Chương 2: Về Việt Nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả? Về Việt Nam??"

Trong nhà vệ sinh nam, 11 giờ đêm, ở trường học XYZ, bỗng đâu có 1 tiếng hét chói tai vang lên.

Và chủ nhân tiếng hét không phải ai khác ngoài cô_ Chù Diếu Lình, người có giọng nữ cao nhất thế giới.

Nam sinh đối diện bị âm thanh mật ngọt quyến rũ, cao mày ngoáy mũi:

"Chời đụ, con đỉ điên! Đây là nhà vệ sinh nam đó con đỉ lồn! Hét thế cho bảo vệ vô chịch à?!"

Ánh trăng huyền bí chiếu rọi gương mặt baby của hắn, từng đường nét gương mặt như điêu khắc tượng.

Chính hắn, không ai khác_ Băng Đăng!

"Chịch cặc! Bố chịch mày giờ!"

Lình Xôn nhẹ nhàng đáp, cô nghiến răng.

"Mày ngon!" Băng Đăng cũng không vừa, hắn nghiến lợi.

Cả hai tóe lửa, nhìn nhau đắm đuối, đắm đuối, đắm đuối, đắm đuối,..

"Thôi bỏ qua! Về Việt Nam làm gì?"

Lình Xôn chán nản, cô chịu thua trước, hỏi.

"Học".

"Hả?"
.

Sáng hôm sau, tại sân bay Nội Bài_ Hà Nội, Lình Xôn và Băng Đăng đáp máy bay xuống.

Lình Xôn chơi bộ bikini đen quyến rũ, mái tóc dài được cô búi củ tỏi gọn gàng.

Băng Đăng chơi bộ jean đen huyền bí, cùng cặp kính đen ngầu lòi.

Cả hai đứng đó, trước sân bay, cùng chống nách nhìn trời, mặc kệ đời, mặc kệ thế gian, mặc kệ những ánh nhìn trầm trồ, mặc kệ mấy lời xì xầm của những kẻ qua đường:

"Điên, đang bão lũ cấp 17, 18 lại diện đồ hai mảnh".

Lát sau, cả hai mới chợt nhận ra.. mình đi nhầm máy bay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro