Anh yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Môi hắn không chịu rời môi cô, mà thay vào đó bàn tay to lớn tham lam di chuyển xuống nơi sâu thẳm nhạy cảm của cô, hắn chạm nhẹ, làm cô phát run lên...

Lisa: A~ không...được...

Mùi hương trên người cô làm du͙ƈ vọиɠ của hắn sục sôi, chỉ tại cô quá mị lực làm hắn không kiềm được, hắn đã muốn ăn cô từ tối qua rồi...

Hắn tham lam dò từng đường cong trên người cô, làn da trắng nõn nà nhạy cảm, làm cô nóng như chưa từng được nóng.

- Lisa, tôi muốn em...

Hắn khẽ hôn cô, bàn tay to lớn di chuyển về phía sâu thẳm ẩm ướt đầy nhạy cảm của cô, hắn không chịu được liền xé toạc chiếc quần của cô, để lộ chiếc qυầи ɭóŧ ren màu trắng. Sự kiêu ngạo của hắn, sự bá đạo của hắn khiến cô bị chinh phục, cô sắp không chống cự nổi rồi.

Hắn ta thở gấp, bàn tay cởi chiếc qυầи ɭóŧ kia ra, miệng thì cất giọng đầy mê hoặc.

Jungkook: Gọi tôi là kook đi...

Lisa: Kook...ưm Kookie...

Cô run lên. Ngoan ngoãn nghe lời hắn. Cô chỉ cảm thấy bây giờ thật nóng. Bàn tay hắn thật khiêu khích cô.Chiếc qυầи ɭóŧ được cởi xạch ra để lộ nơi nhạy cảm của cô, cô xấu hổ kêu lên.

Lisa: Đừng...đừng...nhìn...

Hắn thấy vậy, liền cúi xuống nhấm nháp chỗ đó của cô. Làm cô không kiếm được mà kêu lên.

Lisa: A~~~~

Jungkook: Thật ngon...tiểu bảo bối em thật mê người...

Không chờ được nữa, hắn càng muốn ăn cô nhanh hơn.

Jungkook: Lisa, giúp tôi giải phóng nó đi nào....

A~ giọng nói đầy mị hoặc, thật giống bùa yêu, cô thở dốc, bàn tay bé nhỏ khẽ chạm vào chiếc qυầи ɭóŧ của anh.

Cô bất chợt hét lên.

Hôm qua cô vì nó mà ngất... thật đáng sợ...

Hắn ghé sát vào tai cô, thở gấp.

Jungkook: Nhanh lên...anh không chịu nổi nữa rồi...

Hắn ta thở gấp làm cô luống cuống, da thịt cô sắp bị hắn nghiền nát mất thôi.

Cô dùng hết sức kéo chiếc qυầи ɭóŧ xuống, cự long kia đã căng cứng từ lâu bất giác được giải phóng bởi bàn tay bé nhỏ của cô.

Cô bất giác ôm miệng.

To.. to thật đấy... lần thứ 2 cô thấy nó nhưng vẫn rất đáng sợ.. .Không ...dừng ...lại...

Jungkook: Bảo bối sẽ nhanh thôi, không đau đâu.

Hắn chơi đùa nơi nhạy cảm của cô làm cô phát lên những tiếng rêи ɾỉ khiến hắn hài lòng. Cô thở gấp gáp.

Jungkook: Bảo bối, thả lỏng nào...

Giọng nói nghe như bùa mê, làm đầu óc cô lú lẫn mà nghe theo. Cô như bị thôi miên bàn tay bé nhỏ chạm vào lồng ngực vạm vỡ của hắn.

Thật vững chắc.

Hắn ôn nhu gọi tên cô. Bàn tay vẫn không ngừng sờ mó khắp nơi trên người cô.

- Lisa, anh yêu em...

Cô sững sờ, lồng ngực đập liên hồi, rốt cuộc là sao.Anh... vào đây...

Jungkook thở gấp, rồi đâm thẳng cự long vào trong người Lisa

Cô đau đớn rên lên, đây là lần đầu tiên của cô.

- A~~~ đau quá...Không đau của anh đấy.

Jungkook chỉ biết cười với cô vợ xủa mình, xem ra thì phải bắt vợ làm hằng ngày cho quen mới
Jungkook thở gấp rồi nhìn đường máu chảy dài của cô, lòng hắn thắt lại, hắn chỉ muốn hung hăng chiếm đoạt cô thôi, cô quá mê người, hắn thực sự không kiếm lòng được.

Người con gái phía dưới hắn thật mê người, hắn muốn ăn cô, muốn cơ thể hắn và cô hòa làm một. Cô mơ màng, cả thân hình khẽ run lên. Nhiệt độ cơ thể hai người lúc này nóng hơn bao giờ hết.

Lisa: A~~~

Đôi chân thon dài của cô vòng qua eo hắn, cánh tay thì ôm chặt hắn.

Jungkook: Em...khít quá đấy... bảo bối

Lisa: Á ~ đau...đau quá...

Jungkook: Bảo bối, em thật có mị lực mà...

Lisa: Anh..anh...đừng nói nữa...

Lisa: A~~~~đau mà...dừng lại đi.

Rồi cứ hết lần này đến lần khác hắn đâm mạnh vào cô. Tạo ra cảm giác khoan ái giữa hai người.

Cặp đôi tựa như một bức tranh thủy mặc vậy... rất đẹp...

Sau một hồi khoan ái đi qua, trời đã chuyển tối...

Giờ đây ngay cả nhích mình cô cũng cảm thấy đau, trên người cô lúc này toàn và vết hôn nồng cháy mà hắn đã để lại.

Trời ơi... không ngờ lại đau đến như thế.

Cô ngất đi lúc nào không hay, hắn đày cô cả ngày...may mà cô ngất chứ không lại lẫn đêm nữa thì nửa tháng khỏi xuống giường quá...

Cô nằm gọn trong lồng ngực của hắn, hắn thật vạm vỡ...

Cô lén đưa tay sờ từng cơ múi trên người...

Chà... chắc thật nha... làn da vàng đồng thật mê người

Hắn bất giác chau mày, đôi mắt đang ngủ bỗng hé ra, ánh mắt họ chạm nhau. Nụ cười ngạo mạn trên môi hắn nhếch lên một cách điệu nghệ.

Jungkook: Thế nào...sờ đã không...hay là...

Lisa: KHÔNG......

Cô bất giác la lên, hắn ta thấy vậy cười xoa đầu cô.

Lisa: Á...đau...

Cơ thể cô giờ đây nặng nề hơn bao giờ hết... đau hơn cả trong tưởng tượng của cô.Anh xin lỗi.

Jungkook dụi đầu vào ngực Lisa tỏ vẻ ăn năn.

Lisa: Biết có lỗi rồi còn làm vậy...

Lisa hơi ngượng quay mặt đi chỗ khác.

Jungkook chau mày, hôn nhẹ trên môi Lisa

Jungkook: Anh sợ em sẽ bị người khác cướp mất...

Giọng nói bỗng trầm xuống, Lisaavcũng hơi bất ngờ...

Lisa: Chứ chẳng phải anh cần người để phát tiết à.
Anh không dùng bao sao hả?

Chết tiệt, lỡ mà có thai thì sao.

Hắn nghe xong lại tỏ vẻ không vui.

Jungkook Em nói vậy là sao? Chẳng lẽ em không muốn mang thai con của anh.

Mang...mang thai sao? Cô mới chỉ 22 tuổi thôi mà, cô không muốn làm mẹ sớm như vậy...

Lisa: Anh...đừng nói nữa.

Lisa lằng nhằng đẩy hắn ra, cô vẫn chưa đủ tự tin để làm mẹ.

Giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt cô.

Hắn thấy vậy liền hoảng sợ, vội vàng lau giọt nước mắt kia.

Vừa nãy còn như tiểu yêu tinh, bây giờ lại thành mèo con đáng thương rồi.

Jungkook: Đừng khóc nữa... Từ từ rồi có con cũng được....

Hắn hạ giọng nói với cô, giọng nói đầy trầm cảm, nhưng nó còn mang một ý khác.

Cô nghe vậy liền nín khóc.

Lisa: Anh... Cái tên xấu xa... Còn biếи ŧɦái nhất mà tôi từng gặp...

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy cô.

Lisa: Anh đừng hòng mà ôm tôi. Tránh ra...

Jungkook: Ngoan, đừng nhõng nhẽo, em mà càng làm vậy là anh sẽ càng muốn... Ăn em...

Cô nghe vậy bất giác rùng mình. Giọng nói của hắn thật bá đạo mà.

Hắn xoa đầu cô, yêu chiều hỏi.

Jungkook: Em đói chưa? Để anh xuống bếp làm đồ ăn cho em nha!!!

Cô sững sờ.

Hắn biết nấu ăn ư?

Cô ngoan ngoãn gật đầu.

Hắn bế cô lên, làm cô giật nảy mình.

Lisa: Anh làm gì thế? Đừng nói tính nấu tôi nha??? Ngườu tôi toãnương không à...không ngon đâu!!!

Cô giãy dụa, làm hắn bật cười, cái điệu bộ đó của cô thật dễ thương.

Jungkook: Em yên tâm...anh chỉ bế em đến bàn ăn thôi...không phải em không cử động được sao...

Hả...!

Anh ta... đang lo lắng cho mình sao?

Cô cảm thấy trái tim bé nhỏ càng ngày càng không yên phận, sao lại đập mạnh như vậy, chẳng lẽ cô...động lòng rồi sao???

Hắn ta thấy cô im lặng không nói gì, liền lên tiếng.

Jungkook:Thịt của em chỉ có thể để anh ăn thôi, tuy có hơi nhiều xương nhưng không sao vài hôm anh vỗ béo là được, như giờ chẳng phải...rất...vừa miệng sao...

Lại là cái giọng điệu trêu chọc.

Cô tưởng bở rồi, quan tâm gì chứ, hắn mãi mãi...chỉ là tên biếи ŧɦái thôi...

Hờ hờ...

Vãi cả động lòng....

Hắn bắt đầu đeo tạp dề vào, coi bộ rất chuyên nghiệp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro