Chương 5: có người tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sử dụng cây bút làm từ lông hoả phượng hoàng, gã viết xuống lớp giấy trắng một chữ Đại. Giống như hắn đang đi học lại lớp dậy đọc viết hồi mỗ giáo vậy. Có điều càng viết, hắn lại càng thấy chữ chả mình đẹp ra không ít.

Nhớ lúc xưa khi còn đi học, hắn thường xuyên bị giáo viên mắng vì tội viết chữ quá xấu. Nếu không muốn nói là chẳng thế nào đọc được chữ của gã. Ấy vậy sau khi xuyên không, hắn lại sửa được nét chữ của mình. Bây giờ nét chứ của gã vừa thanh mảnh, uyển chuyển lại toát lên vẻ cứng rắn. Nét thanh, nét đậm rõ ràng không chê vào đâu được.

Gã khá hài lòng về cáu chữ này. Liền đặt nó qua một bên. Chấm ngoig bút vào nghiêng mực. Gã bắt đầu vẽ một bức tranh, lấy bối cảnh ngay trước mắt mình. Một khu rừng rậm rạp, bên trên có mây trắng bay lượn. Ở cuối bức tranh, gã chèn thêm hai câu thơ do mình tự sáng tác.

- Xuân đến xuân đi, hoa nở hoa tàn. Người đến người đi, cảnh mờ cảnh ảo.

Gã liếc nhìn bức tranh, cũng không đến nỗi quá tệ. Liền lôi hệ thống ra hỏi.

- Ngươi xem bức tranh này được bao nhiêu điểm?

- Bức thủy mạc này vẽ rất tốt, hệ thống đánh giá chất lượng tốt. Chủ nhân thu về 5000 điểm.

Thiên Tứ nghe vậy cũng gật đầu, số điểm với hắn hiện tại không có quá nhiều ý nghĩa. Ban đầu hắn dự định đem tất cả số điểm uy tín để mở rộng lĩnh vực. Nhưng sau đó hắn nhận ra rằng nếu mình mở rộng thêm, trong lĩnh vực sẽ không còn mấy quái thú để hắn ăn nữa. Bởi vì sau khi hệ thống mở rộng lĩnh vực, toàn bộ sinh linh có tồn tại sự sống đều bị đẩy ra ngoài. Chỉ có những thứ tự nguyện ờ lại mới không bị bài trừ mà thôi. Như vậy, hắn sẽ khó lòng kiếm thức ăn hơn mọi khi.

Vì thế sau khi mở rộng đến hơn 20 km lĩnh vực, hắn liền dừng việc mở rộng lãnh địa của mình ra. Thay vào đó mở rộng trồng trọt những loại hoa quả, rau cỏ. Hắn làm ra một khu vườn rộng rãi phía sau nhà. Nơi này trồng toàn rau và cây ăn quả, miễn cưỡng có thể khiến hắn no bụng.

Bất quá, trong một lần hắn đi đặt bẫy, gã bắt được hai con gà rừng nhỏ. Tiện mang về gây giống. Đợi sau chúng lớn, sinh sản liền có thể cải thiện thức ăn cho gã.

Gã cất bất tranh kia lên kệ sách, tiện tay vớ lấy đĩa nho bên cạnh rùi cho vào miệng nhai. Quả thật trái cây ở bên này ăn rất ngon, vừa miệng. Lại không sợ có thuốc sâu lên hắn ăn rất nhiều.

Bất quá, trời vẫn còn khá sớm, chưa tới giờ ăn trưa lên gã mang mấy nguyên liệu ra luyện đan luôn.

Lấy ra Thiên Địa lò đặt ở trước mặt, bên cạnh là một rổ dược liệu cao cấp. Cái này cũng là hắn dùng Tự Tại Kinh tạo ra, sau đó đem đi trồng sau vườn. Đợi đến khi chúng phát triển, sinh sản thì đem cây con thu được đi luyện đan. Làm như vậy sẽ không bị hệ thống trừ điểm.

Trong mấy năm này, hắn luyện ra không biết bao nhiêu đan dược. Số đan dược bị hắn vứt ở trong nhà kho như nông sản vậy. Gã còn chẳng thèm ngó ngàng tới chúng, thi thoảng mang ra làm thức ăn cho gà. Hay giã nhỏ làm phân bón cho rau, hoặc ném xuống ao cho cá ăn. Ấy vậy vẫn còn rất nhiều đan dược trong nhà kho.

Hôm nay hắn luyện ra hai lò Hoàng Thực đan, loại đan dược bổ sung khí huyết, tinh lực cho tu sĩ. Làm cho họ không cần ăn uống, hấp thụ linh khí gì vẫn có thể sống nhăn răng trong nửa năm.

Luyện đan với hắn đã quá đơn giản, lại còn được Thiên địa lò trợ giúp lên chẳng mấy chốc gã đã luyện xong một lò. Mùi thuốc thơm phức bay khắp phòng. Gã mở nắp, lấy ra một viên Hoàng Thực đan nhìn thử.

- Phẩm chất thượng hạng, không tồi. Không tồi. Haha

Một lò này hắn có thể luyện chế được 7 viên Hoàng Thực đan, lại là đan dược phẩm chất thượng phẩm lên có thể gia tăng công dụng từ nửa năm không ăn lên 3 năm không ăn gì cũng được. Bất quá nó vẫn chưa phải là tất cả. Viên đan dược này ngoài khả năng chính kia ra, hiện tạo nó còn có thể bổ sung cả linh lực cho người sử dụng. Giá trị đã không dưới 2000 điểm một viên rồi.

- Để ta luyện linh mi đến 9 lần xem được bao nhiêu điểm nha!

Gã hưng phấn đóng nắp đỉnh lại, sau đó tiếp tục sử dụng luyện linh thuật để luyện linh số đan dược kia. Luyện linh đồ vật hay bất kể thứ gì khác đều để lại trên đồ vật đó một ấn kí. Dựa vào ấn kí mà người ta có thể nói đồ vật đó được luyện linh bao nhiêu lần. Đan dược cũng vậy, nhưng thay vì gọi là ấn kí. Người ta gọi nó là đan văn. Đan văn càng sáng, càng rõ ràng chi tiết thì luyện linh càng cao. Giá trị đẩy mạnh lên mấy tầng.

Sau hơn mười phút luyện linh, số đan dược bên trong Thiên Địa lò đã được luyện linh xong. Gã lấy ra một viên Hoàng Thực đan ra ngắm nghía.

- Chín đạo đan văn đan xen vào nhau, không hề có dấu hiệu đứt gãy. Tốt. Xem ra phẩm chất đã được đẩy lên cao nhất rồi. Giờ có thể bảo tồn đan dược này trong ngàn năm mà không sợ bị mất đi hiệu lực nữa. Haha.

Gã nhẩm tính sơ qua, quả nhiên thứ này đã dùng rất tốt. Hệ thống cũng đánh giá Hoàng Thực đan của gã thuộc vào loại tốt, lấy về hơn 4000 điểm uy tín một viên.

Gã nhìn xuống bảng thông tin của mình, số điểm hiện tại của hắn đã hơn 100 vạn rồi. Thừa khả năng mở rộng lĩnh vực bao phủ toàn bộ ngọn núi này.

Hắn không gấp làm việc đó, liền mang hết số đan dược kia ra khỏi Thiên Địa lò, đặt lên một chiếc hộp, rồi lớn tiếng gọi.

- A Ngưu, mang số thuốc này vào nhà kho cất đi.

Sau tiếng gọi của hắn, một khôi lỗi hình người từ bên trong nhà bước ra. Đây là dáng vẻ của một thanh niêm trẻ đẹp, Cao hơn mét tám. Nó cũng là thành quả của việc hắn chế tạo khôi lỗi. Lớp da và bộ đồ của khôi lỗi đều do hắn dùng Tự Tại Kinh tạo ra, lên nhìn rất giống người thật.

Con khôi lỗi cúi đầu chào gã rồi nhanh chóng đem hộp gỗ đựng đan dược vào kho cất đi. Sau này chúng sẽ làm thức ăn cho đám gia cầm của Thiên Tứ.

Nhìn số nguyên liệu còn đủ chế tạo ra hơn 20 viên Hoàng Thực đan nữa. Thiên Tứ quăng tất chúng vào bên trong Thiên Địa lò, và để tự Thiên địa lò luyện chế và luyện linh. Đây cũng là một trong những công năng thú vị của Thiên Địa lò. Chỉ cần chủ nhân của Thiên Địa lò dùng nó luyện ra bất cứ thứ gì, thì lần sau chỉ cần đem nguyên liệu bỏ vào, Thiên địa lò sẽ giúp chủ nhân chúng hoàn thành nốt các việc còn lại. Bao gồm cả luyện linh.

Gã đứng dậy, phủi phủi tay cười trừ.

- Cũng mất hơn nửa giờ nữa mới hoàn thành. Thôi cứ để A Ngưu lấy đan dược cất đi là được rồi. Mình cũng lên đi xem mấy chiếc bẫy bên ngoài thế nào rồi.

Hắn lại gọi A ngưu tới, dặn dò công việc ở nhà cho A ngưu. Sau đó rời khỏi lĩnh vực ra bên ngoài. Tuy rằng hắn không có tu vi, nhưng ở bên trong lĩnh vực hắn tạo ra không ít thứ đồ tốt có thể phòng ngự. Lại thêm mấy chục lá bùa đủ các thể loại. Gặp phải yêu thú cũng dư khả năng chạy về lãnh địa.

Bất quá hắn cũng không đi quá xa, chỉ ở bên ngoài lĩnh vực của mình một chút. Nơi này hắn đã đặt mấy chiếc bẫy ma pháp để bẫy yêu thú. Mấy năm gần đây, yêu thú trong khu rừng này trở lên nhiều hơn lúc trước. Không biết có phải do thời tiết tốt, lên đám yêu thú này sinh sản tốt hay không.

Hôm nay là ngày khá may mắn của gã, khi trong 4 chiếc lồng gã bắt được đến 3 con yêu thú. Nhìn qua cũng biết là cấp bậc Hoá thần cảnh. Yêu thú cấp bậc này thịt rất ngon, hơn nữa bên trong cơ thể bọn chúng đều tồn tại hạch tâm. Thứ đồ này có thể dùng làm đèn chiếu sáng, hoặc sử dụng để trang trí luôn được hệ thống cho điểm cao.

Bất quá hắn để ý thấy rằng trong thời gian gần đây, quái thú càng lúc càng đông, lực lượng lại càng mạnh. Nếu không phải bọn chúng sợ lĩnh vực của hắn thì miếu Tiên nhân đã sớm bị chúng san phẳng rồi.

Hắn tặc lưỡi bỏ qua, dù gì thì đây cũng không phải việc của hắn. Hắn có muốn quản cũng không nổi, trừ khi mở rộng lĩnh vực hết khu rừng này. Nhưng khu rừng này quá rộng, muốn chiếm được ít nhất cũng cần hơn mười năm làm việc chăm chỉ mới đủ.

Gã cho tất cả yêu thú bắt được vào trong không gian giới chỉ. Vì là sản phẩm tạo ra từ bên trong lĩnh vực lên khi ra bên ngoài, nó chỉ rộng bằng một góc nhỏ kích thước thực tế mà thôi. Nhưng như vậy cũng đủ để nhét mấy trăm đầu yêu thú rồi.

Thu dọn mọi thứ xong xuôi, gã huýt sáo định trở lại lĩnh vực của mình. Bỗng từ phía xa, có mấy bóng đen đang phi đến chỗ hắn. Tốc độ của chúng quá nhanh khiến cho hắn chỉ nhìn ra được tàn ảnh.

- Bỏ mẹ, quái thú tấn công sao,?

Gã nhíu mày định quay đầu bỏ chạy, trên tay đã thủ sẵn mấy lá bùa phòng thân. Bất cứ lúc nào cũng có thể kích hoạt.

- Rầm!!!!

Bất ngờ một bóng đen rơi xuống ngay cạnh hắn, khiến gã giật mình. Lá bùa trên tay cũng đã kích hoạt được một nửa. Nhưng khi gã nhìn xuống, nhận ra thứ rơi trước mặt mình không phải là quái thú hay yêu thú gì mà là một cô gái.

Những bóng đen đằng sau kia thấy vậy cũng dừng lại, hạ xuống dưới đất. Thiên Tứ quay qua nhìn thì đều là yêu thú cấp bậc rất cao. Con nào con đấy hai mắt đỏ ửng, tràn đầy sát khí nhìn cô gái dưới đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hỉ