(11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mang theo một bụng nghi hoặc từ biệt Jennie, Lisa vẫy một chiếc taxi đến thẳng tòa soạn tạp chí tìm Chaeyoung. Bạn bè nhiều năm như vậy, tính cách Chaeyoung thế nào Lisa đã hiểu quá rõ, cô ấy vẫn luôn là người có gì nói nấy, mà biểu hiện lần này hoàn toàn trái ngược với cách hành xử bình thường của cô ấy, cô không thể không đi tìm cô ấy hỏi cho rõ ràng.

Chaeyoung không ở tòa soạn tạp chí, nghe nói là ra ngoài hẹn gặp tác giả bàn về bản thảo. Biên tập viên mỹ thuật của công ty trước nay vẫn quan hệ hợp tác với Lisa, nhiệt tình mời cô ngồi.

Lisa hỏi cô biên tập Viên khoảng mấy giờ Chaeyoung sẽ quay về. Biên tập viên Won Mi cười, hạ thấp giọng, nói: "Buổi chiều nếu cô ấy ra ngoài thì sẽ không quay lại nữa, mấy hôm nay, hôm nào cũng vậy."

"Gần đây cô ấy bận việc gì sao?"

"Bận gì mà bận chứ! Cô ấy tranh thủ làm việc riêng, mượn danh nghĩa đi gặp tác giả để chuồn ra ngoài, thực ra là đang giúp một cô nàng xinh đẹp tìm việc làm. Nói là bạn học thời cấp ba của cô ấy, Lisa, chắc là cô cũng quen nhỉ?"

Won Mi với Chaeyoung thuê chung một căn hộ chung cư nhỏ, quan hệ giữa hai người thân thiết hơn so với những đồng nghiệp khác trong tòa soạn, đối với chuyện của Chaeyoung đương nhiên cũng hiểu rõ hơn. Cô ấy biết Lisa và Chaeyoung là bạn học cũ, cũng là bạn tốt nhiều năm, cho nên tiện miệng liền kể hành tung của Chaeyoung trong thời gian gần đây cho cô biết.

Sắc mặt của Lisa đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi, cả nửa ngày cô mới thốt ra được một câu: "Người đó, có phải họ Kim không?"

"Đúng, Chaeyoung giới thiệu với tôi tên của chị ta là Kim Jisoo."

"Cô đã gặp rồi?"

"Chị ta đã đến căn hộ của chúng tôi. Một thiếu nữ rất xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt và đôi môi, vô cùng đẹp. Tôi thấy Chaeyoung bị chị ta câu mất hồn rồi, Jennie Kim gặp nguy hiểm rồi!"

Won Mi nửa đùa nửa thật, Lisa nghe thấy vậy, phải hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh. "Kim Jisoo thường xuyên đến căn hộ của hai người sao?"

"Ừ, nghe nói chị ta rất sợ nóng, mà bây giờ, buổi tối nóng đến mức không ngủ ngon được. Chaeyoung đưa cho chị ta một chiếc chìa khóa, bảo chị ta ban ngày nếu không có việc gì có thể đến phòng của cô ấy, mở điều hòa ngủ cho mát mẻ. Hai buổi chiều nay chị ta đều đến."

Trời, gan của Chaeyoung cũng quá lớn, còn dám cho Kim Jisoo một chiếc chìa khóa phòng của mình, để cô ta ban ngày có thể đến ngủ. Cô ấy không sợ ban đêm sẽ đột nhiên có thêm một đôi tay ma hay sao? Cô ấy hồ đồ quá!

Lisa không ngồi yên được nữa, tìm cớ hỏi mượn Won Mi chìa khóa căn hộ của bọn họ rồi tìm đến đó. Vừa vào phòng liền nhìn thấy trên tủ giầy ở cạnh cửa có một đôi giầy nữ lạ, quả nhiên là Kim Jisoo đang ở trong phòng ngủ. Lisa giận đùng đùng lao thẳng đến phòng của Chaeyoung, cửa phòng bị khóa trong, cô đập cửa, mạnh đến mức mặt tường xi măng trên khung cửa rơi lả tả xuống.

Lúc Kim Jisoo mở cửa, cặp mắt vẫn còn ngái ngủ, trên gò má mịn màng lưu lại vết hằn hoa văn ở vỏ gối. Khi nhìn thấy người đứng ngoài cửa là Lisa, cô sững sờ, đôi mắt vốn còn mơ màng buồn ngủ đột nhiên trở nên tỉnh táo.

"Cô..." cô bất ngờ đến cực độ, rõ ràng là không nghĩ sẽ nhìn thấy Lisa ở đây.

Lisa trợn mắt nhìn, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Kim Jisoo :

"Đúng, là tôi. Kim Jisoo, thật sự không ngờ vừa mới đuổi cô rời xa em gái tôi, cô lại chạy đến bên cạnh bạn tốt của tôi, vì sao cô lại như âm hồn bất tán thế này chứ?"

"Cô và Chaeyoung... vẫn luôn duy trì quan hệ?"

"Đương nhiên rồi, sau khi tốt nghiệp trung học, cô ấy học đại học cũng vậy, cô ấy tốt nghiệp đại học rồi đến Seoul làm việc cũng thế, chúng tôi từ đầu chí cuối vẫn luôn duy trì quan hệ. Cô ấy không nói cho cô biết sao?"

Chaeyoung thực sự không nói cho Kim Jisoo biết, cô ấy nói ở thành phố này, cô ấy chỉ gặp được một người bạn cũ là cô, nên rất nhiệt tình với cô. Mà cô, vào mùa hạ nóng bức, sau nhiều lần chịu thất bại, thực sự không thể từ chối sự quan tâm mát lành của cô đối với mình. Nhưng không ngờ Chaeyoung vẫn có quan hệ với Lisa, có lẽ vì hiểu rõ chuyện trước đây của cô và Lisa nên mới cố ý không nhắc đến.

"Kim Jisoo, thời cấp ba cô đã định chơi đùa Chaeyoung, khi đó tôi không cho phép cô ức hiếp cậu ấy, bây giờ cũng vậy. Nếu biết điều thì cô lập tức cút đi, đừng có lại quấn lấy cậu ấy nữa."

Lời của Lisa khiến ánh mắt Jisoo trở nên sâu thẳm, tịch mịch khác thường, giống như đầm lầy không thể đoán. Cô nhìn Lisa, lạnh lùng nói:

"Cô cho rằng tôi sẽ ức hiếp cô ấy đúng không? Được, tôi cứ muốn ức hiếp cô ấy đấy, cô làm gì được? Tôi đúng là muốn quấn lấy cô ấy đấy, cô định làm gì? Bây giờ cô còn có thể đi tố cáo tôi với ai?"

Lisa nhất thời nghẹn lại. Người này thật sự là chẳng còn gì để mất nữa, cũng chính là không còn gì có thể khiến cô ta lo lắng, do dự nữa.

Kim Jisoo lùi lại hai bước, trưng ra một thái độ vô cùng nhàn hạ, thư thái, ngồi xuống giường của Chaeyoung, hất cằm khiêu khích, cười lạnh lùng nhìn cô.

"Lisa, đây không phải nhà cô, Chaeyoung cho tôi chìa khóa, bảo tôi vào đây, cô có tư cách gì đuổi tôi đi? Tôi không đi đấy, tôi còn muốn tiếp tục ngủ. Nếu cô không còn việc gì mời lập tức rời đi, đừng làm phiền đến việc nghỉ ngơi của tôi."

Lisa thực sự sắp bị chị ta làm cho tức phát điên. "Họ Kim kia, cô đừng cho rằng không ai làm gì được cô. Tôi nói cho cô biết, bạn gái của Chaeyoung là cảnh sát, cô dám ức hiếp Chaeyoung thì cứ đợi chị ấy đến xử lý đi! Trước đây tôi không có khả năng tống cô vào trại quản giáo nhưng cô ấy thì nhất định có thể đưa cô vào trại cải tạo lao động."

Kim Jisoo sững lại. "Chaeyoung có bạn gái sao?"

"Đương nhiên là có. Tình cảm của cô ấy và bạn gái vốn rất tốt, bây giờ vì cô mà cô ấy thờ ơ với Jennie. KIM Jisoo, Jennie vẫn chưa biết đến sự tồn tại của cô, nếu chị ấy biết, cô cứ đợi đi, thế nào cũng không chịu được mà phải chuồn thôi."

Jisoo sững sờ hồi lâu mới lấy lại bình tĩnh, trưng ra một bộ dạng càng khoa trương.

"Cảnh sát thì sao nào? Cảnh sát thân là người chấp pháp càng phải làm việc theo pháp luật. Tôi qua lại với Chaeyoung là phạm pháp sao? Chị ta có thể bắt tôi sao?"

"Nói như thế tức là cô chuẩn bị lấy cứng chọi với cứng rồi? Được, Kim Jisoo, cô đã có lòng muốn phá hoại Chaeyoung và Jennie, cứ coi như Jennie không xử lý cô thì tôi tuyệt đối không buông tha cho cô. Không tin cô cứ đợi mà xem!"

Lisa buông ra những lời hung dữ rồi tức giận đùng đùng rời khỏi căn hộ. Lúc xuống cầu thang, cô gọi điện thoại cho Chaeyoung, nhưng cô ấy lại tắt máy. Kỳ lạ thật, Chaeyoung không bao giờ tắt máy, có phải điện thoại hết pin rồi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro