LMKK-C59+60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59 - Lưu manh chẩm yêu cứu mỹ dã bất tượng anh hùng

Hiện giờ cả song phương đều đã thấy gã thanh niên đột ngột xuất hiện ngoài ý muốn kia, chẳng biết hắn đến từ lúc nào, bởi khi nãy còn không thấy có người trên núi?

"Uy, tiểu tử ngươi làm gì ở đó, có phải ngươi vừa mới lên tiếng mắng không?" Mấy tên tạp hệ kỵ sĩ nâng thiết thương chỉ về phía thanh niên lớn tiến hỏi!

"Trời ạ, hóa ra các ngươi không chỉ có vô sỉ mà còn rất là ngu ngốc nữa, chỉ với mấy điểm đó là đã chắc chắn thất bại rồi!" Thanh niên miệng hút điếu thuốc, lắc đầu thở dài.

"Con mẹ nó, tiểu tử này dám nhục mạ chúng ta, các huynh đệ giết hắn!"

Mắt thấy đối phương chỉ có một người mà dám điên cuồng nhục mạ mình, phần đông tạp hệ kỵ đều giận dữ, muốn bắt được tiểu tử này giết chết hắn!

Mộng Hinh nghi hoặc nhìn lên trên núi, thanh niên này cũng có huyết thống đông phương đại lục giống mình, lấy làm khó hiểu vì sao hắn phải đắc tội với lũ này, chẳng lẽ là vì giúp mình? Chỉ bằng vào một mình hắn?

Rút đầu thuốc ra, thanh niên nhìn mấy tên tạp hệ kỵ sĩ đang xuống ngựa để đến thu thập chính mình, đưa tay lên miệng huýt sáo một tiếng. Nhất thời xung qianh đột nhiên vang lên tiếng ngưu ngâm, tiếng sói tru cùng tiếng chim rít.

Liệt diễm kỵ sĩ cưỡi Liệt Diễm tiêu phong mã tay cầm phương thiên họa kích, linh ngưu chiến sĩ tay cầm thiết trụ; bạch lang kỵ sĩ cưỡi tật phong cự tay cầm tam tiết cương côn, tinh linh xạ thủ cưỡi Quang Minh bạch vũ điêu, bốn trung đội chủ lực của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn cơ hồ đồng thời trong cùng một lúc, từ tả hữu hai bên, phía sau cùng với trên bầu trời xuất hiện vây tạp hệ kỵ sĩ lại.

Chung quanh như thế nào lại nhiều người thế? Bọn người Mộng Hinh cùng các tạp hệ kị sĩ đều choáng váng, không nghĩ thanh niên vừa cười lại dẫn đến bốn trung đội cường hãn.

"cái này, cái này như thế nào có thể? Hơn ba trăm ma sủng? Đây là bộ đội gì?" Một ít tạp hệ kị sĩ khó thể tin, nhìn thành viên Tư Lược đoàn giật mình lên tiếng.

"Giết"

Diệp Phong cười lạnh nhìn tạp hệ kị sĩ phía dưới, nhàn nhạt mở miêng nói, thanh âm như mang theo lạnh như băng sát ý, truyền vào tai mỗi người!

"Giết" Thành viên bốn trung đội chủ lực của Tư Lược đoàn nhận được mệnh lệnh của đoàn trưởng, cùng lúc hét lớn, đối với tạp hệ kị sĩ triển khai tấn công.

Liệt diễm kỵ sĩ hung mãnh vung phương thiên họa kích, Liệt Diễm tiêu phong mã phóng tam giai ma pháp "hỏa diễm chi cầu",tứ giai ma pháp "hỏa diễm chi nhận",ngũ giai ma pháp "hỏa diễm liên đạn". Bạch lang kỵ sĩ cầm tam tiết cương côn, tật phong cự lang phóng tam giai ma pháp "tật phong chi thỉ",tứ giai ma pháp "phong nhận tật vũ",ngũ giai ma pháp "long quyển phong bạo". Hai trung đội kỵ sĩ cùng tọa kỵ đồng thời phát uy, nhất thời hình thành một cơn bão lửa ngập trời mạnh mẽ đánh về phía địch nhân.

Linh ngưu chiến sĩ tay cầm những cây thiết trụ lớn kinh người cùng tinh linh xạ thủ thả tên như mưa. Quang Minh bạch vũ điêu phóng xuất Quang Minh ma pháp để phụ trợ, trước sau cùng tấn công.

Thành viên Tư Lược đoàn vừa xuất thủ toàn lực thi triển sát chiêu. Sáu trăm tam giai tạp hệ kỵ sĩ trang bị bình thường vốn không phải là đối thủ, bị giết rất nhiều. Tất cả đều vô cùng hỗn loạn, chúng hướng về phía Mộng Hinh muốn phá vòng vây chạy chốn.

Đáng tiếc, bọn người Mộng Hinh, Luân Địch đã hận chúng thấu xương, thấy chúng đến liến lập tức huy kiếm đón nhận, chặn lấy đường đi. Mộng Hinh tuy là nữ lưu nhưng cũng có thực lực của ngũ giai Liệt Diễm kỵ sĩ, cầm kiếm giết người cũng tỏ ra tư thái nhẹ nhàng, thập phần mê người.

Kình phong loạn vũ,lửa cháy rợp trời, tên bay khắp nơi, chân khí cùng đấu khí tranh đấu, bọn tạp hệ kỵ sĩ bị chém giết rên la thảm thiết, một trường hỗn chiến tràn ngập huyết tinh!

Bốn trung đội chủ lực của Tư Lược đoàn cùng bọn kiếm sĩ của Mộng Hinh đánh với sáu trăm tam giai tạp hệ kỵ sĩ, loại này có vẻ giống như một phường thảm sát hơn là chiến đấu. Kết quả dương nhiên là bọn tạp hệ kỵ sĩ toàn bộ bị tiêu diệt, vũ khí cùng với chiến mã còn sống bị tư lược đoàn chiếm đoạt!

"Vị tiên sinh, đa tạ sự trợ giúp của ngài, ân hôm nay chúng tôi không bao giờ quên!" Cuộc chiến chấm dứt, Mộng Hinh tránh được một kiếp nạn, dẫn bọn hộ về Luân Địch, ngỏ lời đa tạ cảm kích hướng về Diệp Phong.

"Chỉ một chút không đáng gì, tiểu thư không cần khách khí. Tại hạ Lôi Ân-Pháp Lôi Nhĩ, đoàn trưởng Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn, chẳng biết tiểu thư xưng hô thế nào?" Diệp Phong rất có phong độ thân sĩ ứng thanh hỏi. Nhìn mái tóc dài đen nhánh của tuyệt sắc mĩ nhân, trong lòng thầm đánh giá Kiệt Nã Tư đúng là một si ngưu. Mỹ nhân này quả thật vô cùng hấp dẫn, đáng để hắn tự mình tới cứu!

"Ta gọi là Mộng Hinh-Lâm, tổ tiên là người ở Đông Phương đại lục!" Mộng Hinh khách khí trả lời.

Mộng Hinh? Chà, tên thật là hay, thật lôi cuốn người, chẳng biết nàng đã có nam nhân hay chưa? Diệp Phong xấu xa nghĩ nghĩ, cười nhẹ hỏi: "Mộng Hinh tiểu thư, vừa mới nghe kỵ sĩ này nói, bọn họ dường như vốn là gia đinh hộ vệ của nàng?"

"Đúng vậy..." Mộng Hinh thất lạc gật đầu đáp, rồi đơn giản kể lại sự tình kế mẫu phản bội cho ân nhân cứu mạng ở trước mặt!

"Ta thật vô ý quá, lại nhắc đến sự việc thương tâm của tiểu thư" Diệp Phong khách khí xin lỗi, lập tức mỉm cười hỏi: "Mộng Hinh tiểu thư chuẩn bị đi đâu? Chi bằng để ta hộ tống tiểu thư?"

"Việc này... không cần phiền đến Lôi Ân đoàn trưởng, ta chẳng còn nghĩ được nơi nào tốt để đi." Mộng Hinh nghĩ đến việc bản thân mình cùng với những hộ vệ đã không còn nhà để về, hơn nữa trong lúc kinh hoảng chạy trốn lại không mang theo tiền tài, đối với tương lai không khỏi có cảm giác chán nản.

Hắc hắc, không còn nơi nào tốt để đi, điều này không phải lão thiên gia đã cho ta cơ hội sao? Diệp Phong nhìn thấy Mộng Hinh không còn nơi nào để đi, trong lòng thầm sảng khoái, cười nhẹ nói: "Tư Lược đoàn của ta hôm nay đang chiêu lãm nhân thủ. Mộng Hinh tiểu thư nếu không còn nơi nào để đi, chi bằng gia nhập Tư Lược đoàn được không? Bây giờ những những tên kỵ sĩ này đã bị giết, chẳng biết kế mẫu nàng ở nơi đâu, nhưng nếu nàng gia nhập Tư Lược đoàn của ta, ngày sau khi tìm được nơi ở của bà ta, Tư Lược đoàn nhất định toàn lực giúp nàng báo thù!"

Giúp ta báo thù...? Mộng Hinh hiện tại đang gặp đại nạn, vừa mới được cứu giúp lại gặp phải vấn đề trước khi đi, trong lòng cảm thấy chán nản, vừa nghe trước mắt có bộ đội cường hãn của Tư Tược đoàn đoàn trưởng này muốn chiêu lãm mình, trong lòng không nhịn được muốn mượn thực lực của Tư Lược đoàn nhanh chóng báo thù cho cha.

"Ta quyết định gia nhập Tư Lược đoàn, các người có muốn cùng gia nhập không?" Mặc dù đoàn trưởng Tư Lược đoàn này có chút lưu manh, nhưng lại đối với chính mình thật khách khí, trong lòng Mộng Hinh đã quyết định, liền quay đồi sang đám hộ vệ của mình mà hỏi.

"Chúng tôi vĩnh viễn đi theo tiểu thư!" Chúng hộ vệ đồng thanh trả lời. Bọn họ vốn là cô nhi được Hải Sơn đem về nuôi, cho nên từ nhỏ chỉ trung thành với Lâm gia.

Hắc hắc, đám tiểu tử này cũng thật trung thành. Lão tử hôm nay ra tay cứu mỹ nhân cũng là một lựa chọn rất thông minh. Diệp Phong trong lòng đắc ý cười gian, rồi cao hứng nói với bọn người Mộng Hinh vài câu khách sáo. Sau đó hắn để đám Liệt Diễm kỵ sĩ nhường ngựa, để bọn nàng cưỡi lên. Một đám người vừa đi vừa nói hướng tới ngọn núi phía tây, để hội họp với đám người Lộ Lộ đang chờ ở đó!

Lúc Diệp Phong đang chuẩn bị quay về đế đố, rồi lại có thể cứu Mộng Hinh, tất cả đều do cái gã Kiệt Nã Tư ngày càng có phong phạm của sắc lang bại hoại tinh linh kia. Lúc nhàm chán gã dẫn trung đội tinh linh bay khắp cả bầu trời, thì phát hiện ra bọn Mộng Hinh đang bị truy đuổi. Nhìn thấy nàng có thể so sánh với ba vi tuyệt sắc mĩ nữ Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, liền bay tới báo tin cho Diệp Phong. Gã tả cho Diệp Phong biết Mộng Hinh đẹp như thế nào, mĩ lệ ra sao. Diệp Phong dĩ nhiên trong lòng thật cao hứng, hồi trước cha hắn có nói qua việc anh hùng cứu mỹ nhân là một việc tốt. Dĩ nhiên hắn liền dẫn bốn trung đội chủ lực để đi cứu!

Bọn người Lộ Lộ được Diệp Phong phân phó, tạm đến khoảng đất trống của ngọn núi phía tây. Lúc Diệp Phong dẫn đội trở về doanh địa, màn đêm đã phủ xuống. Bọn người Lộ Lộ thấy hắn trở về cùng một vị mỹ nhân và một trăm kiếm sĩ, tất cả đều lộ ra những nụ cười, hiểu được hắn đã thành công trong việc anh hùng cứu mỹ nhân!

"Thiếu gia, ngài đói chưa? Đồ ăn đã chuẩn bị xong, chỉ chờ ngài trở về thôi!" Lộ Lộ ôn nhu đi đến bên cạnh thiếu gia, quan sát thiếu gia có bị thương hay không. Cái này là việc thường xuyên của nàng mỗi lần thiếu gia xong việc trở về.

"Đương nhiên là đói rồi, cũng định tối nay để ăn tiểu sao của Lộ Lộ!" Diệp Phong sủng ái mỉm cười với Lộ Lộ. Rồi hắn từ từ giới thiệu bọn người Mộng Hinh với thành viên Tư Lược đoàn.

Mộng Hinh thấy Tư Lược đoàn không chỉ có tinh linh mỹ nữa, còn có một mỹ nhân có thể phân cao thấp với mình, cảm giác thật kinh ngạc, rồi nhìn nhìn Lộ Lộ vài lần.

Nếu U Nguyệt Nhi và Tĩnh Hương giờ có mặt, Tư Lược đoàn của lão tử hiện tại sẽ có bốn vị tuyệt sắc mỹ nhân, đáng tiếc a...Diệp Phong nhìn Lộ Lộ và Mộng Hinh, trong lòng một thoáng cảm giác tiếc nuối than. Liền lập tức kinh hãi nhắc nhở chính mình, U Nguyệt Nhi có thể trở về thông tri với Hắc Ám giáo đình, sẽ đem nhiều phiền toái đến, cho nên cần phải cẩn thận hơn!

Phân phó trung đội chế tạo làm thêm lều cho bọn người Mộng Hinh, rồi Diệp Phong bảo Lộ Lộ cùng tinh linh thị nữ chuẩn bị yến tịch, để chúc mừng bọn người Mộng Hinh gia nhập Tư Lược đoàn!

Bọn người Khải Đặc nghe thấy liền hoan hô, để đến hỗ trợ chuẩn bị. Không khí vui vẻ có thể làm cho tâm tình con người tốt hơn. Vừa thoát khỏi đại nạn, tâm tình của bọn người Mộng Hinh đang không tốt, thấy mọi người đang vui vui vẻ vẻ, tâm tình cũng vì thế mà tốt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, khi bắt đầu yến tiệt, đám người Mộng Hinh nếm thử những món nướng rất ngon. Khi biết được những món này do đoàn trưởng đại nhân sáng chế, cùng với việc bội phục về việc hắn có một gia thế bất phàm, cũng thập phần hân thưởng tài trù nghệ của hắn!

Lấy được lòng cũng một tuyệt sắc mỹ nhân, lại còn thêm một trăm tứ giai cực điện kiếm sĩ, Diệp Phong trong lòng không ngừng sảng khoái, nâng chén rượu lên cùng bọn Khải Đặc, Ai Đức uống cho thỏa thích!

Chương 60 - Từ chức Thất vọng Quái dị

Hoàng cung Mạt La đế quốc, thư phòng quốc vương, Tĩnh Hương tâm tình đang rất xấu, cỡi điêu bay trở về, rồi báo cáo về thu nhập của Tư Lược đoàn trong lúc nàng nhậm chức phó đoàn trưởng cho quốc vương bệ hạ. Đồng thời nàng cũng xin từ chức phó đoàn trưởng!

"Thật không thể tưởng nỗi Tư Lược đoàn năm đầu tiên đã có được thu nhập như thế này?!"

Lao Nhĩ cầm tờ trình về các trương mục của Tĩnh Hương, càng đọc càng giật mình. Thêm cái việc Lôi Ân dùng ba trăm ma sủng để nâng cao khả năng chiến đấu, cũng làm cho ông có cảm giác mơ hồ. Nhờ vào thu nhập của Tư Lược đoàn năm nay thì ông ta đã có được khoảng hai trăm vạn kim tệ. Nói không quá thì không có một Tư Lược đoàn của các quốc gia khác ngay năm đầu có thể đạt được mức thu nhập nhiều như vậy!

Tên Lôi Ân này quả thật không đơn giản. Tả La đang đứng ở phía sau chỗ Lao Nhĩ ngồi, nhìn thấy trương mục mà thở dài. Y nghĩ mình lại quá xem thường tên Lôi Ân

"Tĩnh Hương, ngươi vì sao đột nhiên lại không tiếp tục nhận chức Phó đoàn trưởng nữa?" Lao Nhĩ hoảng hốt không nghĩ tới việc Tĩnh Hương không chịu tái nhậm chức phó đoàn trưởng, nghi hoặc hỏi.

Mỗi nữ nhân đều không có khả năng quên nam nhân đầu tiên của mình. Lúc rời Hồ Lô sơn cốc, trong đầu nàng luôn hiện ra những cảnh ở chung cùng Diệp Phong. Trong lòng rất mệt mỏi vì không muốn mọi người biết chuyển đã xảy ra giữa nàng và Diệp Phong. Và nàng cũng muốn dùng thời gian để mà quên nó đi. Khi nghe Lao Nhĩ hỏi xong, nàng liền lập tức cung kính quỳ xuống thỉnh cầu: "Bệ hạ, thần và Lôi Ân đoàn trưởng có chút hiểu lầm, không thể tiếp tục hợp tác. Thỉnh người cho phép thần được từ chức phó đoàn trưởng!"

" Ngươi và Lôi Ân vì vấn đề gì mà hiểu lầm? Không thể hòa giả sao?" Lao Nhĩ tò mò hỏi.

"Cái này thuộc về tác phong sống. Bọn thần căn bản không thể ở chung được. Thỉnh bệ hạ đồng ý cho thần được từ chức!" Tĩnh Hương lần đầu tiên phải nói dối với quốc vương bệ hạ!

Tác phong sống của Lôi Ân cực kỳ hoang dâm, điều này đa số người ở đế đều đều biết rõ. Lao Nhĩ lại rất tín nhiệm Tĩnh Hương, thấy thái độ kiên quyết của nàng, không muốn tiếp tục đảm nhiệm chức phó đoàn trưởng nữa. Mặc dù việc tìm người thay thế rất khó khăn, nhưng ông cũng không miễn cưỡng Tĩnh Hương, gật đầu đồng ý, rồi bảo nàng lui đi!

" Bệ hạ, Tĩnh Hương tử tước không còn giữ chức Phó đoàn trưởng, ngài có nhân tuyển thích hợp thay thế thích hợp chưa?" Tả La nhìn Tĩnh Hương lui xuống, rồi tò mò hỏi quốc vương.

Lôi Ân là tôn tử của Lạc Khắc, muốn tìm người nhận chức phó đoàn trưởng Tư Lược đoàn, dĩ nhiên không thể dùng người của Lạc Khắc được. Nếu không thì phó đoàn trưởng đó sẽ hoàn toàn nghe lệnh của Lôi Ân. Nhưng cũng không thể dùng người của Uy Nhĩ, bởi vì sợ rẳng được một vài ngày thì phó đoàn trưởng này đột nhiên chết không biết lý do.

Không thể dùng người của hai phe phái, còn dùng người mà mình tín nhiệm, thì không chừng lại giống như Tĩnh Hương không chịu được lối sống của Lôi Ân. Việc này thật sự là một điều phiền não đây. Mặc dù dù trong lòng ông có vài nhân tuyển, nhưng nhất thời không thể chọn ra người thích hợp, vì thế đành phải để việc đó sau này xem xét lại!

Sơn mạch Trác Lạc Tư, nằm ở phía tây biên cảnh của Thiên Vũ đế quốc và Mạt La đế quốc. Thế núi thì gập ghềnh khó khắn, trên trời thì mây phủ đầy, không khí dịu mát, cảnh sắc mê người. Phía sau sơn mạch cớ một cái động không đáy lớn. Đó là nơi tọa lạc của Hắc Ám giáo đình!

Hắc Ám giáo đình, bốn trăm năm trước, do Áo Kì - Bỉ Nại, cửu giai hắc ám mục sư, có huyết thống của ma tộc và nhân tộc, tập hợp một ít nhưng người có huyết thống ma tộc, tức hỗn huyết nhân, sáng lập nên. Mục đích lúc ấy, quả thật như lời của U Nguyệt Nhi, vì sợ Quang Minh giáo đình giết hại, mà âm thầm tạo nên một tổ chức để tự vệ.

Nhưng mà trải qua nhiều năm phát triển, Hắc Ám giáo đình dần dần lớn mạnh, càng ngày càng nhiều hỗn huyết nhân gia nhập. Điều này làm cho dã tâm của giáo hoàng lớn lên theo thế hệ. Chúng muốn đứng lên tiêu diệt Quang Minh giáo đình, để khiến hậu thế trong đầu thờ phụng Hắc Ám giáo đình!

Tắc Tư - Lỗ Đức Nại, bốn mươi tuổi, cửu giai hắc ám ma kiếm sĩ, là giáo hoàng hiện nhậm của Hắc Ám giáo đình. Y là hỗn huyết nhân của thiên sứ ma tộc với tinh linh tộc. Bên ngoài thì là hình dáng của đọa lạc thiên sứ, cánh đã biến thành màu đen, anh tuấn bất phàm!

So với giáo hoàng tiền nhiệm trước, dã tâm của Tắc Tư lớn hơn. Y không chỉ muốn tiêu diệt Quang Minh giáo đình, đem Hắc Ám giáo đình ra ngoài nơi sáng, mà còn muốn mở cánh cửa ma giới cấm kỵ, để đại quân của ma tộc lần nữa tiến đạp Quang Minh đại lục!

Toàn bộ kiến trúc của Hắc Ám giáo đình đượt đặt ở khe núi, diện tích có thể bằng một cái thành thị nhỏ. Thành viên của giáo đình gồm hỗn huyết nhân của nhân tộc, thú nhân, tinh linh, dực nhân, ải nhân với ma tộc. Nhưng tại đây chỉ là những thành viên trọng yếu, còn lại đều phân bố ở khắp nơi đại lục!

U Nguyệt Nhi - Thước Lạp, là một trong những nhân tuyển cho chức thánh nữ của Hắc Ám giáo đình. Khi mười sáu tuổi phu mẫu đang thi hành nhiệm vụ thì bị Quang Minh giáo đình giết chết, có thể nói nàng bây giờ coi Hắc Ám giáo đình là nhà của nàng.

U Nguyệt Nhi cưỡi bạch vũ điêu trốn từ phía sau Hồ Lồ sơn cốc, nhanh chóng bay về Hắc Ám giáo đình. Nàng hướng tới giáo hoàng để bẩm báo về việc bị Lôi Ân - Pháp Nhĩ Lôi lăng nhục, cùng với việc Lôi Ân có Hắc Ám ma kiếm, rồi thỉnh cầu giáo hoàng phái người đoạt Hắc Ám ma kiếm, đồng thời cũng vì nàng mà báo thù!

Tắc Tư không nghĩ tới U Nguyệt Nhi mất tích lại đột ngột trở về, hơn nữa còn mang về tin tức hạ lạc của Ma tộc chí bảo, Hắc Ám ma kiếm. Tâm trạng y rất cao hứng, nhưng mà có việc U Nguyệt Nhi bị Lôi Ân - Pháp Nhĩ Lôi lấy đi trinh tiết, thì cảm thấy không vui.

Theo qui định, hậu tuyển thánh nữ mà mất trinh tiết sẽ bị xử hỏa hình. Nhưng Tắc Tư lại thấy U Nguyệt Nhi mang về hạ lạc của Hắc Ám ma kiếm, hơn nữa là do bất đắc dĩ mới thất trinh, vì thế không có dùng hành hình nào. Nhưng lại tước đi tư cách hậu tuyển thánh nữ của nàng, lệnh cho nàng tạm thời ở lại giáo đình, sau này sẽ để cho người có công nạp làm thê thiếp!

Thân thể thánh nữ thì phải thuần khiết. U Nguyệt Nhi sớm đã biết được việc mất tư cách này. Nhưng mà nàng vạn lần không nghĩ tới việc mình bất đắc dĩ thất trinh, và đem tin tức hạ lạc của Ma tộc chí bảo Hắc Ám ma kiếm, giáo hoàng đã miễn không dùng hỏa hình đối với nàng, cũng không có phái người trả thù cho nàng, mà còn tặng nàng cho người có công!

Thất vọng, giờ khắc này, U Nguyệt Nhi đối với Hắc Ám giáo đình và giáo hoàng đại nhân chỉ có một chữ " thất vọng". Nàng một mực trung thành với giáo đình, đem về tin tức hạ lạc của Hắc Ám ma kiếm, lại còn phải trở thành thê thiếp của người có công. Việc này đó với hậu nhân tuyển thánh nữ quả thật là một sỉ nhục. Nàng thật không cam lòng!

Cùng lúc đó, vì phải đối mặt với việc ngăn chặn của bát quốc đại lục tại biên cảnh hoang nguyên, các thế lực tại Hỗn Loạn hoang nguyên đều bắt đầu thay đổi lộ tuyến. Muốn đi tới vùng thế lực ở hướng tây nam của Mạt La đế quốc, cùng với Mạt La đế quốc và Thiên Vũ đế quốc ở hướng tây, hoặc giả tới nơi biên cảnh giáp với Quang Minh đế quốc ở phương nam mà tranh thủ chỗ trống ấy. Huống chi, bọn họ có cấu kết với đám quý tộc và quan viên tham lam của các nước nơi biên cảnh. Thành thử, đa số những thế lực phạm tội sẽ lợi dụng phương pháp sử dụng khoảng đất trống, rồi thuận lợi tiến nhập nội địa của tám nước. Có lẽ chỉ có một số nhỏ là bị quân binh ở biên cảnh tiêu diệt.

Tất cả các thế lực toàn bộ rút đi, cả hoang nguyện hoàn toàn trở này ma thú nhạc viên. Thành trấn bị phá hủy, dã thú bị nuốt chửng, giống như tình hình năm trăm năm trước ở Hỗn Loạn hoang nguyên này. Nơi nơi đều ra vẻ hoang vu, không hề có một bóng người!

Và có nhiều điều mà con người không thể lý giải, ma thú lại có thể phân bố một cách có trật tự như vậy. Những ma thú biết bay thì toàn bộ tập trung ở bắc bộ, còn lại thì tập trung ở nam bộ. Giải đất ma lâm khủng bố tại trung tâm thì không có một bóng dánh ma thú nào. Tất cả ma thú đều tránh nơi này như tránh ôn dịch, tuyệt không ghé qua nơi này!

Hơn nữa, Bạo Sa cửu đầu hoàng không còn tiếp tục dẫn đám ma thú xâm phạm bát quốc, mà chỉ chiếm cứ Hỗn Loạn hoang nguyên, và không có một động tĩnh nào. Điều này làm cho tám nước tạm thời yên ắng. Giờ thì tất cả bắt đầu suy đoán về những hành vi quái dị của đám ma thú này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro