Chap 41 : Hắn ghen...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó tỉnh dậy, thấy mình nằm trên giường bệnh, bênh cạnh là mẹ nó. Vậy còn hắn, hắn đâu? Nó hoảng sợ lay tay mẹ nó

- Mẹ, Jungkook đâu, anh ấy đâu rồi? - Những giọt nước mắt lại thi nhau rơi trên khuôn mặt có phần xanh xao của nó

- Bình tĩnh lại đi con, Jungkook nó vẫn còn trong phòng phẫu thuật - Mẹ nó ôm nó vào lòng, trấn an

- Không được, con phải đến đấy - Nó giật phắt sợi dây truyền nước trên tay mình, dùng hết sức lực của bản thân chạy nhanh đến phòng phẫu thuật. Nó sợ nếu như đến trễ, hắn sẽ không tỉnh lại, sẽ rời xa nó mãi mãi. Nó cứ chạy mặc cho mẹ nó gọi. Vị bác sĩ già chậm rãi bước ra khỏi phòng phẩu thuật, vẻ mặt mệt mỏi. Nó lao đến, nghẹn giọng

- Bác sĩ, anh ấy sao rồi ?

- Tạm thời bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm. Chúng tôi sẽ đưa bệnh nhân đến phòng hồi sức, mọi người có thể vào thăm - Vị bác sĩ giọng trầm trầm, từ tốn nó với nó

Nó như trút bỏ được gánh nặng, lòng nhẹ hẳn. Cũng may là hắn không sao. Hắn hôn mê đến 3 ngày mới chịu tỉnh lại. Vừa tỉnh lại đã bị nó quở trách

- Ai bảo anh đỡ giúp em

- Anh vừa tỉnh lại đã không một lời hỏi thăm đã đành, lại còn chưng cái bộ mặt không hài lòng đấy ra - Hắn vì mới tỉnh lại, giọng khàn đặc. Nó không nói gì, vùi đầu vào ngực hắn

- Cũng may anh không sao. Anh mà có chuyện gì, em phải làm sao đây - Nó lại dỗi nữa rồi

- Anh xin lỗi

Nó cứ nằm lì trên người hắn đến lúc Taehyung bước vào mới thôi

- Em muốn anh ấy vào phòng phẫu thuật nữa hay sao mà nằm trên người anh ấy vậy hả? - Taehyung mắng

Nó nghe thế vội rời khỏi người hắn. Vết thương trên bụng hắn lại rỉ máu vì bị nó đè lên từ nãy đến giờ

- Để em gọi bác sĩ - Nó hốt hoảng

- Đừng gọi, anh không sao - Hắn kéo tay nó lại, cười ấm áp

Taehyung ngao ngán lắc đầu nhìn đứa em gái vụng về của mình

___________________________________

Hắn cũng đã khỏe lại hoàn toàn, vui vẻ xuất viện. Nó đang tập trung chơi game trên Ipad của hắn. Từ ngày hắn vào viện, nó phải tất bật đi diễn, về thì đến bệnh viện chăm sóc hắn mà bỏ bê cái game của mình.

Hắn thoải mái bước ra từ phòng tắm, đến ngồi cạnh, nghịch tóc nó. Nó đang tập trung, bị hắn làm phiền thì nổi cáu, quay sang thấy cái bộ dạng của hắn lại càng cáu hơn. Vì mới gội đầu nên tóc ướt. Hắn làm biến không lau khô tóc nên cứ để vậy

- Anh nhớ bác sĩ sao mà để tóc ướt vậy? - Nó chau mày, với tay lấy cái máy sấy tóc trong tủ, chuyên tâm sấy tóc cho hắn

- Anh biết em sẽ sấy tóc cho anh nên anh mới để tóc ướt - Hắn cười tươi rói

- Để xem sau này không có em ai sẽ sấy tóc cho anh - Nó mắng yêu hắn. Trong mắt mọi người hắn vô cùng chửng trạc, nghiêm túc trong lời nói cũng như hành động nhưng đối với nó sao hắn lại trẻ con vậy nè

- Tuần sau tập đoàn mở tiệc kỉ niệm 20 năm thành lập, em đi cùng anh - Hắn ôm lấy eo nó

- Vâng - Nó gật đầu đồng ý ngay, không cần phải suy nghĩ. Đối với nó, chỉ cần những việc hắn yêu cầu, bản thân làm được thì chắc chắn nó sẽ làm. Nó vẫn luôn cảm thấy có lỗi vì đã ép hắn vào tập đoàn làm việc

- Hôm đấy có giới truyền thông đến nữa đấy

- Em không đi đâu - Nó nghe nói đến truyền thông lập tức thoát lui. Nó biết một khi bước vào giới showbiz là phải chấp nhận bị nhiều người can thiệp, tò mò về đời tư nhưng thật sự mà nói nó rất sợ những scandals mà showbiz mang đến, thật sự rất mệt mỏi

- Em đã đồng ý rồi, không được đổi ý - Biết ngay là nó sẽ không đi nên hắn nói thế để dập tắt ý định của nó

Đành ngậm ngùi chấp nhận vậy. Nó đâu thể đổi ý

___________________________________

Cái ngày mà nó không mong đợi cũng đến. Hắn bảo nó chuẩn bị mọi thứ, sau đấy có xe đến đón vì hắn bận sắp xếp mọi thứ cho buổi tiệc nên không thể đi cùng nó. Cuối cùng nó chọn cho mình chiếc đầm dạ hội màu đỏ quyến rũ, ôm sát người, tôn lên cơ thể hoàn mĩ của nó

Buổi tiệc đã bắt đầu, nó có vẻ đến trễ thì phải, đang loay hoay tìm hắn thì va vào người khác

- Xin lỗi, do tôi không chú ý. Thật sự xin lỗi - Nó vội vội vàng vàng cúi đầu xin lỗi đầy thành ý

- Không sao đâu cô bé - Người con trai kia nói

Gì cơ? Hắn ta gọi nó là cô bé đấy, nó nhỏ đến vậy sao? Nó ngẩn mặt lên nhìn cho rõ cái con người cả gan gọi nó là cô bé. Anh ta hoàn mĩ chả thua gì hắn, khuôn mặt góc cạnh, đôi chân mày rậm, cả đôi mắt sâu đen láy kia nữa nhưng anh ta có phần ấm áp hơn hắn, anh ta cho người khác cảm giác ấm áp ngay lần đầu gặp

Người con trai kia thoáng ngây người trước vẻ đẹp của nó nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đưa tay chào hỏi

- Anh tên Minhyun (*) . Rất hân hạnh làm quen với cô bé - Anh ta nở nụ cười thân thiện ngụ ý muốn kết thân với nó

- Tôi tên Lisa nhưng anh đừng gọi tôi là cô bé được không? - Nó cũng đưa tay bắt lấy tay hắn, chào hỏi

- Lisa nhóm BLACKPINK? - Minhyun chợt nhận ra nó, vui vẻ nói

Nó cũng cười tươi gật đầu. Hắn đang trò chuyện với đối tác, thấy nó vui vẻ nói chuyện với người con trai khác thì hùng hổ đi đến, ung dung ôm eo nó để khẳng định chủ quyền.

- Xin chào tổng giám đốc Hwang - Tay còn lại đưa ra bắt tay với Minhyun. Anh ta hơi khựng lại khi nhìn thấy hắn ôm eo nó nhưng vẫn vui vẻ bắt tay với hắn

- Xin giới thiệu với anh, đây là vợ tôi - Hắn cười đắt ý nói với Minhyun. Ngay từ đầu, hắn đã nhìn thấy ánh mắt chiếm hữu của Minhyun dành cho vợ mình

- Chúng tôi xin phép - Hắn nắm lấy tay nó, kéo đi

- Vợ sao? - Minhyun nở nụ cười đầy ẩn ý sau khi hắn đi

Nó khó hiểu nhìn hắn, có vẻ hắn không hài lòng chuyện gì đấy. Nó không dám hó hé một lời, lầm lủi đi theo hắn như con mèo ngoan

- Anh không thích em quá thân mật với người đàn ông khác - Hắn chợt lạnh giọng quay sang nói với nó. Hắn vỗ dĩ là người có tính sở hữu cao, hắn không chấp nhận bất cứ ai ve vãn người phụ nữ của hắn

-Hóa ra là vì chuyện này mà anh không nói với em một câu nào từ nãy đến giờ. Anh ghen sao? - Nó nheo mắt nhìn hắn. Rõ ràng biết nó yêu hắn, vậy mà nghĩ lung tung hay thật sự hắn chưa hoàn toàn tin tưởng nó

- Không - Hắn rõ ràng đang ghen nhưng vẫn cứng đầu chối cãi

___________________________________

(*) Hwang Minhyun : là con trai tập đoàn H&M đứng thứ hai, xếp sau tập đoàn nhà hắn. Là người có tiếng trong giới kinh doanh, cũng là người đầy duyên nợ với nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro