hai triệu năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm ]

Xung quanh anh toàn là nước
Cơ thể anh đang bị ướt
Mênh mông toàn là nước
Êm ái như chưa từng trước đây
Trăm ngàn con sóng xô
Anh lao vào trong biển cả
vì em làm anh nóng khô
Anh ngâm mình trong làn nước
để mặn mòi từ da dẻ
Ta cần tình yêu vì tình yêu làm cho ta trẻ
Anh cũng cần em nhưng không biết em sao
Anh không care lắm và anh quyết đem trao
Cho em hết nắng cho em hết đêm sao
Nhìn mặt anh đi, em nghĩ anh tiếc em sao?
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về
Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về
Em có quá nhiều bí mật
anh thì ko cần gặng hỏi
Em sâu như là đại dương
anh thì không hề lặn giỏi
Anh soi mình vào gương cho bỏ công lau
Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau
Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu
Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu
Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau
(Như là mấy gã em mới bỏ không lâu)
Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu
Yêu em kiểu nông dân
yêu em kiểu quê mùa
Yêu từ vụ đông xuân
đến hè thu thay mùa
Nhưng em thì trơn trượt
như là con cá chuối
Muốn níu em trong tay
Khá Bảnh cũng khá đuối
Em giống hệt như biển cả
em có nhiều bí mật
Anh làm rất nhiều thứ
để đồng tiền trong ví chật
Người ta không quý con ong
mà người ta chỉ quý mật
Em hỏi anh nhạc sao hay
anh gọi nó là bí thuật!

[Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm]

Nước đã hình thành trong hàng triệu năm
Cát đã hình thành trong hàng triệu năm
Biển cả hình thành trong hàng triệu năm
Sao em làm anh buồn sau hàng triệu năm
Gặp em từ thể đơn bào, rồi tiến hoá
Xa em từ khi thềm lục địa đầy biến hoá
Muốn được ôm em
qua kỷ Ju-ra
Hoá thạch cùng nhau trên những phiến đá
Rồi loài người tìm thấy lửa
anh lại tìm thấy em
Anh tưởng rằng mọi thứ
sẽ được bùng cháy lên
Muốn được cùng em
trồng rau bên hồ cá
Nhưng tim em lúc đó
đang là thời kì đồ đá
Anh đã tin vào em
như tin vào thuyết nhật tâm
Như Ga-li-lê người ta nói anh thật hâm
Có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn
Nhưng anh tin ông ta không biết
chúng ta đang tiến hoá để cô đơn
Có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn
Nhưng anh tin ông ta không biết
chúng ta đang tiến hoá để cô đơn

[Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro