độ của Thủy Vụ Điện chủ cũng giàm lại rắt nhiều, muốn thuấn di đã không có khả năng. Mồi một lần sáng tạo một không gian đẻu có thể đi được khoáng mấy ngàn thước. Không ngừng mờ không gian sau đỏ không ngừng đi tới.

- Nếu là không có thực lực như Thủy Vụ Điện chủ. chi sợ rẩt khó đi lại trong khu vực trung tâm này.

Hạ Ngôn lắc đầu.

Vô số Hỗn độn lực không ngừng quanh quẩn chung quanh, ở bên trong lôi đình tràn ra bốn phía. Khu vực trung tâm này căn bản không phải lo không có Hồn độn lực để thu thập. Khắp nơi đều là Hỗn độn lực.

Nhưng là lúc này. tuy rằng Hạ Ngôn có tâm cũng không tìm được cơ hội thu thập Hồn độn lực này. Nếu không, có thể sử dụng Tháp Thời Gian thu thập một chút Hồn độn lực vô cùng tận này.

ƯỚC chừng qua ba ngày, hỗn độn lôi đình vô cùng tận kia mới bắt đầu chậm răi yếu bớt. Nhìn bốn phía. Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: “Có lê sắp đến thành Lang Tà. 360 điện toàn Lang Tà Giới, cũng chỉ có lối vào Không Gian Hồn Độn của thành Lang Tà ở khu vực trung tâm Không Gian Hỗn Độn này”.

Quả nhiêạ Thủy Vụ Điện chủ mờ miệng nói:

- Phía trước chính là lối vào Không Gian Hỗn Độn của thành Lang Tà. Vận khí chúng ta không tồI lân này không đụng phải tình huống đặc biệt nguy hiêm gì.

Thủy Vụ Điện chủ có chút thoái mái nói một câu.

Kỳ thật Hạ Ngôn thấy Thủy Vụ Điện chủ mờ ra một không gian ngăn cản hỗn độn lôi đình, hẳn là không có nguy hiểm gì. Với số lượng linh lực của Thủy Vụ Điện chủ. cũng không có khả năng bởi vì mờ một ít không gian ngăn cản hồn độn lôi đình mà tiêu hao hết. Lại nói tiếp, cho dù linh lực tiêu hao quá nhiều, vậy cũng có thể hấp thu một ít Nguyên Đan thậm chí là quá đê bô sung.

Nếu một mình Thủy Vụ Điện chủ ra vào khu vực trung tâm Không Gian Hồn Độn này hẳn là càng dề dàng.

Có thể là nhìn thấy Hạ Ngôn có chút nghi hoặc. Thủy Vụ Điện chủ lại cười cười nói:

- Chúng ta không có gặp phải Hồn Độn Phong Bạo. ở khu vực tnrng tâm. tỷ lệ Hồn Độn Phong Bạo xuất hiện cũng không phải là quá nhỏ. Cho dù là ta. nếu bị Hỗn Độn Phong Bạo cuốn vào. vậy cũng cực kỳ nguy hiểm. Lần này chúng ta đi một đường thông thoáng, cho nên ta mới nói là vận khí tốt.

Nghe vậy. Hạ Ngôn không khỏi biến sắc. Lúc trước hắn thiếu chút nữa chết trong Hỗn Độn Phong Bạo. nếu không phải trong không gian tầng thứ ba của nhẫn Linh La đột nhiên xuất hiện kim quang, hắn đà sớm hóa thành hư vô.

“Cũng không biết nhẫn Linh La này rốt cục là ai làm ra chỉ là một đạo kim quang từ trong xuất hiện là có thể làm cho ta đi ra từ trong Hỗn Độn Phong Bạo”. Trong đâu Hạ Ngôn nảv ra một ý. linh lực tự nhiên vận chuyển cảm ứng nhẫn Linh La trong cơ thể.

- Đi thôi. Chúng ta từ nơi này đi ra. trong thành Lang Tà hẳn là vẫn an toàn.

Lúc này. hai người một chó đã đi tới lối vào Không Gian Hỗn Độn của thành Lang Tà.

Bên trên chính là lối vào. Bóng người đột nhiên bay vọt lên. ngay sau đó Hạ Ngôn phát hiện thân thể của mình đã vào bên trong thành Lang Tà quen thuộc. Lúc này trên đường trong thành phố hồn độn. phần đông người tu luyện ùn ùn đi lại. sắc mặt mỗi người đều có chút lo lắng, thậm chí là trắng bệch. Chẳng qua Hạ Ngôn còn chưa thấy dấu vết chiến đấu kịch liệt ở nơi này.

“Xem ra, thật sự có đại chiến xảv ra”. Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, thần sắc nghiêm nghị. Người có thể từ một thế giới xâm lấn đến một thế giới khác, khăng định vô cùng cường đại. Nếu là Li Thủy Động không thủ được, vậy sẽ là kết quả như thế nào? Có thể nào toàn bộ thế giới đều bị tiêu diệt hay không?

Hạ Ngôn đối với điều này cũng hoàn toàn không biết gì.

Đám người tu luyện này hiển nhiên đang tiến hành rút lui. dường như rút khỏi thành Lang Tà từ cửa hành khác, tạm thời tránh né đến thành thi khác. Một khi xảy ra chiến đấu. vậy toàn bộ thành Lang Tà mặc dù có đại trận phòng ngự. chi sợ cũng đều không an toàn.

- Ngao. Nhiều người tu luyện nhân loại lợi hại như vậy!

Thổ Cấu nghiêng đầu. ánh mắt xanh thẳm quét tới quét lui. lên tiếng nói. Bốn chân cào cào trên mặt đất. da lông toàn thân rung lên.

ở trong Không Gian Hỗn Độn. nhất là sau khi tiến vào khu vực trung tâm. Thổ cẩu không dám nhúc nhích mảy may. vừa lên đến trong thành Lang Tà. mới có cơ hội hoạt động một chút.

Ba!

Đúng lúc này. một dao động linh lực sắc bén từ một phương hướng truyền đến. Trong khí tức dao động linh lực này mang theo sát ý khủng bố dày đặc khiến Hạ Ngôn đều cảm thấy lạnh người.

Hạ Ngôn có thể câm ứng được cồ sát ý này. Thủy Vụ Điện chủ tự nhiên cũng có thể cảm ứng được. Sắc mặt Thủy Vụ Điện chủ hơi đôI ánh mắt chăm chú nhìn phương hướng sát ý truyền tới. đôi mày trắng gần như nhíu sát lại.

  #912  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 921: Thần thông vô thượng

Hiến nhiên bắt nguồn của cỗ sát ý này cũng không phải ở trong thành Lang Tà mà là ở ngoài thành Lang Tà. Nói cách khác, sát ý của cường già ở ngoài thành sinh ra không ngờ xuyên thấu qua lồng năng lượng của Thắt Linh Hồ. đến nơi sâu trong thàỉih thị. Bởi vậy có thể thấy được thực lực vị cường già sản sinh ra sát ý là đáng sợ cờ nào.

Thân hình Thổ cẩu run lên. mắt gắt gao nhìn thẳng về hướng sát ý truyền tới. nơi đó là một nơi thông đạo Khu săn thú ngoại giới. Thoạt nhìn, chiến đấu kịch liệt đã bắt đầu. hiện tại vẫn đang tiếp tục.

Vù vù!

Bóng người không đếm được không ngừng xuyên qua trước hai người Hạ Ngôn cùng Thủy Vụ. chung quanh một mảnh rộn ràng nhốn nháo. Hạ Ngôn nhìn thấy không ít người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cao cấp đều vẻ mặt vội vàng rất nhanh lui lại về sau.

ở trong Lang Tà Giới, đã thật lâu không phát sinh chiến tranỈI mặc dù có một chút chém giết tranh đấu cũng là trong thành thi hoặc là giữa các thành thị. Chiến tranh thế giới chân chính, người tu luyện cảnh giới Thiên Thần đều rất khó nhúng tay vào. Những cường giả cảnh giới Tạo Hóa cường đại chỉ lật bản tay cũng đủ bóp chết người tu luyện cảnh giới Thiên Thần.

- Thủy Vụ Điện chủ. chúng ta hiện tại có phải đi xem ngoài thành rốt cục là tình cảnh như thế nào hay không?

Hạ Ngôn mặc dù có chút rung động, nhưng cũng có chút tò mò. Hắn muốn nhìn một chút chiến tranh thế giới rốt cục là cảnh tượng như thế nào. Có lẽ cơ hội hắn bước vào cảnh giới Tạo Hóa ngay trong trận chiến này.

- Đi. qua xem!

Thủy Vụ gật đầu. sắc mặt ngưng trọng, thản hình lay động một cái. câp tốc phi về phía trước. Hạ Ngôn cùng Thô câu cũng nhanh chóng đi sau Thủy Vụ Điện chủ. ngược với vô sổ người tu luyện đang lui lại.

- Sát khí thật dày đặc.

Sát ý từ phương hướng thông đạo Khu săn thú ngoại giới truyền tới càng ngày càng nhiều, khoảng cách chiến trường càng gần. cảm ứng khí tức này càng dễ dàng.

- Lồng phòng ngự năng lượng của thành Lang Tà còn không bị phá hư. địch nhân còn chưa thể tấn công vào.

Thủy Vụ ngưng thân nhìn chân trời phía trước, lên tiếng nói.

Tám tư Hạ Ngôn cũng vô cùng ngưng trọng. Hắn tuy l ằng đã có thực lực đủ chống lại cảnh giới Tạo Hóa bình thường, nhưng nếu gặp phải cường già Tạo hóa như Thủy Vụ Điện chủ. vậy chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Cho nên. hắn phái cẩn thận vạn phần.

- Đó là...

Lúc này. trong tầm mắt Hạ Ngôn đã có thể nhìn thấy một mảnh bầu trời vờ nát ở bên ngoài thành.

Đúng vậy. một mảnh bầu trời đó. bức tường không gian đều đà hoàn toàn vờ nát. hắc động vô tận lộ ra 10 ràng ở trên không, tản ra từng đợt sát khí khủng bổ. Vô số bóng người không ngừng phi dưới hắc động, lấy thi lực của Hạ Ngôn cũng chi có thể nhìn thấy những bóng người đó rắt nhanh lóe lên. không thể nhìn rồ.

Tới nơi này. Hạ Ngôn thậm chí có thể nhìn thấy lồng năng lượng của thành Lang Tà lóe ra lúc sáng lúc tốI hiển nhiên có một chút lực lượng đánh lên lồng năng lượng, sau đó bị ngăn tiờ lại.

Đương nhiẻn để ngăn trở những cồng kích này. năng lượng ẳn chứa trong cái lồng năng lượng tất nhiên sẽ bị giảm bớt không ngừng.

Ầm!

Toàn bộ chân trời dường như đều chấn động, theo một tiếng nồ này. một đoàn linh lực cuồng bạo hình thành sóng xung kích mau lẹ vô cùng thôi quét về phía thành Lang Tà.

Nhìn đến đây. toàn thân Hạ Ngôn đều run lên rất nhỏ. Cũng may năng lượng này đều bị lồng năng lượng của thành thi ngăn cản, cũng không thể thẩm thấu vào.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ của Lang Tà Điện đang cùng người giao thủ.

Thủy Vụ Điện chủ lên tiếng nói hai mắt hắn bắn ta từng luồng hào quang kinh người.

dường như có thể nhìn thấu hư không, đang nhìn chằm chằm chiến trường phía trước.

- Đối thủ rất lợi hạI ngang với Điện chủ Huyền Thượng Vũ. Không tốt. Có một Điện chủ Lang Tà Giới bị địch nhân giết chết!

Sắc mặt Thủy Vụ Điện chủ hơi đổI tiếp tục nói.

Điện chủ 360 điện của Lang Tà Giới đương nhiên đều nhận thức lẫn nhau, ngay vừa rồi Thủy Vụ Điện chủ nhìn thấy một Điện chủ ngã xuống, chết ở chiến trường kia.

- Hạ Ngôn, ta phải đi qua. Ngươi ở trong này cẩn thận, ngàn vạn lần không nên ra thành Lang Tà.

Thân quang trong hai mắt Thủy Vụ thu lại. sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn, trịnh trọng dặn

đò.

- Ta biết. Thủy Vụ Điện chủ đừng lo cho ta.

Hạ Ngôn lập tức gật đầu.

Xích!

Trong khoảnh khắc, thân hình Thủy Vụ Điện chủ biến mất khỏi bên cạnh Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu. ngay sau đó hắn đã đi ra thành Lang Tà. đi vào chiến trường. Ánh mắt Hạ Ngôn vẫn chăm chú nhìn lên người Thủy Vụ Điện chủ.

Hắn nhìn thấy Thủy Vụ Điện chủ vừa mới ra khỏi thành, bóng người màu xanh liền hóa thành mười. Mười bóng người màu lục này hào quang tòa sáng, từ cơ thể bọn họ phân biệt tế ra một đạo thần quang, thổi quét về phía một vùng bóng đen.

- A!

Nơi thần quang đi qua vùng bóng đen kia lập tức bị biến mất rất nhiều, vô số máu tươi vãi xuống mặt đất. ơ trong thành Lang Tà. Hạ Ngôn thậm chí cảm giác được mình có thể ngửi được mùi máu tươi dày đặc.

Sát ý khủngbố có mặt khắp nơi.

Thân hình Thủy Vụ Điện chủ vừa thu lại. lại lắc mình một cái. tới một không gian chân trời khác.

- Kia là Điện chủ Huyền Thượng Vũ.

Hạ Ngôn từng ra mắt Huyền Thượng Vũ ở trong Lang Tà Điện, lúc này rốt cục thấy được bóng đáng của Điện chủ Huyên Thượng Vũ. Thủy Vụ Điện chủ tới phía sau Điện chủ Huyền Thượng Vũ. hai người dường như ngắn gọn nói vài câu.

Trên thân thể Điện chủ Huyền Thượng Vũ đột nhiên bắt đầu dâng lên một mãnh sáng mờ. ánh sáng không ngừng lan tràn ra ngoài nơi đi qua. hết thảy trở thành phế tích, không gian vờ nát. đại địa nứt nè.

Lực lượng vô cùng vô tận cuồng bạo quét ngang hết thảy. Trong khoảng thời gian ngắn, đối phương chết vài trăm người.

- Ha ha ha.

- Ngươi chính là Huyền Thượng Vũ? Thực lực quả thật không tồi. Tuy nhiên, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

Từ trong một vùng bóng đen đột ngột có một nhân loại cao lớn mặc trường bào màu đen. phát ra tiếng cười rung trời nói với Huyên Thượng Vũ. Cùng lúc đó. người này vung cánh tay. đánh ra một vùng gợn sóng ngăn càn ánh sáng bảy màu của Huyền Thượng Vũ.

- Ngươi là ai? Vì sao muốn tắn công Lang Tà Giới ta?

Huyền Thượng Vũ thấy rồ bóng người, trầm giọng hỏi.

Mới vừa rồi hắn tuy lẳng giao thủ mấy lần với người này. nhưng vẫn chưa thấy rõ mặt đối phương, lúc này mới thấy rồ. Người này mặc trường bào đen. trong hai mắt huyết quang quay cuồng, sát ý nồng đậm tràn ngập toàn thân giống như một ác ma mới từ vực sâu địa ngục đi ra.

- Ta là ai ngươi không cần phái biết, về phần tấn công Lang Tà Giới, đương nhiên là vì tài phú. Hiện tại ngươi đã tới thời khắc từ vong.

Toàn thán người hắc bào hắc quang sáng ngòi, song chường đẩy ngang về phía trước, một đạo hào quang màu đen tạo thành vòng tròn thẳng đến Huyền Thượng Vũ.

Lúc này Hạ Ngôn nhìn thấy phía sau người hắc bào kia ít nhất có mấy vạn người tu luyện đang không ngừng phá hư không gian Lang Tà Giới. Có một số Điện chủ của Lang Tà Giới cũng đang chiến đấu cùng những người tu luyện kia. Đối phương cũng không hề ít người tu luyện thực lực cường đại cảnh giới Tạo Hóa. trong chém giết hai bên đều có thương vong.

-Hà?

Ánh mắt Hạ Ngôn vừa chuyển, lại thấy được hai bóng người quen thuộc.

- Đó là Minh Ly đại nhản, còn có La Vạn Sơn. Cường giả Tạo Hóa thực lực mạnh mê của Lang Tà Điện dường như không ít người trên chiên trường.

- Thật sự là cường đại.

Thồ Cẩu liếm mép. trong đôi mắt xanh thẳm thinh thoáng lại lóe hào quang, giống như muốn đi lẻn tham gia náo nhiệt. Tuy nhiên nó cũngbiêt những người ngoài đó rât cường đại. cho dù lực phòng ngự của nó chỉ sợ cũng không chịu nổi những kẻ cường đại này nhẹ nhàng chỉ một cái.

Ằm ầm!

ở trên chiến trường này thinh thoảng có cường giả cảnh giới Tạo Hóa ngã xuống, các đạinhân vật Lang Tà Giới đương nhiên không dề dàng lui vê sau. Phía sau bọn họ chính là thành Lang Tà. trung tâm toàn Lang Tà Giới.

- Nếu ngươi chi có thực lực như vậy. chỉ sợ còn không thể giết được ta.

Một quyền của Huyền Thượng Vũ đánh tan hào quang màu đen của đối phương, miệng phát ra âm thanh lớn tiếng nói.

Hiện tại trong Lang Tà Giới, thực lực của hắn dường như là mạnh nhất. Có thể nói nếu Huyên Thượng Vũ chêt đi. như vậy những người khác kháng định không ngăn được công kích của địch nhân.

- Hắc hắc. Huyền Thượng Vũ. trước đừng có gấp. Chiến đấu hiện tại vừa mới bắt đầu.

Người hắc bào kia hai măt lóe ánh đò. ngón tay vẫy một cái. trong cơ thể hăn một vùng

kiém quang phun ra nuốt vào lộ ra. Kiếm quang này dài chừng mấy ngàn thước, mồi mộtvùng kiém quang đều tán ra hào quang màu lam sâu kín.

Khí tức cường đại không ngừng thẩm thấu vào trong thành Lang Tà. Lúc này Hạ Ngôn đã tới bên bờ thành thị. tuy nhiên vẫn còn ở trong thành. Hắn đương nhiên không dề dàng đi ra khỏi lồng năng lượng của thàỉih Lang Tà.

Mà ở ngoài mắy ngàn thước cách vị trí của Hạ Ngôn, một đám người tu luyện Lang Tà Điện cũng tụ tặp ở noi này. mỗi người sắc mặt ngưng trọng. Lúc này không ai có thể thoái mải được.

Hạ Ngôn vẫn chú ý chiến đấu kịch liệt bên ngoài, ngược lại không chú ý tới đám người tu luyện Lang Tà Điện ngay tại noi cách mình mây ngàn thước.

Một vùng kiếm quang màu lam kia không ngừng sinh ra gợn sóng trong không gian, giông như thẻ giới bị hào quang đánh tan. Cám giác áp bách không gì sánh được khiên Thủy Vụ Điện chủ đều tạm thời lui tránh.

- Đâỵ là thần thông vô thượng Minh Hà Thần Kiếm sao?

Huyền Thượng Vũ tóc dài bay múa. toàn thản quằn áo đều phập phồng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vùng lam quang kia. ngưng trọng nói.

Minh Hà Thần Kiếm là một loại thần thông vô thượng uy lực rắt lớn. Truyền thuyết đại tới cảnh giới đại thành là có thể phá nát thời không, trực tiếp xuyên qua một thế giới công kích địch nhân.

- Huyền Thượng Vũ. Không ngờ ngươi cũng biét Minh Hà Thần Kiếm. Hắc.ẽ. Ngươi đà biết thán thông này là Minh Hà Thản Kiêm, hiện tại cũng nên sáng măt hả!

Theo một tiếng quát nhẹ của người hắc bào. kiếm quang màu lam dài mấy ngàn thước liên chém vào đâu Huyên Thượng Vũ. Linh lực dao động mênh mỏng gào thét quét ra bôn phía.

-Hừ!

Hai tay Huyền Thượng Vũ chộp một cái. hừ lạnh một tiếng, trong thân thẻ hắn một thanh kiếm kim quang chói mắt xuất hiện. Kim quang xuất hiện, thiên địa chắn động, tiếng kiếm ngân xuyên qua mười vạn dặm.

- Đại Liệt Thiên Thuật!

Huyền Thượng Vũ hét lớn một tiếng, một vùng kim quang kia trong khoânh khắc tăng vọt mấy ngàn thước, trực tiếp ngăn cản thần quang màu lam của đối phương.

Hạ Ngôn nhìn hai vị cường già quyết đấu. trong lòng rung động không thôi. Thực lực như vậy thật sự quá cường đại. không biết khi nào. mình mới có thể có được năng lực như

vậy.

  #913  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 922: Ra ngoài kiếm tiện nghi

- Ngày này. cũng sẽ không quá xa. Ta nhất định có thể đạt tới.

Hạ Ngôn theo bản năng xiết chặt tay. trong hai mắt hào quang rực rờ.

Không thể tăng thực lực của minh, như vậy chỉ có thể mặc người đùa bờn trong tay. Không muốn bị người bài bổ. cũng chỉ có cường đại bản thản, không ngừng trở nên cường đại mới là chân lý mãi măi không đôi trường tồn cùng thế gian.

- Thổ Cẩu. Ta muốn đi ra ngoài nhìn xem.

Sau khi hai vùng kiếm quang của Điện chủ Huyền Thượng Vũ cùng người hắc bào va chạm nhau. Hạ Ngôn đột nhiên liếc mắt nhìn Thồ cẩu bên cạnh, lên tiếng.

- Cái gì?

Thổ Cẩu trợn tròn mắt.

- Chủ nhân. Bẻn ngoài này không an toàn, chúng ta hiện tại đi ra ngoài hơi sơ sẩy là mất mạng.

Thổ Cẩu vội trầm giọng nóI mắt không ngừng đào quanh.

- Không sao. Chúng ta có thể tim một nai ít người chú ý đi dạo. không xám nhập chiến trường trung tâm. Ta thấy trong số địch nhân, không hề ít người tu luyện cảnh giới Thiên Thần. Ngươi xem bên ngoài nhiều cường giả như vậy không ngừng ngã xuống, chúng ta hiện tại đi ra ngoài có lẽ có thể được một ít chồ tốt bất ngờ.

Hạ Ngôn cười cười, giọng hấp dẫn nói.

Sau khi những cường già cảnh giới Tạo Hóa ngã xuống, thần khí của bọn họ đều từ trong cơ thế lộ ra. Nhất là nhằn không gian, bên trong khẳng định có rất nhiều bảo vật trân quy.

ở trong thành thi hiện tại xem ra quả thật rất an toàn, nhưng lại không có bất kỳ cơ hội nào đạt được bào vật. Cho dù cuối cùng địch nhân bị thành công đánh lui. số bảo vật kia cũng không đến tay người tu luyện như Hạ Ngôn Chỉ có hiện tại đi ra ngoài mới có thế được chồ tốt không tường cùng cơ duyên. Nguy hiêm và kỳ ngộ luôn tồn tại cùng nhau, rất ít có chuyện bầu trời tự dưng rớt bánh.

- Được, chủ nhân. Ta cùng đi ra ngoài với người!

Trong mắt Thồ cẩu lục quang sáng lóe. đầu lười đột nhiên vươn ra. liếm miệng, thần sắc hưng phấn nói liền.

- Đi. Chúng ta trước tim một góc tồn hại lặng lẽ ra ngoài.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe nói.

Một người một chó vòng quanh tường thành tim một góc hẻo lánh, tim một khe hờ nhỏ ở tường thành đi ra ngoài. Cái lồng năng lượng của thành thi có rất nhiều nơi bị vỡ. nơi Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đi ra ngoài đó là nơi lồng năng lượng không thể bao phủ.

Sau khi phá Minh Hà Thần Kiếm của đối phương, trong lòng Huyền Thượng Vũ thoáng buông lòng. Lúc này hắn đã thử ra. thực lực đối phương tuy lẳng mạnh, nhưng là còn yếu hơn mình một bậc. Từ chiến đấu bắt đầu đến hiện tại Huyền Thượng Vũ cũng không toàn lực ra tay. hắn là Điện chủ Lang Tà Điện, đương nhiên không thể sơ sây.

Nếu là thực lực địch nhân mạnh hơn minh, như vậy hắn phải có chuẩn bị khác. Mà hiện tại. Huyền Thượng Vũ đã nắm chắc. Minh Hà Thần Kiếm của đổi phương cũng khôngđạt tới đại thành.

- Không quán ngươi là ai. thuộc về đại thế giới nào. Dám tấn công Lang Tà Giới ta vậy phải trả một cái giá lớn.

Giọng lạnh băng của Huyền Thượng Vũ vang vọng trong không gian.

Người tu luyện Lang Tà Giới cũng đều phấn chấn từng đạo quang ảnh không ngừng chém rụng một ít người tu luyện.

- Không thể tường được.

Người hắc bào cũng không thối lui. lúc này vằn lơ lửng ở không trung, tiếp tục nói:

- Huyền Thượng Vũ, ngươi lại có thực lực như vậy. Tuy nhiên, hôm nay Lang Tà Giới nhất định sẽ bị công phá. Theo ta được biết. Tô Ngọc Hòa đã bế quan vạn năm. chờ khi hắn xuất quan. chủ nhân Lang Tà Giới đã sớm bị thay đồi.

Trường bào của người hắc bào ào ào rung động, giọng thâm trầm nói.

-Hả?

Trong lòng Huyền Thượng Vũ khê động: “Người này dường như phi thường hiểu biết tình hình Lang Tà Giới tạ bọn họ rốt cục là người tu luyện của đại thế giới nào? Không tốt...”

Huyền Thượng Vũ nhướng mày. khí tức toàn thân điẻn cuồng bốc lên. sắc mặt có chút dữ tợn:

- Ta trước giết ngươi.

Vù!

Ầm!

Một đạo kiếm quang màu vàng lớn hơn vừa rồi như thủỵ triều tràn ngập phía chân trời mang theo sát ý vô cùng cuồn cuộn mãnh liệt đánh về phía đổi phương.

- Huyền Thượng Vũ. ta quả thật không nghĩ tới tốc độ tiến bộ của ngươi lại nhanh như vậy. đã có thực lực như vậy. Chẳng qua ngươi muốn giết ta. sao có thể dề dàng như vậy. Trước tiên ta cùng ngươi chơi đùa.

Lồng mi người hắc bào dựng thẳng, toàn bộ thân thể đều hóa thành một đạo hắc quang, cánh tay kéo một cái. một không gian trong nháy mắt hình thành trước người hắn, trong khoảnh khắc liền mở ra một không gian độc lập.

Tê!

Nhưng mặc dù là không gian này chắn ở trước người cũng rất khó ngăn trở kiếm khí màu vàng của Huyền Thượng Vũ. Kiếm khí quấn quanh, không gian người hắc bào này vừa mở ra đểu bắt đầu không ngừng sụp xuống.

- Khí tức thật đáng sợ.

Vừa ra đến ngoài thành. Hạ Ngôn không kim nồi trầm giọng nói. ở trong thành cùng ngoài thành hoàn toàn là hai thế giới, ở ngoài thành chi là những linh lực bừa bài. hơi chút không cẩn thận có thể khiến Thiên Thần cao cấp bị thương thậm chí là chết. Đập vào mắt tất cả đều là không gian đoạn tằng, lực lượng pháp tắc tràn ngập.

- Thồ Cẩu. Chúng ta không nên cách thành thi quá xa. nếu có nguy hiểm, chúng ta mau vào thành.

Hạ Ngôn vận chuyển linh lực chống đờ cảm giác áp bách xung quanh, nói với Thổ cấu.

- Hiểu rồi.

Thổ Cẩu lắc lư cái đầu. ánh mắt thỉnh thoảng quét về bốn phía, bộ lông toàn thân màu xám đều dựng thẳng, giống như một con nhím lớn.

- Đi. Ta vừa mới nhìn thấy một người tu luyện ngã xuống ở phía trước không xạ đi qua xem.

Hạ Ngôn nhấc chân, thân hình liền bắn ra ngoài Thồ cẩu theo sát phía sauế

Quả nhiên, trong thời gian một hô hấp. Hạ Ngôn liền thấy được thi thể. không phải một mà là ba. Trên ba thi thể này đều có thần khí lóng lánh hào quang. Tâm niệm Hạ Ngôn khê động, số thần khí này toàn bộ thu vào trong nhẵn không gian của hắn. Thô Câu nhe răng, dáo dác nhìn bốn phía.

- Vận khí không tồi. Lại tim quanh bốn phía xem.

Hạ Ngôn cũng không có thời gian nhìn xem trong ba nhẫn không gian vừa nhặt được có bào vật gì. lập tức xoay người, chậm rãi bay ở tầng thấp về phía bên phải.

Toàn bộ chiến trường đều là một mảnh hỗn loạn, trong lúc nhất thời cũng không ai để ý tới Hạ Ngôn cùng Thồ cảu.

- Rống!

- Chủ nhân, bẻn này có người đà chết!

Thồ Cẩu hất đầu. hướng vềphía bên phải. Ánh mắt Thổ cầu cũng cực kỳ săc bén. một thi thể màu xám cách khá xa đểu bị nó phát hiện.

Hạ Ngôn tự nhiên phi thản qua.

-Ồ?

- Đây là thi thể một cường giả cảnh giới Tạo Hóa.

Hạ Ngôn lập tức nhìn ra. Thân thể của cường giả Tạo Hóa cùng cảnh giới Thiên Thần có khác nhau nhất định. Tuy rằng đà chết nhưng Hạ Ngôn vẫn có thể nhận ra. Tuy nhiên cường già Tạo Hóa này cũng chỉ là bình thường, ngay ả Thần Khí Pháp Tắc cũng không có. thần khí của hắn đều là thần khí cấp chín.

Đương nhiên, thần khí cấp chín cũng có cao thấp. Thần khí cấp chín của cường già Tạo Hóa này hiên nhiên là phâm chất cực cao.

Hạ Ngôn tự nhiên không khách khí trực tiếp thu ba kiện thần khí vào trong nhẫn.

Mà lúc này. đã có người thấy được Hạ Ngôn.

-Hả?

- ĐÓ là...

- Trời oi. các ngươi mau nhìn. Đó là Hạ Ngôn của Lang Tà Điện chúng ta.

ở trong thành, một người tu luyện Lang Tà Điện không ngờ chú ý tới Hạ Ngôn. Người này cũng chỉ tùy ý đào qua. nhìn thấy có người trên mặt đắt không ngừng di động, nhìn kỹ liền nhận ra là Hạ Ngôn của Lang Tà Điện bọn họ.

- Cái gì?

- Hạ Ngôn ở nơi nào?

Một số người tu luyện đều hỏi. ánh mắt nhìn về phía đó.

Hạ Ngôn tuy rằng gia nhập Lang Tà Điện không lâu. nhưng là ở trong Lang Tà Điện coi như một danh nhân, đại đa số người tu luyện đều nhận ra Hạ Ngôn.

- Thật sự là Hạ Ngôn, bên cạnh hắn là cái gì vậy? Giống như một con chó.

Một người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa của Lang Tà Điện nhíu mày.

- Đúng vậy. là một con chó kỳ quái màu xám. Một con chó làm sao có thể đi lại trên chiến trường? Nó không sợ năng lượng tán mát ra sao?

Một người khác thân sắc kinh ngạc nói.

- Hạ Ngôn ở trên chiến trường làm cái gì? Nguy hiếm như vậy, Điện chủ không phải hạ lệnh cho chúng ta ở trong thành sao?

Một nữ tử mặc trường bào tím mày liễu nhăn thành một đoàn, vạn phần khó hiêu hỏi.

- Hạ... Hạ Ngôn đang thu bảo vật của những người chét đi kia.

Có người tu luyện ánh mắt tốt đà nhìn thấy Hạ Ngôn đang không ngừng thu bảo vật. lập tức có chút đố kỵ hô lên.

Hắn vừa hô lên. quá nhiên rất nhiều người đều chú ý tới chi tiết này. Nơi của Hạ Ngôn cách đây cũng không xa. cũng không vào sâu chiến trường, cho nên đám người tu luyện Lang Tà Điện này mới có thể thấy rõ.

- Người này thật là gan lớn. không ngờ chạy đến chiến trường thu đồ của người chết. Không sợ địch nhân giết chét sao?

Một giọng căm giận nói.

Lúc này Hạ Ngôn cũng không biết một đám người tu luyện Lang Tà Điện đang nghi luận, vẫn đang bận rộn chuyện của mình, ơ trên chiến trường phát tàI quả thật rắt đã nghiền, từng kiện thần khí vào tay.

- Ôi. nếu là đi sâu vào trong, vậy chi sợ ngay cả Thần Khí Pháp Tắc đều có thể tìm được.

Hạ Ngôn sau một lần thu vài món thần khí dừng thân hình, có chút bất đắc dĩ thở dài

một tiếng.

Hiện tại hắn cùng Thổ cẩu vẫn ở bên ven bờ. nơi những nhân vật cường đại ngã xuống đều là sâu trong chiến trường, lá gan hắn có lớn hơn cũng không dám đi quá sâu.

Những đại nhân vật đó chỉ tùv ý búng tay một phát, chỉ sợ đều có thể giết chết hắn cùng Thô Câu. thực lực chênh lệch quá lớn.

Xích!

Đúng lúc này. một bóng người màu xám rắt nhanh vọt tới Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu.

-Ha ha!

- Rốt cục để ta tìm được một tên dễ bắt nạt.

Người tu luyện nhằm vào Hạ Ngôn này trường bào màu xám. trên đầu có một cái trang sức màu bạc. Mới rồi hắn ở trong đám người tấn công Lang Tà Giới đột nhiên bị một lực lượng mạnh mè đây từ trong đám người bay ra vận khí cũng không tệ. không bị trực tiếp đánh chết, chi là bị đẩy ra bên rìa chiến trường.

Mới rồi còn đang ổn định thân hình trong không trang, người này liền nhìn thấy Hạ Ngôn cùng Thô Câu ngoài mấy vạn thước, liếc mắt liền nhận ra người tu luyện của Lang Tà Giới, trong lòng kinh hãi vừa định quay người rút lui thì lại phát hiện người tu luyện áo trắng này dĩ nhiên là người trẻ tuôI linh lực thăm dò. biết người này không phải cảnh giới Tạo Hóa lập tức phi thân tới, trong lòng vui sướng vạn phần.

Người áo bào xám này chi là người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa bình thucmgf hiện tại bởi vì còn chưa công phá thành Lang Tà. bọn họ trực tiếp đối mặt đều là cường đại của Lang Tà Giới, cho nên không có đường phát huy. Đợi cho đến khi thành Lang Tà bị phá. những người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa bình thường này và đại lượng người tu luyện cảnh giới Thiên Thần mới có thể đồng loạt tràn vào. chiếm lấy từng tòa thành thị.

  #914  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 923: Luyện tập

Người tu luyện áo bào tio này hai mắt tỏa sáng, hưng phấn phi thường. Nửa ngày nay hắn đều co đâu rút cô trong đám người, bị đám cường đại của Lang Tà Giới đánh cho không dám ló đầu. hiện tại lại nhìn thấy một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần của Lang Tà Giới, liền khân cấp vọt lại. muốn giải phóng lửa giận trong lòng.

-Hả?

- Tiểu từ này không ngờ đang thu thần khí trên những người đã chết!

- Tiểu tử này. thật là to gan. Hừ. thật sự không biết sống chết. Tính ngươi vận khí không

tốt.

Người tu luyện áo bào tio lóe lên hai cái Hển tới sát gần. thu liềm khí tức. Tuy lằng đối phương là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần, nhưng hắn vẫn muốn đi đánh lén. như vậy mới càng thêm đã nghiền.

- Hắc hắc. Tiểu tử này còn không bước vào cảnh giới Tạo Hóa. căn bản không phát hiện ra ta. Sau khi ta tới gần mới xuất thủ. nhất định đánh hắn thành thịt nát.

Người tu luyện áo bào tro đắc ý nghĩ thầm.

về phần con chó nhỏ màu xám cạnh tiểu tử áo trắng, hắn căn bản không để ý. Nhìn bộ dạng con chó kia cho dù không phải động vật bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là linh thú bình thường, hắn chỉ vươn một ngón tay cũng đủ bóp chết con chó nhỏ.

- Không xong. Có một tên đang bay về phía Hạ Ngôn

Người tu luyện Lang Tà Điện ở trong thành lúc này rất nhiều người nhìn vào Hạ Ngôn đang thu thần khí Lúc này thấy có một người trong trận doanh địch bay tới Hạ Ngôn, đương nhiên biết người nọ hướng tới Hạ Ngôn

- Làm sao bây giờ? Hạ Ngôn dường như không phát giác. Người nọ đà bước vào cảnh giới Tạo Hóa. không phải Hạ Ngôn có thể địch nồi.

Nhuận Khánh Hài thuộc thế lực Tinh Đấu Điện nhíu mày nói.

- Điện chủ tự mình hạ lệnh, muốn chúng ta không được tùv ý ra thành Lang Tà.

Lý Vân lắc đầu. giọng giòn tan nói.

Nhuận Khánh Hải cùng Lý Vân đều là người tu luyện thuộc thế lực Tinh Đấu Điện của Lang Tà Điện. Hai người đểu là cảnh giới Tạo Hóa.

- Không được. Người kia đã muốn ra tay. Hạ Ngôn khẳng định sẽ bị hắn giết chết!

Nhuận Khánh Hài lo lắng nói.

Kỳ thậtlúc này thật sự lo lắng cũng chỉ có người tu luyện thuộc thế lực Tinh Đấu Điện, người tu luyện của điện khác có thể cũng có người câm thấy khẩn trương, cũng không quá để ý. Tuy lẳng thiên phú Hạ Ngôn cực cao. nhưng người tu luyện thiên phú cao trong Lang Tà Điện có rất nhiều. Hạ Ngôn kia nếu mạo hiểm ra ngoài phát tài nên có giác ngộ đối mặt đánh giết.

- Hừ. óc heo. không ngờ lúc này đi ra ngoàI chính là tự tim chết.

Tuần Du của cẩm Y Điện hừ lạnh một tiếng, trong lòng nói thầm một cáu.

Hứa Nhược của Phi Ngư Điện đứng ở phía sau đám người lại nhếch miệng lên. hai mắt lóe ra chờ mong nhìn Hạ Ngôn bị người tu luyện áo bào tro một chường đập chết.

- Tiểu tử này quá mức nổi tiếng, hiện tại chết ở chỗ này. xứng đáng.

Hứa Nhược thẳm nghĩ trong lòng.

- Chết tiệt, không thể truyền âm ra ngoài.

Vương Vĩnh Chí trong lòng căng thẳng, có chút buồn bực nói. Vừa rồi hắn ý đồ truyền âm nhắc nhờ Hạ Ngôn, nhưng cũng không xuyên được qua lồng năng lượng thành Lang Tà. Lúc này lồng năng lượng toàn bộ khời động, ngay cả ý niệm muốn xuyên ra ngoài. đều rất khó.

- Xong rồi. Hiện tại cho dù đi ra cứu Hạ Ngôn cũng không còn kịp rồi.

Lý Vân thấp giọng nói hai mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm bên ngoài.

***

- Ha ha.

- Tiểu tử. chịu chết đi.

Người tu luyện áo bào tro tới cách Hạ Ngôn khoảng ngàn thước, ha ha cười, trong cơ thể

một đạo kiếm quang linh hoạt sắc bén lóe sáng mà ra. hưng phắn lán tiếng nói.

-Tế!

Đang lúc đắc ý dào dạt. chung quanh thân thể một vùng kiếm quang màu đỏ đột ngột sinh ra trong không gian. Màu đò này hơi ngừng lại liền quấn quanh người tu luyện áo bào tro kia.

- Hả. sao lại thế này? Là ai công kích ta?

Người áo bào tio chắn động, vội trợn mắt nhìn xung quanh, cũng không thấy có ai công kích mình. Cánh tay hắn cong lại. kiếm quang sắp đánh ra phía Hạ Ngôn gian nan ngăn cản hồng quang. Lại tập trung nhìn vào. hắn mới phát hiện tiêu tử áo trắng kia không ngờ đang cười với mình.

- Chết tiệt. Tên hồn đản này không ngờ đã sớm phát hiện ta.

Người áo bào tro lúc này mới phát hiện nguyên lai tiêu tử áo trắng này không phái không phát hiện mình mà làm bộ không phát hiện, lúc này mói ra tay đánh lén.

- Tiểu tử thật gian trá. May mắn ta phản ứng rất nhanh, thực lực đủ mạnh, bằng không một kích này thật đúng là không ứng phó được. Hừ. nếu ngăn trở công kích của ngươi, tiếp theo chết chính là ngươi.

Người tu luyện áo bào tro trong mắt Hên tục lóe hồng quang, khí tức càng mạnh, chắn động không ngừng vách tường không gian chung quanh.

- Hừ. Người này đã là người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa. mói rồi không ngờ muốn đánh lén ta.

Khóe miệng Hạ Ngôn nở nụ cười, ánh mắt nhìn bóng xám phía chân trời. Vừa rồi hắn đã nhận ra người này tới gần. chi là vẫn làm bộ khôngphát hiện.

- Cũng tốt. Mượn hắn luyện tập. Từ khi ta bước vào cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh, còn chưa giao thủ cùng người. Hiện tại đê xem với thực lực của ta có thể chính diện chống lại cảnh giới Tạo Hóa bình thường này hay không.

Hạ Ngôn hít vào một hơi. bẻn ngoài thân thể kim quang càng ngày càng dày đặc. Một vùng không gian gần đó đều bị kim quang của hắn che giấu.

Người tu luyện Lang Tà Điện trong thành Lang Tà lúc này đều mờ to mắt. Bọn họ phát hiện Hạ Ngôn dường như muốn chiến đấu với cường giả cảnh giới Tạo Hóa kia.

Phải biết rằng lúc này Hạ Ngôn cách thành Lang Tà cũng không xa. chỉ động tâm niệm là có thể thoát tiờ về. Hiện tại xem ra. Hạ Ngôn vừa rồi đã phát hiện người kia. nhưng hắn không ngờ không lựa chọn trốn về mà muốn chém giết người tu luyện áo bào tro kia.

Ngay cả Vương Vĩnh Chí cùng Lý Vân cũng đều nhíu mày. câm thấy Hạ Ngôn quá mức sơ suất.

Lúc trước Hạ Ngôn tuy rằng có thể giao thủ cùng người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín đinh, hơn nữa chiến thắng. Nhưng hiện tại hắn đối mặt là cường già cảnh giới Tạo Hoa.

- Tiểu tử này thật sự là một người điên.

Vương Vĩnh Chí thở ra một hơi thật sâu. cũng không biết nên nói gì.

- Chẳng lè. Hạ Ngôn thời gian này lại đột phá sao? Có thực lực đánh một trận với cường giả cảnh giới Tạo Hóa?

Lý Vân ngược lại cảm thấy Hạ Ngôn không phải người lỗ mãng, phán đoán.

- Điều này sao có thể? Lúc này mới bao lâu thời gian?

Vương Vĩnh Chí lắc đần. phủ định.

Ầm!

Ngoài kia. lực lượng hai người đã va chạm cùng nhau, một vùng kiếm quang màu đò liên tiếp va chạm với kiếmquang màu đen. Hạ Ngôn ở trong va chạm lực lượng chính diện này không ngờ không rơi vào thế hạ phong.

- Đây... thật là...

Vương Vĩnh Chí cũng không nói được nữa.

Vừa rồi hắn còn nói Hạ Ngôn không có khả năng đột phá. nhưng hiện tại thực lực Hạ Ngôn không ngờ va chạm với cảnh giới Tạo Hóa cũng không rơi xuống hạ phong. Hắn cũng nhìn ra được thực lực người tu luyện áo bào tio kia tương tự mình, nhưng là giao thủ với Hạ Ngôn dường như cũng không chiếm được thượng phong.

- Tiểu tử. lực lượng của ngươi thật đúng là không tồI khó trách lớn gan như vậy.

Hai mắt người tu luyện áo bào tro ngưng tụ, sau khi ra tay thử. trong lòng bắt đầu đánh giá lại thực lực HạNgôn

“Chi tính về lực lượng, tiểu tử này hẳn là hai tỳ độ. Thần khí của hắn dường như uy lực rất lớn.” Trong đầu người áo bào tro nảy lên ý niệm này.

- Hừ. lão tiểu tử. Lực lượng của ngươi cũng không tồi. Tuy nhiên ngươi tim tới ta. chính là tự tìm chết.

Hạ Ngôn nhìn chằm chằm đối phương, cười nói.

Người tu luyện áo bào tro này nghe vậy lập tức giận dữ.

- Tiểu tử thối. Chẳng lẽ ngươi cho rằng bằng vào lực lượng của ngươi có thể chổng lại ta? Ta muốn cho ngươi biết chênh lệch giữa Thiên Thần và Tạo Hóa rốt cục lớn bao nhiêu.

Người tu luyện áo bào tro toàn thân quần áo phồng lên. lực lượng điên cuồng kích động mà ra. tóc dài bay lên. kiếm quang dày đặc trước người tràn ngập trong khoảng không gian này.

- Đại Vạn Sát Thuật.

Mang theo một tiếng rít gào. hàng tỳ luồng kiếm khí đâm tới Hạ Ngồn. Người tu luyện áo bào tro này sử dụng một loại thần thông cấp chín uy lực thật lớn - Đại Vạn Sát Thuật.

- Còn không chết đi cho ta!

Trên mặt người tu luyện áo bào tro hồng quang nổi lên. khóe miệng co giật, cánh tay vung lên. Mấy vạn đạo kiếm quang kia muốn đánh Hạ Ngôn thành mành nhỏ.

- Hạ Ngôn này thật là yêu nghiệt. Thời gian ngắn như vậy lại có đột phá. Tuy nhiên, hắn căn bán không biết thực lực cường già cảnh giới Tạo Hóa mạnh như thế nào. Cùng là thần thông cấp chín, cường giả cảnh giới Tạo Hóa sử dụng làm sao người tu luyện cảnh giới Thiên Thần có thể bằng được.

Tuần Du trầm thấp nói.

- Đúng vậy. Hạ Ngôn này quá mức kiêu ngạo, bằng không lấy thiên phú của hắn bước vào cảnh giới Tạo Hóa cũng không phải vấn đề lớn. Hiện tại khôngngờ muốn đôi kháng với cường giả Tạo Hóa. có lẽ phái ngã xuống.

Một người tu luyện khác của Câm Y Điện cũng lên tiếng.

- Đại Vạn Sát Thuật này tuy rằng không phải thần thông cấp chín đáng ngạc nhiên gì. nhưng Hạ Ngôn tuyệt đối không thể ngăn được.

Tuần Du lại nói tiếp một câu.

Giọng điệu hắn dường như đang tiếc hận. nhưng trong lòng lại cực kỳ vui sướng. Hắn hận Hạ Ngôn không lập tức chết đi. hiện tại có thể tận mắt thấy Hạ Ngôn bị người đánh chết, đó cũng là chuyện vui làm người vui sướng.

- Hừ. Đại Vạn Sát Thuật rất giòi sao?

Hạ Ngôn thét dài một tiếng, linh lực màu vàng theo song chưởng không ngừng tràn ra rắt nhanh ngưng tụ.

- Đại Bát Quái Thuật.

Bộ phận thứ tư của Linh La tám pháp. Đại Bát Quái Thuật. Sau khi Hạ Ngôn mặc niệm trong lòng, một đồ án Thái cực liền xuất hiện ở trước người.

Theo thực lực Hạ Ngôn không ngừng tăng lên. uy lực thần thông đều không ngừng tăng cường. Hiện tại Hạ Ngôn sử dụng Đại Bát Quái Thuật, uy lực cường đại gắp đôi lúc trước.

Ông ông!

Một đồ án Thái cực thật lớn rất nhanh xoay tròn trong không gian, vô số kiếm khí va chạm vào trên Thái cực cũng không thể xuyên qua chút nào.

- Hả. đây là thần thông gì? Quy di như thế?

Người tu luyện áo bào tro nguyên bản đang đắcý. dường như nhìn thấy cảnh tượng Hạ Ngôn bị mình giết chết. Nhưng lúc này nhìn thấy đồ án Thái cực ngăn cản kiếm khí trong lòng không khỏi chần động, trợn tròn mắt. bộ dạng khó tin.

- Tiểu tử này không ngờ biết sử dụng thần thông quỷ di như thé.

Người tu luyện áo bào tro sắc mặt ngưng trọng:

- Đáng giận. Ta đường đường Tạo Vật. giết một Thiên Thần nho nhỏ không ngờ đều cố sức như vậy. Nếu bị người khác biết, không phái là cười chết ta sao.

Người áo bào tro căn bản không chú ý tới con chó nhỏ màu xám bên cạnh tiểu tử áo xám lúc này đã còn ở chỗ cũ nữa.

  #915  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 924: Cẩu gia phát uy

Trong thời gian một hô hấp ngắn ngủi. Hạ Ngôn cùng người tu luyện áo bào tro ở không trung giao thủ mấy lân. Hắn đối với thực lực cường giả cảnh giới Tạo Hóa cũng có một chút hiểu biết, biết mình cho dù không thể đáỉih chết người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa. nhưng tự bảo vệ vẫn là có thê. Người áo bào tio kia muốn giết minh, cũng rất khó.

- Đại Trọng Lực Thuật.

Đúng lúc này. Hạ Ngôn chợt sử dụng Đại Trọng Lực Thuật. Với thực lực Thiên Thần cấp chín đỉnh của Hạ Ngôn sử dụng Đại Trọng Lực Thuật cho dù một ít cường giả cảnh giới Tạo Hóa đều không có khả năng không bị một tia ảnh hường.

Mà người áo bào tro kia hiện tại căn bán không đoán trước được sẽ có loại thần thông bí pháp như Đại Trọng Lực Thuật. Khi Hạ Ngôn sử dụng Đại Trọng Lực Thuật, hắn còn đang ngưng tụ linh lực. chuân bị dùng hết toàn lực cho Hạ Ngôn một kích, thế nhất định thương nặng HạNgôn

Giờ này khắc này. người tu luyện áo bào tro đã có lòng muốn rút lui. Kỳ thật hắn vẫn rất buồn bực. mới vừa rồi bị đám cảnh giới Tạo Hóa cường đại của Lang Tà Giới ép sát. hiện tại vất vả gặp được người tu luyện chỉ có cảnh giới Thiên Thần, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ khó chơi như vậy. Hắn thậm chí cảm thấy thực lực minh có thể nào xảy ra vấn đề hay không, vì sao ngay cả một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cũng không thể đánh chết.

-Hả?

Đột nhiên, một cồ lực lớn truyền đến hung hăng kéo thân thể xuống dưới đất. cỗ lực lượng này xuất hiện không hề dắu hiệu, hắn căn bản không kịp phản ứng thân hình độtnhiài hạ xuống.

- Hắc hắc. Bản cẩu gia chờ ngươi đã lâu.

Ngay khi thân thể người tu luyện áo bào tio rơi xuống, một bóng đen lớn như tia chóp bắn về phía hắn. đồng thời miệng còn oa oa kêu to.

- Cái gì vậy?

Toàn thân người tu luyện áo bào tro run lên. hắn còn chưa kịp thấy 10 ràng, bóng đen kia đà tới gần thân thể hắn hướng về phía đầu hắn một ngụm cắn xuống.

Phụt!

Máu tươi văng khắp nai.

Thần khí phòng ngự vừa mới hình thành hư ảnh màu đen cũng hoàn toàn tán loạn. Khi người tu luyện áo bào tio này phản ứng lại. chỉ có thể tiềm thức thúc giục thần khí phòng ngự. đáng tiéc thời gian đã không còn kịp. hắn chi nhìn thấy bóng đen trước người như một con trâu đực. mang theo sát khí khủng bố. Rồi cái gáy tê rần. sau đó ý thức chậm rãi tan rã.

Thân hình mất đầu của người áo bào tio ở trong không trung rung lên kịch liệt, sau đó mới rơi xuống dưới mặt đắt. Ba luồng hào quang cũng từ thân thể hắn lộ ra. chính là ba món thần khí của hắn.

Ngón tay Hạ Ngôn khê vẫy. một đạo linh lực phóng ra. thu ba món thần khí vào tay.

- Quái vật màu đen là cái gì? Chẳng lẽ là một mãnh thú sao?

- Không phảI đó chính là con chó nhỏ màu xám. Ta nhìn thấy nó đột nhiên biến lớn. toàn thân biến thành màu đen. trên người nó dường như còn có lân giáp.

- Trời ạ. Cường già cảnh giới Tạo Hóa kia không ngờ bị quái vật một ngụm cắn mất đầu. Thật là đáng sợ.

- Cường già Tạo Hóa dĩ nhiên chết ở trong tay Hạ Ngôn cùng con chó màu xám kia.

- Ha ha ha. Hạ Ngôn thật sự là lợi hại khôngngờ đánh giết cường giả Tạo Hóa.

Người tu luyện Lang Tà Điện bên trong thành, khi cường giả Tạo Hóa kia chết, mỗi người đều trừng mắt thật lớn. ước chừng qua thời gian một hô hấp mới bắt đầu nghi luận.

Hạ Ngôn cùng con chó hắn mang theo không ngờ có thể chém giết cảnh giới Tạo Hóa. Con chó đó. còn có thể biến thản. Cũng không biết là mãnh thú gì. không ngờ bị Hạ Ngôn thu phục.

Khó thể tường tượng. Phái biết rằng cường giả cảnh giới Tạo Hóa cùng Thiên Thần có

ưu thế không thể với tới. Dưới tình huống bình thường, căn bản không có khả năng lấy lực lượng Thiên Thần chiến thắng Tạo Hóa.

Nhưng phàm là việc đều có ngoại lệ. Hạ Ngôn chính là như vậy.

***

- Gằn đây đã tìm mộtlần. tất cả thần khí hầu như đều thu. Thồ cẩu. chúng ta đi sâu vào trong một chút, cũng tìm vài địch nhân đánh lén một chút.

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, nhìn phía chân trời xa xa. miệng nói.

- Ngao... được. Bán cẩu gia không phát uy. bọn họ không biết uy mãnh của ta.

Thồ Cẩu lập tức đắc ý dào dạt quát khẽ.

- Ngươi trước khôi phục bộ dạng cũ. như vậy mới có thể đánh lừa bọn họ.

Hạ Ngôn nhìn Thổ cẩu giương nanh múa vuốt, nhướng mắt nói.

Con chó này. không ngờ bắt đầu tự xưng là cẩu gia.

-Ngao, hiểu rồi.

Khi nói chuyện, bên ngoài thân Thô Câu linh lực chuyên động, sau đó thân hình lại khôi phục màu xám. hình thể cũng nhỏ đi.

Vù!

Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu cẩn thân phi hành ở tảng thấp. Bọn họ đương nhiên không tim nơi nhiều người, chuyên môn tim góc hẻo lánh không người qua lại. Gần như dán sát mặt đắt. rát khó khiến người khác chú ý.

- Kia có một Thiên Thần đơn lè. đi!

Hạ Ngôn linh mằn phát hiện bóng người đang phi đẳng trước, phát hiện đối phương chi có cảnh giới Thiên Thần, lập tức vung tay lên. một người một chó chạy qua.

-Hả?

- Không tốt. có người hướng về phía ta. Chết tiệt.

Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần này vừa bị đánh tan. lúc này đang muốn chạy về trong đám người, nhưng lúc này phát hiện hai bóng dáng vọt tới. trong lòng mạiứưMy dựng.

- ồ? Không phải cường giả cảnh giới Tạo Hóa? Còn có một con chó nhò? Hừ!

Thiên Thần này cảmứng được thực lực Hạ Ngôn, trong lòng không khỏi hơi buông lòng. Hắn cũng là thực lực Thiên Thần cấp chín đinh, lúc này thấy Hạ Ngôn vọt tới. cũng không vội trở lại đại quân mà chậm rãi dừng lại. chờ Hạ Ngôn bay tới.

Tuy rằng hắn không thể dò xét thực lực chânchính của Hạ Ngôn, nhưng lại có thể xác định Hạ Ngôn không phải cường già Tạo Hóa.

- Đại Trọng Lực Thuật!

Hạ Ngôn từ rất xa liền trực tiếp sử dụng Đại Trọng Lực Thuật. Thổ cầu trong nháy mắt biến thân, trực tiếp hóa thành một luồng sáng đen vồ tới trước mặt Thiên Thần đang bị ảnh hường của Đại Trọng Lực Thuật.

Phốc!

Lại là một ngụm cắn rụng đầu cường giả Thiên Thần này. Con chó này miệng thật chuẩn, cường giả Thiên Thần kia nhìn thấy một bóng đen như trâu đực vồ tới. trong lòng sinh ra dự câm không tốt. Tuy rằng bị tác dụng của Đại Trọng Lực Thuật, nhưng dù sao cũng là Thiên Thần cấp chín đỉnh, hắn toàn lực thúc giục linh lực muốn chạy trốn nhưng vẫn bị một ngụm cắn trúng, cái đầu yếu ớt bị cắn xuống.

- Hiện tại đã biết sự lợi hại của bản cẩu gia chưa?

Thổ Cấu phun đầu ra đầu lười, liếm liếm sau đó khôi phục nguyên dạng, ánh mắt xanh thẳm lại bắt đầu tìm mục tiêu kế tiếp.

- Thật sự là thống khoái.

- Bản cẩu gia đà lâu không thống khoái chém giết như vậy.

- Hắc hắc. Hiện tại cắn chết đểu là người tu luyện nhân loại rấtmạnh. Người vừa rồi còn là Tạo Hóa gì đó.

Thổ Cẩu vẫy cái đuôi màu xám ngắn ngủi, nhe răng trợn mắt xoay người nhìn Hạ Ngôn.

Vào thời điểm thi thể người tu luyện Thiên Thần rơi xuống, Hạ Ngôn đã thu ba món thần

khí của hắn.

- Chủ nhân, nai đó có hai người.

Trong mắt Thô câu chợt lóe lục quang, nhìn chằm chằm vào hai bóng người ở ngoài vạn thước, liên tục hô Hạ Ngôn.

- Hà. để ta xem.

Ánh mắt Hạ Ngôn đào qua. cũng thấy được hai người kia.

Hai người kia cũng đều là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần, dường như thực lực còn không bằng người vừa bị giết.

- Đi. Xử lý bọn họ.

Hạ Ngôn liềnnói ngay.

Đương nhiên lúc Hạ Ngôn hô lên những lời này. hắn cũng đồng thời quan sát bốn phía. Nếu là bị cảnh giới Tạo Hóa của đổi phương nhòm vào. vậy thật là chuyện không ôa

- Chờ giết thêm một chút, trở về thành thôi. Hiện tại ta còn không thích hợp chém giết trên chiến trường này.

Hạ Ngôn trong đầu thầm chuyển ý niệm, cùng Thổ cẩu lần mò vềphía hai người kia.

Thời gian hai hô hấp. hai gă Thiên Thần liền bị đánh chết. Một người bị Thồ cẩu cắn rót đầu. một người khác thì bị kiếm quang của Hạ Ngôn xuyên thủng.

Nhìn Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu liên tục giết chết địch nhân, người tu luyện Lang Tà Điện trong thàiứi Lang Tà đều có chút lạnh người. Lúc này mới bao nhiêu lân. Hạ Ngôn cùng Thô Cầu đã giết chết bốn địc nhân, hơn nừạ trong đó còn có một cường già cảnh giới Tạo Hóa.

Trong lòng TuằttDu cũng không yên: “Thực lực tiểu tử này tiến bộ rất kinh người. Nếu hắn liên thủ với con chó chết tiệt kia. vậy ta...”

Trong lòng Tuần Du mạnh nhảy dựng, sắc mặt có chút biến đen. Hắn hiêu được hiện tại mình chỉ sợ không thể đánh bại Hạ Ngôn Lúc này mới bao nhiêu thời gian? Mới mấy trăm năm ngắn ngủi mà thôi.

Mà một ít người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín lại chấn động không nhỏ. Hạ Ngôn có thể thoải mái đánh chết những Thiên Thần cấp chín kia. vậy cũng có thế đánh chết bọn họ. Nhưng nếu Hạ Ngôn là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cũng không nói làm gì. vấn đề là Hạ Ngôn chi là cảnh giới Thiên Thần cấp chín.

Đồng dạng là một cảnh giới, chênh lệch làm sao lại lớn như thế?

Thời gian một chén trà nhỏ. Hạ Ngôn cùng Thồ cẩu thành công đánh chết mười lăm tên địch nhản, trong đó có hai gã đã là cảnh giới Tạo Hóa. Lúc này. đã có một số kẻ cường đại chú ý tới Hạ Ngôn.

- Thồ Cẩn. chúng ta tiờ về đi. Nếu trận chiến này còn tiếp diền. vậy chờ một lát rồi lại ra.

Trong lòng Hạ Ngôn có dự cảm không tốt. cho nên mới dừng lại. nói với Thả cẩu.

Tuy rằng đã giết hơn mười địch nhân, nhưng Hạ Ngôn cùng Thổ cầu đều vẫn ở bên rìa chiến trường, khoảng cách thành Lang Tà rất gằn. Chỉ khê động tâm niệm là có thể phút chốc trở vào trong thành.

- Ngao. Chủ nhản, ta còn giết chưa đã nghiền đây.

Thô Câu liếm liếm miệng, bộ dạng còn chưa tận hứng.

Lúc nó nói chuyện với Hạ Ngôn, lại không dám tự xưng cẩu gia. nhưng vừa mới trong chém giết, những người tu luyện bị nó cắn rơi đầu. trước khi chết đều nghe được một câu “bản cáu gia”.

- Không được. Có khả năng có kẻ cường đại ra tay với chúng ta. Trở về.

Trong lòng Hạ Ngôn khê động, cảm giác nguy ca trản ngập, lúc này nói với Thô câu. linh lực cuốn một cái. liền độn về phía thành Lang Tà.

- Tiểu bối vô tri. Vờ ra cho ta.

Đúng lúc này. một bàn tay vô thanh vô tức hình thành trên đỉnh đầu Hạ Ngôn cùng Thổ Câu. Uy thế cường đại không gì sátth kịp hung hăng chặn đâu bao phủ xuống, dường như trời sập làm người ta không còn chỗ ẩn thân. Chi là một cồ uy áp khiến linh hồn Hạ Ngôn đều rung động.

Sắc mặt Hạ Ngôn trong nháy mắt trở nên tái nhợt, toàn thân linh lực màu vàng trong phút chốc thúc giục đến cực hạn. Tốc độ chợt bùng phát, muốn tránh bản tay thật lớn đánh xuống.

  #916  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 925: Giới Chủ hiện thân

Hạ Ngôn không chút nghi ngờ một chường này đủ để hủy thiên diệt địa. Chỉ là chường phong tràn ra đều khiến tâm thần Hạ Ngôn rung mạnh, gằn như không thể vặn chuyển linh lực trong cơ thể.

- Chết tiệt. Những nhân vật cường đại quả nhiên không phải ta có thể ngăn cảa Thổ cẩu. mau biến thân, nhất định phái chạy thoát.

Hai hàng lông mày Hạ Ngôn nhíu chặt, lo lắng hô lẻn với Thổ cầu.

- Rống!

Thân thể Thô câu ở không trung mạnh mẽ biến lớn. biến thành mãnh thú lân giáp toàn thân, bốn vó đạp trong không trung tới bên dưới hạ ngôn. Tiếp theo thân thể dựng lẻn. không ngờ mang theo Hạ Ngôn cấp tốc chạy tiốn ra ngoài.

Hạ Ngôn muốn thi triền lực lượng pháp tắc cũng bị hoàn toản giam cầm. căn bản không thể cảm ứng được, ngay cả tốc độ bị trói buộc nghiêm trọng. Mà tốc độ của Thô câu lại bị ảnh hường không lớnế

- Hả? Con chó nhỏ này thật có ý tứ. Ta bắt đến xem rốt cục là chủng loại gì.

Thanh âm khủng bố kia vang lẻn trong tai Hạ Ngôn cùng Thồ cảu. Ánh mắt Hạ Ngôn lúc này đều biến thành màu đò. toàn thản linh lực màu vàng giống như đang sôi tráo ồ ồ trân ra bên ngoài.

-Ngao!

Thân hình Thả cẩu hung hăng chấn động, gắt gao bám cào mạnh. Hạ Ngôn nhìn thấy bốn móng vuốt của nó đều dường như khắc sâu lên bức tường không gian, mỗi một lần nện bước đều bị lực cản thật lớn. Nơi đi qua. vách tường không gian đều để lại một chuỗi vết trào.

Trong lòng khè thờ dài bàn tay Hạ Ngôn khê sờ soạng lẻn thân Thồ cẩu. Đều đã muốn táng thân, nhưng Thô câu đều không từ bỏ minh.

- Lão nhi vô sỉ. dám như thế. Mau tiếp ta một chường.

Ngay khi Hạ Ngôn cảm giác toàn thân mình dường như bị một cồ lực lượng đánh ta. một giọng nói quen thuộc phảng phát như thanh âm của trời từ phương xa truyền đến.

- Là Thủy Vụ Điện chủ.

Hạ Ngôn nghe được thanh âm. trong lòng lập tức mừng rờ.

Thủy Vụ Điện chủ hẳn là phát hiện hắn bị nhân vật cường đại đuổi giết, không ngờ từ xa xa trực tiếp xông tới. một chường đáỉih tới bóng người trong hư không.

- Lại là lão già nguiơ. Hừ. chẳng lê ta sợ ngươi?

Giọng trầm thấp vừa rồi lộ ra một tia bất măn. trở bàn tay đánh qua Thủy Vụ Điện chủ. Nghe lời nói của hắn hằn là vừa rồi từng giao thủ với Thủy Vụ Điện chủ. song cũng không có phân thắng bại.

Ầm!

Song chường chạm nhau, chưởng ấn thậtlón trải rộng chân trời toàn bộ không gian đều hoàn toàn vờ tan. Mà bởi vì Thủy Vụ Điện chủ xuất hiện, chường ấnmàu đen vừa rồi công kích Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu cũng tự nhiên thu trở về. thùa dịp cơ hội này. Hạ Ngôn cùng Thô Câu đã tới dưới thành Lang Tà theo một khe hờ chui vào trong thành.

Phù!

Tới trong thành. Hạ Ngôn thở ra một hơi thật sâu. toàn thân kim quang nhanh chóng lưu chuyển chừa khỏi thương thế vừa rồi. Mà Thổ cẩu dường như mất rất nhiều sức. lúc này có chút mòi mệt.

Hạ Ngôn vội từ trong nhẫn lấy ra một trái màu vàng cho Thổ cẩu dùng.

- Ngao... ô! Thật là đáng sợ. Chủ nhân, người vừa rồi đuổi giết chúng ta. quá cường đại. Chúng ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Thổ Cẩu cũng lộ ra bộ dạng còn sợ hãi sau khi ăn trái cây màu vàng, khôi phục bộ dạng cũ. mắt xanh thắm nhìn về chiến trường ngoài thành.

- ừ. Thủy Vụ Điện chủ đang chiến đắu cùng người kia.

Hạ Ngôn ở trong thành cũng có thể nhìn thấy hai bóng người đang xuyên toa nơi chân trời chính là Thủy Vụ Điện chủ cùng nhân vật cường đại vừa đuôi giết mình.

Lúc này trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút may mắn.

- Nếu không phải cường độ thản thể ta vượt xa người tu luyện bình thường, chi sợ đã bị lực lượng thật lớn đó phân thây.

Hạ Ngôn nhìn miệng vết thương đã khép bên ngoài thân thể. thầm nghĩ trong lòng.

Chi là uy áp từ chường ắn mang theo đã khiến toàn thân Hạ Ngôn nứt nẻ. Nếu là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường, chỉ sợ đã sớm chết, trực tiếp hóa thành một vũng máu. Mà Hạ Ngôn dựa vào tố chất thân thể cường đại không ngờ gắng gượng kiên trì được.

Vù vù vù.

Mấy đạo linh lực dao động từ sau Hạ Ngôn truyền đến. Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn, thấy không ít bóng người lóe ra. ánh mắt ngưng tụ phát hiện là đám đồng người tu luyện Lang Tà Điện.

- Hạ Ngôn, ngươi không sao chứ?

Vương Vĩnh Chí dẫn đầu tới gần Hạ Ngôn, mắt trợn tròn nhìn Hạ Ngôn, lên tiếng dò hòI sau đó ánh mắt đào qua Thồ cẩu.

“Chẳng lê vừa rồi những người tu luyện của Lang Tà Điện đều nhìn thấy ta ở ngoài thành?” Ý niệm trong đầu khê chuyên. Hạ Ngôn liền nghĩ tới khả năng này. bằng không hắn vừa tiến vào thành những người này liền chạv tới.

- Ta không sao. Vương Vĩnh Chí sư huynh, vừa rồi huynh ở trong thành nhìn thấy ta ở bẻn ngoài?

Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, thuận miệng hỏi. Cho dù bị nhìn đến. cũng không có gì cà.

- ừ. nhìn thấy ngươi cùng nó ở ngoài thành đánh chết địch nhân.

Vương Vĩnh Chí gật đầu nói ánh mắt lại đào qua Thô câu bên cạnh Hạ Ngôn, nhìn ra được trong lòng hắn có chút rối rắm.

- Ha ha. Nguyên vốn chỉ muốn đi ra ngoài nhặt một ít thần khí thuận tay giết một ít địch nhân không mạnh mà thôi.

Hạ Ngôn híp mắt lại cười nói.

Đám người tu luyện Lý Vân thuộc về Tinh Đấu Điện cũng tới gần.

- Hạ Ngôn, ngươi thật là lợi hại.

Nhuận Khánh Hải động dung nói.

- Đúng vậy. Linh thú này. cũng rất lợi hại.

Người tu luyện Ngụy Long thuộc về Tinh Đấu Điện cũng tán thường nói.

Nghe được có người tán thường minh. Thổ cẩu nhe răng nanh trắng ở giơ móng vuốt lên. trên khuôn mặt chó lộ vè tươi cười. Thấy một màn này. mọi người lại chắn động trong lòng, sắc mặt khê biến, càng xem càng thấy con chó này bất phàm.

Bồng!

Lại một tiếng nồ từ ngoài thành truyền đến. mọi người vội chuyển mắt nhìn.

- Mau nhìn. Điện chủ đại nhân đánh lui người hắc bào kia.

Một người tu luyện của Lang Tà Điện hưng phấn la lớn.

Quả nhiên Hạ Ngôn cũng nhìn thấy trong tiếng vang thật lớn kia. cự kiếm màu vàng của Điện chủ Huyền Thượng Vũ hoàn toàn đánh tan hắc quang đối phương phóng ra. bóng người màu đen cũng bị đây lui mấy vạn thước, gian nan ôn định thản hình.

Lúc này Huyền Thượng Vũ cất bước tiến lên. kim kiếm xoay tròn, muốn thuận thế giết chết đối phương.

Đúng lúc này. ở sâu trong hư không phía chân trời đột nhiên xuất hiện một cây cột màu đen thật lướn. Cây cột này dĩ nhiên từ trong hư không trực tiếp thò ra. thật mạnh quét lên người Điện chủ Huyền Thượng Vũ.

Thân hình Huyền Thượng Vũ lập tức bị đánh bay ra xa. không ngờ không thể tránh né.

Ầm!

Toàn bộ mặt đất đều chấn động kịch liệt. Mọi người nhìn thấy trong phút chốc thân thế Điện chủ Huyền Thượng Vũ hung hăng đánh lên lồng năng lượng thành thị. Toàn bộ lồng năng lượng đều lập tức phóng ra hào quang bảy màu mãnh liệt. Mọi người chi cảm giác được cái lồng năng lượng thành Lang Tà này dường như muốn mạnh mê tan biến.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ bị một côn đánh bay chạm vào lồng năng lượng, rồi sau đó

lại nhanh chóng bay lên phía chân trời miệng phun ra một ngụm máu đò tham, mắt gắt gao nhìn vào nơi sâu trong hư không đó.

Lúc này. cây cột lớn màu đen kia mới dần dần biến mất trong không gian, sau đó trong hư không kia không ngờ xuất hiện một bóng người cao lớn mặc trường bào vàng.

Sau khi bóng người màu vàng này xuất hiện, toàn bộchiến trường đều tiờ nên yên tĩnh, dường như thời gian đều bị ngừng lại. Uy áp vô biên vô hạn theo bóng người màu vàng tự nhiên phát ra. mặc đù là dưới sự bào vệ của lồng năng lượng thành Lang Tà. Hạ Ngôn cũng cảm giác được áp bách khủng bố. giống như muốn làm minh phải lẻn cúng bái. Lực lượng thần bí theo bốn phương tám hướng chụp xuống.

- Giới chủ đại nhân.

Vô số người xâm lấn lúc này đều cung kính hành lề với bóng người màu vàng, phát ra giọng kính sợ.

- Cái gì? Giới chủ?

Nghe hai chữ đó. tất cả người tu luyện Lang Tà Điện trong phút chốc sắc mặt trắng bệch. Điện chủ Huyền Thượng Vũ tuy rằng là Điện chủ Lang Tà Điện trung tảm của Lang Tà Giới nhưng hắn cũng không phái Giới chủ của Lang Tà Giới. Giới chủ Lang Tà Giới là người mờ ra Lang Tà Giới. Toàn bộ Lang Tà Giới chính là vị Giới chủ đại nhân mở ra.

Mà nhân vật cường đại trường bào vàng này dĩ nhiên là Giới chủ mờ ra một thế giới. Hiển nhiên hắn mở ra tuyệt đối không chỉ là Phân thế giới bình thường.

Cây côn màu đen từ trong hư không thò ra lập tức đánh bay Điện chủ Huyền Thượng Vũ. lực lượng như vậy căn bản khó thể tường tượng.

Một số nhân vật cường đại của Lang Tà Điện cũng chậm rãi tụ tập đến bên cạnh Huyền Thượng Vũ. Vài trăm tên cấp bậc Điện chủ đều gắt gao nhìn đối phương.

Đối phương là nhân vật cấp bậc Điện chủ. thực lực sâu không lường được, bọn họ đều xa xa không phái đối thủ.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũế Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?

Môt Điên chủ tới bên canh Huyền Thương Vũ. truyền âm dò hỏi.

• ' ’ 'ệ • V • W * /

Vừa rồi trong chiến đấu đã có ba vị Điện chủ của Lang Tà Giới ngã xuống, mà nhân vật gằn với Điện chủ lại có hơn mười người. Đương nhiên. số lượng người tu luyện đối phương mà mọi người giết chết đã có hon mấy ngàn, số lượng người tu luyện đối phương rất nhiều, rất nhiều người tu luyện cảnh giới Thiên Thẩn, một chường đều có thể đập chết vài người. Nếu không phải đối phương hình thành đại trận tiếp ứng lẵn nhau, vậy người chết càng nhiều hơn.

- Trước không nên động, nhìn rồi tính.

Huyền Thượng Vũ nhìn Điện chủ kia một cái. truyền âm nói. Rồi sau đó ánh mắt lại chuyên sáng bóng người mặc kim bào. trong mắt lóe thần quang.

- Xin hỏi tiền bối là Giới chủ đại thế giới nào. vì sao muốn tấn công Lang Tà Giới ta?

Thanh âm trầm thấp của Huyền Thượng Vũ chậm rãi nói. Tuy hắn là Điện chủ Lang Tà

Điện, nhưng là cũng khó có thể thấy nhân vật như Giới chủ. ngay cả Giới chủ Lang Tà Giới, hắn cũng không gặp bao nhiêu lần.

Vừa rồi người tu luyện hắc bào kia nói Giới chủ Lang Tà Giới Tô Ngọc Hòa đã bế quan vạn năm. hiện tại rất khó biết Lang Tà Giới bị xâm lấn.

- Hừ. tiếu bối vô tri. Tấn công Lang Tà Giới ngươi chẳng lẽ còn cần lý do gì sao? Lào già Tô Ngọc Hòa hiện tại chính đang bế quan, chờ khi lão xuất quan. Lang Tà Giới đã không còn trong khống chế của lão. Đến lúc đó. cho dù có nồi giận cũng vô dụng.

Người tu luyện kim bào nở nụ cười.

- Như thế nào? Ta cho các ngươi ba giây lựa chọn đầu hàng. Nếu không... giết không tha!

Tươi cười trên mặt người kim bào còn không biết mất. đột nhiên đọng lại. âm khí dày

đặc tàn nhằn nói.

Bất kỳ người nào cũng sẽ không hoài nghi lời hắn nói. cồ cảm giác uy áp cuồn cuộn mành liệt không chồ nào không có khiến mọi người không thể thờ nồi.

Đám người Huyền Thượng Vũ. thần sắc cũng vô cùng ngưng trọng. Thời gian ba hô hấp. đôi phương sẽ đại khai sát giới. Bên mình căn bản không ai có thể ngăn càn đối phương xuất thủ.

  #917  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 926: Đây mới là Pháp Tắc Thần Khí

Lúc này Điện chủ Lang Tà Điện Huyền Thượng Vũ nắm chặt hai tay. trong lòng hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ cấp tốc vận chuyên, nhưng cũng không có biện pháp nào khá dĩ. ơ trước mặt nhân vật cấp bậc Giới Chủ thì bất cứ biện pháp gì cũng đều không có hiệu quá quá lớn. Đừng nói là một gã cường giả cấp bậc Giới Chủ. cho dù là một người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng nhỏ bé. tảm chí đều vô cùng kiên định, một khi đà hạ quyết tâm sẽ không dễ dàng thay đôi quyết định, nếu không làm sao có thể tu luyện thành cường già được đây?

Hiện tại cường già cấp bậc Giới Chủ này cho mọi người tại Lang Tà Giới thời gian suy nghĩ là ba giây, như vậy hắn khắng định nói được làm được, sau ba giây nếu người tu luyện Lang Tà Giới không đầu hàng, vậy tất nhiên hắn sẽ xuât thủ.

Không chỉ có đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ đối mặt chính diện với tên Giới Chủ kia. ngay cả đám người Hạ Ngôn ở trong thành lúc này trong lòng cũng giống như có một chiếc chuông to lớn đang không ngừng ngân vang, trong lòng rung động mãnh liệt, không thể bình ồn.

Đại trận phòng ngự của thành Lang Tà khẳng định không thể ngăn càn cường già Giới Chủ kia công kích quá lâu. Một khi đám người Điện chủ Huỵền Thượng Vũ ngă xuống, như vậy toàn bộ thành Lang Tà. tiếp đến là Lang Tà Giới đều sẽ rất nhanh bị chiếm đóng.

- Làm sao bây giờ?

- Rốt cuộc nên đối phó cường giả Giới Chủ này như thế nào?

Trong lòng mọi người đều âm thầm tự hỏi. nhưng không ai có thể nghĩ ra được biện pháp gì. đây chính kết quả bởi sự ảnh hường về chênh lệch thực lực quá lớn mang lại. Trước mặt thực lực tuyệt đối cường đạL hết thảy đều không có hy vọng. Bắt cứ ngôn ngữ nào cũng có vẻ yếu ớt vô lực.

“Ta nhất định phải trở thành một cường giả tuyệt thế!”

Hạ Ngôn nắm chặt hai tay. từ trong hai mắt hai đạo tinh quang ngưng tụ thành thực chất.

“ Nếu muốn nắm giữ vận mệnh của chính mình, nhất định phải có được thực lực vượt xa người khác.”

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn chằm chằm phía chân trời bên ngoài.

- Hắc hắc hắc!

Lúc này. cường giả cấp bậc Giới Chủ kia tiếp tục phát ra tiếng cười âm trầm khủng bố. thân ảnh ở trong mành không gian kia không ngừng nhộn nhạo giống như sóng nước, mọi người căn bán không thể dùng ánh mắt hay ý thức đê nắm giừ vị trí của hắn.

- Xem ra các ngươi không định chuẩn bị đầu hàng, đã vậy...hôm nay ta liền đại khai sát giới xem sao!

Cường già khủng bổ này sau khi âm trầm cười lên. sát khí từ trẻn thân thể lan tòa ra hóa thành một đạo sắc nhọn bao phủ về phía đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ.

Chỉ là một ý niệm trong đầu lập tức có thể bao phủ toàn bộ đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ với mấy trăm người vào bên trong, bất cứ người nào cũng không thể thoát đi ra ngoài. Thực lực đáng sợ như vậy ngay cả Huyền Thượng Vũ cũng không thể giãy giụa.

Lúc này. Huyền Thượng Vũ cũng cắn chặt răng.

“ Cho đù hôm nay tử trận cũng quyết không đầu hàng, cũng không lui về phía sau nữa bước.”

Ý niệm cường đại gắt gao chống đờ cồ sát khí khủng bố vô hình kia. không ít nhân vật cấp bậc Điện chủ sắc mặt bắt đầu trở nên trắng bệch, nhưng thân thể thủy chung cũng không lùi lại nửa bước.

Từng đạo lưu quang phối hợp hình thành một lá chắn ở phía trước mọi người.

- Được! Được lắm!

Một khi đà như vậy. đừng trách ta xuất thủ vô tinh. Ha ha ha. đà bao nhiêu năm rồi không có ai dám như thế trước mặt ta.

Cường giả cấp bậc Giới Chủ kia không giận mà cười lớn. toàn bộ phía chân trời đều chậm rãi hóa thàỉih một mành màu đò. Nhan sắc màu đỏ tươi như máu này khiến cho những hắc động do không gian loạn lưu hình thành đều lập tức đứt đoạn.

- Chết đi!

Một thanh trường thương màu đen thật lớn mang theo năng lượng cường đại hủy diệt mọi thứ lóe lên trong không gian một chút rồi lao về phía đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ. khí thế không thể chống cự.

Không ai có thể ngăn cản trường thương này công kích, hào quang màu đen từ trên trường thương không ngừng phun ra nuốt vào. còn chưa tới gần đám người Huyền Thượng Vũ. bọn họ đã cảm giác được năng lượng khủng bố cuồn cuộn mành liệt kia.

Tất cả mọi vật ở giừa hai phía đều hóa thành tro bụi. Một mành không gian này đều hoàn toàn bị phong tỏa. ngay cả một con chim cũng không có khả năng bay thoát ra ngoài.

Hiển nhiên cường giả cấp bậc Giới Chủ kia muốn một kích phải giết toàn bộ đám người Huyền Thượng Vũ.

“ Oanh”

Từ trên thân thể Huyền Thượng Vũ một quầng hào quang chói mắt đột nhiên bộc phát ra. Mọi người có thể 10 ràng nhìn thấy một khòa Thiên Thạch cự đại từ trên không gian loạn lưu rót xuống.

- Muốn giết ta làm sao có thể không trá một giá nào chứ.

Lúc này. Huyền Thượng Vũ cũng đà hoàn toàn buông lòng, hắn đã quyết tâm liều mạng. Thiên Thạch to lớn phía trên đỉnh đầu của hắn đồng dạng lóe ra hàn quang âm u nhàn nhạt, khí lãng kịch liệt quay cuồng.

“ Xích”

- ừ? Không ngờ có thể luyện hóa Pháp Tắc Thần Khí cùng một viên tinh cầu trong không gian loạn lưu thành một thê. quả nhiên là thiên tài hiếm thấy nha.

Cường giả cấp bậc Giới Chủ kia nhìn thấy Thiên Thạch xuất hiện trên đinh đầu Huyền Thượng Vũ cũng hơi sửng sốt một chút, rồi sau đó tán thường gặt gặt đần. ánh mắt sắc nhọn.

- Tuy nhiên, cho dù ngươi là tuyệt thế thiên tài thì hôm nay cũng hẳn phải chết.

Cường già cấp bậc Giới Chủ vung tay lên. trường thương màu đen trong thời gian ngắn đâm tới phía trên thiên thạch kia.

Toàn bộ Thiên Thạch Thể kia đều kịch liệt chấn động, từng đạo dấu vết pháp tắc không ngừng vờ nát. trường thương màu đen không ngừng tiến sâu vào. Chi trong thời gian ngắn ngủi, một nửa trường thương màu đen đã chui vào bên trong Thiên Thạch Thể.

Đám người Hạ Ngôn đứng ở trong thành Lang Tà quan sát sớm đã trợn mắt há hốc miệng, loại chiến đắu cấp bậc này bọn họ ngay cả tường tượng cũng chưa từng tưởng tượng tới. không ngờ Thần khí còn có thể luyện hóa cùng với tinh cầu trong không gian loạn lưu thành một thẻ? Việc này cần lực lượng cường đại tới cờ nào?

- Đây...mới là uy lực chân chính của Pháp Tắc Thần Khí!

Hạ Ngôn hít sâu một hơi. trong lòng vô cùng ngạc nhiên thán phục nói.

Ngay cả Thổ cẩu cũng trợn trừng đôi mắt màu xanh sâu thẳm của mìnỈI nhìn cành tường phát sinh bên ngoài không chóp mắt.

Bình thường thần khí mà so với Pháp Tắc Thần Khí quả thật không khác gì rác rưởi. Nếu bình thường thần khí gặp phải Pháp Tắc Thần Khí sợ rằng căn bản không thề tới gần. sẽ bị lực lượng pháp tắc từ Pháp Tắc Thần Khí tỏa ra chấn áp thành bột phấn, mà người tu luyện thì càng không cần phải nói.

Lực lượng pháp tắc trên Pháp Tắc Thần Khí hơi chấn động một chút cũng có thể đánh chết vô số người tu luyện, thậm chí ngay cả Tinh cầu cũng có thể bị đánh nát. Loại lực lượng này khó có thế tượng tưởng nồi.

“ Phốc”

Đúng lúc này. thân hình Huyền Thượng Vũ có chút chắn động, từ trong miệng hắn đột nhiên một ngụm máu tươi đò sẫm phun ra. sắc mặt cũng trở nên trắng bệch. Trường thương màu đen kia gần như sắp xuyên thấu Thiên Thạch Thể. Kế tiếp bọn họ có thể cũng bị trường thương đó trực tiếp xuyên qua mà chết.

- Các vị! Liều mạng đi. đẳng nào cũng phải chết!

Điện chủ Thủy Vụ râu tóc bạc trắng tung bay. đúng lúc này lớn tiếng hô. đồng thời trong cơ thế hắn cũng bắn ra một mảnh hào quang. Một đạo hào quang mầu hòa diềm rất nhanh lao về phía trường thương màu đen đang sắp xuyên thủng Thiên Thạch Thể kia. đây đúng là Pháp Tắc Thần Khí của Điện chủ Thủy Vụ.

Pháp Tắc Thần Khí tương liên với bản mệnh của người tu luyện, gằn như chính là tính mạng thứ hai của người tu luyện. Nếu người tu luyện chết thì bình thường Pháp Tắc Thần Khí đều sẽ lâm vào bị thương nặng mà hao tổn tựa như kiện Pháp Tắc Thần Khí của chủ nhân Hư Huyền Chi Cành Hạ Ngôn đang giữ kia cũng đang bị hao tôn.

“ Tê”

“ Xích”

“Vù”

Từng đạo ánh sáng rực rờ toàn bộ đều bắt đầu bay ra phía ngoài nghênh đón về phía trường thương màu đen kia. Mấy trăm kiện Pháp Tắc Thần Khí hình thành uy thế cũng vô cùng lớn. quang hoa phủ kín toàn bộ bầu trời.

“ Oanh long”

Bản thân mấy trăm kiện Pháp Tắc Thần Khí va chạm cùng một chỗ với trường thương màu đen kia. vô số lực lượng pháp tắc không ngừng bắn văng tung tóe. hóa thành một mảnh vật chất giống như phiến tơ.

- Hừ. đom đóm mà cũng dám tranh sáng cùng nhật nguyệt. Muốn chết!

Tên cường giả cấp bậc Giới Chủ kia hừ lạnh một tiếng, từng đạo hào quang màu đen đánh ra. sát ý phía trên trường thương màu đen kia gia tậng thêm ba phần.

“ Phốc phốc phốc...”

Mấy trăm nhân vật cấp Điện chủ toàn bộ miệng phun máu tươi. Hiển nhiên Pháp Tắc Thần Khí của bọn họ đều đã bị thương tản. thực lực đối phương thật sự quá mạnh mè. căn bản không phải bọn họ có thể chống đờ được.

“ Ồng ông ông...”

Đúng lúc này. bầu trời bị hồng quang hoàn toàn che khuất không ngờ xuất hiện một vầng thái dương sáng ngời. Không saI vốn không gian xung quanh hoàn toàn bị đátth nát. không gian loạn lưu màu đen xuất hiện, vốn ánh sáng mặt trời gần như đều hoàn toàn bị hút vào trong không gian loạn lưu. Sau đó. cường già cấp bậc Giới Chủ kia trước khi chiến đấu kịch liệt diễn ra lại phóng ra hồng quang đầy trời hoàn toàn ngăn cản không gian loạn lưu.

Mà lúc này. trên bầu trời không ngờ lại xuất hiện một vầng thái dương nữa. mọi người đương nhiên đều ngạc nhiên bắt ngờ.

Đám người Hạ Ngôn đều chuyển ánh mắt chăm chú nhìn phía đó. hào quang chói mắt kia khiến cho mọi người không thể nhìn trực diện vào. Cùng lúc đó. có một thanh âm có thế thẳm thấu tâm linh con người truyền đến.

“ Đó là cái gì?”

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

-MễU!

Một thanh âm từ trong vầng thái dương mới xuất hiện kia vang lên. dường như chính là đang gọi một người, người này tên là Mễ u.

-Sao?

Cường già cấp bậc Giới Chủ kia cũng đã sớm ngẳng đầu lên quan sát. vẻ mặt nhìn không rõ là biểu tinh gỉ. Mà lúc này lại cau mày lại. phát ra một tiếng nghi hoặc. Dường như hắn cũng không biết thân phận người đến là ai.

- Me U! Ngươi lại dám thừa dịp ta bé quan tấn công Lang Tà Giới của ta. Hừ. chẳng lè ngươi đã quên chuyện phát sinh mười vạn năm trước sao?

Thanh âm từ trong vầng thái dương này lại vang lẻn. thanh âm trầm thầm lại phi thường có lực.

Huyền Thượng Vũ nghe thấy thanh âm này vẻ mặt cũng buông lỏng, toàn bộ tảm thần đều trở nên nhẹ nhõm hơn.

- Rốt cuộc Giới Chủ đại nhân cũng tới. nếu chậm thêm một lát nữa sợ rằng ta và toàn bộ Điện chủ trong Lang Tà Giới đều phái chết ở nơi này.

Mà cường giả cấp bậc Giới Chủ tên Mễ u kia lúc này mí mắt cũng cấp tốc dựng lên. cơ mặt xuất hiện một loại vặn vẹo đáng sợ. dường như đang nhớ tới chuyện mà hắn không thể chịu đựng được vậy. lửa giận trong lòng quay cuồng. Nhưng đối mặt với bóng người trong vầng thái dương kia lại không dám xuất thủ.

“ Ba”

Đúng lúc này. từ trong vằng thái dương kia một đạo ánh sáng rực rờ đột nhiên bắn ra lao thẳng tới chuôi trường thương màu đen. Ánh sáng rực rờ bỗng nhiên hóa thành một bàn tay cực lớn lập tức nắm lấy trường thương màu đen kia. Sau đó hung hăng vung lên. chuôi trường thương màu đen không gì địch nồi này không ngờ bị mạnh mê kéo lại bay về phía vằng thái dương kia. Dường như một tiếng kêu thống khô từ trong trường thương màu đen phát ra.

- Đáng giận!

Mễ u gằm nhẹ một tiếng, song chường lần lượt thay đổi. hắc quang toàn thân đại thịnh, trường thương màu đen kia ở trong bàn tay cực lớn mạnh mê chấn động mấy lần. rốt cuộc giày ra khỏi bàn tay do hào quang hóa thành này nhanh chóng baỵ về phía Me u. Lập tức hắc quang lóe sáng, trường thương màu đen hoàn toàn biến mất. hiên nhiên đã được cường giả cấp bậc Giới Chủ Me u kia thu vào trong cơ thể của mình.

  #918  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 927: Đó là cái gì?

Loại cấp bậc chiến đấu này đã không còn trói buộc trong phạm vị một thế giới nữa. đối với bọn họ mà nói từ một thế giới này tiến vào thế giới kia cũng không phái việc gì khó.

Mới vừa rồi Me u kia cũng là từ trong hư không đi tới. mà hiện tại nhân vật cường đại như một vầng thái dương cũng trực tiếp từ trong hư không đi ra. ở ngoài bức tường không gian chính là không gian loạn lưu đáng sợ. Mà giừa hai đại thế giới đều cách nhau bởi không gian loạn lưu. trước khi thực lực không đủ cường đạI nếu tiến vào trong không gian loạn lưu sẽ cực kỳ nguy hiêm. Cho dù là cường giả cảnh giới Tạo Vật bình thường cũng không thể dừng lại ở trong không gian loạn lưu một thời gian quá lâu.

Trong không gian loạn lưu căn bản không thể phân biệt phương hướng, các loại tai nạn cũng rất nhiều. Thậm chí một chút không cân thận đều có thể bị một tinh cầu đụng phái trực tiếp tan xương nát thịt.

Thời điểm Điện chủ Huyền Thượng Vũ chiến đấu kịch liệt vừa rồi sử ra Pháp Tắc Thần Khí do tinh cầu tế luyện với thần khí mà thành, tuy nhiên đó chỉ là một tinh cảu vô cùng nhỏ. được xưng là Thiên Thạch thì chính xác hơn. Phái biết răng, trong không gian loạn lưu số lượng tinh cầu cực lớn vô số kể. Có một số tinh cầu còn di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Trước khi thực lực chưa đủ cường đại mà tiến vào không gian loạn lưu gặp phải tinh cầu di chuyên kia. vậy thậm chí có nhìn thấy tinh cầu đang lao tới sắp va chạm vào mình cũng không có năng lực tránh thoát.

Lúc này. bên trong quầng hào quang chói mắt giống như vầng thái dương kia. một đạo nhân ảnh lừng thừng đi ra. vầng thái dương chói lòa kia cũng dẫn dần trở nên phai nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Hạ Ngôn nhìn thấy người đi ra từ trong vầng thái dương là một trung niên nam tử. bề ngoài tuôi cũng không lớn. Nhưng hai mắt của hắn có hào quang màu tím lấp lánh, trên người mặc một kiện trường bào màu tím vô cùng bình thường. Ánh mắt của hắn chi đang nhìn về phía cường giả cấp bậc Giới Chủ Mề u ở phía xa xạ khóe miệng khê nhếch lên. dường như đang mỉm cười.

- Me U! Ngươi tuyệt đối không thể nghĩ tới dĩ nhiên ta lại xuất quan lúc này đúng không? Thật là trírag hợp đó. ta vừa mới xuất quan liền cảm ứng được ý niệm Huyền Thượng Vũ truyền lại cho ta. biết có người tiến công Lang Tà Giới. Mễ U! Hiện tại hãy đê cho ta xem trong thời gian bao nhiêu năm như vậy. ngươi có tiến bộ gì hay không?

Trung niên nam tử một thân trường bào màu tím. hai tròng mắt màu tím ngừ điệu ung dung thoải mái chậm rãi nói.

Mà Mễ u kia sắc mặt càng thêm âm u và lạnh lùng.

- Ra mắt Giới Chủ đại nhân!

Điện chủ Huyền Thượng Vũ thi lễ thật sâu với bóng người màu tím trên bầu trời

- Ra mắt Giới Chủ đại nhân!

Đông đào Điện chủ khác, còn có cả đám người tu luyện Lang Tà Điện như Minh Ly cùng với bộ phận cường giả cảnh giới Tạo Vật cường đại đều thi lễ với Giới Chủ.

Tuy l ằng những người này đều tu luyện rất lâu. ở tại Lang Tà Giới cũng đồng dạng cũng rắt dài nhưng phần động trong số đó sợ rằng đều chưa bao giờ ra mắt Giới Chủ đại nhâiI chi nghe qua chứ chưa từng gặp mặt. Lúc này thấy Giới Chủ đến cả đám đều chấn động trong lòng.

- ừ. các ngươi không cần đa lề. mau mau chữa thương đi.

Giới Chủ Lang Tà Giới Tô Ngọc Hòa liếc mắt nhìn mọi người một cái. gật gật đầu nói.

Huyền Thượng Vũ cùng mấy trăm người tu luyện đều hoặc ít hoặc nhiều bị thương dưới một kích vừa rồi của Me U. cũng may thương thế cũng không nặng, sử dụng một số quả thực trán quý liền rất nhanh có thể hoàn toàn khỏi hẳa

Đông đảo người tu luyện ở phía sau Me u lúc này vẻ mặt đều có chút nhục nhã. hiện tại bọn họ đều biết người này chính là Giới Chủ Lang Tà Giới.

Giới Chủ Lang Tà Giới thực lực phi thường mạnh mê. một mình hắn sáng lặp ra tám đại thế giới. Lang Tà Giới này chỉ là một trong tám đại thế gới. Bởi vậy có thể thấy được thực lực Tô Ngọc Hòa mạnh mè tới trình độ nào.

Thâm chí có lời đồn rằng thực lực Tô Ngọc Hoa đã tiếp cận với cấp bậc Trấn Chủ.

Trên cảnh giới Tạo Vật chính là Thần Chủ. giơ tay nhấc chân có thể sáng tạo nên một thế giới. Đương nhiên cũng đồng dạng có thể hủy diệt một đại thế giới trong nháy mắt. Có thể nói người tu luyện cảnh giới Thần Chủ đã hóa thân thành một bộ phận trong thiên địa pháp

tắc. Cho dù là những Giới Chủ này sợ rằng cũng không có người nào gặp được Thần Chủ.

Đương nhiên, nếu Thần Chủ không muốn hiện thản vậy bọn họ cho dù có thể gặp được Thân Chủ cũng căn bản không thể phát hiện ra Thần Chủ ngay tại trước mắt.

Bởi vì. bản thân Thần Chủ tồn tại chính là một bộ phận trong thiên địa pháp tắc. Mà người tu luỵện cảnh giới Tạo Vật có lợi hại hơn nữa cũng chỉ có thể lợi dụng những pháp tắc này. Bất kê là mờ không gian hay là chiến đấu chém giét kịch liệt đều sử dụng lực lượng pháp tắc. Nhưng bản thân Thần Chủ lại chính là một bộ phận của lực lượng pháp tắc.

Trong truỵền thuyết. Thần Chủ thậm chí còn có loại năng lực có thể nghịch chuyển thời gian khó có thể tường tượng, ngay cả thời gian cũng có thể bị bọn họ nghịch chuyên. Chuyện đã từng phát sinh đều có thể làm quay ngược lại. sau đó lại bắt đầu lần nữa.

Thực lực Tô Ngọc Hòa được những người này cho rằng đã tiếp cận Thần Chủ trong truyền thuyết kia. ỳ +

Cũng khó trách khi Me u kia nhìn thấy Tô Ngọc Hòa. trên mặt lại lộ ra biểu tình phấn khích như vậy. Tuy nhiên, mặc dù hắn vô cùng kiêng ki Tô Ngọc Hòa nhưng cũng chưa tới mức phải sợ hãi. Nếu bằng không hắn cũng sẽ không xua quân tới tấn công Lang Tà Giới.

Thực ra hắn tấn công Lang Tà Giới tất nhiên có nguyên do trọng yếu. trọng yếu tới mức đủ đê hắn không tiéc dấn thản vào mạo hiêm. Xung đột với Tô Ngọc Hòa quả thực là hành vị phi thường liều lĩnh.

Lại nóI thực lực Giới Chủ Mễ u này cũng cực kỳ cường đại. Mười vạn năm trước hắn đã từng chiến đấu một trận cùng với Tô Ngọc Hòa. trận chiến đấu kịch liệt đó cuối cùng hắn bạI thân thụ trọng thương, dựa vào một loại bí pháp mới có thể chạy thoát.

Hiện tại lại đối mặt với Tô Ngọc Hòa. trong lòng hắn vẫn không thể buông được. Mười vạn năm qua. hắn cảm giác được Tô Ngọc Hòa so với mười vạn năm trước dường như càng khủng bố hơn.

Nếu là người bình thường lúc này nhìn thấy Tô Ngọc Hòa có lẽ sẽ càm thấy Tô Ngọc Hòa cũng chính là người thường, không nhìn ra được có gì di thường. Nhưng ở trong mắt Mề u hắn lại hoàn toàn không phải như vậy.

“ Hô”

Tô Ngọc Hòa xoay người, ánh mắt hơi híp lại nhìn chằm chằm Me U. bàn tay chậm rãi nâng lên ở trong không trung. Trong nháy mắt. Tô Ngọc Hòa nâng tay lên đánh ra về phía trước.

Trog không gian trước mặt. năm đường chỉ liền vô cớ xuất hiện, rõ ràng đang lao về phía Mễ u. Chi đơn giản một chiêu nhưng Mễ u lại vô cùng trịnh trọng, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú năm đạo chi tay thô to trong không gian.

“A!”

Mễ u há miệng thét dài một tiếng, đám mảy đò như máu xung quanh thân thể hắn càng ngày càng nồng nặc.

“ Xích”

Những đám mây hồng ngọc này đột nhiên hóa thành một con cự long, gắt gao cuốn lấy năm đường chỉ tay thô to đang áp bách tới kia. Cự long giương nanh máu vuốt không ngừng xoay máu thân hình to lớn của minh, cuốn lấy năm ngón tay kia.

Đông đào người tu luyện đứng ở phía sau Me u lúc này có thể nhìn thấy thản hình Mễ u không ngờ đang run lên nhè nhẹ. linh lực nhộn nhạo trong cơ thể giống như sơn băng địa liệt vậy.

Mà hàng trăm thán ảnh từ trong những người tu luyện nàỵ từ không trung rơi xuống, thật giông như mưa lớn trút xuống. Trong thời gian chóp mắt ngắn ngủi, số thi thể phía dưới lại dầy thêm lên một tầng. Chi dưới uy áp của năm ngón tay mà trực tiếp khiến cho một lượng lớn người tu luyện ngã xuống.

Mà những người tu luyện còn sống kia cũng đều vô cùng thống khổ. cảm giác linh hồn dường như sắp phá thoát ra. đau khổ chống đờ. Có lè trong nháy máy kế tiếp sẽ đến lượt bọn họ tử vong.

-Phá!

Mắt thấy năm ngón tay đang bị cự long gắt gao quấn lấy sắp phá vờ nơi xung yếu của cự long. Me u đột nhiên lại nôi giận gâm lên một tiếng, hai mắt một mảnh đò thẫm. thanh

trường thương màu đen đáng sợ lại xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Lần này. trường thương màu đen ở trong không gian hóa thành năm đạo hào quang màu đen đâm về phía năm ngón tay kia.

“ Oanh ầm ầm...”

Theo hàng vạn hàng nghìn hào quang lóe ra bốn phía xung quanh, hai cồ năng lượng cự lớn va chạm vào nhau rồi không ngừng giằng co thồn phệ lẫn nhau, tan rà rồi cuối cùng dân dần tiêu tan.

-Đi!

Mễ u vung ống tay áo lẻn một cái. một đạo cuồng phong bắn ngược ra. Mấy trăm vạn người tu luyện hắn dẫn tới. bỏ đi những người đã chết kia. số còn lại đều biến mất sạch sê. Me u tới cũng nhanh mà đi còn nhanh hơn.

Khi nhân ảnh toàn bộ biến mắt. không gian bị đánh vỡ phía chân trời mới dần dần khép lại. sau thời gian mấy lần hô hắp liền khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

- Giới Chủ đại nhân! Vì sao ngài không đánh chết Giới Chủ Mễ Ư kia?

Huyền Thượng Vũ tiến lên. đầu tiẻn cung kính thi lễ với Tô Ngọc Hòa. sau đó mới nghi hoặc hỏi.

Mễ u này dẫn người tới tấn công Lang Tà Giới, theo đạo lý mà nói cho dù đánh chết hắn cũng không đủ. Nhưng Giới Chủ Tô Ngọc Hòa lại bỏ mặc Giới Chủ Mễ u kia ròi đi vẫn không truy kích.

- Me u này thực lực cũng rất mạnh, không phải dề dàng có thể giết chét hắn như vậy.

Tô Ngọc Hòa liếc mắt nhìn Huyền Thượng Vũ một cái lăc đần. có chút câm thán nói:

- Nếu ta thực sự muốn giết hắn vậy sợ l ẳng Lang Tà Giới cũng bởi trận chiến này mà hoàn toàn biến mất.

Một câu cuối cùng mới là trọng điểm.

Đám người Huyền Thượng Vũ nghe vậy sắc mặt đều biến đồI nhớ tới thanh trường thương màu đen vừa rồi đám người Huyền Thượng Vũ trong lòng vẫn còn sợ hãi. Nếu không phải Giới Chủ đại nhân tới kịp lúc. hiện tại có lẽ bọn họ đều đã bị lực lượng phác tắc trên thanh trường thương màu đen kia đè ép thành bột phấn rồi.

- Giới Chủ Me u này vị sao phải đến tấn công Lang Tà Giới của chúng ta chứ?

Huyền Thượng Vũ thu liễm tảm thằn, nhíu máy suy nghĩ không khỏi lên tiếng hỏi.

Hắn cũng từng nghe nói về Giới Chủ Mễ u này. Giới Chủ Me u cũng sáng tạo ra ba đại thế giới, cách Lang Tà Giới đều rất xa xôi. Giới Chủ Mễ u này theo đạo lý mà nói không nên dẫn người vượt một khoảng cách xa xôi như vậy tiến tới tấn công Lang Tà Giới được.

- Nguên nhân chuyện này ta đã biết rõ.

Tô Ngọc Hòa tuy lằng vừa mới xuất quan nhưng cũng biết được nguyên do sự việc.

-Tại Ngoại giới thú liệp tràng có một di chỉ do Thần Chủ lưu lại sắp xuất hiện. Mà di chỉ này hần là cách Lang Tà Giới không xa. Cho nên Mễ u kia chi muốn chiếm lấy Lang Tà Giới hẳn là bởi di chỉ này đây.

Ánh mắt Tô Ngọc Hòa lóe lên. hai tròng mắt màu tím hơi đào xuống phía dưới một chút.

- ừ? Đó là vật gì vậy?

Ánh mắt hắn ngưng tụ không ngờ nhìn thấy phía dưới có một con chó nhỏ màu xám. tốc độ của con chó nhỏ này cực nhanh, không ngừng chạy tới chạy lui. nhìn kỹ mới phát hiện con chó này không ngờ đang thu nhặt rất nhiều thần khí rơi văi kia.

Trong miệng con chó nhỏ màu xám này dường như còn gặm một chiéc không gian giới chỉ. không ngừng thu từng kiện từng kiện thần khí ở trên chiến trường vào trong không gian giới chỉ của nó.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ nhìn thấy ánh mắt Giới Chủ Tô Ngọc Hòa đột nhiên nhìn xuống chiến trường phía dưới, đồng thời còn phát ra một tiếng kinh nghi, không khỏi cũng chuyền mắt nhìn theo. Khi hắn nhìn thấy con chó nhỏ màu xám kia sắc mặt cũng biến đồi. khóe miệng lắp bắp mấy lằa

ở ngoài thành Lang Tà. Hạ Ngôn đứng ở một góc có chút tương đối hẻo lánh, đúng là hắn bày mưu tính kế đê cho Thô Câu đi thu thập những thần khí kia. Lát nữa chờ Điện chủ Huyền Thượng Vũ sai người quét dọn. rửa sạch một mảnh chiến trường này vậy đến lúc đó hắn muốn nhận được ưu đãi cũng rất khó khăn.

  #919  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 928: Huyết mạch Thần thú

Trận chém giết trên chiến trường vừa mới chấm dứt. mùi huyết tinh vẫn còn chưa tiêu tan hết. không ngờ lại có một con chó lạ chạy tới chạy lui trên đó. Hơn nừạ con chó này còn đang không ngừng thu thập các loại thần khí rơi trên chiến trường. Cũng khó trách ngay cả nhân vật cấp bậc Giới Chủ như Tô Ngọc Hòa lúc này trong lòng cũng vạn phần kinh ngạc, bất cứ người nào nhìn thấy cảnh này sợ rằng cũng sẽ có cảm xúc tương tự.

Tốc độ của con chó này cực nHạ Ngồnha. một cái chóp mắt có thể thu thập ba kiện thần khí trên một cỗ thi thê. chi thấy cái đuôi ngắn ngủn màu xám của nó vênh lên. một đôi mắt xanh âm u sáu kín còn thường xuyên nhìn về phía vị trí các đại nhân vật Tô Ngọc Hòa.

- Giới Chủ đại nhân. Điện chủ đại nhân! Con chó này là sủng vật của Hạ Ngôn thuộc Lang Tà Điện.

Điện chủ Thủy Vụ trên trán cũng đầy những đường hắc tuyến, lúc này hắn cũng chi có thể nói Thô cầu là sủng vật của Hạ Ngôn đoán trước được với thân phận địa vị như Giới Chủ đại nhân cũng sẽ không so đo cái gì với một con chó.

- Nó là sủng vật của Hạ Ngôn?

Huyền Thượng Vũ có chút bắt ngờ một chút.

- Đúng vậy!

Thủy Vụ gật gật đầu.

- Trước đó không lâu Hạ Ngôn trở lại phân thế giới Quang Ly nơi hắn phi thăng, khi quay lại có dẫn theo con chó này cùng đi lên. Con chó này cũng vô cùng được, thực lực rất mạnh đồng thời am hiểu tốc độ. vừa rồi ở trên chiến trường mạnh mê chắn chết hai gã cường già Tạo Vật. còn thêm mười mấy tên cảnh giới Thiên Thần nữa.

Thủy Vụ vừa rồi chú ý tới Hạ Ngôn và Thổ cẩu ở trên chiến trường săn giết người tu luyện của địch quân, cũng bởi nguyên nhân này nên mới có thể kịp thời cứu được Hạ Ngôn và Thô Câu ra khỏi tay một gã cường già Tạo Vật cường đại của bên địch.

-Sao?

- Có ý tứ!

Ánh mắt Tô Ngọc Hòa hai nhíu lại. hé miệng mim cười, cân thận nhìn Thô câu vẫn đang hối hà ngược xuôi một chút.

- Con chó này không đơn giàn nha. ừ? Cái gì? Như thế nào lại vậy...chầng lè là...

Đột nhiẻạ sắc mặt Tô Ngọc Hòa tiờ nen ngưng trọng, khí tức cũng có chút ngưng kết lại. mới vừa rồi hắn thúc dục linh lực do thám Hển nhận ra Thổ cẩu không giống một con chó bình thường. ý niệm của hắn không ngờ không thể thâm nhập vào trong thản thể Thô câu.

- Huyền Thượng Vũ! Con chó này là sủng vật của người tu luyện thuộc Lang Tà Điện của ngươi sao? Người tu luyện đó hiện giờ đang ở đâu?

Tô Ngọc Hòa chuyền mắt lại nhìn về phía Huyền Thượng Vũ, vội vàng hỏi.

-Hạ Ngôn?

Huyền Thượng Vũ nao nao. ánh mắt quét nhìn về phía trong thànúbụ lúc này rất nhiều người tu luyện Lang Tà Điện vốn ở trong thành lúc này đều đi ra ngoài thành đứng ở một nơi khá xa.

Bọn họ cũng không dám tiến lại gần.

Ngay cả những người tu luyện cường đại của Lang Tà Điện kia lúc này cũng đều đứng ở rắt xa. bọn họ đương nhiên không có tư cách tới gần nơi Giới Chủ đại nhân đứng.

Ánh mắt Huyền Thượng Vũ đảo qua cũng không phát hiện thấy thân ảnh Hạ Ngôn ở trong đó.

- Hạ Ngôn đâu rồi?

Huyền Thượng Vũ khê cau mày.

- Điện chủ đại nhân! Hạ Ngôn ở phía đó.

La Vạn Sơn tiến về phía trước một bước, cung kính nói với Huyền Thượng Vũ. Vừa rồi khi Giới Chủ đại nhân hỏi về Hạ Ngôn, những người tu luyện Lang Tà Điện này cũng đều dùng ánh mắt tim kiếm bóng dáng Hạ Ngôn. La Vạn Sơn là người đầu tiên phát hiện ra góc khuất Hạ Ngôn đang ẩn nắp.

Hạ Ngôn cũng vằn luôn nhìn về phương hướng này. lúc này thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình không khỏi trong lòng chắn động.

- Hạ Ngôn! Ngươi lại đây.

Khí tức Huyền Thượng Vũ trầm xuống, thanh âm lập tức truyền âm.

Hạ Ngôn nghe Yệậv đương nhiên không dám chậm trễ. lập tức phi thân đi tới vị trí đó. đồng thời truyền âm cho Thồ cẩu không cần tiếp tục thu thập thân khí nữa. Hạ Ngôn cảm thấy có thế Thả cẩu đà bị Giới Chủ đại nhân. Điện chủ đại nhân phát hiện rồi.

“ Vù”

Hạ Ngôn đi tới gần. đầu tiên thi lễ với Điện chủ Huyền Thượng Vũ. sau đó mới thi lễ với

Giới Chủ đại nhân.

- Hạ Ngôn! Con chó xám dưới kia là của ngươi sao?

Huyền Thượng Vũ đưa tay chỉ Thô câu hỏi.

Tuy l ằng Hạ Ngôn đã truyền âm rồi nhưng Thổ cẩu thu thập thần khí dường như có chút nghiện không ngờ lúc này vẫn còn đang tiếp tục thu thập. Hạ Ngôn nghe thấy Điện chủ Huyền Thượng Vũ hỏi. tự nhiên chuyên mắt nhìn lại thấy một màn này. trên trán cũng đây một tầng hắc tuyến, có chút xấu hổ cười cười.

- Hồi bẩm Điện chủ đại nhân. Thồ cẩu này quả thật là của ta. ồi. còn chó này thật sự không quá nghe lời. ta cũng quản không được, mới vừa rồi kêu nó không nên đi quét rọn chiến trường, chỉ là nó không chịu nghe.

Hạ Ngôn vội vàng lên tiếng giải thích.

Đông đào Điện chủ nghe thấy vậy đều bĩu môi bộ dáng không cho là đúng, thẳm nghĩ: “ tiêu tử này thật đúng là cái gì cũng có thể nóI thu dọn chiến trường? Ta thấy là đục nước béo cò kiếm ưu đài cho l iêng mình thì đúng hơn.

Mà những người tu luyện Lang Tà Điện có thể nói là còn ít tuồi như đám người Vương Vĩnh Chí lúc này cả đám lại trợn mắt há hốc miệng.Bọn họ cũng không có tư cách tiến tới gặp mặt Giới Chủ đại nhân, nhưng Hạ Ngôn lại được đích thán Huyền Thượng Vũ gọi qua đo.

Đám người Tuần Du kia trong lòng ghen ti đến chết, hai má vặn vẹo. hận tại sao người đứng trước Giới Chủ đại nhân không phải là minh. Giới Chủ đại nhân tùy tiện ban cho một thứ gì đó vậy khầttg định đó đều là báu vật vô giá.

- Ngươi..cái tên tiểu tử này...

Huyền Thượng Vũ cũng cười lắc lắc đầu.

- Giới Chủ đại nhân! Đây là Hạ Ngôn của Lang Tà Điện chúng ta. thiên phú cực ccao. gia nhập Lang Tà Điện hơn một trăm năm đã bước vào cảnh giới Thiên Thần cửu cấp.

Tô Ngọc Hòa gật gật đầu. hai tròng mắt màu tím nhìn Hạ Ngôn.

- Thực lực không tệ. đã bước một chân vào cảnh giới Tạo vật rồi. Mất không bao lâu thời gian nữa là có thể chân chính bước vào cảnh giới Tạo Vật. thành tựu trong tương lai đúng là không thể hạn lượng, tiềm lực rất lớn.

Nhăn lực của Tô Ngọc Hòa tự nhiên rất dề dàng nhìn ra cảnh giới chân chính của Hạ Ngôn.

- Ngươi tên là Hạ Ngôn sao?

Tô Ngọc Hòa lại cười hỏi.

- Đúng vậy. Giới Chủ đại nhân.

Hạ Ngôn vội gật đầu.

- Con chó màu xám kia là của ngươi sao?

Tô Ngọc Hòa gật gật đầu lại hỏi.

- Đúng vậy! Nó tẻn là Thồ cảu. là do ta dẫn nó từ phản thế giới tới.

Hạ Ngôn lại đáp. trong lòng lại có chút nghi hoặc, không biết vì sao Giới Chủ đại nhân lại hỏi về Thổ cẩu.

- Hạ Ngồn! Thồ cẩu này tại sao ngươi lại có được nó?

Thanh âm Tô Ngọc Hòa nhẹ nhàng, dường như là đang rất tùy ý nói chuyện phiếm vậy.

- A?

Hạ Ngôn trong lúc này đã xác định Giới Chủ đại nhân hỏi về Thồ cẩu khẳng định không phái tâm huyết dâng trào, có thể là phát hiện một số chỗ không tằm thường của Thồ cẩu. bắt quá Hạ Ngôn cũng không có giấu diếm cái gì. liền thuật lại một lần quá trình mình và Thô Cẩu quen biết nhau.

Sau khi nói xong. Tô Ngọc Hòa trái qua thời gian mấy lần hô hấp cũng không nói gì. giống như đang trầm tư điều gì đó.

Hạ Ngôn đương nhiên không dám quấy nhiễu chỉ im lặng đứng yên một bên. ánh mắt nhìn Thủy Vụ một chút. Thủy Vụ thấy Hạ Ngôn nhìn mình liền khè lắc đầu ý bào chính mình cũng không biết tinh hình là như thế nào.

- Hạ Ngôn! Vận khí của ngươi quả thật không tệ.

Ước chừng trải qua thời gian mấy lần hô hấp. Tô Ngọc Hòa mới lại cười nóI khi lên tiếng dường như còn có chút cảm thán.

Đám người Huyền Thượng Vũ đều có chút kinh ngạc, không biết lời này là có ý tứ gì.

- Hiện tại thực lực của nó cũng không quá mạnh, tuy nhiên đợi cho nó tu luyện ở Chủ thế giới mấy vạn năm. sợ rằng đến lúc đó người tu luyện dưới Thần Chủ khó có thể tìm được người có thể làm gì được nó.

Tô Ngọc Hòa khê hít vào một hơi. hai tròng mắt màu tím lại nhìn về phía Thô Câu. Hạ Ngôn trong lòng có một loại cảm giác rằng dường như Giới Chủ đại nhân dự đoán được điều

gì đó về Thổ Cầu này.

- Giới Chủ đại nhân! Ngài nói con chó màu xám này sao?

Huyền Thượng Vũ trợn mắt kinh ngạc hỏi.

Không chỉ có hắn. những người khác cả đám cũng đều kinh ngạc vạn phần. Con chó này lại lợi hại như thế? Tu luyện vạn năm có thể tung hoành cảnh giới Tọa vật?

- ừ. chính là nó. Nếu ta không nhìn lầm thì trong ca thể của nó hẳn là có huyết mạch của Thần Thú.

Sau khi Tô Ngọc Hòa nói ra những lời này. toàn trường tiờ nên yên tĩnh, sau đó mới liên tiếp truyền ra những tiếng động hít một hơi thật sảu.

Mà Hạ Ngôn cũng không biết cái gì gọi là huyết mạch Thần Thú.

- Giới Chủ đại nhân! Ngài nói con chó này là hậu đại của Thần Thú sao?

Huyền Thượng Vũ vẫn không thể tin được, hắn ở Lang Tà Giới đã hơn tám trăm vạn năm. những chuyện tình biết đến và trải qua đương nhiên hơn xa người tu luyện bình thường.

- Thần thú! không phải là sự sống từ thời thượng cồ trong truyền thuyết sao? Hiện tại thế nào vẫn còn có Thần Thú nữa?

Huyền Thương Vũ thât sư chẩn kinh rồi.

Hơn tám trăm vặn năm qua hắn chưa bao giờ nhìn thấy một Thần Thú nào. cho dù ngay cả tin tức Thần Thú thường lui tới cũng chưa từng nghe quạ chỉ có trong một số truyền thuyết từ thời thượng cổ mới đề cập tới Thần Thú.

Thần Thú vô cùng cường đạI có thể khai thiên liệt địa. tung hoành vũ trụ thời thượng cồ. Đối với người tu luyện Chủ thế giới mà nói đó chính là vũ trụ sơ khai được thanh lọc phân chia ra được người tu luyện gọi là thời kì thượng cồ. Mà ở thời kì đó cũng là thời kì có nhiều Thần Thú sinh ra nhiều nhất.

Mà Thần Thú xuất hiện thời kì đó ngay cả Thần Chủ cũng không phái đối thủ. rất nhiều Thân Chủ cũng không có năng lực chống lại Thân Thú cuối cùng bị Thần Thú đánh chét.

Thần Chủ tuy rằng vô ảnh vô tung, không thể tim ra. Nhưng đổi với những nhân vật như Điện chủ Huyền Thượng Vũ đều biết rõ Thần Chủ quả thật tồn tại. có lê giờ này khắc này đang ở ngay cạnh mọi người cũng có. Đương nhiên đây chỉ là một loại khả năng. Thần Chủ cho dù có mạnh mấy đi nữa cũng không có khả năng không có chỗ ở thật sự.

Nhưng Thần Thú lại ngay cả trong tiềm thức của Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng vằn cho rằng đã không còn tôn tại nữa.

Mãnh thú hung mành nhất Chủ thế giới bình thường cũng chỉ tương đương với cường giả cảnh giới Tạo Vật cấp bặc các Điện chủ của Lang Tà Điện.

Hạ Ngôn ở một bên nghe vậy cũng lâm vào mảnh sương mạ không thể hiểu rồ.

“ Ngao”

Lúc này. thản ành màu xám của Thổ cẩu đà từ chiến trường phía dưới lẻn đến trước người Hạ Ngôn, đôi mắt xatth âm u quét tới quét lui. tuy nhiên cũng không dám trực tiếp nhìn vào Giới Chủ Tô Ngọc Hòa. Nó lặng lê đưa khòa không gian giới chi trong miệng vào trong tay Hạ Ngôn rồi lui sang một bên. Hạ Ngôn nhìn Thổ cẩu một chút thầm nghĩ trong lòng:

“ Đây chính là gia hòa có được huyết mạch Thần Thú sao?”

- Với ý niệm của ta còn không thể tra xét trong cơ thể nó. Những mãnh thú. linh thú trong vũ trụ hàng tỉ năm qua đều không có khả năng cường hãn đến mức ngay ca ý niệm của ta cũng không thẻ tra xét.

Tô Ngọc Họa lắc đầu nói.

- Nhưng con chó này ta không cách nào dùng ý niệm tra xét nó được, trong cơ thể nó tất nhiên chảy xuôi huyết mạch Thần Thú. tuy rằng có lè đã rất loãng nhưng chung quy vẫn là huyết mạch Thần Thú. không thể thăm dò.

Tô Ngọc Hòa nói ra một câu. ngay cả máu của Thần Thú cũng là một loại thần dược, bất cứ dược vật nào tồn tại trong vũ trụ đều khó có thể so sánh bằng. Hắn nói ra nhiều ích lợi như vậy, sợ rằng Thô câu sẽ bị cường chế lột da trở thành một cái xác khô mất.

Đương nhiên, trong lòng Tô Ngọc Hòa cũng hiểu được mặc dù Thổ cẩu có được huyết mạch Thần Thú. nhưng khẳng địh cũng rất loãng, tác dụng đã rất thấp. Đổi với người tu luyện như hắn mà nói giá tri đã giảm xuống rất lớn. Nếu hắn thực sự cho rằng Thổ cẩu chính là Thần Thú vậy chỉ sợ lúc này đã sớm xuất thủ bắt lấy. chậm rãi thu lấy hết máu của nó.

Chúng người tu luyện lúc này ánh mắt nhìn về phía Thổ cầu đều có chút quý dị. Huyết mạch Thần Thú mặc dù có loãng hơn nữa thì cũng là sự tồn tại trong truyền thuyết, mà hôm nay lại tận mắt thấy được dã thú có huyét mạch Thần Thú còn sống.

- Chủ nhân! Tình hình này là thế nào?

Thổ Cẩu còn không biết đã xảy ra chuyện gì. chỉ là có một loại càm giác không tốt. mới trầm giọng dò hỏi Hạ Ngôn.

  #920  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 929: Kiểm kê chiến lợi phẩm

“ Không có việc gì. hiện tại thành thật một chút đừng có lộn xộn nữa.

Hạ Ngôn lập tức truyền ảm nói với Thô câu. tuy rằng hắn cũng khiếp sợ khi nghe những lời Giới Chủ đại nhân Ĩ1ÓI tuy nhiên dù sao cũng đã ở chung với Thổ cẩu một thời gian dàI không có nhiều tâm tư dao động. Thật ra khi biết Thô câu sau này có thể đạt thành cảnh giới càng cao hơn, Hạ Ngôn càng cảm thấy vui sướng ở trong lòng.

- Thật sự khó có thể tường tượng Thần Thú thời thượng cổ không ngờ còn có huyết mạch lưu truyền tới tận thời nay.

Huyền Thượng Vũ câm thán nóI ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Thổ cẩu. Thời kỳ thượng cô cách hiện tại tới hàng tỉ năm. thời kỳ đó rất nhiều cường giả và đại năng đều đã ngã xuống, cho dù nhân vật tuyệt thế còn sống cũng đều rất ít khi hiện thán.

ở trong Không gian loạn lưu hoặc là trong một không gian đặc biệt nào đổ. nhưng thật ra có một số đại năng lưu lại di tích sẽ hiện thế. những di tích này phần lớn đều là kho tàng do cường giả cấp bậc Thần Chủ thời kỳ thượng cô lưu lại.

Mồi một lần có di tích xuất hiện tắt nhiên đều dẫn phát một hồi chiến đấu kịch liệt, không biết bao nhiêu người tu luyện phải ngã xuống trong khi tranh đoạt.

Chiếu theo lời nói của Giới Chủ Tô Ngọc Hòa thì lần di tích này rất có khả năng sắp xuất hiện ở Ngoại giới thú liếp tràng, hon nữa còn cách Lang Tà Giới cũng không xa. Hiện tại di tích này còn chưa chân chính xuất hiện nhưng cũng đã dẫn tới một trận chém giết huyết tinh thế này. phía Lang Tà Giới cũng đã chết mấy cường giả cấp bậc Điện chủ. Toản bộ Lang Tà Giới cũng chi hơn ba trăm Điện chủ mà thôI đây chính là tích lũy hàng ngàn vạn năm của Lang Tà Giới.

- Được rồi! Ta đi chừa tri thông đạo đi tới Ngoại giới thú liệp tràng trước, sau đó chúng ta trở lại Lang Tà Điện nói chuyện sau. Đã có di tích hiện thế vậy đương nhiên phải tranh thủ. những người tu luyện Lang Tà Giới ở Ngoại Giới thú liệp tràng có thể đều đã chết. Lát nữa chúng ta sẽ thương nghi một chút về việc chọn người tiến đến trấn thủ tại Ngoại Giới thú liếp tràng.

Khi Tô Ngọc Hòa nói chuyện, hai tròng mắt màu tím lại nhìn về phía Thổ cầu một chút, sau đó mói lắc mình một cái biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

- Các vị hiện tại đều giài tán đi. Giới Chủ đại nhân đã xuất quan. Dù có địch nhân mạnh mấy đi nữa cũng không cẩn phải sợ hãi. Lát nữa sau khi Giới Chủ đại nhân quay lại. néu cần các vị Điện chủ đi tới Ngoại Giới thú liệp tràng thì ta sẽ thông báo cho mọi người.

Huyền Thượng Vũ nói với chúng Điện chủ.

Hơn ba trăm Điện chủ trước sau lên tiếp đáp ứng rồi sau đó túm năm tụm ba rời đi. về phần những Điện chủ đã ngã xuống, sau này Huyền Thượng Vũ tự nhiên sẽ tuyên chọn ra một lần nữa. Người tu luyện Lang Tà Giới có thể so với những nhân vật cấp bậc Điện chủ vằn có một số. chi riêng trong Lang Tà Điện đã không hề ít. những cường giả Tạo Vật giống như La Vạn Sơn thực lực gần như không có chênh lệch gì so với đám người Điện chủ Thủy Vụ. hoàn toàn có thể đám nhiệm vị trí đứng đầu một Điện.

- Những người tu luyện Lang Tà Điện! Hiện tại các ngươi cũng đều quay về Điện đi!

Chờ sau khi những Điện chủ kia rời đi. Huyền Thượng Vũ mới quay ra nói với những người của Lang Tà Điện.

- Rỗ. Điện chủ!

Mọi người lên tiếng trá lời.

Hạ Ngôn cũng đi theo đoàn người phi hành về phía thành Lang Tà. ở bên cạnh Huyền Thượng Vũ chỉ còn lại một số Chấp Pháp giả. lát nữa bọn họ phải quét dọn chiến trường, về phân phân chia tài nguyên đạt được như thế nào tự nhiên không cần những người như Hạ Ngôn quan tâm.

- Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi thật sự làm náo động đó.

- Đúng vậy. Ha ha! Còn có vị cẩu huynh này nữa. thật sự là lợi hại.

- Hạ Ngôn! ở trên chiến trường ngươi thu được không ít tài nguyên đấy nha?

- Vậy còn phải nóL Hạ Ngôn thu được không ít thần khí dường như còn có cả Pháp Tắc Thần Khí.

Mặc dù những người này thân là người tu luyện Lang Tà Điện nhưng sợ rằng đa số đều đang đố kỵ với Hạ Ngôn, nếu muốn giành thu hoạch ở trên chiến trường của Hạ Ngôn làm của riêng sao? Tuy nhiên, bọn họ quả thật không dám tranh đoạt.

Chúng người tu luyện Lang Tà Điện đều mang theo tám tư bất đồng chào hỏi với Hạ Ngôn, Hạ Ngôn cũng đáp lại. Đối với những người dụng tâm không thuần khiết đó trong lòng Hạ Ngôn cũng có hiểu rồ.

“ Hắc. muốn được phản chia những tài nguyên kia từ nơi ta sao? Không đời nào. cứ ở đó

mà mơ đi!”

Hạ Ngôn trong lòng cười lạnh thầm nóI hiện tại hắn cũng không e ngại những người tu luyện này. cùng Thổ cẩu liên thủ chính mình có thể chống lại cường già cảnh giới Tạo Vật bình thường.

Lần chiến đấu kịch liệt này. số tài nguyên Hạ Ngôn thu được quả thật được cho là một khoản tài phú lớn. Nhất là lúc cuối cùng Thổ cẩu thu được rất nhiều không gian giới chỉ. trong đó có một số là do cường giả cảnh giới Tạo Vật cấp bậc Điện chủ lưu lại. Có thể tường tượng được tài phú bên trong kinh người tới mức nào.

“ Khi về tới Lang Tà Điện, trước hết ta sẽ về nơi tu luyện rồi kiểm kê tất cả tài phú thu được, thứ nào không cần toàn bộ bán cho Trung tâm giao dịch Lang Tà.”

Hạ Ngôn trong lòng thầm quyết định.

Mọi người hành với tốc độ rất nhanh, chỉ sau thời gian một chén trà nhỏ đã về tới đại môn của Lang Tà Điện.

Mà tin tức địch nhân bị đánh lui cũng đà cấp tốc được truyền ra ngoài, rất nhiều người tu luyện đã ròi Lang Tà Điện cũng bắt đâu quay về.

Sau khi trở lại Lang Tà Điện. Hạ Ngôn cáo biệt với những người thuộc thế lực Tinh Đấu Điện, dẫn theo Thồ cẩu trở lại nơi tu luyện của minh. Lập tức đều đem tất cả thần khí mình thu được ở trên chiến trường ra.

Cả gian phòng bị những thần khí này chiếm giữ một phần ba.

Sau khi chém giết chấm dứt. Thồ cẩu tiến vào trong chiến trường một hồi quả thật thu thập được rất nhiều thần khí từ khi bắt đầu cho đến lúc chiến đấu còn đang tiến hành Hạ Ngôn không dám tiến vào khu vực tiling tâm chiến trường, chỉ ở bên cạnh chiến trường thu thập một số thần khí tự nhiên thu được không nhiều thần khí lắm. Mà sau khi Giới Chủ Tô Ngọc Hòa xuất hiện rồi địch nhân rút đi. Thô câu lại trực đi tới khu vực trung tâm chiến trường, nơi đó thần khí 1 ơi vãi vô cùng dày đặc.

- Lần này thực sự phát tài rồL một đoạn thời gian rất dài sau này cũng không cần phải lo lắng Yệề tài nguyên cần cho tu luyện nữa.

Hạ Ngôn nhìn đống thần khí trông như tòa núi nhỏ này vui sướng nói.

Trước đó Hạ Ngôn còn đang sầu muộn bởi cái thùng hút tài nguy én không đáy Thồ cẩu này. không thể tường tượng được lập tức liền đạt được nhiều tài nguyên như vậy.

- Chủ nhân! Ta cũng có công lao rất lớn đó. ta muốn ăn những quá thực kia.

Thô Câu lập tức ha miệng nói.

- Yên tâm. ngươi sẽ nhận được rất nhiều quả thực.

Hạ Ngôn vỗ vỗ đẩu Thổ cẩu. rồi sau đó ý niệm khẽ động tiến vào trong một khỏa không gian giới chi.

Lang Tà Điện, bên trong một tòa trạch viện khác.

“ Ba”

Tuần Du một thán trường bào màu đen hung hăng vỗ mạnh lên bàn một cái. chợt đứng lên sắc mặt âm trầm.

- Thật tức chết!

Thực lực tiểu tử này không ngờ tăng nhanh như vậy, hiện tại lại có thêm một con chó chết tiệt nữa.

Tuần Du vốn vẫn áp chế lửa giận trong lòng, giờ khắc này cảm giác được phế phủ của mình dường như cũng sắp bị uất ức mà vờ ra.

Hắn cũng thấy được. Hạ Ngôn và Thổ cẩu phối hợp với nhau thậm chí có thể đuổi giết người tu luyện cảnh giới Tạo Vật. cho dù là hắn sợ rằng cũng khó có thể là đối thủ của Hạ Ngôn và Thồ cẩu.

- Tiểu tử này không chi có thực lực tăng trường rất nhanh, hon nữa vận khí lại vô cùng tốt. Hôm nay số tài nguyên mà hắn thu được quả thực phải đến hàng nghìn, có khoản tài nguyên to lớn này sợ rằng ít ngày nữa hắn có thể bước vào cảnh giới Tạo Vật.

Một gã tu luyện thuộc cẩm Y Điện âm trầm nói.

- Thực ra...ta cảm thấy rằng mặc dù quan hệ giữa chúng ta và Tinh Đấu Điện không tốt. nhưng dù sao cũng đều là người tu luyện Lang Tà Điện, mọi người cũng không phải cừu địch sinh tử. Hạ Ngôn kia cũng chỉ là tiêu bối trẻ tuôI chúng ta tội gì phải khăng khăng đi đôi phó hắn chứ?

Một người tu luyện khác lắc đầu có chút bất đắc dĩ nói.

- Hừ!

Tuần Du hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn người tu luyện vừa nói kia một cái.

“ Néu là trước kia có lẽ còn chưa có gì. Nhưng hiện tại đã chậm rồi. Tiểu từ Hạ Ngôn này sợ rằng đà đoán ra được ta âm thầm xuất thủ đối phó hắn.”

Tuân Du trong lòng mang theo hận ý thảm nghĩ.

- Bắt kề như thế nào. Hạ Ngôn này nếu vẫn tiếp tục trưởng thành như vậy. đối với cẩm Y Điện chúng ta cực kỳ bắt lợi.

Tuần Du nặng nề ngồi xuống nói.

“ Phải nói là cực kỳ bắt lợi với ngươi mới đúng chứ? Chuyện ám sát trong Không Gian Hồn Độn kia chính là ngươi bày mưu tính kế làm ra. Hạ Ngôn ghi hận ngươi vậy cũng bình thường.”

Người tu luyện vốn không đồng tình với hành động của Tuần Du kia thoáng nhìn qua Tuần Du. trong lòng suy nghĩ nhưng ngoài miệng cũng không nói thêm cái gì. dù sao hắn cũng là người thuộc cầm Y Điện.

- ờ trong Lang Tà Điện chúng ta không thể làm được cái gỉ.

Ly Nham từng so đấu với Ha Ngôn bị thua nhíu mày nói.

- Sẽ có cơ hộI chắc chắn sẽ có. Còn con chó kia...

Tuần Du đầu tiên là khản giọng nóI sau đó chuyển sang hạ giọng trầm ngâm, trong mắt không ngừng lóe lên quang mang ngoan độc.

Mà lúc này ở trong Huyền Thiên Cung. Điện chủ Huyền Thượng Vũ và Giới Chủ Tô Ngọc Hòa đang nói chuyện với nhau.

- Thông qua dao động pháp tắc của mấy đại thế giới mà nói có thể trong thời gian ngắn tới đây di tích kia sẽ xuất hiện ở ngoài Ngoại giới thú liệp tràn. Ta sẽ cho người tu luyện của mắv đại thế giới khác tạm thwoif đến Lang Tà Giới trú đóng tại Ngoại Giới thú liệp tràn, chờ đợi di tích chán chính xuất hiện, tranh thủ đạt được càng nhiều bảo tàng càng tốt.

Tô Ngọc Hòa chắp hai tay sau lưng, đứng ở giữa một đại điện bên trong Huyền Thiên Cung. Điện chủ Huyền Thượng Vũ thì cung kính hơi khom người đứng ở phía trước hắnệ

Thông đạo đi tới Ngoại Giới thú liệp tràng vừa rồi bị hủy. hiện tại đã được Tô Ngọc Hòa hoàn toàn chừa trị. tùv thời có thể sử dụng.

- Rõ. ta cũng sẽ để một số người tu luyện của Lang Tà Giới đi tới trú đóng ở Ngoại Giới thú liệp tràng trước.

Huyền Thượng Vũ gật mạnh đầu nói.

Di tích thượng cổ hiện thẻ chính là đại sự kinh thiên động địa. mồi một lần có di tích hiện thế đều cỏ vô số cường giả tụ tập. triển khai một hồi tranh đoạt sồng chết. Mà người chiến thắng cuối cùng chắc chắn thu được ích lợi lớn nhất.

Di tích phần lớn đều là bảo tàng do Thần Chủ thời kỳ thượng cồ lưu lại. bảo vật cùng tài nguyên bên trong vô sổ kể. không thể tưởng tượng được. Đương nhiẽn thời gian di tích hiện thế không có bắt cứ quy luật gỉ. Có thể mấy chục vạn năm sẽ có một lân hiện thẻ. cũng có thể ngàn vạn năm cũng không có di tích hiện thể. điều này không ai có thể dự đoán trước được.

- ừ, địa điểm di tích thượng cổ xuất hiện cách Lang Tà Giới hẳn là không xa. Đến lúc đó pháp tắc tại Lang Tà Giới tất nhiên sẽ dao động vô cùng kịch liệt, nêu ngươi phát hiện pháp tắc dao động tại Lang Tà Giới có gì di thường lập tức chạy tới Ngoại Giới thú liệp tràng, đồng thời báo cho ta biết việc này.

Tô Ngọc Hòa lại phản phó.

- Rõ. ta hiểu rồi Giới Chủ đại nhản!

Điện chủ Huyền Thượng Vũ lại gật mạnh đầu đáp.

- Được rồi. ta còn có việc giờ đi trước, chuyện giải quyết hậu quả sau trận chiến vừa rồi ngươi tự mình xem đi.

Theo thanh âm Tô Ngọc Hòa rơi lại. linh lực dao động trong không gian khẽ rung lẻn một chút, ngay sau đó thân ảnli Tô Ngọc Hòa đã biên mât ở trong Huyên Thiên Cung.

Nơi Hạ Ngôn tu luyện.

- Đảv là...một kiện Pháp Tắc Thần Khí!

Trong tay Hạ Ngôn cầm một thanh trường kiếm màu lam phong cách viền cổ. trên đó điêu khắc hoa văn phức tạp. hai mắt hắn tòa sáng rải sau đó lại tiếc hận lắc đầu:

- Thật sự đáng tiếc, đã bị tồn hại mất rồi, hơn nữa kiện Pháp Tắc Thần Khí này uy lực dường như không phái quá cường đại. Nếu có được kiện Pháp Tắc Thản Khí giông như của Điện chủ Huyền Thượng Vũ vậy thì tốt rồi.

Hạ Ngôn có chút cảm khái nhưng ngược lại hắn thật sự muốn có được Pháp Tắc Thần Khí giống như Me u kia hơn.

Đương nhiên, mặc dù là Pháp Tắc Thần Khí bị tồn hại thì cũng cực kỳ trân quý. ở Lang Tà Giới ngoại trừ trên Hội đấu giá Lang Tà cao câp ra. người tu luyện bình thường không có khả năng tùy ý mua sắm được. Đương nhiên, nếu có những nhân vật cường đại kia đích thân đưa tậng vậy cũng là một phương thức thu được Pháp Tăc Thản Khí.

Chương 930: Chó không thể vào

Cho dù là không gian giới chỉ do người tu luyện cảnh giới Thiên Thần lưu lại cũng cất giâu không ít thứ tốt trong đó. nhảt là Nguyên Đan, ít nhất cũng có mây ngàn trái Cửu Nguyên Đa. Mà các loại khoáng thạch, tài liệu thì vô số kể. Bình thường Thiên Thần cao cấp đều tu luyện ít nhất mấy vạn năm. trong thời gian dài như vậy cắt chứa đương nhiên sẽ không kém.

Lúc này. thanh trường kiếm màu lam Hạ Ngôn đang cầm trong tay chính là Pháp Tắc Thần Khí của một cường giả Tạo Vật cấp bậc Điện chủ sừ dụng, uy lực kinh người, trong đó ẩn chứa pháp tắc huyền ảo. ngay cả ý niệm của Hạ Ngôn cũng không thể xuyên thấu, tuy nhiên hiện tại đã bị chịu thương tôn. nhưng bê ngoài vằn sáng bóng như cũ chưa hê giảm bớt chút nào.

- Không biết kiện Pháp Tắc Thần Khí này so với kiện Pháp Tắc Thần Khí trong cơ thề ta cái nào uy lực lớn hơn?

Hạ Ngôn vận chuyên linh lực trong cơ thẻ thúc dục Pháp Tắc Thản Khí công kích tiong cơ thể mình ra ngoàL trẻn thân kiếm màu hồng từng đạo sát ý nồng đậm. trường kiếm màu hông vừa hiên lộ ra lập tức sát ý bao phủ tản bộ trong phòng.

Lắc đầu. Hạ Ngôn thu hồi Pháp Tắc Thần Khí màu lam. cũng thu hồi Pháp Tắc Thần Khí của mình vào trong cơ thể. lại tiếp tục xem những vật phẩm khác trong không gian giới chỉ này. Nếu đã có được Pháp Tắc Thần Khí vậy bảo vật bên trong không gian giới chỉ do cường giả Tạo Vật lưu lại khẳng định không phải người tu luyện cảnh giới Thiên Thần hay người tu luyện cảnh giới Tạo Vặt bình thường có thể sánh bằng.

Cũng không biết vì cái gì khi Hạ Ngôn phân biệt nhìn về phía Pháp Tắc Thần Khí màu lam và Pháp Tắc Thần Khí màu đò của mình, trong lòng dường như có một loại ám hiệu sinh ra. chi rõ kiện Pháp Tắc Thần Khí của minh do Chủ nhân Hư Ao Thương Hà lưu lại cường hân hơn nhiều so với Pháp Tắc Thần Khí màu lam kia.

-Ồ? Đây là?

Hạ Ngôn phát hiện ở trong giới chi này đan dược chồng chắt như một tòa núi nhỏ vậy, những đan dược này không phải những quả thực hay những nội đan kia. mà gần giống với Nguyẻn Đan.

Tuy nhiên, mặc dù Hạ Ngôn còn chưa lấy ra nhưng cũng có thể cảm giác được linh lực ẩn chứa trong những Nguyên Đan này tinh thuần nồng đặm hơn nhiều so với Cửu Nguyên Đan. Bề ngoài những Nguyên Đan này hơi tỏa ra ánh sáng màu trắng nhũ. mồi một khỏa đều giống như có được linh hồn của riêng mình vậy, quang hoa lưu chuyển phi thường xinh đẹp. rất giống một viên bảo thạch.

- Đây là...Quỵ Nguyên Đan!

Hơi trầm ngâm một lát. Hạ Ngôn liền nhận ra loại đan dược này đúng là Quỵ Nguyên Đan. Bình thường một số người tu luyện cảnh giới Tạo Vật cường đại khi tu luyện sẽ sừ dụng Quy Nguyên Đan. Một khỏa Quy Nguyẻn Đan tương đương với một trăm khỏa Cừu Nguyên Đan. linh lực ân chứa phi thường kinh người. Có lẽ người tu luyên cảnh giới Thiên Thần, thậm chí là người tu luyện cảnh giới Tạo Vật bình thường cũng sẽ không xa xỉ đến mức hàng ngày tu luyện đẻu toàn sừ dụng Quy Nguyên Đan được.

Hơn nữa cũng phải nóI linh lực ẩn chứa trong Cửu Nguyên Đan cũng đã có thể thỏa màn người tu luyện mới bước vào cảnh giới Tạo Vật sử dụng rồi.

- Một tòa núi nhỏ này rốt cuộc có bao nhiêu Quy Nguyên Đan đây?

Hạ Ngôn chặc lười cảm thán. ý niệm trong đâu khẽ động, mang hẻt vật phám trong giới chỉ này ra ngoài.

Không gian trong giới chỉ nàyẻ tuy rằng phi thường khổng lồ. tuy nhiên vật phẩm lại cũng không nhiều. Một số tài liệu Hạ Ngôn cũng không nhận biết, còn có số lượng Quy Nguyên Đan chắt thành tòa núi nhỏ này cùng với một sô hộp gảm càn không nữa. Những Quy Nguyên Đan này cũng không thể đặt ở trong hộp gấm càn không được.

- Thổ Cẩu! Nếm thừQuy Nguyên Đan này một chút xem hương vị thế nào?

Hạ Ngôn cười cười, đưa tay ném ra mấy khỏa Quy Nguyẻn Đan màu vàng nhũ cho Thô cẩuề Khi Hạ Ngôn xuất ra Quy Nguyên Đan hai mắt Thả cẩu liền tòa sáng, lúc này thản thế dừng lại. một ngụm nuốt mấy khỏa Quy Nguyên Đan này xuông.

Hạ Ngôn dùng ý niệm tra xét một phen, phát hiện số lượng Quy Nguyên Đan này ước chừng có ba vạn sáu ngàn khỏa, nếu đổi thành Cừu Nguyên Đan vậy tương đương với hơn ba trăm vạn khỏa.

- Thật là có tiền nha!

Hạ Ngôn đặc biệt rọn rẹp sạch một khối không gian trong nhẫn Linh La của minh, sau đó để hết số Quy Nguyên Đan này vào trong đó.

Trải qua thời gian sáu canh giờ Hạ Ngôn mới kiểm kê sạch sẽ tất cả giới chỉ thu được, một số đồ vật mình không dùng đến toàn bộ cho vào trong một không gian giới chi. chuân bị đến Trung tâm giao dịch Lang Tà bán đi.

Mà những thứ để dùng, còn có những thứ tạm thời chưa biết đến kia thì Hạ Ngôn thu toàn bộ vào trong nhẫn Linh La của minh, dựa theo phản loại khác nhau đẻ ở những khu vực khác nhau.

- Thật sư là không dễ dàng, dọn dẹp những giới chi này so với tu luyện còn hao tồn sức lực hơn.

Sau khi mọi việc đã thỏa đáng, khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lẻn. đưa mắt nhìn thồ cảu một chút nói.

“ Ngao?’

- Chủ nhản! Bây giờ chúng ta làm gì?

Thồ Cẩu rống lẻn một tiếng hỏi.

Mới vừa rồi nó nuốt hết mấy khỏa Quy Nguyên Đan lại giống như là chi tùy tiện ăn mấy hạt đậu vậy, ngay cả một chút phản ứng cũng không có. điều này khién cho mí mắt Hạ Ngôn cũng phải nhãy lẽn.

Sau khi kiêm kẻ xong hết số giới chỉ. tông cộng Hạ Ngôn có được mười một vạn khỏa Quy Nguyẻn Đan. mà số lượng Cửu Nguyên Đan càng nhiều hơn ước chừng hơn một trăm vạn khòaẵ

Hiện tại khi Hạ Ngôn tu luyện ngoại trừ sử dụng một số quả thực trân quý phụ trợ ra. chính là sử dụng những Cửu Nguyên Đan kia để hắp thu. Lực lượng tích lũv bán thản Hạ Ngôn tuy rằng phi thường hùng hận. nhưng sử dụng Cửu Nguyẻn Đan vẫn có thể duy trì được.

Khi Hạ Ngôn chân chính bước vào cảnh giới Tạo Vật lúc đó cỏ thể phải cần sử dụng Quy Nguyẻn Đan. Đương nhiên, cũng bởi nguyên nhân hạn mức linh lức của Hạ Ngôn quá hùng hậu. cho nen muốn bước vào cảnh giới Tạo Vật cũng khó hơn nhiều so với người tu luyện bình thường.

Hơn nữa từ cảnh giới Thiên Thần đến cảnh giới Tạo Vật là một cánh cửa rất lớn. vô số người tu luyện cảnh giới Thiên Thần đều phải dừng trước cánh cửa này.

Chỉ có bước vào cảnh giới Tạo Vật mới có thể được xưng là vĩnh sinh bất tử. Đương nhiên đây cũng chi là nói tương đối mà thôI ngay cả vũ trụ cũng có thời điêm suy ỵéu rôi hủy diệt, huống chi là con người?

- Đi tới Trung tâm giao dịch Lang Tà đề xem có thẻ đổi được một số quả thực gỉ đó hay không.

Hạ Ngôn suy nghĩ một chút, thản thể khè chuyển động vung tay với Thồ cầu. rồi rất nhanh cất bước đi ra ngoài.

Thồ Cầu nhanh chóng đi theo phía sau hẳn.

Hiện tại trong thản phận lệnh bài của Hạ Ngôn còn cọ họn bốn ngàn điểm tích phản Lang Tà Điện, điêm tích phản Lang Tà Điện tuy răng có thể đôi được các loại quả thực nhưng muốn kiếm được điểm tích phản này cũng không phải dề dàng. Hiện tại có nhiều bảo vật có thẻ bán đi như vậy. Hạ Ngôn đương nhiên muôn lợi dụng cơ hội nảv đôi lảv một sô quả thực, tỷ như Sa La Quả Thực vậy.

ờ Lang Tà Điện, một khỏa Sa La Quá Thực cần hai ngàn điểm tích phản Lang Tà Điện mới có thẻ đôi.

Giờ này khắc này. trong lòng Hạ Ngôn rắt bức thiết cần tăng cường độ thản thể của mình. Trên chiến trường ở ngoài thành, khi hắn bị tên cường giả Tạo Vật cường đại kia đuổi giết, nếu không phái dựa vào thản thẻ cứng cỏi sợ răng khi đó đã bị lực lượng to lớn xé rách rồi.

“ Rống”

Thồ trầm giọng rống lẻn một tiếng, đi theo phía sau Hạ Ngôn nhanh chóng hướng về phía đại môn Lang Tà Điện.

Trung tảm giao dịch Lang Tà chính là sản nghiệp của Lang Tà Điện, cho nên mặc dù ngoài thành vừa mới phát sinh một trận chiến kịch liệt nhưng lúc này trung tâm giao dịch Lang Tà đã khôi phục bình thường. Đương nhiẻiI hiện tại những người tu luyện trong đó so với bình thường ít hon nhiều, sợ rằng ngay cả số lượng ít nhất bình thường cũng không đến. Đa số người tu luyện hiện tại còn chưa có khôi phục lại như trước.

“Vù

Hai đạo hư ảnh dừng ở trươc cửa Trung tâm giao dịch Lang Tà.

- Thồ Cẩu! Đây là Trung tảm giao địch Lang Tà. là trung tâm giao dịch lớn nhất Lang Tà Giới, ơ trong này bắt cứ đô vật gì cũng có thể bán ra đông thời cũng có thẻ ở trong này mua được một số bào vật mà nơi khác không mua được.

Hạ Ngôn cười nói.

- Rống! Bảo vật tốt bảo vật tót.

Trong đôi mắt của Thồ cẩu lục quang đại thịnh, liên tục gật đầu.

- Xin hãy dừng lại!

Khi Hạ Ngôn dẫn theo Thổ cấu tiến và trung tâm giao dịch Lang Tả. một giọng nói truyền vào trong tai Hạ Ngôn, chỉ thấy một gã nhân viên mặc đông phục cảnh giới Thiên Thần ngăn ở trước mặt mình.

- Có chuyện gì?

Hạ Ngôn nhíu mày nhìn nhân viên này hỏi.

- Tiên sinh! Sủng vật không thể đi vào Trung tâm giao dịch, cho nên...

Nhân viên này nhìn Hạ Ngôn một chút, lại nhìn về phía Thổ cẩu bên cạnh Hạ Ngôn Tuy rằng thoạt nhìn Hạ Ngôn rất trẻ tuồI tuy nhiên hắn vẫn rất khách khí nói.

- Nó không phái sủng vật. nó là bằng hừu của ta.

Hạ Ngôn nghe vậy lắc đầu cười nói.

- A?

Nhân viên này sửng sốt. sau đó biểu tình tối sầm lại nói:

- Tiên sinh! Bên cạnh ngài hiên nhiên là một con chó. Trung tâm giao dịch của chúng ta đã có quy định, xin ngài hãy phối hợp.

Nhân viên này giọng điệu đà có chút đề cao hơn một ít.

- Tiểu tử! Ngươi chán sống rồi sao? Dám chắn đườngbản cẩu gia?

Hạ Ngôn còn chưa kịp nói chuyện, một đạo thanh âm bất măn đột nhiên vang lên.

Nhân viên kia nghe được thanh âm này lập tức biến sắc cau mày. thần sắc khẩn trương vội vàng quay đầu nhìn trái nhìn phải.

- Ai? Ai vừa nói đó?

Vừa rồi hắn vẫn chăm chú nhìn Hạ Ngôn cho nên có thể khẳng định những lời này không phải từ trong miệng Hạ Ngôn phát ra. Hơn nữa. trong thanh âm này còn tự xưng là cấu gia gì đó.

Nghĩ tới hai chữ “cẩu gia” này. nhân viên công tác sắc mặt lại biến đổI trợn mắt nhìn về phía Thổ Cẩu màu xám đang đi bên cạnh Hạ Ngôn, quả nhiên nhìn thấy con chó nhỏ màu xám này đang nhe răng trợn mắt nhìn mình chằm chằm, giống như vừa rồi chính là nó nói

vậy.

- A? Con chó này đang nói sao?

Nhân viên công tác chắn dộng, kinh ngạc hỏi.

- Tiểu tử! Nói chuyện cẩn thận một chút, còn dám nhục mạ bản cấu gia nữa. bán cẩu gia sẽ nôi giận đó.

Thổ Cẩu nâng móng vuốt lên một chút dường như đang thi uy với nhân viên công tác kia.

Trong thời gian đó. chung quanh đà tụ tập không ít người tu luyện. Bọn họ không ít người đều nghe được lời nói vừa rồi của Thô câu. không khỏi đều có chút kinh ngạc vạn phần. Mặc dù đã tu luyện ở Chủ thế giới rất lâu nhưng cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy dã thú có thể Ĩ1ÓI thậm chí chưa bao giờ nghe nói tới loài thú nào biết nói.

- Ta không có nghe lầm chứ? Con chó này đang nói sao?

- Ta cũng nghe được, nó tự xưng minh là cẩu gia. thật sự là...

- Ha ha! Đây là lần đầu tiên nhìn thấy chó biết nói đó.

- Huynh đệ! Con chó này của ngươi có bán hay không, ta sẽ trà giá cao.

Chung quanh rất nhiều tiếng nghi luận vang lên. còn có người lên tiếng với Hạ Ngôn muốn mua lại vị câu gia này.

Nghe thấy mấy câu nói này. trên mặt cẩu gia có chút không nhịn được, nhe rằng trợn mắt thi uy về bốn phía một phen, tuy nhiên hiệu quá cũng không được tốt. Bộ dáng hiện tại của nó quả thật không có lực chắn nhiếp, nếu là sau khi biến thân vậy khầng định không ai dám hỏi mua nó.

Hạ Ngôn lúc này cũng có chút bất đắc dĩ.

- Tiên sinh! Con chó này của ngài tuy rằng không giống bình thường, còn có thể lên tiếng nói chuyện, nhưng nó vẫn không thể đi vào Trung tám giao dịch Lang Tà chúng ta.

Nhân viên cồng tác kia lại lên tiếng, áp chế thanh âm nghi luận bốn phía, vẻ mặt áy náy nhìn Hạ Ngôn nói. Hắn đã công tác tại Trung tâm giao dịch một thời gian không ngắn, tự nhiên cũng có cút thể diện, cho nên rất nhanh liền khôi phục trấn định.

  #922  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 931: Khí thế Cẩu gia

Hắn tuy rằng là nhân viên công tác bình thường ở nơi này nhưng Trụng tâm giao dịch Lang Tà cũng đã có quy định rõ ràng. Cho nên Hạ Ngôn cũng không vì thế mà tức giận, chi là trầm ngâm một chút xem làm sao để giải thích được cho hắn.

- Huynh đệ. con chó này của ngươi ta mua. ra giá đi!

Trong đám người kia. một gă tu luyện già cảnh giới Thiên Thần đi ra. hướng về Hạ Ngôn nóI ánh mắt hắn nhìn Thô câu rất thèm khát. Có thể nói con chó này đương nhiên là cực phẩm!

- Ha hạ nếu ngươi muốn mua nó thì hãy hỏi nó chút xem nó có đồng ý để ngươi mua khôngđã!

Chán mày Hạ Ngôn khê giặt giật, cười cười với tẻn tu luyện giả kia.

- Con bà nó. bán cẩu gia là báu vật vô giá. ai dám mua?!

Lông màu xám toàn thân của Thổ cẩu dựng thắng đứng lên. có chút giận dữ quát. Trước là bị một tên khốn hạn không cho vào cái trung tâm giao dịch này. sau không ngờ còn có tên khốn bước tới đòi mua mình. Thật sự là đáng giận, không thể nhẫn nhịn được. Bọn người này thật sự rất đáng ghét!

- Đừng nha. huynh đệ. ta ra giá mười triệu viên Nguyên đan. như thế nào?

Tên tu luyện già cảnh giới Thiên Thần mập mạp này nói:

- Ai nha. huynh đệ. ngươi bán đi!

- Mười triệu viên Nguyên đan cũng là tương đương một trăm viên Cửu Nguyên đan, đối với một tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần bình thường mà nói thì quả thật là không ít. Dù sao tài phú của một tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cừu cấp bình thường cũng chỉ mấy ngàn viên Cửu Nguyên đan mà thôi!

-Ha ha...

Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nhìn về phía Thồ cẩu:

- Thô Câu. ngươi thật là đắt giá đó! Không ngờ có giá tới mười triệu viên Nguyên đan! Ta phái cân nhắc một chút!

Nghe được lời này của Hạ Ngôn, tên tu luyện già mập mạp kia đắc ý cười cười, lại nhìn về bốn phía, giơ đâu ngón tay cái lên rất là hả dạ.

“Giá cả này có phải là cao quá không?! Tiểu tử này căn bản dường như chưa từng thấy qua mười triệu viên Nguyên đan rốt cuộc là bao nhiêu đâu!?”

Tên tu luyện già mập mạp này thấy Hạ Ngôn như thế. thầm nghĩ trong lòng. Hắn có chút hối hận là mình đã mở miệng ra sớm quá.

- Ngao, chủ nhân, ngài không thể bán ta được!

Thổ Cẩu lập tức gào lên. bổ nhào vào chân Hạ Ngôn. Tuy rằng trí tuệ của Thồ cẩu rất cao nhưng nhất thời cũng không phân rỗ được mười triệu viên Nguyên đan rốt cuộc có giá tri như thế nào! Nó rất lo lắng Hạ Ngôn sẽ bắn nó đi!

- Bỏ đi. ta sẽ bán ngươi đi! Ngươi vốn ăn quá nhiều. Tuy nhiên. dù sao chúng ta quen biết cũng không ngắn, trước khi bán ngươi thì sẽ cho ngươi ăn nó vậy!

Hạ Ngôn lắc đầu. ý niệm khê động, trong tay hắn đã xuất hiện mấy viên Nguyên đan.

Mọi người thấy Hạ Ngôn xuất Nguyên đan ra thì trong lòng hơi chột dạ.

- Người trètuổi này thật lợi hại. không ngờ cho con chó của mình ăn Nguyên đan!?

- Chậc chậc, thật sự là lăng phí

- Có Nguyên đan mà không để dành mà sử dụng tu luyện không ngờ còn cho chó ăn!

Bốn phía vang lên những tiếng cảm thán. Thổ cẩu nghe những lời này thì hung tợn nhe răng trợn mắt. cái đuôi dựng thẳng lên quét nhìn bốn phía.

- ò? Nguyên đan trong tay hắn sao có màu sắc khác Nguyên đan bình thường?!

Có tu luyện giả đột nhiên chú ý tới diêm này. không khỏi hô lên.

Những lời này vừa nói ra. phần đông tu luyện già đều nhìn về phía tay Hạ Ngôn. Nguyên đan này quả thật có chút khang khác với Nguyên đan bình thường mà họ thấy. Nguyên đan bình thường đều có màu trắng ngà. tán mát ra quang mang màu trắng non. Mà Nguyên đan trong tay Hạ Ngôn lại có màu vàng, tản mát ra ánh sáng màu vàng nhân nhạt.

- Cái gì? Ngươi...

Tên nhân viên công tác kia thấy Nguyên đan trong tay Hạ Ngôn thì há hốc mồm.

- Thứ này chính là Quy Nguyên đan!

Thanh âm của người này khiến tất cả mọi người xung quanh đều nghe rồ.

- Tiếp lấy.

Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu. ngón tay búng ra. Mấy viên Quy Nguyên đan bay ra theo đường vòng cung, thản mình cao cao của Thồ cẩu liền nhảy lên. chuẩn xác ngoạm lấy mấy viên Quy Nguyên đan này. nuốt vào trong bụng!

- Hống!

Thổ Cẩu nuốt Quy Nguyên đan. thấp giọng rống lên một tiếng, biếu hiện thật rất thư sướng.

- Trời ạ. không ngờ hắn cho con chó ăn Quy Nguyên đan!?

Giọng nói của một nữ tu luyện giả vang lên. khiến càng nhiều tu luyện già đi tới nơi này.

- Một viên Quy Nguyên đan đã tương đương với một trăm viên Cừu Nguyên đan. cũng chính là mười triệu viên Nguyên đan!

Có người thét lên. quả thực không dám tin những gì mình thấy.

- Làm sao có thể?!

Sắc mặt của tẻn tu luyện giả mập mạp kia trở nên xanh mét. đôi môi mắp máy. thân hình hắn phát lim lên. Hắn kỳ thật cũng nhận ra được thứ Hạ Ngôn vừa ném ra chính là Quy Nguyên đan. Cái giá hắn vừa đưa ra chỉ tương đương với một viên Quy Nguyên đan mà thôi. Trong khi đổi phương lại ném ra mấy viên Quy Nguyên đan cho con chó này ăn. Mặc dù hắn là lợn thì lúc này cũng biết là Hạ Ngôn đang đùa cợt hắn!

Hắn đứng đó. sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Sau một lúc liền lặng lẽ trốn đi. trên mặt đầv cay cú. trong lòng đầy thù hận.

- Giờ ngươi đã biết nó không phải là sủng vật của ta rồi chứ?! Nếu nó là sủng vật của ta thì làm sao có thể được ăn Quy Nguyên đan trản quý kia?! Ta nói cho ngươi hay. thực lực của con chó này khá kinh người đó!

Hạ Ngôn cười khê. nói với tên nhân viên đang há hốc mồm mắt kia.

- Hắn hắn hắn...

Ngay khi tên nhân viên này còn chưa biết nên ứng đối thế nào thì một tiếng kinh hô từ trong đám đông truyên ra. Mọi người đưa mắt nhìn sang thì thấy đó là một gã tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần có dáng người gầy gò. Hắn đang chi vào Hạ Ngôn và Thồ cẩu. khuôn mặt đầy hoàng sợ.

- Vị đại nhân này chính là tu luyện giả của Lang Tà Điện. Mấy canh giờ trước, vị đại nhân Yệà con chó này đã giét được rất nhiều nhân vật cường đại trẻn chiến trường...

Gã tu luyện giả này lúc đó cũng tận mắt thấy được trận chiến ngoài thành.

Tuy rằng hầu hết tu luyện già đã tạm thời lui vào trong thành Lang Tà nhưng cũng có một số bộ phân tu luyện giả to gan. mạo hiêm đi nhìn cuộc chiến. Lúc ấy Hạ Ngôn và Thô Cẩu ở trên chiến trường không lâu nhưng cũng đủ hấp dẫn tất cả ánh mắt của những người tu luyện già nhìn thấy trận chiến đó.

Gã tu luyện giả này lúc ấy cũng nhìn thấy Hạ Ngôn và Thổ cẳuế

- Cái gì?

- Thật thế sao?

- Hắn dĩ nhiên là tu luyện giả của Lang Tà Điện, còn tham gia chiến tranh vừa rồi sao?!

Nhất thòI ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hạ Ngôn và Thổ cẩu đều tràn đầy vẻ kính sợ. Trên thế giới này. cường già vị tôạ mặc dù trẻ tuôi hơn nữa. chi cân có thực lực thì chính là người ngồi trẻn.

Tên nhân viên kia lúc này mặt xám như màu đất. Trong lòng hắn thật sự bắt đầu e ngại. Không thể tường tượng được một người một chó này lại cường đại như thất, thật sự ngoài sức tường tượng!

- Hạ Ngôn tiên sinh, ngài đã tới rồi!

Lúc này. từ trong trung tâm giao dịch có một gã tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp. nhìn qua chừng hơn bốn mươi tuôi. Người này không ngờ nhận ra Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhìn thấy người vừa lên tiếng cũng không có ần tượng gì. chi tuỳ ý gật đầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh, ta là quản sự của trung tám giao dịch Lang Tà. mời ngài và vị này...

Tên quản sự này nhìn nhìn Thô câu.

- Và vị cẩu gia này đi theo ta.

Hạ Ngôn gật đầu.

Thồ Cầu lúc này mới vừa lòng gật đần. lại nhe răng trợn mắt nhìn bốn phía, diễu vố giương oai một lúc. Tuy nhiên lúc này những tu luyện già kia cũng không dám cười nhạo nó nữa. Không chừng, con chó này chỉ cần một ngụm đã cắn chết bọn họ rồi. Ngay cả cường giả cảnh giới Tạo Hoá mà nó còn cám cắn. hơn nữa còn cắn chết hai gã!

Đi theo người quán sự tnmg tám giao dịch Lang Tà này. qua cánh cửa không gian phát ra bạch quang, Hạ Ngôn và Thô câu đi vào một căn phòng xa hoa.

- Hạ Ngôn tiên sinh, ta gọi là Mộc Sinh. Xin hỏi ngài tới trung tâm giao dịch này là có chuyện gì? Có lê ta sẽ giúp được gì chăng?!

Tên Mộc Sinh này cung kính nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn là tu luyện giả của Lang Tà Điện, mà hắn tuy là quản sự của trung tâm giao dịch Lang Tà nhưng thân phận quả thật kém Hạ Ngôn xa.

- Ta muốn dùng mấy thứ của mình để đổi một vài thứ cần thiết ở trong trung tâm giao dịch này. không biết có được không?!

Hạ Ngôn cũng không xác định, chỉ tuỳ ý hỏi một cáu.

- Đương nhiên không là vấn để. Ngài là tu luyện giả của Lang Tà Điện, ở nơi này dùng vật phẩm để đổi những thứ có giá tri đương nhiên không có vấn đề gì cả!

Mộc Sinh vội vàng cười nói.

- Được, vậy người nhìn xem một chút!

Hạ Ngôn tâm niệm khê động, đưa chiếc nhẫn ra.

Mộc Sinh vội vàng xuất ra một tia linh lực. thu chiếc nhằn này vào tay. ý niệm thâm thấu vào quan khán.

Hạ Ngôn cũng không lo lắng tên Mộc Sinh này dắm có động tác bịp bợm nào.

- Thật nhiều tài liệu.

Mộc Sinh tằm nghĩ. Trong chiếc nhẫn này có một ngọn núi nhỏ toàn là các loại tài liệu, lại còn là các loại dược liệu và khoáng thạch khá trân quy.

- ò? Không ngờ còn có nhiêu thần khí phẩm chất cao nhưthế!

Mộc Sinh tuy rằng gặp qua nhiều bảo vật nhưng lúc này cũng phải động dung. Tài phú trong chiếc nhằn này quả thật vô cùng kinh người.

- Đây là cái gì? Không phái chứ? Đây là... hình như là Pháp Tắc Thần Khí!? Trời ạ... Không chi có một chiếc!?

Khi Mộc Sinh tiếp tục quan sát thì liên tục nuốt nước miếng, trái tim cũng nảv lên kịch

liệt.

Ban đầu. Hạ Ngôn vốn cũng không muốn đặt mấy món Pháp Tắc Thần Khí vào đó nhưng nghĩ tới những thứ mình muốn mua đều là những bảo vật hiếm có cho nên cuối cùng vẫn quyết định đưa Pháp Tắc Thần Khí ra trao đổi. Hơn nữa. những Pháp Tắc Thần Khí đều đã bị tổn hạ. cũng không có tác dụng quá lớn đổi với hắn. Bản thân hắn cũng đã có được hai kiện Pháp Tắc Thần Khí mà Chủ nhân Hư Ao đã lưu lại.

- Hạ Ngôn tiên sinh... Bảo vật trong chiếc nhẫn này quả thật quá quý trọng. Ta nghĩ phải mòi Tổng quán đại nhân tới xem một chút. Người này hai tay cung kính trá chiếc nhẫn lại cho Hạ Ngôn rồi nói.

- Được, vậy phiền Mộc quản sự vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu. tươi cười nói với Mộc Sinh.

Mộc Sinh sau đó rời khỏi phòng, đi ra phía ngoài. Còn Thổ cẩu lại binh tĩnh ngồi trong phòng chờ đợi. Thổ cầu cũng ngồi ở trên ghế. ánh mắt hơi híp lại. bộ dáng rất lão thần tại tại.

Rất nhanh, một lão goà có chòm râu hoa râm từ bên ngoài đi vào. Vừa mới vào tới cửa. hắn liền khom người thi lễ với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn câm giác được lão già này hằn là đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Tuy nhiên, luận về thân phận Hạ Ngôn là tu luyện giả Lang Tà Điện nên vẫn cao hơn so với lào già này. Tuy lằng lão là Tông quản của trung tâm giao dịch Linh Tông nhưng dù là nhân viên cao tằng của nơi này. cũng không bằng thành viên của Lang Tà Điện.

- Hạ Ngôn tiên sinh, ta là Tổng quản Ly Lượng của tiling tâm giao dịch Lang Tà. Nghe nói Hạ Ngôn tiên sinh có một số bào vật muốn xuất ra.

Lão già này hơi khom người về phía Hạ Ngôn, đồng thời nhìn Hạ Ngôn và Thô câu rồi chậm rãi nói.

  #923  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 932: Trùng kích cảnh giới Tạo vật

Lão già này tuy đà bước vào cảnh giới Tạo Hoá nhưng từ trên thán thể hắn, Hạ Ngôn vằn không cảm giác được khí tức mạnh mê. Hắn hẳn là một tu luyện già cảnh giới Tạo Hoá bình thường, dung hợp pháp tác chưa được nhiều.

Sau khi ôm quyền đáp I Hạ Ngôn mói đưa chiếc nhẫn mà Mộc Sinh đà xem qua cho Tông quản Ly Lượng này. Hiên nhiên là Mộc Sinh đã đại khái nói qua chuyện này với Tông quán Lý Lượng cho nên khi Lý Lượng quan khán chiếc nhẫn của Hạ Ngôn thì cũng không có phản ứng gì quá lớn. Xem qua rôL Lý Lượng lại đưa chiẻc nhẫn lại cho Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn tiên sinh, mòi theo ta đi vào bào khố của trung tâm giao dịch.

Lý Lượng nói với HạNgôn

Hạ Ngôn gật đần. mang theo Thả cẩu đi ra khỏi phòng. Bào khố của trung tảm giao dịch là một không gian độc lập.

- Hạ Ngôn tiên sinh- hơn một nửa số vật phẩm trong bảo khố này đều không thể dề dàng mua được. Ngài trước cứ xem qua đi. nêu cân thứ gì thì nói ta biêt. Ta sẽ ghi chép lại. Hạ Ngôn tiên sinh có thể dùng những vặt phẩm của ngài để đổi những thứ có cùng giá trị!

Lý Lượng ở bên cạnh Hạ Ngôn nói.

- UhttI ta biết rồi!

Hạ Ngôn hơi gật đầu.

Trong trung tám giao dịch Lang Tà. Hạ Ngôn mất chừng một canh giờ. cuối cùng đưa những thứ trong chiếc nhẫn đổi lấy mười khoà Sa La Quà. mười khoà Pháp Tắc Quả. mười khoả Tinh Hoa Quả. một trăm tồ Long Tường Quả. một trăm tồ Thiên Kỳ Quà. Ngoài ra hắn còn thu được một viên nội đan Thương Long. Nội đan Thương Long là của một loại mành thú lất mạnh, nó có trợ giúp rắt lớn đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá. Giá tri của nó rất cao. được cho là báu vặt vô giá.

Toàn bộ bảo khố của trung tâm giao dịch Lang Tà này cũng chỉ còn một viên nội đan Thương Long, hiện đã bị Hạ Ngôn đạt được.

Ròi khỏi trung tâm giao dịch. Thổ cẩu liền nói:

- Chủ nhân, lần này chúng ta kiếm được thật nhiêu bào bối!

Trong mắt Thồ cẩu. những quá thực này hiển nhiên có giá tri cao hơn nhiều những thần khí kia. Đối với nó mà nói thì thản khí chỉ là đông săt vụn. mặc dù là Pháp Tăc Thản Khí cũng không có tác dụng nào cà. Vũ khí của nó chính là thản thể.

- Uhm. thu hoạch cũng được!

Hạ Ngôn gật đầu:

- Chúng ta về Lang Tà Điện đi. Ta muôn nghĩ cách đột phá cảnh giới hiện tại.

- Hống—-!

Thổ Cẩu gầm nhẹ một tiếng, theo Hạ Ngôn bay về phía Lang Tà Điện.

- Bọn họ muốn làm gì?

ở ngoài Lang Tà Điện. Hạ Ngôn nhìn thấy có chừng một trăm gã tu luyện già Lang Tà Điện đang tụ tập. Hơn nữa. toàn bộ số này đẻu đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Trong Lang Tà Điện, số tu luyện già cảnh giới Tạo Hoá còn sống hiện cũng có hơn một ngàn, phần lớn đà tu luyện hơn mười vạn năm.

- Vương Vĩnh Chí sư huynh cũng ở trong số này.

Ánh mắt Hạ Ngôn đào quạ liền thấy được Vương Vĩnh Chí cũng thuộc thế lực Tinh Đấu Điện. Trong hơn một trăm người này. chỉ có Vương Vĩnh Chí là người thuộc Tinh Đấu Điện.

- Qua đó xem sao.

Trong lòng Hạ Ngôn khể động, đã cùng Thồ cẩu đi về phía đám người kia. tới gằn Vương Vĩnh Chí.

- Hạ Ngôn, ngươi đi đâu về đó?

Vương Vĩnh Chí nhìn thấy Hạ Ngôn đi từ bên ngoài về, hiển nhiên là vừa rồi hắn cũng không ở trong Lang Tà Điện nên tuỳ ý hỏi.

- Ta vừa đi trung tâm giao dịch Lang Tà bán vài thứ.

Hạ Ngôn nói. Tắt cả tu luyện già Lang Tà Điện sợ rằng đều biết mình chiếm được không ít ưu đãi trên chiến trường cho nẻn cũng không cân phải giâu diẻm.

Quả nhiêạ khi Hạ Ngôn nói rằng mình đi bán đồ thì vài tên tu luyện giả đứng gần sắc mặt có chút hơi đồi ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn cũng có chút hám mộ.

Tuy l ẳng bọn họ đều đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá nhưng luận vì tài phú thì còn xa mới bằng Hạ Ngôn Mà Hạ Ngôn tuy còn chưa bước vào cảnh giới Tạo Hoá. nhưng lại có năng lực đánh thắng được nhừg cường già cảnh giới Tạo Hoá bình thường.

Hơn một trăm người đứng noi này. chỉ sợ có không quá mười người tự nhận có thể đánh chết được Hạ Ngôn và Thổ cẩu.

- Ha ha. Hạ Ngôn, lần này ngươi phát tài rồi! Vị cẩu tiẻn sinh này cũng cực kỳ lợi hại đó!

Vương Vĩnh Chí cười cười nóI ánh mắt tự nhiên nhìn sang phía Thồ cẩu.

- Sư huynh, các ngươi muốn đi đâu thế?

Hạ Ngôn cười cười, lại chợt hỏi. Hơn một trăm người tụ tập nơi này hiên nhiên là muốn hành động gì đó.

- Lát nữa chúng ta muốn đi ra ngoài Giới ngoại thú liệp tràng. Nghe đồn rằng Giới ngoại thú liệp tràng rất hồn loạn, có không ít tu luyện giả đại thế giới đều tụ tập cách Lang Tà Giới chúng ta không xa. Vương Vĩnh Chí không giấu diếm gì. nói thằng ra.

Trong lòng Hạ Ngôn khè động.

“Những người này chuẩn bị đi ra Giới ngoại thú liệp tràng sao?

Khi hắn gặp Giới chủ Tô Ngọc Hoà ở ngoài thành. Hạ Ngôn đà từ nơi Tô Ngọc Hoà biết rằng hình như có một di tích của Thần chủ sắp hiện thế ở Giới ngoại thú liệp tràng. Rắt nhiều tu luyện giả đại thế giới đều rục rịch.

- Thíra là thế.

Hạ Ngôn hơi gật đần. trong lòng trầm ngâm.

- Ta hiện còn chưa bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Nếu hiện tại đi ra Giới ngoại thú Hệp tràng thì dù di tích thật sự xuất hiện, chi sợ cũng không xơ múi được gì?! Không bằng trước cố gắng đột phá gông xiềng cuối cùng của cảnh giới Thiên Thần đã. sau đó lại đi ra Giới ngoại thú liệp tràng. Dù sao. thông đạo nối liền Giới ngoại thú liệp tràng đã được khôi phục, bắt kỳ lúc nào ta cũng có thể đi Giới ngoại thú liệp tràng đượcễ

Hạ Ngôn thầm nghĩ, trong lòng đã có quyết định.

- Sư huynh, ta không làm phiền các vị nữa. ta về trong điện trước.

Hạ Ngôn cười nói với Vương Vĩnh Chí.

Một tia linh lực khẽ động, trong tay Hạ Ngôn đã xuất hiện mấy trái quả thực màu xanh biếc:

- Sư huynh, ngươi mang theo những Thiên Kỳ Quả này để phòng ngừa những hung hiểm ở Giới ngoại thú liệp tràng!

Công hiệu của Thiên Kỳ Quá chính là để chữa thương, hiệu quả còn cường đại hơn Sinh Mệnh Quả rất nhiều. Sinh Mệnh Quả chỉ có hiệu quá tốt đối với tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng và dưới cảnh giới Linh Hoàng mà thồi. Mà Thiên Kỳ Quả lại có hiệu quả rất lớn đối với cảnh giới Tạo Vật bình thường và cảnh giới Thiên Thần!

Giá tri của một Thiên Kỳ Quả có thể so với một Long Tường Quà. Hạ Ngôn vừa thu được tới một trăm tồ Thiên Kỳ Quậ cũng là một ngản quá ở trung tâm giao dịch Lang Tà.

- Cái nàỵ...

Nhìn thấy Thiên Kỳ Quà. Vương Vĩnh Chí ngân người rồi lập tức nhận lấy. cười nói:

- Được, ta nhận! Hạ Ngôn ta thấy khoảng cách tới cảnh giới Tạo Hoá của ngươi cũng không còn xa nữa. thử bế quan một lần xem sao!

- Được!

Hạ Ngôn gật đầu đáp.

Sau khi cáo biệt Vương Vĩnh Chí. Hạ Ngôn lại trở về nơi tu luyện của mình ở trong Lang Tà Điện, giao cho Thổ cẩu một ít Quy Nguyên đan và Long Tường Quả rồi tự mình tiến vào trong Tháp Thời Gian

ở trên chiến trường không lâu trước, kỳ thật thu hoạch của Hạ Ngôn cũng không chỉ là những bào vật kia. Đối với Hạ Ngôn mà Ĩ1ÓI những ý cảnh mà hắn tiếp xúc và lĩnh ngộ ở trên chiến trường mới là quan trọng nhất.

Chính vì có những lĩnh ngộ này nên mới khiến Hạ Ngôn có câm giác sẽ đột phá được cảnh giới Tạo Hoá!

Ngồi xếp bằng ở trong Tháp Thời Gian. Hạ Ngôn thu liễm tâm thẩn, tất cả ý niệm đều đặt vào việc đột phá cảnh giới.

- Hiện tại có mười lăm trái Pháp Tắc Quà. Có thứ này. ta tất nhiên có thể khiến pháp tắc thời gian đạt tới cảnh giới viên mãn.

Hạ Ngôn hít sâu một hơi. thân ảnh như ân như hiện trong đám hồn độn lực.

Một trái Pháp Tắc Quả xuất hiện trong tay Hạ Ngôn. Pháp Tắc Quả này ẩn chứa không gian pháp tắc thời gian cửu trọng, trợ giúp với tu luyện giả cũng không cần bàn nhiều.

Ngón tay hắn bắn ra. trái Pháp Tắc Quá này liền bị Hạ Ngôn nuốt vào trong bụng. Từng đạo pháp tắc vô hình nháy mắt đã tràn ngập khắp cơ thể Hạ Ngôn.

Đương nhiên Pháp Tắc Quá đương nhiên không thể so sánh được với loại bào vật nghịch thiên như Lôi Đinh Quả. Một trái Lôi Đinh Quả đã có thể trực tiếp khiến Hạ Ngôn đột phá từ cảnh giới Thiên Thần tứ cấp đạt tới cảnh giới Thiên Thần bát cấp đinh. Nếu có thêm một trái Lôi Đình Quả thì Hạ Ngôn hiện tại không cần tốn nhiều công sức là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Nhưng ngay cả trong bào khố của trung tảm giao dịch Lang Tà cũng không có Lôi Đình Quả. Loại quả này thực sự chi có thể ngộ mà không thể cầu.

Thời gian lặng lê trôi qua. Hạ Ngôn đà ngồi xếp bằng trong Tháp Thời Gian mấy tháng, tiêu hao một trái Pháp Tắc Quả. Tuy lằng Hạ Ngôn đã kiệt lực lũih ngộ nhất trọng pháp tắc thời gian nhưng muốn bước vào cảnh giới Tạo Hoá thật sự vô cùng khó khăn. Dù là Hạ Ngôn cũng có khi câm thấy vô lực.

Khi hiệu quả của trái Pháp Tắc Quả đầu tiên biến mất. Hạ Ngôn lại lập tức ăn vào trái thứ haI tiếp tục lình ngộ. tham thấu. Cùng lúc đó. Hạ Ngôn cũng đang tiếp tục gia tăng cường độ linh hồn của hắn. Một lũ linh hồn đang ở không gian tằng thứ hai của Linh La Giới, cũng có thể trao đôi với Hạ Áp.

Hô!

Lại thêm hiệu quả một trái Pháp Tắc Quá biến mất. Hạ Ngôn mờ to mắt ra.

- Đây đã là trái Pháp Tắc Quả thứ mười hai rồi... Không ngờ muốn bước vào cảnh giới Tạo Hoá lại khó khăn như thế! Liên tục sử dụng mười hai trái Pháp Tắc Quả mà cũng không thể thành công. Chỉ còn ba trái. nhất định phái thành công!

Hạ Ngôn hơi điều chinh lại tâm tư của bản thân rồi lại xuất ra một trái Pháp Tắc Quậ không do dự nuốt vào trong miệng. Từ khi bắt đầu cho tới lúc này. quyết tảm của Hạ Ngôn chưa từng bị dao động. Trong lòng Hạ Ngôn, hắn tin tường chắc chắn mình có thể bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Loại túi niệm này rất quan trọng đê bước vào cảnh giới Tạo Hoá.

Trái Pháp Tắc Quả thứ mười ba...

Trái Pháp Tắc Quả thứ mười bốn...

Khi Hạ Ngôn lợi dụng pháp tắc ẩn chứa trong trái Pháp Tắc Quả thứ mười ba để hiếu thấu đáo. trong lòng hắn rốt cuộc câm giác được trong lòng có một loại dao động. Nhưng loại dao động này lại vô cùng tinh tế. khiến Hạ Ngôn không thể nắm giữ được, chi có thể cẩn thân tim kiếm, hy vọng có thể nhìn thấu một chút. Trong vô tìnhụ pháp tắc ân chứa trong trái Pháp Tắc Quả này biến mất. Hạ Ngôn lập tức ăn vào trái thứ mười bốn. Những lực lượng pháp tắc sắp biến mất kia lại xuất hiện lần nữa.

- Rốt cuộc làm sao mới có thể kết nối chúng lại. đế ta có thể sử dụng!?

Tâm niệm và ý thức của Hạ Ngôn không ngừng bị kích phát. Chỉ là điều này không ảnh hường tới việc Hạ Ngôn tiếp tục tiến hành lĩnh ngộ.

- Ta sẽ đột phá!

- Ta nhất định có thể đạt tới thời gian pháp tắc tiểu viên măn.

- Ta sẽ trở thành cường giả cảnh giới Tạo Hoá chán chính!

Xung quanh thân thể Hạ Ngôn, một cái lồng năng lượng gần như trong suốt đã cách trở hồn độn lực ở bên ngoài.

- Không gian... Thời gian... Thiên địa quy tắc. vũ trụ sơ khai đã sinh ra lực lượng pháp tắc hồn độn lực... ò?

- Kỳ quái là còn có chút ma hồ. không rõ ràng, không thể nắm giữ! Ta cần nhìn kỹ hơn một chút!

  #924  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 933: Cảnh giới Tạo Hóa

Một tiếng vang rất khê. giống như cây que xuyên qua tờ giấy, cũng giống như chiếc lá mùa thu rơi xuống nền đất.

Trong Tháp Thời Gian được xưng là chí bảo này. một tiếng vang rất khẽ này lại vô cùng rỗ ràng. Ngay sau tiếng vang này. hai mắt Hạ Ngôn mờ ra. tinh quang bùng nổ.

Hô!

Hạ Ngôn phun ra một ngụm trọc khí Đạo trọc khí này sau khi bị phun ra không ngờ không tiêu tán ở trong không gian này mà lại như một đám sương mù. không ngừng vặn vẹo. biến đổi. từng đợt năng lượng tán phát ra. ẩn ẩn có thể câm ứng được. Nếu có tu luyện giả cảm ứng được đám sương mù này thì chỉ sợ sẽ rất chấn động. Bởi vì đám sương này không ngờ lại ẳn chứa hai loại pháp tắc. chính là pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian.

- Tiêu hao liên tục mười bốn trái Pháp Tắc Quá ta mới rốt cục đột phá được!

Tâm tình Hạ Ngôn lúc này vô cùng bình tình, giống như việc đột phá cảnh giới như thế này là việc đương nhiên phái diễn ra vậy! Dường như thật lâu trước đây. hắn đã đoán trước được bán thân mình sẽ có thể đột phá cảnh giới vậy!

Linh lực màu vàng của Hạ Ngôn chậm rãi lưu chuyển một vòng trong cơ thể. lực lượng hùng hồn mênh mông trào dâng. Hắn có một câm giác răng hiện tại chi cân hắn tuỳ tay đánh ra một chường, có thể đáỉih nát thiên không, có thể xuyên thấu mặt đất.

Cảm giác được loại lực lượng này. Hạ Ngôn cũng không lạ lẫm. Nhưng lúc này. Hạ Ngôn mới chân chính biết được cái gì mới là lực lượng!

Sự chênh lệch giừa cảnh giới Thiên Thần và cảnh giới Tạo Hoá quả thật khác nhau một trời một vực.

- Khi ta còn là cảnh giới Thiên Thần mà có thể đối kháng lại cường giả Tạo Hoá thì thật đúng là một việc khiến người ta kinh ngạc!

Khoé miệng Hạ Ngôn hơi nhấc lên.

Không bước vào cảnh giới Tạo Hoá. hắn không thể biết được thiên địa pháp tắc mà cảnh giới Tạo Hoá nắm trong tay.

Hiện tại chi cần phất tay. Hạ Ngôn cũng có thể vận chuyền lực lượng pháp tắc. Dung hợp thời gian và không gian mới chính là đường lớn. Lật tay làm mây. sấp tay gây mưa.

- Linh hồn của ta dường như cũng có một chút biến hoá.

Hạ Ngôn cảm giác linh hồn của mình như đã trải qua một lần thoát thai hoán cốt. Mặc dù ở thật lâu trước đây. linh hồn Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới tiêu viên măn nhưng hiên tại so với trước đây. Hạ Ngôn vẫn cảm giác được loại biến hoá này.

Linh hồn hiện tại của hắn đã bắt đầu hướng về cảnh giới đại viên mãa

Đương nhiêạ dù hiện tại chỉ là tiểu viên mãn, cảnh giới Hạ Ngôn đã đột phá cảnh giới T ạo Hoá nên linh hồn dường như cũng có thể rời khỏi thân thể.

Thân thể của cường giả cảnh giới Tạo Hoá dù bị huy diệt thì linh hồn có thể trường tồn tìm cơ hội đê tái sinh. Đương nhiên, khi cùng cường giả giao thủ thì linh hồn của tu luyện giả có thực lực kém hơn cũng bị công kích. Thậm chí đôi khI một số tu luyện giả cường đại sẽ công kích vào linh hồn của đối thủ đầu tiên.

Linh hồn mới chính là cội rễ của tu luyện giả. Đương nhiên. thân thể càng cường đại thì linh hồn lại được bào vệ càng mạnh. Thân thể thật ra chính là một vật dẫn.

Thật giống như tàu biển chạy trên đại dương, linh hồn chính là người trên tàn. còn thân thể chính là con tàu kia. Nếu tàu biển vô cùng chắc chắn thì người trên tàu đương nhiên có thể được bào hộ rất tốt.

- Hạ Ngôn, cảnh giới của con đột phá rồi sao?!

Linh hồn Hạ Áp từ trong Linh La Giới bay ra. hướng về Hạ Ngôn hỏi. Hắn cảm giác được linh hồn Hạ Ngôn đã xảy ra biến hoá rất lớn. so với trước kia càng thêm ngưng thật, gần nhưhoá thành thực chất vậy!

Linh hồn như thế. dù lưu lại ở thế giới bên ngoài thì chỉ sợ cũng rất khó tiêu tan.

- Đúng thế. Hạ Ấp gia gia. con vừa bước vào cảnh giới Tạo Hoá.

Hạ Ngôn nhìn về phía linh hồn Hạ Ấp. cười nói.

- Thật là tốt quá!

Hạ Ấp vui sướng nói:

- Cảnh giới Tạo Hoá... Linh hồn bất diệt!

- Gia gia. thật ra linh hồn bất diệt cũng chỉ là cách nói tương đối mà thôi. Nếu không gặp phải kiếp nạn thì linh hôn của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá có thể trường tồn. Nhưng trên thế giới này. có nhiều nhân vật cường đại lắm!

Hạ Ngôn lắc đầu.

- Cái đó lại không quan hệ! Con đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá. thực lực sẽ tăng rất nhiều, năng lực tự bào vệ lại được tăng lên.

Hạ Áp lại nói thêm.

- Uhm. gia gia. Hiện tại con sẽ có thêm nhiều cơ hội giúp người đúc lại thân thể! Ta có thể ròi khỏi Lang Tà Giới, đi tới những đại thế giới khác để nhìn xem. Lang Tà Giới chi mới tồn tại chừng ngàn vạn năm. chỉ sợ không bằng được những thế giới đã tồn tại từ xa xưa!

Hạ Ngôn trầm ngâm nói.

Không tìm được biện pháp ở Lang Tà Giới thỉ không có nghĩa rằng ở những thế giới khác lại không tim được.

Đương nhiẻn Hạ Ngôn còn muốn tìm cách để hồi sinh cho Hạ Từ Hân nữa!

- Ha ha. điều này cũng không vội!

Hạ Ấp khoát tay cười nói:

- Hạ Ngôn, ta thật sự không ngờ con có thể có được thành tự như hôm nay. Chiếc Linh La Giới này ở trong tay con thật không bị mai một!

Hạ Ấp ngược lại lại nói.

Chiếc Linh La Giới này đầu tiên được Hạ Ngôn cời bỏ phong ấn. Ngay cả Hạ Ấp cũng không thể khai phá ra năng lực chán chính của Linh La Giới!

Nói tới Linh La Giới. Hạ Ngôn không khỏi nhíu mày. Linh La Giới này tồng cộng có ba tầng. Tằng thứ nhất chính là không gian trữ vật. Tầng thứ hai chính là không gian linh hồn. Tầng thứ ba chính là không gian tạo vật! Hạ Ngôn dùng ý niệm nhanh chóng cảm ứng một chút, phát hiện ra bản thân hắn vẫn không thể đi vào không gian tầng thứ ba này.

Bởi vậy có thể thấy được, người sáng tạo ra Linh La Giới, cũng chính là Chủ nhân Hư Ao Thương Hà khắng định vô cùng cường đại. Chỉ sợ rằng thực lực của người này đã vượt xa những vị Điện chủ cấp bậc Tạo Hoá kia.

Bằng không, giờ Hạ Ngôn hắn đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá thì sao vằn không thể tiến vào tầng thứ ba của Linh La Giới được?! Điều này khiến Hạ Ngôn tin tường chắc chắn rằng thực lực của Chủ nhân Hư Ảo đã vượt xa những cường giả như Điện chủ.

Điện chủ Thuý Vụ từng nói qua rằng dù hắn bị Hỗn độn phong bạo thôn phệ thì chỉ sợ cũng khó có thể đi ra. Mà lúc ấy. mình ở trong Không gian hồn độn. bị Hỗn độn phong bạo thôn phệ. tầng thứ ba của Linh La Giới lại trào ra một cỗ năng lượng màu vàng, cứu hắn ra khỏi Hồn độn phong bạo. Bởi vậy có thể thấy được, trong tằm thứ ba của Linh La Giới và cả Linh La Giới này chỉ sợ có cất chứa một bí mật khó có thể tường tượng được!

- Hạ Ắp gia gia. chiếc Linh La Giới này sợ lẳng còn cường đại và thần bí hơn nhiều so với tường tượng của chúng ta. Vị Chủ nhân Hư Ảo kia không biết là cường già cảnh giới nào!?

Hạ Ngôn ngưng trọng nói.

- Sao?!

Hạ Ấp nao nao. Hắn cũng chưa từng nghĩ nhiều như thế.

- Điều này gia gia cũng không cần quá suy nghĩ, sớm hay muộn chúng ta cũng biết mà thôi! Hạ Ngôn, ta không thể ở bên ngoài lâu được, phải trở lại Linh La Giới đây!

Hạ Ấp lại nói tiếp.

- Được rồi!

Hạ Ngôn lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía linh hồn thể của gia gia dần biến mất. tiến vào trong Linh La Giới.

Ngay sau đó. Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian xuất hiện lại trong phòng, liếc mắt cái đã nhìn ra Thô câu đang lười biếng nằm trên mặt đất. Từ ghi chép thời gian trên bản thuỷ tinh thì Hạ Ngôn biết lẳng hắn đã ở trong Tháp Thời Gian chừng ba năm. mà ở bên ngoài cũng chỉ mới chừng ba tháng mà thôi!

- Chủ nhân, ngài rốt cuộc đà xuất hiện.

Thồ Cầu nhìn thấy Hạ Ngôn, thần thái trong mắt vốn lười biếng đã nhanh chóng biến mất. ánh mắt màu xanh âm u chợt loé lên. toả ra hào quang sáng chói.

-Uhm.

Hạ Ngôn gật đầu. đột nhiên khê giật mình, nhíu mày:

- Thổ Cẩn. ngươi đã ăn hết số Quy Nguyên đan và Long Tường Quà rồi sao?!

- Hắc hắc. đúng thế.. ế

Thổ Cẩu cười hắc hắc nói.

Lúc này mới chỉ qua ba tháng mà Thổ cầu đã ăn sạch mười trái Long Tường Quà. còn có rất nhiều Quy Nguyên Đan

Con chó này quả thật bụng không có đáy. Ánh mắt Hạ Ngôn lúc này cũng trừng lớn. Dựa theo tốc độ nhưthế này. một vạn năm thì con chó này sẽ ăn biết bao nhiêu?!

Nghĩ thế. trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút gắp gáp.

- Chủ nhâíI lại cho ta thêm một ít đi!

Thổ Cấu thấy Hạ Ngôn không nói lời nào thì móng vuốt cào cào xuống mặt đất. sau đó dè dặt nói.

Nó cũng đã nhận ra vì nó ăn quá nhiều cho nên ánh mắt Hạ Ngôn nhìn nó cũng không được tốt lắm!

- Ngươi cứ ăn như thế này thì không bao lâu nữa ta cũng không còn gì cà!

Hạ Ngôn cười khô. chợt lấy ra một chiếc nhằn không gian màu đen. sau đó tim được một sợi thép cứng rắn. trực tiếp xuyên qua. treo lên cổ Thồ cảu.

Thần khí này là do tu luyện giả nhân loại chế tạo. không thể dung nhập vào thân thể của thú loại. Tuy nhiên chi cần có ý niệm và linh lực thì có thể sử dụng được. Do đó. tuy lẳng không thể đeo nhẵn không gian vào thán thể nhưng sử dụng nó cũng không phải là vấn đề.

- Thổ Cẩu. ta đặt ba ngàn viên Quy Nguyên đan trong chiếc nhẫn này. còn có hai mươi tổ Long Tường Quá nữa. Ngươi cũng không thể ăn bậy ăn bạ được!

Hạ Ngôn treo chiếc nhẫn lên cổ Thổ cầu. có chút lo lắng dặn dò.

- Chủ nhân, ngài yên tâm đi. ta sẽ sử dụng những thứ này rất tiết kiệm!

Thổ Cấu lập tức thề thốt, cái mõm lại há ra. làm lộ hai chiếc răng nanh sắc bén. đôi mắt cũng hơi híp lại.

Hạ Ngôn gật đầu. cũng không nói gì thêm nữa.

- Hạ Ngôn, ngươi có ở đấy không, mời đi ra.

Đúng lúc này. từ bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng gào. Nghe ra dường như cũng không phải chỉ có một người. Hạ Ngôn nhưón mày. cất bước đi ra. Quá nhiên có tới hơn mười tu luyện già Lang Tà Điện đang đứng ở ngoài sân. Những người này đều là tu luyện già cảnh giới Thiên Thần bát cấp. cửu cấp.

- Chư vị tới đây tim ta là có việc gì?

Nhìn nhiều người như thế đứng tụ tập ngoài sân của mình. Hạ Ngôn cũng thấy rất kinh ngạc, lên tiếng hỏi. Những người này cũng không có quan hệ gì với Hạ Ngôn nếu không có việc gì thìhần cũng không tới đây.

- Hạ Ngôn, con chó của ngươi đoạt đi Nguyên đan của chúng tạ ngươi phải bồi thường cho chúng ta đi!

Một gã tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cừu cấp trầm giọng nói.

- Đây là có ý gì?

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn sang tên tu luyện giả này. khó hiêu hỏi lại. Nhất thòI hắn cũng không hiểu ra là có chuyện gì?!

- Hạ Ngôn, quả thật con chó của ngươi đoạt đi Nguyên đan của chúng ta!

Lại có một gã tu luyện già nói tiếp. Sau đó hắn giảng lại một lượt chuyện đã xảy ra. Hoá ra. không lâu trước. Thồ cẩu không biết làm sao có thể đạt tới kho báu của Kim Dương Cung. Đó chính là nơi đồi tích phản lấy bảo vật. Thồ cẩu đi ra. thấy có nhiều thứ tốt như thế thì đương nhiên đỏ mắt. Tuy nhiên, những bảo vật này đều có năng lượng cường đại bào vệ. nó không thể thu được.

Không đoạt được bào vật cho nên nó lặng lê ẩn nấp ở bên trong. Một khi có tu luyện già tới đồi Nguyên đan hoặc quá trái gì thì nó nháy mắt lao ra. Những tu luyện già cảnh giới Thiên Thần này căn bản không kịp phản ứng. bảo vừa vừa tới tay đã bị Thô câu nuốt vào bụng rồi.

  #925  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 934: Lừa gạt.

Với năng lực của những tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần này. dưới tình huống chưa có sự chuân bị thì quá thực khó có thể tránh thoát được sự đánh lén âm thầm của Thô câu. Hạ Ngôn nghe mấy người này nói qua sự việc một lầạ ánh mắt nhìn về phía Thồ cẩu đã từ trong phòng đi ra. Lúc này. Thô Câu không ngờ không chút ngượng ngùng nào. lại còn ngồi đĩnh đạc một chồ. cặp mắt xanh âm u nhìn hơn mười tên Tu luyện giả Lang Tà Điện ở ngoài sân.

- Hạ Ngôn. ngươi trả lời sao đây!? Là con chó của ngươi đoạt đồ của chúng ta. do đỏ ngươi phải bồi thường cho tồn thắt của chúng ta đi!

Một gã tu luyện giả mặc trường bào màu bạc nhìn Hạ Ngôn nói.

Quả thật, nếu bọn họ chỉ có một hai người thì chỉ sợ còn không dám tới cửa vần tội. Hiện tại có tới hơn mười người, giúp nhau tăng lên can đảm. Trong mắt bọn họ. Hạ Ngôn cũng không dám làm gì bất lợi đối với bọn họ ở trong Lang Tà Điện này.

Tuy nhiêiI cứ nghĩ tới sự đáng sợ của con chó nhỏ sau khi biến thân, trong lòng những người này đều cảm thấy phát lạnh. Hạ Ngôn hần không dám làm gì bọn họ ở trong Lang Tà Điện nhưng con Thổ cẩu này cũng chưa chắc.

- Thồ Cẩn. ngươi có đoạt đồ của bọn họ không?!

Hạ Ngôn không đê ý tới gã tu luyện giả mặc trường bào màu bạc kia mà lại hỏi Thô Câu.

- Chủ nhân, tuyệt đối không có. Điều này làm sao có thể?!

Thổ Cẩu lắc mạnh đầu. ánh mắt trừng lán:

- Đáng chết, những tiêu tử này dám nói xấu bản câu gia sao. chán sống rồi à?! Bọn ngươi còn chưa biết uy mành của bản cẩu gia sao?!

Thổ Cẩu nhe răng, trợn mắt. độc ác nói.

Nghe được thanh âm của Thổ cẩu. hơn mười tên tu luyện già này lập tức sắc mặt đại biến. Con chó này quá không phân biệt rõ phải trái, không ngờ không dám nhẫn những việc đã làm.

- Thổ Cẩu nói không cướp đồ của các ngươi. Các ngươi có phái là nhầm lẫn gì rồi hay không?!

Hạ Ngôn lắc đần. lại đưa mắt nhìn về phía hơn mười người này.

Quả thật trong lòng Hạ Ngôn cũng đà có tính toán. Những tu luyện giả này tới đây chỉ sợ đều là đang nói thật. Tên cảu tử này ngay cả Nguyên đan của người mặc áo choàng đều có thể cướp nữa là những ngoại nhân này.

- Hạ Ngôn, những gì chúng ta nói đều là thật, tuyệt không dám lừa dối.

Tên tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cửu cấp kia thành thật nói:

- Thổ Cẩu của ngươi nếu đoạt Nguyên đan bình thường thì ta cũng đã không tới nơi này. Nhưng đây là tích phân mà chúng ta tích cóp từng tí từng tí một rất lâu mới có thể đôi được một trái Pháp Tắc Quả ở Kim Dương cung đế dùng cho việc tu luyệa Nhưng trái Pháp Tắc Quá này ta còn chưa kịp cho vào nhẫn không gian đã bị con chó của ngươi lập tức ăn mất.

Tên tu luyện già này thật đúng là không may!

Giá tri của một trái Pháp Tắc Quả cũng không thấp, ước chừng cần tới năm trăm điểm tích phân của Lang Tà Điện. Đổi với những tu luyện già cảnh giới Thiên Thần bình thường, nếu từng chút tích cóp tích phân Lang Tà Điện thì chắc phải mất tới mấy trăm năm mới có thể làm được.

- Những người khác thì tổn thất những cái gì?

Hạ Ngôn trầm ngâm một chút rồi lại hỏi.

- Ta mất năm trăm viên Cửu Nguyên đan.

- Ta mất một tồ Phong Hoa Quả!

- Ta mắt ba trăm viên Cửu Nguyên đan!

Hơn mười người này rốt cuộc đều nói ra những thứ mà mình bị Thồ cầu cướp mất.

- Được, chiếu theo các ngươi nói ta sẽ bồi thường những thứ này lại cho các ngươi. Tuy nhiên ta cũng nói trước, về sau các ngươi cần phải thật cân thận, đừng lân nữa đánh mất đô. khi đó nếu tìm ta nữa thì đừng trách ta không khách khí!

Hạ Ngôn trầm giọng nói.

Những tên tu luyện già này đều thuộc các thế lực khác nhau. Hạ Ngôn cũng không muốn đắc tội nhiều người. Hơn nữa những người này cũng không dễ dàng mà thu được những bào vật đó. Hạ Ngôn đơn giản là trực tiếp bồi thường tản tất của bọn họ.

Nghe thế. thần sắc của mọi người đều lộ ra vẻ vui mừng, hứng về phía Hạ Ngôn nói lời

cảm tạ.

Đối với Hạ Ngôn mà nóI chút tổn thắt của những người này cũng không đáng kể gì. Cho nên. lúc này Hạ Ngôn cứ theo như lời bọn họ nóI toàn bộ bôi thường.

Những tu luyện già được bồi thường rồi thì cả đảm lập tức lời đi.

- Thổ Cẩu. ngươi làm thế là không thể được. Trong Lang Tà Điện này đều là những người biết rố chúng ta. về sau. ngươi muốn cướp thứ gì thì không thẻ cướp của người biết minh là ai. nhưthé thì chúng mới không tìm được ngươi.

Hạ Ngôn giáo đục Thồ cầuế

Nếu ở Giới ngoại thú liệp tràng, không quan hệ với với những tẻn tu luyện già kia thì đương nhiên có thẻ tận tình cướp đoạt.

- Rống* ta biết rồi. về sau ta sẽ chú ý. Chủ nhân!

Thồ Cầu gật gật đầu nói:

- Ah? Chủ nhảĩL ta sao lại cảm giác ngài còn lợi hại hơn so với trước đây?

Cảm giác của Thổ cẩu vô cùng mẫn duệ. tuy rẳng từ khi Hạ Ngôn đột phá tới nay chưa từng biểu hiện chút linh lực nào trước mặt Thồ cẩu nhưng Thổ cẩu vẫn cỏ thể cảm ứng được Hạ Ngôn đã phát sinh biến hoá.

- Ta đã đột phá cảnh giới Tạo Hoá!

Hạ Ngôn cười nói.

- Rống

Thồ Cẩu có vè không hài lòng.

- Chẻnh lệch cháng phải là còn lớn hơn nữa hay saoĩ? Không được, ta phái tăng tôc độ lột xác lên mới được ỉ

Thồ Cẩu ngoe nguầv cái đuôL ý niệm vừa động, mấy viên Quỵ Nguyẻn đan liền từ trong chiếc nhẵn nơi cồ nó bay ra. rơi vào trong miệng nó. lập tức bị Thồ cẩu nuốt xuống.

- Cái gì? Ngươi nói Cửu Nguyên đan của ngươi bị con chỏ của Hạ Ngôn ăn luôn, sau đó đi tìm Hạ Ngôn thì hắn khẳng khái bồi thương cho ngươi sao?!

Trong Lang Tà Điện, có hai gã tu luyện già đang nói chuyện với nhau, trong đó một người chính là một gã tu luyện giả vừa được Hạ Ngôn bôi thường.

- Đúng thế. sớm biết thế ta đã ĩãng con số ấy lẻn một chút! Ai...

Vẻ mặt của tẻn tu luyện giả này trở nẻn ảo não. Hắn không ngờ rằng Hạ Ngôn lại dề nói chuyện như thế. trực tiếp bồi thường tổn thắt cho hắn.

- Hắc hắc. xem ra ta cũng tổn thất không ít Cửu Nguyên đan. ta phải đi tìm Hạ Ngôn đòi lại mới được!

Tên còn lại cười hắc hắc. ánh mắt láo liẻn nóiề

- Ò? Chẳng lẽ là...

Tẻn tu luyện giả được Hạ Ngôn bồi thường kia ánh mắt chợt sáng lẻn.

Cùng lúc đỏ. không ít chỗ của các tu luyện giả Lang Tà Điện đểu có những cuộc nói chuyện tương tự. Không ít tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá đều nồi lẻn tảm tư lừa gạt Hạ Ngôn.

Nửa canh giờ sau. ở ngoài nơi ở của Hạ Ngôn, có mười mấy tẻn tu luyện già lục tục kéo đèn. khăng khăng rằng Hạ Ngôn phải bồi thường những thứ mà bị Thồ cẩu đoạt của bọn họ.

Trong số mười mấy người này. cỏ mắy người đã bước vào cảnh giới Tạo Hoậ trong đó cũng có Tuần Du của cẩm Y Điện. Tuần Du vừa nhận được tin tức lập tức bay tới. trong đầu óc hắn liên tục cho răng đây đúng là một cơ hội vô cùng tôt!

- Hạ Ngôn, con chó của ngươi ăn không ít quả thực của tạ ngươi phải bồi thường đây!

Sau khi tới noi. khí tức của hắn trầm xuống, hướng về Hạ Ngôn nói.

- Đúng thế. ta cũng tồn thất không ít thứ!

Có người tiếp lời.

Hạ Ngôn từ trên chiến trường thu được rất nhiều iru đàiẽ Bọn họ đều biết cho nẻn muốn nhàn cơ hội này lừa gạt Hạ Ngôn một chút.

- Hạ Ngôn, ngươi đừng tưởng không nói lời nào là chuyện này coi như xong. Ngươi nếu không bồi thường thì chúng ta sẽ tìm Chấp pháp đội đẻ nói chuyện!

Tuản Du thấy Hạ Ngôn không đê ý tới mình thì lại cười lạnh nói.

- Ta thấy Hạ Ngôn ngươi tốt nhất là bồi thường cho chúng ta, như vậy thì mọi người cũng không đến độ tồn thương hoà khí

Một tên tu luyện giả của Phi Ngư Điện âm hiêm cười nói.

- Đúng thế. thời gian của chúng ta rắt quy giá. Hạ Ngôn ngươi không nẻn làm mắt thời gian nữa!

Lại có người chêm vào.

- Được! Mấy người các ngươi đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá mà không ngờ còn không biết xấu hồ.

Hạ Ngôn nhìn mười mấy tên đang lơ lửng trên bầu trời biểu tình trên mặt cũng có chút âm trầm. Những người này hiển nhiên là đang lừa dối mình, hoàn toàn khác với mười người lúc trước.

Thồ Cẩu cũng không kim nổI muốn lao lẻn cắn chết hết đám người này đi! Vừa rồi hon mười người kia là nói sự thật, nó cũng ngượng ngừng không dám nồi điên lẻn. Nhưng đám khốn nạn này thì nó khăng định không cướp của chúng bắt cứ thứ gì!

- Chủ nhân, để ta cắn chết hết bọn người kia đi!

Thồ Cẩu gào lên.

Hạ Ngôn làm ra một cái thủ thấ ý bào Thồ cẩu không được xằng bậv. Thồ cầu nếu thật sự biến thân thì hơn mười gã tu luyện giã cảnh giới Thiên Thần cao cấp này đại bộ phận đều không ngăn cản được cái miệng của nó.

- Mấy tên các ngươi thật sự cho rằng ta rất dễ bị khi phụ sao?! Không ngờ dám tới đây để lừa gạt ta!?

Thanh ám trầm thấp của Hạ Ngôn chậm rãi vang lẻn.

- Những tên khốn nạn này quả thặt đáng chết, không ngờ dám nói xắu bản cẩu gia. hôm nay ta phải phát uy mới được...

Thổ Cẩu cũng liên tục gào rít móng vuốt không ngừng cào cào mặt đắt.

Khí thế trên người Hạ Ngôn nhanh chóng ngưng kết. tản ra bốn phía, phảng phắt như một pho tượng thần, làm cho người ta sợ hãi. cỗ khí tức này không ngừng lan tràn, tất cả mọi người đều cảm giác rõ ràng được uy áp từ Hạ Ngôn phát ra.

Không ít người sắc mặt nháy mắt đã tái nhợt!

- Hạ Ngôn, hay là ngươi muốn sẽ động thủ với chúng ta?!

Tuần Du nhướn mày. tiong lòng lại thẩm tự nhủ sao khí thế của Hạ Ngôn lại mạnh như thế! Ngay cả hắn không ngờ cũng cảm giác có chút không khoẻ.

- Tuần Du. còn có đám người các ngươiệ Ta cho các ngươi thời gian năm lần hô hấp. cút khỏi nơi nàyề Néu không đừng trách ta không khách khi

Hạ Ngôn chi tay vê phía Tuân Du rôi lân lượt quét qua những người khác, giọng điệu không chút khách khí.

- Ha hạ tiểu tử. ngươi quả đúng là đủ cuồng vọng.

- Đúng thế. tiểu từ này quả thật không coi air a gì l ồi. Hay là cho l ẳng dựa vào một con chó mà có thể hung hăng càn quấy ở Lang Tà Điện ta?!

- Hừm. tiểu từ Hạ Ngôn. Ta khuyên ngươi nên thức thời một chút. Chúng ta có bốn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá. cho dù ngươi và con chó kia liên thủ cũng không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với chúng ta! Ngoan ngoãn bồi thường cho ta mười trái Sa La Quả đi. nếu không...

Tinh quang trong mắt Tuần Du chớp độngr lớn tiếng quát.

Mười trái Sa La Quả chính là hai vạn điểm tích phản Lang Tà Điện, tên Tuần Du này quả là dám mờ mồm.

- Xem ra là không ai nghĩ ròi đi!

Hạ Ngôn khè lắc đâu. biêu tinh trên mặt khôi phục lại bình thường. Ba làn hô hảp qua đi nhưng mười mấy người này đều không có ai rời đi. xem ra đểu cho rằng có mấy tên cường giả cảnh giới Tạo Hoá này ở đây thì Hạ Ngôn cũng không làm gì được bọn họ.

- Một khi đã như thế. ta đảnh phải đánh để các ngươi cút vậy!

Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, kim quang trong cơ thể ẩn hiện. Lực lượng pháp tắc tự nhiên được thúc dục.

- Tuần Du. ta giáo huấn ngươi trước vậy!

Hạ Ngôn bước chân ra. thân ảnh hơi chớp lẻn. bóng trắng đột nhiên biến mất trong không gian.

Những tu luyện già cảnh giới Thiên Thần kia cũng không thể thấy nồi động tác của Hạ Ngôn. Bọn họ không tim được tung tích Hạ Ngôn, chi cảm giác được lực lượng pháp tắc rắt cường đại và quy dị.

- Xuỵ-~-~

Không gian bốn phía đột nhiên truyền ra ảm thanh vỡ vụn.

Khuôn mặt Tuần Du lập tức trở nẻn ửng đỏ. trừng mắt nhìn chằm chằm vào một mành không gian trước người.

  #926  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 935: Đánh đuổi.

Tuần Du cũng là cường giả cảnh giới Tạo Hoậ Ly giải đối với phập tắc đương nhiên vượt xa những tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần kia. Khi Hạ Ngôn vừa di chuyén. hắn đã cảm giác được lực lượng pháp tắc trong không gian này có sự biến hoá tinh tế. Chi là khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì một đạo chường ấn đã xuất hiện trong không gian, gào thét đánh thăng vào người hắn. Đầu tiên là nhìn thấy một chưởng ắn này. sau đó là Hạ Ngôn với một thán áo trắng.

Ầm!

Tuần Du đang lơ lửng ở giữa bầu trời liền bị một chường này đánh bay ra ngoài thân thể hắn tạo ra một đường vòng cung giừa không tiling rồi rơi mạnh xuống đắt. Hắn thậm chí còn chưa kịp thúc giục thần khí phòng ngự. Tuần Du căn bản không nghĩ l ẳng Hạ Ngôn đà bước chân vào cảnh giới Tạo Hoá. Một khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Tạo Hoá. thực lực tất nhiên sẽ bạo tăng, tốc độ di chuyên cũng nhanh hơn tu luyện già cảnh giới Thiên Thần mấy lần. Tuần Du khi còn chưa có chuân bị gỉ. bị Hạ Ngôn đánh trúng một chường cũng là chuyện bình thường.

Dưới ánh mắt mọi người, khuôn mặt Tuần Du bị đánh văng ra đất liền hết trắng lại xanh, sắc mặt cực kỳ khó coi. Bật người đứng lên. vận chuyên linh lực. lần nữa lại bay lên không.

- Tiểu từ. ngươi dám!?

Trước mặt nhiều người như thế mà hắn lại bị Hạ Ngôn đánh trúng một phát, đúng là mắt hết thể diện. Lúc này hắn thẹn quá hoá giận, trong đầu căn bản không nghĩ gì nhiều mà lao thẳng về phía Hạ Ngôn.

- Thật sự là ngu ngốc!

Sau một chường. Hạ Ngôn cũng không tiếp tục truy kích, ở trong Lang Tà Điện, dù hắn thật sự muốn giết tên Tuần Du này nhưng cũng không thể rat ay được. Lúc này thấy Tuần Du không ngờ phần nộ lao tới thì không khỏi cười lạnh một tiếng, tay phải nắm lại thành quyềỉI trực tiếp đánh về phía Tuần Du đang lao người tới.

Ầm—!

Linh lực của hai người nháy mắt đã hoà vào nhau, lập tức phát ra một tiéng nồ lớn. Trong tằm mắt mọi người, chỉ thấy một nắm tay màu vàng cứng rắn không ngờ dần đánh nát năng lượng của Tuần Duế Sau khi phá tan. nắm tay này lại đánh tiếp về phía thân thể hắa

Lúc này. mí mắt Tuần Du giật giật, vội vàng thúc dục thần khí phòng ngự. trừng to mắt nhìn quyền ảnh màu vàng đánh thẳng lên hư ành do thần khí phòng ngự hình thành.

Lại một tiếng động lớn vang lẻn. thản thể Tuần Du lại bị đánh văng rơi xuống mặt đất. Mặc dù có thần khí phòng ngự nhưng lực chấn động do lực lượng cường đại tạo ra vẫn khiến khoé miệng Tuần Du tràn ra một tia máu.

Lần này Tuần Du thật ra lại trở nên bình tĩnh, không liều chết lao lên. chi trừng mắt hung tợn nhìn Hạ Ngôn mà thôi.

- Không thể tường được ngươi lại đà bước vào cảnh giới Tạo Hoá.

Tuần Du nghiến răng nghiến lợi nói với Hạ Ngôn.

Nếu sớm biết Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá thì hắn đương nhiên không thế chạy tới lừa gạt Hạ Ngôn Phái biết rằng khi Hạ Ngôn còn ở cảnh giới Thiên Thần cửu cấp thì đã có thể bằng vào tự thân lực lượng chống đờ được những cường giả cảnh giới Tạo Hoá bình thường. Hiện tại khi hắn đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá thì Tuần Du làm sao có thể bì được?!

- Đúng thế. ta đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá!

Hạ Ngôn gật đầu. khoé miệng nhắc lên.

Mà những tu luyện giả khác cũng đã sớm nghẹn họng, trân trân nhìn cảnh trước mắt. cảm giác rắt khó tin. Thực lực của Hạ Ngôn không ngờ đã khủng bổ tới như thế!? Hắn rốt cuộc tu luyện như thế nào?! Những người này vốn muốn nhân cơ hội đê bắt nạt Hạ Ngôn nhưng lúc này trong lòng đều thẳm ân hặn với quyết định của minh.

Hiện tại xem ra. hôm nay không chỉ không được chút bồi thường nào từ Hạ Ngôn mà chi sợ thể diện cũng tiêu tan hết. Nhất là vào tẻn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá. sắc mặt cũng rất khó coi. không khác gì Tuần Du cả.

Thực lực của bọn họ cũng không khá gì hơn Tuần Du. Nếu Hạ Ngôn có thể đánh đạp

Tuần Du như thế thì chi sợ cũng không tốn mấy cồng sức để đánh bọn họ. Hơn nữa. bên phía Hạ Ngôn còn có một con chó lọi hại đang nhìn sòng sọc với cái miệng há rộng.

- Các ngươi còn chờ gì nữa?! Còn không cùng tiến lẻn bắt lấy tiểu tử này?! Chính hắn động thủ trước, dù tới trước mặt Chắp pháp đội. cũng không phải là do chúng ta sai!

Tuần Du đưa mắt nhìn về phía vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá khác, khàn giọng quát.

Hắn nói thế thật ra quá đơn già! Hiện tại thực lực Hạ Ngôn như thế. ai dám chủ động đi lên rước nhục!? Cho nẻn. dù hắn rít gào cũng không có ai hưởng ứng.

- Lào già này thật đúng là trí nhớ quá kém!

Hạ Ngôn lắc đần. thân ành lại chợt loé lẻn. khí tức khê động, nháy mắt đã tới bên cạnh Tuần Du. lại không khách khí đánh ra một chưởng.

Tuần Du vội vàng thúc giục thần khí phòng ngự nhưng vẫn khó tránh khỏi cảnh bị đánh văng đi! Trong tay Hạ Ngôn, Tuần Du đúng là ngay cả cơ hội trả đòn cũng không có.

“Thật đáng sợ! Hắn rốt cuộc tu luyện như thế nào?! Gia nhập Lang Tà Điện chúng ta cũng chi hơn một trăm năm mà không ngờ đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá rồi!”

- Chúng ta tốt nhất là nhanh đi thôi lát nữa hắn thu thập xong Tuần Du là tới phiên chúng ta rồi đó!

- Nói không sai. Thật sự đúng là không hay ho. Sớm biết hắn đà bước vào cảnh giới Tạo Vật thì ta khẳng định sẽ không tới đây!

Một số tu luyện già cảnh giới Thiên Thần bắt đầu rút lui dẩn dần. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hạ Ngôn đà tràn đầy sợ hài. Thời giant u luyện của Hạ Ngôn tuy không dài như bọn họ nhưng thực lực lại cường đại hơn bọn ho nhiều! Thế giới này là thực lực vị tôn!

Tuần Du lại bị đánh văng đi. Lần này tiờ nên “ngoan hiền” hơn nhiều. Hắn không dám gào rít với Hạ Ngôn nữa tuy nhiên ánh mắt lại càng thêm ác độc. nhìn Hạ Ngôn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy!

“Phải tìm cơ họi giết tên khốn này!”

Hạ Ngôn đương nhiên cảm nhận được địch ý của Tuần Du. trong lòng cũng sớm động sát khí. Chỉ là ở trong Lang Tà Điện cho nên hắn cũng không động thủ giết người. Nếu ở bên ngoài nơi không người thì sợ rằng Hạ Ngôn đã sớm vặn dụng Pháp Tắc Thần Khí của mình giết quách tên Tuần Du này rồi.

- Hạ Ngôn, cái này... Kỳ thật con chó của ngươi ăn đồ của ta cũng không nhiều, coi như không tổn thất gì! Chuyện này liền coi như qua đi! Ha ha. ta còn phải về tu luyện, không quấy rẩy nữa!

Một gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá cười ha hà rồi hướng Hạ Ngôn chắp tay. sau đó nhanh chóng bay về phía xa xa.

Những người khác thấy thế cũng đều nói tương tự rồi mau chóng rời khỏi nơi ở của Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng không ngăn càn. chi là cười lạnh liên tục. Dù khi mọi người rời đi hết rồi, Thổ Cầu vẫn lộ ra bộ dáng căm hận. bất mãn.

- Ngao ngao ngao, chờ có cơ hội ta nhất định sẽ xé bọn chúng ta bảy tám khốI dám nói xấu ta à! Thật đáng chết!

- Lần này nhưng lại gây động tĩnh lớn rồi. Khi bọn chúng rời đi rồi khẳng định sẽ nói rằng ta đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá.

Hạ Ngôn quét mắt nhìn Thồ cẩu một cái rồi lắc đầu. sau đó chắp tay sau lưng đi vào phòng.

- Chủ nhân, đây là chuyện tốt. càng náo động càng tốt.

Thổ cảu cũng tiến vào. nói Hển mồm.

- Uhm. cũng không là gì cả! Bước vào cảnh giới Tạo Hoá rồi cũng khó có thể che dấu được người khác!

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Tiếp theo nên ra Giới ngoại thú liệp tràng một chuyến, cũng tiện thu chút diêm tích phân Lang Tà Điện.

Hạ Ngôn nhìn nhìn Linh La Giới của mình. Tuy l ằng hắn có không ít bảo vật nhưng hiện có Thô Câu nơi này. quá đúng là miệng ăn núi lở. Thô câu chính là một cái bụng không đáy. Nó nuốt dược liệu giống như ăn đậu phụ. ngay cả thời gian cũng không cần. Chỉ một lúc mà

đã ăn hết mất hơn mười viên Quy Nguyen đan rồi.

-Sao?

Đúng lúc này. lệnh bài thản phận Lang Tà Điện của Hạ Ngôn đột nhiên truyền ra một tia ý niệm. Hạ Ngôn cảm ứng một chút thì phát hiện ra là do Huyền Thiên Cung phát ra bảo hắn đi tới Huyền Thiên Cung, Điện chủ Huyền Thượng Vũ muốn gặp hắn.

- Điện chủ đại nhân sao lại muốn gặp ta?! Chẳng lê tin tức ta bước vào cảnh giới Tạo Hoá đà truyền tới hắn rồi?!

Hạ Ngôn khè cau mày nhưng cũng không nghĩ nhiều.

- Nếu không vì việc này thì sao Huyền Thượng Vũ lại triệu kiến minh?!

Ngay khi Hạ Ngôn đang trầm tư thì lệnh bài thản phận của hắn lại truyền ra vài đạo ý thức. Mấy đạo ý thức này đều là của những người mà Hạ Ngôn quen biết. Chính là đám người Nhuận Khánh Hải chúc mừng Hạ Ngôn. Bọn họ đã biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hoá.

- Xem ra Điện chủ đại nhân quả thật đã biét ta bước vào cảnh giới Tạo Hoá. Giờ ta đi Huyền Thiên Cung gặp hắn đă!

Hạ Ngôn cười khổ một tiếng. Tin tức truyền đi thật sự rắt nhanh. Lúc này mới qua mười lân hô hâp mà gân như mọi người đều đãbiêt hănbước vào cảnh giới Tạo Hoá rồi

- Thồ Cẩu. ngươi ở chồ này chờ ta đi gặp Điện chủ đã. Chắc là về nhanh thôi!

Hạ Ngôn nói với Thồ cẩu. Hắn cũng có chút lo lắng Thả cảu lại chạy loạn, gây ra thêm nhiêu phiên toái, vô tình lại đắc tội những tên cường già cảnh giới Tạo Hoá thì không dễ giải quyết. Nhất là đắc tội với những kẻ thuộc các thế lực có quan hệ không tốt với Tinh Đấu Điện.

- Ta biết rồI chủ nhản! Ngài cứ ỵẻn tâm!

Thô Câu vội vàng tò vẻ minh sẽ không tiếp tục rước hoạ.

Đã quen đường. Hạ Ngôn nhanh chóng đi tới ngoài Huyền Thiên Cung. Chắp pháp đội dường như đã có lệnh của Điện chủ cho nẻn không ngăn càn Hạ Ngôn, do đó Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào trong Huyền Thiên Cung.

Lần này là một Tồng quản Huyền Thiên Cung ra mặt. dẫn Hạ Ngôn tới phòng của Điện chủ.

Nhìn thắv Huyền Thượng Vũ. han tự nhiên tiến lẻn thi lề. Huyền Thượng Vũ xoay người, khi nhìn thấy Hạ Ngôn thì ánh mắt hơi giật mình, cũng không lập tức lẻn tiêng mà như đang tra xét điều gì. Hạ Ngôn có thể càm ứng được nẻn vẫn đứng vên không nhúc nhích.

- Khá lắm! Thật sự đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá!

Sau một lúc. Huyền Thượng Vũ mới cười nói:

- Trong một ngàn vạn năm quạ có thể nhanh như vậy đã bước vào cảnh giới Tạo Hoá thỉ toàn bộ Lang Tà Giới ta cũng chỉ có một mình Hạ Ngôn ngươi mà thôi! Thật sự là khó tưởng tượng nôi. Tuy rằng ngươi có Tháp Thời Gian phụ trợ nhưng tôc độ tu luyện của Hạ Ngôn ngươi vẫn khiến ta càm thấy vô cùng kinh ngạc!

Điện chủ Huyền Thượng Vũ dường như rất cao hứng, trong lòng cảm thán. Thế này mới chân chính là thiên tài!

Khi Huyền Thượng Vũ giao Tháp Thời Gian cho Hạ Ngôn thì vẫn còn có chút đau lòng nhưng hiện taI hắn hoàn toàn đà cảm thấy bình thường. Tháp Thời Gian được Hạ Ngôn sử dụng mới là thích hợp nhât!

- Điện chủ đại nhân quá khen rồi!

Hạ Ngôn đương nhiên vội vàng nói lời khiêm tôn.

- Haha..Ệ

Huyền Thượng Vũ cười cười, chỉ vào một chiếc bồ đoàn rồi nói với Hạ Ngôn:

- Trước ngôi đi đã. có một sô chuyện ta muôn nói với ngươi.

Nghe thế Hạ Ngôn hơi sửng sốt. không biết Điện chủ đại nhân sẽ nói gì với minh?!

Tuy rằng bản thản hắn đà bước vào cảnh giới Tạo Hoá nhưng trong Lang Tà Điện này, những tu luyện giả cường đại hơn hắn sợ rằng ít nhất cũng có mấy trăm người.

Tuy trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng Hạ Ngôn vẫn đi tới chiếc bồ đoàn kia ngồi xuông. sau đó mang theo ánh măt khó hiêu nhìn về phía Điện chủ Huyên Thượng Vũ cũng đang ngồi xuống.

  #927  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 936: Đi ra bãi săn bắn ngoại giới!

- Hạ Ngôn!

Huyền Thượng Vũ dừng một chút, mới lên tiếng nói:

- Con chó cùa ngươi đó. trong cơ thể có được huyết mạch Thần thú. nó không phải là linh thú. hung thú bình thường.

ở trên chiến trường, Hạ Ngôn đã nghe Giới chủ Tô Ngọc Hòa nhắc tới chuyện này. giờ lại nghe Huyền Thượng Vũ nói một lần nữa. Hắn không khỏi nhíu mày. không biết Huyền Thượng Vũ Điện chủ nói những lời này là có ý tứ gì.

Nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Ngôn. Huyền Thượng Vũ cười cười:

- Có được huyết mạch Thần thú, không phải là nhỏ, nếu về sau có thể chân chính trưởng thành lớn lên sẽ là một chiến lực rất cường đại. Cho nên ta muốn thu con chó này ở bên cạnh ta dùng tài lực của Lang Tà Điện để bồi dưỡng nó trưởng thành hẳn là không có vấn đề gì-

Nghe đến đó. trong lòng Hạ Ngôn cả kinh, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

- Hạ Ngôn! Đương nhiên, ta sẽ không lấy không con chó cùa ngươi, ngươi nếu có điều kiện gì. đều có thể nói ra, ta sẽ gắng sức thỏa mãn!

Huyền Thượng Vũ trầm tĩnh, tiếp theo lại nói một câu.

Kỳ thật hắn đường đường là Điện chủ Lang Tà Điện mà phải mở miệng yêu cầu đồ vật cùa một tu luyện giả trong điện, xem ra cũng thật có chút khó xử. Nhưng không có biện pháp, chuyện này là ý của Giới chủ Tô Ngọc Hòa. Tô Ngọc Hòa lúc ấy đã nói. con chó này nếu được bồi dưỡng trưởng thành lớn lên. thực có thể có được thực lực so với Thần chủ. ý muốn Huyền Thượng Vũ có thể xử lý chuyện này thích đáng.

Nếu thật sự như thế thì quá khủng bố rồi. Phải biết rằng, ngay cả Giới chủ Tô Ngọc Hòa cũng không phải là Thần chủ. Có rất nhiều tu luyện giả của đại thế giới ngấm ngầm đồn đãi. nói thực lực của Tô Ngọc Hòa đã đạt tới gần với Thần chủ. nhưng Tô Ngọc Hòa lại biết rõ mình hơn ai hết. cảnh giới của mình vẫn còn chênh lệch rất nhiều so với Thần chủ. cho tới bây giờ lão còn không có chạm tới ngưỡng cửa của cảnh giới Thần chủ.

Mà nếu như có thể bồi dưỡng con chó cùa Hạ Ngôn này thực sự trưởng thành, cho dù cuối cùng không đạt được thực lực của Thần chù. cũng đủ để chẩn nhiếp rất nhiều đại thế giới.

Cho nên. Tô Ngọc Hòa thông qua Điện chù Huyền Thượng Vũ. tính toán mua con chó cùa Hạ Ngôn.

Trong khoảng thời gian này. Huyền Thượng Vũ vẫn luôn suy nghĩ, lo lắng rổt cuộc nên nói chuyện này với Hạ Ngôn như thể nào. hôm nay vừa lúc nghe được tin tức Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, liền cho gọi Hạ Ngôn lại đây.

- Điện chù đại nhân!

Hạ Ngôn hít vào một hơi. ổn định một chút tâm tình, mới chậm rãi nói:

- Thời điểm ta còn ở Phân thế giới tu luyện. Thổ cẩu đã đi theo bên cạnh ta. Ta nghĩ, cho dù ta tự mình bắt nó rời xa bên cạnh cùa ta, đều không thể được!

- Hơn nữa, ta cũng không có xem Thổ cẩu là sùng vật hoặc là chiến thú. cho tới nay. ta đều xem nó là bằng hữu. Cho nên. chi sợ ta không thể giao nó cho Điện chù đại nhân được.

Hạ Ngôn trịnh trọng nói với Huyền Thượng Vũ.

Tuy rằng Điện chù Huyền Thượng Vũ từng ban tậng Tháp Thời Gian cho Hạ Ngôn, nhưng Hạ Ngôn vẫn không thể làm được chuyện tậng lại Thổ cẩu. Cho đù Huyền Thượng Vũ muổn hắn trả lại Tháp Thời Gian, Hạ Ngôn cũng sẽ không giao ra Thô câu.

-Tabiểtrồi!

Huyền Thượng Vũ nghe xong Hạ Ngôn nói. gật gật đầu:

- Hạ Ngôn! Ngươi làm rất đúng! Ta thực tán thường cách làm cùa ngươi. Cũng khó trádụ con chó có được huyá mạch Thần thú mà vẫn nguyện ý đi theo bên cạnh ngươi.

Huyền Thượng Vũ cười cười, đứng lên:

- Hạ Ngôn! cố gắng tu luyện đi! Hãy nhớ! Bất cứ thời điểm nào cũng phải cẩn thận. Thôi ngươi đi đi.

Huyền Thượng Vũ phất tay áo nói với Hạ Ngôn.

- Đa tạ Điện chù đại nhân!

Hạ Ngôn thở phào nhẹ nhõm trong lòng, sau đó lui ra khỏi phòng, rời Huyền Thiên Cung.

- Hạ Ngôn!

ở ngoài Huyền Thiên Cung, HạNgôn bị La Vạn Sơn gọi lại.

- La Vạn Sơn sư huynh!

Hạ Ngôn hướng về La Vạn Sơn khẽ thi lễ. trong miệng nói.

-Ha ha!

La Vạn Sơn cười ha hả nhìn HạNgôn.

- Không sai đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa! Thật không tệ! Ta còn nghe nói. ngươi một chường đã đánh bay tên Tuần Du cẳm Y Điện kia, thật lọi hại!

La Vạn Sơn giơ ngón cái nói với Hạ Ngôn, nhìn ra được hắn quả thật rất cao hứng, trong mắt lóe sáng.

- Là hắn rất đốn mạt! Dám tới cừa lừa gạt đệ!

Hạ Ngôn cười nói.

- Ừ! Ngươi ra tay còn quá nhẹ! Kỳ thật chi cần không lấy mạng cùa hắn, ngươi hoàn toàn có thể ra tay nặng một chút. Hà hà! Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cũng không đễ đàng chết nhưvậy!

La Vạn Sơn cười gian ác nói.

- Lần sau hắn nếu còn vô liêm si như thế. đệ sẽ không khách sáo như vậy!

Hạ Ngôn cũng híp mắt nói.

- Tốt! Nên làm như vậy! ừ... ngươi đi đi. cổ gắng tu luyện, tăng lên thực lực cùa mình. Ha ha! Chỉ sợ không tới bao lâu. ngươi có thể vượt qua ta rồi.

La Vạn Sơn vỗ vỗ bả vai Hạ Ngôn nói.

- Vậy... sư huynh đệ đi trước đây!

Hạ Ngôn xoay người bay về chỗ tu luyện của mình.

Ngoài thành Lang Tà, chỗ lối đi thông ra bãi săn bắn ngoại giới.

Hai thân ảnh một trắng một xám, rất nhanh từ phía chân trời hạ xuống.

“Nơi này chính là thông đạo đi thông ra bãi săn bắn ngoại giới!” Hạ Ngôn nhìn cảnh vật chung quanh, đây là một cái đại trận hình tứ phương, từ vị trí chỗ Hạ Ngôn đứng có thể nhìn thấy trong trận một cái cánh cừa không gian màu xám, hẳn là thông đạo đi thông ra ngoài không gian bãi săn bắn ngoại giới.

- Grào!

Thổ Cẩu vễnh cái đuôi rống lên một tiếng, ánh mắt sâu xanh biếc âm u nhìn quét trước

sau.

- Đi! Chúng ta đi vào!

Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu một câu. thân ảnh liền bay vào trong trận, đại trận này. chủ yểu là để bảo hộ thông đạo không bị phá hòng, đổi với tu luyện giả ngược lại không có tính công kích gì. Hạ Ngôn đã nghe tu luyện giả Lang Tà Điện nói qua, cho nên mói đám tùy tiện tiến vào.

Hạ Ngôn đi vào một lúc sau. mới nhìn thấy một dãy nhà trong trận. Thoáng chốc, một bóng người từ trong tòa nhà bay ra, khoảnh khắc liền tới trước mặt Hạ Ngôn.

Người này tuổi tác hơi lớn. thực lực rất mạnh, là cường giả Tạo Hóa cẩp Điện chủ. thân mặc hắc bào. hai mắt sáng ngời có thẩn, hắn nhận được Hạ Ngôn, ở trên chiến trường cũng biết Hạ Ngôn và Thổ cẩu giết chết không ít địch nhân.

- Ngươi kêu là Hạ Ngôn? Như thể nào tới nơi này. chẳng lẽ ngươi định đi ra bãi săn bắn ngoại giới sao?

Lão già lên tiếng hỏi Hạ Ngôn, mắt lấp lánh sáng.

- Đúng vậy. ta dự định đi ra bãi săn bắn ngoại giới!

Hạ Ngôn cung kính nói với lão già.

- ổ? Thật sự là không tệ nha! Không ngờ đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, thời điểm ở trên chiến trường cách đây không lâu ta nhìn thấy ngươi còn là cảnh giới Thiên Thần cừu cấp. Trong thời gian ngắn ngùn như vậy. không ngờ lại đột phá rồi!

Lão già gật gật đầu. có vẻ thích thú đối với Hạ Ngôn:

- Tốt! Ngươi tiến vào thông đạo đi. bên kia là nơi trú đóng của Lang Tà Điện chúng ta ở khu vực săn bắn. phải cẩn thận!

Lão già chi tay nói với Hạ Ngôn.

- Đa tạ đại nhân!

Hạ Ngôn vội nói lời cảm tạ.

Mang theo Thổ cẩu tiến vào thông đạo. đại khái thời gian sau mười mấy lần hô hẩp. trước mắt Hạ Ngôn chợt sáng ngời, hai chân đã đứng ở trên một mảnh đẩt. Hai mắt nhìn lên bầu trời toàn một màu đò sẫm.

- Nơi này chính là bãi săn bắn ngoại giới!

Hạ Ngôn trầm ngâm rồi nói.

- Oa! Sát khí thật nồng đậm!

Thổ Cẩu cũng thẩp giọng rít lên.

Phiến không gian này. nơi nơi đều là sát khí. Lúc này Hạ Ngôn có thể nhìn thấy ở ngoải xa mẩy vạn thước, có một tòa nhà thật lớn. đó hân chính là nơi đóng quân cùa Lang Tà Điện. Nói cách khác, phụ cận nơi này có lẽ không có địch nhân thường lui tới. tự nhiên cũng sẽ không chém giết nhau nhiều lắm. nhưng dù vậy. Hạ Ngôn cũng có thể cảm giác được sát ý mãnh liệt.

Bởi vậy có thể thấy được, bãi săn bắn ngoại giới này quả nhiên là hung địa.

Hạ Ngôn cũng không trì hoãn nhiều, rất nhanh liền mang theo Thổ cẩu bay tới đãy nhà, nhìn thấy từng tòa nhà san sát thật lớn. có một sổ nhà đã bị hư hòng, đây là nơi trú đóng cùa Lang Tà Giới ở bãi săn bẳn ngoại giới. Tu luyện giả Lang Tà Giới ra bãi săn bắn ngoại giới, đều có thể đến noi đây nghỉ chân.

Tại mảnh đẩt đóng quân phòng thù nho nhỏ này. cường giả lui tới cũng không ít.

“Nơi này thật giống như một cái thành thi nhò!” Roi xuổng bên trong. Hạ Ngôn đảo mắt nhìn quanh một vòng, đánh giá sơ bộ các ngôi nhà ở chung quanh. phát ra thần thức dò tra. phát hiện trong những tòa nhà này. có một số có tu luyện giả trong đó.

- Đó là chỗ gì vậy?

Sau đó. Hạ Ngôn nhìn thấy ở chỗ trung ương thành thi nhỏ này. có một tòa nhà to lớn hơn nhiều so với các nhà khác. Hắn đưa thần thức vào tra xét. phát hiện bên trong tòa nhà đó lại có không ít tu luyện giả.

Xem ra đó chắc là một tòa nhà công cộng.

- Thổ Cẩu! Chúng ta qua đó xem!

Hạ Ngôn vận chuyển linh lực dưới chân, thân ảnh đã chạy bay ra ngoài. Thoáng cái đã tới phía trước căn nhá cao lớn đó.

“Quả nhiên có rẩt nhiều tu luyện giả ở bên trong này!” Hạ Ngôn còn chưa vào bên trong, đã cảm nhận được rõ ràng có rất nhiều đao động lực lượng pháp tắc truyền ra, đúng là từ bên trong nhà này truyền ra.

Đây đúng là nhà công cộng, bên trong có thành viên của Lang Tà Điện Lang Tà Giới, phụ trách làm một số công tác thống kê. Tu luyện giả cùa Lang Tà Giới nếu tại bãi săn bắn ngoại giới sát này giết chết tu luyện giả đại thế giới khác, thì có thể báo kết quả thống kê ở chỗ này. sau đó có thể nhận được thưởng cho tương ứng.

Rất nhiều Điện chù cùa Lang Tà Giới, cũng thường thường sẽ đến bãi săn bắn ngoại giới. Hơn nữa băi săn bắn ngoại giới này. có rất nhiều thứ tổt.

Phải biết rằng, Lang Tà Giới chỉ mới sinh ra ngàn vạn năm. nhưng băi săn bắn ngoại giới này. thì đã được sinh ra không biết bao nhiêu ti năm rồi. Tương truyền thời điêm hỗn độn sơ khai. bãi săn bắn ngoại giới này cũng đã tồn tại rồi. Tất cả đại thế giới, đều là khai sáng ra từ bãi săn bắn ngoại giới này. cho nên tất cả đại thế giới, đều có tương liên cùng băi săn bắn.

Lang Tà Giới là một thế giới mới. có rất nhiều đại thế giới cổ xưa, không biết đã sinh ra bao nhiêu vạn năm. Ngay cả trong tám đại thế giới cùa Giới chù Tô Ngọc Hòa sáng tạo ra, Lang Tà Giới cũng là thời gian tạo ra tới nay ngắn nhẩt.

Mà bình thường đại thế giới lịch sừ càng lâu đài. thực lực tổng thể sẽ càng mạnh, nội tình càng phong phú. Đương nhiên đây cũng là một xu thế tẩt nhiên phải thể. Đại thế giới thời gian càng lâu đời. tu luyện giả tu luyện thời gian sẽ càng lâu đài. cường giả đương nhiên càng nhiều. Có một số đại thế giới tồn tại thời gian phi thường dài lâu. bản thân nó có thể sản sinh ra cường giả cấp bậc Giới chù. Mà trong Lang Tà Giới vẫn chưa có sản sinh ra một cường giả cẩp bậc Giới chủ nào. Toàn bộ trong Lang Tà Giới, cũng chi có Điện chù Lang Tà Điện xem như là thực lực mạnh nhất.

Một cái đại thế giới nếu như sản sinh ra cường giả cấp Giới chù. như vậy cường giả này có thể đến bãi săn bấn ngoại giới, mờ ra một cái đại thế giới mới.

Giới chù Tô Ngọc Hòa, kỳ thật cũng là cường giả từ một đại thế giới khác sản sinh ra.

Bãi săn bắn ngoại giới vô cùng rộng lớn. ngay cả rất nhiều cường giả Giới chù. đểu không thể biết đầu cuối cùa bãi săn bắn rốt cuộc ở nơi nào.

Hạ Ngôn bước chân vào tòa nhà, liền nhìn thấy không ít người tụ tập ở bên trong, bọn họ đứng ở giữa tòa nhà, dường như là đang tranh chấp điều gì. Bởi vì. Hạ Ngôn nghe truyền tới tiếng tranh cãi.

  #928  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 937: Năm đại thế giới!

Đây là một tòa nhá bình thường, cũng không phải là một cái không gian độc lập. Tuy nhiên kiến trúc phi thường không lồ. không gian bên trong đủ chứa mẩy vạn người cùng một lúc. Mà lúc này mấy trăm tu luyện giả đó đểu đang tụ tập ở vị trí trung ương trong đại điện, những tu luyện giả này chia làm mấy đoàn thê.

Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn lướt qua. liền thẩy được hơn một trâm tu luyện giả cùa Lang Tà Điện. Vương Vĩnh Chí thuộc Tinh Đấu Điện cũng có trong đám người này. Mà mẩy đoàn thể khác, hân không phải là tu luyện giả Lang Tà Giới, mà là đến từ đại thế giới khác.

Hạ Ngôn mang theo Thổ cẩu vừa mới tiến vào cùa chính, mấy trăm tu luyện giả. liền chuyển ánh mắt nhìn lướt qua trên người Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. Không ít người đều mang theo trong ánh mắt một tia nghi hoặc, bởi vì Hạ Ngôn thoạt nhìn, thật sự quá trẻ. hơn nữa hắn lại còn mang theo một con chó. Tuy rằng Hạ Ngôn tu luyện đã có thời gian mấy trăm năm, nhưng so với bọn hắn những người tu luyện mẩy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm mà nói. người kia khăng định là quá trẻ tuôi. Mà con chó này có thể đi váo bãi săn bắạ đường như cũng không bình thường, tuy nhiên những người này cũng không để ý nhiều lắm. Thu phục linh thú. cũng không phải là chuyện lạ gì. Bọn họ xếp Thô câu vào loại linh thú được thu phục.

Dưới những ánh mắt nhìn chăm chú váo mình, Hạ Ngôn thản nhiên đi tới chỗ đám người tu luyện giả Lang Tà Điện.

- HạNgôn! Sao ngươi lại tới đây?

Vương Vĩnh Chí mờ miệng hỏi trước tiên. Kỳ thật so sánh với tu luyện giả các đại thế giới khác, tu luyện giả Lang Tà Điện càng thêm kinh ngạc, bởi vì Hạ Ngôn còn chưa có bước vào cảnh giới Tạo Hóa, tuy rằng trước kia Lang Tà Giới có một số tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp cũng thường thường đi váo bãi săn bắn ngoại giới này. nhưng hiện tại là loại thời điểm nhạy cảm. chuyện đó rất nguy hiểm.

Hiện tại chung quanh chỗ dừng chân Lang Tà Giới này. có rất nhiều tu luyện giả các đại thế giới đều đến đây. mục đích đương nhiên là vì di tích thượng cổ sắp hiện thế.

Mà chém giết và tranh đấu. cũng càng thường xuyên hơn.

- Ta trước giờ chưa từng đi ra bãi săn bẳn ngoại giới, cho nên muổn đến xem cho biết!

Hạ Ngôn cười cười tùy ý nói với Vương Vĩnh Chí.

Trong đám người mấy đoản thể khác, không ít người đều lộ ra vẻ cười lạnh, ánh mẳt lóe sáng. Những người này đều là cảnh giới Tạo Hóa bình thường, đều muốn đò tra thực lực cùa Hạ Ngôn nhưng đều làm không được. Nếu là nhân vật cấp bậc Điện chù. đương nhiên có thể liếc mắt một cái liền biết Hạ Ngôn đa là cảnh giới Tạo Hóa, nhưng thực lực bọn họ đều còn kém rất xa so với cường giả Tạo Hóa cấp Điện chù.

Những tu luyện giả này. đều là từ mấy đại thế giới phái tới làm công việc cực nhọc, chính là giám thi cả khu vực này. nếu di tích hiện thế. như vậy lực lượng pháp tắc trong không gian khẳng định sẽ không ổn định, bọn họ sẽ lập tức thông báo cho tu luyện giả cường đại của các đại thế giới tới đây.

Nói không đễ nghe một chút, bọn họ kỳ thật chính là kẻ sai vặt. chỉ sợ sau khi di tích hiện thế. bọn họ sẽ không còn chuyện gì làm. Di tích thượng cổ. không phải Tạo Hóa bình thường có thể đây vào.

Hiện tại tu luyện giả ở trong tòa nhà này. hiển nhiên đều là người trong tám đại thế giới cùa Giới chù Tô Ngọc Hòa khai sáng ra. Theo trên ý nghĩa nào đó mà nói bọn họ tạm thời là thuộc về cùng một chiến tuyển.

Nơi dùng chân này. nguyên vốn là cùa Lang Tà Điện, bọn họ kỳ thật đều là người từ bên ngoài đến.

Hạ Ngôn chú ý thấy tu luyện giả noi này tồng cộng chia làm năm đoàn thể. cũng đại biểu đến từ năm đại thế giới bất đồng. Trong đó số lượng tu luyện già cùa mỗi đại thế giới, cũng không giống nhau. Lang Tà Điện có hơn một trăm người, mà bốn đại thế giới đều không đến một trăm người, hiển nhiên số lượng tu luyện giả Lang Tà Điện là nhiều nhất.

Đây cũng là chuyện bình thường, các đại thế giới khác có lẽ đều do đến từ địa phương rất xa XÔi mà tu luyện giả Lang Tà Điện, chỉ là trực tiếp thông qua thông đạo không gian là có thể dễ đàng đến nơi này.

Thời điểm Hạ Ngôn đi vào nơi đừng chân này. hắn đò tra được trong một số kiến trúc có tu luyện giả. thực lực so với những người này cao hơn, thân phận cùng địa vị không phải những Tạo Hóa bình thường này có thể sánh bằng.

- HạNgôn! Hiện tại không phải là lúc bình thường, nơi này rẩtnguy hiểm!

Vương VữứL Chí nhìn những người khác, rồi lại chuyển ánh mắt nhìn Hạ Ngôn nói:

- Ngay ngày hôm qua. khi tới phiên chúng ta tuần tra đã xảy ra một hồi chém giết, đã chểt đi ba tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa!

Vương Vĩnh Chí hạ thấp giọng nói.

Tuy nhiên tu luyện giả ở trong này, đương nhiên đều có thể nghe được rõ ràng, trừ phi Vương Vĩnh Chí truyền âm. nếu không cho đù hắn nói nhỏ cách mẩv. đều không có khả năng tránh khỏi tai mắt của những người này.

- Đúng vậy hiện tại cả khu vực này. trước mẳt ít nhất đã tụ tập người cùa hoo một trăm đại thế giới, phi thường hỗn loạn, chém giết tranh đấu có thể phát sinh bất cứ lúc nào.

Một tu lu vện giả Lang Tà Điện khác cũng ra tiếng nói người này nhìn qua thực lực so với Vương Vĩnh Chí còn mạnh hoo một ít.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, thực lực đương nhiên cũng không giống nhau. Có người thực lực mạnh, có người thực lực vếu. Ngay trong tòa nhà này. thực lực cùa các Tạo Hóa cũng đều chênh lệch rất lớn. chỉ sợ có Tạo Hóa có thể đễ dàng chống lại liên thù công kích cùa mấy Tạo Hóa khác. Nhưng trong những người này. thực lực mạnh nhất cũng xa không bằng Minh Lý của Lang Tà Điện.

Minh Lý. so với Tạo Hóa cấp Điện chù cũng chỉ kém han một bậc. Mà cho đù là cường giả Tạo Hóa cấp Điện chù. thực lực cũng không đồng đều. giống như Điện chủ Thủy Vụ. thực lực ở trong sổ Điện chù xem như khá cao. lão tu luyện thần thông tiến hóa Đại Phân Thân Thuật, phi thường lọi hại. có một sổ cường giả cấp Điện chù. chi sợ đều khó có thể ngăn cản một kích cùa lão. Đại Phân Thân Thuật cùa Điện chù Thủy Vụ cũng còn chưa tu luyện tới đại thành.

- Không sao! Ta sẽ cẩn thận ứng phó!

Hạ Ngôn cười nói hướng vê chư vị tu luyện giả Lang Tà Điện gật đẩu chào.

- Nếu Lang Tà Giới lại tới thêm một người nữa, tự nhiên cũng nên phân chia nhiệm vụ tuần tra cho hắn.

Đúng lúc này. một người mặc trường bào màu nâu lên tiếng nói. Hắn cũng không phải là người cùa Lang Tà Giới, hiện tại Hạ Ngôn cũng không biết hắn thuộc về đại thế giới nào.

Nghe vậy. Hạ Ngôn nhíu nhíu mày. không biết người này nói có ý gì.

- Ha ha! Đội trường Lưu Minh Viễn, điều này có lẽ không thích hợp lắm? Hạ Ngôn tuy rằng là người của Lang Tà Giới chúng tạ nhưng hắn cũng không ở trong số người được chọn làm nhiệm vụ lần này. Hơn nữa. hắn từ Lang Tà Giới đến bãi săn bắn ngoại giới này. cũng không có liên quan gì tới vẩn đề di tích thượng cổ.

Một lão già Lang Tà Giới cười lên tiếng nói.

- Hạ Ngôn! Đây là đội trường Cao Cương của đội tuần tra Lang Tà Giới chúng ta! Lần này chúng ta đến tuần tra bãi săn bắn ngoại giới, là đội trường Cao Cương phụ trách.

Vương Vĩnh Chí nói khẽ với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn gật gật đầu. Vị đội trường Cao Cương này. chính là đội trường của hơn một trăm tu luyện giả Lang Tà Điện. Hơn một trăm người tới bãi săn bẳn ngoại giới tuần tra tự nhiên là cần một cái người phụ trách lãnh đạo.

- Người kia, tên Lưu Minh Viễn, là đội trường đội tuần tra của Tinh La Giới tới băi săn bắn lần này!

Vương Vĩnh Chí lại nói rõ cho Hạ Ngôn một chút về gã Lưu Minh Viễn nói chuyện vừa

rồi.

- Tinh La Giới, là đại thế giới có lịch sừ lâu đài nhất bên trong năm đại thế giới chúng ta hiện tại. là đại thế giới Giới chù Tô Ngọc Hòa sáng tạo ra váo khoảng một ức năm trước.

- Đội trường Cao Cương!

Lưu Minh Viễn phất tay áo nói:

- Hạ Ngôn này. nếu là tu luyện giả Lang T à Điện các ngươi, hiện tại lại tới đây. tự nhiên hẳn phải gánh trách nhiệm tuần tra này. Nếu hấn phát hiện di tích thượng cổ. cũng có thể nhận được ban thường!

- Nhưng Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Thiên Thần, chi sợ khó có thể gánh vác trọng nhiệm này!

Cao Cương lại nhíu mày nói.

Hạ Ngôn là tu luyện giả Lang Tà Điện, hắn tự nhiên phải bênh vực. Đi ra ngoài tuần tra là chuyện vô cùng nguy hiêm. Hiện tại cả khu vực này. ít nhất tụ tập tu luyện giả đến từ hon một trăm đại thế giới.

Thời điểm tuần tra nếu gặp phải tu luyện giả của các đại thể giới khác, rẩt có thể chính là một hồi chém giết.

Cho nên. hiện tại tu luyện giả năm đại thể giới này. cũng không muốn tự mình đi tuần tra. mà hy vọng người khác chia sẻ càng nhiều nhiệm vụ tuần tra càng tốt. Vừa rồi những người này sờ ** phát sinh tranh cãi. chính là vì chuyện phân chia người đi tuần tra.

Người đi tuần tra là cao tầng các đại thế giới truyền xuống mệnh lệnh, bọn họ đương nhiên không đám không tuân theo. Nhưng hiện tại có người cùa năm đại thế giới ở trong này, rổt cuộc nên phân phối nhiệm vụ này như thế nào? Các đại thế giới đều không nhượng bộ. đều hy vọng người khác đi tuần tra nhiều hơn. tốt hơn là mình ở lại nơi dừng chân này nhiều hơn.

Mà đại thế giới có lịch sừ càng lâu. tu luyện giả càng ngạo mạn ngang ngược.

Cứ xem Tinh La Giới này thì thấy, vị đội trường Lưu Minh Viễn này. cũng rẩt khinh thường Lang Tà Giới có lịch sừ ngắn nhất, vẫn dùng một loại tư thế trên cao nhìn xuống nói chuyện với tu luyện giả Lang Tà Giới.

Hạ Ngôn mới vừa đến nơi. hắn lại muốn cắt Hạ Ngôn đi tuần tra.

- Ha ha! Ta nói một câu. ta cảm thấy Lưu Minh Viễn nói có đạo lý. Nếu người trẻ tuổi kêu là Hạ Ngôn này đã ra tới đây. thì tự nhiên phải chia sẻ nhiệm vụ tuân tra. Đây cũng là trách nhiệm cùa mỗi người chúng ta!

Lại có một gã tu luyện giả lên tiếng.

Hạ Ngôn nhìn lại theo tiếng nói. thấy là một gã mặc trường bào màu lam. tóc búi buộc tơ vàng, một bộ đáng trông thật hào hoa phong nha. Lúc này hắn cũng đang nhìn về phá Hạ Ngôn.

- Người đó là đội trường đội tuần tra của Thánh Ly Giới, tên là Thường Chí! Người này ngoài mặt nhìn qua không tệ. nhưng là hạng người khâu phật tâm xà Hôm qua phát sinh một hồi chém giết kia, nếu không phải người này không chịu xuất lực. cũng sẽ không chết đi ba tu luyện giả Lang Tà Giới ta!

Vương Vĩnh Chí trayền âm nói với Hạ Ngôn kèm theo tâm tinh phẫn nộ.

Mặt khác tu luyện giả của hai đại thể giới kia cũng không có ra tiếng nói. bọn họ cho dù không ủng hộ Lưu Minh Viễn, cũng không thể lên tiếng vì Hạ Ngôn là một người xa lạ.

- Ta không đồng ý! Hôm qua Lang Tà Giới ta đã chết ba người. Muốn Hạ Ngôn đi tuần tra. điều đó không có khả nâng!

Cao Cương biển sắc. thái độ kiên quyầ nói.

Thân là đội trượng tiểu đội tuần tra Lang Tà Giới, đương nhiên hắn cũng không thể tò ra yểu kém. lúc này nếu không thể che chờ Hạ Ngôn, vậy chi sợ lúc trở lại Lang Tà Điện cũng không thể sống an binh. Mặc kệ là vì mình hay là vì Hạ Ngôn, lúc này hắn đều phải biểu hiện kiên quyết.

- Hừ! Chuyện ngày hôm qua đó là tu luyện giả của Lang Tà Giới ngươi không có tài bẳng người, chết thì cũng đã chết rồi. chết vài người thìtính là cái gì!

Lưu Minh Viễn cười lạnh nói.

Hiện tại tuy rằng bọn họ là tạm thời hợp tác. nhưng cũng không phải một lòng một ý, người cùa đại thế giới khác chết đi. hoàn toàn là chuyện không liên quan tới minh. Đại đa sổ người đều như vậy. chỉ sợ người cùa bốn đại thế giới kia lúc này có thể còn đang thầm vui sướng khi người gặp họa.

- Lưu Minh Viễn! Ngươi có ý tứ gì? Ngươi si nhục tu luyện giả Lang Tà Giới ta?

Cao Cương cũng phẫn nộ lên rồi. Một đoạn thời gian này. hắn luôn luôn nhẫn nhịn, nhưng tên Lưu Minh Viễn này lại đường như cho rẳng mình vếu đuổi e sợ hắn. nên cứ luôn hùng hồ dọa người.

  #929  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 938: Lão hỗn đản!

Thực hiển nhiên. Lưu Minh Viễn cũng không để tu luyện giả Lang Tà Giới vào mắt. Tinh La Giới của hắn đã có lịch sừ cả ức năm. luận về nội tinh, đương nhiên không phải Lang Tà Giới có thể sánh bẳng. Tuy nhiên bị người ta si nhục ngay mật. Cao Cương sao có thể không phin nộ? Hắn thân là đội trưởng đội tuần tra Lang Tà Giới, nếu như lúc này còn tiếp tục ẩn nhẫn, chỉ sợ hơn một trăm người trong tiểu đội tuần tra này. cũng không còn tin phục hắn nữa.

- Ổ? Cao Cương! Chẳng lẽ ngươi còn muốn động thù cùng ta hay sao? Hà hà! Lang Tà Giới ngươi ở trong này có hơn một trăm người, quả thật nhiều gấp đôi so với tu luyện giả Tinh La Giới ở đây. Tuy nhiên Tinh La Giới ta cũng không hề sợ. muốn động thủ. vậy cứ thử xem!

Lưu Minh Viễn cười một tràng, ánh mắt đảo qua trên người hon một trăm tu luyện giả Lang Tà Giới, trong lời nói đầy ý châm chọc.

Thường Chí cùa Thánh Lý Giới lại lộ vẻ mặt ung đung thoải mái. đứng ở một bên đường như đang nghĩ nên làm thế nào châm thêm một chút dầu vào lừa. Hôm qua nhân viên tuần tra cùa Lang Tà Giới gặp phải chiến đẩu kịch liệt, người cùa hắn ở ngay phụ cậrụ nhưng không chịu cứu viện đúng lúc. Sau lại hắn bị một vị đại nhân vật nơi dừng chân này răn dạy. điều này khiến cho trong lòng hắn không khỏi thầm nảy sinh oán hận, đương nhiên là muốn trút hận lên tất cả tu luyện giả Lang Tà Giới.

Còn tu luyện giả cùa hai cái đại thể giới kia, cũng đều không có ý muốn lên tiếng can ngăn, bọn họ tuy rằng đều là tu luyện giả cùa đại thế giới đo Tô Ngọc Hòa sáng tạo ra nhưng thường ngày. tu luyện giả các đại thế giới cũng xem như là quan hệ đối địch. Chi cần không phải tu luyện giả cùng một đại thể giới, ở ngoài bãi săn bắn kia đều là địch nhân. Giết chết đổi phương là có thể nhận được ban thường.

Hiện tại tu luyện giả năm đại thế giới này tụ tập hợp tác cùng nhau, cũng chi là tạm thòi một khi di tích hiện thấ bọn họ tẩt nhiên sẽ khôi phục lại tình trạng đổi địch trước đó. Cho nên. tu luyện giả hai đại thế giới kia nếu lúc này đứng ra tiến hành khuyên giải hai bên. thi đúng là chuyện không bình thường rồi.

Lửa giận trong lòng Cao Cương từng chút một bùng lên. Lưu Minh Viễn này quả thực khinh người quá đáng! Ngay tại thời điêm Cao Cương sắp có phản ứng. một thanh âm đột ngột vang lên.

- Lão hỗn đản này. rốt cuộc là muốn cái gì đây?

Thanh âm có hơi lanh lảnh, tu luyện giả trong tòa nhà này đều nghe được rất rõ ràng. Ánh mắt chuyển động tìm kiếm vị trí phát ra giọng nói đó.

Chi chổc lát. ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Hạ Ngôn. Vừa rồi theo như lời Cao Cương nói. người trẻ tuôi một thân áo trắng này, còn là cảnh giới Thiên Thẩn. Những cường giả cảnh giới Tạo Hóa này. tự nhiên cũng không hề chú ý tới Hạ Ngôn.

Nhưng thanh âm kia lại chính xác truyền ra từ chỗ vị trí Hạ Ngôn.

Một lúc lâu sau. sắc mặt Lưu Minh Viễn mới sa sầm xuống. Thời điểm mới đầu. hắn thậm chí không có phản ứng lại. hắn thật sự không thể tường được, ở trong này có người đám ở trước mặt mắng hắn là lão hỗn đản.

Nếu không phải nhìn thấy hướng người nói là Lang Tà Điện, chi sợ thật hắn đúng là không cho rằng lời mắng này là chỉ chính mình. Mà hiện tại đổi phương là người cùa Lang Tà Điện, như vậy đối tượng bị mắng khẳng định chính là mình rồi.

- Oa! Lão hỗn đản này thật hung đữ nha! Ta cũng cảm giác được sát ý!

Giọng nói vừa rồi lại trayền tới. hơn nữa tuy rẳng nói là cảm giác được sát ý. nhưng bên trong giọng nói cũng không có lộ ra ý e sợ chút nào.

Lần này. ánh mắt mọi người đểu nhìn chẳm chẳm vào Hạ Ngôn, nhưng bọn hắn lại phát hiện, miệng cùa Hạ Ngôn căn bản là không hề động, mà thanh âm lại rõ ràng truyền ra từ chỗ Hạ Ngôn.

Tu luyện giả Lang Tà Điện ngược lại lúc này chợt nghĩ tới. ánh mắt đểu chuyển hướng nhìn Thô cẩu trước mặt HạNgôn. Trong lúc nhất thời sắc mặt đều hiện lên vẻ phú: tạp: Con chó này thật đúng là cả gan làm loạn.

Đương nhiên, bọn họ không biết sỡ ** Thổ cầu nói ra hai câu này nói. là Hạ Ngôn bày mưu đặt kế. Thổ cẩu không ngổc. nó đương nhiên biết nếu nói loạn bậy, thực rất có thể sẽ mang tới cho phiền toái Hạ Ngôn. Vừa rồi sờ dĩ nó lên tiếng mắng Lưu Minh Viễn, đó là Hạ

Ngôn truyền âm bảo nó làm như vậy. Có Hạ Ngôn bày mưu đặt kể. Thổ cẩu tự nhiên không có gì cố kỳ.

- Ai? Là ai đang mắng lão phu?

Cặp mắt cùa Lưu Minh Viễn trợn to thiếu chút nữa rớt ra ngoài, linh lực toàn thân hắn nhộn nhạo mãnh liệt, hiên nhiên đã tới bên bờ sẳp bùng nổ.

Mà tu luyện giả các đại thể giới khác, lúc này cũng đều lộ vẻ mặt phức tạp. có bộ đáng hơi bất ngờ.

- Lão già kia trợn trừng mắt thật to nha! Ái chà! Ta thật sợ rồi!

Giọng nói của Thô câu lại truyền tới. mà nó vừa mắng, lại vừa làm mặt tỉnh ngồi trên mặt đất. mắt hơi nheo lại. cách nó phát ra tiếng nói hơi đặc thù. là thông qua bụng cho nên cũng không cần mờ miệng.

Lúc này nó làm mặt tỉnh ngồi ở đó, người bình thường thật đúng là nhìn không ra chính là nó đang phát ra tiếng nói. Mà Hạ Ngôn ở một bên. trên mặt cũng vô cùng bình thản.

- Đáng giận! Tiểu từ! Có phải ngươi nhục mạ lão phu hay không? Hả?

Lưu Minh Viễn cuối cùng tập trung sát ý vào Hạ Ngôn, phẫn nộ không thể kiềm chế gào lên hỏi.

Chi cần Hạ Ngôn thừa nhận một cái. hắn sẽ không chút khách khí đánh ra một chường, trực tiếp chụp chết tên trẻ tuổi cảnh giới Thiên Thần này ngay. Lưu Minh Viền đương nhiên không nghĩ rằng, với thực lực cảnh giới Thiên Thần Hạ Ngôn có thể ngăn cản được một chường cùa minh. Lúc này hắn đã ôm trong lòng mối si nhục chịu đựng hết nổi rồi cũng muốn trực tiếp giết chết tên đang nhục mạ minh.

- Lão già kia, ngươi tìm lầm người rồi! Chừi ngươi không phải ai khác, mà là ta!

Thổ Cẩu lại mờ miệng nói cái đuôi ngắn ngùn không nhanh không chậm ve vẫv.

- Nguyên lai là con nghiệt súc này!

Lẩn này. rốt cục Lưu Minh Viễn tìm được mục tiêu, phát hiện kẻ nhục mạ mình lại là một con chó. Vừa rồi hắn ngưng tụ thần thức, cẩn thận cảm ứng. trong nhà này bất cứ một đao động nhỏ nào đều không thoát khỏi thần thức cùa hắn. Thô câu vừa mở miệng nói. liền bị hắn phát hiện.

“Xoạt!”

Hai mắt Lưu Minh Viễn đò bừng, toàn thân linh lực cuồn cuộn nổi lên. song chường nhanh chóng tung ra muốn một kích phái đánh chết Thổ cẩu ngay.

- Oa! Lão hỗn đản muốn giết ta! Không được, ta phải chạy mau! Lực lượng của lão già này thật đúng là không yếu!

Lúc này Thô cẩu lập tức nhảy đựng lẻn. bốn chân vô cùng nhanh chóng đạp trên mặt đất một cái. thân ảnh nó giống như một tia chóp phóng ra ngoài cừa chính tòa nhà chạy đi như bay.

Lưu Minh Viền phong tòa không gian, không ngờ căn bản không thể khổng chế được nó. bị nó mạnh mẽ phá vỡ xông ra ngoài.

Phải biết rằng, ngày đó ở trên chiến trường ngoài thành Lang Tả, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu bị một nhân vật cường đại đuôi giết, ngay cả Hạ Ngôn đều bị lực lượng pháp tắc phong tòa. mà Thổ Cẩu lại có thể phá tan phong ấn cõng Hạ Ngôn tiếp tục chạy trốn. Lưu Minh Viễn này so với nhân vật cường đại cấp Điện chù đó còn kém xa mười vạn tám ngàn dặm, thi sao có thể phong ấn được Thồ cẩu?

“Vù!”

Chi nhoáng một cái. Thổ cẩu đã ra bên ngoài tòa nhà, Lưu Minh Viễn công kích, nhưng lại không có tạo thành chút thương tổn nào với nó. thoạt nhìn lại giống như là trợ lực giúp nó mau chóng bay ra ngoài.

- Đáng giận! Hôm nay phải giết chết nghiệt súc ngươi!

Lưu Minh Viễn tức giận đến sắc mặt đen sạm như mực. toàn thân không ngừng run run. hiên nhiên là phin nộ tới cực điêm rồi.

Hôm nay ở trước mặt nhiều người như vậy không ngờ hắn bị một con chó mắng, mà lại mắng một hồi lâu. hắn mới phát hiện ra mục tiêu nhục mạ mình.

Tu luyện giả mấy đại thế giới kia, lúc này đều cười thầm trong bụng, con chó này thật

đúng là cực phẩm, không ngờ có thể nói tiếng người. Hơn nữa thực hiển nhiên, trí tuệ cực cao. ở chù thế giới có được trí tuệ đều xem như là hung thú.

Linh lực dưới chân Lưu Minh Viễn rất nhanh tuôn ra. thân ảnh nhoáng một cái. liền bay đuổi theo hướng Thổ cẩu.

- Hạ Ngôn! Chúng ta mau ra ngoài ngăn cản Lưu Minh Viễn, bằng không Thổ cẩu ắt sẽ nguy hiểm!

Cao Cương cũng cười thầm trong lòng, tuy nhiên nhìn thẩy Lưu Minh Viễn bay đi ra ngoài đuổi theo Thổ cẩu. liền lập tức hối thúc Hạ Ngôn.

- Không sao! Lão già kia muốn gây bẩt lợi cho Thổ cẩu. chi sợ cũng không phải dễ đàng nhưvậy!

Hạ Ngôn thật ra không lo lắng lắm. lực phòng ngự cùa Thô Câu so với lực công kích càng xuất sắc hơn. Thổ cẩu nguyên vốn sờ trường về tốc độ. với thực lực cùa Lưu Minh Viễn muốn giết chết Thồ cẩu. đúng là không đễ đàng.

- Tuy nhiên, đánh chó còn phải xem mặt chù nhân. Lão già kia không có được đồng ý cùa ta, đã muốn đánh muốn giết con chó của ta, ta đương nhiên phải biêu hiện một chút!

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lóe sáng một cái. liền định phi thân bay đi.

- Người trẻ tuổi! Nói chuyện phải chú ý đúng mực! Hừ! Noi này cũng không phái là ở Lang Tà Giới các ngươi, nếu không cân thận, cái mạng nhỏ cũng khó giữ!

Nghe được lời nói cùa Hạ Ngôn, một gã tu luyện giả Tinh La Giới quét mắt nhìn Hạ Ngôn một cái. nói giọng đều đều. Người này dáng người cũng không cao lớn. mặc áo bào tro. đôi mắt nhỏ hẹp sắc bén.

Hạ Ngôn nói đội trường của họ là lão già kia lão già nọ. thân là thành viên của đội tuần tra Tinh La Giới, đương nhiên trong lòng khó chịu. Cho nên người này liền ra tiếng cảnh cáo Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Trước đừng quản tới bọn họ. chúng ta mau ra ngoài nhìn xem tình hình của Thổ Cẩu đi!

Cao Cương thẩy tu luyện giả kia cảnh cáo Hạ Ngôn. Đối với câu nói của Hạ Ngôn vừa rồi thật ra hắn rất khoái trá. Nhưng dù sao thực lực cùa Hạ Ngôn còn yểu nhược, tại bãi săn bắn ngoại giới này mà đắc tội với người ta, quả thật là không sáng suốt lắm.

Tại nơi dừng chân này. đám tu luyện giả đó có thể không có gan thật sự động thủ đánh chểt Hạ Ngôn, nhưng khi ra bên ngoài, vậy thì không nói trước được. Thực lực của Hạ Ngôn tuy rằng không kém. nhưng ở bãi săn bẳn ngoại giới cực kỳ hỗn loạn, nếu có người ngấm ngầm muốn hại Hạ Ngôn, điều đó cũng không phải là chuyện khó.

- Mạng cùa ta có khó giữ hay không, đâu phải người như ngươi có thể quyá định? Có một số người, vẫn là tự thu xệp né tránh ra ngoái bãi săn bắn ngoại giới quả thật rất nguy hiêm này!

Hạ Ngôn trả lời lại một cách miamai.

- Cái gì? Tiểu từ! Ngươi chán sổng rồi à?

Gã tu luyện giả kia thoáng hơi sửng sốt. có chút không thể tin được Hạ Ngôn lại đám khinh thi hắn như thế.

- Lão tiểu từ! Ngươi làm gì được ta?

Hạ Ngôn phi cười ra tiếng, nhìn gã tu luyện giả Tinh La Giới kia không thèm quan tâm chút nào nói.

- Hạ Ngôn!

Cao Cương chau mày. thấp giọng kêu tên Hạ Ngôn, hắn thực không muốn Hạ Ngôn ở trong này đắc tội với nhiều người, như vậy sẽ rất nguy hiểm.

- HạNgôn! Bớt tranh cãi! Chúng ta trước đi xem Thổ cẩu đi!

Vương Vĩnh Chí cũng kéo kéo tay áo Hạ Ngôn, lắc đầu khuyên can.

- Người trẻ tuổi! Không nên nghênh ngang như vậy. biết bao tu luyện giả thiên tài. đều là chểt vì nguyên nhân làm náo động này!

Gã tu luyện giả Tinh La Giới hít vào một hơi thật sâu. đột nhiên như là không còn chút phẫn nộ nào. mặt mang theo vẻ tươi cười nói.

“Hừ! Tiểu từ! ở nơi đừng chân này. ta quả thật không thể đánh giết ngươi. Nhưng một khi ngươi ra khỏi nơi dừng chân, ta còn có một trăm loại phương pháp giết chết ngươi, trước cứ đê ngươi tha hồ khua môi múa mép!” Trong lòng người này xoay chuyên ý niệm ác liệt, nếu ở trong nơi đừng chân đánh chết Hạ Ngôn thi hắn tất nhiên sẽ phải bị trừng phạt.

  #930  

17-02-2012

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 939: Hạ Ngôn chiến Lưu Minh Viễn!

Hạ Ngôn không có để ý tới lão tiểu từ này nữa, mà là hướng về đám người Cao Cương Lang Tà Điện gật gật đâu:

- Chúng ta cùng ra ngoài xem Thổ cẩu thể nào. không được đồng ý cùa ta mà ức hiếp chó cùa tạ đương nhiên không được!

“Vù!”

Bóng trắng chợt nhoáng một cái. Hạ Ngôn đã biến mất trong tòa nhà này. trực tiếp theo cửa chính bay ra ngoài.

- Tốc độ thật nhanh!

Nhìn thấy Hạ Ngôn bay ra phần đông tu luyện giả trong lòng đều cả kinh, tổc độ cùa Hạ Ngôn thậm chí vượt khỏi tường tượng cùa họ. tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần mà có thể có được tốc độ nhanh như vậy sao?

Cao Cương. Vương Vữứi Chí và các tu luyện giả Lang Tà Điện, trước hết đi theo Hạ Ngôn bay ra, bọn họ cũng lo lẳng Hạ Ngôn sẽ bị chịu thiệt. Hạ Ngôn ở Lang Tà Điện là thiên tài chân chính, thời gian gia nhập Lang Tà Điện mới hơn một trăm năm. mà đã bước vào cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. ngay cả Điện chù Huyền Thượng Vũ đại nhân cũng đặc biệt coi trọng Hạ Ngôn.

“Ầm!”

“Rắc rắc!”

“Vù vù vù!”

Mọi người vừa ra tới bên ngoài, chợt nghe truyền đến đù loại tiếng vang di thường, một bóng xám tại vùng đất nơi dừng chân này phóng tới nhảy lui. Mà phía sau hắn. Lưu Minh Viễn đang không ngừng huy động toàn thân linh lực. muốn bắt Thổ cẩu cho bằng được. Lúc này trong nơi dừng chân đã là một đống hỗn loạạ cũng may nhà cừa nơi đừng chân đều cách nhau khá xa, cho nên cũng không có rơi vào hư hòng quá lớn.

- Đáng giận! Nghiệt súc lại chạy thoát!

Lưu Minh Viễn lúc này đã tức giận đến có chút hồ đồ. hẳn thật sự không nghĩ ra tổc độ cùa con chó nhỏ này vì sao nhanh như vậy. chính mình vậy mà đuôi theo muốn hụt hơi. Mà rõ ràng mấy lần mình thúc động linh lực đều đã đánh trúng con chó nhỏ. nhưng nó chỉ lách mình một cái. lại dường như không có việc gì. năng lực phòng ngự này cũng quá biến thái, thân thể nó đường như chính là một kiện thần khí phòng ngự.

Lúc này Lưu Minh Viễn thậm chí muốn vận dụng thần khí của mình, hắn thúc dục lực lượng pháp tắc không gian, cũng không thể giam cầm Thô cẩu ở trong không gian.

- Chủ nhân! Mau cứu ta đi! Lão hỗn đản này tốc độ cũng không chậm, đuổi theo quá gắt!

Thô Câu nhìn thấy Hạ Ngôn từ trong bay ra, vội vàng “oa oa” gào lên. tiếp theo liền

phóng vọt lại phía Hạ Ngôn.

- Đội trường Lưu Minh Viễn! Xin dừng tay!

Cao Cương tràm giọng quát nói với Lưu Minh Viễn đang không ngừng đuôi theo Thô Cẩu.

Tuy nhiên. Lưu Minh Viễn đương nhiên không có khả năng nghe hắn chi huy. hoàn toàn không có ý giảm bớt tốc độ cùa minh, nhìn thấy Thô Câu phóng vọt về phía Hạ Ngôn, không ngờ lại vung lên linh lực. bao trùm luôn Hạ Ngôn ở bên trong.

“Xoạt!”

Hạ Ngôn vung cánh tay lên. luồng linh lực vàng ánh liền hình thành một cơn gió xoáy. cuồn cuộn thổi quét về phía Lưu Minh Viễn, kèm theo gợn sóng trong không gian. Dòng khí cường đại làm cho tảng đá lớn nhỏ ở bốn phía đều bị thổi bay đi. trong lúc nhất thời cát bay đá chạy. làm cho người ta không còn nhìn thấy rõ tình hình bên trong.

- Tiều từ! Ngươi đám ra tay với ta!

Lưu Minh Viễn ngàn vạn lần không nghĩ tới. Hạ Ngôn dám ra tay đổi phó với mình. Hơn nữa luồng lực lượng này đã tới sát bên hắn, mắt thấy sắp nuốt chừng hắn váo trong đó.

“Rào rào!”

Linh lực toàn thân Lưu Minh Viễn đột nhiên tăng vọt. thân thể đột ngột đừng lại trong không gian, áo bào trên người hắn căng phông lên. song chưởng liên tục huy động, khó khăn lắm mới ngăn cản được luồng linh lực màu vàng cùa Hạ Ngôn phát ra.

Sau khi cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong linh lực của Hạ Ngôn, trong lòng Lưu Minh Viễn thật sự bị dọa cho kinh sợ. lực lượng ẩn chứa trong luồng linh lực màu vàng này. không ngờ vượt qua một ức độ*.

Tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cừu cấp bình thường, cho dù đạt tới Thiên Thần cừu cấp đinh, linh lực cùa bản thân có thể hình thành lực công kích, cũng chi chừng một ức độ. Mà nếu bước vào cảnh giới Tạo Hóa, như vậy lực lượng tăng vọt có thể đạt tới hai ức độ. Hơn nữa tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa. lĩnh ngộ về pháp tắc hơn xa cảnh giới Thiên Thần.

Cho nên nếu nói tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa đối chiến cùng cảnh giới Thiên Thần, kểt quả gần như không có gì phải bàn cãi. cuối cùng bị đánh bại khâng định chính là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần.

Mà Hạ Ngôn ở thời điểm vừa mới bước vào cảnh giới Thiên Thần cừu cấp. linh lực hình thành lực công kích có thể đạt tới một ức ba ngàn độ. khi Hạ Ngôn đạt tới Thiên Thần cừu cấp đinh, lực lượng cũng đã đạt tới gần hai ức độ. Hiện tại bước vào cảnh giới Tạo Hóa, lực lượng cùa Hạ Ngôn ước chừng mạnh tới năm ức độ.

Nói cách khác. Hạ Ngôn hiện tại lực công kích hình thành linh lực của bản thân, tương đương với tông cùa năm tu lu vện giả vừa mói bước vào cảnh giới Tạo Hóa.

Đương nhiên, nếu như thực sự chém giết nhau, cho dù là năm tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa liên thủ. cũng không thể là đổi thù cùa Hạ Ngôn. Năm người tổng lực lượng là năm ức độ. nhưng chiến đấu thực sự. cũng không phải đơn giản như vậy. Hơn nữa bí pháp thần thông cùa Hạ Ngôn, cũng không phái tu luyện giả bình thường có thể có được. Chi sợ trong mấy lần hô hấp Hạ Ngôn đã có thể đánh chết năm tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa.

Lưu Minh Viễn là đội trường tiểu đội tuần tra cùa Tinh La Giới, bước váo cảnh giới Tạo Hóa đã có hơn trăm vạn năm, thực lực ở trong sổ Tạo Hóa bình thường cũng coi như rất mạnh. Nếu cùng đối chiến với tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa, chi sợ ba bốn người cũng không là đối thù cùa hắn.

- Ngươi ra tay công kích Thổ cẩu của ta. chẳng lẽ muốn ta bỏ mặc sao?

Hạ Ngôn lạnh giọng nói hắn vẫn đứng ở đối diện Lưu Minh Viễn, không có ý sợ hãi chút nào.

Tu luyện giả của mấy đại thể giới, lúc này đều tới nơi. nhìn thấy hai người Hạ Ngôn cùng Lưu Minh Viễn giằng co nhau. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không biết Hạ Ngôn vì sao gan lớn như thế. lại đám khiêu khích Lưu Minh Viễn này.

Vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy Hạ Ngôn đùng luồng linh lực màu vàng bức Lưu Minh Viễn ngừng đuổi giết Thổ cẩu. nhưng bọn họ cũng không biết luồng linh lực đó lại ẩn chứa lực lượng cường đại đến mức khiến cho Lưu Minh Viễn cũng phải kiêng kị.

- Gâu gâu! Lão hỗn đản thực sự là vô si mà!

Thô Câu gào một tiếng phổi hợp phi thường ăn ý, khiến cho Lưu Minh Viễn vừa mói khôi phục bình thường, sắc mặt lại tối sầm xuống, ánh mắt hung tợn nhìn trừng trừng vào Thổ Cẩu. đường như hận không thể ăn sống nuốt tươi con chó xám này.

Đối với ánh mắt của Lưu Minh Viễn. Thổ cẩu không thèm để ý chút nào. ánh mắt của Lưu Minh Viền này là không giết chết được nó. nếu như có thể. vậy thì nó cũng không biết đã chết bao nhiêu lẩn rồi.

- Tiểu từ! Hôm nay nếu ngươi giao con chó này cho ta, hết thảy đều bỏ qua. Nếu bằng không... Hừ...

Lưu Minh Viễn cố sức ngăn chặn lừa giận trong lòng, một luồng linh lực vừa rồi của Hạ Ngôn, quả thật khiến hắn có chút kiêng kị. trong lòng cũng là xoay chuyên trăm ngàn ý niệm, hắn hoài nghi Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa.

Nhưng thoạt nhìn, bộ đáng Hạ Ngôn còn rất trẻ tuổi, đường như thời gian tu luyện cũng chỉ mấy trăm năm. Tu luyện giả trẻ tuôi như vậy. có thể bước váo cảnh giới Thiên Thần đã xemnhưnghịch thiên, nếu bước vào cảnh giới Tạo Hóa thì sao có thể?

Lưu Minh Viễn khẽ lắc lắc đầu.

- Nực cười! Lưu Minh Viễn! Nấu ngươi muốn động thủ. ta tự nhiên sẽ không sợ ngươi!

Hạ Ngôn không thèm để ý nói cánh tay vung lên. một đoàn viên cầu màu vàng liền xuất

hiện tại trong tay Hạ Ngôn.

- Tiều từ! Ngươi đúng là không thức thời!

Lưu Minh Viễn rốt cục không kim nổi muốn ra tay lẩn nữa.

- Để ta trước đến gặp đội trường Lưu Minh Viễn đi! Chúng ta ở nơi đừng chân này luận bàn rèn luyện, cũng là chuyện tốt!

Cao Cương thấy Lưu Minh Viễn còn muốn động thủ với Hạ Ngôn, lập tức bay tới. định thay Hạ Ngôn đón tiếp công kích cùa Lưu Minh Viễn.

Hạ Ngôn khoát tay chặn lại. xoay người nói với Cao Cương:

- Đội trường Cao Cương! Để ta cùng luận bàn với đội trưởng Lưu Minh Viễn một chút

đi!

Hạ Ngôn từ khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa cũng không có thực sự chiến đấu kịch liệt với người nào. Hôm nay đúng là một cơ hội có thể cho mình hiểu rỗ thực lực cùa bản thân.

- Hạ Ngôn! Ngươi...

Cao Cương nhíu mày. nghi hoặc nhìn về phía Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cười cười, lắc đầu nói với Cao Cương:

- Không sao. Lưu Minh Viễn này chưa chắc có thể chiến thắng ta! Yên tâm, ta sẽ không tùv tiện làm nhục đanh cùa Lang T à Giới chúng ta.

Cao Cương hơi trầm ngâm một lát. thầm nghĩ tại nơi dừng chân này. Lưu Minh Viễn hẳn là không dám hạ sát thủ đối với Hạ Ngôn mới đúng. Hơn nữa, nơi đừng chân này. còn có mấy vị cường đại Lang Tà Điện, nếu Lưu Minh Viễn thật sự hạ sát thù với Hạ Ngôn, các nhân vật cực kỳ cường đại đó không có khả năng ngồi yên không lý đến.

Mà các đại thế giới kia, cũng đều có một số Tạo Hóa cường đại tại noi đừng chân này. bọn họ lúc này đểu ở trong dãy nhà san sát xa xa kia, bình thường cũng không hiện thân.

Đợi đến lúc đi tích hiện thế. bọn họ mói chạy tới đi tích, trước tiên hình thành lực khống chế với đi tích, sau đó chờ Giới chù Tô Ngọc Hòa cùng với Điện chù các điện tới.

- Giòi cho tên tiểu tử! Thật đúng là không biết trời cao đất rộng, hôm nay để ta đạy cho ngươi một bài học!

Toàn thân Lưu Minh Viễn rung động kịch liệt, theo sau hai chường như cặp vuốt chim ưng. mạnh mẽ chộp tới hướng Hạ Ngôn, lực lượng mãnh liệt trực tiếp xé rách một mảnh không gian, thời không loạn lưu tối đen khùng bổ kia, trong nháy mắt lộ ra trong không gian. Từng đạo khí tức hùy diệt từ trong thời không loạn lưu tán phát ra

Thân ảnh Hạ Ngôn chợt nhoáng một cái. liền tránh xa chỗ không gian nứt toát, cùng với thời không loạn lưu hiển lộ này. đồng thời tung một quyền đánh về hướng đôi móng vuổt sắc bén cùa Lưu Minh Viễn. Hào quang màu vàng phát ra một tràng tiếng rít xé gió, trong khoảnh khắc nện lên trên đôi móng vuốt màu đen thật lớn.

“Bùng!”

Đôi lợi trảo mang theo khí tức kinh người, ở trong không gian hơi run lên một cái. liền bị nắm tay màu vàng trực tiếp đập cho dập nát. hóa thành hư vô biến mẩt trong không gian chấn động.

- ổ? Lực lượng cùa tiểu tử này. nhưng lại cường đại như thế. đường như có thể so với cảnh giới Tạo Hóa?

- Đúng vậy. lực lượng cùa một quyền này. ít nhất tới hai ức độ. quả thật có thể so với tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa. thật mạnh!

- Không tầm thường nha! Không trách được lớn gan như thế!

Một ít tu luyện giả. sau một lúc kinh ngạc, bắt đẩu lên tiếng bàn luận.

Trên mặt Lưu Minh Viễn sắc mặt biến đổi không chừng, trong lòng đù loại tính toán, lúc này hắn càng thêm hoài nghi Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không có sừ đụng lực lượng phép tắc. nhưng Lưu Minh Viễn phát hiện, lực lượng phép tắc cùa mình dường như cũng không ảnh hường gì lớn với Hạ Ngôn. Nếu là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần bình thường, ở dưới ảnh hường lực lượng pháp tắc cùa minh, chỉ sợ ngay cả ra tay cũng khó khăn, đây là áp chế cùa cấp bậc cao hơn.

- Ngưng rồi sao? Nếu đã như vậy. ta không đáp trà thì phi lễ! Hãy tiếp ta một chường!

Hạ Ngôn thấy Lưu Minh Viễn lại đừng lại. khóe miệng nhếch lên. cười khẽ một tiếng.

toàn thân kim quang chợt lóe sáng, một chưởng bẳng bằng đẩv về phía trước. Một con cự long màu vàng liền theo lòng bàn tay cùa Hạ Ngôn bay vút lên. giương nanh múa vuốt đánh móc sau gáy Lưu Minh Viễn.

Lưu Minh Viễn nhìn thấy cự long màu vàng phóng tới. hắn cắn mạnh hàm ráng một cái. tạm thời vứt bỏ hết mọi ý niệm trong đầu. Lúc này. Lưu Minh Viễn mói chân chính sừ đụng toàn lực. Linh lực bản thân cùa hắn. không có thêm vào thần khí và thần thông, không sai biệt lắm có chừng ba ức độ.

Chương 940: Lưu Minh Viễn bại!

- Grào!

Cự long màu vàng phát ra tiếng rống giận dữ kinh người, toàn thân ánh vàng chói mắt, nhấp nháy phát sáng lượn vòng rồi hạ xuối]g đầu Lưu Minh Viễn, khí thế long trời lỡ đất, không thề ngăn cản Mà Lưu Minh Viễn đương nhiên có thề cảm nhận được uy áp của cự long màu vàng này gây cho minh.

- Đáng giận! Tiểu tử này rõ ràng đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, tên hỗn đản Lang Tà Điện kia còn nói hắn là cảnh giới Thiên Thần, thật đáng giận!

Tới lúc này, Lưu Minh Viễn nếu như không biết cảnh giới cùa Hạ Ngôn, thì đúng là óc heo lồi.

Mặt khác tu luyện giả ở xa xa nhìn xem, cũng đều nhìn ra Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa, cả một đám trong lòng lại đều thầm kinh ngạc, bởi vì Hạ Ngôn thoạt nhìn thật sự là quá trẻ.

- A!

Lưu Minh Viễn hét lớn một tiếng, trong cơ thể một thanh cự kiếm bay ra chém về phía cự long màu vàng. Thanh cự kiếm này, hiển nhiên là một kiện thần khí cửu cấp có lực công kích rất mạnh. Thân kiếm vừa ra Kền tản phát ra một cổ hàn ý lạnh thấu xương, theo sau lưỡi kiếm chuắn xác cắt trên thân thể cự long màu vàng.

“Phốc!”

Một kiếm đó chém đứt đoạn cự long màu vàng, kiếm khí đâm thẳng lên tận trời, cuối cùng biến mất ở phía chân trời, nhìn không thấy bóng dáng, nhưng dao động không khí lại thật lâu không có tiêu tan.

- Chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi!

Tung một kiếm chém đứt đoạn cự long màu vàng của Hạ Ngôn, trong lòng Lưu Minh Viễn hơi hơi buông lỏng, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh, khinh miệt nói một câu.

- Tiểu tử! Hôm nay ta phải dạy cho ngươi một chút, cho ngươi ghi vào trí nhớ, nếu không về sau tất nhiên ngươi sẽ bị thiệt thời lớn, cũng rất có thể vị vậy mà chết!

Lưu Minh Viễn nhướng mày một cái, tiếp theo răn dạy Hạ Ngôn.

Hắn nghĩ rằng thực lực của Hạ Ngôn cũng chì có thế thôi. Hắn tùy tiện tung một kiếm, đã hóa giải được công kích của Hạ Ngôn.

Thực lực của Lưu Minh Viễn so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, quả thật mạnh hơn nhiều, bằng không hắn cũng không có khả năng trở thành đội trường đội tuần tia của Tinh La Giới. Nội tình của Tinh La Giới thâm hậu hơn rất nhiều so với Lang Tà Giới.

Cho dù là Cao Cương của Lang Tà Giới, có thể cũng không phải là đối thù của Lưu Minh Viễn.

- Hãy bớt nói nhảm đi! Tốt hem là xuát ra thực lực chân chính của ngươi đi!

Trên mặt Hạ Ngôn cũng không lộ ra biểu tình gì nhiều lắm, hắn vẫn đứng đối diện với Lưu Minh Viễn, bình thản nói.

“Xoạt!”

Một luồng kiếm quang thật lớn, rất nhanh hình thành trong không gian, ngay sau đó ]iền chém xuống đầu Hạ Ngôn. Một kiếm này, trong đó có lực công kích chừng năm ức độ, nhưng lại ẩn chứa một loại thần thông vô thượng. Đương nhiên, loại thần thông vô thượng này, Lưu Minh Viễn cũng không thể phát huy ra hoàn toàn uy lực của nó. Nhưng dù vậy, cũng đủ để đánh chết một lúc mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường.

Kiếm quang xé một vết rách thật sâu trong không gian, cuốn thẳng về hướng Hạ Ngôn.

Đám người Cao Cương ở xa xa xem cuộc chiến, trong lòng đều căng thẳng. Hạ Ngôn đã là cảnh giới Tạo Hóa, làm cho bọn họ cũng có hơi bất ngờ, bọn họ đều nghĩ rằng Hạ Ngôn vẫn còn là cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn biểu hiện thực lực ra ngoài, cho thấy Hạ Ngôn đối pháp tắc không gian và pháp tắc thời gian đều đã đạt tới trình độ tiểu viên mãn, trở thành cường già cảnh giới Tạo Hóa.

Nhưng đối thù của Hạ Ngôn hiện tại lại là Lưu Minh Viễn đã trở thành Tạo Hóa không biết bao nhiêu vạn năm.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Hạ Ngôn chậm rãi nâng lên cánh tay của mình, ánh mắt hơi nheo lại.

‘Bại Phân Thân Thuật!”

Bỗng nhiên, thán thể Hạ Ngôn liền hóa thành hai. Hai Hạ Ngôn y hệt nhau, đồng thời đánh ra cùng một loại thần thông Đại Hỗn Độn Thuật.

Trong thời gian qua, Hạ Ngôn dung hợp rất nhiều loại thần thông cao cấp vào trong Đại Hỗn Độn Thuật, nên hiện tại uy lực của Đại Hỗn Độn Thuật đã có thể so với thần thông công kích cửu cấp. Hơn nữa Đại Hỗn Độn Thuật này còn kiêm cả năng lực phòng ngự, không phải thần thông cửu cấp bình thường có thể sánh bằng.

Đại Hỗn Độn Thuật vừa xuấl ra, khoảng không gian ở giữa Hạ Ngôn và Lưu Minh Viễn liền vặn vẹo lên. Tốc độ của kiếm quang Lưu Minh Viễn rơi chậm lại rõ rệt, hiện tại dù là tu luyện già cảnh giới Linh Hoàng cũng có thể nhìn thấy ĩõ ràng luồng kiếm quang này. Nên muốn tránh né công kích của kiếm quang cũng không khó khăn gì.

“Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!”

Tại trong không gian vặn vẹo kia, không ngờ kiếm quang lại bắt đầu bị suy yểu. Mọi người đều có thề cảm nhận được rõ ràng, kiếm quang của Lưu Minh Viễn phát ra, đủng là bị suy yếu với tốc độ kinh người.

Cũng chỉ trong thời gian ngắn ngủn đó, uy lực của kiếm quang đã bị suy yếu hơn một nữa, vốn lực công kích từ năm ức độ, lúc này có lẽ chỉ còn lại hơn hai ức độ.

- Tại sao có thề như vậy?

Lưu Minh Viễn trợn trừng mắt, kêu to với vẻ khó tin, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

Ngay lúc hắn lên tiếng nói, kiếm quang của hắn phóng ra, đã bị suy yếu đến không thể tưởng tượng, chì còn lại có một mảnh như hư ảnh, có thể sẽ biến mất bất cứ lúc nào.

Thời gian chi trong khoảnh khắc sau đó, ngay cả một mảnh hư ảnh kia cũng hoàn toàn biến mất Mà không gian vặn vẹo ngay sau đó bao phù cả thân hình Lưu Minh Viễn vào trong nó.

Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, cũng không có biến mất theo kiếm khí của Lưu Minh Viễn, mà lại tiếp tục công kích Lưu Minh Viễn.

- Không! Điều đó không có khả năng!

Lưu Minh Viễn tái xanh cả mặt mày, toàn thân run run. dưới công kích của Đại Hỗn Độn Thuật, toàn thân Lưu Minh Viễn lộ ra những tơ máu li ti.

Tuy nhiên trong lòng Lưu Minh Viễn tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không có mất tinh thần, hẳn lập tức thúc động thần khí phòng ngự của minh, cố sức ngăn cản công kích từ Đại Hỗn Độn Thuật.

- Hừ! Lưu lại tánh mạng của ngươi!

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, hai thân thể hợp lại làm một, ngón tay búng một cái trong không gian, một tia sáng màu vàng bắn tới trên hư ảnh do thần khí phòng ngự hình thành quanh Lưu Minh Viễn.

“Ầm!”

Thân thề Lưu Minh Viễn chấn động mạnh, ngay sau đó bị đánh bay ra ngoài, thân hình vẽ một đường cong trôi không trang, cuối cùng rơi thật mạnh xuống mặt đất, bộ đáng cực kỳ chật vật.

Thời gian chiến đấu liên tục cũng không lâu lấm. Từ lúc bắt đầu đến chấm dứt, trước sau cũng chi là vài lần hô hấp mà thôi, trong đó còn vì nhân tố Lưu Minh Viễn kéo đài một lúc.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lưu Minh Viễn bị đánh bại Thực lực của Lưu Minh Viễn, mọi người ở đây đểu biết rõ, nhưng hiện tại ở trước mặt Hạ Ngôn cũng không chịu được một kích như thể.

Mọi người lại đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, hiển nhiên tâm tư môi người đểu không giống nhau.

Lưu Minh Viễn từ trên mặt đất đứng lên, sắc mặt trắng bệchỄ Hắn bị bại không có gì phải bản cãi, rẩt lỗ ràng thực lực của hẳn còn xa không bằng Hạ Ngôn. Cho nên sau khi đứng dậy, hắn cũng không nói một câu nào.

Mấy chục tu luyện giả của Tinh La Giới, cũng đều có chút ảm đạm, đội trưởng của họ bị người ta đánh bại một cách đơn giản như vậy, đương nhiên trên mặt bọn họ cũng ủ rũ. Thế nhưng trong bọn họ, đội trường Lưu Minh Viễn này là người có thực lực cao nhất, nếu bọn họ giao đấu cùng Hạ Ngôn cũng không có khả năng đánh bại Hạ Ngôn. Bọn họ nhìn ra được, nếu Hạ Ngôn hạ sát thủ, chi sợ đội trường Lưu Minh Viễn cùa họ, lúc này đã một cái xác chết rồi.

- Hạ Ngôn! Ngươi... thực lực của ngươi đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa rồi sao?

Vương Vĩnh Chí thấy Hạ Ngôn quay lại, khó có thể tin hỏi, tôc độ như vậy thật nhanh

đến kinh người.

- Ha ha! Chỉlà trước đây khônglâu!

Hạ Ngôn nhìn Vương Vĩnh Chí cười cười nói

- Thật sự là... HạNgôn! So với ngươi, đám lão già chủng ta thật cảm thấy xấu hổ.

Cao Cương lắc đầu có chút cảm khái nói.

Hạ Ngôn có thể đánh bại Lưu Minh Viễn, đương nhiên cũng có thể dễ đàng đánh bại hắn.

- Vận khí tốt mà thôi!

Hạ Ngôn cười nói với Cao CươngỄ

- Tiểu tử này quả thực là quái vật!

- Khó có thể tường tượng, hắn lại đánh bại Lưu Minh Viễn, han nữa thực dễ dàng. Thực lực của hắn sao có thề mạnh như thế?

- Hơn nữa cho đù bước vào cảnh giới Tạo Hóa, hắn cũng không đến mức có thực lực manh như vậy chứ!

Tu luyện già mấy đại thế giới khác, thấp giọng bản tán với nhau, thình thoảng ánh mắt lóe sáng nhìn về phía Hạ Ngôn.

Đội trường Thường Chí của ThánhLy Giới, lúc này cũng im lặng không lên tiếng, chi có điều ánh mắt nhìn Hạ Ngôn biến đổi không chừng.

- Ta đi ra bãi săn bắn ngoại giới, là chuyện riêng của ta, các ngươi không thể ước thúc ta!

Hạ Ngôn nhìn mọi người, tĩểm giọng chậm rãi nói.

Hắn sở đĩ chiến đấu với Lưu Minh Viễn, chính là muốn lấy chuyện này để trấn áp những người này, nếu không sẽ bị bọn họ phân chia nhiệm vụ tuần tra, chi sợ sẽ ảnh hường tới hành động của mình. Mà hiện tại, hiển nhiên một trận chiến này đã dẫn tới tác dụng.

Quá nhiên, khi Hạ Ngôn nói ra những lời này, tu luyện giả mấy đại thế giới kia, cũng không có người nào tiếp tục đứng ra di nghị. Người ta bày ra thực lực như thê, nêu không phục có thể tiến lên cùng luận bàn.

Tại nơi dừng chân này còn có không ít nhân vật thực lực cuờng đại, bọn họ cũng không chịu ước thúc với nhiệm vụ tuần tra, một mình ở trong những căn nhà đó. Hết thày hành vị đều dựa theo ý riêng của bọn họ. Đương nhiên nếu nhưxảy ra chuyện lớn, khẳng định bọn họ cũng sẽ ra tay, tỷ như hôm qua nhân viên tuần tra của Lang Tà Điện chiến đấu kịch liệt cùng địch nhân, một số nhân vật thực lực cường đại liền ra mặt. tuy nhiên khi bọn họ tới hiện trường, trận chiến sớm đã kết thúc.

- Nêu các ngươi đã không có di nghị, vậy ta đi trước đây!

Hạ Ngôn lại đảo mắt nhìn lướt qua mọi người, rồi sau đó lộ ra vẻ tươi cười, lại nhìn về phía Thổ cảu ở một bên đang nhe răng trọn mắt.

- Đội trường Cao Cương! Sư huynh! Ta muốn trước đi dạo ở gần đây!

Sau đó Hạ Ngôn lại nói với Cao Cương và Vương Vĩnh Chí.

- Được! Ngươi đi đi! Tuy nhiên phải cẩn thận một chút, hiện tại ở bãi săn bắn ngoại giới phụ cận nơi dừng chân Lang Tà Giới chúng ta, đã có không ít tu luyện giả các đại thế giới tụ tập. Gặp phải bọn họ, ngươi tận lực tránh đi, khỏug nên chính diện giao phong.

Cao Cương cười đặn dò.

Vương Vĩnh Chí cũng cười gật gật đầu.

- Được, ta biết rồi!

Hạ Ngôn gật đầu nói:

- Thổ cảu! Chúng ta đi!

Ngay sau đó Hạ Ngôn và Thồ cẩu liền lắc mình đinh rời điỄ

- Chậm đã!

Đúng lúc này, một cồ khí tức cường đại, hoàn toàn phong tỏa cả không gian này. Hạ Ngôn cũng cảm nhận được cồ lực lượng này, không ngờ lại có ý đồ cô định mình ở trong này, hắn không khỏi nhíu mày, chuyển ánh mắt nhìn về hướng thanh âm truyền tới.

-ồ?

Đám người Cao Cương cũng đều phát ra tiếng kinh nghi, nhìn lên không trung ở xa xa.

Một bóng người mờ nhạt lóe lên một cái, liền tới gần. Hạ Ngôn chăm chú nhìn lại, thấy là một lão già, trong mắt chớp động tinh quang cũng đang nhìn mình, trong lòng hơi hơi vừa động, thầm nghĩ: “Người này thực lực cường đại hơn nhiễu so với Lưu Minh Viễn kia, chi sợ gần bằng với mấy người Minh Ly Lang Tà Điện.”

Lão già này tới nơi rồi, ánh mắt từ trên người Hạ Ngôn rời đi, lại nhìn về phía đám người Lưu Minh Viễn, biểu tình dường như là có vẻ không vừa lòng.

- Đồng Hoa đại nhân!

Lưu Minh Viễn và các tu luyện giả Tinh La Giới, đều đông loạt hướng vê lão già này thi lễ, hiền nhiên lão già cũng là người của Tinh La Giới.

  #932  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 941: Lão già giận dữ rồi

-Hừ!

Đổng Hoa chuyển ánh mắt, đảo qua trên thân đám người Lưu Minh Viễn, chỉ hừ lạnh một tiếng, liền không quản Lưu Minh Viễn, rồi sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn cách đó không xa đang đứng cùng một chỗ với đám người Cao Cương và Vương Vĩnh Chí.

Mới vừa rồi Hạ Ngôn chiến đấu kịch liệt với Lưu Minh Viễn, Đổng Hoa này tất nhiên âm thầm quan sát Khi Lưu Minh Viễn bị thua, tương đương với việc đánh mất mặt mũi Tinh La Giới, cho nên trong lòng Đổng Hoa rất bất mãn chuyện này.

Mà người thanh niên này, còn là người tu luyện Lang Tà Giới, đối với Tinh La Giới mà nói, Lang Tà Giới chẳng qua là một thế giới mới. Một người tu luyện trẻ tuổi của thế giới mới, lại đánh bại cường giả cảnh giới Tạo Hóa của Tinh La Giới bọn họ, khiến Đổng Hoa âm thầm xem cuộc chiến này cuối cùng kiềm chế không được, hiện thân ra.

Nhìn thấy ánh mắt lão già vừa mới xuất hiện nhìn về phía minh, Hạ Ngôn cũng mang vẻ tươi cười nhìn lại. Khí tức phát ra từ trên người lão già này, tuy rằng có chút mạnh mẽ nhưng đối với Hạ Ngôn bây giờ không tạo thành uy áp quá mạnh.

Hạ Ngôn tuy rằng vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa nhưng thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, nếu như thật sự liều mạng, mặc dù là cường giả Tạo Hóa như Minh Ly Lang Tà Điện, chỉ sợ cũng không thể giết chết Hạ Ngôn. Mà lão già này, nhiều nhất cũng chỉ có thực lực như Minh Ly, thậm chí chỉ sợ còn muốn yếu hơn một chút

- Người thanh niên! Ngươi tên là gì?

Đổng Hoa nhìn Hạ Ngôn, trầm ngâm một lát, ánh mắt lóe lên, mở miệng hỏi.

- Ta gọi là Hạ Ngôn! Người tu luyện Lang Tà Giới.

Hạ Ngôn trả lời không kiêu ngạo không nịnh nọt, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ánh mắt sáng chói có thần, thần sắc rất lạnh ỉùng.

- Rất tốt! Thực lực của ngươi có thể đánh bại Lưu Minh Viễn, chứng minh ngươi quả thật có đù thực lực. Tuy nhiên, biểu hiện vừa rồi của ngươi quá cuồng vọng.

Ánh mắt Đổng Hoa hung ác, nói với giọng ngưng kết

- Hả? Ta không rõ ý tứ của lão lắm!

Hạ Ngôn cười lạnh nhìn Đổng Hoa nói

Đám người Đổng Hoa này, cũng không phải người tu luyện cùng một đại thế giới của mình. Mình tự nhiên không cần cho bọn họ mặt mũi. Hơn nữa, thực lực Đổng Hoa này tuy rằng rất mạnh nhưng cũng không mạnh đến khiến Hạ Ngôn cảm giác mình không thể đối kháng.

Mới vừa cùng với Lưu Minh Viễn giao thủ, Hạ Ngôn còn có chút chưa hết lực. mình vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa không lâu, nếu có người tu luyện có một chút thực lực tương đối xác minh một hồi thì đối với chuyện củng cố thực lực của mình cũng có ưu đãi rất lớn.

- Hả?

Đổng Hoa nhướng mày một cái, khí thế đột nhiên tăng lên, một luồng khí vô hình từ trên đỉnh đầu lão bắn thẳng vào trong mây, lực lượng pháp tắc trong không gian liên tục xao trộn.

- Hạ Ngôn!

Cao Cương truyền âm nói với Hạ Ngôn, đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu, hắn cũng không hy vọng Hạ Ngôn chống đối Đổng Hoa của Tinh La Giới.

Đổng Hoa đến từ đại thế giới Tinh La Giới, là một trong nhân viên trấn thủ tại khu vực săn thú bên ngoài Lang Tà Giới. Cao Cương cũng lo lắng, Hạ Ngôn nếu đắc tội với Đổng Hoa, thì Đông Hoa có thể âm thầm đối phó Hạ Ngôn.

- Cao Cương đội trưởng! Không nên lo lắng.

Hạ Ngôn cũng âm thầm truyền âm trả lời.

- Tiểu tử! Ngươi thật sự quá cuồng vọng, ở trước mặt ta, lại vẫn dám nhưthế

Ánh mắt Đổng Hoa bỗng nhiên biến thành một đường, một đám hào quang sắc bén lóe lên, một luồng sát khí lập tức phát tán ra

Mấy trăm người tu luyện chung quanh, đều cảm giác rõ ràng luồng sát khí này, trên mặt hơi hơi biến sắc. Mà Hạ Ngôn lại vẫn mang vẻ mặt tươi cười, giống như không có bất cứ cảm giác nào.

Trên mặt Hạ Ngôn không có bất cứ biểu tinh biến hóa nào, điều này khiến cho trong lòng Đổng Hoa cũng hơi kinh hãi Vừa rồi mặc lão quan sát Hạ Ngôn đối chiến cùng với Lưu Minh Viễn ở rất xa nhưng lão cũng không rõ lắm thực lực của Hạ Ngôn mạnh như thế nào. Hạ Ngôn cũng không xuất ra toàn bộ thực lực.

Đổng Hoa chỉ nhìn thấy, Hạ Ngôn dùng một loại thần thông tiến hóa rất cường đại, Đại Phân Thân Thuật. Loại Đại Phân Thân Thuật này, ở Tinh La Giới, người có thể tu luyện cũng không nhiều. Bình thường mặc dù có thể tu luyện, cũng cần có thời gian rất lâu.

Mà Hạ Ngôn này thoạt nhìn, chắn g qua là thời gian tu luyện mấy trăm năm, không ngờ liền tu luyện thành Đại Phân Thân Thuật. Tuy rằng chỉ là Đại Phân Thân Thuật với giai đoạn đầu tiên, chỉ có thể phân ra hai phân thân, nhưng điều này cũng đủ để khiến cho rất nhiều người cảm thấy giật mình.

Phải biết rằng, một khi Hạ Ngôn tu luyện Đại Phân Thân Thuật đến giai đoạn thứ hai, như vậy có thể phân ra bốn phân thân, hơn nữa bốn phân thân này đều có lực công kích giống nhau.

Sức chiến đấu của Hạ Ngôn, đại khái trên hiện tại tăng lên gấp đôi.

Thần thông với uy lực càng cường đại thì càng khó thể tu luyện thành công, các loại thần thông tiến hóa, thần thông vô thượng, đều là như thấ Thần thông với uy lực càng mạnh, yêu cầu với người tu luyện lại càng hà khắc.

-Ha ha!

Nghe được những lời của Đổng Hoa, Hạ Ngôn lắc đầu, cười cười, nói:

- Trước đây, ta căn bản không gặp qua lão, càng không biết lão là nhân vật nào. Mà hiện tại theo như lời lão, giống như tự đưa mình lên rất cao vậy.

Nói lời cuối cùng, giọng nói của Hạ Ngôn dần dần trở nên đông cứng.

Sắc mặt Đổng Hoa lại biến đổi, lần này tự nhiên biến thành màu đen. Lão thật không nghĩ tới, thái độ của Hạ Ngôn không ngờ cường nghạnh như thế, dám chính diện chống đối với mình.

Lão sở dĩ hiện thân, mới đầu cũng không tính ra tay với Hạ Ngôn, mà là hy vọng Hạ Ngôn có thể hướng mình chịu thua, như vậy mặt mũi của lão Tinh La Giới, cũng đẹp hơn vài phần. Nhưng hiện tại, chuyện phát triển không chỉ không có hiệu quả nằm trong dự đoán của lão, còn phát triển theo hướng ngược lại.

Mấy trăm người tu luyện chung quanh, không chỉ có người của Lang Tà Giới và Tinh La Giới, còn có người tu luyện của ba thế giới lớn. Những người tu luyện này đều. tận mắt nhìn, chi sợ hiện tại cũng có rất nhiều người đang nghị luận chuyện này rồi.

Đổng Hoa hơi hơi hít thở, cố gang ngăn lửa giận trong lòng, ánh mắt nhìn chăm chú khuôn mặt Hạ Ngôn.

- Người thanh niên! Quá cứng sẽ dễ gãy, ta khuyên ngươi làm người nên hạ thấp một chút sẽ tốt hơn. Thiên phú của ngươi quả thật cao, thiên tài vừa xuất hiện ngàn vạn năm của một thế giới lớn, nhưng ngươi cũng nên biết, bao nhiêu thiên tài đều. ngã xuống từ bước đầu mới trưởng thành.

Đổng Hoa nói với giọng kéo dài, nói với vẻ không âm không dương.

Hai tay lão đặt sau lưng, đã siết vào nhau, từng đường gân xanh trên tay đều nhô lên cao.

Cao Cương cùng đám người Vương Vĩnh Chí, lúc này đều có chút khẩn trương, biểu hiện của Hạ Ngôn rất cường thế, bọn họ cũng âm thầm mướt mồ hôi vì Hạ Ngôn. Tuy nhiên, hôm nay thật đúng là lúc Lang Tà Giới kiêu ngạo, bởi vì một lần kiêu ngạo của Hạ Ngôn.

Ngày hôm qua, người tu luyện của bốn thế giới lớn khác, đều vì người tu luyện của Lang Tà Giới bị chết ba người mà âm thầm châm chọc Lang Tà Giới. Mà nói, Lang Tà Giới được mở ra với thời gian quá ngắn, vẫn là một thế giới giới lớn mói.

So với những thế lớn từ xa xưa kia, trong tiềm thức sẽ luôn coi nhẹ Lang Tà Giới.

Mà hôm nay Hạ Ngôn xuất hiện, còn mạnh mẽ đánh người tu luyện Tinh La Giới, một chưởng này cũng không nhẹ.

ở trong năm thế giới lớn này, thời gian Tinh La Giới sinh ra lâu nhất, trên tổng thể mà nói, cường giả Tinh La Giới ở trong năm thế giới lớn này quả thật cũng là nhiều nhất.

- Lão muốn làm sao?

Hạ Ngôn trực tiếp hỏi.

Thổ cẩu ngồi bên cạnh Hạ Ngôn, lè đầu lưỡi, trong ánh mắt xanh thầm lộ ra hàn quang.

- Lão già kia! Bản cầu gia thật sự muốn đến cắn lão hai miếng đấy.

Thổ cẩu nói ra những lời này, lại khiến mọi người ở toàn trường lâm vào một mảnh yên tĩnh, kinh ngạc nhìn về phái con chó nhò máu xám không ai nhìn tới.

Con chó này thật sự là cực phẩm trong cực phẩm, Hạ Ngôn đối chiến cùng với Lưu Minh Viễn, chỉ là vì con chó này mà ra

Mọi người ở nơi này, đến hiện tại vẫn không rõ ràng lắm sự cường hãn của Thổ cẩu, bọn họ chi nhìn thấy tốc độ của Thổ cẩu cực nhanh, lại không biết Thổ cẩu có thể so với cường giả cảnh giới Tạo Hóa

Sắc mặt Đổng Hoa lúc này đã đen như bị cháy sém, lão chuyển ánh mắt, biết rằng con chó nhỏ màu xám bên cạnh Hạ Ngôn đang nhục mạ mình.

- Nhìn cái gì? Chẳng lẽ còn muốn bản cẩu gia cắn lão hai miếng?

Ánh mắt Thổ cẩu nhìn về phía Đổng Hoa, lại rít gào nói, đồng thời huy động chân trước của mình.

Trước khi Thổ cẩu biến thân, bên ngoài nhìn qua quả thật không có lực uy hiệp gi. Hiện tại nhìn qua, chỉ là một con chó nhỏ bình thường, ngay cả dã thú chân chính cũng không ©ống.

- Đáng ghét! Súc sinh muốn chết!

Cánh tay Đổng Hoa vừa động, bóng trảo quay cuồng, liền hình thành một luồng năng lượng đáng sợ trong không gian nhánh chóng trào về phía Thổ cẩu.

- Cừ thật! Lão già kia nổi giận rồi! Chủ nhân cứu mạng nha!

Thổ cẩu kêu lên một tiếng, thân thể lùi ra ngoài, một tiếng “bá” biến mất tại chỗ. Ngay sau đó, hiện ra cách mấy ngàn thước.

Đổng Hoa cũng không nghĩ tới tốc độ của Thổ cẩu lại nhanh như vậy, một trảo kia đương nhiên thất bại.

- Tiểu tử! Ngươi nghe cho ta đây! Lập tức xin lỗi người của Tinh La Giới, sau đó giao ra con chó do ngươi nuôi dưỡng cho ta xử lý. Nếu ngươi nghe theo, chuyện hôm nay bỏ qua Nếu không đừng trách ta không khách khí

Trong cơ thể Đổng Hoa, sát khí lăng lệ càng ngày càng dày, hiển nhiên đã chuẩn bị ra tay với Hạ Ngôn.

Lúc này, Hạ Ngôn lại nở nụ cười khiến người kinh ngạc, hơn nữa cười thanh tiếng.

Mọi người ở nơi này, đều dời ánh mắt về phía Hạ Ngôn, không biết Hạ Ngôn có quyết định thế nào.

Hiện tại ai cũng có thể nhìn ra được, một khi Hạ Ngôn cự tuyệt, như vậy Đổng Hoa nhất định sẽ ra tay.

- Hạ Ngôn này chẳng lẽ sẽ giao thủ với Đổng Hoa sao?

- Nếu như thế lá gan của hắn cũng quá lớn nhi? Đổng Hoa cũng không phải Lưu Viễn Minh so sánh được. Hẳn là nhân vật lợi hại chân chính, là nhân viên trấn thủ. ở nơi này hiện tại

- Nhìn lại xem sẽ biết. Hạ Ngôn này ở trước mặt Đổng Hoa dường như không có ý e ngại gì-

Người tu luyện của mấy thế giới lớn, cũng thấp giọng nghị luận. Mấy tên đội trưởng của các thế giới đứng phía trước tuần tra, ý bảo mọi người tránh đi nơi xa

- Thật là đáng cười, muốn ta làm theo lời lão, quả thật là si tâm vọng tưởng, muốn động thủ, lão chỉ cẩn làm là được, thật sự cho rằng ta sợ lão sao?

Lời nói của Hạ Ngôn, chậm ra truyền ra từ trong miệng, truyền vào trong tai mọi người.

Mấy câu nói đó, quả thực là chấn động nơi này, toàn trường ồ lên. Hạ Ngôn quả nhiên không úy kỵ giao thủ với Đổng Hoa.

- Không được! Ta phải đi bẩm báo Lữ Hưng đại nhân.

Cao Cương thấy Đổng Hoa sắp ra tay với Hạ Ngôn, nhướng mày, trong lòng nghiêm nghị, nói một câu với mấy người phía sau, liền muốn chay đi xa

Lữ Hưng đại nhân là nhân viên trú đóng của Lang Tà Giới ở nơi này. Cao Cương lúc này muốn xin Lữ Hưng đại nhân giúp đỡ, hy vọng Lữ Hưng đại nhân có thể đi ra ngăn cản Đổng Hoa của Tinh La Giới ra tay với Hạ Ngôn.

  #933  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 942: Cấp Chuẩn Điện chủ

Ánh mắt của Đổng Hoa phát lạnh hơn, lúc này trong lòng lão đã nổi lên sát khí, cho dù bản thân ở nơi cư trú bên ngoài Lang Tà Giới, lão cũng không cẩn, chỉ muốn đánh gục người thanh niên áo trắng trước mặt này dưới kiếm mình. Đương nhiên, còn có con chó nhỏ màu xám đáng ghét kia, cũng nhất định bầm tbây nó thành vạn đoạn, mới có thể làm biến mất mối hận trong lòng.

Từng luồng linh lực hùng hồn, không ngừng ngưng tụ chung quanh thân thể của Đổng Hoa Những linh lực này nhanh chóng ngưng tụ thành một đoàn thực chất trước người lão, mang theo lực bạo ngược đáng sợ, tùy thời có thể phát ra một kích trí mệnh với địch nhân.

Mà đối diện với từng luồng linh lực hùng hồn này, trên mặt Hạ Ngôn vẫn không biểu tình biến hóa bao nhiêu, chi dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Đổng Hoa Cùng lúc đó, trên thân thể hẳn, cũng thoáng hiện kim quang. Rất hiển nhiên, Hạ Ngôn đang vận chuyển linh lực của bản thân, tùy thời chuẩn bị ứng phó công kích của Đổng Hoa

-Hả?

Đổng Hoa cảm giác được khí tức của Hạ Ngôn, trong lòng hơi hơi thoáng động.

‘Tiểu tử này có thể đánh bại Lưu Minh Viễn, quả nhiên không giống bình thường, có chút bản lãnh, chỉ là linh lực dao động sinh ra trong cơ thể hắn, đều có thể khiến ta sinh ra cảm giác áp bách”.

Khuôn mặt Đổng Hoa u tối, dần dần ngưng trọng hơn, mày nhíu lại. Lấy thân phận của hắn ra tay với Hạ Ngôn, cho dù thắng, vậy cũng không có gì vẻ vang. Nhưng nếu. bị bại, vậy có thể quá mất mặt

Phải biết rằng, Đổng Hoa ở Tinh La Giới, đã tu luyện khoảng hơn hai mươi vạn năm, đối với người trẻ tuổi như Hạ Ngôn mà nói, lão được xem là nhản vật cấp bậc cổ xưa.

Mà Hạ Ngôn chỉ là một tiểu bối còn trà

“Tuyệt đối không thể sơ suất, lực lượng người này rất mạnh, ta dùng lực lượng pháp tắc áp chế hắn, khiến hắn không thể phát ra toàn bộ thực lực, sau đó mới bắt hắn”.

Đổng Hoa âm thầm tính toán trong lòng, ánh mắt lóe lên. Lão cho rằng Hạ Ngôn vừa mới bước vảo cảnh giới Tạo Hóa, dung họp pháp tắc khẳng đĩnh không bằng mình chút nào.

Vù.

Bóng dáng màu xám lóe lên, tất cả mọi người không chú ý tới Thổ cẩu màu xám vốn trốn xa cách mấy ngàn thước, không ngờ lại vọt trở về. Hơn nữa lần này, nó dĩ nhiên trực tiếp hướng về phía Đổng Hoa đang có sắc mặt ngưng trọng.

Tốc độ của bóng dáng màu xám này cực nhanh, so với tốc độ đuổi giết Lưu Minh Viễn còn muốn nhanh hơn nhiều. Rất nhiều người cũng không phản ứng lại, liền nhìn thấy bóng dáng màu xám đã tới gần trước người Đổng Hoa

- Ngao.

- Ôi! Con nghiệt súc này dám cắn ta.

Sau một tiếng la thấp truyền ra, mọi người nghe được Đổng Hoa thất thố kêu gào. Rồi sau đó, bóng dáng màu xám lưu lại bên ngoài, bản tay to do Đổng Hoa hình thành trong không gian, lần này vẫn không thể bắt bóng dáng màu xám.

Lúc này, mọi người mới nhìn thấy, trên cánh tay Đổng Hoa không ngờ màu chảy dầm đìa, y bào đều bị cắn rách.

- Đáng ghét! Hôm nay không giết nghiệt súc ngươi, thật khó tiêu hóa mối hận này trong lòng ta

Đổng Hoa tức giân đến toàn thân run rầy, một dáng vẻ muốn ăn thịt người, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng Thổ cẩu chung quanh.

- Lão già này, không ngờ muốn làm hại bản cầu gia, lão có lẽ nghĩ rằng bản cầu gia dễkhinh thường vậy sao?

Giọng nói Thổ cẩu cũng truyền tới từ trong không gian.

Nghe thấy âm thanh này, Đổng Hoa trực tiếp vỗ ra một chưởng, tuy nhiên một chưởng này đương nhiên cái gì cũng không vỗ đến, chi làm cho không gian sinh ra một mảnh gợn sóng.

Mọi người ở đây, đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Con chó này cũng quá hung hãn, ngay cả cường giả nhưĐổng Hoa cũng dám trực tiếp đi đến cắn nha. Bị con chó cắn một miếng, đây quả thực khó chịu hơn giết Đổng Hoa

Đổng Hoa từ lúc tu luyện hơn hai mươi vạn năm đến nay, khi nào lão bị một con chó cắn qua như vậy?

- Con chó này quá độc!

- Đâu chỉ là độc chứ! Đổng Hoa kia bị trực tiếp cắn một miếng, lúc này chỉ sợ cũng muốn phát điên rồi.

- Ha ha! Không thể tưởng được nhạ trí tuệ con chó này không ngờ cao như thế, không hiểu nó thuộc loại mãnh thú nào?

Một ít người tu luyện, sau khi giật minh, đang thấp giọng nghị luận. Ngoại trừ nhiều người tu luyện Tinh La Giới, người tu luyện của những thế giới lớn khác, đương nhiên đều vui mừng xem náo nhiệt.

Mặc kệ Hạ Ngôn và Đổng Hoa cùng với đám người tu luyện Tinh La Giới nháo thành dạng gi, cũng không quan hệ đến bọn họ.

- Có ý tứ!

- Thật có ý tứ! Không thể tưởng được, Lang Tà Điện của Lang Tà Giới ta không ngờ xuất hiện một thiên tài như vậy. Thiên tài như vậy, trong một thế giới lớn, ngàn vạn năm cũng khó thể xuất hiện một người.

- Chỉ sợ, nếu Giới Chủ đại nhân biết được người này, cũng sẽ phá lệ lưu ý thiên tài như vậy, cũng phải những thiên tài binh thường có thể so được. Nếu hắn ngã xuống, vậy thật sự là một tồn thất lớn. Ta trước quan sát kỹ hắn rồi nói, nếu hắn thật sự có nguy hiêm, ta lại rat ay cũng không muộn.

Một lão già mặc trường bào xám, trong không gian bên ngoài nơi trú, âm thầm quan sát Người này hiên nhiên cũng là một người tu luyện có thực lực cường đại, sáng tạo không gian che dấu mình, không ngờ có thể khiến người nhưĐổng Hoa cũng không phát hiện.

Hơn nữa, người này hiển nhiên là người tu luyện đến từ Lang Tà Giới.

- Bạch Ngọc Hưng! Lão không ngờ ở nơi này.

Bên cạnh lão già mặc trường bào màu xám đang âm thầm ẩn tàng quan sát, lại xuất hiện một người tu luyện có chút trẻ tuôi, đồng dạng cũng một thân trường bào màu xám, trong mắt ẩn hiện hào quang.

- Ha ha! Xem náo nhiệt! Ngươi xem người tu luyện gọi là Đổng Hoa của Tinh La Giới, hiện tại muốn người thanh niên bên Lang Tà Điện chúng ta luận bàn nữa.

Bạch Ngọc Hưng cười nói

- Hả? Người thanh niên kia chính là Hạ Ngôn mà Cao Cương vừa mới nói sao?

Ánh mắt người tu luyện có chút trẻ tuổi chợt lóe, dừng trên người Hạ Ngôn với một thân trường bào trắng đang đứng, khóe miệng hiện lên một chút tươi cười.

Người này chính là Lữ Hưng của Lang Tà Điện. Lữ Hưng cư trú ở nơi này, là người phục trách của Lang Tà Điện, thực lực có thể so với cường giả cấp Điện chủ.

- Đúng vậy! Chỉ là tiểu tử này thực lực không tệ. Hắn vừa rồi đánh bại Lưu Minh Viễn của Tinh La Giới. Thực lực của Lưu Minh Viễn ở trong người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa thông thường, cũng có thể được cho là bậc trung.

Bạch Ngọc Hưng cười nói với Lữ Hưng.

- Hạ Ngôn này thật sự rất trẻ tuổi. Khi ta ở Lang Tà Điện, cũng nghe nói qua tên của hắn, tuy nhiên vẫn chưa gặp qua hắn.

Lữ Hưng gật gật đầu, ánh mắt cũng nhìn vào trong sân.

- Tiêu tử này mới vừa đánh bại Lưu Minh Viễn của Tinh La Giới kia, hiện tại dĩ nhiên muốn giao thủ với Đổng Hoa, thật sự là nghé con không sợ hồ nha

Lữ Hưng lắc đầu, đối với hành vi của Hạ Ngôn cũng từ chối cho ý kiến. Tuy nhiên cũng không do vậy mà bất mãn với Hạ Ngôn, mà trái lại có chút thích lòng can đảm của Hạ Ngôn, không là minh vương của Lang Tà Giới.

- Ha ha! Lữ Hưng! Ngươi nói Hạ Ngôn giao thủ với Đổng Hoa, có mấy phẩn thắng?

Bạch Ngọc Hưng cười nhìn về phía Lữ Hưng hỏi.

-Hả?

Lữ Hưng hơi hơi sửng sốt, chuyền mắt nhìn về phía Bạch Ngọc Hưng, trố mắt nhìn nghi hoặc nói:

- Bạch Ngọc Hưng! Ý của ngươi Hạ Ngôn này còn có phần thắng? Hắn mặc dù là thiên tài mạnh hơn nữa, cũng không thể là đối thủ của Đổng Hoa tu luyện mấy mươi vạn năm chứ? Hắn tuy rằng đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, nhưng dù sao thời gian ngắn ngùi, hỏa hầu không đủ.

- Lữ Hưng! Lão không nhìn thấy vừa rồi hắn giao thủ với Lưu Minh Viễn, nếu lão nhìn thấy, có lẽ sẽ không nói như vậy.

Bạch Ngọc Hưng cũng lắc đầu.

- Ta cảm thấy, Hạ Ngôn hắn ít nhất có năm phần thắng. Hơn nữa, tiểu tử này, tâm trí không phải người thanh niên bình thường có thể sánh bằng. Trong kịch chiến, cũng có thể duy trì đủ sự bình tĩnh. Ta nghe nói, khi hắn chi có cảnh giới Thiên Thẩn, liền đánh chết vài người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa

- Cái gì? Lão thật sự cảm thấy hắn có phần thắng chống lại Đổng Hoa?

Sắc mặt Lữ Hưng ngưng trọng hắn.

Nếu là nhưthế, Hạ Ngôn kia sẽ không phải hình dung nhưthiên tài bình thường rồi. Vừa mới bước vảo cảnh giới Tạo Hóa, liền có thể so với cường giả cấp Chuẩn Điện chủ, đây cũng có thể xưng là nghịch thiên rồi.

Đổng Hoa chính là cường giả cấp Chuẩn Điện Chủ. Có lẽ còn kém một chút, nhưng kém cũng không tính bao nhiêu. Hạ Ngôn nếu có thể đánh bại lão, vậy thật sự khiến người ta không thể khinh thường rồi.

Cường giả cấp Chuẩn Điện Chủ, trong toàn bộ Lang Tà Giới, cũng không quá nhiều. Toàn bộ Lang Tà Giới, chỉ sợ cũng chỉ có hơn vài ngàn, chết một người ít một người.

Một Chuẩn Điện chủ sinh ra, thông thường cần thời gian vài vạn năm vài chục vạn năm, thậm chí vào trăm vạn năm.

- Ha ha! Khôngvội! Chúng ta nhìn xem thì biết.

Ánh mắt Bạch Ngọc Hưng chợt lóe, cười nói.

Ánh mắt Lữ Hưng chợt ngưng.

- Nếu thật sự như lời ngươi nói, chúng ta nên lập tức bẩm báo cho Giới Chủ đại nhân, tuyệt thế thiên tài như vậy, hẳn là chú ý phá lệ. Một khi hắn thật sự trưởng thành, vậy đối với toàn bộ Lang Tà Giới chúng ta, cũng có trợ lực lớn. Nếu. chờ hắn tu luyện mấy vạn năm hay mười mấy vạn năm, rất có thể vượt qua chúng ta bây giờ, đạt tới cấp Hạch Tâm Điện chủ. Nếu Lang Tà Giới chúng ta có thể có hai cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, vậy mấy đại thế giới như Tinh La Giới, bọn họ còn dám khinh thường Lang Tà Giới chúng ta không?

Nói đến đây. Trên mặt Lữ Hưng cũng hơi hơi đỏ lên, hiển nhiên trong lòng có chút kích động.

Hiện tại toàn bộ Lang Tà Giới, cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, cũng chỉ có một mình Điện chủ Lang Tà Điện Huyền Thượng Vũ. Giống như Điện chủ hơn ba trăm điện, tỷ như đám người Thủy Vụ Điện chủ, thực lực đều vẫn kém một cấp.

Một cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, đủ để kinh sợ một thế giới lớn. Cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ nếu đột phá thêm một bước, vậy hoàn toàn có thể thoát ly đại thế giới hiện tại, tự mình sáng tạo một đại thế giới rồi.

Người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa, thực lực đương nhiên cũng có phân cao thấp. Một trăm người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa, trong đó có chín mươi chín người đều là Tạo Hóa bình thường. Mà trên Tạo Hóa bình thường, đó là cường giả cấp Chuần Điện chủ. Trên cường giả Chuẩn Điện chủ, vậy tự nhiên chính là cấp Điện chủ. Mà trên cấp Điện chủ, chính là cường giả cáp Hạch Tâm Điện chủ.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ chính là cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ. Còn lên trên nữa, đó chính là cấp Giới Chủ rồi.

Đương nhiên, người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa bình thường dưới Chuẩn Điện chủ, thực lực cũng không giống nhau. Mà tỷ như Lưu Minh Viễn của Tinh La Giới kia, thực lực của hắn có thể thoải mái đánh chết người tu luyện mới vừa bước vào cảnh giới Tạo Hóa

Thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, cộng thêm đủ loại thủ đoạn, có thể so với cường giả cấp Chuẩn Điện chủ. Thậm chí, còn có thể còn mạnh hcm cường giả cấp Chuẩn Điện chủ một ít. Lực công kích linh lực bản thân Hạ Ngôn, liền đạt lớn tới năm triệu độ, hoàn toàn có thể so với cường giả Tạo Hóa cạp Chuẩn Điện chủ.

  #934  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 943: Đổng Hoa chết

Lúc này ở nơi này, tất cà mọi người đều đặt ánh mắt lên trên người Hạ Ngôn và Đổng Hoa Hai người tu luyện này đến từ hai đại thế giới khác nhau, sau khi giao thủ cuối củng ai thắng ai thua, hiện tại không ai có thể khẳng định. Đương nhiên, phần lớn người tu luyện, trong tiềm thức vẫn cảm thấy thực lực Đổng Hoa mạnh hơn Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn quá trẻ tuổi.

Nầi không phải trước đây Hạ Ngôn dễ dàng đánh bại Lưu Minh Viễn của Tinh La Giới, vậy mọi người chỉ sợ sẽ không chút do dự nào nhận định Hạ Ngôn giao thủ với Đổng Hoa là không biết ười cao đất rộng. Hiện tại có trận chiến trước đây làm băng chứng, đủ đề chứng minh thực lực Hạ Ngôn không thể khinh thường.

- Đổng Hoa! Lão làm gì tính toán với một con chó chứ?

Hạ Ngôn nhìn vào Đổng Hoa thất thố, lên tiếng cười nói, một thân áo trắng lơ lững, giống như bất cứ chuyện gì cũng nằm trong khống chế của hắn.

Đổng Hoa bị Thổ cẩu cắn một miếng, hận không thể mang Thổ cẩu ra lột da rút gân tại chỗ, nhưng ý của lão là dùng lực lượng pháp tắc mình nắm giữ giam cầm Thổ cẩu, cũng không có bất cứ hiệu quả nào, trong lúc nhất thời căn bản khôngbắt được Thổ cẩu.

Nghe thấy Hạ Ngôn lên tiếng nói chuyện, sắc mặt Đổng Hoa trái lại chậm rãi khôi phục bình thường, chuyển ánh mắt, rồi sau đó hung hăng nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.

- Tiểu tử! Hiện tại ta giáo huấn ngươi trước.

Soạt!

Chỉ thấy linh lực tập họp trước người lão hơi hơi chấn động, linh lực kinh người giống như thực chất, mà giống như thủy triều bắt đầu trân ra trong không gian. Khí tức đáng sợ dày đặc hơn, uy thế kinh người, không hồ là cường giả cạp Chuần Điện chủ, không biết cường đại han Lưu Mình Viễn bao nhiêu lẩn.

Thấy vậy, sắc mặt Hạ Ngôn cũng bắt đầu ngưng trọng, hai tay rất nhanh phất động trong khôn ggian, hào quang màu vàng trong cơ thề, sáng ngời hơn. Hạ Ngôn cảm giác được, mảnh không gian ở vị trí thân thể, từng luồng lưc lượng pháp tắc đang không ngừng áp bách về phí minh, dường như muốn phong ấn mình vào trong đó.

Cường giả có cảnh giới Tạo Hóa, đối với chuyện lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, đều đạt tới cảnh giới tiểu viên mãn, hơn nữa bắt đầu tiến hành dung họp hai loại lực lượng pháp tắc với nhau.

Cường giả cấp bậc Chuẩn Điện chủ, dung họp lực lượng pháp tắc đương nhiên không phải người tu luyện có cảnh giới Tạo Hóa bình thường có thể sánh bằng. Đổng Hoa này, trong lúc phất tay, liền có thể sáng tạo ra một không gian độc lập, đã rất vững chắc, dưới trạng thái tự nhiên không dễdàng bị hủy hại, thậm chí có thể trong khoảng thời gian ngắn phóng ra một chút sinh linh tồn tại.

Trong không gian, lực lượng pháp tắc vô hình, không ngừng từ bốn phương tám hướng bắt đầu tràn ra Một tia một đám đường hoa văn không thể nhìn mắt thường thấy được, đan vào nhau hình thành từng tấm lưới mở lớn, lại dẫn ra áp lực vô cùng.

Cánh tay Hạ Ngôn, mỗi một lẩn phất động trong không gian, đều. được bám lực lượng pháp tắc tương ứng, mở ra không gian chung quanh thân thể Sự va chạm giữa không gian và không gian, phần lớn lực lượng pháp tắc ngưng kết ở trong mảnh không gian rất nhanh bị chôn vùi

Từng vết nứt màu đen, thật giống nhưmặt đất bị nứt ra, nhìn thấy mà ghê người.

Hai người hiện tại vẫn chưa chính thức giao thủ, chỉ thúc dục lực lượng pháp tắc mà mình lĩnh ngộ để tiến hành va chạm, liền sinh ra uy thế đáng sợ kinh người nhưthấ

Một khi thực sự giao thủ, vậy còn không biết phải sinh ra biến hóa kinh thiên động địa nhu thẻ nào.

Mấy trăm người tu luyện quan sát chung quanh, tiếp tục thối lui về phía rất xa Bọn họ cũng không muốn năng lực khi hai người giao thù sinh ra tràn đến gần. Mặc dù đến nơi xa hơn một chút, bọn họ có thể thấy rất rõ ràng.

Cao Cương vừa mới đi cầu viện, lúc này cũng đã trở về, lo lẳng nhìn về một phía, thầm nghĩ: “Lữ Hưng đại nhân nhưthế nào vẫn không ra mặt chứ?

- Thực lực lão già này thật sự rất mạnh đấy!

Thổ cẩu tránh ở phía xa, lúc này cũng không dám đánh lén, vạn nhất bị nắm đi, vậy chi sợ lấy năng lực phòng ngự của nó, cũng phải chịu thiệt trong tay Đổng Hoa

Roạt.

Một luồng khí cơ, rốt cuộc từ trong cơ thể Đổng Hoa bắn ra Luồng khí cơ này mang theo tử quang màu đen. Ngay sau đó, một thanh trường kiếm ở trong không gian ám sát về phía Hạ Ngôn. Hắn vừa ra tay, liền không khác gì đùng toàn lực, muốn nắm lấy Hạ Ngôn, tốc chiến tốc thắng.

Đối mặt với một kiếm đáng sợ nhanh chóng vô cùng. Hạ Ngôn cũng không tránh né, trong thân thể của hắn, hồng quang chợt lóe. Dưới sự thúc dục linh lực màu vàng, liện Pháp Tắc Thần Khí kia, bỗng chốp động ra Pháp Tấc Thần Khí mang theo sát khí lăng lệ, đón kiếm quang của đối phương bay ra ngoài.

- Là Pháp Tắc Thần Khí.

Một ít người tu luyện của đại thế giới, cảm ứng được khí thức trên thần khí của Hạ Ngôn, lập tóc nhận ra, đây là một kiện Pháp Tắc Thần Khí.

Mà ngay cả thần khí của Đổng Hoa, đều vẫn chưa lột xác thần Pháp Tắc Thần Khí, có thể nghĩ sự hiếm có của Pháo Tắc Thần Khí. Mà Hạ Ngôn lại đùng một kiện Pháp Tắc Thần Khí.

- Cái gì? Tiểu tử này không ngờ có Pháp Tắc Thần Khí.

Trong lòng Đổng Hoa mạnh mẽ nhảy dựng lên. Lão cũng thật không ngờ Hạ Ngôn còn trẻ như thế không ngờ có Pháp Tắc Thần Khí trên người.

Ánh mắt của lão chợt ngưng, rồi sau đó lại giống như thở ra một hơi.

- Tốt lắm! Đây chính là một kiện Pháp Tắc Thần Khí không trọn vẹn, cũng không đầy đủ. Nếu không, hôm nay thắng bại thật sự khó nói rồi.

Đổng Hoa cảm ứng được, Pháp Tắc Thần Khí màu đỏ của Hạ Ngôn, cũng khôn phải toàn vẹn, mà là một kiện Pháp Tắc Thần Khí bị tồn hao.

Người tu luyện có cảnh giới Tạo Hóa, có thể thông qua sự nuôi dưỡng dài hạn, làm cho Thần khí bình thường lột xác thành Pháp Tắc Thần Khí. Nhung loại nuôi dưỡng này, cũng không đễ, mà ngay cả cường giả cấp Chuẩn Điện chủ, muốn thành công lột xác thần khí, cũng rất khó khăn. Lột xác bản thể thành Pháp Tắc Thần Khí, cũng giống như tu luyện đột phá cảnh giới, đều cần cơ duyên lớn mớ có thể thành công.

Đương nhiên, cùng Pháp Tắc Thần Khí, nhưng uy lực của chúng cũng không giống nhau.

Trong truyền thuyết, có một số Pháp tắc Thần Khí có uy lực rất mạnh đến đáng sợ, vẻn vẹn chỉ phát ra sát khí trên thân kiếm, đều có thể giết chết vô số cường giả cảnh giới Tạo Hóa

-Hả?

Hạ Ngôn thúc đục Pháp Tắc Thần Khí của mình bay ra ngoài cơ thế tâm thần cũng hơi hơi chấn động, khẽ cau mày, nhưng vảo lúc này hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác kỳ diệu.

Từ sau khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa, Hạ Ngôn vẫn chỉ là lần đầu tiên thúc dục Pháp Tắc Thần Khí. Hiện tại thúc dục Thần Khí ra, Hạ Ngôn mới phát hiện, Pháp Tắc Thần Khí này không giống như trước kia.

Trước đây, Hạ Ngôn chẳng qua có cảnh giới Thiên Thần, hiện tại hắn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, dùng Pháp Tắc Thần Khí cũng không giống bình thường.

-Uy lực của Pháp Tắc Thần Khí này dường như lại biến lớn.

Pháp Tắc Thần Khí vừa xuất hiện, Hạ Ngôn liền cảm giác, uy lực của Pháp Tắc Thần Khí của mình lớn hơn trước đây.

-Ha ha! Ta trước nhìn xem, uy lực của Pháp Tắc Thần Khí mạnh lên được bao nhiêu.

Ý niệm Hạ Ngôn trong đầu vừa chuyển, một luồng kim quang, lại nhập vào trong Pháp Tắc Thần Khí màu đỏ.

Lúc này hai kiện thần khí đã tiếp xúc nhau trong không gian. Một luồng hào quang màu đỏ, một luồng hào quang màu đen, hai luồng hào quang không ngừng va chạm, thôn phệ lẫn nhau.

Khi Hạ Ngôn tăng thêm một luồng linh lực màu vàng vào trong Pháp Tắc Thần khí của mình, sát khí trên thân kiếm màu đỏ, giống như thủy triều tràn ra chung quanh, hào quang màu máu càng sáng, đều chiếu toàn bộ bầu ười thành một màu đỏ tuyệt đẹp như máu.

Phần đông người tu luyện xem cuộc chiến, một đám tóc gáy dựng thẳng lên, sát khí tràn ngập, khiến bọn họ cảm giác được hàn ý.

Pháp Tắc Thần Khí này thật sự quá đáng sợ, bọn họ đều thay đồi sắc mặt.

- Nhưthế nào?

Đổng Hoa chấn động, mói vừa rồi cảm giác Pháp Tắc Thần Khí này, uy lực vẫn bình thường, cũng tương đương với công kích thần khí cấp chín của mình. Nhưng hiện tại, sát khí của Pháp Tắc Thần Khí này không ngờ ước chừng lớn hơn gấp mười lần, ngay cả kiếm khí mình phóng thích ra, dường như cũng không chịu nổi sự ăn mòn của sát khí kia, tùy thời đều có vè sụp đồ.

- Hừ! Tiểu tử! Không ngờ ngươi có thần khí như vậy, thật sự phí của trời, đưa đến đây cho ta.

Đổng Hoa mở miệng ra, mạnh mẽ hít một hơi, vốn tóc dài buộc lại, lúc này bay phất phới, chỉ thấy đôi mắt của lão, đều trông như đỏ lên. Linh lực toàn thân cuồn cuộn không ngừng rót vào trong kiếm quang của mình, muốn kéo Pháp Tắc Thần Khí của Hạ Ngôn xuống dưới.

- Đổng Hoa này quả nhiên không đơn giản, thực lực cường đại.

Hạ Ngôn cũng cảm giác áp lực cực lớn, truyền lại từ trên thân kiếm mình. Nếu Pháp Tắc Thần Khí này là thần khí cấp chín bùứi thường thì lúc này mình có thể bị Đổng Hoa mạnh mẽ kéo từ không trung xuống.

Cường giả cấp Chuẩn Điện chủ, không nên khinh thường, ở trong kiếm quang của Đổng Hoa kia, từng đợt từng đợt năng lượng thần thông thẩm vào, rất nhanh làm hao mòn sát khí trên Pháp Tắc Thần Khí.

Lúc này Hạ Ngôn cắn răng một cái.

- Phá cho ta.

Đột nhiên, Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, bên ngoài thân thể của hẳn, kim quang phát ra. Linh lực chảy xiết, nhanh chóng rót vào trong Pháp Tắc Thần Khí này.

Rầm rầm rầm.

Tiếng vang thật lớn, truyền ra từ trên va chạm kiếm quang của hai người. Trên bầu trời kia, trực tiếp bị tạm ra một cái động màu đen to lớn. Rất nhiều kiến trúc nơi dừng chân, đồng loạt phát ra một vùng quang hoa, hiển nhiên những kiến trúc này đều bị năng lượng tràn đến, dẫn ra lồng năng lượng phòng ngự phát sinh phản ứng trên đó.

Nếu không phải có những lồng năng lượng phòng ngự này, những kiến trúc này bị đánh trúng lúc này, có thể đều bị phá hủy toàn bộ.

Lực lượng hai người mạnh mẽ đến cực điểm.

Ngay sau khi âm thanh truyền ra, trong đôi mắt mọi người, đều nhìn thấy kiếm quang màu đen kia, lập tức bị tán loạn. Mà kiếm quang màu đỏ, chính là thần tốc tiến quân, trực tiếp bao phủ xuống đầu Đổng Hoa. Chung quanh thân thể Đổng Hoa, còn có không gian hình thành lực lượng pháp tắc, nhưng căn bản cũng không thể chống được sự xâm ĩứập của kiếm quang màu đỏ.

-Không được!

- Thần khí phòng ngự.

Trong khoảnh khắc đó, kiếm quang màu đỏ, liền bao trụ thân hình Đổng Hoa Sát ý kinh sợ, vẫn không yếu bớt đi. Trên thân thể Đổng Hoa, nhanh chóng sinh ra một mảnh hư ảnh màu đen. Nhưng hư ảnh màu đen này, trong nháy mắt bị kiếm quang màu đò đánh tan.

-ói!

Theo đó tiếng hét thảm truyền ra Hàn quang màu đỏ kia, mới bắt đầu trở nên nhạt Mà ánh mắt mọi người mới có thể thấy rõ thân ảnh Đổng Hoa. Lúc này Đổng Hoa đã bị thất thủ, hiền nhiên là bị một kiếm của Hạ Ngôn đánh chết.

- Cái gì? Đổng Hoa bị Hạ Ngôn của Lang Tà Giới giết chết.

Người tu luyện của mấy đại thế giới, sau một lúc ngây người, mới bắt đầu kêu to một tiếng không thể tin.

Cường giả ChuầnĐiện chủ, ở trong một đại thế giới, đó cũng là một đại nhân vật, đầu sỏ một phương. Mả hiện tại, không ngờ bị một kiếm giết chết, người này không phải là bị tuyệt thế cường giả địch nhân đánh chết, mà là bị một người tu luyện trẻ tuổi của đại thế giới hợp tác đánh chết.

  #935  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 944: Là ta giết.

Máu tươi đỏ thẫm, không ngừng rơi xuống từ trên thi thế nhìn thấy mà ghê người.

Cường giả cấp Chuẩn Điện chủ như Đổng Hoa, lúc này đầu một nơi mình một nẻo, thời khắc cuối cùng tuy rằng lão xuất ra thần khí phòng ngự trong cơ thạ nhưng vẫn không thể thay đồi vận mệnh của mình, bị kiếm quang màu đỏ thẫm kia, đánh chết tại chỗ.

Khi thi thể Đổng Hoa chậm rãi ngã trên mặt đất, kiếm quang màu đỏ mới dần dần tiêu tán trong không gian, cuối cùng hóa thành hư vô. Kiếm ý đáng sợ cũng rất lâu không tiêu tan.

Mọi người đang xem cuộc chiến, trong lòng bao phủ từng trận hàn ý, bọn họ tận mắt nhìn thấy Hạ Ngôn phóng thích ra kiếm quang đáng sợ. Nếu như kiếm quang màu đỏ cuốn về phía mình, vậy mình căn bản cũng không thể chống đỡ. Tuy rằng biết Hạ Ngôn sẽ không vô duyên vô cớ ra tay công kích bọn họ, nhưng lúc này cảm giác được sát ý khủng bố kia, trong lòng bọn họ phát lạnh cũng là chuyện bình thường.

Hạ Ngôn đứng sừng sững tại chỗ, nhìn thấy ba kiện thần khí lộ ra trên thi thể Đổng Hoa, thở phào một hơi. Kỳ thật, khi hắn giao thù. với Đổng Hoa, cũng không tính giết chết Đổng Hoa. Dù sao, hiện tại Lang Tà Giới và Tinh La Giới là hai đại thế giới hợp tắc Đổng Hoa này không thể nói là địch nhân của mình, ở trước mặt nhiều người đường đường đánh chết, sẽ gây cho mình bất lợi.

Nhưng cuối cùng chiến đấu, bản thân Hạ Ngôn cũng không khống chế được uy lực đáng sợ do kiếm quang của Pháp Tắc Thần Khí phát ra, trực tiếp giết chết Đổng Hoa.

Hơn nữa, uy lực của Pháp Tắc Thần Khí này so với khi mình ở cảnh giới Thiên Thần trước đây, không biết cường đại hơn bao nhiêu lần. Nếu như uy lực của Pháp Tắc Thần Khí không tăng mạnh thi Hạ Ngôn muốn giết Đổng Hoa cũng rất khó. Chênh lệch thực lực bản thân hai người kỳ thật cũng không quá lớn.

Trong sân lúc nảy rất yên tĩnh, không ai lúc này mở miệng nói chuyện, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Hạ Ngôn và Đổng Hoa đã mất đi sinh cơ.

Lưu Minh Viễn cách đó không xa, đôi mắt trợn trừng, hắn quả thực không thể tin được, vừa rồi hắn cũng đẫ giao thủ qua với Hạ Ngôn, biết thực lực của Hạ Ngôn trên mình, nhưng hắn vạn lẩn không ngờ, Hạ Ngôn không ngờ mạnh tới mức này.

Trong lúc giao thủ vừa rồi, Hạ Ngôn nếu dùng Pháp Tắc Thần Khí màu đỏ kia, vậy mình chi sợ cũng đã trở thành một khối thi thể Nghĩ đến đây, Lưu Minh Viễn phát lạnh trong lòng, từng luồng cảm giác sợ hãi không ngừng tràn ra từ đáy lòng.

Rít.

Mọi người ở đây cũng không mở miệng, khi một mảnh yên tĩnh trong sàn, Thổ cẩu lập tức nhay ra, thân thế thoát ra, tới bên cạnh thi thể Đổng Hoa kia, lập tóc ngậm ba kiện thần khí trên thi thể Đổng Hoa

Tiếp theo, thân ảnh Thổ cẩu lại đến bên cạnh Hạ Ngôn.

- Chủ nhân! Nhanh thu ba kiện thần khi này, thực lực lão già này không tệ, trên người khẳng định có không ít thửtốt nhi! Nhanh nhìn xem nhẫn không gian này.

Thổ cẩu nhe răng trợn mắt, nói.

Đối với cái chết của Đổng Hoa, nó không quan tâm chút nào.

Nhìn Thổ cẩu nhe răng trợn mắt, Hạ Ngôn không khỏi có chút dờ khóc dở cười. Chỉ sợ Đổng Hoa này ở Tinh La Giới cũng có địa vị nhất định. Hiện tại mình đánh chết, người tu luyện Tinh La Giới há thể bỏ qua?

Lắc đầu, Hạ Ngôn rất rõ, tuy nhiên hiện tại mình lo cũng vô dụng, binh đến thì chống, nước tràn đắp đất Nếu như Tinh La Giới kia muốn tranh đấu không buông, vậy mình cũng chỉ có thể liều mạng, chung quy không thể bất cứ người nào xâu xé.

- Đổng Hoa

Một tiếng thét dài, từ phía rất xa truyền đến, chi thấy hai bóng người, một lóe lên, liền tới trong sân, ánh mắt hai người mạnh mẽ dùng trên thân Đổng Hoa đã mất đỉnh sinh mệnh khí

Một người trong đó, cảm xúc dường như rất kích động, chòm râu không ngừng phấp phới, một đám lệ quang chợp động trong mắt.

- Là ai giết Đổng Hoa?

Một trong hai người vừa mới tới, âm thanh âm lãnh trầm thấp dò hỏi. Lão tuy rằng đang hỏi nhưng ánh mắt lại dừng trên người Hạ Ngôn. Từ trên vị trí mà xem, người thanh niên này dường như là người giết chết Đổng Hoa, nhưng hắn cũng có chút chần chờ, Hạ Ngôn thật sự quá trẻ tuổi, tuổi trẻ như thế, nhưthế nào có thể giết chết Đổng Hoa chứ?

- Đổng Hoa lão đệ! Ngươi yên tâm, ta nhất định báo thù cho ngươi.

Mà một người khác, hai mắt đỏ thẵm, giọng điệu hung ác nghiến răng nghiến lợi, nói.

Một luồng sát khí từ tng cơ thể hắn tràn ra, uy lực khủng bố cường đại, trong nháy mắt liền bao phù toàn trường. Không chỉ có Hạ Ngôn bị bao vảo trong đó, mà ngay cả vài trăm người tu luyện đang xem cuộc chiến, cũng bị luồng sát khí kia bao vào bên trong. Người tu luyện của mấy đại thế giới này, đều biến sắc, có chút bất an nhìn hai cường giả kia.

Sắc mặt Hạ Ngôn lại khôi phục vẻ lạnh nhạt vốn có. Từ trên khí tức mà xem, hai người mói vừa đến, thực lực chỉ sợ còn mạnh hơn Đổng Hoa Nhất là người tu luyện mặc trường bào màu lam bên trái, dường như đã đạt tới cấp Điện chủ. Khí tức phát ra trên người lão, rất kinh người.

-Hai vị đại nhân.

Lưu Minh Viễn vừa rồi kinh hồn bạt vía, lúc này đứng đậy, khom mình thi lễ về phái hai người tu luyện vừa mới hiện thân kia.

- Người giết chết Đổng Hoa đại nhân, chính là hẳn, người tu luyện Lang Tà Giới.

Lưu Minh Viễn chỉ về phía Hạ Ngôn, nói một cách chắc chắn.

Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực, khiến hắn hoảng sợ, hắn lo Hạ Ngôn sau này sẽ tim hắn gây phiền toái, cho nên trong lòng hắn hận không thể giết chết Hạ Ngôn lập tức, diệt trừ hậu hoạn.

Hai người tu luyện vừa mới xuất hiện này, hiền nhiên là người tu luyện của Tinh La Giới, cho tới bây giờ tổng cộng ba vị đại nhân vật ngoài cấp Chuẩn Điện chủ. Chính là hai người kia, hơn nữa trước đây một Đổng Hoa bị Hạ Ngôn giết chết.

Lưu Minh Viễn đứng ra, vạch trần người đánh chết Đổng Hoa là Hạ Ngôn. Hắn hy vọng hai vị đại Nhân vật này giết chết Hạ Ngôn tại chỗ.

Hạ Ngôn liếc nhìn Lưu Minh Viễn một cái, khóe miệng lộ ra cười lạnh, ánh mắt như điện mang, khiến trong lòng Lưu Mình Viễn run lên, tuy nhiên hắn vẫn kiên trì, cũng không lui lại.

- Hai vị đại nhân! Thinh các ngài nhất định báo thù cho Đổng Hoa đại nhân nha Tiểu tử này thật sự rất đáng ghét, còn có con chó bên cạnh hẳn, trong miệng con chó kia còn có ba kiện thần khí của Đổng Hoa đại nhân, con chó này hẵn là nên lột da mới được.

Lưu Minh Viễn nồi giận dùng đùng nói.

Trong miệng Thổ cẩu, lúc này quả thật còn ngậm ba kiện thần khí có được trên người Đổng Hoa

Ánh mắt hai đại nhân vật Tinh La Giới đảo qua, nhìn thấy thần khí nằm trong miệng Thổ Cẩu, lệ quang trong mắt chớp động, hiển nhiên bọn họ nhận ra đó chính là thần khí của Đổng Hoa

Bụp

Thổ cẩu cảm giác được sát khí của hai người tập trung vào mình, phun ra ba kiện thần khí từtrong miệng, liên tục hô với hai người kia:

- Làm cái gì? Làm cái gì? Ta chẳng qua là tiện đường nhặt mấy kiện thần khí mà thôi, nếu các lão muốn, vậy ta trả lại cho các lão là được rồi.

Nói xong Thổ cẩu đặt thần khí nằm trên mặt đất trước ba người, trực tiếp dùng chân trước phủi phủi trên mặt đất, ba kiện thần khí đều được đẩy về phía hai cường giả Tinh La Giới.

Cánh tay hai người này vương lên, thu ba kiện thần khí của Đổng Hoa vào trong tay, cần thần nhìn, biểu tình trên mặt càng thêm âm lãnh.

- Là ngươi giết chết Đổng Hoa?

Người tu luyện mặc áo bảo lam, chuyền mắt nhìn Hạ Ngôn, lên tiếng dò hỏi.

- Đúng vậy! Là ta giết.

Hạ Ngôn gật gật đầu, trực tiếp thừa nhận.

Nhiều người tận mắt nhìn thấy như vậy, hắn mặc đù phủ nhận, cũng không thể thành công, còn không bằng trực tiếp thừa nhận.

- Cái gì? Thật là ngươi giết chết Đổng Hoa? Đáng ghét! Tiểu tử ngươi là tìm chết, mà lại dám nhưthấ

Người tu luyện mặc trường bào đen đứng bên cạnh người tu luyện mặc lam bào, lập tức phẫn nộ gầm lú nói, liền thúc dục linh lực, ra tay với Hạ Ngôn.

Từng luồng linh lực kích động, bắt đầu trân ra trong không gian.

- Rất mạnh! Người tu luyện áo đen này cũng là cường giả cấp Chuẩn Điện chủ, nhưng thực lực còn mạnh hơn Đổng Hoa nhiều. Mà gã mặc trường bào màu lam, có thể có cấp bậc Điện chủ.

Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh chuyền động ý niệm, suy tư cách đối phó.

Thật sự không được, vậy chỉ có thể chọn tránh đi, tuy nhiên đây thật sự không phải chủ ý

tốt

- Làm sao bây giờ? Rốt cuộc mình nên làm sao bây giờ?

Cao Cương lúc này trong lòng vạn phần lo lắng, Hạ Ngôn giết chết Đổng Hoa, khiến hắn mạnh mẽ lắp bắp kinh hãi. Hắn khôn nghĩ tới thực lực Hạ Ngôn có thể đánh chết Đổng Hoa

- Lữ Hưng đại nhân như thế nào còn chưa tới? Lữ Hưng đại nhân! Nhanh đến đây đi.

Cao Cương không ngừng dời ánh mắt nhìn qua một bên, tim kiếm tung tích. Nếu. như Lữ Hưng đại nhân còn chưa đến, vậy Hạ Ngôn thật sự nguy hiểm rồi. Những người Lang Tà Giới bọn họ ở nơi này, căn bản không thể ngăn cản hai lão già cường đại của Tinh La Giới.

“Nhanh nhanh nhanh!”

Trong lòng Cao Cương không ngừng nhắc.

Vương Vĩnh Chí phía sau Cao Cương, đang âm thầm lo lẳng cho Hạ Ngôn, nhưng với thực lực bọn họ, cho dù ra ngoài cũng không có chút tác dụng nào, chỉ sợ bị một chưởng của đối phương, liền có thể hoàn toàn giết chết mình.

- Dừng tay!

Ngay lúc hai cường giả của Tinh La Giới ra tay với Hạ Ngôn, một tiếng quát truyền đến, quang hoa chợt lóe, lại xuất hiện hai bóng người ở trong sân.

Hai người kia chính là Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng của Lang Tà Điện của Lang Tà Giới. Hai người vốn ở rất xa âm thầm xem cuộc chiến, bọn họ cũng tuyệt đối không ngờ, Hạ Ngôn có thể giết chết Đổng Hoa. vốn bọn họ còn muốn chờ đến lúc Hạ Ngôn chống đỡ không được, bọn họ mới hiện thân đi ra ngăn cản Đổng Hoa kia Nhung kết quả cuối cùng, lại không giống như trong tưởng tượng của bọn họ.

Hiện tại cường giả Tinh La Giới hiện thân muốn động thủ với Hạ Ngôn, bọn họ không thể trì hoãn, bởi vì một trong hai người, có một người, thực lực đã đạt tới cáp Điện chủ. Đó tuyệt đối không phải Hạ Ngôn có thể địch nồi. Một khi ra tay, vậy Hạ Ngôn sẽ lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, rất có thế ngay cả cứu viện cũng không kịp.

- Hạ Ngôn! Ngươi đến đây.

Sau khi hai người Lữ Hưng và Bạch Ngọc xuất hiện, nói ra hai chữ “Dừng tay”, sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn, gọi Hạ Ngôn.

Lúc này, Hạ Ngôn đương nhiên cũng không cố chống đỡ. Hắn rõ ràng minh cho dù dựa vào uy lực tăng nhiều của Pháp Tắc Thần Khí, cũng không thể là đối thủ của người tu luyện mặc trường bào lam. Khi hai người này hô lên hai chữ “Dừng tay”, Hạ Ngôn chỉ biết, đó chính là người tu luyện Lang Tà Điện.

Lúc này nghe hai người gọi minh qua, linh lực dưới chân hắn thoáng động, liền tới gần hai người.

- Bái kiến hai vị đại nhân!

Hạ Ngôn tới cạnh hai người, thi lễ về phía hai người.

-Ừ!

Hai người hơi hơi gật đầu, lại nhìn nhau mộ cái, Thổ cẩu đương nhiên cũng đến bên cạnh Hạ Ngôn, đôi mắt xanh thâm nhìn chằm chằm hai cường giả Tinh La Giới với vẻ không thích.

  #936  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 945: Mộc Sinh đại nhân.

- Người này đã giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới tạ, các ngươi còn muốn che chở hắn sao?

Đại nhân vật mặc trường bào màu lam của Tinh La Giới, thực lực cũng đạt tới cấp Điện chủ, ánh mắt nhìn về phía Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng, khí thể kinh người, dò hỏi.

- Hừ! Các ngươi nếu không nói đạo lý, đừng trách hôm nay chúng ta không khách khí. Người này hãn phải chết, ai cũng không giữ được hắn.

Một người tu luyện mặc trường bào màu đen, phẫn nộ lớn tiếng kêu.

Tinh La Điện ở Tinh La Giới, Đổng Hoa quan hệ rất tốt với người này, hai người như thân huynh đệ. Hiện tại Đổng Hoa bị Hạ Ngôn ra tay đánh chết, người tu luyện áo đen này đương nhiên giận không thể át, hận không thể lập tức giết chết Hạ Ngôn.

- Chuyện vừa rồi, trước sau trải qua, chúng ta đều thấy rõ.

Lữ Hưng trầm ngâm một chút, lông mi hơi nhúc động, chậm rãi nói:

- Hai vị! Chuyện này cũng không thể trách Hạ Ngôn của Lang Tà Giới chúng ta, thật sự Đổng Hoa của Tinh La Giới các ngươi tiến hành động thủ trước, Hạ Ngôn đương nhiên không thể không trả đòn. Trong kịch chiến, Hạ Ngôn sơ ý giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới ngươi, không thể quy trách nhiệm lên trên người Hạ Ngôn.

- Hừ! Xem ra, các ngươi thật sự muốn che chờ người này.

Sắc mặt người tu luyện áo lam tối sầm, âm thanh trò nên có chút mạnh mẽ:

- Hôm nay người này phải chết, bất cứ người nào ngăn cản chúng ta động thủ, đều là địch của Tinh La Giới chúng ta

- Đúng vậy! Tiểu tử đứngra chịu chết đi.

Người tu luyện áo đen cũng hung ác kêu gào nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn với một thân áo trắng với vẻ âm độc.

- Hai vị đại nhân nhất định phải giết chết Hạ Ngôn này, còn có con chó đáng chết kia của hắn.

Lưu Mình Viễn đứng phía sau, lớn tiếng quát to hai người phía trước.

- Tên hỗn đản này thực sự đáng chết, vừa rồi hẳn là nên thuận tay giết chết.

Hạ Ngôn nhướng mày, đảo qua trên người Lưu minh Viễn, thầm nghĩ trong lòng.

- Muốn động thủ liền đến đây, Hạ Ngôn ta sao lại sợ các người.

Hạ Ngôn cười lạnh nhìn hai người nói.

Mình giết chết Đổng Hoa, trách nhiệm chủ yếu, quả thật không phải do mình. Mà đối phương lại muốn giết chết mình.

- Hai người này, một người đã đạt tới cấp Điện chủ, một người tuy rằng chưa đạt tới cấp Điện chủ, nhưng cũng có cấp Chuẩn Điện chủ. Nếu động thù, thực lực của ta khẳng định đánh không lại, tuy nhiên dựa vào thần thông và tốc độ ta có, chạy trốn khỏi nơi này hắn không thành vấn đề.

Hạ Ngôn chuyển động ý niệm trong đầu, nguyên nhân chính là như thế cho nên lúc này tâm thần Hạ Ngôn trái lại dần dần trầm tĩnh, lên tiếng nói.

Thật sự không được, liền chạy trốn ra khỏi khu săn bắn ngoài giới to lớn, hoàn toàn không thể tưởng tượng, người của Tinh La Giới kia muốn tìm mình, chỉ sợ rất khó. Hơn nữa nơi này là nơi dừng chân bãi săn bắn ngoại giới, người tu luyện Tinh La Giới không thể trú ở nơi này lâu dài. Một khi chuyện di tích kia kết thúc, người của Tinh La Giới sẽ rời đi, đến lúc đó, mình có thể thông qua thông đạo truyền tống trận trở về Lang Tà Giới.

- Đáng ghét!

- Tiểu tửmuốn chết.

Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, linh lực hùng hồn vận chuyển trong cơ thầ chợt từ trong đó bắn ra, bóng kiếm bắn nhanh ra, liền muốn chém Hạ Ngôn dưới kiếm mình. Linh lực cuồng bạo mang theo lực lượng pháp tắc cuồn nuôn mãnh liệt, giống như muốn hủy diệt thiên địa Tạo Hóa bình thường đới với công kích này, chỉ sợ ngay cả ngăn cản cũng không làm được. Những lực lượng pháp tắc này mạnh mẽ bị giam cẩm.

- Liều mạng.

Trong lòng Hạ Ngôn cũng nảy sinh ác độc, cắn chặt răng, lấy ra Pháp Tắc Thần Khí của bản thân.

Vù.

Đúng lúc này, trên bầu trời, một vùng dấu chường mông lung, trực tiếp từ không trung phủ xuống, mang theo uy lực đáng sợ không gì sánh được, trục tiếp bồ vảo công kích hai người này thành mạnh nhỏ, biến mất trong mảnh không gian này.

Hai người tu luyện Tinh La Giới kia phóng thích công kích đáng sợ về phía Hạ Ngôn, không ngờ cứ như vậy bị trực tiếp hóa giải, khiến cho người ta khó thể tưởng tượng. Năng lực như vậy chỉ sợ cường giả cấp Điện chủ bình thường không có thực lực như vậy.

Chỉ một chưởng này, Hạ Ngôn liền cảm giác, thực lực người tới chỉ sợ không dưới Điện chủ Thủy Vụ. Tuy nhiên, người tới trực tiếp ngăn cản hai người của Tinh La Giới động thủ với mình, xem ra rất có thể là cường giả Lang Tà Giới.

Trong không gian, một mảnh gợn sóng sau khi xuất hiện, một bóng người màu vàng nhạt, dần dần từ trong không gian lộ ra

Hai người tu luyện trường bào màu đen và màu lam, lông mi mạnh mẽ nhăn lại, nhìn người vừa mới xuất hiện, trên mặt đồng thời lộ ra vẻ ngưng trọng.

- Mộc Sinh đại nhân!

Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng cùng nhau hướng về người vừa mới xuất hiện thi lễ.

- Hạ Ngôn! Đây chính là Mộc Sinh đại nhân của Lang Tà Điện chúng ta, nhanh thi lễ.

Lữ Hưng truyền âm với Hạ Ngôn.

Lữ Hưng là người phụ trách khu vực dừng chân. Mà hiện tại Lữ Hưng lại cung kính với Mộc Sinh như thệ, hiền nhiên địa vị của Mộc Sinh này còn cao hơn Lữ Hưng.

Phần đông người tu luyện chung quanh, lúc này cũng đều sáng tỏ, người tới khẳng định là cường giả Lang Tà Giới.

- Bái kiến Mộc Sinh đại nhân.

Hạ Ngôn cũng kính thi lễ về phía cường giả Mộc Sinh vừa mới hiện thân.

Người tu luyện Lang Tà Điện còn lại, cũng thi lễ về phía Mộc Sinh.

- Không cần đa lễ.

Mộc Sinh xua tay với mọi người, trên mặt mang theo vẻ cười thản nhiên, tuy rằng bên ngoài Mộc Sinh nhìn qua mặt mũi hiền lành, giống như người rất hòa thuận. Nhưng loại đại đạo tự nhiên quaah quẩn thân thể, cũng dung hợp làm một thể với thiên địa, khiến cho người ta không khỏi cảm giác, giống như Mộc Sinh này tùy ý động, có thể dẫn động lực lượng trong thiên địa cho mình dùng.

- Quả nhiên đáng sợ.

Hạ Ngôn hơi hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trong lòng hoảng sợ nói.

Hai cường giả Tinh La Giới kia lúc này sắc mặt trầm trọng nhìn Mộc Sinh. Thực lực của bọn họ, ở trước mặt Mộc Sinh, căn bản không đủ nhìn, néu động thủ, chấng phải là tự rước lấy nhục. Nhưng nếu như rút đi như thế này, trong lòng hai người có chút không cam lòng.

Lưu Minh Viễn kia lúc này sắc mặt cũng tái đi. Vừa rồi hắn kêu gào, muốn chém giết Hạ Ngôn. Hiện tại xem ra, muốn chém chết Hạ Ngôn cũng không quá hiện thực rồi. Hạ Ngôn ngay cả Đổng Hoa cũng có thể một kiếm giết chết, muốn giết chết mình, cũng không phí gì. Nghĩ đến đây, mổ hôi trên trân Lưu Minh Viễn cũng chảy xuống.

- VỊ đại nhân này! Hạ Ngôn của Lang Tà Giới ra tay đánh chết Đổng Hoa của Tinh La Giới chúng ta, còn thinh đại nhân làm chủ.

Người tu luyện mặc trường bào màu lam, ánh mắt hơi chút lóe lên, bước từng bước về phía trước, thi lễ về phá Mộc Sinh sau đó chậm rãi nói.

- Hả?

Mộc Sinh mờ nửa con mắt, nhìn Hạ Ngôn, lại nhìn về phía thi thể trên mặt đất

- Ngươi chính là người tu luyện thiên tài Hạ Ngôn gần đây nồi danh ở Lang Tà Điện chúng ta sao?

- Ha ha! Người này do ngươi giết chết sao?

Mộc Sinh cười dò hỏi

- Mộc Sinh đại nhân! Người này quả thực do ta giết.

Hạ Ngôn gật đầu, chỉ thi thể Đổng Hoa trên mặt đất nói.

- Tuy nhiên, không phải ta động thủ trước, mà là Đổng Hoa này tiến hành động thủ trước. Ta chẳng qua là bị động phản kích, trong kịch chiến, ta sơ ý giết chết lão, người ở đây có thể làm chúng.

Hạ Ngôn vội nói.

-Ừ!

Mộc Sinh gật gật đầu.

- Mộc Sinh đại nhân! Chuyện quả thật theo như lời Hạ Ngôn, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy.

Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng cũng đứng ra nói cho Mộc Sinh.

- Ừ! Nếu như Đổng Hoa này động thủ trước, muốn giết chết Hạ Ngôn, vậy trách không được Hạ Ngôn....

Mộc Sinh trầm ngâm, mói nói:

- Hai vỊ! Chuyện này nếu Hạ Ngôn vô duyên vô cớ giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới các ngươi, vậy không cần các ngươi động thù, ta sẽ tự mình đưa về Lang Tà Điện trừng phạt. Nhưng hiện tại chuyện cũng không trách Hạ Ngôn.

Mộc Sinh chậm rãi nói xong.

Người tu luyện áo lam và áo đen, biểu tinh, lại có chút cứng ngắc.

Chuyện này bọn họ quả thật không có đạo lý.

- Ta vừa mới từ trên chiến trường trò về, liền gặp chuyện này. Nếu liên quan đến người tu luyện Lang Tà Điện ta thi ta tự nhiên muốn xen vào. Nếu chuyện này không có điềm nào trách Hạ Ngôn, vậy chuyện này như người tu luyện trong lúc giao thù luận bàn, chết cũng không phải có thể hoàn toàn ngăn được. Thực lực không bằng người, vậy trách không được người.

Mộc Sinh lại tiếp tục nói một câu.

Mộc Sinh bình thường cũng không đóng trong nơi dừng chân này. ông vừa mới từ trong chiến trường trở về, trùng họp gặp phải chuyện này.

Lúc này, cường giả mấy đại thế giới, đều hiện thân tụ tập chung quanh. Năm đại thế giới, từng đại thế giới đều có mấy cường giả trên cấp Chuẩn Điện chủ ở nơi này.

Hai gã cường giả Tinh La Giới, có thịt trên mặt co giật một trận, cuối cùng cũng chỉ phải từ bỏ. Tuy nhiên, Hạ Ngôn từ trong ánh mắt hai người nhìn ra, hai người này cũng không phải thật sự bỏ qua chuyện này. Sau này có cơ hội, bọn họ khẳng định ra tay với mình.

- Trong khoảng thời gian, ta rời khỏi nơi dừng chân này, cũng phải cần thận những người ngầm trả thù này. Cường giả cấp Điện chủ, cũng không dễ đối phó như vậy.

Hạ Ngôn chuyển động ý niệm trong đầu.

- Tốtlắm! Chuyện hôm nay liền như vậy đi. Hiện tại ta còn muốn quay về Lang Tà Giới, không dừng lại ở nơi này.

Ánh mắt Mộc Sinh đảo qua trên thân mọi người.

- Ừ! Hạ Ngôn là người tu luyện thiên tài của Lang Tà Giới chúng ta Nếu có người âm thầm gây bất lợi với hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Mộc Sinh với khuôn mặt hiền lành, khí cơ đột nhiên chuyển biến, lập tóc sát ý tràn ngập, tràn ngập ở trong một mảũh không gian này, lại nói ra một câu nghiêm túc.

Vèo.

Sau đó, một tiếng vang hơi hơi nhỏ truyền ra. Thân ảnh Mộc Sinh liền biến mất ở không gian dừng chân này, mà giống như cũng chưa từng xuất hiện qua, vô ảnh vô tung.

-Hùi

Hai gã cường giả Tinh La Giới sau khi hừ lạnh một tiếng, thân ảnh chợt lóe, biến mất tại chỗ. Lưu Minh Viễn cùng một đám Tinh La Giới, lúc nảy có chút ưu sầu, không thể tưởng được chuyện sẽ phát triển như vậy.

Hạ Ngôn cũng không có quan tâm tới Lưu Minh Viễn, ơ khu vực dừng chân, hắn cũng không thể vô cớ giết chết Lưu Minh Viễn. Lưu Minh Viễn này là đội trường đội tuần tra của Tinh La Giới, trong một khoảng thời gian, khăng định muốn ở gần nơi dừng chân tuần tra.

- Hạ Ngôn! Ngươi quả nhiên có thiên phú kinh người, không ngờ có thể giết chết cường giả cấp ChuầnĐiện chủ. Đúng rồi, kiện Pháp Tắc Thần Khí màu đỏ của ngươi, uy lực không ngờ to lớn như thấ

Lữ Hưng cười nói với Hạ Ngôn.

- Ha ha! Pháp Tắc Thần Khí của ta cũng do một vị tiền bối lưu lại, là Pháp Tắc Thần Khí không trọn vẹn.

Hạ Ngôn đáp lại, nói:

- Vừa rồi, đa tạ hai vị đại nhân tương trợ

- Chắc vậy!

Lữ Hưng cười nói:

- Ngươi là người tu luyện Lang Tà Giới, chúng ta đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

- Đúng vậy! Hơn nữa ngay cả Điện chủ Huyền Thượng Vũ đại nhân, đều rất chú ý ngươi. Hạ Ngôn! Hiện tại ngươi tới khu săn bắn ngoại giới, nhất định lúc nào cũng phải cản thận đấy.

Bạch Ngọc Hưng cũng cười nói với Hạ Ngôn.

  #937  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 946: Nguyên địa

Lúc này, nguyên bản vài cường giả các đại thế giới cấp bậc Chuẩn Điện chủ cũng đều từ bốn phía lặng yên ròi đi. Đối với chuyện Lang Tà Giới xuất hiện một thiên tài đáng sợ nhu vậy, chỉ sợ bọn họ sẽ rất nhanh báo cáo lại cao tầng đại thế giới mình. Vài đại thế giới tuy rằng đài là không gian do cùng một Giới chủ mở ra, nhưng dù sao cũng không phải một đại thế giới, có xung đột về ích lợi. Chiến lực một đại thế giới càng mạnh, như vậy địa vị trong lòng Giới chủ tự nhiên cũng càng cao, có rất nhiều chỗ tốt tiềm tàng, cũng không phải bề ngoài có thể nhìn rõ.

- Các ngươi đều dựa theo nhiệm vụ tuần tra đi xung quanh tuần tia đi. Trong khu vực cách nơi dừng chân của bãi săn bắn ngoại giới Lang Tà Giới ba tĩăm vạn dặm. đều cản thận sưu tầm, một khi phát hiện bất kỳ tình huống đị thường gì xuất hiện, liền lập tức báo cho chúng ta biết.

Lữ Hưng hướng về phía vài tĩăm người tu luyện kia vung tay, mặt uy nghiêm nói.

- Vâng.

Đại đa số người tu luyện đều. lên tiếng đáp, rồi sau đó bay ra xung quanh.

- Hạ Ngôn. Ngươi lẩn đầu đi tới bãi săn bắn ngoại giới, đối với tình huống nơi này chỉ sợ cũng chưa hiểu nhiều. Hiện tại ngươi đi theo tạ, ta sẽ giảng đại khái tình huống nơi này cho ngươi.

Lữ Hưng lại chuyển sang Hạ Ngôn, mặt mang tươi cười nói.

- Được, vậy đa tạ Lữ Hưng đại nhân.

Hạ Ngôn vội vàng thi lễ nói lòi cảm tạ.

- Thổ cẩu, không nên chạy loạn khắp nơi. Ngươi ở đây chờ ta một hồi.

Hạ Ngôn lại nói một câu với Thổ cẩu cách đó không xa.

- Ngao.

Thổ cẩu.nhe răng nói:

- Ta đã biết, chủ nhân.

Vù!

Hai bóng người rất nhanh tién vào trong một kiến trúc. Bạch Ngọc Hưng cũng trở lại nơi ở tạm thời của mìnb, không có theo cùng. Hiện tại người phụ trách nơi dừng chân tại bãi săn bắn ngoại giới của Lang Tà Giới này là Lữ Hưng.

Bên trong kiến trúc này gần như hoàn toàn trống rỗng, bên trong không trang ưí gì. Hạ Ngôn đi theo phía sau Lữ Hưng, tới trung ương kiến trúc thật lớn này. Nhìn không gian trống rÔDg bên trong tuy rằng trong lòng có chút nghi hoặc, tuy nhiên hắn cũng không hỏi nhiều.

- Hạ Ngôn, ngồi xuống rồi nói.

Lữ Hưng cười khẽ nói với Hạ Ngôn.

Trên mặt đất có mấy cái bồ đoàn màu vàng.

Hạ Ngôn không chần chờ, trực tiếp ngồi xuống một bồ đoàn trước mặt, Lữ Hưng thì ngồi đối diện Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn. Lần này ngươi tới bãi săn bắn ngoại giới, chọn không phải lúc. Bởi vì di tích thượng cổ sắp xuất thạ cho nên gần đây giới ngoại Lang Tà Giới chúng ta có chút hỗn loạn, người tu luyậi tới giới ngoại nhiều, tính nguy hiểm cũng tăng lên rất nhiều.

Ánh mắt Lữ Hưng dừng trên người Hạ Ngôn, chậm rãi nói.

- Lữ Hưng đại nhân, đa tạ người nhắc nhở Tuy nhiên mục đích lần này ta đến bãi săn bắn ngoại giới chính là vì lịch lãm bản thân. Nguy hiểm đối với người tu luyện chúng ta mà nói, cũng chăng phải kỳ ngộ sao?

Hạ Ngôn thấp giọng cười nói.

-Ha ha!

- Nói hay lắm!

Lữ Hưng cười to, mắt lóe sáng:

- Hạ Ngôn, ngươi không chi có thiên phú về mặt tu luyện không người bì kịp, về mặt nhận thức tu luyện, người thường cũng xa không bằng ngươi. Khó trách ngươi có thể trong thời gian ngắn nhưvậy có được thành tựu hôm nay.

- Nói hay lắm, có nguy hiểm lớn mới có kỳ ngộ lớn. Không có nguy hiểm, cho dù thời gian tu luyện dài đến đâu cũng sẽ không có thành tựu lớn.

Lữ Hưng vuốt chòm râu mình, ánh mắt nhìn về hư không, khe khẽ gật đầu.

- Hạ Ngôn. Bãi săn bắn ngoại giới này, liên tiếp với tất cả đại thế giới trong vũ trụ. Mỗi một đại thế giới đều có không gian thông đạo đi thông tới nơi này.

Lữ Hưng hơi ngẩng đầu, nói đến vùng đất đữ bãi sănbắn ngoại giới này.

Hạ Ngôn tự nhiên là bộ dạng nghiêm túc lắng nghe.

Trước khi đén bãi săn bắn ngoại giới, Hạ Ngôn cũng từng có tim hiểu nơi này, tuy nhiên không tự mình bước vào không gian này, thủy chún không có một loại cảm giác khắc sâu.

- Bãi săn bắn ngoại giới kỳ thật bản chất là nguyên địa, lịch sử tồn tại của nó đều lâu hoa bất kỳ một đại thế giới nào.

Ánh mắt Lữ Hưng chợt lóe, thốt lên.

- Hả? Nguyên địa?

Hạ Ngôn nao nao.

- Đúng vậy, chính là nguyên địa Truyền thuyá vào thời kỳ thượng cồ, trong vũ trụ không có bất kỳ đại thế giới nào, người tu luyện thượng cổ chính là bắt đầu tu luyện tại nguyên địa cũng chính là băi săn bắn ngoại giới này. Nhưng đại thế giới sớm nhất cũng do người tu luyện thượng cổ mở ra.

Biểu tinh Lữ Hưng trở nên có chút thâm trầm.

Lữ Hưng đương nhiên cũng chỉ nghe nói. Thời gian hắn tu luyện không quá dài, đương nhiên không có khả năng đích thân trải qua thời kỳ thượng cồ. Trải qua thời kỳ thượng cổ cũng chì có những đại thế giới tồn tại từ thời đó. Những đại thế giới này, nội tình thâm hậu vô cùng không phải những đại thế giới như Lang T à Giới có thể sánh bằng.

- Nguyên lai bãi săn bắn ngoại giới này là noi tu luyện của người tu luyện thượng cổ.

Hạ Ngôn cũng thực kinh ngạc, giật mình nói.

- Đúng vậy.

Lữ Hưng gật gật đầu:

- Từ thượng cố đến nay, trong bãi săn bắn ngoại giới này để lại vô số Bí Cảnh. Có một số Bí Cảnh là thiên nhiên hình thành, vũ trụ sinh ra. Mà một số Bí Cảnh lại là do người tu luyện thượng cổ mở ra để lại, cũng giống như một tiểu thế giới. Bất kể là một loại Bí Cảnh nào đều có thể xưng là một bảo tảng thật lớn.

- Hạ Ngôn. Lần này di tích muốn xuất thế ở bên ngoài Lang Tà Giới chúng ta, nghe nói là bảo tàng của một cường giả cấp bậc Thần chủ thời kỳ thượng cổ đề lại.

Khí tức Lữ Hưng trầm xuống, hạ giọng nói.

- Bảo tàng Thần chủ để lại, nếu tìm được bảo bối bên trong, khẳng định phi thường kinh người.

Hạ Ngôn cũng hít một hơi, biểu tình ngưng trọng nói thêm vào.

Cường giả cấp bậc Thần thủ thực lực không phải Hạ Ngôn có thể tưởng tượng, tài nguyên nắm giữ, căn bản không thể tính toán. Ngay cả mấy Giới chủ đại nhân mở ra đại thế giới như Lang Tà Giới đều xa xa không đạt tới cấp bậc Thần chủ.

- Đó là tựnMên.

Lữ Hưng nhìn Hạ Ngôn một cái, lý sở đương nhiên nói:

- Mỗi một lần di tích Thần chủ hiện thạ đều sẽ máu chảy thành sông, thây rải khắp nơi. Những đại thế giới chúng ta vì sao phải tranh? Một nguyên nhàn chủ yếu chính là vì những Bí Cảnh.

Lữ Hưng khẽ thở dài một tiếng:

- Bên trong bãi săn bắn ngoại giới có càng nhiều không gian địa vực cũng tưong đương có càng nhiều tài nguyên. Di tích sắp hiện thế này ở gần ranh giới Lang Tà Giới chúng ta, Lang Tà Giới chúng ta chiếm ưu thế rất lớn. Chi cẩn di tích này xuất hiện, Lang Tà Giới chúng ta khẳng định có thể biết đầu tiên.

Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng gật đầu.

Thoáng tĩầm ngâm, Hạ Ngôn lại nhài mày dò hỏi:

- Lữ Hưng đại nhân. Những người tu luyện cường đại thời kỳ thượng cồ, hiện tại bọn họ đều đi nơi nào? Người tu luyện cảnh giới đạt tới Tạo Hóa, không phải có thể sống mãi không chết sao?

Người tu luyện thượng cổ sớm nhát tu luyện ở nguyên địa này, thực lực của bọn họ cường hãn vô cùng, thậm chí xuất hiện nhiều cường giả tuyệt thế cấp bậc Thần chủ.

Những cường giả này nếu không có tình huống bất ngờ, hoàn toàn có thể sống mãi không chết, có được tuổi thọ vô cùng vô tận. Như vậy hiện tại những người tu luyậi cường đại này, vì sao không thấy tung tích?

Lữ Hưng cũng nhíu chặt mày, chìm vào suy tư.

- Hạ Ngôn.

Lữ Hưng lắc đầu, trên mặt lộ vẻ tĩầm tư:

- Chuyện này, chỉ sợ ngay cả Giới chủ đại Nhân của chúng ta cũng không biết chân tướng. Ta đoán, những người tu luyện thượng cổ kia rát có thể là ở trong một số Bí Cảnh, cũng có thể ở trong những đại thế giới cô xưa, bình thường sẽ không xuất hiện.

- Dù sao... ta chưa từng nghe nói có người tu luyện thượng cổ hiện thân. Có lẽ bọn họ bởi vì duyên cớ nào đó, không thể dễ dàng xuất hiện, thậm chí còn có thể khó hiểu chết đi.

Lữ Hưng đoán các loại khả năng.

- Thần chủ? Cũng sẽ chết sao?

Hạ Ngôn hít sâu một hơi. khó thể tưởng tượng nói.

ở bên ngoài thành Lang Tà, Hạ Ngôn ra mắt Giới chủ ra tay, phất tay có thể khiến thiên địa sụp đồ, uy lực không gì sánh kịp. Néu là Thần chủ chần chúứL vậy thực lực rốt cục mạnh đến mức nào?

Nhân vật như vậy, phải gặp được tình huống như thế nào mới có thể ngã xuống?

Hạ Ngôn không thể tưởng tượng, Lữ Hưng không thể tưởng tượng, chi sợ ngay cả Giới chủ đại nhân cũng không thể tưởng tượng được.

- Ai có thể biết rõ chứ!

Lữ Hưng thở ra một hơi, lắc đầu cười nói:

- Đây không phải bí ần hiện tại chúng ta có thể giải được. Đối với chúng ta mà nói, trọng yếu nhất vẫn là tu luyện tăng thực lực của mình, có lẽ tương lai sẽ có một ngày chúng ta biết được chần tướng, nhưng khẳng định không phải hiện tại.

- Lữ Hưng đại Nhân nói chí lý.

Hạ Ngôn gật đầu nói.

- ở trong phạm vi ba tĩăm dặm nơi dừng chắn, xem như là khu vực có vẻ an toàn. Nếu là đi vào xa hơn, sâu hơn, vậy gặp phải địch nhân cũng nhiều hơn. Chì cẩn ở ba trăm vạn dặm quanh đây, cho dù có địch nhân đại thế giới Khác xầm nhập, chúng ta cũng rất nhanh biết được và tìm địch nhân, giết chết. Hạ Ngôn, ngươi lần đầu đi vào bãi săn thú ngoại giới, tốt nhất không nên đi nơi quá xa

Lữ Hưng dừng một chút, dặn dò.

- Hắc hắc Cho dù là trong phạm vi ba trăm vạn dặm quanh đây, nếu ngươi có vận khí tốt, cũng có thể phát hiện một ít bảo bối. Bảo bối ngoài bãi săn bắn ngoại giới là nhiều nhất ở trong đại thế giới căn bản không thể so sánh với bãi săn bắn ngoại giới. Có lẽ ngươi tùy tiện đi ra ngoài dạo một vòng, đều có thế ở dưới một khối nham thạch tìm được một cái nhẫn không gian có chứa nhiều bảo bối, cũng có khả năng phát hiện một số tiểu thế giới.

Lữ Hưng nói giỡn.

Đưong nhiên, hắn nói cũng là sự thật, loại khả năng này quả thật tồn tại, chỉ là tỷ lệ rất thấp.

- ở quanhđây thửthời vận cũng không sai.

Hạ Ngôn ha ha cười đáp.

- Còn nữa. Nếu ngươi muốn ra khỏi khu vực an toàn, vậy nhất định chú ý thời khắc mở một không gian che giấu bản thân, như vậy không dễ dàng bị người khác phát hiện.

Lữ Hưng lại dặn thêm.

- Được, đa tạ Lữ Hưng đại nhân giảng giải.

Hạ Ngôn ôm quyển hướng về Lữ Hưng, sau đó liền đứng lên:

- Lữ Hưng đại nhân, ta đây sẽ không quấy rầy nữa.

- ừ, vậy ngươi đi đi. cẩn thận những người của Tinh La Giới. Hôm nay giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới, bọn họ rất có khả năng sẽ không từ bỏ ý đồ, âm thầm ra tay với ngươi.

Ánh mắt Lữ Hưng lóe ra, câu cuối cùng hơi trầm xuống.

Hạ Ngôn từ trong kiến trúc này bay ra, thân hình màu trắng chợt lóe, liền tới bên cạnh Thổ Cẩu. Lúc nậy Thổ cẩu đang nằm úp sấp trên mặt đất, thấy Hạ Ngôn xuất hiện vội bò dậy, trong ánh mắt xanh thắm lóe hào quang, răng nanh trắng ảm nhe ra.

- Chủ nhân, chúng ta hiện tại đi dạo nơi nào, tìm vài cái bảo tàng?

Thổ cẩu há mồm nhe răng lên tiếng hỏi.

  #938  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 947: Rời khỏi nơi dừng chân

Trong phạm vi ba trăm vạn dặm quanh nơi dừng chân đều xem như khu vực an toàn. Ba tĩăm vạn dặm đối với người thường mà nói xa không thể bì kịp, không thể vượt qua, nhưng đối với người tu luyện cảnh giới Tạo Hóa mà nói đó cũng không tính là khoảng cách xa xôi gì. Với tốc độ hiện tại của Hạ Ngôn, chi một hô hoaáp liền có thể thoải mái vượt qua ngàn dặm, mười hô hấp chính là vạn dặm. Hơn nữa nếu sủ dụng thuấn di, tốc độ lại càng mau hơn.

Trầm ngâm một lát, ánh mắt Hạ Ngôn lóe lóe, nói với Thổ cẩu:

- Chúng ta đối với tình huống bãi săn bắn ngoại giới này cũng không có nhiều hiểu biết, đơn giản tùy ý đi chung quanh nhìn xem, cần thận một chút là được.

Hạ Ngôn hiện tại cũng có nhiều thù đoạn giữ mạng, cho dù gặp phải cường giả Tạo Hóa cấp bậc Điện chủ cũng có thể đào thoát khỗi tay. Theo thực lực Hạ Ngôn không ngừng tăng lên, uy lực vài loại thần thông trong Linh La tâm pháp cũng không ngừng mạnh lên. Ví như hiện tại nếu Hạ Ngôn sử dụng Đại Trọng Lực Thuật cho dù cường giả cấp bậc Điện chủ cũng đều bị ảnh hưởng rất lớn.

- Tốt, chủ nhân.

Thổ cẩu híp mắt, gật gù cái đầu màu xám nói.

Một người một chó rất nhanh liền rời khỏi nơi dừng chần bãi săn bắn ngoại giới của Lang Tà Giới, bay nhanh về một phưang hướng, chợt lóe rồi biến mất. Bầu trời bãi săn bắn ngoại giới này không ngừng thay đồi màu sắc, một lúc màu đỏ tươi, một lúc màu vàng đất Hạ Ngôn đem một tia ý niệm tra xét, cần thận đề phòng hết thảy tình huống trong phạm vi mấy ngàn dặm.

Rất nhanh khoáng cách Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu rời nơi dừng chân đã qua thời gian một nén nhang. Hiện tại vị trí của một người một chó ở trên một con sông màu bạc rộng lớn vô cùng, nước chảy cuồn cuộn phát ra tiếng ẩm ẩm truyền vào trong tai Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu.

-Nơi này Không hồ là chiến trường các đại thế giới của Chủ thế giới.

Hạ Ngôn giảm tốc độ phi hành, có chút cảm khái nghĩ ngợi.

Một đường phi hanh tuy rằng vẫn ở trong khu vực an toàn bên ngoài khu dừng chân Lang Tà Giới, nhưng cũng thấy được không ít xương cốt màu trắng của người tu luyện để lại. Không chỉ có thế còn có một số xương cốt lớn của linh thú, mãnh thú có thể ngẫu, nhiên nhìn thấy.

Xương cốt cường giả cảnh giới Tạo Hóa phi thường cứng cỏi, dưới điều kiện tự nhiên có thể vạn năm, mấy vạn năm đều không thối rữa, tan biến. Những thi hài Hạ Ngôn đã nhìn thấy có thể đều là người tu luyện đã chết vạn năm.

Dù vậy, Hạ Ngôn cũng có thể hơi cảm giác được cái loại ý sát phạt thê lương tràn ngập khắp nơi.

- Bãi săn bắn ngoại giới này rốt cục lớn bao nhiêu?

Nhìn chân trời chuyển sang màu xám nhạt, Hạ Ngôn không khỏi nghĩ trong lòng. Thổ cẩu đứng cạnh Hạ Ngôn, trong mắt cũng là một loại thần sắc đặc thù.

- Chủ nhân. Nơi này giống như ta đã từng tới.

Thổ cẩu đột nhiên nói với Hạ Ngôn.

-Cái gì?

Hạ Ngôn chấn động, ánh mắt lập tức nhìn về phía Thổ cẩu.

- Ta cũng không biết vì sao, nhưng khi ta thấy tình cảnh nơi này, trong lòng liền có một loại cảm giác quen thuộc, giống như đã từng quen biết.

Thổ cẩu. lắc đầu, phát ra thanh âm.

- Điểu này sao có thể? Thổ cẩu, ngươi là cùng ta tới Chù. thế giới, trước kia chúng ta đều ở Quang Ly phân thế giới. Lần đầu tiên phát hiện ngươi, ngươi còn phi thường nhỏ yếu, làm sao ngươi có thể đã tới Bãi săn bắn ngoại giới của Chủ thế giới này?

Hạ Ngôn khó tin nói.

Điểu này nghe ra, quả thật không thể tưởng tượng. Nhưng thoạt nhìn thái độ của Thổ cẩu thật nghiêm túc.

- Ta cũng không rõ ràng lắm.

Thổ cẩu lắc đầu, lại khôi phục bộ dạng há mồm nhe răng.

-ỏ?

Đúng lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên tâm sinh cảnh triệu, cảm giác có người xâm nhập trong phạm vi cảnh giới của mình. Trong lòng trầm xuống, ý niệm trong đầu Hạ Ngôn càng thêm ngưng kết ở phương hướng cảm ứng được người tu luyện xâm nhập.

- Là hai người đang rất nhanh tới gần chúng ta.

Hạ Ngôn nhướng mày nói.

- Tốc độ rất nhanh, người tới thực lực rất mạnh, hẳn là từ nơi dừng chân tới.

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía phương hướng truyền tới dao động, trong lòng thầm suy đoán.

- Chủ nhân, sẽ không phải người của Tinh La đại thế giới gì đó tới tìm người báo thù

chứ?

Thổ Cẩu trợn mắt nói.

- Hẳn là không phải? Nơi này vẫn là khu vực an toàn nơi dừng chắn, nếu có xày ra chiến đấu, vậy người tu luyện trong nơi dừng chân khẳng định sẽ biết. Những người tu luyện của Tinh La đại thế giới kia cho dù muốn giết ta, cũng phải chờ sau khi ta ra khỏi khu vực an toàn nơi dừng chân của Lang Tà Giới mới động thủ.

Hạ Ngôn hơi nhíu mày, thầm cân nhắc.

-Hả?

Hạ Ngôn lại kinh hô một tiếng:

- Hai người tu luyện này hiện tại không ngờ chuyển hướng, chăng lẽ không phải là hướng về chúng ta?

Trong ý niệm của Hạ Ngôn, hai đạo khí tức kia đột nhiên chuyền hướng, hướng về một phương khác dần dần đi xa

- Thổ cẩu, chúng ta tiếp tục về phía trước.

Hạ Ngôn trầm mặt xuống, nói với Thổ cẩu.

Một người một chó lại rất nhanh phi hành. Hai cái bóng xẹt qua một đạo ánh sáng ở phía chân trời, biến mất trong hư không.

- Hừ, quả nhiên là hướng về chúng ta. Một đoạn thời gian nảy vẫn đi theo chúng ta.

Lại qua thời gian một chén trả nhỏ, Hạ Ngôn có thê xác định hai đạo khí tức kia quả thật đi theo mình cùng Thổ cẩu.

Hơn nữa. hai đạo khí tức này cũng không trực tiếp xông lên, dường như sợ Hạ Ngôn phát hiện tung tích của bọn họ.

- Ta hiểu rồi. Là muốn chờ chúng ta ròi khu vực an toàn, sau đó tìm cơ hội giết chúng ta.

Khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên, cười lạnh nói.

- Chủ nhân, chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?

Thổ cẩu nghiêng đầu hòi.

- Nếu là hướng tới chúng ta, ta liền nhìn xem bọn họ rốt cục là ai. Thổ cẩu, chúng ta chuẩn bị thuán di qua

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, một đạo tinh quang lóe sáng bắn ra, linh lực màu vàng trong cơ thể hơi tràn ra ngoài thân.

Sau giây lát, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu hoàn toàn biến mất trong không gian này. Một vùng không gian này chi đề lại gợn sóng do linh lực hình thành.

Thời gian hai hô hấp.

-Ồ?

Hạ Ngôn từ hư không hiện ra, liền thấy được hai bóng người, chính là hai người tu luyện của Tinh La Giới kia Một người mặc trường bào màu lam, một người màu đen. Người tu luyện trường bào màu lam thực lực đã đạt tới cấp bậc Điện chủ, không phải tầm thường.

- Quả nhiên là hai người này, hừ, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy.

Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, lập tức thuấn di ra ngoài, trong phút chốc kéo dài tới xa mấy ngàn dặm, ra ngoài vài ngàn dặm.

***

- Không ngờ tiểu tử này phát hiện chúng ta.

Người tu luyện hắc bào Trình Thượng Vân lúc này nhíu mày nói.

Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng quả thật là hướng về Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. Kỳ thật Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu vừa mới rời nơi dừng chân, hai người này liền bám theo.

ở trong khu vực an toàn chung quanh nơi dừng chân, hai người này quả thật cố kỵ trong lòng, không dám trực tiếp động thủ với Hạ Ngôn. Bọn họ vẫn đi theo sauHạ Ngôn cùng Thổ cẩu, hy vọng đợi cho Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đi ra khỏi khu vực an toàn, mới tìm kiếm cơ hội thần không hay quỷ không biết đánh chết Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu.

Lại không nghĩ tới không ngờ bị Hạ Ngôn phát hiện.

• Phát hiện thì sao? Chúng ta đuổi theo tiểu tử này, trực tiếp phế hắn đi. Cùng lắm thì sau khi giết chết hắn, chúng ta lập tức trở về Tinh La Giới. Cường giả Lang Tà Giới có lợi hại tới đâu chẳng lẽ còn dám đến Tinh La Giới ta giương oai?

Huớng Hoàng hừ lạnh một tiếng, nồi giận đùng đùng nói với Trình Thượng Vân.

- Không thể lỗ mang giết tiểu tử này. Cơ hội, có thể chậm rãi chờ. Ta cũng không tin hắn một mực ở trong khu vực an toàn này.

Trình Thuợng Vân liếc mắt nhìn Hướng Hoàng nói

- Vậy chúng ta liền đi theo tiểu tử này, xem hắn có ra khỏi khu vực an toàn hay không?

Hướng Hoàng gật gật đầu.

-Được.

Vù!

Hai bóng người chợt lóe lên, biến mất trong hư không, đuồi theo Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu.

- Tiểu tử này, tốc độ làm sao mà nhanh nhưvậy?

Rất nhanh, Trình Thượng Vân lại nhíu mày nghi hoặc nói.

Hiện tại tuy rằng hắn có thể cảm ứng khí tức của Hạ Ngôn, nhưng lại phát hiện hắn và Hướng Hoểng dùng tốc độ cao nhất đuổi theo cũng không thể kéo gần khoảng cách. Cho dù là sử dụng thuân di cũng không có tiến triển gì.

- Đáng giận. Tiểu tử này tu luyện bí pháp gì hay sao?

Hướng Hoàng cũng tiầm giọng nói.

- Hắc hắc. Phương hướng hiện tại của tiểu tử này vẫn hướng ra ngoài khu vực an toàn nơi dừng chần của Lang Tà Giới. Dựa theo tốc độ như vậy, không được bao lâu bọn họ sẽ rời khu vực an toàn này. Đến lúc đó, chúng ta tìm cơ hội giết chết bọn họ lại càng đan giản.

Trình Thượng Vân đột nhiên mỉm cười, có chút vui sướng nói.

-Ò?

Hướng Hoàng hơi sửng sốt, rồi sau đó trên mặt cũng lộ ra nụ cười:

- Đúng vậy, quả nhiên như thấ Tiểu tử Hạ Ngôn này không ngờ tự tìm đường chểt. Phát hiện chúng ta đuổi theo hắn, lại chủ động bay ra ngoài khu vực an toàn.

Hai người cấp tốc thúc giục linh lực, tăng tốc độ lên cực hạn. gắt gao đi theo khí tóc cảm ứng từ Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu ở phía trước.

- Oa oa. Hai lão già này vẫn đuổi theo chúng ta.

Thổ Cẩu rít gào nói gấp.

- Hai lão hỗn đản này thật không biết xấu hồ.

Bấn vó Thổ cẩu rất nhanh nện trong không trung, thân thể gần tới cực hạn, xa xa nhìn qua thật giổng như một luồng hào quang màu xám.

Hạ Ngôn cũng vẫn duy trì tốc độ tương tự Thổ cẩu. Trước khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, nếu luận tốc độ hắn không bằng Thổ cẩu. Nhưng hiện tại mặc dù Hạ Ngôn giữ tốc độ hiện tại đều vẫn chưa tới cực hạn.

- Đáng giận. Chờ bản cẩu gia lại lột xác một lần, nhất đỉnh phải tươi sống cắn chết hai lão già này.

Thổ cẩu ngao ngao kêu to, tuy nhiên tốc độ không chút giảm bớt.

Hạ Ngôn lại cười cười nói:

- Không cần lo lắng. Ta có biện pháp bỏ rơi bọn họ, hiện tại chỉ là chơi đùa với bọn họ mà thôi

Trong hai tròng mắt Hạ Ngôn, hai luồng kim quang hơi lóe lên, bên ngoài thân từng đợt hào quang màu vàng không ngừng bành trướng co rút, giống như là đang hô hẩp.

- Nơi này, sẽ ra khỗi khu vực an toàn.

Hạ Ngôn tính toán khoảng cách, biết sẽ ra khỏi khu vực an toàn nơi dừng chân, lại đi về phía truớc, đó là bước vào chiến trường chân chính, có thể gặp phải một ít địch nhân cường đại. Đương nhiên bãi săn bắn ngoại giới phi thường không lồ, trong khoảng thời gian ngắn xác suất dụng tới địch nhân cũng không lớn.

- Thổ Cẩu, chú ý. Lẩn này chủng ta phải thuấn đi một đoạn lớn. trực tiếp nhảy ra khỏi phạm vi cảm giác hai lão già kia.

Hạ Ngôn chuyên mắt, ngưng giọng nói với Thổ cẩu.

- Được được được. Mau mau bỏ lại hai lão già kia. Bọn họ vẫn theo phía sau khiến ta không thoải mải.

Thổ cẩu lập tức gật đầu đáp.

  #939  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 948: Tử khí Thần Chu

Thuấn di thuộc về lý giải và ứng dụng của người tu luyện đối với pháp tắc không gian. Đương nhiên thuân di đối với cường độ thân thể và linh hồn người tu luyện cũng có yêu cầu nhất định. Khoảng cách càng xa, yêu cầu càng cao.

Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa, lĩnh ngộ pháp tắc không gian cùng thời gian đều đạt tới trạng thái tiểu viên mãn. Mà linh hồn Hạ Ngôn từ lúc ở cảnh giới Thiên Thần đã được Linh Hồn Chi Tuyển trợ giúp đạt tới tiểu viên mãn. Thuấn di đối với Hạ Ngôn hiện tại đcm giản như ăn cơm uống nước.

Nhưng là, hiện tại đuổi theo Hạ Ngôn chính là một cường giả Tạo Hóa cấp bậc Điện chủ và một cấp bậc Chuẩn Điện chủ. Hai người này dung hợp pháp tắc đều đạt tới cảnh giới cao thâm. Muốn ở dưới mắt họ thuấn di ra khỏi phạm vi cảm giác của hai người, cho dù là Hạ Ngôn hiện tại đều rất Khó làm được.

Dù sao Hạ Ngôn dung hợp pháp tắc còn không bằng Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng này.

Nhưng là Hạ Ngôn có được Đại Thái Cực Thuật Đại Thái Cực Thuật là thần thông trong bộ phận thứ tư của Linh La tầm pháp, trước khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa đã hiểu thấu thần thông này, hiện tại thi triền, uy lực càng cường đại hơn. Hạ Ngôn chi cẩn đồng thời lúc thuấn di thi triên Đại Thái Cực Thuật là có thể tạm thời thoát khỏi càm ứng của Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng. Lọi dụng Đại Thái Cực Thuật, Hạ Ngôn có thể hoàn toàn thoát khỏi hai người đuổi theo.

- Đại Thái Cực Thuật

Đồng thời lúc vận chuyền pháp tắc không gian, Hạ Ngôn dùng Đại Thái Cực Thuật. Trong vùng không gian này một đồ án Thái cực thật lớn lặng yên sinh ra Linh lực dao động chung quanh đều bị Thái cực đen trắng xoay tròn này che chắn, mà tất cả năng lượng đến từ bốn phương tám hướng đều bị đồ án Thái cực này ngăn cản và phản xạ.

Trong khoảnh khắc, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu liền biến mất trong không gian, không còn tăm tích.

-Hả?

- Sao lại thếnày?

Thân hình Trình Thượng Vân run lên, hắn tệp trung Hạ Ngôn không ngờ mất mục tiêu. Hạ Ngôn cùng Thổ câu vẫn chạy trướcbọn họ một vạn dặm không ngờ mất tung tích.

- Điều này sao có khả năng? Bọn họ làm sao có thể thoát khỗi ta tập trung cùng truy kích?

Đôi mảy của Trình Thượng Vân nhài chặt vào nhau, hắn thật sự nghĩ không ra nguyên nhân.

- Ta cũng mất khí tức Hạ Ngôn.

Hướng Hoàng cũng là như thạ ánh mắt âm trầm.

- Chết tiệt, tiểu tử này không ngờ còn có thủ đoạn như thế Khó trách hắn một mực dẫn chúng ta ra khỏi khu vực an toàn nơi dừng chân của Lang Tà Giới.

Trình Thượng Vân giậm chân nói.

- Chúng ta hiện tại làm gì? Trở về?

Ánh mắt Hướng Hoàng chăm chú nhìn xa xa, dò hỏi.

- Trước tiên sưu tầm bốn phía, nếu đa ra rồi, cũng không vội trở về. Cho dù tìm không thấy tiểu tử kia, cũng có thể tìm đén một nơi bảo tàng.

Trình Thượng Vân thoáng trầm ngâm, lắc đầu nói.

- Được. Vậy sưu tẩm một phen trong khu vực này.

Hướng Hoàng cũng gật đầu nói.

***

- Ngao! Chủ nhân, chúng ta rốt cục thoát khỏi hai lão hỗn đản kia.

Thổ cẩu hưng phấn vẫy đuôi. Trải qua ba lượt tbuấn di liên tục, hiện tại bọn họ lại đi sâu hơn một vạn dăm. Chân ười phía xa xa dần dần biến đồi thành màu sắc bình thường, trong không gian nơi nơi tràn ngập một cỗ sát ý thản nhiên như có như Không.

- ừ. Thoát khỏi hai người tu luyện của Tinh La Giới nhưng hiện tại chúng ta cũng không an toàn. Nơi nảy cách khu vực an toàn nơi dừng chân của Lang Tà Giới la chừng hai, ba vạn dặm.

Hạ Ngôn hít sâu nói.

Hai ba vạn dặm tuy rằng không tính quá xa nhưng néu gặp phải người tu luyện cường đại, hai ba vạn dặm này đù để đánh chết bọn họ.

- Chủ nhân, người xem bên kia

Đúng lúc này, cặp mắt xanh thẳm của Thổ cẩu lập tức sáng lên, gắt gao nhìn về phưang

bắc.

Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn, lại nhìn thấy một luồng hào quang màu tím phóng lên cao, xuyên thăng vào tầng mây màu máu bên trên. Hào quang màu tím này thật giống như một cây cột chống trời, nối liền thiên và địa.

- Đó là cái gì?

Hạ Ngôn cũng kinh ngạc mắt trừng lớn.

- Chẳng lẽ là một loại bảo vật? Không thể chứ? Chúng ta vừa ròi Khỏi nơi dừng chần liền phát hiện bảo vật? Tuy rằng bãi săn bắn ngoại giới này có nhiều, bảo bối, nhưng xác suất này phải chăng là quá lớn một chút rồi?

Hạ Ngôn lắc đầu cảm thán nói, có chút không thể tin tưởng vận khí tốt như vậy.

Nêu thật sự là một món bảo vật, có thể tạo thành tình huống như vậy, khẳng định không phải bình thường.

- Chủ nhân, mặc kệ là cái gì, chúng ta hiện tại đi qua xem. Nếu thật sự là một loại bảo vật hiếm thấy, chúng ta liền lập tức thu rồi sau đó lập tức ròi đi.

Thổ cẩu liếm liếm môi. trong mắt tỏa sáng hô lớn.

- ừm, đi, chúng ta qua đó xem.

Hạ Ngôn gật đầu, trong lòng hơi động.

Hai bóng dáng ở trong không gian hóa thành hai đạo lưu quang rất nhanh tới gần cột sáng màu tím kia.

Cột sáng màu tím kia thoạt nhìn dường như cũng không xa, nhưng là một người một chó sau khi phi hành một lát mới phát hiện không phải như vậy. Một người một chó hiện tại đã phi hành mấy ngàn dặm, nhưng cột sáng màu tím vẫn ở phía trước như cũ.

Vèo vèo!

Phi hành ước chừng mấy vạn dặm, cột sáng màu tím này mới trò nên rõ ràng. Lại qua thời gian mười mấy hô hấp, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu mới xác định minh đã tới gần.

Tử khí mông lung kia nhìn qua lộ ra một luồng khí tức khiến người muốn cúng bái. Một mủi nhàn nhạt tràn ngập trong không gian. Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại, phát hiện ở nơi thấp nhất khí thể màu tím kia là một dòng xoáy cát màu đen. ở trung tâm dòng xoáy dường như có một gốc thực vật màu tím.

Màu tham trong không gian chính phát tán ra từ trên thực vật màu tím kia. Khí thể màu tím kia nối liền thực vật màu tím hắn cũng là do thực vật màu tím phát ra.

- Đây là thực vật gì? Thoạt nhìn còn hiếm lạ hơn gốc Lôi Đình Quà lúc trước ta phát hiện ở Không Gian Hỗn Độn.

Trong lòng Hạ Ngôn không tránli được có chút giật minh.

Động tĩnh gốc thực vật này thật sự là quá lớn.

- Chủ nhân. Chúng ta mau tới xem xem, thu. gốc thực vật màu tím kia.

Thổ cẩu hưng phấn kêu to liên tục, toàn thân run rầy giống như hận không thể lập tức ăn luôn gốc thực vật màu tím kia.

- Trước chờ một chút.

Hạ Ngôn ngăn động tác Thổ cẩu, nói:

- Khí thể màu tím này chỉ sợ không chi có chúng ta thấy được, nói không chừng có một ít người tu luyện ở quanh đây mấy vạn dặm cũng phát hiện thực vật này. Chúng ta trước mp kỹ rỗi nói.

Hạ Ngôn híp mắt lại nói.

- Oa oa oa. Đây là thứ tốt, khẳng định là thứtốt. Ta cảm giác mình phi thường muốn ăn thứnày. Chủ nhân, nói không chừng ta ăn thứ này, có thể lại lột xác.

Thổ Cẩu liên tục kêu oa oa, tuy nhiên nó cũng không thật sự xông ra ngoài. Thổ cẩu cũng rõ ràng Hạ Ngôn nói không sai, quanh đây có thể còn có người tu luyện khác.

Màu tím tận tời ười kia ở xa mấy vạn dặm đều có thể nhìn thấy. Trong phạm vi mấy vạn dặm, rất có thể còn có người tu luyện khác. Ý niệm Hạ Ngôn lặng lẽ thăm dò, thật cẩn thận cảm ứng từng khu vực nhò quanh đây, hơn nữa cũng mở ra một không gian độc lập che giấu hắn cùng Thổ cẩu vào trong.

-Hả?

Khi ý niệm Hạ Ngôn trải qua gốc thực vật màu tím kia, một cỗ khí tức cường đại bị Hạ Ngôn cảm ứng được.

Cỗ khí tức này ở dưới thực vật màu tím, khí tức phi thường mãnh liệt, dường như là một mãnh thú.

- Chẳng lẽ thật sự là mãnh thú?

Hạ Ngôn khẽ cau mày, trong lòng có một loại dự cảm không tốt Lúc trước hắn ở Không Gian Hỗn Độn phát hiện Lôi Đình Quả, còn có một con Thái Thương Thú nấp ở gần Lôi Đình Quả. Con Thái Thương Thú có thể so với cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ trông coi gần Lôi Đình Quả mấy vạn năm.

Chung quanh một số loại quả cùng thực vật hiếm thấy bình thường đều có một chút mãnh thú cường đại trông coi. Điều này rất bình thường.

- Xem ra muốn lấy được gốc thực vật này cũng không dễ dàng như vậy.

Hạ Ngôn lắc đầu, từ khí tức Hạ Ngôn có thể phán đoán ra sinh vật cường đại dưới gốc thực vật màu tím kia tuyệt đối không yếu hoa Thái Thương Thú lúc trước phát hiện ở Không Gian Hỗn Độn.

-Người trẻ tuổi.

Đúng lúc này, một giọng nói rất nặng truyền vào tai Hạ Ngôn.

Nghe được thanh âm, Hạ Ngôn chấn động kinh ngạc nhìn về bốn phá. Mới rồi Hạ Ngôn dùng ý niệm tia xét bốn phía, cũng không phát hiện có người tu luyện. Nhưng hiện tại thanh âm này xuất hiện hiển nhiên có người tu luyện ở gần đó. hơn nữa biết vị trí của hắn mới có thể truyền âm tới.

- Người này rất mạnh, không ngờ phát hiện ta Chẳng qua cũng có khả năng vừa rồi lúc ta phi hành tới đã bị hắn phát hiện.

Hạ Ngôn thầm chuyển ý niệm trong đầu, càng thêm cẩn thận để phòng, linh lực vận chuyển trong cơ thẩ

- Người trẻ tuổi, không cần khản trương như thấ Ta hoàn toàn không có ác ý với ngươi. Người trẻ tuổi, ngươi cũng bị Tử Khí Thần Chu này hấp dẫn tới hả? Ha ha, đây cũng không phải bảo vật bình thường.

Thanh âm lại truyền vào tai Hạ Ngôn.

- Tử Khí Thần Chu này cho dù là ở trong bãi săn bắn ngoại giới cũng phi thường hiếm thấy. Ta ở bãi săn bắn ngoại giới vài trăm vạn năm qua, cũng chi phát hiện một gốc Tử Khí Thần Chu sẳp thành thục này.

Thanh âm rất nặng này chậm rãi truyền đến, trong giọng nói lộ ra một cỗ thân và lực.

- Người ttè tuổi, ngươi cũng muốn lấy được Tử Khí Thần Chu này hả? Ha ha. Một lá của Tử Khí Thần Chu này đối với người tu luyện chúng ta mà nói đều là báu vật vô giá. Tuy nhiên, trong lốc xoáy hỗn độn bên dưới nó lại có một con Hỗn Độn Thú. Nầi muốn lấy được Tử Khí Thần Chu, cũng không dễ dàng như vậy.

Thanh âm lại có chút bất đắc dĩ tiếc hận nói.

Hỗn Độn Thú?

Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh nhớ lại, lại không tìm được trí nhớ về Hỗn Độn Thú. Tuy nhiên rất hiển nhiên là Hỗn Độn Thú này là một loại mãnh thú đáng sợ.

“Người nói chuyện này hẳn là kiêng kị Hỗn Độn Thú mới chậm chạp không xuống tay với Tử Khí Thần Chu?”

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

- Người trẻ tuổi, thừa dịp người phát hiện Tử Khí Thần Chu còn không nhiều, không bằng chúng ta họp tác lấy Tử Khí Thần Chu này sau đó phân chia nó, như thế nào?

Giọng nói mang theo lực hấp dẫn rất mạnh truyền vào tai Hạ Ngôn.

Đến hiện tại Hạ Ngôn đều vẫn không phát hiện tung tích người nói chuyện, rất hiền nhiên đây là một người tu luyện rất cường đại, chỉ sợ cũng là cường giả cấp bậc Điện chủ.

  #940  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 949: Chim sẻ ở phía sau

Cường giả Tạo Hóa nghi là cấp bậc Điện chủ này phi thường cần thận. Từ lúc bắt đầu truyền âm cho Hạ Ngôn đến hiện tại, hắn vẫn đều không lộ ra vị trí của mình.

Cường giả cấp bậc Điện chủ nếu ở trong không gian này mở ra một không gian ẩn nấp, Hạ Ngôn quả thật không thể phát hiện tung tích hắn. Nhưng nếu thần thể người này di động nhất định, Hạ Ngôn có thể cảm ứng được khí tức của hắn.

- Người trẻ tuổi. Nếu ngươi đồng ý họp tác với ta, liền gật gật đầu. Ngươi phải nhanh một chút làm ra quyết định, lát nữa nói không chừng còn có người tu luyậi tới. Đến lúc đó nếu nhiều người, vậy tỷ lệ ngươi có thể có được Tử Khí Thần Chu lại càng nhỏ.

Thanh âm này tiếp tục nói, bể ngoài xem ra hắn nói rất có đạo lý. Nhưng là cho tới bầy giờ hắn căn bản không hiện thân, điều này làm cho Hạ Ngôn cũng không thể tin tưởng được hắn.

“Người này nếu không phải có bí pháp trong người, vậy biểu hiện hiện tại của hắn ít nhất cũng là cường giả Tạo Hóa cấp bậc Điện chủ. Cho dù ta hợp tác cùng hắn, cuối cùng đạt được Tử Khí Thần Chu này, như vậy sau khi chiếm được hắn đôi ý, ta cũng không làm gì được. Tại bãi săn bắn ngoại giới này quan hệ giữa mỗi người vốn là địch nhân, ta tuyệt đối không thể đáp ứng”. Trong đầu Hạ Ngôn chuyển ý niệm, linh lực trong cơ thể chậm rãi lưu động tùy thòd chuẩn bị phát ra.

- Người trẻ tuổi, ngươi vẫn còn do dự? Ha ha, ngươi không tin ta sao? Yên tâm đi, ta khẳng định nói được làm được. Chỉ cẩn ngươi dẫn Hỗn Độn Thú trong lốc xoáy hỗn độn kia ra, chỉ giây lát ta liền tìm được cơ hội lấy được Tử Khí Thần Chu kia. Đến lúc đó chúng ta chạy đi sau đó tim một chỗ phàn chia gốc Tử Khí Thần Chu quý báu vô cùng này.

Cường giả kia cũng không từ bỏ thuyết phục Hạ Ngôn.

Nghe vậy, Hạ Ngôn càng thêm kiên định mình không thể họp tác với người này.

Trước không nói người này rốt cục có thể tin được hay không, chỉ cần nói đến Hỗn Độn Thú trong lốc xoáy hỗn độn kia Thực lực mãnh thú này, ngay cả cường giả cấp bậc Điện chủ đó cũng không dám dễ dàng tới lấy Tử Khí Thần Chu, nếu hắn tùy tiện tiến lên, nói không chừng sẽ bị Hỗn Độn Thú kia trực tiếp đánh cho bị thương, thậm chí mất mạng.

Trong lòng quyết định chủ ý, Hạ Ngôn liền không hề để ý nhiều đến người âm thầm kia, một lần nữa chuyển sự chú ý lên Tử Khí Thần Chu trong lốc xoáy hỗn độn kia. Chi thấy tử khí nối liền thiên địa càng thêm nồng đậm. hiển nhiên Tử Khí Thần Chu sắp thành thục. Một khi Tử Khí Thần Chu thành thục, Hỗn Độn Thú kia chỉ sợ trước tiên lấy đi Tử Khí Thần Chu.

Hạ Ngôn trong lòng lo lắng, cường giả trong chỗ kín lại càng thêm lo lẳng.

Thổ cẩu ở bên cạnh Hạ Ngôn cũng gấp đến độ đi tới đi lui. Tuy nhiên nó cũng biết sự tình nặng nhẹ, nơi đây nguy hiểm thật mạnh, sẽ không tự chủ trương.

Xích!

Một đạo linh lực dao dộng từ xa xa rất nhanh tới gần, hiển nhiên lại có người tu luyện phát hiện Tử Khí Thần Chu, tới gần lốc xoáy hỗn độn này. Hạ Ngôn trốn ở chỗ kín, cẩn thận cảm ứng khí tức người tới.

- Thực lực không mạnh.

Rất nhanh, Hạ Ngôn liền có phán đoán. Người tu luyện tới gần lốc xoáy hỗn độn này chỉ sợ còn không bước vào cảnh giới Tạo Hóa, chỉ là một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần.

ở bãi săn bắn ngoại giới, số lượng người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cao cấp có vẻ nhiều. Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cao cấp trải qua sinh tử lịch lãm ở bãi săn bắn ngoại giới này sẽ càng dễdàng đột phá cảnh giới trước mắt. Đưong nhiên, tỷ lệ tử vong của bọn họ ở bãi săn bắn ngoại giới này cũng phi thường cao.

Vù!

Một bóng người màu xanh xuất hiện trong tầm mắt Hạ Ngôn. Bóng người này dừng ở ngoài gốc Tử Khí Thần Chu mấy vạn thước.

Hạ Ngôn nhìn thấy người này cũng thực cần thận, dường như đưa ý niệm bản thân cần thận tra xét tình hình chung quanh một lần. Rất rõ ràng, với thực lực củahắn, căn bản không có khả năng phát hiện ra sự tồn tại của Hạ Ngôn cùng cường giả kia, hắn không phát hiện bất kỳ nguy hiểm gì.

Chần chờ tại chỗ một hồi, người tu luyện này vẫn không chịu được sự hấp dẫn của Tử Khí Thần Chu. Tuy rằng hắn không rõ ràng thực vật màu tím trước mắt là cái gì, nhưng cho

dù là đứa ngốc, hắn cũng ĩõ ràng thực vật màu tím này khẳng định không tầm thường.

Một luồng sáng xanh lóe lên, người tu luyện cảnh giới Thiên Thần này trực tiếp xông tới.

Trong phút chốc hắn liền tới phía trẽn lốc xoáy hỗn độn. Hắn quả thực rất cần thận, trong quá trình tới gần tử khí, vận chuyển linh lực bản thân, dùng một luồng linh lực chạm vào Tử Khí Thần Chu phía trên lốc xoáy hỗn độn.

Ầm ầm!

Ngay khi linh lực người này đến trên không lốc xoáy hỗn độn sắp chạm vào Tử Khí Thần Chu, toàn bộ không gian đều lập tức chấn động, một tiéng nồ truyền ra. Đại địa vô ngần bắt đầu rung động dường như muốn sụp đồ.

Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần kia chấn động, vội lập tức bứt ra muốn chạy. Bảo vật mặc dù tốt nhưng tínhmạng mới là trọng yếu nhất Một đoàn hắc quang trong lốc xoáy hỗn độn kia trực tiếp vọt ra, hiền nhiên là có mãnh thú ẩn mp trong đó.

- A!

Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cũng không thể chạy thoát, sau khi hắc quang hiện lên chỉ hơi khựng lại một chứtliềti như tia chợp tệp kích tới hắn. Theo một tiếng hét thảm vang lên, thân hình hắn bắt đầu từ không trung rơi xuống.

Củng lúc đó, lại một đạo quang ảnh thoáng hiện ra, lần này quang ảnh xuất hiện không phải mãnh thú mà là một bóng người màu xám. Bóng người chợt lóe, liền tới trên không lốc xoáy hỗn độn, cánh tay khẽ vung, Tử Khí Thần Chu kia liền rơi vào trong tay hắn.

- Ha ha, rốt cục tới tay.

Người tu luyện này nhìn qua như một trung niên, thực lực cũng rất mạnh. Theo khí tức phát ra từ thân thể hắn, Hạ Ngôn đều có chút rung động.

- Vừa rồi truyền âm nói chuyện cùng ta chính là người này.

Hạ Ngôn nghe thấy thanh âm đối phương liền lập tức phân biệt ra, quả thực là cường giả cấp bậc Điện chủ, thực lực rất mạnh.

Sau khi hắn lấy được Tử Khí Thần Chu không có chút dừng lại, linh lực cấp tốc vận chuyền, thân hình màu xám chạy về phía xa nhưtia chóp.

-Ngao!

Hỗn Độn Thú vừa mới hóa thành đoàn ánh sáng màu đen lúc nảy nồi giận gầm lênmột tiếng. Hắc quang lại lóe lên, đuồi theo phưang hướng người tu luyện trường bào xám cấp bậc Điện chủ kia.

- Tốc độ Hỗn Độn Thú này thật nhanh, không ngờ còn nhanh hơn tốc độ cường giả cấp bậc Điện chủ kia một bậc.

Hạ Ngôn nhìn chăm chú, ngạc nhiên thán phục nói:

- Đáng tiếc, Tử Khí Thần Chu kia lại bị tên kia lấy đi.

Lắc đầu, Hạ Ngôn có chút tiếc hận. Đương nhiên, hắn cũng may mắn vừa rồi không họp tác dùng người tu luyện kia. Nếu không lấy tốc độ cùng thực lực Hỗn Độn Thú này, hắn quả thực phi thường nguy hiểm. Người tu luyện trường bào xám kia căn bản không có lòng tốt

- Chủ nhân, Tử Khí Thần Chu còn ở nơi này, cũng không bị lấy đi.

Thổ cẩu đột nhiên mở miệng ní, cái mũi nó hơi ngửi ngửi, cặp mắt xanh thắm sáng ngời:

- Đúng vậy, vẫn ở nơi này, hẳn là ngay trong lốc xoáy hỗn độn.

- Cái gì? Vậy vừa rồi cường giả cấp bậc Điện chủ kia lấy đi chẳng lẽ không phải Tử Khí Thần Chu?

Hạ Ngôn giật minh nói.

Mới vừa rồi, hắn rõ ràng nhìn thấy người tu luyện trường bào xám kia lấy được Tử Khí Thần Chu. Nhưng hiện tại Thổ cẩu lại nói Tử Khí Thần Chu còn trong lốc xoáy.

- Sẽ không sai. Ta cảm giác được.

Thổ cẩu khẳng định nói.

- Vậy đi xem xem. Nắm chắc thời gian, Hỗn Độn Thú kia tùy thời trò về.

Hạ Ngôn lúc này vận chuyển linh lực dưới chân, thân hình bay ra, trong khoảnh khắc tới phía trôi lốc xoáy.

Từng luồng khí tức quỷ dị từ lốc xoáy hỗn độn khuếch tán ra.

- Này nên như thế nào đi xuống?

Hạ Ngôn nhìn lốc xoáy hỗn độn, khó xử nMi mày. Lốc xoáy hỗn độn này thật giống như một vững bùn màu đen.

Hơn nữa, trong vũng bùn này còn không ngừng tản mát ra một loại khí tức quỷ dị. Hạ Ngôn cũng lo lắng một khi mình tiến vào lốc xoáy có thể gặp phải nguy hiểm gì.

- Chủ nhãn, ta vào.

Thổ cẩu kêu lên một tiếng, cái bóng màu xám trực tiếp chui vào. Hạ Ngôn nhìn thấy lỗc xoáy hỗn độn xoay tròn rất nhanh giống như càng thêm sinh động. Không khỏi lo lắng cho Thổ cẩu.

Hỗn Độn Thú kia vốn nấp trong lốc xoáy hỗn độn. Nơi Hỗn Độn Thú ần thân...

Ngay khi Hạ Ngôn thấy trong lòng không yên, một bóng xám từ trong lốc xoáy hỗn độn bắn ra, trong miệng còn ngậm một gốc thực vật màu tím. Bóng xám này đủng là Thổ cẩu vừa chui vào lốc xoáy hỗn độn.

Nhìn thấy Thổ cẩu đi ra, Hạ Ngôn mừng rỡ.

- Chủ nhân, đây là Tử Khí Thần Chu.

Thổ cẩu đem Tử Khí Thần Chu giao vào tay Hạ Ngôn, cái miệng mờ lớn.

- Không thể tường được. Hỗn Độn Thú kia không ngờ giảo hoạt nhưthẹ, cố ý tạo ra một gốc Tử Khí Thần Chu già ở trên lốc xoáy mê hoặc người khác. Từ Khí Thần Chu thật sự kỳ thật ở dưới lốc xoáy.

Hạ Ngôn mắt sáng ngời nói.

Tử Khí Thần Chu này, móc độ quý báu quyết không dưới Lôi Đình Quả phát hiện ở Không Gian Hỗn Độn. Nêu không, tên cường giả cấp bậc Điện chủ kia cũng không mạo hiểm đi cướp Từ Khí Thần Chu này.

- Thổ cẩu, chúng ta nhanh rời nơi này, Hỗn Độn Thú kia có thể rất nhanh sẽ trở vềề

Hạ Ngôn vội vàng thu Tử Khí Thần Chu vào trong không gian nhẫn Linh La, nói gập với Thổ cẩu.

- Đi thôi, chủ nhân.

Thổ Cẩu gật đầu.

Một người một chó rất nhanh bay ngược trở về hướng CŨỄ Lấy được Tử Khí Thần Chu đương nhiên phải trở về nơi đừng châu, nghiên cứu thật kỹ một phen. Hai cái bóng nhanh như chớp lóe.

***

- Đáng giận.

- Hỗn Độn Thú chết tiệt này tốc độ lại nhanh như vậy, không thể thoát khỏi.

Ngiròi tu luyện trường bào xám lấy đi Tử Khí Thần Chu giả đang cấp tốc phi hành, ở phía sau hắn có một đoản hắc quang càng đuổi càng gần. Mắt thấy thêm vài hô hấp nữa là có thể đuổi kịp. Người tu luyện trường bào xám này không kìm nải nghiến răng nghiến lợi nói

- Thật cho rằng ta sợ ngươi? Ta thật muốn nhìn. Hỗn Độn Thú ngươi có được một tia huyết mạch Thần thú thượng cổ này mạnh như thế nào.

Người tu luyậi này sau khi thu Tử Khí Thần Chu thấy mình không thể chạy thoát, liền quyấ định liều mạng với Hỗn Độn Thú.

- Ngao.

Đúng lúc này, thân hình Hỗn Độn Thú đột nhiên dừng lại, rống giận một tiếng, đoàn hắc quang mạnh mẽ phóng đại Hỗn Độn Thú này không ngờ bộ dạng còn nồi giận hơn vừa rồi

Vù!

Thân thể Hỗn Độn Thú khẽ chuyển, không ngờ quay nguợc về phíà nơi lốc xoáy hỗn độn.

Nhìn Hỗn Độn Thú trong giây lát biến mất khỏi tầm nhìn của minh, người tu luyện trường bào xám này không khỏi nhíu mày, ánhmắt trở nên mê mang.

- Đây là chuyện gì xảy ra? Mắt thấy sắp đuồi kịp ta, lại đột nhiên từ bỗ?

Người tu luyện trường bào xám này hơi trầm ngâm, lắc đầu, khó hiểu lảm bầm nói một câu.

Chương 950: Họa thủy đông dẫn

Người tu luyện trường bào xám vốn chuẩn bị liều, mạng cùng Hỗn Độn Thú đuồi theo mình, nhưng Hỗn Độn Thú rít gào liên tục kia đột nhiên bất ngờ bỏ qua, chuyện này không bình thường. Hắn rất rõ ràng Hỗn Độn Thú này không có khả năng bị thực lực của mình dọa chạy, khẳng định là có nguyên Nhân khác.

- Trước tiên ta xem Tử Khí Thần Chu.

Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, hắn lấy ra thực vật màu tím trong nhẫn không gian, trong lòng mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.

- Chầ tiệt, đây là thứgì?

Khi ánh mắt hắn cẩn thận đánh giá thứ màu tím này, lập tức giật mình ngây ra. Vật thể màu tím trong tay hiển nhiên không phải là thực vật gì, càng không thể là Tử Khí Thần Chu.

- Bị lừa rồi. Hỗn Độn Thú này quá giảo hoạt, không ngờ tạo ra một món đồ giả ở trên Tử Khí Thần Chu mê hoặc người khác.

Người tu luyện trường bào xám này lúc này mới giật mình tình lại:

- Không được, ta nhất định phải lấy được gốc Tử Khí Thần Chu kia. Hỗn Độn Thú chết tiệt này. Chấ tiệt.

Ngón tay hắn bắn ra, ném Tử Khí Thần Chu giả này vào hư không. Kỳ thật vật màu tím này là nước miếng Hỗn Độn Thú hình thành, cũng có giá trị nhất định, không hoàn toàn là rác rưởi.

Xích!

Bóng người màu xám đuổi theo hướng Hỗn Độn Thú.

Ngao!

Ngao ngao ngao!

ở gần lốc xoáy hỗn độn, Hỗn Độn Thú đã trở về, thân thể như quang đoàumàu đen vòng quanh lốc xoáy hỗn độn không ngừng, tiếng gầm rống phẫnnộ truyền xa hơn ngàn dặm.

Nó trông coi Tử Khí Thần Chu han tĩăm vạn năm, không ngờ bị mất Tử Khí Thần Chu chi có lúc sắp thành thục mới có thể tản mát ra khí thể màu tím tận trời. Gốc Tử Khí Thần Chu này mắt thấy sắp thành thục, nhưng hiện tại lại không cánh mà bay.

Hỗn Độn Thú giận không thể át, không ngừng xé rách vách tường không gian, từng vết rách màu đen xuất hiện quanh tbần thể nó, rất nhanh lại biến mất.

- Ngao ngao!

Hỗn Độn Thú gần như điên cuồng.

- Hỗn Độn Thú nảy làm sao vậy?

Người tu luyện áo bào xám còn ở nơi rất xa liền nghe được tiéng rống giận dữ của Hỗn Độn Thú.

- Không tốt Tử Khí Thần Chu bị người lấy đi. Đáng giận, nhất định là tiểu tử vừa rồi, tiểu tử mang theo một con chó màu xám.

Người tu luyện áo bào xám rất nhanh nghĩ tới Hạ Ngôn. Lúc ấy cũng chi có Hạ Ngôn tại gần đây. Hỗn Độn Thú đuổi theo hắn. vừa lúc bị tiểu tử kia lọi dụng chỗ trống.

- Đáng giận! Tiểu tử này... đáng chết!

Người tu luyện áo bào xám hận nghiến răng nghiến lợi, lộ ra ánh mắt hung ác.

Kỳ thật nếu không phải có Thổ cẩu Hạ Ngôn chi sợ cũng không thể phát hiện Tử Khí Thần Chu chần chính này. Bản thể Tử Khí Thần Chu ở bên trong lốc xoáy hỗn độn, néu không phải Thổ cẩu dựa vào linh giác, người bình thường rất khó tìm được Tử Khí Thần Chu trong thời gian ngắn. Hỗn Độn Thú kia chỉ sợ cũng không ngờ tới có người phát hiện Tử Khí Thần Chu mà nó giấu dưới lốc xoáy hỗn độn.

Ngao!

Hỗn Độn Thú lại rít gào một tiếng, không gian chung quanh thân thể rung động một hồi, sau đó nó rất nhanh bay về một hướng.

- Hỗn Độn Thú này muốn đuồi theo tiểu tử kia.

Ánh mắt người tu luyện áo bào xám thoáng ngưng, cảm ứng được khí tức Hỗn Độn Thú dần đi xa, trong lòng thầm nghĩ.

- Ta cũng đuồi theo.

Hắn không chút chần chờ, linh lực vận chuyền rất nhanh đuổi kịp khí tức Hỗn Độn Thú. Hấp dẫn của Tử Khí Thần Chu thật sự là rất lớn.

Sau thời gian hoa mười hô hấp.

- Thổ Cẩu, tăng nhanh tốc độ.

Một người một chó sau khi trải qua vài lần thuấn di vẫn bảo trì tốc độ nhanh nhất phi hành về nơi dừng chân của Lang Tà Giới.

- Chủ nhân. Chúng ta rời khỏi lốc xoáy hỗn độn kia xa như vậy, Hỗn Độn Thú hẳn là sẽ không đuổi tới chứ?

Thổ cẩu quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Ngôn nói.

- Cữũg không biết được. Mãnh thú lọi hại nhưvậy.

Hạ Ngôn lắc đầu, giọng ngưng trọng nói.

-Hả?

Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm ứng được một khí tức từ phía sau đần dầun đuổi theo. Khí tức này phi thường cường đại, cực kỳ tương tự khí tức Hỗn Độn Thú kia.

- Không tốt Hỗn Độn Thú này đã đuổi theo.

Hạ Ngôn biến sắc, trầm giọng nói.

- Hả? Oa oa, chủ nhân chạy mau, mãnh thú này rất lọi hại.

Thổ cẩu toàn thân lông dựng đứng, nhanh chóng sải bốn vó thân thể kéo tới cực hạn.

- Thuấn di đều không thể thoát khỏi, không xong rồi.

Tâm niệm Hạ Ngôn thay đồi thật nhanh, nếu để hắn ném Tử Khí Thần Chu trong tay xuống, quả thực rất là không nỡ.

- Tăng tốc độ, tới khu vực an toàn nơi dừng chần có lẽ có thể thoát khỏi mãnh thú này.

Hạ Ngôn cắn răng một cái, toàn thân kim quang tăng mạnh, thân thể hóa thành một luồng

hào quang màu vàng.

ở phía sau Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, Hỗn Độn Thú thoạt nhìn như một đoàn hắc quang, tốc độ càng nhanh. Thời gian mỗi một hô hấp, khoảng cách hai bên đều kéo gần một khoảng lớn.

-Ngao!

Hỗn Độn Thú đương nhiên cũng đã cảm giác được Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, thinh thoảng phát ra tiếng rống giân dữ. Nếu Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu bị nó đuồi theo, chỉ sợ sẽ bị phân thây. Lúc này Hỗn Độn Thú tức giận ngập trời.

- Chủ nhân. Hỗn Độn Thú kia cách chúng ta ngày càng gần.

Thổ cẩu oa oa kêu to.

- Tabiết, nhanh chạy đi. Ngươi còn có thời gian nói chuyện.

Hạ Ngôn trợn to mắt hô lên với Thổ cẩu.

- Hả? Phía trước có người?

Hạ Ngôn cảm ứng được phía trước mình có hai đạo khí tức xuất hiện. Cảm ứng được hai khí tức này, ánh mắt Hạ Ngôn lập tức sáng lên.

- Mau, xông tới.

Không chút ngừng nghỉ, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. liền lập tức xông về hướng hai đạo khí túc kia.

ở ngoài mấy ngàn dặm, hai người tu luyện đang chậm rãi phi hành.

- Tiểu tửnày rốt cục chạy đi đâu? Chúng ta đều sắp đi được một vòng quanh khu vực an toàn này cũng chưa phát hiện tung tích hắn. Tiểu tử này rốt cục trốn đi nơi nào? Chẳng lẽ đã rời đi?

Hướng Hoàng cau mày, thì thầm.

Đến hiện tại bọn họ vẫn không từ bỏ tìm tòi Hạ Ngôn, ở bên cạnh hắn chính là Trình Thượng Vân. Hai người phát tán ý niệm, cẩn thận tìm tòi không gian chung quanh.

- Phía trước có hai khí tức xuál hiện, Ha ha... dĩ nhiên là tiểu tử này, còn có con chó kia. Thật sự là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới.

Trình Thượng Vân cảm ứng được Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, lập tức cười to nói.

- Ha ha. Tiểu tửnày khôngngờ trở lại, tìm chết a!

Hướng Hoàng cười lạnh nói.

Vút vút!

Hai bóng người rất nhanh tới gần.

- Hả? Phía sau tiểu tử này làm sao còn có một đạo khí tức cường đại đi theo? Chẳng lẽ tiểu tử này đắc tội người nào, hiện tại đang chạy trối chết hay sao?

Rất nhanh Trình Thượng Vân cũng cảm ứng được khí tức Hỗn Độn Thú đang đuổi theo Hạ Ngôn, nghi hoặc nói.

- Khẳng định là nhưthấ cỗ khí tức này thật cường đại, chúng ta có muốn tạm thời tránh đi hay không?

Hướng Hoàng nhíu mày hòi.

-Xem kỹ rồi tính.

Trình Thượng Vần lắc đầu.

Rất nhanh, hai cái bóng đã xuất hiện trong tầm mắt Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng, chính là Hạ Ngôn một thân áo trắng cùng Thổ cẩu toàn thân màu xám. Một người một chó nhìn qua dị thường chật vật, quả nhiên là đang trốn tránh cường giả phía sau đuổi giả.

- Hừ, nguyên lại không chỉ một người đuồi theo tiểu tử này. Phía sau hắn không ngờ có hai khí tức cường đại.

Trình Thượng Vần lại cảm ứng được một cỗ khí tức, cỗ khí tức này hiền nhiên là người tu luyện áo bào xám đi theo sau Hỗn Độn Thú.

- Phong cho ta!

Trình Thượng Vân lập tức vận chuyền pháp tắc không gian ý đồ phong bế Hạ Ngôn ở trong khoảng không gian này. Hạ Ngôn đang phi hành rất nhanh cảm giác được không gian hơi chấn động, thân thể giống như chìm trong vũng bùn, có một loại cảm giác có lực không sử dụng được.

Lực lượng pháp tắc Không gian của Trình Thượng Vần tuy rằng không thể hoàn toàn hạn chế di động của Hạ Ngôn, nhưng muốn ảnh hường tốc độ phi hành của hắn cũng không khó. Nhất là hiện tại khoảng cách hai bên càng ngày càng gần.

- Không ổn. Hai lão già này quá âm hiểm, không ngờ hạn chế tốc độ phi hành của ta Chết tiệt, hai lão già này muốn Hỗn Độn Thú kia đuồi kịp chúng ta.

Hạ Ngôn chấn động tâm thần trong nháy mắt hiểu rõ chủ ý của Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng.

Trong khoảnh khắc Hỗn Độn Thú đã có thể nhìn thấy, đoàn hắc quang khủng bố kia, khí thế hùng hồ mang theo khí tức mãnh mẽ đáng sợ lập tức sẽ đến nơi này.

- Không có biện pháp...

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng.

- Thổ cẩu, không nên chống cự, ta thu ngươi vào trong nhẫn Linh La.

Thân hình Hạ Ngôn dừng lại, nói với Thổ cẩu.

-Hà?

Thổ cẩu nghiêng đầu, còn chưa kịp nói liền cảm giác được một cỗ linh lực dao dỘDg bao phủ, nghĩ đến lời của Hạ Ngôn cũng không chống cự. Ngay lập tức, Thổ cẩu liền tiến vào trong không gian nhẫn Linh La.

Mà thần hình màu trắng của Hạ Ngôn cũng trong phút chốc biến mát khỏi không gian này, vô ảnh vô tung, không để lại bất kỳ khí tức, dấu vết nào. Giống như hoàn toàn bốc hơi.

- Sao lại nhưvậy?

Trong mắt Trình Thượng Vân tràn đẩy mê hoặc cùng khó hiểu, thật sự là chuyện không có khả năng, ơ ngay trước mắt của minh, người liền biến mất như vậy. Ý niệm cắn thận tra xét, cũng không càm ứng được tung tích của Hạ Ngôn.

Hướng Hoàng cũng sửng sốt như vậy.

Không chỉ hai người bọn họ, ngay cả Hỗn Độn Thú vẫn một mực đuổi theo Hạ Ngôn cũng lập tức dừng thân hình, bốn phía tìm kiếmtung tích Hạ Ngôn. Nhưng bóng dáng Hạ Ngôn thật sự hoàn toàn biến mất.

Bọn họ nào biết rằng Hạ Ngôn lúc này đă tới trong Tháp Thời Gian.

-Ngao!

Hỗn Độn Thú phẫn nộ rống to.

- Đó là thứ gì, là một mãnh thú đáng sợ sao?

Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng cũng thấy được chân thân Hỗn Độn Thú, sắc mặt biến đồi. ở bãi săn bắn ngoại giới mặc dù có không ít linh thú củng mãnh thú, nhưng muốn gặp phải cũng không dễ dàng như vậy. Mà mãnh thú này thoạt nhìn không tầm thường, khí tức phi thường mạnh mẽ.

- Đó là mãnh thú, không xong. Mãnh thú này dường như phi thường phẫn nộ, tiểu tử kia đã làm gì với nó?

Hướng Hoàng kinh ngạc nói. Lúc này hai người có thể cảm giác được mãnh thú kia đang nhìn bọn họ.

-Ngao!

Thân thể Hỗn Độn Thú cũng không quá lớn, lúc này dừng lại có thể nhìn thấy toàn thân lóe lên màu đen sáng bóng, từng cỗ khí tức đáng sợ từ cơ thể nó phát ra. ở trên đầu Hỗn Độn Thú có ba cái sừng màu đen không quá dài, lưu quang chuyển động.

- Nó muốn công kích chúng ta.

Trình Thượng Vân khí tức ngưng kết, khuôn mặt trầm trọng nói. Hiền nhiên Hỗn Độn Thú phẫn nộ muốn xé nát tất cả Nhân loại mà nó nhìn thấy.

  #942  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 951: Trình Thượng Vân chết

Đây đúng là tai bay vạ gió.

Nếu là một con mãnh thú bình thường, hai người này hoàn toàn có thể dựa vào thực lực bản thân đê đánh chêt. Toàn thân mãnh thú đêu là bảo bối. sau khi giết chết còn được đổng tài phú giá trị không nhỏ. Nhưng thực lực của con mãnh thú này quả thực rất khủng bố. Hai người căn bản không nắm chắc có thể đánh chết được.

Rống!

Hỗn Độn Thú nổi giận quả thật đã coi hai người này là mục tiêu công kích mới. Hắc quang toàn thân hắn bắt đầu khởi động, ngay sau đó liền điên cuồng lao về phía Trình Thượng Vân. Trình Thượng Vân đă đạt tới cảnh giới Tạo Hoá cấp Điện chủ. thực lực còn cường đại hơn Hướng Hoàng nhiều cho nên Hồn Độn Thú xem hắn là mục tiêu công kích đầu tiên.

- Súc sinh!

Trinh Thượng Vân cũng không ngồi yên. Hắn cũng là một nhân vật danh chấn nhất phương ở Tinh La Giới, cường giả cảnh giới Tạo Hoá cấp bậc Điện chủ. Lúc này bị một con mãnh thú công kích cũng khiến hắn phẫn nộ. lập tức tể ra thần khí công kích, chém thẳng về phía Hỗn Độn Thú.

Đây là một kiện Pháp Tắc Thần Khí công kích, tuy nhiên hẳn là lột xác chưa lâu, pháp tắc phóng thích trong thân kiêm cũng không hùng hậu, xa xa không bằng thanh trường kiếm màu đò đă bị tổn hại của Hạ Ngôn.

Kiếm quang chợt loé ra, trực tiếp chém thẳng vào thân hình Hỗn Độn Thú. Thân hình Hỗn Độn Thú đang lao nhanh tới bị đánh trúng, thân mình hơi chấn động nhung cũng không nhơ trong tưởng tượng của Trình Thượng Vân. trực tiếp bị chém thành hai nửa. Sức phòng ngự của Hỗn Độn Thú này quả thật cực kv biên thái Ngay cả Pháp Tắc Thán Khí mà cường giả cấp Điện chủ đánh ra cũng không thể chặt đứt cơ thể.

Một kiếm này. hiển nhiên không gâv ra vết thương chí mạng nào đối với Hỗn Độn Thú. Ngược lại. nó càng khiên Hỗn Độn Thú thêm điên cuồng. Trong tiếng rống giận dữ. Hỗn Độn Thú đã tới bên cạnh Trình Thượng Vân.

- Đây rốt cuộc...

Đôi mắt Trình Thượng Vân nhưmuốn nứt ra, tròng mắt như lòi cả ra ngoài. Hắn thật sự không ngờ rằng con mãnh thú này trúng một kiếm của hắn mà lại như không sao cả!

- Chẳng lẽ... đây là Hỗn Độn Thú?

- Xong rồi!

Tâm thần Trình Thượng Ván như bị trúng một đòn trầm trọng. Hắn vạn lần không ngờ rằng hắn lại đụng phải con mãnh thú đáng sợ như Hỗn Độn Thú.

- Trình Thượng Vân, mau tránh ra

Hướng Hoàng thấv Hỗn Độn Thú đã tới bên cạnh Trình Thượng Vân thì hét lớn một tiếng, cũng huy kiếm chém về phia Hỗn Độn Thú.

Nhưng ngay cà thực lực như Trình Thượng Vân cũng không thể chém chết đuợc Hỗn Độn Thú. hắn lại càng bất lực. Một kiêm chém tới. ngay cả làn da của Hỗn Độn Thú cũng không phá được, chỉ lưu lại một tia nhàn nhạt mà thôi.

- Hướng Hoàng, ngươi nhanh chóng quay về trú địa! Đâv chính là Hỗn Độn Thú, có được một tia huyết mạch của thượng cổ Thần thú trong truyền thuyết. Đi mau. không được do dự. nếu không hai người chúng ta đều phài chết ở chỗ này.

Trình Thượng Vân lo lắng gào lẻn với Hướng Hoàng.

Dưới tốc độ của Hỗn Độn Thú, Trình Thượng Vân căn bản không thể né tránh, chi có thể khởi động thần khí phòng ngự của minh. Thần khí phòng ngự của hắn còn chưa thành cóng lột xác, vẫn chỉ là một kiệm thần khí cửu cấp mà thôi. Cùng với đó. hắn cũng nhanh chóng vận chuyên thần thông bí pháp. Kiếm khí của Pháp Tắc Thần Khí hinh thành một tâm lưới kiếm, ý đồ ngăn cản công kích Hỗn Độn Thú.

Hướng Hoàng nghe thế. sắc mặt kịch biến, thoáng chần chừ một chút liền nhanh chóng lao đi. Hắn biết rằng Trình Thượng Vân nói chính xác Hắn nếu lưu lại cũng căn bản không thay đổi được điều gi. Thực lực của hắn không thể trợ giúp được Trình Thượng Vân.

Phịch—~

Kiếm võng do kiếm khí của Pháp Tắc Thần Khí hình thành lập tức bị Hỗn Độn Thú xé rách. Kiếm khí tràn ra, không gian nhanh chóng sụp đổ. một hắc động rất lớn truyền ra từng đợt hấp lực phát ra âm thanh ầm ầm.

Hỗn Độn Thú thật sự quá đáng sợ!

- Nghiệt súc. ta liều mạng với ngươi!

Hai mắt Trinh Thượng Vân đỏ lên. linh lực toàn thân như vận chuyển sông đổ biển, kiếm khí đánh ra, không ngừng va chạm với thân mình Hỗn Độn Thú.

Nếu quan sát thật kỹ thì có thẻ nhìn thấy trên thân mình của Hỗn Độn Thú có không ít máu đen tràn ra Nhưng đù Trình Thượng Vân dùng toàn lực cũng chưa thể tạo thành thương tôn trí mạng cho Hỗn Độn Thú này. Toàn thân Hỗn Độn Thú không có nhược điêm gì cả!

Rống

Ẳm~-~

Dưới sự bão vệ của thần khí phòng ngự. Trình Thượng Vân rốt cục bị Hỗn Độn Thú đánh văng đi. hắn lập tức phun một ngụm máu tươi. Lực lượng va chạm cường đại khiến hắn cảm giác xương cốt toàn thân hắn như bị đập nát. kinh mạch toàn thân dường như hoàn toàn đứt gãy. Lực lượng của Hỗn Độn Thú cường đại tới cực điểm.

Ngao—~

Ánh mắt nhìn chằm chằm tên nhân loại vừa bị mình đánh văng đi. Hỗn Độn Thú lại rống lên một tiếng giận dữ. lại vọt tới. Lực lượng pháp tắc trong không gian này càng không trói buộc được nó. Những loài mãnh thú này bẩm sinh đă có năng lực chống cự nhất định đối với lực lượng pháp tắc trong thiên địa Trình Thượng Vân giờ đã bị thương, khả năng vận dụng lực lượng pháp tắc cũng vếu bớt. lại càng khó trói buộc được Hỗn Độn Thú.

Phốc.

Một tiếng động rất khẽ vang lên. thân hình của Trình Thượng Vân đã bị chiếc sùng của Hỗn Độn Thú xuyên thủ. Pháp Tắc Thân Khí trong tay hắn cũng chỉ phá được một tầng da ngoài của Hỗn Độn Thú mà thôL

Trình Thượng Vân chết không nhắm mắt!

- Quá cường đại!

Xa xa. trốn ở trong một không gian tự mờ ra. tên tu luyện giả mặc áo bào tro thấy được toàn bộ quá trình Hỗn Độn Thú đánh chết Trình Thượng Vân. toàn thân cũng khẽ rung động.

Hắn đương nhiên nhìn ra được tên tu luyện giả bị Hỗn Độn Thú đánh chết đà đạt tới cảnh giới Tạo Hoá cấp Điện chù. Một gã Điện chủ cứ như thế bị đánh chẽt...

Lúc này. hắn thậm chí không đám đi động thân minh. Hắn biết rõ. nếu bản thán hắn đối đầu với Hỗn Độn Thú này thì hơn phân nửa cũng bị giết chết. Mà lúc này. nếu hắn di chuyên thì rất có thể bị Hỗn Độn Thú phát hiện ra. Hỗn Độn Thú đang nổi giận, chỉ sợ sẽ giết chết bất cứ kẻ nhân loại nào mà nó nhìn thấy.

- Hống~~~~

Hỗn Độn Thú đáp xuống mặt đất. một chân đạp ra, đẫm nát thi thể của Trình Thượng Vân. Nó lại tìm kiếm xung quanh một lượt, thấy không phát hiện thêm gì thì thân thể mới loé lên. rời đi.

Thêm một lúc lâu nữa, xác định Hỗn Độn Thú đã chắc chắn rời đi rồi tên tu luyện giả mặc áo bào màu tro này mới hiện thân, rơi xuống bên cạnh thi thẻ của Trình Thượng Vân. nhìn xung quanh, khẽ lắc đầu.

- Một gã Tạo Hoá cấp Điện chủ cứ thế chết đi...

- Thật sự là... cho đù ta muốn giết ngươi thì chì sợ cũng rẩt khó...

Tên tu luyện giả này nhìn thi thê nát bấy của Trình Thượng Vân rồi lắc đầu nói. Ngón tay hắn khẽ vẫy lẻn. thu lấv mấv món thần khí. bao gồm của kiện Pháp Tắc Thần Khí kia.

- Thật kỳ lạ. tên tiểu tử kia thoát đi như thể nào?

Tên tu luyện già mặc áo bào tro này lại nhíu mày.

- Dưới sự truy kích của Hỗn Độn Thú. tên tiểu tử đoạt được Tử Khí Thần Chu kia rốt cuộc làm sao mà thoát được!? Tên tu luyện giả bị giết này hiển nhiên không phải là tên tré tuổi mình gặp ban đầu kia. Hơn nữa. bên cạnh tiểu tử đó còn có một con chó... Bỏ đi. ta cũng phải nhanh chóng ròi khỏi nơi này. Vừa rồi. tên đồng bạn của kẻ này đă chạy trốn. Không lâu nữa khẳng định sẽ mang theo rất nhiều tu luyện giả tới nơi này.

Tên tu luyện già này nhìn nhìn phá chân trời, thân ảnh loé lên rôi cũng biên mât.

ifc ){c }fc lỊc >fc 3{c }ft ifc

- Thặt đáng tiếc...

Mấy món thần khi kia không ngờ lại bị tên kia lấy đi mất...

Hạ Ngôn ở trong Tháp Thời Gian cũng biết những gì đã xảy ra. Thần khí trên người Trinh Thượng Vân cùng đãbị tên tu luyện giả kia lấy đi mât.

Trong nhẫn không gian của cường giả Tạo Hoá cấp Điện chủ khẳng định có không ít bảo vật! ít nhất là không thiếu Quy Nguyên đan.

- Lão già kia khẳng định là quay trở lại nơi trú địa. Chờ hắn đẫn người tới thì ít nhất cũng cần thời gian nửa canh giờ nữa.

Trong đầu Hạ Ngôn thẩm nghĩ.

Đợi thêm một lúc, xác định đã an toàn rồi, Hạ Ngôn mới từ trong Tháp Thời Gian đi ra. Ý thức hắn tiến vào trong Linh La Giới, Thổ cẩu vẫn còn ở bên trong.

-Ah?

- Con chó nhà ngươi lại dám ăn vụng Thanh Linh Thể của ta?!

Ý thức Hạ Ngôn vừa tiến vào Linh La Giới đã thấy Thổ cẩu đang không ngừng ăn Thanh Linh Thể. Lúc trước. Hạ Ngôn đạt được đạt được không ít Thanh Linh Thể. cũng chưa đùng hết. còn có không ít Thanh Linh Thê còn sống và thi thể Thanh Linh Thê. Đại khái là còn chừng ba bốn trăm con. Nhưng Thổ cẩu tiến vào không gian Linh La Giới, phát hiện ra những Thanh Linh Thê này cho nên...

- Đi ra cho ta...

Ý niệm khẽ động, thân ảnh màu xám của Thổ cẩu liền từ trong Linh La Giới truyền tống ra ngoài. Từ trong chiếc nhẫn đi ra, Thô câu còn liêm liếm mép, bộ dáng như chưa được ăn thoải mái.

- Chủ nhân, những thứ trong suốt ở trong chiếc nhẫn của ngài có hương vị rất ngon...

Thô Câu nhe răng cười nói, đôi mắt xanh âm u không ngừng loé lên quang hoa.

Nó thật ra không dám trực tiếp ăn Từ Khí Thần Chu vừa đạt được. Từ Khí Thần Chu cũng được Hạ Ngôn đặt ở trong đó.

- Thổ Cẩu, đó chính là Thanh Linh Thể. Những con Thanh Linh Thể đà chết thì ngươi có thể ãn, tuy nhiên những con còn sống phải giữ lại. Chúng có thể chữa trị thương thế linh hồn.

Hạ Ngôn trầm ngâm một lúc rồi nói với Thổ cẩu.

Thổ cẩu khẽ gật đầu.

- Chúng ta trước phải ròi đi nơi này. lát nữa sẽ có nhiều tu luyện giả tới đây.

Hạ Ngôn nhìn nhìn bốn phía rồi nói với Thô Cầu.

- Được!

Thổ cẩu đáp lại.

Một người một chó liền lập tức bay về một phương hướng.

- Đây là Tử Khí Thần Chu?

Hạ Ngôn lấy gốc cây màu tím Tử Khí Thần Chu ra khỏi Linh La Giới, ánh mắt toả sáng tán thường nói. Tử Khí Thần Chu nàỵ tổng cộng có bày lá cây màu tím. rễ câv gần như trong suốt. Khi vừa lấy ra. bốn phía liền xuất hiện một mảnh tử khi

- Thổ cẩu. ngươi nếu ăn Tử Khí Thần Chu này là có thể lột xác sao?!

Hạ Ngôn thấy tử khí trùng thiên thì vội vàng thu hồi Tử Khí Thần Chu lại. hỏi Thổ cẩu.

- Chu Như. ta có căm giác như thể! Hắc hắc... Chủ nhân trước đưa cho ta một chiếc lá xem thế nào!

Thổ Cẩu liền há mõm trả lời.

Hiện giờ Thổ Cẩu đă có thể không cần sợ hãi tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá. Nếu lại lột xác thêm lẩn nữa thi ít nhất có thể so sánh với cảnh giới Tạo Hoá cấp Điện chủ. thậm chí còn mạnh hơn một chút. Hạ Ngôn có thê đạt được Tử Khí Thần Chu van là do công lao rất lớn của Thổ Cẩu. tất nhiên sẽ không keo kiệt. Ý niệm khẽ động, trong lòng bản tay Hạ Ngôn đã có một chiếc lá cây của Tử Khí Thần Chu.

Lá cây này vừa ra. tử khí lại tràn ngập.

- Mau ăn đi. bằng không đám tử khí này rẩt dễ bị người phát hiện.

Hạ Ngôn vội vàng nói, đưa chiếc lá này cho Thổ cẩu. Thổ cẩu há miệng, một ngụm đã nuốt lấy nó.

- ở bên ngoài không được an toàn. Thổ cẩu. ngươi tiến vào không gian của Linh La Giới

đi!

Hạ Ngôn lại phân ra một lũ ý thứ: đưa Thổ cẩu vừa nuốt lá cây Tử Khí Thần Chu vào trong Linh La Giới. Mà hắn lại tiến vào trong Tháp Thời Gian.

  #943  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 952: Tử Khí ẩn chứa Thiên đạo.

Sau nừa canh giờ. mười mấy đạo lưu quang liên tiếp loé lên tới trên không mảnh địa vực này.

- Chính là ở khu vực này. con Hỗn Độn Thú kia công kích chúng ta,

Người lên tiếng chính là Hướng Hoàng, kẻ vừa thành công chạy thoát. Hiện tạị sắc mặt của Hướng Hoàng vẫn chưa khôi phục lại như thường, còn chút trắng bệch. Ánh mắt hắn cũng cẩn thận tìm tòi từng tấc một nơi này. miệng nói với những người khác.

Những người tới đây đương nhiên là những tu luyện giả có thực lực khá mạnh ở nơi trú địa của Lang Tà Giới.

- Nơi này sao lại xuất hiện Hỗn Độn Thú được!?

Lữ Hưng khẽ cau mày, lắc đầu nói.

Mặc dù là ở bãi săn bắn ngoại giới, linh thú và mãnh thú đều không xuất hiện nhiều ở những nơi trú địa của tu luyện giả. Một mảnh địa vực này cũng không cách xa nơi trú địa của Lang Tà Giới, dựa theo lẽ thường thì Hỗn Độn Thú không thể xuất hiện nơi này được.

- Hừ, đều là do tiểu từ Hạ Ngôn của Lang Tà Giới các ngươi. Chính là hắn dẫn Hỗn Độn Thú tới công kích chúng ta!

Nghĩ tới tinh huống lúc đó, Hướng Hoàng tức giận vô cùng, hừ lạnh nói.

Con Hỗn Độn Thú kia chính là đnag truy kích Hạ Ngôn, cuối cùng Hạ Ngôn đột nhiên biến mất. Hỗn Độn Thú mới tán công hai người bọn họ. Trong lòng Hướng Hoàng như bị nộ hoả thiêu đốt.

- Hạ Ngôn sao lại dẫn Hỗn Độn Thú công kích các ngươi?! Con Hỗn Độn Thú kia chẳng lẽ nghe theo mệnh lệnh của Hạ Ngôn sao?!

Ánh mắt Lữ Hung biến đôi, khoé miệng nôi lên một chút cười lạnh.

- Con Hỗn Độn Thú kia không phải là nghe theo lệnh của tễn khốn nạn đó mà là đuổi theo hắn. Hắn biết chúng ta ở chỗ này nên cố ý dẫn tới con Hỗn Độn Thú tới đây.

Hướng Hoàng phẫn nộ gào lên.

- Ngươi vừa mói nói thực lực của con Hỗn Độn Thú vô cùng cường đạỊ ngay cả các ngươi cũng không thê địch nôi. Tuy thực lực của Hạ Ngôn cũng không tệ nhưng chỉ sợ còn kém hơn hai người các ngươi đi! Ngươi giờ lại nói ý rằng Hạ Ngôn bị con Hỗn Độn Thú kia đuôi giết mà không sao. trong khi tu luyện già Trình Thượng Vân của Tinh La Giới ngươi lại không thể trốn thoát sao?!

Lữ Hung cười lạnh, hắn quà thật không tin lời của Hướng Hoàng nói.

- Chúng ta tốt nhất vẫn là tim kiếm Trinh Thượng Vân đi. Chờ khi gặp Trinh Thượng Vân rồi thì sẽ biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Một cường giả Tạo Hoá cấp Điện chủ nhíu mày nói.

- Uhm. Trước tim tung tích của Trinh Thượng Ván đã!

Lữ Hưng cũng gật gật đầu.

Chỉ qua mấy lần hô hấp sau...

- Các vị. mau tới xem.

Một tu luyện giả mặc tử bào lớn tiếng hô lên.

Quang hoa chợt loé. mười mấv đạo thản ành liền lao tới chỗ này. Chi thấy trên mặt đất có một khối thi thể huyết nhục mơ hồ. vô cùng thẻ thám. Tuy nhiên, phẩn đầu vẫn gần nhự hoàn hảo. còn có thể nhện ra điện mạo người này. Cường giả cảnh giới Tạo Hoá dù thân thể hoá thành tro tàn cũng sẽ không chết đi. Bói vì linh hồn của bọn họ đã đủ cường đại. cho dù không có thân thể vẫn có thể tồn tại.

Hỗn Độn Thú rất rõ điểm này. Cho nên. Trình Thượng Vân đã hoàn toàn bị giết. Sau khi tu luyện giã mất đi thân thể. dù là linh hồn của cường giả cảnh giới Tạo Hoá cấp Điện chủ cũng không thể kham nổi một kích. Hỗn Độn Thú nháv mắt có thể hoàn toàn tiêu diệt Trình Thượng Vân.

- Là Trình Thượng Vân! Một gã tu luyện già của Thánh Ly Giới nói.

- Trình Thượng Vân...

Ánh mắt Hướng Hoàng ừng đò. thân mình run lên khe khẽ.

- Trình Thượng Vân đã chết, là bị linh thú hoặc mãnh thú giết!

Lữ hưng nhìn thi thê này. lập tức phán đoán ra Toàn thân Trình Thượng Vân đêu đã bị dẫm nát.

- Chết tiệt, là con Hỗn Độn Thú kia. Nhất định là con Hỗn Độn Thú đã giết chết Trình Thượng Vân!

Hướng Hoàng khản khàn quát.

- Không đúng rồỊ Hỗn Độn Thú sau khi giết chết Trình Thượng Vân thì cũng sẽ không lấy đi thần khí ở trên người hắn mới đúng! Mành thú không thể sừ dụng thần khí được. Chẳng lẽ có tu luyện giả nhân loại nào đi qua nơi này, cầm đi thằn khí của Trình Thượng Vân!?

Một tu luyện giả mặc áo bào trắng nhíu mày đoán.

- Thật sự có thể là nhưthế. Trình Thượng Vân đã chết được nửa canh giờ rồi!

Lữ Hưng gật đầu.

- Tim kiếm khu vực phụ cậrụ nhìn xem có manh mối gì không! Hướng Hoàng lúc đầu nói là thấy được Hạ Ngôn, tim xem Hạ Ngôn có ở gần đây hay không?

Lữ Hưng nói với mười mấy người còn lại.

Hắn cũng lo lắng Hạ Ngôn sè gặp phải nguy hiểm. Hỗn Độn Thú nếu có thể giết chết Trình Thượng Vâạ thực lực tất nhiên vô cùng cường đại. Hạ Ngôn tuy thực lực không tồi có thê so với cường giả cấp bậc chuân Điện chủ nhưng so với Điện chủ cũng còn kém hơn một chút.

Trải qua một phen tim tòỊ mọi người vẫn không có thu hoạch gì nhiều.

- Đều là do tên khốn nạn Hạ Ngôn kia, nếu không Trình Thượng Vân đã không chết đi!

Hướng Hoàng phẫn nộ gào lên. Hắn và Trình Thượng Vân vốn cũng muốn giết Hạ Ngôn

rồỊ giờ lại càng hận Hạ Ngôn hơn nữaế

Tinh La Giới có ba gă cường giả cảnh giới Tạo Hoá cấp bậc ngoài chuẩn Điện chủ. hiện tại không ngờ chỉ còn lại một mình hắn. Hai người kia. một bị Hạ Ngôn trực tiếp đánh chết. Người kia cũng gián tiếp vì Hạ Ngôn mà chết. Hướng Hoàng đương nhiên hận không thể ăn tươi nuốt sổng Hạ Ngôn. Tuy nhiên, với thực lực của hắn. muốn giết được Hạ Ngồn quả thực vô cùng khó.

- Được rồi. Giờ cũng chưa biết Hạ Ngôn sinh tử thế nào. Mọi vấn đề cũng cần chờ khi chúng ta gặp được Hạ Ngôn rồi nói.

Lữ Hưng cũng không vui vẻ gì. Hắn đă báo cáo lại Điện chủ Huyền Thượng Vũ về thực lực Hạ Ngôn biểu hiện ở bãi săn bắn ngoại giới. Huyền Thượng Vũ cũng đã rắt kinh ngạc và khâm phục tốc độ trường thành của Hạ Ngôa Hơn nữa. hắn còn nói phải báo cáo việc này lại cho Giới chủ đại nhản.

Hiện tạỊ sinh tử của Hạ Ngôn cũng không biết thế nào.

Trong không gian Linh La Giới.

Ngao-™

Ngao

Hổng™-

Những tiếng tru không ngừng vang lên khắp không gian Linh La Giới. Đây chính là thanh âm của Thổ cẩu. Từ khi nuốt một chiếc lá Từ Khí Thần Chu rồi tiến vào trong không gian của Linh La Giới, trong ca thê Thô câu giống như có một khói thiên niên hàn băng lạnh tới đáng sợ. như muốn hoàn toàn đông đá nó.

Sưu~-~

Thân ảnh màu xám của Thổ cẩu không ngừng bay qua bay lại trong không gian này. Từng đạo tử quang vẫn quanh quản ngoài thản nó. Tử quang này chính là do tử khí trên chiếc lá Tư Khí Than Chu phát ra

Năng lượng mênh mông bắt đầu khởi động.

Cũng may mắn không gian trong Linh La Giới vô cùng vừng chắc. Nếu là không gian yếu hơn thì chỉ sợ không thể chổng đỡ nồi năng lượng đáng sợ như thế mà sụp đổ.

Ngay cả Hạ Ắp đang ở trong Không gian linh hồn tầng thứ hai của Linh La Giới cũng mơ hồ cảm giác được động tĩnh ở trong tầng thứ nhất. Hắn cân thận phân ra một lũ tinh thần, nhìn thấy Thổ cẩu đang điên cuồng thì lập tức bị doạ chạy trở về.

Lúc này Thổ cẩu chính là một kẻ điên, hoàn toàn trở nên điên cuồng.

Ước chừng qua ba ngày. Thổ cấu mói dần dần binh tĩnh lại. rồi lại trở nên mê man.

Ba ngày qua. Hạ Ngôn luôn ở trong Tháp Thời Gia ạ cũng không biết tinh huống của Thổ Cẩu như thế nào. Thời gian trong Tháp Thời Gian cũng đã là một tháng. Khi Hạ Ngôn tiến vào trong Tháp Thời Gian thì Tử Khí Thần Chu cũng được Hạ Ngôn đặt nơi này. giờ

đang ở ngay trước mặt hắn.

Hạ Ngôn đang TI hẩm chặt hai mắt. Từ khi hắn tiến vào Tháp Thời Gian thi bởi vì trong nơi này tràn ngập tử khí. khiến trong lòng hắn sinh ra câm ngộ, bắt đầu bể quan. Thời gian trôi nhanh. Đảo mắt cái đã qua một tháng.

Tử khí do Từ KM Thần Chu phát ra không ngờ còn ẩn chứa thiên đạo tự nhiên trong đó khiển Hạ Ngôn bất tri bất giác chìm đắm vào trong.

Một ngày kia. Hạ Ngôn rốt cục mở mắt.

Nhìn Tử Khí Thần Chu chi còn có sáu lá cây, bộ rễ gần như trong suốt trước mặt.

- Từ Khí Thần Chu quả nhiên không đơn giàn, chi đoa thuần là tử khí đo nó phát ra cũng có thể khiến ta có lĩnh ngộ. Đối với sự dung hợp pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian lại càng sâu sắc.

Hạ Ngôn cảm thán! Ánh mắt hắn vẫn nhìn về Từ Khí Thần Chu.

- Nếu dùng lá cây của nó thì có thể lĩnh ngộ tới mức nào?!

Hạ Ngôn có chút chờ mong.

- ổ? Sao lại thế này? Hàn khí thật nặng!

Ý niệm hắn tiến vào trong lá cây kia thì phát hiện ra nơi này có hàn khí lạnh không gì sánh nổi. Từ bên ngoài nhìn vào thì phiến lá này không có chút hơi lạnh nào cả. Nhưng khi ý niệm của Hạ Ngôn tiến vào. nó lập tức bị đóng băng. Từ đó có thể thấy được sự huyền ảo của nó.

- Phiến lá Tử Khí Thần Chu sao lại có dược tính âm hàn như thế!?

Hạ Ngôn chau mày.

- Nếu như thế chì sợ ta không thể dùng trực tiếp được. Cơ thể của ta tuy cứng rắn. linh hồn cũng đủ cứng cỏi nhưng chịu đựng âm hàn như thể cũng rất nguy hiểm.

Hạ Ngôn khẽ lắc đầu.

- Chẳng lẽ từ bỏ việc dùng nó hay sao!? Chờ khi ta trở lại Lang Tà Giới rồi sẽ tìm hiểu về tư liệu liên quan tới Từ Khí Thần Chu này đã!

Hạ Ngôn nhăn mày, bất đắc dĩ nhìn Từ Khí Thần Chu trước mặt.

- Không ồn! Không biết Thổ cẩu ra sao!

Hạ Ngôn đột nhiên đứng lên. Thổ cẩu là trực tiếp ăn một chiếc lá, không biết có nguy hiểm gì không. Khi hắn vừa tiến vào Tháp Thời Gian, vì đột nhiên có lĩnh ngộ mà bế quan. Bên ngoài đã trôi qua ba ngày rồỊ không biết Thố câu có chịu nổi dược lực âm hàn của Từ Khí Thần Chu không nữa.

Tâm niệm khẽ động, một lũ ý thức của Hạ Ngôn liền tiến nhập vào trong Linh La Giới. Ý niệm khẽ động, hắn đã tìm được Thổ cẩu. Lúc này. Thổ cẩu đang nhắm chặt hai mắt. tử khí bao phù toàn thân/ Từng đợt hàn khí không ngừng phát ra nhưng sinh mệnh khí cơ của Thổ Cẩu vẫn không tiêu tán.

Cảm ứng được khí tức của Thổ cẩu nên Hạ Ngôn mói yên tâm. Quan sát thêm một lúc, phát hiện ra Thổ cẩu dường như đang ngủ say, lấy một loại phương thức độc đáo đang hấp thu dược lực của phiến lá Từ Khí Thần Chu.

Lúc này. Hạ Ngôn cũng không mạo muội ảnh hường tới Thổ cẩu, chỉ chờ cho Thổ cẩu tự mình tinh lại.

Dừng ở đây một lúc. ý niệm của Hạ Ngôn lại thu hồi ra ngoài. Thổ cẩu cũng không phải là linh thú. mãnh thú bình thường, có thể chịu đựng được dược lực âm hàn này cũng không nằm ngoài dự đoán của Hạ Ngôn.

Nhưng là chính hắn cũng chưa chắc có thể chịu đựng được cỗ âm hàn đáng sợ này.

Ý niệm trở lại, Hạ Ngôn nhìn tuyệt thế thần dược trước mặt, cũng không dùng liền mà vô cùng lo lắng. Từ khí tràn ngập bốn phía lại giúp Hạ Ngôn tu luyện càng thêm thuận lọi.

- Ta trước bế quan tu luyện, chờ Thổ cẩu tinh lại rồi tính. tiếp.

Hạ Ngôn thẩm quyá định, lại bắt đầu bế quan.

Lại qua thêm một tháng trong Tháp Thời Gian, ở bên ngoài cũng là đã ba ngày. Không gian trong Linh La Giới cũng đã qua ba ngày. Ý niệm của Hạ Ngôn lại tiến vào trong không gian Linh La Giới, nhìn thấy Thả cẩu vẫn chưa tỉnh lại.

Sáu tháng sau. không gian trong Linh La Giới là mười tám ngày, Thổ cẩu vẫn tiếp tục hôn mê.

Sáu năm sau. Thời gian trong Linh La Giới đã là nửa năm. Hạ Ngôn lại lần nữa từ trong bế quan tình lại. ý niệm lập tóc tiến vào Linh La Giới.

  #944  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 953: Lần thứ năm Thổ cẩu lột xác.

Ý thức Hạ Ngôn vừa tiến vào trong không gian Linh La Giới thì chợt thấy một bóng dáng màu xám đang vô cùng nhanh đang liên tục loé lên trước mặt. Ngưng thần nhìn kỹ. Hạ Ngôn nhaanj ra bóng dáng màu xám kia chính là Thổ cẩu mà một thời gian trước vẫn lâm vào hôn mê. Hiển nhiên, Thổ cẩu giờ đã tỉnh lại.

- Thổ cẩu!

Hạ Ngôn kêu lên một tiếng.

- Chủ nhân!

Bóng dáng màu xám này dừng ở giữa không trung một chút rồi lao tới trước người Hạ Ngôn, lộ ra biểu tình đặc biệt của nó. Nhe răng trợn mắt. đôi mắt xanh âm u híp lại.

- Ngươi không sao chứ?!

Hạ Ngôn dùng ý niệm cân thận cảm ứng, thân thê Thổ cẩu cũng không có gì dị thường, thoạt nhìn vẫn rất tốt.

- Đương nhiên không sao rồi! Chủ nhân, ta hiện ta đã khác xưa rồi. Mau nhìn xem ta sau khi biến thân uy vũ thế nào nhé!

Thổ Cẩu gào lên một tiếng, lập tức khởi động từng đợt linh lực trong cơ thể. Những linh lực vừa được khởi động này cũng không tiêu tán trong không gian mà ngưng tụ xung quanh thân thể của nó.

Chi qua thời gian một phần ba hô hấp. thân hình Thổ cẩu đã có những biến hoá vô cùng lớn. Bộ da lông màu xám đã hoàn toàn biến mất. thân hình lớn hơn trựớc mấy chục lần. Bên ngoài thân thể nó. một tầng ánh sáng màu bạc không ngừng loé lên.

Một cỗ uy áp từ thân hình Thổ cẩu phát tán ra. cỗ uy áp này khiển Hạ Ngôn cũng phải động dung, sắc mặt hơi biến đổi. Hạ Ngôn câm giác cỗ uy áp này đã có thê sánh băng đầu Hỗn Độn Thú đáng sợ kia.

Trước người Hạ Ngôạ thân thể Thổ cẩu giống như một toà núi nhò, vững vàng đứng đó. Đôi mắt xanh bước của nó không ngừng loé lên. Thân hình màu bạc lộ ra một cỗ lực lượng vô cùng cường hoành. Trên đinh đầu nó có một chiếc sừng vô kiên bất tồi, còn lọi hại hơn nhiều so với thần khí

- Lột xác lần thứnăm thành công!

Trong lòng Hạ Ngôn cũng rất kích động.

Sau lần lột xác thứ tư. Thổ cẩu đã có thực lực của những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá bình thường. Trải qua lần lột xác thứ năm này, lực lượng của nó rốt cuộc mạnh như thế nào?! Hiện tại, ngay cả Hạ Ngôn cũng khó có thể nhìn ra được.

- Lá cây của Từ Khí Thần Chu quả nhiên lọi hại!

Hạ Ngôn cảm thán.

Một chiếc lá cây đã khiến Thổ cẩu hoàn thành lần lột xác thứ năm. Đương nhiên. Thổ cẩu trước khi ăn lá Từ Khí Thần Chu cũng đã dùng rất nhiều Nguyên đan và các loại hoa quả trân quý. Điều này cũng đã bước đầu khiến nó có tích luỹ. Nhưng nếu không có chiếc lá Tử Khí Thần Chu thì cũng không biết tới lúc nào Thổ cẩu mới thành công lột xác lần nữa.

- Chủ nhân...

Thổ cẩu đột nhiên nhăn nhó kêu lên. cái miệng có chút ngượng ngùng.

- Sao thế?

Tâm thần Hạ Ngôn khẽ động, tự nhiên nhìn Thổ cẩu hỏi.

- Là thế này, ta sau khi ăn Từ Khí Thần Chu thì câm giác như toàn thân thể đều muốn bị đóng băng, cũng khó có thể khống chế được thân thể. T rong không gian này, có những thứ gì mà có nhiệt chút là ta không kìm nổi ăn mất.

Thổ Cẩu nhếch miệng nói.

- Cái gì?!

Hạ Ngôn nhưónmày.

Trong không gian của Linh La Giới. Hạ Ngôn có đặt không ít thứ tốt. Long Tường Quả. Pháp Tắc Quả, nội đan Thương Long. Thiên Kỳ Quả... Hắn còn lưu lại rễ cây của Lôi Đình Quả khi lấy được ở trong Không gian hỗn độn lúc trước.

Ý niệm khẽ động, Hạ Ngôn liền cảm óng một lượt tình cảnh trong Linh La Giới. Quy Nguyên đan mà hắn có giờ chì còn gần một nửa. Viên nội đan Thương Long duy nhất đã biến mất. Thiên Kỳ Quả thiếu mất một ít, rễ cây của Lôi Đình Quả cũng đã biến mất.

Cảm ứng được có nhiều thứ như thế đã biến mất. dù là Hạ Ngôn thì sẳc mặt vẫn có chút xám ngắt Con chó này quả thật ăn rất khoè. không chì ăn một chiếc lá Từ Khí Thần Chu mà còn ăn rất nhiều loại quả và đan dược khác.

- Chủ nhân, ta không phải cố ý. Lúc ấy ta không thể khống chế bản thân được.

Thổ cẩu rất oan ức nói..

Với thân mình giống như một ngọn núi nhỏ mà làm ra bộ dáng uỷ khuất thì thật sự có chút kỳ lạ. Nếu có tu luyện giã nhìn thấy một màn này thì chi sợ sẽ kinh ngạc mà chết mất.

Hạ Ngôn hít sâu một hơi. Những thứ này minh tích cóp từng tí một cũng không dễ dàng gì. Hiện giờ không ngờ lại bị Thô câu ăn hết mất hơn một nừa. Ngay cả Thanh Linh Thẻ. số lượng cũng đã ít đi một nửa. Tuy nhiên, số Thanh Linh Thê bị Thổ cẩu ăn mất cũng đều là những con Thanh Linh Thể đă chết. Những con còn sống vẫn còn ở trong Linh La Giới. Hạ Ngôn từng nói với Thô cầu những con Thanh Linh Thể này còn có tác dụng khác cho nên Thổ Cẩu đúng là “hạ khẩu lưu tình”!

Sau một lúc, Hạ Ngôn mói hung hăng thốt ra.

- Được rồi, giờ ngươi đợi ở trong này cho ta!

Hạ Ngôn đảo cặp mắt trắng dã. ý thức thoát khỏi không gian Linh La Giới. Lần Thổ cẩu lột xác này đúng là khiến Hạ Ngôn hắn xuất nhiều máu huyết! Con chó này nếu còn muốn lột xác lần nữa thì không biết còn phải ăn bao nhiêu thứ nữa!

- Đúng là... thật sự là...

Hạ Ngôn nhức hết cả đầu. quay trở lại Tháp Thời Gian.

- Sau khi Thổ cẩu ăn Từ Khí Thần Chu thi lại ăn rất nhiều dược vật dương túứụ cho nên mới thuận lọi lột xác...

Hạ Ngôn âm thẩm suy nghĩ.

- Ta không biết có thể sử dụng phương phập này được hay không?!

Hạ Ngôn nhíu mày.

-ổ?

Đúng lúc này, ý niệm Hạ Ngôn vô tình dò xét chiếc rễ cây gần như trong suốt của Từ Khí Thần Chu đặt trước mặt. Tử Khí Thần Chu được hắn đê trong Tháp Thời Gian lâu như thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Ngôn thăm đò rễ cây này.

Hạ Ngôn phát hiện ra rằng khi ý niệm của hắn vừa tiến vào trong chiếc rễ này thì cảm giác được một mảnh liệt dương mãnh liệt chiếu lên, ý niệm của hắn trong đó gần như đã bị thiêu đốt hoàn toàn.

- Hay là... Lá cây của Từ Khí Thần Chu này có thuộc tính âm hàn, mà chiếc rễ của nó lại có thuộc tính chí dương chí cương!?

Hạ Ngôn thu hồi ý niệm của mình, thầm phỏng đoán.

- Nếu là như thế thì dùng chiếc lá và rễ cây không phải là có thể dung hoà được hai loại dược tính này sao?!

Hạ Ngôn cân thận quan khán Tử Khí Thần Chu trước mặt. Hiện tại, Từ Khí Thần Chu chì còn lại sáu chiếc lá.

- Mặc kệ. bất kể thế nào cũng phải thử xem. Thực lực của ta tuy có thể so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hoá cấp chuẩn Điện chủ nhưng ở bãi săn bắn ngoại giới này, thực lực hiện tại còn chưa đù. Lần này. nếu không phải là có Tháp Thời Gian thì có thể đã không thể trốn thoát được Hỗn Độn Thú rồi.

Hạ Ngôn cắn răng, thầm đưa ra quyết định.

Hắn gỡ một chiếc lá cây xuống, cũng lấy ra một phần bảy số rễ cây. Hắn dùng linh lực bao bọc lấy hai thứnày rồi chậm rãi cho vào trong miệng.

Phốc!

Lá và rễ của Tử Khí Thần Chu vừa bị Hạ Ngôn nuốt vào trong miệng, cơ thể hắn lập tức xuất hiện hai dòng năng lượng hoàn toàn khác nhau. Một loại âm hàn. một loại chí dương, phân biệt chiếm cứ một nửa thân thể của hắn.

- Ah!

Hạ Ngôn không kìm nồi phải hét lớn. Tuy rằng hắn đã có chuẩn bị nhưng được tính của Tử Khí Thần Chu đúng là vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Trước kia, Hạ Ngôn cũng từng đùng qua rất nhiều loại bảo vật hiếm có nhưng chưa từng bao giờ như hôm nay. gặp phải tình huống không thể khống chế được thân thể.

Một nửa thân thể hắn giống như rơi vào động băng vạn năm. Mà nửa kia lại giống nhưbị thiêu đốt trong dòng đung nham. Lúc này, thân thể Hạ Ngôn không ngờ có một nửa có màu xanh lam. nửa kia lại đỗ bừng. Hai loại màu sắc khác nhau này lại cùng xuất hiện rất rõ ràng. Nhất là hai má của Hạ Ngôn đã trở thành một mặt âm dương.

- Chuyển động cho ta!

Thần trí của Hạ Ngôn đã gần như trở nên hỗn loạn, muốn suy nghĩ cũng vô cùng khó khăn. Chỉ là Hạ Ngôn vẫn cắn răng chịu đựng, cố gắng bảo trì sự thanh tỉnh, tận lực vận chuyển linh lực trong kinh mạch từng chút một.

Tuy rẳng không có kinh nghiệm gì nhưng từ trong tiềm thức của Hạ Ngôn vẫn cho rằng nếu muốn làm cho hai loại dược lực có dược tính hoàn toàn khác nhau này dung hoà với nhau thì hiện tại hắn chỉ có thể khống chế linh lực vận chuyển, hòng đùng linh lực để dung hoà.

Tuy nhiên, lúc này linh lực trong kinh mạch cũng gần như bị ngưng trệ khiển Hạ Ngôn rất khó có thể khống chế được. Hắn gần như dùng hết sức bình sinh thì mới có thể đẩy được linh lực đi một đoạn rất ngắn.

Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn lúc này cũng gần như bị đông cứng. Chi là Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn vẫn vô cùng đặc biệt. Mỗi lần Tụ Linh huyệt bị hai cỗ lực lượng này nén ép. không thể xoay tròn thì lại bắn ra một mảnh kim quang, khiến hai cỗ lực lượng này tạm thời tránh ra. rồi lại xoay tròn. Tuy nhiên, hai cỗ lực lượng ân chứa trong Từ Khí Thần Chu lại không dễ dàng lùi bước.

Mỗi lần bị kim quang đẩy văng ra thì chúng lại mạnh mẽ lao tới. Cứ như thá hình thành cục diện có tính tuần hoàn.

- Không thể hôn mê, phải tinh táo...

Trong ý thức của Hạ Ngôn như có âm thanh nào gào thét, không ngừng vang lên. Mà linh lực trong kinh mạch hắn, dưới sự kiên trì của Tụ Linh huyệt cũng đang chậm rãi được đẩy đi.

Hai cỗ lực lượng âm dương tới từ Từ Khí Thần Chu dưới sự dẫn dắt của linh lực đúng là bắt đầu có chút đung họp. Sau khi dung họp. dược lực của chúng thầm thấu vào trong cơ thể Hạ Ngôn. Lực lượng pháp tắc không gian và thời gian xung quanh hắn không ngờ như đông kết lại thành dạng sợi tơ. Những lực lượng pháp tắc có dạng sợi này khi chạm vào Hạ Ngôn thi lại bắt đầu dung nhập vào máu huyểt, chậm rãi di chuyển toàn thân.

Lúc này máu trong kinh mạch của Hạ Ngôn di chuyển vô cùng thong thả, nhưtuỳ thời đều có thê phải dừng lại.

Dược lực do dung hợp hai loại năng lượng âm dương của Từ Khí Thần Chu hoá thành từng đạo lực lượng pháp tắc, thầm thấu vào máu thịt của Hạ Ngôn. Nhưng lúc này. Hạ Ngôn cũng không cảm giác được gì nhiều, căn bán không biết thân thể mình đang phát sinh biến hoá. Ý niệm và ỵ thức duy nhất còn sót lại trong đầu hắn chính là vận chuyển linh lực trong kinh mạch cơ thả

Cũng may là cường độ thân thể của Hạ Ngôn vượt xa những tu luyện giả cùng giai. Nếu không, hai cỗ dược lực này tuỳ thời đều có thê khiến toàn thân hắn tồn hại. Dược lực của chiếc lá và rễ của Tử Khí Thần Chu khi dung hợp quả thật có thể hình thành pháp tắc đại đạo. nhanh chóng giúp cảnh giới của tu luyện giả gia tăng. Nhưng không phải tu luyện giả bình thường có thể sử dụng cách này. Nếu bình thường muốn sừ dụng loại thần dược này đều phải có những phưcng pháp đặc biệt. Không phái ai cũng đám đan giản nuốt thần dược này vào trong người giống như Hạ Ngôn thế này.

Thổ cẩu có thể trực tiếp nuốt lấy thần dược là do thiên phú dị bẩm. Giới chủ Lang Tà Giới từng nói qua rằng Thổ cẩu có được Thượng cổ Thần thú huyẳ mạch, đương nhiên không tầm thường.

  #945  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 954: Tạo Hóa cấp Điện chủ

Một trăm năm trôi qua trong Tháp Thời Gian.

Từ khi Hạ Ngôn đùng lá và rễ của Tử Khí Thần Chu tới nay đã trồi qua thời gian một trăm năm, cũng chính là mười năm ở ngoại giới. Một ngày kia. rốt cục Hạ Ngôn mờ hai mắt ra.

Trong thời gian trăm năm nàyf thân hình vốn có hai màu giao nhau cũng đã chậm rãi khôi phục lại bình thường. Khi Hạ Ngôn mờ hai mắt ra. hai cỗ lực lượng có thuộc tính hoàn toàn trái ngược nhau kia đã hoàn toàn dung hợp với nhau. Toàn bộ thiên đạo pháp tắc hoá thành dạng sợi ta cũng đă hoà vào huyết nhục của Hạ Ngôn.

Đương nhiên. Hạ Ngôn kỳ thật đã sớm khôi phục lại ý thức. Chỉ là vì hai cỗ năng lượng này chưa hoàn toàn dung họp cho nên hắn vẫn không có động tác gi. Tuy nhiên, từ sau khi khồi phục ý thức. Hạ Ngồn lợi dụng thời gian mấy trăm năm. tu luyện Đại Phân Thân Thuật tới giai đoạn thứ haỊ cũng chính là chỉ nháy mắt có thê chia thành bốn phân thân. Mà bộ phận Linh La tâm pháp thứ nărtỊ Hạ Ngôn cũng đã hiểu thêm được không ít. Tuy rằng còn chưa hoàn toàn triệt ngộ nhưng cũng đă có được nhện thức đại khái về thần thồng của bộ phận Linh La tâm pháp thứ năm này.

- Hô! Đại công cáo thành!

Thời phào một hơi thoải mái. Hạ Ngồn đứng thẳng lên. trong tròng mắt tràn đầy sự vui vẻ. Một lần ngồi xuống này đã là trăm năm. không có bất cứ hành động nào.

Có lẽ đối với những lão già đã tu luyện tới mười mấy vạn năm thì một lần ngồi xuống qua cả trăm năm cũng không tính là điều gì. Tuy nhiên, đối với Hạ Ngôn mà nóị một trăm năm đã là thời gian không ngắn. Trong một trăm năm này. tiến bộ của Hạ Ngôn vồ cùng lớn. thực lực tăng trường một cách nhảy vọt!

Sau đó? ý thức Hạ Ngôn tiến vào không gian Linh La Giới, lập tức liền cảm thấy hơi sửng sốt.

Hắn nhìn thấy Thọ cậu không ngờ lại đang chơi đùa với Hạ Áp gia gia. Trong không gian Linh La GióỊ Thồ câu cũng không thê tự mình đi ra. trừ khi đánh nát không gian nơi nàyế Tuy nhiên nó cũng biết đây chính là bảo bối của Hạ Ngôn nên đương nhiên không dám cậy mạnh phá huỷ không gian này.

Không thể đi ra nên chi có thể quanh quẩn ở trong không gian này. nó đương nhiên vô cùng nhảm chán. Cả ngày nó cũng chỉ biết chơi đùa với Thanh Linh Thể mà thôi Có một ngày. Hạ Ẩp từ không gian linh hổn tầng thứ hai đi ra dần dần làm quen với Thổ cẩu. Từ đó. Thổ cẩu lại trở thành bằng hữu với Hạ Ắp.

Thời gian đảo mắt cái đã qua mười năm.

Vù!

Cảm giác được ý thức của Hạ Ngôn, thân mình Thổ cẩu lặp tức hưng phân lao tới. linh hồn thể của Hạ Ắp cũng đi tới theo.

Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Hạ Ngôn lại truyền tống Hạ Ngôn rời khỏi không gian Linh La Giới. Sau đó. hắn từ biệt Hạ Ắp rồi cũng ròi khỏi nơi này. Thân thê hắn lại đột ngột xuất hiện bên ngoài, rời khỏi Tháp Thời Gian.

- Trước thử nhìn xem thực lực của ta rổt cuộc đạt tới cảnh giới nào!

Hạ Ngôn nhìn Thô câu cách đó không xa, ánh mắt lại ioé lên hai đạo tinh quang, khoé miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Hiện tạỊ tuy rằng chưa từng thử qua nhưng Hạ Ngồn vẫn cảm giác được thực lực của hắn cường đại không chỉ gấp mười lần so với trước đây. Nhất là sự dung họp lực lượng pháp tắc lại cường đại hơn trước khôngbiét bao nhiêu lần!

Khi Hạ Ngôn vừa bước vào cảnh giới Tạo Hoá thì thực lực của hắn đã có thể so sánh với cường giả cấp ChuầnĐiện chù. Dựa vào Pháp Tắc Thần Khí thì thậm chí có thể đánh chết cường giả cắp bậc ChuânĐiện chù. Nhưng sự dung họp lực lượng phập tắc của Hạ Ngôn lại không thể sánh bằng cường giả cấp bậc ChuẩnĐiện chủ được!

Dù sao Hạ Ngôn cũng chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hoá mà thôi!

Nhưng hiện tại. Hạ Ngôn tự tin rằng sự dung hợp lực lượng pháp tắc của hắn tuyệt đối có thê sánh bằng cường giả Tạo Hoá cấp ChuânĐiện chủ. Đợi khi hắn hoàn toàn sử dụng hết Tử Khí Thần Chu thì chỉ sợ có thể đạt tới cảnh giới cảnh giới Tạo Hoá cắp Điện chủ. Thậm chí có thê tấn công một chút cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Ra!

Hạ Ngôn nhẹ nhàng đề khL lồng ngực hơi nâng lên. theo một tiếng quát khẽ. một đạo kiếm quang màu đỏ từ trong cơ thể Hạ Ngôn bay ra. Đây chính là Pháp Tắc Thần Khí của Hạ Ngôn. Theo kiếm quang màu đỏ này chém ra. không gian vách tường lập tức bị xuyên thủ, giống như đang xuyên qua một tờ giấy bình thường vậy. gần như không lãng phí bất cứ chút linh lực nào.

Một kiếm nhẹ nhàng mà lại có uy lực lớn như thế!

Nhìn thấy tình cãnh này, ngay cả Hạ Ngôn cũng có chút há hốc mồm mắt.

Chừng qua vài lần hô hấp. Hạ Ngôn mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần.

- Chuôi Pháp Tắc Thần Khí này rốt cục uy lực lớn nhưthế nào?! Ta sao lại cảm thấy theo thực lực của ta gia tăng thì uy lực của nó cũng ngày càng lớn, tuy rằng không trọn vẹn nhưng...

Hạ Ngôn không kìm nồi thẩm nhủ. Hắn biết rõ rằng một kiếm vừa rồi có thể đạt tới uy lực kinh thế hãi tục như thế. không chi do thực lực của hắn gia tăng mà còn là do uy lực tự thân của Pháp Tắc Thần Khí cũng có sự gia tăng rất lớn. Nếu không, tuyệt đối không thế thoải mái phá không gian vách tường như thế!

Lực lượng pháp tắc mà tự thân Pháp Tắc Thần Khí tản mát ra đã có thể dễ dàng phá tan không gian vách tường. Loại năng lượng này tuyá đối có thể thoải mái phá tan hộ thuẫn do thần khí phòng ngự bình thường tạo nên.

Nói cách khác, giờ khi Hạ Ngôn tế ra Pháp Tắc Thần Khí thi có thể dễdàng đán chết cả một đám tu luyện giả tế ra thần khí phòng ngự. thậm chí cả cường giả cảnh giới Tạo Hoá. Bởi vi lực lượng pháp tắc mà tự thân Pháp Tắc Thần Khí phát ra khiến những tu luyện giã cảnh giới Tạo Hoá bình thường đều không thê trốn thoát được.

Trước khi đột phá lần này, tự thân thực lực Hạ Ngôn, hơn nữa có thần thông và thần khí thì có thể sánh ngang với cường giả Tạo Hoá cấp Chuẩn Điện chủ. Mà giờ hắn đã đột phá. Hạ Ngôn cảm giác hắn có thể đánh chết được những cường giả Tạo Hoá cấp Điện chủ bình thường.

Ví dụ nhưtên Trình Thượng Vân của Tinh La Giới kia, Hạ Ngôn cho rằng với thực lực hiện tại của mình, có thể hoàn toàn giết được hắn.

Tuy nhiên, chi hcm một năm mà có được tiến bộ như thạ đối với những người khác mà nói cũng chi mới trải qua mười năm mà thôi.

Mười năm không gặp, thực lực của Hạ Ngôn lại đạt tới trình độ khủng bố như thể. nếu những tu luyện giả Lang Tà Điện mà thấy được Hạ Ngôn thì chi sợ vô cùng chẩn động.

Đương nhiên, sự dung hợp pháp tắc thi Hạ Ngôn chi tương đương với cường giả Tạo Hoá cấp Chuân Điện chủ mà thôi, khoảng cách với cường giả Tạo Hoá cấp Điện chủ còn kém rất nhiều.

- Đại Phân Thân Thuật!

Đột nhiên có bốn phân thân giống nhau nhơđúc hình thành trong không gian này.

- Đại Trọng Lực Thuật!

- Đại Thái Cực Thuật!

- Đại Hỗn Độn Thuật!

- Đại Thông Phệ Thuật!

Hạ Ngôn lần lượt thi triển những thần thông của mình một lượt, uy lực tuyệt luân. Hiện tại, Đại Hỗn Độn Thuật thậm chí có thể so với những thần thông công kích cửu cấp cường đại.

- Giờ hẳn là nên trở về đã.

Chi thời gian nừa chén trả sau. linh, lực trong cơ thể Hạ Ngôn chậm rãi bình tĩnh lại. ánh mắt nhìn về nơi trú địa của Lang Tà Giới, lên tiếng nói.

Thổ cẩu đứng phía sau Hạ Ngôn, có chút ngần ra, đầu lưỡi cũng thè cà ra ngoài. Con chó này lần nữa lại bị đả kích!

Ngay khi nó vừa mới ròi khỏi không gian Linh La Giới, nó còn muốn dựa vào thực lực sau năm lần lột xác để chà đạp lên chũ nhân mành. Tuy nhiên, khi nó thấy biểu hiện của Hạ Ngôn khi thửnghiệm các loại thần thông thì nó lại lập tức lau đi ý tường của mình.

Nó có chút không hiểu sao sau mỗi lần mình lột xác thì thực lực của chủ nhân lại bay vọt một lần. Khiến cho mỗi lần nó nảy sinh ý tưởng chà đạp chủ nhân thì lại một lần nữa thất vọng tràn trề.

Thổ cẩu cúi đầu, vô cùng uể oãi. Nghe Hạ Ngôn nói trở về mới khôi phục lại tinh thần, bộ lông màu xám trên người lại dựng lên. ngấng đầu, ưỡn ngực lao lên không.

- Thổ cẩu, chúng ta đi, trở về nơi trú địa của Lang Tà Giới. Thời gian lâu như thấ cũng không biết di tích kia đã hiện thế chưa nữa!?

Hạ Ngôn trầm ngâm nói.

Thượng cổ di tích khẳng định có bảo tàng rất phong phú, nếu bỏ qua cơ hội này thì thật sự vô cùng đáng tiếc.

-Ngao!

Thổ cẩu tru lên, thân hình bật lên. chuẩn bị xuất phát.

Hai đạo thân ảnh này xẹt qua phía chân trời, lao về phía nơi trú chân của Lang Tà Giới ở bãi săn bắn ngoại giỏi, nhanh chóng bay đi. Chỉ nháy mắt, hai thân ảnh này đã vượt xa cả ngàn dặm. Chi hơi dừng lại một chút để chuẩn bị. linh lực lại thúc giục pháp tắc không gian, lại thuán di lần nữa. Mỗi lần thuấn di cũng vượt xa ba bốn ngàn dặm.

Khoảng cách ba trăm vạn dặm cũng chi tốn thời gian chừng một nén nhang mà thôi.

- ổ?Nơi này không ngờ có nhiều tu luyện giả như thế!

Sau thời gian một nén nhang, thân ảnh của Hạ Ngôn và Thổ cẩu lại hiện ở cách không xa nơi trú chân. Từ nơi này nhìn lại, chi thấy ở nơi dừng chân có đầy tu luyện giả. Chi nhìn qua cũng có hoa vạn người.

Phải biết rằng lúc Hạ Ngôn vừa đi ra bãi săn bắn ngoại giới thì nơi này cũng chi có mấy trăm tên tu luyện giả mà thôi. Nhưng lúc này, chi mới nhìn qua mà nơi này đã có toi mấy vạn người. Trong những nhà cửa kia. khẳng định còn có không ít tu luyện giả.

- Chẳng lẽ là thượng cổ di tích lại hiện thế sao!?

Ánh mắt Hạ Ngôn loé lên. khí tức ngưng kết.

- Điện chủ đại nhân. Giới chủ đại nhân chẳng lẽ cũng đến đây sao?

Ánh mắt Hạ Ngôn cẩn thận tìm kiếm, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Điện chủ Huyền Thượng Vũ và Giới chủ đâu cả. Mà mấy vạn tu luyện giả này đa số đều là những cường giả Tạo Hoá bình thường, số lượng Tạo Hoá cấp Chuân Điện chủ và Điện chủ lại càng ít.

- Thật là nhiều người, bọn họ đang làm gì?

Thổ cẩu híp mắt. đứng bên cạnh Hạ Ngôn nói.

- Có thể là di tích hiện thả ta thấy được một số tu luyện giả của Lang Tà Giới.

Ánh mắt Hạ Ngôn quét qua một lần. phát hiện ra không ít tu luyện giã mình từng gặp qua, đều là tới từ Lang Tà Giới. Trong đó có một số người chính là tu luyện giả của Lang Tà Điện.

- A? Chẳng lẽ là thượng cổ di tích mà Giới chủ đại nhân đã nói tới sao? ở nơi nào? Di tích ở nơi nào? Chủ nhân, chúng ta mau tiến lên, bằng không bào bối lại bị người ta đoạt hết rồi. Chúng ta phải đi đoạt bào vật!

Thổ cẩu nghe thấy nói tới di tích thì liền tru lên. bốn vó đạp đạp. ra vè không nhịn được.

- ĐừngvộỊ chúngta trước đi tới tìm hiểu tin tức đã!

Hạ Ngôn lắc đầu, khoé miệng lộ ra vẻ tươi cười, chậm rãi bay về nơi trú địa.

Nếu di tích hiện thế thì đám người Giới chủ đại nhân khẳng định cũng đã đi vào bãi săn bắn ngoại giới.

- Người nào? Có lệnh bài thân phận không?

Khi Hạ Ngôn bay tới gần có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng hiện ra trước mặt Hạ Ngôn, ngăn hắn lại. Trong đó một người lớn tiếng quát hỏi.

Tu luyện giả tới từ các đại thế giới đều có lệnh bài của thế giới mình. Nếu là người không có lệnh bài thì sẽ chính là địch nhân. Người nào xâm lấn thì đương nhiên sẽ bị tiêu diệt đương trường.

  #946  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 955: Trở lại chú địa.

Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, khoé miệng lộ ra vẻ tươi cười, ngón tay nhẹ nhàng búng ra Quang hoa lưu. chuyên, lệnh bài liền hiện ra trong lòng bàn tay Hạ Ngôn. Đây chính là lệnh bài thân phận Lang Tà Điện của Hạ Ngôn.

Mấy tên tu luyện giả ngăn cản Hạ Ngôn nhìn thấy lệnh bài này thi địch ý giảm xuống.

- Ngươi là tu luyện giả Lang Tà Giới. Nơi nàỵ tuy rằng là nơi dừng chân của Lang Tà Giới ngươi nhưng đây lại là lúc rất đặc biệt, tốt nhất không nên tuỳ ý đi ra vào. tránh bị nguy hiểm trí mạng.

Tên cầm đâu gật đâu, ý bảo Hạ Ngôn thu hồi lệnh bài rôi nói.

- Ha ha. đa tạ đạo hữu nhắc nhờ!

Hạ Ngôn thu hồi lệnhbàỊ cười nói

- Không cần khách khí chúng ta đi!

Tên tu luyện giả kia phất tayf thân ảnh đẫn đầu lao ra ngoài Mấy tên tu luyện giả bên cạnh tắt nhiên là theo sát phía sau.

- Hạ Ngôn.

Ngay khi Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt khỏi những người kia thì một đạo thanh âm liền truyền tới. Hạ Ngôn cảm giác được có mấy tên tu luyện giả đang đi tới gần hắa

Hắn quay đầu lại nhìn về nơi vừa phát ra thanh âm. thân thể cũng khè động, bay về phía mấy đạo nhân ảnh kia. Mấy người này đều là tu luyện giả của Lang Tà Điện. Vương Vĩnh Chí và Cao Cương đều có trong đó.

- Hạ Ngôn, thật là ngươi!

Vương Vĩnh Chí thấy rõ thản ảnh của Hạ Ngôn thì vui mừng nói.

Mười năm qua Hạ Ngôn chưa từng lộ điện, tất cả mọi người đều không thể xác định được tung tích của hắn. Mười năm trướạ tên Hướng Hoàng kia nói rằng Hạ Ngôn bị một con Hỗn Độn Thú đuổi giết, còn vì việc này mà khiến Trình Thượng Vân của Tinh La Giới bị bỏ mạng. Từ đó tơi nay. Hạ Ngôn cũng mất tích, chưa từng trở lại Lang Tà Giới.

Rất nhiều người đều đã cho rằng Hạ Ngôn rất có thể đã chết. Lúc sau. bọn họ lại phái ra rất nhiều người tìm kiếm nhưng vẫn không tim được chút dấu vết nào cả! Không thể ngờ được hồm nay Hạ Ngôn lại xuất hiện trước mắt mọi người.

- Ha ha. ta đã nói là Hạ Ngồn huynh đệ không thể dễ dàng chết được mà!

Cao Cường cười ha ha nói.

- Hạ Ngôn, mười năm qua ngươi ở đâu. sao không trở lại nơi này?

Vương Vĩnh Chí vẫn tươi cười hòi.

- Ta luồn ở bãi săn bắn ngoại giới.

Ánh mắt Hạ Ngôn có chút xa xăm. dường như đang nhớ lại điều gì.

- Mười năm trước, khi ta đang đi dạo quanh nơi tĩú địa này thì không ngờ gặp được một con mãnh thú rất hung hãn.

- Là con Hồn Độn Thú kia sao?

Cao Cường lặp tức trừng mắt lên hỏi.

- Ta cũng không biết con hung thú kia tên là gì nhưng nó vô cùng cường đại. Con hung thú này đuôi giết ta măi không thôỊ vất vả lắm ta mới trốn thoát được. Mà khi ta thoát được nó rồi thì lại không biết mình đã lạc ở nơi nào. Mười năm qua. ta vẫn đều ở đó. Cho tới mới đây. ta mới rốt cục thoát ra được.

Hạ Ngôn chậm rãi nói.

- Cái gì? Ngươi tiến vào một địa phương kỳ lạ sao?! Sau đó ngươi không tim được lối ra sao?!

Cao Cương kinh ngạc, sắc mặt đại biến, dường như đang nghe được một chuyện vô cùng khiệp sợ.

- Đúng như thế! Cũng may nơi đó không có nguy hiểm. Ta ở trong đó cũng không gặp phải điều gì. cuối cùng ta còn có thê thoát ra.

Hạ Ngôn như thở phào một hơi nói.

- Hạ Ngôn, ngươi còn nhớ rõ đó là nơi nào không?

Ánh mắt Cao Cường lập tức như sáng lên.

- Sao thế?

Hạ Ngôn kỳ quái hỏi.

- Hạ Ngôn, ngươi không biết nơi ngươi lạc vào rất có thể là một Bí cảnh, ở bãi săn bắn ngoại giới này, mỗi nơi đều có thể cất chứa Bí cảnh và đi tích. Nơi mà ngươi vô ý xâm nhập kia có thể là một Bí cảnh. TrcragBí cảnh thường đều có bảo vật!

Cao Cường kích động nói.

Tuy rằng bãi săn bắn ngoại giới có không ít Bí cảnh và di tích nhưng muốn phát hiện được một cái cũng rất khó. Vô số tu luyện già ở nơi này mấy vạn năm, mấy chục vạn năm cũng không nhất định có thể phát hiện ra Bí cảnh hoặc đi tích nào.

Cho nên. khi Cao Cương nghe được lòi nói của Hạ Ngôn thi hắn liền trở nên kích động. Không chi có Cao Cường, mấy tên tu luyện giả Lang Tà Giới khác cũng đều hưng phấn ra mặt.

- Cái này...

Hạ Ngôn nliưánmày.

- Ta thật là không thể xác định được vị trí cụ thể. Vừa rồi khi vừa thoát khỏi địa phưong kia, ta cũng đã cẩn thận quan sát xung quanh, muốn tìm lại lối vào ra nhưng cũng chăng thấy gì. không có chút đấu hiệu nào cả!

- Hài~~~ Thật sự là đáng tiếc!

Đám người Cao Cường đều tiếc nuối lắc đầu. Nếu nơi Hạ Ngôn xâm nhập đúng là một Bí cành thì tỷ lệ đoạt được bảo tàng là rất lớn. Những Bí cảnh tồn tại trong bãi săn bắn ngoại giới kia bình thường dù không có những thứmà con người lưu lại thì cũng sẽ có một số dược liệu trân quý do tự nhiên sinh ra trong thời gian rất dài.

- Hạ Ngôn, vận khí của ngươi thật sẽ rất tôt! Vừa mới tới nơi này mà có thể gặp được hung thú, lại là Hỗn Độn Thú. Hơn nữa, lại còn vô ý xâm nhập vào một Bí cãnh nữa chứ!

Có người hâm mộ cảm thán!

Những tu luyện giả như bọn họ, dù ở nơi này tới mười mấy vạn năm cũng không hắn có thê tim được Bí cảnh nào. Thậm chí ngay cả bóng dáng của linh. thú. hung thú cũng khó có thể gặp!

- Tiểu tử. không ngờ ngươi còn chưa chết?!

Đúng lúc này một tiếng hét lớn từ xa truyền tới, bóng người loé lên. Hạ Ngôn cảm giác được một đoà năng lượng đang đánh về phía hăn. Ngưng mắt nhìn thì thấy người tới chính là Hưởng Hoàng, tu luyện giã Tinh La Giới.

Tên Hướng Hoàng này vẫn dừng chân ở trong nơi trú địa của Lang Tà Giới.

Giờ phút này. hắn vừa thấy Hạ Ngôn lập tức đùng đùng bay lại. nâng chường lên đánh về phía Hạ Ngôn.

Ánh mắt Hạ Ngôn phát lạnh, bàn tay khẽ đẩy về phía trước. Một đạo kim quang trực tiếp đánh về phía Hướng Hoàng. Hai đoàn năng lượng này va chạm với nhau, không gian chấn động. Thân hình đang bay tới của Hướng Hoàng lập tức bị chấn văng ngược trở lại.

Một chưởng vô cùng đan giản khiển cho đa số tu luyện giả để giật mình. Phải biết rằng Hướng Hoàng chính là cảnh giới Tạo Hoá Chuân Điện chủ. Mà Hạ Ngôn tuỳ tiện một chường đã có thể đánh cho thân hình hắn văng xa ra. Điều này thật sự khiến người ta rất khó lý giải.

Ngay mười năm trước, thực lực Hạ Ngôn cũng chi tương đương với cường giả Tạo Hoá cấp Chuẩn Điện chủ. Mà hiện tại, thực lực của Hạ Ngôn đã cao hơn hắn những cường giả Tạo Hoá cấp Chuẩn Điện chủ bình thường rải.

“Thực lực của Hạ Ngôn có thể đã tiếp cận Tạo Hoá cấp Điện chù!”

Cao Cường giật mình, trong lòng thẩm nghĩ.

“Hạ Ngôn xâm nhập Bí cảnh kia khẳng định đã chiếm được ưu đãi rất lớn. nếu không thi tốc độ tu luyện không thể nhanh tới như thế được!”

Có người thầm nghĩ trong đầu.

“Thật sự là khó tin, nếu không phải là tận mắt nhìn thấy thì ta thật sự không thể tin nổi trong thời gian ngắn thế mà hắn lại có tiến bộ kinh khủng như thế’”

Vương Vĩnh Chí trợn mắt há mồm nghĩ.

Hướng Hoàng bị một chưởng của Hạ Ngôn chấn bay đi lúc này cũng trở nên ngây ngốc. Thực lực của Hạ Ngôn không ngờ đã lọi hại như thế. Tuy chỉ là một chường nhưng hắn đă hiểu ra mình còn xa mới là đối thủ của Hạ Ngôn. Nếu giờ liều mạng thì cũng chỉ có kết cục như Đổng Hoa mà thôi. Đổng Hoa cũng chính là cường giả Tạo Hoá cấp Chuẩn Điện chủ của TinhLaGiới hắn.

Hạ Ngôn có thể giết chết Đổng Hoa thì cũng có thể giết chết được Hướng Hoàng hắn.

Sau khi kinh hãỊ sắc mặt của hắn cũng xám như đất. không dám tiếp tục công kích Hạ Ngôn nữa.

- Hạ Ngôn, ngươi to gan lớn mật. đám hại tu luyện giả Tinh La Giới ta!

Hướng Hoàng đứng xa xa. lớn tiếng quát.

Phần đông tu luyện giả ở nơi trú địa này cũng chậm rãi xúm lại đây. Bọn họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Tại nơi trú địa này giờ có tu luyện giả của cả tám đại thế giới. Tám đại thế giới này đều của cùng một Giới chùf đều đo Giới chủ mở ra.

- Hướng Hoàng, ngươi đừng vội đồi trắng thay đen! Khi trước, ngươi cùng hai tên Trinh Thượng Vản kia đuôi theo ta khi ta rời khỏi nơi tĩú địa, vốn muốn giết ta nhưng sau ta lại trốn được. Giờ ngươi lại công kích tạ cho rằng ta thật sự rất dễ bị khi dễ sao?!

Hạ Ngôn tức giận quát.

Phần đông tu luyện giả nghe thế đều lộ ra vẻ mê mang.

- HạNgôạ ngươi...

Hướng Hoàng run rây kịch liệt, nộ khí trùng thiên, trên nào tràn đầy gân xanh nhưng lại không dám động thủ với Hạ Ngôn lần nữa!

- Lặo giày hét thêm nữa cần thận bản cẩu gia cắn chết ngươi.

Thô Câu ở một bên Hạ Ngôn nóỊ thê hiện sự tôn tại của mình. Nó nếu không nói gì thì thật sự đúng là không có nhiều người chú ý tới nó. Khi nó không biến thân thì cũng không khiến người ta chú ý nhiều. Nhiều nhất cũng chỉ là khiến người ta cảm thấy kỳ lạ vì Hạ Ngôn lại mang theo một con chó đi vào bãi săn bắn ngoại giới mà thồi.

Giờ nó lên tiếng lập tức khiến mọi ánh mắt đều nhìn vào. Con chó có thể nói được thì cũng không tằm thường. Ngay cả linh thú đều không thê nói được tiếng người.

- Đồ con chó...

Hướng Hoàng lại giận đữ. Bị Hạ Ngồn áp chế còn chưa tính, đù sao Hạ Ngôn cũng là con người. Nhưng giờ không ngờ lại bị cả một con chó uy hiếp.

- Dám lăng nhục bản cẩu gia. lớn mật!

Thô Câu giận dừ. bốn vó mạnh mẽ đạp xuống, thân ảnh màu xám nhanh như một tia chóp, lao tới bên cạnh Hướng Hoàng, há miệng cắn một ngụm.

- Ah!

Hướng Hoàng kêu thảm một tiếng, một cánh tay máu chảy đầm đìa. Hắn không ngờ không thể né tránh được một ngoạm này của Thổ cẩu. Tốc độ của Thổ cẩu thật sự quá nhanh!

Thấy một màn này. đa số tu luyện giả đều đồi sắạ không ngờ rằng Thổ cẩu lại uy mãnh như thế? tốc độ nhanh tới cùng cực. Ngay cả cường giả Tạo Hoá cấp Chuân Điện chủ cũng không kịp phản ứng.

- Đáng chết! Ta muốn giết con chó ngươi!

Hai mắt Hướng Hoàng đều đò bừng lên. sát khí xông thiên, mạnh mẽ lao về phía Thổ cẩu. Thản ảnh Hạ Ngôn khẽ động, chắn trước mặt Hướng Hoàng, lạnh lùng nhìn hắn.

- Hạ Ngôn, ngươi đừng quá phận!

Trong đám người vây quanh này có người lên tiếng. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua lập tức nhận ra đây chính là tu luyện giả của tu luyện giả. Tên tu luyện giả này cũng có cấp bậc Chuẩn Điện chú. Hắn thật sự là nhịn không được nên mới lên tiếng.

- Ngươi là ai?

Hạ Ngôn lạnh lùng hòi.

Tuy rằng hắn đã nhìn ra người này là tu luyện giả của Tinh La Giới nhưng cũng cố ý hòi

lại.

- Ta là Mã Cường của Tinh La Giới.

Tên tu luyện giả này trầm giọng nóỊ sau đó tinh quang loé lên.

- Hai đại thế giới Tinh La Giới và Lang Tà Giới đã họp tác với nhau. Tu luyện giả của hai đại thế giới chúng ta không nên cừu thị đối phương. Có mâu thuẫn gì thi cần chờ đám người Điện chủ trở về rồi thảo luận cách giải quyết. Hướng Hoàng tu luyện giả. ngươi cũng tạm thời buông lửa giận đi!

Nghe được thanh âm của Mã Cường, cơ mặt Hướng Hoàng rung rung. Linh lực dưới chân khẽ chuyên, lại bay vê phía đám người Tinh La Giới. Chỉ là ánh mắt hắn vẫn nhìn trừng trừng vào Hạ Ngôn và Thổ cẩu, trong lòng quả thực là hận thấu xương.

  #947  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 956: Di tích hiện thế!

Tuy rằng trong lòng cực kỳ căm hận, nhưng lại hoàn toàn không có biện phập. Với thực lực của Hướng Hoàng hắn hiện tại, tuyệt đối không phải là đối thủ của Hạ Ngôn. Mà nếu muốn vây công Hạ Ngôn, điều đó hoàn toàn không có khả năng thực hiện, bởi vì tại đây rất đông tu luyện giả Lang Tà Giới khẳng định sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Tuy rềng Lang Tà Giới này là đại thế giới khai sáng ra thời gian không dài lâu lắm so với các đại thế giới khác, theo tổng thể mà nói, số lượng cường giả cảnh giới Tạo Hóa trên Lang Tà Giới, cũng không nhiều bằng những đại thế giới có lịch sử lâu dài kia. Nhưng nơi này chính là nơi dừng chần của Lang Tà Giới, Lang Tà Giới có được ưu thế sân nhà, cho nên tại nơi dừng chân lúc này, trong tám đại thế giới, số lượng tu luyện giả Lang Tà Giới cũng là nhiều nhất.

- Lão già kia! Xem ra ngươi không phục ta lắm thì phải! Bản cầu gia có cần thêm trên người của ngươi vài cái dấu vết thật sâu nữa hay không?

Thổ cẩu. ở bên cạnh Hạ Ngôn nhếch miệng nói.

Nghe lời nói của Thổ cẩu, đám đông tu luyện giả ở chung quanh cũng đều có chút hoảng sợ nhìn Thổ cẩu, con chó này thật thái quá. Mà Hướng Hoàng thì biến sắc, thần thể không tự kìm hãm được giật minh run sợ. Hắn biết lõ vừa rổi lúc Thổ cẩu phóng lại cắn hắn cũng không phải hắn xem thường sơ ý, mà đúng ra là hắn không kịp né tránh. Đồng thời lực lượng pháp tắc của hắn khống chế, dường như không có ảnh hưởng chút nào với con chó chết này.

- Được rồi. Thổ cẩu! Không cẩn chấp nhặt với bọn họ!

Hạ Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Thổ cẩu. nói, sau đó lại nhìn về phía đám người Cao Cương:

- Các vị sư huynh! Chúng ta có thể đến chỗ nào nói chuyện hay không? Tamuốnhỏi một chuyện!

-Được!

Đám người Cao Cương cười lên tiếng tĩả lời.

Vài tu luyện giả Lang Tà Giới quen biết Hạ Ngôn, theo Hạ Ngôn tới một chỗ hèo lánh trong nơi dừng chân.

- Các vị sư huynh! Trong thời gian hơn mười năm này, ta vẫn luôn ở trong địa phương kỳ quái đó, cho nên cũng không biết gì về tình hình ồ bên ngoài

Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng nói.

- Nhiều tu luyện giả của tám đại thế giới đều tụ tệp ở nơi dừng chần Lang Tà Giới chúng tạ, có phải đã xảy ra đại sự gì hay không?

Hạ Ngôn dừng lại một chút, sau đó trầm giọng đò hỏi.

Hạ Ngôn có một loại cảm giác có chuyện gì đó phát sinh. Hơn nữa mới vừa rồi tên Mã Cường Tinh La Giới kia cũng nói: “Chờ Điện chủ bọn họ trở về”, những lời này không phải ý muốn nói chính là Điện chủ Hạch Tâm các đại thế giới đang đi tới địa phương nào đó sao?

- Hạ Ngôn! Di tích thượng cổ kia đã hiện thế!

Cao Cương lập tức nói ra.

- Một tháng trước, Lang Tà Giới đột nhiên xuất hiện một dao động kỳ quái, tại bãi săn bắn ngoại giới phụ cận nơi dừng chân, cũng có xuất hiện năng lượng không bình thường, sau đó Điện chủ Hạch Tâm các đại thế giới, cùng với một số cường giả cấp Điện chủ cường đại đều hiện thân ở bãi săn bắn ngoại giới. Cuối cùng, ngay cả Giới Chủ đại nhân cũng đích thần đến đây. Hiện tại, bọn họ đều cùng nhau đi tới chỗ di tích thượng cổ hiện thế rồi.

Cao Cương nói tiếp với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy! Còn đám người chúng ta đều ở lại chỗ này chờ mệnh lệnh, chưa nhận được lệnh, không được đi tới chỗ di tích hiện thấ

Vương Vữứi Chí cũng nói tiếp một câu.

- Quả nhiên đã hiện thế!

Hạ Ngôn trầm ngâm, rồi nói.

Di tích thượng cổ hiện thạ đương nhiên Hạ Ngôn cũng muốn đi xem, nói không chừng còn có thể từ trong đó thu được một ít chỗ tốt thật lớn. Đưang nhiên, hiện tại khẳng định có rất đông cường giả tới chỗ di tích thượng cổ hiện thế này, chỉ sợ không thể tránh được chém giết tranh giành nhau. Néu muốn đi, cũng phải chịu rất nhiều phiêu lưu mạo hiểm.

Hạ Ngôn hỏi với ánh mắt sáng ngời:

- Di tích thượng cổ đó ở đâu?

- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ ngươi muốn đi xem đi tích thượng cổ này?

Vương Vĩnh Chí nhíu mày nhìn Hạ Ngôn hòi.

- ổ! Di tích thượng cổ hiện thạ đương nhiên ta cũng muốn đi xem!

Hạ Ngôn cười cười thản nhiên nói.

- Nhưng... Giới Chủ đại Nhân đã truyền xuống mệnh lệnh, chì có Tạo Hóa cấp Điện chủ, mới được đi tới di tích!

Cao Cương nhíu mày, chậm rãi nói một câu.

- Đúng vậy! Ý của Giới Chủ đại nhân là nói, néu thực lực không có đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, nếu đi tới di tích này, thì rất khó sống sót đi ra.

Vương Vĩnh Chí gật gật đầu nói với giọng ngưng trọng.

Những người khác cũng gật đầu phụ họa theo.

- Không sao! Thực lực của ta vừa mới thỏa mãn yêu cẩu này!

Hạ Ngôn lộ ra vẻ tươi cười nói.

- Cái gì?

- Hạ Ngôn! Ngươi là nói, ngươi đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ? Cái này...

Mấy tu luyện giả Lang Tà Giới đều trợn to mắt tròn xoe nhìn Hạ Ngôn.

Vừa rồi tuy rằng Hạ Ngôn ra tay đánh ra một chường đấu với Hướng Hoàng Tinh La Giới kia, mọi người đều trông thấy rõ ràng, biết rằng thực lực của Hạ Ngôn dường như lại có tăng lên so với lúc vừa mới tới bãi săn bắn ngoại giới này, nhưng cũng không ai nghĩ rằng: Hạ Ngôn có thể sánh ngang với Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Ha ha! Còn nhờ các vị sư huynh nói cho ta biết vị trí của di tích thượng cổ kia. Các vị sư huynh xin yên tâm, ta đi di tích thượng cổ lần này, cũng nhất định sẽ hết sức cẩn thận!

Hạ Ngôn đưa mắt nhìn từng người, rồi nói.

- Hạ Ngôn! Chỗ di tích đó ngay tại phía đông bắc cách nơi dừng chần Lang Tà Giới chúng ta hơn năm trăm vạn dặm. Lúc này, ở địa phương đó chỉ sợ đã rất náo nhiệt, không biết bao nhiêu cường giả của các đại thế giới đều chạy tới nơi đó!

Cao Cương nói thẳng ra

Hạ Ngôn nếu đã có được thực lực có thể so với cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ, hắn nói cho Hạ Ngôn biết vị trí cũng không có gì quan trọng. Hom nữa, chuyện này cũng không phải là bí mật gi, tu luyện giả trong nơi dừng chần này đều biết vị trí của di tích hiện thấ Chì là bọn hắn không được phệp đi tới di tích, phải chờ sau khi Nhận được lệnh mới có thể hành động, bản thân bọn họ không có đủ thực lực.

- Ta biết rồi! Đa tạ các vị sư huynh! Vậy giờ ta đi xem, rốt cuộc di tích thượng cổ là như thế nào?

Hạ Ngôn khẽ thi lễ rồi nói với mọi người.

- Hạ Ngôn! Ngươi nhất định phải cẩn thận!

Vương Vĩnh Chí hít sâu một hơi nói.

- Tabiếtrồi!

Hạ Ngôn gật gật đầu thật mạnh:

- Cái mạng của minh, ta khăng định sẽ không tùy tiện mạo hiểm.

Sau đó, Hạ Ngôn mang theo Thổ cẩu bay đi về phía chần trời hướng đông bắc. Hơn năm trăm vạn dặm với của tốc độ Hạ Ngôn hiện tại, cũng không tới nửa canh giờ là tới nơi.

- Chủ nhân! Chúng ta hiện tại là tới đi tích thượng cổ đó tìm kiếm bảo tàng sao?

Thổ Cẩu đi theo bên cạnh Hạ Ngôn, trong miệng hỏi.

- Trước tới xem sao rồi hẵn tính! Lúc này ở chỗ đó khẳng định là tụ tập rất đông cường giả, chúng ta chưa chắc có cơ hội!

Hạ Ngôn trầm ngâm, rồi nói.

Có cơ hội hay không có cơ hội Hạ Ngôn cũng không miễn cưỡng. Dù sao Giới chủ, Điện chủ Huyền Thượng Vũ mấy người đều ở đó, mình tới cũng không phải một thần một mình

- Grào! Chủ nhân! Nhất định phải lấy cho được bảo tàng! Chúng ta nhất định phải lấy được bảo tàng thật nhiều!

Đôi mắt Thổ cẩu màu xanh giống như hai viên bảo thạch màu xanh biếc, nó vừa lắc lư cái đầu to và cái đuôi vừa nói, thân ảnh bay nhanh nhưtia chóp.

-Đó là...

Từ khi Hạ Ngôn rời nơi dừng chân của Lang Tà Giới đến đây, thời gian còn chưa tới nửa canh giờ. Lúc này Hạ Ngôn đã nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị hư hư thực thực của di tích thượng cồ.

Chi thấy ở ngoài mấy chục vạn dặm, Hạ Ngôn đã có thể nhìn thấy một tầng sương mù màu vàng, không biết từ đâu lan tràn ra, ánh sáng vàng chói mắt. Những sương mù màu vàng

này, chiếm cứ địa vực kéo dài liên tiếp ra hai bên nhìn không thấy rõ. Với thị lực của Hạ Ngôn cũng không thể nhìn thấy điểm cuối kéo dài của hai bên.

Từng luồng năng lượng quỷ dị ở trong không khí, lúc nào cũng có thể cảm giác được.

- Đây chính là chỗ di tích hiện thế sao!

Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng.

- Chúng ta trước giảm chậm lại tốc độ phi hành, chú ý phải cần thận một chút!

Hạ Ngôn dặn dò Thổ cẩu.

- CM nhân! Tabiếtrồi!

Thổ cẩu lập tức hạ thấp xuống, dáo dác nhìn bốn phía.

Lại đi tới mấy vạn dặm, trên mặt đất đã có thể thấy được từng đạo vết rách, cũng nhìn thấy rõ ràng lợp sương mù màu vàng. Trong màn sương mù màu vàng thình thoảng lại có một luồng gió xoáy phóng lên trời cao, khiến cho người la từ xa xa đã biết có năng lượng kỳ diệu ẩn chứa trong đó.

- Cũng không biết Giới chủ, Điện chủ bọn họ có phải đều ở bên trong sương mù màu vàng này hay không?

Hạ Ngôn nhíu mày.

Lúc này cũng có thể thấy rõ bên ngoài màn sương mù, cũng không có bóng đáng tu luyện giả nào. Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. còn cách màn sương mù màu vàng, đại khái không đến mười vạn dặm.

Càng tới gần thấy vết nứt trên mặt đất lại càng lớn, dần dẩn hình thành một cái khe sâu.

- Chỉ sợ di tích đó cũng ở trong khu vực sương mù màu vàng kỳ quái này!

Hạ Ngôn thầm suy đoán trong lòng, lẩmbâm nói.

Lại đi một lúc lâu sau, Hạ Ngôn đã tới phía trước màn sương mù, cách màn sương mù vẻn vẹn chỉ có vài trăm dặm. Tới đây. Hạ Ngôn đã có thê cảm nhận được rõ ràng lực lượng của màn sương mù màu vàng phát ra. Trong màn sương này, không ngờ lại có một loại sát khí mãnh Hệt, nếu là tu luyện giả thực lực hơi thấp, chì sợ ngay cả sát khí này cũng ngăn không được, linh hồn sẽ bị suy yếu đi.

- Quả nhiên là không tầm thường!

Hạ Ngôn gật gật đầu.

Sát khí này, trực tiếp hình thành uy hiệp đối với linh hồn của tu luyện già. Nếu tu luyện giả linh hồn yếu đuối, trong nháy mắt sẽ bị xóa bỏ, biến thành thân xác không hồn, không có tư tưởng.

- Không ngờ... nhìn không thấu qua được đám sương mù màu vàng này!

Lập tức, Hạ Ngôn lại hoảng sợ lắc đầu.

Cho dù là Hạ Ngôn thị lực cực tốt cũng chỉ có thể nhìn thấy trong vòng mấy chục thước, nhìn sâu vào bên trong đều không thấy gì. Mà thần thức cũng hoàn toàn không thể xuyên thấu được, muốn dò xét có gì trong đám sương mù, đều không có khả năng. Thần thức xuyên vào trong sương mù, sẽ dần dần yếu bớt, không bao xa liền hoàn toàn biến mất.

- Thổ cẩu! Chúng ta có vào hay không đây?

Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu dừng lại ở ngoài cách màn sương mù màu vàng vài trăm dặm. Sau một hồi thử dò tia, Hạ Ngôn xoay người nhìn về phía Thổ cẩu hỏi.

Sương mù màu vàng này quả thật không tầm thường, ngay cả Hạ Ngôn cũng không dám tùy tiện tiến vào, cho nên mới hỏi Thổ cẩu. rốt cuộc có nên đi vào hay không. Bên trong sương mù hết thảy đều không thể thấy rõ, Hạ Ngôn cũng không biết Giới chủ, Điện chủ bọn họ, có phải ở trong sương mù màu vàng hay không. Nêu như mạo muội xông vào, ai biết có thể gặp phải nguy hiểm gì ttí mạng hay Không?

- Vào! Đương nhiên phải đi vào! Chủ nhân! Nêu gặp phải nguy hiểm gi, cùng lắm thì ngài thu ta vào trong nhẫn không gian, sau đó ngài chạy trốn. Giống như thời điểm chúng ta bị con Hỗn Độn Thú kia đuổi giết vậy!

Thổ cẩu lập tức phát biểu ý kiến của mình.

“Con chó chết này quả thật rất có tinh thần mạo hiểm!”

- Được! Vào thi vào! Không mạo hiềm làm sao có thể có thu hoạch?

Hạ Ngôn cũng hạ quyết tâm, quyết định phải đi vào nhìn xem trong màn sương mù màu vàng, đến tột cùng có gì. Màn sương mù màu vàng chiếm cứ địa vực rộng lớn như thể, bên trong cho dù có tu luyện giả các đại thế giới khác hoặc là một ít hung thú hay không, cũng rất khó xảo họp gặp phải...

  #948  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 957: Chém giết cực kỳ lãnh liệt!

Bên trong màn sương mù màu vàng từng đợt từng đợt năng lượng quỷ dị cuồn cuộn lưu chuyển không ngừng. Thị lực của Hạ Ngôn, tuy rằng không thể nhìn thấu vảo màn sương mù màu vàng này, nhung vẫn có thể nhìn đến rõ ràng ở bên ngoài màn sương mù, thỉnh thoảng xuất hiện một com lốc xoáy khủng bố. Bởi vậy có thể thấy được, sương mù màu vàng này ẩn chứa năng lượng dồi dào biết bao.

Thân ảnh chợt lóe, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu liền bay vào bên trong màn sương mù.

- Thật mạnh!

Vừa mới bước vào bên trong sương mù, Hạ Ngôn liền cảm giác được lực lượng áp chế thật lớn từ bốn phưcng tám hướng ép tới thật mạnh trên người mình. Cho dù là thân thể không có động tác gi, đều phải chịu đựng lực ép thật lớn. Tại trong màn sương mù này, tất nhiên phi hành tiêu hao linh lực phi thường kinh người, nếu như chiến đấu kịch liệt trong sương mù này, chi sợ tiêu hao năng lượng ngay cả cường giả Tạo Hóa bình thường đều khó có thể cung cạp đủ được!

“Không hổ là đi tích của đại năng thượng cổ lưu lại, hiện tại còn chưa thấy tăm hơi di tích thượng cồ, vèn vẹn chỉ sương mù tràn ngập ở bên ngoài mà đã lợi hại nhưthế!” Hạ Ngôn vừa chậm rãi đi trong sương mù, vừa phóng thần thức tận lực dò tra, cảm ứng động tĩnh ở chung quanh minh. Tiến vào bên trong sương mù màu vàng, nhưng thật ra có thể thấy rõ cành vật trong phạm vi một ngàn thước.

- Chủ nhân! Phía trước có rất nhiều Nhân loại đang chiến đấu kịch liệt!

Ánh mắt xanh âm u của Thổ cẩu tỏa sáng, cất tiếng nói.

-Cái gì?

Hạ Ngôn sửng sốt nhìn về phía Thổ cẩu.

- Ta có thể thấy được phía trước có mấy trăm người đang chém giết! Ái chà! Một người đã chết!

Thổ cẩu tru lên một tiếng.

- Ta không thấy gì, không ngờ ngươi có thể nhìn được, ngươi có thể nhìn thấu qua sương mù này bao xa?

Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi, xem ra thị lực của Thổ cẩu ở trong sương mù còn mạnh han so với thị lực của mình.

- Ta cũng không biết! Ta có thể nhìn thấy ngửi được có mấy trăm người đang chém giết, xa hem nữa cũng không thấy rõ!

Thổ cẩu lắc lư cái đầu nói.

- Ừ! Chúng ta qua đó xem!

Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, mắt chợt lóe sáng nói.

- Đáng giận!

- Linh lực của chúng ta tiêu hao thật lớn! Tại trong sương mù này rất khó khôi phục lại! Hiện tại hoàn toàn không thoát ra được. Bất kể phi hành hướng nào, màn sương mù vàng này hình như đều là vô cùng vô tận!

Bên trong màn sương mù mờ mờ, thỉnh thoảng bóng người trong đó xuyên qua xuyên lại, cũng không phải chỉ có mấy tĩăm người. Tu luyện giả Thổ cẩu nhìn thấy cũng chì là một khu vực nhỏ mà thôi.

“Ầm!”

Hai luồng năng lượng va chạm nhau, không gian đều chấn động kịch liệt, thế nhưng đám sương mù màu vàng quỷ dị đó, cũng không có dấu hiệu tiêu tán chút nào.

-Cổ Phương! cần thận!

Một lão già phóng ra khí tức cuồng bạo, hét lớn một tiếng, thân ảnh liền vù một cái bay đi, tưng một kiếm chém về phía hai người đang vậy công một gã mặc áo bào trắng.

Hai người kia thấy kiếm khí cuồn cuộn đánh úp tới, vội vàng ngăn cản, tự nhiên tạm thời buông tha đuổi giết gã áo bào trắng. Tu luyện già áo bào trắng thùa cơ hội này, rất nhanh xoay người một cái chạy thoát ra ngoài. Hắn hít mạnh một hơi, ngón tay vừa động, xuất ra mấy viên Quy Nguyên Đan nuốt vào.

- Tề Liên Vân! Đa tạ!

Tu luyện giả áo bào trắng nuốt vào mấy viên Quy Nguyên Đan, sau đó nói lời cảm tạ lão già đã viện trợ mình.

- Đừng khách sáo! Chúng ta đánh chết hai tên này nói sau!

Tề Liên Vân rất nhanh lớn tiếng nói với cổ Phương.

- Được!

Cổ Phương vận chuyển linh lực, phóng vọt trò lại, thúc động thần khí họp lực cùng Tê Liên Vân công kích hai người kia. Hai người đó lại đưa mắt ra hiệu một cái, rồi vội vảng rút lui bay đi.

CỒ Phương cùng Tề Liên Vân đều thở một hơi dài nhẹ nhõm, nuốt vào Quy Nguyên Đan khôi phục linh lực tiêu hao trong thần thẩ

- Tê Liên Vân! Nếu chúng ta không thể thoát được ra ngoài màn sương mù này, chỉ sợ sớm hay muộn sẽ hao hết linh lực. Quy Nguyên Đan cũng không thể hoàn toàn khôi phục linh lực tiêu hao của chúng ta!

Cổ Phương lo lắng nói.

- Đúng vậy! Nhưng đi hướng nào mới có thể rời khỏi khu vực sương mù này chứ? Cũng không biết Giới Chủ đại nhân bọn họ đã đi đến địa phương nào rồi!

Tề Liên Vân lắc đầu, thở dài một tiếng nói.

- Đi chết đi!

Đúng lúc này, ba luồng kiếm khí đẩy sát Khí âm trầm rất nhanh tiếp cận, phủ chụp xuống đầu hai người.

Chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn âm trầm, sát khí sắc bén này cũng đã tới gần sát đỉnh đầu hai người.

- Vô sỉ hỗn đàn! Lại muốn đánh lén chúng ta!

Cổ Phương gầm lên nói, thần khí phòng ngự trong nháy mắt hình thành lợp phòng hộ, sau đó thần thể lui nhanh tĩánh né. Động tác của Tề Liên Vần cũng không sai biệt lắm. Trong tình hình đó chỉ thoáng một cái, liền có thể quyầ định sống chết của cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ.

“Ầm!”

Ngay lúc hai người bị bao vây công kích muốn tìm biện pháp thoát thân, một luồng kiếm quang từ một hướng khác bay vèo tới, tạm thời càn trở một chút kiếm khí của ba người kia đang công kích tới cổ Phưcng cùng Tề Liên Vân.

- Cổ Phương, Tê Liên Vân! Các ngươi không có việc gì chứ?

Một bóng người từ trong màn sương mù lộ ra, lên tiếng hỏi tình trạng của hai người cổ Phương. Tẻ Liên Vân.

- Không có gì! Đa tạ Phương Trường Hà!

Hai người cất tiếng trả lời người cứu viện bọn họ.

Mà bagã tu luyện giả công kích cổ Phương cùng Tề Liên Vân kia, lúc này thấy đánh lén thất bại, lại rất nhanh lần vảo màn sương mủ, không có dừng lại chiến đấu.

- Ôi! Phần lớn tu luyện giả mấy đại thế giới chúng ta đều bị vây khốn. Xem ra chống đỡ không được bao lâu nữa rồi!

Phương Trường Hà lắc đầu thờ đài nói.

- Cái gì?

Cổ Phương cùng Tể Liên Vân đều cả kinh!

Ba người bọn họ đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ của Lang Tà Giới. Lang Tà Giới cùng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ của bảy đại thế giới kia, ở dưới suất lĩnh của Giới Chủ đại nhân đi vào đến trong sương mù màu vàng này. Sau đó không lâu, mọi người liền gặp phải nhóm địch Nhân đầu tiên, song phưcng chiến đấu kịch liệt. Tiếp đó, lại xuất hiện địch nhân khác nhau, mọi người hoàn toàn rơi vào trong hỗn chiến.

- Giới Chủ đại nhân cùng mấy người Điện chủ Hạch Tâm của tám đại thế giới, dường như đều tiếp tục đi sâu vào trong màn sương mù. Theo mấy người Giới chủ nói: ở trung tâm mần sương mù màu vàng này chính là địa điềm di tích.

- Không biết từ đâu tới đây rất nhiều Tạo Hóa cấp bậc Chuẩn Điện chủ, ước chừng có mấy vạn người, bọn họ kết họp thành một cái đại trận công kích, bao vây rất nhiều tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ ở bên trong.

Phương Trường Hà tiếp tục nói.

- Chúng ta có biện pháp nào giải cứu hay không?

Cổ Phương lập tức hỏi.

- Rất khó! Vừa rồi ta cùng mấy tu luyện giả đại thế giới khác đã thửđi tới, nhưng tới bên ngoài đại tiận đó, liền gặp rất nhiều địch nhân ngăn cản! Hiền nhiên đại tiận có một số Tạo Hóa thực lực cường đại thủ hộ, bọn họ đã sớm chuẩn bị kế hoạch này từ trước rồi!

Phương Truong Hà lắc đầu nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Cổ Phương nhói mày hỏi.

-Ôi...

“Vèo!”

Một tiếng kiếm khí xé gió, rất nhanh đánh úp lại, ba người tâm thần vừa động, đồng thời tế ra thần khí, đánh về hướng luồng kiếm quang kia.

- Còn muốn chạy?

Phương Trường Hà hét lớn một tiếng, ở lúc kiếm quang giảm xuống, hắn nhìn thấy bóng người nọ chợt lóe, sắp chạy trốn, lập tức phóng vọt tới tung một loại đại thần thông trực tiếp

đánh theo.

Cổ Phương cùng Tề Liên Vần cũng lập tức chuyển hướng hai luồng kiếm quang, một trước một sau chém tới tên tu luyện giả ra tay đánh lén mình. Tu luyện giả kia tuy cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, nhưng làm sao có thể chống đỡ được công kích của ba người liên thủ. Hơn nữa lúc này linh lực bản thân của hắn cũng bị tiêu hao nghiêm trọng.

Gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đó chi kịp hét thảm một tiếng, liền bị đánh trúng bỏ minh.

- Chúng ta tốt han là mau nghĩbiện pháp rời khỏi khu vực sương mù màu vàng này. Nêu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta đều phải chết ở chỗ này!

Tê Liên Vần có phần nôn nóng nói.

Bọn họ bị nhốt trong màn sương mù đã có mấy ngày rồi! Tu luyện giả Lang Tà Giới đều đã chết không ít. Có một số người quen biết, thậm chí đã quen nhau mấy trâm vạn năm, nhưng lại trơ mắt nhìn họ ngã xuống trong trận chiến này, về sau không còn cơ hội gặp lại.

Loại chém giết đến mức độ này, đối phương không có khả năng cho ngươi cơ hội gi, vừa ra tay chính là ngay cả linh hồn cũng hoàn toàn gạt bò. Sau khi thân thể tu luyện giả bị hủy diệt, linh hồn liền trở nên phi thường yếu ớt, không chịu nồi một kích. Tu luy ện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ mát đi thân thể, thi linh hồn của hắn ngay cà công kích của một gã cảnh giới Thiên Thần cũng không thể chống lại được. Chi cần cấp cho tu luyện già cảnh giới Thiên Thần một ít thời gian, thì hoàn toàn có thể hủy diệt linh hồn của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Màn sương mù chết tiệt này!

Cổ Phương nghiến răng nghiến lợi mắng.

-Ồ?

Phương Trường Hà trọn to mắt:

- Mau đi cứu người kia, đó cũng là tu luyện giả tám đại thế giới chúng ta!

Phương Trường Hà nhìn thấy cách đó không xa, một gã mặc hắc bào đang lọt vào vòng đánh nhau kịch liệt, tùy thời có thể bị chém chết. Người này tuy rằng không phải tu luyện giả của Lang Tà Giới, nhưng cũng là người của tám đại thế giới trong hợp tác.

Hiện tại ở loại tình huống này, phải đoàn kết hết thảy lực lượng lại, bằng không sẽ bị địch nhân dần dần tiêu diệt như tằm ăn lên, cuối cùng tẩt cả mọi người đều phải chểt ở chỗ này.

- Đi cứu hắn!

Cổ Phương cùng Tê Liên Vân cũng lập tức đáp.

Có thẻ có nhiều người, thì lực lượng tăng lên!

- Đã chết nhiều người như vậy!

Lúc này, Hạ Ngôn ngủi ttaấy mùi máu tanh nồng nặc. Trãi mặt đất, nẳm ngồn ngang rất nhiều thi thể máu chảy đầm đìa Tuy rằng những thi thể này đều đã mất đi sinh cơ, nhưng chi cần nhìn trên thi thể thi biết những người chết đi này khẳng định đêu là cảnh giới Tạo Hóa cường đại.

- Đây đâu phải mấy trăm người chém giết, mà khẳng định ở đây phải có mấy ngàn người! Hơn nữa, đều là cường giả Tạo Hóa cập Điện chủ!

Hạ Ngôn có chút khiếp sợ nói.

Những tu luyện giả này, không biểt là đến từ bao nhiêu đại thể giới!

- ổ? Sao lại thế này, lực lượng pháp tắc của những người này, hiển nhiên đều là Tạo Hóa cấp Điện chủ. Nhưng mà lực lượng hiện tại của bọn hắn lại chỉ ở mức Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ!

Hạ Ngôn tập trung chú ý nhìn công kích của những người đang chiến đầu kịch liệt kia, phát hiện công kích của họ hiện tại đã rất yéu, chỉ tương đương với trình độ Tạo Hóa cấp bậc Chuẩn Điện chủ bình thường.

Nểu bỏ đi ảnh hưởng lực lượng pháp tắc, hiện tại cho đù là một gã Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bình thường, đều có thể giao chiến cùng những người này, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định sẽ không bị thua.

- Oa oa oa! Chủ nhân! Chúng ta mau đi giết chết vài tên cướp thần khí của chúng đi!

Thổ cẩu liếm mép, có chút không kiềm chế được, cào cào móng vuốt trên mặt đất.

- Trước nhìn kỹ hẵn nói, hiện tại cũng không biết ai là địch ai là bạn!

Hạ Ngôn liếc nhìn Thổ cẩu một cái, nhíu mày nói

Những tu luyện giả này, Hạ Ngôn nhìn qua đều không quen mặt, cũng không biểt ai là địch nhân ai là bằng hữu!

  #949  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 958: Gặp lại Điện chủ Lưu Tô!

- Thật sự là quá hỗn loạn nha!

“Lại chết một người! Sau tĩận chiến này, chi sợ cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ của rất nhiều đại thế giới, đều phải giảm đi rất nhiều. Vì một cái di tích, không ngờ lại chết nhiêu người như vậy!” Hạ Ngôn cũng có chút cảm khái, lúc này hắn cùng Thổ cẩu ẩn ở chỗ cách chiến trường khá xa Các tu luyện giả đang bận rộn chém giết nhau... nhưng thật ra không ai chú ý tới một người một chó này.

“Vù!”!

Một cái bóng đen, thẳng tập từ trên bầu trời xa xa bay lại đây, trong lòng Hạ Ngôn cả kinh, lập tức thúc động linh lực.

“ồ? Đây không giống như đang công kích ta!” Ngay sau đó. Hạ Ngôn ngưng động tác, chăm chú nhÙỊ mới phát hiện bóng đen bay tới này lại là một thi thể cả người đẩy máu tươi.

“Phịch!” một tiếng!

Thi thể này vừa đúng lúc rơi xuống trước người Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. Thi thể rơi xuống đất, đã hoàn toàn mát đi sinh cơ, ba kiện thần khí lộ ra trẽn thi thể của nàng, đây là một nữ tu luyện giả Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Grào!

Thổ cẩu phản ứng thật thần tốc, há miệng rỗng một tiếng, nhảy vọt tới chộp ba kiện thần khí ngậm trong miệng. Con chó chết này nhìn thấy thứ gì đó đáng giá, luôn luôn là làm việc "nhản đức” không nhường ai.

- Nghiệt súc! Lại dám như thế!

Ngay thời điềm Thổ cẩu ngậm ba kiện thần khL một tiếng hét phẫn nộ từ xa xa truyền đến. Tiếp theo, bóng người bay tới rất nhanh hiện rõ ra, đồng thời một luồng kiếm khí sắc bén chém thẳng tới Thổ cẩu.

- Oa oa oa!

Thổ Cẩu la to, dưới chân giậm mạnh, thân mình nhảy vọt lên rồi hạ xuống. Một kiếm này nhìn qua dường như đã đánh trúng nó, nhưng nó lại không một chút tổn thưcng gì. Khi kiếm khí hoàn toàn tiêu tán trong không gian, Thổ cẩu vẫn là giống lúc bắt đầu nhảy lên hạ xuống như vậy. ngay cà da lông cũng không có một chúi sứt mẻ gi. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy, biết Thô Cầu chi là lợi dụng tốc độ cùng một ít không gian độc lập, tránh thoát luồng kiếm khí này.

- Ồ? Là con chó xám? Người nọ phóng ra một kiếm không có tạo thành uy hiệp với Thổ Cẩu, lại kinh ngạc nói ra một câu như vậy.

- Ngươi là Hạ Ngôn của Lang T à Giới?

Gã tu luyện giả chú ý tới Hạ Ngôn, lên tiếng hỏi

-Là ta!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Ta là Kha Tây của Càn Lỗ Giới! Tacó nghe nói qua ngươi và con chó này của ngươi!

Kha Tây nhìn Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu nói

Tu luyện giả của tám đại thế giới đi vào nơi dừng chân Lang Tà Giới, hầu nhưđa số đều biết Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. Trận chiến giữa tu luyện giả Tinh La Giới cùng Hạ Ngôn ở mười năm trước, đúng là khiến cho người ta nhớ mãi khó quên. Cho nên Kha Tây này cũng nghe nói về Hạ Ngôn, tuy rằng chưa gặp mặt, nhưng Thổ cẩu cũng là một dấu hiệu phi thường tốt.

Kha Tây đương nhiên biết rõ, mặc dù chiến lực của mình ở trong màn sương mù màu vàng này bị giảm xuống không ít, nhung con chó này có thể né tiánh một kiếm của minh- thi tuyệt đối không tầm thường.

- Thì ra là Kha Tây!

Hạ Ngôn cười cười nói

Hạ Ngôn cũng biết, Cản Lỗ Giới cùng Lang Tà Giới, hiện tại là quan hệ hợp tác.

- Hạ Ngôn! Ngươi như thế nào tới nơi này? Giới Chủ đại nhân từng có mệnh lênh, người dưới Tạo Hóa cấp Điện chủ đều phải ở lại nơi dừng chân chờ lệnh!

Kha Tây nghi hoặc dò hỏi

Kha Tây này dường như ấn tượng đối với Hạ Ngôn cũng không tệ lắm. Kỳ thật điều này cũng rất bình thường: Hạ Ngôn trẻ tuổi như thế, đã có thể đánh bại tu luyện giả cáp bậc Chuẩn Điện chủ. thì sau này trường thành làm cường giả Điện chủ cấp Hạch Tâm, chuyện đó cũng rất bình thường. Trừ một số người trong lòng nảy sinh ganh tị, ngoài ra những người khác cũng không có gì phải sinh ra ác cảm với Hạ Ngôn.

- Ta...

Hạ Ngôn thấy thái độ của Kha Tây đối với mình cũng khôngtệ lắm. liền định trả lời.

Đúng lúc này, từ xa xa lại truyền đến hai luồng sát khí, trong nháy mắt Hạ Ngôn liền cảm úng được. Tiếp đó thấy hai luồng kiém khí, xé màn sương mù chém tới phía mình và Kha Tây.

Dưới chân Hạ Ngôn nện bước bước tới, trong thân thể lóe ra kim quang; lập tức tế ra luồng sáng đỗ.

- Hạ Ngôn! Ngươi muốn làm gì?

Kha Tây thấy Hạ Ngôn đột nhiên động thù, trong lòng nhảy dựng lên, còn tưởng rằng Hạ Ngôn thúc động linh lực sắp công kích hắn. Lúc này hắn cũng không có cảm ứng được kiếm khí ở sau lưng, không biết sau lưng có địch nhân đánh lén. Nêu không nhờ có Hạ Ngôn, lần này hắn gặp phải hai gã Tạo Hóa cấp Điện chủ đánh lén, có thể phải bỏ mạng đương trường rồi!

“Vù!”

Thân ảnh của Hạ Ngôn, lập tức từ trên mặt đất bay lên, luồng sáng đỏ lóe lên một cái, chợt nghe ở xa xa vang lên một tiếng hét thảm, tiếp theo bóng người từ trên không trung chậm rãi rơi xuống. Mà Thổ cẩu cũng không có ở không, cùng một lúc Hạ Ngôn tưng một kiếm đánh chết một tên, nó cũng từ chỗ đứng phóng vọt lên. Tên tu luyện già bị Hạ Ngôn chém chết kia thi thể còn chưa kịp rơi xuống mặt đát, Thổ cẩu đã biến thần xong, sau đó cắn rơi đầu gã tu luyện giả kia xuống.

Thổ cẩu sau khi biến thân trông thật uy thế mười phần, khí phách lộ rõ ra ngoài.

Kha Tây nhìn thấy một màn này, lập tức trọn mắt há hốc mồm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Hạ Ngôn thu lấy chiến lợi phẩm xong, Kha Tây mới tỉnh thần lại. Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, cứ như vậy nhanh nhẹn dễ dàng đánh chết hai gã Tạo Hóa cấp Điện chủ!

- Đây... đây là con chó của ngươi sao?

Nhìn con vật to lớn màu đen còn ở trôi không trung, Kha Tây có chút hô hấp dồn dập, lắp bắp nói.

- Đung vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu.

- Hạ Ngôn! Ngươi hãy cảm ứng một chút tinh thần ấn ký trên người ta!

Kha Tây sắc mặt vừa động, rất nhanh nói với Hạ Ngôn:

- Trên người tu luyện giả tám đại thế giới chúng ta, đều có loại ấn ký này. Chỉ cẩn có loại tinh thần ấn ký này, thì không phải là địch nhân.

Nghe vậy, Hạ Ngôn liền hiểu rõ, hắn phóng thần thức tìm hiểu. Quả nhiên cảm ứng được ở trên người Kha Tây một loại tinh thần ấn ký. Loại tinh thần ấn ký này, cũng giống như lúc trước thời điểm Hạ Ngôn vừa mới gia nhập Lang Tà Điện, vị kia mang theo mười người con người mới bọn họ đi Không Gian Hỗn Độn, lúc đó cũng lưu lại tinh thần ấn ký trên người bọn họ hiệu quà như nhau.

- Tabiếtrồi!

Hạ Ngôn nói.

- Hạ Ngôn! Không thể tường được thực lực của ngươi lại mạnh nhưthế!

Kha Tây nói với ánh mắt tỏa sáng.

Hạ Ngôn có thể một kiếm đánh chết Tạo Hóa cấp Điện chủ, như vậy chỉ cần hắn đi theo bên cạnh Hạ Ngôn thì an toàn hem rất nhiều. Kha Tây lại nhìn Thổ cẩu, trong lòng càng thêm chấn động, thầm nghĩ: “Con chó này tuyệt đối không phải linh thú, hung thú bình thường! Thực lực như vậy, cho dù là Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường, chì sợ đều không làm gì được nó.”

- Ha ha! Kha Tây nói quá lời.

Hạ Ngôn cười nói tiếp:

- Hiện tại đã biết địch nhân vàbằng hữu! Thổ cẩu! Chúng ta đi cứu người!

- Grào! Tốt lắm, chủ nhân!

Thổ cẩu phát ra tiếng nói ầm ầm nhưtiếng sấm.

“Vù!”

“Bịch!”

“Ầm!”

- Muốn chết!

- A!

Liên tiếp vang lên mấy tiếng kêu thảm thiết, một lúc sau trong khu vực này lại thêm nhiều cổ thi thẩ

‘Trong màn sương mù màu vàng này, quả nhiên tiêu hao linh lực phi thường mau lẹ! Ta mới ra tay vài lần, không ngờ linh lực trong cơ thể đă tiêu hao hơn phân nửa. Khó trách thực lực của các Tạo Hóa cấp Điện chủ giảm xuống nhiều như vậy!” Hạ Ngôn sau khi ra tay đánh chết vài tên tu luyện giả, trong lòng thầm nghĩ lại.

Kha Tây đi theo phía sau Hạ Ngôn, càng xem càng kinh sợ. Mỗi một lần đều chỉ nhìn thấy một luồng kiếm quang màu đỏ nhoáng lên một cái, theo sau địch nhân liền bị đánh trúng

bỏ mạng. Luồng sáng đỏ đó xuất hiện, chung quanh liền bị sát ý bao phù.

“Pháp Tắc Thần Khí trên người Hạ Ngôn còn cường đại hơn nhiều so với Pháp Tắc Thần Khí của ta!” Kha Tây thầm nghĩ trong lòng.

- Lại có địch nhắn!

Hạ Ngôn vừa đảo mắt nhìn bóng người, đưa thần thức dò tia, không có cảm ứng được tinh thần ấn ký, lập tức tung một kiếm đánh tới, trực tiếp xuyên thùng thần khí phòng ngự của đối phương, lưu lại một lỗ thùng trôi thân thể hắn.

- Không xong! Mọi người cần thận, nơi này đột nhiên đến đây một gã cường giả, còn có một con hung thú!

- Tất cả mọi người chú ý, nhìn thấy một người trẻ tuổi mặc áo bào trắng, cùng với một con hung thú màu bạc thi bỗ chạy đi!

- Thật là đáng sợ! Vừa rồi Mễ Quang ồ bên cạnh ta, bị một kiếm chém tới Kền rơi đầu, may mắn ta chạy trốn mau, bềng không ta cũng bị chém chết rồi!

Không lâu sau, đám phe địch đều biết Hạ Ngôn và Thổ cẩu. Thổ cẩu sau khi biến thân đã rất khó mà nói nó là một con chó, cho nên hiện tại bọn họ đều nói là một con hung thú, mà không phải một con chó.

- Là Hạ Ngôn thì phải?

Hạ Ngôn mang theo Thổ cẩu, không ngừng tìm cơ hội đánh giết địch nhản. Lúc này có mấy bóng người rất nhanh tiến về phía Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, một người cẩm đầu, trực tiếp kêu ra tên của Hạ Ngôn.

Nhìn thấy mấy người này, Hạ Ngôn đưa thần thức dò tra, thấy trên người bọn họ có tinh thần ấn ký, biết không phải là địch nhân.

-Ta là Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn nhìn mấy người này đập, mặt không biểu lộ tình cảm gi.

- Ồ? Là Điện chủ Lưu Tô?

Hạ Ngôn nhìn thấy trong mấy người này, có một người quen biết, chính là Lưu Tô Điện chủ Vô Nhai Điện trước kia theo Điện chủ Thủy Vụ từng gặp mặt qua.

- Đúng là Hạ Ngôn! Ta từng gặp qua Hạ Ngôn. Khi đó, Hạ Ngôn còn là cảnh giới Thiên Thần cấp thấp, không thể tưởng được hiện tại...

Lưu Tô cũng nhận ra Hạ Ngôn, ngạc nhiên vui mừng nói.

- Hạ Ngôn! Ngươi vừa rồi giết không ít địch nhân?

Một lão già mặc hắc bào ra tiếng nói.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Vị này chính là Kha Tây của Càn Lỗ Giới, hắn nói cho ta biết không có loại tinh thần ấn ký này thì chính là địch nhân.

Hạ Ngôn chỉ Kha Tây ở phía sau.

- ồ! Thật sự là không thể tưởng được, Hạ Ngôn ngươi trẻ tuổi như thệ, đã có được thực lực cường đại đến mức này. T a thấy chúng ta đều. tụ tập cùng một chỗ, như vậy đối với chúng ta mà nói càng an toàn hơn!

Một tu luyện giả khác mặc lam bào lên tiếng nói.

- Đúng vậy! Nhiều người lực lượng lớn. ở bên trong màn sương mù chết tiệt này, chúng ta phải một lòng họp sức chống địch!

Tu luyện giả cẩm đầu kia cũng nói.

- Chủ nhân! Ta thấy ở phía trước có mấy vạn tu luyện giả nhân loại, dường như bọn họ đang họp lực vây công một đám người!

Đúng lúc này Thổ cẩu cất tiếng nói với Hạ Ngôn.

-ồ?

Hạ Ngôn hơi sửng sốt nhìn về phía Thổ cẩu.

- Rất nhiều tu luyện giả tám đại thế giới chúng ta, lúc này cũng bị vây ở bên trong đại trận. Không biết ba vạn Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ trong đại thế giới nào tạo thành một loại đại trận công kích cực kỳ lợi hại như thế?

Lưu Tô biến sắc trầm trọng giọng nói.

“Ba vạn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ tạo thành đại tĩận công kích?”Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn cũng bị giật minh hoảng sợ.

- Nói như thạ rất nhiều tu luyện già tám đại thế giới cùng Lang Tà Giới, đều bị vây ở trong trận.

- Đúng vậy! Rất nhiều người của tám đại thế giới chúng ta, đều ở bên trong không thể đi ra, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu. Chúng ta cũng có ý đồ đi giải cứu, nhưng cũng không thành công! ở trong màn sương mù màu vàng này chúng ta rất nhanh chóng tiêu hao linh lực!

Lão tu luyện giả cẩm đầu lắc đầu thở dài nói:

- Chúng ta đă thử mấy lần, mỗi lần đều đã chết mất mấy người, nhưng không có lần nào có thể thành công phá vỡ đại tĩận đó.

  #950  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 959: Phá trận.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp điện chủ, thực lực bản thân đương nhiên phải mạnh han tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ rất nhiều. Nhưng là hiện tại là một đại trận công kích do mấy vạn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ tạo thành, Tạo Hóa cáp Điện chủ bị nhốt trong trận muốn phá vây từ trong đi ra vậy quả thật không có khả năng.

Mà người bên ngoài muốn công phá đại trận vậy cũng không dễ dàng. Huống hồ bên ngoài đại trận này cũng có một số Tạo Hóa cấp Điện chủ thực lực mạnh mẽ đang tuần tra.

Trong lúc nói chuyện, lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, tu luyệti giả bốn phưang tám hướng tụ tập mà đến cũng càng ngày càng nhiều. Chúng tu luyện giả tám đại thế giới lúc này cũng đều nghe được tin tức, biết một tu luyện giả thực lực cường đại của Lang Tà Giới vào trong này. Mọi người không ngốc đương nhiên đều tụ tập tới. như vậy tỷ lệ sống sót mới lớn.

Thời gian không bao lâu, tu luyậi giả tụ tệp tới đã có han hai mươi người, có một số người trên người mang theo vết máu đỏ tươi, cũng không biết là của chính mình hay của người khác.

- Hạ Ngôn. Điện chủ Thủy Vụ cũng bị nhốt bền trong đại trận.

Điện chủ Lưu Tô lúc này lại nói một câu, trong đôi mắt đẹp lóe sáng. Nàng cũng không nói cho Hạ Ngôn tới cứu người bị nhốt, cũng không nói Hạ Ngôn không đi cứu người bị nhốt Quyền lựa chọn này hoàn toàn nẳm trong tay Hạ Ngôn, rốt cục có đi cứu người hay không, hoàn toàn là Hạ Ngôn định đoạt

Đương nhiên Điện chủ Lưu Tô nói tin tức Điện chủ Thủy Vụ bị nhốt bên trong cho Hạ Ngôn, cũng là nên làm. Nàng biết quan hệ giữa Hạ Ngôn cùng Điện chủ Thủy Vụ.

- Cái gì? Điện chủ Thủy Vụ cũng bị vây khốn?

Nghe được lời Điện chủ Lưa Tô, Hạ Ngôn chấn động trong lòng. Đối với những người khác, Hạ Ngôn có thể mặc kệ sống chết của bọn họ, nhưng là Điện chủ Thủy Vụ gặp nguy hiểm, vậy Hạ Ngôn tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.

- Đúng vậy. Ta cùng với đám Điện chủ Thủy Vụ đi theo Điện chủ Huyền Thượng Vũ tiến vào sương mù màu vàng này, sau đó ở trong gặp rất nhiều địch nhân, mọi người đều tản ra. Nghe nói Giới chủ đại nhân mang theo đám Điện chủ Huyền Thượng Vũ đã tiến vào nơi càng sâu trong sương mù vàng này, chúng ta muốn rời khỏi khu vực sương mù vàng này nhưng lại không thể tìm được đường ra ngoài. Mấy ngày trước, trong sương mù vàng này đột nhiên có vài vạn tu luyện giả Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ tới, bọn họ tạo thành một đại trận muốn vây chết chúng ta ở trcng. Ta may mắn trốn ra trước khi đại trận hoàn thành, nhưng là Điện chủ Thủy Vụ lại chưa kịp đi ra.

Lưu Tô kể lại đơn giản một lần.

- Điện chủ Thủy Vụ ở bên trong, vậy ta phải nghĩ biện pháp phá trận.

Hạ Ngôn nhìn vào hướng đại trận, tuy rằng nhìn không thấy đại trận nhưng giống như vẫn cảm ứng được từng cỗ năng lượng khi đại trận vận chuyển phóng thích ra.

- Chậm trễ thèm một khắc, Điện chủ Thủy Vụ lại thèm một phần nguy hiểm!

Ánh mắt xoay chuyển, Hạ Ngôn lại nhìn về phía hem hai mươi Tạo Hóa cấp Điện chủ chung quanh.

Hơn hai mươi người này đến từ tám đại thế giới khác nhau, trường lão thuộc về Lang Tà Giới đại khái chỉ có năm, sáu người.

- Ta muốn đi phá trận cứu người.

Hạ Ngôn rốt cục lên tiếng nói:

- Thêm một người, liền tăng thêm một phần thắng. Các ngươi có nguyện ý cùng đi với

ta?

Hạ Ngôn hỏi, ánh mắt lại như điện.

- Ta đi.

Điện chủ Lưu Tô trước hết nói.

Tiếp theo, tu luyậi giả Kha Tây sớm gặp phải trong sương mù vàng cũng biểu lộ rõ mình sẽ đi. Tu luyện giả bị nhốt, đều có người của tám đại thế giới.

- Ta cũng đi.

- Chúng ta đều đi thôi Dù sao hiện tại mọi người cũng không ra khỏi khu sương mù vàng này, ở đầu đều nguy hiểm như nhau.

-Đi.

Hơn hai mươi người, đều biểu lộ nguyện ý đi phá trận. Chẳng qua hiển nhiẽn hiện tại mọi người đều coi Hạ Ngôn làm người cẩm đầu. Sự thật cũng là như vậy, chiến lực cực mạnh nhất trong mọi người hiện tại chính là Hạ Ngôn. Những người khác đều bởi vì trong sương mù vàng chiến lực giảm xuống, nhưng Hạ Ngôn lại không bị ảnh hưởng gi.

- Vậy đi thôi Thổ cẩu. Hiện tại ngươi có thể nhìn thấy đại trận, dẫn đường cho chúng ta.

Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu.

- Ngao...

Thổ cẩu gầm nhẹ một tiếng, bốn vó sài ra, rất nhanh nhảy ra ngoài.

Hạ Ngôn cùng hơn hai mươi tu luyện giả thi đi theo phía sau Thổ cẩu. Giờ phút này Thổ cẩu thần hình uy vũ bất phàm, mọi người đi theo phía sau Thổ cẩu, ngược lại cảm thấy thực an toàn.

Có một số người sau khi trải qua khiệp sợ lúc này nghĩ đến, Hạ Ngôn này rốt cục là làm như thế nào thu phục được loại hung thú cường hãn như vậy? Linh thú, mãnh thú đều có trí tuệ, bình thường rất khó tuần phục. Cho dù bị tu luyện giả thực lực cường đại bắt sống, cũng phần lớn chậm rãi chết đi, sống không lâu.

Một lát sau, Hạ Ngôn có thể mơ hồ nhìn thấy một tảng lớn điểm đen rậm rạp chi chít trong sương mù vàng, mà một vòng sáng sáng ngời lóe ra hào quang màu trắng trong sương mù vàng.

Vòng sáng sáng ngời này hiển nhiên chítdi là bên ngoài đại trận. Mơ hồ Hạ Ngôn phảng phất nhìn thấy từng tia năng lượng màu trắng nhỏ mảnh theo trên thân những điềm đen dày đặc kia chảy vào trong vòng sáng.

- Đó chítdi là đại tĩận công kích!

Điện chủ Lưu Tô đưa ngón tay nhỏ dài chỉ ra, miệng nói.

- Người bị nhốt đều ở trong trận. Đại trận này phi thường lợi hại. mỗi thời mỗi khắc đều sẽ tiêu hao đại lượng linh lực trong cơ thể chúng ta. Trong sương mù vàng này, chúng ta lại không thể khôi phục linh lực.

Kha Tây nói tiếp.

- Hạ Ngôn, cản thận một chút. Không hể ít tu luyện giả thực lực cường đại đều ần nấp ở chỗ tối bền ngoài đại trận, một khi có người gần sát, bọn họ sẽ xuất hiện đánh chết.

Lưu Tô lại trinh trọng nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghe vậy, nhìn Điện chủ Lưu Tô gật gật đầu.

- Thổ cẩu. Hai chúng ta trước tiên qua xem tinh huống.

Nói rồi đưa mắt nhìn về phía những người khát

- Các ngươi trước tiên ở lại đây chờ, lát nữa nếu có người công kích ta, xem tình huống rồi bất ngờ ra tay đánh chết!

- Được.

Mọi người lên tiếng.

Tuy rằng mọi người đều không phải đến từ một đại thế giới, nhưng hiện tại đều đang cùng họp tác. Hơn nữa tám đại thế giới đều có tu luyện giả bị nhốt trong đại trận.

Vút!

Hạ Ngôn mang theo Thổ cẩu, thân hình lóe lên khoảnh khắc tới gần đại trận. Người còn chưa tới, Hạ Ngôn tiện tay chém một kiếm, kiếm quang màu đỏ kinh người khoảnh khắc vẹt mở sương mù vàng, cuốn về phía điểm đen.

Kiếm khí màu đỏ đậm mang theo một cỗ khí tức hủy diệt trong phút chốc tới đám người. Vào lúc này, ở phía ngoài đám người đông đúc này xuất hiện một quầng sáng tựa hồ như muổn ngăn cản kiếm quang màu đỗ công kích.

Quầng sáng này hiển nhiên là một loại lồng năng lượng phòng ngự.

Xích!

Theo một tiếng vang khẽ truyền ra, ánh đỏ cùng lồng năng lượng va chạm nhau, nếu là cần thận quan sát ở gần có thể thấy được lồng năng lượng thật lớn nhưng lại bắt đầu rung động.

Chỉ là bị một đạo kiếm khí đánh trúng, cả lồng năng lượng thật lớn đều bắt đầu rung động rất nhỏ với tần suất cao. Sau đó kiếm quang màu đỏ thế nhưng xuyên thấu qua, lồng năng lượng kia đều không thể ngăn cản được.

Phải biết rằng, với thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, cho dù là ra tay với lồng năng lượng phòng ngự của một thành thị, lồng năng lượng phòng ngự của thành thị đó đều không thể ngăn cản được toàn bộ kiếm khí Lồng năng lượng phòng ngự do mấy vạn người này hình thành hiển nhiên không có khả năng cường đại hơn so với lồng năng lượng phòng ngự của thành thị

Cho nên, kiếm khí của Hạ Ngôn xuyên qua vòng phòng ngự cũng là binh thường.

Trong khoảnh khắc, một vùng tiếng kêu thảm thiết từ đám người trong vòng phòng ngự truyền ra. Chi là một kiếm, lập tức ít nhất đánh chết vài trăm trường lão cảnh giới Tạo Hóa cập bậc Chuẩn Điện chủ.

Tu luyện giả đang duy trì đại trận hiền nhiên không có nhiều thủ đoạn phòng ngự, cho nên mới có thể bị một kiếm của Hạ Ngôn thoải mái đánh chết vài trăm người.

Thấy một màn này, khóe miệng Hạ Ngôn cũng có chút khẽ nhếch lên. Dựa theo tốc độ đánh chết như vậy, đại trận này chẳng được thời gian bao lâu liền không thể tiếp tục duy tri

- Người nào?

- Lớn mật, muốn chết!

Mấy tiếng quát từ một bên truyền đến, tiếp theo vài bóng người xuất hiện trong tầm mắt của Hạ Ngôn. Theo dao động lực lượng phép tắc mà xem, mấy người này là Tạo Hóa cấp Điện chủ, hiển nhiên là cường giả bảo vệ đại trận.

Thấy mấy người này đi tới tần, Hạ Ngôn có chút khẽ nheo mắt lại, đứng tại chỗ không lập tức làm ra động tác gì.

- ô? Chì có một người?

Trong mấy người bay tới gần, một người trong đó thấy Hạ Ngôn chỉ có một mình, không khỏi kinh ngạc nói một câu.

Một người dám đi tới phá trận, đó hoàn toàn là tìm chết. Trừ khi là cường giả cấp bậc hạch tâm Điện chủ, mới có thể phá trận thành công.

Trước đó cũng có không ít người đến phá trận, mỗi một lẩn đều mấy người thậm chí là mười mấy người, nhưng chưa một lẩn thành công. Cuối cùng đều bị đánh lui. thậm chí còn để lại vài sinh mạng.

- Ha ha. Tiểu tử, lá gan ngươi thật là không nhỏ, đi tìm chết sao?

Một tu luyện giả thân hình cao lớn, hai mắt như chuông đồng há mồm ha ha cười to nói với Hạ Ngôn.

- ồ? Đây là cái gì? Chẳng lẽ là một linh thú sao?

Có người mang theo chút nghi hoặc thấp giọng lầm bâm.

Hình thể Thổ cẩu. sau khi biến thân tuyệt đối không thể coi nhẹ, kỳ thật mấy người bọn họ đã sớm nhìn thấy Thổ cẩu, chì là cũng không quá đề tâm. Tại bọn họ xem ra, đây nhiều nhất chỉ là một con linh thú, thậm chí có thể chi là một dã thú. Chủ thế giới, có rất nhiều dã thú chính là như thấ Địa Hành Long lúc trước từ Chủ thế giới thông qua không gian thông đạo tới Quang Ly phân thế giới biểu hiện nhìn qua cũng uy thế mười phần, cuối cùng lại bị Hạ Ngôn cảnhgiới Linh Hoàng giết chết.

Hình thể lớn, thực lực vị tất đã rất mạnh. Hình thể nhỏ, thực lực cũng vị tất nhất định sẽ yếu. Tại Chủ. thế giới có rất nhiều hung thú thân thể không quá lớn nhưng thực lực lại rất cường đại.

Chẳng qua Thổ cẩu mang đến cho người ta cảm giác lại rất linh động, không giống một dã thú đầu óc đơn giản, cho nên tu luyện giả kia mới có thể nghi hoặc như vậy.

- Đừng chậm trễ thời gian, nhanh chóng đánh chết tiểu tử này.

Một tu luyện giả đeo mặt nạ âm khí trầm trầm nói.

Mấy người này đều không thấy Hạ Ngôn phát ra kiếm quang màu đỏ, nếu không sẽ không khinh suất như vậy.

- Làm sao chỉ có mấy người các ngươi tới?

Hạ Ngôn cũng đạm mạc nói.

- ô? Tiểu tử này...

- Chúng ta đưa ra một ngón tay đều có thể bóp chết ngươi.

- Chết đi!

Một chưởng ấn lớn đánh tới Hạ Ngôn, mang theo sóng khí mạnh mẽ.

Vút

Thân thể Hạ Ngôn chợt lóe, liền rời khỏi chỗ cũ. Chưởng ấn thật lớn này đánh qua, ngay cả góc áo Hạ Ngôn đều không thể chạm vào, mấy người nhìn tận mắt, đều thấy nao nao.

- Tốc độ tiểu tử này thật đúng là nhanh.

Tu luyện giả thân hình cao lớn kia ngạc nhiên nói.

- Cao Tư, mau giết chết hắn, đừng lãng phí thời gian.

Người đeo mặt nạ khí tức trầm xuống, lạnh giọng nói

- Muốn giết ta, mấy người các ngươi còn không đủ.

Hạ Ngôn cười lạnh nói, linh lực dưới chân chuyền động kim quang hiện ra, thân hình lại chợt lóe, trong khoảnh khắc tới gần bên cạnh mấy người này.

Chương 960: Hy vọng.

- Không xong... Chúng la tới giúp Hạ Ngôn.

Kha Tây ở phía xa thấy Hạ Ngôn đã giao thủ với vài tên Tạo Hóa cập Điện chủ của địch, lên tiếng nói với những người khác bên cạnh.

Vừa rồi một kiếm của Hạ Ngôn chém mồ lồng phòng ngự thật lớn kia, đánh chết vài trăm tên Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ khiến bọn họ tâm tình dâng trào mênh mông, kích động không thôi. Phải biết rằng bên trong sưong mù vàng này, trong số đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bọn họ căn bản không ai có thể trong thời gian ngắn chém mở được lồng phòng ngự đáng chết kia, mà Hạ Ngôn chỉ một kiếm đánh ra liền xuyâi thủng được lồng phòng ngự thật lớn đó. Tuy rằng lồng phòng ngự này rất nhanh sẽ tự chữa trị nơi bị tồn hại, nhưng điểu nảy cũng khiến mọi người thấy được hy vọng phá trận.

- Trước tiên chờ một lát Bọn họ còn có người nấp ở chỗ tối, chúng ta khinh suát đi qua, rất có thể sẽ bị vây quanh. Với thực lực của Hạ Ngôn, mấy người này căn bản không có khả năng làm gì được hắn. Hơn nữa, hắn còn có hung thú biết nói.

Có tu luyện giả lên tiếng nói.

- ừ, trước chờ xem một lát.

Có người lập tức phụ họa.

***

- Tốc độ tiểu tử này thật đúng là mau.

Tu luyện giả cao lớn liên tiếp công kích Hạ Ngôn mấy lần đều không có thành công. Trong sương mù vàng, uy lực lực lượng pháp tắc của bọn họ cũng bị giảm rất nhiều, lĩnh vực pháp tắc đối với Hạ Ngôn căn bản không tạo thành tác dụng hạn chế gì, ngay cả tốc độ di động của Hạ Ngôn đều không bị ảnh hường đến.

- Tiểu tử đứng lại cho ta, tiếp ta một kiếm.

Người cao to này, một thanh cự kiếm phảng phất một ngọn núi lớn, kiếm quang phun ra nuốt vào, dị thường kinh người.

-Hống.

Thổ cẩu một mực đóng yên bất động, khi nhận được Hạ Ngôn ra hiệu, thân hình nhanh chóng cử động. Tuy Iẳqg hình thể khổng lồ, nhưng tốc độ của Thổ cẩu lại nhanh đến mức kẻ khác không kịp phản ứng.

Vừa thấy thân hình di động, trong giây lát liền tới bên cạnh tên tu luyện giả kia.

- Ngao... Bổn cẩu gia cắn chết ngươi.

Thổ cẩu hét lớn một tiếng, há cái mồm to, hướng về phía tên cao to cắn xuống.

- Cao Tư, cẩn thận.

Người đeo mặt nạ trong lòng nhảy dựng, vội vàng lên tiếng nhắc nhờ. Nhưng lời hắn còn chưa kịp truyền vào trong tai Cao Tư, đầu của Cao Tư đã bị Thổ cẩu. ngậm vào trong miệng, thần khí phòng ngự vừa thúc giục trực tiếp bị móng sắc của Thổ cẩu. xé rách.

Máu tươi phun ra như suối, hóa thành một đám điềm đỏ rơi xuống.

Tiếp theo một trảo của Thổ cẩu đạp lên thân Cao Tư này, đem thân thể của Tạo Hóa cấp Điện chủ này nát nhừ; trở thành một đống thịt vụn.

Đám tu luyện già còn lại trừng mắt như muốn nứt ra.

Mới vừa rồi bọn họ còn rất không để tâm, chi coi như xem náo nhiệt, thậm chí còn có tâm lý như chơi đùa. Lại không nghĩ rằng, con vật mà bọn họ tường là dã thú hoặc lỉnh thú, không ngờ lợi hại nhưthẶ vừa xông lên liền cắn chết Cao Tư có thực lực gần bằng bọn họ.

- Nghiệt súc, tìm chết.

Người đeo mặt nạ bi phẫn nổi giận gầm một tiếng, thân thể vừa động liền vọt tới Thổ cẩu, trong thân thể hào quang lóe lên, một đạo kiếm quang trong không gian lóe sáng bay ra, muốn trực tiếp đâm xuyên qua thân thể to lớn của Thổ cẩu.

- Chết đi!

Hạ Ngôn cười lạnh một tiéng, kiếm quang màu đỏ xuyên thấu không gian, trong sương mù vàng vạch ra một đấu. vết, đánh trứng thân thể người đeo mặt nạ kia. Người đeo mặt nạ ngay cả tiếng kêu thảm đều không kịp phát ra, trong khi phi hành thần thể chậm rãi biến thành hai nửa, lỉnh hồn tan biến.

- Này...

Ba người còn lại da đầu run lên, thân hình đều có một loại phản ứng tự nhiên không thể khổng chế.

- Cường địch tập kích, người đâu mau tới trợ giúp chúng ta

Một người trong đó hướng về phía sau hét lớn một tiếng, thần khí phòng ngự trực tiếp

thúc giục hình thành một cái bóng màu đen mơ hồ chung quanh thân thả

- Thổ cẩu, xử lý ba người này.

Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch, nói với Thổ cẩu.

- Vâng, chủ nhân.

Thân hình màu bạc của Thổ cẩu hơi chấn động, dưới chân từng dòng sóng khí cuộn ra thân thể vọt ngang sang hướng ba người kia, mang theo từng đạo kình phong không ngừng lan tràn ra không gian bổn phía

Mà Hạ Ngôn cũng bắt đầu hướng về đại trận do mấỵ vạn người tạo thành, không ngừng chém ra từng đạo kiếm quang màu đỏ. Mỗi một kiếm đều xé rách lồng phòng ngự, trực tiếp cuốn tới mấy vạn tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cáp Chuẩn Điện chủ. Một kiếm liền mang đi sinh mạng của vài trăm tu luyện già. Kiếm khí mầu đỏ đi qua, thi thể khắp nơi, máu chảy thành sông.

Sau vài đạo kiếm khí, tu luyện giả trong đại tiận bắt đầu xao động, tại cách đó không xa có thể thấy được vòng sáng màu trắng kia trở nên không ồn đinh- lúc sáng lúc tối phảng phát tùy thời đều muốn biến mất

- Ổn định.

Trong lúc xao động, có người lớn tiếng hô lên.

- Xuy!

Lại một đạo kiếm khí xoắn tới, người cao giọng hô lên kia trực tiếp bị cuốn vào kiếm quang; hóa thành một đoàn sương máu. Trong kiếm khí ẩn chứa uy năng pháp tắc, dễ dàng chém giết đám Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ lúc này đang duy trì đại trận vận chuyền.

Ầm ầm ầm!!!

Xung quanh Hạ Ngôn hơn trăm bóng người xuất hiện, bọn họ thấy Hạ Ngôn sắp phá vỡ đại trận, từng người đêu mắt như phun lửa. Không được bao lâu, những người bị nhốt trong trận sẽ bị giết chết sạch, thế mà hiện tại tiểu tử này lại sắp phá vỡ đại trận. trong lòng bọn họ đương nhiên ỉà lừa giận thiêu đốt.

- Đáng chết!

Từng đạo kiếm khí hình thành một tấm lưới lớn bao phủ xuống Hạ Ngôn.

- Đại Thái Cực Thuật.

Song chưởng Hạ Ngôn mở ra, miệng quát khẽ một tiếng. Trước người hắn, một đồ án Thái Cực hai màu đen trắng xuất hiện. Đồ án rất nhanh xoay tròn trong không gian mang theo một cỗ uy năng cường đại, đem tẩt cả kiếm khí công kích Hạ Ngôn đều ngăn chặn lại. Một chiêu nhẹ nhàng, những luồng kiếm khí khủng bổ khiến người ta sợ hãi liền toàn bộ bị triệt tiêu, bắt đầu tiêu tan trong không gian.

- Đó là thần thông gì?

- Không ngờ có loại thần thông quỷ dị này. Lần đầu tiên ta gặp loại thần thông hiếm thấy này, có thể lập tức ngăn chặn được nhiều người như vậy hợp kích.

- Phải nhanh chóng giết chết tiểu tử này!

Hơn trăm tu luyện giả này nhìn thấy đồ án Thái Cực thật lớn xoay tròn ưong không gian, mỗi người đều không kìm được kích động quát to.

- Chúng ta nhanh đi giúp đỡ Hạ Ngôn, cuốn lấy đám hỗn đản này cho Hạ Ngôn có thể phá vỡ đại trận. Sau đó tu luyậi giả bên trong đại trận có thể lao ra phối họp với chúng ta giết chết toàn bộ đám hỗn đản này!

Kha Tây tinh thần cực kỳ phấn chẩn, ra sức quát to.

- Mọi người động thủ!

Lưu Tô cũng khẽ kêu một tiếng, dáng người yểu điệu rất nhanh vọt về phía trước.

Tuy bọn họ chỉ có hơn hai mươi người, nhưng là từ bên ngoài đột nhiên phát lực. xem như đánh lén. Mà nhân số đối phương có hơn trăm, nhưng không quá đề phòng, phần lớn đều đang công kích Hạ Ngôn.

Cứ như vậy, chi là lẩn đầu tiên va cham, đối phương đã bị đánh chết mấy người. Mặc đù thân ở trong sương mù vàng, hiện tại thực lực Tạo Hóa cấp Điện chủ bị giảm mạnh, nhưng là nếu phát sinh một kích ngoan độc, lực lượng cũng có thể dễ đàng đánh chết Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ. Cho nên, đợt công kích đầu tiên liền đémh chết vài tên Điện chủ đối phương.

Trải qua đợt công kích này, hơn trăm tên tu luyện giả kia đều bắt đầu hoảng hốt tản ra bổn phía, nhất thời trở nên hỗn loạn.

Ầm ầm!

Phanh.

Một vùng không gian này nhất thời bị đánh thủng ra han mười cái lỗ hổng lớn.

- Hạ Ngôn, ngươi mau phá vỡ đại trận.

Điện chủ Lưu Tô tìm được đến chỗ Hạ Ngôn, lo lắng truyền âm nói.

- Thổ cẩu, ngươi ở lại đây giúp bọn họ, ta đi phá trận.

Hạ Ngôn nói một câu với Thổ cẩu, xoay người bay đến bên cạnh đại trận. Một tầng năng lượng, mơ hồ có thể thấy rõ.

- Đại Thôn Phệ Thuật!

Khí tức Hạ Ngôn ngưng kết, linh lực màu vàng cuồn cuộn khởi động, từng tia từng dòng sương mù vàng trực tiếp bị Hạ Ngôn hút vào trong cơ thẩ Sương mù vàng này cũng là một loại năng lượng thè sau khi bị Hạ Ngôn hấp thu, rất nhanh trải qua Tụ Linh Huyệt chuyền biến, hóa thành linh lực tinh thuần có thể sử dụng. Hạ Ngôn cảm giác được linh lực bành trướng; hai đấm đột nhiên nắm lại.

- Phá ra cho ta!

Trong linh lực màu vàng cuồn cuộn mang theo một đạo kiếm khí màu đỏ sáng chói.

- Ông!

Một tiếng kiếm ngân cao vút vang lên.

Ba!

Lồng năng lượng kia lóe ra một chút, phía trước mặt Hạ Ngôn xuất hiện một lỗ hổDg lớn. Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe, từ bên ngoài phi vào rod vào giữa đám người đông đúc rậm rạp kia.

- Đại Phân Thần Thuật!

Bóng Hạ Ngôn màu trắng lập tức hóa thành bốn, bốn bóng người đều cầm trường kiếm màu đỏ thẫm đánh về phía đám người. Trong lúc rứiất thời, thây phai khắp nơi.

Không cần sử dụng thần thông gì, nơi Hạ Ngôn cẩm Thần Khí Pháp Tắc đi qua, không ai có thể ngăn cản được kiếm quang, toàn bộ đều bị một kiếm mất mạng. Mỗi một kiếm đều cuốn theo một cái đầu lâu.

- Mau chạy a!

- Cường giả đáng sợ đánh tới!

- Mọi người mau tản ra!

Đsam người trong trận xung quanh Hạ Ngôn đều hoàn toàn hỗn loạn. Lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, đám tu luyện già cảnh giới Tạo Hóa cấp bậc Chuẩn Điện chủ này đều bay ra bốn phía. Bọn họ đương nhiên sẽ không vì đuy trì đại tĩận vận chuyển mà ở lại tại chỗ chờ Hạ Ngôn tới cắt đầu.

- Rất nhẹ nhàng, giết những người này đều không cần cố sức.

Hạ Ngôn nhìn thấy bóng người chi chít, bốn phân thân như ma thần đồng thời tiến về phía trước. Cũng có một số ít tu luyện giả tới tập kích Hạ Ngôn, nhưng căn bản không thể đánh vỡ thần khí phòng ngự bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, thậm chí ngay cả một tia gọn sóng đều không thể làm kích động.

- Đây chính là những tu luyện giả bị nhốt.

Lúc này Hạ Ngôn đã gặp một ít bóng người tán loạn nơi trang tâm, nhìn từ xa, ước chừng han một ngàn người.

- Xem ra, không hề ít tu luyện giả của đại thế giới đều bị nhốt trong này, không chì riêng tu luyện giả của tám đại thế giới chúng ta.

Trong đầu Hạ Ngôn chuyền ý niệm, bốn phía đám tu luyện giả bị nhốt đều có một ngọn lửa màu vàng. Những ngọn lửa màu vàng này hẳn là một loại thủ đoạn côngkích mà đại trận diễn biến sinh ra.

***

- Hả? Đại trận dường rứiưxuất hiện biến cố!

Bền trong ngọn lửa màu vàng, một tu luyện giả thanh bào kinh ngạc vui mừng nói. Hắn cảm giác được uy lực của ngọn lửa màu vàng này tựa hồ biến yếu đi rất nhiều, han nữa trở nên không ổn định.

- Đúng vậy. Số lượng ngọn lửa màu vàng giảm đi rất nhiều.

Một tu luyện giả khác gật đầu nói, cũng phi thường vui mừng.

Nguyên bản nếu dựa theo tình huống bình thường lực công kích của ngọn lửa màu vàng, bọn họ nhiều nhất chỉ kiên trì thêm một ngày là không kiên trì nổi nữa, bị những ngọn lửa màu vàng này luyện hóa thành tro tàn. Chỉ là hiện tại, thế nhưng xuất hiện biến cố làm cho bọn họ thấy được hy vọng. Nếu thật sự đại trận có biến cố, như vậy có lẽ bọn họ còn có khả năng đột phá ra ngoài giữ được mạng sống.

  #952  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 961: Thoát khốn

Nguyên bản tử cục hiện tại lại có cơ xuay chuyển, mọi người đương nhiên là kích động cùng vui sướng. Ngọn lửa màu vàng đáng sợ vốn đang bao vây bọn họ gắt gao lúc này uy lực quả thật yếu đi rất nhiều. Một số không gian tràn ngập ngọn lửa màu vàng thậm chí xuất hiện khe hờ.

- Các ngươi mau nhìn, đám người kia xuất hiện hỗn loạn.

Có tu luyện giả chú ý tới náo loạn bền ngoài, vội vàng hút khí ào lớn tiếng hô lên. Đám tu luyện giả chung quanh hắn tự nhiên đều chú mắt nhìn lại quả thật thấy được tình hình hỗn loạn.

- Đại trận xảy ra tình huóngđặc thù, chúng ta còn có cơ hội. Mọi người kiên tri

Có người cao giọng hô lên.

Rất nhanh, đại bộ phận tu luyện giả bị nhốt đều biết đại trận có biến cố, ánh mắt tự nhiên thi thoảng chuyển hướng nơi xuất hiện hỗn loạn.

-Đó là...

Trong đám người, một lão già trong mắt chợt lóe hào quang, hắn thấy trong từng ánh đỏ lóe lên phía xa mang theo vài thân ảnh màu trắng. Ngưng thần nhìn lại, lão dần dần nhận ra bóng người màu trắng này.

- Là Hạ Ngôn.

Lão già kích động chép miệng, thấp giọng nói.

- Đúng vậy, chính là Hạ Ngôn. Hắn sử dụng Đại Phân Thân Thuật. Không tốt, Đại Phân Thân Thuật này tuy rằn cường đại nhưng là cũng tiêu hao linh lực nhất. Trong sương mù vàng này, linh lực không được bố sung đúng lúc, hắn tiêu hao như vậy, có thể kiên tri được bao lâu chứ?

Lão già này chính là Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện. Thủy Vụ nhìn thấy Hạ Ngôn, đầu tiên là kinh hi rồi sau đó lại bắt đầu lo lắng.

- Không thể tưởng được, hạ ngôn hắn đã tu luyậi Đại Phân Thân Thuật đến giai đoạn thứ hai. Chì là... Giai đoạn thứ hai tuy rằng có thể phân ra bốn phần thân, nhưng tương ứng tiêu hao linh lực cũng gấp đôi giai đoạn một

Ánh mắt điện chủ thủy vụ thi thoảng tìm tòi xung quanh, khiến hắn thất vọng chính là không nhìn thấy người đồng hành với Hạ Ngôn. Nói cách khác, hiện tại Hạ Ngôn đang một mình chém giết.

Hiện tại xem ra, Hạ Ngôn căn bản là một người xông tới.

- Mau lui ra ngoài đi.

Thân hình Điện chủ Thủy Vụ hơi chút run lên.

-Ha ha. Đó là Hạ Ngôn của Lang Tà Điện chúng ta

Gần Điện chủ Thủy Vụ lại có người nhận ra Hạ Ngôn, đây hiên nhiên là một tu luyện giả của Lang Tà Điện.

- Có người tới cứu chúng ta.

Lại có người hưng phấn hét lên.

- Chờ ta ra khỏi ngọn lửa này, ta muốn bầm thây đám hỗn đản kia ra vạn đoạn.

Một tu luyện giả trường bào màu tím nảy sinh ác độc nói.

Bọn họ bị nhốt trong khu vực ngọnlủa màu vàng này đă được mấy ngày, căn bản không thể xông ra ngoài, chi có thể tận lực vận chuyển linh lực bức lùi ngọn lửa gần sát da thịt. Làm như vậy cực kỳ tiêu hao linh lựu, nhiều nhất chỉ thêm một ngày, nhóm người bọn họ sẽ không thể kiên trì được nữa.

- Sao lại nhưvậy? Làm sao la chỉ nhìn thấy một người, chẳng lẽ là minh hắn xông vào?

Tu luyện già của đại thế giới khác lên tiếng nghi hoặc nói.

Bởi vì Hạ Ngôn càng ngày càng gần, lúc này có thể nhìn thấy rõ ràng đó quả thật là một người dùng thần thông bí pháp Đại Phân Thân Thuật phân ra bốn phần thân. Nói cách khác, đến bây giờ mới thôi cứu viện mà bọn họ thấy được chì có một người.

- Quả thật là một người. Làm sao lại như vậy? Chẳng lẽ chỉ có một minh hắn tới cứu chúng ta?

Thanh âm này hiền nhiên có chút thất vọng.

Một người đối mặt với mấy vạn người, khả năng thắng quả thật có điềm thấp. Trừ khi là Hạch tâm Điện chủ hoặc là Giới chủ đại nhân mới có hy vọng lao ra khỏi vòng vây dày đặc. Bọn họ đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, tự nhiẽn biến trong sương mù vàng này chiến lực của minh rốt cục được đến đâu. Đối mặt với mấy vạn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, sớm muộn sẽ tiêu hao hết linh lực mà bị đánh chết.

- Một người, còn là một người trẻ tuổi. Thực lựa tựa hồ không tệ, hắn dùng hẳn là thần thông dạng Đại Phân Thân Thuật. Ta biết thần thông này, phi thường tiêu hao linh lực. Xem ra, hắn rất khó kiên trì thêm thời gian một nén nhang.

Một tu luyện giả nữ tính lắc đầu, thất vọng nói.

Mới đầu. bọn họ nhìn thấy đại trận xao động, có người xông tới giải cứu bọn họ đều phi thường hưng phấn. Nhưng là hiện tại, loại hưng phấn này chậm rãi biến thành thất vọng.

Cũng không trách được bọn họ, bất kỳ ai đều sẽ có biến hóa như vậy.

- Hạ Ngôn... Làm sao chì có một minh chứ?

Tu luyện giả của Lang Tà Điện tâm tình cũng lập tức lọt xuống đáy vực. Vừa rồi bọn họ lớn tiếng hô người cứu viện là Lang Tà Điện của Lang Tà Giới, hiện tại...

Ầm!!!

Trời sụp đất lở.

Năng lượng cuồngbạo trùng kích trong không gian. Trong không khL mùi máu tanh dày đặc tràn ngập khắp nơi.

Bốn phân thân của Hạ Ngôn mạnh mẽ chém giết ra vào trong mấy vạn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, đánh cho đại trận chia năm xẻ bày.

Vút!

Cuối cùng Hạ Ngôn vọt tiến vào, một thân áo trắng lihưtuyết, trên người không dính một giọt máu. Hạ Ngôn trong tay cầm thần khí, ánh mắt đảo qua ngọn lửa màu vàng đang thiêu đốt, nhìn thấy rõ ràng hơn ngàn tu luyện giả bị nhốt bên trơng.

- Cái gì? Hắn không ngờ thật sự xông vào!

- Hắn... Hắn rốt cục là làm như thế nào? Linh lực của hắn vì sao hùng hậu nhu vậy, giốngnhư không có chút dấu hiệu suy kiệt.

Khi mọi người thực sự thấy Hạ Ngôn xông vào tới bên trong, lập tức lại sôi trào. Bọn họ không dám tưởng tượng, một người trẻ tuổi như thế, có thể thật sự từ ngoài vòng vây của mấy vạn tu luyện giả xông vào. Cho đù là Hạch tâm Điện chủ đều không nhất định có thế làm được.

-Hạ Ngôn...

Điện chủ Thủy Vụ thì thào.

Điện chủ Thủy Vụ còn nhớ rõ tình cảnh lần đầu tiên gặp Hạ Ngôn, khi đó Hạ Ngôn chẳng qua còn là một tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng trung cấp. Mà hiện tại, hắn đã trưởng thành đến như vậy, chẵng qua chi là thời gian mấy trăm năm mà thôi.

Từng bước từng bước trưởng thành đến hôm nay, tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn quả thực quỷ thần khó lường.

- Các vị.

Khi mọi người ở đậy ngây người, Hạ Ngôn há mồm lớn tiếng nói chuyện, đánh thức tất cả mọi người.

- Các vị từ bên trong phát lực, la ở bên ngoài công kích, chúng ta hợp lực mở ra một thông đạo, các ngươi có thể theo thông đạo đi ra.

Hạ Ngôn nói với mọi người bị vây bên trong.

Lúc này xao động của đại trận bên ngoài vẫn còn đang tiếp tục, ngọn lửa màu vàng này đang nằm trong tình trạng phi thường mỏng manh yếu ớt. Chi cần trong ứng ngoại hợp, không khó đánh ra một thông đạo.

- Được, chúng ta nghe ngưoi.

Có tu luyện giả lập tức đáp lại.

Đối với mọi người mà nói, đây có lẽ là cơ hội duy nhất, bọn họ đương nhiên phải hết sức nắm lấy. Mặc kệ Hạ Ngôn trè tuối bao nhiêu, chung quy là hắn mạnh mẽ đánh giết vào trong này. Chuyện bất kỳ người nào trong bọn họ đều không thể làm được, lại bị người trẻ tuổi làm được, cho nên hiện tại bọn họ lựa chọn tin tưởng hắn.

- Được, vậy chúng ta bắt đầu đi.

Hạ Ngôn trầm giọng nói.

Kim quang dần dần ngưng tụ, trong ánh mắt mọi người, dần dần ngưng kết thành một viên cầu như thực chất Hào quang sáng lạn không ngừng thẩm thấu ra bốn phía.

-Chínhlàlúcnày.

Hạ Ngôn ầít mạnh một hơi. lỉnh lực màu vàng ngưng tụ ẩm ầm đánh ra ngoài, trực tiếp đánh lên ngọn lửa màu vàng. Mà đám người bên trong, mấy người gần sát Hạ Ngôn nhất thì hợp lực đánh ra một chưởng, đánh vào cùng một nơi với Hạ Ngôn.

Ầm ầm ầm!

Hai luồng năng lượng không ngừng xuyên thấu ngọn lửa màu vàng cuối cùng va chạm cùng một chỗ.

Phỗc!

Một tiếng trầm thấp vang lên, hai luồng năng lượng dẩn dần tản ra, mà trước người Hạ Ngôn, trên ngọn lửa màu vàng xuất hiện một lỗ hồng rõ ràng. Đường kính lỗ hổng này có thế cho vài tu luyện già đồng thời đi ra.

- Thành công, mọi người nhanh nắm chắc thời gian từ trong đi ra

Hạ Ngôn thấy vậy, lộ ra nụ cười vội vàng nói.

Vút...

Vút vút vút...

Từng bóng người không ngừng xuyâi qua thông đạo bị đánh thủng, số lượng tu luyện giả từ trong đi ra ngày càng nhiều.

-Ha ha... Tađirarồi!

- Không thể tưởng được, ta còn có thể đi ra. Ta nghĩ rằng lúc này hắn phải chết ở trong.

- vẫn còn ra được, hiện tại chúng ta hẳn là phát tiết một phen, đám hỗn đản đáng chết này, ta muốn giết sạch bọn họ, phải giết sạch tất cả bọn họ.

-Giết!!!

Mà mấy vạn tu luyệữ già cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ lúc này cũng vọt về hướng này. Bọn họ hiền nhiên đã ổn định tổ chức, nhìn thấy trong ngọn lửa màu vàng có không ít người đã thoát ra, liền trực tiếp xông tới chém giết.

- Chết đi!

- Đám hỗn đản đáng chết này.

- Chết chết chết chết!!!

Từng đạo kiếmquang thoáng hiện, song phương rất nhanh va chạm vào một chỗ. Kiếm quang lóe lên, đầu lâu bay ra, màu tươi phun vẩy. Lúc này tất cả mọi người đều lấy ra bản lĩnh áp đáy hòm, bất chấp gì khác. Mấy lão già cấp Điện chủ, người nào đều có một ít thủ đoạn, không chút do dự sử đụng mọi thủ đoạn, trong lúc nhất thời đám tu luyện giả Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bị chết thảm trọng.

Chẳng qua, bọn họ ước chừng mấy vạn người, giết không xuể.

- Các vị. Chúng ta một bên giết một bên lao ra, chỉ cần thành công chạy ra khỏi vòng vây, bọn họ liền không làm gì được chúng ta

Hạ Ngôn thấy hai bên đã lao vào chém giết, vọi vàng lớn tiếng hô.

Mấy tu luyện giả vừa thoát khỏi vòng vậy ngọnlủa màu vàng tuy đều là cấp Điện chủ, thân thể thực lực hơn xa so với tu luyện giả cấp Chuẩn Điện chủ kia, nhưng số lượng chênh lệch thật sự quá lớn. Nếu là một mực bị vây công, vậy chỉ sợ cuối cùng vẫn hao hết linh lực bản thân mà chết.

- Đúng vậy. Chúng ta cùng xông về phía trước.

Có người cao giọng phụ họa.

Tu luyện giả bị nhốt trong ngọn lửa tốc độ rất nhanh, đại khái hơn một ngàn người chỉ trong thời gian chốc lát đều thành công xông ra.

- Hạ Ngôn.

Điện chủ Thủy Vụ vọt tới bên người Hạ Ngôn, lên tiếng gọi.

- Điện chủ Thủy Vụ.

Hạ ngôn nhìn thấy Thủy Vụ, cũng lộ ra nụ cười:

- Ta nghe Điện chủ Lưu Tô nói người bị nhốt trong này, cũng may không có việc gì.

Hạ Ngôn thấy sắc mặt Thủy Vụ tuy có chút tái nhợt, nhưng dường như cũng chưa bị thương, cũng thở ra một hơi.

- Điện chủ Lưu Tô? Nàng còn ở trong sương mù vàng? Giờ phút này nàng ta ở đàu?

Thủy Vụ hỏi một câu:

- Hạ Ngôn, một mình ngươi xông vào đại trận này? Thật sự quá nguy hiểm!

- Chúng ta ra ngoài rồi nói. Điện chủ Thủy Vụ, người đi theo sau ta, chúng ta lao ra.

Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, thấy càng ngày càng nhiều địch nhân xông tới vội vàng ngắt

lời Điện chủ Thủy Vụ.

- Được, trước tiên lao ra.

Điện chủ Thủy Vụ đáp lời, linh lực cấp tốc thúc giục, một đạo kiếm quang màu trắng rất nhanh xuất hiện trong không gian, rồi sau đó đánh về phía một gã địch nhân.

  #953  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 962: Dao động năng lượng quen thuộc

Tuy chỉ có hơn ngàn người nhưng mỗi người đều là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, đánh chết tu luyện giả cấp Chuẩn Điện chủ quả thực như hồ vào đàn dê. Hơn nữa, lúc trước bọn họ bị nhốt trong đại trận, trong lòng nghẹn một cỗ lửa giận, hiện tại có cơ hội phát tiết, làm sao có thể lưu thủ chứ?

Trong thời gian ngắn ngủi, địch nhân cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ chết thảm trọng, cả đại trận đều đã hoàn toàn rối loạn. Khu vực ngọn lửa màu vàng ở trung tâm lúc này đã không thể thành hình, dần dần bắt đầu. tắt

- Các vị. Chúng ta trước tiên xông ra khỏi nơi này, đừng cho bọn họ có cơ hội trò lại tạo thành đại trận. Mời các vị đi theo phía sau ta

Hạ Ngôn sau khi lên tiếng như chuôngđồng, thân hình bắt đầu di động về phía trước, nơi kiếm quang màu đỏ đi qua, đều truyền đến tiếng kêu thảm như xé nát tim gan. Mấy trăm tu luyện giả của tám đại thế giới đều gắt gao đi theo phía sau Hạ Ngôn, mà tu luyện giả của các đại thế giới khác lại không nguyậi ý tin tường, cho dù Hạ Ngôn vừa đưa bọn họ ra khỏi ngọn lửa màu vàng.

Đối với điểu này, Hạ Ngôn cũng không để ý. Hắn tiến vào đại trận chủ yếu chính vì cứu Điện chủ Thủy Vụ, về những người khác, chỉ là thuận tay. Cho dù đám tu luyện giả của Lang Tà Giới, đối với Hạ Ngôn mà nói đều không trọng yéu.

Điện chủ Thủy Vụ đi theo bên người Hạ Ngôn, ánh mắt lóe sáng. Hắn thấy uy năng Hạ Ngôn biểu lộ ra, trong lòng rung động không thôi. Hắn không từng nghĩ đến thực lực Hạ Ngôn hiện giờ đã cường đại đến như vậy. Chẳng qua, lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn vẫn là cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuán Điện chủ, điểu này làm cho trong lòng Điện chủ Thủy Vụ có chút nghi hoặc, nghĩ không thong.

Nhìn lực công kích Hạ Ngôn biểu hiện ra, so với đám Tạo Hóa cấp Điện chủ bọn họ còn mạnh hem rất nhiều, nhưng lực lượng pháp tắc vì sao chi mới ở cấp Chuẩn Điện chù?

Hiện tại không phải lúc nghĩ đến mấy thứ này, Điện chủ Thủy Vụ thật ra cũng không hòi nhiều.

Hạ Ngôn giống nhu một thanh đao nhọn trực tiếp đâm vào trái tim địch nhân. Mấy trăm Tạo Hóa cấp Điện chủ đi sau hắn tiến về phía trước có vẻ phi thường dễ dàng. Chỉ vẻn vẹn thời gian 1/5 chén trả nhỏ, mọi người đã chạy ra vòng vây. Mà đám địch nhân cấp Chuẩn Điện chủ còn sống thì đều rút lui.

Chiến đấu bên ngoài đại trận vẫn chưa chấm dứt, hơn hai mươi tu luyện già đám Điện chủ Lưu Tô vẫn đang chém giết cùng địch nhân, số lượng địch nhân vượt qua một tĩăm người, néu không phải có Thổ cẩu ở đó chu toàn, chi sợ đám Điện chủ Lưu Tô đã sớm bị tiêu diệt. Cho dù có Thổ cẩu, trong han hai mươi người này cũng có năm sáu người ngã xuống.

Thổ cẩu nhìn thấy Hạ Ngôn từ đại trận đi ra, rống giận một tiếng, trực tiếp đánh ra một trảo, chụp đầu của một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ nát như tương.

- Đó là cái gì, thế nhưng có hung thú a!

Điện chủ Thủy Vụ thấy thân thể to lớn của Thổ cẩu xông tới, nhất thời kinh hoảng nói với Hạ Ngôn, dặn Hạ Ngôn cần thận.

- Điện chủ Thủy Vụ. Đây là Thổ cẩu của ta, theo ta từ Phân thế giới.

Hạ Ngôn thấy bộ dạng Điện chủ Thủy Vụ có chút lo lắng, liền cười giải thích.

Trong khi nói chuyện. Thổ cẩu đã tới bền người, ngoác miệng nói:

- Chủ nhân, hôm nay ta có công lao lớn đó, xem ta giết bao nhiêu địch nhân.

-Ngao!

Đột nhiên cái miệng Thổ cẩu há ra, một đạo hắc quang từ miệng nó phun ra, trực tiếp xuyên thùng thân thể một địch nhân muốn đánh lén bọn họ.

- Này...

Điện chủ Thủy Vụ kinh ngạc nhìn Thổ cẩu, thầm nghĩ: ‘©ây tuyệt đối là một con hung thú phi thường đáng sợ, thực lực còn cường đại han Tạo Hóa cạp Điện chủ”.

Chiến đấu thảm thiầ rất nhanh kết thúc, sau khi Hạ Ngôn phá trận, địch nhân liền biết sự tình đã không ồn, nếu không lui lại, tồn thất sẽ lớn hơn. Đợi sau khi địch nhân rút lui, tu luyện giả tám đại thế giới phần lớn tụ tập một chỗ, có một bộ phận quét dọn chiến trường. Bọn họ đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, có không ít người không bỗ được những thần khí này.

Hạ Ngôn cũng không tham dự quét dọn chiến trường, chẳng qua Thổ cẩu đã sớm động miệng. Mà đám tu luyện già kia cũng không dám tranh giành với Thổ cẩu. Bọn họ tận mắt

thấy uy năng của Thổ cẩu, một trào có thể vỗ chết một Tạo Hóa cấp Điện chủ, tuy đó là dùng tốc độ kinh người đánh lén thành công, nhưng cũng đủ kinh sợ tất cả mọi người ồ đây. Hơn nữa, trong sương mù vàng này, thực lực bọn họ đều bị giảm mạnh.

- Điện chủ Lưu Tô.

Điện chủ Thủy Vụ thấy Điện chủ Lưu Tô, ánh mắt thoáng ngưng, gọi một tiếng.

- Điện chủ Thủy Vụ. Vừa rồi ta còn lo lắng ngươi sẽ gặp nguy hiểm trong đại trận, hiện tại xem ra là nghĩ nhiều rồi.

Điện chủ Lưu Tô cười nói, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn không ngờ thật sự phá trận thành công, cứu mọi người đi ra

- Ha ha. Thiếu chút nữa mạng già không còn. Nếu không phải Hạ Ngôn xuất hiện đúng lúc cứu chúng ta, hậu quả thực sự thiết tưởng không chịu nồi.

Điện chủ Thủy Vụ cũng cười cười, thở ra một hơi.

- Đúng vậy, may mà có tu luyện giả Hạ Ngôn.

Tu luyện giả phụ cận cũng lên tiếng phụ họa.

Bọn họ bị nhốt trong đại trận, quả thực là Hạ Ngôn cứu bọn họ. Bọn họ rất rõ ràng nếu. không phải Hạ Ngôn xuất hiện đúng lúc phá đại trận kia thì bọn họ một người đều không thể ra được, đều chết trong đại trận. Đại trận do mấy vạn Chuẩn Điện chủ tạo thành, uy lực rất mạnh, cho dù là cường giả Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ bị nhốt, chi sợ muốn thoát thân cũng không đễ.

- Các vị đều không cần khách khí

Hạ Ngôn xua tay nói, không đề tâm cười cười.

- Các vị, chúng ta vẫn nên nghĩ lại nên làm như thế nào rời khỏi vùng sương mù vàng này đi.

Ánh mắt Hạ Ngôn quét ra bốn phía, trong sương mù vàng này cũng có thể nhìn xuyên qua khoảng ngàn thước. Dựa theo lời đám người Điện chủ Lưu Tô, muốn từ sương mù vàng ra ngoài rát khó khăn, bọn họ lúc trước đã muốn rời đi, nhưng cũng không thành công.

- Đúng, tu luyậi già Hạ Ngôn nói rất đúng. Mọi người vẫn nên nghĩ biện pháp ròi nơi đáng chết này mới phải

Có người lập tức lên tiếng nói theo.

- Chúng ta đều thửrất nhiều lần, đều không thể thành công, chỉ có chờ các vị Giới Chủ.

Cũng có người lắc đầu. nói.

- Mặc kệ thế nào, chúng ta đều phải nghĩ biện phép thử xem. Ai cũng không biết tình huống hiện tại của các vị Giới Chủ đại nhân, có lẽ chúng ta sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong này.

Điện chủ Thủy Vụ trầm giọng nói.

Nêu như bị nhốt lâu trong vùng sương mù vàng này, đối với đám tu luyện giả mà nói là trí mạng. Trong sương mù vàng này, tu luyậi giả đều không thể hấp thu linh lực, chỉ có thể thông qua loại như Quy Nguyên Đan để khôi phục linh lực. Hiện tại trên người mọi người khâng định có không ít Quy Nguyên Đan, nhưng là theo thời gian trôi qua, Quy Nguyên Đan không thể có cách bồ sung, sớm muộn sẽ dùng hết. Khi đó. tình cảnh của mọi người sẽ càng thân khó khăn.

- Điện chủ Thủy Vụ nói không sai. Chúng ta không thể ngồi chờ chết.

Hạ Ngôn tiếp lời nói.

Kỳ thật, hoàn cảnh này đối với Hạ Ngôn mà nói thật ra không sao cả. Hạ Ngôn sử dụng Đại Thôn Phệ Thuật trực tiếp có thế thôn phệ sương mù vàng, cho nên Hạ Ngôn hoàn toàn không cần lo lẳng về linh lực.

Hơn nữa, Hạ Ngôn mơ hồ có một loại cảm giác, hắn sử dụng Đại Thôn Phệ Thuật trong sương mù vàng này, dường như đề cao linh lực thượng hạn bản thân nhanh hem bên ngoài một chút.

-Ừ!

- Tu luyậi già Hạ Ngôn. Không biết ngươi có biện pháp tốt nào không?

Một tu luyện giả cách Hạ Ngôn không xa nhìn Hạ Ngôn hòi.

-Ta?

Hạ Ngôn nhìn về phía tu luyện giả đó, sau đó nhíu mày lắc đầu:

- Ta cũng không có biện pháp nào hay. Mọi người không ngại chia nhau tìm đường, nếu thành công thìbáo cho những người khác.

Nghe vậy, chúng tu luyện giả nhìn lẫn nhau, chẳng qua những người khác đều không có biện pháp, hiện tại cũng chỉ có thể làm vậy. Mọi người đều là tu luyện giả tu luyện vài chục

vạn, hom trăm vạn năm, tâm chí cứng cỏi, cũng không dễ dàng bối rối.

- Chúng ta liền dựa theo lòi Hạ Ngôn, tách ra tim đường. Mọi người cần thận một chút, nếu lại đụng phải địch nhãn, ngàn vạn lần không tự chiến đấu như trước nữa, chúng ta phải tiếp ứng lẫn nhau.

Một tu luyện giả tuổi nhìn qua lớn hoa Điện chủ Thủy Vụ rất nhiều ngưng giọng nói.

Những tu luyện giả khác đều gật gật đầu.

Lúc trước, bọn họ chính bởi vì đều tự chiến đấu cho nên mới có thể chết thảm trọng, còn bị mấy vạn tên Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ vây quanh hình thành đại trận vây khốn tuyệt đại bộ phận.

Tiếp theo, mọi người liền bắt đầu tản ra bốn phía.

- Điện chủ Thủy Vụ, Điện chủ Lưu Tô, chúng ta cũng đi tim đường ra đi.

Hạ Ngôn cười nói với Thủy Vụ cùng Lưu Tô.

Bản thân Hạ Ngôn thật ra không muốn nhanh như vậy rời khỏi nơi này. Hắn nói tìm đường ra chính là muốn hai người này an toàn rời đi.

-Được.

Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô gật đầu.

Ba người cùng Thổ cẩu bay về cùng một phá.

Ước chừng trải qua mấy canh giờ, ba người một chó vẫn đang chậm rãi phi hành trong sương mù vàng. Bọn họ không chi không tìm được đường ra, ngay cả đường vào cũng giống nhau không tìm được manh mối.

Trong sương mù vàng, ngược lại thường xuyên đụng phải tu luyện giả khác trải qua bên người. Hiển nhiên mọi người lúc này đều là ruồi bọ không đầu, căn bản không tìm được đường ra

-Chủ nhân.

Lại qua hai canh giờ, Thổ cẩu đột nhiên dùng thanh âm cực nhỏ gọi Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn xoay người, nhìn thấy Thổ cẩu có chút lén lén lút lút, không khỏi nhíu mày, nghi hoặc hòi:

- Thổ Cẩu, ngươi làm sao vậy? Có phải phát hiện cái gì không?

Bộ dạng Thổ cẩu quà thực có chút dị thường, cho nên Hạ Ngôn mới hỏi như vậy.

-À...

Thổ cẩu nhìn Lưu Tô cùng Thủy Vụ.

- Nói thẳng đi.

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn vào mắt Thổ cẩu. Con chó này thế nhưng còn sợ hai Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưa Tô nghe được. Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô thấy vậy, cũng có chút rối rắm nhìn Thổ cẩu, suy nghĩ có nên tránh đi một chút.

- Ngao...

Thổ cẩu kêu lên một tiếng.

- Chủ nhân. Ta cảm giác được một ít dao động năng lượng kỳ quái từ một nơi truyền ra, ta cảm giác năng lượng này có chút quen thuộc

Thổ cẩu vẫn cùng giọng cực nhỏ, ánh mắt xanh thẳm mang theo ánh đỏ thinh thoảng nhìn ra xung quanh.

-Hà?

- Cái gì?

Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô có chút giật mình nhìn Thổ cẩu.

Hạ Ngôn cũng rất buồn bực:

- Dao động năng lượng kỳ quái gì, làm sao ta không cảm ứng được gì?

Hạ Ngôn cần thận dùng ý niệm thăm dò, vẫn không có cảm giác gì. Trong sương mù vàng này, không cảm ứng được dao động năng lượng, ngược lại có mùi máu tươi nhàn nhạt. Chăng qua Hạ Ngôn rõ ràng lúc này Thổ cẩu sẽ không nói nhảm, xem ra chỉ có nó cảm ứng được cỗ dao động năng lượng kỳ quái gi. Hơn nữa, Thổ cẩu thế nhưng lại nói nó quen thuộc cỗ dao động năng lượng này.

  #954  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 963: Tiến vào di tích thượng cổ

Sắc mặt Hạ Ngôn dẩn trở nên ngưng trọng. Cảm giác của Thổ cẩu, khẳng định không sai. Bọn họ đă tìm kiếm đường ra trong sương mù vàng một thời gian không nhỏ, nhưng vẫn không thu hoạch gì. Hiện tại một khi Thổ cẩu phát hiện một tia không tầm thường, bất kể thế nào đều phải thử một chút. Chung quy không thể một mực bị vây khốn trong sương mù vàng.

- Điện chủ Thủy Vụ, Lưu Tô. Chúng ta cùng đi theo Thổ cẩu. Nếu là tìm được đường ra khỏi sương mù vàng, lại nghĩ biện pháp thông báo cho những người khác.

Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển sang phía Thủy Vụ cùng Lưu Tô, lên tiếng nói.

- Được, cứ làm theo lời ngươi.

Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô gật đầu đáp.

- Thổ cẩu, đi.

Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu. một tiếng.

Ba người một chó tiếp tục dùng tốc độ bình thường phi hành trong sương mù vàng.

Sau thời gian một nén nhang.

- Chủ nhân. Ta đối với càm giác này càng ngày càng mãnh liệt.

Thổ cẩu dùng thân, xoay người, cái đầu thật lớn đối diện nhìn Hạ Ngôn nói.

Hạ Ngôn nhíu mày, lại đưa ý niệm ra ý đồ cảm ứng loại dao động năng lượng theo lời Thổ cẩu, nhưng vẫn như cũ không có thu hoạch gì. Nhìn biều tình hai vị Điện chủ, hiên nhiên kết quả cảm ứng của hai người cũng giống Hạ Ngôn, đều không có cảm ứng gì với loại dao động năng lượng này.

- Ta cảm giác đến, trong dao động năng lượng này ẩn nấp sát cơ tuyệt thấ Ta lo phía trước sẽ có nguy hiểm thật lớn.

Thổ cẩu. lúc này cũng có vẻ vô cùng nghiêm túc hiếm thấy.

Chẳng qua, ánh mắt nó lại sáng ngòi dị thường, thật giống như hai viên bảo thạch tỏa hào quang sáng ngời.

- Hai vị Điện chù. Các vị nghĩ có nên tiếp tục đi về phía trước hay không?

Hạ Ngôn tnng cầu ý kiến hai người. Hắn rất rõ Thổ cẩu, hiện tại biểu hiện của nó rất nghiêm túc, phía trước có khả năng sẽ ẩn giấu một số sát cơ tuyệt thấ Néu là mạo hiềm đi vào, rất có thể vạn kiệp bất phục, bỏ mạng đương trường.

Nghe vậy, hai vị Điện chủ lại liếc mắt nhìn nhau.

- Cho dù thật sự có nguy hiểm cũng phải đi, dù sao còn tốt hơn ở lại trong sương mù âm u không sức sống này. Hạ Ngôn, ta nghĩ tiếp tục đi về trước.

Điện chủ Lưu Tô trầm ngâm một lát, đôi mắt đẹp mở lớn, ngưng giọng chậm rãi nói.

- Ta cũng nghĩ nên đi tiếp.

Điện chủ Thủy Vụ cũng gật đầu nói.

- Được, vậy tiếp tục đi.

Hạ Ngôn hít sâu một hơi, ánh mắt chợt lóe. nhìn về sương mù vàng phía trước:

- Thổ cẩu, chúng ta giảm tốc một chút, nếu là ngươi phát hiện nguy hiểm, Kền lập tức ngừng lại.

-Được.

Thổ cẩu gật đầu, bốn vó nhẹ sải ra, thân hình từ từ di động về phía trước.

Lại qua khoảng một canh giờ, cảnh tượng trước mắt ba người Hạ Ngôn chợt biến đổi. Tất cả sương mù vàng đều biến mất, đập vào mắt là một thế giới hoàn toàn mới, ánh sáng sáng ngời làm ánh mắt ba người tự nhiên có chút chói lóa Thổ cẩu cũng híp cặp mắt xanh thăm, nhìn chằm chằm phương xa

- Đây là một thế giới.

- Là một không gian ồn định độc lập.

Lúc này Điện chủ Thủy Vụ và Lưu Tô nói

- Linh lực thật nồng đậm. Linh lực trong không gian này so với linh lực trong không gian Lang Tà Điện còn nồng đậm hơn.

Hạ Ngôn cũng tạm thời ngây người, không kìm được bật thốt.

Linh lực trong không gian này quả thực có thể so với Nguyên Đan, thật giống như vô tận Nguyên Đan tràn ngập trong không gian, lượng linh lực ần chứa cực kỳ kinh người. Đây rốt cục là một thế giới như thế nào?

- Nếu là tu luyện trong Không gian này, tốc độ tu luyện của tu luyện giả chúng ta có thể tăng lên mấy lẩn.

Điện chủ Thủy Vụ cũng sợ hãi than.

Ba người nhìn về phưang xa, những gốc đại thụ che trời kia không biết rốt cục to, cao bao nhiêu, lấy nhân lực của ba người đều không thể thấy rõ. Ngay cả thực vật bình thường sinh trường trên mặt đất đều tản ra từng luồng hưong thơm, có thể so với một số được tài của đại thế giới. Mà thực vật này, khắp nơi trên mặt đất đều. có.

- Đây là một thánh địa.

Trên gương mặt xinh đẹp của Điện chủ Lưu Tô lộ ra vẻ hưng phấn.

- Đây rõ ràng là lối ra Ta cảm giác chúng la đã tới trong di tích, các vị Giới Chủ đại nhân có lẽ cũng trong không gian này.

Hạ Ngôn rất nhanh bừng tình lại, nói với hai người đang kích động.

- Có khả năng. Chì là di tích thượng cổ này phải cẩn thực lực cường đại bao nhiêu mới có thể mở ra được một thế giới nha vậy.

Thủy Vụ cùng Lưu Tô cũng lập tức bừng tinh, ý niệm tản ra dò xét bốn phía. Chẳng qua phạm vi dò xét của ý niệm của bọn họ lại bị cực độ áp súc, xấp xỉ phạm vi có thể dò xét trong sương mù vàng, còn không bằng dùng ánh mắt trực tiếp nhìn.

- Sát cơ rất đậm.

Thổ cẩu ở một bên đột nhiên lên tiếng.

Nghe được lời Thổ cẩu, ba người Hạ Ngôn trong lòng đều trầm xuống. Nếu thật đây là đi tích thượng cồ, vậy tất nhiên che dấu sát cơ tuyệt thấ Ngay cả sương mù vàng ở ngoài di tích đều lợi hại nhưvậy càng huống chi là trong di tích.

- Chủ nhân. Ta có thể càm giác được nơi phát ra sát cơ. Chúng ta có muốn đi xem hay không?

Thổ cẩu nhìn về phía Hạ Ngôn, thần hình màu bạc trắng dưới ánh mắt trời bắn ra hào quang kinh người.

- Hiện tại chúng ta muốn lui đều không có khả năng, căn bản đều không tìm thấy đường ra khỏi nơi này.

Hạ Ngôn nhìn nhìn phía sau, lối vào của ba người một chó đã không nhìn thấy, cũng không thể cảm ứng được.

- Đúng vậy. Một khi chúng ta đã có thể vào trong di tích, vốn là cơ duyâito lớn. Cho dù bây giờ còn có đường lui, cứ vậy ra ngoài cũng sẽ không cam lòng.

Điện chủ Thủy Vụ mắt tỏa sáng nói.

Hắn nói không sai.

Bất luận kẻ nào, nếu tiến vào trong di tích thượng cổ chỉ sợ sẽ không cam tầm dễ dàng lui ra. Di tích thượng cổ này cũng không phải tùy tiện có cơ hội tiến vào, không biết bao nhiêu vạn năm mới có một lần di tích hiện thấ Tu luyậi giả có thể đi vào di tích, làm sao có thể dễ đàng lui bước?

Cho dù biết rõ có nguy hiểm phía trước cũng sẽ xông lên phía trước. Tiếp tục đi về phía trước, là có thế có cơ hội từng bước lên đinh, đó cũng là đáng giá. Nếu không đám mạo hiếm, có lẽ sẽ vô cớ đánh mất một cơ hội tốt Cơ hội tốt như vậy, cũng không phải dễdàng gặp được.

- Một khi đã vậy, chúng ta liền tién về phía trước.

Hạ Ngôn cũng hạ quyầ tâm, ánh mắt thoáng ngưng nói.

Bangày sau.

Ba người một đường theo Thổ cẩu phi hành, không gặp phải công kích gì, chẳng qua cũng không phát hiện dấu hiệu của sinh linh. Thế giới này phảng phất chì có linh lực cùng thực vật, phi thường tĩnh mịch.

Chẳng qua, dọc theo đường đi, Thổ cẩu cũng nhiều lẩn nói rõ với ba người Hạ Ngôn, hắn cảm ứng được mình cách nơi phát ra sát cơ càng ngày càng gần.

Đến một ngày, thân hình Thổ cẩu rốt cục hoàn toàn dừng lại, ánh mắt nó không ngờ lộ ra có chút kinh sợ.

-Đây là...

Hạ Ngôn cũng cảm ứng được một cỗ sát ý, trong không khí tràn ngập một cỗ hàn ý khiến kẻ khác hoảng sợ.

Ầm!

Đại địa đột nhiên chấn động, một tiếng nổ lớn đột ngột truyền vào trong tai ba người. Thanh âm này giống như một ngọn núi lớn hung hăng đánh lên trái tim ba người khiến tâm thần ba người đều chấn động.

Nếu là tu luyậi giả thực lực thấp chi sợ nghe đến tiếng nồ này đều bị trực tiếp chấn nát linh hồn mà chết. Bởi vậy có thể tưởng tượng, chẳng qua một tiếng nồ lớn này đã khủng bố cỡ nào.

Chuyện làm người ta kinh ngạc sau đó xuất hiện. Một ngọn núi lớn thế nhưng di động tới ba người. Đúng vậy, đúng là một ngọn núi lớn. Đỉnh ngọn núi này đâm thẳng trời cao, hoàn toàn che khuất ánh mắt trời. Ba người nhìn ngọn núi lớn không ngừng tới gần sát này, đều sững sờ tại chỗ, không biết đây rốt cục là thứgì.

Ầm!

Tiếng nổ lớn càng ngày càng thường xuyên, giống như là một con thượng cổ hung thú đang chầm chậm chạy chồm trên đài địa.

Một gốc đại thụ tận trời phía trước mọi người đột nhiên bị đụng đồ, phát ra tiếng sấm động, nghiêng đồ về phía ba người. Ba người lập tức né ra

Uỳnhhhhh~~

Sau một tiếng nồ đinh tai, đại thụ chạm đát bốc lên một tầng tro bụi Đại địa chấn động vừa mới ồn định, tiếng “Ầm” kia lại xuất hiện trong tai mọi người.

Ngọn núi lớn kia đã có thể thấy rõ ràng.

- Đây là một con hung thú đáng sợ.

Hạ Ngôn nhìn ra manh mối, đây căn bản không phải là một ngọn núi thật lớn, mà là một con hung thú thật lớn, trên thần thể mọc đầy cây cối tràn đẩy bùn đất. Trong quá trình nó đi lại, thình thoảng khiến cho bùn đá cùng cây cối rung lên rơi xuống.

- Thật sự là hung thú. Tròi ạ!!! Làm sao có hung thú thật lớn nhưvậy hà?

Ngay cả Điện chủ Thủy Vụ đều lập tức sợ ngây người. Hung thú thật lớn như thệ, khó có thể tưởng tượng. Các đại thế giới tuy không hề ít dã thú. linh thú cùng hung thú, nhưng là hung thú to lớn nhất so với một ngọn núi lớn cũng là như đom đóm so mặt trăng, không thể nào so sánh.

- Làm sao bây giờ?

Cặp mắt Hạ Ngôn trừng lớn, linh lực màu vàng cuộn quanh thân thế tùy thời chuẩn bị phát động công kích. Lần đầu tiên nhìn thấy hung thú thật lớn như thế Hạ Ngôn cũng có chút hoảng hồn. Bất luận kè nào lẩn đầu tiên nhìn thấy hung thú như vậy, chỉ sợ đều không thể bình tĩnh.

Bất kể thực lực hung thú này nhưthế nào, chỉ là hình thể đều có thể chấn nhiếp đại lượng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa. Một hung thú nhưmột ngọn núi khổng lồ...

- Sát cơ không phải phát ra từ trên người nó.

Thổ cẩu lại có vè trấn định, nhìn về phá hung thú. phi thường lạnh nhạt nói một câu.

Những lời này làm ba người Hạ Ngôn có chút hơi ngây ra. Đúng vậy, sát khí ngập tròi vừa rồi Hạ Ngôn cảm ứng được tựa hồ không quan hệ tới cno hung thú thật lớn này. Con hung thú này tuy nhìn qua uy thế mười phần, nhưng không có sát khí quá đậm, cho nên lúc bắt đầu ba người còn tưởng rằng ngọn núi lớn di động.

- Nếu đã không phải hung thú này, vậy sát khí rốt cục từ đầu tới?

Hạ Ngôn không khỏi thi thào lầm bẩm.

- Trước tiên đừng quản sát khí, giải quyầ hung thú này trước, nó sắp tới cạnh chúng ta

Điện chủ Lưu Tô có chút lo lẳng nói.

Lúc này, ba người đă có thể thấy ĩõ ràng một ít cỏ dại mọc trên người hung thú.

Đột nhiên, hung thú này dừng lại, sau một lát lâu đều không truyền đến tiếng nồ vang trầm trọng kia nữa. Hung thú cách xa ba người, cũng không tiến thêm. Hung thú, quả thật tạm thời dùng lại.

Hoa lạp lạp!

Khi Hạ Ngôn muốn phi thân lên trên tầng mây xem rốt cục thế nào, thân thể lớn vô cùng của hung thú bỗng nhiên động. Tầng mây ở trên thân hung thú đột nhiên chuyền động, sau đó một vùng tối đen từ trên tầng mây ập xuống. Hạ Ngôn tập trung nhìn vào, hóa ra là đầu của con hung thú. này, trôi đó còn có đôi mắt như hai hẳc động.

  #955  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 964: Thi thể Hạch tâm Điện chủ

- Đây rốt cục là thứ gì?

Lần này, ba người Hạ Ngôn còn chưa kịp mở miệng, Thổ cẩu đã tru lên, cái lỗ tai dựng cao, thân hình màu trắng bạc lập tức căng ra!

Chi thấy con hung thú nảy cúi đầu nhìn xuống ba người một chó, trong đôi mắt như hắc động kia lóe lên tia sáng khiến người khác khiệp sợ. Chỉ là bị ánh mắt như vậy nhìn vào đều khiến kẻ khác có một loại xúc động da đầu run lên muốn xoay người chạy trốn.

- Thực lực hung thú này tuyệt đối rất mạnh, hơn độ cứng cỏi linh hồn rất cao!

Hạ Ngôn lên tiếng nói, cho dù là hắn lúc này linh hồn đều. có chút khẽ rung động. Cường độ linh hồn của hắn có thể so với cường giả cảnhgiới Tạo Hóa cấp Hạch Tầm Điện chủ. Hắn vẫn một mực không ngừng sử dụng Linh Hồn Chi Tuyền ở không gian Linh La Giới tầqg hai để cường hóa linh hồn của minh.

Cô!

Khi lời nói Hạ Ngôn vừa dứt, trên cái đầu hung thú này một cái hắc động càng lớn hơn rất nhanh xuất hiện. Tiếp theo, trong hắc động này truyềnra tiếng kêu cao vút. Hắc động này hiền nhiên là miệng con hung thú thật lớn này.

Hạ Ngôn chi cảm thấy một trận cuồng phong thổi tới, lúc hung thú này kêu lên không ngờ gợi lên một cỗ cương phong, giống như trăm ngàn cây trường mâu bắn đến ba người một chó.

- Hung thú này công kích chúng ta!

Thân hình Hạ Ngôn nhoáng lên liên hồi, dẫn đầu làm ra động tác né tránh. Không cần Hạ Ngôn nhắc nhờ, Điện chủ Thủy Vụ và Lưu Tô cũng đồng thời lui về sau né tránh. Ba người đều có dự cảm, nếu là bị cương phong này đánh trúng, chỉ sợ cho dù sử dụng thần khí phòng ngự đều sẽ bị thương tản.

Mà Thổ Cẩu lại không có né tránh mà bốn vó giậm trong không trung, thân thể trực tiếp đâm thẳng chính diện tới cương phong. Thân hình trắng bạc cùng cương phong va chạm, nhất thời truyền ra một tràng tiếng kim loại va chạm. Sau thời gian khoảnh khác, Thổ cẩu đã xuyên qua cương phong, thân hình trắng bạc dừng ở trên người hung thú kia, miệng há ra phun ra một đạo hắc quang trực tiếp đánh lên thân thể hung thú.

Ba người Hạ Ngôn thấy rất rõ ràng, hung thú kia bị năng lượng màu đen Thổ cẩu phun ra đánh trúng, trên người “tách tách” rớt xuống một mảng lớn da thịt màu đen đồng thời chảy rất nhiều máu màu đen.

-Cô cô!!!

Hung thú tựa hồ bị đau, cái đầu thật lớn lắc lư phát ra âm thanh càng thêm bén nhọn. Bốn phía một đám cỏ cây đều bị thổi dựng dậy, tại không trứng hóa thành bột phấn.

- Hung thú này đang run rầy!

Hạ Ngôn chú ý tới khi hung thú này thấy Thồ cáu nhằm về phía nó, thân hình thật lớn tựa hồ đang run rẩy, lộ ra thần thái sợ ML

- Cái gì?

Điện chủ Thủy Vụ thần tình nghi hoặc.

- Hung thú này dường nhưrất e ngại Thổ cẩu!

Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ. nghi hoặc nói.

- Đại gia hỏa, nhanh cút ngay cho ta, bằng không ta giết chết ngươi!

Thổ cẩu giơ chân trước, trực tiếp cắm sâu vào trong thần thể hung thú thật lớn, miệng lên tiếng nói.

Hung thú kia thế nhưng thật sự xoay người rất nhanh thối lui về phía sau. Tốc độ nó lúc này so với lúc đến nhanh han gấp mấy lẩn, rất nhanh thân thể thật lớn liền biến mát sau đại thụ.

Mà Thổ Cẩu thi đứng lơ lửng ở nơi vừa rồi, vẻ mặt có chút đắc ý, nhìn ba người Hạ Ngôn nhe răng há mồm.

- Hung thú kia thật sự sợ Thổ cẩu.

Điện chủ Lưu Tô mày liễu có chút nhếch lên nói.

- Đúng vậy. Bằng không chúng ta muốn giết hung thú này, chỉ sợ cũng không dễ dàng. Hình thể hung thú này quá mức khổng lồ, cho dù công kích của chúng ta đối với nó cũng khó thể tạo thành vết thương trí mạng trong khoảng thời gian ngắn!

- Hom nữa, linh hồn nó thực cứng cỏi!

Điện chủ Thủy Vụ gật gật đầu, cảm Nhận sâu sắc nói.

Hai người Thủy Vụ cùng Lưu Tô đảo ánh mắt trên người Thổ cẩu vài vòng. Thổ cẩu

này quả thực biến thái, thân thể trực tiếp đâm tới cương phong hung thú kia phát ra lại không để lại một chút dấu vết gi, thân thể này cường hãn đến mức nào? So với năqg lực của thần khí phòng ngự còn mạnh hơn nhiều a! Hai người nhìn Thổ cẩu, trong lòng đều. rất kinh ngạc. Trong số hung thú bọn họ biết, không có hung thú nào có thế so về phòng ngự với Thổ cẩu.

- Xem ra thế giới này, không phải là không có sinh linh!

Hạ Ngôn nhìn về phía sát khí vẫn còn nơi phưcng xạ, không biết rốt cục là thứ gì đáng sợ đến đâu mới có thể phtá ra sát ý dày đặc như thế!

Hạ Ngôn than nhẹ một tiếng, nhìn về phía Thổ cẩu, mơ hồ có một loại cảm giác. Có lẽ thứphóng ra sát khí này cũng chỉ có một ít liên hệ với Thổ cẩu mà thôi, nếu không vì sao lúc Thô Cầu. ở trong sương mù vàng lại có thể cảm ứng được cỗ sát khí này?

- Đúng vậy!

Thủy Vụ gật đầu:

- Hiện tại chúng ta cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước!

- ừ, đi tiếp thôi!

Hạ Ngộn nói.

Ba người một chó tiếp tục đi tới. Lúc này ba người vừa mới xuất phát phi hành không đến ngàn dặm lại ngừng lại. Bởi vì phía trước xuất hiện ảnh tượng khiến ba người trợn mắt cứng lưỡi.

Nhìn từ xa xa chỉ thấy từng dãy núi thật lớn liên miên không dứt, néu không phải lúc trước gặp con hung thú kia. chỉ sợ hiện tại ba người nhất định sẽ cho Iẳqg trước mặt là dãy núi thật sự. Mà hiện tại ba người đều biết đây không phải dãy núi, mà là từng con hung thú. Chẳng qua, đám hung thú này lại đã mất sinh cơ, máu màu đen từ trâi người chúng nó chảy xuống tạo thành từng con sông.

Những con sông này trên mặt đất hình thành một con sông lớn rất rộng, nước sông màu đen cuồn cuộn chảy xuôi!

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Hạ Ngôn trước tiên lên tiếng.

Đám hung thú này xem ra là đã bị giết chết, đếm sơ sơ, Hạ Ngôn phát hiện số lượng thi thể hung thú ở đây ít nhất tới vài chục con. Vài chục con hung thú đều hoàn toàn bị chém chết.

Vút-

ổng tay Hạ Ngôn vung lên, thân thể đã bay về phía trước, phút chốc đã tới gần. Mùi máu tanh nòng đậm khiến người hít thở không thông.

Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô cũng đi theo phía sau Hạ Ngôn, Thổ cẩu thì một mình bay đến chỗ cao nhìn về càng xa phía trước.

- Kia là xương của tu luyện giả nhân loại!

Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, thấy phía dưới thi thể một hung thú có một bộ xương trắng ờn nhìn qua đúng là xương cốt tu luyện giả nhân loại!

Trôi xương cốt nảy còn lưu lại một ít máu thịt, hiển nhiên thời gian chết đi cũng không

lâu.

- Là nhân loại chết ở nơi này, giống như vừa chết không lâu. Chẳng lẽ là nhân loại lúc trước chiến đấu cùng đám hung thú này?

Điện chủ Thủy Vụ đoán.

- Rất có khả năng! Những người này có thể giết nhiều hung thú như vậy, thực lực phi thường khủng bố. Chẳng qua, vẫn còn có người chết ở chỗ này!

Điện chủ Lưu Tô sợ hãi than nói.

- Các vị Giới Chủ đại nhân có thể nào cũng trải qua nơi này hay không?

Hạ Ngôn nhìn về phía hai người, tựa hồ dò hỏi.

- Này...

Hai người đều nhíu mày, không thể xác định.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường rất khó tìm được lối vào di tích thượng cổ này. Cũng như ba người Hạ Ngôn nếu không có Thổ cẩu đẫn đường, ba người căn bản không thể phát hiện lối vào đi tích thượng cổ này, lại càng không thể có cơ hội tiến vào.

Như vậy, tu luyện giả chết ở chỗ này rất có khả năng chính là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, một đại thế giới bình thường đều không có mấy người.

Lang Tà Giới cũng chỉ có một cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, chính là Điện chủ Lang Tà Điện Huyền Thượng Vũ.

Bởi vậy có thể thấy được, số lượng cường giả Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ thua thớt biết bao. Mà tu luyện già chết ở trong này, có thể là cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ. Ngay cả cường giả Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ tiến vảo trong này đều không an toàn, lại càng không nóiđến Tạo Hóa cấp Điện chủ.

Nghĩ đến đây, Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô trong lòng có chút phát lạnh. Nhưng là đã chạy tới đây, còn muốn rút lui càng thêm không có khả năng, chì có thể tiếp tục đi về trước.

- Chủ nhân, phía trước còn có thi thể tu luyện giả nhân loại!

Lúc này, Thổ cẩu trên bầu trời lớn tiếng nói với Hạ Ngôn.

- Cái gì? Còn có tu luyện giả nhân loại bị chết?

Hạ Ngôn chán động.

Sắc mặt Thủy Vụ cùng Lưu Tô lại càng biến đổi.

Vút!

Ba bóng người rất áhanh bay về phía trước, quả nhiên, bọn họ rất áhanh liền thấy được hai cỗ thi thể của tu luyện giả nhân loại khác. Hai cỗ thi thể này đầy đủ han cỗ lúc trước rất nhiều. Hai cỗ thi thể này tuy cũng máu thịt mơ hồ, nhưng là ít nhất không phải chi còn lại xương cốt trắng ởn.

- Chi sợ phía trước còn có thể có tu luyện giả nhân loại tử vong!

Nhìn một lát, Hạ Ngôn thấp giọng nói.

Gần hai cỗ thi thể này đều không có hung thú, chẳng qua có thể thấy dấu vết chiến đấu, trong này cũng là một chiến trường, không lâu trước tại đây đã xảy ra một trận kịch chiến kinh thiên động địa.

- Quả nhiên giống như trong truyền thuyầ, mỗi một lẩn di tích thượng cổ hiện thạ luôn cùng với giết chóc!

Điện chủ Thủy Vụ lắc đầu, trầm giọng chậm rãi nói.

Điện chủ Thủy Vụ mặc dù trước đó không có đích thân tiến vào di tích thượng cổ, nhưng lại cũng nghe nói một ít truyền thuyầ về di tích thượng cồ. Trong truyền thuyết, mỗi một lẩn di tích thượng cổ hiện thế đều có rất nhiều tu luyện giả Nhân loại ngã xuống.

- Tiếp tụcđi!

Thân hình Hạ Ngôn rất nhanh bay lên trong không gian, ánh mắt nhìn phía trước, kiên định nói.

Tiếp theo, cứ phi hành được một đoạn đều sẽ thấy thi thể tu luyện giả nhân loại. Có một số thi thể, chung quanh thậm chí còn lưu lại dao động lực lượng pháp tắc. Lực lượng pháp tắc nàỵ biểu hiện thực lực người chết cao han tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, vậy hẵn là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Ngao~

Chính khi ba người Hạ Ngôn tiếp tục phi hành, mấy điểm đen nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt ba người. Rất nhanh, mấy điểm đen này liền tĩở nên rõ ràng, đồng thời truyền đến từng tiếng kêu to.

- Lại là hung thú!

Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại, thấy là vài con quái thú biết phi hành. Mấy con quái thú này thân thể hẹp dài, có một đôi cánh đen thật lớn, tốc độ phi hành cực nhanh, chỉ vài ba hô hấp đã tới gần ba người, tốc độ mói chậm lại. Từng luồng gió chấn động trong không gian.

- Ngao ngao ngao!

Tổng cộng bốn con quái thú hướng về ba người Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu kêu to.

Từng cặp mắt màu đỏ đậm tựa như ngọn lửa thiêu đốt, nhìn phi thường hung ác.

- Hống!

Nhìn thấy quái thú kêu to, Thổ cẩu. cũng bước lên trước vài bước, tại không trung không cam yếu thế phẫn nộ gầm lên một tiếng, đồng thời hung hăng nhếch miệng nhe răng.

Theo một tiếng rÔDg giận của Thổ cẩu, Hạ Ngôn cũng thấy mấy con hung thú nhìn qua vô cùng hung ác này thân thể không ngờ run lên, ánh mắt nhìn về phía Thố cáu, thân hình tựa hồ có dấu hiệu lui về sau. Thấy cảnh tượng này, trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, không khỏi nhìn về phía Thổ cẩu bền cạnh đang hướng về mấy con hung thú kia biểu lộ sự cường đại của mình.

  #956  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 965: Cung điện màu bạc

Cảnh tượng này có vẻ cực kỳ quỷ dị, Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô lúc này đều không khỏi có chút khẩn trưong. Bọn họ từ trên thân mấy con quái thú cảm giác được một cỗ dao động năng lượng cường đại. Mấy con quái thú có cánh này thực lực tuyệt đối không dưới con quái thú như ngọn núi lớn lúc trước, thậm chí còn cường đại han một chút

Nêu là đám quái thú này đồng thời công kích ba người, ba người cuối cùng có thể ngăn được hay không rất khó nói. Một đường đi tới, thi thể tu luyện già chết đi để lại là chứng minh tốt nhất. Trong thế giới này, ngay cả cường giả Tạo Hóa cấp Hạch Tầm Điện chủ đều không an toàn càng không nói đến đám bọn họ thực lực chi là cấp Điện chủ.

- Cô cô cô!

Khi ba người thời khắc chuẩn bị ứng phó công kích, linh lực rất nhanh thúc giục trong thân thè mấy con hung thú thật lớn có cánh kia thế nhưng liên tục kêu to, rồi rất nhanh bay xa, dần dần hóa thành điểm đen, cuối cùng biến mát trong tầm mắt ba người.

- Mấy con chim nhỏ cũng dám khiêu khích trước mặt bản cẩu gia!

Lúc này Thổ cẩu vênh mặt tự đắc nói một câu, bộ dạng muốn ăn đòn, có vẻ phi thường hưng phấn.

- Chúng nó hiền nhiên là e ngại ngươi, đây là tại sao?

Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Thổ cẩu, hod chút nhài mày, trực tiếp lên tiếng hỏi.

- Chủ nhân, ta cũng không biết. Ta còn tưởng rằng phải muốn ác chiến một hồi với mấy con chim nhỏ kia, không nghĩ tới chúng nó cuối cùng lại không chiến mà chạy.

Thổ Cẩu lắc lư cái đầu, cũng hết sức nghi hoặc.

- Ta thấy rất có thể là bởi vì huyầ mạch trôi người Thổ cẩu. Hạ Ngôn, ngươi có nhớ rõ, lúc trước sau khi kịch chiến ngoài thành Lang Tà, Giới Chủ đại nhân từng nói trên người Thổ cẩu có được huyết mạch Thần thú thượng cổ.

Điện chủ Thủy Vụ tiầm ngâm một lát, đột nhiên lên tiếng nói.

- Đúng, rất có khả năng là nguyên nhân này. Nêu thế giới này thật sự là di tích thượng cổ, như vậy quái thú mà chúng ta vừa gặp đều còn lại từ thời thượng cồ. Thời kì đó, Thần thú thượng cổ tát nhiên có địa vị tuyệt đối trong đàn quái thú. Một khi Thổ cẩu đã có huyết mạch Thần thú thượng cổ, quái thú này nhìn thấy Thổ cẩu liền e ngại là rất bình thường.

Điện chủ Lưu Tô phân tích.

Hiện tại xem ra, cũng chi có lý do này.

Bởi vì, nếu dựa theo thực lực mà nói, Thổ cẩu hiện tại tuy đã rất mạnh, ngay cà Tạo Hóa cấp Điện chủ đều có thể giết chết, nhưng cũng không thể mạnh đến mức khiến đám quái thú này sợ hãi không chiến mà chạy. Nếu không, những tu luyện giả nhân loại cấp Hạch Tâm Điện chủ đã chết gặp trên đường đi lại như thế nào giải thích? Mấy quái thú này, ngay cả tu luyện giả nhân loại cấp Hạch Tâm Điện chủ đều dám công kích.

Hơn nữa, trong số tu luyện giả trải qua một đường này chỉ sợ còn có một số nhân vật cường đại cập bậc Giới Chủ.

Nghe được lời Thủy Vụ cùng Lưu Tô, Thổ cẩu trò nên đắc ý, cái đuôi màu bạc thật dài vểnh cao lên, ngay cả đầu đều ngứa. Thấy cảnh này, Hạ Ngôn trực tiếp đá một cước, Thổ cẩu kêu rên một tiéng, bộ dạng đáng thưong chạy đến phía sau Hạ Ngôn.

- Hai vị Điện chủ, chúng ta tiếp tục đi tới. Nếu đám quái thú thật sự e ngại Thổ cẩu, vậy chúng ta thật ra không cần lo lẳng quái thú tập kích.

Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn phía hai người.

-Được.

Hai người đạp lời, Điện chủ Thủy Vụ hơi đừng lại, lại nhìn Thổ cẩu:

- Không nghĩ tới... Thổ cẩu. lại không tầm thường như vậy. Lúc trước lần đầu gặp nó, ta còn tưởng là linh thú bình thường.

***

-Hây~

Một tiếng hét lớn khiến tinh thần ba người Hạ Ngôn rung lên, đều nâng ánh mắt nhìn về nơi xa. Tiếng hét này hiển nhiên là nhân loại phát ra, truyền đến từphía trước.

Thổ cẩu cũng luôn nói rằng nơi phát ra sát khí ở gần trước.

- Hình như đang chiến đấu.

Hạ Ngôn càm giác được năng lượng dao động trong không gian càng ngày càng hỗn loạn, tựa hồ có đang rất nhiều người phóng thích năng lượng chiến đấu.

Ầm~

Cả không gian đều khẽ chấn động, một đạo hào quang đột nhiên bắn thẳng lên bầu ười, chợt lóe rồi biến mất, trong nháy mắt liền hoàn toàn biến mất trong tầng mây.

Ầm Ầm Ầm...

Tiếng nồ liên tiếp vang lên, liên tục truyền đến, cả không gian này thật giống như một cái gương trong tay ttở nên cực kỳ không ồn định, thậm chí có dấu hiệu muốn sụp đồ. sắc mặt Hạ Ngôn đều có chút khẽ biến.

- ở phía trước, chúng ta đi qua!

Hạ Ngôn khẽ hít vào một hơi, hạ thấp giọng thân thể dẫn đầu phi về phá trước.

Một lát sau, một tòa cung điện thật lớn liền xuất hiện trong tầm mắt ba người. Đậy là một tòa cung điện màu bạc, không ngờ hoàn toàn giống màu trên thân Thổ cẩu. Mà đồng thời lúc nhìn thấy cung điện, còn có bóng một số tu luyện giả. Mấy tu luyện giả này đang tụ tập trên một mảnh đất trước cửa cung điện, trong đó có một bộ phận dường như đang công kích của chính cung điện.

- Sát khí này, từ trong cung điện truyền ra.

Hạ Ngôn nhìn thấy cảnh tượng phía trước, hạ thấp giọng chậm rãi nói.

- Trong cung điện, có thứ gì đó...

Thổ cẩu. cũng khần trưong nói, lúc này thậm chí nó có chút bối rối, toàn thân không được tự nhiên, giọng nói hơi run.

- Có thứ gì? Thổ cẩu, ngươi cảm giác bên trong có cái gì?

Hạ Ngôn mày nhíu chặt hỏi.

- Ta cũng cảm giác Không rõ, nhưng cảm giác của ta khẳng định có thứlợi hại.

Thổ Cẩu ngưng trọng nói.

- Thật nhiều tu luyện giả. Không nghĩ tới tu luyện giả tién vào di tích thượng cổ này, số lượng lại nhiều như vậy.

Hạ Ngôn lại hít một hơi, trầm ngâm một lát. ngưng trọng nói.

- Kia là Điện chủ Huyền Thượng Vũ, còn có Giới CM Khương Vân đại nhân.

Điện chủ Thủy Vụ nhận ra hai bóng người trong đám người.

- Còn có Giới Chủ địa nhân của đại thế giới khác, bọn họ không phải cùng một trận doanh.

Điện chủ Lưu Tô quan sát thấy số tu luyện giả này chia làm mấy trận doanh. Đám người Giới Chủ Khương Vân chi là một tĩận doanh trong đó. Bên người Giới Chủ Khưong Vân có chín tu luyện giả đám Điện chủ Huyền Thượng Vũ, tổng cộng là mười người. Mà có trận doanh lại có hai ba mươi tu luyện giả. Đương nhiên, cũng có trận doanh chi có mỗi một người, chẳng qua một người này hiển nhiên cũng là cường giả tuyệt thế thực lực cấp Giới Chủ.

xích~

Đang khi ba người Hạ Ngôn quan sát, một đạo kiếm khí cuốn tới phía này. Hiển nhiên có người phát hiện bọn họ, ra tay muốn đánh chết bọn họ.

Đạo kiếm khí này phi thường cường hãn, chì vẻn vẹn lực lượng pháp tắc cùng linh hồn uy áp trong đó phóng ra đều khiến tinh thần Hạ Ngôn khần trương, tựa hồ muốn từ thân thể bay ra

Đây là kiếm khí của một cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ phóng ra.

Tạo Hóa cấp Hạch Tầm Điện chủ quả nhiên thực lực cường đại han cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ nhiều lắm.

Thân thể Hạ Ngôn bay về phía trước, toàn thân kim quang sáng rực, từng đạo kim quang tản ra bổn phía.

- Đại Thái Cực Thuật!

Đồ án Thái Cực hai màu đen trắng xuất hiện trong không gian, ngăn cản đạo kiếm khí làm người ta sợ hãi kia

Bababa...

Tiếng vang liên tiếp vang lên truyền ra từ trôi Thái Cực. Hạ Ngôn thấy trên đồ án Thái Cực do mình thi triển, thần thông bí pháp Đại Thái Cực Thuật không ngờ bị đạo kiếm khí kia

đánh ra từng khe rách, hơn nữa đạo kiếm khí này còn đang không ngừng đánh vào Thái Cực. Nhìn qua, Thái Cực này không được bao lâu sẽ bị kiếm khí phá tan.

- Ba tên tiểu bối, dám theo dõi chúng ta!

Trước cửa cung điện kia, một tu luyện giả hừ lạnh một tiéng, nhìn về phía ba người Hạ Ngôn, bật cười nói.

Đạo kiếm khí này chính là do hắn phóng ra.

- ồ? Tiểu tửnày tựa hồ chỉ là một tên Chuẩn Điện chủ, vì sao có thể ngăn cản kiếm khí của ta? Không đúng, thần thông bí pháp của tiểu tử này, không giống bình thường.

Cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ này rất nhanh liền tập trung sự chú ý lên trên Thái Cực, ánh mắt ngưng tụ, trong mắt lóe lệ quang.

- Đáng chết. Thực lực cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ quá mạnh mẽ.

Hạ Ngôn đánh ra từng đạo kim quang, vẫn không thể ngăn cản Thái Cực bị phá, lúc nảy Thái Cực đã ảm đạm, tùa hồ tùy thời muốn tiêu tan.

Hống!

Thổ cẩu. hét lớn một tiếng, miệng há ra, một đạo hắc quang từ miệng nó bắn ra, hung hăng va chạm vào kiếm khí Đạo kiếm khí này sau khi phá tan Thái Cực, cũng đã là nỏ mạnh hết đà, bị hắc quang Thổ cẩu nhồ ra rốt cục đánh tan.

- Hảo gia hòa Còn có một con hung thú lọi hại.

Tên tu luyện giả kia lại nhìn về phía Thổ cẩu, nghiến lẫag nghiến lợi nói, thân hình chợt lóe, liền xông thăng tới phía ba người Hạ Ngôn.

- Dừng tay!

Vào lúc này, Giới Chủ Khưong Vân cũng nhận ra ba người Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, hét lớn một tiếng, thần thể nhoáng một cái tới trước người ba người Hạ Ngôn. Một chưởng đánh ra chắn tên Hạch Tâm Điện chủ kia ngoài mấy vạn thước.

- Hửh?

Tên Hạch Tâm Điện chủ kia nhướng mày, hung hăng nhìn Khương Vân.

- Khương Vân, ngươi đây là vì sao? Động thủ với người của ta?

Một tu luyện già khác phía trước cửa chính cung điện cũng lạnh giọng lên tiếng, lời còn chưa dứt. thân thể đã tới bên người tên Hạch Tầm Điện chủ ra tay với ba người Hạ Ngôn. Đây là một cường giả cấp Giới Chủ, hiền nhiên là cùng một trận doanh với Hạch Tầm Điện chủ kia.

Đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng đều phi thần tới gần đám người Hạ Ngôn, ở cùng một chỗ với Giới Chủ Khương Vân.

- Mấy người này đều là người của ta, đến từ Lang Tà Giới.

Giới Chủ Khương Vân cười lạnh với tên tu luyện giả nói chuyện, chẳng qua vẫn còn giải thích một chút.

- Cái gì? Người của ngươi?

Tên cường giả cấp Giới Chủ kia có chút ngoài ý muốn, lập tức cười cười:

- Nếu là người của ngươi, vậy không có gì. Chúng ta vẫn tiếp tục nghĩ biện pháp phá đại môn đi.

Giới Chủ kia đánh mắt ra hiệu với Hạch Tâm Điện chủ cấp dưới của hắn. hai người cùng trở lại trước cửa chính cung điện.

- Hạ Ngôn, các ngươi làm sao tới nơi này?

Điện chủ Huyầi Thượng Vũ gặp lại ba người Hạ Ngôn cũng sửng sốt một chút Hắn vạn lẩn không nghĩ tới ba người Hạ Ngôn thế nhưng có thể đi vào trong này. hem nữa có thể một mạch đi tới trước cung điện này.

- Điện chủ đại nhân, Giới CM đại nhân. Chúng ta không tìm được đường ra khỏi sương mù vàng, đánh bậy đánh bạ liền tién vào trong thế giới kỳ lạ này, không có biện pháp một đường đi tới liền tới nơi này.

Hạ Ngôn nửa thật nửa giả nói.

Thủy Vụ cùng Lưu Tô tự nhiên cũng không nói nhiều, như vậy sẽ chỉ càng phiền toái.

- Ha ha. Thật không biết vận khí các ngươi tốt hay là xấu, không ngờ có thể tiến vào trong di tích thượng cổ này. Các ngươi một đường đi tới còn có thể sống sót, cũng là một kỳ tích.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ cười cười nói với ba người Hạ Ngôn.

  #957  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 966: Sự cường đại của Thần chủ

Phải biết rằng, cho dù một số tu luyện giả có thể đánh bậy đánh bạ tim được lối vào di tích thượng cổ này, hom nữa tiến vào bên trong, nhưng muốn từ lối vào đi tới trước cung điện màu bạc này cũng cực kỳ khó khăn. Mấy tu luyện giả cường đại bọn họ một đường đi tới đã chết không ít cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ. Người chết đi, từng người đều bị mạnh mẽ giết chết trong tinh huống cẩn thận đề phòng.

Mà ba người Hạ Ngôn có thể một đường thuận lợi đi vào phía trước cung điện màu bạc này, vận khí hiển nhiên rất tốt.

Hạch Tâm Điện chủ theo Giới Chủ Khương Vân tiến vào di tích thượng cổ này tổng cộng là mười người, mà hiện tại chỉ còn chín người còn sống. Người cuối cùng chính là chết ở trên đường đi tới tòa cung điện màu bạc này. Đương nhiên tổn thất của bọn họ đối với thế lực khác mà nói cũng không lớn. Hiện tại số tu luyện giả tiến vào di tích thượng cổ này tổDg cộng có hom mười thế lực, trong đó mấy thế lực đã tồn thất vài tên cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ.

- Hạ Ngôn bọn họ có thể một đường đi vào trong này, chi sợ có quan hệ trực tiếp với nó

hả?

Giới Chủ Khương Vân khẽ nhướng mày, ánh mắt tường hòa đột nhiên nhìn về phía Thổ cẩu lên tiếng nói.

Thổ cẩu ở đây không có giải trừ trạng thái biến thân, lúc này nhìn qua quả thật còn mang theo một cỗ lực chấn nhiếp, vượt xa trước khi biến thân có thể sánh bằng. Trong không gian này. nguy hiểm trùng trùng. Thổ cẩu. cũng phải tùy thời cẩn thận đề phòng, cho nên đương nhiên sẽ không giải trừ trạng thái biến thân.

- Nếu ta không nhìn lầm, nó nhất định là hậu duệ của một loại Thần thú thượng cồ, cho dù huyầ mạch trong cơ thể đã trở nên rất mỏng, nhưng là hung thú còn sót lại của thời kỳ thượng cổ nhìn thấy nó nhất định cũng sẽ sợ hãi.

Ánh mắt Giới Chủ Khưcng Vân thoáng ngưng, khuôn mặt mang theo ý cười nhàn nhạt

nói.

- Đúng như lời Giới Chủ đại nhân nói. Chúng ta một đường có thể đi vào nơi này, có quan hệ với Thổ cẩu. Trôi đường chúng ta cũng nhiều lẩn gặp phải hung thú đáng sợ, nhưng sau khi chúng nó nhìn thấy Thổ cẩu đều kỳ quái không chiến mà lui.

Hạ Ngôn gật gật đầu, cung kính nói

Những người khác nghe vậy đều hơi mang theo vẻ hâm mộ nhìn về phía Hạ Ngôn.

Vận khí Hạ Ngôn quả thật rất tốt, thế nhưng có thể thu được một hậu duệ Thần thú thượng cồ. Homnũa, huậ duệ Thần thú thượng cổ này, bản thân còn có lực chiến đấu. cường đại.

- Giới Chủ đại nhân. Bọn họ đã bắt đầu ra tay lẩn thứ tư.

Đột nhiên, một gã tu luyện giả bên cạnh Giới Chủ Khương Vân, khuôn mặt trầm xuống, ánh mắt vẫn nhìn phưcng hướng cửa điện, lúc này nói với Giới Chủ Khương Vân.

Ánh mắt Hạ Ngôn tự nhiên chuyển qua, thấy phía trước cửacung điện màu bạc kia, mấy chục tu luyện giả tựa hồ chuẩn bị họp lực công kích đại môn cung điện. Trong lòng hắn lập tức hiểu ra, tiếng vang thật lớn lúc nãy truyền ra từ đây hẳn là thanh âm do những người này công kích cửa chính. Nghe tu luyện già này nói, tựa hồ bọn họ đã ra tay lần thứtư.

- Cung điện màu bạc này rất có thể là nơi tu luyện của Thần chủ thượng cổ để lại. Néu không trong không gian không có khả năng có nhiều hung thú thượng cổ như thấ Bọn họ muốn cậy mạnh phá cửa thần điện Thần chủ thượng cổ để lại, quả thực là nằm mơ.

Giới Chủ Khương Vân cười lạnh nói.

- Giới Chủ đại nhân. Ngài nói chúng ta căn bản không thể chính điện phá được cửa chính cung điện màu bạc này, vậy chúng ta làm sao mới có thể tiến vào trong cung điện? Tòa cung điện này néu thật là di tích do Thần chủ thượng cổ đề lại, bên trong khăng định sẽ có rất nhiều bảo vật.

Huyền Thượng Vũ cũng trầm khí ngưng thanh, trong hai mắt mang theo một tia nóng cháy.

Thần chủ thời kỳ thượng cổ ngay cả Giới Chủ Khương Vân đều không biết bây giờ còn tồn tại hay không.

- Không cẩn gấp. Sẽ có biện pháp. Chúng ta hiện tại không tham gia náo nhiệt này, trước tiên chờ rồi tính.

Khương Vân thoáng nhíu mày, lắc đầu không thèm để ý nói.

Người của trận doanh Giới Chủ Khương Vân thêm ba người Hạ Ngôn tổDg cộng có mười ba người, lại thêm cả Thổ cẩu. Lúc này, mười ba người phần tán bốn phía, chăng qua cựly đều không quá xa, một khi có tình huống xảy ra, mười ba người đều có thể tiếp ứng được. Mà tu luyện giả thế lực khác cũng đều có tình huống tương tự, tu luyện giả thế lực khác nhau hình thành hình thái phòng ngự khác nhau.

Ba người Hạ Ngôn, Thủy Vụ, Lưu Tô cùng một chỗ với Điện chủ Huyền Thượng Vũ. Lúc này mọi người đều quan sát mấy chục tên tu luyậi giả đang phá cửa kia Mỗi một lẩn bọn họ công kích, không gian này đều sẽ hơi chấn động, Hạ Ngôn cảm giác được không gian này có thế sẽ không chống đỡ được lực lượng cường đại như vậy phá hư mà cuối cùng hỏng mất, chẳng qua ngay cả Giới Chủ Khương Vân đều tựa hồ không thèm để ý, Hạ Ngôn tự nhiên cũng không nói nhiều.

- Điện chủ đại nhân, hiện tại tiến vào trong di tích chi sợ có hơn mười cường giả cấp Giới Chủ hả?

Ánh mắt Hạ Ngôn lóe ra, thấp giọng nói chuyện với Điện chủ Huyền Thượng Vũ.

Hạ Ngôn cũng có thể đại khái đoán ra người nào là cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, người nào cấp Giới Chủ.

- ừ, quanh đây tổng cộng có mười bốn cường giả cấp Giới Chủ, toàn bộ đều vì di tích mà

tới.

Ánh mắt Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng chợt lóe, gật đầu. nói.

- Thực lực bọn họ đều mạnh như vậy, vì sao còn để ý đến một đi tích như thế?

Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi một cấu, ánh mắt nhìn về vị trí Giới Chủ Khương Vân. Hắn thật ra không dám trực tiếp đến hòi Khương Vân vì sao để ý đến di tích này nhưthấ

- Hạ Ngôn, vậy ngươi không hiểu rồi.

Huyền Thượng Vũ cười nói:

- Hiện tại trong vũ tiụ, muốn đạt tới cảnh giới Thần chủ, phi thường phi thường khó khăn. Số lượng Thần chủ rất thua thớt, đối với vũ trụ khổng lồ mà nói, ngưoi căn bản không thể tưởng tượng. Nhưng là tại thời kỳ thượng cổ, tuy rằng Thần chủ rất khó sinh ra, nhưng số lượng lại nhiều hơn Thần chủ hiện tại.

- Ngươi cũng biết, trâi Tạo Hóa là cường giả Thần chủ. Cường giả cập Giới CM đều đã đạt tới đinh của cảnh giới Tạo Hóa, bọn họ đương nhiên muốn đột phá cảnh giới trước mắt, trở thành Thần chủ. Nếu có thể tìm được di tích Thần chủ thượng cổ để lại, có lẽ có thể đạt được cơ hội đột phá Thần chủ.

Huyền Thượng Vũ giải thích ti mi cho Hạ Ngôn.

Cường giả cấp Giới Chủ cũng là cảnh giới Tạo Hóa, phía trên Tạo Hóa chính là Thần chủ. Cường giả cấp Giới Chủ đã đứng ở đỉnh của cảnh giới Tạo Hóa, có một ít Giới Chủ không biết đã dừng ở cảnh giới hiện tại bao nhiêu năm. Tuy rằng đạt tới cấp Giới Chủ đã lĩnh ngộ hai loại lực lượng pháp tắc tới đại viên mãn, có thể mồ ra một đại thế giới, nhưng cảnh giới Tạo Hóa chung quy là cảnh giới Tạo Hóa, không thể so sánh với Thần chủ.

Cảnh giới Thần chủ, linh hồn cũng đã là đại viên mãn.

Trong truyền thuyết, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, chì cẩn một ý niệm trong đầu, có thể giết chết tu luyện già cảnh giới Tạo Hóa, cho dù là cường giả cấp Giới Chủ. cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Đây chính là chênh lệch giữa Thần chủ cùng Tạo Hóa.

Nói một cách khác, néu tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa như vậy tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đã là thẩn, mà cảnh giới Thiên Thần ở trước cảnh giới Tạo Hóa lại càng không tính là gi.

Thần chủ có thể hóa thần vạn vật, chi cẩn có một tia linh hồn, có thể ký thác bấtkỳ năng lượng nào trọng sinh. Cho nên, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ có thể có được vô hạn phân

thân.

Nghe được lời Huyền Thượng Vũ, Hạ Ngôn cũng rung động thật sâu.

Cường giả cảnh giới Thần chủ, chi cần vận dụng một ý niệm trong đầu, có thể giết chết cường giả cảnh giới Tạo Hóa, thậm chí ngay cả cường giả cấp Giới Chủ đều không thể may mắn thoát khỏi. Đây quả thật phi thườngd đáng sợ. Cường giả cảnh giới Tạo Hóa trước mặt Thần chủ đều không có lực phản kháng, vô luận số lượng bao nhiêu đều không có khả năng chiến thắng Thần chủ.

Đây đã không phải lượng có thể vãn hồi.

Thấy sắc mặt Hạ Ngôn khẽ biến, Điện chủ Huyền Thượng Vũ lại cười cười tiếp tục nói:

- Cảnh giới Thần chủ không phải dễ đạt được như vậy. Cả vũ trụ khổng lồ, ngay cả bãi săn bắn ngoại giới này đều mênh mông vô cùng. Nhưng là trong vũ trụ khổng lồ như thạ tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, chúng ta cănbản không gặp được. Ta cũng nghe nói có một số đại thế giới có tồn tại cường giả cấp Thần chủ, nhưng rốt cục thiệt giả ai lại có thể biết được?

Đôi mắtHuyầi Thượng Vũ hơi híp lại:

- Giới Chủ đại nhân của chúng ta mở ra tám đại thế giới, thực lực của người trong phần đông cường giả cấp Giới Chủ. coi như là cực mạnh, cho nên có một số không ít người của một số đại thế giới đều cho rằng Giới Chủ Khương Vần đại nhân đã là cảnh giới Thần chủ. Nhưng là bản thân Giới Chủ đại nhân đều nói, thực lực của người cách cảnh giới Thần chủ còn rất xa.

Hạ Ngôn không khỏi gật đầu.

Lúc tại Lang Tà Giới, Giới Chủ Khưong Vân quà thật từng nói, hắn cũng không phải cảnh giới Thần chủ.

Ánh mắt hắn vô tình nhìn tu luyện giả bốn phía, trong đầu lại sinh ra đù loại ý niệm, ánh mắt trở nên kiên nghị. Chính mình tại bất kỳ thời điểm nào đều không thể buông lỗng.

“Ta tại Lang Tà Giới đã xem như thiên tài tuyệt thế ngàn vạn năm khó xuất hiện. Nhưng là trong cả vũ trụ, vị tất đã là cái gi. Còn có một số đại thế giới lịch sử ngược dòng về thời kỳ thượng cồ, chỉ sợ cường giả viễn siêu Lang Tà Giới nhiều lắm. Ta nhất định phải nỗ lực tu luyện”. Hạ Ngôn có chút khẽ nắm chặt tay.

Bãi săn bắn ngoại giới này không biết liên tiếp bao nhiêu đại thế giới, số lượng đại thế giới nhiều không đán xuể.

- Hạ Ngôn.

Huyền Thượng Vũ hít vào một hơi, ánh mắt chuyền động:

- Tốc độ tu luyện của ngươi đã là cực nhanh, cho tới bây giờ, lịch sử tu luyậi của ngươi cũng còn chưa đến ngàn năm mà thôi, đă có thành tựu hôm nay. về sau, ngươi khăng định tĩở thành cường giả cấp Điện chủ giống như ta, thậm chí siêu việt ta. Cho nên, tại trước đó, vô luận ngươi làm chuyện gì đều phải cẩn cần thận vạn phần, trước tiên hiểu rõ rồi hành động, không thể sơ ý mà mát mạng.

Vẻ mặt Huyền Thượng Vũ rất trịnh trọng.

Hắn đối với Hạ Ngôn quả thực rất coi trọng, nếu không lúc trước cũng không tặng Tháp Thời Gian cho Hạ Ngôn. Tháp Thời Gian đó tuy là tồn hại, nhưng cũng phi thường trân quý, bảo vật ngay cả cường giả cấp Điện chủ đều đỏ mắt. Bảo vật có thể thay đồi tốc độ thời gian như Tháp Thời Gian, cường giả cấp Giới Chủ bình thường đều khó thể luyện chế ra. Cho dù có thể luyện chế, cũng cẩn tiêu phí đại lượng bảo vật, han nữa phẩm chất thế nào còn khó nói.

Tháp Thời Gian tổng cộng có ba tầng. Thời gian lưu tốc tầng một han kém ngoại giới mười lần. Tầng hai, tầng ba đã hư hao chi sợ càng thêm kinh người. Tháp Thời Gian này rất có khả năng là bảo vật mà cường giả cấp Thần chủ luyện chế thành công.

Cường giả cấp Giới Chủ đứng đầu sử dụng đại lượng tài liệu trân quý luyện chế trăm vạn, ngàn vạn năm nhiều nhất cũng có thể luyện chế ra bảo vật thời gian lưu tốc hom kém nhau mấy lẩn, mười mấy lần tối đa là hai, ba chục lần. Đây là còn phải gánh chịu nguy hiểm luyện chế thất bại

  #958  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 967: Cửu Thiên Hỗn Nguyên bí văn

Luyện chế một bảo vật có thể khống chế thời gian lưu tốc, tài liệu quý báu cẩn đến là cực kỳ kinh người. Bởi vì loại tài liệu này phải thùa nhận áp lực của chênh lệch thời gian bên trong cùng bên ngoài không gian. Tài liệu bình thường cărib ản không thể thừa nhận loại trùng kích vi phạm thiên địa pháp tắc này, có thể trong khoảnh khắc bị lực lượng này phá hư.

Mà luyện chế một loại bảo vật như vậy căn bản không thể so sánh với luyện chế nhẫn không gian bình thường. Luyện chế một cái nhẫn không gian, chỉ cần lĩnh ngộ pháp tắc không gian đạt tới một cảnh giới tiểu viên mãn, cũng chính là tu luyện giả đạt tới cảnh giới Thiên Thần đều có thể làm được. Nhưng là luyện chế loại nhẫn không gian này cũng chỉ vèn vẹn là một không gian chứa vật phẩm, ngay cả năng lượng đều không thể cất chứa, càng không nói đến cất chứa vật như sinh linh.

Không gian có thể cất chứa sinh linh, năng lượng thể đã xem như một phưcng thế giới. Tu luyện giả có thể mở một phưang thế giới, tuyệt đối đã lãnh ngộ hai loại pháp tắc không gian cùng thời gian đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Tu luyậi giả mở ra đại thế giới đều là cường giả cấp Giới Chủ.

Hạ Ngôn hiện tại đều không thể mở ra một phương thời gian, cho dù là mở ra một không gian độc lập đó cũng là không gian không hoàn chỉnh, tùy thời đều có thể sụp đổ, hủy diệt, cũng không thể chịu tải được năng lượng gi. Mà Tháp Thời Gian cũng không chi là chịu tải năng lượng, còn có thế cho Hạ Ngôn tiến vào còn có thế thay đổi thời gian lưu tốc bên trong. Giá trị loại bảo vật này, mức độ trân quý có thể nghĩ là biết rõ!

Kỳ thật nếu Tháp Thời Gian của Hạ Ngôn không bị hư hao, vậy Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng không có khả năng đưa cho Hạ Ngôn. Chính bởi vì Tháp Thời Gian bị hư hao lại không thể tiến hành chữa trị, Điện chủ Huỵền Thượng Vũ đa từng dùng rất nhiều phưang pháp ý đồ chữa trị Tháp Thời Gian nhưng đều không thành công. Ngay cả Giới Chủ Khưcng Vân đại Nhân đều không có biện pháp gì.

Cho nên, Điện chủ Huyền Thượng Vũ mới đưa Tháp Thời Gian cho Hạ Ngôn, lúc ấy cũng có chút không bỏ được.

- Ta sẽ cố gắng tu luyện, tranh thù sớm ngay đạt tới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Khuôn mặt Hạ Ngôn trấn định giọng kiên nghị nói với Huyền Thượng Vũ.

Nhìn Hạ Ngôn, Huyền Thượng Vũ vẻ mặt mỉm cười hài lòng gật đầu.

Một khi Hạ Ngôn đạt tới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, như vậy Lang Tà Giới liền có hai Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, tại phần đông đại thế giới, thế lực đương nhiên tăng cường rất nhiều.

Hiện tại, ngay cả Giới Chủ Khương Vân đại Nhân đều phá lệ chú ý tới Hạ Ngôn.

Trong lịch sử tám đại thế giới Khương Vân nắm trong tay, người có thể so tốc độ tu luyện với Hạ Ngôn tuyệt đối không đếm được trên năm ngón tay. Giới Chủ Khương Vân đương nhiên muốn chú ý tới Hạ Ngôn, nếu tương lai hắn có thể ttở thành cường giả cấp Giới Chủ, như vậy...

Dưới tay càng nhiều cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, như vậy chỉnh thể thế lực của mình cũng cảng mạnh.

Cũng giống như hiện tại tranh đoạt bảo vật trong di tích này, dưới tay Khưong Vân hiện tại còn có chín cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ, tương đối với thế lực có mấy chục tên cường giả cấp Hạch Tầm Điện chủ mà nói thì yếu han rất nhiều.

Mà bồi dưỡng cường giả cập HạchTâm Điện chủ cũng phi thường khó khăn. Trongthời gian ức vạn năm này, hiện tại số Hạch Tâm Điện chủ còn sống dưới tay Khưcng Vân cũng chỉ có mấy người. Tám đại thế giới tổng cộng cũng chỉ mấy người mà thôi!

Ầm~

Lại một tiếng nồ lớn truyầL ra, không gian di tích, thượng cổ có chút khẽ rung động. Mấy chục tu luyện giả kia liền tiếp công kích cửa chính cung điện màu bạc, muốn phá cửa chính nhưng cánh của kia không có chút dấu hiệu nhích động, mở ra nào cả.

Đại đa số cường giả cấp Giới Chủ cũng đều mắt lạnh nhìn vào không nhúng tay. Bọn họ cũng không lo, cho dù đại môn cung điện thật sự bị phá, bọn họ cũng hoàn toàn có đủ thời gian tiến vào trong tìm kiếm cơ duyên.

- Đáng giận!

- Đại môn đáng chết này, rốt cục chắc chắn cỡ nào. Thứ này rốt cục là tài chất nào kiến tạo nên hả?

- Giới Chủ đại nhân. Ta thấy chỉ vèn vẹn bằng vào chúng ta, vẫn không thể mở được đại môn!

Trong mấy chục tu luyện giả kia cũng chi có một người là cấp Giới Chủ.

Những người Khác đều. là Hạch Tâm Điện chủ, hiển nhiên đều dưới tay của cường giả Giới Chủ này.

Thế lực cường giả Giới Chủ này lớn hơn Giới Chủ Khương Vân rất nhiều.

Hạ Ngôn nhìn thấy cường giả cấp Giới Chủ này mặc trường bào màu vàng kim, bộ mặt lạnh lủng, trong đôi mắt sáng quắc thỉnh thoảng hiện lên từng tia sáng kỳ dị.

Nghe được tu luyện giả dưới quyền nói vậy, cường giả cấp Giới Chủ này hơi chút giơ tay, ý bảo đám cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ dưới tay tạm thời đình chi công kích.

- Tài chất cung điện này quả thật rát chắc chắn, tài liệu so với khoáng thạch chúng ta dùng luyện chế thần khí đều chắc chắn hơn rất nhiều. Nhưng nếu chỉ như vậy, nó cũng không thể ngăn cản được chúng ta.

Giới Chủ mặc trường bào vàng kim này lắc đầu chậm rãi nói:

- Chân chính ngăn cản chúng ta không phải là tài chất của nó mà là trận pháp điêu khắc phía trên cung điện.

-Ha ha... Tĩần Văn, ngươi nói không sai! Cung điện này sờ đĩ chắc chắn như thế, không thể phá hư chính bởi vì trận pháp điêu khắc phía trên. Trận pháp này tên gọi là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn!

Lúc này một cường giả cấp Giới Chủ cười to lên tiếng nói với Giới Chủ Trần Văn trước cung điện. Cường giả cấp Giới Chủ mặc trường bào màu vàng kim tên gọi trần văn.

- Cái gì? Ngươi nói là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn?

Trần Văn hơi chút giật mình nhìn về phià tu luyậi giả lên tiếng kia.

Hắn tuy sớm nhìn ra cung điện này có tồn tại đường vân đại trận, nhưng ỉại không biết đường vân này thế nhưng là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn. Chân mày Giới Chủ Trần Văn lúc này không khỗi nhái chặt.

- Đúng vậy!

- Loại đường vân này, đã sớm thất truyền, chỉ còn ghi lại một số sách cổ truyền lại từ thời thượng cồ. Muốn manh mẽ phá vỡ loại đường vân phòng ngự cường đại này chi sợ chi có cường giả cấp Thần chủ mới có thể làm được.

Cường giả Giới Chủ nói chuyện với Trần Văn vuốt chòm râu của minh, khóe mắt nheo lại nói.

- Nguyên lai là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, trách không được lợi hại như vậy!

Giới Chủ Khương Vân tháp giọng nói.

Cho dù là hắn đều không thể nhìn ra phía trên cung điện này rốt cục là loại trận pháp nào.

- Vậy thì phiền toái rồi. Phòng ngự của loại đường vân này phi thuờng cường đại, muốn mạnh mẽ phá, chỉ sợ thật sự cần đến Thần chủ mới được.

Khương Vân lắc đầu.

- Giới Chủ đại nhân, chẳng lẽ tập hợp lực lượng của tất cả chúng ta đều không thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này sao?

Điện chủ Huyền Thượng Vũ nhìn về phía Khương Vân, vẻ mặt nghi hoặc hòi.

- Nếu thật là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, vậy cho dù chúng ta có đông người hem vài lần đều không có khả năng phá được.

Khương Vân lắc đầu:

- Ba ngàn năm trước, ta từng gặp qua cấm chế do Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn tạo thành, lẩn đó ước chừng hom tĩăm cường giả cấp Giới Chủ, hơn một ngàn Hạch Tâm Điện chủ, cuối cùng cũng không thể phá được!

- Hả? Cấm chế đó, chẳng lẽ đến tận bây giờ vẫn chua bị mở?

Hạ Ngôn ngắt lời hỏi.

- BỊ mở ra rồi, chẳng qua đó là cường giả cấp Thần chủ ra tay mới mở thành công. Đó cũng là một nơi bí tàng, cuối cùng cường giả cấp Thần chủ ra tay phá cấm chế, đương nhiên bảo vật cũng đều thuộc sở hữu của Thần chủ đó.

Khương Vân nhìn về phía Hạ Ngôn:

- Buồn cười chính là, tất cả chúng ta cuối cùng đều không nhìn thấy bộ mặt thật của cường giả cấp Thần chủ đó!

- Làm sao lại vậy?

Sắc mặt Hạ Ngôn biến đổi, nhịn không được nói.

- Ha ha, Hạ Ngôn, ngươi không gặp qua cường giả cấp Thần chủ, cho nên cănbản không thể hiểu được loại cảm giác đó. Cường giả cấp Thần chủ cho dù đứng trước mặt ngươi, ngươi cũng không thể thấy rõ bộ mặt hắn, ngươi chì có thể nhìn thấy một đoàn năng lượng, một đoản pháp tắc tồn tại.

Khương Vân hơi thờ dài một tiếng.

- Giới Chủ mặc lam bào kia tên là Lý Nguyên Khôi, kiến thức rất rộng. Ngươi đừng thấy bên cạnh hắn ngay cả một Hạch Tâm Điện chủ cũng không có, đó là bởi vì hắn không mở đại thế giới. Kỳ thật lúc ta còn không đạt tới cấp Giới Chủ, hắn đã là cường giả cấp Giới Chủ!

Khương Vân chi tay nói.

Người hắn chỉ đến chính là cường giả Giới Chủ. nói chuyện với Trần Văn: Lý Nguyên Khôi!

- Vậy làm sao bầy giờ? Chẳng lẽ chúng ta cứ đợi cho đến khi cường giả cấp Thần chủ ngeh tin mà đến, sau đó trơ mắt nhìn cường giả Thần chủ mở cung điện này lấy bảo vật bên trong đi?

Huyền Thượng Vũ hơi trợn to mắt, có chút bất bình nói.

- A... Nêu đã là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, vậy chúng ta cơ hồ không có cơ hội mở ra. Lý Nguyên Khôi, ngươi biết đây là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, thế mà vẫn còn tại đây lãng phí thời gian?

Trần Văn nhìn Lý Nguyên Khôi cười lạnh một tiếng, hai tay chắp sau lưng nói.

- Kỳ thật, Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này cũng không phải chỉ cường giả cấp Thần chủ mới có thể phá. Tabiết có một người có thểphá được đường vân này!

Lý Nguyên Khôi cũng không thèm đế ý nói.

- Cái gì?

TrầriVăn giật minh.

Tu luyện giả khác cũng đều giật mình nhìn về phía Lý Nguyên Khôi. Vừa rồi Lý Nguyên Khôi nói đại trận trên cung điện này là Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, trong lòng mọi người đều có chút thất vọng, nhưng là Lý Nguyên Khôi lại đột nhiên nói như thấ

- Một vị bằng hữu của ta vừa hay có thể phá được đường vân này. Hắc hắc, hắn nghiên cứu đại trận cũng không phải chúng ta có thể so sánh.

Lý Nguyên Khôi cười hắc hắc:

- Đừng gấp. Lát nữa các ngươi sẽ gặp vị bằng hữu này của ta, lúc này hắn đã vào trong di tích thượng cổ này, không được bao lâu, là có thể tới đây.

Lý Nguyên Khôi nói xong, ánh mắt nhìn về phía sau.

Tu luyện giả Khác cũng đều nhìn theo, tất cả mọi người đều muốn nhìn xem người có thể phá được Cửu Thiên HỗnNguyên Bí Văn theo như lời Lý Nguyên Khôi đáo để là ai!

Vút!

Một bóng người nhanh như tia chóp nháy mắt tới gần. Hạ Ngôn nhìn thấy người tới mặc một bộ trường bào xám, khuôn mặt làm cho người ta có cảm giác phi thường sạch sẽ, khóe miệng có chút nhếch lên.

- Lý Nguyên Khôi!

Tu luyện giả này đừng thân hình, ánh mắt đảo qua liền thấy được Lý Nguyên Khôi trong đám người, cười lên tiếng gọi một câu.

- Từ Minh Phương!

Lý Nguyên Khôi cũng cười gọi to một tiếng.

- Từ Minh Phương? Chẳng lẽ là tên gia hỏa kia của Lạc Nhật đại thế giới?

Khương Vân nhìn người tới, miệng thấp giọng lầm bẩm:

- Người này thế nhưng đã đạt tới cấp Giới Chủ? Một đoạn thời gian trước, không phải còn là Hạch Tầm Điện chủ sao? Lạc Nhật đại thế giới này, cho tới bây giờ đều đã sinh ra bốn gã cường giả cấp Giới Chủ hà?

Khương Vần thồ ra một hơi.

- Hạ Ngôn, Lạc Nhật đại thế giới, lịch sử phi thường dài dòng, đã được hơn sáu ức năm

rồi!

Điện chủ Huyền Thượng Vũ bên cạnh Hạ Ngôn thuận miệng nói một câu.

  #959  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 968: Bí văn phá

Lạc Nhật đại thế giới cách Lang Tà Giới kỳ thật cũng không tính là xa Hiện tại tu luyện giả có thể đuổi tới đây, vị trí đại thế giới cách Lang Tà Giới cũng không quá xa. Di tích thượng cổ này ở phụ cận Lang Tà Giới, nếu khoảng cách Lang Tà Giới quá xa, vậy lúc này còn không đủ cho tu luyện giả kia đuổi tới kịp.

- Từ Minh Phương này thế nhưng cũng đạt tới cấp Giới Chủ. Hắn cùng Lý Nguyên Khôi đều là tu luyện giả của Lạc Nhật đại thế giới.

Giới Chủ Khương vân cũng nói một câu.

Lúc này, Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi đã tụ cùng một chỗ, hai người nói với nhau một câu, Từ Minh Phương liền đưa lực chú ý tập trung tới cung điện màu bạc, thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng. Mà những tu luyện giả khác phía trước cung điện lúc này cũng đều không quấy rẩy. Danh vọng của Từ Minh Phương ở trong một khu vực có nhiều đại thế giới này cũng rất lớn. Rất nhiều người đều biết đến Từ Minh Phương, biết được người này nghiên cứu rất sâu. đối với các loại trận pháp bí văn huyền bí.

Ngay cả Giới Chủ Trần Văn chiếm nơi gần cửa cung điện màu bạc nhất lúc này đều không nói nhiều một câu. Bởi vì Từ Minh Phưong hiện tại chính là hy vọng của bọn họ có thể tiến vào cung điện.

Thân hình Từ Minh Phương lóe lên liền tiến tới trước cung điện màu bạc, trong hai tròng mắt chợt lóe hào quang màu tím. Dưới ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, hai tay của hắn chậm rãi nâng lên, từng đạo năng lượng mềm mại chạm lên cung điện màu bạc.

Hạ Ngôn nhìn thấy bề mặt cung điện màu bạc này, một tầng đường vần dần dần rõ ràng. Đường vân này chính là đại tĩận phòng ngự của cung điện, cũng chính là Cửa Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn.

Trong khi chờ đợi, thời gian qua đi ước chừng một canh giờ, Từ Minh Phương mới đình chì động tác. khẽ hít vào một hod. xoay người nhìn đám đông tu luyện giả bốn phá.

- Phía trên cung điện này quả thật có khắc Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn thượng cồ.

Từ Minh Phương trước tiên lên tiếng:

- Néu có ai không tin, hoàn toàn có thể tiến lên thửxem. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này không phải cấp Thần chủ không thể dùng bạo lực mở ra.

Từ Minh Phương vừa dứt lời, ánh mắt đảo qua một vòng.

Chúng tu luyện giả hai mặt nhìn nhau, không người nào lên tiếng, điều này căn bản không cần thừ: Lúc trước đám người Trần Văn đều không biết công kích bao nhiêu lần, cung điện không động mảy may.

- Từ Minh Phương, bớt nói nhảm đi. Rốt cục ngươi có thể phá được đường vân trên cung điện nậy hay không?

Trần Văn vung cánh tay, nhíu mày nhìn Từ Minh Phương nói.

- Đường vân này, quả thật ta có thể cởi bỏ.

Từ Minh Phương nhìn về phía Trần Văn:

- Chăng qua, muốn ta cởi bỏ đường vân này, có một điều kiện. Sau khi Cửu Thiên Hỗn Nguyâi Bí Văn bị phá, bát luận kẻ nào đều không thể vội vàng vọt vào cung điện, như vậy sẽ dẫn tới tai nạn.

Từ Minh Phương trịnh trọng nói.

Nghe vậy, rất nhiều, tu luyện giả sắc mặt đều biến, ánh mắt lóe ra, cũng không biết trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì.

- Ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ nghe theo.

Khóe miệng Trần Văn lộ ra nụ cười, cười hắc hắc hai tiếng.

- Chúng la cũng đều nghe theo.

Những thế lực khác đều biểu lộ quan điểm.

- Tốt lắm. Hiện tại mời các vị trước tiên lui ra mười vạn thước.

Từ Minh Phương lại nói.

Mười vạn thước đối với mọi người mà nói cơ hồ khôngxem như khoảng cách, tâm niệm vừa động là có thể vượt qua khoảng cách mười vạn thước này. Cho nên, Từ Minh Phưcng muốn mọi ngựời lui ra sau mười vạn thước, mọi người cũng chỉ chần chờ một chút, cũng không nói nhiều, đều lui ra địa phương ngoài mười vạn thước.

Đám người Hạ Ngôn cũng theo Giới Chủ Khương Vân lui về phá sau cách cung điện

màu bạc mười vạn thước.

“Từ Minh PHưong này thật sự có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn?” Trong đầu Hạ Ngôn cũng ngầm chuyển ý niệm: “Cũng không biết trong cung điện màu bạc này rốt cục có thứ gi. Thổ cẩu nói trong cung điện này có thứnào đó, nó có thể cảm ứng được”.

Nghĩ vậy, Hạ Ngôn không khỏi nhìn nhìn Thổ cẩu bên người. Ánh mắt xanh thẳm mang theo màu đỏ của Thổ cẩu vẫn đang giưong lên nhìn không chóp vào cung điện màu bạc

Trong tầm mắt, Từ Minh Phương rốt cục có động tác. Hắn không ngừng khắc ra từng đường vân trong không trung, mức độ phức tạp quả thực khiến người hoa mắt, rồi sau đó không ngừng đưa những đường vân này ấn vào trên cung điện. Cung điện màu bạc kia nhất thời hào quang tỏa sáng, đồng thời truyền ra một loại tiếng vang kỳ quái.

Tất cả tu luyện giả lúc này đều giương mắt nhìn về phía cung điện màu bạc.

- Giới Chủ đại nhân. Lát nữa chúng ta phải cẩn thận một chút Bốn phía cung điện màu bạc này thế nhưng không có hung thú xuất hiện, chì sợ không giống bình thường.

Hạ Ngôn nhìn nhìn bốn phía, lên tiếng nói với Giới Chủ Khương Vân.

Quả thật là như thấ Từ khi tới khu vực cung điện màu bạc này liền không thấy những hung thú lúc trước gặp phải Trong khu di tích thượng cổ này, dọc theo đường đi gặp nhiều hung thú như vậy, mà hiện tại thời gian qua đi đă lâu, phụ cận cung điện ngay cả một con cũng không có, quả thực không bình thường. Hạ Ngôn lo lắng bên trong cung điện có hung vật nào đó có thể mang đến tai nạn tính hủy diệt cho mọi người.

Khương Vân nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn Hạ Ngôn một cái thật sâu.

- Đúng vậy. Lát nữa chúng ta phải cực kỳ cần thận, một khi có nguy hiểm không thể nắm trong tay, mọi người cùng lui về phía sau.

Ánh mắt Giới Chủ nhìn về phía những Hạch Tâm Điện chủ khác, thấp giọng nói.

Lúc này đại đa số tu luyện giả, ánh mắt đều tỏa sáng. Đường vân cung điện màu bạc này một khi bị phá ra, bọn họ có thể tiến vào trong cung điện, đạt được bảo vật hiếm thấy thế gian mà Thần chủ thượng cổ lưu lại bên trong.

Đây là di tích Thần chủ thượng cổ đề lại.

Chúng tu luyện giả kỳ thật cũng đều hiểu được, trong này rất có khả năng có nguy hiểm trí mạng với bọn họ, nhưng là không ai có thể ngăn cản được hấp dẫn mà bảo vật Thần chủ lưu lại. Cho dù biết rõ bên trong có thể có nguy hiểm, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Đừng nói là tu luyện giả khác, ngay cả Hạ Ngôn đều không có khả năng tồn tại nguy hiểm mà dễ dàng bỏ qua

- Cũng không biết, Từ Minh Phương này rốt cục có thể cởi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn hay không?

Hạ Ngôn lại tháp giọng nói.

Mọi người đều giương mắt nhìn Từ Minh Phương, mỗi một động tác của hắn đều bị mọi người quan sát cẩn thận. Ngay cả mỗi một sợi lông sợi tóc của hắn lúc này đều bị phóng đại vô cùng rõ ràng.

- Từ Minh Phương này tựa hồ rất nắm chắc.

Giới Chủ Khương Vần nghe thấy lời Hạ Ngôn, không khỏi nói một câu.

Ca!!!

Chính vào lúc này, trong tầm mắt mọi người, cung điện màu bạc kia hơi chấn động một chút. Phải biết rằng, lúc trước cung điện màu bạc này bị chúng tu luyện giả liên tục oanh kích nhiều lần đều không chút nhích động. Mà hiện tại, thế nhưng lại ĩõ ràng chấn động một chút, tuy rằng biên độ không lớn. nhưng vẫn khiến vè mặt chúng tu luyện giả đều khấn trương.

- Xem ra, hắn thật sự có thể cỏi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn.

Hạ Ngôn giật mình nói.

Thổ cẩu bên người Hạ Ngôn lúc này toàn thân lóe ngân quang, nghiêm túc hơn so với bất kỳ lúc nào. Ánh mắt xanh thẳm thỉnh thoảng bắn ra từng đạo lục quang. Hạ Ngôn thậm chí có thể cảm giác được tâm tình Thổ cẩu có chút dị thường. Chẳng qua vào lúc này Hạ Ngôn cũng không thể hòi nhiều, cung điện màu bạc kia đã dần dần xuất hiện biến hóa.

Ông!

Cung điện màu bạc sau khi liên tục chấn động nhiều lẩn, lại phát ra một tiếng vang. Tiếp

theo, tất cà mọi người nhìn thấy đường vân mà cung điện lộ ra nguyên bản nhìn không chân thật lập tức rõ ràng, thậm chí lóe lên bắn ra hào quang phi thường chói mắt khiến rát nhiều người đều trong khoảnh khắc đó không kim được phải nhắm mắt lại.

Chẳng qua bọn họ lập tức đều mở to mắt Hào quang này, thời gian tồn tại chỉ một khoảnh khắc liền lập tức hoàn toàn biến mất, cung điện lại khôi phục bộ dạng vốn có, im lặng đứng ở đó.

Mà Từ Minh Phương đứng trước cung điện màu bạc lúc này có chút khẽ thở ra một hơi, hai tay vốn rất nhanh vung lên, lặng yên thả xuống, im lặng nhìn về phía trước.

- Từ Minh Phương, làm sao ngươi không tiếp tục?

Giới Chủ Trần Văn từ xa lên tiếng hỏi một câu, hiện tại tất cả mọi người đều ở ngoài mười vạn thước.

- Ha ha. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn khăc trôi cung điện màu bạc này đã không còn.

Từ Minh Phương trước tiên là Khẽ cười, rồi sau đó nhẹ nhàng bâng quơ nói, thân thể lui

ra sau, lập tức tới bên người Lý Nguyên Khôi ở ngoài mười vạn thước. Lý Nguyên Khôi cùng Từ Minh Phương đều là cường giả cấp Giới Chủ, đến từ Lạc Nhật đại thế giới. Hai người đều không mở ra đại thế giới độc lập.

- Cái gì?

- Thật chứ?

Trong lúc nhất thời, chúng tu luyện giả phảng phất như nồ tung, toàn bộ đều kinh ngạc nhìn về phía Từ Minh Phương, liên tục lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này quả thật đã bị ta cởi bỏ. Nhưng là cung điện màu bạc này còn không thể cứ vậy mở ra, phải nghĩ một biện pháp ổn thỏa mới có thể an toàn.

Từ Minh Phương trịnh trọng gật đầu, ánh mắt đảo qua mọi người, giọng kiên nghị nói tùng từ một

Kỳ thật từ khi Từ Minh Phương bắt đầu phá trận đén giờ, thời gian cũng chi qua mấy canh giờ mà thôi. Trong thời gian ngắn ngủi này, Từ Minh Phương có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn quả thật là khiến người bất ngờ. Ngay cả Hạ Ngôn lúc trước chỉ sợ đều cho rằng cần thời gian rất lâu mới có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên B í Văn.

- Còn chờ cái gì? Một khi Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn đã bị cởi bỗ, vậy trực tiếp đánh vỡ đại môn mà vào.

Giới Chủ Trần Văn ánh mắt chợt lóe, dẫn đầu di động thân hình tới phía trước cung điện màu bạc. Vài chục tên cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ dưới tay hắn cũng đều rất nhanh theo vào, tới đứng cạnh bên người hắn.

- Trần Văn.

Lý Nguyên Khôi lại nhướng mày, mang theo tức giận nói:

- Trước khi cởi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, Từ Minh Phương đã từng giao hẹn trước, các ngươi đậy là làm gì?

Trước đó, Từ Minh Phưcng quả thật đã từng nói, sau khi cỏi bỗ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, mọi người không thể vọng động, bởi vì cung điện màu bạc này còn có nguy hiểm khác.

- Lý Nguyên Khôi Ta làm việc còn không cần ngươi đến vung tay múa chân.

Trần Văn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.

Những tu luyệti giả khác nhìn thấy Trần Văn đã tiến lên, tự nhiên không cam lòng tụt hậu. toàn bộ đều vọt lên.

- Giới Chủ đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?

Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng nhìn thấy tình cảnh lúc này, có chút lo lắng nhìn về phía Giới Chủ Khương Vân, lên tiếng hỏi.

- Giới Chủ đại nhân, chúng ta cũng qua đi.

Một Hạch Tâm Điện chủ khác càng thêm nôn nóng, lông mày đều nhúm lại.

Khương Vân cũng từ xa nhìn vào, không lập tức làm ra phản ứng. Hắn thấy Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi không có tới quá gần cung điện màu bạc.

Khương Vân khẽ lắc đầu, lộ ra biểu tình trầm tư, thấp giọng nói:

- Từ Minh Phương này chẳng lẽ là cố ý nói vậy? Hắn muốn khích tướng cho những tu luyện giả khác dẫn đầu mở cung điện?

  #960  

cách đây 2 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 969: Hồng mang quỷ dị

Giới Chủ Khương Vân không hạ lệnh bọn người Hạ Ngôn đương nhiên không xông vào cung điện màu bạc. Hơn nữa, Hạ Ngôn mơ hồ có một loại cảm giác, trong cung điện màu bạc này có lẽ thật sự có nguy hiểm rất lớn.

Chính theo như lời Giới Chủ Khưcng Vân, Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi lúc này ở xa xa cũng không có động tác gi.

Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại cũng phát hiện lúc Lý Nguyên Khôi kia nhìn thấy phần đông tu luyậi giả xông tới cung điện thế nhưng trên mặt lại mang theo một tia cười khó phát hiện.

- Có lẽ thật sự như Giới Chủ đại nhân nói, Từ Minh Phương lúc trước cố ý nói cho mọi người trong cung điện này có tồn tại nguy hiểm, làm mọi người không nên dễ dàng tới gần cung điện. Mà trong lòng mọi người lại nghĩ rằng Từ Minh Phương cố ý nói thế đe dọa bọn họ, cho nên bọn họ nối đuôi nhau xông vào cung điện, sợ người khác tìm được bảo vật trong cung điện trước mình.

Hạ Ngôn thầm nghĩ.

Lúc này người xông tới đầu. tiên cũng đã tới gần cửa chính cung điện, mắt thấy sắp tiếp xúc với cửa chính thật lớn.

Không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn phòng ngự, cửa chính này cho dù sử dụng tài liệu chắc chắn đến đâu cũng không thể chống đỡ được công kích của nhiều cường giả cấp Điện chủ nhưthấ

- ừm, ta vẫn nên cần thận một chút!

Giới Chủ Trần Văn vốn xông trước tiên lúc này thân thể lại dừng lại, đứng ở tại chỗ.

ở trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một đièm báo, hắn cảm giác được trong cung điện này tựa hồ sẽ có nguy hiểm, cho nên lúc sắp tiếp xúc với cửa chính đột nhiên ngừng lại. Đây là một loại khứu giác mẫn tuệ với nguy hiểm.

- Trước tiên để bọn họ ở phía trước thử xem, nếu là không có nguy hiểm ta lại cùng tiến vào cũng không muộn.

Ánh mắt Trần Văn chợt lóe nhìn về phía đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bên cạnh, khóe miệng nồi lên một tia cười lạnh.

- Đánh mở đại môn!

Cánh tay Giới Chủ Trần Văn trong không trung hung hăng vung lên một hồi.

Vút vút~

Ầmẩm~

Từng cỗ dao động linh lực nhất thời tràn ngập trong không gian. Trong di tích thượng cổ này, mức độ nồng đậm của linh lực vượt xa tất cả các đại thế giới.

ở trong đi tích thượng cổ này, thực lực của tu luyện giả đều có thể được phát huy tối đa.

Chỉ thấy từng đạo linh lực không ngừng hội tụ trong không gian cuối cùng hình thành từng đạo năng lượng cường đại dày đặc oaáh kích tới đại môn cung điện màu bạc.

Năng lượng thật lớn làm cả cung điện đều rung lên tựa hồ như muốn sụp đồ. Cung điện không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn căn bản không thể ngăn cản được số cường giả này liên thủ công kích.

Sau một tiếng nồ lớn, đại môn cung điện cuối cùng hoàn toàn bị đánh vỡ. Bên trong mơ hồ có thế thấy từng tia từng luồng sáng bảy màu thẳm thấu ra. Một cỗ khí tức cổ xưa từ bên trong tản mát ra, làm cho phần đông tu luyện giả ở bên ngoài đều càm thấy tinh thần rung lên, ánh mắt hung hăng trợn thật to muốn thấy rõ bên trong rốt cục có thứ gì. Chì là cho dù bọn họ đều trừng lồi mắt ra cũng căn bản không nhìn thấy gì cả.

- Giới Chủ đại nhân. Trong cung điện này quả nhiên có trọng bảo!

Một cường giả cấp Điện chủ lớn tiếng hô lên với Trần Văn, toàn thần có chút khẽ rung động tựa hồ nhịn không được chạy ào vào.

Giới CM Trần Văn đương nhiên cũng cảm giác được khí tức của bảo vật, linh lực toàn thân bắt đầu khởi động trong lòng cấp bách muốn tiến vào xem đến tột cùng. Chẳng qua cuối cùng hắn vẫn nhịn được, không dẫn đầu vọt vào.

- Tiến vào xem xem!

Giới Chủ Trần Văn hơi trầm ngâm giây lát liền hạ lệnh cho mọi người.

Hai ba mươi tên cường giả cấp Điện chủ sau khi nhận lệnh của Giới Chủ Trần Văn, rất nhanh hướng tới cửa chính cung điện vọt vào. Mà phần đông tu luyện giả ở phía sau cũng đều mặt đỗ tai hồng, không còn cố kỵ gì gia tốc theo sau xông vào.

- A~

Hồng quang chợt lóe, lập tức một tiếng hét thảm truyền ra

Bọn người Hạ Ngôn cũng đều một mực ngưng mắt nhìn tình hình ồ cung điện. Hạ Ngôn thấy một cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ xông vào trước tiên, trong khoảnh khắc tiến vào cung điện đột nhiên bị một đạo hồng quang đánh trúng. Hồng quang này chi hơi lóe lên, cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia ngay cả phản ứng đều không kịp liền hóa thành một mảng huyầ vụ, linh hồn vỡ nát, bị chết không thể chết lại, chỉ truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết

- A... A... A...!

Lại là ba tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra.

Có ba tên cường giả cấp Điện chủ không kịp dừng thân hình mà cuối cùng bước vào đại môn cung điện, đồng dạng bị hồng quang cổ quái kia đánh trúng biến thành một mảnh huyết vụ. Trong mấy mảnh huyầ vụ kia, Hạ Ngôn nhìn thấy thần khí của bọn họ lại vẫn được bảo tồn, rơi xuống phía dưới cửa chính cung điện.

- Lực lượng thật đáng sợ!

Hạ Ngôn hít sâu một hơi.

Bốn gã cường giả cấp Điện chủ chỉ trong thời gian một hô hấp nối tiếp chết đi, ngay cả linh hồn đều không thể giữ lại. Trong cung điện này rốt cục có nguy cơ đáng sợ như thế nào?

Ngay cả Giới Chủ Khưong Vân đều chấn động kịch liệt, trọn to hai mắt nhìn mấy đoàn huyá vụ đang tiêu tán kia.

Mà chúng tu luyện giả đang xông tới cung điện màu bạc lúc này cũng đều ngừng lại. Chuyện xảy ra phía trước bọn họ làm cho tâm thận bọn họ đều bị chấn động.

Có không ít người chỉ thiếu một bước là nhảy vào trong đại môn cung điện kia, nếu là chỉ đi thêm một bước, vận mệnh của bọn họ chi sợ cũng giống bốn người vừa chết đi, hoàn toàn chết ở chỗ này.

Người may mắn còn sống đều không khỏi thờ ra một hơi, trong lòng thầm nhủ may mắn mình mạng lớn.

Giới Chủ Trần Văn nhìn thấy trong thòd gian hô hấp minh tồn thất bốn gã cường giả cấp Điện chủ, nơi yết hầu đánh “ực” một ngụm nước miếng.

- Vừa rồi may mắn ta không có đi ở đằng trước, bằng không hiện tại...

Giới Chủ Tĩần Văn vừa rồi mơ hồ cảm giác được uy lực của hồng quang kia, thấy rằng nếu mình dưới tình huống không có chuần bị, có thể cũng không có biện pháp ngăn càn, cuối cùng cũng sẽ đồng dạng chết ở nơi này. Tưởng tượng đến mình thế nhưng có thể chết ở chỗ này, mình đường đường là Giới Chủ Tạo Hóa đỉnh a! Giới Chủ Trần Văn cũng một trận nghĩ lại còn sợ, biểu tình trên mặt liên tục biến ảo.

- Lý Nguyên Khôi, Từ Minh Phương. Các ngươi rốt cục có ý tứ gì?

Trần Văn ánh mắt chuyền qua nhìn về phía hai người Từ Minh Phương còn ở ngoài mấy vạn thước, mờ miệng giận dữ quát mắng.

- Giới Chủ Trần Văn. Ngươi nói lời này là ý gì? Vừa rồi ta đã nhiều lẩn nhấn mạnh phi thưởng rõ ràng, trong cung điện này có nguy hiểm thật lớn, là do các ngưoi không nghe ta, việc này há có thể trách ta?

Từ Minh Phương cười lạnh một tiếng nhìn Trần Văn nói.

Hắn cùng Lý Nguyên Khôi đều là cường giả cấp Giới Chủ, hai người liên thủ đương nhiên không sợ Trần Văn. Cho nên lúc này cũng chẳng cẩn nể mặt Trần Văn.

Nghe vậy trên mặt Giới Chủ Trần Văn một mành xanh đen, trên đầu gân xanh nổi lên, chẳng qua cuối cùng lại chi vung mạnh ống tay áo, hừ lạnh một tiếng, sau đó trò lại nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạc, không để ý đến hai người Từ Minh Phương nữa. Bởi vì vừa rồi Từ Minh Phương quả thật nhiều lẩn nói trong cung điện này có nguy hiểm.

- Giới Chủ đại nhân, hiện tại chúng ta nền làm sao?

Một cường giả cấp Điện chủ dưới tay Trần Văn nhìn về phá Trần Văn lên tiếng hòi.

- Nếu là tế ra thần khí, có lẽ có thể ngăn cản.

Một cường giả cấp Điện chủ trầm tư một chút, thấp giọng nói.

-Hà?

- Tê ra thần khí phòng ngự?

Trần Văn khẽ nhíu mày, trong đầu ý niệm xoay chuyển thật nhanh. Bốn người vừa chết đi đều là chưa kịp thúc giục thần khí phòng ngự mà tử vong, nếu là thúc giục thần khí pháp tắc phòng ngự, bảo vệ bản thân, có thể chống được hồng quang quỷ dị kia công kích hay không?

Trần Văn trầm ngâm một hồi, ánh mắt khẽ động đảo qua hai mươi tên Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay minh đang còn sống.

- Ai nguyện ý đi thử xem? Nếu có thể thành công, sau khi ta tìm được bảo vật bên trong, tự nhiên không thiếu chỗ tốt cho hắn.

Giới Chủ Trần Văn đảo qua trên mặt từng tên Điện chủ, ngữ khí trầm thấp hòi.

Đám Điện chủ này đều đưa mặt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra biểu tình kỳ quái.

- Giới Chủ đại nhân, ta đi thử xem.

Qua khoảng hai ba hô hấp, một Tạo Hóa cấp Điện chủ mặc hoàng bào bước lên một bước nói với Giới Chủ Trần Văn.

Ánh mắt Giới Chủ Trần Văn sáng ngòi, nhìn về phía Điện chủ hoàng bào kia gật đầu nói:

- Lý Lượng. Ngươi nguyện ý đi thỊ rất tốt! Chỉ cần ta lấy được bảo vật bên trong, nhất định không thiếu ưu đãi cho ngươi. Hiện tại, ngươi liền đi đi.

Trần Văn lộ ra nụ cười không ngừng gật đầu. mà những người khác đều lộ ra chút biểu tình mất tự nhiên.

- Đa tạ Giới Chủ đại nhân.

Điện chủ Lý Lượng hành lễ với Trần Văn rồi sau đó chuyển thân thể nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạ& Lúc này bốn đoàn huyết vụ kia đã hoàn toàn biến mất, giống như nơi đây cho tới giờ chưa từng xày ra cái gì. Từng đạo hào quang bảy màu ngẫn nhiên từ trong thẩm thấu ra, hấp dẫn tâm tưphần đông tu luyện giả.

Mà những cường giả cấp Giới Chủ. và Điện chủ khác cũng đều hướng ánh mắt về phía Điện chủ Lý Lượng, chờ đợi kết quả. Một khi Lý Lượng thành công tiến vào, như vậy bọn họ sẽ đồng loạt tràn vào.

Lý Lượng vận chuyển linh lực, từng đạo bạch quang lóe lên, đần đần bên ngoài thân thể hắn lộ ra một đạo hư ảnh màu đen, hiền nhiên là một tầng phòng ngự do một kiện Thần Khí Pháp Tắc hình thành.

- Hây...

Lý Lượng hét lớn một tiếng, linh lực toàn thần dao động kịch liệt, dưới chân truợt một cái liền tới trước cửa chính cung điện. Hồng quang chợt lóe đánh lên trên người Lý Lượng, gắt gao ép lên hộ thuẫn màu đen hình thành bên ngoài thân hắn. Mà Lý Lượng cũng thật sự không tử vong, thân thể hắn đóng thắng ở dưới cửa chính.

Thấy tình cảnh này, Giới Chủ Trần Văn không nhịn được, thân hình thoáng di động về trước một chút, cần thận ngưng thần nhìn qua. Hắn thấy hộ thuẫn thần khí của Lý Lượng bị hồng quang công kích thế nhưng bị ép dán gần sát vào bên ngoài thân thể Lý Lượng. Mà Lý Lượng lúc này cũng là đưa lưng về phá hắn, Giới Chủ Trần Văn căn bản không nhìn được biếu tình của Lý Lượng.

- Lý Lượng, ngươi cảm giác thế nào?

Giới Chủ Trần Văn hỏi một câu.

Chẳng qua Lý Lượng cũng không có đáp lại, sau một lúc lâu. thân thể Lý Lượng rốt cục chuyển động dưới ánh mắt mọi người. Điện chủ Lý Lượng cũng không lùi ra mà là đi vào bên trong đại môn cung điện. Trong khoảnh khắc, bóng Điện chủ Lý Lượng liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

- Trongnày rốt cục có trạng huốngthế nào?

Cog tu luyậi già thở ra một hơi lớn tiếng nói. Đối mặt với tòa cung điện do Thần chủ thượng cổ lưu lại, mọi người lại có một loại càm giác vô lực thật sâu.

- Giới Chủ đại nhân. Vừa rồi tu luyện giả kêu Lý Lượng kia sau khi thúc giục thần khí phòng ngự thật sự không bị hồng quang trong cung điện trực tiếp đánh chết.

Hạ Ngôn thấp giọng nói với Giới Chủ Khương Vân.

Chương 970: Thổ Cẩu vào cung điện

Lý Lượng — cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay của Giới Chủ Trần Văn trong tầm mắt của phần đông tu luyện giả bên ngoài điện quả thật không giống như mấy người vào đầu tiên đều hóa thành huyầ vụ. Bên ngoài thân thể của Lý Lượng, hộ thuẫn hắc sắc do Thần Khí Pháp Tắc phòng ngự hình thành thành công ngăn cản được hồng quang quỷ dị kia.

- Đúng vậy. Hiện tại Lý Lượng kia đã vào trong cung điện, không biết tình hình hiện tại của hắn thế nào?

Giới Chủ Khương Vần khẽ gật đầu, mày càng nhíu chặt.

- Giới Chủ đại nhân, không bằng để ta vào cung điện xem xem. Một khi Lý Lượng kia có thể dựa vào Thần Khí Pháp Tắc mà không chết, ta nghĩ ta cũng có thể chống được hồng quang trong cung điện công kích.

Một cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay Khưong Vân chủ động lên tiếng nói

- Không thể. chúng ta đợi thêm một lát

Khương Vân cũng không chần chờ liền trực tiếp cắt ngang đề nghị của tu luyện giả kia.

Giới Chủ Trần Văn đóng ở trước cung điện lúc này sắc mặt không có chút biểu tình trấn an. Tu luyện giả Lý Lượng dưới tay hắn tuy rằng nhìn qua thật sự không chết, nhưng là lúc cuối cùng hắn từng mở miệng hỏi tình huống của Lý Lượng, nhưng lại không được Lý Lượng đáp lòi. Hiện tại, hắn cũng không biết Lý Lượng rốt cục lứnithế nào, cho dù hắn cách đại môn gần như vậy đều không thể nào nhìn rõ được tình hình bên trong cung điện.

Trong lúc nhất thời, chúng tu luyện già đều tinh thần căng thẳng, giằng co ở phía trước của chính cung điện.

- Không chờ nữa, chết cũng phải liều, một lẩn này! Chi cẩn có thể lấy được bảo vật bên trong. Ha ha!

Sau thời gian một chén trả nhỏ, một cường giả Tạo Hóa cấp Giới Chủ giậm mạnh chân lớn tiếng nói. Tên Giới Chủ này cũng là một thân một mình, không có Tạo Hóa cấp Điện chủ đi theo. Người này mặc trường bào đỏ đậm, đầu trọc, bàn tay to lớn, mày rậm mắt to. Lúc trước hắn cũng là một trong số những tu luyện giả xông lên trước tiên.

Hoa-

Cường giả cấp Giới Chủ này thân thể chợt lóe, chỉ thấy sau khi bên ngoài thân thể hắn một đạo linh lực hình thành bạch quang lóe lên, hộ thuẫn màu đỗ đậm trong phút chốc hình thành. Đây hiển nhiên là một món Thần Khí Pháp Tắc phòng ngựphi thường mạnh mẽ.

Trong nháy mắt, cường giả cấp Giới Chủ này đã tới phía dưới cửa chính.

Khách!

Một tiếng trầm thấp vang lên, cường giả cấp Giới Chủ này cũng lập tức dừng lại ở dưới cửa chính. Từng đạo hào quang màu đỏ không ngừng quanh quản quanh thân thể cường giả Giới Chủ này, lập tức hình thành một vật thể lớn dạng lưới.

xích~

Hạ Ngôn nhìn thấy Giới Chủ này bị vật chất màu đỏ bị ngăn lại, phía trước thân thể một đạo kiếm quang màu đen cuốn ra, không ngừng quấy động bên trong vật chất màu đỗ, tựa hồ như muốn giãy dụa Nhưng là cho dù cường giả cấp Giới Chủ này thúc giục Thần Khí Pháp Tắc công kích đều khó có thể giãy khỏi vật chất màu đỏ thần bí quỷ dị này.

- A~

Đột nhiên, cường giả cấp Giới Chủ kia kêu to một tiếng, rồi sau đó thân thể run mạnh, không ngờ thành công lui về sau nửa bước, lập tức cường giả cấp Giới Chủ này phảng phất toàn thản bị rút sạch khí lực, lập tức mềm oặt ngã xuống đát, sắc mặt một mảnh trắng bệch, hô hấp nặng nề. Trong ánh mắt hắn tràn đầy kinh sợ cùng khủng bố, phảng phất trải qua chuyện gì không thể tưởng tượng.

Qua thời gian một hai hô hấp hắn mới ngồi dậy được.

- Bên trong rốt cục nhưthế nào?

Có người ở sau lớn tiếng hỏi han, hy vọng từ trong miệng Giới Chủ này hiểu một ít tình huống cung điện.

Cường giả cấp Giới Chủ mặc trường bào màu đỏ đậm chậm rãi quay đầu nhìn thoáng qua tu luyện giả lên tiếng hòi, khóe miệng chậm rãi mở ra tựa hồ nhưđang trào phúng.

Phốc... Xuy~

Hồng quang chợt lóe, một tiếng vang thấp truyền ra. Chỉ thấy đầu của cường giả Tạo Hóa cấp Giới Chủ kia lập tức lia khỏi thân thế bị một cỗ lực lượng ném lên giữa không trung rồi mới bắt đầu rơi xuống. Con mắt cường giả cấp Giới Chủ. này còn trừng lớn, thẳng đến khi đầu lâu rơi xuống thân thể hắn mới cùng máu đỏ tươi phun ra đồng thòd chậm rãi lăn xuống.

-Nạy rốt cục...

Khoảng cách Giới Chủ Trần Văn rất gần, rõ ràng thấy mọi tình tiết xảy ra, cho dù là hắn lúc này trong lòng cũng sinh ra e ngại. Phải biết rằng đây chính là một cường giả cấp Giới Chủ, thực lực cùng hắn tương đương.

Từ Minh Phương cùng Lý Nguy ÔI Khôi ở xa xa sắc mặt cũng thay đổi. Từ Minh Phương tuy rằng sớm biết trong cung điện có hung hiểm, nhưng lại vạn phần không thể tưởng được chính là hung hiểm này có thể dễ dàng giết chết cường giả cấp Giới Chủ.

Lúc này, linh hồn của cường giả Giới Chủ đầu tọc dần dần ngưng tụ ở trên thân thẩ Chung quy là cường giả cấp Giới Chù, linh hồn của hắn thế nhưng không trực tiếp bị đánh tan.

Tu luyện giả ở đây thực lực đều rất mạnh, có thể cảm ứng được nơi linh hồn cường giả cấp Giới Chủ kia. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy linh hồn Giới Chủ đầu trọc kia đã phi thường suy yếu, đoàn ánh sáng lúc mờ lúc tỏ, thậm chí còn suy yếu hơn linh hồn của Hạ Ấp gia gia lúc trước trong Linh La Giới rất nhiều. Đây chính là cường giả cấp Giới Chủ, linh hồn phi thường cứng cỗi. Chỉ là hiện tại lại cực độ suy yếu, tựa hồ tùy thời đều sẽ tiêu tán.

- Cứu ta!

Linh hồn thể này lúc này hoảng sợ kêu lên một tiếng. Nhưng là hắn vừa mới hô ra một tiếng này, cả linh hồn thể lại rung động kịch liệt một lát, sau đó lập tức tiêu tan. Thật giống như bị một cỗ lực lượng thần bí nào đó đánh trúng.

Thấy cảnh tượng này, tu luyện giả ở đây đều run rẳy toàn thân.

Không cẩn suy nghĩ, tu luyện giả Lý Lượng lúc trước đi vào khẳng định cũng đã sớm chết. Ngay cả cường giả cấp Giới Chủ đều ngã xuống, chì là cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ căn bản không có khả năng sống sót

-Ngao... ô!

Chính khi tất cả mọi người đều không biết tiếp theo nền làm gi, Thổ cẩu bên cạnh Hạ Ngôn lại phát ra thanh âm trầm thấp. Hạ Ngôn khẽ nhíu mày nhìn về phía Thổ cẩu.

- Chủ nhân. Ta cảm giác được trong cung điện này có một cỗ ý thức triệu hoán ta. Ta muốn đi vào xem.

Thổ Cẩu. truyền âm với Hạ Ngôn.

Nghe xong, Hạ Ngôn chấn động.

Ngay cả cường giả nhân loại cấp Giới Chủ đều không thể tĩánh khỏi ngã xuống, Thổ cẩu đi vào vậy chăng phải là tự tìm đường chết? Hạ Ngôn không chút chần chờ, liền truyền âm với Thổ Cẩu:

- Không được. Trước tiên chờ xem đã, hiện tại đi vào thật sự rất nguy hiểm.

Thực lực hiện tại của Thổ cẩu tuyệt đối không dưới Tạo Hóa cấp Điện chủ, nhưng là so với cường giả cấp Giới Chủ chỉ sợ còn kém một ít.

- Chủ nhân, cỗ ý niệm kia càng ngày càng mạnh, ta không có biện pháp khống chế mình!

Thổ cẩu cũng có chút biểu tình thống khổ. Nó tựa hồ cũng không muốn mạo hiểm tiến

vào, nhưng là lại bị một cỗ ý niệm thao túng.

- Chủ nhân, ta không chịu được...

Câu này vừa nói xong, thần hình Thổ cẩu lập tức hóa thành một luồng sáng bạc vọt tới cửa chính cung điện. Linh lực chấn động, trong phút chốc Thổ cẩu liền tới trước cửa chính cung điện màu bạc.

- Thổ cẩu.

Sắc mặt Hạ Ngôn đại biến, trong lúc vội vàng đã không kịp ngăn càn, cầi đành thúc giục linh lực trong cơ thể rồi vọt theo. Nhưng là tốc độ Thổ cẩu căn bản không kém Hạ Ngôn, khoảng cách ngắn như vậy muốn lợi dụng thuấn di để ngăn cản Thổ cẩu đều không được. Khi Hạ Ngôn tới phía trước cửa chính cung điện màu bạc, Thổ cẩu đã tiến vảo bên trong cung điện.

Mà lực lượng thần bí ngay cả Giới Chủ nhân loại đều không thể hoàn toàn ngăn cản thế nhưng lại kỳ quái không xuất hiện ngăn cản Thổ cẩu. Hạ Ngôn tận mắt nhìn thấy Thổ cẩu

không bị chút cản tĩở liền tiến vào trong cung điện.

- Thổ Cẩu!

Hạ Ngôn vội vàng tâm linh càm ứng một chút lại không thấy đáp lại. Thổ cẩu đi theo bên cạnh Hạ Ngôn thời gian lâu như vậy, Hạ Ngôn sớm cùng Thổ cẩu sinh ra một loại cảm ứng kỳ diệu rất nhỏ. Lúc này hắn cũng không cảm ứng được sự tồn tại của Thổ cẩu, nói rõ Thổ Cẩu. ở bên trong nhất định gặp phải chuyện không bình thường.

- Thổ cẩu...

Hai mắt Hạ Ngôn hơi đỗ, nhìn cửa chính cung điện màu bạc, có chút vô lực.

Cường giả cấp Giới CM ở trong cung điện này đều không thể may mắn thoát khỏỊ nếu hắn mạo muội tiến vào, vậy chỉ sợ kết quả cũng chi có tử vong.

- Con hung thú kia tiến vào rồi!

ở phía sau Hạ Ngôn có tu luyện giả sau khi ngây người giây lát liền lên tiếng nói. Bọn họ không biết lai lịch Thổ cẩu, chì cảm thấy Thổ cẩu là một con hung thú rất cường đại.

- Tiểu tử, đó là hung thú của ngươi?

Giới Chủ Trần văn sắc mặt âm trầm tới bên người Hạ Ngôn lên tiếng hòi, trong ánh mắt lóe lên mang theo một tia hung dữ âm lệ.

- Cùng ngươi có quan hệ sao?

Lúc này tâm tình Hạ Ngôn cực kỳ không bình tĩnh, nhìn thấy Trần Văn này đương nhiên cũng không nể nang gì, trên mặt đồng dẹng vài tia âm trầm.

Đám người Giới Chủ Khương Vân lúc này cũng đều rất nhanh phi hành tới gần Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ lên tiếng gọi một câu, ánh mắt đề phòng nhìn phía Giới Chủ Trần Văn kia.

- Hắc hắc hắc... Giới Chủ Trần Văn âm trầm cười vài tiéng, ánh mắt một mực dừng trên mặt Hạ Ngôn, lại trầm ngâm một lúc mới nói:

- Tiểu tử này thật đúng là vận khí tốt, thế nhưng có một con hung thú có thể dò đường.

Giới Chủ Trần Văn hiển nhiên là cho rằng Hạ Ngôn lệnh cho Thồ cấu tiến vào cung điện dò đường. Hắn vừa rồi chính là cho Tạo Hóa cấp Điện chủ tên Lý Lượng kia dò đường.

Nghe được hắn nói vậy, đoàn lửa giận trong lòng Hạ Ngôn lập tức bùng bùng nồi lên.

Cho dù đối phương là cường giả cấp Giới Chủ, Hạ Ngôn đều không nhịn được muốn ra tay. Từng luồng linh lực màu vàng không ngừng chuyên động, Lực lượng pháp tắc rất nhanh lưu chuyển trong không gian.

- Tiểu tử. Chẳng lẽ ngươi muốn động thủ với ta sao? Ha ha, chỉ là Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ cũng muốn động thủ với ta?

Giới Chủ Trần Văn thoáng cảm ứng dao dộng pháp tắc một chút, liền phán đoán ra thực lực của Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn hiện tại nếu chi dựa vào lĩnh ngộ pháp tắc đề phán đoán thi quả thật chỉ có thực lực Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ. Nhưng là chiến lực chân chính của Hạ Ngôn cũng tương đương với cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ, thậm chí có thể đánh chết tu luyện giảcảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường.

- Hạ Ngôn, đừng xúc động.

Giới Chủ Khương Vần cánh tay đưa ra kéo, đánh mắt ra hiệu cho Hạ Ngôn. Hiện tại néu gây xung đột, vậy bất lợi cho Hạ Ngôn.

Điện chủ Thủy Vụ và Lưu Tô cũng vội vảng truyền âm với Hạ Ngôn, dặn Hạ Ngôn trước tiên nhẫn nại.

- Lúc hung thú kia của tiểu tử này đi vào tựa hồ không xuất hiện hồng quang cản trở, có lẽ lực lượng thần bí trong cung điện này sẽ chỉ công kích nhân loại.

Thấy Hạ Ngôn không có động tác tiếp theo, Giới Chủ Trần Văn trong lòng cũng chuyển ý niệm, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn lúc sáng lúc tối.

- Hiện tại ta chì cẩn nhìn kỹ tiểu tử này, con hung thú màu bạc kia nếu thật sự không chết mà lấy được bảo vật gì ở trong, sau khi đi ra khẳng định sẽ giao cho tiểu tử này.

Giới Chủ Trần Văn âm thầm hạ chủ ý.

  #962  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 971: Thần chủ sử dụng linh lực màu vàng

Thổ cẩu thuận lợi tiến vào cung điện màu bạc, chúng tu luyện giả đều thấy rõ ràng.

Lúc trước, vô luận là nhân loại cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ hay là Giới Chủ khi tiến vào cửa chính thần điện đều sẽ bị một cỗ lực cản quỷ dị, lập tức liền xuất hiện hồng quang công kích. Mà hung thú màu bạc kia tiến vào cung điện lại phi thường thuận lợi, không chút dấu hiệu bị càn trở hoặc công kích.

Bởi vậy mọi người hoài nghi hung thú màu bạc kia rất có thể không chết trong cung điện này. Cho nên lúc này không chì Giới Chủ Trần Văn nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hầu hết các tu luyện già khác đều giương mắt gắt gao nhìn Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn, ngươi đừng quá lo lắng. Hung thú kia của ngươi xâm nhập vào cung điện này vị tất sẽ gặp phải nguy hiểm.

Giới Chủ Khương Vân khẽ ngầngđầu, nhìn Hạ Ngôn trịnh trọng nói.

Hạ Ngôn gật gật đầu. Tuy biết Thổ cẩu có chút đặc thù nhưng vẫn không khỏi có chút lo lắng.

- Tiểu tử, néu ngươi lo lắng hung thú của ngươi, có thể tự thân tiến vào xem.

Giới Chủ Trần Văn lúc này lại lên tiếng kèm theo nụ cười thâm trầm nói với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy. Tiểu tử, ngươi không ngại đi vào xem hung thú kia của ngươi có chết ở trong hay Không?

Phía sau có tu luyện giả cũng chen lời mang theo giọng điệu đùa cợt nói.

Phía trước cung điện này còn có hai ba trăm tu luyện giả, cường giả cấp Giới Chủ thì có hơn chục người. Đương nhiên, đại đa số tu luyện giả đều ôm thái độ lạnh nhạt bàng quan, bọn họ chính đang chờ đợi cơ hội tim được bảo vật.

- Nêu các ngươi dám đi vào, ta tại sao lại không dám?

Hạ Ngôn cười lạnh nhìn Trần Văn cùng tên tu luyậi giả nói chuyện, khinh thường đáp trả một câu.

- Tiểu tử, ngươi dám đấu khẩu với ta?

Giới Chủ Trần Văn nhất thòd tức giận trùng trùng trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.

- Giới Chủ Trần Văn. Ngươi không nên quá đáng. Hừ, Khương Vân ta cũng không sợ ngươi.

Giới Chủ Khương Vân khí tức chợt ngưng, đứng ra nói chuyện cho Hạ Ngôn. Đừng nói là tiềm lực Hạ Ngôn thật lớn, cho dù Hạ Ngôn chi là một tu luyện giả bình thường trong đại thế giới của hắn, trong loại tình huống này hắn cũng không thể tùy ý đề Trần Văn hiệp đáp Hạ Ngôn, ở trước mặt hắn hiếp đáp Hạ Ngôn kỳ thật chính là hiếp đáp Khương Vân hắn.

- Ha ha. Giới Chủ Khương Vân không nên tức giận. Ta chỉ là nói chơi với vị tiểu huynh đệ này.

Sắc mặt Trần Văn biến đồi, rồi sau đó lại cười nói:

- Vị tiểu huynh đệ này không đơn giản nha. Tuổi như thế cũng đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ. Hơn nữa lại có thể thu phục được một con hung thú cường đại như thấ

Giới Chủ Tĩần Văn tặc lưỡi vài tiếng, lắc lắc đầu.

-ồ?

Lúc này, trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, một đạo ý niệm truyền tới trong đầu Hạ Ngôn.

- Chủ nhân.

Hạ Ngôn nghe thấy là thanh âm của Thổ cẩu. Thổ cẩu tiến vào cung điện lúc này thế nhưng từ trong truyền ra một luồng ý niệm rất nhò, truyền âm cho Hạ Ngôn. Nghe thanh âm, sắc mặt Hạ Ngôn hơi biến hóa một chút lại khôi phục bình thường. Thổ cẩu. ở trong cung điện hiển nhiên cũng chua tử vong.

- Chủ nhân, lúc này ta ở trong cung điện, tìm được nguyên nhân kêu gọi ta rồi.

Thanh âm Thổ cẩu không ngừng truyền vào trong đầu Hạ Ngôn:

- Tòa cung điện này là của tổ tiên ta lưu lại. Chăng qua tổ tiên của ta đã chết, tòa cung điện này chính là người lưu lại cho đời sau của người.

Lời của Thổ cẩu khiến trong lòng Hạ Ngôn chấn động. Hạ Ngôn ngàn vạn không nghĩ tới tòa cung điện màu bạc này thế nhưng lại là tổ tiên của Thổ cẩu để lại. vốn tất cả mọi người cho rằng tòa cung điện này là di tích mà Thần chủ thượng cổ lưu lại. Hiện tại xem ra, tổ tiên của Thổ cẩu rất có khả năng chính là một Thần thú.

“Khó trách... Khó trách Thổ cẩu không giống bình thường, còn có thể sử dụng ngôn ngữ nhân loại”. Trong lòng Hạ Ngôn quay cuồng.

- Chủ nhân, ta được truyền thừa của tổ tiên, hiện tại có thể nắm giữ cung điện và khu di

tích này.

Thổ cẩu. nói:

- Trong này có một số thứ có trợ giúp cho tu luyện của người. Chủ nhân vào đi, sẽ không bị Diệt Thần Vụ công kích.

- Diệt Thần Vụ?

Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn khẽ chuyển, liền nghĩ tới vật chất màu đỏ giết chết mấy tên tu luyện giả lúc trước.

“Chăng lẽ thứ màu đỏ kia chính là Diệt Thân Vụ mà Thổ cẩu nói? Thật đúng là bá đạo P’

- Giới Chủ đại nhân, hiện tại ta muốn tiến vào trong cung điện. Thổ cẩu. không có chết, ta có thể cảm ứng được lúc này nó ở trong cung điện.

Hạ Ngôn truyền âm nói với Giới Chủ Khương Vân.

Ánh mắt Giới Chủ Khương Vân chợt lóe, lập tức nhìn về phía Hạ Ngôn,. ljvf tình bơ

nói:

- Làm nhưvậy có phải là rất nguy hiểm?

- Ta có nắm chắc. Giới Chủ đại nhân, xin người tạm thời không nên tiến vào cung điện.

Hạ Ngôn nghĩ một lúc, vẫn không định nói bí mật cung điện cho đám người Khương

Vân.

- Vậy được, tự ngươi phải cẩn thận.

Khương Vân gật gật đầu.

Sau đó, Hạ Ngôn đột nhiên cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Giới Chủ Trần Văn.

- VỊ Giới Chủ đại nhân này. Hiện tại ta quyấ định vào cung điện tìm tòi đến tột cùng, không biết ngươi có dám cùng ta tiến vào trong?

Hạ Ngôn cười dò hòi.

Tại trước mặt nhiều người như vậy, Giới Chủ Trần Văn chì sợ cũng không thể đánh mất mặt mũi trực tiếp từ chối cùng Hạ Ngôn tiến vào cung điện.

Theo ý nghĩ của Hạ Ngôn, Thổ cẩu không có khả năng hại hắn. Vừa rồi Thổ cẩu đã nói Diệt Thần Vụ kia sẽ không công kích hắn, vậy hắn khăng định sẽ không bị công kích.

Còn về vị Tiần Văn này, ngay cả cường giả cấp Giới Chủ đầu trọc vừa rồi còn bị Diệt Thần Vụ giết chết, thì hắn chi sợ cũng không thoát được.

- Sao rồi? VỊ Giới Chủ đại nhân này chẳng lẽ trong lòng sợ hãi?

Hạ Ngôn thấy Giới Chủ Trần Văn không nói, biểu tình liên tục biến hóa, lại tiếp tục cười khinh thị một tiếng, nói tiếp một câu.

Chúng tu luyện giả thấy Hạ Ngôn nói như thế, đều trong lòng khẽ động, không biết người trẻ tuổi này vì sao đột nhiên muốn tiến vào cung điện. Mức độ hung hiểm của cung điện này, vừa rồi ai cũng đều thấy rõ.

‘Tiểu tử này rốt cục có ý tứ gỉ? Chẳng lẽ con hung thú kia của hắn trong cung điện thật sự không chết, hắn phát hiện cái gì?” Tâm tư của Giới Chủ Trần Văn thay đổi thật nhanh, lại không quyết định được chủ ý.

“Hừ, tiểu tử này khẳng định không có lòng tốt. Chẳng qua... Nếu là có nguy hiểm, chẳng lẽ hắn cũng không sợ chết sao?” Trong lòng Giới Chủ Trần Văn chần chờ nghi hoặc.

Làm sao hắn có thể nghĩ đến con hung thủ kia của Hạ Ngôn thế nhưng có thể khống chế cả di tích. Di tích này cũng là một bào vật mà năm xưa Thần thú thượng cô kia luyện chế ra.

Thổ cẩu được Thần thú thượng cổ truyền thừa tự nhiâi cũng có thể khống chế cả đi tích.

“Hay là tiểu tử này đang lừa ta?” Giới Chủ Trần Văn lại rất nhanh chuyển ý niệm.

- Giới Chủ Trần Văn, làm sao không nói một lời? Tiểu huynh đệ này mời ngươi cùng tiến vào cung điện, làm sao ngưcri không tỏ lõ thái độ chứ hả?

Lý Nguyên Khôi tiến lên ha ha cười to nói

- Ha ha... Giới Chủ Trần Văn không phải là sợ rồi chứ? VỊ tiểu huynh đệ này chỉ là Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ mà thôi đều có gan như thệ, mà Giới Chủ Trần Văn lại không có cái gan này nha.

Từ Minh Phương cũng cười nối tiếp một câu.

- Hừ. Hai người các ngươi không cần lẽn tiếng khích tướng ta Nếu hai vị dám cùng tiến vào trong cung điện này, Trần Văn ta cớ gì không đám?

Trần Văn thuận thế muốn kéo hai người xuống nước.

- Nguời mà tiểu huynh đệ này mời chính là Giới Chủ Trần Văn ngươi, cũng không mòi hai chúng ta!

Lý Nguyên Khôi mặt tỉnh bơ. lên tiếng cười nói.

- Đúng vậy. Ta quả thật chỉ hy vọng Giới Chủ Trần Văn đại nhân cùng ta tiến vào cung điện.

Lời của Lý Nguyên Khôi vừa dứt, Hạ Ngôn lại thêm một câu.

Sắc mặt Trần Văn có chút phát xanh.

Vừa rồi cái chết của Giới Chủ trường bào đỏ đậm kia, hắn tận mắt chứng kiến. VỊ tu luyậi giả kia cũng là Giới Chủ giống như hắn, một khi hắn tién vào cung điện này, hậu quả quả thật là khó nói

“Tiểu tử khốn này, chẳng lẽ không sợ chết?” Trần Văn phẫn nộ trong lòng.

- Tiểu tử, ngươi tính là thứ gi, có tư cách mời Giới Chủ đại nhân?

Một cường giả cấp Điện chủ dưới trướng của Trần Văn nhìn ra tinh cảnh quẫn bách của Trần Văn, lớn tiếng quát Cùng lúc đó, bàn tay hắn mờ ra. phóng ra một cỗ năog lượng sắc bén trực tiếp đánh tới Hạ Ngôn.

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, linh lực màu vàng trong cơ thể rất nhanh trào ra. Năng lượng mạnh mẽ trực tiếp va chạm với công kích của tên cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ kia. Không gian hơi chấn động, tên Điện chủ dưới tay Giới Chủ Trần Văn kia thế nhưng bị đánh lui mà Hạ Ngôn lại vững vàng đứng yên tại chỗ.

Cảnh tượng này bị mọi người nhìn thấy, đều cực kỳ chấn động.

Cảnh giới của Hạ Ngôn rõ ràng chỉ là cấp Chuẩn Điện chủ thế nhưng lại có thể đánh lui một gã Tạo Hóa cấp Điện chủ, đây quả thật là chuyện không có khả năng. Chênh lệch về cảnh giới quả thực là một khe trời, rất khó vượt qua. Thông thường tu luyện giả cao han một cảnh giới, một người đều có thềđánh chết một đám tu luyện giả thấp hơn một cảnh giới.

- Tiểu tử, ngươi quả nhiên không binh thường.

Giới Chủ Trần Văn hít vào một hơi, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, thâm trầm nói.

Điện chủ dưới tay hắn, hắn đương nhiên rõ ràng. Thực lực Hạ Ngôn lúc này cũng biểu hiện ra một sự khác biệt. Dưới tình huống bình thường, chỉ một chường này Hạ Ngôn hẳn là bị thương, mà tình hình hiện tại lại là Điện chủ dưới tay hắn bị đánh lui.

- Chẳng qua, ngươi mời ta cùng tiến vào cung điện ta liền đáp ứng, ta đây chẳng phải là rất không có mặt mũi?

Tĩần Văn cười khẽ nói. Tên Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay hắn kia ngược lại tìm cho hắn một lý do để từ chối.

- Không dám chính là không dám, còn tìm nhiều lý do như vậy!

Lý Nguyên Khôi thấp giọng nói.

Thanh âm tuy thấp nhưng là mấy trăm người ở đây đều nghe được rõ ràng. Trần Văn nghe được, sắc mặt tối sầm, trên đầu nhất thời che kín tia đen, có chút tức giận nhìn Lý Nguyâi Khôi

- Người này...

Từ Minh Phương bên cạnh Lý Nguyên Khôi cũng trở nên trầm ngâm. Ánh mắt hắn lóe sáng chăm chú nhìn Hạ Ngôn giống như muốn nhìn thấu, miệng thi tbảo thật khẽ.

- Từ Minh Phương, ngươi làm sao vậy?

Lý Nguyên Khôi thấy Từ Minh Phương có chút Khác lạ, không khỏi lên tiếng hỏi một

câu.

- Người này không tầm thường, linh lực của hắn là màu vàng.

Từ Minh Phương truyền âm nói với Lý Nguyên Khôi.

- ừ, linh lực màu vàng này quả thật rất ít gặp.

Lý Nguyên Khôi gật gật đầu.

- Ta từng nghe nói qua loại linh lực này. Linh lực màu vàng, tại ba vạn năm trước.

Giọng điệu của Từ Minh Phương lại thay đồi.

-Cái gì?

Lý Nguyên Khôi có chút khó hiểu.

Linh lực màu vàng quả thực rất hiếm thấy. Linh lực của tu luyện giả bình thường đều là gần như màu trắng và trong suốt Mà linh lực màu vàng tựa hồ càng khiến người chú ý.

- Hom mười vạn năm trước, Chủ thế giới có một vị Thần chủ mới sinh ra, hắn sử dụng là loại linh lực màu vàng này. Bởi vì nhưthế cho nên danh vọng của vị Thần chủ này cũng rất lớn, rất nhiều đại thế giới đều biết tên của hắn. Chẳng qua, ba vạn năm trước hắn hoàn toàn mất tích.

Ánh mắt Từ Minh Phương liên tục lóe ra, cũng không biết trong lòng suy nghĩ những gì...

  #963  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 972: Trăm vạn viên Quy Nguyên Đan

Cơ hồ tất cả tu luyện giả nếu không mượn vào thứ gì Khác như thần Khi, thần thông... thi linh lực bản thân sử đụng đều là nửa trong suốt Như vậy trong đó cá biệt có tu luyện giả sử dụng linh lực là màu vàng tự nhiên sẽ bị càng nhiều tu luyện giả nhớ kỹ. Mà tu luyện già mấy vạn năm trước sử dụng linh lực màu vàng còn là một vị cường giả cấp Thần chủ cường đại, như vậy danh vọng càng lớn hơn.

Từ Minh Phương nhìn thấy vừa rồi Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng lập tức nghĩ tới nhân vật cường đại ba vạn năm trước kia, trong lòng khoảnh khắc sinh ra một loại liên tường cũng thật bình thường.

-Vậy sao? Ba vạn năm trước có một vị Thần chủ cường giả như vây tồn tại sao?

Giới chủ Lý Nguyên Khôi nhíu chặt mày, trong trí nhó của hắn cũng không có một vị Thần chủ như vậy. Đương nhiên Thần chủ vốn thần bí Khó lường, có thể biến ảo thành thế gian vạn vật, tu luyện giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy điện mạo của cường giả cấp bậc Thần chủ, càng không nói đến tiếp cận.

- Ngươi có lẽ không biết vị Thần chủ nảy nhưng là ta lại biết. Chẳng qua, hắn cũng không mở một thế giới nào.

Khóe miệng Từ Minh Phương nhếch ra, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Ngôn.

- Vậy ý tứ của ngươi... Tiểu tử này có quan hệ cũng vị Thần chủ kia? Chẳng lẽ, tiểu tử này là người đời sau của vị Thần chủ kia?

Lý Nguyên Khôi chấn động, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

- Đây cũng không phải không có khả năng. Tiểu tử này tuổi rất tré thế nhưng có thực lực Tạo Hóa cấp Điện chủ.

Từ Minh Phương gật gật đầu.

Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.

“Vị Thần chủ kia biến mất đã hơn ba vạn năm. Sư phụ trước kia từng nói, Thần chủ kia có thể đã chết ở một nơi nào đó. Tiểu tử này có lẽ là tìm được bảo tàng vị Thần chủ kia đê lại mới có thể tu luyện nhanh như vậy”. TrongđầuTừMinhPhươngâmthầmchuyểaýni� �m.

“Sư phụ còn nói, vị Thần chủ kia chi có một con gái, cũng không có con trai Nếu là hắn không chết, không có khả năng ba vạn năm đều không liên hệ với con gái hắn”. Từ Minh Phương khe khẽ gật đầu, trong mắt một luồng lệ quang chợt lóe rồi mất.

Bảo tàng một vị Thần chủ lưu lại, ai không muốn chiếm làm của mình?

Sư phụ của Từ Minh Phương hiển nhiên cũng là một nhân vật phi thường cường đại bằng không cũng không thể biết nhiều chuyậi như vậy. Từ Minh Phương có thể bước vào cảnh giới T ạo Hóa cập Giới chủ nhanh như vậy cũng là bởi vì có một vị sư phụ.

***

- Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ thật sự sợ sao?

Hạ Ngôn không để ý đén phản ứng của tu luyện giả khác, chỉ dùng ánh mắt liếc xéo Giới chủ Trần Văn, giọng điệu khinh miệt càng sâu.

Tĩần Văn đường đường là cường giả cấp Giới chủ, đã khi nào được hường thụ loại giọng điệu nhưvậy?

- Tiểu tử. Cho dù ta muốn tiến vào tòa cung điện này, làm sao lại cùng ngươi cùng tiến vào? Hừ, với thực lực của ngươi cũng muốn tiến vào cung điện, thật sự là muốn chết!

Trần Văn hung dữ nói, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Tiểu tử này sẽ không thật sự lừa ta chứ? Hắn đoán chắc ta sẽ không tiến vào cung điện cho nên mới cố ý nhưthế?”

Nghĩ vậy, trong mắt Giới chủ Trần Văn hung quang lóe lên.

“Tiểu hỗn đản đáng chết này, dám tính kế ta. Không giết ngươi Khó giải mối hận trong lòng ta”. Trong lòng Trần Văn hận đến lộn ruột, chăng qua lúc này hắn cũng không thể trắng trợn động thủ. Nếu hắn ra tay, Khưong Vân sẽ không khoanh tay đóng nhìn, hom nữa chung quanh còn có nhiều tu luyậi già như vậy, truyền ra thi mất hết mặt mũi của hắn.

- Người trẻ tuổi, ngươi thực sự muốn tiến vào tòa cung điện này sao?

Trên mặt Giới chủ Trần Văn lại ra ý cười, cười hì hì nhìn Hạ Ngôn, thanh âm cũng dịu đi rất nhiều.

- Đúng, ta thật sự muốn tiến vào cung điện này.

Hạ Ngôn đáp lại.

Thổ cẩu có thể khống chế cả di tích này, Hạ Ngôn đương nhiên không lo lắng mình tiến

vào cung điện sẽ bị Diệt Thần Vụ kia công kích.

- Được. Quả nhiên có gan. Như vậy đi, nếu ngươi dám tiến vào trong cung điện, ta liền tặng ngươi một món bảo vật có trợ giúp rất lớn cho ngươi tu luyện.

Giới chủ Trần Văn trước tiên nói vậy, rồi sau đó sắc mặt biến đồi, hung ác nói:

- Chẳng qua, néu ngươi không dám đi vào, ta cũng sẽ đích thân giết ngươi.

Thanh âm Trần Văn truyền vào trong tai từng tu luyện giả ở đây.

Hạ Ngôn nghe vậy mặt không chút thay đồi, Trần Văn cũng không thể từ biểu tinh trên mặt Hạ Ngôn nhìn ra cái gi.

Đám người Huyền Thượng Vũ ngược lại thật lo lắng cho Hạ Ngôn, chẳng qua Khưong Vân lại ngăn cản bọn họ xen vào. Vừa rồi Hạ Ngôn đã trao đổi với Giới chủ Khương Vân, trong lòng Khương Vần cũng có một chút nghi hoặc. Chẳng qua hắn tin tưởng Hạ Ngôn sẽ không lỗ mãng dùng tính mệnh của mình đề nói giỡn.

- Không biết Giới chủ Trần Văn muốn tặng ta bảo vật gì?

Hạ Ngôn mặt không chút thay đồi, vẫn mang theo vẻ tươi cười, không thèm đề ý nhìn Giới chủ Trần Văn.

- Hạ Ngôn. Giới chủ Trần Văn ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt.

Giới chủ Khương Vân cười nói.

Ánh mắt Trần Văn đào qua, trừng mắt Khương Vân một cái. Chẳng qua uy lực của ánh mắt này đối với Giới chủ Khương Vân mà nói căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

- Giới chủ Khương Vân nói đúng vậy. Ta ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt. Như vây đi, nếu ngươi thật sự dám tiến vào cung điện, ta liền tặng ngươi một món Thần Khí Pháp Tắc.

Giới chủ Trần Văn nói với Hạ Ngôn.

- Thần Khí Pháp Tắc quả thật rất quý báu, nhưng là ta không cẩn

Hạ Ngôn không chút do dự lắc đầu.

Thần Khí Pháp Tắc đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa mà nói cũng không phải là bảo vật quý hiếm gì, giá trị cũng không phải quá cao. Hơn nữa, phẩm chất của Thần Khí Pháp Tắc rất khó nói. Néu Trần Văn này tùy tiện lấy ra một món Thần Khí Pháp Tắc, vậy có lẽ căn bản không đồi được bao nhiêu. Quy Nguyên Đan.

- Vậy ngươi muốn cái gì?

Ánh mắt Trần Văn chuyển sang Hạ Ngôn.

- Nhưvậy đi, xin Giới chủ Trần Văn tặng ta trăm vạn viên Quy Nguyên Đan.

Hạ Ngôn tùy ý nói.

Tĩăm vạn viên Quy Nguyền Đan, đồi thành Cửu Nguyên Đan ước chừng một vạn vạn viên.

Bình thường lúc đầu tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cũng chi sử dụng CửuNguyên Đan.

Phải biết rằng, một viên Quy Nguyên Đan tương đương với một trăm viên Cửu Nguyên Đan. Quy Nguyên Đan đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường mà nói là phi thường xa xỉ.

Mà tu luyậi giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp, tài sản Nguyên Đan của bản thân bình thường cũng chì là mấy chục vạn viên Cửu Nguyên Đan mà thôi. Cho dù thêm một chút vật phẩm, tài sản của Thiên Thần cao cấp cao lắm cũng chỉ mấy tĩăm vạn viên Cửu Nguyên Đan. Đương nhiên còn có một số Thiên Thần cao cấp ngay cả mấy trăm vạn viên Nguyên Đan cũng không có.

Mà hiện tại, Hạ Ngôn vừa mở miệng chính là tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan.

Cho dù là cường giả cấp Điện chủ đều rất khó lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy.

Tỷ như Điện chủ Huyền Thượng Vũ, số lượng Quy Nguyên Đan của hắn cũng chỉ có hơn mười vạn mà thôi. Cộng thân số vật phẩm của hắn, toàn bộ tài sản cũng chì xấp xì trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. Điện chủ Huyền Thượng Vũ từng thình cẩu Giới chủ Khưcng Vân hỗ trợ luyện chế một món bảo vật thay đồi thời gian lưu tốc, cũng chăng qua tiêu phí mấy chục vạn Quy Nguyên Đan đề mua tài liệu mà thôi. Đưong nhiên, đậy là trâi Giới chủ Khương Vần không có thu bất kỳ phí dụng gì khác. Néu là người không quen biết thỉnh cẩu Giới chủ Khương Vân ra tay, vậy giá cả thật là khó nói.

Cho nên khi Hạ Ngôn vừa mở miệng, phần đông tu luyện giả bốn phía đều hít sâu một ngụm khí lạnh, thẳm nghĩ tiểu tử này thật đúng là dám mở miệng a. Trong này rất nhiều người cho dù táng gia bại sản đều không thể lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy. Mà tu

luyện giả đứng ở trong này, trừ hai người Thủy Vụ cùng Lưu Tô ra, coi như đều là Hạch Tâm Điện chủ của các đại thế giới.

Giới chủ Khưong Vân nghe thấy lời của Hạ Ngôn, thân hình hơi chút chấn động, rồi sau đó mang theo ý cười nhìn về phía Hạ Ngôn.

Con mắt Giới chủ Trần Văn kia đều muốn rớt ra ngoài, chì là căn bản vô dụng. Nếu Hạ Ngôn sợ hắn cũng sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy. Hắn muốn công kích Hạ Ngôn cũng không thể làm được. Luận độ cứng cỏi linh hồn, linh hồn của Hạ Ngôn chi sợ không nhỏ yếu hơn hắn.

Hạ Ngôn vẫn một mực sử dụng Linh Hồn Chi Tuyền để cường hóa linh hồn của mình. Cường giả cấp Giới chủ đều không có khả năng sử dụng bảo vật dạng Linh Hồn Chi Tuyền như hắn. Bảo vật có thể cường hóa linh hồn đều phi thường quý báu, han nữa phi thường hiếm có. Đại bộ phận bảo vật có thể cường hóa linh hồn của tu luyện giả cũng đều là không thể sử dụng vô hạn.

Một loại bảo vật bình thường sau khi sử dụng một đoạn thời gian sẽ mất hiệu quả.

Tài sản của Giới chủ Trần Văn cũng không phải vô hạn. Quy Nguyên Đan hiện tại hắn mang theo cũng chi hơn một trăm vạn viên mà thôi. Néu thật sự đưa cho Hạ Ngôn, vậy Quy Nguyâi Đan hắn còn lại liền rất ít.

- Giới chủ Trần Văn. Với địa vị của ngươi, một tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan này còn không phải là một chuyện quả nhỏ nhặt?

Giới chủ Khương Vân thấy Trần Văn trầm ngâm không quyá định, liền cười nói một

câu.

- Lấy thần phận của Giới chủ Trần Văn, đừng nói là trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, cho dù là ngàn vạn viên Quy Nguyâi Đan đều không thành vấn đề.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng nói thêm một câu.

- Hừ, người trẻ tuổi, một trăm vạn Quy Nguyên Đan này ta có thể tặng cho ngươi. Nhưng nếu cuối cùng ngưoi không dám tiến vào cung điện, vậy đừng trách ta không khách khí

Trần Văn lạnh lùng nói, sau đó lại nhìnvềphía đám Khưong Vân:

- Các ngươi cũng đều nghe rõ rồi chứ hả? Lát nữa nếu các ngươi ngăn cản ta ra tay, đừng trách ta trở mặt.

- Vây xin Giới chủ Trần Văn trước tiên đưaNguyên Đan cho ta đi!

Hạ Ngôn ở trước mặt Giới chủ Trần Văn đột nhiên thò một tay ra, miệng theo đó nói một câu nhưvậy.

-Cái gì?

- Tiểu tử, lá gan ngươi thật lớn.

- Chẳng lẽ Giới chủ đại nhân của chúng ta còn quỵt Quy Nguyên Đan của ngươi sao hả?

Một đám cường giả cấp Điện chủ dưới tay Giới chủ Trần Văn nhất thời nồi giận quát Hạ

Ngôn.

- Ha ha. Không phải ta không tin Giới chủ đại nhân, mà là ta thích cảm giác tài phú cầm vào trong tay. Huống hồ, Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ sợ ta chạy sao chứ?

Hạ Ngôn cười đáp lại.

Cơ thịt khóe miệng Trần Văn kịch liệt co giật vài lẩn, lúc này mới hồi phục.

Cuối cùng, hắn lật tay một cái lập tức có thêm một cái nhẫn không gian.

- Trong nhẫn này có một trăm vạn Quy Nguyên Đan. ta cho ngươi!

Trần Văn cắn răng nói với Hạ Ngôn.

“Tiểu tử này cho dù chết dưới cửa chính cung điện, chiếc nhẫn này cũng không bị hủy diệt, la có thể nghĩ biện pháp thu hồi”. Trần Văn thầm nghĩ trong lòng: “Mà cuối cùng nếu hắn không dám tiến vào trong cung điện, như vậy ta sẽ...”

Nghĩ vậy, Trần Văn lộ ra nụ cười âm trầm không dễ phát hiện.

Hạ Ngôn tiếp nhập chiếc nhẫn Giới chủ Trần Văn đưa tới, ý niệm Khẽ động liền trực tiếp tiến vào trong nhẫn, xem xét một lát xác định trong nhẫn quả thật có trăm vạn Quy Nguyên Đan.

- Đa tạ Giới chủ Trần Văn. Một trăm vạn Quy Nguyên Đan này, ta xin nhận.

Hạ Ngôn cười nói, rồi sau đó ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía tu luyện giả bốn phía:

- Hiện tại, ta muốn tién vào cung điện. Các vị néu. có hứng thú, có thể theo ta cùng tiến vào...

  #964  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 973: Khống chế di tích thượng cổ

Tài sản của Hạ Ngôn hiện tại quả thật cũng không ít, tỷ như bảo vật như Tử Khí Thần Chu lại càng là cường giả cấp Giới chủ đêu đỏ mắt Một đoạn thời gian trước, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu cũng được đến không ít Quy Nguyên Đan cùng các loại tài liệu và một ít Thần Khí Pháp Tắc. Chẳng qua mấy thứnày chung quy có một ngày sẽ dùng hết

Con đường tu luyệạ càng tới về sau tiêu hao các loại bảo vật lại càng nhiều, thực lực chênh lệch cũng càng lớn. Hiện tại cảnh giới của Hạ Ngôn cũng chỉ là cấp Chuẩn Điện chủ, nếu muốn tăng lên tới cấp Điện chủ cần tiêu hao các loại bào vật như Nguyên Đan, quả thực là một con số trên tròi

Bình thường cường giả cấp Chuần Điện chủ tăng cảnh giới đều cần thời gian mấy chục vạn năm chậm rãi tích lũy tăng lên. Cho dù là có sư phụ cường đại mà có thể tu luyện nhanh hơn một chút, cũng phải tám vạn, mười vạn năm. Đây là còn cẩn sư phụ cung cấp đại lượng bảo vật bồi dưỡng.

Thu một trăm vạn Quy Nguyên Đan vào trong nhẫn của mìĩứụ Hạ Ngôn kêu gọi tu luyện giả bốn phương tụ tập một tiếng. Chang qua, không có bát kỳ kẻ nào đáp lại hắrụ ai cũng không muốn xâm nhập vào cung điện màu bạc vào lúc này.

Lúc trước tận mắt thấy cường giả cấp Giới chủ kia tử vong quả thật đã tạo nên rung động rất lớn với mọi người.

Đám tu luyện giả này có thể vỉ bảo vật mà mạo hiểm nhưng là ai cũng sẽ không vô cớ tiến lên chịu chết. Có cơ hội mới có thể liều, nếu ngay cả cơ hội đều không có, ai lại ngốc đến mức không cần tính mệnh minh?

- Một khi đã không có9 vậy mình ta đi vào.

Hạ Ngôn lắc đầu, dưới chân kim quang chợt lóe, linh lực vận chuyển, thân hình màu trắng đã phóng vút tới cửa chính cung điện.

Vút-

Trong tằm mắt mọi người, thân hình màu trắng của Hạ Ngôn không bị cản trở gì trực tiếp tiến vào cung điện màu bạc. Tất cả tu luyện giả đều hận không được mắt mở trừng như muốn rớt ra ngoàỊ nhưng là kết quả vẫn như thế, Hạ Ngôn thật sự không gặp phải công kích gi, mà trực tiếp tiến vào trong cung điện giống như con hung thú màu bạc lúc trước.

- Đây là chuyện gì xảy ra? Hắn tiến vào trong cung điện màu bạc này, làm sao có thể không bị công kích?

Một tu luyện giả không nhịn được lớn tiếng quát to.

Chỉ là không ai có thể tĩả lời hắn.

Giới chủ Trần Văn sau khi kinh ngạc, sắc mặt lập tức hoàn toàn đen hơn lúc trước chục lẩn. Một trăm vạn Quy Nguyên Đan của hắn a!

- Giới chủ đại nhản?

Huyền Thượng Vũ nhìn về phía Giới chủ Khương Vân, lên tiếng gọi.

- Hạ Ngôn vừa rồi nói cho ta hắn nắm chắc tiến vào cung điện.

Giới chủ Khương Vân truyền âm nói với mọi người một câu.

- Chẳng lẽ lực công kích của cung điện màu bạc này đã không còn hiệu quả sao?

Một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ trầm tư một lát, thì thào nói một câu.

- Có người nào dám tới thửxem? Tiểu tử cấp ChuẩDL Điện chủ kia đều dám vào rồi!

Cũng có người cao giọng quát to, hy vọng người khác trước tiên tới thử

Ước chừng qua hơn mười hô hấp. không ai lên tiếng, càng không ai nhích động thân thể.

Chính vào lúc này...

Xích~

Một tiếng vang từ trong cung điện truyền ra. Tiếp theo một mảnh hồng quang bắt đầu từ trong cửa chính cung điện thoáng hiện mà ra. Hào quang màu đỏ này chính là vật chất lúc trước giết chết vài tên cường giả cấp Điện chủ cùng một gã Giới chủ. Hồng quang này thế nhưng từ trong cung điện bắn ra, cuốn tới mọi người.

- Mau đi.

Giới chủ Khương Vân chấn động. Hắn cũng không nghĩ đến sẽ xảy ra tinh huống như vậy. Chỉ thấy thân hình hắn chợt lóe liền biết mất tại chỗ. Mà những người khác cũng đều rất nhanh lui về phía sau.

Nhóm dịch Tepga

Người dịch virgo_kưyenao

Chẳng qua, tốc độ hồng quang này thật nhanh, cơ hồ nháy mắt liền đuổi kịp mọi người.

- ồ? Sao lại thế này?

Thực lực hai vị Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô trong số mọi người xem như là thấp nhát. Lúc này bọn họ đã bị hồng quang đuổi kịp, chỉ là hổng quang lại không công kích hai người khiến bọn họ có chút kinh ngạc, trực tiếp dừng thần. Quả nhiên, hồng quang từ trong cung điện màu bạc bắn ra ở trước người bọn họ trực tiếp vòng qua, cũng không công kích hai người.

Hơn hai trăm tu luyện giả này đại bộ phận đều cực kỳ gần sát cung điện. Chỉ là một lần công kích phát ra, đại bộ phận tu luyện già đều bị hồng quang đánh trúng, không kịp chạy thoát ra ngoài. Từng đạo thần khí hộ thuẫn khoảnh khắc hình thành chung quanh thân thể bọn họ, gắt gao ngăn cản hồng quang công kích. Hồng quang từ trong cung điện màu bạc lóe lên bắn ra quả thật không trực tiếp phá được thần khí hộ thuẫn.

Chẳng qua, tu luyện giả bị hồng quang đánh trúng, ánh mắt đều tan rã, mất hết tinh quang, mỗi người đều nhưbiến thành “hành thi tẩu nhục”.

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Điện chủ Huyền Thượng Vũ kinh ngạc nhìn về vài tên tu luyện giả xung quanh.

Mấy người này đều dưới quyển Giới chủ Khương Vân, bọn họ cũng không bị hồng quang công kích. Còn hơn hai chục cường giả cấp Điện chủ dưới tay Giới chủ Trần Văn kia thi lại không một người may mắn thoát khỏi, toàn bộ bị hồng quang đánh trúng.

Hồng quang này cũng chính là Diệt Thần Vụ. BỊ hồng quang đánh trúng linh hồn trực tiếp bị cắn nuốt, cho dù thân thể còn tồn tại cũng đã biến thành người chết.

Giới chủ Trần Văn cũng thành công đào thoát được ra ngoài Tốc độ của hắn không phải Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường có thể sánh bằng. Chẳng qua cho dù chạy được ra ngoài, sắc mặt hắn cũng có chút rắng bệch. Vừa rồi ngay cả hắn thiếu chút nữa cũng bị hồng quang đánh trúng lúc này ở ngoài mấy vạn thước, lòng còn sợ hãi nhìn vào cung điện màu bạc.

- Đây...

- Đây chẳng lẽ là Diệt Thần Vụ trong truyền thuyết?

Hai người Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi vốn ở xa xa, bọn họ lại đều là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, cho nên hồng quang đối với bọn họ thật sự không có uy hiếp. Chẳng qua vừa rồi Từ Minh Phương có cơ hội cần thận xem xét hào quang màu đỏ kia, lại thêm hiện trạng hiện tại của tu luyện giả bị công kích tới, Từ Minh Phưong này thế nhưng lại đoán ra hồng quang là thứgì.

- Cái gì? Diệt Thần Vụ?

Lý Nguyên Khôi chấn động thật mạnh.

Hắn cũng nghe nói qua về Diệt Thần Vụ. Trong truyền thuyết, Diệt Thần Vụ chỉ tồn tại cực hiếm ở trong mấy đại thế giới thượng cổ. Hắn tu luyện cho tới nay cũng vượt qua ngàn vạn năm, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Diệt Thần Vụ.

Không thể tưởng được, hôm nay ở trong di tích này thế nhưng lại nhìn thấy thần vật hiếm thấy như Diệt Thần Vụ này. Diệt Thần Vụ trong truyền thuyết thậm chí có thể đánh thưong thậm chí là giết chết cường giả cấp Thần chủ.

- Ngươi nói cái gì? Diệt Thần Vụ?

Giới chủ Trần Văn cũng nghe thấy Từ Minh Phương nói, thân thẻ chợt lóe tới gần hai người Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên KhôỊ há mồm ngưng giọng kinh ngạc nói.

Lúc này hắn tồn thất thảm tọng, hai ba mưoi tên cường giả cấp Điện chủ dưới tay đều toàn bộ chết trong này. Không chỉ như thế, hắn còn tổn thất một tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan.

Tương đối mà nói, một tĩăm vạn Quy Nguyên Đan thật ra là chuyện nhỏ, mà đám cường giả cấp Điện chủ này ngã xuống, hơn mười đại thế giới mà hắn mở ra cũng đều mất đi người lãnh đạo. Trong khoảng thời gian ngắn, mấy đại thế giới này rất Khó sinh ra cường giả cấp Điện chủ mới.

- Nếu ta đoán không sai, đây chỉ sợ là Diệt Thần Vụ thời thượng cổ.

Từ Minh Phương gật mạnh đầu, sắc mặt cũng trở nên cực tệ.

Hơn hai tĩăm tu luyện già hiện tại may mắn còn sống cũng không đủ năm mươi người, trong đó còn có hơn mười tên cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

- Đáng giận!

Giới chủ Trần Văn nghiến răng nghiến lợi, trong hai tròng mắt lóe lên ngọn lửa hận:

- Khương Vân. Vì sao mọi người dưới tay ngươi không có việc gì?

Người dưới tay Giới chủ Khưcng Vân quả thật đều bình yên không việc gì.

Giới chủ Tĩần Văn vừa hô như vậy, mọi người cũng đều chú ý tới, tổng cộng mười một người dưới tay Giới chủ Khương Vân bao gòm cả hai tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ thế nhưng không xảy ra ngoài ý muốn, sống sờ sờ đứng ở trong này.

- Đầy là chuyện gì xảy ra?

- Chẳng lẽ lẩn công kích này là tiểu tử áo trắng kia làm ra?

- Nhưng là lực lượng cung điện màu bạc này vì sao không công kích tiểu tử áo trắng kia?

- Hiện tại xem ra, tiểu tử áo trắng này tựa hồ có thể khống chế cung điện màu bạc. Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Trong lúc nhất thời, các loại dự đoán đều phát ra từ trong miệng tu luyện giả còn sống.

Giới chủ Khưong Vân cũng một đầu mờ mịt, không biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

- Trần Văn, ngươi đây là ý gì? Các ngươi tiến vào trong di tích thượng cổ này chẳng lẽ là ta mời sao?

Khương Vân cười lạnh nhìn về phía Trần Văn đáp trả.

Đại thế giới mà Giới chủ Trần Văn mở ra cùng đại thế giới mà Khương Vần mở ra đều cách không xa, hiện tại Trần Văn tồn thất thật lớn. Khương Vân đương nhiên cao hứng.

Phải biết rằng, một đại thế giới đều là mấy trăm vạn thậm chí là ngàn vạn năm mói có thể sinh ra một cường giả cấp Điện chủ. Giới chủ Trần Văn lần này tồn thất to lớn như thệ, muốn khôi phục nguyên khí ít nhất cẩn thời gian ức năm.

- Khương Vân, chuyện lẩn này ngươi không thoát khỏi quan hệ.

Trần Văn biểu tinh âm trầm:

- Các vị. Tất cả mọi người tồn thất không ít nhân thủ, chúng ta cùng hướng Giới chủ Khương Vân đòi một lời giải thích. Hôm nay, nếu Giới chủ Khương Vân không đua tiểu tử áo trắng kia ra... Hừ hừ...

- Giao người? Điều này không có khả năng. Hiện tại, Hạ Ngôn hắn ở trong cung điện màu bạc, nếu. ai có ý tưởng cứ vào trong cung điện màu bạc mà tìm hắn đi. Hừ, điểu này cần phải có gan đó.

Giới chủ Khương Vân hừ lạnh một tiếng nói.

- CácvỊ...

Lúc này Từ Minh Phương lên tiếng:

- Hiện tại chúng ta vẫn là nghĩ nên làm như thế nào rời khỏi di tích thượng cố đáng sợ này di. Hông quang vừa rồi kia nếu thật sự là Diệt Thần Vụ trong truyền thuyết, nhu vậy cung điện này cũng không phải đám người chúng ta có thể đi vào. Diệt Thần Vụ tồn tại thời kỳ thượng cồ, ngay cả cường giả cấp Thần chủ gặp được đều nguy hiểm đừng nói là đám người chúng ta. Nếu không đi, lát nữa nói không chừng trong cung điện này còn có Diệt Thần Vụ bắn ra, đến lúc đó...

Từ Minh Phương chau mày, ánh mắt nhìn về hướng cung điện màu bạc. Lúc này, phía cung điện màu bạc một mảnh yên tĩnh.

- Từ Minh Phương nói đúng. Mọi người vẫn nên nghĩ biện pháp rời đi rồi tính. Di tích này vẫn nằm đây, chúng ta có thể trước tiên đi ra ngoài rồi nghĩ biện pháp.

Lý Nguyên Khôi tiếp lời.

Những tu luyện giả khác đều đưa mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời chìm vào yên lặng. Hiển nhiên tất cả mọi người đều không cam lòng cứ vậy rời đi.

xích~

Đang lúc mọi người trầm mặc, trong cung điện lại là một mảnh hồng quang thoáng hiện bắn ra. Từng đạo hào quang lại cuốn tới mọi người. Không đến ba chục tu luyện giả đều cấp bách vận chuyển linh lực bay lui áhanh về phía sau. Lúc này hồng quang tựa hồ có mục đích càng mạnh, thế nhưng không phần tán công kích mà toàn bộ truy kích Giới chủ Trần Văn vừa mới tồn thất han hai mươi tên cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia.

- Đáng chết!

- Đáng giận!

- Các ngươi rốt cục muốn làm gì?

Giới chủ Trần Văn lúc này tầi triển thuấn di, nhưng cho dù là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ phát động tbuấn di cũng cần một thời gian ngắn ngủi. Thuấn di còn không phát động thành công, hắn liền bị vô số đoàn hồng quang vây quanh.

  #965  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 974: Thần thú thượng cổ truyền thừa

Những tu luyện giả khác thì đều tránh đi đến nơi càng xa, sau đó mới xoay người nhìn chăm chú vào Giới chủ Trần Văn bị hồng quangbao quanh. Từng tiếng rống giận nặng nể từ trong miệng Giới chủ Trần Văn phát ra truyền vào trong tai mọi người.

- Hiện tại ta có thể khẳng định thứnày chính là Diệt Thần Vụ!

Từ Minh Phương cơ hồ nghiến răng nói.

Lúc trước hắn còn có chút nghi ngờ thứnày có phải Diệt Thần Vụ hay không, không thể khẳng định vật chất màu đỏ nhìn thấy chính là Diệt Thần Vụ trong truyền thuyầ. Mà hiện tại Từ Minh Phương lại có thể khẵngđịnh. Chỉ có Diệt Thần Vụ có thể sát thương cường giả cấp Thần chủ mới có thể dễdàng vây khốn cường giả cấp Giới chủ, ngay cả chạy thoát cũng không thể làm được.

Giới chủ Khưong Vân sắc mặt âm trầm nhìn Giới chủ Trần Văn trong hồng quang, trong lòng nghĩ: “Nêu là ta bị Diệt Thần Vụ này vây khốn, chẳng phải cũng không thể chạy thoát ra? Diệt Thần Vụ không hổ là kỳ vật thượng cồ, ngay cả cường giả cấp Thần chủ đều có thể thương tồn đến”.

Còn không đến năm mươi tu luyện giả còn sống, từng người hơi thồ nặng nề, ánh mắt gắt gao nhìn vào Giới chủ Trần Văn bị vây khốn thống khổ không chịu nổi.

Sau vài hô hấp ngắn ngủi, Giới chủ Trần Văn đã không còn phát ra tiếng rống giận nữa, thân thể đúng thẳng trên mặt đát. Hồng quang quanh thân thể hắn dần dần nhúc nhích đến đinh đầu Giới chủ Trần Văn. Chợt hào quang chợt lóe, thân thể Giới chủ Trần Văn kia liền trực tiếp bị tan nát, thân thể linh hồn đều bị tiêu diệt!

-Đi!

Từ Minh Phương quát khẽ một tiếng dẫn đầu bay về phía sau. Tiếp theo hồng quang từ trong cung điện màu bạc kia bay ra có thể chính mình sẽ chết ở chỗ này.

Lý Nguyen Khôi đi theo phía sau Từ Minh Phưong, thân hình nhanh như tia chóp trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

- Chúng ta cũng rời đi thôi.

Giới chủ Khương Vân nói với đám người dưới tay.

Vút Vút Vút!!!

Từng bó người đều. tốc độ nhanh nhất bay ngược về phía lối vào. Ngay cả thần khí Giới chủ Trần Văn để lại sau khi chết đi đều không có người có gan tới thu!

***

- Thổ cẩu, bọn họ đi rồi!

Trong cung điện màu bạc, thanh âm Hạ Ngôn ĩõ ràng vang lên. Lúc này Hạ Ngôn đang đứng ở trong đại sảnh. VỊ trí trung ương đại sảnh này có một cái ao tròn sương mù cuồn cuộn. Trong ao hồng quang lóe lên, đúng là Diệt Thần Vụ lúc trước giết chết phần đông tu luyện giả nhân loại. Trong ao này đều là Diệt Thần Vụ màu đỗ đáng sợ.

Mà ở phía trước ao là một pho tượng thật lớn, bộ dạng bên ngoài cùng Thổ cẩu phi thường tương tự, toàn thân cũng là ánh bạc lặp lóe, chăng qua nhìn lại càng thân uy mãnh. Cho dù Hạ Ngôn dùng mắt từ xa nhìn lại cũng cảm giác được từ trên pho tượng phát ra một loại cảm giác áp bách nặng nề.

Thổ cẩu trước tiên tiến vào cung điện, lúc này ở bên cạnh Hạ Ngôn.

- ừm. Chủ nhãn, ta khống chế di tích đưa bọn họ ra ngoài nhé? Bằng không bọn họ không tim thấy lỗi ra nhất định sẽ ra tay, không chừng sẽ phá hư không gian này.

Thổ cẩu xoay đầu qua, trong mắt lóe lục quang nói với Hạ Ngôn.

-ừ.

Hạ Ngôn gật đầu.

Hiện tại, Hạ Ngôn cũng biết lai lịch tòa cung điện này. Tòa cung điện màu bạc này cũng không phải tu luyệti giả nhân loại lưa lại mà là một con Thần thú thời kỳ thượng cổ. Mà con Thần thú này không ngờ vừa khéo lại là tổ tiên của Thổ cẩu. Cho nên Thổ cẩu mới có thể bình yên vô sự tiến vào trong cung điện mà không bị Diệt Thần Vụ công kích.

Tòa cung điện này cho dù là Thần chủ nhân loại đến cũng vị tất có thể thoải mái tiếm vào.

Thổ cẩu được truyền thừa mà Thần thú thượng cổ kia lưu lại trong cung điện, hiện tại đã có thể tự nhiên không chế khu di tích này. Di tích này là Thần thú thượng cổ dủqg một loại phưang pháp cực kỳ đặc thù luyện chế, có khác biệt rất lớn với thần khí mà tu luyện giả nhân loại luyện chế.

- Chủ nhân, ta được tổ tiên truyền thừa, cũng biết rất nhiều chuyện nguyên bản không biết.

Thổ cẩu nhìn Hạ Ngôn.

- ỏ? Chẳng lẽ ngươi nhận được trí nhớ của tổ tiên ngươi sao?

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe. Nếu là Thổ cẩu được truyền thừa trí nhớ của Thần thú thượng cổ kia, cũng biết được rất nhiều chuyện thời kỳ thượng cổ.

- Không có. Ta chỉ được truyền lại một bộ phận trí nhớ, chuyện biết được dường như cũng không nhiều. Căn cứ trí nhớ tổ tiên lưu lại cho ta, số lượng Thần thú chúng ta phi thường thua thớt. Thời kỳ thượng cổ cũng chỉ vẻn vẹn vài con Thần thú mà thôi. Khi Thần thú chúng ta tu luyện đến một giai đoạn nhất định là có thể hóa thành hình người. Đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa Thần thú chúng ta và dã thú bình thường.

Thổ cẩu. chậm rãi nói.

Hạ Ngôn cũng có một loại càm giác, Thổ cẩu sau khi được Thần thú thượng cổ truyền thừa, từ nơi sâu trong linh hồn lộ ra một cỗ cảm giác già dặn. Loại cảm giác này trước đó Hạ Ngôn chưa bao giờ cảm nhận được ở trên người Thổ cẩu.

Đối với Thổ cẩu mà nói, đây có lẽ là một loại trường thành. Thần thú thượng cổ là một trong số những loài cường đại nhất, cho đù là thời kỳ thượng cổ, số lượng Thần thú đều cực kỳ thua thớt.

Trầm ngâm một lát, Hạ Ngôn mới mở miệng nói:

- Thổ cẩu. Trong trí nhớ của tổ tiên ngươi, không có tin tức liên quan đến tung tích vị tổ tiên cuối cùng của ngươi sao?

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, tuy còn không thể xác định được Thần thú thượng cổ rốt cục cường đại bao nhiêu, nhưng là theo quan điểm của Hạ Ngôn thì khẳng định không dưới cường giả có cảnh giới Thần chủ thượng cổ. Nhân vật cường đại như vậy cuối cùng đi nơi nào?

Thổ cẩu nghe được Hạ Ngôn hỏi, có chút trầm trọng lắc đầu:

- Căn cứ trí nhớ ta được truyền thừa, vị tổ tiên kia của ta đã chết. Còn về làm sao người chết, ta cũng không biết.

- Tổ tiên thượng cổ đề lại cho ta rất nhiều phương pháp tu luyện, có thể cho ta tu luyện tới hình người. Ta lợi dụng Diệt Thần Vụ trong cung điện này, tốc độ tu luyện có thể nhanh rất nhiều. Chủ nhân, tiếp theo ta trước tiên không cùng người ra ngoài, chờ ngày sau ta tu luyện thành hình người, thực lực càng thêm cường đại, khi đó có thể bảo hộ chủ Nhân tốt hơn.

Thổ Cẩu nhìn vào ao tròn tỏa ra Diệt Thần Vụ, ánh mắt nhìn về Hạ Ngôn, có chút thổn thức nói.

Hạ Ngôn liền gật đầu:

- Ngươi không cần lo lẳng. Thực lực của ta hiện tại, cho dù là ở bãi săn bắn ngoại giới của Chủ thế giới này cũng coi như là một cường giả. Tu luyậi cho tốt, sớm ngày hóa thành hình người đi.

Sau đó, Hạ Ngôn lại cười cười nói:

- Ta lưu lại cho ngươi một ít đồ vật như Quy Nguyên Đan, trợ giúp ngươi tu luyện nâng cao thực lực.

Nói xong, Hạ Ngôn từ trong nhẫn lấy ra một nửa Quy Nguyên Đan cùng với một số loại quả tích góp được và một số vật phẩm có ích cho tu luyện.

Sau khi đống vật phẩm này được bỏ ra chiếm cứ một khoảng đại sảnh cung điện. Các loại bảo vật tản ra ánh sáng nhu hòa củng với mùi thơm nồng đậm.

Nếu đặt số bảo vật này ở một nơi, vậy quả thực có thể xưng là một bảo tảng nhỏ.

Ngay cả Tử Khí Thần Chu, Hạ Ngôn cũng để lại hai đóa.

- Vậy ta đi trước

Sau đó, Hạ Ngôn không chút do dự, thân thế chợt lóe lặng yên ra khỏi cung điện màu bạc

này. Hạ Ngôn biết, Thổ cẩu tìm được truyền thừa tổ tiên đề lại, đó là cơ hội của nó. Nếu là có thể nắm lấy cơ hội, tương lai tu luyện thành hình người, vậy sẽ cường đại tới mức nào?

- Chủ nhân...

Nhìn theo bóng Hạ Ngôn rời đi, Thổ cẩu. thì thảo nói ra hai chữ, trong con mắt xanh thẳm lóe ra hào quang phúc tap.

Sau thời gian hô hấp, Hạ Ngôn phát hiện mình đã rời khỏi không gian di tích thượng cổ, trở lại bãi săn thú ngoại giới. VỊ ttí hiện tại, bốn phía không một bóng người.

- Cũng không biết đám người Giới chủ đại nhân hiện tại đã về nơi dừng chân chưa?

Hạ Ngôn nhìn ra bốn phía, trong đầu chuyền ý niệm. Lúc này tiến vào di tích, đối với hắn mà nói thật sự không được nhiều chỗ tốt, chì là kiếm được của Giới chủ Trần Văn một trăm vạn Quy Nguyên Đan. Mà Thổ cẩu thi lại tìm được cơ hội thay đồi vận mệnh.

Tốc độ trưởng thành của Thổ cẩu tuy áhanh nhưng nếu không đạt được cơ hội truyền thừa, vậy có thể cả đời đều không thể trở thành Thần thú chần chính.

- Trước tiên ta không trở về nơi dừng chân. Bãi săn thú ngoại giới này lớn vô cùng vô tận. Cảnh giới của ta hiện tại mới là Tạo Hóa cấp ChuầnĐiện chủ. Bãi săn thú ngoại giới này chính là nơi ma luyện tốt nhất đối với tu luyện của ta

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, khí tức toàn thân khởi động, sau đó phóng lên cao, đâm thẳng vào trong mây.

Trơng thân thể kim quang lóe ra, dĩ nhiên biến mất tại xa xa, thuấn di về một phương hướng.

Thời gian vội vảng trôi qua, đi được một đoạn thời gian, Hạ Ngôn lại tiến vào trong Tháp Thời Gian sử dụng Quy Nguyên Đan và các loại vật phẩm tăng thực lực. Sau khi có tiến bộ mới ra bãi săn thú ngoại giới ma luyện.

Nếu gặp phải tu luyện giả, Hạ Ngôn sẽ căn cứ thực lực đối phương, tính toán có nên ra tay hay không. Nếu đối phương ngay cả cảnh giới Tạo Hóa cũng không tới, Hạ Ngôn căn bản sẽ không dừng lại nhiều, trực tiếp thuấn di mà đi.

Cũng giống như một người cùng một con kiến, hoàn toàn không có tất yéu đi so đo. Cho đù con kiến kia có chút lớn mạnh, thì giết chết một con kiến cũng không có ý nghĩa gì.

- Ba năm nay, thực lực của ta lại được tăng lên không ít. Cảnh giới cấp Chuẩn Điện chủ cũng càng thêm ổn định. Xem tình hình, tùy thời đều có thể đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Nêu là cảnh giới của ta đạt tới Tạo Hóa cấp Điện chủ, như vậy dựa vào các loại thủ đoạn cho dù đụng phải cường giả cấp Giới chủ cũng có thể ung dung rời đi.

Trong mấy năm nay, Hạ Ngôn cũng từng nhiều lẩn gặp phải cường giả cáp Điện chủ, tuy rằng mỗi lần không phải đều có thể đánh chết đối phương, nhưng cũng giết chết đại bộ phận trong đó. Cho đù gặp được cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ đinh, Hạ Ngôn cũng có năng lực tự bảo vệ.

Phải biết rằng, cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ đinh cách cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cũng không xa. Mà nếu gặp phải cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, Hạ Ngôn cũng chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi. Lấy tốc độ của Hạ Ngôn, néu. là sớm chạy, cho dù là cường giả cấp Giới chủ cũng đều đuổi không kịp.

Cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ muốn đánh chết Hạ Ngôn trừ khi có thể trước tiên sử dụng lực lượng phép tắc vây khốn Hạ Ngôn rồi sau đó mới ra tay đánh chết.

Nhưng là, cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ thấy lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn chẳng qua là cấp bậc Chuẩn Điện chủ, làm sao có thể vừa gặp liền lựa chọn vây khốn han?

Lại nói, khi cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ phát hiện Hạ Ngôn, Hạ Ngôn cũng gần như đồng thời phát hiện ra hắn.

Ngày hôm nay. Hạ Ngôn dùng tốc độ bình thường phi hành ồ bãi săn thú ngoại giới. VỊ trí hiện tại của Hạ Ngôn cũng không biết cách Lang Tà Giới bao xa Chi sợ cho dù lấy tốc độ nhanh nhất thuấn di về phưong hướng Lang Tà Giới cũng phải cẩn mấy tháng mới tới vị trí nơi dừng chần của Lang Tà Giới.

  #966  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 975: Ai là con mồi

Bầu tròi bãi săn thú ngoại giới thình thoảng biến ảo nhan sắc, lúc này màu. sắc phía chân trời diễm lệ như màu máu tưoi. Thời gian ba năm, Hạ Ngôn ở bãi săn thú ngoại giới này đánh chết nhiều, cường giả cấp Điện chủ, cường giả cấp Chuầti Điện chủ chết trong tay hắn lại càng nhiều. Ngay cả Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, Hạ Ngôn có khi đều căn cứ dao động pháp tắc trên người đối phương mà phán đoán ra thực lực đại khái. Nếu là sơ cấp Hạch Tầm Điện chủ, Hạ Ngôn cũng có thể tiến lên giao thủ, kiềm nghiệm thực lực của minh. Cho dù là không địch lại cũng có thể ung dung rời đi.

Tốc độ phi hành của Hạ Ngôn không chậm hơn so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, thậm chí có thể sánh ngang với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

- Phùng Kính. Vừa rồi nếu không phải ngươi ra tay chậm một bước, chúng ta có thể giết chết tên kia rồL

ở trên không một vùng núi non, mấy bóng người chậm rãi phi hành. Trong đó một trung niên mặc trường bào rộng thủng thình dùng giọng điệu bất mãn nói với tu luyện giả bền cạnh.

- Chuyậi vừa rồi cũng không thể toàn bộ trách Phùng Kính. Thực lực tên kia quả thật rất mạnh. Nếu mấy người chúng ta một người gặp phải hắn, vậy có lẽ sẽ có chút nguy hiểm.

Một tu luyện giả khác trán nhô cao phất tay, lên tiếng nói.

- Lần sau nếu lại gặp hắn. nhất định phải đánh chết. Lần này chúng ta đi vảo bãi săn thú ngoại giới đã có bảy, tám năm, chỉ là mói vẻn vẹn giết chết ba tu luyện giả cấp Điện chủ.

Tu luyện già mặc trường bào rộng thùng thình lúc trước lên tiếng lắc đầu, ánh mắt lóe lên dừng ở phía trước.

ở trên dãy núi này, mới rồi đã xảy ra một trận kịch chiến. Bốn người này hợp lực vây công một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, cuối cùng lại không thể thành công giết chết đối phương, chi làm đối phưang bị thương.

Bốn tu luyện giả nảy hiển nhiên cũng đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, lực lượng pháp tắc lưu chuyền rất nhanh quanh thân mỗi người.

- Bốn người chúng ta đều từ mấy vạn năm trước đã đạt tới cấp điện chủ, mọi người cũng đều biết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ cũng không phải dễ dàng giết chết nhu vậy. Tu luyện giả có thể hành động đan độc ở bãi săn thú ngoại giới đều có thù đoạn bảo mệnh.

Tu luyện già phi hành bên phải cùng nhìn tu luyện giả lên tiếng đầu tiên một cái.

- Từ Đông. Ta đương nhiên biết ngươi nói đúng, chẳng qua nếu chúng ta phối hợp tốt một chút, giết chết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ cũng không khó như vậy.

Tu luyện giả trường bào rộng thùng thình nhướng mày nói.

- Được rồi, cổ Chung Vũ, Từ Đông. Các ngươi đừng nói nhiều nữa. Chúng ta vẫn nên chuyên tâm tiếp tục tìm mục tiêu tiếp theo đi.

Tu luyện già trán dô ánh mắt chợt lóe, nhìn tu luyệti giả ở hai bên, vung tay lên ngăn càn hai người tiếp tục nói.

Bốn tu luyện giả này hiền nhiên đều đến từ cùng một đại thế giới, hem nữa đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ. Thực lực mỗi người đều tương tự Điện chủ Thủy Vụ, Lưu Tô.

- Ha ha, có mục tiêu!

Lúc này, cổ Chung Vũ mặc trường bào rộng thùng thình lại ha ha cười, ánh mắt nhìn bên trái phía trướạ tinh thần phấn chấn. Hắn cảm ứng được ở nơi đó có khí tức của một tu luyện già, trong phạm vi khoảng hai ngàn dặm.

Theo những lời này của cổ Chung Vũ, sắc mặt những người khác đều có chút biến hóa, hiền nhiên đều cảm ứng được khí tức của tu luyện giả kia. Linh hồn ấn ký trong khí tức này cũng không nhỏ yếu, hiển nhiên không phải là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường.

Đối với bọn họ mà nói, săn giết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường không có hứng thú quá lớn. Trên người tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường cho dù có vật phắm tĩân quý gì đó, trong mắt bọn họ cũng không coi là gì.

- Người kia tựa hồ còn không cảm ứng được chúng ta, hắn cũng không có chạy trốn.

Từ Đông nhếch môi nói.

- ừ, chúng ta tách ra hành động hình thành vây quanh. Lần này không thể lại đề thoát

Mã Phương Kiệt là người tĩán nhô cao, giọng ác độc nói.

- Được, tách ra, bao vây.

Bốn người thân hình lóe lên, dĩ nhiên biến mất khỏi trên không vùng núi non này, rất nhanh bay tới gần mục tiêu bọn họ phát hiện.

-ồ?

- Có bốn tu luyện giả cùng một chỗ?

Hạ Ngôn trong khi phi hành rất nhanh liền cảm ứng được khí tức của bốn tu luyện giả nhân loại. Ánh mắt hắn lóe lên, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Tựa hồ là bốn cường giả cấp Điện chủ. Hắc hắc, ta cố ý phóng ra một ít khí tức làm cho bọn họ nhanh cảm ứng được sự tồn tại của ta đi.

Thân hình Hạ Ngôn hơi dừng lại, khí tức vốn thu liễm cực độ lập tức phóng ra nhiều một chút

Hạ Ngôn làm vậy đương nhiên có mục đích của hắn. Hắn cố ý phóng thích khí tức làm cho bốn cường giả cấp Điện chủ kia biết được, như vậy lúc này không cần tự hắn đuổi bắt, bốn người kia phát hiện khí tức của hắn sẽ tự nhiên tìm đến.

Quả nhiên, chỉ qua giây lát Hạ Ngôn liền cảm giác bốn cỗ khí tức kia thế nhưng phân tán ra, hình thành giáp công bốn phía.

- Mấy người này còn tưởng rằng ta sẽ lập tức chạy trốn cho nên mới hình thành cục diện vây công. Nêu như ta thật sự thực lực nhỏ yếu lựa chọn chạy trốn, vô luận chạy phưang hướng nào bọn họ đều có thể có đủ thời gian đến ngăn chặn ta.

Hạ Ngôn cười cười, tiếp tục giữ nguyên tốc độ phi hành bình thường. Bóng trắng lóe ra, trong khoảnh khắc lập tức xa vài trăm dặm.

- Ta thấy hắn rồi, là một tu luyện giả mặc đồ trắng, nhìn qua rất ttẻ tuổi, dao động lực lượng pháp tắc tựa hồ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, cũng không phải cấp Điện chủ.

Tu luyện giả trước tiên mắt nhìn thấy Hạ Ngôn là người tên Từ Đông. Lúc này hắn cách Hạ Ngôn chi khoảng mấy ngàn dặm, hai cái thuấn di là có thế tới gần sát Hạ Ngôn.

- Cấp Chuẩn Điện chủ?

- Đáng tiếc, nguyên bản còn tưởng rằng một Tạo Hóa cấp Điện chủ, không ngờ chỉ là một tên cấp Chuần Điện chủ. Thôi, chung quy tốt hom tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường rất nhiều. Từ Đông, ngươi chú ý giữ nguyên khoảng cách, không nên dọa đến hắn.

Trong bốn người, ngựời cẩm đầu hiền nhiên là Mã Phương Kiệt kia. Lúc này hắn đồng dạng dùng thủy tinh truyền âm nói với Từ Đông ở xa

-ừ.

Từ Đông lên tiếng, sau đó lại nhíu mày nói:

- Có một việc, ta thấy rất kỳ quái.

Ý niệm trong đầu Từ Đông thông qua thủy tinh truyền âm chuyển thành thanh âm mang theo nghi hoặc:

- Khoảng cách hiện tại của chúng ta với tu luyện giả áo trắng trẻ tuổi này đều không xa lắm, cho dù hắn là cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, khoảng cách như vậy cũng có thể cảm ứng được chúng ta mói đúng. Chi là, hắn thế nhưng dường như không nhận thấy được, ngay cả tốc độ phi hành đều không thay đồi.

Lúc này tốc độ phi hành của Từ Đồng tưong đương với Hạ Ngôn, giữ khoảng cách mấy ngàn dặm, cũng không lập tức tiếp cận.

-ồ?

Mã Phương Kiệt cũng kinh ngạc.

- Lúc trước, cho dù là cường giả cấp Điện chủ nếu phát hiện chúng ta có bốn người, cũng sẽ lập tức có phàn ứng. Cho dù không lập tức chạy trốn, cũng sẽ đề phòng. Tran định như người tré tuối áo trắng này, ta chưa từng gặp qua. Chẳng lẽ, hắn không cảm giác được nguy cơ sao?

Từ Đông nhíu mày.

- Từ Đông, ngươi nghĩ nhiều như vậy làm gì? Vây quanh rồi giết là được.

Khí tức Cổ Chung Vũ trầm xuống, giọng nói nặng nề truyền lại qua thủy tinh truyền âm.

- Đã rất gần, chuẩn bị động thủ. Tốt nhất là một kích tất sát

Mã Phương Kiệt tuy là có chút kinh ngạc chẳng qua lúc này cũng không nghĩ nhiều như vậy, bốn người đã vây quanh Hạ Ngôn. Lại qua thời gian hai ba hô hấp, ba người còn lại cũng đều thấy được bóng Hạ Ngôn.

Sau hai hô hấp, bốn người chiếm bốn phưcng vị, Hạ Ngôn ở giữa bốn người.

- Bốn người này...

Ánh mắt Hạ Ngôn thong thả đảo quạ, lẩn lượt dò xét từng người.

- Thực lực cũng không tệ lắm, còn có một người là Tạo Hóa cấp Điện chủ đinh, ba người còn lại cũng đều là cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ thực lực có vẻ mạnh mẽ.

Hạ Ngôn hơi gật đầu, thân thể cũng ngừng lại ở trong không trung.

- Mấy năm nay, ta đại lượng tiêu hao Quy Nguyên Đan, tuy rằng thường xuyên có thể đánh chết một ít tu luyện giả ở trong bãi săn thú ngoại giới này để bồ sung, chì là số lượng Quy Nguyên Đan trong nhẫn vẫn càng ngày càng ít.

Trong đầu Hạ Ngôn thầm chuyền ý niệm.

Quy Nguyên Đan là Nguyên Đan gần nhất thích họp cho tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa sử dụng, nhưng mà đại đa số tu luyện giả nếu sử dụng một ít bảo vật như các loại quả cũng đều sử dụng Quy Nguyên Đan để mua.

Tại bãi săn thú ngoại giới, cũng có thể gặp được một số bào vật, nhưng là số lượng rất thua thớt, tĩừ khi là vận khí cực tốt tìm được một số Bí Cảnh, có thể có cơ hội chiếm được nhiều bảo vật.

- Ha ha, thế nhưng không chạy trốn?

Cổ Chung Vũ ha ha cười, ánh mắt nóng cháy nhìn Hạ Ngôn.

Dưới tinh huống bình thường, Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ đừng nói là bị mấy tên cấp Điện chủ vây khốn, cho dù là gặp phải một gã Điện chủ đều sẽ lập tức chạy trốn. Thật sự chạy không thoát mới có thể lựa chọn tiểu mạng. Nhưng là tu luyện già trẻ tuổi áo trắng trước mặt thế nhưng không lựa chọn chạy trốn mà đối mặt với bốn người.

- Vì sao ta phải chạy?

Hạ Ngôn cười tùm tim nói.

-Hả?

Mã Phương Kiệt híp mắt lại, trong lòng đột lứiiêti sinh ra một loại dự cảm không rõ. Ý niệm của hắn thăm dò, lại cần thận cảm ứng một chút dao động lực lượng pháp tắc quanh thân tu luyện giả trẻ tuổi này.

- Quả thật là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ.

Trong lòng Mã Phương Kiệt nghi hoặc.

- Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ cho dù thực lực cực mạnh nhiều nhất cũng chi có thể so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường. Tu luyện giả ttẻ tuổi áo trắng này vì sao trấn định nliưvậy, hay là hắn có viện trợ cường đại?

Mã Phương Kiệt tâm tư kín đáo, nghĩ đến đù loại khả năng.

- Chú ý, cần thận điều tra Khí tức bốn phá. Tiểu tử này rất có thể là một con mồi.

Mã Phương Kiệt vội vảng truyền âm cho ba người khác.

Tại bãi săn thú ngoại giới, có đôi khi gặp phải tu luyện giả thực lực thấp hem mình, vậy cũng không thể lập tức ngăn chặn đánh chết. Tu luyện giả như vậy rất có thể là con mồi của một cường giả hoặc là một đoàn đội. Cường giả hoặc là đoàn đội cố ý cho một tu luyện giả thực lực thấp kém đi một mình, hấp dẫn tu luyện già khác đến đánh chết. Nếu thật sự có tu luyện giả mắc mưu, như vậy cường giả hoặc đoàn đội này sẽ đột nhiên xuất hiện, giết chết tu luyện giả mắc mưu.

Nghe vậy, ba tu luyện giả Phùng Kính đều hơi biến sắc, vội vàng cảm ứng mọi khí tức bốn phía. Nhưng họ lại phát hiện, trong pbạm vi hai ngần dặm xung quanh, không có tồn tại bất kỳ khí tức tu luyện giả nhân loại nào.

Bốn người này đều là cường giả cấp Điện chủ, tại một đại thế giới đó cũng là nhân vật ở đình, phi thường tự tin vào bản thần. Theo ý tường của bọn họ, cho dù là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tầm Điện chủ, cũng không thể vô thanh vô tức tới gần sát bọn họ.

Chương 976: Lần lượt đánh chết

  #967  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 976: Lần lượt đánh chết

Bốn người Mã Phương Kiệt cẩn thận sử dụng ý thức tìm tòi, không có phát hiện địch nhân phục kích lúc này mới đều âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Bốn người bọn họ lần này đi vào bãi săn thú ngoại giới đã tám năm chưa trò về đại thế giới của minh. Trong tám năm này, bọn họ vận khí cũng tốt, chưa từng gặp phải chuyậi có mồi dụ.

- Nhanh chóng giết chết hắn rồi rời khỏi nơi này đi.

Trong mắt cổ Chung Vũ lóe ra hào quang hung dữ. Trong bốn người này, cổ Chung Vũ tính cách nôn nóng nhất, cũng hung tàn nhất. Cho dù là đụng phải tu luyện giả cảnh giới Thiên Thận, hắn cũng không chút do dự ra tay đánh chết. Giết chết tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần đó thuần túy chỉ vì thỏa mãn khoái cảm các nhân. Tài phú của tu luyệa giả cảnh giới Thiên Thần có được đối với bọn họ mà nói căn bản là không vào mắt, công huân đạt được tương đối mà nói cũng là cực nhò.

-Bá~

Lời vừa dứt. linh lực dưới chân cổ Chung Vũ phun ra, thân thể rất nhanh tới gần Hạ Ngôn. Cùng lúc đó, song chưởng đánh về phía trước. Từng đạo linh lực hùng hậu rất nhanh ngưng tụ, mạnh mẽ áp chế lên thân thể Hạ Ngôn.

Năng lượng mạnh mẽ tạo nên một cỗ gió lốc cuồn cuộn không ngừng xé rách không gian, hình thành từng khe rách màu đen tản mát ra từng luồug lực hút thật lớn.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ ra tay, kinh thiên động địa

Ầm~

Chỉ là, một chưởng này đánh ra cũng không xuất hiện cảnh tượng như trong tưởng tượng của Cổ Chung Vũ. Hạ Ngôn đồng dạng song chưởng cơ hồ đánh ra cùng lúc, kim quang lóe sáng, linh lực màu vàng hùng hồn chính diện tràn ra đón đỡ.

Hai cỗ năng lượng va chạm, phát ra một tiếng nồ vang, không gian đều chấn động. Thân hình Cổ Chung Vũ ngưng lại, sau đó ở trong không trung bay lui ra xa vài tĩăm thước.

Thấy cảnh tượng này, ba người Mã Phương Kiệt đều ngây ra. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng được, một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ thế nhưng lại có lực lượng cường đại như thấ cổ Chung Vũ kia thì mắt càng trợn tròn, bộ dạng không thể tin nồi. Phải biết rằng, một chưởng vừa rồi của hắn đù có thể đánh chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ.

- Tiểu tửnày thật sự là quái thai!

Sau khi hung hăng hít một hơi, cổ Chung Vũ mới trầm giọng nói.

- Tiểu tử, để ta xem ngươi còn có bản lĩnh gì!

Cổ Chung Vũ hét lớn một tiéng.

Keng-

Một tiếng kiếm ngân vang, chỉ thấy trong cơ thể cổ Chung Vũ bay ra một đạo kiếm quang, kiếm quang kinh thiên lóe lên, từng tia kiếm khí xông thẳng chần trời. Chỉ là khí tức đáng sợ từ thân kiếm tản ra đều. có thể dễdàng giết chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa binh thường.

- Tịch Diệt Thần Kiếm!

Từ trong miệng cổ Chung Vũ phát ra một tiếng như sấm động, kiếm khí tung hoảnh ập tới Hạ Ngôn.

Nhìn thấy thủ đoạn công kích của cổ Chung Vũ, ba người Mã Phưong Kiệt đều khẽ gật đầu. Một kiếm này, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đều khó có thể thoải mái ngăn cản. Thực lực cổ Chung Vũ trong số tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đều xem như phi thường cường đại. Một kiếm này đánh ra, tiểu tử áo trắng kia khăng định bị chém chết dưới kiếm.

Hạ Ngôn thấy kiếm quang tới gần, cũng không chút hoảng loạn vội vã, sắc mặt đều không chút biến hóa. Áo trắng bay bay, Hạ Ngôn đứng trên không trung linh lực màu vàng rất nhanh lưu chuyền sau đó quanh quần xung quanh thân thả

-Ra!

Theo một tiếng quát khẽ Hạ Ngôn phun ra, kiếm quang màu đỏ đậm “Roẹt” một tiếng bắn ra, trong nháy mắt tiếp xúc với kiếm khí của cổ Chung Vũ.

Crắc~

Kiếm khí hai người va chạm, không ngừng quấn vào nhau, chì thấy kiếm quang màu đen thế nhưng khi va chạm với kiếm khí màu đỏ lại bắt đầu gãy ròi tan rã, mắt thường đều có thể

thấy rõ. Trong thời gian mấy hô hấp ngắn ngùi, hắc quang này thế nhưng rút nhò một phần ba, hơn nữa tốc độ tan lã càng lúc càng nhanh.

- Cái gì?

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Cổ Chung Vũ chấn động, sắc mặt đại biến. Hắn thậm chí nghĩ rằng thần thông mình sử dụng có vấn đề, mắt thấy kiếm khí của mình sắp bị đối phương phá tan.

“Đoạn thời gian này, thực lực của ta quả thật lại ồn định rất nhiều. Ba năm trước, thực lực của ta muốn giết chết tu luyện giả thực lực như vậy còn phải phí rất nhiều sức lực, mà hiện tại, ta muốn đánh chết hắn, đã rất nhẹ nhàng.” Tâm tư Hạ Ngôn rất nhanh xoay chuyển.

Ba năm sau khi rời khỏi di tích thượng cổ, Hạ Ngôn mặc đù còn không đột phá về cảnh giới, nhưng là thực lực so với ba năm trước lại tăng lên một đoạn nhỏ. Nếu không, cũng thật xin lỗi đại lượng Nguyên Đan cùng bào vật hắn sử dụng.

- Thần khí của hắn uy lực thật lớn? Đây rốt cục là thần khí gi... Khôngtốt, thực lực người này không phải bình thường, mọi người cùng ra tay.

Vào lúc kiếm quang của cổ Chung Vũ sắp bị đánh tan, Mă Phưcrag Kiệt lại vội vàng vung tay lên, miệng hô lên rất nhanh đồng thời thức giục thần khí công kích đánh tới Hạ Ngôn.

Thần Khí Pháp Tắc của Hạ Ngôn theo thực lực bàn thân tăng lên uy lực cũng càng ngày càng lớn. Lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn cũng không ngừng chữa trị thương tổn của kiếm, Lực lượng pháp tắc từ trong thân kiếm thả ra cường đại hơn Thần Khí Pháp Tắc bình thường rất nhiều.

Hai người Từ Đông cùng Phùng Kính lập tức không chút chần chờ, đồng thời ra tay, lực lượng pháp tắc vận chuyển gắt gao áp chế tới Hạ Ngôn. Ba đạo kiếm quang cơ hồ đồng thời đánh tới Hạ Ngôn.

- Bốn cường giả cấp Điện chủ hợp lực công kích ta?

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ỉóe, thân thể hơi chút chấn động, lập túc thoát khỏi trung tâm vòng vây bốn người, chạy ra bên ngoài.

Kim quang bắt đầu khởi động, kiếm khí màu đỏ bắn ra.

- Đại Hỗn Độn Thuật!

Ngón tay Hạ Ngôn liên tục vung lên, Đại Hỗn Độn Thuật này Hạ Ngôn vẫn một mực không ngừng tinh luyện, uy lực hiện tại không chút nào kém so với thần thông tiển hóa bình thường. Lúc này thần thông được Hạ Ngôn sử dụng thế nhưng đều ngăn cản bốn đạo kiếm khí hung hãn kia.

Ầmầmẩmẩm~

- Đáng chết. Người này quả thực là biến thái, làm sao có khả năng? Dao động pháp tắc của hắn rõ ràng chỉ là cấp Chuẩn Điện chù, vì sao chiến lực lại cuờng đại nhưthế?

- Nhát định phải giết chết hắn!

- Đúng vậy. Trẻ tuổi như thế liền có được chiến lực cường đại như vậy, trôi người hắn nhất định có trọng bảo.

Bốn người nhìn thấy chiến lực Hạ Ngôn nhu vậy, trước tiên là kỉnh ngạc rồi sau đó là hưng phấn, hai mắt đỏ ngầu. Người giống nhu Hạ Ngôrụ đều là nhân vật như yêu nghiệt, trên người khẳng định không thiếu bảo vậthiemcó.

- Muốn giết ta?

- Thực lực các ngươi còn kém rất nhiều. Nêu các ngươi đều. là cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, vậy còn có hy vọng.

Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch lên. chậm rãi nói.

Bóng người khẽ động, kim quang lại bắt đầu phun ra.

- Đại Thái Cực Thuật!

Phía trước thân thể Hạ Ngôn, một đồ án Thái cực đen trắng thật lớn xoay tròn hiện ra Kiếm khí điên cuồng đánh lên đồ án Thái cực giống như búa đánh vào thiết bản, tuy rằng có chút lay động nhưng không có dấu hiệu xuyên qua. Hạ Ngôn bị bốn người công kích lại cũng dám sơ sẩy, cẩn thận vận chuyển thần thông Đại Thái Cực Thuật trong Linh La tâm pháp.

- Bí pháp trong Linh La tâm pháp quả thật mạnh mẽ vô cùng, không biết loại thần thông thứ năm sẽ là cái gì?

Tới hiện tại mới thôi, Hạ Ngôn vẫn còn không hiểu thấu, được loại thần thông bí pháp thứ

năm trong Linh La tâm pháp. Hạ Ngôn đã hiểu thấu được bốn loại thần thông bí pháp, mỗi một loại đều phi thường cường đại, huyền ảo vô cùng.

Loại thần thông thứnhất: Đại Tinh Luyện Thuật! Loại thần thông thứ hai: Đại Thôn Phệ Thuật! Loại thần thông thứba: Đại Trọng Lực Thuật! Loại thần thông thứbốn: Đại Thái Cực Thuật!

Bốn loại thần thông này mỗi một loại đều huyền ào vô cùng. Tu luyện thời gian dài như vậy, Hạ Ngôn cơ hồ chưa từng thấy qua loại thần thông nào có thể tranh đua với thần thông trong Linh La tâm pháp. Ngay cả thần thông như Đại Phân Thân Thuật đều khó có thể so sánh với thần thông trong Linh La tâm pbáp.

- Đầy là thần thông gì?

Cổ Chung Vũ lớn tiếng rít gào, màu toàn thần dâng lên.

Bốn người bọn họ làm sao nghĩ tới đánh chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ thế nhưng lại khó khăn như vậy.

- Tất cả mọi người đều đem hết bản lĩnh ra đi, mau mau giết chết người này!

Mã Phương Kiệt cũng lớn tiếng hô, trong mắt lệ quang lưu chuyển, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

Ầm Ầm Ầm Ầm!!!

Kiếm khí không ngừng đánh lên đồ án Thái cực đen trắng đan xen.

Xích~

Khách Khách Khách ~

Các loại hào quang mãnh liệt liên tục xuyên qua một vùng không gian này. Kiếm khí lại càng san bằng một vùng núi non trên mặt đất thành đất bằng, vốn trên mặt đất rõ làng có một con sông lớn, thế nhưng trong kịch chiến thời gian không dài này đã biến mất, rốt cục không tìm thấy tung tích con sông kia nữa.

- Bốn người này hợp lực, ta muốn giết chết bọn họ thật đúng là không phải thoải mái như vậy.

Hạ Ngôn thửphản kích, vài lần đều không thể tim được cơ hội Đối phưang dù sao cũng là cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ, mà trong đó một người càng là Điện chủ đinh.

- Xem ra, trước tiên đánh chết một người trong đó, lẩn lượt giết chết! Trước tiên... bắt đầu từ người kia!

Hạ Ngôn tập trang mục tiêu vào cổ Chung Vũ công kích hắn đầu tiên.

- Đại Phân Thân Thuật!

Trong tầm mắt bốn người, bóng Hạ Ngôn màu trắng đột ngột hóa thành bốn. Bốn bóng người giống hệt rất nhanh di động, rồi sau đó đột nhiên chuyển hướng, vung kiếm đánh qua vị trí nơi Cổ Chung Vũ. Bốn bóng người màu trắng đồng thời động thủ, kiếm khí tràn ngập không gian.

- Cần thận, Cổ Chung Vũ!

Mã Phương Kiệt thấy Hạ Ngôn đột nhiên lùi ra, rồi sau đó không ngờ tránh công kích của mình rồi đánh tới cổ Chung Vũ, trong lòng nhất thời sinh ra dự cảm không tốt, đoán được mục đích của Hạ Ngôn.

Cổ Chung Vũ kia cũng không phải đứa ngốc, hắn thấy bốn bóng người giống nhau toàn bộ nhằm phía mình, đương nhiên cũng biết đối phương muốn đánh chết mình. Hắn vội vàng vận chuyển linh lực phun ra dưới chân, đồng thời thúc giục thần khí phòng ngự.

- Đây là Đại Phân Thân Thuật? Đáng chết, tiểu tử này thế nhưng tu luyện Đại Phân Thân Thuật, han nữa đã là giai đoạn thứ hai? Chăng qua... Hừ, tiểu tử ngươi muốn giết ta?

Cổ Chung Vũ trầm giọng hét lớn, tiếng như chuông đồng. Đại Phân Thân Thuật cũng không phải thần thông hiếm thấy gì, chỉ là có chút khó tu luyện mà thôi, cố Chung Vũ tuy không sử dụng được Đại Phân Thân Thuật nhưng là hắn lại nhận biết.

Ba người còn lại hiển nhiên cũng đều nhận biết Đại Phân Thân Thuật.

- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Lời nói của hắn còn chưa dứt, bốn kiếm màu đỗ khủng bố liên tiếp va chạm lên thần khí phòng ngự của cổ Chung Vũ. Kiếm thứ nhất đánh lên thần khí phòng ngự khiến nó lóe lên. Kiếm thứ hai hoàn toàn đánh tan hộ thuẫn do thần khí phòng ngự hình thành. Kiếm thứ ba đầu của Cổ Chung Vũ bị chém red. Kiếm thứ tư, thần thể còn lại phía dưới của cổ Chung vị lập tức hóa thành hai đoạn dưới kiếm quang màu đỏ. Sau khi thân thể bị hủy, linh hồn suy yếu vừa ngưng tụ trong không gian đã bị lực lượng pháp tắc Hạ Ngôn thúc giục nhẹ nhàng chấn động liền hoàn toàn hóa thành hư vô.

Ngón tay khẽ ngoắc, thần khí cổ Chung Vũ để lại lọt vào trong tay Hạ Ngôn...

  #968  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 977: Truy Tinh Trục Nguyệt

Ba đoạn thần thể máu thịt mơ hồ từ không trung chậm rãi rơi xuống, còn chưa rod xuống đất, Hạ Ngôn đã nhanh chóng lùi ra, kéo giãn khoảng cách với ba tu luyện giả còn lại.

- Cổ Chung Vũ!

Đôi mắt Mã Phưong Kiệt như muốn lồi ra, cổ Chung Vũ thế nhưng ở trước mặt hắn cứ như vậy bị đánh chết, hoàn toàn tử vong. Bốn người đến từ cùng một đại thế giới, quen biết hơn trăm vạn năm, hôm nay lại tận mắt nhìn đồng bạn chết ở chỗ này. Tuy rằng tiến vào bãi săn thú ngoại giới liền hiểu được tùy thời có thể gặp phải nguy hiểm trí mạng. Nhưng là khi nguy hiêm thật sự tới, vẫn làm cho người ta không thể lập tức chấp nhận.

- Hỗn đản. Đi chết đi!

Phùng Kính gầm lên, mái tóc dài hỗn loạn bay múa. Tuy trước đó không lâu cổ Chung Vũ còn ôm oán hắn không phối hợp làm một cường giả cấp Điện chủ chạy thoát Nhưng là cảm tinh giữa bọn họ cũng sẽ không bởi vì một vài câu ôm oán mà thay đổi cái gi. cổ Chung Vũ tuy tính tình không tốt, nhưng là đối với đồng bạn của mình lại phi thường hào sảng. Tài vụ mà bốn người giết tu luyện giả đạt được, cổ Chung Vũ chưa từng so đo vấn đề phân chia.

Xuy-

Sụp đổ!

Cả không gian đều lập tức sụp đồ, trong vòng ngàn dặp không còn một ngọn cỏ. Tất cả mọi thứ trong nháy mắt hóa thành bột phấn. Hạ Ngôn thu hồi vài món thần khí từ cổ Chung Vũ, trong mắt lóe linh quang.

- Bốn người, bây giờ còn lại ba

Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua trên thân ba bóng người còn lại.

“Thực lực hiện tại của ta cho dù chính diện gặp phải ba bốn gã cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đình, ứng phó đều không thành vấn đề. Nhưng nếu là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, ta không thể luyến chiến”.

- Người tiếp theo, chính là ngươi đi!

Hạ Ngôn trong không gian vung ra một Thái cực, gắt gao ngăn càn công kích của ba người, tuy nhiên lực chấn động cường đại làm cho Hạ Ngôn có chút không thoải mái. Chẳng qua dựa vào thân thể mạnh mẽ, hành động của Hạ Ngôn lại không bị trở ngại chút nào.

- Đại Trọng Lực Thuật!

- Hắc hắc, còn muốn chạy? Đại Phân Thân Thuật!

Từ Đông bị Hạ Ngôn tập trung vội vàng lui về phía sau, thân hình liên tục lóe lên muốn tránh khỏi truy kích của Hạ Ngôn. Chẳng qua tốc độ của hắn so với Hạ Ngôn vẫn còn chậm không ít, chỉ phi hành ngàn dặm đã bị một kiếm của Hạ Ngôn đánh trúng, thần khí phòng ngự lóe lên, lúc mờ lúc tỏ.

- Kiếm thứ hai!

Kiếm thứ nhất, hộ thuẫn thần khí phòng ngự hình thành sắp tan vỡ. Kiếm thứ hai, thần khí phòng ngự biến mất khỏi không gian. Kiếm thứba, Từ Đông — Chết!

Ba kiếm có thể đánh chết được tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ cường đại. Bốn bóng người sau khi giết chết Từ Đông hợp vào làm một, lập tức trong không trung na di tới bên cạnh thân thể Từ Đông, thu lấy vật phẩm. Lúc này Phùng Kính cùng Mã Phương Kiệt hai người mới đuổi tới, nhìn thấy Từ Đông đã chết, hai người quả thực như điên cuồng. Trong thời gian ngắn ngủi, trong bốn người đã có hai người chết, mà địch nhàn đáng chết, cảnh giới rõ ràng đều không tới cấp Điện chủ. Đối phương sử đụng thần thông đáng chết kia, vô luận bọn họ công kích nliưthế nào, đều sẽ bị ngăn cản gắt gao.

-Hừ!

Mã Phương Kiệt rất nhanh bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lùng trừng Hạ Ngôn.

- Hắn liền tục sử dụng Đại Phân Thần Thuật, linh lực tiêu hao khẳng định phi thường lớn. Trong kịch chiến, hắn cũng không có đủ thời gian hồi phục linh lực tiêu hao. Thùa cơ hội này, giết chết hắn.

Mã Phương Kiệt truyền âm nói với Phùng Kính bên cạnh

-Được.

Phùng Kính gật đầu.

- Còn lại hai tên, mục tiêu tiếp theo, chính là người đi!

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn Mã Phương Kiệt, cười lạnh nói.

- Khoác lác vừa thồi, chết đi!

Mã Phương Kiệt dẫn đầu phát động công kích, năng lượng kinh người phảng phất như sóng thần kinh thiên động địa cuồn cuộn ập tới trong phút chốc liền chấn vỡ vô số không gian.

- Quả thực thực lực mạnh hơn ba người khác không ít, chẳng qua còn không đạt tới cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Ánh mắt Hạ Ngôn hơi chuyển, linh lực lưu chuyển ra, thân thể rất nhanh lóe lên mấy lần.

Tiếp theo, thân hình Hạ Ngôn không ngờ trực tiếp vọt tới hướng Mã Phương Kiệt.

- Thần kiếm ra!

Kiếm quang màu đỏ lóe lên màu. sắc làm người ta sợ hãi, quét tới Mã Phương Kiệt ở đối diện. Kiếm khí hai người hung hăng va chạm vào cùng một chỗ trong không gian. Lấy hai người làm trung tâm, một lỗ hổng màu đen thật lớn xuát hiện, vách không gian bị đánh xuyên, không gian loạn lưu rõ ràng có thể nhìn thấy. Lực hút thật lớn thậm chí hình thành một lốc xoáy, vô số mảnh nhỏ nham thạch trong phút chốc đều bị hắc động này hút vào, ttở thành một bộ phận trong không gian loạn lưu.

Mà Hạ Ngôn cùng Mã Phương Kiệt lại không chút nhích động lơ lửng ở nơi đây, kiếm khí hai người đang không ngừng quấn lấy nhau, ý đồ đánh chết đối phương.

- Hắn sử dụng, rốt cục là thần khí gì, không ngờ lợi hại như vậy? Cảnh giới của hắn không bằng ta, lực lượng đơn thuần cũng không cường đại như ta. Nhưng là dựa vào thần khí này lại có thể cùng ta giằng co không thua.

Mã Phương Kiệt trong lòng vạn phần chấn đọng, gắt gao trừng mắt nhìn kiếm khí màu đỏ quỷ đị này.

Uy năng của Thần Khí Pháp Tắc cũng có khác biệt rất lớn, bình thường có quan hệ với thực lực bản thân của người sử đụng. Thực lực người sử đụng càng mạnh, như vậy lực lượng pháp tắc nắm trong tay càng cao thâm, uy lực của thần khí nuôi dưỡng cũng tự nhiên càng lớn. Cảnh giới của Hạ Ngôn chì có cấp Chuẩn Điện chủ, nhưng là nguyên chủ Nhân của thần khí này lại không phải hắn.

Lấy thực lực Hạ Ngôn hiện tại cũng không thể đi nuôi dưỡng Thần Khí Pháp Tắc, nhưng cho dù là nuôi dưỡng Thần Khí Pháp Tắc mới, uy lực cũng khẳng định vĩnh viễn không bằng Thần Khí Pháp Tắc của cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ thậm chí là Điện chủ.

Nguyên nhân chính là như thạ Mã Phương Kiệt kia mới càng thêm chấn động. Thần Khí Pháp Tắc của hắn đã nuôi dưỡng han tĩăm vạn năm, nhưng là uy năng lại không bằng Thần Khí Pháp Tắc của đối phưong. Mã Phương Kiệt còn mơ hồ có thể cảm giác ra, lực lượng pháp tắc trong ThầnKhíPháp Tắc của đối thủ tựa hồ còn không đầy đủ, hình như là một thầa khí từng bị tồn thương.

Thần khí bị thương tồn mà uy lực còn to lớn như thế, nếu là thần khí đầy đủ, vậy uy lực sẽ mạnh đến mức nào?

Nghĩ vậy, trong lòng Mã Phương Kiệt mạnh mẽ xuất hiện một loại dục vọng, muốn chiếm thần khí nảy làm của mình.

- Nếu ta chiếm được thần khí này, như vậy thực lực của ta có thể tăng lên một bậc!

- Tiểu tử, Nhận chết đi!

Vào lúc Hạ Ngôn thúc giục thần khí công kích Mã Phương Kiệt, Phùng Kính ở bền cạnh cũng trực tiếp xông tới, kiếm khí tung hoảnh, bắn vào tầng mây, cơ hồ muốn chém giết Hạ Ngôn trong khoảnh khắc.

Hạ Ngôn mặc dù đang chiến đấu sinh tử với Mã Phương Kiệt, nhưng là đương nhiên không có khả năng thả lỗng quan sát với tên còn lại. Lúc này nhìn thấy người này vung kiếm xông tới, thân hình nhất thời dừng ở không trung.

- Đại Thôn Phệ Thuật!

Linh lực vô cùng vô tận trong khoảnh khắc tràn vào trong thân thể Hạ Ngôn. Kim quang phảng phất như hoa nở rộ, ngay cả Mã Phưong Kiệt nhìn thấy kim quang đều không nhịn được hơi híp mắt lại.

-Phá!

Theo kim quang sáng rọi, Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, kiếm khí màu đỏ ở trong kim quang giống như một con rồng dài màu đỏ khổng lổ, há mồm cắn tới.

Ầm~

Màn kiếm của Mã Phương Kiệt lập tức bị kiếm khí của Hạ Ngôn xé ra một lỗ hổng thật

lớn. Cái khe này vừa xuất hiện, màn kiếm màu đen khổng lồ kia trong khoảnh khắc liền sụp đồ tan rã. Kiếm quang màu đỏ trong khoảnh khắc xẹt qua thân hình Mã Phương Kiệt, đem thân thể Mã Phương Kiệt cuốn thành một đống thịt nát màu đỏ.

- Hừ, còn lại một tên cuối cùng.

Hạ Ngôn hơi ngẩng đầu lên, thân thể khẽ chuyển, đối diện với Phùng Kính từ sau vọt tới, lập tức đưa kiếm quang dẫn qua

- Điểu này sao có thể?

- Không tốt!

Phùng Kính thấy Mã Phương Kiệt tử vong, thân thể lập tức dừng lại trong không trung, mắt mở trợn trừng, trong mắt tràn ngẩy không thể tin.

- Tên biến thái. Nếu không đi, ta cũng phải chết ở nơi này.

Phùng Kính lập tức chuyển thân, linh lực dưới chân như núi lở lập tức tràn ra, trong phút chốc liền chạy ra ngoài vài ngàn dặm.

Phùng Kính này cũng thật quyầ đoán, sau khi thấy Mã Phương Kiệt bị Hạ Ngôn giết chết lập tức lựa chọn chạy chốn, không có chút dừng lại cùng chần chờ. Nếu là chậm thêm giây lát, hắn cũng không có cơ hội chạy trốn.

Hạ Ngôn thu hồi thần khí Mã Phương Kiệt để lại, lúc này mới lắc mình, đuồi theo hướng Phùng Kính kia chạy trốn.

- Một tên đều không thoát!

Ý niệm Hạ Ngôn phóng ra, cảm ứng khí tức cấp tốc bỏ chạy phía trước.

- Đáng chết. Tốc độ tiểu tử này thế nhưng áhanh như vậy.

Phùng Kính lúc này cũng mới chạy ra được vài ngàn dặm, rất rõ ràng có thể cảm ứng được Hạ Ngôn đang đuồi theo mình. Hắn phát hiện khoảng cách hai bên rất nhanh rút ngắn lại, mỗi một hô hấp đều. rút ngắn lại vài trăm dặm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không được bao lâu hắn sẽ bị đối phưang đuồi kịp.

- Đáng chết. Ngay cả tu luyện giả Mã Phưcng Kiệt đều không phải đối thủ. của hắn, néu ta bị hắn đuổi kịp, khẳng định là một con đường chết.

Phùng Kính cắn răng, hung hăng thúc giục linh lực đã sôi trào trong cơ thể

- Không được, sắp bị đuồi kịp. Xem ra, chi có thể...

Trong mắt Phùng Kính chợt lóe lệ quang, toàn thân hơi khẽ rung lên một chút.

- Truy Tinh Trục Nguyệt!

Trong miệng Phùng Kính, một tiếng rống giận cao vút vang lên.

- Hừ, lại thêm một lát là có thể đuổi kịp.

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng:

- ổ, sao lại thế này? Tốc độ người này thế nhưng trong phút chốc tăng lên nhiều như vậy?

- Làm sao lại như vậy?

- Tốc độ của ta, có thể so với Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ. Kỳ quái, tốc độ của hắn vì sao trong khoảnh khắc tăng lên?

Trong mắt Hạ Ngôn lộ ra nghi hoặc

- Thế nhưng... dần dần kéo giãn khoảng cách! Chẳng lẽ, là một loại thần thông bí pháp sao?

Hạ Ngôn lập tức lièn đoán ra, một gã tu luyện giả cuối cùng kia hẳn là nắm giữ thần thông bí pháp nào đó, mới có thể trong khoảnh khắc bùng nồ ra loại tốc độ kinh người này.

- May mắn... May mắn sư phụ dạy ta loại thần thông hiếm thấy thế gian này, Truy Tinh Trục Nguyệt. Nếu không, hôm nạy ta khó tránh khỏi kiếp nạn. Đáng chết, một lần sử dụng Truy Tin Trục Nguyệt, ước chừng tiêu hao một nửa linh lực của ta! Thực lực của ta lúc này chì là cấp Chuẩn Điện chủ, nếu gặp phải cường định chặn đường, vậy thì nguy hiểm.

Phùng Kính oán hận nghiến răng nói.

- Hỗn đản này, giết chết ba người bọn Mã Phương Kiệt. Ta nhớ kỹ hắn rồi, đáng chết, ta nhất định sẽ báo thủ.

Phùng Kính có chút kích động chuyền ý niệm.

Cảm ứng được địch nhân phía trước càng ngày càng xa, Hạ Ngôn cũng từ bỏ không đuổi theo nữa. Tại bãi săn thú ngoại giới này, đuổi giết địch nhân chặng đường dài là hành động rất nguy hiểm. Tuy rằng thời gian Hạ Ngôn ở bãi săn thú ngoại giới không tính dài, nhưng cũng hiểu được rất nhiều quy tắc ở đây. Nếu không thể rất nhanh đuổi kịp địch nhân chạy trốn, vậy tốt nhất là từ bỗ...

  #969  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 978: Thời cơ đột phá thành thục

-ồ? Thế nhưng...

- ừm, nhanh tiến vào Tháp Thời Gian.

Sau khi Hạ Ngôn từ bỗ tiếp tục đuổi theo Phùng Kinh chạy trốn kia. trên mặt đột nhiên lộ ra một tia ngạc nhiên, rồi sau đó lập tức vui mừng, lập tức tiến vào trong Tháp Thời Gian.

Trong Tháp Thời Gian, Hạ Ngôn ngồi xếp bẳqg ồ trung ương Hỗn độn lực, linh lực màu vàng nhàn nhạt vờn quanh thân thế cùng Hỗn độn lực áhu hòa tiếp xúc cùng một chỗ. Giữa hai loại hào quang này còn thầm thấu ra tử khí tản ra khí tức huyền ảo đại đạo.

Bá!

s au một tiếng vang nhỏ, Tử Khí Thần Chu còn lại ba lá trước người Hạ Ngôn dần trò nên rõ ràng.

- Vừa rồi sau kịch chiến, rốt cạc... Một loại thời cơ đột phát đã thành thục bị ta cảm ứng được. Hiện tại sử đụng Tử Khí Thần Chu, rất có khả năng ta sẽ chân chính đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

Trên mặt Hạ Ngôn cũng thoáng có chút kích động.

Tử Khí Thần Chu lúc mới tìm được tổng cộng có bảy lá. Thổ cẩu lúc Hạ Ngôn mới tim thấy Tử Khí Thần Chu liền ăn một lá, cũng bởi vì lẩn đó sử dụng Tử Khí Thần Chu, Thổ cẩu mới hoàn thành lần lột xác thứ năm. Sau đó Hạ Ngôn cùng nó chia tay ở di tích thượng cồ, lại để lại hai lá Tử Khí Thần Chu. Mà lúc trước Hạ Ngôn đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ cũng đă ăn một lá cây và bộ phận thân.

Cho nên, hiện tại Tử Khí Thần Chu chì còn lại ba lá và bộ phận thân.

- Hiện tại liền bắt đầu thôi.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, từ trên Tử Khí Thần Chu hái xuống một lá.

- Sử dụng lá Tù Khí Thần Chu này phải cùng với phần thân.

Hạ Ngôn nhìn phiến lá màu tím trong tay, từng luồng khí tím không ngừng từ trên phiến lá phát ra.

Không chút do dự, Hạ Ngôn lại lấy một đoạn thân nhỏ, cùng tống cả phiến lá vào miệng. Trong thân thể hắn nhất thời xuất hiện từng tiếng nồ vang.

Lần trước Hạ Ngôn dùng một phiến lá và một đoạn thân nhỏ lập tức bế quan cả trăm năm mới hoàn toàn dung họp Tử Khí Thần Chu. Thời gian trăm năm, cảnh giới cũng tăng lên đến cập bậc Chuẩn Điện chủ. Mà lúc này, muốn tăng cảnh giới lên cấp Điện chủ, chỉ sợ thời gian càng dài.

Từng dòng pháp tắc đại đạo không ngừng ngưng tụ trong cơ thể Hạ Ngôn. Pháp tắc thời gian củng pháp tắc không gian đan vảo thành dạng lưới màu trắng, không ngừng liên tục chồng chất.

***

Khung Lung đại thế giới.

Trong cung điện rỘDg lớn, một bóng người nhanh như tia chợp từ xa xa tới gần, trong phút chốc lập tức tới ngoài cung điện này, không chút chần chờ trực tiếp tiến vào cung điện.

Cung điện này là một không gian độc lập trong Lạc Vũ Thành của Khung Lung đại thế giới. Mà bóng người vừa mói tién vào cung điện chính là người may mắn sống sót Phùng Kính sau khi chiến đấu với Hạ Ngôn ở bãi săn thú ngoại giới. Phùng Kính sau khi thoát khỏi tay Hạ Ngôn, lập tức chạy không ngừng nghỉ trở lại Khung Lung đại thế giới. Giờ này khắc này đã trò lại nơi tu luyện của mình.

Phùng Kính có một sư phụ thực lực cường đại, chính là chủ nhân cung điện này.

Sau khi tiến vào không gian cung điện, tốc độ Phùng Kính vẫn giữ nguyên cực nhanh, trải qua nửa canhgiờ phi hành, đi tới trước một căn phòng được tạo nên bởi đá kỳ lạ.

- Sưphụl

Phùng Kính tới trước phòng, đầu tiên là hành lễ thật sâu, rồi sau đó mới trầm trọng lên

tiếng, hắn một mực khom người cúi đầu.

Phỗo-

Một tiếng vang nhỏ vang lên, phía trước thân thể Phùng Kính một bóng người mơ hồ dẩn trở nên rõ ràng. Đây là một lão già mặc trường bào xanh, ánh mắt lại chợp lóe sáng rọi.

- Phùng Kính. Không phải ngươi tới bãi săn thú ngoại giới sao, vì sao tĩở lại sớm như

vậy?

Sư phụ của Phùng Kinh—Lâm Xuyên Vân nhìn vào Phùng Kinh hòi.

Phùng Kính tiến vào bãi săn thú ngoại giới, Lâm Xuyên Vân cũng biết. Tu luyện giả cấp Điện chủ tiến vào bãi săn thú ngoại giới, bình thường đều sẽ trải qua hơn trăm năm lịch lãm mới có thể trở lại đại thế giới. Mà lúc này Phùng Kính tới bãi săn thú ngoại giới, tựa hồ còn không tới mười năm mà đã ttở lại.

- Sư phụ. Con ở bãi săn thú ngoại giới, gặp phải cường địch.

Phùng Kinh khom người nói, không dám ngầng đầu, trên mặt biểu tình phức tạp, mày rối lại một đoản.

- Gặp phải cường địch? Hừ, gặp phải cường địch liền trở về?

Nghe được Phùng Kính nói như vậy, Lâm Xuyên Vân hiển nhiên có chút tức giận.

Chẳng qua, Lâm Xuyên Vân tức giận đã sớm trong dự đoán trước của Phùng Kính, nếu không, hắn cũng không tự mình chạy về tìm đến sư phụ Lâm Xuyên Vân. Chi là truyền lại tin tức, vậy trực tiếp sử dụng thủy tinh truyền âm là được. Chì là bởi vì hắn biết sư phụ khẳng định sẽ tức giận cho nên mới tự mình chạy đến.

- Sư phụ. Con cùng Mã Phưcng Kiệt, Từ Đông, cổ Chung Vũ cùng tiến vào bãi săn thú ngoại giới tiến hành săn giết. Ba người bọn ohj lẩn này đều chết ở đó. Chỉ có con, may mắn còn sống. Nếu không phải bí pháp Truy Tinh Trục Nguyệt sư phụ dạy, chỉ sợ giờ phút này con cũng phải chết ở bãi săn thú ngoại giới.

Giọng Phùng Kính run rẳy mang theo tức giận nói.

- Cái gì?

- Các ngươi gặp phải địch nhân như thế nào? Thế nhưng có thể đánh chết Mã Phưcng Kiệt cảnh giới Tạo Hóa sắp bước vào cấp Giới chù?

Lâm Xuyên Vân cũng có chút hơi chấn động.

- Chỉ có một địch nhân, hắn là một người trẻ tuổi, xem cảnh giới tựa hồ chi có cấp bậc Chuẩn Điện chủ. Chi là lực chiến đấu của hắn, cường đại đến đáng sợ. Mã Phương Kiệt cũng bị hắn sử dụng Đại Phân Thân Thuật giết chết.

Phùng Kính ngẩng đầu, hơi nâng lên một chút, giọng thêm nặng nói.

- Đại Phân Thân Thuật? Rất tré tuổi?

- Cảnh giới Tạo Hóa cấp ChuẳnĐiện chủ? Điều này sao có thể? Bốn người các ngươi thế nhưng không phải đối thủ của một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuần Điện chù?

- Phế vật thật sự là phế vật.

- Nói, người trẻ tuổi kia có đặc điểm gì?

Lâm Xuyên Vân giậm chân, bộ dạng rất không hài lòng nói liền.

- Sư phụ. không phải chúng ta thực lực yếu, thật sự là chiến đấu lực của tên kia quá mạnh mẽ. Sư phụ, hắn mặc áo trắng, sử dụng một món thần khí màu đỏ. Kiện thần khí kia uy lực thật lớn, so với Thần Khí Pháp Tắc của đệ tử còn cường đại hơn. Thần Khí Pháp Tắc của đệ tử chính là sư phụ nuôi dưỡng ra. Đáng chết, đúng rồi, linh lực của tên kia phi thường kỳ quái, thế nhưng khác hẳn chúng ta, hẳn là màu vàng.

Phùng Kính vừa nhớ lại vừa nói.

Việc này mới xảy ra vài ngày mà thôi, cho nên trí nhớ hắn Khắc sâu, hắn tận mắt nhìn ba đồng bạn bị người ta mạnh mẽ chém chết.

-Hả?

-Người trẻ tuổi, mặc áo trắng, uy năng thần khí phi thường cường đại, còn có...

-Ngươi nói cái gì?

- Ngươi nói là linh lực màu vàng?

Đôi mắt Lâm Xuyên Vân lập tức trợn trừng, phảng phất như hai quả trứng gà. Trong nháy mắt, hắn nghĩ tới lời đồn một đoạn thời gian trước. Vào một thời gian trước, Khung Lung đại thế giới có một tin tức từ đại thế giới khác truyầiđến. Nghe nói, người truyền thùa của người kia xuất hiện ở bãi săn thú ngoại giới.

Vốn Lâm Xuyên Vân cũng không quá tin tưởng chuyện này, cho rằng chẳng qua là lời đồn của một số người. Chỉ là hiện tại đồ đệ của hắn vừa nói, hắn lập tức chấn động trong lòng. Nếu thật sự là người truyầi thùa của người kia xuất hiện, như vậy... Đây quả thực là một bảo tàng sống nha.

Lâm Xuyên Vân này cũng là cường giả cấp Giới chủ. Khung Lung đại thế giới cũng là một đại thế giới có thời gian lâu dài, từ khi đại thế giới mở ra, tổng cộng sinh ra hai vị cường giả cấp Giới chủ. Lâm Xuyên Vân này là một trong số đó. Lâm Xuyâi Vân không đi mở đại thế giới, mà một mực ở Khung Lung đại thế giới này, hơn nữa trong vô số năm nhận tám gã đệ tử. Phùng Kính này chỉ là một trong số đó, thiên phú rất mạnh, tốc độ tu luyện rất nhanh. Lâm Xuyên Vân đối với đệ tử như vậy cũng rất vừa lòng.

Nên biết rằng, cho dù phát hiện một di tích, tuy nhiên từ trong di tích này rất có thể tìm đến cơ duyên từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ tấn chức thành Thần chủ. Nhưng là loại cơ duyên này tỷ lệ phi thường xa vời, chăng qua là thêm một tia mong mỏi mà thôi. Nhưng là nếu có thể phát hiện người truyền thừa của người kia, lại khiến kẻ khác động tâm vượt xa so với phát hiện một di tích.

Người kia, cường giả Giới chủ của rất nhiều đại thế giới trong một khu vực đại thế giới này đều biết, lúc đầu hắn là một tu luyện giả bình thường từ một Phân thế giới từng bước tu luyện lên. Thực lực không ngừng tăng lên, đột phá từng cảnh giới, hơn nữa cuối cùng trò thành siêu việt bọn họ, tĩờ thành Thần chủ cường đại.

- Đúng vậy. Quả thật là linh lực màu vàng, đệ tử tận mắt thấy.

Tuy kinh ngạc vì sao sư phụ mình lập tức trở nên kích động như thế nhưng là Phùng Kính vẫn rất thành thật TI hấn mạnh.

Tu luyện già hắn gặp phải kia sử dụng linh lực đích xác là màu vàng, hoàn toàn khác hắn với linh lực mà tu luyện giả bình thường bọn họ sử dụng.

- Phùng Kính. Người kia hiện tại ở nơi nào?

Trầm ngâm một chút, ánh mắt Lâm Xuyên Vân thoáng ngưng, dò hỏi.

- Sư phụ. Nơi chúng ta kịch chiến cách nơi dừng chân của Khung Lung đại thế giới ở bãi săn thú ngoại giới cũng không xa, chỉ không đến ngàn vạn dặm. Chăng qua, hiện tại không biết hắn có ròi đi hay không.

Phùng Kính lộ vẻ chần chừ nói.

- ừ, Phùng Kính, hiện tại chúng ta lập tức đi bãi săn thú ngoại giới.

Lâm Xuyên Vân khẽ gật đầu.

- Sư phụ. Người này có chỗ nào không tầm thường sao?

Phùng Kính cũng không nghĩ tới sư phụ sẽ lập tức động thân, hắn tiến đến tìm sư phụ chính là hy vọng sư phụ có thể báo thù cho ba người Mã Phương Kiệt, vốn hắn còn tưởng răng nên làm sao cẩu xin sư phụ ra tay, hiện tại sư phụ hắn thế nhưng lại chủ động muốn ra tay.

- Người này quả thật có chỗ không tầm thường. Linh lực hắn sử dụng, là màu vàng. Mà loại linh lực màu vàng này, tu luyện giả bình thường căn bản không có. Vài chục vạn năm trước, trong một khu vực đại thế giới chúng ta, có một vị Thần chủ mới sinh ra, sử dụng chítdi là linh lực màu vàng, hơn nữa chiến lực vô song. Lúc ở cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuần Điện chủ cũng có thể đánh chết tu luyện giả cấp Điện chủ.

Lâm Xuyên Vân giải thích một chút

- Đi, tới bãi săn thú ngoại giới.

Ánh mắt Lâm Xuyên Vân nhìn lên mây ười, thân hình chợt lóe, hóa thành Khói xanh phi hành tới lối ra không gian này.

Phùng Kính đương nhiên đi sát theo phía sau.

‘Thần chủ? Chẳng lẽ tiểu tử áo trắng kia cùng vị Thần chủ mà sư phụ nói có liền hệ gì? Thần chủ mới sinh ra mấy chục vạn năm trước? Làm sao ta không biết? Ta đã tu luyệti mấy trăm năm, dựa theo đạo lý, hắn cũng có thể nghe nói qua vị Thần chủ này mới đúng chứ?”

Phùng Kính đi theo phía sau Lâm Xuyên Vân, rất nhanh bay đi về hướng lối ra không gian...

  #970  

cách đây 1 tuần

chandoiwa

Administrator

Tham gia ngày: Dec 2010

Bài gởi: 40,440

Thanks: 98

Thanked 275 Times in 231 Posts

Chương 979: Chân chính Tạo Hóa cấp Điện chủ

Thần chủ, tự thân đã hóa thành pháp tắc trong thiên địa, thân thể cùng pháp tắc hòa họp làm một, có thể hóa vạn vật Tu luyện giả bình thường căn bản không nắm bắt được tung tích của cường giả Thần chủ, cho dù là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đều không có khả năng thăm dò đến tung tích của tu luyậi giả cảnh giới Thần chủ.

Tạo Hóa dưới Thần chủ cho đù thực lực mạnh mấy đi nữa, đó cũng chi là vẻn vẹn sử dụng pháp tắc trong thiên địa, mà cường giả Thần chủ bản thân đã là một bộ phận của pháp tắc thiên địa Thần chủ chỉ cẩn động một ý niệm trong đầu, có thể giết chết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Hai người, căn bản không thể so sánh. Cho nên Phùng Kính này mặc dù có sư phụ là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, nhưng khi hắn nghe được hai chữ Thần chủ cũng không cấm thất thần hồi lâu.

ở trong lòng Phùng Kính, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đó chính là Nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết Dù sao, hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy cường giả cảnh giới Thần chủ.

Ngay cả sư phụ hắn Lâm Xuyên Vần cũng chi vẻn vẹn nghe được tin tức về cường giả Thần chủ nhiều hem hắn, cũng không tận mắt nhìn thấy một vị cường giả Thần chủ ở trước mặt mình.

Thầy trò hai người hướng về thông đạo không gian từ Khung Lung đại thế giới đi thông bãi săn thú ngoại giới.

***

Tháp Thời Gian, trăm năm thời gian vội vàng mà qua.

Khoảng cách Hạ Ngôn bắt đầu lẩn bế quan này đã trải qua một tĩăm năm. Dược lực còn sót lại khi Hạ Ngôn ăn Tử Khí Thần Chu. rốt cục bị hoàn toàn tiêu hóa hấp thu.

- Trong thời gian trăm năm này, ta lĩnh ngộ pháp tắc hiển nhiên là lại sâu sắc han rất nhiều. Tuy nhiên... cảnh giới của ta vẫn không thành công bước vào Tạo Hóa cấp Điện chù!

Hai mắt Hạ Ngôn vẫn đang nhắm, ý niệm lại khe khẽ chuyển động trong đầu. Thông qua thủy tinh ghi chép thời gian trong nhẫn, hắn biết được trong Tháp Thời Gian đã qua trăm năm.

- Tử Khí Thần Chu, còn lại hai phiến lá! Rèn sắt thừa dịp còn nóng, sau lần bế quan này ta nhất định phải đột phá cảnh giới hiện tại, đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

Lông mày Hạ Ngôn khẽ giật giật, ngón tay horicong lên, lại lấy một phiến lá Tử Khí Thần Chu cùng một đoạn rễ cho vào trong tay, trực tiếp ném vào trong miệng nuốt xuống.

Lần này, Hạ Ngôn lại chì dùng thời gian tám mươi năm đã hấp thu sạch dược lực của Tử Khí Thần Chu.

Tám mươi năm sau, Hạ Ngôn lại tiếp tục ăn vào phiấi lá Tử Khí Thần Chu cuối cùng. Sau phiến lá cuối cùng này, linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn cũng không biến hóa quá lớn, nhưng dung hợp hai loại pháp tắc thời gian cùng không gian lại đề cao rõ rệt rất nhiều.

Một năm, lại một năm qua đi.

-ồ?

Đến một ngày, thân hình không chút nhích động của Hạ Ngôn lại khe khẽ run lên. Trường bào màu trắng trên người trực tiếp hóa thành bụi. Đây chỉ là quần áo bình thường, căn bản không chịu nồi xói mòn của mấy trăm năm.

Tuy nhiên, Hạ Ngôn căn bản không thèm đề ý quần áo trên người, trên mặt hắn từng đạo kim quang dần đần biến lớn. Trong Tháp Thời Gian, các loại lực lượng phép tắc dao động thật giống như nước sôi đang dần sôi trào, cuồn cuộn dâng lên.

Đột nhiên, Hạ Ngôn mạnh đứng bật dậy, hai mắt lập tức mờ ra, tinh quang lóe sáng chiếu

ra.

-Ha ha!

Hạ Ngôn khẽ nắm hai tay. miệng cười ha ha.

- Đây là lực lượng pháp tắc mà... Tạo Hóa cấp Điện chủ nắm trong tay sao?

- Pháp tắc thời gian cùng không gian của ta nhìn qua sắp sửa hoàn toàn dung hợp rồi

- ò? Ta sừ dụng linh lực so với khi trước tăng cường không chỉ mười lần! Ta cảm thấy được, cỗ lực lượng này quả thật có thể đánh xuyên một đại thế giới.

Trong lòng Hạ Ngôn tràn đầy vui sướng.

Lần này, tổng cộng mất thời gian 230 năm, Tử Khí Thần Chu tiêu hao hết, Hạ Ngôn mới chính thức từ Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

Trong lần bế quan này, chỉ có lần ăn phiến lá Tử Khí Thần Chu đầu tiên, Hạ Ngôn mất trăm năm. Mà ăn phiến lá Tử Khí Thần Chu thứ hai, Hồ Phi chỉ dùng mất 80 năm liền hấp thu xong. Thời gian của phiến lá thứ ba càng ngắn, chỉ mất thời gian 50 năm liền hấp thu xong.

Lúc Hạ Ngôn ở cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẳn Điện chủ là có thể cùng vài tên cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ tiến hành chém giết, hiện tại cảnh giới chân chính bước vào Tạo Hóa cấp điện chủ, vậy Hạ Ngôn hiện tại cho dù gặp phải Hạch Tâm Điện chủ cũng có thể chiến một trận. Thậm chí, gặp phải sơ cấp Giới chủ thực lực bình thường cũng có thể đấu một ưận, vị tất phải trốn chạy. Cường giả cấp Giới chủ nếu muốn giết chết Hạ Ngôn chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Đương nhiêạ thời gian 230 năm này Hạ Ngôn cũng không phải chỉ dùng tất cả thời gian để hấp thu dược lực của Từ Khí Thần Chu, cùng lúc hấp thu dược lực, hắn còn không ngừng tiến hành tim hiểu bộ phận thứ năm của Linh La tâm pháp. Hiện tại, thần thông của bộ phận thứ năm Linh La tâm pháp đã tim hiểu tới một bước mấu chốt, có lẽ, không được bao lâu Hạ Ngôn có thể sử dụng ra thần thông bộ phận thứ năm Linh La tâm pháp.

Hơn nữa, hơn hai trâm năm này, độ cóng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn cũng được tăng lên rất nhiều. Sa La Quả cất chứa trong nhẫn Linh La cũng bị Hạ Ngôn dùng. Sa La Quả ở trong Lang Tà Điện cần khoảng hai ngàn tích phân Lang Tà Điện mới có thể đồi được một quả, công hiệu là cường hóa nhục thân của tu luyện giả.

Giờ này khắc này, nhục thân của Hạ Ngôn cũng phi thường cường đại Không sử dụng bất kỳ linh lực đều có thể đánh xuyên qua vách không gian của thế giới này. Chỉ dựa vào nhục thể, đều có thể cùng tu luyện giả bình thường sừ dụng thần khí cường đại tiến hành đối kháng.

Vù~

Ý niệm trong đầu khẽ động, Hạ Ngôn lại mặc vào trường bào màu trắng, thân hình ra ngoài Tháp Thời Gian.

Thời gian ở bãi săn thú ngoại giới cũng đã qua hơn 20 năm. Trong hơn 20 năm này, Hạ Ngôn cảm giác bãi săn thú ngoại giới dường như không có bất kỳ biến hóa gì, hoàn toàn giống như 20 năm trước.

- Chiến trường lúc trước cũng không có chút biến hóa nào.

Bên dưới Hạ Ngôn chính là nơi kịch chiến của Hạ Ngôn cùng bốn cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ hơn 20 năm trước. Lúc ấy9 trong phạm vi ngàn dặm chung quanh không một ngọn cỏ, núi sông vốn có đêu bị san thành đất bằng. Mà hiện tạỊ trong phạm vi ngàn dặm này vẫn là một cây cỏ nhỗ cũng đều chưa mọc.

Cũng đúng. Bãi săn thú ngoại giới vốn là một nơi chậm hơn nhiều so với một đại thế giới bình thường. Nếu muốn một vùng nơi này khôi phục sinh khí có khả năng ít nhất phải cần đến vạn năm.

Hạ Ngôn ngừng ở chỗ này một lát liền bay về một hướng.

Nơi dừng chân ở bãi săn thú ngoại giới của Khung Lung đại thế giới.

- Sư phụ. Lần này chúng ta đã đợi ở bãi săn thú ngoại giới này hơn 20 năm, đến hiện tại cũng không có bất kỳ tin tức nào về tiểu tử kia truyền ra, có thể đã sớm rời đi rồi?

ở trong một kiến trúc nơi dừng chân, tu luyện giả Phùng Kính lúc trước chạy ưốn khỏi tay Hạ Ngôn đang nói với sư phụ Lâm Xuyên Vân của hắn đang ngồi ở trên.

Hơn 20 năm, bọn họ không có nghe thấy bất kỳ tin tức gì về tu luyện giả trẻ tuổi áo trắng

kia

Mà sư phụ Lâm Xuyên Vân của hắn không ngờ đều vẫn thật bình ổn. Hơn 20 năm vẫn đều đợi ở bãi săn thú ngoại giới, trong han 20 năm này chưa từng trở lại Khung Lung đại thế giới.

- Hơn 20 năm, cũng không lâu dài. Người kia hẳn là cũng chưa rời khỏi khu vực Khung Lung đại thế giới. Lúc trước hắn kịch chiến với bốn người các ngươi đã nói rõ người này không sợ chiến. Cho nên, néu hắn rời khu vực Khung Lung đại thế giới tới khu vực một đại thế giới khác cũng khẳng định sẽ phát sinh chiến đấu. Ta sớm tìm hiểu tin tức hem mười đại thế giới gần đây, hơn 20 năm gần đây cũng không có tin tức của người kia.

Lâm Xuyâi Vân đôi mắt híp lại hơi mở to ra một chút, chậm rãi nói.

- Sư phụ cao minh. Chẳng qua... nếu tiểu tử kia vẫn không hiện thân, chúng ta vẫn ở lại bãi săn thú ngoại giới không đi sao?

Phùng Kính lập tức nói.

- Hmm, han 20 năm tính là cái gì? Nếu chúng ta có thể tìm được tiểu tử kia, cho dù chờ ở đây hơn 20 vạn năm, ta đều không quan tâm.

Lâm Xuyên Vân hừ lạnh một tiếng, nói:

- Chi cần tiểu tử kia lộ mặt, mặc kệ là ở khu vực đại thế giới nào quanh đây ta đều có thể rất nhanh được đến tin tức chuẩn xác.

- Được rồi, ngươi đi làm việc của ngươi đi.

Lâm Xuyên Vân phất tay nói với Phùng Kính.

Hơn 20 năm này, Phùng Kính cũng hoạt động trong khu vực Khung Lung đại thế giới, nếu gặp được tu luyện giả của đại thế giới khác, tự nhiên căn cứ thực lực đối phưang rồi lựa chọn ra tay hay không.

- Vâng, sư phụ. Vậy con đi đây.

Phùng Kính khom người, xoay người ra khỏi kiến trúc.

Tuy rằng hoa 20 năm trôi qua nhưng cừu hận của Phùng Kính cũng không có giảm bớt.

- Hừ, nếu là gặp phải tiểu tử kia, nhất định phải bầm thầy hắn vạn đonạ. Lúc trước, ta thiếu chút nữa chết trong tay hắn. Hỗn đản đáng chết!

-Ôi... Cũng không biết tiểu tử đó rốt cục trốn ở nơi nào, vì sao vẫn không có tin tức chứ?

Phùng Kính ỉắc lắc đầu, thân hình hóa thành một đạo lưu quang biến mất khỏi nơi dừng chân.

Trong phạm vi mấy tĩăm vạn dặm chung quanh đều xem như khu vực an toàn ở bãi săn thú ngoại giới của Khung Lung đại thế giới. Cũng giống như đại thế giới khác, mỗi một đại thế giới ở bãi săn thú ngoại giới khẳng định đều có một cứ điểm. Néu là một đại thế giới mất cứ điểm ở bãi săn thú ngoại giới, như vậy nói lên đại thế giới này đang bị công kích hoặc là đã bị diệt vong.

Một canh giờ sau, Phùng Kính rời khỏi khu vực an toàn, sau khi ra ngoài Khung Lung giới ý niệm toàn bộ mờ ra, tìm kiếm tung tích tu luy ệti giả trong vòng mấy vạn dặm.

- Một năm trước, ta ở gần đây giết chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, không ngờ ở trôi người này chiếm được vài món bảo vật vô giá. Lần đó, vận khí thật sự không tồi. Không biết, hôm nay ta trùng hợp đi vào khu vực này một lẩn nữa, có thế lại có vận may hay không?

Phùng Kính nhìn hoàn cảnh xung quanh, thẳm nghĩ trong lòng.

Kỳ thật, một mảnh địa vực này cùng lúc trước hắn cùng ba người Mã Phương Kiệt xảy ra kịch chiến với Hạ Ngôn cách không xa, đại khái chỉ khoảng mười vạn dặm.

- ồ? Không ngờ có một đạo khí tức xuất hiện?

Trong ý niệm của Phùng Kính cảm ứng được một cỗ khí tức cách mình chì khoảng vạn dặm.

- Không đúng. Vừa rồi ta tra xét trong vòng ba vạn dặm rõ ràng không có khí tức của tu luyện giả, nhưng làm sao lập tức liền xuất hiện ở nơi chi cách ta vạn dặm chứ? Cho dù là thuấn di cũng không có khả oáqg một lẩn di động vượt qua hai vạn dặm!

Phùng Kính âm thầm đề phòng, ánh mắt dừng ở phương hướng cảm ứng được khí tức.

Khoảng cách vạn dặm đối với cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ mà nói, nếu là toàn lực phi hành cũng chỉ khoảng thời gian mười hô hấp có thể bay qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro