LMKK-C155....158

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 155

Giáo hoàng bại

Quang minh giáo hoàng Ôn Tư, nghe thấy lời nói của ác ma, biết hắn muốn xuất toàn lực, lập tức kinh hãi phóng ra kết giới "uang minh tí hộ" cùng với sự hỗ trợ của quang minh hạng liên xuất ra một đầu cự long bằng quang minh nguyên tố đánh thẳng về phía hắn.

- Hừ, muốn dùng năng lực của thần khí đề chống lại ta?

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân khinh thường cười, vẫy cánh lui về sau trên người bỗng có bốn đạo quang mang đen sẫm léo ra mang theo hắc ám hạng liên, hắc ám yêu đái, hắc ám ma giới, hắc ám ma quan bốn món trang bị vừa hiện ra lập tức xuất ra một đầu cự long bằng hắc ám nguyên tốc ngăn cản quang minh nguyên tố do giáo hoàng phóng đến, sau đó hắc ám đại ma vương nhanh chóng bay tới áp sát Ôn Tư giáo hoàng rồi đánh ra một loạt quyền kình công kích mãnh liệt.

- Nhanh quá ...

Có thêm bốn kiện hắc ám sáo trang, đại ma vương Ngạo Luân so với trước càng thêm tấn mãnh, Ôn Tư giáo hoàng giật mình trước sự xuất hiện của hắc ám sao trang, cảm giác áp lực tăng lên nhiều cho dù có quang minh thần điêu hỗ trợ cũng chỉ có thể miễn cưỡng thủ thế, không còn cơ hội đánh trả.

Bên liên quân chứng kiến ác ma đột nhiên triệu hoán hắc ám tứ kiện khiến thực lực hắn bạo tăng, họ muốn lao lên hỗ trợ giáo hoàng nhưng không được chỉ có thể đứng nhìn tàn ảnh của cuộc chiến, căn bản không thể tham gia vào cuộc chiến đấu của hai siêu cấp cường giả.

- Cứ như thế này không phải là biện pháp, tốc độ hắn quá nhanh ta không phải là đối thủ.

Đối mặt với quyền kình hung mãnh của Ngạo Luân, Ôn Tư giáo hoàng tuy tình huống chưa có gì đáng lo nhưng quang minh thần điêu phải cố hết sức tránh né sự tình thập phần nguy hiểm. Ôn Tư không dám giằng co tốc độ với hắc ám đại ma vương, hai tay huy vũ quang minh khoát kiếm xuất ra mười đạo quang minh kiếm khí nhằm bức lui ma vương, rồi nhanh chóng xuất tuyệt kỹ tối cường "Quang minh tuyên phán"

Quang minh nguyên tố thần thánh nhu hoà điên cuồng tụ tập trên người giáo hoàng, từ đó tản mát ra ánh sáng chói mắt, phút chốc khiến cho cả toà tư nặc nhĩ thành rực sáng, tiếp đó là một tiếng hét lớn vang lên. Ôn Tư giáo hoàng giơ quang minh khoát kiếm lên trên đỉnh đầu, lúc này thanh kiếm được quang minh nguyên tố vây lại hình thành một thanh cự kiếm dài tới trăm thước, theo sự huy vũ của giáo hoàng thanh cự kiếm này nhô lên cao chém về phía hắc ám đại ma vương.

- Hừ, dùng thứ ta cố kị nhất quang minh nguyên tố, khiến ta không thể mở mắt chiến đâu, sau đó dánh ra thế công mạnh mẽ, chiêu này đối với người có thực lực tương đương gặp phải ắt hẳn sẽ chết, đáng tiếc người ngươi gặp phải là ta Ma tộc chí tôn Đại ma vương Ngạo Luân nên hôm nay nhất định ngươi tìm chết.

Hắc ám đại ma vương nhắm mắt lại cảm nhận được quang minh kiếm khí mạnh mẽ đang đánh tới, mở miệng khi thường. Không những hắn không tránh nè mà ngược lại còn đâm đầu lên, liên tục xuất ra quyền kình cương mãnh đánh vào đường kiếm, muốn cùng giáo hoàng cứng đấu cứng.

- Oanh oanh oanh ... oanh!

Cự hình kiếm khí với quyền kình mãnh liệt va chạm tạo ra những tiếng ầm ầm không dứt, kèm theo nổ mạnh khiến đất bụi bay mù trời . Cuốc chiến giữa một người một ma người ở dưới chứng kiến không thấy rõ va chạm. Những đợt khí lưu nổ tạo ra cuồng phong và chấn lực khiến cho những người có thực lực thấp bị đánh bay, tình cảnh thập phần hỗn loạn.

Dần dần hắc bạch nhị khí tan hết, mới thấy được tình hình bên trong. Tất cả đều lộ ta thần sắc giật mình.

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân bay tại không trung trên mặt lộ ra thần sắc tàn nhẫn, cánh tay trái bị chặt đứt, hắc huyết không ngừng chảy ra từ miệng vết thương. Tứ đại vương giả đều giật mình phẫn nộ không nghĩ tới lão già kia có thể làm bị thương ma vương bệ hạ.

So sánh với Ôn Tư giáo hoàng đang trên quang minh thần điêu, toàn thân trên dưới đều bị quyền kình đánh trúng, hơn nữa hắc ám nguyên tố trên người không ngừng hủ thực khiến ông đau nhức vạn phần phải bật ra tiếng kêu yếu ớt thê lương.

- Giáo hoàng bệ hạ!

Quang minh giáo đinh dực nhân kiếm sĩ nhìn cảnh này đều bi thống kêu lên, Á sắt lâm ôm hận nhìn ác ma, nhanh chóng bay đến phía giáo hoàng muốn tìm biện pháp cứu chữa.

- Kinh mạch toàn thân hắn đã đứt hết, ngươi không cần lãng phí thời gian nữa, nếu như trung thành với hắn có lẽ nên để ta đưa các ngươi cùng chết đi.

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân nhìn Á sắt lâm bay đến bên Ôn Tư giáo hoàng và muốn dùng quang minh khôi phục để chữa thương bèn nở nụ cười tàn nhẫn, tay phải cách không thu về cánh tay trái bị chặt ra đang nằm trên mặt đất, sau đó vẫy cánh bay lên phía trên của Ôn Tư và Á sắt lâm cánh tay phải nâng lên cao đồng thời bổ xuống liên tiếp các đạo hắc ám nguyên tố về phía Á sắt lâm.

Lúc này Á sắt lâm vừa nâng được giáo hoàng dậy nhìn lên bầu trời không khỏi thất sắc khi thấy phiến phiến hắc ám quyền ảnh đang bay đến, biết là không kịp tránh né nên nàng đành nhắm mắt lại xuất ra quang minh đấu khí hộ thể để bảơ vệ.

- Oanh

Một loạt tiếng nổ vang lên, thì ra hắc ám đại ma vương không phải đánh vào Á sắt lâm mà xuất quyền nhằm vào vùng đất phía, khiến cho đất đá chỗ đó bị vỡ tan bụi cát mù mịt, thể hiện thực lực cường hãn.

- Ha, Liên quân ngu ngốc đã thấy sức mạnh của ma vương bệ hạ chưa, với thực lực này các ngươi xem ra chỉ là lũ phế vật không ai đáng làm đối thủ của ngài. Nhân lúc bệ hạ đang vui hãy mau mau thần phục, nếu ngài làm tức lên các ngươi ắt mang hoạ diệt tộc. Bạo thực ma vương Cơ Long nhìn sản phẩm ra đại ma vương tạo ra tự hào cười to.

-Là một tên vương giả của ma giới, nhưng đứng trên đất này mà dám láo toét thế à. Thống suất mà ngu ngốc thế này thì ma tộc bị đánh bại là chuyện sớm muộn thôi.

Bạo thực ma vương đang ha ha cười nói, lại bị một giọng của nam nhân khinh thường chửi nhất thời căm tức nhìn quanh đồng thời hét lớn.

- Mẹ kiếp, là thằng nào không phục đến đây tiếp lão tử.

Cơ Long lồng lên hướng về phía đất đán bị đánh trúng chửi bới vì hình như thanh âm từ đó phát ra.

- Nhóc con, ngươi chính là Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ? Xem ra bọn nô lệ nói ngươi là thanh niên ưu tú quả không sai.

Hắc ám đại ma vương đang không ngừng dụng hắc mang quỷ dị phục hồi lại cánh tay trái bị chặt đứt, đang ở trên trời nhìn xuống phía đất đá thấy một thanh niên biết ngay hắn là Lôi Ân, thoáng nở nụ cười tán thưởng một kẻ tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thực lực trên cửu giai lại sở hữu tốc độ kinh người.

- Hừm!

Tiếng hô vừa vang lên thì thấy một thanh niên vận hắc y đứng tại chỗ đất đá ngổn ngang cánh tay phải chém ra một đạo kình phong khiến đát đá quanh mình toàn bộ xuy tán.

- Là Lôi Ân đoàn trưởng, đúng là Lôi Ân đoàn trưởng của chúng ta rồi.

Mạt la binh tướng thấy sự xuất hiện của Lôi Ân đoàn trưởng đều cao hứng hoan hô, trong lòng giảm bớt một ít sợ hãi trước hắc ám đại ma vương.

- Ma vương bệ hạ không hổ là Ma giới chí tôn, phong độ và khí lượng đều vượt qua lũ tinh tinh bộ hạ.

Diệp Phong tiêu sái ngẩng đầu nhìn hắc ám đại ma vương đồng thời mỉm cười nhưng tâm trạng rất tức giận. Nếu hắn đến chậm chút nữa chắc đã mất đi Á Sắt Lâm tình phụ rồi, mất đi một thê thiếp thành thục sau này không thể vừa bay vừa hoan lạc, chuyện này mà xảy ra thì hắn sẽ hối hận cả đời mất.

- Láo xược, sao ngươi dám gọi bọn ta là tinh tinh? muốn chết!

Bao thực ma vương nhìn Diệp Phong trầm giọng gầm lên, cầm đại lang nha bổng định lao đến đập Diệp Phong.

- Cơ Long, hãy đi làm việc của ngươi.

Hắc ám ma vương Ngạo Luân nhìn Diệp Phong. Cũng không quay đầu lại nhắc nhở bạo thực ma vương nên đi làm việc cần làm ý bảo tứ đại vương giả tiếp tục thích sát các chủ suất.

- Chuyện vặt. Nhưng ngài cẩn thận đừng để hắn chạy thoát đấy.

Cơ Long nghe Ngạo Luân nói vậy bất đắc dĩ cước bộ dừng lại quay về phía ba vị vương giả còn lại nhưng trước khi đi vẫn kịp trừng mắt nhìn Diệp Phong, trong lòng hận không thể tự tay bắt được hắn sau đó xé nhỏ cho chó ăn.

Tứ đại vương giả vừa động, chiến đấu lập tức lại bộc phát. Ôn Tư giáo hoàng nhờ có " quang minh khôi phục" giúp xua tan hắc ám nguyên tố đang hủ thực cố gắng gượng dậy nhìn Diệp Phong nhắc nhở:

- Lôi Ân, Hắc ám đại ma vương ... hắn rất mạnh ...nhất định phải cẩn thận.. Tận lực công kích hắn ...

- Yên tâm đi, giáo hoàng bệ hạ ta sẽ cẩn thận có điều ... ta muốn mượn ba món kia của người.

Diệp Phong ngưng thần nhìn hắc ám địa ma vương đang ghép lại cánh tay trái, xoay người đối diện giáo hoàng nở nụ cười đồng thời lấy ra quang minh kiếm với thánh giới, Ôn Tư giáo hoàng nhẵn lực tỏ ra khiếp sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại không chút do dự bỏ ra 3 món thần khí trên người mình cho Diệp Phong.

Trong nháy mắt, quang minh 5 món đều tụ tập lên người Diệp Phong quang mang chói mắt tản ra xung quanh. Nhìn hắn bây giờ trông như một vị thần uy nghiêm toát ra ánh sáng chói mắt nhưng thần thánh nhu hoà giúp cho binh sĩ liên phân thập phần thoải mái hứng khởi.

("Người đẹp vì lựa lúa tốt vì phân", vô danh ta có bộ này chắc sẽ thành siêu cấp thần thánh, Ha ha ha!)

Hắc ám đại ma vương với bốn đại vương giả nhất thời kinh ngạc, không hiểu tại sao lại xuất hiện thần quang hùng mạnh đến thế. Bọn chúng không ngờ Diệp Phong lại giữ trong tay quang minh thanh giới cùng thánh kiếm.

- Nhìn kìa, Lôi ân hắn có thánh kiếm cùng thánh giới? quang minh sáo trang đã tập hợp đủ bộ?

- Hôm nay, ta có thể thấy được quang minh sáo trang tổ hợp còn phát ra thần quang?

Ước Hàn công tước, La Luân thủ lĩnh, Cát Lôi Tư nguyên soái cùng mọi người bên liên quân nhìn Diệp Phong đều lộ ra thần sắc khó tin, không thể nghĩ ra được hắn có thánh kiếm và thánh giới.

- Quang minh sáo trang ... ta rốt cuộc ... trước khi chết có thể thấy được quang minh sáo trang tổ hợp ... Lôi ân ngươi quả nhiên không đơn giản ... vì đại lục vì hoà bình nhanh tiêu diệt tên ác ma đi ...!

Ngạc nhiên nhất chính là quang minh giáo hoàng Ôn Tư, nhìn Diệp Phong trên người mạc quanh minh sáo trang, từ trong người lấy ra một huy chương có khắc quang minh nữ thần đưa cho Á sắt lâm rồi dặn dò:

- Á sắt lâm ... ta không sống được nữa rồi ... ngươi từ nhỏ đã sống tại giáo đình lại có danh vọng cực cao ... sớm đã được liệt vào một trong những người kế thừa giáo hoàng, bây giờ ta chính thức chọn ngươi là người kế thừa chức vị giáo hoàng ... vì hạnh phúc của giáo đồ ... ngươi hãy cố gắng ...

Cả đời được giáo đồ kính ngưỡng quang minh giáo hoàng Ôn Tư Khang Nạp Lợi, lúc sinh thời rốt cuộc cũng thấy được cái mà ông chờ đợi đã lâu là bộ quang minh sáo trang, dặn dò xong liền mỉm cười li thế.

Chương 156: Lưu Manh Vs Ma Vương

"Nhưng!!!Giáo hoàng bệ hạ, ngài không thể bỏ lại chúng ta a..."

A' sắt lâm nhìn Ôn Tư giáo hoàng đoạn khí li thế, trong đầu liền nhớ tới sự quan tâm của ông đối với mình không nhịn được, quỳ bên cạnh ông mà khóc rống . Phần lớn dực nhân kiếm sĩ càng nổi giận không kiềm chế được nhằm phía sau Hắc ám Đại ma vương muốn băm vằm hắn thành vạn đoạn.

"Ha ha ha, thống khoái, thống khoái, Bổn vương có thể gặp được Quang minh sáo trang hiếm thấy, đến đây đi, Lôi ân, hãy xuất ra toàn bộ thực lực, cùng vói ta chiến đấu một trận nào".

Hắc ám Đại ma vương nhìn thấy đích thực là Quang minh sáo trang liền giật mình, song mục đỏ đậm lộ ra thần sắc hưng phấn, từ trong hắc ám ma giới lấy ra một thanh hắc sắc cự kiếm dài đến hai thước, cúi đầu nhìn Diệp Phong ha ha cười to, hoàn toàn không quan tâm những Dực nhân kiếm sĩ bay đến chỗ mình

"Nếu ngươi muốn đánh, ta đây nhất định thành toàn cho ngươi".

Mặc Quang minh sáo trang vào, chánh khí trong cơ thể Diệp Phong càng thêm tinh thuần, cảm giác toàn thân phảng phất tràn ngập lực lượng mạnh mẽ vô cùng, tay phải cầm Quang minh thánh kiếm, ngang đầu nhìn Hác ám Đại ma vương giữa không trung, gọi ra song đầu cự long Thánh ma, thả người lên lưng rồng, phiêu thân bay lên.

Thần khí sáo trang có thể cùng với chủ nhân tâm tư liên thông, Diêp Phong nghĩ đội khôi giáp trên đầu không thoải mái, cho nên không cho sáo trang hóa xuất ra bên ngoài, khải giáp tuyết bạch uy nghiêm thần thánh , phối hợp với quang minh thánh quan trên đầu, cộng với bây giờ hắn đang cau mài, với hình dánh đứng trên lưng rồng , mang đến cho hắn một cỗ khí thế mãnh liệt hiếm thấy.

Diệp Phong đối với Ôn tư giáo hoàng không có gì hảo cảm, hiểu được vì Quang minh giáo đình mà làm việc bá đạo, bất quá hắn đối với ông cũng có nhân duyên, cùng với việc bội phục dũng khí đối kháng tà ác của ông, them vào đó giáo chủ tình phụ thương tâm khóc lóc, cho nên hắn đối với Hác ám đại ma vương cực kỳ tức giận, muốn đem Hắc ám đại ma vương ra thử năng lực Quang minh sáo trang, nếu có khả năng thắng thì không cần bại lộ Liệt diễm sáo trang .

"Song đầu cự long? Mình đen vẩy trắng?Đây chính là song đầu cư long của Lôi Ân như lòi đồn sao?

Thánh ma vừa ra lập tức hấp dẫn Hắc ám Đại ma vương Ngạo Luân cùng với sự chú ý của tứ đại vương giả, Nhất là đối với Hác ám Long vương Hách Lạp, quả thật là cực độ tò mò đánh giá, mặc dù bọn họ đã từ những nô đãi loài người mà biết việc này, nhưng khi thấy qua vẫn thật sự giật mình, không giải thích được đây là loại cự long gì!!!!

"Tiểu hắc , nhanh đi hỗ trợ Lôi ân, nhớ kỹ đừng cho Hắc ám đại ma vương trông thấy ngươi!!".

Tại một chỗ bí mật ở phía đông nơi hỗn chiến, trong một phòng ốc mập mờ, phương đông mỹ nhân Mông Hinh, mái tóc dài mềm mại được kéo lên đơn giản, mặc một trang phục màu đó kéo sát người, đang mang liệt diễm thần quan, hạng liên, thần giới, đai lưng từ sáo kiện, từ trong lòng ngực buông Tiểu Hắc ra, nhẹ giọng bảo nó đi hỗ trợ .

"Chi", tên hầu tử lưu manh gật đầu, kêu lên một tiếng, không lập tức hành động, từ trong mã giáp lấy ra một quả táo từ từ thưởng thức, Mộng Hinh đang tức giận muốn thúc dục, thì đột nhiên nó biến mất, thoát khỏi tầm mắt của Mộng Hinh.

"Tên tiểu hầu , thật là càng ngày càng đáo để", Mộng Hinh ko còn thấy tông tích của Tiểu hắc, bất đắc dĩ cười khổ, nhìn tình huống hỗn chiến bên trong, chuẩn bị án theo sự phân phó của tình nhân, bố trí truyền tống trận, để tư lược đoàn đội trưởng cùng thành viên đi hỗ trợ.

"Ác ma , chúng ta hôm nay phải băm thây ngươi thành vạn đoạn,!!". Nhằm về phía Hắc ám Đại ma vương, những dực nhân kiếm sĩ, mắt thấy mục tiêu ngày càng gần, đếu phẫn nộ hét lớn, toàn lực vũ động hai cánh tăng tốc phi hành.

"Chẳng biết sống chết, đúng là ngu ngốc.Đám người các ngươi, dù nhiều hay ít cũng đừng nghĩ là đả thương được Ma vương bệ hạ!!" Ma tộc tứ đại vương giả , đang nhằm Cát lôi tư nguyên sói là mục tiêu kế tiếp, dây dưa vói binh lính Mạt La đế quốc, mắt thấy dực nhân kiếm sĩ nhằm phía ma vương bệ hạ, lộ ra thần sắc khinh thường.

"Bọn ngốc này, đã không hỗ trợ được còn làm thêm loạn"

Diệp Phong mắt thấy những dực nhân kiếm sĩ sắp bay đến gần Hắc ám đại ma vương, cùng với tiếng cười khinh thường của Hắc ám đại ma vương, trong lòng bất đắc dĩ thầm than, thúc giục Thánh ma nhanh chóng đánh về phía Hắc ám đại ma vương, tại lưng rồng dưới chân mượn lực phi thân, huy kiếm đánh tới, trong lúc nhất thời cơ hồ còn trước cả dực nhân kiếm sĩ triển khai thế công đối với Hác ám đại ma vương.

Tiểu hắc không cùng lên trước với Thánh ma, nhưng trong nháy mắt đã ở trên lưng Thánh ma, ngồi lì trên cánh rồng trông rất hài hước, chờ đợi chỉ thị

"Đang"

Thánh kiếm và cự kiếm va chạm vào nhau, phát ra âm thanh giao kích của kim thiết.Hắc ám đại ma vương hai cánh sau lưng tung ra kình phong, đẩy lui các tướng lãnh dưc nhân chiến sĩ bay tới , đồng thời tay phải huy kiếm đương đầu lực phách với thánh kiếm của Diệp phong.

"Nha địa , cây kiếm nhỏ của hắn làm từ cái gì mà thánh kiếm trảm không được, hắc hắc bất quá Quang minh sáo trang đích thực là có năng lực a, hơn nữa còn được Quang minh quyến luyến tăng cường , lão tử phát ra kiếm khí so với trước kia tăng gấp ba lần haha.."

Chiêu thức vừa xong, Thánh ma ở phía sau không có đuổi kịp, kinh ngạc vì cự kiếm bị bật ra tạo ra một cái lỗ,Diệp phong liền nghĩ ra một kế, chưa kịp rơi xuống mặt đất, tay phải cầm kiếm mượn lực trên thân kiếm, thân hình nhất thời trở lại trên cao, lập tức trở tay huy kiếm hướng đến Hắc ám đại ma vương không thể di chuyển cánh tay trái chưa lành lại

"Hừ , ngươi thật là giỏi ứng biến,!!" Hắc ám đại ma vương mắt thấy Diệp phong không thể phi hành, lại thấy hắn mượn lực cự kiếm đứng lại trên không trung dừng lại công kích, không nhìn được lộ ra một tia cười lạnh, tay phải huy vũ cự kiếm ở đỉnh đầu mở rộng khoảng cách, hóa giải công kích liên tiếp điên cuồng chém xuống , đồng thời vỗ mạnh hai cánh, muốn giữ khoảng cách với thánh ma, không cho Diệp phong hoàn toàn có cơ hội để phi hành.

Lưỡng đại cao thủ tấn công lên xuống, ngoại trừ ma tộc tứ đại cao thủ có thể miễn cưỡng mơ hồ thấy rõ, còn liên quân mọi người chỉ có thể thấy được thân ảnh của Diệp phong, giống như chỉ là di chuyển bình thường, một hồi xuất hiện tại bên trái trên không Hắc ám đại ma vương, một hồi lại xuất hiện phía bên phải bầu trời. Mà Hắc ám đại ma vương còn lại là huy vũ hắc ám kiếm khí đầy trời, từng chiêu từng chiêu cứng rắn chọi với bạch mang kiếm khí của Diệp phong. Từng luồng hắc bạch kiếm khí không ngừng phát tán ra xung quanh, cảnh tượng đánh nhau vô cùng kinh hiểm hoa lệ.

Một người một ma tốc độ di chuyển quá nhanh, thêm vào đó kiếm khí tung hoành phát tán tứ tung, những dực nhân kiếm sĩ muốn vì Ôn tư giáo hoàng mà báo thù căn bản không thấy rõ tàn ảnh cái nào là thật, cái nào là giả , đành phải cắn răng bỏ qua Hắc ám đại ma vương, đi tìm tứ đại vương giả phía dưới tiết hận.

"Hắc hắc, hồng mao mãnh phu, bất luận ngươi có may mắn như thế nào, cũng phải tới minh giới, cùng với chủ soái liên minh làm bạn.!!"

Hắc ám long vương ỷ vào trượng giáp cứng rắn, mang theo tam đại vương giả hướng về hồng phát Cát lôi tư nguyên sói tới nơi quân lính tập trung. Bạo thực ma vương Cơ long cùng với Đọa lạc thiên vương kỳ Khoa nại lập tức phát ra tiếng cười lạnh ngang ngược, từ trên lưng rồng hạ xuống lao thẳng xuống phía Cát lôi tư, chuẩn bị đồng thời xuất ra toàn lực đưa hắn nhất cử đánh gục.

"Sưu sưu ....sưu"

Một loạt tiếng kêu phá không vang lên, hang trăm mũi tên có phổ chân khí từng loạt, đột nhiên từ phía sau Cát lôi tư tiến tới, trực tiếp hướng đến hai vị ma vương công kích, khiến cho hai vị đại ma vương không chịu được phải lui về phía sau tránh né từng đợt công kích.

"Ngao... ô.."

Một trận âm thanh cao ngút bao gồm tiếng sói tru, tiếng trâu rống, cùng với tiếng bước chân đột ngột vang lên. Thành phủ chủ đệ đột nhiên xuất hiên chủ lực binh mã cũa tư lược quân đoàn, tinh linh trung đội,liệt diễm trung đội, bạch lang trung đội, linh ngưu trung đội, đại địa trung đội, lôi đình trung đội, cự giải trung đội, cự nhân trung đội, cùng với hỏa thương xạ thủ đoàn, hô lớn triển khai trùng phong với tứ đại ma vương.

Ngoại trừ phía sau là hỏa thương xạ thủ đoàn ,còn lại là bọn người Khải Đặc cơ hồ đều mặc tinh thiết chế trọng trang khải giáp, ngay cả Kỳ lạp tư cự nhân cũng mặc tinh thiết được chế tạo siêu đại hiệu trọng trang khải giáp

Có tiễn thuật tinh thuần cường hãn của tinh linh trung đội, Đọa lạc thiên vương không có cách nào kiêu ngạo bay loạn khắp nơi nữa, Hắc ám thiên vương muốn xạ sát sâu vào thành viên tư lược đoàn, nhưng phát hiện trên ngừi bọn họ như là có khiết khải giáp, lực phòng ngự rất mạnh căn bản là không thể xuyên qua, chỉ có thể dụng kình lực của mũi tên bắn ra mà thối lui thôi.

Hắc ám long vương cùng với Bạo thực ma vương ngại Kì lạp tư cự nhân vì đang mang cương thiết khỉa giáp, cầm trong tay yểm nguyệt đao, khogn6 thể tiếp tục ngang ngược hoành hành khắp nơi như trước. tứ đại ma vương xem ra như vậy đã bị vây hoàn toàn bên trong. Thành viên tư lược đoàn tính ra muốn giết bọn họ thì thật là hao tâm tổn lực, nhưng bọn họ muốn giất lại những chủ soái thì cũng thập phần khó khăn.

"Xem ra ngươi đã an bài thập phần chu đáo. Khả dĩ thực lục của ta và ngươi, là như thế này, cho dù có tái đấu cả năm ba ngày cũng không có khả năng phân thắng bại, ngươi nên biết rõ ràng, nếu ta muốn rời đi thì các ngươi cũng đuổi không kịp, nếu chúng ta muốn tưởng sát lẫn nhau chi bằng dùng tuyệt chiêu tốc chiến tốc thắng là như thế nào?" Hắc àm đại ma vương Ngạo luân đúng trên bầu trời phán đoán cực nhanh , mắt thấy tình huống tứ đại vương giả bị cầm chế, không suy nghĩ lâu, mở miệng hướng Diệp phong đề nghị.

"Ha ha ha ,nếu ma vương bệ hạ muốn tốc chiến tốc thắng, Lôi ân pháp lôi nhĩ ta nhất định phụng bồi". Diệp phong biết rõ tốc độ của Hắc ám đại mam vương cùng với Hắc ám Long vương, bọn họ muốn bay đi, khẳng định rằng Thánh ma vừa mới trưởng thành sẽ không theo kịp, cho nên dực nhân kiếm sĩ cùng với tư lược đoàn càng không có hi vọng ,

cho nên lúc này dựa vào lực lượng phòng ngự siêu cường của Quang minh sáo trang, hơn nữa còn có thể phá được tuyệt chiêu theo ý muốn, lập tức ha hả cười to gật đầu đồng ý, nhanh chóng nhảy về phía nam, phiêu du rơi trên lưng thánh ma.

"Hảo, thống khoái bổn vương càng ngày càng khâm phục ngươi, hãy tiếp chiêu này thử xem".

Hắc ám đại ma vương thấy Diệp phong gật đầu đồng ý, thu kiếm nhanh chóng nhảy lên lưng rồng, trong lòng cười thầm hắn khớ khạo, mở miệng than thở một tiếng, vận hành hắc ám đấu khí , cánh tay phải xuất ra tuyệt chiêu "Thôn phệ thiên hạ", hắc ám đấu khí mãnh liệt mênh mông, giống như cuồng long quá hải từ trong thể nội hắn xuất ra, phát tán đến tận chân trời. Bầu trời với hắc ám nguyên tố hưởng ứng phụ họa, trong nháy mắt trên không trung Tư nặc nhĩ thành hình thành một mảng hắc vụ lớn, dần dần bắt đầu chuyển thành một thanh cự kiếm lớn.

"Sao phạm vi của tuyệt chiêu này là quá lớn như vậy?Mẹ hắn thật sự là súc sinh, thật là gian manh.Sau này nhất định cầu Á sắt lâm dạy ta cửu giai ma pháp chú ngữ.Hắn có khả năng phóng thích năng lục vi6 hạn như vậy, lão tử lại không biết chú ngữ ,điên thật"

Diệp phong mắt thấy Hắc ám đại ma vương công kích như vậy, gần như có thể công kích Tư nặc nhĩ thành không nhịn được buồn bực thầm mắng, trong lòng biết bây giờ mà cho hắn thời gian, thì tất cả binh tương trong thành sẽ vô tình lọt vào công kích, lúc này đón Tiểu hắc nhảy lên vai, hai chân đứng trên lưng rồng mượn lực tiến lên phái trước, kiếm chỉ Hắc ám đại ma vương, toán lực vận hành chánh khí trong cơ thể, giống như tia chớp bắn ra , như là một cây cự hình kiếm khí, hướng đến Hắc ám đại ma vương, chuẩn bị thừa dịp hắn xuất ra tuyệt chiêu, đưa hắn chem. Thành từng mảnh.

Chương 157: Đại Tiểu Lưu Manh, Kích Bại Ma Vương

Tứ đại vương giả phía dưới mắt thấy ma vương bệ hạ xuất ra tuyệt chiêu, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, ra hiệu cho nhau, chuẩn bị đồng thời tránh né những kiếm khí mạnh mẽ.

Chủ soái liên quân thấy hai siêu cấp cường giả nhất quyết phân thắng bại, Ma tộc bốn vị ma vương đều như lâm đại địch, vội vàng phân tán tìm chổ để tránh bị ảnh hưởng. Khải Đặc của Tư lược đoàn nhìn thấy tình hình, sớm đã điều động thuộc hạ lui về chỗ che dấu Truyện Tống Trận.

"Ha ha, Lôi Ân ngươi không nên cho ta thời gian sử dụng tuyệt chiêu, giờ dù ngươi làm gì đều vô dụng, nhìn kỹ xem ta giết chiến hữu của ngươi như thế nào!"

Hắc Ám Đại ma vương mắt thấy Diệp Phong hình thành một đạo bạch mang cự kiếm hướng về phía hắn, trên vai có một tiểu hầu tử, khinh thường cười to. Tay phải giơ cự kiếm cao quá đầu, nhắm chính xác Diệp Phong ở dưới chém mạnh, thoáng chốc trong không trung cự hình Hắc Ám kiếm khí phảng phất cuồng phong bạo vũ, nhằm hướng Diệp Phong bay tới, thế mạnh như lôi đình vạn quân!

"Tiểu Hắc, lấy cái đầu chó của tên ma vương rác rưởi cho ta." Lưu manh đoàn trưởng trì kiếm phi thân, mắt thấy không trung Hắc Ám kiếm khí đang hạ xuống, lập tức bảo Tiểu Hắc hành động, đồng thời liều mạng vận động chính khí, làm cho bạch mang cự kiếm lớn hơn nữa, nhanh hơn nữa!

Thánh Ma còn cách Hắc Ám Đại ma vương khoảng hai mươi thước, Tiểu Hắc búng người phi tới, trong nháy mắt đã tới đỉnh đầu Hắc Ám Đại ma vương, hai tay nắm lại, nhắm chính xác cái ót của hắn, lập tức trong lúc hắn còn đang lộ vẻ mặt giật mình, cười gian xảo nện xuống, làm cho não hắn nhất thời như sét đánh, đau nhức vạn phần, kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi rơi xuống đất!

"Đáng giận, đau quá, làm sao một hầu tử mà lại có thực lực mạnh như vậy???" Hắc Ám Đại ma vương ngã xuống phía dưới, trong đầu đau nhức đồng thời không thể nào giải thích được tại sao một con hầu tử mà có thể lợi hại như vậy.

Hắc Ám Đại ma vương bị đánh rơi xuống, Tiểu Hắc không có chỗ mượn lực, nhất thời giống như trái cầu da rơi xuống mặt đất. Bình thường tên tiểu súc sanh này thường xuyên trên lưng Thánh Ma hay Lam Lam để ngắm trời mây, lúc này đối mặt với tình huống rơi xuống đất không chút kinh hãi, duy trì tư thế linh hoạt, bình an hạ xuống nóc tiểu lâu ở phía đông.

"Không thể nào, một con hầu tử làm sao có thể đánh được ma vương bệ hạ?!" Ở phía dưới đang xem cuộc chiến, bốn vị ma vương nhìn thấy Ma vương bệ hạ bị một con khỉ đánh ngã, đều trợn mắt há hốc mồm, thần sắc rung động, cực độ khó có thể chấp nhận đây là sự thật.

Cùng lúc đó, trên không trung, hắc ám kiếm khí vừa cứng đối cứng với bạch mang cự kiếm của Diệp Phong, hai thế công mạnh mẽ gặp nhau. Sau va chạm, Diệp Phong toàn thân đau nhức vô cùng, cắn răng chịu đựng, nhìn Hắc Ám đại ma vương đang còn choáng ván ở phía dưới, liền tránh khỏi Hắc Ám kiếm khí ở phía trên, mà gia tốc vọt tới trước, muốn dùng bạch mang cự kiếm đánh cho Hắc Ám Đại ma vương toàn thân tan nát.

Nếu là đối với cường giả bình thường, bị Tiểu Hắc đánh mạnh vào sau đầu không chết cũng trọng thương. Nhưng Hắc Ám Đại ma vương, thân mang hắc ám huyết mạch không phải người thường. Hắn có năng lực khôi phục thần kỳ, đang không ngừng khôi phục phần não sau bị tiểu hắc đánh, cho nên mặc dù bây giờ hắn đau nhức vô cùng, nhưng bạch mang cự kiếm củaa Diệp Phong chém tói hắn vẫn có khả năng nhìn thấy.

"Tên Lôi Ân chết tiệt, nhờ một con hầu tử đánh lén. Thật sự không ngờ ngươi dùng đến chiến thuật thô bỉ hạ lưu này!" Hắc Ám Đại ma vương mắt thấy bạch mang cự kiếm, thoát khỏi cả trời hắc ám kiếm khí, nhanh như điện đánh tới, trong lòng tức giận thầm mắng, vổ hai cánh muốn nhanh chóng bay xuống, để tránh bị bạch mang cự kiếm đánh tan xác.

Song, sự tình kể cũng khéo, Hắc Ám Đại ma vương nửa thân trên thoát được bạch mang cự kiếm, nhưng nữa thân dưới sắp né tránh được, thì bị một đạo hắc ám kiếm khí đột nhiên từ không trung đánh xuống, vừa vặn đánh cho Diệp Phong hộc máu, làm cho bạch mang cự kiếm bị lệch đi một chút, khiến cho Ngạo Luân bị chính kiếm khí của mình hại, bị bạch mang cự kiếm quét trúng hai chân, nhất thời làm cho hai chân bị nghiền nát. Đến khi hắn đã thoát được tử nạn, hít được sinh khí, hắn liền không nén được phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

"Bệ hạ!!!" Bốn vị ma vương mắt thấy Đại Ma vương hai chân bị nổ nát, lập tức kinh hãi, thất sắc, liều mạng vọt tới.

"Tiểu Hắc, mau đánh vào đầu tên ma vương tàn phế cho ta, mau!!"

Hắc vụ trên không trung không còn được Đại ma vương duy trì, đuối dần tiêu tán, kiếm khí tự nhiên cũng không thể xuất ra. Diệp Phong áp lực giảm đi, thu hồi chính khí, cùng với nội thương đau nhức hạ xuống lưng Thánh Ma, trong lòng biết bây giờ là điều kiện tốt nhất để hoàn toàn tiêu diệt Hắc Ám Đại ma vương, thúc giục Thánh Ma nhắm phía Đại ma vương đồng thời kêu gọi Tiểu Hắc cùng với binh tướng quanh mình tới công kích.

Hắc Ám Đại ma vương tuyệt chiêu không phải bình thường, sức mạnh siêu cường. Diệp Phong dựa vào chính khí thâm hậu cùng với Quang Minh sáo trang bảo hộ, tiếp cận, trực tiếp đối kháng được ba mươi kiếm, cơ hồ bị đánh làm cho ngũ tạng lệch vị, vô cùng đau đớn. Bây giờ hắn căn bản không thể cùng siêu cấp cường hãn đánh nhau, chỉ có phụ thuộc vào Tiểu Hắc và binh tương quanh mình

Liên quân cùng với Tư lược đoàn chưa tiến vào Truyện Tống Trận đã thấy Tiểu Hắc đánh trúng Hắc Ám Đại ma vương. Bạch mang kiếm khí của Diệp Phong chấn nát hai chân Đại ma vương, nghe được Diệp Phong kêu gọi, lập tức cao hứng nhắm hướng Đại ma vương đánh tới!

"... chúng ta rút!" Đại ma vương Ngạo Luân mắt thấy Diệp Phong, Tiểu Hắc cùng với địch binh xung quanh vọt tới, không cam lòng, cố nén đau nhức, để Đọa Lạc Thiên vương Kì Khoa Nại ôm lấy hắn, cùng với hai vị ma vương khác nhảy đến lưng long vương, bay lên nhắm hướng núi Cấm Kị mà chạy.

Mắt nhìn thấy tình huống, nếu kiên trì ở lại chiến đấu chắc chắn vong mạng, phải nhanh chóng rút lui, cho nên dù hai chân bị đánh nát, hắn tạm thời bỏ qua, sau đó chỉ mất một khoảng thời gian tìm biện pháp dùng hắc ám huyết để khôi phục.

"Mẹ nó, ma vương chó má, ngươi không đáng là Ma tộc chí tôn, đánh không lại thì chạy, lão tử khinh ngươi cả đời, đồ tạp chủng, bất tài, chó má ... "Diệp Phong thấy Hắc Ám Long vương nhanh chóng bỏ chạy, cố nén nội thương đau nhức, chỉ vào Đại Ma vương Ngạo Luân há miệng mắng to, có gì ác độc đều nói ra.

Với tốc độ phi hành của cự long, bay khắp Nam Bắc đại lục chỉ là trong nháy mắt. Hắc Ám Long vương là vương giả của cự long, với tốc độ phi hành của nó, Diệp Phong không có khả năng đuổi theo. Bởi vậy hắn mắt thấy Hắc Ám Đại ma vương rút chạy, thì không thể kềm chế được bản tính, chỉ có thể to mồm chửi mắng.

Một gã mặc thần thánh Quang Minh sáo trang, thực lực siêu tuyệt cường hãn, đứng trên lưng song đầu cự long, chỉ vào địch nhân đang chạy trốn, không chút phong độ, to mồm chửi mắng, sự tình này ... e rằng chỉ có lưu manh đoàn trưởng là làm được.

Ước Hàn công tước, La Luân thủ lĩnh, Cát Lôi Tư nguyên soái cùng với liên quân hiếm khi thấy được phẩm hạnh của Diệp Phong, thấy hình ảnh hắn trên lưng rồng, há mồm mắng to, tất cả đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ cười khổ. Ba vị chủ soái sống sót sau trận chiến, tâm trạng tiếc nuối đã để Hắc Ám Đại ma vương chạy thoát đồng thời cũng thấy may mắn vì không bị bốn tên ma vương đem ra làm mục tiêu hạ sát đầu tiên.

Khải Đặc, chỉ huy Tư Lược đoàn, thấy Hắc Ám Đại ma vương chạy trốn, đoàn trưởng đại nhân thì há miệng mắng to, liền nhanh chóng thu hồi Truyện Tống trận, buồn cười, đứng ở một bên nhìn đoàn trưởng đại phát ngôn ngữ, ra oai.

"Mẹ kiếp, nội thượng thật không nên chậm trể... khụ khụ... phụt..." Diệp Phong có gắng nén đau mà chửi mắng, nhưng không chịu nổi phải phun một ngụm máu ra!

"Lôi Ân!"

"Đoàn trưởng!"

Bọn người Á Sắt Lâm, Cát Lôi Tư, La Luân cùng với thành viên Tư lược đoàn, đã thấy Diệp Phong đột nhiên phun máu ra nhiều như vậy, đều kinh hãi thất sắc, nhanh chóng vọt tới.

Bên kia, mắt thấy chiến trường chấm dứt, Mộng Hinh vừa mới cất Liệt Diễm sáo kiện vào không gian giới chỉ, thì mắt thấy tình huống của tình lang, nhất thời mặt mày thất sắc, điên cuồng vọt tới, ý bảo Thánh Ma hạ xuống đất, nhảy lên lưng rồng đỡ Diệp Phong, hỏi: "Lôi Ân, chàng đã bị thương, đừng làm thiếp sợ!"

"Oài ... không có việc gì, không có việc gì, ta bị nội thương, điều tức một lát là có thể khôi phục, không cần lo lắng!" Diệp Phong thấy Mộng Hinh mặt đầy nước mắt đau lòng, bộ dạng lo lắng, làm hắn tâm trạng cao hứng, cười hắc hắc, an ủi.

Á Sắt Lâm mỹ lệ thành thục, tương lai là nữ giáo hoàng, vừa mới tới định hỏi thăm thương thế, bất quá thấy lão bà danh chánh ngôn thuận của tình nhân vọt tới ân cần hỏi han, nàng vội dẹp đi ý niệm trong đầu. Bởi vì nàng dù sao cũng chỉ là thân phận tình phụ, hơn nữa sau này phải kế thừa vị trí giáo hoàng, tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết được giáo hoàng là tình phụ của một nam nhân nhỏ tuổi hơn. Nếu không uy nghiêm thần thánh của Quang Minh giáo đình tất yếu sẽ bị hủy nơi tay nàng.

"Kỳ quái, chủ giáo đại nhân hình như cùng với Lôi Ân có quan hệ ..." Dực nhân mỹ nữ Tuyết Lị đứng ở một bên thấy Á Sắt Lâm nhìn Diệp Phong với vẻ mặt yêu thương, trong lòng nghi hoặc nghĩ nghĩ, lập tức xóa bỏ ý niệm trong đầu, không dám tiếp tục.

Bởi vì Ôn Tư giáo hoàng, lúc lâm chung đã truyền ngôi giáo hoàng cho Á Sắt Lâm, hành động đó ở đây mọi người đều thấy được, Tuyết Lị không dám tiếp tục tưởng tượng nữa vì lại lịch của Á Sắt Lâm chủ giáo cao quý thánh khiết, tương lai là giáo hoàng, sao lại có thể cùng nam nhân có quan hệ mập mờ.

Quang Minh sáo trang của Diệp Phong có ba thứ là của Ôn Tư giáo hoàng, bây giờ địch nhân đã rút lui, hắn vốn nên giao ra, bất quá bảo bối đã vào tới tay, ngươi muốn hắn giao ra, ân......Nếu nói không làm hắn vừa lòng, tên gia hỏa này cũng mặc kệ!

Dực nhân kiếm sĩ của giáo đình, đối với việc Diệp Phong không chủ động giao ra Quang Minh ba thứ thần khí đều có chút bất mãn, nhưng thấy giáo hoàng tương lai Á Sắt Lâm không có tỏ vẻ gì, bọn họ tự nhiên không thể mở miệng. Bây giờ Diệp Phong bất luận thực lực như thế nào, nhưng việc Diệp Phong đánh cho Hắc Ám Đại ma vương tàn phế, đáng được thưởng huân chương, bọn họ cũng không dám đắc tội với hắn.

La Kiệt hoàng đế, Ôn Tư giáo hoàng, Khắc Lạp Khắc thủ lĩnh, liên quân năm nước, chủ soái để chết hết ba vị, sự tình này sẽ làm oanh động Nam Bắc đại lục. Chiến trận chấm dứt, La Luân thủ lĩnh, Ước Hàn công tước, Cát Lôi Tư nguyên soái đều có nói chuyện với nhau, xem sau này nên làm cái gì, nhưng thấy Diệp Phong đại công thần trong trận chiến bị thương, bọn họ trước tiên phải để Diệp Phong điều tức, tu dưỡng, ngày mai sẽ bàn tính sau.

Sự tình sau cuộc chiến, tất nhiên phải xử lý, bọn người Cát Lôi Tư xử lý. Sau khi được vô số lời vấn an thăm hỏi thương thế của Diệp Phong, mọi người cáo lui. Hắn được Mộng Hinh dìu về phòng ngủ, thông qua Truyện Tống Trận, phản hồi phòng ngủ ở Phong Diệp thành.

Mỗi người nữ nhân, khi nhìn thấy nam nhân mình yêu thương bị đau đớn, tâm tình đều không có khả năng dễ chịu. Bên trong phòng ngủ chờ Diệp Phong trở về có Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Liên Na bốn người, thấy Mộng Hinh dìu Diệp Phong bị thương trở về, đều bị làm cho mặt mày thất sắc, vội tới quan tâm hỏi thăm. Nghe vậy, đại sắc lang trong lòng hạnh phúc cực kỳ, than thở sao cuộc sống tuyệt vời quá, nghĩ đến giáo chủ tình phụ xinh đẹp phong tao, sắp trở thành giáo hoàng, nghĩ nhịn không được, lộ ra vẻ mặt cười dâm xấu xa.

Chương 158: Kinh Biến, Ma Thối, Vô Thị Thần Tượng Trình Dâm Uy

La Kiệt, Khắc Lạp Khắc, Ôn Tư ba người đã chết, không thể tránh khỏi gây nên một cơn sóng lớn tại Nam Bắc đại lục, đặc biết là Quang Minh giáo đồ ở các nơi. Tất cả đối với các chết của Ôn Tư giáo hoàng đều cảm thấy bi thống vạn phần.

Khắc Lạp Khắc chỉ là thủ lĩnh của Dong Nham bộ lạc, cái chết của gã không đem đến vấn đề quá lớn cho cự nhân vương quốc. Nhưng cái chết của Ôn Tư giáo hoàng và La kiệt bệ hạ lại gây vấn đề lớn cho Quang Minh giáo đình và Quang Minh đế quốc. Trước hết là một số thành viên giáo đình không phục Á Sắt Lâm đảm nhiệm vị trí giáo hoàng, tiếp đến là ba vị hoàng tử gây bè kết đảng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, tình huống xem ra rất không lạc quan!

So sánh với chuyện đó, Diệp Phong có Quang Minh sáo trang, thêm vào Tiểu Hắc có lực lượng biến thái, liên thủ đánh cho Hắc Ám đại ma vương tàn phế trở thành một sự tích anh dũng, đã truyền khắp Nam Bắc đại lục, khiền hắn và Tiểu Hắc trở thành tiêu điểm nghị sự của vô số kẻ hiếu sự. Danh hào kiếm khách của hắn cũng theo đó mà vang khắp Nam Bắc đại lục, ẩn ước được cường giả các nơi tiếp thụ!

Vì tránh những người có ý đồ với Quang Minh sáo trang, Liên Na nữ vương phong tước vị cho Diệp Phong, một lần thăng thẳng đến công tước, hơn nữa công khai quan hệ tình lữ giữa nàng và Diệp Phong. Ý tứ rất rõ ràng là cảnh cáo những kẻ tham lam, có ý đồ với Quang Minh sáo trang, chính là kẻ địch của Mạt La đế quốc!

Do một số kẻ không phục chỉ bằng mặt mà không bằng lòng, mĩ diễm dực nữ Á Sắt Lâm, để giải quyết vấn đề thành viên giáo đình muốn thu hồi ba kiện Quang Minh sáo trang, với danh nghĩa của giáo hoàng, sắc phong Diệp Phong thành thánh điện kiếm khách, cho hắn trở thành thủ hộ giả của Quang Minh giáo đình, hóa giải vấn đề thành viên giáo đình muốn thu hồi sáo trang!

Đương nhiên, Diệp Phong trở thành thủ hộ giả của Quang Minh giáo đình, trực tiếp lưu giữ Quang Minh sáo trang của giáo đình, đa số thành viên trung thành với giáo đình tự nhiên sẽ không phản đối. Chỉ có một ít thành viên không phục Á Sắt Lâm, thập phần bất mãn việc nàng có thêm một vị siêu cấp cường giả trợ lực, nhưng lại không tìm được lý do phản đối!

Danh hiệu Thánh điện kiếm sĩ mới được sáng lập, trực tiếp trở thành xưng hào kiếm khách được Quang Minh giáo đình thừa nhận, tâm tình gần đây của tên gia hỏa Diệp Phong chỉ có thể dùng hai chữ "siêu sảng" để hình dung!

Lực hấp dẫn của Quang Minh sáo trang thật sự quá lớn. Mặc dù cường giả các tộc đều biết Diệp Phong có Mạt La đế quốc và Quang Minh giáo đình làm chỗ dựa, nhưng vẫn có một số kẻ tham lam, muốn đến Tinh Quang bình nguyên để lén trộm Quang Minh sáo trang. Kết quả chưa đến được rìa của Phong Diệp thành thì đã bị Tư Lược đoàn thành viên tru sát!

Diệp Phong đối với bọn tham lam muốn chết này, luốn có ý nghĩ giết không tha. Đối phó loại người đó thì phải ác, nếu ngươi càng mềm lòng, bọn chúng càng không biết tốt xấu!

Bức Ma tộc lui về Ma giới, phong ấn Ma giới chi môn là sự tình trọng yếu nhất. Ôn Tư giáo hoàng rời khỏi cõi đời, Quang Minh giáo đình tự nhiên do Á Sắt Lâm giáo hoàng ra mặt. Cự nhân vương quốc cũng phái băng sương cự nhân thủ lĩnh Lạc Tạp - Cách Mộc làm chủ soái.

Ba vị hoàng tử của Quang Minh đế quốc mặc dù hung hăng tranh giành hoàng vị, nhưng Ma tộc chính là hoành hành tàn ác trong lãnh thổ của họ, họ tự nhiên không thể ngồi yên không lý đến, nhất trí để cho nguyên soái Kiều Trì - Bố Lỗ, vốn không thuộc bất cứ bè đảng nào của họ, lĩnh quân kháng ma.

Ma tộc đại quân từ lúc Hắc Ám đại ma vương thảm bại bỏ chạy, vẫn không có bất kì động tác nào. Chủ soái của ngũ quốc nhất giáo trải qua thương nghị, đối với ba nơi tụ tập lớn còn lại của Ma tộc, triển khai mãnh công. Lưu manh đoàn trưởng phụ trách đem hỏa pháo bộ đội phân ẩn tàn trong đại quân các nuớc, dùng độc khí pháo đạn hiệp trợ công kích!

Công thành có độc khí pháo đạn hiệp trợ, tự nhiên chiếm ưu thế lớn, ba nới tụ tập lớn của Ma tộc khai chiến chưa bao lâu đã bị công phá đến nguy cơ trùng trùng.

Song, ngay thời khắc liên quân chủ soái thấy muốn mở tiệc ăn mừng. Đột biến lớn xảy ra, Ma tộc đối mặt mãnh công của liên quân, không phải là không có động tác, chỉ vì mục tiêu của chúng không phải là binh tướng của liên quân, mà là quốc vương các nước!

Cứ tưởng tượng Ma tộc lục đại vương giả, đái lĩnh ba trăm con Hắc Ám cự long, đến tập kích bất ngờ hoàng cung. Hoàng cung của quốc gia đó còn có thể trụ nổi sao? Có lẽ quốc gia trên các đại lục khác còn có thể, nhưng bảy nước của Nam Bắc đại lục thì không chịu nổi.

Bởi vì tốc độ phi hành của Hắc Ám cự long cực nhanh, thêm vào đó lục đại vương giả sau khi tiêu diệt mục tiêu, thì lập tức rút lui chạy đến một nước khác, bởi vậy đợi đến lúc sự việc truyền khai thì tinh linh, cự nhân, dực nhân, Mạt La bốn nước hoàng cung đều bị tập kích vô tình, có thêm hơi thở mang tính hủ thực của Hắc Ám ma long, khiến hoàng cung bốn nước cơ hồ biến thành nơi hoang phế.

Ngoại trừ khi thấy tình thế không ổn đã thông qua Truyện Tống Trân chạy trốn như Liên Na nữ vương, cự nhân quốc vương, dực nhân quốc vương, tinh linh nữ vương, còn lại đã chết dưới sự tập kích của Ma tộc lục đại vương giả cùng ba trăm Hắc Ám cự long, đem tới đả kích trí mạng cho liên quân, tạo ra đại loạn chưa từng có!

Đối mặt cục diện hỏng bét này, chủ tướng của ngũ quốc nhất giáo, đều không nghĩ ra Ma tộc lục đại vương gia cùng hai trăm Hắc Ám cự long làm thế nào li khai khỏi vòng vây của liên quân!

Vì phòng bị đọa lạc thiên sứ và Hắc Ám cự long rời khỏi vòng vây, lên quân đã bố trí một lượng lớn không quân tuần tra tại chung quanh vòng vây, bây giờ mục tiêu lớn như lục đại vương gia cùng hai trăm Hắc Ám cự long rời khỏi vòng vây. Bộ đội tuần tra lại không biết chút gì, thật sự khiến mấy vị đầu não của liên quân mờ mịt khó hiểu!

Bọn họ không hiểu được, Ma tộc đã đạt mục đích cũng không cho bọn họ thời gian suy đoán, Cấm kị chi sơn lại vọt ra ba trăm vạn đại quân Ma tộc, hội hợp với bộ đội tại ba nơi tụ tập lớn, hướng về liên quân năm nước triển khai phản công mãnh liệt!

Phương diện binh lực của liên quân không đến hai trăm vạn, mà bộ đội Ma tộc mới tăng thêm cùng với bộ đội vốn có đã đạt đến bốn trăm năm mươi vạn, so sánh thực lực chênh lệch quá lớn, liên quân bị phản công đến nguy cơ tràn ngập, cuống quít rút lui!

Sự việc trên đời có đôi khi chính là làm cho người ta không thể nắm bắt, khi liên quân bị Ma tộc ép rời khỏi phương đông tỉnh, toàn quân Ma tộc lại đột nhiên cổ quái rút lui, hơn nữa là lui về Ma giới. Tại đỉnh cao nhất của Cấm kị chi sơn, khắc lại một câu nói: Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ. Mối nhục chặt chân ngày đó, bổn vương ghi rõ trong lòng, ngày sau nhất định quay trở lại tìm ngươi lãnh giáo---Hắc Ám đại ma vương, Ngạo Luân-Cổ Tạp Đức!

Mặc dù không biết tại sao Ma tộc đột nhiên rút lui, nhưng đang lúc bị phản kích đến nguy cơ cận kề thì các vị đầu não liên quân đối với kì tích này đều kinh hỉ, tất cả thập phần cao hứng, sử dụng một lượng lớn phong ấn thủy tinh, đem ma giới chi môn hoàn toàn phong ấn. Hơn nữa do Quang Minh giáo đình điều khiển bộ đội canh giữ nghiêm ngặt!

Diệp Phong đối với lời nhắc nhở đặc thù mà Hắc Ám đại ma vương lưu lại cho hắn, mặt ngoài tỏ vẻ không để ý đến, trong lòng lại âm thầm kinh hãi, biết được Hắc Ám đại ma vương sẽ không sao lãng vấn đề Ma giới chi môn bị phong ấn, để lại câu nhắc nhở này, khẳng định có nguyên nhân. Hơn nữa ma giới khẳng định đã xảy ra vấn đề nào đó, bằng không hắn không có khả năng buông bỏ cơ hội phản công đánh chiếm Nam Bắc đại lục.

Liên quân của ngũ quôc nhất giáo, trong trường đại chiến thối ma này, có bốn vị vương giả và một vị giáo hoàng mất mạng, tổn thất có thể nói cực kỳ thảm trọng. Hôm nay đại chiến chấm dứt. Liên quân giải tán. Tìm ra tân vương tự nhiên trở thành sự tình trọng yếu nhất. Trong bảy nước có bốn nước trở thành quần long vô thủ. Những người có mắt nhìn đều thấy được, khẳng định xảy ra đại loạn!

Nguy cơ xâm phạm của Ma tộc được giải trừ. Lưu manh đoàn trưởng đối mặt cục diện Nam Bắc đại lục bây giờ, vô sỉ mừng thầm, chuẩn bị nhân cơ hội kiếm tiện nghi!

Lúc hoàng hôn, Quang Minh giáo đình tại trung bộ Quang Minh đế quốc, tẩm cung của giáo hoàng, Á SẮt Lâm đã thay đổi trang phục của giáo hoàng, mái tóc dài màu trắng thành thục búi lại đơn giản, mặc váy dài màu trắng. Nàng ngồi cạnh cửa sổ, nhìn cảnh sắc hoàng hôn phía chân trời, thở dài một tiếng bất đắc dĩ.

"Hắc hắc. Giáo hoàng bệ hạ của ta, thế nào lại ngồi một mình trước cửa sổ mà thở dài, rất buồn chán phải không?"

Diệp Phong sắc mị mị ôm mỹ nhân ngư công chúa đang ngượng ngùng trong lòng, thông qua Truyện Tống Trận bên trái xuất hiện trong phòng, vừa vặn nghe tiếng thở dài của giáo hoàng tình phụ, lập tức cười hắc hắc hỏi.

Phía sau Diệp đại sắc lang, Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Đế Na, Phỉ Phỉ bốn vị tuyệt sắc mỹ nhân, cũng đều cười cười nói nói đi ra khỏi Truyện Tống Trận.

"Ai, thiếp còn có thể thở dài vì cái gì. Đều là vì mấy tên gia hỏa luôn không thể bỏ qua cho thiếp!" Á Sắt Lâm giáo hoàng mĩ diễm động nhân, nghe được thanh âm của tiểu tình nhân, trên mặt lộ vẻ vui mừng qay đầu nhìn hắn.

"Hừ, bọn hỗn đản đáng chết. Ngày mai lão tử sẽ khiến cho bọn chúng hoàn toàn biến mất!" Diệp Phong nghe vậy bực bội hừ nhẹ, thấy Á Sắt Lâm nhíu mày muốn nói, lập tức tranh nói trước: "Nàng không cần phải cố kị điều gì, bọn hỗn đản này toàn bộ giao cho ta, cam đoan sẽ không để nàng khó xử!"

"Hi hi, chính thế, chính thế, giáo hoàng tỷ tỷ, bây giờ Quang Minh giáo đình thì tỷ lớn nhất. Tỷ như thế nào lại có vẻ rất sợ những người đó. Đều giao cho Lôi Ân xử lý đi!" Đế Na phong tao mặc một bộ váy ngắn màu lam, cặp đùi đẹp thon dài được tất lưới màu lam bọc lấy, phong tình vạn chủng vặn vẹo phì đồn, đi tới bên cạnh Á Sắt Lâm, ôm nàng cười hi hi.

"Hảo, chàng nhất định phải cẩn thận xử lý, nếu không cái vị trí giáo hoàng này của thiếp e là khó giữ!" Á Sắt Lâm nghe Diệp Phong và Đế Na nói, thở dài một tiếng gật đầu đáp ứng, trong lòng thấy vui mừng khi tiểu tình nhân giúp nàng phân ưu.

"Ha ha ha, yên tâm đi, đối phó bọn hỗn đản đạo mạo ngạn nhiên đó, ta có biện pháp hiệu quả!" Lưu manh đoàn trưởng tự tin ha ha cười to.

Á Sắt lâm thấy tiểu tình nhân tự tin như vậy, cũng theo đó lộ ra nụ cười, trở tay ôm Đế Na, gắt gỏng: "Tiểu tao hóa(lẳng lơ), khi không có ngoại nhân ở đây, gọi ta là tỷ tỷ được rồi, dùng dùng thêm danh xưng giáo hoàng đó để giễu cợt ta, điểm tư tâm nhỏ này của muội, ta còn không biết sao?"

"Hì hì, tốt tốt tốt, tỷ tỷ lẳng lơ của ta, không giễu cợt tỷ, không giễu cợt tỷ!" Đế Na cười duyên trả lời, vũ mĩ hôn trúng đôi môi đỏ mọng mê người của Á Sắt Lâm. Nàng mỗi lần nghĩ đến mĩ diễm thục nữ thường xuyên bị tình nhân cưỡi lên thân dưới rên rỉ phóng đãng, thoáng cái trở thành giáo hoàng của Quang Minh giáo đình, nhịn không được muốn giễu cợt một phen!

" A a, Đế Na tỷ tỷ thật là, lại thích là loại sự tình hoang đường này!" Phỉ Phỉ nhìn Á Sắt Lâm hôn Đế Na cũng là nữ triền miên nóng bỏng, nhịn không được cười khẽ.

Diệp Phong nhìn hai vị thục nữ tình phụ xinh đẹp phong tao, quay đầu đưa mắt nhìn pho tượng Quang Minh nữ thần bên phải căn phòng, hắc hắc cười xấu xa, đem mỹ nhân ngư công chúa đang ngượng ngùng đặt lên giường, liếc mắt một cái với Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi, nhị nữ lập tức nhu thuận tiến lên giúp hắn cởi bỏ y phục!

"Đừng..." Á Sắt Lâm thấy Diệp Phong cởi y phục trong tẩm cung giáo hoàng, lập tức kinh hoảng tránh khỏi đôi môi của Đế Na, lo lắng đi đến trước Diệp Phong, ngăn cản Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi, nhìn Diệp Phong gắt khẽ: "Chúng ta không phải đã nói không được đùa giỡn ở chỗ này sao. Chàng muốn thì chúng ta đi đến một địa phương khác!"

"Hắc hắc, không được, hôm nay bổn đoàn trưởng sẽ tại đây cưỡi lên một mĩ diễm giáo hoàng bên ngoài thành khiết, nội tâm phong tao như nàng!" Diệp Phong nhìn Á Sắt Lâm hắc hắc phôi tiếu, ôm lấy nàng đặt lên giường, háo sắc cởi bỏ y phục, giống như một con ác lang đè lên trên.

"Không. Không muốn. Lôi Ân, nơi này có tượng của nữ thần, chúng ta không thể xích lõa tương kiến làm ra sự tình xúc phạm nữ thần!" Á Sắt Lâm giáo hoàng xinh đẹp, nhìn Diệp đại sắc lang đang ngang ngược bóp nắn cự nhũ trên người nàng, lo lắng năn nỉ tha thứ!

"Hôm nay ta sẽ trước mặt Quang Minh nữ thần, chiếm hữu đồ lẳng lơ như nàng. Đến đây đi, để nàng ta chứng kiến ái tình triền miên của chúng ta... Hắc hắc..." Diệp Phong phôi tiếu nói, không quan tâm lời năn nỉ xin tha của Á Sắt Lâm, phong trụ huyệt đạo của nàng, trong lòng tràn ngập cảm giác kích thích, hô hào Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Đế Na, Phỉ Phỉ, đến hỗ trợ hắn cùng xâm phạm Á Sắt Lâm.

"Đến đây, các tỷ muội, để chúng ta cùng nhau đùa giỡn giáo hoàng bệ hạ thánh khiết cao quý ... hi hi ... "

Đế Na lôi kéo Phỉ Phỉ thẹn thùng, với Lộ Lộ nhu thuận, Nguyệt Nhi vũ mị, cùng nhau kéo lên giường, lần lượt giúp Diệp Phong giữ chặt tay ngọc, đùi đẹp của Á Sắt Lâm.

Mỹ nhân ngư công chúa Ái Lệ Ti mặc một chiếc áo hoa lệ bằng tơ xanh biếc, mắt thấy tử sắc lang ngang nhiên muốn trước mặt của pho tượng nữ thần, xâm phạm Á Sắt Lâm tỷ tỷ, không nhịn được ngượng ngùng cúi đầu trốn đến một cạnh của chiếc giường lớn, quay đầu không nhìn bọn họ.

"Giỏi lắm, các ngươi mấy người lại liên hợp giúp Lôi Ân khi phụ ta, bình thường ta thật sự yêu quý các ngươi!" Á Sắt Lâm bị phong tỏa khí huyệt, không thể tranh đấu với áp chế của tứ nữ, trong lòng mặc dù lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể để tiểu sắc lang tùy ý sờ soạng trên thân thể mềm mại của nàng, hai mắt trừng lên nhìn vào tứ nữ gắt gỏng.

"Xin lỗi, Á Sắt Lâm tỷ tỷ, ta chỉ làm theo phân phó của thiếu gia." Lộ Lộ ôn nhu khéo léo, giữ chặt lấy cành tay phải của Á Sắt Lâm, thấy nàng lộ ra thần sắc bất mãn nhìn mình, không nhịn được xấu hổ cúi đầu cười.

"Được lắm được lắm, đừng miễn cưỡng, chẳng lẽ nàng thành giáo hoàng, ta muốn vui vẻ một chút cũng không được?" Diệp Phong tốc chiếc váy trắng của Á Sắt Lâm lên, vuốt ve đùi đẹp trắng nõn bóng loáng của nàng, trên mặt giả vờ bất mãn, nhíu mày hỏi.

"Thiếp... thiếp có thể đã mắc nợ chàng từ kiếp trước..." Á Sắt Lâm nghe tiểu tình nhân nói, nhìn thần sắc bất mãn của hắn, nhất thời không còn tâm tư phản kháng, hé miệng nhìn hắn gắt khẽ.

"Hắc hắc, thế mới là lão bà tốt của ta. Hôm nay ta nhất định cho nàng thữ nghiệm khoái lạc càng mĩ diệu hơn!"

Diệp Phong thấy gian kế đã đạt, lập tức đắc ý dâm tiếu, nhìn giáo hoàng xinh đẹp thành thục dưới thân, trong lòng sung mãn cảm giác chinh phục, ra hiệu Lộ Lộ tứ nữ đem nàng cởi hết, lộ ra thân thể ma quỷ dụ người phạm tội, bắt lấy đôi đùi đẹp trắng nõn gác lên vai, đưa thương công kích, thoải mái hưởng thụ vị giáo hoàng xinh đẹp này.

Cảnh tượng xuân cung kiều ngâm sống động hiện ra trước mắt, ngay cả Ái Lệ Ti công chúa còn chịu không được, sự khó chịu Lộ Lộ tứ nữ có thể tưởng tượng ra được. Đế Na phong tao cùng Nguyệt Nhi, không để ý đến Ái Lệ Ti đang thẹn thùng, tại chỗ lấy ra cái jj giả hai đầu, đùa giỡn bắt đầu cho các việc giả tạo kia.

Phỉ Phỉ nghĩ đến việc chính mình từng bị Đế Na dùng cái đồ giả đó xâm phạm, lập tức rên khẽ dựa vào ngực của Lộ Lộ. Lộ Lộ ôn nhu thể thiếp, đối với phương thức tầm hoan này của thiếu gia đã sớm quen, không còn thẹn thùng như lúc ban đầu, hai mắt tình ý liên miên nhìn thiếu gia, chờ đợi phân phó hoặc sủng hạnh của hắn.

Cho dù là dạng phụ nữ đầy ham muốn thế nào, đối đầu với tên lưu manh luyện qua dâm công như Diệp Phong, cũng không thể là đối thủ. Á Sắt Lâm có sức chịu đựng cao nhất trong chúng nữ, bị xâm phạm trước mặt thần tượng của Quang Minh nữ thần, không lâu sau đã phóng đãng rên rỉ bại trận năn nỉ xin tha. Đại sắc lang hưởng thụ khoái cảm chinh phục nữ giáo hoàng, trên người nàng ôn tồn sờ nắn một lúc, quay đầu nhìn Ái Lệ Ti công chúa trước giờ vẫn chưa chinh phục, cười hắc hắc tiến đến.

"Nào nào, mọi người đều cao hứng, nàng thế nào lại tránh ở một bên giường, đến, để ta thân thân nàng!" Đại sắc lang xích lõa tiến đến sát mỹ nhân, thâm tình nói, ôm nàng vào lòng, cúi đầu hôn.

Ái Lệ Ti mặc dù không muốn xem hắn và ngũ nữ tầm hoan, nhưng nghe những thanh âm tiêu hồn, luôn không kềm được lén nhìn. Lúc này xuân tâm sớm nhộn nhạo, bị tử sắc lang hôn môi, hưởng thụ cảm giác môi kề môi thoải mái kích thích, nhất thời quên hết mọi thứ nhắm cặp mắt lại, đưa hương thiệt ra tùy ý nhấm nháp!

"Ha, xem ra Đế Na nói để nàng mỗi ngày đều lén xem thật đúng. Tiểu mỹ nhân rốt cuộc chịu không được rồi, hôm nay ta nhất định hoàn toàn chinh phục nàng!" Cầm thú công tước ôm nhân ngư công chúa xinh đẹp trong lòng, ôn nhu hôn môi, trong đầu ý nghĩ cực kì bậy bạ, hai tay bắt đầu không có quy củ nắn bóp bộ ngực bão mãn của nhân ngư công chúa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro