Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim của anh là một trái tim tốt, khả năng khôi phục rất mạnh. Bạch Nhạn đem ngụm bia nuốt xuống, giọng mỉa mai cười.

Tiểu nha đầu, đừng dùng cuộc sống của em để nhìn những người khác, mỗi người đều có những bất đắc dĩ khác nhau. Có phải bởi vì như vậy mà tha thứ cho Khang Kiếm, kỳ thật trong lòng em sớm đã biết rõ mọi chuyện, đúng không?

Bạch Nhạn lại dựa người vào ghế, Hôn nhân giống như một chiếc thuyền, tôi và anh ấy là người ở trên cùng một chiếc thuyền, nếu thuyền va phải đá ngầm, hoặc vì những thao tác sai của anh ấy, thuyền bị lạc phương hướng, tôi sẽ bỏ thuyền chạy lấy người ư? Chuyện gì cũng có thể tiêu sái, duy nhất là người một nhà thì không thể. Mọi người phạm sai lầm, có những quá khứ, đều có giờ phút mê mang, tôi sẽ giúp anh ấy, cũng sẽ chờ đợi, cố gắng, không dễ dàng buông tha. Ai có thể đoán được nhân duyên mỹ mãn có đến hay không?

Nếu hắn không xứng đáng?

Tôi sẽ làm cho anh ấy bởi vì tôi mà trở nên đáng giá.

Nếu hắn thật sự chỉ là một cây gỗ mục, hoặc là kết hôn có mục đích?

Bạch Nhạn cười mỉm, Đôi mắt của tôi không dùng để trang trí, tôi tin tưởng vào đôi mắt của tôi. Sau đó giọng nói chuyển sang bất đắc dĩ, Tôi sẽ cho người mà tôi quan tâm mười cơ hội, cơ hội dùng hết rồi Tôi sẽ thừa nhận số phận của tôi.

Hơn nửa ngày, Lục Địch Phi không nói gì, chỉ thở dài một hơi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro