Thuật Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt kiêu ngạo nổi danh một đời rồi cũng có lúc yếu mềm
Đi đường ngay, đôi tay khéo léo nhọc nhằn chăm sóc kẻ ốm đau
Ngắt bó sen, dừng chân đứng lặng nào biết chuyện về sau không đành lòng thuật lại
Nổ kim đan, hoàng hôn lại đầu một đêm dài đằng đẳng
Tiếng dế liu riu, đồng hồ đã dừng, giữa gió sương đêm phủ vì ai
Bất dạ thiên, Xạ nhật chinh, tựa lan can nhìn lại một đêm đẫm máu
Ải núi cao, ngọc vỡ lan tàn diên vĩ rụng
Quay đầu lại chỉ còn khoảng không đẫm mùi hương
Còn nhớ cây ngọc sum suê thêu trên tay áo

Lòng đã loạn, người đã mất, đường Cùng Kì đã thành ngõ cụt
Trâm cài tóc, khóc hết tim phổi từng tiếng dài ai oán
Làm một bài thơ, kết thúc bằng tiếng xương gãy trước án thư
Từng chữ đều được viết bằng máu và nước mắt

Bất lực nhìn, một sớm lụi tàn lại bước lên Kim Lân đài
Uống suối rượu, say ngã vào hồng trần, hồn phách trôi theo mây
Tiếng dế liu riu, đồng hồ đã dừng, giữa gió sương đêm phủ vì ai
Ngỡ trời hừng sáng, giấc chiêm bao náo động trời xanh
Có thể cùng uống rượu, hát một bài về nỗi sầu tự cổ chí kim
Cầm sáo Hồ, tại sao không lấy máu rút kiếm ra
Tro cháy hết, nghe Trần Bình, trăng trên thành Bất Dạ Thiên vẫn như xưa
Tiếng Tị Trần véo von gần sát, ai thổi vì Vong Cơ
Kiêu ngạo ngông nghênh, mặt trời rực lửa, ai sai gió trăng làm đầy tớ
Một thân một mình sao chịu nổi hồi ức, bước chân dềnh dàng chậm chạp
Đọc thơ cũ, viếng người xưa, gió xuân đã ngừng thổi
Khóc má hồng, áo cưới hãy con nguyên

Lòng đã loạn, người đã mất, đường Cùng Kì đã thành ngõ cụt
Trâm cài tóc, khóc hết tim phổi từng tiếng dài ai oán
Làm một bài thơ, kết thúc bằng tiếng xương gãy trước án thư
Từng chữ đều được viết bằng máu và nước mắt

Kiêu ngạo ngông nghênh, mặt trời rực lửa, ai sai gió trăng làm đầy tớ
Một thân một mình sao chịu nổi hồi ức, bước chân dềnh dàng chậm chạp
Đọc thơ cũ, viếng người xưa, gió xuân đã ngừng thổi
Trời xanh quen thói, má hồng đánh ghen
Chầm chậm viết, chờ lúc rãnh rỗi ngắt lá đề chữ lên tranh
Đừng ngập ngừng, đời người chỉ là một câu si oán
Đêm khuya nhớ lại, gió xuân chớ rót rượu tràn ly
Trải qua một đời, đèn tắt lưa Xi Tửu

Cre: Thập Tam Niên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro