49. Một giấc ngủ dậy ta mang thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

200726

Đây là bộ đã hoàn và tui cũng đọc hết rồi. 

Đây không phải là review nhưng mấy bợn cân nhắc đọc giùm mấy dòng phun tào của tui trước khi lọt hố.

Điên cuồng muốn stress!!!!

Đây là 1 bộ motip vả mặt và phấn hường, tầm xx chương đầu ngược thụ, tầm khúc giữa tác giả thay thế 1 cái gì trong đó, nói chung không ảnh hưởng lắm. Nội dung ok.

Tui nghĩ đây là bộ edit đầu tay của editor nên câu văn gần như là QT, kể cả tiêu đề của truyện. Bản edit nhiều lỗi chính tả và edit sót hoặc sai về phần xưng hô. Một lỗi chính tả có thể sai trong 1 đoạn, đoạn liên tiếp trong một chương hoặc sai lặp lại liên tục tới hết cả truyện. Với một đứa đọc truyện sai chính tả, tui phải sửa lỗi (tui ngứa mắt chịu không nổi). Thế nên, tui mới loạn vậy á. 

Bản dịch có thể đọc tạm hiểu, là bản QT dễ hiểu. Trong đó, có vài từ không đoán ra được ý nghĩa nên tui bỏ qua.

Cảm ơn các bợn đã đọc ạ. Link dưới cmt.

Wattpad:  NgaH20

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Sinh con , Song tính

Văn án:

Vầng hào quang được trao từ hệ thống của Đường Loan Loan dần dần tiêu tán, mà mọi người bị ảnh hưởng bởi vầng hào quang ấy cũng dần dần khôi phục ý thức của chính mình, làm Phó tiên sinh cùng đại nhi tử luôn coi Đường Loan Loan như báu vật lúc này hối hận đến xanh ruột.

.......

Năm mười tám tuổi, phụ thân Phó Chân từ bên ngoài mang vệ một đứa con gái riêng.

Cha và anh trai luôn yêu thương hắn như thay đổi thành một người khác, đại ca vì đứa con riêng ấy mắng hắn là quái vật bất nam bất nữ, cha thì trực tiếp lấy gậy đánh gãy chân hắn, sau đó đem hắn đuổi ra khỏi nha.

Phó Chân vì tránh né sự trả thù của con gái riêng, hắn phải lang thang ngoài rìa thành phố suốt hai năm, còn ở một lần say rượu bị người ám toán, cùng một cái nm nhan xa lạ xảy ra quan hệ.

Mà khi hắn dần dần quen với hoàn cảnh sinh hoạt ấy.

Ngày nọ, phụ thân cùng đại ca tìm tới nhà, hắn cho rằng bọn họ muốn đem mình xua đuổi đến địa phương xa hơn.


Nhưng bọn họ lại cùng chính mình nói, bọn họ hối hận. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro