LL 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GTNV
LÂM NGẠN TUẤN 29 TUỔI THIẾU GIA KIÊM CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN LÂM THỊ LẠNH LÙNG TÀN NHẪN BANG CHỦ TV... CÓ HÔN ƯỚC VỚI HUỲNH GIA VÀ EM GÁI LÀ VĂN...RẤT CƯNG CHIỀU CÔ

LÂM TRÍ VĂN 19 TUỔI TIỂU THƯ TẬP ĐOÀN LÂM THỊ LẠNH LÙNG TÀN NHẪN NHỊ TỶ TV... CÓ ANH TRAI LÀ NGẠN TUẤN













































Chap 1
Tại đất nước Trung Hoa xinh đẹp...

Tại phòng anh và cô...

Văn : anh 2...

Ngạn Tuấn : hửm...

Văn : ngày mai về Hàn cơ...

Ngạn Tuấn : anh ko về...

Văn : ở đây cũng 7 năm rồi đó anh 2

Ngạn Tuấn : anh ko muốn về...

Văn : anh 2..."kéo anh ngồi dậy ".Anh 2 mau dậy để soạn vali này

Ngạn Tuấn : ko...

Văn : đừng trách em độc ác...

Ngạn Tuấn : muốn làm gì anh...

Cô ko nói gì nhảy lên giường, cô ngồi lên người anh rồi chọt lét anh...

Ngạn Tuấn : nhột..."nhịn cười "

Văn : anh dậy đi rồi em ko chọt nữa...

Ngạn Tuấn : ko..."nằm xuống giường "

Văn : đồ đáng ghét...

Ngạn Tuấn : nói gì đó em gái của anh

Văn : em nói anh là cái đồ đáng ghét á " bịt miệng "

Ngạn Tuấn : hửm..."nhướng mày "

Văn : đồ đáng ghét " bịt miệng "

Ngạn Tuấn : muộn rồi...

Văn : anh 2 " nũng "

Anh ko nói gì mà hôn lấy đôi môi căng mọng của cô, luồn lưỡi vào trong quét hết mật ngọt trong miệng cô...

Văn : ưm..."phối hợp "

Anh nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc...

Anh cuối xuống cắn mút chiếc cổ trắng nõn của cô để lại những vết hiskey đỏ chót...

Cô ko nói gì chỉ mếu rồi tay đánh nhẹ vào vai anh...

Văn : huhu..đồ đáng ghét

Ngạn Tuấn : tại em mà..."cười "

Văn : anh còn cười nữa hả..."mếu "

Ngạn Tuấn : haha " cười cưng chiều "

Văn : tại anh ko chịu dậy soạn vali chi

Ngạn Tuấn : anh ko cười nữa..."nhịn "

Văn : đỏ cổ em hết rồi kìa...

Ngạn Tuấn : đẹp mà...

Văn : anh còn nói nữa hả anh 2...

Ngạn Tuấn : ngủ đi...

Văn : ko muốn đâu...

Ngạn Tuấn : ngoan..."kéo cô nằm xuống giường rồi ôm cô vào lòng "

Cứ như vậy cho đến chiều tối

Văn : anh 2... dậy đi...tối rồi

Ngạn Tuấn : ukm...

Văn : anh 2...em đói rồi

Ngạn Tuấn : được rồi... xuống nhà, sáng giờ ko có ăn gì rồi

Văn : tại anh chứ ai... bế em...

Ngạn Tuấn : ko..."cười "

Cô ko nói gì hôn vào môi anh...

Anh ko nói gì mà bế cô xuống nhà...

Tại phòng khách

Anh bế cô vào thẳng phòng ăn...

Tại phòng ăn...

Để cô ngồi xuống ghế rồi cuối xuống...

Ngạn Tuấn : muốn ăn gì...

Văn : em muốn ăn...

Ngạn Tuấn : được " xoa đầu cô, rồi đeo tạp dề rồi nấu ăn "

Anh đang nấu giữa chừng... Cô đi lại ôm eo dựa đầu vào lưng anh...anh quay lại hỏi...

Ngạn Tuấn : sao " ôm cô nói "

Văn : em buồn ngủ...

Ngạn Tuấn : ngoan... ăn tối xong đi rồi ngủ..."xoa đầu cô "

Văn : nae...

Anh ko nói gì bế cô lại ghế ngồi rồi tiếp tục nấu ăn...

Sau khi anh nấu và bày ra bàn xong...

Ngạn Tuấn : ăn đi cô nương nhỏ à...

Văn : nae " cười tươi "

Anh, cô cùng nhau ăn tối và nói chuyện vui vẻ với nhau...

Sau khi ăn xong...

Tại phòng khách...

Văn : anh 2... tóc em dài hơn này...

Ngạn Tuấn : sao...

Văn : em muốn cắt cơ...

Ngạn Tuấn : muốn cắt tới đâu...

Văn : ngang vai cơ...

Ngạn Tuấn : được...

Văn : nae " cười tươi "

Sau khi anh cắt xong cho cô...

Văn : nae "cười tươi,hôn nhẹ môi anh"

Ngạn Tuấn : thích lắm hả...

Văn : nae " cười tươi "

Ngạn Tuấn : về phòng tắm rồi đi ngủ...

Văn : nae...

Tại phòng anh và cô...

Sau khi tắm xong thì anh và cô lên giường ôm nhau ngủ đến sáng...

Sáng hôm sau

Văn : ưm...anh 2 " phối hợp với anh "

Ngạn Tuấn : hửm...sao

Văn : mệt rồi...

Anh ko nói gì mà chỉ bế cô vào nvs, tắm rửa sạch sẽ cho cô...bế cô để lên ghế mây rồi thay grar giường... Sau khi thay xong...anh bế cô lại giường...

Văn : đau..." nheo mày, ôm cổ anh "

Ngạn Tuấn : ngoan...

Sau khi anh thoa thuốc vào cho cô...

Anh kéo áo cô xuống rồi nói...

Ngạn Tuấn : xong rồi... xuống nhà ăn sáng thôi nào " bế cô "

Văn : dạ..."ôm cổ anh "

Anh bế cô xuống nhà...

Tại phòng khách

Cụ thể là phòng ăn...

Văn : anh 2...đóii " dụi đầu vào cổ anh"

Ngạn Tuấn : muốn ăn gì nào..."ôn nhu, ngồi xuống ghế rồi để cô lên đùi "

Văn : em muốn ăn...

Ngạn Tuấn : ukm, được rồi... chiều em hết " xoa eo cô nói "

Văn : nae..."ôm cổ, dựa vào lòng anh "

ĐE : Đại Bang Chủ...

Ngạn Tuấn : để trên bàn rồi đi đi...

ĐE : dạ " rời đi "

Một lúc lâu sau...

Cửa phòng ăn được mở ra...

Đập vào mắt họ là cô đang ngồi trên đùi mặt đối diện với anh...rất gần

Nhất Bác : e hèm...anh em tụi mày nha

Ngạn Tuấn : sao " đút cô ăn "

Trình Tiêu : tụi em có dám nói gì đâu

Thừa Thừa : khi nào anh về Hàn...

Ngạn Tuấn : ko về...

Văn : anh ko về vậy em về nha...

Ngạn Tuấn : ko...

Văn : ngày mốt về Hàn...

Ngạn Tuấn : về sớm vậy...

Văn : 7 năm rồi đó anh 2...

Khiết Quỳnh : à hình như lúc anh với bé Văn đi là con bé nó mới 12 tuổi phải ko...

Ngạn Tuấn : ukm...

Văn : vậy... mọi người có về ko...

Lý Thần : tất nhiên là có rồi...

Văn : Thần Ca, Băng Tỷ..."cười tươi "

Băng Băng : ayza bé Văn của chị...

Cứ như vậy cho đến ngày về Hàn...

Tại phòng anh, cô

Ngạn Tuấn : dậy nào...hôm nay chúng ta về Hàn...

Văn : bế em...

Anh ko nói gì mà bế cô vào nvs, tắm rửa thay đồ cho cô rồi bế cô ra ngoài

Ngạn Tuấn : tỉnh chưa...

Văn : nae..."ôm eo anh "

Lý Thần : rồi 2 anh em tụi mày có về Hàn ko... về mà còn ở đó ôm nhau nữa

Ngạn Tuấn, Văn : anh xuống trước...

Lý Thần : nhanh lên " đi xuống nhà "

Ngạn Tuấn : nào... dậy đi

Văn : nae...

Anh xách vali mình, và cô xuống nhà, cô lấy túi xách, và cầm điện thoại của mình và anh xuống nhà...

Tại phòng khách

Băng Băng : 2 anh em tụi mày gì đâu mà lâu dữ vậy...

Ngạn Tuấn : do nướng...

Lý Thần : được rồi... đến sân bay

Nói rồi 8 người ra xe lên xe rồi TX lái xe đến sân bay

Tại sân bay Bắc Kinh...

8 người mở cửa bước xuống xe...lấy vali xuống rồi đi vào trong làm giấy và lên máy bay...

Một tiếng sau...

Lúc này máy bay sắp cất cánh...

Cô thì dựa vào lòng anh ngủ ngon lành... còn anh thì xoa lưng cho cô dễ ngủ hơn...

5 tiếng sau thì...8 người cũng đã xuống máy bay...

Tại sân bay In Cheon Hàn Quốc

Băng Băng : em chưa nói Ba Mẹ Lâm biết hả Tuấn...

Ngạn Tuấn : em chưa nói...

TX : Đại Thiếu Gia...

Ngạn Tuấn : đem vali để vào cốp sau đi rồi về Lâm Gia...

TX : dạ..."đem vali 8 người để vào cốp"

Mọi người lên ghế sau...

Anh bế cô để vào ghế sau rồi cũng lên xe ngồi... để đầu cô dựa vào vai mình, TX lên xe lái xe về Lâm Gia...

3 tiếng sau cũng đã về đến Lâm Gia...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Ngạn Tuấn : Văn... dậy... tới nhà rồi...

Văn : nae " dụi mắt "

Ngạn Tuấn : ko dụi " nắm tay cô lại "

Văn : nae...

Mọi người mở cửa bước xuống xe...

All Quản gia, NL : mừng Đại Thiếu Gia, Tiểu Thư đã về " cúi đầu "

Ngạn Tuấn : đem vali tôi và con bé về phòng rồi để đồ vào tủ...

All NL : dạ..."đem vali anh, cô đi "

8 người đi vào nhà...

Tại phòng khách...

Văn : Ba Mẹ ơi " chạy vào nhà "

Lâm Lão Gia : con gái... về rồi đó hả

Văn : nae " cười tươi ". Mẹ

Lâm Phu Nhân : con gái " ôm cô "

Văn : con nhớ Ba Mẹ lắm " ôm Mẹ "

Lâm Lão Gia : mấy đứa cũng về nữa đó hả con...

Nhất Bác : dạ..."cười "

Văn : đây là..."nhìn Thảo "

Lâm Phu Nhân : đó là Thanh Thảo, có hôn ước với anh 2 con...

Văn : hả " bất ngờ, quay qua nhìn anh"

Ngạn Tuấn : đừng nhìn anh...anh ko biết chuyện này...

Lâm Lão Gia : do ép buộc thôi con...

Văn : nhưng cũng phải gọi là chị dâu chứ...đúng ko chị

Thảo : à ukm...

Lâm Phu Nhân : mấy đứa đi đường mệt rồi... về phòng nghỉ ngơi đi con

8 người : dạ...

Mọi người đều đi về phòng...

Tại phòng cô...

Cô nằm trên giường mà ko ngủ được...

Cô ko ngủ được là vì... lúc ở bên Trung Anh và cô ngủ chung...anh ôm cô, còn giúp cô xoa lưng để cô dễ ngủ

Văn : huhu...tại sao lại ko ngủ được chứ " nằm lăn qua lăn lại "

Cô vẫn nằm đó lăn qua lăn lại mà ko để ý có một chàng trai mở cửa đi vào rồi khóa cửa lại...cô ngồi bật dậy thì...

Văn : anh 2...

Ngạn Tuấn:hửm..."ngồi xuống giường"

Văn : huhu anh 2...em ko có ngủ được " nũng,ngồi lên người anh,ôm cổ anh "

Ngạn Tuấn : ngoan...dỗ em ngủ

Văn : nae..."rúc sâu vào lòng anh "

Anh cô cũng ngủ đến sáng...

Sáng hôm sau

Tại phòng cô...

Ngạn Tuấn : dậy thôi nào...

Văn : huhu...em ko muốn dậy đâu mà " nũng, rúc sâu vào lòng anh "

Ngạn Tuấn : ngoan nào..."xoa eo cô "

Văn : bế em...

Ngạn Tuấn : hảo a

Anh bế cô vào nvs tắm rửa, thay đồ cho cô rồi bế cô ra ngoài...

Ngạn Tuấn : nào..."sấy tóc cho cô "

Văn : nae..."ôm eo anh "

Ngạn Tuấn : dậy đi nào...

Văn : nae...em biết rồi " đứng dậy, nhưng vẫn dựa vào người anh "

" Cốc cốc "

Anh để cô xuống giường rồi đi ra mở cửa ra...thì

Thảo : Anh...Ba Mẹ kêu anh với bé Văn xuống ăn sáng...

Ngạn Tuấn : xuống trước đi...

Thảo : dạ..."đi xuống nhà trước "

Anh khóa cửa lại rồi đi lại giường...

Ngạn Tuấn : xuống ăn sáng thôi nào...

Văn : nae...cõng em đi

Ngạn Tuấn : nào lên đây " hạ người "

Văn : nae " phóng lên vai anh "

Tay anh bợ dưới mông để cô ko bị té...

Anh cõng cô xuống nhà...

Cụ thể là tại phòng ăn...

Lâm Lão Gia : nào...2 anh em ngồi xuống ăn sáng đi này...

Ngạn Tuấn, Văn : dạ..."để cô xuống ghế rồi ngồi xuống kế cô "

Mọi người cùng nhau ăn sáng và nói chuyện với nhau...

Sau khi ăn xong...

Tại phòng khách...

Văn : Ba Mẹ... hình như ở nhà có nhà bơi đúng ko...

Lâm Phu Nhân : đúng rồi con...

Văn : con muốn bơi...

Lâm Lão Gia : được con gái...Tuấn, đi theo trông con bé đi con...

Ngạn Tuấn : con biết rồi...

Văn : con lớn rồi mà...

Ngạn Tuấn : em muốn đi ko...

Văn : nae...

Ngạn Tuấn : về phòng thay đồ đi...

Văn : dạ..."đi thôi " kéo anh về phòng "

Ngạn Tuấn : từ từ thôi...té bây giờ đó

Văn : dạ..." anh, cô về phòng "

Trình Tiêu : tụi con cũng về phòng thay đồ để đi bơi đây...

Lâm Phu Nhân : ukm...mấy đứa đi đi, Thảo muốn tắm thì lên thay đồ đi

Thảo : dạ..."đi về phòng "

Tại phòng cô...

" Cốc cốc "

Cô đi ra mở cửa...

Văn :Băng Tỷ, Tiêu Tỷ, Quỳnh Tỷ...3 chị vào đi

Khiết Quỳnh : ukm..."đi vào phòng "

Băng Băng : ayza...em gái tôi đẹp quá vậy ta ơi...

Văn : hihi " cười tươi "

Trình Tiêu : Văn...tụi chị nói thật nha

Văn : vậy 3 chị nói đi...

Khiết Quỳnh : sao ốm quá vậy...chỉ tụi chị với coi...

Văn : hả..."bất ngờ, đỏ mặt "

Băng Băng : 2 đứa chọc con bé hoài, nó đỏ mặt rồi kìa...

Văn : Băng Tỷ...chị còn chọc em nữa

Băng Băng : được rồi...ko chọc em nữa

Văn : nae " cười tươi "

Trình Tiêu : bây giờ thay...ra rồi mặc thêm cái áo vào vào...

Văn : dạ...

Sau khi 4 người thay xong...

Khiết Quỳnh : Băng Tỷ...trong 4 người chúng ta bé Văn là đẹp nhất đó nha

Văn : hứ..."mặc áo choàng vào "

" Cốc cốc "

Cô đi ra mở cửa...

Nhất Bác : 4 chị em xong chưa vậy

Văn : dạ...xong hết rồi ạ...

Thừa Thừa : xong rồi thì đi xuống...

Nói rồi 6 người cũng đi xuống nhà bơi của Lâm Gia...

Tại nhà bơi của Lâm Gia

Văn : anh 2...em xuống bơi nha...

Ngạn Tuấn : xuống bơi đi...đừng bơi sâu quá

Văn : nae..."cô nhảy xuống hồ bơi "

Thảo cũng đi ra rồi nhảy xuống bơi...

Văn: Băng Tỷ, Tiêu Tỷ, Quỳnh Tỷ...3 chị cũng xuống bơi đi

Băng Băng : được...

3 người cũng nhảy xuống bơi...

Tại chỗ cô, và 3 người

Văn : em có ý này này...

Trình Tiêu : ý gì... nói nghe chơi coi

Văn : là...

Khiết Quỳnh : ý hay đó " nhướng mày"

Văn : đầu tiên là Bác Ca...Tiêu Tỷ

Trình Tiêu : được...

30p sau Nhất Bác, Lý Thần, Thừa Thừa cũng đã xuống nước... nhưng chỉ còn Anh vẫn đang nằm ở trên ghế...

Văn : anh 2...đi xuống chơi " nũng "

Ngạn Tuấn : ko...

Văn : đi mà anh 2 đi xuống chơi đi mà " ngồi xuống ghế anh đang nằm rồi ôm cổ anh "

Ngạn Tuấn : thôi được rồi cô nương... " bế cô lên rồi đi lại nhảy xuống hồ "

Anh làm cho cô ho sặc sụa...

Văn : anh 2...em sặc nước rồi

Ngạn Tuấn : tại em mà " cười "

Văn : anh 2 " đánh nhẹ vào vai anh "

Anh ko nói gì mà kéo gáy cô hôn vào môi cô...cùng cô lặn sâu xuống nước

Băng Băng : 2 anh em tụi này... vậy là chết rồi " thở dài, nhìn Thảo "

Thảo : dạ... chắc họ là anh em bình thường thôi mà..."cười "

Lúc nào tại chỗ anh và cô...

Anh ôm lấy gáy cô mà ấn sâu vào nụ hôn... luồn lưỡi vào trong quét hết mật ngọt trong miệng cô

Văn : ưm..."phối hợp với anh "

Anh nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc...

Rồi anh cuối xuống cắn mút chiếc cổ trắng nõn của cô... rồi để lại những vết hiskey đỏ chót...

Văn : ưm..."ôm cổ anh "

Cô ôm vai anh rồi bơi lên mặt nước...

Lúc này ở mặt nước

Lý Thần : ayza... làm gì mà lặn ở dưới lâu vậy 2 đứa...

Anh, cô ko nói gì mà chỉ cười...

Nhất Bác : ayza...sao cổ bé Văn đỏ chót vậy ta ơi...

Văn : do muỗi á Bác Ca..."liếc anh "

Thừa Thừa : con muỗi này 1m80 nha...

Văn : Thừa Ca..."đỏ mặt "

Khiết Quỳnh : sao đỏ mặt rồi em gái...

Văn:là tại anh đó anh 2 "đánh vai anh"

Ngạn Tuấn : sao tại anh " cười "

Văn : anh còn cười nữa...

Mặc dù đang ở dưới nước...nhưng anh để cô ngồi lên đùi rồi tay ôm eo cô...cô thì ôm vai anh...

Lý Thần : quá trời quá đất...

Anh, cô cũng ko nói gì mà chỉ cười...

Băng Băng : nói đúng quá nên chỉ biết cười thôi hả 2 đứa...

Anh, cô nhìn nhau rồi cười...

Ngạn Ngọc : hello mọi người " đi vào "

Trình Tiêu : bé Ngọc về rồi đó hả...

Ngạn Ngọc : dạ..."cười ". Ayza...anh họ em với bạn Văn đang làm gì vậy ta...

Nhất Bác : mày nhìn thì cũng biết rồi mà em...

Ngạn Ngọc : dạ..."nhảy xuống bơi "

Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...

Văn : ắc xì...

Ngạn Tuấn : ko tắm nữa...lên được rồi

Văn : anh 2...

Ngạn Tuấn : 3 tiếng rồi...

Văn : em muốn tắm nữa cơ..."nũng "

Ngạn Tuấn : ko...lên

Văn : anh 2...ắc xì

Ngạn Tuấn : ko cãi..."bế cô lên "

Văn : dạ..."buồn ". Ắc xì...

Ngạn Tuấn : bệnh rồi..."để cô lên ghế "

Văn : nae..."cô ngồi yên để anh mặc áo choàng vào cho cô ". Ắc xì...

Ngạn Tuấn : bệnh rồi...vào nhà thay đồ rồi anh 2 sấy tóc...

Văn : nae...

Cô đi trước rồi anh đi theo sau cô...

Thừa Thừa : chúng ta cũng lên thôi, cũng 3 tiếng rồi...

Nói rồi mọi người và Thảo cũng lên...

Tại phòng cô

Văn : anh 2... bế em

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng rồi xoa đầu cô rồi bế cô vào nvs...

Một lúc lâu sau... Anh bế cô ra rồi để cô lên giường...

Văn : ắc xì..."xoa mạnh mũi "

Ngạn Tuấn : đừng dụi nữa...đỏ hết mũi rồi " nắm tay cô để ko dụi mũi "

Văn : nae...ắc xì

Anh ko nói gì mà chỉ xoa đầu cô rồi sấy tóc cho cô...

Sau khi anh sấy tóc xong cho cô...

Văn : ắc xì...huhu

Ngạn Tuấn : đổi giọng rồi...

Văn : anh 2...em mệt

Ngạn Tuấn : ayza...bệnh rồi " bế cô lên giường rồi đắp chăn lại cho cô".Ngủ đi " xoa đầu cô "

Văn : nae..."nhắm mắt lại ngủ "

Còn anh thì hôn nhẹ vào môi cô rồi tắt đèn...anh đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại... rồi đi xuống nhà

Tại phòng khách

Lâm Lão Gia : con bé ngủ rồi hả con...

Ngạn Tuấn : con bé tắm lâu quá nên giờ bệnh rồi nên ngủ rồi Ba...

Lâm Phu Nhân : hả...con bé bệnh rồi sao..."lo lắng "

Ngạn Tuấn : ngâm hồ bơi lâu... với về phòng còn đòi tắm lại...

Lâm Lão Gia : con bé này đúng thật là

Ngạn Tuấn : thôi... con vào nấu cháo cho con bé...

Lâm Phu Nhân : ukm đi đi con...

Ngạn Tuấn : dạ..."đi vào phòng bếp "

Cứ như vậy cho đến 30p sau thì anh đã nấu cháo xong...

Anh đi lên phòng cô...

Tại phòng cô...

Ngạn Tuấn : Văn...

Văn : anh 2..."khàn giọng "

Ngạn Tuấn : mau dậy xuống ăn cháo rồi còn uống thuốc...

Văn : em ko muốn uống thuốc...

Ngạn Tuấn : ngoan...

Văn :đắng lắm "dựa đầu vào lòng anh"

Ngạn Tuấn : ko đắng đâu "xoa đầu cô "

Văn : anh 2 nói thật ko...

Ngạn Tuấn : anh 2 nói thật...

Văn : ắc xì...ắc xì " dụi mạnh mũi "

Ngạn Tuấn : ngoan...đừng dụi đỏ hết mũi rồi kìa"nắm tay cô lại "

Văn : nae... bế em

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng xoa đầu rồi bế cô xuống nhà...

Tại phòng khách

Anh nhẹ nhàng để cô lên ghế sofa... xoa đầu cô rồi nói...

Ngạn Tuấn : ngồi đây đi...

Văn : dạ..."ôm Mẹ Lâm "

Lâm Lão Gia : Thảo à... con cũng đừng có suy nghĩ nhiều...lúc con bé bệnh thì nó rất bám người...đặc biệt là anh 2 nó

Thảo : dạ...ko sao đâu ạ

Anh đem cháo và ly sữa ra rồi để lên bàn cho cô...

Ngạn Tuấn : ăn đi rồi uống thuốc..

Văn : ăn cháo thôi được ko anh 2

Ngạn Tuấn : ko... ăn cháo ko thì sao mà hết bệnh được...

Văn : nhưng mà thuốc đắng lắm...

Ngạn Tuấn : thuốc ngọt lắm ko có đắng đâu...

Văn : thật ko anh 2...

Ngạn Tuấn : anh 2 nói thật... ăn cháo rồi hả uống thuốc... quản gia...

Quản gia : dạ...Đại Thiếu Gia

Ngạn Tuấn : dì lấy cho con bé ly nước ấm...

Quản gia : dạ...

Một lúc sau.. quản gia đi ra trên tay ly nước ấm rồi để lên bàn cho cô...xong rồi rời đi...

Ngạn Tuấn : mau ăn đi...nguội là ko ngon nữa đâu...

Văn : dạ...

Một lúc sau...cô cũng ăn hết tô cháo

Ngạn Tuấn : được rồi...còn uống thuốc nữa là xong "đưa thuốc cho cô "

Văn : nae...

Cô định uống từng viên thì...

Ngạn Tuấn : đừng uống từng viên... sẽ bị đắng với ói đó...

Văn : dạ...

Sau khi cô uống thuốc xong...

Văn : đắng quá " nhăn mặt "

Ngạn Tuấn : haha...kẹo nè cô nương... "cười rồi đưa kẹo đã bóc ra cho cô "

Cô lấy viên kẹo từ tay anh mà ăn...

Văn : hứ... vậy mà ngọt hả anh 2

Ngạn Tuấn : anh nói vậy em mới chịu uống thuốc đó...

Văn : huhu Ba Mẹ...anh 2 chọc con kìa " ôm Mẹ Lâm "

Lâm Phu Nhân : anh 2 con làm vậy con mới chịu uống thuốc đó con gái...

Văn : huhu, đắng quá à...

Ngạn Tuấn : ngậm kẹo rồi mà còn đắng nữa hả...

Văn : chứ gì nữa anh 2...

Ngạn Tuấn : ukm...em thuốc đắng mới mau hết bệnh

Văn : dạ...

Ngồi nói chuyện được một lúc thì...

Do tác dụng của thuốc nên cô đã ngủ gục trong lòng của Mẹ Lâm

Lâm Lão Gia : Tuấn... đưa em gái con về phòng cho nó ngủ đi...

Ngạn Tuấn : con biết rồi..."Anh đi lại chỗ của Mẹ Lâm rồi bế cô lên rồi đi về phòng cô "

Tại phòng cô...

Anh để cô lên giường đắp chăn lại cho cô...xoa đầu rồi hôn nhẹ vào môi cô rồi đi xuống nhà

Tại phòng khách...

Mọi người nói chuyện được một lúc thì nữa thì cũng về phòng...

Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau...

Tại phòng cô

" Cốc... cốc " Thảo gõ cửa phòng cô...

Thảo : Văn à... xuống ăn sáng " gõ cửa"

Gõ cửa mãi nhưng cô ko ra mở cửa, Thảo lo lắng mà mở cửa đi vào...

Lúc này trong phòng...

Thảo đi lại giường cô thì thấy mặt cô đỏ đầy mồ hôi, tay để lên trán cô thì...

Thảo : sao nóng quá vậy..."lo lắng "

Tại phòng ăn...

Lâm Phu Nhân : sao 2 đứa nó lâu vậy...

Ngạn Tuấn : được rồi...để con lên xem thử " đi nhanh lên phòng cô "

Tại phòng cô...

Ngạn Tuấn : gì vậy...

Thảo : em ko biết nữa... mà chán con bé nóng, với người con bé toàn nhiều mồ hôi thôi

Ngạn Tuấn : con bé sốt cao...đi xuống nhà đi...

Thảo : nhưng mà...

Ngạn Tuấn : nhanh... " gắt "

Thảo : dạ...em biết rồi...em sẽ đi ngay "ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại "

Ngạn Tuấn : Văn à..."đỡ cô ngồi dậy cho cô ngồi dựa vào lòng mình "

Văn : anh 2...em mệt

Ngạn Tuấn : ngoan... thay đồ, người toàn mồ hôi ko

Văn : anh 2...thay cho em

Ngạn Tuấn : tôi biết rồi cô nương nhỏ à " xoa đầu cô rồi đi lại tủ lấy bộ đồ dài tay, cởi cút áo ra rồi lau người cho cô rồi mặc đồ vào ". Nào...lên ghế mây ngồi...anh 2 thay grar giường

Văn : bế em...

Anh ko nói gì mà xoa đầu cười cưng chiều rồi bế cô lại ghế mây...lấy mền mới ở trong tủ đắp lên người cô...

Một lúc sau...sau khi anh thay grar giường xong cho cô... rồi bế cô lại giường...đắp chăn lại cho cô...

Ngạn Tuấn : xong rồi cô nương nhỏ à

Văn : nae..."nhắm mắt lại ngủ "

Anh xoa đầu cô rồi, tắt đèn đóng cửa rồi đi khỏi phòng rồi đi xuống nhà...

Tại phòng khách...

Cụ thể là phòng ăn...

Lâm Lão Gia : con bé sao rồi con...

Ngạn Tuấn : đỡ rồi Ba... giờ ngủ rồi...

Lâm Phu Nhân : hôm qua con bé nó có uống thuốc mà...

Ngạn Tuấn : cũng do con bé ngâm nước lâu nên bị phát sốt

Lâm Lão Gia : ukm...mấy đứa cũng ăn sáng đi con...

Sau khi ăn xong...

Anh đi vào bếp nấu cháo cho cô...còn mọi người thì ra phòng khách ngồi...

Sau khi nấu cháo xong...định đem lên phòng cho cô thì anh thấy cô ngồi trên ghế sofa...

Lâm Phu Nhân : khỏe chưa con gái...

Văn : con đỡ rồi Mẹ...

Ngạn Tuấn : sao ko ở trên phòng...

Văn : trên phòng ngột ngạc nên em mới xuống đây chứ bộ...

Ngạn Tuấn : ukm...ăn cháo đi

Văn : nae...

Sau khi cô ăn cháo xong...

Lâm Lão Gia : giỏi quá ta...

Văn : hihi " cười tươi "

Khiết Quỳnh : Văn...muốn tắm hồ bơi nữa ko

Văn : dạ muốn chứ..."cô nhìn thấy ánh mắt và khuôn mặt của anh thì ". Em ko tắm nữa đâu...

Ngạn Tuấn : mày xúi con bé hoài đi...

Khiết Quỳnh : em có nói gì đâu...

Ngạn Tuấn : còn em nữa...đã bệnh vậy rồi còn đòi tắm nữa hả...

Văn : em biết rồi " bĩu môi "

Ngạn Tuấn : đừng bĩu môi...môi em sẽ bị chề ra đó..."chọc cô "

Văn : anh 2...anh chọc em hả...anh đứng lại cho em " rượt anh "

Ngạn Tuấn : ko rãnh nhé...anh đẹp chứ ko rãnh mà đứng lại " đi chậm "

Văn : cái đồ chân dài đáng ghét...

Ngạn Tuấn : chân ngắn..."dừng lại "

Văn : Ba Mẹ..."mếu "

Lâm Phu Nhân : thôi đi 2 anh em...con bé mếu là khó dỗ lắm nha...

Ngạn Tuấn : Mẹ đừng lo... con có cách

Lâm Lão Gia : cách gì con..."khó hiểu "

Anh lấy điện thoại gọi cho ai đó

Một lúc lâu sau...

Ngạn Tuấn : đem lên rồi bày ra cho con bé đi...

NL : dạ...

Một lúc lâu sau...

NL : tôi làm xong rồi ạ...

Ngạn Tuấn : làm việc tiếp đi...

NL : dạ...

Văn : gì vậy anh 2...

Ngạn Tuấn : em lên phòng xem thử đi

Văn : nae " cô chạy lên phòng "

Anh cũng đi theo sau cô...

Tại phòng cô...

Cô vừa mở cửa phòng ra thì...

Văn : woa " bất ngờ, cười tươi ". Đẹp quá...cảm ơn anh 2 "nhảy lên ôm anh"

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : hihi " cười tươi ". Anh 2

Ngạn Tuấn : hửm..."ôm eo cô "

Văn : anh 2... Em yêu Anh..."cô nói nhỏ vào tai anh "

Ngạn Tuấn : ukm...anh 2 cũng yêu em " ôm eo cô "

Anh khóa cửa lại, bật cách âm lên rồi áp sát cô vào cánh cửa rồi hôn vào cánh môi anh đào của cô...

Văn : ưm..."ôm cổ anh "

Anh tách răng cô ra...mút hết mật ngọt trong miệng cô...

5p sau

Anh nhả ra trườn xuống cổ cô... Anh bắt đầu cắn mút chiếc cổ của cô...

Nơi đâu trên cổ anh đi qua đều cố những dấu vết đỏ chót

3 tiếng sau...

Trên cổ, tay, đùi non của cô chi chích những vết hôn, vết cắn của anh

Bên dưới h*u huy*t của cô chảy ra thứ t*nh d*ch của anh

Vì mệt quá nên cô đã ngủ gục trong lòng anh... Anh bế cô vào nvs, tắm rửa sạch sẽ cho cả 2...rồi bế cô lại ghế mây

Sau khi grar giường xong... thì anh đi lại bế cô nằm lên giường đắp chăn lại cho cô...

Ngạn Tuấn : ngủ ngon...em gái nhỏ của anh " hôn nhẹ môi cô "

Văn : ngủ...

Ngạn Tuấn : hửm..."cười cưng chiều "

Văn : ngủ với em " ôm eo anh "

Ngạn Tuấn : hảo..."nằm xuống đắp chăn lại rồi ôm cô vào lòng "

Văn : ưm..."rúc sâu vào lòng anh ngủ "

Cứ như vậy cho đến 9 tháng sau...

: Đại Bang Chủ TV thật đúng giờ...

Ngạn Tuấn : haha... hợp tác với ông thì tôi đâu đến trễ được " cười cợt "

: Vậy chúng ta bắt đầu thôi...

Ngạn Tuấn : được...

Một lúc sau...

: Hợp tác vui vẻ " bắt tay với anh "

Ngạn Tuấn : được...xin phép

: Đứng lại... Anh đâu được đi dễ dàng như vậy chứ...

Ngạn Tuấn : có chuyện gì à...

: Tụi bây đâu...

Một lúc lâu sau...đe hắn đã bại dưới tay của anh...

: Đúng là Đại Bang Chủ... thật lợi hại

Ngạn Tuấn : quá khen rồi...

: Nhưng ko dễ dàng như vậy...

Cũng vì đe hắn đông nên ...anh cũng mệt...

Một lúc sau...

Ngạn Tuấn :..." ngã xuống "

: Sao vậy Đại Bang Chủ...sao lại gục rồi

Một lúc lâu sau...

Có ai đó đã bắn vào vai hắn...mà ko ai khác đó chính là cô...hắn tức giận

: Xin chào Nhị Tỷ...

Văn : xin chào " cô kìm nước mắt "

: Xin lỗi vì đã đụng đến Đại Bang Chủ, à ko là anh 2, à ko là Chồng tương lai chứ...đúng ko

Văn : ông " bắn vào chân, vai hắn "

: Được tôi cho cô dùng súng...

Một lúc lâu sau...

Anh cố gượng dậy...lấy súng gần mình và bắn vào tim hắn...sao đó anh và hắn cả 2 đều gục xuống...

Văn : anh 2 " ôm anh vào lòng "

Một lúc lâu sau... Mọi người đến...

Lý Thần : Văn à... thằng bé sao rồi

Cô ko nói gì mà cứ im lặng...

Băng Băng : Văn à...phải đưa thằng bé đến bệnh viện để cấp cứu chứ...

Cô ko nói gì mà chỉ gật đầu...

Nhất Bác, Thừa Thừa, Lý Thần đỡ anh lên xe...còn Trình Tiêu, Khiết Quỳnh, Băng Băng, Ngạn Ngọc đỡ cô lên xe, Nhất Bác cũng lái xe đi...

Một lúc sau cũng đã đến bệnh viện

Tại bệnh viện Lâm...

Anh được đưa vào phòng cấp cứu...

Lúc này Ba Mẹ Lâm, Thảo đã đến...

Lâm Phu Nhân : Văn à, thằng bé sao rồi con...

Cô ko nói gì mà chỉ im lặng lắc đầu...

Lý Thần : dạ thằng bé còn đang trong phòng cấp cứu ạ...

Lâm Lão Gia : ukm con...

5 tiếng sau...bs đi ra...cô đi lại hỏi...

Văn : anh...anh 2 tôi sao rồi

Bs : dạ Tiểu Thư...Đại Thiếu Gia đã qua cơn nguy kịch... và bị mất máu nhiều... đã được truyền máu... Nhưng Đại Thiếu Gia đã được chuyển vào phòng hồi sức rồi ạ

Văn :......"ngồi khụy xuống đất "

Bs rời đi...

Băng Băng : Văn à..."ôm cô vào lòng "

Cô cứ im lặng ko nói gì...cô ngất trong lòng Băng Băng...

Ngạn Ngọc : Văn à..."đỡ cô "

Lâm Phu Nhân:mấy đứa mau kêu bs

Cô được đưa vào phòng hồi sức...

Tại phòng hồi sức của cô...

Lâm Lão Gia : con gái tôi sao rồi...

Bs : dạ thưa Lão Gia, và Phu Nhân... Tiểu Thư đang mang thai 3 tháng...

Lâm Phu Nhân : sao lại có chuyện này được chứ...

Bs : chuyện này thì tôi ko biết...khi cô ấy tỉnh lại thì hỏi cô ấy xem... nhưng đừng làm cô ấy kích động...

All : tụi tôi biết rồi...

Bs : dạ...tôi xin phép " rời đi "

Mọi người vào phòng hồi sức của cô

Tại phòng hồi sức của cô...

Mọi người nhìn khuôn mặt xanh xao của cô mà bất lực thở dài...

30p sau thì cô cũng tỉnh...

Văn : ưm..."mở mắt ra "

Nhất Bác : Văn...em tỉnh rồi

Văn : ưm..."cố ngồi dậy "

Trình Tiêu : đừng cố sức nữa...em đang mang thai 3 tháng đó...

Văn : hả..."bất ngờ "

Thừa Thừa : đúng rồi...em đang mang thai...là con của em và anh Tuấn

Văn : thật sao ạ...

Khiết Quỳnh : ukm...là sự thật đó Văn à " để tay cô lên bụng "

Văn : đúng là thật rồi " cười tươi "

Lúc này Ba Mẹ Lâm đi vào...

Văn : Ba Mẹ...con xin lỗi " quỳ xuống "

Lâm Lão Gia :ngoan...ko sao hết...tụi ta ko trách con và anh 2 con...

Lý Thần : 2 Bác... chuyện này đã xảy ra từ 3 năm trước... tụi con cũng biết... nhưng ko nói với 2 người... tụi con cũng xin lỗi 2 Bác...

Lâm Phu Nhân : tụi ta ko trách mấy đứa...càng ko trách thể con bé và thằng Tuấn được...

Văn : con...xin lỗi..."khóc "

Lâm Lão Gia : được rồi ngoan đứng lên đi, đừng quỳ nữa "đỡ cô đứng lên". Chuyện này tụi ta đã biết rồi... biết lúc mấy đứa về đây... nhưng ko nói thôi, ta biết sự cưng chiều, chăm sóc thằng bé dành cho con ko phải là người anh trai cưng chiều em gái...mà đó giống như tình yêu vậy...ta ko trách 2 đứa...

Văn : hức... hức

Lâm Phu Nhân : lúc đầu tụi ta rất bất ngờ nhưng...ko sao...ko trách 2 đứa, ngoan...ko khóc nữa "ôm cô vào lòng "

Văn : con biết rồi..."lau nước mắt "

Lâm Lão Gia : bây giờ tụi ta và anh chị của con sẽ thay thằng bé chăm sóc con và bảo bảo trong bụng con...

Băng Băng : Ba Mẹ Lâm nói đúng rồi đó Văn...Ba Mẹ Lâm và anh chị sẽ thay thằng bé chăm sóc em và bảo bảo trong bụng...

Văn : nae...

Bs : Tiểu Thư...Đại Thiếu Gia tỉnh rồi ạ

Văn : được..."cô được Trình Tiêu, Khiết Quỳnh dìu qua phòng hồi sức của anh, còn mọi người đi theo sau "

Tại phòng hồi sức của anh

Văn : anh 2..."ngồi xuống ghế "

Ngạn Tuấn : ukm..."cười, xoa đầu cô "

Lâm Phu Nhân : định giấu chuyện này tới bao giờ đây con trai...

Ngạn Tuấn : dù gì Ba Mẹ cũng đã biết từ trước rồi mà...

Lâm Lão Gia : cái thằng nhóc này...

Ngạn Tuấn : sao..."xoa bụng cô ". Được 3 tháng rồi phải ko "giọng cưng chiều"

Văn : nae... mà sao anh biết...

Ngạn Tuấn : sao anh ko biết được...

Văn : nae..."cười tươi "

Lâm Phu Nhân : 2 đứa ở đây đi con, tụi ta về nấu cháo cho 2 đứa...

Ngạn Tuấn, Văn : dạ...

Mọi người rời đi...

Văn : anh...Ba Mẹ biết chuyện rồi...

Ngạn Tuấn : ukm...

Văn : ukm... là sao

Ngạn Tuấn : anh biết lâu rồi...

Văn : sao anh ko nói cho em biết...

Ngạn Tuấn : vì cho em bất ngờ...

Văn : hứ..."cười "

Anh ko nói gì mà đeo sợi dây chuyền khắc chữ TV lên cổ cho cô...cô nhìn xuống thì...

Văn : là anh thiết kế sao...

Ngạn Tuấn : đúng vậy...anh đã tự mình thiết kế lúc 3 tháng trước đó...

Văn : nae...cảm ơn anh... Em Yêu Anh " nói nhỏ vào tai anh "

Ngạn Tuấn : anh cũng yêu em...

Văn : hihi " cười tươi "

Ngạn Tuấn : nào...bảo bảo à...con còn 6 tháng 10 ngày nữa là ra đời rồi đó, có thích ko " áp tai vào bụng cô ". Nó đạp anh này...

Văn : bảo bảo ko ngoan... tại sao lại đạp Baba chứ " xoa bụng "

Ngạn Tuấn : anh phải giữ vợ thật kỹ mới được...

Văn : sao vậy Anh...

Ngạn Tuấn : nó giành vợ với anh...

Văn : hihi " cười tươi "

Anh, cô ôm nhau...

Một lúc lâu sau...

Ngạn Tuấn : Văn à...anh yêu em

Anh nói nhỏ vào tai cô...anh phun ngụm máu ra và rồi...

Văn : anh... đừng làm em sợ mà...Tuấn à...anh có nghe em nói gì ko vậy

Cô ấn vào chuông đỏ...

Một lúc sau...bs đến và khám cho anh

Bs : Tiểu Thư...xin chia buồn cùng cô, Đại Thiếu Gia đã...mất rồi " cúi đầu "

Văn : tại sao...ông là bác sĩ mà tại sao lại ko cứu được anh ấy chứ " khóc "

Bs : xin cô đừng quá đau buồn...tôi xin phép ạ " rời đi "

Một lúc sau...anh được chuyển vào phòng xác...

Mặc dù ko khóc nhưng...cô bất động mà ngồi đó ko khóc ko la nữa...

Một lúc lâu sau...Ba Mẹ Lâm và mọi người đi vào

Lâm Lão Gia : con sao vậy... còn thằng bé Tuấn đâu rồi con...

Cô ko nói gì mà im lặng...

Băng Băng : Văn à...em nói gì đi, đừng im lặng được ko... đây là máu của ai

Văn : là máu của anh ấy...anh ấy...phun ngụm máu ra...và...

Lâm Phu Nhân : Văn...con ko sao chứ

Văn : con ko sao " gượng cười "

Nhất Bác : Văn à...em nói chuyện đi được ko...đừng cười như vậy nữa...

Văn : nên nói gì bây giờ...Bác Ca, khuyên em là đừng đau lòng hay sao

Trình Tiêu : Văn à..."ôm vai cô "

Văn : em ko sao nữa rồi..."đứng dậy "

Cô ko nói gì mà rời đi... Mọi người định đi theo sau cô thì Ba Mẹ Lâm cản

Lâm Lão Gia : mấy đứa đừng đi theo con bé...

Thừa Thừa : sao vậy ạ...

Lâm Phu Nhân : con bé chỉ muốn yếu đuối trước mặt thằng bé thôi...nó tỏ ra là mình ổn... nhưng bên trong con bé nó ko ổn như bên ngoài...

Khiết Quỳnh : có nên đi theo con bé ko 2 Bác...

Lâm Lão Gia : ukm...

Tại phòng xác...

Văn : anh là đồ đáng ghét...hận anh lắm...tại sao chứ " khóc nức nở ". Tại sao lại để em và bảo bảo ở lại chứ...tại sao ko cho em đi theo anh chứ...anh là đồ... độc ác... ghét anh " xoa bụng "

Lúc này bên ngoài...

Lý Thần : mình có nên vào trong ko ạ

Lâm Phu Nhân : đừng nên vào trong... để con bé khóc đi... nó khóc xong thì nó sẽ bình tĩnh hơn... được rồi đi thôi

Nói rồi mọi người rời đi...

Lúc này bên trong...

Văn : anh 2...bảo bảo đã tròn 3 tháng rồi nè...mặc dù anh đã biết rồi...nhưng em vẫn muốn nói cho anh nghe...

Cứ như vậy cho đến 3 tiếng...

Văn : ko nói chuyện với anh nữa, em phải về phòng hồi sức để anh và bảo bảo còn nghỉ ngơi nữa...ko thôi bảo bảo sẽ giận em " hôn vào môi anh "

Cô rời khỏi phòng xác...

Tại phòng hồi sức của cô...

Lâm Lão Gia : con đi đâu vậy...con làm mọi người lo lắm đó... có biết ko

Văn : xin lỗi Ba Mẹ và anh chị...con chỉ đi dạo thôi... mà làm mọi người lo lắng như vậy rồi...

Băng Băng : ko trách em đâu...

Văn : con muốn xuất viện...

Lâm Phu Nhân : con gái à...ko được đâu...con mới tỉnh lại thôi mà...

Văn : con khỏe rồi mà...con muốn xuất viện cơ...

Lâm Lão Gia : được rồi...cho con xuất viện đó..."rời đi "

Văn : nae " cười "

Nhất Bác : bảo bảo à...mau lớn để còn ra ngoài nghe chưa " xoa bụng cô "

Văn : aa...

Trình Tiêu : sao vậy...

Văn : bảo bảo đạp em...

Thừa Thừa : nó nghe Bác Nhất Bác của nó nói đó nha...

Khiết Quỳnh : haha " xoa bụng cô " bảo bảo hư nha...con đạp Mama là Mama đau đó...ko được đạp nữa...

Lý Thần : nó nghe thật luôn này...

Văn : dạ...bảo bảo giống anh ấy nên rất thông minh..."cười, xoa bụng "

Ba Mẹ Lâm quay lại...

Lâm Phu Nhân : có chuyện gì vui vậy mấy đứa...

Băng Băng : dạ...

Lâm Lão Gia : bảo bảo của ông giỏi quá đi...

Y tá : dạ Lâm Tiểu Thư... đến lúc đi siêu âm rồi ạ...

Văn : được...

Cô được chuyển đến khoa sản...

Tại khoa sản...

Sau khi siêu âm xong...

Lâm Phu Nhân : sao rồi...

Bs : chúc mừng mọi người...cô ấy mang song thai mà là con trai đó ạ...bây giờ sẽ chuyển cô ấy vào phòng hồi sức... và nghỉ ngơi thêm một lúc nữa sẽ được về...

Cô được chuyển vào phòng hồi sức...
Vì do gây mê nên cô đã ngủ...

Tại phòng hồi sức của cô

Một lúc sau... cũng đã thức...

Văn : ưm...

Nhất Bác : Văn à...em đang mang song thai là con trai đó...

Văn : là thật sao ạ " bất ngờ "

Trình Tiêu : là thật đó...

Văn : nae " cười tươi, xoa bụng ". Vậy em được xuất viện...

Thừa Thừa : một chút nữa em sẽ được xuất viện...

Văn : nae " cười tươi, xoa bụng "

Cứ như vậy cho đến vài tiếng sau...

Bs đến khám lâu cho cô...

Bs : sức khỏe đã ổn...và trong thời gian đầu nên tẩm bổ cho cô ấy..và Tiểu Thư có thể về ạ...

Cô được Trình Tiêu, Khiết Quỳnh dìu ra xe, còn Nhất Bác, Thừa Thừa, Băng Băng, Lý Thần xách đồ ra xe...

Sau 3 tiếng lái xe thì cuối cùng cũng đã về đến Lâm Gia

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Cô được Trình Tiêu, Khiết Quỳnh dìu vào nhà... còn Nhất Bác, Thừa Thừa, Băng Băng, Lý Thần xách đồ theo sau

Tại phòng khách

Lâm Lão Gia : con gái... ngồi đi con

Văn : dạ..."ngồi xuống ghế "

Lâm Phu Nhân : ta mới nấu đó...

Văn : dạ..."sau khi cô ăn xong "

Lâm Lão Gia : giỏi quá ta...

Văn : nae " cười tươi "

Thảo : Văn...em xuất viện rồi à...

Văn : dạ...thôi con về phòng

Băng Băng : tụi chị dìu em lên...

Văn : ko cần đâu " đi về phòng "

Lâm Phu Nhân : haizzz... lại nữa rồi sao " bất lực thở dài "

Tại phòng anh và cô...

Cô đi vào phòng và khóa cửa lại...

Văn : anh...em nhớ anh rồi...sao anh lại ko về với em và bảo bảo vậy chứ, tại sao " rơi nước mắt, xoa bụng "

Cô nằm trên giường khóc thiếp đi lúc nào cũng ko hay...

Cứ như vậy cho đến vài tháng sau...

Lúc cô đang ở bệnh viện sắp sinh

Tại phòng cấp cứu...

Văn : aaaa...

Y tá : Tiểu Thư à...cô gán lên đi...

Văn : aaaa...

Vài tiếng sau...

" Oe...oe "

Trình Tiêu : con bé sinh thành công rồi " cười tươi "

Cô được chuyển vào phòng hồi sức...

Cứ như vậy cho đến 7 năm sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Tại phòng khách

Văn : Lâm Ngạn Thành...con đứng lại

Ngạn Thành : con đẹp chứ con ko có rãnh nha...

Văn : nè... thằng con chân dài...

Ngạn Thành : Mama chân ngắn...

Khiết Quỳnh : hạ hoả "nắm tay cô lại "

Văn : chị coi nó kìa...

Băng Băng : ayza Văn à...thằng bé giống Baba nên thông minh lắm...

Văn : chị chọc em...

Lý Thần : câu đó ko phải em nói hả...

Văn : mày đứng lại đó " chọi gối "

Ngạn Thiên : Mama..."ôm cô lại "

Văn : mày bênh anh 2 mày phải ko...

Ngạn Thành : đâu có đâu Mama...

Trình Tiêu : bớt nóng bớt nóng...

Văn : hên cho 2 đứa mày có Bác Tiêu tụi mày nói đỡ đó...

2 nhóc : dạ...

Lâm Lão Gia : hạ hoả đi con gái...

Văn : Ba lúc nào cũng bênh tụi nhỏ...

Lâm Lão Gia : haha... thì tụi nó còn nhỏ mà con gái

Văn : Mẹ..."nhõng nhẽo "

Lâm Phu Nhân : ta ko biết gì hết nhe

Văn : chán thật..."ngồi ghế thở dài "

Băng Băng : thôi...uống sữa nè cô nương nhỏ à " đưa ly sữa nóng cho cô"

Văn : sao ngày nào cũng phải uống sữa vậy chị...

Lâm Phu Nhân : giờ ốm nhom ốm nhách uống sữa cho nó có da có thịt đồ chút... chứ giờ xương ko...

Văn : con thấy bình thường mà...

Khiết Quỳnh : em thấy mình bình thường nhưng mọi người em ốm... hiểu ko cô nương nhỏ

Văn : em biết rồi...

Thừa Thừa : đừng đánh trống lảng nữa...mau uống hết ly sữa đi

Văn : dạ..."uống hết ly sữa "

Băng Băng : giỏi quá " xoa đầu cô "

Văn : nae " gượng cười "

Ngạn Thành : Mama...người đừng cười như vậy nữa... được ko

Văn : được rồi ông cụ non...

Ngạn Thành : con ko phải ông cụ non, à dù gì con cũng cao hơn Mama...

Văn : thằng nhóc này " cốc đầu cậu "

Ngạn Thiên : Mama... người chịu cười rồi hả...

Văn : ukm..."cười tươi "

Ngạn Thành : Mama cười đẹp vậy mà ko chịu cười gì hết...

Văn : giờ cười rồi nè... chịu chưa

2 nhóc : dạ...

Văn : về phòng ngủ đi... sáng còn đi học nữa...

2 nhóc : dạ..."đi về phòng "

Cứ như vậy cho đến 3 năm sau...

Cô đã đến Tập Đoàn Lâm Thị...

Tại phòng Chủ Tịch...

" Cốc... cốc "

Văn : vào đi " xem tài liệu "

TK : dạ thưa Thiếu Phu Nhân...đây là hợp đồng mà bên Tập Đoàn TV sắp tới muốn hợp tác với chúng ta ạ...

Văn : chừng nào...

TK : dạ là khoảng 1 tuần sau...Cô sẽ bay đến Trung Quốc để kí hợp đồng với Chủ Tịch của họ ạ

Văn : chuẩn bị hợp đồng cho kỹ đi...

TK : dạ..."rời đi "

Cứ như vậy cho đến một tuần sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Văn : Ba Mẹ... Tối nay con phải bay qua Trung để ký hợp đồng với Tập Đoàn TV cho nên là 2 tuần con mới về

Lâm Lão Gia : ukm con đi đi...2 đứa nhỏ có tụi ta với Mấy Bác nó lo rồi...

Văn : dạ...2 đứa ở nhà ngoan đó...

Ngạn Thành : Mama à...con dù gì cũng đã 17 tuổi rồi mà...

Văn : ukm tốt...

Ngạn Thiên : Mama về phòng soạn đồ đi ạ... tụi con giúp Mama

Văn : ukm " 2 nhóc đi theo sau "

Tại phòng cô và anh...

Văn :Thành...lấy vali trong tủ ra cho ta

Ngạn Thành : dạ..."mở tủ lấy vali ra "

Ngạn Thiên : Mama... vali người to thật đấy...

Văn : đó là ta và Baba con để đồ chung đó con trai...

Ngạn Thiên : dạ...

Sau khi soạn vali xong thì đã 12h trưa

Ngạn Thành:Mama nghỉ ngơi chút đi ạ

Văn : ukm..."2 nhóc ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại "

Cô lên giường nằm thiếp đi lúc ko hay

Lúc cô thức cũng là 5h chiều...

Cô đi vào nhà vs rửa mặt rồi cũng đi xuống nhà...

Tại phòng khách

Văn : Ba Mẹ..."ngồi xuống ghế "

Lâm Phu Nhân : ukm... vào ăn tối còn về phòng chuẩn bị nữa con...

Văn : dạ...

Sau khi mọi người ăn tối xong...

Tại phòng khách...

Văn : thôi... con về phòng chuẩn bị

Cô đi về phòng...

Tại phòng cô...

Cô đi vào nvs tắm rửa thay đồ, một lúc sau đi ra với máy tóc ướt...

Sau khi và trang điểm nhẹ rồi thì cô lấy túi xách, điện thoại và vali đem xuống nhà...

Tại phòng khách...

Nhất Bác : Thành à...đem vali Mama con xuống đây đi...

Ngạn Thành : dạ..."đi lại chỗ cô ". Để con xách cho " đem vali cô xuống "

Văn : cảm ơn con trai " theo sau cậu ", thôi...đến giờ rồi, con đi luôn đây

Lâm Lão Gia : để tụi ta tiễn con...

Văn : ko cần đâu Ba...

Trình Tiêu : để tụi con đi tiễn con bé là được rồi ạ...

Lâm Phu Nhân : ukm...mấy đứa đi đi
All : dạ...

NL đem vali cô để vào cốp xe sau, mọi người lên xe rồi lái xe đến sân bay...

Sau 3 tiếng lái xe thì cũng đã đến nơi

Tại sân bay In Cheon Hàn Quốc...

Mọi người mở cửa bước xuống xe, Thành đi ra mở cốp sau xe lấy vali xuống cho cô...

Ngạn Thành : vali của Mama đây ạ...

Văn : cảm ơn con trai...thôi em đi

Thừa Thừa : ukm đi cẩn thận đó...

Văn : dạ..."cô kéo vali đi vào trong "

Một lúc sau...sau khi máy bay đã cất cánh thì mọi người cũng lên xe lái xe về Lâm Gia...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Mọi người mở cửa bước xuống xe rồi đi vào nhà...

Tại phòng khách...

Lâm Lão Gia : con bé đi rồi hả con...

Khiết Quỳnh : dạ " ngồi xuống ghế "

Lâm Phu Nhân : thôi...mấy đứa cũng về phòng nghỉ ngơi đi...2 đứa về phòng ngủ sớm...mai đi học

All : dạ..."mọi người đều đi về phòng "

Lúc này bên cô...

Sau 5 tiếng bay thì cuối cùng máy bay cũng đã hạ cánh...

Tại sân bay Bắc Kinh

Sau khi làm giấy và lấy vali xong thì cô kéo vali đi ra ngoài...

Sau khi lên xe taxi...

Tại khách sạn TV

Cô tính tiền xe và kéo vali đi vào
trong khách sạn TV

Bên trong khách sạn TV

TT : kính chào quý khách...

Văn : tôi 1 phòng... và muốn thuê qua đêm

TT : dạ chìa khóa của cô...

Sau khi cô lấy chìa khóa xong thì cũng về phòng khách sạn...

Tại phòng khách sạn...

Vào phòng đóng cửa lại... rồi cô soạn vali rồi lấy đồ vào nvs tắm rửa...

Cô đi lại xem lại tài liệu một lúc rồi cũng chuẩn bị đồ cho cuộc hợp tác vào ngày mai...

Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa rồi thì cũng lên giường nằm ngủ...

Sáng hôm sau...

Lúc này cũng đã 6h30 sáng...

Cô thức dậy vscn, tắm rửa, thay đồ xong rồi cũng đi ra ngoài...

Sau khi trang điểm nhẹ rồi xem lại tài liệu thì cũng lấy túi xách, điện thoại rời đi...cô lên xe taxi...

Một lúc lâu sau...

Tại Tập Đoàn TV...

Cô xuống xe thanh toán tiền xong rồi đi vào trong...

Lúc này bên trong...

TK : cô là...

Văn : là tôi...

TK : vậy cô đi theo tôi...

Văn : được..." đi theo sau TK "

Trước cửa phòng Chủ Tịch...

" Cốc cốc "

: Vào đi...

Cô cùng TK đi vào...

TK : dạ thưa Chủ Tịch...cô ấy là đối tác mà hôm nay chúng ta sẽ hợp tác ạ...

: Ra ngoài đi...

TK : dạ..." đi ra ngoài rồi đóng cửa lại "

: Mời cô ngồi...

Văn : được..."cô ngồi xuống ghế "

Lúc này anh đang đeo mặt nạ nên cô ko nhận ra anh...

: Rất hân hạnh khi được hợp tác với Lâm Thiếu Phu Nhân của Lâm Thị

Văn : tôi cũng rất hân hạnh khi hợp tác cùng với anh...

: Vậy chúng ta bắt đầu được chứ...

Văn : được chứ...

Sau khi ký hợp đồng xong...

: Hợp tác vui vẻ " chìa tay "

Văn : hợp tác vui vẻ " bắt tay với anh " "cảm giác này thật quen thuộc "

: À cô có chuyện gì sao...

Văn : ko ạ...

: Nếu ko phiền thì có thể uống với tôi ly trà chứ...

Văn : được...

TK đi vào nói...

TK : Chủ Tịch cho gọi tôi ạ...

: Đem 1 ly trà nóng và tách cafe...

TK : dạ...

Một lúc sau TK đem nước vào rồi để lên bàn...

TK : xin phép ạ " rời đi "

Văn : sao anh biết tôi uống trà nóng...

: Từ từ cô sẽ biết...

Văn : anh thật bí ẩn...

: Cô nói đúng đấy...

Văn : thật sao " uống trà "

: Tôi gạt cô làm gì...

Văn : haha...

: À tôi muốn biết...sợi dây chuyền trên cổ cô quý giá như thế nào mà lúc nào cũng thấy cô đeo nó vậy...

Văn : đây là sợi dây chuyền mà anh 2 tôi... cũng ko phải anh 2... cũng ko phải chồng...mà chúng tôi loạn luân, trước khi mất...và anh ấy đã đeo cho tôi " nâng niu sợi dây chuyền "

: Cho tôi mượn được ko...

Văn : ko được...

: Dù gì chúng ta cũng là đối tác của nhau rồi mà...ko được sao

Văn : ko được...

: Vậy thì..."tháo mặt nạ ra "

Văn : anh...anh 2 " bất ngờ "

Ngạn Tuấn : hửm sao vậy... Cô nương nhỏ của anh..."dang 2 tay ra "

Văn : hức...hức " chạy lại ôm anh "

Ngạn Tuấn : nào...ngoan ko khóc nữa, cô nương nhỏ à " xoa đầu cô ". Ngoan nào... Ngoan nào cô nương nhỏ của anh à " ôm cô vào lòng vỗ dành "

Văn : nae..."lau nước mắt "

Ngạn Tuấn : ngoan " xoa đầu cô "

Văn : nae...

Anh ko nói gì mà tiến lại gần...áp sát cô vào ghế sofa rồi hôn lên môi anh đào đỏ mọng của cô mà mút hết mật ngọt trong khoang miệng... Anh nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc rồi trườn xuống cổ cô rồi cắn mút để lại trên cổ cô là những vết hiskey đỏ chót

Văn : ưm..."phối hợp với anh "

Sau đó âm thanh khiến cho người khác nghe được cũng đỏ mặt

Cứ như vậy cho đến 7 tiếng sau

Vì mệt quá nên cô ngất đi lúc nào cũng ko hay...

Anh cởi áo khoát ngoài ra rồi đắp lên người cô rồi bế cô ra xe... rồi lên xe lái xe về nguyệt thự riêng...

Tại nguyệt thự riêng của anh

Anh mở cửa bước xuống xe rồi vòng qua ghế lái phụ mở cửa ra bế cô xuống xe rồi đi vào nhà...

Tại phòng khách

Quản gia : Chủ Tịch...

Anh ko nói gì mà chỉ gật đầu rồi bế cô lên phòng...

NL:dì biết người Chủ Tịch bế là ai ko ạ

Quản gia : hình như là Vợ Ngài ấy...

NL : sao dì biết vậy ạ...

Quản gia : lúc dọn dẹp trong thư phòng và phòng ngủ của Ngài ấy thì dì thấy vài bức hình của cô ấy và Ngài ấy rất thân mật...

NL : thì ra là vậy...

Quản gia : được rồi mau đi làm việc đi để Chủ Tịch thấy là ko hay đâu...

NL : dạ..."tiếp tục làm việc "

Lúc này trên phòng anh

Anh bế cô vào nvs...tắm rửa thay đồ cho cả 2 rồi bế cô ra ngoài...vì ko có đồ của cô cho nên anh lấy áo sơ mi và chiếc quần jean đen mặc đã chật của mình vào cho cô...sau khi thay xong
Anh để cô lên giường đắp chăn lại cho cô, hôn nhẹ môi cô rồi đi xuống nhà

Tại phòng khách

Ngạn Tuấn :quản gia "ngồi xuống ghế"

Quản gia : dạ Chủ Tịch...

Ngạn Tuấn : kêu... Lại đây tôi có chuyện căn dặn...

All NL, Quản gia, TX : dạ Chủ Tịch có gì căn dặn tụi tui ạ...

Ngạn Tuấn : được...cô gái lúc nãy là Thiếu Phu Nhân của các người...

All NL, Quản gia, TX : đã rõ...

Ngạn Tuấn : làm việc tiếp đi...

All NL, Quản gia, TX : dạ..."rời đi "

Anh đi vào bếp nấu thức ăn cho mình và cô...

Lúc này trên phòng anh và cô...

Cô thức dậy ko thấy anh liền kêu...

Văn : Tuấn..."mở cửa ra đi xuống nhà "

Tại phòng khách

All NL, Quản gia : Thiếu Phu Nhân

Văn : à ukm..."đi vào phòng ăn "

Tại phòng ăn...

Văn : anh..."cô thấy anh đang nấu ăn thì chạy lại ôm từ phía sau "

Ngạn Tuấn : hửm... có chuyện gì sao cô nương nhỏ của anh...sao khóc rồi vậy " quay mặt qua rồi xoa đầu cô "

Văn : em tưởng nó là mơ... nhưng nó là sự thật " khóc nức nở "

Ngạn Tuấn : haha...ngoan, ko khóc nữa nghe chưa..."ôm cô vào lòng "

Văn : nae...anh đang nấu gì vậy

Ngạn Tuấn : nấu cho em với anh đó cô nương nhỏ à

Văn : nae..."cười tươi, nhón chân lên hôn vào môi anh "

Ngạn Tuấn : hửm..."nhướng mày "

Văn:anh nấu đi"dụi đầu vào lòng anh"

Ngạn Tuấn : được rồi cô nương của tôi à " xoa đầu cô ". Rồi...mau lại ghế ngồi đi cô nương nhỏ à...

Văn : dạ...cô nương nhỏ của anh biết rồi "hôn vào môi anh rồi chạy lại ghế"

Ngạn Tuấn : ôi trời " cười cưng chiều "

Một lúc sau...anh cũng đã nấu và bày ra bàn xong...

Ngạn Tuấn : ăn đi cô nương nhỏ...

Văn : nae...

Anh và cô cùng nhau ăn và nói chuyện vui vẻ với nhau...

Sau khi ăn xong...

Tại phòng khách

Lúc này cô đang ngồi trên đùi anh, còn tay anh thì đang ôm eo cô...

Văn : anh... bảo bảo nhà chúng ta được 17 tuổi rồi đó...

Ngạn Tuấn : thật sao...

Văn : nae..."cười, ôm cổ anh ". Mà tụi nó lúc nào ko chọc em hết...

Ngạn Tuấn : chọc em sao...

Văn : nó nói em chân ngắn á...

Ngạn Tuấn : haha...

Văn : anh còn cười em nữa...

Ngạn Tuấn : anh thấy con anh nói đúng mà...

Văn : hứ..."quay mặt chỗ khác "

Ngạn Tuấn : bảo bối nhỏ của anh giận rồi hả...

Văn : ko thèm nói chuyện nữa...

Anh ko nói gì mà tay ôm chặt gáy cô mà kéo cô vào nụ hôn sau...

5p sau...vì hết hơi mà tay đánh nhẹ vào vai anh...anh nhả ra kéo theo sợi chỉ bạc... lúc này người cô hoàn toàn mềm nhũn nằm trong lòng anh...tay anh đang ôm eo cô...

Văn : anh...vali em còn để ở khách sạn kìa..." Vẽ chữ trên ngực anh "

Ngạn Tuấn : được rồi...đi lấy

Văn : nae..."ôm cổ anh "

Anh ko nói gì bế cô về phòng...

Tại phòng anh và cô...

Văn : anh...em mặc vậy đi luôn hả...

Ngạn Tuấn : đẹp mà..."cười "

Văn : ko muốn đâu...

Ngạn Tuấn : được rồi...cô nương nhỏ à " mở tủ lấy áo khoác mặc vào cho cô ". Được chưa...cô nương nhỏ của anh

Văn : nae " cười tươi "

Ngạn Tuấn : đi thôi...

Văn : nae " cười tươi "

Một tay cô cầm túi xách, một tay anh cầm điện thoại cả 2...bàn tay nhỏ thon gọn của cô được bàn tay to lớn của anh ôm trọn lấy...

Anh, cô lên xe rồi cũng lái xe đi...

Sau một lúc lái xe thì cuối cùng cũng đã đến khách sạn TV...

Anh, cô xuống xe rồi nắm tay nhau đi vào bên trong...

Lúc này bên trong...

TT : Chủ Tịch..."cúi đầu chào anh "

Ngạn Tuấn : đây là Thiếu Phu Nhân...

TT : dạ Thiếu Phu Nhân " cúi đầu "

Văn : được rồi...cô làm việc tiếp đi

TT : dạ...

Anh, cô nắm tay nhau đi lên phòng khách sạn của cô...

Lúc này tại phòng khách sạn...

Sau khi xếp đồ vào vali rồi một tay anh xách vali... một tay nắm tay cô...

Lúc này tại TT...

Văn : tôi trả phòng " đưa chìa khóa "

TT : dạ...thẻ ạ

Văn : được..."cùng anh ra xe rồi lên xe anh cũng lái xe đi "

Tại nguyệt thự riêng...

Anh, cô mở cửa bước xuống xe đi vào nhà...NL đem vali cô về phòng

Anh, cô cũng đi về phòng...

Tại phòng anh, cô...

Sau khi NL đem vali lên rồi cũng cúi đầu chào đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại...

Anh, cô xếp đồ cô vào tủ đồ của anh...
Sau khi làm xong thì cũng đã 7h tối...

Ngạn Tuấn : nào bảo bối nhỏ...đi tắm rồi đi ngủ này

Văn : nae " ôm cổ anh "

Anh bế cô vào nvs...tắm rửa cho cả 2 rồi bế cô ra ngoài mặc đồ vào cho cô...

Sau khi tắm xong cũng đã 8h...

Lúc này cô đã ngủ trong lòng anh

Anh bế cô lại giường rồi lên giường nằm đắp chăn cho cả 2 rồi ôm cô vào lòng ngủ đến sáng...

Sáng hôm sau...

Lúc này cũng đã 9h trưa...

Tại phòng anh, cô

Ngạn Tuấn : bạn nhỏ à... dậy đi nào

Văn : huhu...ko muốn đâu... muốn ngủ cơ " rúc sâu vào lòng anh "

Ngạn Tuấn : bạn nhỏ à...9h rồi

Văn : bế em đi..."ôm cổ anh "

Ngạn Tuấn : hảo..."bế cô vào nvs "

Một tiếng sau...anh bế cô ra với bộ tóc ướt...

Ngạn Tuấn : sấy tóc nào...

Văn : nae..."ôm eo anh "

Một lúc sau...thì anh cũng đã sấy tóc xong cho cô

Ngạn Tuấn : chúng ta xuống ăn sáng thôi nào...

Văn : nae...

Anh bế cô đối diện trực tiếp với mặt mình, để cằm tựa lên vai rồi chân cô quắp ngang hông anh...

Tại phòng khách

Cô được anh bế xuống nhà...ko thấy quản gia và NL nên hỏi...

Văn : anh...quản gia và NL đâu rồi...

Ngạn Tuấn : bọn họ xin nghỉ về quê có việc rồi bạn nhỏ ơi...

Văn : nae...em đói rồi

Ngạn Tuấn : nào...mau ngồi xuống ghế đi nào bạn nhỏ

Văn : ko muốn đâu " ôm chặt cổ anh "

Ngạn Tuấn : sao nay bạn nhỏ bám anh quá vậy " ôm eo cô "

Văn : buồn ngủ...

Ngạn Tuấn : được rồi bạn nhỏ...

Văn : nae..."ôm cổ anh "

Một lúc sau...sau khi anh nấu thức ăn sáng xong cho cả 2 và bày ra bàn xong

Anh bế cô để cô lên đùi rồi cùng nhau ăn và nói chuyện với nhau...

Sau khi ăn và dọn dẹp xong...

Anh bế cô ra phòng khách ngồi...

Tại phòng khách

Cứ như vậy cho đến vài tháng sau...

Tại phòng khách

Văn : oẹ..." chạy vào nvs anh theo sau"
15p sau...

Anh bế cô lại sofa... nhẹ nhàng để cô lên giường rồi đắp chăn lại cho cô

Ngạn Tuấn : quản gia...

Quản gia : Chủ Tịch cho gọi tôi ạ...

Ngạn Tuấn : kêu bs đến...

Anh bế cô về phòng

Quản gia : dạ...

15p sau...bs đến

Quản gia : đi theo tôi..."bs theo sau "

Tại phòng anh và cô...

Anh đi ra mở cửa...

Bs : tôi đến rồi ạ...

Ngạn Tuấn : mau vào khám...

Bs : dạ...

Một lúc sau...bs cũng đã khám xong

Ngạn Tuấn : sao rồi...

Bs :dạ thưa Chủ Tịch...Thiếu Phu Nhân đang mang thai 3 tháng và là con gái

Ngạn Tuấn :được rồi...quản gia tiễn bs
Quản gia : dạ...

Ngạn Tuấn : đem lên ly sữa nóng...

Quản gia : dạ...

Một lúc sau...cô tỉnh...

Văn : huhu...

Ngạn Tuấn : sao vậy " ôm cô vào lòng "

Văn : mệt " rúc sâu vào lòng anh "

Ngạn Tuấn : em đang mang thai nên mệt là đúng rồi...

Văn : hả..."bất ngờ "

Ngạn Tuấn : đúng vậy... là con gái đó
Văn : nae " cười tươi, xoa bụng "

Cứ như vậy cho đến 7 năm sau...

Có sự chăm sóc của anh và cô... mà con gái của 2 người cũng đã 17 tuổi...

Tại phòng anh và cô...

Lúc này cô đang nằm trong lòng anh...

Ngạn Tuấn : về Hàn chịu ko...

Văn : anh về Hàn hả..."ngồi bật dậy "

Ngạn Tuấn : ukm..."xoa đầu cô "

Văn : nae " cười tươi ". Chừng nào đi ạ

Ngạn Tuấn : tối nay...anh đặt vé rồi

Văn : yeah..."cười "

Ngạn Tuấn : bạn nhỏ à... soạn vali thôi

Văn : nae " cười tươi "

Anh, và cô soạn vali xong thì cũng đã 13h trưa... lúc này có ai đó mở cửa vào

Ngạn Ngân : Baba, Mama về Hàn ạ...

Văn : đúng rồi...

Ngạn Ngân : con cũng muốn về nữa...

Văn : thì con soạn vali đi...

Ngạn Ngân : con soạn sẵn rồi...

Văn : con cũng biết hả...

Ngạn Ngân : Baba nói với con trước...

Ngạn Tuấn : ta ko nói...

Ngạn Ngân : Baba ko nói nhưng con nghe được...

Văn : con bé này " cốc đầu Ngân "

Ngạn Ngân : hihi...thôi con về phòng đây...Baba Mama ân ân ái ái tiếp đi nha " đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa "

Ngạn Tuấn : bạn nhỏ à... ngủ chút đi, hồi còn chuẩn bị để ra sân bay nữa nè bạn nhỏ..."ôm cô vào lòng "

Văn : dạ " rúc sâu vào lòng anh ngủ "

Cứ như cho đến 17h chiều

Tại phòng anh và cô...

Ngạn Tuấn : bạn nhỏ à... dậy nào

Văn : cho em ngủ đi " ôm eo anh "

Ngạn Tuấn : em ko về hả bạn nhỏ...

Văn : bế em...

Ngạn Tuấn : hảo à..."bế cô vào nvs "

30p sau...anh bế cô ra, mặc đồ vào, sấy tóc cho cô xong...

Lúc này cũng 18h30...

Ngạn Tuấn : dậy đi nào...

Ngạn Ngân : Baba, Mama

Ngạn Tuấn : con nói NL...đem vali ta và Mama con xuống...

Ngạn Ngân : dạ..."đi xuống nhà "

5p sau...NL lên và đem vali anh và cô xuống nhà... còn anh thì bế cô...

Tại phòng khách...

Anh để cô lên ghế rồi ngồi xuống...

Ngạn Tuấn : Ngân...lên lấy túi xách, và điện thoại ta và Mama xuống đây nhanh...

Ngạn Ngân : dạ..."lên phòng anh, cô "

Sau khi lấy xong Ngân đi xuống...

Tại phòng khách...

Ngạn Ngân : Mama con chưa tỉnh ngủ nữa Baba...

Ngạn Tuấn : ukm...

Sau NL để vali anh, cô, Ngân lên cốp xe sau thì...

Ngạn Tuấn : Văn à... chúng ta về Hàn
Văn : nae " mở mắt ra "

Ngạn Tuấn : đi nào " anh bế cô ra xe, còn Ngân thì cầm túi xách của cô, điện thoại anh, cô rồi đi theo sau...

Cả 3 người lên xe rồi TX cũng lái xe đến sân bay...

Sau 4 tiếng lái xe thì cũng đến nơi...

Lúc này đã 0h30 tối khuya

Tại sân bay Bắc Kinh...

Anh, cô, Ngân mở cửa bước xuống xe, TX lấy vali của cả 3 người xuống rồi cúi đầu chào lên xe lái xe đi...

Cả 3 người đi vào bên trong...

Sau 1 tiếng làm giấy tờ thì cũng đã lên máy bay...

Lúc này cũng đã 1h30 sáng

Sau 5 tiếng bay thì cũng đã đến Hàn

Lúc này cũng đã 6h30 sáng...

Sau khi lấy vali xong rồi 3 người cũng kéo vali đi ra ngoài...

ĐE : Đại Bang Chủ... Thiếu Phu Nhân, Tam Tiểu Thư " cúi đầu chào "

Ngạn Tuấn : lên xe về Lâm Gia...

3 người lên xe ngồi...

ĐE : dạ..."để vali 3 người vào cốp sau xe rồi lên xe lái xe về Lâm Gia "

Sau 3 tiếng đi xe thì cuối cùng cũng đã gần về đến Lâm Gia...

Lúc này trên xe...

Văn : Ngân...hồi con vào nhà trước đi

Ngạn Ngân : sao vậy Mama...

Văn : cho mọi người bất ngờ... cậu đem vali vào nhà

ĐE : dạ Thiếu Phu Nhân

Ngạn Ngân : con nên nói gì bây giờ...

Văn : xin chào...

Ngạn Ngân : dạ...

Tại nguyệt thự Lâm Gia....

Văn : vào trước đi con...

Ngạn Ngân : dạ...

Đe xách vali đi theo sau

Lúc này tại phòng khách

Ngạn Ngân : có ai ko ạ...

Lâm Lão Gia : con tìm ai...

Ngạn Ngân : dạ...con...

Đe : Tiểu Thư...tui đem vali vào ạ

Ngạn Ngân : tôi chưa nói hết thì anh đã cắt ngang rồi... có tin tôi nói với Baba tôi ko vậy

Đe : xin lỗi Tiểu Thư...

Ngạn Ngân : dạ cho con hỏi phòng con ở đâu vậy ạ...

Lâm Phu Nhân : con chưa trả lời tụi ta biết con là ai nữa mà...

Ngạn Ngân : dạ con là..."định nói thì "

Ngạn Thành : 2 chiếc vali này thấy quen quen...Thiên em nhìn thử đi...có khi nào là Mama ko vậy

Ngạn Thiên : dạ... hình như trên xe còn người đang nhìn chúng ta đó...đi ra ngoài xem thử...

Mọi người đi ra ngoài xe thì...

Ngạn Thành : Mama..."mở cửa xe ra "

Văn : hello con trai...

Ngạn Thiên : người trẻ con quá á...

Băng Băng : con bé này...đi 1 năm mấy mới chịu về ha...

Văn : hihi " cười tươi "

Ngạn Ngân : Baba đâu rồi Mama...

Ngạn Thành, Thiên : Baba...

Ngạn Tuấn : xin chào con trai " đi ra "

Ngạn Thành, Thiên : Baba..."bất ngờ "

Văn : sao bất ngờ dữ vậy 2 ông cụ non

Ngạn Thiên : là thật sao Mama...

Văn : Baba còn con sống...ôm đi rồi biết liền à

Ngạn Thành, Thiên : aa...đúng là Baba thật rồi " ôm anh "

Ngạn Tuấn : haha...

Ngạn Thiên : dạ...

Lâm Lão Gia : con trai...

Ngạn Tuấn : Ba..."cười "

Lâm Phu Nhân : cái thằng con này...

Lý Thần : đây là...

Văn : đúng rồi Thần Ca...

Lâm Lão Gia : chúng ta vào nhà rồi nói chuyện tiếp nào...

Tại phòng khách...

Lâm Phu Nhân : vậy con bé này là con út của 2 đứa sau...

Ngạn Tuấn : dạ... Ngân chào Ông Bà, Mấy Bác, Dì Ngọc, và 2 anh...

Ngạn Ngân : dạ...Ông Bà, Mấy Bác, Dì Ngọc, 2 anh...

Nhất Bác : giỏi quá...

Ngạn Ngân : dạ...

Trình Tiêu : con bao nhiêu tuổi rồi...

Ngạn Ngân : dạ...con 17 tuổi ạ...

Thừa Thừa : giỏi quá...

Ngạn Ngân : dạ... Mà đây là ai vậy Baba Mama..."nói Thảo "

Ngạn Tuấn : 8 năm trước...cô ta có hôn ước với Baba... nhưng lúc đó ta và Mama con...

Ngạn Ngân : con hiểu rồi...

Lâm Lão Gia : được rồi 3 đứa về phòng nghỉ ngơi đi... ngồi máy bay từ tối tới giờ mệt rồi...

Anh, cô, Ngân đi về phòng

Tại phòng anh và cô

Anh, cô đi vào phòng rồi đóng cửa lại

Văn : anh... thời gian trôi qua 5 năm rồi đó " ôm anh "

Ngạn Tuấn : thời gian trôi qua nhanh thật..."ôm cô vào lòng "

Văn : nae " cười, rúc sâu vào lòng anh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#彥葉