LMKK-C135+136+137+138

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 135 - Thần quang,dâm đãng nam nữ,nhất ngược nhất gian.

"Đoàn trưởng, điểm bí mật để dịch chuyện đã chuẩn bị xong ở phía đông núi U Cát Nhĩ. Bây giờ cường giả ở nam bắc đại lục, đã không ít người tìm đến đây để lục soát trong núi. Phỏng chừng không quá hai ngày nữa ở núi U Cát Nhĩ sẽ tràn ngập người cho xem!"

Lúc hoàng hôn, trên mặt biển phía bắc của Tinh Quang bình nguyên, trong buồng của chiếc thuyền gỗ, cầm thú nam tước đang xích lõa nhu nhuyễn nằm ngửa ra, thoải mái hí mắt hưởng thụ kỹ thuật miệng của Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Đế Na tam nữ với tình ý triền miên. Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm của Kiệt Nã Tư!

"Tê...đại mỹ nhân đừng dừng lại. Nơi này không ai có thể thấy, sâu xuống cổ họng thật thoải mái...." Phong tao thục nữ Đế Na đang cho cái bảo bối chí ái vào được hơn phân nửa gần đến cổ họng của nàng, nghe được Kiệt Nã Tư nói, liền muốn nhả ra, Diệp Phong thấy thế thoải mái nhẹ giọng yêu cầu, rồi đối Kiệt Nã Tư nói: "Ta biết rồi, các ngươi cứ tiếp tục chú ý tình hình bên kia, tùy thời mà trở về bẩm báo!"

"Vâng!" Kiệt Nã Tư cưỡi Quang Minh bạch vũ vương trên không trung ứng thanh lĩnh mệnh, nhanh chóng bay về phía Phong Diệp thành. Chiếc thuyền nhỏ này ở về phía nam các Phong Diệp thành không xia. Bây giờ bốn phía đều là biển có thể thấy cự giải chiến sĩ thoải mái mà hưởng thụ nước biển ấm áp.

Núi U Cát Nhĩ, nằm tại bắc đại lục giải đất trung tâm của Hỗn Loạn hoang nguyên. Thế núi rất hiểm trở, quái thạch thì nhiều vô kể, thác nước chảy róc rách, cảnh sắc thật là tuyệt. Đáng tiếc, bởi vì bị vây ở trong khi cường đạo hoành hành ở Hỗn Loạn hoang nguyên, cơ hồ hàng năm không có ai đến đây.

Buổi sáng hai ngày trước, từ núi U Cát Nhĩ đột nhiên hiện ra một đạo ánh sáng màu đỏ to lớn chiếu thẳng lên trời, làm cho cả nam bắc đại lục đều là một mảnh mà đỏ của lửa, tất cả sanh linh các tộc đều giật mình!

Mỗi cường giả đều biết ánh sánh màu đỏ to lớn đó là cái thứ gì tạo ra. Đó là ánh sáng của thần khi thần khí "Liệt Diễm sáo trang" tụ họp tại một chỗ. Ngàn năm trước ánh sáng của thần từ bộ "Liệt Diễm sáo tráng" đã xuất hiệt rất nhiều lần, mỗi lần đều có thể khiến cho đại lục liên tục trận trận tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu), cho đến khi Liệt Diễm sáo trang biến mất. Người có thể lấy được, thì sẽ trở thành bá chủ một phương, có đủ khả năng bảo vệ cho sáo trang, sau đó mới có thể làm đại loạn dừng lại!

"Lôi Ân, chàng muốn đi tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang ư? Cái thần khí đó mặc dù rất tốt, nhưng cũng là một cái họa căn, chàng phải cẩn thận!" Toàn thân chỉ là một bộ áo lưới màu đen, làm hiện ra vẻ phong tao của một Đế Na mái tóc màu xanh được búi gọn lên, tay phải nàng đang vẫn mân mê cái vật chí ái dù đã đình chỉ hí lộng, mà nhường cho Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi, mắt phương long lanh nhìn tình nhân dặn dò.

"Hắc hắc, yên tâm, ta có tính toán trong lòng. Loại sự việc này lựa chọn tốt nhất chính là ngồi yên để xem biến cố. Để những tên não to ngu ngốc lên trước, ngồi quan sát đợi tình hình cuối cùng!"

Diệp đại sắc lang đang hưởng thụ sự hí lộng của Lộ Lộ và Nguyệt Nhi, hai mắt tình cảm nhìn Đế Na phong tao, vừa cười hắc hắc vừa nói. Sau đó hắn vươn tay trái vuốt ve cái eo bóng láng mượt mà của Lộ Lộ, rồi chậm rãi tiến đến đồn nhục hồn viên kiều kiều còn cách một cái lưới áo mỏng của Lộ Lộ.

"Tử quỷ, chàng rốt cuộc muốn chúng ta làm bao lâu mới sẵn sàng đây?" Đế Na biết ý nghĩ của tình nhân, không còn lo lắng, cầm bảo bối mà dâm đãng trách nhẹ.

"Ha ha ha, nàng lẳng lơ này, muốn lão tử cưỡi đây, quỳ xuống cho lão tử!"

Dâm tính của lưu manh đoàn trưởng đại phát, nghe Đế Na nói xong, nhìn nhìn nàng, trong lòng cực kỳ hảo sảng, bảo Lộ Lộ và Nguyệt Nhi ngừng lại, rồi thô bạo đè lên Đế Na đang quỳ gối. Hắn xé rách cái lưới áo màu đen của nàng, từ phía sau đánh không ngừng lên cái mông to lớn đẹp đẽ, rồi đẩy mạnh một cái, tận tình hưởng thụ.

Lộ Lộ và Nguyệt Nhi thấy vậy, rất nhu thuận tiến lại gần hai bên của thiếu gia, để thiếu gia vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa có thể ôm các nàng mà hưởng thụ thân thể mềm mại.

Hắc hắc, thực hiện việc này ở trong thuyền nhỏ, cảm giác thật là đã. A cuộc sống, sao nó tuyệt vời như vậy?! Tên cầm thú vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa ôm thì thiếp mĩ lệ, trong lòng vui như trẩy hội.

Trải qua việc đánh cướp khắp nơi của Tư Lược đoàn, đại địa kỵ sĩ đoàn thiếu kim cương xuyên sơn giáp cũng đã được khắc phụ. Hơn nữa, dưới sự đề nghị của hương kì ải nhân Cách Thụy, Diệp Phong để các thành viên Tư Lược đoàn ở các nơi liên tục đánh cướp bắt giữ những hương kì ải nhân nô đãi, để tạo từ một hương kì trung đội thành một hương kì đại đội, chuyên phụ trách thức ăn thức uống cho mọi thành viên!

Ma thú rút về phía nam đại lục ở Hỗn Loạn hoang nguyên, gần đây vẫn an phận, không có ra ngoài để quậy phá nữa. Nhưng mà Quang Minh đế quốc vẫn như trước để ba quân đoàn ở tinh phía bắc mà phòng ngự, cũng là để tu bổ lại công sự phòng ngự.

"Lão đại, Quang Minh giáo đình a di Á Sắt Lâm đã tới, nói là tìm người có chuyện quan trọng!"

Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc cưỡi Liệt Diễm tiêu phong vương, chạy ra gần biển, rồi rống cổ lên báo cho Diệp Phong biết, trên mặt lộ ra thần sắc hâm một, trong lòng ngao ngao bội phục lão đại có sự quyến rũ mạnh như thế. Một chủ giáo đan thân thục nữ của Quang Minh giáo đình, vẻ bề ngoài mĩ lệ thánh khiết, mang theo vẻ quyến rũ, Khải Đặc vừa nhìn đã nổi lên sắc tâm.

"Ngay lúc này, a di thiên sứ thật sự không buông tha ta......."

Thật không khó để có thể nhận ra thân phận bên ngoài của Á Sắt Lâm, Diệp đại sắc lang sớm đã biết được. Ngay lúc này hắn mở cuộc tấn công Đế Na và Nguyệt Nhi đưa hai nàng lên cao trào. Hắn đè lên bảo bối của Lộ Lộ, khiêng đùi nàng ra để chuẩn bị làm cho nàng thỏa mãn và cấp cho nàng một hài tử. Kết quả nghe được tin tức này đã cảm thấy thất vọng, nhất thời buồn bực mà không có hứng thú!

"Thiếu gia, nên đi tiếp kiến chủ giáo trước, đừng lo cho thiếp." Lộ Lộ đã lên cao trào một lần, mặc dù có chút tiếc nuối không thể để thiếu gia đưa đến cực hạn thỏa mãn, nhưng khi thấy thiếu gia đang chuẩn bị lại mất hứng, liền ông nhu thê thiếp nói.

"Mẹ nó, Khải Đặc, nói cho Á Sắt Lâm là ta đang bận, dẫn nàng ta ra đại sảnh chờ ta. Chủ giáo, hừ, tại địa bàn của lão tử, giáo hoàng có tới, không vui, lão tử cũng không nể mặt!"

Diệp Phong ôn nhu nhìn vào bảo bối nơi hạ thể của Lộ Lộ, không muốn để nàng thất vọng khi sắp lên cao trào, hắn liền hô to kêu Khải Đặc rời đi, tiếp tục đưa Lộ Lộ lên dục tiên chi cảnh, chỉ sau khi làm dịu nàng xong, tại nơi ấy của Nguyệt Nhi hầu hạ, mặc xong quần áo nhắm hướng đuôi thuyền mà đi tới. Tả chưởng vận hành chánh khí, lại tiếp tục vận thuần lực, đánh sâu vào vùg biển đưa thuyền nhanh chóng về tới bờ biển.

Đế Na không tiện đi theo tình nhân tới Diệp Phong thành, liền hôn lên má trái hắn một cái, triệu hoán ra Quang Minh bạch vũ điêu mà hắn đã đưa cho, nhanh chóng bay về hướng đông nơi tổng bộ Phong Nguyệt Mỹ Nữ đoàn.

Vì đảm bảo an toàn, ngoài trừ Liên Na đã có lam vũ lôi ưng ra, Diệp Phong đều cho mỗi nữ nhân của hắn một con Quang Minh bạch vũ điêu. Giám thị thuỷ tinh lúc trước đoạt được tại Dong Binh thương thành, hôm nay cũng bố trí toàn bộ tại các địa điểm bí mật trong hoàng cung Mạt La cùng Diệp Phong thành, do Kiệt Khắc dẫn theo bạch lang nhất tộc trong Tư Lược đoàn, chuyên phụ trách công tác tuần tra vùng phụ cận Mạt La hoàng cung cùng Diệp Phong thành. Dùng tới quân đội tinh anh hắn mới có thể yên tâm. Theo lời hắn nói, cái này gọi là có chuẩn bị thì không có tai họa.

Đế Na hiện giờ cách tình nhân không xa, cơ hồ mỗi ngày đều thừa dịp ba bình giấm lớn bận rộn liền tìm đến tình nhân gặp gỡ. Các loại sự tình này khẳng định không thể qua được mắt thành viên Tư Lược đoàn. Có điều bọn cặn bã này đều biết ba vị đoàn trưởng phu nhân đều hay ghen tuông nên chẳng ai dám tiết lộ bí mật của đoàn trưởng đại nhân.

"Lôi Ân đoàn trưởng, Lôi Ân lĩnh chủ, Lôi Ân nam tước, Lôi Ân kiếm khách, song đầu cự long kỵ sĩ, muốn gặp ngài quả thực là không dễ a!"

Đại sảnh phủ đệ lĩnh chủ Phong Diệp thành. Mặc một bộ trang phục giáo đình màu trắng tôn lên dáng người với vẻ đẹp ma quỷ, chủ giáo Á Sắt Lâm, mái tóc trắng bồng bềnh được vén ra sau tai, đôi cánh trắng tinh vẫn giữ nguyên trạng thái khép lại, tuyệt đối có thể nói là dung mạo thiên sứ, vóc dáng ma quỷ. Hoàn toàn không nhìn ra đã có bốn mươi tuổi hoa, tựa như một thiếu phụ mỹ lệ mới ba mươi tuổi.

Lúc này, Diệp Phong để Nguyệt Nhi một mình trở về bí mật trú địa, dẫn theo Lộ Lộ tiến vào trong phủ nhìn những dực nhân kiếm dĩ đứng trong đình viện. Bước vào đại sảnh, khiến cho Á Sắt Lâm giáo chủ đang một mình uống trà chờ đợi lập tức tràn đầy bất mãn nói liền tù tì tất cả danh xưng của hắn.

Thân là chủ giáo của Quang Minh giáo đình, Á Sắt Lâm trước kia đã gặp không ít người, đều chưa hề có phát sinh tình huống nàng phải chờ đợi đối phương. Ở quốc gia thờ phụng Quang Minh nữ thần, ngay cả quốc vương cũng không thể tiếp đón một cách thờ ơ với chủ giáo. Bây giờ tại lãnh địa của Diệp Phong đã bị đối xử như vậy nàng tự nhiên sẽ không hài lòng. Bất quá nàng cảm thấy hứng thú với Diệp Phong là một nhân vật phong vân làm cho người ta khó có thể nắm bắt này, nên cũng không quá tức giận. Nếu không nàng đã sớm phất áo rời đi rồi!

"A, Á Sắt Lâm a di, vừa nãy ta thật sự bận quá, thật là bối rối quá. Người dẫn theo một trung đội dực nhân kiếm sĩ, tới tìm ta tại cái Phong Diệp thành nhỏ bé này có chuyện gì vậy?" Diệp Phong với giọng điệu chọc tức nói, ngồi ở trên ghế bên phải Á Sắt Lâm, ý bảo Lộ Lộ điểm cho hắn một cây thanh sảng tiêu hồn.

"Ngươi gọi ta là cái gì? a di?!" Nữ giới không ai không thích mình đẹp, cũng không có ai không sợ già, chủ giáo Á Sắt Lâm xinh đẹp, vừa nghe Diệp Phong gọi nàng là 'a di', lập tức trừng mắt tức giận nhìn hắn, thiếu chút nữa là ném ngay chén trà vào mặt hắn.

"A? Chẳng lẽ ta gọi sai? Gọi là Á Sắt Lâm tỷ tỷ có được không?" Diệp Phong lại nhìn Á Sắt Lâm trêu chọc.

"Xem ra ta đoán thật chính xác, ngươi thật sự không đem Quang Minh giáo đình để vào mắt!" Á Sắt Lâm lần này không có tức giận, ngược lại đột nhiên nở nụ cười khúc khích một tiếng, tràn ngập vẻ phong tình vạn chủng, câu hồn mê người!

Giống như sự tình mà Tuyết Lị đã bẩm báo với Diệp Phong, Á Sắt Lâm có chút đặc biệt, hình như là nảy sinh hứng thú cực độ với thanh niên. Biểu hiện của Tư Lược đoàn tại cuộc chiến với Thiên Vũ đế quốc, càng làm cho người khác đối với hắn cảm thấy mơ hồ, không nghĩ ra nguyên nhân gì khiến hắn từ phế vật biến thành một siêu cấp cường giả. Nói là nhờ một quyển thiết thư và Trung Hoa chi thần, Á Sắt Lâm tuyệt đối không tin!

"Thôi, thôi, thôi. Á Sắt Lâm chủ giáo, nàng nói như vậy ta thừa nhận là chịu không nổi, nếu bị giáo hoàng bệ hạ biết, sợ là ta sẽ bị lột da mất!" Diệp Phong nhìn khuôn mặt tràn đầy tiếu dung của dực nhân thục nữ xinh đẹp, trong lòng nảy lên dục vọng xấu xa, ra vẻ biểu hiện thái đọ khẩn trương.

"Lạc lạc, với thực lực siêu cường của Lôi Ân đoàn trưởng, với bộ đội tinh anh của Tư Lược đoàn được trang bị tới tận răng, cộng thêm thân phận của ngươi là người kế thừa gia tộc Pháp Lôi Nhĩ, ngươi thật sự e ngại giáo hoàng bệ hạ chăng?" Giáo chủ Á Sắt Lâm xinh đẹp nhìn Diệp Phong nở nụ cười duyên động nhân, "Trở lại chuyện chính, Lôi Ân đoàn trưởng, hôm nay ta như đã hẹn đến gặp thị nữ U Nguyệt Nhi!"

"A, Á Sắt Lâm chủ giáo muốn gặp Nguyệt Nhi? Thật sự là không đúng lúc, nàng mới được Liên Na nữ vương gọi đến hoàng cung, không thể cùng người gặp mặt a!" Diệp Phong biết rõ mục đích của Á Sắt Lâm, trong lòng cười thầm, thuận miệng nói vu vơ. Thuần tuý là heo chết thì không sợ nước sôi!

Còn muốn chần chừ, ta muốn xem ngươi có thể chần chừ bao lâu. Hai tròng mắt Á Sắt Lâm nhìn tròng tròng Diệp Phong, nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói: "Lôi Ân đoàn trưởng, người chần chờ như vậy chỉ càng chứng minh U Nguyệt Nhi - Mễ Lạp quả thật là một ma nữ, Hắc Ám ma kiếm cũng ở trong tay ngươi. Để chứng minh sự trong sạch của ngươi, ta sẽ ở tại Phong Diệp thành đợi U Nguyệt Nhi trở về. Lôi Ân đoàn trưởng nên phối hợp với công tác, tìm mang nàng trở về đi?"

Mấy bà này lại nổi giận với lão tử à. Diệp Phong nghe vậy không thoải mái, lộ ra ánh mắt háo sắc nhìn vào thân hình ma quỷ của Á Sắt Lâm, cố ý nuốt nuốt nước bọt, cười dâm đãng nói: "Á Sắt Lâm tỷ tỷ, nàng chắc cũng biết ta là dạng người như thế nào, nàng chẳng lẽ lại muốn dê nhập miệng hổ hay sao!"

"Ha ha, Lôi Ân đoàn trưởng dám có ý xấu với một chủ giáo như ta sao? Nếu ngươi có cái can đảm này, ta hết sức hoan nghênh. Lúc này ngươi có hay không cấp cho ta và hộ vệ chỗ nghĩ đây?" Á Sắt Lâm chủ giáo ánh mắt như cười vừa nhìn Diệp Phong vừa cười mời gọi.

Trời ạ, nữ nhân này thực sự là kẻ dâm đãng khoác vẻ ngoài thánh khiết, hừ hừ. Cứ khêu gợi ta như vậy, lão tử mà khách khí với ngươi thì thật có lỗi với đế quốc dâm dân... Diệp đại sắc lang nghe thấy lời của Á Sắt Lâm. Trước là giật mình, sau là nổi lên ác tâm trong đầu, nhưng lại thể hiện vẻ mặt bất đắc dĩ. Ra lệnh cho người chuẩn bị chỗ ở cho Á Sắt Lâm và hỏa dực kiếm sĩ chuẫn bị chỗ nghĩ.

"Thiếu gia ngài muốn động tới vị chủ giáo này sao?" Lộ Lộ quả thật hiểu rất rõ thiếu gia, thấy thiếu gia nhìn theo thân hình mỹ lệ của Á Sắt Lâm chủ giáo, nhíu mày hỏi.

"Hắc hắc, nàng cũng nghe được nàng ta cũng hoan nghênh mà. Ta nếu không tới chỗ nàng ấy thì thật có lỗi với nàng ta!" Diệp Phong nhìn bảo bối cực kỳ sủng ái Lộ Lộ của hắn, biết rằng nàng đang rất là lo lắng, hắc hắc cười nói: "Yên tâm, ta có biện pháp xử lý những hậu quả có thể xảy ra. Đi, đầu tiên bồi thiếu gia ngủ chút đã. Dưỡng tinh khí và nhuệ khí cái đã, tối nay phải triệt đễ chinh phục nữ nhân dâm đãng đó!"

Lộ Lộ thấy thiếu gia nói có biện pháp sử lý hậu quả, liền ngoan ngoãn không nói nữa, cùng thiếu gia tiến vào phòng ngủ của hắn.

"Ân? Nếu Lôi Ân tới, ta dùng thứ gì chơi với hắn thì tốt nhỉ? Hình như thứ nào cũng tốt, không bằng thử hết cả. Trước nay chưa bao giờ gặp mục tiêu tốt như vậy!"

Á Sắt Lâm đứng tại phòng ngủ tạm thời của mình, từ không gian giới chỉ lấy ra roi da chuyên dùng ngược đãi nam nhân, còng tay bằng sắt, xích chân bằng sắt, xích cổ bằng sắt, với một gương mặt mỹ lệ thánh khiết tràn ngập cảm giác hưng phấn vì sắp ngược đãi Diệp Phong.

Á Sắt Lâm này xinh đẹp đích thực là một mỹ nữ thành thục, chỗ này từ trước đến nay không có nam nhân. Tất cả đều bởi vì thưở nhỏ phụ mẫu nàng mất sớm, tâm lý nàng đã hình thành tư tưởng ghét nam nhân. Cũng lại thêm nữa là nàng chưa gặp được ngời khiến nàng động tâm để có thể hiến thân.

Bất quá nàng cũng sớm không còn là xử nữ, bởi vì tự thân mình sử dụng ngón tay cướp đi tấm thân xử nữ.

Vị chủ giáo xinh đẹp này là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều nam nhân, nhưng cho nàng để vào mắt thì thực sự là không có nhiều. Hơn nữa với nàng việc nam nữ hoan ái lúc đầu chỉ là phát tiết dục vọng, sau đó nàng dựa vào mị lực cùng địa vị của mình uy hiếp ngược lại không cho tiết lộ việc đã làm.

Những người bị nàng lợi dụng muốn lật đổ nàng, nhưng thứ nhất quyền thế không bằng nàng. Thứ hai loại sự tình dụ người này không thể từ chối được. Thứ ba là nàng có một vẻ thánh khiết tuyệt đối, muốn tố cáo nàng thì sẽ phạm vào tội vũ nhục thượng cấp. Mà tội này ở Quang Minh giáo đình là một tội lớn, cho nên những người này chỉ còn cách nuốt cái bí mật này vào trong.

Cũng may Á Sắt Lâm đối với tất cả số nam nhân này đều có hứng thú, tuy nhiên đều chỉ dùng qua một lần nhưng không có qua lần thứ hai. Đồng thời, cho đến nay những nam nhân đã từng tiếp xúc qua với Á Sắt Lâm đều là bí mật.

Đêm đến, sự yên tĩnh đã trở lại, Diệp Phong bày tiệc riêng tại đặc địa, thỉnh mời Á Sắt Lâm chủ giáo xinh đẹp, cùng vào ăn cơm tối. Đợi cho đêm khuya yên tĩnh, đa số đăng hỏa đã tắt, thừa dịp ba hũ dấm của mình đã ngủ, theo lời gọi của Lộ Lộ cùng Nguyệt Nhi, liền mặc quần áo ra ngoài phòng, lặng lẽ chạy tới phòng ngủ của Á Sắt Lâm.

Mờ mờ phía trong phòng ngủ, trong chiếc áo ngủ màu trắng bán trong suốt có thể nhìn thấu qua được, Quang Minh ma kiếm sĩ Á Sắt Lâm đang nằm trên giường, sớm đã chờ dợi mục tiêu ngược đãi tới, đợi đến khuya mà mục tiêu không thấy đến. Đang định chìm vào giấc ngủ, Diệp Phong lại đột nhiên mở cửa tiến vào, tiện tay nhanh như chớp đóng cửa lại, lẻn đến bên giường điểm trúng khí huyệt nàng.

Á Sắt Lâm thấy mục tiêu đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, đang muốn động thủ thì lại bị mục tiêu điểm một chỉ, chân khí không thể vận hành được, trong lòng cực độ chấn động. Bất quá trên mặt không hiển lộ ra, ra vẻ khẩn trương co người trên giường, nhìn Diệp Phong sẵng giọng: "Lôi Ân đoàn trưởng, ngươi lúc này định làm gì? Ngươi ngàn vạn lần không được làm loạn, trước kia ta chỉ nói giỡn thôi!"

"Sách sách, ngươi mặc áo ngủ bán trong suốt, nằm trên giường mở mắt không ngủ, không phải chính là chờ ta sao? Đạo đức giả ít thôi, bổn đoàn trưởng khả thị lần đầu ngoạn dực nhân mỹ nữ, hơn nữa là đan thân tao hóa giả thánh khiết, đến đây đi, ta nhất định sẽ cho ngươi dục tiên dục tử!"

Diệp Phong nhìn chằm chằm vào bên trong áo ngủ có diệu dụng như ẩn như hiện, sau đó vẻ mặt nở nụ cười vô sỉ, nhanh chóng nhào lên trên giường, giữ chặt đôi chân mềm mại nhu nhược như vô cốt, mở miệng không để cho nàng thời gian hô hấp, rồi phủ lấy cặp môi hồng nhuận như anh đào mà hôn, hòa cùng lúc bàn tay mở rộng nhào nặn trên cự nhũ tĩnh hương của nàng, thập phần không bỏ qua.

Tên sắc lang này.....Á Sắt Lâm lần đầu tiên bị nam nhân xâm phạm như thế, trong lòng nghi hoặc chân khí không thể sử dụng, thầm hận một tiếng. Từ đầu giường lấy ra ống khói mê đã chuẩn bị, dùng sức bẻ gẫy rồi nín thở

Diệp Phong đang chuẩn bị ăn Á Sắt Lâm, tịnh vẫn trụ trên môi anh đào của nàng, phòng khi dừng lại nàng sử dụng đấu khí cùng ma pháp. Nhưng căn bản không ngờ nàng còn chiêu khói mê, sau khi ngửi thấy khói mê thấy kinh hãi không xong thì đã muộn, mơ mơ màng màng gục xuống trên ngọc thể thục nữ.

"Tiểu sắc lang, để ngươi chiếm tiện nghi, thật là giận, xem ta đãi ngộ ngươi như thế nào".

Á Sắt Lâm thổi tan khói mê, đẩy Diệp Phong từ trên thân mình xuống, lấy từ không gian giới chỉ công cụ ngược đãi ra, tạm thời dùng chiếc còng bằng thép luyện khóa tay cùng chân hắn, nghĩ đến mình bị điểm một cái, đấu khí không thể sử dụng, lấy ra giải dược cho hắn ngửi, lập tức huy vũ roi da quất vào bụng hắn một cái.

"Ách...?" Diệp Phong ngửi giải dược, bụng bị vụt đau, chậm rãi mở to mắt, phát hiện Á Sắt Lâm đang cầm roi da nhìn hắn cười, hơn nữa tay chân bị khống chế bởi chiếc còng bằng thép luyện, và nhìn thấy một loại đồ tốt dùng trong đám quý tộc, không nhịn được nghi hoặc cười nói:"Á Sắt Lâm a di, chiêu khói mê nàng dùng rất hay, bất quá ngươi cầm roi da là có ý gì? Nàng cũng có cái thứ đó sao?"

"Lạc lạc, Lôi Ân đoàn trưởng mới không bình thường, rơi vào hoàn cảnh này mà vẫn còn cười được. Thành thật mà nói cho ngươi, ta có khuynh hướng ngược đãi, ngươi là mục tiêu ta chú ý lâu rồi. Yên tâm, ta đối với mục tiêu đếu không hạ sát thủ, hơn nữa chỉ một lần. Ngươi hôm nay chỉ có thể tự trách mình háo sắc, chui vào cửa để ta quật!"

Á Sắt Lâm nhìn lại mục tiêu ngược đãi trên giường, lộ ra nụ cười thánh khiết như thiên sứ, tay phải vung roi thống khoái vụt lên cánh tay trái Diệp Phong một cái, trong lòng tràn ngập khoái cảm.

Á Sắt Lâm quả thật không có ý nghĩ muốn giết Diệp Phong, chỉ là muốn dùng nhân vật phong vân đã chờ đợi lâu này, thỏa mãn một chút ngược đãi khoái cảm hư không trong nội tâm.

Cho nên Á Sắt Lâm cũng có nghĩ tới hậu quả, nàng đoán định loại nhân vật phong vân như Diệp Phong, không thể để người khác thuyết phục để bị ngược đãi, hơn nữa là chính Diệp Phong tiến vào phòng nàng muốn làm bạo ngược. Sự tình truyền ra bất luận kẻ nào đều sẽ không tin cầm thú nam tước, chỉ biết tin tưởng nàng là thánh khiết chủ giáo. Hơn nữa nàng chuẩn bị ngược đãi xong rồi chạy, bị trói buộc, Diệp Phong muốn trả thù cũng chưa thể!

Trời đất, không ngờ nàng lại thích ngược đãi...Thánh khiết chủ giáo lại có một bí mật là thích ngược đãi? Mẹ nó, nếu mà truyền ra ngoài, ai có thể tin được? May mà lão tử đã luyện súc cốt công, nếu không hôm nay xem như khó có đường về!

Diệp Phong bị hành hạ đau đớn, trong đầu không biết khóc hay cười, nhíu mày ra vẻ khẩn trương hỏi: "Chủ giáo đại nhân, ngươi đến ngày nay không có nam nhân chính là do nguyên nhân này?"

"Đúng vậy, ngươi tên tiểu sắc lang nên thấy là vinh hạnh được là người đầu tiên hôn ta, nam nhân đầu tiên ôm ta!" Á Sắt Lâm mỉm cưởi lộ ra vẻ phong tình vạn chủng, tay phải đặt lên đùi trái của Diệp Phong.

"Ân? Nụ hôn đầu tiên, nam nhân đầu tiên ôm nàng, quả thật vinh hạnh quá. Bất quá chủ giáo a di còn xử nữ hay không?" Diệp Phong vừa vận súc cốt công, vừa nhìn Á Sắt Lâm tò mò hỏi.

"Lạc lạc, xem ngươi quả nhiên cốt khí, không mở miệng van xin. Ta nói cho ngươi biết, trinh tiết của ta, do ta dùng ngón tay của mình cướp đi. Tốt, bây giờ phải cho tiểu sắc lang ngươi một chút đau khổ, mau nói cho ta biết, tại sao ta không thể sử dụng đấu khí, nếu không ta sẽ hành hạ ngươi cực kỳ đau đớn!"

Á Sắt Lâm định rằng mọi người sẽ không tin lời cầm thú nam tước nói, không sợ hắn tiết lộ bí mật, nên nói cho hắn nghe rất tự nhiên. Điều quan trọng nhất là bí mật lâu nay cất giấu tận đáy lòng Á Sắt Lâm, hôm nay mang ra nói thật là đặc biệt sảng khoái.

"Hắc hắc, tự suy nghĩ đi giáo chủ đại nhân. Hôm nay ta nhất định trở thành nam nhân đầu tiên của nàng. Nếu nàng cho ta cưỡi lên nàng, ta nhất định sẽ làm cho ngưoi sử dụng được đấu khí trở lại."

Diệp Phong nheo mắt cười gian trá, trong lúc Á Sắt Lâm há hốc mồm ngạc nhiên, thi triển súc cốt công thoát ra, vươn tay xé rách áo ngủ trong suốt lộ ra thân hình ma quỷ đến mê người. Đẩy nàng ngã xuống giường, vòng eo hoàn hảo, cặp mông nhô cao. Khi nàng lộ vẻ mặt khó tin, hắn cởi quần áo, cầm thương lên ngựa, túm lấy đôi cánh chim khiết bạch, vỗ vỗ vào mông, hoàn toàn không ngờ vị chủ giáo xinh đẹp này bề ngoài thánh khiết, bên trong lại phong tao như vậy, chuẩn bị chinh phục nàng.

Chương 136 - Vì tranh thần khí, cường giả tụ tập

Vào lúc giữa trưa, mưa phùn vừa dứt, phía chân trời bớt u ám, không khí trong lành. Người người tấp nập trên U Cát Nhĩ sơn. Từ nam bắc đại lục các tộc cường giả hiếm thấy kéo đến tụ tập!

Bởi vì thần quang Liệt Diễm sáo trang gần đây nhất trên U Cát Nhĩ sơn liên tục hiện ra ba lần, khiến cho hết thảy sanh linh nam bắc đại lục đều nhận định Liệt Diễm sáo trang tất ở phía trong U Cát Nhĩ sơn.

Đáng tiếc, cường giả lúc ban đầu tiến nhập vào núi đã tìm tòi ba ngày mà vẫn như trước không phát hiện ra hạ lạc của Liệt Diễm sáo trang. Giờ phút này đa số các cường giả đều đang nghị luận địa điểm của sáo trang, tình hình có vẻ náo nhiệt dị thường!

Loại thần khí Liệt Diễm sáo trang cực kỳ hấp dẫn này xuất hiện, cùng với cường giả các nơi đều cảm thấy hứng thú, vương giả của Nam Bắc đại lục bảy quốc gia cùng với Quang Minh giáo hoàng, tự nhiên cũng sẽ không coi nhẹ và bỏ lỡ.

Nhưng Liệt Diễm sáo trang xuất hiện tại phía bắc của Hỗn Loạn hoang nguyên, mà đó không phải là địa hạt của bọn họ, thêm nữa cường giả các nơi đối diện với Liệt Diễm sáo trang loại thần khí chí bảo này căn bản không có khả năng vì quốc gia mà bỏ qua. Các quốc gia trong lúc đó không muốn trước khi đoạt bảo phải xảy ra chiến loạn, cũng đều điều động tinh anh bộ đội tới bảo vệ. Trừ Mạt La đế quốc, sáu quốc gia còn lại cũng tại biên cảnh tập trung binh lực, chuẩn bị tuỳ thời trợ giúp!

So với Quang Minh, ải nhân, thú nhân, dực nhân, cự nhân, tinh tinh xuất quân đội tinh anh của sáu nước, Mạt La đế quốc tới đây chỉ có Diệp Phong, Khải Đặc, Ai Đức ba tên lưu manh.

Đêm hai ngày trước đó, Diệp Phong thoát khỏi trói buộc, đem Á Sắt Lâm lên giường bắt đầu cưỡi điên cuồng. Á Sắt Lâm với vóc dáng, thân hình ma quỷ mê người của mình làm cho hắn kích thích chưa từng có, để hắn làm đủ các trò hoa dạng đến sáng, đưa Á Sắt Lâm lên đến cao trào, dục tiên dục tử, mồ hôi đầm đìa, tiêu hồn vô lực cầu xin tha thứ.

Để có thể hoàn toàn chinh phục thục nữ chủ giáo. Hừng sáng, Diệp Phong không lập tức buông tha nàng mà vẫn giữ tư thế kết hợp ôm lấy nàng đi tới cửa để nàng cách cửa gọi một tên kiếm sĩ tới, tỏ vẻ không thoải mái, cần phải nghỉ ngơi một ngày. Không cho quấy rầy, sao đó cứ như vậy xích lõa đưa nàng tới phòng ngủ của Đế Na ở Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn.

Có Đế Na tình phụ phong tao hiệp trợ, Diệp Phong đùa bỡn dực nhân thục nữ dục tiên dục tử càng là đắc tâm ứng thủ, hiểu quả rõ ràng. Á Sắt Lâm đáng thương mặc dù vẫn còn phương diện bất mãn, nhưng đối mặt với loại điên cuồng như Diệp Phong, nàng thật sự là không thể chịu được, rên rỉ cầu xin tha thứ mặc dù vô dụng, cuối cùng không còn biện pháp nào khác chỉ còn cách nghe theo Đế Na, hướng Quang Minh thần khởi thệ trở thành tình phụ của Diệp Phong.

Đối với loại thần chức nhiệt trung với Quang Minh thần Á Sắt Lâm này, hướng quang minh nữ thần khởi thệ, thì tuyệt đối không thể phản lại lời thề.

Diệp Phong thấy Á Sắt Lâm hướng Quang Minh thần khởi thệ, lúc này mới buông tha nàng, chuyển mục tiêu qua Đế Na lúc này đã dục hỏa thiêu thân mà thỏa mãn, cuối cùng không quên nâng cặp đùi trắng nõn của Á Sắt Lâm mà lần đầu cho nàng tinh hoa của nam nhân, cảm giác tuyệt vời!

Bề ngoài thánh khiết, nội tâm của Á Sắt Lâm lại rất phong tinh, bình sinh lần đầu thể nghiệm nam nữ giao hoan, đã bị làm cho không thể dậy nổi, trong lòng đối với tư vị tiêu hôn khi cao trào thật khó có thể quên.

Nếu nói nàng "Tự mạc" chỉ sinh ra khoái cảm như tế tiểu hà lưu ( dòng sông nhỏ), vậy việc bị Diệp Phong ở hạ thân cuồng kỵ ( cưỡi lên điên cuồng ) thì khoái cảm quả như là uông dương đại hải, kì diệu không thể nói hết. Nàng vốn không phải là xử nữ, hơn nữa đối với việc bị Diệp Phong lấy làm mục tiêu ngược đãi cảm thấy ngập tràn hứng thú. Đương nhiên Diệp Phong để nàng dục tử dục tiên, thể nghiệm niềm khoái cảm muốn chết này. Nàng hướng tới Quang Minh thần mà phát thệ, trở thành tình phụ của Diệp Phong, một nửa là thật vì không thể chịu được sự công kích của hắn, còn có một nửa là nàng tham luyến cái tư vị tiêu hồn này.

Cuối cùng Diệp Phong dùng điềm ngôn mật ngữ cùng với sự mạnh mẽ cuồng kỵ, hoàn toàn thuần phục Á Sắt Lâm luôn bất mãn phía dưới người hắn. Đôi môi anh đào, ngọc nhũ phong mãn, cấm địa cúc hoa, đều để cho hắn chơi đùa , thưởng ngoạn, đến nổi phải nghiện luôn!

Đồng thời, Diệp Phong vì ngại ba hũ giấm chua trong nhà cãi nhau, Á Sắt Lâm thì cố kỵ thân phận của chính mình, nên trong lúc đó hai ngươi đạt thành hiệp nghị chính là tình nhân âm thầm. Khi không có ngoại nhân, Á Sắt Lâm sẽ cho Diệp Phong tùy tiện mặc sức đùa bỡn, khi có ngoại nhân Diệp Phong sẽ để cho mỹ nữ xinh đẹp này mặt mũi của một vị giáo chủ, tuy nhiên sự tình này không thể tiết lộ.

Không thể phủ nhận, Á Sắt Lâm quả là dực nhân thục nữ, là một mỹ nữ của trong mắt của Diệp Phong. Ngẫm lại bề ngoài thánh khiết của nàng với thân phận chủ giáo của Quang Minh giáo đinh, Diệp đại sắc lang mười phần cười thầm, cảm khái việc này nếu như Quang Minh giáo đồ mà biết, thì khẳng định họ sẽ giật mình mà sùi bọt mép đến thiên hôn địa ám!

Tắc Tư nói ra việc Diệp Phong sở hữu Hắc Ám ma kiếm, cùng với ma nữ U Nguyệt Nhi - Mễ Lạp, cho Tuyết Lị, để rồi nàng tố cáo với Á Sắt Lâm. Nhưng Á Sắt Lâm vì không có bằng chứng sợ thông báo cẩu thả có thể gây ra sự rắc rối, cũng không có hướng tới giáo hoàng bẩm báo. Nói cách khác sự tình nay chỉ có Tuyết Lị cùng với Á Sắt Lâm biết.

Diệp Phong dẫn Á Sắt Lâm đến phòng của Đế Na, khiến cho nàng kiến thức được Truyện Tống Trận, ngẫm lại mục đích ban đầu của nàng tìm đến chính mình, liền đem sự việc của Hắc Ám ma kiếm và Nguyệt Nhi kể cho Á Sắt Lam nghe, rồi muốn nàng giữ bí mật.

Á Sắt Lâm đã hoàn toàn bơi vào con sông của tình ái và nhục dục, biết rõ sự tình, đối với kinh nghiệm c**** tiểu tình nhân này thập phần hướng thú, rồi quấn lấy Diệp Phong mà vũ mị cầu khẩn. Biết rằng nữ nhân của Diệp Phong đều được rõ hết các bí mật, trong lòng không ngờ, cuống quít khen đi khen lại tiểu tình nhân thật tuyệt. Kết quả Diệp Phong nghe xong mừng rỡ, thiếu chút nữa đã làm nàng.

Vô luận là vì tình nhân, hay là vì chính mình, Á Sắc Lâm khi biết bí mật đều không có khả năng tiết lộ ra ngoài. Hơn nữa thân là cấp trên của Tuyết Lị, hoàn toàn có thể dùng lý do không đủ chứng cứ, nhắc nhở Tuyết Lị không được tiết lộ sự việc này ra ngoài!

"Hắc hắc, nữ vương lão bà, chủ giáo tình phụ, lão tử thật sự có càng nhiều cảm thụ a!"

Trong vùng của U Cát Nhĩ sơn, có một ngọn đồi cao khoảng năm mươi thước, Diệp Phong mặc một bộ y phục quý tộc màu đen, bên ngoài khoác một áo choàng màu đen đầy khí phái, ngồi ở trên đó, cúi đầu quan sát xuống phía dưới, nhìn ba vị Quang Minh chủ giáo đang chung một chỗ với Á Sắt Lâm tình phụ, trong đầu đắc ý cười xấu xa.

Á Sắt Lâm đối với sự xuất hiện của Liệt Diễm sáo trang cảm thấy rất hứng thú. Cộng thêm tiểu tình nhân tham gia góp vui, giáo đình cũng có phái người đến tham gia, nàng liền dẫn dực nhân kiếm sĩ hộ vệ, bay tới núi U Cát Nhĩ để hội hợp với ba vị chủ giáo phụ trách tham dự lần này, nhằm nắm rõ tình hình nơi náo nhiệt mà báo cho tiểu tình nhân biết!

Tiểu sắc lang chắc chắn sẽ tới đây tìm kiếm... Á Sắt Lâm cùng ba vị chủ giáo năm mươi, sáu mươi tuổi, bàn luận về tình hình trong núi. Hai mắt nhìn nhìn về phía trên cao, nên tiểu tình nhân đang ngồi, tâm trạng không ngừng hồi tưởng lại tình cảnh tiểu tình nhân cưỡi nàng.

"Ai Đức, ngươi xem, phía tây bắc bên kia có nhiều tinh linh thật. Ân? Phỉ Phỉ của đoàn trưởng chúng ta cũng ở trong đó kìa phải không?" Khải Đặc mặc một bộ y phục quý tộc màu đỏ, con mắt dâm không nhìn đảo qua đảo lại tìm kiếm mỹ nữ hợp mắt ở phía dưới, đã thấy tinh linh mĩ nữ Phỉ Phỉ ở phía tây bắc, đang đi thoe phụ thân La Luân - Cát Lôi Mỗ, đến trong núi, liền lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Ta khinh, ngươi đừng làm ra vẻ bất ngờ như vậy? Phỉ Phỉ đại tẩu đã nói qua sẽ đến nơi này, chỉ có điều lúc đó tiểu tử ngươi đang phong lưu ở Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn, không có ở đây mà thôi!" Tên mập mạp bỉ ổi toàn thân một màu tím, đang ngồi trên đỉnh đồi, miệng ngậm Thanh sảng tiêu hồn, không nhịn được trợn mắt với Khải Đặc.

Trong dãy núi U Cát Nhĩ, không ít các đỉnh đồi đều được các cường giả chiếm cứ, để dễ quan sát tình huống quanh mình. Cái chỗ ba người Diệp Phong bất quá chỉ là một cái nhỏ trong số đó mà thôi. Cộng thêm bọn họ chỉ có ba người, không có mang theo vũ khí gì, cho nên không có ai để ý đến bọn họ.

Núi U Cát Nhĩ tuy lớn, nhưng số người hiện giờ đến đây quá nhiều, khiến càng ngày hỗn loạn. Tinh anh các nước được phái ra, chiến sĩ hay pháp sư không có được thoải mái, chia làm ba, hai người một nhóm từ từ tiến đến. Cho nên chỉ có một số ít tiến vào, số còn lại thì lưu lại bên ngoài đợi mệnh lệnh.

Hỏa tinh linh La Luân, phụng mệnh tinh linh nữ vương tiến đến tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang. Dựa theo binh lực các nước xuất ra, ông dẫn theo một đội lục giai Liệt diễm xạ thủ đoàn, cùng đi với ông là nữ nhi bảo bối. Bây giờ tiến vào trong núi, đi theo một đại đội Liệt diễm xạ thủ.

Diệp Phong nghe Khải Đặc nói Phỉ Phỉ tới, lập tức đứng dậy đi tới phía tây bắc, vừa vặn Phỉ Phỉ đang tìm kiếm tình nhân, bốn mắt tương giao, nội tâm tương y, lộ ra vẻ mặt cười.

So sánh với lực lượng đến từ Tây Bắc của La Luân, Quang Minh, thú nhân, dực nhân, cự nhân, ải nhân năm nước đều phụng mệnh, mang lực lượng tinh anh đến, cũng đều mang một số nhỏ quân lính vào trong núi.

Phía đông, lực lương dực nhân vương quốc do đệ nhất mĩ nam nam bắc đại lục, cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ tóc bạc Áo Ni Khắc - Bảo Luân thống lĩnh, mang theo một đại đội lục giai Quang Minh ma kiếm. Ma kiếm đoàn để lại ở bên ngoài.

Phía đông bắc, lực lượng thú nhân vương quốc do thú nhân đệ nhất dũng sĩ, mình người đầu sư tử, toàn thân lông vàng, cao gần hai thước Hoàng Kim hùng sư Nộ Nham - Trác Lập Nhĩ thống lĩnh, mang theo một đội Hoàng Kim hùng sư. Hùng sư đoàn để lại bên ngoài.

Phía đông nam, lực lượng cự nhân vương quốc do thủ lĩnh dong nham cự nhân bộ lạc, thân cao tám thước Khắc Lạp Khắc - Uy Nặc thống lĩnh, dẫn một trung đội dong nham cự nhân. Đại đội để lại ở ngoài.

Phía bắc, lực lượng ải nhân vương quốc do cửu giai cuồng sa chiến sĩ, tóc xanh lá cây, lão nguyên soái Mễ Cách - Lạp Tề thống lĩnh, mang theo một đại đội cuồng sa cương chùy. Cương chùy đoàn để lại ở bên ngoài.

Phía nam, lực lượng Quang Minh đế quốc do cửu giai tật phong kỵ sĩ, trung niên, tóc vàng, Trác Lâm - Khang Đặc thống lĩnh, cùng với hồng ưng đoàn đoàn trưởng, bát giai Liệt diễm kỵ sĩ, tuấn nam tóc hồng Nam Tát Đức - Cáp Nhật, mang theo một đại đội hồng ưng kỵ sĩ. Kỵ sĩ đoàn dừng lại bên ngoài.

Ngoại trừ lực lượng sáu nước không chênh lệch lắm, nam bắc đại lục, mười dong binh đoàn lớn nhất cùng với Mỹ nữ nô đãi đoàn, Tật phong cường đạo đoàn ở Hỗn Loạn hoang nguyên, cùng với đủ loại thế lực lớn nhỏ đều muốn thừa dịp chiếm lấy Liệt Diễm sáo trang.

Các lực lượng mạnh tìm kiếm Liệt Diễm sáo trang trong núi không ra, đều bắt đầu đào bới, nhận định rằng, nếu Liệt Diễm sáo trang không có ở trong núi, nhất định phải nằm dưới mặt đất.

"Hắc hắc, quả thật các lực lượng cường hãn của nam bắc đại lục đều có được điều động tới, có ý tứ, thật là có ý tứ. Lần này phần thưởng quả không nhỏ, nhưng không biết bên trong có thế lực nào âm thầm hành động?"

Diệp Phong trong miệng thả ra một ngụp khói xanh, nhìn bốn phía binh lực tinh anh của sáu nước cùng với các lực lượng mạnh ở khắp nơi, hai mắt đảo qua lại, lộ ra thần sắc buồn cười, chuẩn bị xem vở kịch quần hùng khắp nơi tranh đoạt.

Chương 137 Địa để lăng mộ - Liệt diễm sáo trang dữ hỏa diễm viên vương

"Uy, mọi người mau xem đi, bên này có một có đường hầm!"

"Oanh.."

Phía đông núi U Cát Nhĩ, một trung niên kiếm sĩ dưới cái chỗ loạn thạch, đào ra được một có lỗ động, rồi mở miệng gọi đồng bọn. Bất chợt, một hỏa cầu lại từ trong phóng ra, bắn thẳng vào thân thể của hắn, thiêu cháy khắp thân thê!

Cường giả các tộc xung quanh thấy sự việc này, không lý giải được công kích từ bên trong động là của vật gì, đều lùi về phía sau vài bước, rồi vây quang cái cửa đường hầm, trong lòng mừng rỡ, cho rằng có thể Liệt Diễm sáo trang ở đây!

Đệ nhất mĩ nam Áo Ni Khắc không muốn mất tiên cơ, cầm trong tay Quang Minh kiếm hình chữ thập, quạt đôi cánh khiết bạch, dẫn dực nhân Quang Minh ma kiếm đại đội của y, bao vây phía trên đường hầm. Hai mắt phát ra tia hàn lãnh ngưng thị nhìn xuống dưới, thân hình đột nhiên đáp xuống, tay phải cầm Quang Minh kiếm hình chữ thập, bổ liền mười đạo Quang Minh kiếm khí, trong nháy mắt chung quang cửa đường hầm là tiếng nổ mạnh, sau đó hiện ra một cái cửa động thật lớn, cao thấp đều có những viên thanh bích do người xây.

"Theo ta!"

Áo Ni Khắc nhìn cái động lớn ở phía dưới như do bàn tay của con người tạo ra, chẳng biết bên trong có vật gì, trong lòng vừa nghi hoặc vừa kinh hãi, rồi gọi thủ hạ ma kiếm sĩ một tiếng, dẫn bọn họ nhanh chóng bay vào trong đường hầm, muốn đi tìm coi bên trong có Liệt Diễm sáo trang hay không.

Cường giả tụ tập quan sát tình hình, ai là người lấy được Liệt Diễm sáo trang, nếu không nhanh chóng trốn khỏi đây, tất nhiên sẽ bị tất cả cường giả tham lam quần công. Áo Ni Khắc biết rõ trong đó có điểm khác thường, cho nên không cần suy nghĩ làm mất thời gian, chỉ cần phía dưới có Liệt Diễm sáo trang, y sẽ lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà phóng đi, trở về báo tin cho bệ hạ.

"Mọi người mau nhanh lên, đừng để dực nhân Áo Ni Khắc lấy được Liệt Diễm sáo trang trước tiên, nếu không ai cũng không thể đuổi kịp hắn đâu!"

Đệ nhất mĩ nam của nam bắc đại lực, cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ Áo Ni Khắc có danh tiếng rất lớn. Chúng cường giả ở đây đều đã từng thấy qua hình dáng anh tuấn của y, biết rõ y mà lấy được Liệt Diễm sáo trang sẽ nhanh chóng rút đi. Bởi vậy, có vài cường giả đầu lĩnh la lên, lập tức là cho mọi người tranh nhau lập tức chạy theo.

Cùng lúc đó, đại biểu của ải nhân, thú nhân, tinh linh, Quang Minh, cự nhân năm quốc gia, cùng đám cường giả của thế lực Quang Minh giáo đình, phát hiện phía đông có động tĩnh, liền phóng đi.

"Lão đại, phía đông hình như có cái động lớn. Nhóm gia hỏa kia đều tiến đến, chúng ta chừng nào vô theo?" Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc đứng ở đỉnh đồi nhìn tình hình ở phía đông hướng Diệp Phong hỏi.

"Đừng nóng vội, cứ chờ mọi người đi vào tiếp đi!" Diệp Phong miệng nhả khói thuốc, hai mắt nhìn hai tình phụ của hắn đang đi về phía cái động lớn đó, ngồi tại đỉnh đồi nhàn nhã mà trả lời nhàn nhạt.

Khắc Đặc mặc dù lo lắng muốn đi xem, nhưng thấy lão đại nói vậy, chỉ phải nhàm chám huýt sao, học tập tử bàn tử Ai Đức, đang nhắm mắt dưỡng thần tại đỉnh đồi!

Khi xâm nhập vào cái đường hầm lớn, càng đi xuống phía dưới, diện tích càng rộng, Áo Ni Khắc nắm chắc kiếm, đập cánh dẫn đám ma kiếm sĩ, bay xuống được khỏi sáu trăm thước thì đã tới cuối đường. Y cảm thấy có gì làm cho thần kinh của y rung động, nhất thời bảo tất cả ma kiếm sĩ dừng lại.

"Quang Minh nữ thần tại thương. Cái này, cái này sao kinh khủng quá vậy..."

Cuối đường hầm là một tượng lăng mộ chế tạo bằng đáo. Trên đó có khắc những vật phẩm và thiết kế, nhưng không có thấy quan tài đâu. Tuy nhiên ở trung tâm đang đứng là hỏa hệ cửu giai ma thú Hỏa Diễm viên vương mặc bộ Liệt Diểm sáo trang, cùng khoảng năm trăm con hỏa hệ bát giai ma thú Hỏa Diễm linh viên!!

Ở nam bắc đại lục, những ma thú không có thuộc tính thì thường bắt gặp, những ma thú có thuộc tính ngoài trừ ở Hỗn Loạn hoang nguyên, thì những chỗ khác rất hiếm thấy. Bởi vậy, đám dực nhân Quang Minh ma kiếm sĩ phía sau Áo Ni Khắc vừa thấy Hỏa Diễm viên vương và Hỏa Diễm linh viên đều phát ra tiếng kinh hô, không thể tin rằng nơi này lại có hỏa hệ bát giai ma thú nhiều như thế. Hơn nữa, điều làm bọn họ không tin nhất, chính là Hỏa Diễm viên vương tự nhiên mặc bộ Liệt Diễm sáo trang!?

Hỏa Diễm linh viên, hỏa hệ bát giai ma thú, hình dáng so sánh viên hầu ( khỉ) đều giống nhau, nhưng thân cao một thước tám, hình thể gần giống so với nam nhân trưởng thành. Toàn thân long màu đỏ đậm, phát ra những ngọn lửa nóng, có thể phóng ra bát giai hỏa hệ ma pháp.

Hỏa Diễm viên vương, hỏa hệ cửu giai ma thú, là biến chủng vương giả của Hỏa Diễm linh viên, hình thái giống với Hỏa Diễm linh viên, nhưng trước ngực có một đám lông màu vàng, có thể phóng ra cửu giai hỏa hệ ma pháp. Giờ phút này nó đang cầm Liệt Diễm thần phủ (búa), đầu đội Liệt Diễm thần quan ( mũ), mặc bộ Liệt Diễm thần giáp đủ năm kiện Liệt Diễm sáo trang, ngưng thị nhìn dám dực nhân, trong ánh mắt tràn ngập sự khinh thường!

"Chi!"

"Không tốt, chúng nó muốn phóng ma pháp, mau chạy!"

Hỏa Diễm viên vương há mồm kêu lên một tiếng với chúng linh viên, Áo Ni Khắc thấy thế gọi dực nhân ma kiếm sĩ, rúi về phía sau. Cũng vừa khéo, khi bọn họ bay về sau thông đạo của lăng mộ, thì cường giả các tộc mặt sau cũng vừa tiến đến, thì đã chấn động tình hình bên trong. Hỏa Diễm linh viên phóng ra hỏa hệ bát giai ma pháp "Hỏa Diễm lưu tinh", tạo ra vô số hỏa cầu, như những lưu tinh bình thường, nhanh chóng bắn ra, nhất thời nhiều thi thể bị nổ tan tành, một mảng kêu rên, mọi người kinh hoảng rút lui!

Áo Ni Khắc cơ cảnh thấy tình hình này, trong lòng tỉnh lại, thầm nghĩ nếu chậm một bước, y có thể tránh khỏi, nhưng thủ hạ của y, Quang Minh ma kiếm sĩ đại đội, khẳng định không thể tránh được. Hỏa Diễm viên vương mặc thần khí Liệt Diễm sáo trang cộng thêm năm trăm con Hỏa Diễm linh viên, cái này thật sự tàn khốc!

Liệt Diễm thần phủ có thể làm tăng uy lực của ma pháp và đấu khí gấp đôi.

Liệt Diễm thần giới làm giảm phân nửa sự tiêu hao tinh thần lực khi phóng ra hỏa hệ ma phá, lại có không gia vô hạn.

Liệt Diễm hạng liên (vòng cổ) có khả năng làm tăng năm phần uy lực ma pháp và đấu khí, có thể gọi về vật kháng nguyên tố, không hao phía tinh thần lực, không hạn chế thời gian, bị hủy có thể gọi trở lại.

Liệt Diễm yêu đái (đai lưng) có khả năng làm tăng năm phần uy lực của ma pháp và đấu khí, làm giảm phân nửa sự tiêu hao tinh thần lực khi phóng hỏa hệ ma pháp.

Liệt Diễm thần quan có thể tùy thời mà phóng ra hỏa hệ kết giới Hỏa Diễm tí hộ, không làm hao phí tinh thần lực, không hạn chế thời gian, bị hủy có thể phóng ra lần nữa.

Liệt Diễm thần giáp, nếu cùng một lúc mặc cả năm kiện Liệt Diễm trang bị, cứng rắn bằng với huyền thiết, ngoại trừ thần khí thì không có vũ khí gì có thể phá hỏng nó!

Năm kiện Liệt Diễm cùng hợp lại một chỗ, có năng lực kết hợp toàn bộ. Hơn nữa người được trang bị có thể trong nháy mắt thành cửu giai cương giả có tinh thần lực và Liệt Diễm đấu khi cực cao, có thể thông qua tinh thần lực mà câu thông với vạn vật. Cộng thêm khi kết hợp năm cái, có thể phóng thích hỏa hệ ma pháp vô hạn. Nếu công kích địch nhân không bằng thần khí sắc bén, có thể dùng chọn lựa dùng cách này để thiêu cháy!

"Người xâm lược vô sỉ, lập tức rời khỏi ngọn núi này. Còn muốn đoạt chí bảo của Hỏa Diễm viên vương ta, các ngươi toàn bộ nhất định sẽ bị biết thành tro tàn!" Hỏa Diễm viên vương đúng ở trung tâm chúng linh viên, nhìn đám cường giả của các tộc đang hỗ loạn đứng trên mặt đất, dùng tinh thần lực cảnh cáo bọn họ!

"Tinh thần câu thông?" Cường giả các tộc vừa bối rối lui lại, thì cảm giác trong đầu có lời cảnh cáo của Hỏa Diễm viên vương, đều chấn động, liền tỉnh ngộ ra cửu giai ma thú này khẳng định có năng lực của Liệt Diễm sáo trang theo đồn đãi!

Một người vô địch lại là một con viên hầu?! Cường giả các tộc nghĩ vấn đề này, thật sự không biết nên khóc hay cười.

"Áo Ni Khắc đoàn trưởng, bên trong động xảy ra sự tình gì vậy??"

Ải nhân, thú nhân, Quang Minh, cự nhân, tinh linh năm quốc gia cùng Quang Minh giáo đình vừa tới ngoài cửa động, đã thấy khói đen dày đặc bốc ra từ bên trong động, mọi người vừa không hiểu, vừa tò mò. Đồng dạng như vậy dực nhân Á Sắt Lâm chủ giáo lập tức trước tiên hỏi Áo Ni Khắc.

"Chủ giáo đại nhân tông quý, bên trong động lớn có một lăng một, còn có khoảng năm trăm Hỏa Diễm linh viên cùng một Hỏa Diễm viên vương đã chiếm lấy Liệt Diễm sáo trang, vừa mới dùng tinh thần lực cảnh cáo chúng ta nên rời khỏi, phỏng chừng nó đã có được năng lực của Liệt Diễm sáo trang rồi!" Dực nhân tộc đều tín ngưỡng Quang Minh nữ thần, Áo Ni Khắc trên không trung nghe Á Sắt Lâm chủ giáo hỏi xong, lập tức lễ phép trả lời.

"Lăng mộ?? Hỏa Diễm viên vương chiếm được Liệt Diễm sáo trang?!" Á Sắt Lâm cùng cường giả xung quang không biết rõ tình hình bên trong, nghe Áo Ni Khắc nói xong, lộ ra vẻ mặt khóc cười chẳng được. Bọn họ không thể tin được nơi này lại có lăng mộ, càng không thể tin được Liệt Diễm sáo trang đã bị một con viên hầu lấy trước rồi. Chẳng lẽ con Hỏa Diễm viên vương đã ghét xong năm kiện Liệt Diễm sáo trang?

"Cáp, dực nhân mĩ nam tự nhiên bị dính khói đen trở thành đọa lạc thiên sứ. Cái sự việc này mà truyền ra, rất hấp dẫn cho những thiếu nữ bàn tán nha!" Thú nhân vương quốc và dực nhân vương quốc hiện tại đang giao chiến, đoàn trưởng hoàng kim hùng sư đoàn, đệ nhất dũng sĩ của thú nhân, Nộ Nham - Trác Lập Nhĩ ngẩng đầu nhìn đôi cánh của Áo Khắc Ni bị hóa đen, lộ ra vẻ mặt khinh thường, rồi cười nhạo chế giễu.

"À, nếu Nộ Nham dũng sĩ 'dám' tiến vào lăng mộ, rồi đánh bại Hỏa Diễm viên vương, đã có Liệt Diễm sáo trang, cùng với năm trăm con Hỏa Diễm linh viên, như vậy Nộ Nham dũng sĩ nhất định có thể trở thành ngẫu tượng của vô số chiến sĩ!" Mĩ nam Áo Ni Khắc nghe Nộ Nham nói xong, trong lòng khó chịu, nhưng trên mặt vẫn giữ phong độ của thân sĩ mà mỉm cười nói lại.

"Hừ, để ta cho nhìn xem một dực nhân mĩ nam lại thua một... viên hầu!" Nộ Nham nhìn Áo Ni Khắc cố ý khinh thường cười khẽ, gã không phải là thằng ngu, không kể Hỏa Diễm viên vương với bộ Liệt Diễm sáo trang có thể vô hạn phóng ra hỏa hệ ma pháp, chỉ với hơn năm trăm Hỏa Diễm linh viên cũng là cho hoàng kim hùng sư đoàn của gã nếm trái đắng rồi.

"Địa điểm của sáo trang đã lộ ra, Mạt La đế quốc lại không có cử đại biểu, thật sự là kỳ quái!" Lão tóc xanh lục Mễ Cách nguyên soái của ải nhân vương quốc, đang cầm thiết chùy bằng tinh cương, nhìn Nộ Nham và Áo Ni Khắc, rồi cố y nói ra nghi hoặc trong lòng, để chuyền đề tài của hai người đi.

"Cái sự tình này quả thật kỳ quái. Chẳng biết Mạt La đế quốc với cái sự việc có lợi này, bọn họ không chỉ không phái đại biểu đến, thậm chí không chuẩn bị gì cả!" Đại biểu các quốc gia đều sớm thắc mắc tại sao Mạt La không có động tĩnh gì, hồng phát ( tóc đỏ) mĩ tuấn nam Tát Đứt - Cáp Phật, đoàn trưởng của Quang Minh đế quốc hồng ưng kỵ sĩ đoàn, nghe Mễ Cách nói, cũng lên tiếng phụ họa.

Áo Ni Khắc, Nộ Nham, Mễ Cách, thủ lĩnh hỏa tinh linh bộ lạc La Luân, thủ lĩnh Dong Nham cự nhân bộ lạc Khắc Lập Khắc, với tư cách đại biểu cho sáu đế quốc, cùng với ba vị lão chủ giáo Quang Minh giáo đình đều đối với việc Mạt La đế quốc không có động tĩnh gì rất lấy làm kỳ quái. Chỉ có Phỉ Phỉ bên cạnh La Luân và Á Sắt Lâm bên cạnh ba vị lão chủ giáo biết được Mạt La đế quốc đã có ba người Diệp Phong.

Lúc này, đám cường giả tiến vào động lớn đều lùi ra ngoài hết. Những tên cường giả may mắn không bị nổ tung, vừa thoát khoải ra cửa động vừa thở hốc.

"Ân? Xem ra việc đoạt bảo ngu ngốc này có chuyện cổ quái gì rồi. Đi, chúng ta tới xem thế nào!"

Diệp Phonh nhìn tình hình ở ngoài cái động lớn bên kia, buồn cười rồi gọi Khải Đặc và Ai Đức chuẩn bị tới xem, thì đột nhiên phát hiện ở cái núi phía tay có một đám nhân ảnh bí mật nhanh chóng chớp động. Nếu không phải hắn bây giờ có thực lực mạnh mẽ, căn bản sẽ không thể thấy rõ đối phương.

Cáp, quả nhiên có thế lực âm thầm hành động, có ý tứ. Diệp Phong nhìn về phía tây mà mỉm cười đấy thú vi, nghĩ một lúc rồi gọi Khải Đặc và Ai Đức rời khỏi đỉnh đồi phía đông, chuẩn bị xem tình hình bên ngoài động lớn, sau đó sẽ xem cái gì đang ở phía tây!

Chương 138: Chánh khí cảm ứng - Đại quy bổn đế quốc

Trong lăng mộ, Hỏa Diễm viên vương sở hữu Liệt Diễm sáo trang cộng thêm hơn năm trăm Hỏa Diễm linh viên phóng ra ma pháp uy hiếp. Cường giả các tộc chung quanh tìm kiếm một phen không phát hiện thông đạo khác, tất cả chần chừ vây quanh cửa vào cũ, không có động tĩnh gì.

Tình hình hiện tại, bọn họ muốn đi vào không phải không có khả năng, nhưng loại việc này ai dám đi dẫn đầu. Ở đây tất cả cường giả không có can đảm không sợ chết mà bước vào cửa của thông đạo, cương ngạnh kháng lại công kích của năm trăm hỏa hệ bát giai ma thú. Còn những người khác muốn có người dẫn đầu, vì trong tâm nghĩ sẽ ở phía sau mà chiếm tiện nghi!

Một số ít cường giả có khả năng chống lại ma sủng, vốn định tiến vào lăng mộ, nhưng ngẫm lại nhân số ít đi vào cũng phải chịu chết, báo cho mọi người cùng hành động chẳng khác gì phục vụ cho người khác. Rốt cuộc bọn họ cũng không thể hạ quyết định, vì nếu xảy ra hỗn chiến, bọn họ căn bản không có khả năng tranh cùng với sáu đế quốc và Quang Minh giáo đình các thế lực lớn như vậy.

Đại biểu sáu đế quốc cũng không có muốn dẫn đầu, chỉ lấy cửa vào lăng một làm trung tâm, đều tự phân tán chiếm cứ một phương vị. Đám chủ giáo Á Sắt Lâm dẫn hơn một ngàn giáo đình kiếm sĩ đứng giữ Quang Minh đế quốc và dực nhân vương quốc. Các cường giả còn lại vì muốn đoạt bảo căn bản không để ý gì đến các đế quốc, tùy ý ở các nơi vây quanh của động. Việc tranh đoạt bảo vật rõ ràng đã đi vào tranh thái giằng co!

Hắc hắc, thật con mẹ nó, càng ngày còn có ý tứ nha. Một viên hầu sỡ hữu Liệt Diễm sáo trang? Nhiều thế lực như vậy mà bị một đám viên hầu làm cho hao phí thế gian, thật dọa người...Ân? Cái này, cái này, sao lại thế?? Chánh khí thật mạnh a...

Diệp Phong dẫn Khải Đặc và Ai Đức đi tới phía nam vào trong đám người ở lăng mộ, từ một ít si tâm vọng tưởng, vừa cười nhẹ vừa bàn tán. Hắn đã biết tình hình trong lăng mộ, trong lòng cao hứng cười tao, nhưng vẫn cứ chần chừ, thì đột nhiên cảm giác được một cỗ chánh khi cực mạnh!

Từ khi bắt đầu tu luyện Thiên Địa Chí Tôn công, Diệp Phong đối với chánh ma nhị khí rất mãn cảm, hiện tại ở đây lại có cảm giác đại khái giống cảm giác trước khi có được Hắc Ám ma kiếm, tuyệt đối không phải đấu khí của cường giả tu luyện!

Trong lăng mộ còn có một thần khí thuộc Quang Minh hệ ư? Ha ha, lão tử đời này thật là có duyên a.... Lưu manh đoàn trường dừng lại, nghiêng đầu âm thầm cảm khái, ánh mắt lộ ra vẻ cực độ tham lam!

"Lão đại, có muốn bọn Thụy Ân đến không, để từ dưới dất mà đi vào lấy sáo trang?" Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc thấy Diệp Phong dừng lại, tò mò hỏi nhỏ sát bên tai.

"Ân, cái biện pháp này đáng thử à, nhưng chúng ta không phải đi đánh Hỏa Diễm viên vương kia, hãy để chúng ngu ngốc này đi trước. Ta cảm giác được trong lăng mộ có một cỗ chánh khí rất mạnh, phỏng chừng đó là một Quang Minh ma thú cường đại sỡ hữu Quang Minh thần khí. Phía tây lại có một đám người không rõ lai lịch, chúng ta đi xem xét đi!" Diệp Phong mỉm cười nói nhỏ, dồi dẫn Ai Đức và Khải Đặc còn kinh ngạc, đi về phía tây nam chuẩn bị vòng qua về phía tây.

Hỏa Diễm viên vương không chỉ là cửu giai ma thú, được trang bị Liệt Diễm sáo trang, có được cửu giai Liệt Diễm đấu khí, mà còn có Liệt Diễm thần giáp rắn chắc, lại có thể phóng hỏa hệ ma pháp vô hạn, và ưu thế được nâng đấu khí lên hai lần, Diệp Phong không ngu mà cùng Hỏa Diễm viên vương chém giết. Hơn nữa Liệt Diễm sáo trang đối với hắn vô dụng, nếu tự nhiên mà có được thì tốt, nhưng mà đem về phiền phức vào người mình thì hắn không muốn. Đối với hắn vật gì hữu dụng mới là vương đạo!

Khải Đặc và Ai Đức nghe lão đại nói trong lăng mộ có thể có Quang Minh ma thú hay Quang Minh thần khí, cả hai đều cười thầm lấy làm thú vị, nghĩ nếu cái này mà tiết lộ ra, náo nhiệt sẽ nhiều hơn. Đồng thời cũng từ lão đại biết phía tây có một nhóm người không rõ lai lịch, cũng cảm thấy có chút hứng thú!

Tinh linh đại tiểu thư Phỉ Phỉ và dực nhân chủ giáo mĩ lệ Á Sắt Lâm mắt thấy tình nhân từ phía nam đến, chỉ một lúc là đột nhiên rời đi, đều không nhịn được lộ ra thần sắc tò mò, không hiểu hắn đang muốn làm gì.

Một nhóm người đi đến phía tây nam, Diệp Phong lập tức dẫn Khải Đặc và Ai Đức nhanh chóng chọn con đường bí mật đi về phía tây, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hai vị tình phụ của hắn.

Cách năm dặm cửa động về phía tây, ở phía sau núi, có hơn vạn hắc y nhân, cả đầu được bịt kín bằng vải màu đen chỉ chừa hai con mắt, phía sau lưng là trường đao màu đen và uốn cong, đang ẩn núp bí mật ở đó.

"Thạch Xuyên đại tá, Hắc Ám thử nhân thủ hạ của ta vừa mới điều tra một chút. Bọn ngu ngốc của nam bắc đại lục này đã toàn bộ tập trung ở cửa vào lăng mộ có Liệt Diễm sáo trang. Chúng ta chờ bọn chúng bắt đầu tranh đoạt sáo trang, tổng thất nghiêm trọng, chính là lúc Ám ảnh quy giả liên đội của ngài đại hiển thần uy!"

Ở phía trước ngọn đồi, cũng mặc một bộ hắc y, cũng bịt kín đầu, một đọa lạc thiên sứ lộ ra đôi cánh màu đen, nhìn một hắc y nhân thân không quá một thước, rồi nói những lời vỗ mông ngựa.

"U hi, u hi, Quỳnh Địch tiên sinh không hổ là minh hữu của Bát Dát tộc chúng ta. Chờ ta cướp được Liệt Diễm sáo trang, rồi đem cho về cho bệ hạ, nhất định sẽ không quên việc giúp ngươi báo thù!"

Hắc y nhân được gọi là Thạch Xuyên đại tá, mừng rỡ nhìn đọa lạc thiên sứ, rồi không ngừng gật gật đầu, dùng ngôn ngữ thông dụng của nam bắc đại lục, cười cười: "Ờ nam bắc đại lục này, thế lực thật sự phân ra nhiều quá, không có chút đoàn kết. Ngày sau có Quynh Dịch tiên sinh chỉ đạo, chúng ta đại Quy Bổn đế quốc có thể tiêu diệt tất cả thế lực ở nơi đây!"

"Hắc hắc, tên hải ngoại ngu ngốc chẳng biết gì, Liệt Diễm sáo trang chỉ là thuộc về ta. Ngươi ngu ngốc bán mạng cho tay. Phụ thân đại nhân, ta nhất định sẽ đem Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ bầm thây thành vạn đoạn, vì người báo thù!!!" Quỳnh Địch nghe Thạch Xuyên nói xong, trong đầu toàn là ý nghĩ ác độc.

Quỳnh Địch - Lỗ Đức Nai, hai mươi bốn tuổi, thất giai Hắc Ám ma kiếm sĩ, là nhi tử độc nhất của Tắc Tư - Lỗ Đắc Nại, tướng mạo anh tuấn, thân người cao lớn. Y được những Hắc Ám giáo đồ còn sót lại, đề cử làm Hắc Ám giáo hoàng hiện nhậm. Sau đó y dẫn đầu một nhóm Hắc Ám giáo đồ, ẩn núp tại một nơi bí mậ của Hắc Ám giáo đình nhằm tránh sự truy bắt của Quang Minh giáo đình. Y không ngừng nghĩ thầm, muốn thay phụ thân mà báo thù!

Được một khoảng thời gian, Quỳnh Địch vô ý tại vùng ít người ở duyên hải phía đông bắc của bắc đại lục, gặp được một quy giả liên đội có tên là Ám Ảnh. Bởi vì ngôn ngữ không tương đồng, xảy ra một trận chém giết, thì phát hiện quy giả liên đội này rất lợi hại, nhưng lại không hiểu rõ tình hình ở nam bắc đại lục, vì thế y dùng khải mông ma pháp, để Thạch Xuyên lúc đó có thể cùng y hiểu rõ ý nghĩ của nhau.

Từ tri thức của Thạch Xuyên, Quỳnh Địch biết bọn họ đến từ Quy Đảo đại lục ở phía đông xa xôi. Chủng tộc được gọi là Bát Dát, là một tiểu tộc học tập từ sự phát triển văn hóa của phương đông đại lục. Ô quy chính là quốc bảo và biểu tượng của bọn chúng. Chiến sĩ mạnh mẽ được gọi là quy giả. Bởi vì nam nữ thường xuyên giao hợp, thậm chí có đồng tông loạn luân, khiến cho dân số phát triển quá nhanh, Quy Đảo đại lục càng ngày càng không thể đủ. Bọn chúng lại không dám xâm phạm đến phương đông đại lục thần uy, cho nên chỉ còn cách chế tạo ra quy giáp thuyền, đi ra ngoài biển, lấy lòng Hải tộc các nơi, và tìm kiếm đại lục mới thích hợp để sinh sống.

Kết quả sau khi một hạm đội tìm kiếm, phát hiện ra nam bắc đại lục này có rất nhiều chủng tộc, là một địa phương cực kỳ tốt. Thiên Quy bệ hạ lập tức ra lệnh, Thạch Xuyên đầu tiên dẫn quy giả liên đội của gã để tra xét nơi này, rồi sau đó sẽ chuẩn bị cuộc tấn công lớn.

Thạch Xuyên từ tri thức biết Quỳnh Địch, Hắc Dực điểu nhân, đây là Nam Bắc đại lục, rất cảm tạ. Dưới sự dụ dỗ của Quỳnh Địch gian trá, gã đáp ứng kết minh hữu với Quỳnh Địch, sẽ giúp Quỳnh Địch báo thù, ngược lại Quỳnh Địch giúp đại Quy Bổn đế quốc của gã xưng bá tại Nam Bắc đại lục!

Sự xuất hiện của Liệt Diễm sáo trang, làm cho Quỳnh Địch đang nóng vội muốn báo thù cho phụ thân, nổi lên ý niệm tham lam. Y hiểu rằng, nếu có thể lấy được Liệt Diễm sáo trang, phế đi Hắc Ám đấu hiện có, cũng là một điều đáng giá. Vì vậy nói đến những điểm có lợi của Liệt Diễm sáo trang cho Thạch Xuyên đại tá, làm cho Thạch Xuyên cũng động lòng tham, không cần phải nói ra, cũng chắc biết đến đây tranh đoạt sáo trang!

Bởi vì ở bên ngoài đại biểu sáu đế quốc để lại một lượng lớn binh tướng, Quỳnh Địch phải triệu tập Hắc Ám thử nhân của giáo đình, rồi thuật tiện đi theo quy giả liên đội bí mật vào trong núi U Cát Nhĩ, chuẩn bị khi đám cường giả hỗn chiến, đánh cho tới mệt mỏi, thì sẽ để Thạch Xuyên lao ra.

Ba người Diệp Phong đã đến phía bên trái của quy giả liên đội, thấy được phía sau là hơn vạn quy giải bận hắc y, đầu bịt kín, tất cả lộ ra thần sắc giật mình, đặc biệt là Diệp Phong, quả thiệt chỉ có thể trợn mắt há mồm.

"Mẹ kiếp, đao Nhật Bản và người giả trang? Sao cái này giống với bọn nhẫn giả tiểu quỷ đáng chết thế? Chẳng lẽ thế giới này cũng có tiểu quỷ đáng chết ư? Không thể nào, cái này không phải là muốn lão tử đại khai sát giới chứ?"

(đọc đoạn này đúng là tụi tàu căm thù tụi nhật )

Lưu manh đoàn trưởng giật mình, ngẩng đầu nhìn bọn quy giả đang ẩn núp, trong đầu ý nghĩ ác độc liên tục hiện ra, chỉ có một ý niệm trong đầu, đó là: Giết!!!

"Lão đại, lão đại, người xem, ở đó còn có một đọa lạc thiên sứ!" Tên bàn tử bỉ ổi Ai Đức, híp mắt phái hiện còn có một con hạc trong đám gà kia, tức đọa lạc thiên sứ, lập tức cho Diệp Phong biết.

Kỳ quái, sao lại có một đọa lạc thiên sứ?.... Tính ra, điều này có thể biết đám hắc y nhân này không phải là hảo điểu( chim tốt), khẳng định đang chuẩn bị thừa dịp loạn mà cướp lấy Liệt Diễm sáo trang, sau trận chiến bắ mấy tên ở đó để tra hỏi về đọa lạc thiên sứ đó...

Diệp Phong hai mắt đặt trên người đọa lạc thiến sứ, không ngừng chuyển động, cẩn thận suy nghĩ, quay đầu dẫn Khải Đặc và Ai Đức, đi tìm chỗ bí mất, rồi phóng ra Truyện Tống Trận, từ mình trở về trú địa triệu tập đoàn trưởng các trung đội. Sau đó hắn nói một cách đơn giản kế hoạch tác chiến, lệnh cho bọn họ lập tức tập hợp bộ hạ, chuẩn bị chiến đấu.

Đã chuẩn bị xong cả, ngoài trừ đoàn trưởng Thụy Ân của đại địa kỵ sĩ đoàn đi theo Diệp Phong tiến đến bên cạnh của cửa lăng một, các người khác như Khải Đặc, Ai Đức, Kiệt Nã Tư, La Phi toàn bộ phân tán ở nhưng Truyện Tống Trận ẩn nấp quanh bọn hắc y nhân, chờ đợi Diệp Phong ra lệnh, sẽ lập tức điều động thành viên y theo kế hoạch mà thực hiện.

Chờ đợi vĩnh viễn không phải là điều tốt, màn đêm phủ xuống, một số cường giả có ma sủng vì tham lam Liệt Diễm sáo trang, và sợ buổi tố sẽ bị các thế lực lớn đánh lén ám sát, rốt cuộc không nhịn được đề nghị mọi người từ các nơi tiến vào lăng một, quần công Hỏa Diễm viên vương và Hỏa Diễm linh viên.

Thú nhân đệ nhất dũng sĩ Nô Nham cũng không nhẫn nại được nữa, thấy mọi người đều có ý quần công, vội vàng lên tiếng phụ họa, tỏ ý để cho hoàng kim hùng sư đoàn dũng mãnh của bọn họ sẵn sàng làm tiên phong!

Đã có Nộ Nham lên tiếng, thì Dong Nham cự nhân Khắc Lạp Khắc có lực chống lại với hỏa hệ ma pháp, cũng lập tức muốn tham gia vào. Bọn Dong Nhan cự nhân sẵn sàng đi phía trước!

Kết quả, có đã có hai thế lực của hai đế quốc biểu đạt, bốn đế quốc còn lại, dực nhân, ải nhân, tinh linh, Quang Minh cùng với Quang Minh giáo đình và các thế lực lớn đều tỏ ra sẵng sàng đi phía trước đội tấn công, không muốn trì hoãn nữa, để tránh đêm dài lắm mộng!

Còn những thế lực yếu hoặc không có ảnh hướng lớn gì đang lo lắng có thế lực lớn muốn diệt trừ người tranh đoạt, sử dụng thủ đoạn đánh lén ám sát, bây giờ thấy thế lực lớn đều nguyện ý đi trận đầu, có thể tránh được nguy hiểm buổi tối bị đối phương đánh lén, lập tức hô lên phụ họa, phối hợp với những cường giả có ma sủng bắt đầu có động tĩnh quanh lăng mộ.

Diệp Phong mỉm cười nhìn các cường giả của các tộc triển khai hành động, liền nháy mắc với Thụy Ân một cái, chuẩn bị ở nơi xa xa không có ai, xác định phương hướng rồi đào đất tiến vào lăng mộ tìm kiếm nơi phát ra chánh khí, cùng để xem miễn phí cảnh chém giết miễn phí giữa người và thú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro