4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông Manoban bị bắt vì tội ăn hối lộ, gia sản bị tịch thu. Ngày hôm đó Lisa và mẹ ngồi ở ghế dự kiện, nhìn bố trong bộ áo sọc đen đứng trước vành mống ngựa. Sau 3 phiên xét xử và sự tranh đấu hết sức lực của luật sư, ông bị tuyên án 30 năm tù giam. Đối với người đã qua tuổi 50, án này chẳng khác gì chung thân. Bà Manoban khóc ngất, gọi chồng. Lisa đứng nhìn bố bị công an đưa đi, cảm thấy lòng trống rỗng.

Cô dẫn mẹ ra khỏi tòa án, ngày hôm đó nắng gắt như đổ lửa...

Là người nhà của tội phạm, cô bị gọi đến phòng cảnh sát mấy lần, chủ yếu là lấy lời khai và chấp hành thống kê tài sản. Lisa nhớ như in ngày hôm đó, khi từ phòng khai đi ra, cô nhìn thấy Jungkook. Anh đứng nói chuyện với hai đồng chí công an. Con người cô tìm kiếm mấy tháng trời bây giờ ngay trước mặt. Anh như một chiến sĩ sáng ngời, trang nghiêm. Hai người kia nói chuyện cùng anh với thái độ là cấp dưới, còn cười đùa chuyện anh lập công, gom đủ bằng chứng phạm tội của ông Giám đốc Công ty S-Kavil, còn tìm được nhiều thông tin của đường dây mua bán ma túy do tên Jaskson cầm đầu. Nghe đâu tuần sau sẽ có văn bản thăng chức.

Lisa đứng phía sau, ngón tay nắm chặt, móng đâm vào thịt mà không thấy đau. Hai chú công an nhìn thấy cô, Jungkook quay đầu lại cũng thấy cô. Vẻ mặt anh cứng đờ. Anh nói gì đó với hai đồng nghiệp, họ cúi chào rồi bỏ đi. Jungkook đứng trước mặt Lisa, không phải anh chàng lái xe cho cô ngày nào, cũng không phải gã trai đi theo cô tới bar. Anh bây giờ đã là một công an chính trực. Lisa nhìn chăm chăm vào thẻ nhựa đeo trên ngực áo:

Cán bộ: Đ/C Kim Taehyung

Chức vụ: Đội trưởng đội Cảnh sát tổ 3, Seoul.

Hóa ra cô không biết gì về người này, cả tên họ cũng không biết...

"Em... là tới lấy lời khai à?"

Anh do dự một lát rồi hỏi. Lisa ngơ ngác nhìn, vẫn là khuôn mặt này, đôi mắt này... nhưng cô thấy lạ lẫm đến đáng sợ. Cô vô thức lùi về sau một bước, giọng run run

"Chú công an, thì ra chú là chú công an..."

Jungkook mím môi nhìn cô. Anh thấy hết sự đau đớn và tuyệt vọng trong đôi mắt bồ câu ấy. Anh không có lời nào giải thích, đây là công việc của anh, dù thời gian quay lại anh vẫn sẽ thi hành nhiệm vụ này - nhiệm vụ tiếp cận con gái nghi phạm tìm bằng chứng thi hành án.

"Lailisa... anh không giải thích gì hết, em biết cả rồi đấy. Anh chỉ muốn nói, cha em và em không giống nhau, em còn cả đường đời dài phía trước... hãy cố lên, em không phải gái hư, em là một cô gái còn rất trẻ, còn có thể sửa đổi để sống tốt!"

Jungkook khuyên rất chân thành. Lisa cúi đầu, ngăn nước mắt không rơi ra.

"Chú công an, tôi chỉ hỏi một câu: Tối hôm đó... là chú hay người khác?"

Cô nói mập mờ nhưng Jungkook liền hiểu, anh chớp chớp mắt, hơi khó khăn mà nói

"Tên Jaskson đang bị phòng điều tra cho vào diện số 1, không lâu nữa sẽ bị bắt thôi. Em không cần lo về hắn... Chuyện đêm đó.... Ừ, là anh!"

Lisa ngẩn đầu lên, đôi mắt ướt nhìn thẳng vào Jungkook. Cô không nói gì cả, đáp án này làm cô thấy mừng và cũng nhẹ nhõm. Lisa cười nhạt rồi quay lưng bỏ đi. Jungkook có chút hoảng hốt

"Em đi đâu? Đừng làm chuyện gì dại dột!"

Cô quay đầu, đôi mắt to lấp lánh, mái tóc đen dài nhẹ bay trong gió

"Đi làm, tôi đã xin làm phục vụ ở tiệm bánh kem được 2 tháng rồi... bây giờ tôi chỉ xài tiền do mình kiếm được!"

Nói rồi cô thẳng lưng đi ra khỏi đồn cảnh sát. Nắng sớm vẽ cái bóng dài mảnh mai trên nền đất.

Cô đi về phía mặt trời...

Kiên định...

Bình thản...

Cô đã thay đổi...

Jungkook đứng nhìn theo cô gái nhỏ, bất giác môi mỉm cười. Anh muốn nói với cô rằng: "Em không phải gái hư, em chỉ là một thiên thần sa ngã... Tạm biệt, một ngày nào đó chúng ta còn gặp lại!"

***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro