List Truyện Xuyên Không, Sư Đồ Luyến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế Gia Danh Môn - Thập Tam Xuân

Văn án:

Xuyên không trở thành sửu nữ đệ nhất kinh thành, chồng không thương, mẹ chồng không thích, cha mẹ không còn, lại bị tiểu thiếp bên cạnh soi mói. Nhưng bất công chính là vì hoàng đế tứ hôn nên nàng không thể hòa ly. Có điều không sao hết, ta khắc có cách sống thật tốt.
(Sửu nữ: Người đàn bà xấu tính xấu nết)

_________________________

Sủng Đồ Lên Trời, Vạn Vạn Tuế - Khuynh Ao Ao

Thể loại: Xuyên không, Sủng, Sư - Sinh.

Văn án:

Nhà phát minh máy móc thiên tài thế kỉ 21 bị một quả bom dập, hoa lệ xuyên không.

Xuyên đến trên người một oa nhi vừa sinh ra không lâu đã mất cha mẹ, may mắn được Hoa Thanh Trần thấy, ôm về nuôi dưỡng.

Đương nhiên, ăn của hắn, ở của hắn, mặc của hắn, dùng của hắn, cuối cùng, chiếm lấy hắn!

Ai dám dành sư phụ với cô, Liễu Diệp kiếm pháp hầu hạ!

Gì, dám lén lút trèo lên giường sư phụ? Trực tiếp đem súng lục được cô nghiên cứu phát triển ra bắn!

Gì, cầm thánh chỉ của Hoàng Đế đến dọa! Mợ nó chứ, chị không phát huy liền tưởng chị là Hello Kitty à? Trực tiếp lấy đạn hỏa diệt cả nước của ngươi!

__________________________

Cùng Ta Vui Vẻ Được Không?

Văn án:

Tình yêu phải chăng làm người ta si mê mãi không muốn rời, đổ gục vào bờ vai ai đó và tận hưởng sự thoải mái vô cùng.

"Sư phụ, hoan hảo là có ý tứ gì?"

"Chính là chỉ... Ngươi vừa thấy người nào đó liền vui mừng không thôi, muốn cùng hằn trọn đời bên nhau."

"Vậy đồ nhi muốn cùng sư phụ hoan hảo, được không?"

"Rất tốt, rất tốt..."

"Ai nha, sư phụ, mặt người sao lại hồng như vậy?"

"Khụ, sự phụ ngươi trước giờ khuôn mặt đều hồng như vậy."

Sư phụ đứng giữa bụi hoa, tay áo tung bay, tựa như sắp bay lên trời.

Đồ đệ nhịn không được hỏi: "Sư phụ là hồ ly biến thành sao, vì sao nhiều năm như vậy cũng không già chút nào?"

Sư phụ chậm rãi nói: "Nếu ta là hồ ly, liền một ngụm ăn ngươi."

"Đồ nhi không tin. Sư phụ từ bi, cho dù là hồ ly thì cũng chỉ là hồ ly ăn chay."

"Sư phụ nếu là hồ ly ăn chay thì ngươi chính là cây cỏ."

"Sư phụ..."

Đồ đệ khóc thảm thiết: "Đồ nhi làm sai cái gì, sư phụ vì sao nhất định phải ăn đồ nhi..."

Sư phụ trầm mặt không nói rũ mắt xuống ngắm nhìn nàng thật lâu, chợt khẽ cười nói: "Ngươi cứ ngu ngốc thế này cũng tốt."

_________________________

Vô Lương Sư Phụ, Phúc Hắc Ma Nữ

Văn án:

"Khỉ gió! Một cái phế vật lại biến thành thiên hạ đại nhất ngự bảo sư? Thần ạ! Đâm mù con mắt của ta rồi!"

"Mau ngăn cản nàng ta lại! Nàng sẽ đem tất cả các bảo vật biến thành của nàng! Cướp a a a!"

Từ nay về sau, xuyên qua trở thành phế vật xấu xí nhất, đột nhiên nổi tiếng, hào quang rực rỡ!

Ngươi hỏi nàng am hiểu nhất là cái gì?

Câu lấy bảo vật của người khác! Vẫy gọi thần thú! Hô gió gọi mưa! Có tính là am hiểu không?

Chọc người khác tức chết mà không cần đền mạng! Dụ dỗ tiểu đệ, tiểu muội! Có tính hay không?

Nàng sẽ không tự ý trêu chọc người khác, nhưng kẻ nào muốn trêu chọc nàng, nàng không lột mười tầng da của bọn họ, nàng nhất quyết không bỏ qua!

Thiên phú kinh người ! Khiến nàng từng bước một du ngoạn đến đỉnh cao của võ học, nổi danh khắp thiên hạ.

Khi nữ chủ phúc hắc khiến người ta tức chết gặp phải vị sư phụ cực kì phúc hắc, phúc hắc trong cao thủ phúc hắc, cực phẩm lẳng lơ. Kết quả sẽ phát sinh loại tình cảm mãnh liệt như thế nào? Đáp án chính là...

Tình cảm mãnh liệt cực kỳ! Tuyệt đối đặc sắc! Tuyệt đối cười đến đau cả ruột!

___________________________

Nguyệt Xuất Kinh Sơn Điểu - Vô Tụ Long Hương

Thể loại: Xuyên không, Hài.

Văn án:

Kể về một bác sĩ suốt ngày phải "bắt chim" (Làm việc ở khoa tiết niệu), như thế nào lại xuyên không về thời cổ đại a.

Cuốn tiếp theo là Bùn Loãng Cũng Có Thể Trát Tường kể về Mộ Dung Hòa Chính và chặng đường tìm nửa kia của mình. Ta đã review ở Phần 5 rồi nga.

__________________________

Dưỡng Nữ Thành Phi - Phong Ngôn Nhiễm

Văn án:

Kiếp trước, nàng không có hưởng thụ qua bất kì loại thân tình nào, nhưng sau khi bước sang một kiếp mới, lại cảm nhận được một loại 'thân tình' biến chất Tin đồn Cửu vương gia máu lạnh vô tình, đối với nữ nhi của mình tôn sùng như là chí bảo, yêu thích không buông tay. Nâng niu trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.

Đoản văn 1:
"Vương gia, Quận chúa, Quận chúa nàng..." Thị vệ muốn nói lại thôi.

"Nói!" Ánh sáng lạnh hiện ra trong mắt của Tịch Thiên Sầm.

"Quận chúa nói muốn ăn khoai nướng, lấy một đống lớn danh họa cùng với chữ thư pháp trong thư phòng của ngài đem đi nướng khoai lang, hiện đang còn ở trước cửa tiểu lâu nướng khoai a...."

"Sao?" Tịch Thiên Sầm kéo dài giọng nói, trong thanh âm lạnh lùng, làm cho thị vệ rùng mình một cái: "Ngươi đi nói cho Quận chúa, nàng đốt một bộ tranh chữ, liền phải tự tay viết một bộ, trả lại vào đúng chỗ trong thư phòng cho bổn vương!"

Thị vệ giựt giựt khóe mắt, Vương gia ngài thật cao tay mà! Vì ép Quận chúa đọc sách tập viết, thế nhưng không tiếc bất cứ thủ đoạn nào! Những thứ kia là danh họa, mỗi một bộ không phải giá trị liên thành sao, ngài mỗi lần trước khi ngủ, cũng sẽ lấy ra xem mấy lần, hiện tại lại cam lòng để cho Quận chúa đốt! Thật là biết cách dạy nữ nhi a! Làm người ta cảm thấy bội phục!

_________________________

Thần Y Sủng Phi Của Tà Vương

Văn án:

Đại hôn ngày đó bị hưu, thân là đích nữ của phủ Thừa tướng - Âu Dương Vũ vì thế mà bị toàn bộ Đông Tấn quốc cười nhạo vào mặt.

Nàng là đặc công khét tiếng của thế kỉ 21, không ngờ lại có thể xuyên không đến cái thời cổ đại này.

Cái gì? Hưu ta, ta vui mừng còn không hết thì cái tên Dạ Trọng Hoa - Nhị hoàng tử của Tây Lăng quốc lại lấy sáu thành trì của mình ra làm sính lễ... để cưới nàng?

Hừ, bổn cô nương ta, ngươi nghĩ muốn cưới là cưới được sao?

Đại hôn ngày đó, nàng tìm cách chạy trốn, bỏ mặt Dạ Trọng Hoa một mình.

Được... Giỏi lắm! Trên gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Dạ Trọng Hoa chợt cong lên ý cười nhàn nhạt mà lạnh lùng.

Để xem hắn đuổi bắt nàng về như thế nào rồi sau đó từ từ mà dạy dỗ!

[Đ1]:

Âu Dương Vũ: Vì sao lại tốt với ta như vậy? Đáng giá sao?

Dạ Trọng Hoa: Tiểu Vũ của ta, vì sao nàng lại không tin ta. Đời này kiếp này, Dạ Trọng Hoa ta chỉ yêu duy nhất một người. Không phải nàng thì là ai?

[Đ2]:

Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cái gì?

Dạ Trọng Hoa: Chỉ cần ngươi muốn và chỉ cần ta có.

Âu Dương Vũ: Ngươi có thể cho ta cả thiên hạ sao?

Dạ Trọng Hoa: Ta không thể cho ngươi thiên hạ này, nhưng toàn bộ thế giới của ta đều cho ngươi.

[Đ3]:

Dạ Trọng Hoa: Tiểu Vũ, nếu như có kiếp sau ngươi nguyện hóa thành vật gì?

Âu Dương Vũ nghĩ nói: Hoa điệp trùng ngư, phi cầm điểu thú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro