Bất đáp [9 - 18]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆ Tớ muốn cùng cậu nói chuyện yêu đương.


9.

Bởi vì học cùng lớp, hơn nữa còn ngủ phòng cách vách, thời gian chung đụng rất nhiều. 2 bên phòng ngủ cười đùa xưng huynh gọi đệ, rãnh rỗi qua phòng nhau chơi, hẹn tay đánh mạt chược, đi club, tham gia liên hệ hữu nghị đều có mặt.

Tên của Hướng Tả và Uông Hữu hay bị lấy ra làm trò đùa.

"Các cậu kiếp trước có phải đã hẹn trước hay không? Một đứa đi bên trái một đứa đi bên phải".

"Ha ha, đây coi như là tên cặp sao?"

Hướng Tả hừ hừ, thấp giọng tự nói: "Này nói rõ 2 thằng mình xung khác nhỉ".

Uông Hữu thế nhưng mặt dày thản nhiên, ôm chầm bả vai Hướng Tả: "Đây là vợ tôi a, các cậu mới biết sao, ha ha".

"Ai dzô...", nam sinh ở 2 phòng đều ồn ào giả vờ chua xót mà than nhẹ.

Hướng Tả làm mặt thối.

Nhưng là, ở ngực trái nơi đang treo quả tim kia, có một gốc dây leo trong vô thức đã vươn dài ra, cuốn lấy tất cả những ưu tư liên quan đến từ "yêu".



10.

Mặc dù trước năm 18 tuổi vẫn một mực ở Hương gia thôn, nhưng Hướng Tả không phải là nhà quê dốt nát ếch ngồi đáy giếng. Trái lại, cậu trà trộn trên internet dài lâu, là một thiếu niên nghiện nét chính cống a, mấy từ ngữ trên mạng, luôn biết nhiều hơn người bình thường.

Sau khi lĩnh ngộ được mình là một cơ lão, Hướng Tả liền ở trên mạng quen biết một nhóm người thú vị cùng chung chí hướng, chia sẻ với nhau vài phim GV nho nhỉ, còn có các loại hình ảnh mỹ nam độ nét cao a.

Dĩ nhiên, thỉnh thoảng cũng ném ra một chút triết lý tâm đắc về tình yêu.

[Mỗ mỗ - người nào đó]: Thôi đi, còn kinh nghiệm tâm đắc nữa à, hẹn pháo tâm đắc thì có.

[Mỗ mỗ - mình]: Hay là tui cũng lên Blued để tìm 1 cái nhỉ.

[Mỗ mỗ người nào đó]: Hay là đối với nam thần liếm màn hình đi.

Hướng Tả che ngực, tâm hồn mỏng manh của thiếu niên đang rít gào.... vỡ nát rồi a!



11.

Là Hướng Tả động tâm trước, không rõ được là bắt đầu từ ngày nào.

Có lẽ chính là bữa nọ tới phòng Uông Hữu lấy đồ, chỉ có mỗi mình cậu ấy trong phòng, đang cởi trần, quần thể thao lỏng lẻo như sắp rơi xuống đất, một bên xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, một bên ngáp dài ngáp ngắn tìm đồ dùm Hướng Tả. Ánh đèn mờ mờ, mắt Hướng Tả quét qua vòng eo thon gầy cứng cáp cùng với phần lưng gợi cảm hình vòng cung, thiệt tình không rời đi được luôn a.

Có lẽ do nhìn thấy một màn phía sau trường học ngày đó, Uông Hữu ngồi xổm người xuống, đem bánh mì vừa mới mua xé thành những mảnh vụn, nhẹ nhàng đặt trước mặt mèo con, động tác ôn nhu như vậy, nụ cười thuần túy sạch sẽ như vậy.

Hoặc có lẽ là hôm cùng Uông Hữu nói tạm biệt ở cổng trường, xoay người muốn nhìn cậu ấy thêm một lần, vừa vặn bắt gặp ánh mắt đối phương, trong suốt như nước, cực kỳ quấy nhiễu người khác.

Rất nhiều chi tiết vụn vặt từng chút từng chút một được góp nhặt lại, cứ như vậy biến thành yêu, bất tri bất giác, nhưng lại đúng như mong đợi.

Hướng Tả hoàn toàn thả lỏng để mặc tình cảm tự do phát triển, trừ những lúc rảnh rỗi thì bón phân một ít vào chậu hoa trong lòng thiếu nam, đào xới đất, trợ giúp vài lần, hạt mầm liền lớn lên.



12.

Hướng Tả biết Uông Hữu không thích ăn hành, nhưng cậu rất thích nha, trong các loại gia vị làm sao có thể thiếu hành, càng nhiều hành càng thơm a, bởi vậy thời điểm cậu chọn món ăn, bất chợt trong đầu sẽ nảy ra một câu: "Không thêm hành nha" của Uông Hữu, sau đó mỉm cười ngây ngô mấy giây.

Hướng Tả biết Uông Hữu hơi khiết phích, mỗi lần chơi bóng xong, cậu ấy nhất định phải tắm ngay lập tức, hơn nữa phòng ngủ của cậu ấy luôn sạch sẽ chỉnh tề hơn mấy nam sinh cùng phòng rất nhiều. Nhưng mà, sinh hoạt của Hướng Tả thì lôi thôi lếch thếch. Ăn cơm xong khỏi cần dùng giấy ăn, trực tiếp đưa tay lên miệng chùi chùi - xong chuyện, thiệt tự tại sung sướng a. Tải xuống một bộ phim hay, úp tô mì ăn định bưng lên giường ngồi ăn thì Hướng Tả bỗng đổi ý, ngồi trên ghế yên lặng ăn hết tô mì. Cậu đoán, cái tên kia chắc là không chịu đựng nỗi việc mang đồ ăn lên giường ăn đâu.

Hướng Tả biết được càng nhìu, càng cảm giác được mình cách Uông Hữu càng xa, con mẹ nó người này sống thế nào mà phải bức bối như vậy a!

Lại cúi đầu, mặt như đưa đám: Mình thích hắn như vậy cũng thật là đủ kìm nén a.



13.

Trên thực tế, đây chẳng qua chỉ là một góc của tảng băng nổi.

Hướng Tả thích sữa tươi nguyên chất.

Uông Hữu thích sữa chua.

Hướng Tả nói: "Uống sữa tươi có thể cao hơn"

Uông Hữu nói: "Uống sữa chua giúp dáng đẹp".

Hướng Tả: "Cậu đâu phải con gái, chú trọng gầy ốm làm gì!".

Uông Hữu: "Cậu đâu phải con nít, uống nhiều sữa đi nữa cũng không cách nào cao hơn đâu".

2 người thật không thể hiểu được phẩm vị của đối phương.

Hướng Tả nói: "Tớ cảm thấy cậu cái tên này trình độ thưởng thức thiệt có vấn đề".

Uông Hữu: "Áo đỏ phối quần xanh như cậu không có tư cách nói lời này đâu".

Hướng Tả: "..."



14.

Hướng Tả thích trời trong xanh

Uông Hữu thích trời mưa.

Hướng Tả nói: "Phơi nắng nhiều một chút, tâm tình càng vui vẻ".

Uông Hữu nói: "Nghe tiếng mưa rơi nhiều một chút, tâm tình càng trầm tĩnh hơn".

Hướng Tả: "Tớ cảm thấy cậu trầm tĩnh đến nỗi sắp thành một tên lãnh đạm rồi".

Uông Hữu: "Tớ cảm thấy cậu vui quá mức trở thành một tên thần kinh thất thường rồi đấy".



15.

Cuộc sống riêng của Uông Hữu nghe nói có chút lộn xộn.


Hướng Tả có biết một chút, nhưng chẳng dám hỏi nhiều.

Nhưng là, khi cậu bị Hứa Từ kéo tới quầy rượu để giới thiệu 1 người anh em mới quen lúc đi cổ động của con bé này, thì nhìn thấy Uông Hữu ngồi trong góc cùng 1 người khác đang ôm nhau thật chặt.

Hướng Tả khổ sở, uống 3 ly soda, lúc đứng lên đi toilet, mới phát hiện người đang đối diện với Uông Hữu --- là nam a.

Đồng thời ở bên đó Uông Hữu cũng nhìn thấy cậu, quay đầu hướng cậu nháy mắt mấy cái, một chút cũng không để ý bí mật của mình bị phát hiện.

Hốc mắt Hướng Tả đau xót, trong chớp mắt bật khóc.



16.

Uông Hữu cũng biết một chút chuyện của Hướng Tả -- bao gồm việc cậu ấy có thể thầm mến mình.

Anh chưa từng nghĩ sẽ cùng một người mà mình không xứng với người ta phát triển thêm, vì vậy ngay cả việc mình là gay anh cũng giấu luôn.

Nhưng là, nhìn thấy khóe miệng Hướng Tả trễ xuống, nước mắt như lập tức sẽ rơi, trong lòng anh bỗng nhiên cảm thấy đau lòng một cách kì lạ.

Anh đuổi người bạn có mấy phần mờ ám bên cạnh đi, dụ dỗ Hướng Tả, nói rất nhiều lời mà chưa qua sự xét duyệt của não.

Nói một hơi đến cuối cùng, rạng sáng 2 giờ, anh mệt mỏi, quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện người bên cạnh đã nhắm mắt chìm vào mộng đẹp.

Da thịt Hướng Tả tinh tếnhư gốm sứ, làn da trắng nõn làm tôn lên đôi môi đỏ hồng hấp dẫn, lông mi giống như cỏ trong hồ nước, dài mà cong vút. Trên trán rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, tóc mai dính bết vào . Khi ngủ trông thật an tĩnh, có vài phần dụ hoặc --- nếu như không nhìn xuống cách ăn mặc của tên này.

Uông Hữu cười cười, thần xui quỷ khiến đưa tay ra, đầu ngón tay lướt qua gò má, chạm đến khóe miệng.



17.

Sau đó, Hướng Tả bắt đầu không thỏa mãn với việc thầm mến, trải qua cuộc trò chuyện với đám bạn net, cảm thấy mình đã làm xong công tác tư tưởng. Thực tế, cậu tự hiểu, mình đâu phải là tên nhát gan không chơi nỗi đâu. Cậu thích Uông Hữu, Uông Hữu là gay, tại sao cậu không thử một chút? Có một chút chung quy so với không có gì sẽ tốt hơn, hối hận sẽ tốt hơn so với tiếc nuối.

Vì vậy cậu quấn lấy Uông Hữu.

Uông Hữu không thể không nói, "Tiểu tổ tông, cậu rốt cuộc muốn gì a".

Hướng Tả: "Tớ muốn cùng cậu nói yêu đương đấy".

Uông Hữu lặng yên một hồi, mở miệng: "Chúng ta không phải người cùng một đường đâu".

"Tại sao không phải?", Hướng Tả cau mày: "Bởi vì tớ thích ăn hành hay bởi vì tớ rất lôi thôi hả?".

Uông Hữu: "..."

Hướng Tả than thở, mặt đầy thâm trầm nói: "Tớ biết, cậu là người có chút cặn bã".

Uông Hữu vừa tức vừa buồn cười: "Cậu biết mà còn muốn yêu đương với tớ?".

Hướng Tả mở to 2 mắt: "Đúng vậy, tại sao tớ đã tự đưa tới cửa rồi mà 1 tên cặn bã như cậu còn không muốn vậy hả?".

Uông Hữu nói: "Cậu thích tớ vì cái gì a, sao cố chấp như vậy".

Hướng Tả cười: "Tớ nói tớ thích cậu vì cái gì thì cậu sẽ thay đổi sao? Tớ cũng không biết tớ thích cậu ở điểm gì nữa. Tớ ghét cậu không ăn hành, ghét cậu thích sạch sẽ, nhưng dù cậu từ bỏ bất kỳ điều nào, tớ cũng sẽ càng thích cậu thôi".



18.

Bị quấn lấy có chút phiền, Uông Hữu nhìn Hướng Tả: "Tớ cũng không phải không thích cậu một chút nào, nhưng tớ cái gì cũng không thể bảo đảm, cậu biết chưa?".

Hướng Tả thật vất vả nhìn thấy chút hy vọng, dùng sức gật đầu.

Uông Hữu cắn răng nói: "Chúng ta có thể thử một chút, nhưng chẳng qua chỉ thử thôi. Vì vậy đến một lúc nào đó tớ không muốn ở cùng với cậu nữa, cậu cũng đừng có khóc đó".

Hướng Tả nói: "Vậy trong thời gian cậu cùng 1 chỗ với tớ, cậu vẫn tìm MB hoặc cùng người khác 419 sao?".

Uông Hữu: "MB? 419? Là cái gì?"

Hướng Tả ôm Uông Hữu, đầu gác lên cằm đối phương cọ cọ, có chút lấy lòng: "Cậu nhìn cậu xem, thật ra thì chả biết gì hết".

Thật ra thì Hướng Tả cũng hiểu, Uông Hữu không phải là không hiểu mấy từ đó. Cậu ấy không biết MB, nhưng cậu ấy biết trai gọi, cậu ấy không biết 419, nhưng cậu ấy biết tình 1 đêm. Uông Hữu không giống mình, chỉ biết trêu đùa cợt nhã trên đầu môi, ôm 1 đống lớn Yaoi, Dammei... làm ổ ở trong phòng.

Cậu là người thích nói lý, cậu muốn dứt khoác với bản thân và làm rõ chuyện đời, anh là người dùng đạo lý, dùng ánh mắt vô tình để giải quyết mọi thứ.

Cậu muốn chơi thế nào?

Tớ không nghĩ muốn chơi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#boylove