5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Outfit thường mình sẽ để dưới cùng

Sau khi tên " quấy phá" đi bén mất hoàn toàn Lisa mới trở vào trong đặt cây súng yên vị tại chỗ cũ. Cô nhìn thanh súng đen ngòm được cài chốt an toàn kĩ càng mà đăm chiêu. Việc cô sở hữu súng đã lâu rồi kể từ lần cô bị 1 thanh niên cầm súng xông vào La Gia đe doạ sẽ cho phát nổ nơi này

Bản thân cô rõ, sở hữu súng chính là tàng trữ vũ khí, vi phạm pháp luật. Nhưng ở cái xã hội bây giờ, đối với cô mà nói có tiền chính là có pháp luật


Lisa từng bước thanh thoát xuống chính phòng ra dáng 1 đại chủ nhân của La Gia. Vừa xuống đã thấy La mẫu thân ngồi điềm đạm trên ghế sofa đang dặn dò bà quản gia Chang làm gì đó

Hình như đã rất lâu rồi cô mới nhìn dáng vẻ hiền hậu đó của bà thì phải. Trong vài giây đã làm cô nhớ đến hình ảnh bản thân mình khi nhỏ, dù lúc đó gia tộc không lớn mạnh như bây giờ nhưng những ngày tháng đó cô được mẹ chỉ dạy cho quy tắc của La Gia thực hạnh phúc

Bà chưa từng mắng cô khi làm sai, cũng chưa từng để cô chịu bất kì ấm ức nào cả, khi bị thương nhẹ cũng chỉ có bà lại phát khóc vì vết thương nhỏ xíu ấy

Thấy cô con gái lâu ngày không gặp đang đứng trời tròng, bà La vội vàng đứng lên kêu cô

" Lili!"

Tiếng gọi đầy ấm áp ấy làm cô giật mình, kéo mình về hiện tại

" Mẹ" Cô nhẹ nhàng mỉm cười với bà

" Ôi trời ơi, con gái tôi, con đã ở đâu thế? Khi về mẹ đã hỏi quản gia Chang, bà ấy nói rằng con trên phòng ngủ, nhưng khi ta lên lại chẳng thấy con đâu"

Bà lo lắng nắm lấy tay cô rồi sờ vào gương mặt thanh thoát của cô mà trong lòng sinh ra sót xa

" À, lúc đấy con đang tắm nên cũng chẳng để ý, để mẹ phải lo lắng rồi"

" Không sao, không sao, mau... mau ngồi xuống ta lại nói tiếp"

Song, cô cùng mẹ ngồi xuống, bà vẫn như thường lệ đẩy phần của mình cho cô dùng, Lisa sợ rằng bà sẽ khát vì thương con nên nhường cho, cô lập tức đẩy lại cho bà

" Mẹ dùng đi, con kêu quản gia Chang làm cái khác được rồi"

" Đứa con gái này của ta cuối cùng đã lớn từng này rồi. Nhưng mà lại ốm thế này, làm việc rất vất vả ư? Sao lại có thể nhìn con như cộng bún thế này"

Nghe mẹ cô nói vậy, bản thán cũng chỉ biết cười trừ. Đã qua bao năm rồi nhưng cách nói chuyện của bà vẫn không đổi

" Con thật sự đã lớn rồi, những việc này con có thể tự mình điều khiển được, mẹ đừng bận tâm về con nữa. Việc của mẹ và cha bây giờ chỉ nghỉ ngơi thôi, 2 người đã vì chúng con vất vả nhiều rồi. Phải nghỉ ngơi phải nghỉ ngơi"

Lisa vui vẻ ngồi cạnh mẹ, cô cứ cảm mình như một đứa con nít nhưng phải ra dáng 1 người lớn để mẹ không phải lo

" Cha con đâu rồi ạ?"

" Nhắc mới nhớ, ông ấy đã vào vườn tiên gia rồi... Chúng ta đã đọc bài báo về dự án Label của con... cũng chỉ có con mới khiến cho chúng ta tự hào và hài lòng như thế"

Lisa cười ngại ngùng, cầm tách trà nóng mà người hầu vừa đặt xuống nhấp 1 ngụm nhỏ

" Vậy... con ra chỗ vườn tiên gia nhé"

" Ừm"

Sau đó cô không nhanh không chậm đứng lên, đi về hướng vườn nơi có tên gọi là anh trai của cô bị phạt trong đó, xem ra hôm nay anh ta may mắn, có La lão gia về rồi thì đằng nào chẳng được tha

Vừa bước vào đã thấy bóng lưng quen thuộc của cha cô đang nghiêm nghị tay chắp sau lưng nhìn về bàn thờ tổ tiên, còn tên La Bambam đang dùng ánh mắt khẩn cầu về phía ông

" Cha"

Nghe âm giọng êm ái quen tai mà ngọt ngào, ông chưa kịp quay người thì cô đã bước đến cạnh ông

" Cha đừng tha cho anh ấy, hôm nay đã mém chút làm xấu mặt La Gia"

" Lili à..." BamBam vẫn còn quỳ dưới đất cả người đều cảm thấy tê cứng sau hàng giờ, chỉ riêng cái giọng nài nỉ vẫn còn rất cứng rắn

" Xì" Cô liếc qua cố tình phát ra tiếng, coi như chọc quê hắn

" Ta không tính tha, mà còn dự ý phạt thêm vì dám làm bôi bác bộ mặt gia tộc ta, nhưng nếu con đã phạt như thế thì ắt cũng là thoả đáng" Ông cầm lấy tay cô dịu dàng ân cần nói

" Đáng lẽ ra theo quy tộc thì tội này sẽ phải bị gạch tên khỏi dòng họ.... Nhưng nghĩ lại dù sao cũng là anh lớn, và cũng là nam nhân nên không cản khỏi sắc dục, chưa kể cám dỗ quá lớn mà anh tự nhỏ lại sống trong bảo bọc của cha mẹ, chạm đời trễ nại"

" Được rồi, được rồi... vẫn là con bênh nó" Ông thở dài bất lực trước cô con gái

Dù phạt là thế nhưng trước mặt cha mẹ, cô vẫn luôn bênh hắn dù tội nặng hay nhẹ. Đôi lúc hắn ta cũng muốn tặng cô chút gì đó, vì trước giờ ngoài ăn chơi hắn chẳng thể làm gì cho cô cả với tư cách người anh trai

" Dự án của con... đúng là thực rất hài lòng ta, nhưng nếu là một tập đoàn lớn nắm cổ phần ta sẽ yên tâm hơn là 1 công ty cổ phần nhỏ"

Ông vừa nói vừa ngồi xuống ghế ở bên cạnh, cầm ly rượu đang uống dang dở lắc nhẹ làm phần rượu bên trong di chuyển qua lại óng ánh dưới ánh trăng đêm

" Dù gì JJ cũng trực thuộc Kim Thị vì vậy vẫn có thể coi là 1 cổ đông lớn" Lisa bình tĩnh cười nhẹ nói như đã có dự tính từ trước và cũng lường được câu hỏi này của ông

" Thực ra... con đang có mưu tính khác... phải không? Không phải 1 mình toà tháp Label, cũng không phải vì 1 công ty cổ phần nhỏ nhoi"

Lisa cúi gầm mặt, trên môi rõ hiện lên ý cười. Cô ngước lên đắc ý nhìn ông. Cuối cùng người hiểu cô, đọc được hết suy nghĩ của cô cũng chỉ có cha

" Vẫn là bị cha nhìn ra... thực Label chỉ là mồi nhử để Kim Thị chen chân vào, nếu thành công thì ta vừa có Label, danh tiếng lại ngày càng vang xa"

" Ý con chính là thâu tóm thị trường ở đây cùng Kim Thị?" La lão gia đặt ly rượu xuống liếc mắt lên nhìn cô

" Cha cũng không cần nói thẳng như vậy"  Lisa nói rồi tiến lại ghế ngồi kế cha mình, cầm lấy bàn tay đã đầy nếp nhăn của ông muốn an ủi một chút

Lisa biết rằng kế hoạch này là 1 tham vọng lớn, khó có thể dễ dàng đạt mục đích cũng vì vậy ắt trong lòng sẽ sinh ra lo lắng

" Cha không cần lo, con sẽ cẩn thận, lùi 1 bước tiến vạn bước"

" Hiện tại La Thị lớn mạnh có tiếng nói cũng là nhờ công sức con suốt hơn 5 năm, con làm gì thì ta cũng tin tưởng, nhưng tham vọng quá sợ rằng cái giá con phải trả sẽ rất đắt dù có thắng hay thua" Ông cũng đặt tay mình lên tay cô nhẹ nhàng nói

" Con biết rồi" Lisa không biết phải trả lời thế nào chỉ có thể đáp lại 3 chữ ngắn gọn như vậy

" Này này, mặc dù không hiểu 2 người gì nhưng con có thể đi được chứ?" Bam Bam ngồi dưới cố gắng gây sự chú ý của cả 2

" Nến đã..." Cô chưa kịp nói hết câu thì hắn đã chỉ vào ngọn nến vừa tắt ngúm đi

Lisa bị hắn làm cho tức chết, cô lập tức đứng lên hùng hổ đến chỗ hắn đạp cho tên anh trai này 1 phát ngả lăn ra đất, cơn tê ập lên từ chân khiến hắn muốn phát khóc



Tại tập đoàn La Thị, Lisa ngồi trong văn phòng chủ tịch của mình đứng khoanh tay nhìn về phía thành phố, có vẻ cô đang suy tính việc gì đó khiến gương mặt nhăn nhó đến khó coi như vậy

Chìm trong đống bộn bề suy nghĩ cuối cùng cô bị tiếng gõ cửa làm cho chú ý, không quay lại chỉ chủ động nói 1 tiếng " Vào đi"

Sau đó cánh cửa được đẩy vào, anh chàng thư kí của cô đi từng bước hoàng toàn có phong độ, nghiêm chỉnh tới trước bàn cô

" La Tổng, theo hẹn giám đốc Jeon đã tới"

Đêm qua cô gặp hắn với cái diện mạo trông rất khó coi của hắn, chẳng biết hôm nay muốn ra mắt cô thêm bộ dáng nhếch nhác doạ cô đến thế nào nữa đây

" Đưa anh ta lên đây đi, sẵn pha 2 tách trà cho tôi và đối tác"

" Dạ" Thư kí Chang nói xong lập tức ra ngoài làm việc được giao

Lisa cũng không thể tiếp tục suy nghĩ, cô quay lại bàn chuẩn bị các giấy tờ, hợp đồng hợp tác, thoả thuận giữa 2 bên để thành 2 tệp ở trên bàn

Ngay lúc đó cánh cửa lại lần nữa mở ra, hắn 1 thân âu phục bảnh bao, tóc vuốt gọn gàng tay đút túi kiêu ngạo đứng chờ thư ký mở hẳn cánh cửa mới bước vào, Lisa lại cảm thấy hắn như đang ra vẻ với mình thì cười khinh bỉ

Tưởng cô đây là ai chứ

" Giám đốc Jeon ăn mặc phong độ như vậy chỉ vì đến gặp tôi, cũng thật vinh hạnh, ngồi đi" Lisa đưa tay hướng về phía ghế mời hắn ngồi như phép lịch sự

" Để gặp được cô càng phải ăn mặc thế này, cô cũng ngồi đi" Jungkook nói rồi đi về phía ghế đợi cô ngồi xuống bản thân mới an toạ

" Anh nói quá rồi... Anh ăn mặc thế này không sợ bị nói là sát gái sao?" Lisa lại tiếp tục giở giọng trêu đùa hắn, muốn làm hắn phải bối rối như vậy mới hả dạ được với cô

Nhưng hôm nay hắn lại thực sự rất bình tĩnh, tự tin đến lạ. Không hề tỏ ra e dè với những câu nói trêu chọc của cô như trước

" Nhìn tôi... có thể lắm sao?" Hắn nhoẻn miệng cười đã thế lại còn nhếch 1 bên lông mày như tỏ vẻ khiêu khích

" Bề ngoài" Chỉ với 2 từ vỏn vẹn của cô mà hắn đã hoàn toàn hiểu ý, cô vừa nói vừa cầm tách trà lên uống

" Vậy cô thì sao?"

Sau câu nói ấy khiến cô phải bắt đầu chú ý hắn, trước mặt cô là cái gương mặt đắc ý nhất trên đời của hắn ta, trong đầu cô đã vẽ lên 2 từ thú vị khi nhìn hắn như thế, muốn vờn nhau à?

Lisa nhếch miệng cười, không tiếp tục nhìn hắn mà uống một ít rồi đặt xuống bàn nhẹ nhàng

" Chỉ có thể tặng anh 1 câu. Dạo chơi khắp chốn sắc hương, 1 nhành lá cũng chẳng vương đến lòng"
____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro