nang tho chet roi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chạy đi em
Chạy ngay kẻo muộn
Khi trăng mờ phủ bóng xuống nhân gian
Hiu quạnh là máu, đỏ thẫm dưới chân nàng
Chạy đi em,
Chạy ngay kẻo muộn.
Chạy vào những rừng cây u sầu, nham hiểm
Thấy trăng lưỡi liềm đậm màu rượu vang
Mang theo mắt họ khi bóng trời chạng vạng
Hãy nghe, họ hát, nước mắt tràn
Màu trăng lưỡi liềm
Đang tìm em đấy.

Chạy ngay đi em,
Chạy ngay còn kịp.
Chớ có bơi qua mặt hồ im lìm cái chết
Em đâu biết ở đó có những ai
Bóng tối đặc quánh
Đen sì
Và hoang dại
Những chàng trai? em đừng thương hại
Giờ mắt họ trắng
Và máu sắp tàn
Nhưng họ vẫn dõi theo em
Dưới mặt hồ
Im lìm cái chết.

Chạy ngay đi em,
Đừng quay đầu lại.
Những bàn tay dài, em không thấy?
Lẩn khuất trên cây
Trăng tóm vào vai
Máu ộc từ mồm
Trăng cào lên thịt
Trăng cười quỷ dị, em chạy đi
Nếu muốn thoát được khỏi chốn này.

Ôi những cô hồn dã quỷ
Có nghe thấy lời mụ mị của trăng
Lẩn lướt váng vất và lạnh như băng
Nàng chạy đến khi không chạy được nữa
Cái ác cũng từ tạo vật của chúa
Lộng quyền lừng lẫy,  như những vị vua
Máu rơi nhiều, thành vạn hạt mưa
Bủa vây con người, như nó vốn thế

Kẻ hành hương sao không thể trở về?
Họ khóc ai oán dưới vực sâu
Lũ trẻ đồng xanh cười , chúng ở đâu?
Làm gì có kẻ đến đỡ chúng
Đá đen, màu của linh hồn bị xuyên thủng
Dấu dưới lớp áo chùng
Đặc quánh và mục rữa
Giá cái chết chẳng chậm như rùa
Thì đỡ đau biết mấy

Đặc quánh
Mục rữa
Chẳng có chỗ chôn
Nàng bỏ xác trên đồi
Nhưng linh hồn vẫn tha hương khắp chốn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro