Người Ở Nơi Tịch Lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Twentine

Couple: Trương Bình - Viên Phi Phi

Đây là một cặp đại thúc câm nuôi dưỡng Loli tính tình bạo ngược dệt nên câu chuyện cổ tích. Tuổi chênh lệch nhau 16 năm, khẩu vị giang hồ, nhảy hố cẩn thận. GE

Đánh giá: truyện nhẹ nhàng, đáng đọc.

Văn án:
Tám tuổi năm ấy, Viên Phi Phi đứng trong sân, bất chợt nổi hứng gân cổ gào to:

“Ta gọi ông, Trương Bình!”

Khi ấy, Trương Bình lặng lẽ gật đầu.

Bảy năm sau, Viên Phi Phi đứng ở trong sân, khoanh tay, lạnh mặt nhìn Trương Bình, nói —

“Tên câm thối kia, ông thật không?”

Khi ấy, Trương Bình lặng lẽ gật đầu.

Qua thêm bảy năm, Viên Phi Phi lại đứng trong sân một lần nữa, cười hì hì nhìn người đàn ông dáng người đã đầy phong sương ở trước mặt.

“Này này, nhìn ta như thế làm gì. Thiệt tình, có gì kỳ lạ đâu.” Viên Phi Phi chậm rãi đi đến bên người Trương Bình, giọng nói ngày càng nhỏ….

“Nhiều năm như vậy, chàng giữ cái sân nát này, không phải vì chờ ta quay lại sao.”

===============

Trích đoạn:

"Tịnh tâm tìm kiếm, sâu thẳm nơi lặng câm, chỉ còn mái nhà người ở lại, nửa nhành đào xuân.

Mà tình giữa đôi ta, như trong sương ngắm hoa, trăng mò đáy nước.

"Buổi đầu gặp mặt, hắn như một thần linh cứu vớt thiên địa, mà nàng chỉ là một đứa trẻ gầy yếu.

Gặp lại lần sau, nàng tuyệt mỹ thông tuệ, mà hắn thì tóc mai đã bạc màu.

Tháng ngày lắng đọng nhiều lúc khiến ta u buồn, nhưng có khi ngẫm lại, cũng làm cho ta sinh lòng cảm khích.

Bởi vì đều đã qua lâu như thế rồi…….

===============

Viên Phi Phi mỉm cười nhìn ánh trăng chiếu qua khung cửa, lại ngắm nhìn người đàn ông trong vòng tay nàng.

Năm xưa, sự lương thiện của Trương Bình đã bao dung trọn vẹn sinh mệnh của nàng. Mà giờ đây, đến lượt nàng, về sưởi ấm quãng đời còn lại của hắn.

Hắn tuy miệng không nói được, nhưng trong cuộc đời của nàng, hắn chưa từng trầm lặng.

===============

• Đoạn dưới đây tình cờ đọc được trên mạng trong lúc tìm kiếm văn án và thấy đồng quan điểm nên cop lại. Các vị tham khảo ^^

Viên Phi Phi mang tiếng là bán mình làm nha hoàn nhà Trương Bình, nhưng thật ra là ép mua ép bán vào trong nhà ông chú này làm tiểu thư từ năm 8 tuổi. Trương Bình xa lánh nhân gian làm bạn với lò rèn, cuộc đời quy củ nhàm chán trầm lặng yên tĩnh, đến khi có đứa con nuôi bắt đắc dĩ này thì bắt đầu cuộc sống cha đơn thân gà bay chó sủa.

Cái hay của Phi Phi là nàng chưa từng coi mình thấp kém hơn bất cứ ai, dù xuất thân của nàng hèn mọn. Cũng như vậy, nàng không coi thường ai, thiên hạ đối với nàng mà nói đều là người dưng, giang hồ mây bay gió thổi. Chỉ có một số rất ít người nằm trong tim nàng, mà Trương Bình dĩ nhiên đứng đầu sổ. Nàng coi Trương Bình như người bạn, người cha, người anh, người hầu… Trương Bình là tất cả những gì trái tim bé nhỏ không yên phận của nàng mong muốn tìm hiểu. Trương Bình an tâm vì sự chênh lệch trong tuổi tác quá rõ ràng, nên nuôi nàng không chút cố kỵ, không có rào cản, để rồi khi nàng dần lớn lên, thì trái tim thiếu nữ… hơ hơ… thật là khó lường mà….

Phi Phi bạo ngược, Phi Phi phá phách, Phi Phi đánh nhau rất giỏi, Phi Phi không biết trời cao đất rộng.

Trương Bình trầm ổn, Trương Bình lo toan, Trương Bình cưng chìu. Trương Bình nhẫn nhịn. Trương Bình tuân giữ quy củ.

Truyện đậm chất điền văn, đừng nóng lòng mong xx. Toàn văn 60 chương mà tác giả dùng hết 55 chương cho 7 năm đầu chung sống thì đủ biết tác giả thích vuốt ve nam chính đến độ nào, từ từ mở ra cho độc giả xem con người trầm lặng đó, dưới lớp vỏ ít ai thấy, trong không gian ít ai nghe, Viên Phi Phi đã thấy những gì nghe những gì.

Trong các truyện của Twentine, mình thấy truyện này có một đoạn văn kết với lời văn đẹp nhất, sâu lắng nhất, đọc xong chỉ muốn quanh quẩn bên nó, đọc đi đọc lại, nằm lăn qua lăn lại trong đó. Nó y chang như cái tựa đề. Đọc sẽ thấy là tác giả yêu Trương Bình, dịu dàng với Trương Bình, đau lòng vì Trương Bình, nên mới viết nên những lời văn như thế. Nhân vật Trương Bình cũng là một nhân vật lẩn quẩn trong đầu mình sau khi truyện kết thúc nhiều nhất, không phải vì hắn rắc rối hay thuần khiết gì, nhưng vì hắn rất “đầy đủ.” Đầy đủ mâu thuẫn, đầy đủ kiên cường, đầy đủ giãy dụa và kiên định. Hắn có phải một tên đạo đức giả hay không – Twentine phủ định. Nhưng trông hắn giống như trông nhân sinh, ai mà biết được, bảy năm như chớp mắt, một đời cũng qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro