Kế hoạch bắt em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 năm trước.

Trường THPT Soulbak.

Ngôi trường cấp 3 này tọa lạc tại vùng ngoại ô thành phố, không gian vô cùng yên tĩnh, có thể tránh xa được khói bụi thành phố là điều ai cũng muốn. Trường này khá rộng, do ngày xưa được một người Pháp lập nên, sau một vài lần tu sửa lại, nâng cấp lên, mới có diện mạo đẹp như vầy.

???: Thật vinh dự mà, em đồng ý về trường làm khách mời thật tốt mà.

Vị này là hiệu trưởng của trường, bụng phệ, đầu hói, gương mặt phúc hậu, đã gắn bó ở đây từ lâu lắm rồi.

Jungkook: Có gì đâu thầy, lâu lâu em cũng muốn về đây mà, từ ngày tốt nghiệp lên đại học bận rộn suốt, không thể về thăm các thầy cô được, thật là có lỗi.

???; Ha ha, em vẫn khéo nói chuyện như ngày nào, lần này khai giảng sẽ làm rất lớn, bởi vì năm nay số học sinh giỏi được tuyển thẳng khá nhiều.

Jungkook: Dạ, lâu rồi về thăm trường nhìn cũng không khác mấy thời em học ở đây.

???: Đúng rồi, có nhiều thầy cô đã nghỉ hưu về quê an dưỡng rồi.

Jungkook: Dạ.

...

*[ Tôi lạc quan giữa đám đông, nhưng khi một mình thì lại không, cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng...~~ ]

* nhạc chuông điện thoại.

???: Alo, được rồi tôi đến ngay.

Hiệu trưởng nói gì gì đó rồi gật đầu, cúp máy.

???: Em ở đây đợi thầy xíu, hiệu phó mới gọi thầy có chuyện gấp.

Jungkook: Vâng thầy cứ đi đi ạ. Em dạo quanh trường 1 mình cũng được mà.

Tôi lang thang nơi hành lang xưa mà tôi vẫn từng hát vang đánh đàn cùng với lũ bạn vậy mà thấm thoát đã 2 năm trôi qua. Thời gian đúng là không chờ một ai.

Nhìn khung cảnh trường nhộn nhịp vì chuẩn bị làm lễ khai giảng, lòng tôi cũng thấy nao nao.

...

Nắng sớm Thu khẽ nhẹ nhàng mơn man tà váy, mái tóc dài đen mượt xõa ngang vai, ánh mắt chăm chú đọc quyển sách, nụ cười tươi tắn nở trên môi.

Tôi mơ màng say đắm nhìn theo ánh mắt đó, nụ cười đó, không biết cô ấy đọc gì mà chăm chú thế.

Ánh mặt trời khẽ rọi, trái tim đập mạnh xao xuyến từ cái nhìn đầu tiên kia.

Vậy...cái này gọi là cảm nắng sao?

Lòng tối bối rối, ánh mắt vẫn không rời cô nửa bước, thật sự rất muốn đến bắt chuyện, nhưng lấy cớ gì đây?

Suy nghĩ của tôi bây giờ chỉ muốn mình biến thành cuốn sách kia, để bàn tay thon kia của em có thể chạm vào tôi, thật sự rất muốn biết cảm giác thế nào...

...

Tôi cứ ngẩn ngơ đứng từ xa ngắm em cho đến khi bị ai đó vỗ nhẹ vào lưng.

???: Em đợi thầy lâu không, tại loa phát có vấn đề, nên thầy đi hơi lâu.

Tôi giật nảy mình, quay lại, thì ra là thầy hiệu trưởng.

Jungkook: Thầy, cô bé kia là ai vậy ạ?

Thầy cười cười rồi rướn mắt ra nhìn, già rồi, mắt cũng lão hóa theo thời gian.

???: Cô bé đó à!

Jungkook: Vâng.

???: À, cô bé đó là một trong những học sinh xuất sắc được tuyển thẳng vào trường này đó, rất xinh đẹp phải không? Mấy năm học cấp 2 nghe nói luôn là hoa khôi của trường.

Trái tim nhỏ của hắn rung rinh, khuôn mặt hơi ửng lên, ánh mắt say đắm nhìn cô. Thật muốn bắt về nhà mà.

...

Cheayoung: Này! Cậu đang đọc gì mà chăm chú vậy? Lại luyện ngôn tình nữa hả?

Lisa ngước mặt lên nhìn, thì ra là Park Cheayoung, thánh xoài nhà cô đây mà.

Cô chỉ dơ bìa sách lên, khuôn mặt hí hửng nhìn Cheayoung.

Cheayoung,: Đạo Tình?

LisaỪ, biết mình thích ai nhất trong truyện này không? Anh Kim đấy, anh ấy lạnh lùng, cute vô đối lắm cơ, nói câu nào là bá đạo câu đó, thật ngưỡng mộ chị Nana mà, còn nữa nha, bốn con chim ưng nhà anh Kim, nhìn ai cũng dễ thương, cool boy hết.

Cheayoung: Cậu không sợ đi hắc lao hả? Thích một vé đi Châu Phi không?

Chaeyoung liếc nhìn, quyển này cô cũng đã đọc rồi.

CheaypungThôi vào lẹ đi, sắp đến giờ khai giảng rồi.

Lisa: Ừ...đi thôi!

...

Ánh mắt tôi vẫn dõi theo bóng lưng Lisa cho đến khi nó mờ dần rồi biến mất.

Lần đầu tiên tôi thấy mình ngơ ngẩn đến thế.

-----

Đêm ngày tương tư về em, nhớ mãi nụ cười đó, rồi cả ánh mắt đó, rồi ngồi trong lớp ngẩn ngơ cười như một thằng điên, thì ra cảm giác thích một người là như vậy, suốt ngày trong đầu chỉ nghĩ về người ấy, trái tim lại khẽ rung khi người ấy cười, ánh mắt họ chạm mình.

...

Ngày ngày ảm đạm cứ thế trôi qua, cho đến khi...

Tôi gặp lại em trong buổi tiệc của cha tôi. Dù em không biết tôi nhưng tôi cũng đã rất vui, vì ngày đêm cầu nguyện được gặp lại em của tôi cũng đã thành hiện thực rồi.

Jungkook: Cô bé đó là ai vậy ba?

Tôi giả ngu hỏi ba tôi.

Ông Jeon: Xinh lắm đúng không? Cô bé đó là con của chủ tịch Manoban, đồng thời cũng là vị hôn thê của con.

Jungkook: Hôn thê sao? Thật sao?

Lúc đó cảm xúc của tôi thực sự không biết diễn tả như thế nào, chỉ mong...em có thể lớn nhanh để tôi có thể rước em về làm vợ. Em quá xinh đẹp, tôi sợ sẽ mất em trong nháy mắt mất.

----

10 năm sau.

Vậy là tôi đã đơn phương em được 10 năm rồi, cái tuổi 30 này tôi đã làm được rất nhiều thứ, tôi muốn bản thân mình đủ trưởng thành để có thể dũng cảm mà đứng trước mặt em rồi nói "Anh yêu em, đã yêu 10 năm rồi".

Nhưng...

Tôi thật sự rất buồn khi nghe tin em đòi hủy hôn, tôi thật sự không biết là em không thích tôi hay là đã có người mình thương...

Nhưng mà em yên tâm, dù em có là hoa đã có chậu, thì tôi cũng nhất quyết đập chậu cướp hoa thôi, vì em là của tôi.

...

Và thế là kế hoạch này bắt đầu từ đó...

Hiện tại ::::

Hôm nay Lisa tan làm muộn, bước đi trên con hẻm vắng, cô hơi sợ, vì nơi này nghe đồn có ma, nên buổi tối không ai dám quanh quẩn ở đây cả.

Đang đi, bất chợt Lisa nghe thấy có tiếng bước chân vọng ra từ phía đằng sau. Chẳng lẽ là...

Lisa vớ ngay khúc gỗ đang để cạnh góc tường, quay đầu đập thật mạnh về phía sau.

Và sau đó...

Jungkook: Á...

Jungkook ta gục xuống, ôm đầu trông rất đau đớn.

Cô hoảng sợ quay lại.

Lisa: Ôi trời ơi! Tổng giám đốc.

Lisa hoảng sợ đỡ Jungkook dậy.

Thôi rồi, số phận của cô...

-----

Bệnh viện.

Sau khi băng bó xong, hắn ta ngồi gọn trên giường.

Lisa cúi đầu xin lỗi rối rít.

Lisa: Tôi xin lỗi, tôi không biết đó là anh, mong anh độ lượng không chấp kẻ tiểu nhân...

Anh ta im lặng một hồi rồi cất tiếng gọi.

Jungkook: Vợ ơi!

Lisa: Hả!!!? Cái quái gì thế này?

-----

Lisa: Bác sĩ, anh ấy bị sao vậy?

Jin: À, ngài ấy bị chấn động não nên bây giờ ý thức như một đứa trẻ lên ba vậy, do bị đập mạnh quá...

Ôi trời! Là do mình sao. Ôi, mẹ ơi, cứu con, con sắp mất việc rồi...

Đang đau đớn suy nghĩ thì một tiếng gọi ngọt ngào như kẹo vọng ra.

Jungkook: Vợ ơi! Vợ...

Hắn ta la lối om sòm, cô bất lực chạy vào.

Jungkook: Vợ ơi, chúng ta về nhà thôi.

Lisa: Vậy để tôi đưa anh về nhà của anh, anh đọc địa chỉ đi.

Hắn ta nghe vậy liền bĩu môi, lắc đầu liên tục.

Jungkook: Không nhớ.

Lisa: Vậy số điện thoại.

Anh ta lắc đầu.

Jungkook: Chúng ta về nhà vợ đi! Căn nhà nhỏ 2 trái tim vàng đó!

Hả! Nhà mình sao? Nhưng mà hắn bị vậy chắc không làm gì mình đâu, đằng nào thì mình cũng làm hắn bị vậy mà.

Jungkook ôm chầm lấy Lisa thân hình vạm vỡ bao trùm lấy cô, cứ nằng nặc đòi về nhà.

Jungkook: Về nhà, về nhà.

Lisa: Được rồi về nhà thì về nhà.

Cô vỗ về hắn, tự dưng lại thêm một đứa em trai.

Khóe môi hắn khẽ cong lên một điệu cười ngạo mạn.

Hôm nay Lisa lại tan làm về trễ.

Thấy Jungkook ở nhà đang ngồi ngoan ngoãn xem tivi, lòng Lisa cũng thấy vui, rõ ràng thân hình là của một người đàn ông trưởng thành nhưng lại mang bộ não của một đứa trẻ lên ba. Thấy cô hắn cất tiếng hỏi.

Jungkook: Vợ ơi, em về rồi hả, có mệt không?

Lisa: Cảm ơn anh, anh cứ coi tivi tiếp đi.

Lisa mệt mỏi trả lời hắn. Rồi nhanh đi thẳng đến phòng tắm.

Jungkook thấy vây, đôi mắt liền hiện lên vẻ nguy hiểm, hắn móc điện thoại ra, bấm một dãy số lạ.

Jungkook: Cậu điều tra cho tôi hôm nay những người nào đã bắt Lisa làm việc đến tận khuya, đuổi việc hết cho tôi.

Giọng nói của Jungkook lạnh như băng quả quyết từng chữ.

Đầu dây bên kia chỉ đáp một tiếng "dạ".

Jungkook: Còn hồ sơ???

Jihoon: Dạ, tôi đã để ở trên bàn.

Nói xong hắn ta tắt máy, tháo bỏ lớp vỏ lạnh lùng thay vào đó là lớp vỏ trẻ con. Cô vừa từ phòng tắm đi ra.

Jungkook: Vợ ơi, mình chơi trò vợ chồng đi.

Hả!!! Cô hốt hoảng giật mình.

Hắn ta... giả ngốc hay ngốc thật thế???

Lisa: Được. Tôi cũng đang rảnh.

Jungkook: Vậy thì nếu là vợ chồng mình phải đăng kí kết hôn phải không?

Hắn ta ngu ngơ hỏi.

Lisa: Đúng vậy.

Jungkook: Vậy vợ kí vào đây đi.

Jungkook lôi ra một tờ giấy.

Trời, trò trẻ con. Lisa không suy nghĩ gì mà cứ thế kí tên vào. Khoé môi Jungkook khẽ cong lên

Lisa: Xong rồi đó, rồi tiếp theo phải làm gì?

Hắn ta không nói gì liền chạy ngay vào phòng tắm.

Lisa ngơ ngác nhìn, rốt cuộc là sao.

-----

5" sau.

Phòng tắm bốc mùi hơi nước, hương thơm ngào ngạt đầy mị hoặc. Bên trong vang ra tiếng nói trầm ấm, nhưng đầy ý đồ xấu xa.

Jungkook: Vợ ơi! Động phòng nào!

Jungkook bước ra từ phòng tắm, những giọt hơi nước vẫn còn đọng lại trên mái tóc hắn, hắn ta chỉ quấn mỗi cái khăn tắm phía dưới, để lộ thân hình vạm vỡ, sáu múi.

Ôi mẹ ơi!

Cô đưa tay sờ mũi, may mà chưa chảy máu.

Lisa: Anh...anh không bị ngốc, anh lừa tôi.

Jungkook tiến lại gần cô, ép cô xuống giường.

Lisa: Phòng anh bên cạnh. Đây là phòng tôi.

Cô ngượng ngùng, mùi hương trên người hắn thật nam tính.

Jungkook: Em nói gì lạ vậy, chúng ta đã kết hôn rồi mà, ngủ chung với nhau là chuyện nên làm mà.

Lisa; Gì chứ???? Anh điên rồi

Hắn ta lừa mình, tất cả, kể cả tờ giấy vừa nãy. Cô sững sờ, hắn ta đích thị là sói đội lớp thỏ mà.

Anh ta cong cong khoé môi, khẽ cười.

Jungkook: Vợ ơi! Động phòng nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro