Tập 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phương Uyên mới đầu kg để ý nhưng giờ cô mới phát hiện Thiên kg phải đến đây 1 mình mà đi cùng với 1 cô gái. Đúng là 1 tin động trời nghìn năm có 1. Bạn thân cô hết nhát gái từ bao giờ????? Nhất là.....ối xời ơi......Thiên còn đang nắm tay cô gái đó nữa kìa. Cô đang hoa mắt hay nằm mơ? Trái tim băng lạnh của Thiên cũng đã tới lúc tan chảy rồi sao?

Nhận thấy ánh mắt của Phương Uyên nhìn chằm chằm về phía dưới rồi bất động tại chỗ, Thiên và Quỳnh hướng theo ánh mắt của Phương Uyên nhìn xuống. Bất chợt cả 2 nhận ra có gì đó kg ổn bèn buông tay nhau ra, mặt đỏ bừng ho "khụ khụ" mấy phát

- Có chuyện gì vào nhà nói

Thiên Tỉ cố gắng kéo cô bạn thân ra khỏi mấy cái suy nghĩ vớ vẩn rồi lôi thẳng vào nhà

- Đi chậm thôi, tớ kg theo kịp đậ

Quỳnh thấy vậy chỉ mỉm cười nhẹ rồi theo bước vào nhà

~~~~~dãy phân cách~~~~~

Chiếc xe ôtô sang trọng đậu trước cổng bệnh viện. Mọi người trong bệnh viện từ nhân viên đến tổng giám đốc đứng cung kính xếp hàng

- Chào Bộ Trưởng Phu Nhân

Người đàn bà quyền lực tháo bộ kính râm trên mắt ra nhìn 1 lượt

- Mọi người đi làm làm việc đi, kg cần mất công đón tiếp tôi thế này

Phu nhân Phạm Oanh mỉm cười nhân từ nói chuyện với Tổng giám đốc bệnh viện. Chưa kể, bà còn nói nhỏ với Tổng Giám Đốc rằng dặn dò mọi người kg đc tiếc lộ việc bà đến bệnh viện thăm 1 cô gái tên là Như Quỳnh

- Ta muốn biết bệnh nhân tên Phạm Thị Như Quỳnh đang nằm ở phòng nào?

- Thưa phu nhân, bà với cô gái ấy có quan hệ như thế nào ạ?

Nữ tiếp tân cung kính nói chuyện với Bộ Trưởng Phu Nhân. Đây chỉ là quy tắc, nếu kg phải người thân của bệnh nhân thì tuyệt đối kg thể cho biết đc

- Quỳnh là.......cháu gái ta

Nữ tiếp tân vẫn đang khó xử kg biết có nên cho Phu Nhân vào hay kg? Biết đc ý tứ và sự luống cuống của nữ tiếp tân bà Oanh mỉm cười

- Ta tuyệt đối không phải là người nói dối

( vâng! thật thế ạ)

- Vậy dcd

Nữ tiếp tân lúc tìm hồ sơ bệnh nhân trong chiếc máy tính để bàn

- Thưa phu nhân, cô Như Quỳnh đã kg còn ở bệnh viện nữa rồi, cô ấy đã xuất viện

Sao? Nhanh như vậy ư?

- Có thể cho ta biết cô ấy xuất viện hồi nào kg?_ phu nhân gặng hỏi cô tiếp tân

- Dạ, là hồi 5h hơn ạ

Vậy là bà đã đến chậm 1 bước rồi, cô ấy xuất viện rồi cũng đồng nghĩa với hiện tại cô ta có thể đang ở nhà bà cùng với......người chồng bà vô cũng yêu quý( chưa chắc đâu phu nhân Phạm Oanh ^^)

~~~~~dãy phân cachs~~~~~

- Sao? Cậu định để Quỳnh ở nhà tớ sao?

Sau 1 hồi nghe Quỳnh và Thiên kể chuyện rồi dẫn tới quyết định cho Quỳnh ở lại nương tựa nơi Phương Uyên, cô liền ngạc nhiên giật mình

- Cậu cảm thấy bất tiện???

Thiên Tỉ nheo mắt nhìn Phương Uyên, chậc bây giờ cũng chỉ có Phương Uyên  mới có thể giúp đc Quỳnh

Phương Uyên vẫn đang mắt chữ O mồm chữ A, đơ toàn tập. Quỳnh thấy vậy thì thở dài

- Thôi! Nếu Uyên thấy bất tiện thì Quỳnh kg làm phiền nữa a

Quỳnh mỉm cười nhìn Phương Uyên

- Kg!.......Tuyệt đối Quỳnh kg đc đi, ở lại đây với Uyên, Uyên vui còn chẳng kịp sao lại nỡ đuổi Quỳnh đi. Uyên đâu phải con người nhỏ nhen như thế a

Nói rồi Phương Uyên chạy tới nắm lấy cánh tay Quỳnh ôm chặt. Sở thích của cô là muốn kết bạn mà. Càng nhiều bạn tốt, nhất là cô lại chuẩn bị có 1 cô bạn mới sắp chuyển tới ở cùng nhà

Gia đình nhà Phương Uyên cũng thuộc vào dạng khá giả nên sau khi con gái đỗ Đại học chốn Bắc Kinh. Gia đình đã đầu tư mua cho con gái 1 ngôi biệt thự để tiện viện đi học. Thường ngày trong nhà, Uyên chỉ có 1 mình với cái tivi và điện thoại bầu bạn, ngoài ra kg còn gì hết nên nghe nói có bạn chuyển vào sống cùng với mình thì cô chả vui quá còn gì

- Được, bây giờ Quỳnh giao cho cậu chăm sóc, thỉnh thoảng tớ đến thăm. Và hãy hết sức cẩn thận với bà chủ và ngài bộ trưởng nghe kg?

Trước khi đi, Thiên quay người nói 1 tràng rồi đi về

Còn Quỳnh mỉm cười theo bóng dáng anh. Nhỏ nợ anh quá nhiều rồi. Vào cái thế kỉ bày mà kiếm đc người tốt như anh quả thật khó. Lần này, cứ coi như là nhỏ thoát 1 mạng đi

*Lưu ý: Tập sau đặc biệt gây cấn, mọi người nhớ chú ý xem nha 😘*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro