CĂN BỆNH MANG TÊN EM-ĐIỀM THỐ NGƯ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Điềm Thố Ngư
Độ dài: 65C + 12 NT + 10C couple phụ + 1 chương kết
Tình trạng: Hoàn thành
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, sạch, sủng, ngọt, HE.
Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S.Y
Bìa 1: Củ Cải Nhỏ Xíu
Bìa 2: Onlytlinh

Giới thiệu

(Được edit bởi Lastella)

Thiếu nữ bên ngoài mềm mại bên trong tàn bạo, trong trẻo nhưng lạnh lùng X Đại ma vương có bệnh về thính giác.

Lần đầu tiên Thời Niệm Niệm gặp Giang Vọng là ở cửa đồn tạm giam, nét mặt chàng trai lạnh lùng không nhìn ra được tâm trạng.

Sau đó, cô nghe nói về chuyện xảy ra với Giang Vọng năm ngoái. Tai anh mất thính lực, mọi người trong trường đều bàn tán về chuyện này.

Thời Niệm Niệm cho rằng, người không thể trêu chọcnhất trong ngôi trường này là Giang Vọng.

Thời Niệm Niệm cho rằng, gương mặt Giang Vọng sẽ mãi mãi không biểu lộ ra nét háo hức.

Cho đến khi cô nhìn thấy Giang Vọng đau buồn.

Mùi rượu và mùi bột giặt trên người chàng trai quyện vào nhau, tạo thành mùi hương đặc biệt mát lạnh mập mờ.

Quai hàm của anh căng chặt, ánh mắt nặng nề, kiềm chế, ẩn nhẫn thấp giọng nói bên tai cô:

"Cô nhóc nói lắp à, bây giờ tôi rất muốn hôn em, có được không?"

***

Sau khi trưởng thành.

Trên thương trường Giang Vọng hô mưa gọi gió, thủ đoạn tàn nhẫn, là doanh nhân số một, máu lạnh vô tình, còn không gần gũi người đẹp. Tất cả mọi người nói chọc vào tổng giám đốc Giang chính là tự tìm đường chết.

Cho đến khi buổi từ thiện ngày hôm đó kết thúc, người đàn ông này đi ra ngoài trong vòng vây của mọi người, ánh mắt dừng lại.

Bước chân anh vội vàng, nhanh chóng đi qua mọi người. Anh bước tới ven đường, đứng trước mặt người nọ, một tay ôm eo cô, cúi người xuống, đầu vùi sâu vào cổ cô.

Họ đã quen nhìn thấy dáng vẻ hô hoán của anh trên thương trường, nên lúc này rất ngạc nhiên khi nhìn thấy anh mạnh mẽ ôm lấy đối phương với vẻ hèn mọn như thế.

Cô gái giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu anh: "Giang Vọng."

Anh thấp giọng mắng, không nhịn được nghẹn ngào: "Em còn biết trở về à!"

Giây tiếp theo, bả vai anh run rẩy, như là đang khóc.

Trên đời này chỉ có một linh hồn sạch sẽ thuần khiết, cho dù cô có dần nhuốm tội ác hay không thì cũng thuộc về anh.

Em là vọng tưởng của anh, anh nhớ mãi không quên.

Mọi người phán anh xuống địa ngục.

Nhưng em tuyên án anh vô tội.

P/S: Nam chính chỉ là tạm thời mất thính lực, sau này sẽ hồi phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro