Chương 2: Đi Bar [ Phần 1: Thiên Tỉ Biết Yêu ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó theo đúng giờ đi làm, Quỳnh bắt buộc phải tới bar Bắc Kinh để làm việc. Lúc đó chưa có khách lắm nên Quỳnh nhút nhát bước vào - Cô có chuyện gì ở đây?

1 bác bảo vệ bước ra nhìn nhỏ

- Cháu tới làm việc ạ

- Nhân viên mới sao? Đưa thẻ làm việc đây?

- Thẻ? A đúng rồi, đây là quán bar nổi tiếng chỉ dành cho những người nhà giàu, có địa vị trong xã hội thì mới vào được nên đương nhiên cách làm việc ở đây phải chuyên nghiệp hơn so với các chỗ khác, cũng may hôm qua bà chủ có đưa thẻ ho Quỳnh

Nhỏ vội rút thẻ trong chiếc túi xách rẻ tiền ra đưa cho bác bảo vệ và cuộc sống của nhỏ chuẩn bị đảo lộn trong quán bar này

Cái cảm giác khi bước vào bar như thế nào ư? Kinh khủng hơn tưởng tượng, ánh đèn xanh đỏ tím vàng đủ loại đang di chuyển tới lui đau hết cả mắt, nhạc bắt đầu xập xình đủ kiểu, rất ồn, vài cô gái mặc cực kì thiếu vải đi đi lại lại trước mặt mấy tên con trai nhuộm tóc và xăm hình, thật là hư hỏng, ở góc khuất quán bar còn có 1 cặp ôm nhau thắm thiết. Ơi giời ơi, thật kinh khủng, Quỳnh bước nhanh vào phòng dành cho nhân viên phục vụ

- A, có nhân viên mới sao?

Một cô gái ăn mặc cũng khá mát mẻ nhìn thấy Quỳnh trong bộ dạng quê mùa thì bật cười

- Ch......chào mọi người, em là nhân viên mới ạ

Nghe thấy vậy, người quản lý phần phục vụ tươi cười dẫn Quỳnh đi thay đồng phục dành cho nhân viên phục vụ. 1 chiếc váy cúp ngực ngắn ngang đùi và bó sát người màu đen, Quỳnh há hốc mồm ngạc nhiên, quần áo dành cho nhân viên phục vụ đây sao? Sao lại kg kín đáo chút nào vậy?

- Xin lỗi chị Mĩ Vân, nhưng có bộ đồng phục nào khác không? Cái này........em cảm thấy kg ổn

- Quỳnh à, em mới tới nên kg biế chứ, có 1 bộ trưởng thường lui tới quán này, ông ta lại là người đầu tư cho bar này, ông ta yêu cầu những người phục vụ phải mặc như thế này, nếu kg sẽ bị đuổi việc hoặc tồi tệ hơn thế

Trời ạ, cái tên bộ trưởng nào mà lại điên như thế này chứ?

- Nhưng........thật sự kg còn cách nào khác sao chị?

- Kg em ạ, nếu em ngại thì có thể mặc thêm áo khoác bên ngoài......đây, chị cho em mượn tạm này

Chị Mĩ Vân vừa nói vừa mang ra chiếc áo khoác màu đen cũng bó sát người

- Nhưng chị à, em.........

Thật sự là nhỏ kg muốn mặc mà, tại sao lại chèn ép người như vậy chứ? Nhỏ kg phục, cái quy định vớ vẩn

Chị ấy đã nói thì mau mặc vào đi, kg được cãi

1 giọng nói ngoa ngoắt vang lên sau lưng nhỏ

- B......bà.......bà chủ

- Ta tới đây xem cháu có chịu làm việc kg? Ta biết ngay kiểu gì cũng vậy mà, nếu cháu kg nghe lời vậy thì khỏi làm, ta sẽ cho người đến móc cả  nhà cháu lên để lấy tiền trả nợ

Bà ta bắt đầu bộc lộ bản chất thật của mình. Quỳnh kg ngờ bà chủ của mình lại như vậy( còn ghê hơn ấy chứ, thế này đã ăn thua gì hở Quỳnh? Tí nữa sẽ biết ngay thôi). Nghe thấy vậy Quỳnh có chút chột dạ



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro