Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng có sự giải thoát nào cả
Tôi cảm nhận được em ở đây,
trong những giấc mơ
Trấn an tôi sẽ ổn thôi
Mỗi khi tôi khép mắt lại
Đều thấy chốn thiên đàng tăm tối
Chẳng ai sánh bằng em
Tôi sợ một mai em không còn đợi tôi ở thế giới bên kia .

Ngày 16 tháng 1 năm 2024

Viết đôi dòng này chỉ để nhớ em, nhớ em chó tôi thương.

Em biết không? Sau ngày em đi, chẳng còn gì quan trọng với tôi ngoài sự sống - cái chết, gặp gỡ - chia li. Mấy lời cay nghiệt ngày xưa từng khiến tôi đau khổ bây giờ cũng chẳng là gì, chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau mất em! Ngày vẫn nắng vẫn mưa, thay đổi liên tục. Nhưng sao sương mù trong trái tim tôi vẫn yên vị nằm đó. Trong làn sương dày đặc ấy, hình bóng em lờ mờ hiện ra. Bóng lưng gầy đi hẵn, đôi mắt buồn rầu, khuôn mặt buồn bã, đôi mắt rưng rưng, nhìn thẳng vào tôi như muốn nói điều gì.

Đau lắm

Đau lắm

Đau lắm

Đau cho cả tôi và em. Trái tim này đang nhức nhối, hoen rỉ rồi mục rữa.

Xin lỗi

Xin lỗi

Xin lỗi

Xin lỗi vì đã không giữ trọn lời hứa, không bảo vệ được em. Xin lỗi khi đã để em đau đớn thế này. Xin lỗi vì tôi quá nhỉ bé, quá vô dụng. Xin lỗi vì chẳng thể làm gì. Em đau lắm đúng không?

Em ơi, đừng trách bố! Dẫu tôi biết người làm em đau nhất là bố. Nhưng em ơi, bố cũng chỉ là bất khả kháng. Bố còn gánh vác trên vai nhiều điều. Vậy nên có lúc bố phải bỏ đi "một số thứ". Xin em đừng trách bố! Cũng yêu em lắm, chỉ là bố không còn lựa chọn khác. Bởi miệng đời ác độc, chẳng muốn cảm thông.

Em ơi, xin trách tôi. Tôi đã sai, đa không thể bảo vệ em. Em ơi, tôi xin lỗi. Xin lỗi em thật nhiều! Hẹn ngày sau bù đắp mọi lỗi lầm được không? Kiếp sau... liệu có kịp không em? Liệu có được không em?

Đức phật thích ca xin giúp con! Con không mong giàu sang, hạnh phúc. Chỉ xin có thể gánh vác mọi nỗi đau của tất cả bọn nó. Bởi bọn nó còn nhỏ dại. Bởi bọn nó đã khổ nhiều đời. Con xin người găm vào con mũi giáo, chỉ cầu bọn chúng bình an, gia đình con không bị vạ lây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro