Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------Tiếp tục ---------

Ra viện, sức khỏe anh tốt hơn một chút. Tâm trạng của anh cũng thay đổi

_________________

Jungkook trầm mặc, không nói cười, không dịu dàng như ngày nào. Ánh mắt anh cũng cô tịch, phía trong luôn là một mảng lạnh lùng, dửng dưng.

Lisa thật nhớ nhung cử chỉ cốc đầu của anh, nhớ khi anh nhéo má, mắng cô ngốc và cười với cô. Anh bây giờ, cô cảm thấy lạnh lẽo quá, xa cách quá, cô không quen.

Buồn xong rồi, cô lại tự an ủi mình. Không sao hết, chỉ cần anh vẫn là anh của cô là được. Dù anh có thế nào, thì trong mắt cô anh luôn hào hảo.

Không đi được thì sao, cô có đôi chân đây rồi. Cô đơn thì sao, cô ở đây bên anh rồi. Cô nhất định sẽ khiến anh vui vẻ trở lại.

Tình yêu của cô đối với anh, không vì chiếc xe lăn đó mà vơi đi. Cô mỗi ngày đã yêu anh nhiều hơn một chút, sâu đậm thêm một chút.

Lisa không làm giúp anh tất cả mọi việc. Cô hiểu anh tự ái, cô không muốn chạm vào sĩ diện đàn ông trong anh. Những việc vệ sinh cá nhân, cô mặc anh làm. Lisa luôn tỏ ra làm ngơ, không để ý anh, nhưng lại lén chú ý từng chút, âm thầm cổ vũ.

Jungkook không lên tiếng phản đối, cũng không nhờ vả, họ cứ âm thầm bên nhau, như một cặp đôi hoà thuận.

Lúc hai người ngồi bên cửa sổ, cô hay hát vu vơ. Anh im lặng, nhưng cô biết anh đang nghe.

Cô nấu ăn, anh lặng lẽ ăn hết. Cô biết anh đang cảm ơn cô.

Cô đọc sách, anh nhắm mắt. Cô biết, anh đang cảm thụ.

Anh tiếp nhận chăm sóc của cô, đối với cô đièu đó thật hạnh phúc.

Có lẽ ông trời cũng biết đố kị, niềm vui của cô ngắn chẳng tày gang.

Hôm nay chính là một ngày như vậy.

_____________________

Ngoài cửa nhà anh đặt một đôi guốc cao gót, cô bước vào. Cô ấy đang ngồi trên sopha đọc sách, Anh gối đầu lên đùi cô ấy.

Túi hoa quả trên tay cô trượt xuống, lăn lóc khắp nhà.

Ngực trái bị đè nén nhức nhối, lòng bàn tay cô ứa mồ hôi. Jungkook của cô đây sao, vẻ mặt anh trông thật hạnh phúc, mỉm cười như vậy, hẳn là đang hưởng thụ. Nụ cười kia, rất lâu cô chưa được nhìn.

Cô ấy bỏ quyển sách xuống, đỡ đầu anh xuống ghế, tiến lại phía cô.

"Cảm ơn em đã chăm sóc cho Kookie, chị nghe anh ấy kể, em đã giúp đỡ anh ấy rất nhiều"

Cô ấy chìa tay chào hỏi, muốn bắt tay cô bày tỏ lòng thành.

Lòng cô chua chát. Cô ta cảm ơn cô. Tư cách của cô ấy thật cao.

Lisa chăm sóc Jungkook, vì cô yêu anh, không phải để đợi người con gái khác đến cảm ơn. Điều này, đối với cô lực sát thương quá lớn.

Lisa lẳng lặng nhìn Jungkook . Trái tim ê ẩm. Anh cũng nhìn về phía cô, nhưng ánh mắt anh thản nhiên, giống như thừa nhận, giống như chẳng có gì thanh minh.

Bốn mắt giao nhau hồi lâu. Cô kiềm chế để mình không bật khóc trước hai người họ. Jungkook bỗng cụp mắt, lên tiếng trước.

"Lisa ! Cô ấy là Ari, bạn gái của anh"

Hai chữ bạn gái tàn nhẫn đâm cô một nhát. Lisa chút nữa bật cười, cười vì đớn đau.

Đây không phải lần đầu cô thấy họ quấn quít. Ngày đó trong bếp, họ cũng thân mật trước mắt cô, nhưng lúc này, cô mới cảm thấy đau tận tâm can như vậy.

"Anh và cô ấy sẽ đi Mỹ, anh đã quyết định phẫu thuật"

Anh ngẩng đầu nhìn cô nói tiếp.

Cô nghe xong, trái tim chợt hoảng hốt. Chạy
lại nắm tay anh.

"Anh Jungkook, anh xác định phẫu thuật sao?"

Cô vội vàng hỏi. Vô tình quên đi sự có mặt của người khác. Với cô, sống chết của anh luôn đặt lên hàng đầu.

"Đúng vậy"

Anh thản nhiên đáp.

"Anh Jungkook? Nhưng bác sĩ đã nói tỉ lệ thành công rất thấp. Em thấy, sống như vậy cũng rất tốt, không cần phẫu thuật có được không?"

"Đủ rồi !!

Jungkook lớn giọng cắt đứt lời cô. Lảng tránh nhìn vào mắt cô.

"Đây là chuyện của anh, em đừng can thiệp. Thời gian qua, cảm ơn em. Bây giờ đã có Ari ở đây, em không cần lo"

Anh lạnh lùng nói. Tay cô vô thức buông tay anh ra. Giây phút đó tim anh co lại.

Lời của anh, từng câu đều làm thần kinh cô tê liệt. Anh không yêu cô, cô biết.

Cô, ngay cả quyền chăm sóc anh cô cũng không có, vì quyền đó thuộc về người anh yêu, vĩnh viễn không phải cô.

Cô im lặng hơn mười phút. Không khí trầm lắng.

"Anh hãy giữ gìn sức khoẻ, em sẽ cầu nguyện cho anh"

Cô cứng rắn giữ lấy trái tim bị thương, nói xong quay người bước đi. Phía sau cô, lòng anh khủng hoảng, đồng tử như phóng đại, cố gắng thu trọn hình ảnh cô vào tâm trí.

"Cảm ơn cô"

Cô không quay lưng lại, chỉ bỏ lại cho cô gái ấy một câu. Lời nói này, có lẽ chỉ cô mới hiểu.

Sau ngày đó, cuộc sống của cô đã không còn anh, thế giới của anh cũng đã loại cô ra. Hai người rời bỏ nhau....
___________________

Lisa vừa đi vừa nhảy nhót vui vẻ, chuông điện thoại reo.

"Taehyung ! Em nghe"

"Em quên hôm nay đã hẹn anh sao"

Bên kia truyền đến một giọng nam ấm áp. Cô giật mình, ngại ngùng nói.

"Taehyung! Em xin lỗi, em sẽ đến ngay"

"Không cần, em ở đâu, anh sẽ đến đón"

"Em ở trước quán cafe Z..."

Cúp điện thoại, cô nhẹ nhõm thở ra một hơi. Một tuần trước, cô đã đồng ý hẹn hò với Taehyung. Anh đã theo đuổi cô rất lâu.

Taehyung là một người đàn ông tốt, dịu dàng lại săn sóc.

Cô ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm. Từ khi anh rời đi, đã hai năm.

Cô đã từng mỗi ngày nghe ngóng tin tức về anh. Cho đến một năm trước, cô biết anh đã điều trị thành công. Anh tiếp quản công ty của ba mẹ, mở rộng thị trường bên đất Mỹ, kinh doanh phát triển rất lớn mạnh.

Cuối cùng, anh cũng đã hạnh phúc. Cô đủ dũng khí từ bỏ anh, thôi trông ngóng, chờ đợi.

Cũng một năm trước, bà ngoại cô qua đời, cô đau lòng, suy sụp.

Taehyung đã ở bên cạnh cô suốt quãng thời gian đó. Nếu không có anh, cô không biết vượt qua bằng cách nào.

Quá khứ không nên cố chấp. Cô đã cho Taehyung cơ hội, cũng như cho chính mình.

Taehyung vừa có mặt, anh đã bước xuống xe mở cửa cho cô, dịu dàng mỉm cười.

Lisa thấy hạnh phúc. Hoá ra, có một người yêu thương chăm sóc cho mình là cảm giác này.
__________________

Còn tiếp
Vương Nhã Hy.
Vote, cmt gì đi để tôi có động lực nào các cậuuuuuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chiinh